Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đỉnh Lưu Ẩn Hôn Lật Xe Rồi

Khương Minh Chi là nữ diễn viên trẻ đỉnh lưu trong giới giải trí, vừa có nhan sắc vừa có thực lực, scandal và tư liệu đen cùng bay tới tấp, mười ngày thì lên hot search hết chín ngày. Hot search gần đây nhất là #Khương Minh Chi đã kết hôn#. Hội fan sốc nặng, anti-fan chấn động, ai nấy đều xắn tay áo lên muốn đào bới xem người đàn ông đó là ai, người tiết lộ tin tức lại tiếp tục phao tin: Chồng là Lộ Khiêm. “...” Tinh thần hóng hớt của quần chúng ăn dưa suy sụp như chim muông tan tác, nhà tư bản cổ hủ Lộ Khiêm lạnh lùng, vô tình, khắt khe, kiêu căng, trong mắt anh giới giải trí vĩnh viễn là một nơi tầm thường thấp kém, anh chỉ có một lần lộ diện duy nhất, ấy là lúc đá cô em gái theo đuổi thần tượng về cổng lớn nhà họ Lộ. Sau đó toàn bộ giới giải trí đều cảm thán Khương Minh Chi chọn sai đối tượng sao tác, sẽ dính phải combo ngầm tuyết tàng, phong sát, chửi bới. Cho đến khi, trong một chương trình về tình cảm nào đó, Khương Minh Chi vẫn chưa bị phong sát nhắc tới chuyện vợ chồng không hợp nhau nên ly hôn, giữa chừng bị một người thần bí kéo vào hậu trường. Qua microphone thu âm, giọng nói khiến người ta vô cùng rung động của một người đàn ông cất lên: “Chúng ta ngoại trừ xx (tắt tiếng) thì có chỗ nào không hợp?” Bình luận chạy ngang màn hình:??? Chúng tôi cũng muốn biết cụ thể không hợp như thế nào. Người bạn bên kia, bạn đột nhiên thay đổi sắc mặt như thế là vì có chuyện gì xảy ra? Hay lắm, thế mà scandal lại là thật. *** Nhân vật chính: Khương Minh Chi. Một câu giới thiệu tóm tắt: Cả thế giới đều chờ đôi vợ chồng ẩn hôn HE. Dàn ý: Yêu quý cuộc sống. *** Đối với các bạn có theo dõi showbiz thì những sự kiện như sao nào lén lút yêu đương, sao nào lén lút kết hôn, một khi bị paparazzi đào ra đều là những trận hít drama nổ phổi của cư dân mạng. Cảm giác khi đọc “Đỉnh lưu ẩn hôn lật xe rồi” chính là chương nào cũng được hít drama muốn no bụng, mỗi ngày đối với Khương Minh Chi đều là một ngày thật “Nhục”-  Tại sao người lật xe luôn là cô! Khương Minh Chi từng cãi lời gia đình lén đăng ký thi vào trường điện ảnh, debut làm diễn viên. Thuở ấy Khương Minh Chi ngây ngô đồng ý hợp tác xào cp với nam chính của phim, sau đó do cô từ chối lời mời ‘Phim giả thành thật’ của tên diễn viên đóng nam chính kia, tên thối tha đó tức tối cắn ngược lại cô, vu cho cô phụ bạc, fan cp chuyển thành anti Khương Minh Chi để bảo vệ anh ta. Sự nghiệp vốn sẽ suôn sẻ nếu như không có tra nam kia, Khương Minh Chi phải gánh chịu điều tiếng từ cộng đồng mạng một cách oan uổng, lên sân khấu phải chịu cả một ‘biển đen’ và tiếng hô ‘Khương Minh Chi cút đi’. Nản lòng thoái chí, Khương Minh Chi ra nước ngoài du lịch, tình cờ sao đấy là cơ duyên cho cô và Lộ Khiêm gặp nhau. Có lẽ là nóng đầu, có lẽ là nông nổi, hai người vội vàng kết hôn với nhau chỉ sau ba ngày gặp gỡ, chưa biết hoàn cảnh của nhau cũng chẳng biết đối phương thuộc quốc tịch gì. Sau khi về nước và tìm hiểu kỹ càng lai lịch của đối phương, Khương Minh Chi đã nghĩ hai người sẽ ly hôn sớm thôi. Vì Lộ Khiêm nổi danh ghét bỏ giới giải trí, biết cô vợ kết hôn vội vàng của mình lại là diễn viên chịu nhiều tiếng xấu thì sao anh chịu cho được. Lộ Khiêm là cậu hai nhà họ Lộ ở Cảng Thành, gia tộc lâu đời chuyên kinh doanh về bất động sản, s òng b ạc và khách sạn, là tư bản thứ thiệt. Anh nổi danh trên mạng không phải vì nhan sắc - truyền thông không chụp được mà cũng không dám chụp anh, anh nổi danh vì chuyện bắt em gái cùng cha khác mẹ liên hôn, vô tình máu lạnh với cô em được người mẹ kế là diễn viên sinh ra. Thật ra trong chuyện này Lộ Khiêm có lý lẽ của mình, người chồng anh chọn cho em gái không có gì để chê, có tài có sắc có gia tộc chống lưng, tình yêu có quan trọng không? Cô em gái là tiểu thư cành vàng lá ngọc, không lẽ cứ để con bé tự do yêu đương rồi sa đà vào tình yêu với bảo vệ hay vệ sĩ như những câu chuyện thường thấy hay sao? Nhưng mà trong chuyện này anh rất độc đoán, anh mà không có vầng sáng nhân vật chính thì không ai cứu anh được ván này. Cũng may là lần này Lộ Khiêm đánh cược đúng, cuối cùng em gái anh cũng có được một cuộc hôn nhân viên mãn, nếu không thì anh đã có một vết nhơ trong bộ truyện này rồi. Nhưng Khương Minh Chi không ngờ cuộc hôn nhân bí mật của cô và Lộ Khiêm kéo dài tận ba năm, mỗi người ở một phương lâu lắm mới gặp một lần, nhưng lại không ly hôn, đến nỗi Khương Minh Chi sắp quên mất mình còn có một ông chồng, cho đến khi Khương Minh Chi nói đến thì Lộ Khiêm cũng không muốn ly hôn. “Ví dụ như một trong hai vợ chồng p hạm t ội nghiêm trọng chịu hình phạt, hoặc là ví dụ gặp phải thiên tai không thể lường trước, chỉ còn một người sống sót.” Nếu không thì không ly hôn nhé. *** Sau