Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ánh Sao Ban Ngày

Mấy ngày trước, khi dạo comment, mình thấy có bạn hỏi về truyện thuộc thể loại cưới trước yêu sau, mình chợt nghĩ “Hay thử review đề tài này xem sao”. Thực ra, cưới trước yêu sau luôn là một trong những thể loại yêu thích của mình, vậy nên hôm nay mình sẽ “khai trương” bằng một bộ truyện, mà theo ý kiến cá nhân mình, là một trong những cuốn hay nhất của thể loại này, “Ánh sao ban ngày.” Thông thường, mình sẽ bắt đầu một bài review với vài dòng giới thiệu về các nhân vật chính, sau đó là những tình tiết hấp dẫn của bộ truyện, những câu trích dẫn hay và cuối cùng là đánh giá cá nhân về văn phong và những nét nổi bật của bộ truyện. Nhưng hôm nay, mình sẽ chỉ đơn thuần đóng vai một người mai mối, đưa các bạn đi xem mắt, giúp các bạn tìm hiểu đối phương, giao lưu tình cảm và biết đâu, có thể tiến tới “đọc trước yêu sau” ^^. ***   Giai đoạn 1: Xem mắt “Ánh sao ban ngày” là bộ truyện đầu tiên của tác giả Mộc Phạn mà mình đọc. Cá nhân mình đánh giá đây là tác phẩm trọn vẹn nhất trong số những tác phẩm đã được dịch của tác giả này, xét cả về nội dung lẫn văn phong. Ngòi bút của Mộc Phạn trong “Ánh sao ban ngày” là sự pha trộn giữa phong cách thực tế, trần trụi thường thấy ở Bất Kinh Ngữ với nét lãng mạn giản dị của Sênh Ly.  Nếu bạn đang tìm kiếm một khoảng không xanh ngát dìu dịu nằm giữa mảnh đất thực tế xám xịt và bầu trời mộng mơ màu hồng phấn, đây sẽ là một cuốn truyện phù hợp với bạn. Nam chính, Triệu Vĩ Hàng, là một đối tượng hoàn hảo để kết hôn. Ngoại hình tốt: đã được nữ chính kiểm chứng. Gia thế tốt: cha mẹ đều là cán bộ cao cấp. Công việc tốt: viên chức Nhà nước, nghề nghiệp ổn đinh, có tiền đồ. Anh có nhà, có xe, có đủ tiền lương để nuôi vợ. Anh không phải “soái ca” vạn người mê, cũng chẳng có khả năng hô phong hoán vũ. Nhưng anh chính là hình mẫu người chồng lý tưởng mà rất nhiều cô gái đang tìm kiếm, trong đó có cả mình :v Nữ chính, Cố Thả Hỷ, là một đối tượng xem mắt không tệ. Cô không xinh đẹp nhưng trong mắt một người đàn ông như Triệu Vĩ Hàng thì cô “rất phụ nữ”. Cha mẹ đều là giảng viên Đại học, bản thân cô cũng là nhân viên phòng giáo vụ của trường. Cô chỉ thích ăn pizza nhưng vẫn thạo việc bếp núc. Cô khá lười làm việc nhà nhưng cũng biết ngoan ngoãn nghe lời. Anh đang cần một người vợ. Cô đang cần một người chồng. Họ kết hôn vì nhiều lý do. Ngoại trừ tình yêu. * * * * * Giai đoạn 2: Kết hôn Nếu bạn đang hy vọng một tình yêu bùng cháy giữa hai nhân vật chính thì rất tiếc, bạn phải thất vọng rồi… Mộc Phạn không miêu tả quá nhiều về cuộc sống sau hôn nhân của Cố Thả Hỷ và Triệu Vĩ Hàng. Thay vào đó, tác giả lại khắc hoạ rất rõ nét mối tình đầu của Cố Thả Hỷ. Như bao cô gái khác, Cố Thả Hỷ cũng ôm ấp một mối tình