Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thịnh Thế Sủng Phi

Thịnh Thế Sủng Phi kể đến Nguyên thái tử Lý Thần bị phế năm năm sau tập họp binh mã tiến sát kinh thành, buộc đệ đệ hãm hại mình là Nhân Tông đế nhường ngôi, đoạt lại tất cả thuộc về mình, thuận đường đoạt luôn hậu phi của hắn. Mà sủng phi của Tân Đế, vốn chính là tần phi Chu Thanh Nhược của Nhân Tông đế, nói ra, Tân Đế bất kể là trên giường hay dưới giường đều rất nam nhân, so với Nhân Tông hoàng đế mạnh hơn rất nhiều, nàng rất thỏa mãn. Diễn biến nhỏ trong truyện online: Xù lông Tân Đế: Grừ….! Bọn họ nói ta là Bạo Quân, ta liền giết giết giết. Chu Nhược Thanh: Ngoan, đó là ghen tỵ, chúng ta không tạo sát nghiệt, ta làm thịt viên cho chàng ăn. Tân Đế biến thân thành chó nhỏ đưa ra hai móng vuốt, mở đôi mắt ngập nước: tăng thêm, muốn hai viên. Xù lông Tân Đế: Grừ……! Bọn họ nói ta là hôn quân, tam cung lục viện chỉ biết cưng chiều một mình nàng. Chu Nhược Thanh: Ngoan, đó là ghen tỵ! Chúng ta không tạo ác nghiệt, ta làm thịt viên cho chàng ăn. Tân Đế biến thân thành chó nhỏ đưa ra hai móng vuốt, mở ra đôi mắt ngập nước: tăng thêm, muốn ba viên. Chu Nhược Thanh:…… Tân Đế: Lần trước nàng đã cho hai. 1. Góc nhìn nữ chính, nữ xuyên không. 2. Mặc dù không muốn nói, nhưng đây là văn sạch như trong Điền viên cốc hương. (chủ yếu cảm thấy đối với nữ chính có chút điểm công bằng…… Bạn đọc đọc xong chương 1 sẽ hiểu ý tứ của ta) 3. Nữ chính là người bình thường, không cần cầu mong sâu xa thông minh trâu bò gì đó (chủ yếu là bộ não tác giả nhỏ bé không viết được dạng văn quá cao siêu gì), chỉ là loại văn ung dung tự tại tiểu bạch thỏ ngọt ngào thôi. *** #Review THỊNH THẾ SỦNG PHI  Tác giả: Bích Vân Thiên Thể loại: Cổ đại, ít cung đấu, ngọt, sủng, song xử* (Ghi song xử rồi nha, đừng ai bay vào cmt hỏi nam nữ chính có sạch không là HQ giận đấy :<), nam siêu- siêu dễ thương, HE Số chương: 52 chương + 2 ngoại truyện  Tình trạng: Hoàn ------------- Có lẽ đối với bên ngoài, Vũ Đức tân đế Lý Thần là một bạo quân. Bức vua thoái vị, giam lỏng thái hậu, hoàng hậu. Chưa nói khi còn là thái tử thì có gian tình với phi tử của tiên đế, chính vì bị bắt tại trận mới khiến hắn bị phế truất ngôi thái tử, để đệ đệ mình lên ngôi.  Nhưng tất cả chỉ là lời đồn bên ngoài. Không ai biết được Lý Thần hắn đã trải qua những chuyện kia như thế nào. Khi còn trẻ không hiểu đấu đá cung đình, bị người ta hãm hại mang tiếng xấu, càng làm hắn đau lòng chính là bản thân làm phụ hoàng mình thất vọng, ám ảnh từ sự việc bắt gian kia đã khiến hắn mắc một chứng bệnh đó là “ghê tởm nữ nhân” kèm theo đó là một tính cách bạo lực đầy vặn vẹo.  Hầu hạ bên người hắn chỉ có thái giám và nam nhân. Tuy nhiên, vào cái ngày định mệnh diễn ra cung biến đó, đã có một người con gái bước lại gần hắn được. Người duy nhất khiến hắn không cảm thế ghê tởm - Chu Chiêu Nghi – Chu Thanh Nhược, một trong những phi tử của phế đế đương thời.  Việc Chu Thanh Nhược gặp được Lý Thần cũng là do tình cờ thôi, vốn là trốn loạn binh, muốn tìm kiếm tì nữ thân cận của mình, nhưng không may lọt vào mật thất thông đến điện mà Lý Thần “đang phát bệnh”. Rất buồn cười là nàng nhìn xung quanh, thấy mọi thứ bị tàn phá, nên nghĩ là do phản quân làm ( nguyên là do bạn tân đế nào đó lên cơn điên thích đập phá đồ đạc đó:v ). Còn người đang nằm thong thả uống rượu kia chắc là vị hoàng tử nào đó. Thế là lòng thương người nổi lên, nàng ngồi “tâm sự mỏng” với hắn ta. Cũng nhờ đoạn tâm sự mỏng đó mới kéo đến nhân duyên của hai người bọn họ.  Tân đế trong mắt quần thần, nhất là những trung thần phò tá hắn đều cảm thấy hắn là một minh quân, lúc nào cũng chăm chỉ lo việc nước, lo đến nỗi quên luôn việc nhà, quên luôn việc khai chi tán diệp. Và với một kẻ luôn chán ghét phụ nữ như Vũ Đức tân đế, thì việc phát hiện có một nữ nhân có thể lại gần hắn  khiến cho trung thần phò tá hắn mừng ra nước mắt, quyết định vạch ra kế hoạch “hiến mỹ nhân”.  