Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mỗi Ngày Đều Phải Ly Hôn (Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn)

Văn án:   Thẩm Huyên sau một giấc ngủ tỉnh dậy, liền nhìn thấy trước mặt đặt một tấm chi phiếu ba nghìn vạn cùng một tờ giấy thỏa thuận ly hôn, đối diện còn có một soái ca cấm dục đang lạnh lùng nhìn chính mình.   Ở "Hào môn giả tình: Vợ nhỏ ngọt ngào của tổng tài", Thẩm Huyên là một nữ phụ ác độc điên cuồng, vì gả cho nam chính mà không tiếc lấy công ty của gia tộc làm tiền đặt cược, sau khi phát hiện nam chính thích nữ chính, càng là vô nhân tính, ác độc làm ra hành động bắt cóc, ám sát, tạt axit cùng một loạt thủ đoạn não tàn khác, nhưng cuối cùng vẫn rơi vào kết cục thân bại danh liệt.   Nhìn đơn thỏa thuận ly hôn trước mặt, Thẩm Huyên cười lạnh một tiếng, tùy tay ném tới trước mặt người đàn ông, "Anh cho rằng tôi cần ba nghìn vạn này của anh sao? Anh định tống cổ ăn mày hả! Không có sáu nghìn vạn, anh đừng mơ tôi sẽ ký tên!"   Nam chính: "..."   Cho đến khi một chi phiếu hai trăm triệu đặt ở trước mặt cô, hai mắt Thẩm Huyên liền tỏa sáng, "Cảm ơn ông chủ Mục, chúc anh cả đời bình an hạnh phúc."   Một cây bút máy chợt ấn ở trên mặt chi phiếu, ánh mắt người đàn ông sâu thẳm, "Gọi ông xã."   Thẩm Huyên: "???"   Duyên trời tác hợp, nữ phụ ngọt văn. *** Kiếp trước, Thẩm Huyên chỉ có một mình trên thế giới này, những người mà cô yêu thương đều lần lượt rời xa. Khi ấy, cô dường như bơ vơ bất định. Từng ngày dài trôi qua đều là nỗi lo cơm áo gạo tiền, chưa từng có những phút giây vui vẻ ấm áp. Thẩm Huyên cô đơn và mỏi mệt.   Thế nhưng, sau một giấc ngủ dài, Thẩm Huyên lại xuyên đến một cuốn tiểu thuyết mà mình đã đọc trước kia. Đáng tiếc, cô không phải là nữ chính hào quang chói lòa, cũng không phải là một nhân vật qua đường tùy ý, mà cô chính là nữ phụ phản diện đáng ghét…   Theo nguyên tác mà Thẩm Huyên đọc được, thì nữ phụ này thầm yêu nam chính nhiều năm. Vì yêu, lại dường như bất chấp tất cả mà gây ra rất nhiều sai lầm. Cô đem công ty vào đặt cược trong cuộc hôn nhân cùng nam chính. Đáng tiếc, cho dù bản thân cô có cố gắng như thế nào thì chung quy không yêu vẫn mãi là không yêu. Huống gì trong câu chuyện này, cô chỉ là nhân vật phụ phản diện, người làm nền cho tình yêu của nam nữ chính.   Vậy nên, khi nam nữ chính gặp và bắt đầu đến với nhau, nữ phụ đã điên cuồng mà tìm mọi cách níu kéo cuộc hôn nhân vô vọng của mình cũng như ngu ngốc làm tất cả những điều xấu xa để chia cắt tình yêu của họ. Cuối cùng, cái giá mà cô phải trả chính là bi thương và kết cục rất thê thảm.   Cho nên, sau khi xuyên đến thân xác nữ phụ này, Thẩm Huyên nhất định sẽ không lặp lại con đường sai lầm đó và để cho bi kịch kia xảy ra. Nếu cuộc hôn nhân của cô đã không thể cứu vãn hay đem đến kết quả hạnh phúc, vậy thì cô việc gì phải khổ sở như vậy. Ly hôn - lấy tiền bồi thường - sống một cuộc sống vui vẻ - tìm nuôi thêm vài “tiểu thịt tươi”.   Vì thế, ngay khi gặp được người chồng trên giấy tờ của mình - Mục Đình, câu đầu tiên của Thẩm Huyên chính là đồng ý ly hôn, đòi tiền bồi thường. Cô sẽ đem tiền rời đi nơi này, sống thật tốt.   