Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đại Nghịch Chi Môn - Trí Bạch

Tạo phúc cho người thiện, khiển trách kẻ gian ác. Nhưng nếu không sử dụng đúng cách, luật pháp sẽ trở thành công cụ để kẻ ác ước thúc những người lương thiện, cản tay những người thực thi. Tự tìm con đường, nghịch thiên mà đi. Việc đại thiện xá gì thủ đoạn hung ác. Ta Niệm Vi Thiên Ý, Ta Nộ Vi Thiên Uy. *** Nhận xét: Đại Nghịch Chi Môn hiện đang đứng top trang tiểu thuyết nổi tiếng của Trung Quốc. Dưới ngòi bút nổi tiếng với những tiểu thuyết đầy tình tiết bí ẩn đan xen nhưng không kém phần logic của Trí Bạch, bạn sẽ không thể dứt mắt ra cuốn tiểu thuyết này. Với giấc mộng diệt tận gian tà của mình, nhân vật chính của Đại Nghịch Chi Môn sẽ đi đến đâu khi con đường cường giả ngày càng rộng lớn, núi cao còn có núi cao hơn, mãi mãi như vô tận... *** Thương Man Sơn nằm ở phía bắc Yến Quốc, giáp với U Quốc. Nơi này không có ai quản lý, cũng không ai tranh giành, thế núi hiểm ác, cho nên có rất nhiều ác nhân ẩn hiện. Những quốc gia như Yến Quốc, U Quốc, Bá Quốc, Trác Quốc…là mười sáu quốc gia nhỏ có diện tích khoảng mấy nghìn dặm vuông, được gọi là U Yến Thập Lục Quốc. Yến Quốc và U Quốc coi như là hai quốc gia cường thịnh trong đó, hai nước liên tục chinh chiến mấy năm, cho nên có rất nhiều dân chúng chạy nạn tới Thương Man Sơn ẩn cư. Nơi này chẳng khác nào một thế giới thu nhỏ, chuyện gì cũng có. Một nơi như vậy, không thiếu nhất chính là ác đồ. Đám kẻ ác hung hãn, xảo trá kia sống ở đây như cá gặp nước. Dần dần, nơi này trở thành thiên đường của kẻ ác. Đám ác đồ bị đuổi bắt chạy tới Thương Man Sơn không chỉ có ở hai nước Yến, U, mà cũng có từ quốc gia khác. Trong mấy chục năm qua, dân số ở Thương Man Sơn càng ngày càng đông, tạo thành một tòa sơn thành có nhân khẩu không ít. Một đám người xấu tụ lại với nhau ở một nơi, nhưng lại đặt tên rất đẹp cho nơi đó, Huyễn Thế Trường Cư. Mặc kệ là ở nơi nào, chỉ cần có nhiều người thì sẽ có học đường. Dù là nơi phồn hoa hay là nơi khỉ ho cò gáy, thì trẻ con vẫn phải học tập. Đương nhiên, trong thành Huyễn Thế Trường Cư, bất luận là học đường nào cũng không truyền học vấn đứng đắn. Nơi nào có người, thì nơi đó có phân chia, cho nên trong thành cũng có người giàu người nghèo, người cao kẻ thấp. Có người cao kẻ thấp thì có ức hiếp. Tuy nhiên từ mười bảy năm trước, có một thư sinh trắng trẻo tới Huyễn Thế Trường Cư, một mình đánh bại ba mươi sáu cường giả trong thành, tự định ra quy củ của chính mình. Từ lúc đó trở đi, cuộc sống của dân chúng trong thành tốt hơn rất nhiều. Chỉ cần giao đủ tiền thuế là có thể sống bình yên. Phố Nam Sơn là con phố nằm tận cùng phía nam thành, dựa theo thế lực phân chia, là địa bàn của Cửu Đại Khấu. Trong học đường của phố Nam Sơn, có khoảng hơn bốn mươi hài tử tuổi chừng năm, sáu tuổi tới mười bốn, mười lăm tuổi đang lười nhác ngồi đó, ngã trái ngã phải, kẻ ngủ gật, kẻ nói chuyện phiếm. Trên thực tế, học đường này không có tiên sinh dạy học, người dạy là Cửu Đại Khấu, chín kẻ tự xưng là ác nhân thiên hạ thay phiên nhau truyền kỹ năng sinh tồn cho bọn trẻ. -Hôm nay là vị tiên sinh nào dạy nhỉ? Bàn tử Đỗ Sấu Sấu hỏi đồng học gầy teo bên cạnh. Đỗ Sấu Sấu năm nay mười tuổi, dù tên có chữ ‘gầy’ nhưng chẳng gầy chút nào, khá là cường tráng, cho nên ngoại trừ đám người Cao Đệ kia ra, hắn là anh cả của học đường. Hài tử ngồi bên cạnh hắn tên là