Chu Thanh Nhược là một nữ nhân có gia giáo, vì thế để nàng trên lưng mang cái mác phi tử hoàng đế tiền triều mà cam tâm tự nguyện đến bên cạnh Lý Thần, quả thật là không thể không nhờ đến sự bạc bẽo của phế đế Nhân Tông kia. Nhưng vì ngay từ đầu nàng không trông mong gì ở hoàng đế, vì vậy cũng rất bình thản tiếp nhận việc ở bên cạnh Lý Thần. Từ đây cuộc đời nàng đã bước sang một trang mới, có thể nói là trời quang mây tạnh, con đường trở thành sủng phi bắt đầu. Nàng một bước trở thành Huyên Phi. Phải nói là Tân đế Lý Thần của chúng ta cực kỳ - cực kỳ đáng yêu, hành động như một thanh niên mới lớn vừa biết yêu ấy các bạn à. Điển hình là bạn tân đế nào đó rất dễ xấu hổ, mỗi lần Chu Thanh Nhược nói gì đó ngọt ngào, hay nhìn nàng cười thôi là mặt cũng như hai tai hắn sẽ hồng hồng, đỏ đỏ lên ngay. Hay là như đoạn miêu tả này trong truyện:  “Có điều Chu Thanh Nhược nhận thức hơi trễ, bởi vì ngay lúc này bên cạnh nàng có một nam nhân đang nằm, mà nam nhân này đang làm chuyện như một thiếu niên vừa mới vào thời kỳ trưởng thành hay làm, chính là len lén cầm tay Chu Thanh Nhược..., sau đó giống như chạm phải điện mà buông ra, rồi sau đó lại sờ lên, rồi buông ra.  …trong đêm tối Hoàng đế cũng không phát giác ra mình, y thế mà lộ ra vẻ mặt thẹn thùng như thiếu niên mới biết yêu.  Cứ như vậy, tối hôm ấy Hoàng đế cứ lặp đi lặp lại cầm tay, rồi buông ra, đến cuối cùng ngay cả Chu Thanh Nhược muốn giả bộ ngủ cũng không nhịn được phải giả vờ tỉnh lại, Hoàng đế vì thế mới ôm tay nàng ngủ thiếp đi.” Hay là mấy ngày Chu Thanh Nhược có nguyệt sự, phải qua phòng khác ngủ, bạn nhỏ Lý Thần sẽ mặt mày tỉnh bơ, nửa đêm lon ton mang gối qua phòng nàng ngủ ké với một lý do như thế này : “ Trẫm thấy trời muốn mưa, lát nữa sợ sẽ có sấm chớp, trẫm lo nàng sợ hãi”, trong khi bên ngoài chỉ có chút mây thôi nha :v  Đó là còn chưa nói Lý Thần là người cực kỳ bao che khuyết điểm, cực kỳ bảo bọc Chu Thanh Nhược. Vào một buổi sáng Phế đế cùng hoàng hậu chỉ bắt nàng hành lễ, chiều hôm đó đã bị giáng xuống làm Khang vương. Trong cung mỗi lần có chuyện cầu tình, hay cần dập tắt cơn giận của hoàng đế, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ ngay đến Huyên Phi. Vì ai ai cũng biết, dù hoàng đế có tức cỡ nào, gương mặt âm lãnh cỡ nào thì trước mặt Huyên Phi luôn là ôn hòa, dễ hình dung là một con chó nhỏ đấy :v  Mình khá thích tính cách nam nữ chính trong truyện. Nam chính mặc dù yêu chiều nữ chính nhưng vẫn không quên việc nước, lại thêm biểu hiện như trai tân mới biết yêu kia, làm cho mỗi tối hai anh chị ở bên nhau cứ làm mình xoắn xít hết cả lên. Cứ ôm ôm, hôn hôn, sờ sờ, nắn nắn nhưng lại không dám làm tới, một phần vì ngượng ngùng, một phần vì sợ đối phương không chấp nhận v..vv  Nữ chính không phải quá thông minh, sắc sảo, nhưng tính tình trầm ổn, không bốc đồng, biết nghĩ vì đại cuộc và luôn có một niềm tin vững chắc với nam chính ( xem đoạn nam chính gặp nạn sẽ hiểu nha). Các tuyến nhân vật phụ cũng làm mình rất ấn tượng, nó là nét chấm phá đau thương có, thương cảm có, làm chán ghét cũng có.  Một Khang Vương phi (nguyên là hoàng hậu của phế đế) vô liêm sĩ, một phế đế Nhân Tông ( lúc này là Khang Vương) nhu nhược, vừa đáng ghét vừa đáng thương, hay một Lý trắc phi (Đức phi của phế đế) mang trong lòng một tình yêu làm người ta thương xót. Thật sự đọc đến khúc Lý trắc phi quyết định từ bỏ tình yêu rời đi, làm mình thật sự muốn rơi lệ.  “-Lý Trắc phi đi ra thật xa, nhìn lại Minh Hòa cung cũ nát cảm xúc ngổn ngang trăm mối, nói với tiểu thế tử, "Thế tử gia, chúng ta quỳ lạy tổ mẫu và phụ vương con đi, về sau sợ rằng. . . . . . Cũng sẽ không trở lại nữa rồi. Thái hậu vẫn luôn chú trọng giáo dục cho tiểu thế tử, cho nên tiểu thế tử ngược lại được nuôi thành người rất hiểu chuyện, gương mặt tiểu thế tử u mê, nhưng khi bé nhìn gương mặt nghiêm khắc của Lý Trắc phi thì không dám dị nghị gì, hướng đến trước viện Thái hậu khấu đầu, nhìn dáng vẻ đứa bé như vậy, mắt Lý Trắc phi rốt cuộc cũng rưng rưng, yên lặng nói, bảo trọng. . . . . . Không hẹn gặp lại.” Đọc truyện này đôi khi làm cảm xúc ngổn ngang quá, mình nghĩ nên để mỗi người tự cảm nhận thì hơn.  ----------------- Review by Hôn Quân - lustaveland.com Bìa: #Họa Gian Phi *** Chu Thanh Nhược bị nhốt trong tủ đồ đã hai ngày rồi, đói đến mức đầu váng mắt hoa, thật sự đã không chịu đựng được nữa, mặc dù nàng biết thế giới bên ngoài tủ là cảnh tượng long trời lở đất, cảnh chém giết đầy trời giống như quỷ dữ từ địa ngục sống lại, quân phản loạn sớm đã chiếm lấy hoàng cung rồi, có lẽ đi ra ngoài chính là chết, nhưng bây giờ nàng cứ tiếp tục ngây ngốc ở đây cũng chỉ sống đến ngày mai, không bằng dứt khoát mạo hiểm một lần, có lẽ có thể may mắn chút ít? Thời tiết khá u ám, mây đen đầy trời, mặt trời bị che khuất, tỏa ra ánh sáng khá yếu ớt, Chu Thanh Nhược lạnh quá run lên một cái, đều nói quân phản loạn cũng giống như lũ cường đạo (cướp), dọc theo đường đi đốt lửa giết người chuyện gì cũng làm, nếu mình mà gặp phải.... Nàng còn nhớ rõ ngày đó nàng chải đầu bên song cửa sổ, cung nữ Linh Ngọc sắc mặt tái nhợt chạy vào, mở miệng nói: “Chủ tử không