Đáng tiếc, kế hoạch ly hôn của Thẩm Huyên không diễn ra đúng như mong đợi chút nào. Bởi vì, Mục Đình đổi ý… ***   Mục Đình là một người đàn ông nạm kim cương ở thành phố này. Anh sinh ra ở gia tộc hào môn quyền thế, từ nhỏ đã được tôi luyện để trở thành một người thừa kế ưu tú và tài giỏi. Anh tuấn tú bức người, thông minh năng lực, lại nắm trong tay khối tài sản khổng lồ. Vì thế, việc anh có nhiều người để ý, thầm thương trộm nhớ và muốn gả cho cũng là lẽ dĩ nhiên.   Cuộc hôn nhân của Mục Đình và Thẩm Huyên là cuộc hôn nhân mà anh không hề mong muốn. Bởi, anh không hề yêu cô, tất cả chỉ là giao dịch mà thôi. Anh muốn ly hôn người vợ toan tính này…   Chỉ là, qua mấy ngày gặp lại, cô vợ nhỏ của anh dường như thay đổi rất nhiều. Cô ấy sẽ không làm loạn, không nháo, cũng không hề bám dính hay khiến anh ngột ngạt khó thở như trước nữa. Cô ấy có vẻ sợ hãi, muốn chạy trốn khỏi anh. Và hơn hết, cô ấy muốn cùng anh ly hôn, rất quyết tuyệt, rất rõ ràng.   Vì thế, mỗi lần cùng anh gặp nhau hay nói chuyện, cô ấy sẽ luôn hỏi anh những câu như: “Chúng ta chừng nào thì ly hôn?”, “Bao giờ thì ly hôn?”, “Lúc nào mới có thể ly hôn được?”, “Còn bao lâu nữa thì ly hôn?”...   Đặc biệt cô ấy rất thích tiền, ly hôn phải bồi thường cho cô tiền, thế nhưng lại không muốn nhiều tiền, chỉ ít thôi liền chấp nhận rời đi…   Mục Đình thông minh ẩn nhẫn như vậy, rốt cục cũng không thể hiểu được, cô vợ nhỏ của mình bị làm sao? Rõ ràng, trước kia yêu anh, quấn quýt và làm nhiều trò như vậy. Thế nhưng, bây giờ lại một hai phải ly hôn mà đi… Càng nghĩ, Mục Đình càng tức giận, lẽ nào cô vợ nhỏ của anh bị kích thích, còn muốn đem tiền đi bao dưỡng thêm vài tình nhân nhỏ nữa chứ? Cuộc sống không có anh của cô chính là những tháng ngày như vậy hay sao? Ăn, ngủ, nuôi bồ nhí???   Vậy nên, Mục Đình liền thuê những bác sĩ chuyên gia tâm lý về cải thiện lại cảm xúc cũng như tính cách hiện tại của cô vợ nhỏ mình. Bởi vì, anh phát hiện, thế nhưng khi cô muốn cùng anh vạch rõ mọi khoảng cách, cắt đứt tất cả quan hệ, anh lại không cam lòng hay vui vẻ tiếp nhận như lúc trước. ***   Có lẽ, Mục Đình ở những khoảnh khắc không ngờ nhất đã để cho cô vợ nhỏ Thẩm Huyên chạm vào trái tim mình.   Phải chăng là khi cô nói với anh rằng, cuộc hôn nhân này cô sai lầm rồi, thời gian mấy năm qua dần bào mòn đi tất cả yêu thương trong cô, chỉ còn lại mệt mỏi, cô muốn từ bỏ đoạn tình cảm vô vọng và đau thương này. Phải chăng là khi cô biết tất cả chỉ là giao dịch nhưng vẫn hết lòng đối xử thật tốt với ông nội anh bằng anh cả tấm lòng, khiến cho quãng thời gian bệnh tật còn lại của ông luôn là niềm vui cùng nụ cười hạnh phúc. Phải chăng là khi anh nhìn thấy cô hồn nhiên rạng rỡ nở nụ cười xinh đẹp, vô tình bày ra những dáng vẻ tự nhiên mà anh chưa từng để ý…   Hay phải chăng, ngay từ ban đầu, anh đã để cô vào lòng rồi, nhưng mà mãi vẫn cố chấp không nhận ra… Cho nên, bây giờ, cô mới muốn ly hôn và rời anh mà đi.    Nhưng có lẽ, Mục Đình không biết, Thẩm Huyên người yêu anh điên cuồng ngày xưa đã không còn nữa. Bây giờ, chỉ còn lại Thẩm Huyên lý trí của hôm nay thôi. Người có thể dốc hết sức lực cho những điều xứng đáng nhưng cũng biết buông bỏ cho những thứ không thuộc về mình.   