thiếu nữ từ thời học sinh. “Người đó”, đối với cô, vừa là một người bạn, một người anh, một giấc mơ ngọt ngào nhưng đồng thời cũng là vết thương rất sâu chưa bao giờ lành lại nơi trái tim cô. Trong ký ức của Cố Thả Hỷ có những khoảnh khắc thanh xuân ngọt ngào, trong sáng, có những ngày tháng yêu thầm lặng lẽ nhưng mãnh liệt và có cả khoảng tối ngập trong đau đớn và lo sợ. Ngòi bút của Mộc Phạn xoáy sâu vào từng diễn biến tâm lý của Cố Thả Hỷ, tập trung khai thác những cảm xúc mà cô luôn gắng chôn giấu đằng sau hình ảnh cô vợ nhỏ ngoan ngoãn. Bằng cách đó, vô hình chung độc giả có thể thấy rõ sự tương phản giữa mối tình khắc cốt ghi tâm trong quá khứ và cuộc sống hôn nhân tẻ nhạt của thời hiện tại. Tình yêu trong quá khứ khiến cho Cố Thả Hỷ nếm đủ đắng cay ngọt bùi. Hôn nhân của hiện tại đem đến cho Cố Thả Hỷ mùi củi gạo dầu muối. Người yêu đầu tiên là giấc mơ, là khát vọng mà cô không bao giờ chạm tới. Người chồng hiện giờ lại chỉ là một người đàn ông cùng cô sống chung một nhà, nằm chung một giường. Đối với Cố Thả Hỷ, “ly hôn hay không ly hôn, chỉ khác nhau ở chỗ bên mình có một hơi thở hay không”. * * * * * Giai đoạn 3: Sóng gió cẩu huyết mang tên “người cũ” Cuộc sống hôn nhân nào chẳng có sóng gió. Và một trong những sóng gió kinh điển nhất phải kể đến là “sự trở về của tình cũ”. Không những thế, tác giả còn để hai người “tình cũ” của cả hai vợ chồng cùng dắt tay nhau từ Mỹ trở về.  Mình rất thích cách tác giả Mộc Phạn sắp xếp tình tiết, để hai nhân vật chính cùng đối mặt với một vấn đề nhằm khắc hoạ sự khác biệt trong tính cách của hai người. Sự trở về của Tần Mẫn Dữ giống như cơn sóng lớn tràn vào cuộc sống đang yên ả của Cố Thả Hỷ, mang theo bao hồi ức cùng khát vọng, đồng thời cũng đập tan lớp vỏ bọc mà cô cố gắng dựng nên. Sau những năm tháng thu mình trong hôn nhân, một lần nữa Cố Thả Hỷ cảm nhận được nhịp đập trái tim đang nhanh dần, cảm thấy được khát vọng tình yêu cùng những xúc cảm thời thiếu nữ đang sống lại trong cô. Trước mặt Triệu Vĩ Hàng, cô từ một một cô vợ nhỏ ngoan ngoãn đột nhiên trở thành một cô bé bướng bỉnh, ương ngạnh có chút vô lối. Chính sự dao động đó của Cố Thả Hỷ vô tình đã khiến cho tình cảm vợ chồng, vốn đã không mặn nồng, càng trở nên lạnh nhạt. Trong khi Cố Thả Hỷ giãy dụa trong những cảm xúc “ngoài luồng hôn nhân” thì Triệu Vĩ Hàng lại thản nhiên đối mặt với Ngô Hoạch. Anh không phải người máu lạnh, tình cảm của anh cũng không phải giả dối. Đã có một thời anh yêu Ngô Hoạch, yêu với tất cả sự chân thành, nồng nhiệt. Vì cô, anh sẵn sàng từ bỏ cả sự nghiệp và tiền đồ. Nhưng là một người đàn ông chín chắn, trưởng thành, Triệu Vĩ Hàng luôn rạch ròi giữa quá khứ và hiện tại. Vậy nên, anh không để cho Ngô Hoạch có được dù chỉ một chút hy vọng mong manh. Đối với anh, Cố