xong rồi, sáng sớm hôm nay cửa thành đã bị phá, quân phản loạn đã đánh vào hoàng cung rồi.” Chu Thanh Nhược cả kinh thất sắc, “Bệ hạ và Thái hậu đâu?” Ánh mắt Linh Ngọc mang theo vài phần thương hại, “Chủ tử, tối hôm qua Bệ hạ và Thái hậu đã xuất cung từ mật đạo rồi..., bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, chủ tử người núp vào bên trong tủ, nô tỳ đi ra bên ngoài xem tình huống một chút.” “Em ra bên ngoài có thể gặp chuyện không?” Linh Ngọc tự tin cười nói, “Chủ tử, người cũng biết ca ca em là lính tiên phong, lúc này bên ngoài rất rối loạn, dù tánh mạng y có bị gì nhất định cũng sẽ tới tìm em, em đi tìm Hoa ca ca, y thông thuộc nhiều đường, sau đó xem xem có thể làm sao cứu chủ tử ra ngoài.” “Linh Ngọc!” Chu Thanh Nhược cảm giác chuyện không đơn giản như vậy, nhưng Linh Ngọc rất nhanh đã đưa nàng vào trong nội thất đẩy vào trong tủ quần áo, sau đó không nói tiếng nào liền rời khỏi. Cứ như vậy đã qua hai ngày, cũng không thấy Linh Ngọc trở lại tìm nàng, ngược lại tẩm điện của nàng, lại bị người ta cướp sạch sẽ. Về phần tại sao chỗ nàng ẩn thân lại không bị lục soát, thật ra thì cũng do may mắn, Chu Thanh Nhược ở trong viện này gọi là Thủy Vân Gian, cách chánh điện khá xa, gần với hướng Ngự hoa viên, nghe nói từng là chỗ ở của sủng phi tiền triều, bên trong có rất nhiều vật dụng của tiền triều vẫn còn lưu lại, ví như chiếc tủ lim hiện tại nơi nàng đang ẩn thân được sơn màu trắng đồng màu với bức tường, được đặt sau chiếc giường khắc hoa, bao quanh bức tường, người bình thường căn bản không chú ý tới, lúc ấy nàng còn cảm thấy kỳ lạ, dĩ nhiên, đây cũng là nguyên nhân tại sao Linh Ngọc lại an trí nàng ở đây, bí mật an toàn. Chu Thanh Nhược nếu quyết định đi ra ngoài dĩ nhiên cũng không phải là người dài dòng, gắng gượng nhấc cơ thể cứng ngắc đứng dậy nhẹ nhàng đẩy cánh cửa, nhưng ngoài ý muốn là đẩy thế nào cũng không nhúc nhích, nàng lại tăng sức đẩy thêm một chút, nhưng vẫn không mở ra! Đột nhiên nàng nhớ đến lúc mấy người phản quân kia vào bên trong thất không biết người nào đã nói một câu, cái giường này có phải là làm bằng gỗ tử đàn hay không? Một người khác nói chém một nhát chẳng phải biết ngay? Sau đó nàng liền nghe được tiếng gỗ rơi rớt xuống, chẳng lẽ là cây cột giá giường đã đè cửa tủ rồi? Mời các bạn đón đọc Thịnh Thế Sủng Phi của tác giả Bích Vân Thiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trêu Chọc Tướng Quân
Chọn truyện, phàm là những bộ có đính kèm dòng chữ “nữ cường” tôi đều không ngần ngại mà click vào. Tuy nhiên, thể loại truyện này lại quá hiếm hoi, để tìm một bộ truyện hay quả thực không dễ chút nào. Nếu xòe tay đếm thử, có lẽ đây là bộ thứ ba khiến tôi vừa ý. … Nữ chính Mộ Tinh Đan vốn xuất thân từ gia đình hắc đạo, cuộc sống thường ngày đã quen với cảnh chém giết, cũng tự tôi luyện cho mình một thân võ học. Thân phận đặc biệt, tính cách lại có phần quái dị nên Tinh Đan không kết giao với nhiều người, quanh đi quẩn lại chỉ có hai người bạn là Trạm Sơ Bạch và Liễu Bình Lục. Vốn nghĩ cuộc sống vô vị cứ thế trôi qua nhưng biến cố đột nhiên ập đến. Cha mẹ bọn họ đều tử nạn trong một tai nạn máy bay, trên đường chạy trốn sự truy đuổi của những người họ hàng tham lam cả ba lại xui xẻo xuyên không vào một thế giới khác. Không thể chống lại ý trời, cả ba người đều có sự thỏa hiệp riêng với số mệnh của mình. Đối với Mộ Tinh Đan nàng mà nói kỳ thực xuyên không thực ra cũng không có chuyện gì to tát, chẳng qua chỉ đổi địa điểm quậy phá mà thôi. Nếu ông trời đã đưa nàng đến đây, nàng tuyệt đối khiến chỗ này trời long đất lở, biến nơi chim không thèm đẻ trứng thành một tuyệt đại tửu lâu náo nhiệt trước nay chưa từng có. Sở hữu dung mạo “thiên tiên hạ phàm” cùng khả năng điều chế rượu siêu đẳng, Mộ Tinh Đan – Tinh cô nương nhanh chóng nổi tiếng Biên Thành, phàm là nam nhân đều ôm ấp mộng tưởng được Tinh cô nương liếc mắt nhìn một cái cũng tốt. Ấy vậy mà duy chỉ có hắn đối mặt với ôm ấp yêu thương của nàng liền ghét bỏ, vô tình hữu ý khơi gợi hứng thú chinh phục trong nàng. Thịnh tướng quân Thịnh Hạo Thiên… Phàm là nam nhân chỉ cần ta ngoắc tay sẽ tự mình nhào đến thế nhưng đến ngươi lại khó khăn như vậy? “Một đại mỹ nữ như ta cũng đã tự mình đưa tới cửa, vậy mà ngươi lại không hề có bất cứ hành động gì. Chẳng lẽ là ta biến dạng rồi sao? Câu dẫn không được ngươi?” … Đường đường là đại tướng quân trẻ tuổi nhất Phi Phượng Vương Triều, mỗi khi xuất binh liền nắm chắc thắng lợi trong tay… Thế nhưng đó đã là chuyện của niên đại nào rồi. Từ khi nữ tử tên