Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Dạy Con Kiểu Do Thái Sự May Mắn Của Điểm B Trừ (Wendy Mogel)

Sau khi phát hành cuốn Dạy con kiểu Do Thái: Sự may mắn của cái đầu gối bị trầy xước, mọi người thường hỏi vì sao tôi lại viết cuốn sách đó. Tôi trả lời rằng tôi viết sách để nhắc nhở bản thân mình làm theo những gì được viết trong đó. Và điều này gần như luôn có tác dụng. Bằng cách sử dụng những bài học của đạo Do Thái do chính mình nhắc đến trong cuốn sách, tôi đã không còn bao bọc thái quá, luôn lên sẵn lịch trình, nuông chiều và đặt những kỳ vọng cao ngút trời vào con cái - những thứ vốn là chuẩn mực của vùng Los Angeles, nơi tôi nuôi dạy hai cô con gái nhỏ của mình. Tôi rất rõ ràng và có chiến lược trong việc dạy bọn trẻ biết kính trọng cha mẹ, tôi cũng cố gắng tôn trọng các con bằng cách trân trọng cả tài năng lẫn khuyết điểm của chúng. Ngày nào tôi cũng nhắc bản thân mình nhớ đến câu nói trong đạo Do Thái rằng mọi bậc cha mẹ đều phải dạy con mình học bơi - tôi đã áp dụng triết lý này bằng cách để các con gái mình leo lên những thân cây thật cao, dùng những con dao sắc nhọn, nấu ăn với chiếc chảo nóng và tất nhiên, vì tôi sống ở Nam California, dạy chúng bơi, nhảy từ trên cao và lặn xuống những vùng nước sâu ngay từ khi chúng còn rất nhỏ.

Khi tôi phát hành cuốn sách đầu tiên, các con tôi mới 9 và 13 tuổi. Tôi đã hoàn toàn tự tin khi nghĩ đến quãng thời gian chúng bắt đầu trưởng thành. Khi các con gái tôi bước vào tuổi mới lớn, tôi đã là một chuyên gia. Thật thế. Tôi là một nhà tâm lý học xã hội, có nghĩa rằng tôi được đào tạo bài bản để nhìn nhận các vấn đề liên quan đến cảm xúc trong từng bối cảnh văn hóa cụ thể. Chuyên ngành của tôi là nuôi dạy con cái và sự phát triển bình thường của trẻ. Tôi đã làm việc với các gia đình trong suốt 30 năm liền. Tôi hiểu về các học thuyết liên quan đến vấn đề cá tính hóa, tác động của tuổi dậy thì đến tính cách, nhịp điệu sinh lý hàng ngày phá vỡ giấc ngủ như thế nào và khao khát phiêu lưu mạo hiểm ở tuổi mới lớn(1). Tôi cũng ý thức rất rõ về tác động của nền văn hóa vận động nhanh chóng, đầy cạnh tranh, thô bạo cùng sự phát triển của công nghệ Internet đến việc phát triển nhân cách ở giới trẻ. Tôi cũng quan tâm đến việc trẻ mới lớn rất dễ bị tổn thương bởi sự lo lắng, thói quen ăn uống bừa bãi, tình trạng tự làm bản thân bị thương, sự thất vọng, các vấn đề liên quan đến học tập, lạm dụng thuốc.

Tôi từng tưởng tượng rằng với những bí quyết liên quan đến chuyên môn cũng như tôn giáo, tôi sẽ dẫn dắt các con gái mình vượt qua tất cả những mối nguy hiểm thường thấy của tuổi mới lớn. Và khi bước qua ngưỡng tuổi đó, các con gái tôi sẽ trở thành những người có trách nhiệm, trưởng thành và có trách nhiệm với gia đình. Dưới sự hướng dẫn của tôi, chúng tôi sẽ có những mối quan tâm chung và những cuộc trò chuyện sâu sắc hơn. Vòng quay cuộc sống thường nhật của gia đình tôi cũng sẽ trơn tru hơn khi giờ đây các thành viên trong gia đình đã cao lớn, thông minh, hợp nhau hơn và sáng tạo hơn.

Điều đó đã không xảy ra

Thay vào đó, khi các con tôi lớn hơn, tiến trình vui vẻ trong cuộc sống hàng ngày của chúng tôi bị bốc hơi hoàn toàn. Giờ đây, thế chỗ vào đó là những cuộc đấu tranh mạnh mẽ không ngớt về mọi chủ đề mà bạn có thể tưởng tượng ra: thức dậy (chúng không thể), đi ngủ (chúng sẽ không làm thế), các công việc lặt vặt (Mẹ! Con không thể làm việc đó được! Con phải tập với ban nhạc sau giờ học và ngày mai con có một bài kiểm tra quan trọng nữa!). Sự gọn gàng đáng yêu trong phòng ngủ của chúng đã biến mất, tàn tích do sự mù quáng của tuổi mới lớn với trang phục và cốc đồ uống vương vãi khắp nơi trên sàn nhà. Những bộ cánh xinh xắn của chúng bị thay thế bởi những thứ trông như rác rưởi vứt đi. Trong hầu hết các cuộc trò chuyện, chúng chỉ nói những câu có một âm tiết qua cánh cửa đóng sập hoặc hét vào mặt bố mẹ. Đôi khi trong ngôi nhà của chúng tôi có nhiều rắc rối và tràn ngập sự giận dữ đến mức tôi nghi ngờ bản thân mình liệu có phù hợp với vai trò làm mẹ hay không. Tôi thắc mắc không biết giờ đã quá muộn hay chưa. Có phải tôi đã khiến các con mình trở nên hư hỏng? Tôi nhắc nhở bản thân phải lựa chọn tranh đấu. Nhưng tôi nên lựa chọn cái gì đây, tôi tự hỏi. Có quá nhiều lựa chọn để tranh đấu. Tôi tự nhủ rằng tôi sẽ để chúng phạm sai lầm, một kiểu để bọn trẻ tự làm đầu gối chúng bị trầy xước ở tuổi mới lớn. Nhưng giờ đây lời khuyên này dường như quá ngây thơ. Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng bị vướng vào những rắc rối thật sự lớn, điều đó có thể phá hủy vĩnh viễn điểm số, sức khỏe hay tương lai của chúng? Trong công việc, tôi đã giúp đỡ cho hàng trăm gia đình nhưng giờ tôi lại cảm thấy bất lực với chính gia đình của mình. Tìm mua: Dạy Con Kiểu Do Thái Sự May Mắn Của Điểm B Trừ TiKi Lazada Shopee

Tôi thật sự tức giận, rối loạn và cảm thấy rất buồn. Nuôi dạy con trẻ đồng nghĩa với việc hàng ngày bạn được đắm chìm vào những tình cảm và cử chỉ dịu dàng: “Bố mẹ ơi, hãy nằm xuống với con… hãy đọc cho con nghe thêm một cuốn sách nữa đi… hãy ở lại với con cho đến khi con ngủ nhé!”. Giờ đây những tấm biển như thế này xuất hiện trên cánh cửa phòng của các con gái tôi: “Đừng làm phiền! Con nói mẹ đấy!”. Tôi đấy. Người đã thay những chiếc ga trải giường khi chúng ói mửa, người đã hát ru và khẽ đu đưa, đu đưa, đu đưa cho chúng đi vào giấc ngủ. Đừng làm phiền. Con nói mẹ đấy.