Và nếu tình cảm cùng hôn nhân của họ, là những tảng băng mong manh dễ vỡ và khiến cho thương tích đầy mình, thì cớ sao lại tiếp tục níu kéo. Cho nên, cô nhất định ly hôn, trả anh về đúng vai diễn của mình, cũng tìm cho bản thân cuộc sống thuộc về chính cô.   Đáng tiếc, những thay đổi trong cách nghĩ cũng như cách làm của Thẩm Huyên đã vô tình hay cố ý đem trái tim của Mục Đình gần lại. Anh dần cảm nhận được những bất an lo sợ của cô, cũng hiểu được trong cuộc hôn nhân của họ, anh đã vô tâm vô tình như thế nào. Vì thế, anh muốn níu kéo lại, đem cô cùng tình yêu trở về bên mình.   Vì thế, người đàn ông kim cương lạnh nhạt Mục Đình đã có những nước cờ vô cùng xảo trá và gian manh để thu phục con thỏ nhỏ Thẩm Huyên. Anh chính là đồng ý ly hôn, nhưng lại không chịu đi công chứng, cũng không nói cho cô biết những điều luật về nó. Hại Thẩm Huyên lấy được chữ ký ly hôn với đồng giấy tờ vô tác dụng mà như mở cờ trong bụng, còn đem cất đi thật kỹ. Mỗi lần cô nói muốn phân chia rạch ròi cùng anh, anh lại ném cho cô một tờ chi phiếu với giá trị siêu lớn để dụ dỗ. Thế là, mọi chuyện đâu lại vào đấy…   Nhưng mà, đây không phải là cách hay để có thể thực hiện lâu dài. Thế nên, anh đã dũng cảm thừa nhận những tình cảm trong lòng mình, cũng thừa nhận những sai lầm đã có trước kia với cô và mong muốn họ cùng nhau trao cho đối phương một cơ hội làm lại từ đầu, vun đắp cho tình yêu và hôn nhân của họ.   Có thể nói, đây là một bước ngoặt rất lớn trong câu chuyện. Bởi vì, trong tất cả các mối quan hệ, thì cùng nhau xây dựng luôn là biện pháp tốt nhất để thấu hiểu, quan tâm và sửa chữa những lỗi lầm đã có.   Mục Đình, khi không yêu có thể lạnh lùng tàn nhẫn không ai bằng. Mục Đình, khi đã yêu có thể dịu dàng kiên trì không ai bằng. Vì vậy, Thẩm Huyên khi đứng trước một Mục Đình như thế, trái tim cũng dần rung động. Thì ra, khi có người đặt bạn vào trong lòng mà yêu thương, chính là cảm giác ngọt ngào và hạnh phúc đến vậy.   Từ đây về sau, Mục Đình sẽ vì Thẩm Huyên mà viết lại câu chuyện cho tình yêu của họ. Không có ly hôn, không có phân chia, không có rời đi… Chỉ có ấm áp, an yên một đời… ***   “Mỗi ngày đều muốn ly hôn” thật sự là một bộ truyện hay và hấp dẫn mà mình nghĩ mn nên đọc để đổi gió trong thời gian này. Nội dung truyện là quá trình thay đổi vận mệnh, tìm lại tình yêu cùng cuộc hôn nhân của nữ chính. Truyện mang màu sắc nhẹ nhàng, cuốn hút lại đặc biệt siêu sủng ngọt hài hước và có cái nhìn sâu sắc dành cho mỗi người.   Nữ chính Thẩm Huyên là nhân vật để lại cho mình rất nhiều ấn tượng. Cô ấy thông minh lý trí, biết tiến biết lùi. Bị đặt trong hoàn cảnh khó khăn khi đứng bên bờ vực hôn nhân tan vỡ, chồng không yêu thương, cô ấy đã nhìn nhận sai lầm, cố gắng sửa chữa, tìm cho bản thân mình con đường tốt nhất để đi. Không nhất thiết bắt ép bản thân phải gò mình vào khuôn khổ nhất định, tâm thái luôn tự nhiên, vui vẻ.    