An Tranh, ‘An’ trong an tĩnh, ‘Tranh’ trong tranh cường háo thắng. Dù cái tên là vậy, nhưng người này chẳng dám tranh giành cái gì, là kẻ mềm yếu nhất trong học đường. Nếu như không phải có Đỗ Sấu Sấu bảo vệ hắn, thì hắn đã bị đám học trò khác đánh cho tàn tật rồi. An Tranh luôn có cái vẻ khúm núm, Đỗ Sấu Sấu nhìn mà tức giận. Nếu là bình thường, Đỗ Sấu Sấu hỏi một câu, An Tranh liền vội vàng trả lời. Nhưng không biết vì sao hôm nay Đỗ Sấu Sấu hỏi một lúc lâu, An Tranh vẫn không đáp. Đỗ Sấu Sấu biêt An Tranh là người nhu nhược, khiếp đảm, hắn đã từng cố gắng huấn luyện An Tranh tàn ác chút, nhưng sau ba ngày hắn liền buông tha, bởi vì ngay cả một con chuột An Tranh cũng không dám giết. Đỗ Sấu Sấu trừng mắt nhìn: -Ngươi đang nghĩ gì vậy? Sau đó hắn phát hiện An Tranh hôm nay có chút quái dị. An Tranh một mực nằm xuống bàn không nhúc nhích. Lúc buổi sáng đi học, An Tranh bị hai thủ hạ của Cao Đệ đánh đập, may mà Đỗ Sấu Sấu phát hiện kịp thời cứu hắn rồi vịn hắn vào phòng học. Từ lúc đó An Tranh một mực bất động, Đỗ Sấu Sấu thấy An Tranh nằm sấp xuống bàn đã tích một vũng máu. Hắn lập tức muốn vịn An Tranh đứng lên, nhưng vừa đụng vào cái liền phát hiện thân thể của An Tranh cứng ngắc, hơn nữa lạnh như băng. -Cao Đệ, ngươi là tên khốn kiếp! Tuy Đỗ Sấu Sấu còn nhỏ tuổi, nhưng hắn vẫn hiểu chuyện gì xảy ra. An Tranh là đứa nhu nhược nhất trong học đường này, bị người dánh cũng không dám kêu gào, cuối cùng là bị đánh chết. Người khác bảo hắn ngồi xuống ôm đầu, hắn tuyệt không dám đứng dậy. Người khác bảo hắn quỳ xuống liếm giày, hắn tuyệt không dám im lặng. Nhưng sự nhu nhược của hắn không đổi được sự tha thứ của các đứa trẻ khác, trái lại, bọn chúng rất thích tra tấn An Tranh. Lúc đầu chỉ là mắng mỏ đánh vài cái, sau đó là tra tấn. Đứa trẻ cao lớn ngồi ở bàn đầu phía trước tên là Cao Đệ, cũng là đứa lớn tuổi nhất của học đường, cường tráng giống như một nghé. Bình thường hắn cũng là kẻ bắt nạt An Tranh tàn nhẫn nhất, cho dù nhà hắn và nhà An Tranh cách nhau không xa. -Heo mập họ Đỗ, ngươi muốn chết phải không? Cao Đệ đứng dậy quay đầu nhìn về phía Đỗ Sấu Sấu, ánh mắt đầy hung tàn mà chỉ người lớn mới có: -Đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi, nếu không phải nể mặt anh trai ngươi là người tu hành ở tông môn, thì ta đã giết ngươi cho chó ăn rồi. Con mẹ ngươi nếu còn dám vô duyên vô cớ mắng ta, ta liền đánh gãy tay chân của ngươi. Hai mắt Đỗ Sấu Sấu đỏ lên như dã thú, hắn chỉ vào An Tranh, hô to: -Ngươi đã đánh chết hắn! Cao Đệ sửng sốt một lát, lập tức cười lạnh: -Giả chết? Chẳng phải bổn sự lớn nhất của tên thỏ đế này là giả chết đó sao? Sáng nay bọn ta chỉ tùy tiện đánh cho vài cái mà thôi, mọi lần còn đánh hung ác hơn, hôm nay làm sao lại chết được? Cao Đệ đá văng ghế ngồi đi về phía trước, sau đó đá một cước vào lưng An Tranh: -Đừng giả chết với lão tử, lão tử biết ngươi không có việc gì! Một cước đá ngã An Tranh, nhưng An Tranh ngã trong tư thế vẫn ngồi. Giờ khắc này Cao Đệ và Đỗ Sấu Sấu nhìn thấy khuôn mặt của An Tranh tái nhợt giống như tờ giấy, hai mắt nhắm lại, lông mày nhíu chặt, giống như thừa nhận đau đớn cực độ, hiển nhiên đã chết rồi. Đứa trẻ yếu đuổi này lúc sắp chết căn bản là đau không nhịn được, nhưng hắn vẫn không phát ra tiếng, chỉ nhíu lông mày, cắn chặt miệng. -Ngươi là đồ khốn kiếp! Đỗ Sấu Sấu tung một quyền về phía mặt của Cao Đệ, Cao Đệ bị đánh