Rồi tôi chợt bừng tỉnh. Tôi nhớ ra rằng mình là người theo đạo Do Thái. Khi các con tôi nhỏ hơn bây giờ, chính đạo Do Thái đã giúp tôi biến những vấn đề hàng ngày của việc nuôi dạy trẻ thành những khúc mắc thường nhật thiêng liêng. Nó nhắc nhở tôi rằng con cái là do Chúa cho chúng ta mượn và chúng ta chỉ đơn giản là những người phục vụ. Nó hướng dẫn tôi những nguyên tắc cơ bản nhưng vô cùng có sức mạnh về sự tiết chế, tán dương và thừa nhận. Đúng vậy, tôi đã nỗ lực gấp đôi để mang những nghi lễ của đạo Do Thái vào nhà mình. Tôi sẽ quay lại nướng bánh challah(2) từ đôi bàn tay trần. Tôi sẽ nướng nó vào riêng tối thứ Sáu. Tôi hình dung ra cảnh mùi thơm của bánh sẽ len vào phòng các con gái tôi và giống như những vật cúng tế tại ngôi đền cổ thiêng liêng “để làm vui lòng Chúa”, chúng sẽ vui mừng và theo mùi thơm đi xuống cầu thang. Chúng sẽ dừng bước ở đầu cầu thang và mỉm cười trước bàn đồ ăn được bày biện đẹp mắt trong ngày Shabbat(3), háo hức tham gia vào một nghi lễ đã mang đến sự thống nhất trong gia đình và nâng cao đời sống tinh thần của chúng tôi trong rất nhiều năm. Chúng tôi sẽ thảo luận Ngũ thư Kinh Thánh(4) về sự bình yên trong gia đình (shalom bayit), và với cảm giác khó chịu nhưng tràn đầy hy vọng, các con gái tôi sẽ hỏi liệu chúng có thể sửa chữa thái độ ương bướng, thiếu biết ơn và lười biếng của chúng như thế nào.

Điều này cũng không xảy ra

Buổi tối ngày thứ Sáu, sau khi các con giải thích rằng chúng quá bận và không thể dùng bữa tối Shabbat cùng chúng tôi được, tôi thấy mình trơ trọi bên cạnh chồng, ổ bánh trứng, nước nho cùng rượu, và dư thừa thời gian để suy ngẫm. Tôi quyết định rằng việc quay lại với đạo Do Thái vẫn có tiềm năng nhưng có lẽ tốt nhất là nên bớt chú trọng vào những nghi lễ của gia đình mà thay vào đó là tập trung củng cố những quan điểm tinh thần của riêng tôi.

Một lần nữa, tôi tìm thấy sự thông thái vô cùng thiết thực từ những bài học cổ xưa trong đạo Do Thái. Tôi đọc lại một trong những câu chuyện về sự hình thành nên đạo Do Thái - câu chuyện về hành trình từ Ai Cập đến Vùng đất hứa. Tôi thường thấy chuyến đi này được miêu tả giống như thời kỳ mới lớn của những người theo Do Thái giáo, thời kỳ giữa “tuổi thơ” nô lệ và thời kỳ trưởng thành là những người làm chủ Vùng đất hứa, giờ đây tôi đã nhận thấy được sự giống nhau ấy với con mắt của người đang thực sự ở trong chuyến hành trình đó. Nhà tiên tri Moses(5) đã phải chịu đựng suốt 40 năm khi dẫn dắt một đoàn toàn những người chỉ biết rên rỉ và phàn nàn. Bất cứ khi nào ông không để ý đến họ, dù chỉ trong một phút, họ cũng đều gây ra kiểu rắc rối vô cùng quen thuộc với các bậc cha mẹ có con đang ở độ tuổi mới lớn: nhét đầy thức ăn vào bụng, tôn thờ một vị thần không có thật, la lối om sòm. Khi ông cố giải thích với họ, họ lại mỉa mai ông: “Ở Ai Cập có thiếu mồ mả đến nỗi ngài phải đưa chúng tôi đến cái nơi kinh khủng, quá kinh khủng này không?”, họ hỏi ông như vậy. Họ đe dọa rằng họ sẽ nổi loạn. Họ rên rỉ và khóc lóc rằng họ ước mình lại trở thành nô lệ như trước. Những chú giải trong Kinh Thánh giải thích rằng mặc dù có một con đường tương đối nhanh và trực tiếp xuyên thẳng qua sa mạc nhưng Chúa trời cố tình dẫn Moses đi theo con đường vòng trong hàng thập kỷ. “Thời kỳ mới lớn” của người Do Thái phải đủ dài và khó khăn để nó thực sự có hiệu quả, để họ có được sự khôn ngoan và cuối cùng, để trưởng thành. Không có con đường tắt nào hết.

Không có con đường tắt nào hết - đó là bài học dành cho các bậc cha mẹ mà tôi đã không nhận thấy. Chuyên môn về tâm lý học của tôi chẳng thể bảo vệ gia đình mình khỏi những thăng trầm khi có những đứa con bước vào thời kỳ mới lớn và không có gì phải nghi ngờ cả: Nuôi dạy con trẻ ở tuổi dậy thì luôn gặp nhiều khó khăn. Chuyện đó phải khó khăn. Do Thái giáo đã dạy chúng ta rằng thời kỳ chuyển tiếp khó nhọc của tuổi dậy thì là tất cả những gì được gọi là tzar giddul banim- nỗi đau khổ cần thiết khi nuôi dạy con cái. Từ công việc chuyên môn của mình, tôi biết phần lớn sự đau khổ này là do những công việc quan trọng mà bọn trẻ mới lớn làm khi chúng bắt đầu xa cách cha mẹ mình. Chúng đi xa và thiết lập nhân dạng riêng của mình, đồng thời chúng cũng mong muốn có cảm giác an toàn và thoải mái. Chúng chống đối lại quyền lực, vô thức khiến cha mẹ trở nên ít hấp dẫn hơn để có thể dễ dàng rời bỏ họ hơn. Chúng dính lấy bạn bè - những người cũng nguy hiểm và bất ổn như chúng vậy. Việc của chúng là chống đối cha mẹ, là phạm sai lầm để có được cảm nhận sâu sắc về đúng và sai, là từ chối bố mẹ để nhận thức hoàn chỉnh về bản thân mình. Chúng ta cần trải nghiệm “nỗi đau khổ cần thiết” này. Nếu cha mẹ không tôn trọng và đánh giá cao hành trình này, nếu chúng ta cứ khăng khăng (như tôi đã từng làm) cố tìm một con đường tắt, nếu chúng ta không cho con cái thời gian chúng cần để than phiền, mắc những sai lầm ngốc nghếch và chối bỏ chúng ta, chúng sẽ không đến được nơi cần đến. Một lần nữa, tôi bắt đầu viết sách bởi tôi phải làm vậy, bởi tôi cần nhắc nhở bản thân mình phải biết yêu con đường gồ ghề và không bằng phẳng xuyên qua sa mạc của các con tôi.