Có thể, chính những nét đẹp này của cô, đã khiến cho nam chính Mục Đình có cái nhìn khác về cô vợ bé nhỏ của mình. Nên anh ngày càng quan tâm để ý chăm sóc và dần yêu thương cô nhiều hơn. Đặc biệt mình rất thích suy nghĩ phóng khoáng của cô, nếu hôn nhân không hạnh phúc, không thể vun đắp hay thay đổi cốt truyện vậy thì cứ ly hôn, cầm tiền làm một tiểu phú bà, bao dưỡng trai đẹp :v Đơn giản mà vui vẻ :v   Nam chính Mục Đình tuy là có hơi lạnh lùng và ít thể hiện cảm xúc nhưng mà cách làm việc đúng gian xảo nguy hiểm không ai bằng. Thứ anh đã muốn nắm trong tay, bằng cách này hay cách khác đều có thể lấy được. Mà sự mềm mại dịu dàng của người đàn ông ưu tú tài giỏi nạm kim cương này mấy ai mà có thể kháng cự được kia chứ. Cho nên, không sớm thì muộn những câu cửa miệng muốn ly hôn của nữ chính Thẩm Huyên cũng sẽ bay màu theo thời gian thôi à.   Truyện khá ngắn, chỉ có 43 chương và đặc biệt sủng ngọt hài hước nên mình đọc rất nhanh. Mong rằng, câu chuyện như cơn gió mới này sẽ khiến mn thích thú ạ. Mình đảm bảo là không phí thời gian đâu. Đọc xong cứ ấn tượng mãi câu nói của nữ chính "Thế chừng nào thì chúng ta ly hôn?" trong mọi hoàn cảnh trong mọi đề tài nói chuyện với nam chính :v   À, đề cử edit nhaaaaa. _________   Văn án được edit bởi #Nghịch Thần page #RVNT0105 #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Mỗi Ngày Đều Phải Ly Hôn (Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn) của tác giả Ngã Yếu Thành Tiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hương Vị Tình Yêu - Mộ Hạ
Hương vị tình yêu kể về một tình yêu đẹp trong khu vườn trường, một tình yêu đáng trân trọng của một cô gái mới lớn. Cô tên Lý Vi, một cô gái được coi là may mắn vì tình yêu thật sự đã đến bên cô. Nhưng để có được tình yêu ấy, cô cũng đã từng trải qua nhiều điều chua xót. Tình yêu như một món quà mà tạo hoá đền bù cho cô. Bạn có thể thấy những nhân vật trong Hương vị tình yêu có nhiều nét tương đồng nhiều người mà bạn gặp trong cuộc sống hàng ngày, một Trình Chân ngang ngược nhưng đyà tình cảm, một Lâm Nguyệt Nhất đào hoa phong nhã... Hãy để tâm hồn bạn quay về một thời tuổi trẻ với tình yêu đầu ngốc nghếch, nhẹ nhàng, ngọt ngào và sâu lắng... Từng câu, từng chữ như những nốt nhạc tràn vào tâm hồn chúng ta, trong trẻo hồn nhiên và ngây thơ như chính những con người đang ở lứa tuổi mới lớn, lứa tuổi học trò. *** Một đêm không ngủ, ngày thứ hai là thời gian ôn tập cho kỳ thi cuối kì, đa số sinh viên trong lớp đều đang cặm cụi ôn tập trong phòng học, nói cho cùng thì đây cũng là một kỳ thi quan trọng, tất cả mọi người đều nỗ lực ôn tập, chỉ có tôi là nằm gục trên bàn một cách uể oải. Tối qua cô Phương không gây khó dễ gì cho tôi, chỉ bảo tôi thứ bảy đến nhà cô ăn cơm. Liễu Đình quay sang hỏi tôi: “Tiểu Vi, giờ cậu tính thế nào?” “Không biết”. Tôi quay bút, thành thật trả lời. Hấp háy đôi mắt, Liễu Đình thận trọng nói: “Trước đây mình rất lo lắng chuyện của cậu và Trình Chân, cậu biết đấy, cô mình từ lâu đã có ý định cho Trình chân ra nước ngoài du học ngay sau khi tốt nghiệp trung học, vì vậy cô tuyệt đối sẽ không đồng ý cho Trình Chân nảy sinh chuyện tình cảm yêu đương sớm như vậy đâu”. Tôi thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, đầu óc trống rỗng. ... Mời các bạn đón đọc Hương Vị Tình Yêu của tác giả Mộ Hạ.