gọi Tinh cô nương kia xuất hiện, cuộc sống của Thịnh Hạo Thiên liền thay đổi, tâm trí chàng bởi nữ nhân “lớn mật” này mà rối thành một đoàn, nắm không được mà buông cũng chẳng xong. Vô tình cứu nàng khỏi đám lưu manh ngoài phố, đổi lại liền bị nàng đem ra đùa bỡn. Hết “vạch áo” dụ dỗ chàng, lại dựng chuyện lừa chàng vào khuê phòng. Nữ nhân này rốt cuộc đã đánh rơi chữ “tự trọng” từ lúc nào, lại dám giữa thanh thiên bạch nhật “trêu chọc tướng quân” chẳng màn đến ánh mắt khinh miệt của người đời. Vô tình cứu nàng khỏi hồng xà, đổi lại liền bị nàng động tay động chân lột sạch quần áo, ôm ấp trọn đêm dài, hữu tâm vô lực nhìn đại danh tướng quân “không gần nữ sắc” bị nàng phá hủy trong gang tấc. Dù nàng không màng đến danh tiết nhưng thân nam tử hán đại trượng phu, Thịnh Hạo Thiên chàng nhất định phải phụ trách cô nương tùy tiện kia, tuyệt đối không cho nàng có cơ hội ra ngoài gây họa với nam nhân khác. Thế nhưng, vì cớ gì khi chàng nhìn rõ tâm mình muốn cùng nàng kết tóc trăm năm, nàng liền tránh không muốn gặp mặt … “Cái cô nương lằng nhằng này thực sự muốn ép điên hắn sao?” ... Mỗi khi đọc xong một bộ truyện nào đó, tôi thường có thói quen đặt mình vào nhân vật, khi thì nam chính khi lại nữ chính. Khi đọc bộ truyện “Trêu chọc tướng quân”, kỳ thực tôi cũng theo lệ cũ mà thực hành, hết hóa thân thành Mộ Tinh Đan hiện đại lại thử vai Thịnh tướng quân “cổ hũ”. Dù có là nhân vật nào đi nữa, tôi chắc rằng mình vẫn như cũ bị đối phương thu hút. Một Mộ Tinh Đan hiếu động nhưng thiếu người bảo bọc; một Thịnh Hạo Thiên mạnh mẽ nhưng cuộc sống đơn điệu nhàm chán. Khiếm khuyết của người này vừa vặn trở thành mảnh ghép của người khác… Dường như ông trời cũng có lý lẽ riêng nên mới đưa hai con người ở hai thế giới gần lại bên nhau. Về cơ bản, tôi tương đối hài lòng với nội dung bộ truyện. Mạch truyện rõ ràng, ngôn từ không thừa thải, mỗi nhân vật lại có một nét tính cách riêng… Dù không phải là bộ truyện xuyên không hay nhất nhưng tin rằng đây là bộ truyện đáng đọc. Công tác “nhá hàng” đã xong, phần review dựa trên cảm nhận của bản thân nên chắc chắn không thể trùng khớp với toàn bộ ý kiến bạn đọc. Mong rằng các bạn cũng sẽ giống như tôi, tìm được điểm lý thú riêng để yêu thích bộ truyện này. Sắp đến đợi nghỉ lễ dài ngày, vẫn là nên tìm điểm mát mẻ để tránh nắng Sài Gòn thôi. Chúc các bạn nghỉ lễ zui zẻ nhé! Review by Âu Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Trên vùng biển tối đen như mực, một con thuyền nhỏ bé được trang bị hết sức hiện đại, lộ ra một ngọn đèn mờ nhạt, nhấp nhô phiêu đãng trong gió. Trên boong thuyền, ba cô gái với ba phong cách khác nhau đang giáp mặt ngồi vây quanh một chỗ, không dám tin chỉ bởi vì nhất thời tự tin mà làm cho chính mình lâm vào khốn cảnh phải lênh đênh trên biển thế này. Một người trông có vẻ ngây thơ, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, cô gái có hai bím tóc dài hai bên nhịn không được than thở, "Ai ai! Thật là sai lầm lớn! Không nghĩ tới tớ bận rộn nửa ngày, cuối cùng lại thua bởi thời tiết." Một cô gái khác với mái tóc xoăn dài, dáng vẻ có chút diêm dúa hừ nhẹ một tiếng, dùng ngọn đèn mỏng manh trên thuyền kiểm tra móng tay của mình, "Còn dám nói, lúc trước rốt cuộc là ai nói kế hoạch này tuyệt đối chắc chắn, kết quả thì sao? Nhìn tình cảnh hiện tại của chúng ta xem, còn có móng tay đáng thương của ta nữa! A, tớ mất hai giờ để vẽ trang trí móng tay tất cả đều bị phá hỏng." "Tất cả đều câm miệng!" Cô gái cuối cùng bị tóc dài che nửa bên mặt mở miệng, chỉ lộ ra một bên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã tái nhợt khó có thể tin, từ xa nhìn lại còn tưởng rằng đang thấy được cụ thể hoá hai chữ "rủi ro" trên mặt cô gái. Ba người đơn độc di chuyển ở trên vùng biển không biết tên này tuyệt đối không phải bởi vì các cô có lá gan lớn, hoặc là đang tiến hành cái gọi là hành động phiêu lưu mạo hiểm, mà là bởi vì các cô đều gặp phải cảnh ngộ giống nhau. Tài sản quá mức kinh người, mà cha mẹ các cô lại trùng hợp ngồi chung một máy bay nên bất hạnh gặp nạn, thân thích trong nhà lại quá mức tham lam nghĩ muốn đưa các cô vào chỗ chết, mới khiến cho ba cô gái lựa chọn bắt tay nhau hợp tác tìm cách trốn đi. Cũng may là bình thường các cô tự bảo vệ mình quá tốt, làm cho mấy thân thích này đối với các cô cũng không phòng bị nhiều, để ba người có đầy đủ thời gian đối phó để xử lý xong toàn bộ mọi việc, mang theo túi xách nhỏ với "Giá trị xa xỉ" của các cô chạy trốn. Các cô tính lên tàu biển chở khách chạy định kỳ để ra biển. Nhưng