Tôi thấy cần quay lại với lời khuyên trong Do Thái giáo truyền thống là hãy đọc kinh hay cầu nguyện về lòng biết ơn ít nhất 100 lần mỗi ngày. Bạn buộc phải đọc kinh khi thức dậy vào buổi sáng, sau khi vào nhà vệ sinh, trước khi ăn trái chín đầu tiên của một mùa, trước khi mặc quần áo mới. Thậm chí bạn cũng cầu nguyện khi những chuyện không hay xảy ra: “Cảm ơn Chúa vì đã thử thách phẩm giá tinh thần của con”. Tôi nhận ra rằng việc đọc kinh để vượt qua nỗi đau khổ cần thiết của sự chia cách trong thời kỳ mới lớn của con cái chúng ta cũng có thể là một hình thức rèn luyện tinh thần khôn ngoan cho tất cả các bậc cha mẹ. Không phải bởi chúng ta chấp nhận thái độ lạc quan sai lầm rằng “Mọi chuyện nhà tôi vẫn tốt đẹp” mà bởi sự đau khổ ấy chính là dấu hiệu cho thấy thời kỳ mới lớn của con mình đang diễn ra bình thường. Quan trọng là chúng ta phải hiểu được điểm đặc biệt trong sự phát triển ở thời kỳ mới lớn này, nếu không chúng ta sẽ thấy bị xúc phạm trước sự nổi loạn bình thường của con trẻ ở thời kỳ này. Vấn đề của các con khiến chúng ta lúng túng. Chúng ta chụp nhanh một bức hình của con trẻ trong giai đoạn hiện tại và lầm tưởng đó là bộ phim lớn của cả cuộc đời chúng. Chúng ta vướng mắc với con trẻ đến nỗi không thể lùi lại một chút, suy nghĩ thật sáng suốt và tỉnh táo dẫn đường cho chúng. Thay vì hướng các con đến những giá trị của Do Thái giáo như tự lập, tự kiểm soát, tiết chế và ca tụng Chúa, chúng ta lại đưa ra những lựa chọn thường nhật của mình dựa trên những nỗi sợ hãi do các phương tiện truyền thông sản sinh ra hoặc dựa trên quan điểm của chúng ta về những thứ trông đẹp mắt trên tờ đơn nộp vào trường đại học.

Lời gợi ý rằng các bậc phụ huynh đang mất phương hướng nên nhìn nhận thời kỳ mới lớn là một điều may mắn của tôi có ý nghĩa nhiều hơn là một triết lý dễ nghe. Khi các con bạn còn nhỏ, chưa chấp nhận tôn giáo, bạn có thể làm thay công việc của chúng trong một thời gian. Điều đó có nghĩa là bạn nên nuôi dưỡng thái độ biết ơn và thay đổi quan điểm hơn là cố gắng kiểm soát con mình. Mỗi chương trong cuốn sách đều làm rõ những lời phàn nàn thường gặp ở trẻ mới lớn và cách xem xét lại nó thành một tín hiệu tốt của sự phát triển về tâm sinh lý hoặc tinh thần.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dạy Con Kiểu Do Thái Sự May Mắn Của Điểm B Trừ PDF của tác giả Wendy Mogel nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Thao Túng Tâm Lý - Nhận Diện, Thức Tỉnh Và Chữa Lành Những Tổn Thương Tiềm Ẩn (Shannon Thomas)
Thao túng tâm lý (hay Gaslighting) là một thủ thuật xuất hiện trong các mối quan hệ lạm dụng mà người thao túng khiến nạn nhân tự vấn bản thân, nghi ngờ về chính nhận thức cũng như cảm nhận trước đó của họ. Thao túng tâm lý thường xuất hiện trong các mối quan hệ thân mật như giữa bạn bè, người thân, người yêu... Tuy nhiên, thao túng tâm lý cũng xuất hiện ở chốn công sở mà nhiều khi nạn nhân còn không ý thức được việc mình đang bị thao túng. Không ngoa khi nói rằng công ty chính là một xã hội thu nhỏ. Bởi đây là nơi bạn dành ra 8 tiếng mỗi ngày để làm việc, tiếp xúc, trò chuyện và thu nhận thông tin. Chính vì thế, môi trường làm việc có tác động không nhỏ đến sức khỏe tinh thần mỗi người, theo cả hướng tích cực và tiêu cực. Trong đó, thao túng tâm lý là một vấn đề nhức nhối mà mỗi chúng ta cần phải ý thức để bảo vệ chính mình trước những “con dao vô hình”. Không chỉ dừng lại ở các thủ thuật thao túng bằng lời, thao túng tâm lý nơi công sở còn bao gồm cả các hành vi không lời, được thực hiện một cách kín đáo, có thể làm tổn thương tinh thần và để lại những sang chấn tâm lý về sau ở người bị thao túng. *** Tìm mua: Thao Túng Tâm Lý - Nhận Diện, Thức Tỉnh Và Chữa Lành Những Tổn Thương Tiềm Ẩn TiKi Lazada Shopee Shannon Thomas là một nhà tư vấn, tác giả và diễn giả nổi tiếng chuyên về chủ đề lạm dụng tài chính. Cô là tác giả của cuốn sách "Financial Abuse: Silent Killer of Relationships" và "Healing from Financial Abuse: Reclaim Your Power and Live a Life You Love". Thomas sinh ra và lớn lên ở Texas. Cô theo học Đại học Texas Christian, nơi cô nhận bằng Cử nhân Công tác xã hội và bằng Thạc sĩ Công tác xã hội. Sau khi tốt nghiệp, cô làm việc như một nhà tư vấn tại một phòng khám sức khỏe tâm thần. Thomas bắt đầu quan tâm đến chủ đề lạm dụng tài chính sau khi cô gặp một khách hàng bị bạn đời của mình lạm dụng tài chính. Cô thấy rằng lạm dụng tài chính là một vấn đề phổ biến, nhưng nó thường bị che giấu và ít được biết đến. Thomas quyết định viết cuốn sách "Financial Abuse: Silent Killer of Relationships" để giúp mọi người hiểu rõ hơn về lạm dụng tài chính. Cuốn sách đã được xuất bản vào năm 2016 và đã được dịch sang nhiều thứ tiếng. Thomas cũng là người đồng sáng lập Tổ chức Financial Abuse Recovery (FAR). FAR là một tổ chức phi lợi nhuận