Chúng Mình Lấy Nhau Đi - Ức Cẩm
"Trên đời này xu hướng giới tính thì ít nhưng tình yêu thì có vô số khả năng. Cứ hối hả đi tìm, quay đầu lại...chính người đó mới là người vừa vặn với bạn nhất!" Cứ vội vã hối hả cho rằng phía trước sẽ có người cả đời này mình chờ đợi rồi chợt quên mất bên cạnh đã luôn có một người luôn song hành. Chúng Mình Lấy Nhau Đi là câu chuyện xoay quanh bộ ba tam giác tình yêu Cao Vũ - Triệu Noãn Noãn - Tô Xán Xán. Góc tam giác đầu tiên là giữa Cao Vũ và Triệu Noãn Noãn, giữa họ tồn tại một tình yêu không phân biệt giới tính, một kiểu tình yêu tuy không còn gây bất ngờ trong thế hệ những con người trẻ tuổi, nhưng vẫn là cái đích ngăn cấm của nhiều bậc phụ huynh. Dù dùng danh nghĩa bạn thân để ở chung, nhưng tình cảm của hai anh chàng nổi bật, thành đạt và đẹp đẽ không hề đem đến sự phản cảm. Với Cao Vũ, anh có thể hy sinh tình yêu của bản thân mình nếu điều đó khiến người anh quan tâm đau khổ và khó xử. Còn với Triệu Noãn Noãn thì sao? Cuộc đời, tình cảm và cả những bí mật của anh sẽ thế nào khi cô bé hàng xóm Tô Xán Xán vô tình bước chân vào? Về góc tam giác thứ hai là giữa Tô Xán Xán và Triệu Noãn Noãn, có lẽ phải dùng cụm từ "muôn màu" để hình dung mối quan hệ giữa hai người họ. Anh là anh trai nhà hàng xóm, vừa giàu có, vừa dịu dàng, điểm trừ duy nhất của anh trong mắt cô chính là anh không thích phụ nữ. Nhưng có hề gì, đó chính là điểm mấu chốt đảm bảo an toàn cho hôn nhân giữa hai người. Mà tại sao họ lại cưới nhau ấy hả? Tất nhiên không xuất phát từ tình yêu nhưng ai nói họ không vui vẻ với lựa chọn của mình nào? Nhưng với cuộc hôn nhân chỉ trên giấy tờ, sự hòa hảo ban đầu ấy liệu có thể duy trì bao lâu? Đã vậy xung quanh hai người còn biết bao ràng buộc, trách nhiệm và tình cảm với những người khác. Góc tam giác cuối cùng trong câu chuyện trên phải lần nữa quay lại Cao Vũ - một anh chàng tinh quái, lắm trò, tuy xấu tính nhưng không hề xấu bụng. Cao Vũ đã từng nghĩ rằng nếu anh thành công quyến rũ được Xán Xán - cô gái xấu xí trong mắt anh thì cũng coi như lấy được tấm vé bảo đảm cho tình yêu của mình. Nhưng khi kế hoạch tình yêu giả dối ấy thành công, trái tim cả hai có còn nguyên vẹn để tiếp tục một mối tình tay ba như trước. Bởi tình yêu ngay ban đầu đã không chấp nhận mang ra chia sẻ. Vậy liệu cuối cùng, ai sẽ hạnh phúc, hạt giống tình yêu nào sẽ đâm chồi và nở rộ? Bông hoa tình yêu nào dành cho cả ba người Cao Vũ, Noãn Noãn và Xán Xán? Có lựa chọn cái tốt nhất và cái phù hợp nhất, họ sẽ chọn cái nào? Lời giải đáp còn đang chờ các bạn khám phá trong tác phẩm mới nhất của Ức Cẩm "Chúng Mình Lấy Nhau Đi". *** Về phần Xán Xán, hôn lễ này quả là quá đột ngột, đột ngột đến đơn giản, cứ như một giấc mộng. Khi hai người tay trong tay cùng nhau bước ra, hai bên lối đi đã rất đông họ hàng bạn bè mọi người đều ríu rít nở nụ cười chúc phúc. - Xán Xán! – Nhan Như Ngọc mặc áo dân tộc đỏ chóe xông đến, áo lụa đỏ thêu hoa mẫu đơn xanh, hoa nở rực rỡ cực kỳ bắt mắt. Nhan Như Ngọc xông tới trước mặt cô, lập tức vỗ vai bạn đánh bộp: - Xán xản, cậu quá chểnh mảng đấy! Cú vỗ này quá mạnh khiến Xán Xán suýt ói ra máu: - Như Ngọc, cậu làm gì thế? - Khai thực ra, chiêu này cậu thực hiện lúc nào vậy? Cậu cứ lo tớ không tìm được bạn trai, kết quả tớ phải chịu cậu còi to cho vượt rồi… - Hứ! – Xán Xán vội vã bịt miệng bạn – Đừng để bố mẹ nghe thấy. Có sao đâu! – Nhan Như Ngọc vô tư lự nhún vai – Dù sao cũng trả lại sự trong trắng cho cậu rồi. Trả lại sự trong trắng? Vừa nghe thấy từ này, Xán Xán đã hốt hoảng, không kìm nổi quay đầu nhìn Triệu Noãn Noãn. Anh đang nhìn cô cười mỉm trong lòng ấm áp vô cùng, ngọt ngào khôn xiế.t - Úi chà, lại còn lén đánh mắt cho nhau nữa! – Nhan Như Ngọc đứng bên cạnh chọc ngoáy. Xán Xán má ửng hổng: - Nói gì cơ… – Bỗng cô ý thức được điều gì, ngẩng đầu nhìn Nhan Như Ngọc – Như Ngọc, hôm nay cậu tới làm gì? Tới làm gì? Nhan Như Ngọc sững sờ: - Cậu không biết à? Tớ đến làm phù dâu cho cậu đấy! Phù dâu! - Thế phù rể là… – Tim Xán Xán chợt nảy lên một linh cảm không lành. - Phù rể hả? – Nhan Như Ngọc e lệ cúi đầu, nhìn Xán Xán chớp chớp mắt. Chẳng phải là… anh thân yêu của nhà tớ.. Trong vô số mối lo, Xán Xán chầm chậm đưa mắt nhìn vê’ phía không xa… Mời các bạn đón đọc Chúng Mình Lấy Nhau Đi của tác giả Ức Cẩm.