ba năm kể từ ngày bị bạo lực mạng trầm trọng, Khương Minh Chi lấy lại được hào quang, trở thành diễn viên hàng đầu. Fan vẫn lo lắng chị gái nhà mình độc thân mãn kiếp, quay chương trình ở nhà còn phải tự sửa ống nước nom cô đơn đáng thương mà lại buồn cười vô cùng. Cho đến năm nay Lộ Khiêm chuyển hướng công tác mở rộng sang thị trường Đại Lục, cuối cùng hai người cũng chính thức sống chung sau mấy năm kết hôn. Năm nay Khương Minh Chi có quay chương trình ở nhà cũng cố hết sức giấu dấu vết tồn tại của Lộ Khiêm đi, nhưng mà không giấu được con mắt của ekip, may là không phải phát sóng trực tiếp đấy. Nếu đã không muốn ly hôn, cũng đã có tình cảm với nhau thì công khai là chuyện tất yếu, hơn hết là Lộ Khiêm cứ hay đòi danh phận nữa. Tình cảm của hai người dành cho nhau có lẽ đã ươm mầm từ câu hỏi ‘Kết hôn không?’ ở Los Angeles, từ những lúc Lộ Khiêm chọn ‘về nhà’, từ ý định không hề muốn ly hôn, muốn công khai dẫn người về nhà. Dần dà theo năm tháng, khi hai người có tình cảm với nhau thì Khương Minh Chi cũng không dám dẫn anh về nhà công khai, vì hai gia đình có xung đột về quan niệm. Gia đình Khương Minh Chi có truyền thống cách mạng, đặt yêu nước lễ nghĩa liêm sỉ lên hàng đầu, cực kỳ không thích những kẻ tư bản, xui rủi là dạo đó Lộ Khiêm còn phụ trách một mảnh đất ở ngay Bình Thành - neo giá chờ bán giá cao, nên Khương Minh Chi càng rén hơn, cô sợ dẫn anh về phải quỳ từ cửa quỳ vào. Vì thế cả hai cũng có những lúc xung đột, mâu thuẫn, nhưng cuối cùng là Lộ Khiêm chấp nhận lùi một bước để có thể đi vào của nhà họ Khương - chứ không phải quỳ. Khương Minh Chi không muốn chỗ dựa và không cần chỗ dựa nhưng Lộ Khiêm luôn là chỗ dựa âm thầm của cô, nuông chiều nhưng không vồn vã, đặc biệt “tư bản là phải lấy lãi”. Khương Minh Chi muốn công khai tuần tự, công khai có bạn trai trước rồi lại tính công khai kết hôn sau, cô đăng ảnh hai bàn tay nắm chặt vào nhau tuyên bố có người yêu, có fan chúc mừng, có người thì tưởng Khương Minh Chi cô đơn lâu quá nên tuyên bố thế cho đỡ tủi. Khương Minh Chi: ? Có kẻ phao tin người yêu của Khương Minh Chi là Lộ Khiêm, là tư bản, là bao nuôi, là quan hệ mờ ám. Dân mạng: Điêu, Lộ Khiêm ghét giới giải trí như gì, không thấy nữ diễn viên ABC xào tin với anh ta vừa nhận văn bản của luật sư sao. Chưa được bao lâu thì Khương Minh Chi lật xe, hot search #Khương Minh Chi kết hôn #Khương Minh Chi x Lộ Khiêm treo cả mấy ngày. Vả đôm đốp vào mặt cư dân mạng. Khi tình cảm với Lộ Khiêm được công bố, fan của cô vừa mừng vừa lo, fan sự nghiệp sợ cô gả vào nhà họ Lộ sẽ phải giải nghệ, chấm dứt cuộc đời diễn viên lộ mặt lộ mày về nhà làm bà chủ giàu sang. Nhưng cuộc đời Khương Minh Chi là một chuỗi sự kiện tấu hề, cô muốn trấn an fan của mình, cô thông báo mình đang chuẩn bị thử vai - blogger kiểu: “Khương Minh Chi đang chuẩn bị thử vai cho bộ phim mới, nghi vấn giấc mộng nhà giàu tan vỡ, không rõ tiến triển tình cảm với Lộ Khiêm thế nào.” Khương Minh Chi: ? “Cô bày tỏ mình vẫn đang cố gắng làm việc, trong mắt bọn họ lại thành bị Lộ Khiêm vứt bỏ, tình cảm tan vỡ mới không thể không quay lại đi làm công. Cứ như bây giờ trước mặt cô chỉ có hai con đường, nếu muốn gả vào nhà họ Lộ thì phải giải nghệ, nếu muốn tiếp tục làm nghệ sĩ thì đừng hòng gả vào nhà họ Lộ.” Ma An viết về giới giải trí thì mình đã đọc đến bộ thứ ba rồi, tuy cùng chủ đề nhưng không hề trùng lặp, nét riêng rất rõ ràng so với những bộ showbiz một màu thường thấy. Cốt truyện hài hước và dễ thương này xứng đáng được bạn đọc thử. *Thêm chút ngoại truyện cảnh hai người gặp nhau ở nước ngoài, dở khóc dở cười: Lộ Khiêm nhìn người phụ nữ gầy yếu thấp hơn anh một cái đầu từ trên cao xuống, giọng điệu không cao không thấp, bình tĩnh mà khẩn thiết: “Đúng vậy. Ba phút trước, quý cô này thực hiện công kích cực kỳ hung hãn và tàn bạo với tôi.” “Vì thế tôi bất đắc dĩ mới tạm thời hạn chế hành động của cô ấy để đảm bảo tính mạng của mình được an toàn, không bị uy hiếp.” Khương Minh Chi: ??? Công kích cực kỳ hung hãn và tàn bạo? Uy hiếp an toàn tính mạng? Wqnmd! (Tôi đ*t m* anh!) Cô tức muốn nôn, cánh tay còn bị bắt chéo sau lưng, vì thế cô nhảy dựng lên đá tiếp. Lộ Khiêm lùi về sau lần nữa: “Giống thế này đây.” ____ “…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Lê *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết *** Gần đây, một căn phòng ở tầng cao nhất, đắt nhất từ trước đến nay ở bệnh viện tư tại thành phố S được bao luôn nguyên tầng, tầng cao nhất ấy được bảo vệ an toàn nghiêm ngặt một cách lạ thường, vụ kết hôn thương mại thế kỷ chấn động Cảng Thành và thành phố S vào ba năm trước cuối cùng cũng kết thúc bằng việc thiên kim nhà họ Lộ - Lộ Lê bình an có thai sinh con. Sinh mạng mới ấy vừa ra đời, liên tục có bạn bè họ hàng gần