cung cấp hỗ trợ cho những người bị lạm dụng tài chính. Thomas đã xuất hiện trên nhiều phương tiện truyền thông, bao gồm NBC News, The New York Times và The Wall Street Journal. Cô cũng là một diễn giả thường xuyên tại các hội nghị và sự kiện. Thomas là một người ủng hộ mạnh mẽ cho nạn nhân của lạm dụng tài chính. Cô làm việc để nâng cao nhận thức về vấn đề này và giúp mọi người tìm kiếm sự giúp đỡ. Dưới đây là một số tác phẩm của Shannon Thomas: Financial Abuse: Silent Killer of Relationships (2016) Healing from Financial Abuse: Reclaim Your Power and Live a Life You Love (2020) Financial Abuse: How to Recognize, Recover, and Reclaim Your Life (2022) Financial Abuse: A Guide for Friends and Family (2023) *** TUYÊN BỐ MIỄN TRỪ TRÁCH NHIỆM Nội dung trong cuốn sách này chỉ nhằm mục đích giáo dục và cung cấp thông tin chứ không nhằm mục đích cung cấp lời khuyên về sức khỏe tâm thần cho từng cá nhân. Việc bạn mua, tải xuống và/hoặc đọc các tài liệu này không tạo ra mối quan hệ giữa nhà trị liệu-khách hàng giữa Chữa bệnh khỏi Lạm dụng Ẩn, tác giả và bạn. Tác giả và nhà xuất bản không tuyên bố hoặc bảo đảm về tính đầy đủ của thông tin và từ chối rõ ràng mọi bảo đảm ngụ ý hoặc khả năng bán được hoặc tính phù hợp cho một mục đích cụ thể. Nếu bạn có thắc mắc liên quan đến tình cảm hoặc sức khỏe tinh thần của mình, hoặc về việc áp dụng thông tin được mô tả trong cuốn sách này, hãy tham khảo ý kiến ​​của chuyên gia chăm sóc sức khỏe có trình độ. Dành riêng cho Hotstuff Thomas và Baby-face Thomas, hai niềm vui trong đời tôi *** SỰ NHÌN NHẬN Khách hàng của tôi, bạn gần gũi với trái tim tôi hơn và thân thiết với tôi hơn những gì bạn từng biết. Tôi mong được gặp bạn mỗi ngày. Chúng tôi thường cười to cùng nhau, và những lần khác chúng tôi ngồi trong những khoảnh khắc im lặng dịu dàng khi nỗi đau quá dữ dội. Bạn đã dạy tôi rất nhiều, và thực sự, bạn đã làm cho cuộc sống của tôi tốt hơn so với những gì đáng lẽ phải có. Cảm ơn bạn đã tạo một vị trí cho tôi trong câu chuyện cuộc sống của bạn. Các tác giả đã giúp tôi trong hành trình chữa bệnh và truyền cảm hứng cho tôi trong sự nghiệp trị liệu: Tiến sĩ Susan Forward, Leslie Vernick và Tiến sĩ Les Carter. Jackson Mackenzie vì đã viết cuốn sách Psychopath Free. Nó thôi thúc tôi tìm hiểu thêm về lạm dụng tâm lý và tác động đối với những người sống sót. Bạn đã trả lời một câu hỏi mà tôi thậm chí không biết mình cần câu trả lời. Cảm ơn bạn không chỉ vì những lời động viên liên tục mà còn cả những hành động hỗ trợ để cuốn sách này được hoàn thiện hơn. Tôi rất biết ơn bạn, Kim Luis, và toàn bộ nhóm Không có chứng thái nhân cách. Tất cả các bạn có sự tôn trọng cao nhất của tôi. Bạn là những viên ngọc đã chịu đau đớn và biến nó thành vẻ đẹp thực sự. Tất cả những người ủng hộ trong cộng đồng phục hồi lạm dụng tâm lý, những người chia sẻ công việc của tôi với những người theo dõi bạn. Sự ủng hộ của bạn là nguồn động viên hàng ngày. Cảm ơn bạn đã cống hiến cho blog và các trang truyền thông xã hội mà bạn quản lý. Chỉ những người ủng hộ khác mới biết cần bao nhiêu thời gian và sự quan tâm để duy trì một cộng đồng trực tuyến lành mạnh. Cảm ơn bạn đã tạo ra và duy trì một nơi chữa bệnh cho những người sống sót. Lilly Hope Lucario, bạn là một tấm gương sáng về những gì một người sống sót được trao quyền có thể đạt được. Công việc vận động của bạn để giáo dục người khác thật đáng ngưỡng mộ. Xin gửi lời cảm ơn đặc biệt đến Shahida Arabi vì sự hỗ trợ và cộng tác của bạn trong việc tiếp cận mọi người với thông điệp chữa lành và hy vọng. Tiến sĩ Aesha John, Tiến sĩ D. Lynn Jackson, Hội đồng Đánh giá Thể chế của Đại học Cơ đốc giáo Texas (TCU) và toàn bộ Khoa Công tác Xã hội của TCU vì sự khuyến khích của bạn đối với dự án nghiên cứu năm 2016: Kiểm tra các Mô hình Lạm dụng Tâm lý. Cassi Choi vì là một người bạn và biên tập viên tuyệt vời. Tôi thực sự biết ơn sự cống hiến của bạn. Ngoài ra, tôi còn mất nhiều giờ để làm sáng tỏ những suy nghĩ của mình và giúp chúng trở nên có ý nghĩa trên các trang giấy. Tôi đánh giá cao sự kiên nhẫn của bạn khi tôi cố gắng hiểu các quy tắc ngữ pháp và sự sẵn lòng hỗ trợ của bạn khi tôi cố tình vi phạm một số quy tắc. Hình mẫu doanh nhân, thành viên nhóm chuyên gia tư vấn và gần như là thành viên Hội đồng quản trị của tôi: Lauren Midgley, Wendy Knutson và Nicole Smith. Khi tôi nghĩ về những cá nhân đã giúp tôi phát triển và trưởng thành với tư cách là một phụ nữ và chủ doanh nghiệp, ba người phụ nữ đáng kinh ngạc của bạn đứng đầu danh sách. Không đời nào dự án này có thể hoàn thành nếu không có sự thông thái và ý kiến ​​đóng góp trực tiếp của các bạn. Đôi khi bạn thách thức tôi theo những cách không thoải mái, và đó chính xác là kiểu đối tác kinh doanh mà mọi doanh nhân phải có trong đời. Bạn thân và người doppleganger của