Âm Mưu Nơi Công Sở - Ni Mạt Tiểu Ngư
Tô Duyệt Duyệt là một cô gái ngây thơ, trong sáng, tính tình thẳng thắn, vui vẻ, cởi mở và đặc biệt rất lạc quan, yêu đời. Cô tốt nghiệp từ một trường đại học danh tiếng và vào làm cho một công ty tư nhân được hơn một năm. Thế rồi một lần tình cờ cô có cơ hội trúng tuyển vào một doanh nghiệp nước ngoài được xếp hạng trong top năm trăm doanh nghiệp mạnh nhất thế giới do tạp chí tài chính của Mỹ bình chọn - Tập đoàn JS. Cô làm việc ở Công ty công nghệ thông tin JSCT của khu vực Hoa Đông thuộc Tập đoàn JS, với vai trò là một chuyên viên Quản lý hợp đồng. Ngày đầu tiên đi làm, cô vô tình "đụng" phải anh chàng nói lắp Doanh Thiệu Kiệt và bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười khi gặp phải "oan gia". Bắt đầu công việc mới, cô hoàn toàn bị choáng ngợp bởi môi trường làm việc chuyên nghiệp với guồng quay chóng mặt, những người đồng nghiệp gọi nhau bằng cái tên tiếng Anh lạ lẫm, và người sếp trực tiếp vừa tài năng lại đẹp trai và dịu dàng Tống Dật Tuấn. Nhưng đằng sau lớp vỏ ngoài xa hoa hào nhoáng ấy, những con người ngày ngày vẫn gặp nhau cười cười nói nói ấy thực sự ẩn chứa những suy nghĩ và âm mưu gì? Cùng với thời gian, những bí mật dần dần được hé mở, và Tô Duyệt Duyệt cũng đứng trước sự lựa chọn giữa tình cảm của cả hai chàng trai, một người mà cô rất ghét nhưng gần gũi, một người mà cô rất thích nhưng lại xa xôi. Câu trả lời sẽ có trong những trang sách cuối cùng của "Âm mưu nơi công sở". *** “Ái, đau!” Doanh Thiệu Kiệt chỉ dám kêu đau, bị Tô Duyệt Duyệt đập mạnh như vậy, dù có tâm lý tốt đến đâu e rằng hồn vía cũng phải rơi rụng mất quá nửa, huống hồ hiện giờ trong tay còn cả mấy cặp tài liệu của cô, nếu lại để rơi xuống đất, rồi tự làm chân mình bị thương thì ngày mai có lẽ sẽ phải cùng cô tập tễnh tới Bắc Kinh mất. Bắc Kinh là tổng bộ của JS tại khu vực Trung Quốc, ngày mai sẽ là một ngày vô cùng quan trọng đối với Doanh Thiệu Kiệt. Vì Tổng giám đốc bộ phận Kỹ thuật truyền thông của tổng bộ bên Đức - Mr Jason - muốn nói chuyện với anh về việc điều anh sang Đức làm việc. Đây là một cơ hội rất tốt, chỉ có một số ít những người có biểu hiện đặc biệt xuất sắc mới có cơ hội tới làm việc tại tổng bộ bên Đức. Vì vậy anh nhất định phải nắm lấy cơ hội này, như vậy mình mới có điều kiện phát huy tài năng nhiều hơn nữa. “Anh sao thế, sao không trả lời tôi?” Tô Duyệt Duyệt thấy Doanh Thiệu Kiệt không nói năng gì, càu nhàu vài tiếng, còn Doanh Thiệu Kiệt thì chỉ chú tâm tới đèn hiển thị số tầng trong thang máy, trong lòng có chút căng thẳng. Dù sao cũng đã hơn mười giờ đêm rồi, lại cõng đồng nghiệp nữ đi trong hoàn cảnh vắng vẻ, tối tăm như thế này, nếu gặp phải người quen, chắc chắn sẽ gây ra tin đồn không hay. Thế là vừa đến tiền sảnh, anh vội vã đi ra từ phía cửa bên. “Bồn tắm nhỏ đâu?’ ... Mời các bạn đón đọc Âm Mưu Nơi Công Sở của tác giả Ni Mạt Tiểu Ngư.