Thả Hỷ mới là vợ anh, là hiện tại và tương lai của anh, bất kể giữa anh và cô có tình yêu hay không. * * * * * Giai đoạn 4: Rung động Đã có những lúc, mình nghi ngờ liệu “Ánh sao ban ngày” có thể có một kết thúc hạnh phúc được hay không. Một Cố Thả Hỷ bướng bỉnh, nông nổi, trẻ con, dễ dao động; một Triệu Vĩ Hàng trầm ổn, quyết đoán, có phần lạnh lùng, gia trưởng, liệu hai con người với tính cách quá khác biệt này có thể hạnh phúc bên nhau? Nhưng hoá ra, thời gian và tình yêu khi sánh đôi bên nhau có thể tạo nên những điều kỳ diệu. Chính vào thời khắc dao động của Cố Thả Hỷ, Triệu Vĩ Hàng nhận ra rằng đối với anh, cô quan trọng biết bao nhiêu. Anh không thích cách cô quan tâm đến người “bạn cũ” Tần Mẫn Dữ, không thích việc cô quyến luyến ngôi nhà cũ. “Thái độ bực bội của Triệu Vĩ Hàng lại dần chuyển sang bi thương, “Cố Thả Hỷ, trong lòng em không có cái nhà này, cũng không có…”  Triệu Vĩ Hàng đã kịp dừng lại, anh không muốn nói từ “anh” và cũng không dễ nói ra từ đó. … Lưu tâm và yêu là hai phạm trù khác hẳn nhau. Hoá ra, bản thân anh đã yêu cô. Trong những ngày tháng sống chung với nhau, anh đã dần dần yêu cô, yêu một Cố Thả Hỷ chẳng biết ăn nói cho ra đầu ra đũa nhưng lại khiến người ta cảm thấy hấp dẫn này. Hoá ra, nguyên nhân của sự nổi cáu cũng chỉ vì anh hy vọng cô cũng yêu anh, chỉ là ý muốn thăm dò của anh. Tình yêu, mặc dù không phải là sự nhiệt tình cuồng loạn, nhưng cũng không thể đơn giản thay đổi là được.  "Cố Thả Hỷ, anh muốn em cũng yêu anh, từ trước đến giờ đều chỉ yêu anh, em sẽ thay đổi như thế nào đây?” Sự giận dữ và xa cách của Triệu Vĩ Hàng kéo một Cố Thả Hỷ đang ngây ngô rối bời ra khỏi mộng tưởng quá khứ và ném cô về với thực tại. Cố Thả Hỷ trở nên sợ hãi. Lần đầu tiên trong hai năm chung sống, Cố Thả Hỷ hiểu được cô cần Triệu Vĩ Hàng đến nhường nào.  Lần đầu tiên kể từ khi kết hôn, Cố Thả Hỷ hiểu được hôn nhân không chỉ đơn thuần là hai người về sống chung một nhà mà cần có sự quan tâm, thấu hiểu và cố công bồi đắp cho mái ấm của mình. Thay vì thái độ lạnh nhạt, thờ ơ trước kia, Cố Thả Hỷ tìm mọi cách để níu kéo người chồng đang dần xa mình, chú tâm chăm sóc cho căn nhà chung của hai người. Yêu Triệu Vĩ Hàng, đối với Cố Thả Hỷ, cũng là một bước trưởng thành. * * * * * Giai đoạn 5: Yêu Cố Thả Hỷ và Triệu Vỹ Hàng yêu nhau. Nhưng họ yêu nhau như thế nào, một kiểu tình yêu mãnh liệt, nóng bỏng hay nhẹ nhàng, sâu lắng? Họ sẽ làm cách nào để bước qua quá khứ và trân trọng hiện tại? Hai con người với tính cách trái ngược nhau, môi trường sống quá khác nhau phải làm sao để dung hoà và thu hẹp khoảng cách, cùng nhau sưởi ấm căn nhà chung vốn luôn lạnh lẽo? Như đã nói ở trên, hôm nay mình chỉ là người mai mối.  