tôi, Rhonda Lindley. Có bạn trong cuộc đời tôi đã chữa lành một nơi sâu thẳm trong tâm hồn tôi cần được phục hồi. Bạn đã giúp tôi cảm thấy bớt mồ côi trên thế giới. Tinh thần cao đẹp, sự hài hước dí dỏm và sự ngổ ngáo của bạn là nguồn nước tươi mát ở những nơi khô cằn. Người chồng hài hước và hiền lành của tôi, Hotstuff. Sự hài hước và niềm vui của bạn khiến tôi mỉm cười mỗi ngày. Trong số bất kỳ ai, bạn biết chiều sâu của hành trình hồi phục của chính tôi, sự lộn xộn khi kết hôn với một người sống sót sau chấn thương thời thơ ấu, và cả sự trọn vẹn có được nhờ sự chữa lành. Đơn giản là không có từ nào để diễn tả lòng biết ơn của tôi đối với sự kiên nhẫn, động viên vô tận của bạn và vì không bao giờ cố gắng cắt đứt đôi cánh của tôi. Bạn đã chứng kiến ​​tôi phát triển thành một người gần như hoàn toàn khác trong cuộc hôn nhân của chúng tôi. Bạn là một ví dụ về một người đàn ông muốn vợ mình trưởng thành, thay đổi và thay đổi để tốt hơn; mà không bị đe dọa bởi sức mạnh bên trong và tinh thần độc lập mới được tìm thấy của cô ấy. Tôi mãi mãi biết ơn vì chúng ta đã chọn nhau để cùng nhau leo ​​núi. Con trai yêu dấu của tôi, Baby-face. Tôi biết bạn không phải là một em bé thực sự, nhưng bạn sẽ luôn là em bé của tôi. Bạn là nguồn cảm hứng của tôi. Sức mạnh bên trong và sự trưởng thành của bạn sau nhiều năm là những đặc điểm mà tôi vô cùng ngưỡng mộ ở bạn. Cảm ơn bạn vì những lời động viên khôn ngoan của bạn dành cho tôi. Chúng chỉ là động lực tôi cần trong dự án viết lách này. Bạn, em bé quý giá, có một câu chuyện bên trong bạn để chia sẻ với thế giới. Tôi không thể chờ đợi để trở thành một phần trong việc biến điều đó thành hiện thực vào một ngày nào đó. Câu chuyện cuộc đời của bạn cần được kể để người khác thấy rằng tình yêu sẽ hàn gắn. *** Trong mọi cộng đồng, có thể tìm thấy những người độc hại ẩn náu trong gia đình, cặp đôi, công ty và nơi thờ cúng. Bản chất ngấm ngầm và khó hiểu của lạm dụng tâm lý khiến những cá nhân bị bỏ lại để nhặt nhạnh những mảnh vỡ của cảm xúc, lòng tự trọng và các khía cạnh của hoạt động sống. Bạn có thể xác định được cảm giác choáng ngợp trước những hành động ẩn giấu của ai đó trong cuộc sống của bạn. Nếu vậy, sau đó bạn đang ở đúng nơi. Những người đã trải qua lạm dụng tâm lý thường không thể mô tả rõ ràng những gì đã được thực hiện với họ. Bạn có thể rơi vào tình huống cố gắng giải quyết một mối quan hệ lãng mạn khiến bạn cảm thấy như mình là một yo-yo. Lại gần, đi xa. Nói lại. Đó có thể là gia đình hoặc bố mẹ chồng của bạn, những người đã biến bạn thành vật tế thần và là túi đấm của gia đình họ. Bạn có thể đang trải qua các triệu chứng đau buồn. Bạn có thể đang thương tiếc vì mất đi mối quan hệ mà bạn nghĩ rằng mình sẽ nhận được. Kẻ bạo hành cũng có thể là ông chủ hoặc đồng nghiệp, những người có vẻ thích làm cho cuộc sống hàng ngày của bạn trở nên khốn khổ. Có lẽ sự tổn hại mà bạn đã trải qua là trong một nơi thờ phượng. Bạn hoàn toàn mất cảnh giác chỉ để thấy mình liên tục bị đâm sau lưng. Có lẽ khiến bạn cảm thấy tội lỗi vì đã đứng lên đấu tranh cho chính mình. Những người đã trải qua sự lạm dụng bí mật biết rằng mọi thứ không bình thường. Bạn cảm thấy nó và đôi khi bạn thậm chí có thể nhìn thấy thoáng qua sự rối loạn chức năng. Tuy nhiên, thường xuyên hơn không, nó giống như một con rắn. Nó di chuyển nhanh chóng và trườn đi trước khi bạn có thể nhìn rõ nó. Bạn có thể đã cố gắng giải thích cho mọi người chính xác tác hại đã gây ra cho bạn. Tôi cá là nó thường phát ra âm thanh như thể bạn đặc biệt túng thiếu, nhỏ mọn hoặc thậm chí là hoang tưởng. Không có một bộ thuật ngữ cụ thể để mô tả hành động của kẻ ngược đãi giấu mặt, các mục tiêu của kiểu gây hại này cảm thấy thất vọng vì họ không thể khiến người khác nhìn thấy các trò chơi đang được chơi. Điều này xảy ra bởi vì người bình thường không biết về lạm dụng tâm lý. Trừ khi bạn được giáo dục chính xác cần thiết để có thể giải thích tình huống, nếu không kế hoạch của người độc hại sẽ hiệu quả. Họ muốn giữ bí mật về việc lạm dụng. Họ cố tình che giấu hành vi của mình ngay dưới sự chú ý của công chúng. Khi mọi người cố gắng phàn nàn về họ, những lời phàn nàn đó sẽ đổ ụp xuống sàn nhà. Kẻ bạo hành bỏ đi với vẻ “sạch bóng” và nạn nhân có vẻ không ổn định. Tôi chắc chắn rằng bạn sẽ đồng ý rằng nó đang gây phẫn nộ. Lạm dụng tâm lý có lẽ là một trong những bất công tiềm ẩn nhất trong thời đại chúng ta vì nó khiến nạn nhân không thể tin tưởng ngay cả chính họ. Cứ như thể cuộc sống của họ đang bị rung chuyển dữ dội, giống như người ta lắc một quả cầu tuyết, và mọi thứ đều quay cuồng trong hỗn loạn. Tôi chắc chắn rằng bạn sẽ đồng ý rằng nó đang gây phẫn nộ. Lạm dụng tâm lý có lẽ là một trong những bất công tiềm ẩn nhất trong thời đại chúng ta vì nó khiến nạn nhân không thể tin tưởng ngay cả chính