cái gọi là người tính không bằng trời tính, các cô trăm triệu lần không ngờ được sẽ gặp phải bão lớn ở trên biển, đánh chìm cả chiếc thuyền. Thủy thủ đoàn rốt cuộc có thoát được hay không thì các cô không biết, các cô xuống thuyền nhỏ lao ra khỏi trung tâm cơn bão quỉ dị kia, cố gắng theo gió vượt sóng, may mắn không có chết chìm ở trong cơn bão mãnh liệt kia. Thế nhưng sau khi lao ra khỏi cơn bão, các cô lại bị lạc phương hướng. Tại trong một mảnh đen kịt lại tràn ngập sương mù nồng đậm này trôi nổi hai, ba tiếng đồng hồ, nhưng vẫn tìm không thấy phương hướng chính xác. Hơn nữa, lúc này đây chiếc thuyền bé nhỏ anh dũng rốt cuộc cũng chính thức tuyên bố tử trận, động cơ chết máy không nói, ngay cả điện cũng mất, làm cho các cô chỉ có thể thắp lên một ngọn đèn dầu nhỏ miễn cưỡng cung cấp ánh sáng. Đột nhiên, trong một mảnh sương mù xuất hiện một chút ánh sáng trắng nhàn nhạt giống như khi mặt trời mọc, làm cho ba người vốn dĩ đang chán nản đều hưng phấn đứng dậy, nhịn không được thét lên về phía ánh sáng kia. "Có ánh sáng!" Đây đại biểu các cô cuối cùng đã có phương hướng thoát khỏi vùng biển rộng lớn mênh mông sương mù này! Mộ Tinh Đan vừa rồi còn đau lòng cho bộ móng tay sặc sỡ của mình gần chết, nhìn thấy ánh sáng kia vừa la vừa nhảy cẫng lên. "Đi lấy mái chèo nhỏ trong khoang thuyền ra đây đi!" Trạm Sơ Bạch vẻ mặt điềm tĩnh thoạt nhìn có vẻ ngây thơ non nớt hạ lệnh xuống. Liễu Bình Lục vội vàng đi vào trong khoang thuyền lấy ra mái chèo, sau khi thành thạo lắp đặt tốt, vội lấy ra một chai thuốc nhỏ từ trong hành lý, đổ từ trong bình ra một ít chất lỏng đặc chế bôi lên mái chèo."Đây! Chất đặc chế làm giảm bớt lực cản độ trơn của mái chèo!" Loại chất đặc chế giảm bớt lực cản này, chỉ cần bôi một lớp mỏng, cho dù các cô đều là nữ sinh yếu đuối, cũng có thể dễ dàng có được thực lực chèo thuyền của tuyển thủ Olympic. Mời các bạn đón đọc Trêu Chọc Tướng Quân của tác giả Mã Kỳ Đóa.
Đừng Chơi Cùng Yêu Quái
Văn án:   Năm 1998, yêu quái chính thức được xóa khỏi danh sách khắc tinh của loài người, săn bắt yêu quái không còn hợp pháp nữa.   Năm 2010, luật pháp chấp nhận thân phận nhân loại của yêu quái, trong điều kiện không biến về nguyên hình thì sẽ hưởng mọi quyền lợi của nhân loại.   Ba mẹ Triệu Hề Hề là nòng cốt của tổ chức chống yêu quái, cho nên ngay từ nhỏ, Triệu Hề Hề đã được dạy là không được chơi cùng yêu quái ——   “Bọn chúng sẽ ăn thịt trẻ con, trẻ con không nghe lời cũng bị chúng nuốt vào bụng!”   “Yêu quái càng đẹp thì càng chuyên môn đi khắp nơi lừa lọc!”   “Chúng ta không giống bọn nó!”   “Nếu thấy yêu quái, ta phải tránh xa ra!”   Song lại chẳng ai ngờ rằng,   Lúc ba đưa bé đến nhà trẻ, vì bận đến mờ mắt, mà ba đã đưa Tiểu Hề Hề vào thẳng nhà trẻ yêu quái bên cạnh… *** Ở một giai đoạn mà yêu quái cùng con người sống hòa hợp với nhau, chúng không còn bị truy bắt hay săn đuổi như quá khứ, nhưng vẫn còn những bộ phận người không chấp nhận sống cùng yêu quái.   Ba mẹ của Triệu Hề Hề chính là một trong số những người chống đối đó, họ răn dạy đứa con gái lên ba của mình không được giao du cùng yêu quái, tiêm nhiễm vào đầu cô bé yêu quái là thứ vô cùng xấu xa. Nhưng mà ai ngờ được...   Bởi một chút nhầm lẫn “nho nhỏ”, do hai trường ở cạnh nhau, ba Triệu vô tình dắt cô con gái bé nhỏ nhập học vào trường mẫu giáo của yêu quái, khiến cô bé vinh dự trở thành bé con loài người đầu tiên học chung với yêu quái.   Thầy cô trong trường còn hoan nghênh cô bé - họ nghĩ đây là đứa bé loài người giúp gắn kết mối quan hệ giữa người và yêu đây mà.   Hề Hề bé nhỏ tỏ ra vô cùng vô tội, bé cũng đâu muốn học ở đây đâu, lúc mới bước vào lớp bé phải dùng hết sức bú bình của mình để khiến bản thân không khóc - khóc yêu quái sẽ ăn thịt bé mất. Nhưng bé cảm thấy học ở đây cũng tốt, sẽ không còn lũ bạn xấu chê bé béo, nói bé là con lợn.   Ẩn sâu trong truyện là tình cảnh Triệu Hề Hề chịu bạo lực học đường từ bạn bè, mới chỉ là cô bé lớp mầm đã sợ phải đến trường vì bị bạn bè trêu chọc ghét bỏ vì béo.   Khi bạn mới không chê bé béo, dù đó là yêu quái bé vẫn vui vẻ làm bạn cùng bọn họ. Ba mẹ Hề Hề lại càng vô tâm trước lời nói của con, bé mách ba mẹ rằng bạn bè đã bắt nạt bé, thì ba mẹ chỉ phớ lờ chh rằng là bé trai thích trêu chọc bé gái mà thôi.   Ở lớp học toàn yêu quái ấy, Hề Hề quen biết một bạn Hổ con, Hổ con không ngoan suốt ngày lên lớp chỉ nằm ngủ, nhưng thấy Hổ con cũng bị bạn bè bắt nạt vì không có ba mẹ, Hề Hề quyết định sẽ kết bạn cùng cậu ấy, sợ cậu ấy cô đơn đáng thương.   