Nhiệm vụ của người mai mối chỉ dừng lại ở việc “xúc tiến hôn nhân”, còn về câu chuyện sau hôn nhân, hãy để các bạn tự khám phá và trải nghiệm thôi. Hy vọng các bạn có thể tìm thấy tình yêu với “Ánh sao ban ngày.” * * * * * “Kết hôn là mong đợi được cùng anh đi đến hết cuộc đời, là cùng nhau gánh vác mọi việc, là sự tin tưởng lẫn nhau và cũng là trách nhiệm.” --------------- " ": Trích dẫn từ sách Review by #Linh_Hy Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Kết hôn là mong đợi được cùng bên anh đi hết cuộc đời, là cùng nhau gánh vác mọi việc, là sự tin tưởng lẫn nhau và cũng là trách nhiệm. Thả Hỷ cảm động: “Cả hai lần anh đều lựa chọn em, quả là vô cùng dũng cảm”. *** Chẳng điều gì có thể khiến con người bị đảo lộn như tình yêu, đặc biệt lại là khi thời gian được ở bên nhau lại bị đem ra đếm ngược như lúc này. Chỉ còn bảy ngày nữa là Triệu Vĩ Hàng phải lên đường đi Bắc KInh. Vì vết thương nhỏ ở chân nên Thả Hỷ lấy lý do xin nghỉ ở nhà, đây cũng là dịp để họ được ở bên nhau thêm một chút. Hai ngày sau, chân của Thả Hỷ đã khỏi hẳn, điều này phải cảm ơn sự chăm sóc vô cùng chu đáo, tỉ mỉ của Triệu Vĩ Hàng. Cô chưa từng được sống một cuộc sống có người phục vụ bên cạnh suốt hai mươi tư giờ, thậm chí cô còn không cần phải chạm chân xuống đất. Nếu phải di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác trong nhà, đã có Triệu Vĩ Hàng lo liệu việc “ di chuyển trên không” cho cô. Thời khắc chia tay đang đến rất gần, Thả Hỷ cảm thấy ngay cả việc ngủ cũng rất lãng phí thời gian. Cô biết việc đi Tây Tạng của Triệu Vĩ Hàng đã được ấn định, việc có thể làm bây giờ là làm thế nào để có thể ở bên nhau thêm một chút nữa, gần nhau thêm một chút. Thế nhưng vẫn có người muốn quấy rối những thời khắc quý giá mà cô và Triệu Vĩ Hàng đang trân trọng từng ngày. “ Triệu Vĩ Hàng, liệu mà trông coi vợ cậu đi, đừng có suốt ngày phóng điện về phía tớ thế”, Kiều Duy Nhạc vừa nói vừa làm ra vẻ bị điện giật. “ Chút điện cỏn con đó thì làm gì đươc cậu nào, chẳng phảo đã tỏa đi hết rồi hay sao?” Triệu Vĩ Hàng đương nhiên hiểu được tại sao Thả Hỷ lại làm mặt lạnh với Kiều Duy Nhạc. Anh đã đồng ý sẽ đưa cô đi chơi chợ đêm. Hai người không mấy hiểu biết về việc đi chơi của những cặp đôi bình thường khác nên nghĩ ra điều gì họ bèn cố gắng để thực hiện, cố gắng tận hưởng nốt mấy ngày trước khi Triệu Vĩ Hàng lên đường. Hôm qua, họ cùng nhau đi xem phim, vào hiệu sách, rồi lại đi ăn đồ ăn nhanh. Hôm nay, họ cùng nhau đến những nơi lưu giữ kỷ niệm chung của hai người, cùng nhau chụp ảnh để ghi lại những giây phút đó. Những địa điểm không nhiều nhưng cũng đủ khiến cả hai mệt nhoài. Chưa kịp chuẩn bị bữa tối, họ lại định cùng nhau đi dạo chợ đêm, thưởng thức các mon từ quán đầu tiên đến quán cuối cùng. Thật tình cờ, khi về đến nhà, Triệu Vĩ Hàng và Thả Hỷ không hẹn mà gặp cả Tô Thiêm Cơ và