họ. Cứ như thể cuộc sống của họ đang bị rung chuyển dữ dội, giống như người ta lắc một quả cầu tuyết, và mọi thứ đều quay cuồng trong hỗn loạn. Tôi chắc chắn rằng bạn sẽ đồng ý rằng nó đang gây phẫn nộ. Lạm dụng tâm lý có lẽ là một trong những bất công tiềm ẩn nhất trong thời đại chúng ta vì nó khiến nạn nhân không thể tin tưởng ngay cả chính họ. Cứ như thể cuộc sống của họ đang bị rung chuyển dữ dội, giống như người ta lắc một quả cầu tuyết, và mọi thứ đều quay cuồng trong hỗn loạn. Tại sao lạm dụng tâm lý còn được gọi là lạm dụng ẩn? Các hành vi của (những) kẻ bạo hành liên quan đến các trò chơi bí mật kinh niên và lặp đi lặp lại do một cá nhân hoặc một nhóm người chơi với mục tiêu. Những hành động này được ngụy trang tốt đến mức nọc độc của chúng thường không được chú ý. Nó tương tự như chất độc trong sạch được đặt trong một cốc nước; người ta không thể nhìn thấy vết thương được hình thành cho đến khi cơ thể bắt đầu phản ứng với việc tiếp xúc lâu dài với chất độc. Đây chính xác là cách mà những kẻ lạm dụng lên kế hoạch cho việc lạm dụng tâm lý. Bí mật, ẩn giấu, lén lút và tắt radar đều là một phần trong chương trình nghị sự của họ. Khi mối quan hệ của họ tiến triển, trò chơi cũng vậy. Cuối cùng, hành động của họ có thể trở nên công khai hơn và sau đó, đôi khi, đáng chú ý. Vào thời điểm những dấu hiệu rối loạn chức năng bên ngoài này tự bộc lộ, các mục tiêu của lạm dụng thường rất suy sụp.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thao Túng Tâm Lý - Nhận Diện, Thức Tỉnh Và Chữa Lành Những Tổn Thương Tiềm Ẩn PDF của tác giả Shannon Thomas nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng (Mễ Mông)
THỰC DỤNG Ư? KHÔNG HỀ, TÔI CHỈ RẤT THỰC TẾ THÔI! Con người muốn trưởng thành đều phải trải qua ba lần lột xác “phá kén hóa bướm”. Lần đầu tiên là khi nhận ra mình không phải trung tâm thế giới. Lần thứ hai là khi phát hiện ra dù cố gắng đến đâu vẫn có những việc cảm thấy thật bất lực. Lần thứ ba là khi biết rõ có những việc bản thân không thể làm được nhưng vẫn cố tranh đấu đến cùng. Trưởng thành là khi chúng ta hiểu ra rằng, không thể sống quá thật thà, quá trong sáng giữa cuộc đời đầy biến cố này. Thay vì kêu than “Thế giới này thực tế đến thực dụng!”, sao bạn không tự hỏi “Thực tế có gì không tốt?” Ít nhất, thực tế sẽ giúp bạn mạnh mẽ hơn, bản lĩnh hơn, dạy bạn cách vượt qua nghịch cảnh, trung thực với chính mình. Khi bạn chưa đủ mạnh mẽ, cơ hội dù là nhỏ nhất cũng không đến với bạn. Khi bạn đủ tài giỏi, bạn chẳng thể ngăn nổi hàng vạn cơ hội đến với mình, mọi thứ bạn muốn đều chủ động chạy về phía bạn. Thế giới này làm gì có đưa than ngày tuyết rơi, chỉ có dệt hoa lên gấm thôi. Bạn muốn được người khác dệt hoa lên gấm, trước tiên bạn phải trở thành gấm đã. Thế giới này làm gì có đưa than ngày tuyết rơi, chỉ có dệt hoa lên gấm thôi. Tìm mua: Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng TiKi Lazada Shopee Bạn muốn được người khác dệt hoa lên gấm, trước tiên bạn phải trở thành gấm đã. Sự thật luôn tàn khốc như vậy. Xã hội cũng luôn thực tế như thế. Nhưng có một ngày tôi cũng hiểu ra, thực dụng thì có gì không tốt? Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng PDF của tác giả Mễ Mông nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Con Đường Thiên Lý (Nguyễn Hiến Lê)
Tôi dùng hồi kí của tôi với những tài liệu về cuộc tìm vàng ở miền Tây nước Mĩ giữa thế kỉ trước để tạo ra nhân vật Lê Kim (quê ở Phú Thọ Bắc Việt), người đầu tiên trôi nổi qua Mĩ, theo một đoàn đi tìm vàng, trải nhiều gian nan; và khi tìm được rồi thì chán, trở về Nam Việt lập gia đình, khai hoang và giúp Thiên Hộ Dương “Bình Tây sát tả” trong Đồng Tháp Mười. Ý nghĩa chuyện đó ở trong đoạn cuối, lời tôi nói với một người chắt của cụ Lê Kim ở Gia Định vào khoảng 1950: “Cụ Lê Kim có phải là người Việt đầu tiên qua Mĩ không, điểm đó không quan trọng gì đối với chính sự. Vậy mà tìm ra được đủ chứng cứ và ít nhiều chi tiết, bác (tức người kể chuyện) đã phải bỏ ra… tới nay là non bốn chục năm đấy, và phải nhờ vài sự ngẫu nhiên lạ lùng với mấy người giúp sức nữa. Trong khi tìm tôi có những lúc cũng chán nản mà cũng có những lúc phấn khởi say mê, tìm ra được rồi rất mừng, nhưng chỉ được một lúc… cũng như cụ Lê Kim mạo hiểm đi hết con đường Thiên lý, tới miền có mỏ vàng thì chán nản, trở về nước khai hoang, kháng chiến. Vàng là cái mà cụ coi thường nhất - danh vọng cũng vậy - cụ chỉ muốn tìm ý nghĩa cho cuộc sống “và sự say mê trong hành động”. Truyện đó tôi đặt cho nhan đề: “Con đường thiên lí” vì hồi trẻ tôi muốn viết một tập Du kí từ Nam ra Bắc mang nhan đề đó, mà không có cơ hội thực hiện được. Tìm mua: Con Đường Thiên Lý TiKi Lazada Shopee Tôi viết xong năm 1972, định dăm năm sau sẽ giao cho nhà Lá Bối xuất bản. Ông giám đốc nhà Lá Bối và vài người nữa khen truyện rất hấp