xa đến thăm, bạn bè thân thích của nhà họ Trì ở bản địa thành phố S tới hết đợt này đến đợt khác, còn phía nhà họ Lộ ở Cảng Thành, trừ vợ chồng nhà họ Lộ đến thăm con gái vào một tuần trước ngày dự sinh thì chỉ có ngày hôm nay, một người đàn ông kín tiếng đến căn phòng ở tầng cao nhất thăm hỏi. Vệ sĩ dùng bộ đàm nhỏ giọng thông báo với cấp trên, chốc lát sau, bố của bé con mới chào đời đi ra khỏi đó. Cả người Trì Thầm Yến đều được bao bọc bởi niềm vui mới lên chức bố, vì làm ông bố bỉm sữa mấy ngày mà trên người hơi ám mùi sữa bột, anh ấy nhìn thấy Lộ Khiêm lần đầu tới thăm, nghĩ lại vừa nãy Lộ Lê nghe tin Lộ Khiêm đến thăm thì nhào vào lòng anh ấy thì lông mày anh ấy bỗng nhíu lại. Lộ Khiêm là anh trai cùng bố khác mẹ của Lộ Lê, cũng là sự tồn tại mà từ nhỏ Lộ Lê đã sợ hãi, từ trước đến nay tình cảm giữa anh em khác mẹ trong nhà giàu quyền thế ở Cảng Thành cực kỳ lạnh nhạt, giống như ba năm trước, vì chuyện làm ăn và thị trường mà cậu hai nhà họ Lộ - Lộ Khiêm một mình bày tính và sắp xếp, gả đứa em gái cùng bố khác mẹ của mình cho thái tử nhà họ Trì khi họ chưa từng gặp mặt. Tin tức nhà họ Trì ở thành phố S và nhà họ Lộ ở Cảng Thành làm thông gia được tung ra thì vô cùng chấn động, có phóng viên Cảng Thành từng chụp được cảnh cô chủ nhà họ Lộ sắp kết hôn, ngồi phía sau chiếc xe sang trọng đỏ mắt lau nước mắt, nhưng trong mắt cậu chủ kiêu ngạo nhà họ Lộ, cô em gái do mẹ kế là một diễn viên có tên tuổi trong giới giải trí sinh ra lau đi bao nhiêu nước mắt thì với anh đó đều là chuyện vô bổ. Lễ cưới liên hôn được tiến hành như thường lệ, cho dù chú rể, cô dâu trong hôn lễ đều tỏ ra xa lạ với đối phương ở từng chi tiết nhỏ. Nhưng hôm nay, Lộ Lê từng ngồi trên xe lặng lẽ lau nước mắt đã sinh một đứa nhóc với người chồng liên hôn kia, cuối cùng người anh khác mẹ nhà họ Lộ cũng đến thăm một lần nữa. Hai người đàn ông khách sáo bắt tay nhau. Lộ Khiêm nói với Trì Thầm Yến: “Chúc mừng.” ... Trong gian phòng mẹ và bé màu hồng, TV đang phát tin tức thời sự, bé con mới ra đời vừa uống sữa xong, đang ngủ ngon lành trong chiếc nôi nhỏ. Lộ Lê ngồi ngay ngắn trên giường mình, mắt nhìn chằm chằm TV nhưng khóe mắt lại bay về phía chiếc nôi. Lộ Khiêm nhìn nhóc con ngủ say trong nôi: “Đặt tên chưa?” Trì Thầm Yến dịu dàng nhìn cậu con trai của mình, dùng ngón tay vu0t ve khuôn mặt nhỏ của nhóc: “Tên chính thức thì chưa có, còn nhũ danh... Là Trì Đáo Đáo.” Vừa nghe thấy nhũ danh “Trì Đáo Đáo”, Lộ Khiêm quay người nhìn cái người mới làm mẹ đang ngồi nghiêm chỉnh trên giường. Không cần nghĩ cũng biết nhũ danh này do ai đặt. Lộ Lê chạm phải ánh mắt Lộ Khiêm thì lập tức run lên một cái, mặc dù đã kết hôn có chồng làm chỗ dựa nhưng khi đối diện với người anh cùng bố khác mẹ thì cô ấy vẫn thấy sợ theo thói quen: “Bởi vì, bởi vì bé yêu ra đời muộn một tuần so với ngày dự sinh, đến muộn nên gọi là Trì Đáo Đáo.” Cũng may Lộ Khiêm nghe xong hình như cũng không chê ý nghĩa của cái tên này, anh gật đầu. Trì Thầm Yến: “Muốn bế thử không?” Lô Khiêm: “Thôi.” Lần này Lộ Khiêm tới thăm cháu trai không đến tay không mà có mang theo quà, là hai con ngựa con thuần chủng vừa ra đời không bao lâu, bây giờ vẫn đang nuôi dưỡng ở trại ngựa. Tuổi thọ của ngựa có thể lên đến năm mươi, hai con ngựa con sẽ lớn lên cùng Trì Đáo Đáo, đến khi Trì Đáo Đáo lớn hơn một chút sẽ có thể học cưỡi ngựa. Lộ Lê nghe thấy quà của Lộ Khiêm thì ngẩn người, sau đó tươi cười: “Em cảm ơn anh.” Bạn nhỏ Trì Đáo Đáo sinh ra được mấy ngày đã nhận không biết bao nhiêu quà bên hai nhà Trì, Lộ, châu báu, tranh chữ, đồ cổ, thậm chí máy bay tư nhân, còn có cả bất động sản và nhà đất của ông bà ngoại, nhưng hôm nay lại là hai con ngựa con, Lộ Lê thầm thích thay con mình. Dù cho châu báu, tranh chữ, đồ cổ, máy bay tốt hay đắt đến đâu đi nữa, chúng đều chẳng có ích gì với đứa trẻ còn đang quấn tã. Hơn nữa, Lộ Lê biết rõ rằng nếu muốn dùng tiền tài đánh giá thì giá con con ngựa con này không thua kém đống châu báu, xe sang kia. Ngựa thuần chủng là loại ngựa quý giá nhất trên thế giới, cô ấy nhớ là mấy năm trước, tại phòng đấu giá Cơ Lan, một con ngựa được chốt giá sáu mươi bảy triệu USD, bản ghi chép người chủ trì đấu giá ghi ngựa thuần chủng siêu cấp, người mua chính là Lộ Khiêm. Lộ Khiêm qua bên này thăm em gái và cháu trai, tặng quà xong thì đứng dậy tạm biệt. Trì Thầm Yến cũng không giữ anh lại, tiễn Lộ Khiêm ra ngoài. Trong hành lang, Trì Thầm Yến đột nhiên nhớ ra trợ lý nói từ hôm nay Lộ Khiêm sẽ thường trú ở đại lục, anh ấy hỏi: “Sau này ở thành phố S à?” Lộ Khiêm nghe Trì Thầm Yến hỏi thì chậm rãi đáp: “Bình Thành.” ... Mời các bạn mượn đọc sách Đỉnh Lưu Ẩn Hôn Lật Xe Rồi của tác giả Ma An.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hạnh Phúc, Không Bắn Không Trúng Bia!