Kiều Duy Nhạc. Cái anh chàng Kiều Duy Nhạc này, lúc đầu là kể công,nói rằng đã có công lớn trong việc Triệu Vĩ Hàng và Thả Hỷ gương vỡ lại lành nên nhất định phải mời anh ta ăn cơm, cảm ơn. Sau đó lại nói là muốn tiễn Triệu Vĩ Hàng, cứ nói đi nói lại như vậy, nhất định không chịu buông tha họ. “ Triệu Vĩ Hàng, đừng trách tớ không cảnh báo trước, cậu đi Tây Tạng rồi, vợ cậu chẳng phải sẽ nhờ bọn tớ chăm sóc hay sao. Cậu mà đắc tội với tớ tổn thất không nhỏ đâu nhé” Mời các bạn đón đọc Ánh Sao Ban Ngày của tác giả Mộc Phạn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kỹ Năng Tranh Thủ Tình Cảm (Kỹ Năng Tranh Sủng) - Chân Lật Tử
Xuyên qua thành cung phi không được sủng ái? Tiết Bích Đào quyết tâm: Tranh đấu! Đương nhiên phải tranh đấu! Học hỏi tinh thần người bán dầu rong, Nàng đem kỹ năng tranh thủ tình cảm này luyện tới mãn cấp, cuối cùng tạo thành tuyệt kỹ kinh thế: Độc bá hậu cung! Nguyên Trưng đế [Mặt không cảm xúc]:  Trẫm là cái hồ lô* đó sao? Tiết Bích Đào [Cười nịnh nọt]: Đương nhiên không phải! Hoàng thượng ngài chính là cái nắp đồng tiền của hồ lô, giá trị rất lớn nha! * Lời người edit: Hồ lô ở đây chắc là cái hồ lô đựng dầu của người bán hàng rong =)) Triều đại không có thật trong lịch sử, những đọc giả thích thực tế xin cân nhắc trước khi đọc ~ Nhân vật chính: Tiết Bích Đào/ Nhân Vật phụ: Tiểu Tiểu Giới thiệu của editor: Tiết Bích Đào trong khi đang chơi game thì vô tình đắc tội với NPC, nên phải nhận một nhiệm vụ đặc biệt: Xuyên qua một triều đại lạ, tiến cung làm hậu phi, dùng khả năng của mình và sự hỗ trợ của hệ thống để chiếm được sủng ái của hoàng đế. Nếu bạn thích nữ chính thông minh, thích nữ chính được sủng sinh kiêu, thích coi nữ chính phát huy cái gọi là sủng phi thì mời ghé vào =)) *** Ta còn một nhũ danh là Sủng nhi. Phụ hoàng từng nói, ta là con cưng của toàn bộ triều Đại Nguyên. Nhưng mà từ khi mình bắt đầu ghi nhớ được, ta đã cảm thấy phụ hoàng và mẫu phi rất thần bí. Cung nhân đều nói rằng hai người đã về cõi tiên, ca ca lại thường xuyên lén lút mang theo ta quanh đi quẩn lại, chạy đến rất nhiều chỗ đẹp trong cung ngoài cung, đi tìm bọn họ. Ta đoán, nhất định là bọn họ len lén chạy ra ngoài chơi, lại không muốn mang theo ta và ca ca. Bọn họ trông chẳng giống với người trong tranh - Dực Khôn cung có một bức họa, ca ca nói rằng gọi nó là "Ảnh gia đình". Trong bức họa kia, ta vẫn còn nhỏ, được mẫu phi ôm vào trong ngực, nhìn trông thật nhỏ - thế nhưng ta có thể cảm giác được, bọn họ chính là phụ hoàng và mẫu hậu. Có lẽ là vì ánh mắt bọn họ nhìn ta rất ấm áp. Hì hì, hoàng thúc từng khen ta, nói cảm giác của ta cũng nhanh nhạy như thúc ấy. Hoàng thúc thật là tự luyến quá đi!   Mời các bạn đón đọc Kỹ Năng Tranh Thủ Tình Cảm (Kỹ Năng Tranh Sủng) của tác giả Chân Lật Tử.