Tẩu Hôn - Lão Tam
Tình yêu là một khái niệm trừu tượng. Người ta yêu vì con tim bảo thế, hoàn toàn cảm tính. Một tình yêu đích thực thì ít khi mang dấu ấn của lý trí, chẳng ai lý giải được vì sao tự dưng mình yêu, cũng không ai giải thích được tại sao lại tự dưng hết yêu, cũng không ai bắt mình hay người khác yêu được. Tình yêu và hôn nhân là hai vấn đề hoàn toàn trái ngược. Hôn nhân, đó là một khái niệm cụ thể, là quy ước của con người nhằm giữ ổn định và cân bằng xã hội, đồng thời thể hiện quyền sở hữu nên nó thường xuất phát từ cái đầu. Kết hôn có thể không cần đến tình yêu nhưng để duy trì hôn nhân, tình yêu là một yếu tố không thể thiếu. Bàn về đời sống hôn nhân của giới trẻ bằng một giọng kể nhiều suy tư và đầy ý thức, Tẩu Hôn là câu chuyện về những cặp đôi trong xã hội Trung Quốc hiện đại, với những buồn vui, băn khoăn, lo lắng, bên cạnh những phút giây ngọt ngào, đắm say. Mỗi cuộc hôn nhân đều ẩn chứa trong nó nhiều rủi ro mà người trong cuộc nếu không đủ tỉnh táo thì có thể đi đến phá vỡ những quy ước ban đầu của cả hai. Truyện hoàn toàn không đưa ra bất cứ thông điệp gì quá sâu xa bởi bản thân mỗi câu chuyện trong đó đều chỉ rõ được cái thực tại mà chúng ta đang hoặc sẽ phải đối mặt, còn quyết định thế nào, lựa chọn ra sao, đó là tùy thuộc vào chính bản thân mỗi người... Tóm tắt nội dung (spolier - có thể biết trước nội dung) Cẩm Tú - biên tập viên chuyên mục “Tâm tình” và Kỷ Viễn - ông chủ quán bar, đã kết hôn nhưng không tổ chức lễ cưới. Đôi vợ chồng trẻ chưa có nhà ở, giữa họ chỉ gắn kết với nhau bằng tình yêu. Họ gặp nhau vào mỗi dịp cuối tuần, sống cuộc sống “tẩu hôn”. Cô bạn thân của Cẩm Tú - Tả Thi Giao đột ngột lấy chồng. Căn nhà xa hoa của Thi Giao khiến Cẩm Tú đố kỵ nhưng cô đâu biết lão Hắc - chồng Thi Giao có điều bí mật riêng, anh ta chỉ muốn dùng cuộc hôn nhân này để che mắt thiên hạ. Hàng tuần lão Hắc chỉ về nhà một lần, đó cũng là một cuộc sống “tẩu hôn”. Cô nàng Tô Gia Văn - với vẻ ngoài phóng khoáng, thường xuyên tâm sự với Cẩm Tú về những đau khổ, sự mất mát cả tình và nghĩa trong cuộc hôn nhân của mình. Cô thổ lộ, chính mẹ chồng cô đã xen vào giữa vợ chồng cô và gây ra tất cả những điều bất hạnh. Đôi vợ chồng trẻ đều khó xử, họ gần như sống như ly thân, họ đã tự cứa sâu thêm những nỗi đau trong nhau. Từ cuộc hôn nhân với hai bàn tay trắng rồi tới tẩu hôn, đó là vũ khí kỳ diệu để giữ ấm tình yêu, hay là thủ đoạn để che đậy sự phản bội? Chuyện tình cảm của ba cô gái, sự tranh đấu của ba chàng trai... khi sự thật về những cuộc hôn nhân được phơi bày, liệu tình yêu thực sự giữa họ còn tồn tại, vẹn nguyên và đẹp đẽ hư xưa hay không? ”... Cẩm Tú khiến Kỷ Viễn nổi giận, đó là sự đáp trả, sự phản công, và điều đó là điều đương nhiên. Cô đã giữ thái độ bình tĩnh, nhưng chàng trai này lại không biết giữ phép tắc, lại đặt tay lên bàn tay cô, khiến cô nổi da gà, cô không thể nhẫn nhịn, chỉ có thể chịu đựng trong giây lát, rồi tìm cách thoát khỏi bàn tay ấy. Cẩm Tú cười: “Mình là người không ham hư vinh, gả cho người lắm tiền nhiều của thì có tác dụng gì? Mình cũng đâu có phân biệt được những thứ đắt tiền, đâu phân biệt được tốt xấu, thử rượu cũng không biết chúng ngon hay dở. Mình thế này, không quen ở biệt thự. Đôi chân mình không được đi bộ, chỉ ngồi ô tô thì đảm