Mục Khả là một chỉ đạo viên trẻ tuổi trong trường đại học, khi còn đi học, Tiếng Anh là môn học ưu tú nhất của cô, còn hiển nhiên môn học được coi là tử huyệt mà cô căm ghét nhất chính là Quân sự. Nhưng không ngờ rằng, tuy đã thoát kiếp sinh viên nhưng Mục Khả lại nhận được chỉ định các giảng viên phải đi theo trong khóa huấn luyện quân sự cho tân sinh. Chính vì vậy mà cô lại có thể gặp lại “kẻ thù cũ” nơi “chiến trường xưa”. Hạ Hoằng Huân vốn là một doanh trưởng nổi danh chấn chỉnh nội vụ có tiếng nhất nhì trong quân doanh, thế nhưng Mục Khả chính là khắc tinh có thể giết chết mọi niềm kiêu hãnh của anh. Cô nhóc bướng bỉnh 4 năm trước anh từng phải ngao ngán lắc đầu, nay gặp lại vẫn chẳng hề thay đổi chút nào, vẫn ngang ngược thích cãi cọ với anh như vậy, vẫn… xinh đẹp động lòng người như thế.   Có thể dáng người Mục Khả không cao, nhưng lòng tự trọng của cô chỉ có cao hơn chứ không thể kém, ký ức bị Hạ Hoằng Huân phạt trong khóa huấn luyện dường như mới ngày hôm qua, vậy nên mỗi lần thấy anh, cô lại không thể duy trì được nét mặt tốt. Doanh trưởng Hạ rõ ràng là muốn gây ấn tượng với cô nhưng cô lại chẳng quên được hận cũ, anh cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ với cô gái nhỏ thù dai này. Ai ai cũng nói Hạ Hoằng Huân là một người thiên hạ vô địch, ấy vậy mà phải tận mắt chứng kiến mới tin được, điểm yếu to lớn nhất của anh là cô giáo Mục khả ái đây chứ đâu. Đối với anh, Mục Khả có sức sát thương rất nặng, chỉ cần Mục Khả ốm nhẹ, doanh trưởng Hạ còn cảm thấy đau hơn cả lúc anh bị chấn thương khi làm nhiệm vụ. Khi ở cùng Mục Khả, cho dù cô có cố tình chọc giận anh, anh đều vui vẻ cười nói, luôn dành cho cô sự cưng chiều bất đắc dĩ và sự dịu dàng đến vô hạn. Đàn ông trong nhà Mục Khả đều làm trong quân đội, nhưng thành thực mà nói, sự xuất hiện của Hạ Hoằng Huân là việc ngoài ý muốn trong cuộc đời cô, Mục Khả chưa từng nghĩ mối tình đầu cũng là mối tình cuối của mình lại giao vào tay một quân nhân. Cô cũng không ngờ nổi doanh trưởng Hạ lạnh lùng là thế, nghiêm khắc là thế, nhưng khi ở gần anh lại có thể trở thành một đại sói xám lưu manh. Doanh trưởng Hạ là ai đây, thân là một lính trinh sát tốc độ động cơ nhanh, chiếm lĩnh địa hình nhanh, phát hiện mục tiêu đã rung rinh, anh lập tức đánh đòn phủ đầu: “Em cũng không ghét bỏ tôi, hay là chúng ta bắt đầu đi.” Khi yêu nhau đúng là chuyện của hai người, nhưng để đi đến hôn nhân thì lại cần có sự can thiệp của người lớn. Cha Mục Khả là quân nhân, vì chấp hành nhiệm vụ nên ông đã không thể ở cạnh mẹ cô những giây phút cuối cùng của đời bà. Ông không muốn đứa con gái ông yêu thương mỗi ngày đều phải về nhà đối mặt với căn nhà lạnh lẽo giống như mẹ cô nên nhất quyết không đồng ý mối hôn sự này. Cho đến lúc tận mắt chứng kiến thâm tình mà Hạ Hoằng Huân dành cho con gái mình, ông mới an tâm giao Mục Khả cho anh, chỉ cần cô hạnh phúc là ông có thể yên lòng. --------- Thật sự thì đã lâu lắm rồi mình không đọc quân nhân, có lẽ một phần do mình cảm thấy những truyện theo thể loại này thường được buff thần thánh hóa quá mức. Nhưng đến với “Hạnh phúc, không bắn, không trúng bia!” thì mình lại nghĩ tại sao lại không tìm thấy bộ truyện này sớm hơn. Cách xây dựng nhân vật chính và phụ cũng như tình tiết truyện của tác giả rất hấp dẫn, tạo nên một cặp đôi Mục Khả - Hạ Hoằng Huân vô cùng đẹp đôi. Ngoài những cố gắng trên tình trường, nhà văn còn rất biết cách chiều lòng độc giả, miêu tả cực kỳ chi tiết những trận đánh trên chiến trường để người đọc được mãn nhãn
Suỵt, Ngòi Bút Đưa Anh Tới
Văn án: Đinh Huyên, một biên kịch nhỏ mới ra nghề, viết ra kịch bản tâm huyết, đắp nặn một nhân vật có trình độ y thuật gần như đứng đầu thế giới, giáo sư Đoàn Luật Minh tuổi trẻ đầy hứa hẹn mới ba mươi tuổi, từ nước ngoài trở về giảng dạy tại viện y học, trông xán lạn chín chắn, thận trọng tao nhã, thực ra bối cảnh u ám, yêu lực hùng mạnh, lãnh cảm phúc hắc. Đinh Huyên cố gắng tìm cơ hội để kịch bản được quay thành phim, không ngờ phát hiện viện y học bên cạnh lại có một người vừa về nước, giáo sư Đoàn Luật Minh trẻ tuổi hào hoa phong nhã… Hóa ra nam chính của cô, lại tồn tại trong cuộc sống hiện thực. Mà câu chuyện trong kịch bản đang dần dần mở màn, diễn ra một cách chân thật… “Trên đời này luôn luôn có một người tương quan tâm linh với em, sinh tử gắn bó.” Anh thì thầm hứa hẹn bên tai cô, “Em không cô độc, bởi vì —— anh sống vì em.”    