Ban đầu Hổ con không quan tâm trẻ con loài người này, với kinh nghiệm lang thang đó giờ, cứ gặp phải trẻ con là cậu sẽ bị con người đuổi đánh vì con họ bị dọa sợ, nhưng đó giờ cậu có làm gì đâu? Nên không dây vào đứa trẻ loài người này vẫn hơn. Nhưng mà đứa trẻ loài người này vậy mà cắt lông rối dùm nó, mua quần áo cho nó, lại còn mang thức ăn chia cho nó nữa, quấn lấy nó đòi làm bạn bè.   Đôi lúc Hổ con nghĩ nếu tất cả con người đều giống đứa trẻ này, nó đã sớm thống trị địa cầu. Độ ngốc manh của Hề Hề bé nhỏ còn làm cho giáo viên trong trường hoài nghi sâu sắc: liệu có phải con người đưa đứa bé này đến đây là âm mưu, muốn làm bọn họ chai sạn, làm cho bọn họ thấy con người đã không còn đủ sức uy hiếp.   Hề Hề thì vẫn cứ tự chơi tự vui, kết bạn được cùng Hổ con thì ngày ngày vui vẻ đi học, thi thoảng lại rủ Hổ con đi WC cùng mình, ngày ngày mơ ước biến thành công chúa áo quần xinh đẹp, cùng với bạn Hổ con ở trong một căn phòng nửa là kẹo nửa là thịt.   Khi biết con gái mình đã học ở trường mẫu giáo yêu quái, lại kết bạn cùng tiểu yêu quái, thấy con mình vui vẻ hơn xưa, ba mẹ của Hề Hề cũng dần gỡ bỏ định kiến kiêng kị yêu quái.   Hổ con biến được thành dạng người, được mời đến nhà Hề Hề chơi. Về sau Hổ con có ba có mẹ, lại được đặt cho cái tên Kim Trạch Trường. Hai đứa bé cùng nhau học từ bé còn hơi sữa đến tận cao trung, duy trì tình hữu nghị bền vững.   Hai người thân thiết làm cho giáo viên cao trung nghĩ hai thiếu nam thiếu nữ này yêu sớm, nhưng trời đất bạn bè chứng giám hai đứa đã dây dưa sến súa từ tận nhà trẻ rồi cơ, chỉ là thói quen vô cùng thuần khiết.   Hai đứa nhóc quen nhau từ nhà trẻ cứ cao hứng là lại muốn ôm ôm, bỗng một ngày đến nhìn còn không nhìn thẳng làm quần chúng xung quanh sốt ruột. Thì ra là thật sự yêu sớm sợ bị phát hiện nha!   "Đừng chơi cùng yêu quái" chính là một câu chuyện nhà trẻ, đơn thuần và hết sức đáng yêu. Gần như toàn bộ câu chuyện là cuộc sống của mấy đứa bé ba bốn tuổi, cần nhiều hơn là tình bạn bè, sự yêu thương quan tâm của ba mẹ hơn là tình cảm gái trai.   Truyện thích hợp cho những tâm hồn không muốn lớn, cần bổ sung chút vitamin đáng yêu, còn nếu các bạn muốn đọc truyện yêu đương thì đây không phải là lựa chọn tốt, hoặc đọc một chương cuối thôi chính là phần yêu đương đó hihi.   ----   Review by #Hạ Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Không được xâm phạm nhân quyền!” “Yêu quái cút khỏi xã hội đi!” “Yêu quái không phải là nhân loại! Phản đối yêu quái gia nhập hiệp hội nhân quyền thế giới!” Đám đông tay cầm bảng lớn giọng đi đến, thu hút vô số ánh mắt của những người xung quanh. Mà người nổi bật nhất chính là cô bé đi sau cùng, bé có hơi mũm mĩm, buộc tóc hai bím, mặc áo khoác lông dày cộm, trông như con chim cánh cụt con đang đi phía sau bầy, đôi chân ngắn cũn cố gắng đuổi theo ba mẹ. Trên tay bé cầm tấm bảng nhỏ tự làm, bên trên dùng bút màu đỏ ghi rõ —— “Con sợ yêu quái.” Vừa đi bé vừa kéo ống tay áo của mẹ, trong âm thanh ồn ào la lớn khẩu hiệu, giọng non nớt của bé bị át hẳn đi: “Mẹ ơi, chúng ta đi ghi danh thôi.” Mẹ bé Triệu Hề Hề không nghe rõ, chỉ nói: “Con yêu, nhanh hô khẩu hiệu nào.” Cô bé bập bẹ hô khẩu hiệu: “Mời yêu quái ra khỏi xã hội loài người…” Những người còn lại đều hô là “cút khỏi”, nhưng bé nhớ cô giáo từng dạy rằng, lúc nói chuyện nhất định phải lễ phép, nên dù bé có ghét yêu quái cũng không thể mắng người ta được. Còn chưa hô khẩu hiệu xong, cô bé lại nhìn thấy có bạn nhỏ đeo cặp sách được người lớn dẫn vào nhà trẻ, vì vậy cô bé lại kéo tay áo mẹ mình —— “Mẹ ơi, chúng ta đi ghi danh đi! Không sẽ lỡ mất!” Những bạn nhỏ khác đều ghi danh xong rồi, nếu như cô bé không đi, sẽ bị bạn bè cười mất. Lần này Triệu Hề Hề nói lớn tiếng nên mẹ Triệu nghe rất rõ, cô ấy không vui, xụ mặt, khom người xuống nhỏ giọng quở mắng: “Đi học quan trọng, hay đuổi yêu quái đi mới quan trọng?” Tiểu Hề Hề rụt đầu lại, xòe bàn tay mũm mĩm của mình ra, nhỏ giọng nói: “Cô giáo nói, đi học rất quan trọng.” Mẹ Triệu sầm mặt, nhìn con gái mình: “Vậy nếu như ba mẹ bị yêu quái ăn thịt, con cũng cảm thấy đi học quan trọng hơn hả?” Ba mẹ bị yêu quái ăn thịt? Lập tức Triệu Hề Hề bị dọa sợ, rưng rưng nước mắt nhìn mẹ. Mẹ Triệu thấy dáng Triệu Hề Hề sắp khóc thì càng tức giận hơn: “Khóc khóc khóc, lúc nào cũng khóc, khóc thì được cái gì?” Ba Triệu đứng bên cạnh ngăn lại, “Em đừng mắng con nữa, con còn nhỏ, để anh đưa con đi ghi danh trước, dù sao để con bé ở đây cũng không tiện.” Mời các bạn đón đọc Đừng Chơi Cùng Yêu Quái của tác giả Thành Nam Hoa Khai.