bảo chỉ cần ba ngày là mình trở thành kẻ bị liệt. Cậu nói xem, một cô gái nhà quê như mình thì liệu có chàng hoàng tử bạch mã nào thích không? Mình không thể hầu hạ chàng hoàng tử đó được, nên đành để “suối vàng” chảy về nơi khác vậy. Mảnh đất khô cằn này chỉ thích hợp để trồng hành mà thôi.” Đôi mắt Cẩm Tú đột nhiên nhòa lệ. Cô nhớ tới Tô Gia Văn, nhớ tới Tả Thi Giao, nhớ tới những người con gái không có được cuộc sống hạnh phúc, những cuộc hôn nhân bất hạnh trong chuyên mục tâm tình của cô. Đột nhiên cô nghĩ, vì sao chuyên mục của cô không thể bày tỏ tâm sự của những cô gái hạnh phúc , và những cuộc hôn nhân tuyệt vời? Câu chuyện của cô và Kỷ Viễn có thể xem như một chuyện tình hạnh phúc được không? Cô đã thổ lộ suy nghĩ của mình với Kỷ Viễn. Kỷ Viễn trả lời: “Tùy em thôi”...” *** Tống Đoạt lật đi lật lại bức ảnh trên tay mình, cuối cùng đặt tấm ảnh lên bàn. Trong bức ảnh là hình Tống Đoạt cầm dao cứa vào chân của Kỷ Viễn Khi bức ảnh này được gửi tới cho Tống Đoạt thì đồng thời lúc đó Tống Đoạt cũng nhận được tin nhắn từ điện thoại: “Đây không phải là nhà của các ngươi, mà sẽ là mồ chôn của các ngươi” Miệng Tống Đoạt ngậm một điếu thuốc, Tống Đoạt bật lửa định châm thuốc nhưng bật lửa không lên. Tống Đoạt vò nát điếu thuốc trong tay. Mắt Tống Đoạt hừng hực lửa giận nhưng không biết trút lên đầu ai. Tống Đoạt đang ở ngoài ánh sáng, còn kẻ thù lại ở trong bóng tối, làm thế nào bây giờ? Tống Đoạt gọi điện cho lão Hắc nhưng lão Hắc tắt máy. Từ trước đến giờ chưa bao giờ có chuyện như thế này, Tống Đoạt lại lái xe tới nhà lão Hắc, chiếc xe vòng vòng bên ngoài khu nhà ở của lão Hắc, hết vòng này đến vòng khác, nhưng cuối cùng Tống Đoạt vẫn không dừng xe Mưa rồi gió cuốn lá rơi xuống mặt đất thành từng vòng, cảm giác hoang mang lạnh lẽo. Miệng Tống Đoạt ngậm một điếu thuốc nhưng Tống Đoạt không châm thuốc lên, đôi mắt u sầu như thể sắp trào nước mắt. Lúc đó lão Hắc cũng đã bị một vố giội xuống đầu, nếu trút được giận thì mọi chuyện sẽ êm xuôi, nhưng nếu không nó sẽ bùng nổ Bên trên đã bắt đầu cử người xuống điều tra những khoản vay nợ của lão Hắc, điều tra về thuế, lại còn điều tra về việc ăn hối lộ, đút lót của lão hắc. Nhưng tất cả những điều này không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng là lão Hắc cảm thấy bão táp đã tới, có người đã muốn rat ay với lão Hắc, hoặc có thể nói có người đã rat ay với lão Hắc. Dù sao thì biến cố cũng đã tới, không để cho lão Hắc có thời gian trở tay nữa. Việc Tống Đoạt thuê người sử dụng thuốc nổ để tháo dỡ, di dời dân và cả việc đánh người tới bị thương cũng đủ cho lão Hắc lĩnh hậu quả. Lão Hắc không trách Tống Đoạt, chỉ trách bản thân. Nếu như thông thường, những việc như thế này có thể biến từ chuyện lớn thành bé, nhưng bây giờ không được nữa rồi. Nếu có người muốn giết bạn, đâm một dao là chết, đâm mười dao cũng thế, dù sao cũng như nhau cả thôi. Cho dù kết quả như thế nào, bây giờ chỉ cần an ủi mấy tên thuộc hạ, rồi an ủi người trong gia đình. Lão Hắc không có người thân. Bây giờ bên cạnh anh chỉ có Tả Thi Giao – cô vợ trên danh nghĩa “không biết an phận”. Còn lúc đó Tả Thi Giao lại đã nói với anh rằng cô đã có bầu. “Lại có bầu à?” Lão Hắc tỏ vẻ nghi ngờ, nhưng lại không nói ra miệng. ... Mời các bạn đón đọc Tẩu Hôn của tác giả Lão Tam.