Chắc chắn sẽ có người nhầm nên mình xin nhắc lại một lần, đây là tác giả Đồng Họa, không phải Đồng Hoa nhé.  Đinh Huyên là nghiên cứu sinh năm hai của học viện nghệ thuật, dùng hết tâm huyết viết ra một kịch bản, với mong muốn được quay thành phim. Câu chuyện của cô xoay quanh nhân vật chính Đoàn Luật Minh, một giáo sư bác sĩ xuất sắc trẻ tuổi, nhưng thực ra anh là một con giao long có yêu lực hùng mạnh. Sau khi tình tiết trong tập một của kịch bản xảy ra trong thực tế, Đoàn Luật Minh bắt đầu xâm nhập vào cuộc sống của Đinh Huyên. Lúc anh phát hiện mình là một nhân vật dưới ngòi bút của cô, anh đã từng nghĩ đến việc giết cô, nhưng không ra tay, thế là dùng cô để giúp mình tránh nguy hiểm. “Nếu phải hợp tác lâu dài, sau này tôi sẽ bảo đảm sự an toàn của em. Không ai có thể làm tổn thương em…ngoại trừ tôi.” Hai người dần dần nảy sinh tình cảm, sau khi xác định tình cảm thì mục tiêu của hai người là muốn Đoàn Luật Minh tránh khỏi kết cục ban đầu mà Đinh Huyên đã viết, chính là anh sẽ hóa thành tro bụi.  Ngoài hai nhân vật chính ra thì nhân vật phụ cũng thú vị. Trước hết là Đinh Nhược Kỳ, người chị sinh đôi của Đinh Huyên, bởi vì bố mẹ ly dị cho nên hai chị em không sống cùng nhau, chỉ mới gặp lại sau này thôi. Đinh Nhược Kỳ là diễn viên, từng giải phẫu thẩm mỹ, đối với người ngoài Đinh Huyên là chị của Đinh Nhược Kỳ. Có lẽ nhân vật này không được mọi người thích cho lắm, nhưng mình cảm thấy cô đáng thương hơn là đáng trách. Còn có anh chàng hồ ly Cửu Vĩ cũng rất thú vị, anh này từng được Đoàn Luật Minh cứu nên đi theo Đoàn Luật Minh. Truyện không có tiểu tam tiểu tứ, mặc dù có một anh nam phụ nhưng cũng chẳng làm nên trò trống gì hết. Nói chung truyện không ngược, cũng không quá ngọt, một chút gây cấn hồi hộp, lúc đầu thiên về showbiz, càng về sau thì càng xuất hiện nhiều yêu quái hơn. *** Hai năm sau, lại là một mùa hè, tháng sáu tiếng ve kêu từng trận tại bóng cây. Đinh Nhược Kỳ đứng tại cửa sổ lầu hai, ngắm nhìn hoa mộc lan mới trồng dưới lầu. Từ xa không biết ở đâu truyền đến tiếng sửa chữa, từng đợt máy khoan điện vang lên đứt quãng, ngay cả điều hòa trong phòng cũng hanh khô. Bác sĩ Chung đẩy cửa ra tiến vào, khách khí quen thuộc cất tiếng chào hỏi: “Ồ, tới rồi à?” “Vâng,” Đinh Nhược Kỳ xoay người đi tới, nhưng không ngồi trên sofa. Tối qua đóng máy xong, cô liền chạy về trong đêm, sắc mặt hơi mệt mỏi, nhưng sống lưng vẫn thẳng, rất có tinh thần. “Làm xong hết thủ tục xuất viện rồi?” Bác sĩ Chung đặt hồ sơ bệnh án trên bàn. “Vẫn chưa.” Đinh Nhược Kỳ nhíu mày, do dự nói, “Có thể để em ấy ở lại thêm một khoảng thời gian nữa không? Nửa tháng là được.” Bác sĩ Chung sửng sốt, lập tức cười nói như vui đùa: “Ai muốn ở bệnh viện mãi chứ? Cũng không phải là chỗ tốt gì, hơn nữa lại là bệnh viện tâm thần.” “Bởi vì sắp sửa đến ngày bạn trai trước của em gái tôi ——” Đinh Nhược Kỳ quay đầu trông thấy Lệ Duy An không hề gõ cửa liền đẩy cửa tiến vào, “Sao anh lại tới đây?” “Không phải nói hôm nay Đinh Huyên xuất viện à?” Lệ Duy An gật đầu chào hỏi bác sĩ Chung, lại nhìn một vòng, “Bố cô không tới ư?” “Không có,” Đinh Nhược Kỳ cố ý bảo ông Đinh ở nhà, bởi vì cô muốn thương lượng với bác sĩ để Đinh Huyên ở bệnh viện thêm mấy hôm nữa, “Bạn gái của anh đâu?” “Cô ấy và người nhà đi đảo Fiji nghỉ phép rồi.” Lệ Duy An cũng không muốn nhiều lời, liền hỏi bác sĩ, “Bây giờ có thể xuất viện chưa?” “Tôi muốn để em ấy ở thêm hai tuần nữa.” Đinh Nhược Kỳ nói. “Thêm hai tuần? Cô không đến mức đó chứ?” Lệ Duy An cầm chìa khóa xe đứng bên cạnh quan sát sắc mặt của cô, “Bệnh tình của cô ấy đã tốt lên có thể kiểm soát rồi.” “Nói anh cũng không hiểu.” “Hôm nay nên làm thủ tục xuất viện đi.” Bác sĩ Chung ngồi sau bàn, mở máy tính ra, nhập vào hệ thống thông tin của bệnh viện, tin tức mới về bệnh nhân, hiển nhiên ông ta hiểu được lý do mà Đinh Nhược Kỳ không nói ra, “Tránh được ngày này năm nay, thế sang năm thì sao? Sau đó nữa thì sao? Không thể nào mỗi lần đến thời điểm này thì sẽ đưa đến bệnh viện. Tuy rằng từng xảy ra vấn đề, nhưng Đinh Huyên là một người rất kiên cường. Là người nhà bệnh nhân, cô phải tin tưởng cô ấy.” Đinh Nhược Kỳ mím môi, không nói gì, nhưng sắc mặt vẫn khó coi. Cuối cùng cô đột nhiên quay đầu đi về phía cửa vào, “Vậy đi thôi.” Là cô gây sức ép cho người cha không đành lòng, quyết tâm đưa Đinh Huyên vào bệnh viện, thế thì cũng để cô đón Đinh Huyên về nhà. Mời các bạn đón đọc Suỵt, Ngòi Bút Đưa Anh Tới của tác giả Đồng Hoa.