Hiền Hậu Thực Nhàn - Nhất Thụ Anh Đào
 Nhắm mắt mở mắt một cái đã biến thành Hoàng hậu, xung quanh là lão công hoa tâm, bà bà hung hãn, phụ thân cặn bã, mẫu thân vô dụng, còn có một tên Vương gia cữu cữu phúc hắc thích nhảy vào giữa chừng.      Đột nhiên cảm thấy lạnh người, bản cung chỉ muốn những ngày nhàn nhã sao lại khó đến vậy?      Kỳ thật đây là một câu chuyện về nữ chiến sĩ sau khi xuyên qua tranh đấu với đủ loại người cực phẩm, cải tạo đám vô dụng, dốc lòng vì sinh mệnh Đại Tề. *** Hoàng hậu Triệu Yên Dung bị người khác hãm hại, vu tội trù yếm hoàng thượng mà bị giam lỏng tại cung Chiêu Dương điện của mình. Tất cả nô tài trong Chiêu Dương điện đều bị người khác mua chuộc hòng khiến cho Hoàng hậu sống không bằng chết ở đây. Lúc hoàng hậu đang ngoi ngóp thì nữ chính chúng ta xuyên vào. Chị là cảnh sát hay đặc công gì gì đấy, bị máy bay rơi nên xuyên về đây. Sau khi hoàng hậu tỉnh lại (nữ chính đã xuyên vào) thì bắt đầu xử lí bọn nô tài, tát cho sủng phi của hoàng đế một bạt tai rồi tìm cách giảng hòa với hoàng đế. Trước khi nữ chính xuyên về, hoàng hậu là cháu của cửu cửu kiêm luôn bạn hoàng đế, anh hoàng đế này lúc chọn chị làm hậu cũng muốn có một người vợ có thể giúp đỡ mình. Nhưng xui cái là vào đêm tân hôn, chỉ vì một câu nói của chị mà mối quan hệ giữa thái hậu, Ngụy thái phi và hoàng đế căng thẳng. Thế là chị chả được lòng ai từ hoàng đế, Chương thái hậu và Ngụy Thái phi. Sau này khi nữ chính chúng ta đã xuyên vào thì bắt đầu công việc vỗ mông hoàng đế, đấu trí với thái hậu và dàn sủng phi. Về nữ chính – Triệu Yên Dung: chị này được cái tỉnh táo và mồm mép không ai dám đụng )). Lúc đối mặt với hoàng thượng chị ấy luôn biết mình chỉ là cấp dưới phải làm theo lời boss là hoàng đế mà thôi, chứ mãi về sau mới có tình cảm. Đọc truyện thích nhất mấy màn đấu trí với Thái hậu với xử lí mấy em phi. Chị này muốn đi trên con đường hiền đức nên chỉ hiền lắm, ai đụng vào chị thì chị trả lại 10 thôi, lát sau còn lập cả một bàn mạt chược với mấy em phi tần. Nam chính – Lý Duệ: sau khi gặp lại nữ chính thì anh mới bắt đầu để ý chị vì anh cảm thấy đây mới đúng là cô vợ mà anh cần tìm, có thể đấu trí với thái hậu, phối hợp ăn ý với mình, còn gì hơn nữa chứ. Dần dần thì bị chị thu hút, anh ấy còn nhận mình bị chị bẻ “cong” nữa kìa, không hề đụng vào mấy em phi tần khác luôn. À điểm trừ cho anh này chính là đặt niềm tin sai người, rõ ràng là anh ấy biết rõ nhưng cứ cố tình trốn tránh, chính vì thế mà suýt mất đi đứa con gái đầu lòng của mình. Hừ. Về mấy nhân vật phụ, trong truyện có Bùi Hầu vô cùng bao che khuyết điểm người nhà, dì nữ chính vì muốn chăm sóc cháu mình mà chịu thiệt gả cho anh rể để mẹ chồng chèn ép, yêu thiếp cưỡi lên đầu, chồng thì cướp hết của hồi môn của mẹ mình để lại, Vinh Vương một lòng một dạ, Ngụy cô nương thông minh đáng yêu. Truyện này nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần gay cấn. Nhưng mà cuối cùng thì người có lòng đều đến với nhau, kẻ ác thì gặp quả báo. Nhẹ nhàng thế nào, gây cấn thế nào thì mời các bạn tự trải nghiệm nhé, một đứa cuồng ngọt sủng như em vẫn nuốt được mà nên yên tâm ạ. Truyện cung đấu em đọc chưa được một bàn tay nên không biết truyện này đã đủ chuẩn cũng đấu chưa. Nghe nói bộ này giống với bộ Thế nào là hiền thê, mà em chưa đọc bộ đó nên không biết như thế nào. Lần đầu em viết review nên chả ra cái ôn gì cả, xin các bác thứ tội  :( ________________ “Thái hậu thấy không nên nói thêm gì nữa, chỉ có thể đổi đề tài. “Phụ thân thân sinh của người cư nhiên vì một kĩ nữ mà tranh chấp với người khác ở ngoài phố, thật là buồn cười. “Đúng vậy.” Hoàng hậu nhưng thật thoải mái thừa nhận điều này, “Phẩm hạnh phụ thân trong chuyện này quả thật không đúng, cho nên mẫu thân ta mới cùng phụ thân cùng cách. Phụ thân chỉ là một thư sinh trói gà không chặt, mới có thể bị người khác đánh mất mặt như vậy, nếu đổi là phụ thân của mẫu hậu, chính là ngoại tổ phụ của chúng ta, xuất râ một phen đao giết heo, đừng nói là vài nam tử nhàn hạ,cho dù có đến mười hai mươi cũng không làm gì được.” Chương Thái Hậu tức giận đến chút nữa ngất xỉu.”   Mời các bạn đón đọc Hiền Hậu Thực Nhàn của tác giả Nhất Thụ Anh Đào.