dẫn. Chưa kịp xuất bản thì miền Nam được giải phóng. Truyện dài khoảng 250 trang, ghi được một số hồi kí của tôi, như cảnh ngã ba Bạch Hạc, cảnh đền Hùng, tình hình hồi đầu thời kháng Pháp ở thôn quê miền Nam… Từ hai chục năm nay có phong trào đua nhau học tư. Mới bãi trường được nửa tháng, cha mẹ nghèo tới mấy cũng rán kiếm tiền cho con đi học tư, thúc chúng đi học tư, dù chúng dư sức lên lớp, cơ hồ ngại rằng chúng nghỉ ở nhà lâu quá thì lêu lỏng. Cho nên tuy nghỉ hè ba tháng mà sự thực học sinh chỉ được nghỉ có một tháng. Mà ngay trong tháng đó, họ cũng chỉ không tới trường thôi chứ đâu được thoát ra khỏi không khí náo nhiệt của thành phố, đâu được tiếp xúc với thiên nhiên, với đồng ruộng, cây cỏ mây nước, nông dân, óc họ đâu được nghỉ ngơi. Họ đi coi xi nê, thụt bi da, hợp nhau tán gẫu, hoặc ca những bản giật gân, hút “ba số” Sa lem, uống la-ve, và lắm lúc chắc họ thấy cuồng cẳng, rủ nhau từng đoàn chờ nhau, phóng Honda như bay trên các con đường rộng thành phố và không ngày nào không xảy ra những tai nạn Honda. Đôi khi học cũng lên Đà Lạt, ra Vũng Tàu, nhất là Vũng Tàu ngày nay không còn là thành phố Việt Nam nữa, càng không phải là thiên nhiên: cũng vẫn lối sống hỗn độn, huyên náo, xô bồ, có phần còn hơn Sài Gòn, thành thử có rừng núi đấy mà họ không nghe thấy tiếng chim ríu rít, tiếng suối róc rách, có trời biển đấy mà họ không được hưởng cái thú nhìn mây trôi và sóng nhấp nhô vì trí óc họ có lúc nào được tĩnh đâu, thần kinh họ có lúc nào được dịu đâu. Thực tình tôi thương cho họ, tuổi xuân là tuổi đẹp nhất trong đời mà phải sống trong cái không khí chiến tranh, bom đạn, máy móc, máy thâu thanh, máy tivi… thì làm sao tâm hồn hồn họ không cằn cỗi được, làm sao họ còn cảm được cái đẹp hồn nhiên, cái hạnh phúc bình dị? Làm sao sức khỏe họ chẳng mau suy, lòng họ chẳng chua chát, phẫn uất? Hồi xưa chúng tôi không có nhiều tiện nghi như họ bây giờ, ngay cả những vật cần thiết như chiếc đồng hồ, cây viết máy, chiếc xe đạp, cũng không có nữa, nhưng chúng tôi sướng hơn họ nhiều. Chúng tôi được nghỉ trọn ba tháng hè, vì không ai đi học tư, dù phải thi lại thì cũng về nhà tự ôn lấy bài chứ không có trường dạy tư hoặc không có tiền để học tư. Vì nghỉ lâu, phải xa cách nhau lâu, nên một tuần lễ trước ngày bãi trường, chúng tôi có một tâm trạng nửa vui nửa buồn: vui vì khỏi phải học bài, sắp được về thăm quê, buồn vì sắp phải xa bạn xa thầy. Suốt chín tháng, mải lo học, ít ai có dịp tâm sự; lúc này vài ba bạn thân mới rủ nhau những ngày nghỉ, hoặc những giờ “etude”[1] nghĩa là những giờ không có “cua”[2], tản bộ trong vườn Bách Thảo, hoặc trên đường Cổ Ngư, ngồi dưới bóng hoàng lan, hoặc dưới gốc đa kể lể chuyện nhà hoặc chuyện riêng của nhau, chí hướng cùng ước vọng sau này của nhau. Hầu hết là nghèo, trong túi chỉ có dăm xu hay nhiều lắm là một hào, nhiều khi túi rỗng nữa, cho nên có cao hứng lắm mới mời bạn ăn một cái bánh nhợm, uống một chén nước trà tươi ở một quán lá trên đê Yên Phụ; nhưng tuổi trẻ mà tin ở khả năng, ở tương lai của mình, thì cảnh nghèo là một sự kích thích, càng nung chí ta thêm,và khi gặp được một bạn cùng cảnh ngộ, cùng chí hướng thì thật không gì vui bằng.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Hiến Lê":Kinh Dịch - Đạo Của Người Quân Tử7 Bước Đến Thành CôngĐắc Nhân TâmMạnh TửSống 365 Ngày Một NămMột Lương Tâm Nổi LoạnRèn Nghị Lực Để Lập ThânSống ĐẹpKhổng Tử Và Luận NgữGiải Nghĩa 64 Quẻ Kinh DịchBảy Ngày Trong Đồng Tháp MườiHồi Ký Nguyễn Hiến LêNhững Vấn Đề Của Thời ĐạiRèn Luyện Tình CảmTrang Tử Nam Hoa KinhÝ Cao Tình ĐẹpBảy Bước Đến Thành CôngDạy Con Theo Lối MớiGương Chiến ĐấuGương Hy SinhHàn Phi TửLiêt Tử Và Dương TửNghề Viết VănSăn Sóc Sự Học Của Con EmSử Trung QuốcTổ Chức Gia ĐìnhVài Nét Sơ Lược Về Sự Phát Triển Của Triết Học Trung HoaĐường, Tống Bát Đại GiaLão Tử Đạo Đức Kinh - Nguyễn Hiến LêGương Kiên NhẫnCon Đường Thiên LýĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Con Đường Thiên Lý PDF của tác giả Nguyễn Hiến Lê nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Con Đường Thiên Lý (Nguyễn Hiến Lê)
Tôi dùng hồi kí của tôi với những tài liệu về cuộc tìm vàng ở miền Tây nước Mĩ giữa thế kỉ trước để tạo ra nhân vật Lê Kim (quê ở Phú Thọ Bắc Việt), người đầu tiên trôi nổi qua Mĩ, theo một đoàn đi tìm vàng, trải nhiều gian nan; và khi tìm được rồi thì chán, trở về Nam Việt lập gia đình, khai hoang và giúp Thiên Hộ Dương “Bình Tây sát tả” trong Đồng Tháp Mười. Ý nghĩa chuyện đó ở trong đoạn cuối, lời tôi nói với một người chắt của cụ Lê Kim ở Gia Định vào khoảng 1950: “Cụ Lê Kim có phải là người Việt đầu tiên qua Mĩ không, điểm đó không quan trọng gì đối với chính sự. Vậy mà tìm ra được đủ chứng cứ và ít nhiều chi tiết, bác (tức người kể chuyện) đã phải bỏ ra… tới nay là non bốn chục năm đấy, và phải nhờ vài sự ngẫu nhiên