Em Là Đôi Cánh Của Anh
Kiều Ưu Ưu là một tiểu công chúa, dáng người tốt, công việc tốt, gia đình có điều kiện. Thứ gì cần có, cô đều có chỉ duy nhất thiếu mất một chàng bạch mã hoàng tử. À, thực ra thì, hoàng tử không phải không có, chỉ là hoàng tử của Kiều Ưu Ưu không cưỡi bạch mã mà mặc quân phục, một năm 365 ngày thì quá nửa “cưỡi” phi cơ. Nhưng Kiều Ưu Ưu không vì chuyện này mà buồn, thậm chí còn cảm thấy “vui vẻ”. Dù sao thì chàng “hoàng tử” này cũng là do cô “rượu nhập vào tâm, cuồng dâm nổi loạn” cưới về :v :v. Cô không yêu anh, lấy anh cũng chỉ để xóa đi nỗi thất bại của những mối tình đơn phương. Kết hôn hai năm, cuộc sống của cô dường như không có gì thay đổi, vẫn một mình đi, về, vẫn tự do tụ tập, bởi chồng cô một năm chẳng ở nhà được mấy ngày. Cô không buồn, thậm chí còn có chút hưởng thụ cuộc sống tự tại như bây giờ. Nào ngờ, vào một ngày đẹp trời, dưới sự “áp bức” của hai vị mẫu thân, Kiều Ưu Ưu bị buộc phải đến doanh trại sống cùng chồng. ***   Cuộc sống theo quân tuy rằng nhàm chán nhưng lại giúp Kiều Ưu Ưu hiểu rõ hơn về anh lính “nhà mình”. Hóa ra người đàn ông cứng đầu, ngạo nghễ kia lại có một mặt khác như vậy. Hóa ra từ trước đến này, là cô quá cố chấp, không nhìn thấy điểm tốt của anh, khiến cho bọn họ bỏ lỡ nhau lâu như vậy.  Tình yêu vừa mới nảy mầm của bọn họ, vừa mới “kết trái” đã bị bầu trời kia nuốt trọn. Tai nạn máy bay khiến hoàng tử của Ưu Ưu mất đi “đôi cánh”, cũng khiến bọn họ mất đi đứa con còn chưa kịp thành hình.  Dù bầu trời không còn là nơi anh tung cánh. Dù những chiếc máy bay không còn có thể cùng anh đồng hành. Nhưng ở nơi mặt đất trống trải kia, vẫn có một bóng hình luôn đợi chờ anh. Cô gái đó, từ lúc bắt đầu, luôn là “đôi cánh” đẹp đẽ nhất trong sinh mệnh của anh. *** Kiều Ưu Ưu là phát thanh viên dự báo thời tiết, gia cảnh tốt, học vấn cao, chỉ đáng tiếc tình duyên trắc trở. May mắn là, ở bên cô luôn có một người, âm thầm yêu cô, âm thầm chiều chuộng, dung túng cho mọi lỗi lầm của cô. Cũng may mắn là, trong lúc vô tình, Kiều Ưu Ưu đã làm được một việc vô cùng chính xác: đem chàng “phi công” kia cột chặt bên người.  Kiều Ưu Ưu trong mắt mọi người không phải cô vợ tốt, lại bướng bỉnh, dường như không xứng với vị trí bên cạnh Trử Tụng. Nhưng cô có thể thay anh hiếu kính cha mẹ, có thể vì yêu anh mà chấp nhận cô đơn, cũng là người có thể nắm chặt tay anh trong lúc hoạn nạn. Lúc bắt đầu, cô có thể bướng bỉnh, có thể không tốt nhưng không thể phủ nhận, vì yêu Trử Tụng, Kiều Ưu Ưu đã thay đổi rất nhiều, chỉ để có thể trở thành “đôi cánh” trong lòng anh. Trử Tụng là đại tá phi công xuất sắc, con trai út của một gia đình quân nhân giàu truyền thống. Nhưng trong mắt Kiều Ưu Ưu, anh chỉ là một câu trai ngang tàn, kiêu ngạo hay phá phách, một người đàn ông cách xa chuẩn mực “hoàng tử” của cô rất nhiều. Cô là thanh mai của anh, đáng tiếc anh lại chẳng phải trúc mã của cô. Anh thầm yêu cô, nhìn cô đau buồn bước qua từng mối tình lại chẳng thể giữ cô ở bên, bởi anh biết, trong trái tim cô không có anh. Cho đến khi cô chủ động “cầu hôn” anh, Trử Tụng mới có đủ lý do cùng can đảm để cùng cô sánh bước. Bên ngoài, nhìn anh có vẻ dửng dưng với cuộc hôn nhân của mình, nhưng không ai biết, người đàn ông ấy luôn dùng hết trái tim mình để chiều chuộng, bao dung cho cô gái bé nhỏ của mình. Anh không bức ép, bởi anh không muốn cô cảm thấy ngột ngạt. Anh cho cô tự do, điều duy nhất anh muốn, là khi rời khỏi bầu trời, anh có thể trở lại bên cô.  Bầu trời và cô là tất cả những điều quý giá nhất trong sinh mạng anh. Tai nạn bất ngờ xảy ra, thiên đường vẫy gọi anh về nhà, nhưng anh khước từ, bởi anh biết, nơi ấy không có cô. Trử Tụng thoát chết trong gang tấc và cái giá của nó là giọt nước mắt của người anh yêu cùng sinh mệnh cốt nhục của mình.  