Bình Hoa - Khốn Ỷ Nguy Lâu
Đằng sau cái vẻ ngoài hoa lệ đến choáng ngợp của giới giải trí này, lại chỉ toàn là chông gai và cạm bẫy. Những cạm bẫy xấu xa và bẩn thỉu ấy sẵn sàng bóp nghẹt những nghệ sĩ non trẻ, ngây thơ, lại không có vai vế, không người chở che như Cố Ngôn. Bởi vậy, Cố Ngôn đã lựa chọn con đường thực tế nhất - chấp nhận sự giúp đỡ của ông chủ Tần Trí Viễn, làm một bình hoa ngoan ngoãn biết nghe lời. Cười lúc nên cười, nói lúc nên nói, và giả ngốc giả đần lúc cần thiết.  Dù là đối phó với dư luận, hay với những lời đường mật nửa thật nửa giả của đàn ông. Bình hoa vô tâm, kim chủ vô tình, tiền trao cháo múc. Cố Ngôn khẽ nhếch khóe miệng, vẽ nên một nụ cười hoàn hảo. Cả đời này cậu chỉ diễn tốt một vở kịch duy nhất. Đó là giả bộ không yêu người ấy. *** Khốn Ỷ Nguy Lâu là một tác giả tôi rất thích. Lối hành văn gọn gàng, thong dong, song ẩn dưới tầng tầng lớp lớp câu từ, có khi là sóng gió, có khi là đau đớn xé lòng, cũng có khí, là dịu dàng ấm áp. Cố Ngôn có thể vì Tần Trí Viễn mà rào trước đón sau, cùng anh chơi một ván cờ cược lấy tình yêu. Nhưng khi phát hiện ra anh chưa buông bỏ được người cũ, cậu lại kiên quyết ra đi. Đây là một điểm tôi rất thích ở Cố Ngôn. Cậu không yếu đuối, mà rất quyết đoán, mạnh mẽ.  Cố Ngôn bị gọi là bình hoa, là loại diễn viên phải lên giường cùng kim chủ mới có thể sống được. Thế nhưng tôi lại cảm thấy, trong câu chuyện này, Cố Ngôn là người duy nhất kiểm soát được cuộc sống và mong muốn của mình. Về Tần Trí Viễn. Anh là một người tốt. Anh dịu dàng và quan tâm Cố Ngôn, đối với cậu tốt lắm. Không thể trách anh chuyện có người trong lòng, vì dù sao đó cũng là tình cảm thuộc về cá nhân. Nghe ở phía trên thì chắc sẽ có người cảm thấy Tần Trí Viễn hơi “tra” nhỉ? Thực ra không phải. Nếu như tra đến vậy, anh đã không run rẩy khi nghe thấy thương thế của Cố Ngôn, cũng không cứng rắn theo đuổi cậu lại từ đầu. Cậu luôn ở bên anh khi anh cảm thấy mệt mỏi, anh lại có những năm tháng đẹp nhất của cậu. Cậu là người dạy anh cách chấp nhận và buông bỏ, đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Chỉ tiếc rằng, Tần Trí Viễn nhận ra hơi muộn, nên khi anh thực sự muốn cùng Cố Ngôn nói chuyện trăm năm, cậu đã dứt áo ra đi rồi. Tần Trí Viễn rốt cuộc nhận ra, anh yêu Cố Ngôn biết mấy. Vì thế anh bèn trút bỏ thân phận kim chủ, trở về là một chàng trai bình thường, đuổi theo tình yêu khiến mình say đắm. “Bình hoa” là một truyện hay, nhưng cách viết kết của Khốn Ỷ Nguy Lâu vẫn thế, kiểu úp mở phần cuối khiến độc giả không biết đâu mà lần. Rõ ràng hai người đã về bên nhau, nhưng phần cuối lại hé lộ những sóng gió (và có thể là bi kịch nữa) có thể phát sinh trong tương lai. Cơ mà bỏ qua tất cả những điều đó, nếu bạn thích cường thụ và ngược luyến thì không nên bỏ qua “Bình hoa” đâu ạ. ^^   Mời các bạn đón đọc Bình Hoa của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu.