lạ lùng với mấy người giúp sức nữa. Trong khi tìm tôi có những lúc cũng chán nản mà cũng có những lúc phấn khởi say mê, tìm ra được rồi rất mừng, nhưng chỉ được một lúc… cũng như cụ Lê Kim mạo hiểm đi hết con đường Thiên lý, tới miền có mỏ vàng thì chán nản, trở về nước khai hoang, kháng chiến. Vàng là cái mà cụ coi thường nhất - danh vọng cũng vậy - cụ chỉ muốn tìm ý nghĩa cho cuộc sống “và sự say mê trong hành động”. Truyện đó tôi đặt cho nhan đề: “Con đường thiên lí” vì hồi trẻ tôi muốn viết một tập Du kí từ Nam ra Bắc mang nhan đề đó, mà không có cơ hội thực hiện được. Tìm mua: Con Đường Thiên Lý TiKi Lazada Shopee Tôi viết xong năm 1972, định dăm năm sau sẽ giao cho nhà Lá Bối xuất bản. Ông giám đốc nhà Lá Bối và vài người nữa khen truyện rất hấp dẫn. Chưa kịp xuất bản thì miền Nam được giải phóng. Truyện dài khoảng 250 trang, ghi được một số hồi kí của tôi, như cảnh ngã ba Bạch Hạc, cảnh đền Hùng, tình hình hồi đầu thời kháng Pháp ở thôn quê miền Nam… Từ hai chục năm nay có phong trào đua nhau học tư. Mới bãi trường được nửa tháng, cha mẹ nghèo tới mấy cũng rán kiếm tiền cho con đi học tư, thúc chúng đi học tư, dù chúng dư sức lên lớp, cơ hồ ngại rằng chúng nghỉ ở nhà lâu quá thì lêu lỏng. Cho nên tuy nghỉ hè ba tháng mà sự thực học sinh chỉ được nghỉ có một tháng. Mà ngay trong tháng đó, họ cũng chỉ không tới trường thôi chứ đâu được thoát ra khỏi không khí náo nhiệt của thành phố, đâu được tiếp xúc với thiên nhiên, với đồng ruộng, cây cỏ mây nước, nông dân, óc họ đâu được nghỉ ngơi. Họ đi coi xi nê, thụt bi da, hợp nhau tán gẫu, hoặc ca những bản giật gân, hút “ba số” Sa lem, uống la-ve, và lắm lúc chắc họ thấy cuồng cẳng, rủ nhau từng đoàn chờ nhau, phóng Honda như bay trên các con đường rộng thành phố và không ngày nào không xảy ra những tai nạn Honda. Đôi khi học cũng lên Đà Lạt, ra Vũng Tàu, nhất là Vũng Tàu ngày nay không còn là thành phố Việt Nam nữa, càng không phải là thiên nhiên: cũng vẫn lối sống hỗn độn, huyên náo, xô bồ, có phần còn hơn Sài Gòn, thành thử có rừng núi đấy mà họ không nghe thấy tiếng chim ríu rít, tiếng suối róc rách, có trời biển đấy mà họ không được hưởng cái thú nhìn mây trôi và sóng nhấp nhô vì trí óc họ có lúc nào được tĩnh đâu, thần kinh họ có lúc nào được dịu đâu. Thực tình tôi thương cho họ, tuổi xuân là tuổi đẹp nhất trong đời mà phải sống trong cái không khí chiến tranh, bom đạn, máy móc, máy thâu thanh, máy tivi… thì làm sao tâm hồn hồn họ không cằn cỗi được, làm sao họ còn cảm được cái đẹp hồn nhiên, cái hạnh phúc bình dị? Làm sao sức khỏe họ chẳng mau suy, lòng họ chẳng chua chát, phẫn uất? Hồi xưa chúng tôi không có nhiều tiện nghi như họ bây giờ, ngay cả những vật cần thiết như chiếc đồng hồ, cây viết máy, chiếc xe đạp, cũng không có nữa, nhưng chúng tôi sướng hơn họ nhiều. Chúng tôi được nghỉ trọn ba tháng hè, vì không ai đi học tư, dù phải thi lại thì cũng về nhà tự ôn lấy bài chứ không có trường dạy tư hoặc không có tiền để học tư. Vì nghỉ lâu, phải xa cách nhau lâu, nên một tuần lễ trước ngày bãi trường, chúng tôi có một tâm trạng nửa vui nửa buồn: vui vì khỏi phải học bài, sắp được về thăm quê, buồn vì sắp phải xa bạn xa thầy. Suốt chín tháng, mải lo học, ít ai có dịp tâm sự; lúc này vài ba bạn thân mới rủ nhau những ngày nghỉ, hoặc những giờ “etude”[1] nghĩa là những giờ không có “cua”[2], tản bộ trong vườn Bách Thảo, hoặc trên đường Cổ Ngư, ngồi dưới bóng hoàng lan, hoặc dưới gốc đa kể lể chuyện nhà hoặc chuyện riêng của nhau, chí hướng cùng ước vọng sau này của nhau. Hầu hết là nghèo, trong túi chỉ có dăm xu hay nhiều lắm là một hào, nhiều khi túi rỗng nữa, cho nên có cao hứng lắm mới mời bạn ăn một cái bánh nhợm, uống một chén nước trà tươi ở một quán lá trên đê Yên Phụ; nhưng tuổi trẻ mà tin ở khả năng, ở tương lai của mình, thì cảnh nghèo là một sự kích thích, càng nung chí ta thêm,và khi gặp được một bạn cùng cảnh ngộ, cùng chí hướng thì thật không gì vui bằng.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Hiến Lê":Kinh Dịch - Đạo Của Người Quân Tử7 Bước Đến Thành CôngĐắc Nhân TâmMạnh TửSống 365 Ngày Một NămMột Lương Tâm Nổi LoạnRèn Nghị Lực Để Lập ThânSống ĐẹpKhổng Tử Và Luận NgữGiải Nghĩa 64 Quẻ Kinh DịchBảy Ngày Trong Đồng Tháp MườiHồi Ký Nguyễn Hiến LêNhững Vấn Đề Của Thời ĐạiRèn Luyện Tình CảmTrang Tử Nam Hoa KinhÝ Cao Tình ĐẹpBảy Bước Đến Thành CôngDạy Con Theo Lối MớiGương Chiến ĐấuGương Hy SinhHàn Phi TửLiêt Tử Và Dương TửNghề Viết VănSăn Sóc Sự Học Của Con EmSử Trung QuốcTổ Chức Gia ĐìnhVài Nét Sơ Lược Về Sự Phát Triển Của Triết Học Trung HoaĐường, Tống Bát Đại GiaLão Tử Đạo Đức Kinh - Nguyễn Hiến LêGương Kiên NhẫnCon Đường Thiên LýĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Con Đường Thiên Lý PDF của tác giả Nguyễn Hiến Lê nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.