Cho dù anh không thể tung cánh trên bầu trời rộng lớn, nhưng chỉ cần có cô, “đôi cánh” của anh mãi mãi đều có thể bay lượn. *** “Em là đôi cánh của anh” nằm trong chuỗi các tác phẩm quân nhân yêu thích nhất của tớ. Cách hành văn mạch lạc, tình huống xử lý hợp lý. Nhân vật được xây dựng thực tế, vừa đáng ghét lại không thể không yêu. Lời văn mượt mà đưa bạn qua các cung bậc của cảm xúc: ngọt ngào - vui vẻ - bất ngờ - đau khổ - viên mãn. Nếu bạn là một fans girl của những anh lính si tình, thì còn chờ gì nữa, vác xẻng lên và đào hố thôi! Review by #Gian_Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Đêm dài đằng đẵng, Kiều Ưu Ưu vốn chẳng có tâm trạng đâu để ngủ. Cô sắp được mặc váy cưới, lấy người mà cô yêu nhất, đây là giấc mơ của mọi người phụ nữ, trong đó có cả Kiều Ưu Ưu. Nghĩ tới chặng đường mà họ đã cùng đi trong những năm qua, những điều tốt đẹp đã bỏ lỡ, Trử Tụng làm tất cả vì cô, cô khóc rồi lại cười. Cô ôm chặt lấy chăn, giống như đang ôm Trử Tụng vậy, cúi sâu đầu vào bên trong. Ánh trăng kéo dài hình bóng của Trử Tụng, anh đang đứng phía bên ngoài, nhìn lên bức tường và tính toán. Trèo từ đây qua sẽ là vườn hoa nhà họ Kiều, muốn tới phòng của Kiều Ưu Ưu mà không làm kinh động tới người khác thì không thể đi bằng con đường thông thường. Trử Tụng nhìn xung quanh, chắc chắn không có người rồi mới nhẹ nhàng trèo lên, một lúc sau anh đã vào tới vườn hoa. Những ngôi nhà lớn kiểu này phần lớn đều là nhà hai tầng, nếu không phải ở bên ngoài có bảo vệ nghiêm ngặt thì muốn vào nhà để ăn trộm đồ đạc thực quá dễ dàng. Trử Tụng đi vòng qua vườn hoa, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa kính ra, vừa mới mừng thầm thì anh lại phát hiện ở chính giữa phòng khách trên tầng hai đang có ánh lửa lúc sáng lúc tối. Trử Tụng nghĩ mình đang làm chuyện xấu mà địch ở trong tối, anh lại đang ở chỗ sáng, căn phòng lại tối đen khiến anh hoàn toàn không thể nhìn rõ rốt cuộc người đó là ai, dĩ nhiên nếu anh nghiễm nhiên đi vào trong thì sẽ bị người ta phát hiện ra. Chuyện đã tới nước này rồi, nếu anh quay đầu chạy thì đúng chẳng phải phong cách của anh, vậy nên dù cho người đó là ai, anh cũng chỉ có thể miễn cưỡng bước vào rồi tính tiếp. “Này cái gì...” Trử Tụng sờ lên mũi, nghĩ xem không biết nên giải thích thế nào. “Tay chân cũng nhanh nhẹn gớm.” Trử Tụng thấy nhẹ cả người, chỉ cần không phải là bố vợ anh thì mọi chuyện đều dễ dàng. “Anh cả à, anh vẫn chưa đi nghỉ sao?” “Nghỉ rồi thì làm sao mà nhìn cậu trèo tường được?” Anh cả nhà họ Kiều bật chiếc đèn ở bên cạnh mình, chiếu ra ánh sáng mờ mờ trong phòng khách, trong tay anh vẫn còn đang nghịch chiếc bật lửa Givenchy, cái vật lúc sáng lúc tối khi nãy chính là nó. “Ha ha, anh lại đùa rồi. À, gì nhỉ, em đi gặp Ưu Ưu.” Trử Tụng nói thăm dò, bước đi ngang qua anh cả. Anh luôn thấy bất an mình sẽ bị anh cả cho một trận, nhưng kết quả lại là bản thân anh đã nghĩ quá nhiều. “Anh không cản em à?” Đang dễ dàng thoát được như vậy, Trử Tụng lại cảm thấy không dám tin. “Có tác dụng gì không?” Mời các bạn đón đọc Em Là Đôi Cánh Của Anh của tác giả Chiết Chỉ Mã Nghị.
Đặt Bút Thành Hôn
Cái gì gọi là say xỉn làm bậy, đó chính là như trường hợp của Hạ Tử Khâm đây. Vì bị bạn trai phản bội mà khiến bản thân say bí tỉ, cứ thế mà có đêm điên đảo với một người đàn ông mà lẽ ra cô không nên dính vào. Hạ Tử Khâm thật cảm thấy đau đầu.  Mà phía bên kia Tịch Mạc Thiên sau đêm đó, không biết sao hình bóng của cô gái nhỏ kia lại cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong tâm trí anh. Tịch tổng của chúng ta vốn là một người đàn ông góa vợ hoàn kim, nên phụ nữ bên người không thiếu và bản thân anh thỉnh thoảng vẫn luôn có bạn giường cố định một thời gian. Ấy vậy mà từ cái đêm “điên đảo” kia, Tịch tổng lạnh lùng trong truyền thuyết lại quyết định tái giá sau 10 năm vợ chết.  ***   “ Tôi là Tịch Mạc Thiên, 36 tuổi, tang thê, cha mẹ mất sớm, hơi có chút tư sản, Hạ Tử Khâm tôi muốn cưới em” Mặc dù một cô gái mồ côi ở cô như viện, lại sống như một trạch nữ mưu sinh bằng nghề viết văn, nhưng Hạ Tử Khâm không phải là một cô gái vì tiền mà bán thân, thế nên làm sao cô có thể đồng ý với cái lời cầu hôn chấn động kia được. Nhưng Tịch Mạc Thiên là ai cơ chứ, anh rất nhanh đã lấy nhược điểm là cô nhi viện ra để uy hiếp cô. Thế là hai tờ hôn thú đỏ chót ra đời. Cuộc sống hôn nhân không tình yêu cứ thế bắt đầu. Thời gian đầu mặc dù Tịch Mạc Thiên vẫn lạnh lùng nhưng từng cử chỉ hành động của anh đều rất quan tâm đến Hạ Tử Khâm, từ việc ăn uống, hành động, cử chỉ. Lo lắng việc cô ăn lạnh ảnh hưởng đến bao tử, hay sẽ trách cứ việc cô đi chân trần trên nền đất lạnh.  Cao trào của sự việc được tạo ra có lẽ không thể không nhắc đến nam phụ Vinh Phi Lân. Vốn là em vợ của Tịch Mạc Thiên, công tử cà lơ phất phơ của Vinh thị, nhưng hắn lại có tình cảm với Hạ Tử Khâm. Khi tình cảm của Tịch Mạc Thiên và Hạ Tử Khâm chưa ai nói rõ ràng với ai, Vinh Phi Lân lại giăng một cái bẫy, hắn làm cho Hạ Tử Khâm nghĩ rằng Tịch Mạc Thiên cưới cô, cưng chiều cô vì cô có ngoại hình giống với người vợ đã mất – Vinh Phi Loan.  