Thứ Xuất Thứ Xuất
Câu chuyện hôm nay mình muốn giới thiệu lại là một cốt truyện xuyên không kinh điển: xuyên qua thành tiểu thư thứ xuất. Chu Y Liên tỉnh giấc thấy bản thân đã xuyên vào thân thể của La Y, tiểu thư thứ xuất của một gia đình trung lưu. Cha La Y nhậm chức huyện lệnh ở một vùng xa xôi, mẹ nàng chỉ là di nương. La Y từ nhỏ sống cùng mẹ cả Hoàng thị và chị gái là Cẩm Tú. Nhưng cuộc sống của nàng khá thoải mái, vì Hoàng thị là người sâu sắc, lại thông minh. Bà có cách quản lí gia đình rất độc đáo, cũng đối xử tốt hết mực với thứ nữ La Y, nuôi nàng không khác gì dòng chính. Cẩm Tú cũng thân thiết với La Y. Cuộc sống của nàng tưởng chừng không thể nào tốt đẹp hơn, không cần tranh đấu, không cần ra mặt, tất cả đã có mẹ cả và chị gái thay nàng “gánh” team hết. Nhưng hạnh phúc ngắn chẳng tày gang. Hoàng thị lâm bệnh nặng, trước khi mất đi chỉ kịp thu xếp hôn sự cho Cẩm Tú. Cô phu nhân là con gái ruột của lão thái thái đem theo con trai con gái và một thứ nữ về thăm nhà mẹ đẻ. Vị phu nhân này chồng đã mất, tính tình lại ngang ngạnh, chanh chua. Cô phu nhân vốn nhắm tìm một mối hôn sự tốt cho con trai ở kinh thành, ai ngờ cậu quý tử của bà ta lại thầm mến La Y. Hắn đòi cưới nàng, chọc Cô phu nhân nổi giận. Bà ta gây sự ầm ĩ, khiến cho thanh danh của La Y hỏng bét, không ai dám cưới. Cuối cùng, La Y bị ép gả cho thứ tử của An Dương Hầu – Cố Dung Nghi. Tên này nổi tiếng háo sắc lại chơi bời trác táng, là một kẻ tra nam chính hiệu.   La Y đau khổ gả qua, bị mẹ chồng An Dương Hầu phu nhân chèn ép đủ điều, lại bị đám ong bướm trong hậu viện của Cố Dung Nghi chọc muốn điên. Nàng nuốt đau khổ vào trong tim, quyết tâm “lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó”, cải tạo tên trượng phu vô tích sự của mình. Mà đầu tiên phải dẹp loạn đám di nương, thông phòng của hắn. Sau nữa là ép Cố Dung Nghi đọc sách, cải thiện tình trạng mù chữ dốt nát của hắn. Bên cạnh La Y có sự giúp đỡ của nhà mẹ đẻ nên không tính là khó khăn. Truyện thuộc dạng điền văn, nam nữ chính đều là thứ xuất, có vài đoạn ngược nữ nhẹ nhưng sau đó là ngược nam :v. Nam chính là tra nam chính hiệu, tính cách khó chịu, lại không sạch nên team sạch sủng xin tránh xa hố này. Điểm cộng là truyện có một chút gia đấu, edit cũng khá mượt. Nữ chính tuy hơi ngốc trong việc tranh đấu nhưng tính cách cũng mạnh mẽ, không đau khổ đòi sống đòi chết khi bị gả cho một kẻ vô tích sự. Nam chính sau khi cưới nữ chính cũng ăn đủ khổ, bị La Y hành hạ về thể xác, nhà vợ khinh thường, các anh vợ thi thoảng lại kéo ra “dạy dỗ” bằng cả chân tay lẫn đầu óc. Vì vậy sau này nam chính trở thành thê nô chính hiệu, vợ bảo gì cũng nghe. Cuối truyện tất nhiên là nữ chính cải tạo nam chính thành công. Hai vợ chồng cùng trồng cây, nuôi gà, sinh con, sống một cuộc sống hạnh phúc. Trích đoạn “ăn vạ” của nam chính: Dung Nghi cúi đầu, gắt gao cầm lấy tay La Y: “Ngươi đừng ghét bỏ ta…” “Ách?” Dung Nghi lại khóc lên: “Bọn họ đều không cần ta, ta chỉ có ngươi thôi. Oa…” La Y thoáng chốc lệ rơi đầy mặt, không phải là bị cảm động, là bị tức. Không ngờ người đã làm cha rồi, gặp chuyện lại oa oa khóc lớn lên như một học sinh tiểu học. A a a a, đau lòng đau gan đau bụng, chỗ nào cũng đau a a a a!!! Trích đoạn ngọt ngào: “Nàng thật sự là càng ngày càng đanh đá!” “Huynh có ý kiến?” Dung Nghi nhếch môi cười: “Có! Nhưng ta càng ngày càng thích nàng, làm thế nào đây?” _____________ Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 Review của Leo Sing: Nữ chính xuyên không làm tiểu thư thứ xuất của một gia đình quan lại bình thường được hứa gả cho một công tử thứ xuất của hầu phủ. Có thể nói là thứ xuất cưới thứ xuất. Cơ mà tốt ở điểm mẹ cả của nữ chính rất tốt, nuôi dạy con cái đàng hoàng dù nữ chính có là con thứ bà cũng không ác với nó. Mình khoái nhất cách dạy con của mẹ cả nữ chính, trước khi bà mất từng dạy dỗ nữ chính thế này: “Muốn đánh chồng thì đóng cửa mà đánh, tuyệt đối không để người ngoài tra ra manh mối.” Sau này nữ chính áp dụng triệt để cách mà mẹ cả dạy lên người thằng chồng cặn bã của mình. (Về phần chị sử dụng ntn thì mn đọc truyện là biết ấy hihi) Nửa phần đầu truyện là quá trình nữ chính tự cường, cải biến chồng cặn bã. Đoạn đó đọc thấy hài gì đâu ấy. Nam chính cũng dần dần sáng dạ ra, khôn ngoan hơn, biết nghe lời vợ. Trước kia anh sống bê tha lắm do bị mẹ cả lẫn mẹ ruột dạy hư cả ra. Sau này gặp nữ chính thì anh cũng ngoan ngoãn hơn nhiều rồi. Biết phấn đấu học hành thi đậu lấy công danh. Anh nhìn ra nữ chính làm vợ anh cung bị uất ức nhiều trong chính gia đình này. Thế là anh vừa được ra làm quan đã nộp xin phép được tại ngoại đến mấy vùng sâu vùng xa làm quan địa phương ở đó. Hai vợ chồng hợp tác phá án này, cải cách ruộng đất này. Nói chung toàn vui thú điền viên thôi, đọc rất nhẹ nhàng và ngọt ngào. Đây là một bộ truyện đáng yêu và dễ thương, đừng vì nam chính lúc đầu còn bẩn mà bỏ đi nhé. Truyện hay lắm mọi người ạ! Coi cách nữ chính dạy chồng, xử lý tiểu tam, đối đáp với cả gia đình chồng rất khéo léo. Học hỏi nhiều lắm đấy. Nhiệt liệt đề cử cho chị em yêu thích gia đấu, sủng ngọt nè.   