Hoàn Châu Cát Cát - Quỳnh Dao
Hoàn Châu Cát Cát kể về cuộc đời của một cô gái mồ côi có tên Tiểu Yến Tử thay đổi khi tình cờ cô ấy trở thành Cách Cách. Đối với thể loại này , truyện đấu đá tranh giành ân sủng với nhau trong hậu trong của các phi tần mỹ nữ không phải là chuyện cũ ,có lẽ trong chúng ta ai cũng đã có 1 lần xem trong phim rồi ,tôi cũng thế Nhưng lần này tôi được đọc ,không chỉ cảm nhận sự lôi cuốn và hấp dẫn trong từng câu chuyện đấu đá nhau của cung phi tôi còn cảm nhận được văn phong sắc sảo mà không kém phần mỹ miều của tác giả ,khiến những hình ảnh tôi đọc được cũng không kém phần sống động so với trong phim ảnh. Truyện kể về cô cung nữ Châu Hoàn lần đầu bước vào cung và ở tập 3 ,những tình tiết càng khác hẳn hơn ,cũng làm cho tôi cảm thấy những điều ly kì này chuyển sang ly kì khác ,lạ lẫm mà hấp dẫn .Phải nói một điều là hình ảnh nhân vật trong truyện này khá giống như trong phim ,đều xuất phát từ 1 cô cung nữ hiền hành nhưng khi vào cung ,để sống sót thì phải có ưng sủng của bậc Đế Vương thế nên nàng cũng dần thay đổi tính nết ,tàn nhẫn và lạnh lùng .nhưng có lẽ điều khiến tôi cảm thấy khác biệt nhất ở thể loại sánh này là nó khiến tôi dễ cảm nhận được tính cách của mỗi nhân vật hơn ,sống động và không kém chân thực. *** Quỳnh Dao (sinh ngày 20 tháng 4 năm 1938) là nữ nhà văn, biên kịch, nhà sản xuất người Đài Loan chuyên về tiểu thuyết lãng mạn dành cho độc giả nữ. Tập truyện ngắn đầu tay của bà mang tên Ngoài khung cửa sổ ra đời trong khoảng thời gian bà tốt nghiệp trung học và dự thi vào đại học nhưng không thành công. Các tác phẩm của bà được dịch ra và xuất bản rộng rãi ở Việt Nam từ cuối thập niên 1960. Ngoài ra, bà còn là một nhà sản xuất phim với những bộ phim truyền hình dựa theo chính nội dung các cuốn tiểu thuyết của bà. Tác phẩm: Song Ngoại (1963) Hạnh Vận Thảo (1964) Lục Cá Mộng (1964) Thố Ty Hoa (1964) Dòng sông ly biệt (Yên Vũ Mông Mông - 1964) Triều Thanh (1964) Kỷ Độ Tịch Dương Hồng (1964) Thuyền (1965) Nguyệt Mãn Tây Lâu (1966) Hàn Yên Thúy (1966) Tử Bối Xác (1966) Tiễn Tiễn Phong (1967) Thái Vân Phi (1968) Xóm vắng hay Vườn rộng sân sâu (Đình Viện Thâm Thâm - 1969) Tinh Hà (1969) Thủy Linh (1971) Hồ ly trắng (Bạch Hồ - 1971) Hải Âu Phi Xứ (1972) Băng Nhi (1985) Tuyết Kha (1990) Hoàn Châu cát cát (1999) Đoạn Cuối Cuộc Tình (tháng 8/2006) Không phải hoa chẳng phải sương (2013) Thủy Vân Gian Cỏ Xanh Bên Hồ Giấc Mộng Sau Rèm Mời các bạn đón đọc Hoàn Châu Cát Cát của tác giả Quỳnh Dao.