Hiểu lầm kéo đến, nhưng Tịch Mạc Thiên lại không có khả năng sẽ li dị với cô. Mặc dù giận hờn nhưng hắn vẫn che chở cho cô. Qua một thời gian Tịch Mạc Thiên quyết định nói rõ cho cô biết hắn không coi cô là thế thân của ai hết. Thế là tình cảm của cả hai chính thích bước vào giai đoạn sủng ngọt ngào, thịt thà càng không thiếu ( mặc dù trước đó cũng chả thiếu mấy :)) ).  Gần kết truyện thì thân phận của Hạ Tử Khâm được làm rõ, đây cũng chính là điểm mình không thích ở bộ truyện này của Hân Hân Hướng Vinh, truyện hiện đại mà chị em lấy cùng 1 chồng làm mình khó chịu, mặc dù người chị đó đã chết, rồi tình yêu của nam phụ Vinh Phi Lân vì nguyên nhân này cũng được dẹp bỏ. Mặc dù cuối cùng vẫn là một cái kết viên mãn, ngọt ngào như phong cách của Hướng Vinh vốn có nhưng cá nhân mình cảm thấy không được xử lý thỏa đáng. Nói chung truyện có thể đọc thư giãn, giải trí. ----------------- Review by Pisà - fb/ReviewNgonTinh0105 *** "Mạch Tử, cậu nói xem mình có mập lắm không?" Hạ Tử Khâm xoay qua xoay lại soi tới soi lui ở trước gương, biểu cảm trên mặt như thể gặp phải chuyện gì rối rắm lắm. Mạch Tử cầm chiếc nón đặt lên kệ rồi quay lại gõ đầu cô một cái, thuận tiện đánh giá từ trên xuống dưới, đảo đảo hai mắt nói: "Mập hay không thì đã sao, dù có thế nào thì Lão Tịch nhà cậu cũng đâu có chê, sợ gì chứ?" "Lão Tịch gì chứ?" Tử Khâm bất mãn nói: "Tịch Mạc Thiên không già chút nào." Mạch Tử liếc xéo cô một cái, nói: "Nhìn thì đúng là còn chưa già, nhưng mình nghe người ta nói, tuổi tác của đàn ông là phải xem ở phương diện khác." "Phương diện khác?" Hạ Tử Khâm đặt cái mũ về lại chỗ cũ, kéo cô hỏi thăm. Mạch Tử cười hắc hắc ra tiếng, gộp lại hết một lượt mấy bộ quần áo ở trong tay rồi giao cho cô bán hàng đứng phía sau. Dù sao hôm nay cũng là ‘đánh cường hào chia ruộng đất’, con bé Tử Khâm này tiền quá nhiều, cô tiêu giúp một ít, coi như giúp đỡ người nghèo làm từ thiện đi. Cô bán hàng nhiệt tình giới thiệu: "Hôm nay cửa hàng chúng tôi vừa có nhiều kiểu áo lót mới, cô có muốn vào xem thử hay không." Hạ Tử Khâm không quan tâm lắm nhưng ánh mắt Mạch Tử lại sáng lên, vội vàng gật đầu, cô bán hàng dẫn hai người đi qua dãy để áo lót, Mạch Tử quét một vòng, rút ra một bộ, ghé sát vào bên tai Tử Khâm nói: "Bộ này rất hợp với cậu, cậu mặc vào bảo đảm Lão Tịch nhà cậu sẽ như hổ đói bổ nhào vào cừu non cho coi, hoặc là cũng có thể làm cho lão phấn khởi một lần." Hạ Tử Khâm liếc xéo cô bất mãn cãi lại: "Anh ấy không có già." Ngắm nghía bộ áo lót trong tay cô, đúng thật rất đẹp, những bông hoa màu tím nổi trên mặt vô cùng xinh xắn, bên cạnh đó là viền tơ màu xanh dương nhạt thêu ren hoa, nếu mặc lên người có làn da trắng, ắt hẳn sẽ rất quyến rũ, có điều là. . . . . . Tử Khâm chỉ chỉ phần hoa nổi ở phía trên, bắt bẻ mà nói: "Cái này không được, nó sẽ in dấu ra hết ở ngoài áo." Mạch Tử cười hì hì nói: "Cô ngốc à! Cái này căn bản không phải để cậu mặc trong áo mà đây là để cậu mặc lên cho người đàn ông của cậu xem, hiểu chưa, cậu mặc nó vào chắc chắn sẽ rất xinh đẹp." Quay đầu lại nhìn cô bán hàng nói: "Lấy cái này, chọn size cho cô ấy, thêm nhiều màu khác nhau nữa?" Cô bán hàng vội báo cho biết là có bốn màu, trừ màu tím còn có màu đen, đỏ hoa hồng và màu xanh lá cây. Cô bán hàng còn giải thích rất tỉ mỉ, "Một màu hai bộ" quay đầu lại vươn tay với bà chủ giàu có nói: "Cà thẻ cho tôi." Hạ Tử Khâm lấy ví tiền trong túi đưa cho cô, Mạch Tử mở ra, một bên chất đầy thẻ tín dụng, Mạch Tử cười hì hì, rút một thẻ trong ra đưa cho cô bán hàng. Cô bán hàng vui mừng miệng cười đến nỗi muốn toét đến phía sau cổ, dẫn hai vị khách hàng lớn tới dãy ghế ngồi chờ, dâng cà phê lên mời rồi mới đi tính tiền cà thẻ. Mạch Tử rút ra từng cái trong ví tiền cô tổng hợp lại một lần rồi nói: " Lão Tịch nhà cậu cho cậu nhiều thẻ như vậy làm gì? Một tấm vẫn chưa đủ dùng sao, ngày thường ngay cả cửa cậu cũng chẳng bước ra một bước. Hạ Tử Khâm nhấp một hớp cà phê: "Tịch Mạc Thiên chỉ cho mình hai tấm, còn lại là của ba và Phi Lân lén đưa cho mình đấy, thật ra thì mình cũng không cần dùng tới nó, bình thường cần gì cũng có người đưa hẳn đến nhà, nhưng mọi người vẫn cứ đưa chúng cho mình, rốt cuộc mới có một đống thẻ thế này." Mời các bạn đón đọc Đặt Bút Thành Hôn của tác giả Hân Hân Hướng Vinh.