Review bên Tàng Thư Viện @tomato0506 Truyện này đọc vui, nàng thứ xuất, anh cũng thứ xuất. Nhưng mà nàng thì được dòng chính thương chứ không bị hắt hủi. Anh là thứ xuất, chỉ số thông minh có hạn, lại bị nuôi thành cái không có tiền đồ tối ngày ăn chơi trác táng. Mẹ cả trước khi mất dạy nàng là muốn đánh chồng thì đóng cửa mà đánh, tuyệt đối không để người ngoài tra ra manh mối. Hơ, nói tóm lại là nên đọc, đọc xem La Y làm thế nào đánh chồng, như thế nào dạy chồng. @ninoli Bộ này đọc được á, coi rất vui không hề áp lực, lúc chị này dạy dỗ chồng ta cười té ghế (k0 khuyến khích những bạn chỉ ăn rau sạch vì anh này là tra nam nhé )  Anh là thứ xuất, chỉ số thông minh có hạn, lại bị nuôi thành cái không có tiền đồ tối ngày ăn chơi trác táng. Nhưng mờ anh trác táng kiểu thứ xuất, có nghĩa là chán nhà đi bụi năm ba ngày, hết vài chục lượng bạc lại đi về chứ ko phải kiểu phá sản nha vì thứ xuất làm giề có nhiều tiền mà quậy Nữ chính cũng khá dễ thương, chị xuyên vào một ngôi nhà dòng dõi thư hương, quan phẩm ko cao nhưng bù lại được bà mẹ cả giáo dục tốt cho đồ cưới cũng nhiều nên chị tuy phải lấy tra nam nhưng cũng thẳng lưng mà sống  Bà này dạy con khá hay, khúc này là khúc bà dạy con gái (đích tỷ tỷ của nữ chính)……. *** Chu Y Liên từ trong mộng bừng tỉnh lại, khi nàng cảm giác được khung cảnh xung quanh mình hoàn toàn lạ lẫm thì không khỏi hoảng sợ. Chu Y Liên sửng sốt ngây ngốc một hồi, nương nhờ ánh trăng cùng ánh nến trong phòng mới lờ mờ nhận ra một tiểu cô nương búi tóc hai bên đang nằm sấp ở bên cạnh giường mình, trong tay nàng còn truyền đến cảm xúc mát lạnh, nhẵn nhụi của tơ lụa. Chu Y Liên bình tĩnh nhắm mắt lại, haiz, xem ra dạo này đọc quá nhiều tiểu thuyết rồi, lại còn có thể mơ thấy bản thân xuyên không! Ừm, ngủ tiếp! Nhưng Chu Y Liên còn chưa kịp nhắm mắt lại thì tiểu cô nương đang nằm sấp ở bên cạnh giường đã ngẩng đầu lên, đối mặt nhìn nàng hai giây liền kêu to một tiếng: “Cô nương, người đã tỉnh rồi?” “Hả!” Giấc mơ này chân thực thật nha! Không phải vẫn nói nằm mơ thì không thể nhìn rõ mặt sao? Tuy rằng ánh sáng không được tốt cho lắm… “Cô nương tỉnh rồi?” Lại thêm một tiểu cô nương nữa tiến đến trước giường, nước mắt tuôn ào ào, nghẹn ngào cầm lấy cánh tay của nàng: “Cô nương tốt của em, người cuối cùng cũng tỉnh lại rồi, chúng em chỉ sợ người…” “Ách…” Giấc mơ này cũng cảm xúc quá nha. Sau đó… Một đám người liền xông tới, trong phòng nháy mắt liền biến thành cái chợ. Sau đó nữa, Chu Y Liên mắt mở trừng trừng nhìn trời sáng dần. Sau sau đó nữa, một bà lão chạy tới nhìn chằm chằm nàng một hồi, nói một đống những lời khó hiểu sau đó khóc ướt hết một cái khăn. Sau sau sau đó nữa, tiếp tục thấy một người phụ nữ trung niên chạy tới khóc thêm một hồi, tiếp tục hy sinh thêm một cái khăn tay nữa. Sau sau sau sau đó nữa, lại thấy một tiểu mỹ nữ mặc váy lụa ngồi thêu hoa bên cạnh giường của nàng, lúc đó đã là chính ngọ*(giữa trưa), bụng Chu Y Liên liền rất thức thời réo vang. Méo nó! Mơ gì mà lâu quá zậy? Tiểu mỹ nữ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Chu Y Liên hồi lâu. Chu Y Liên giống như người mộng du cũng ngơ ngác nhìn lại tiểu mỹ nữ. “Tam muội muội?” Tiểu mỹ nữ chần chừ kêu lên. Chu Y Liên thầm nghĩ, bé Lolita này lớn lên nhất định là một mỹ nữ nha, chậc chậc, hoa này thêu cũng thật đẹp. “Tam muội muội?” Tiểu mỹ nữ nắm lấy bả vai Chu Y Liên lắc lắc. Chu Y Liên tiếp tục rất bình tĩnh, haiz, càng ngày càng đói bụng, không biết mẹ già đã làm bữa sáng chưa nữa. Tiểu mỹ nữ đột nhiên la hoảng lên: “Mai Tử! Nhanh đi kêu mẫu thân! Tam muội muội biến ngốc rồi!!!” “Hả?” Một đám tiểu mỹ nữ lập tức hỗn loạn vây quanh Chu Y Liên, tiếp đến một đám người nữa lại ào tới khiến nàng hoa cả mắt, căn bản là không nhìn rõ ai với ai. Chu Y Liên vén tay áo lên không nói hai lời dứt khoát bấm mình một cái. “Á! Đau, đau, đau, đau, đau!” Chu Y Liên đau đến chảy nước mắt, trong lòng chợt lạnh, má ơi, không phải là thực sự xuyên qua đấy chứ! Nàng vẫn còn đang thất hồn lạc phách thì chợt bị kéo vào trong lòng một người: “Con của ta, cuối cùng con cũng tỉnh lại rồi, con muốn hù chết bộ xương già này sao!” “Lão thái thái, người đừng lo lắng! Tam cô nương chẳng qua chỉ là bị kinh hãi, điều dưỡng hai ngày sẽ khỏe thôi!” “Đúng vậy, đúng vậy!”   Mời các bạn đón đọc Thứ Xuất Thứ Xuất của tác giả Tiêu Tương Bích Ảnh.