bất ngờ, suýt nữa ngã xuống. Hắn vô thức nhìn thoáng qua An Tranh đã chết, trong lòng có chút sợ hãi. Đây là lần đầu tiên hắn thấy có người bị đánh chết, hơn nữa chính là hắn phái người đánh An Tranh. Nhưng rất nhanh, bản tính hung hãn đẩy đi sợ hãi, hắn khoát tay hô một câu: -Vương Mãnh, Vương Tráng, hai tên khốn kiếp các ngươi còn không đi lên ngăn cản hắn cho ta. Là hai ngươi đánh chết hắn, vì sao lão tử phải chịu đánh! Vương Mãnh Vương Tráng là thủ hạ của Cao Đệ, hai người này đi lên ôm lấy Đỗ Sấu Sấu. Tuy Đỗ Sấu Sấu xem thường An Tranh, hắn cũng luôn cho rằng mình chỉ thương hại An Tranh, nhưng lúc nhìn thấy An Tranh bị chết, hắn mới biết trong lòng mình đã coi An Tranh là bạn. Đỗ Sấu Sấu giãy dụa điên cuồng: -Ngươi đánh chết bạn của ta, ta muốn báo thù! -Báo con mẹ ngươi! Cao Đệ chạy tới tung cước đá vào bụng của Đỗ Sấu Sấu, Đỗ Sấu Sấu đau tới gập người. -Bạn của ngươi? Ha hả! Cao Đệ lau khóe miệng, sau đó túm lấy tóc của Đỗ Sấu Sấu: -Làm bạn với một kẻ nhu nhược? Cả phố Nam Sơn này chỉ có mỗi ngươi là coi tên tiện chủng đó là bạn. Tiện chủng không cha không mẹ kia chết thì đã chết, thành Huyễn Thế Trường Cư này thiếu đi hắn cũng chẳng sao. Heo mập, con mẹ ngươi dù sao cũng là một hán tử, vậy mà lại kết bạn một tiện chủng như An Tranh. Hắn tát cho Đỗ Sấu Sấu một cái: -Nói xin lỗi ta! Đỗ Sấu Sấu ngẩng đầu, cố gắng giãy dụa, nhưng Vương Mãnh Vương Tráng có thân hình không kém gì hắn, cho nên hắn không thoát ra được. Thấy hắn không chịu xin lỗi, Cao Đệ túm tóc rồi không ngừng tát, thanh âm chói tai. -Mau xin lỗi! Cao Đệ tát tới đỏ cả tay. Khuôn mặt của Đỗ Sấu Sấu lúc đầu là đỏ, về sau biến thành tím, nhưng bản tính không chịu thua khiến hắn gắng gượng được: -Tên khốn kiếp Cao Đệ, hôm nay nếu ngươi không giết ta, sớm muộn gì ta cũng giết ngươi báo thù cho An Tranh. Ngươi giết bạn của ta, ta không bao giờ bỏ qua cho ngươi. -Vậy thì ta liền giết chết ngươi! Cao Đệ xoay người trở về chỗ ngồi của mình lấy ra một con dao găm, hắn đi tới, vẻ mặt dữ tợn: -Đừng tưởng rằng lão tử không dám giết ngươi, nơi này là Thương Man Sơn, giết người là chuyện bình thường. Hôm nay lão tử dù không giết ngươi thì cũng sẽ khiến ngươi tàn phế, để cho các ngươi biết ai mới là lão đại của phố Nam Sơn. -Đại ca, không được! Mấy đứa nhỏ khác chạy tới ngăn cản Cao Đệ: -Không thể giết hắn, đại ca hắn là người của tông môn, vạn nhất trả thù thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi. Giáo huấn hắn một cái là được, hắn không giống với phế vật An Tranh kia. An Tranh không cha không mẹ, chết cũng không ai quan tâm. -Không cho phép các ngươi mắng bạn ta là phế vật! Con mẹ các ngươi mới là phế vật! Đỗ Sấu Sấu giống như phát điên, cuối cùng giãy khỏi Vương Mãnh Vương Tráng, xông lên tung một quyền vào miệng Cao Đệ, khiến Cao Đệ mất đi một cái răng. Cao Đệ đau đớn hô lên, hai mắt đỏ bừng, tung một cước đá văng một hài tử muốn ngăn cản hắn, sau đó đâm một dao vào bụng Đỗ Sấu Sấu: -Heo mập, ngươi và An Tranh đều là phế vật, hôm nay lão tử liền giết chết hai ngươi. Phốc! Dao găm đâm vào, máu tươi phun ra. Đỗ Sấu Sấu sửng sốt, Cao Đệ cũng sửng sốt. Một bàn tay gầy teo không biết từ chỗ nào xuất hiện ngăn cản trước bụng Đỗ Sấu Sấu. Bàn tay nắm lấy dao găm, máu từ tay chảy xuống. Dao găm rất sắc bén, suýt nữa cắt đứt ngón tay, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt lấy dao găm, không hề nhúc nhích. Đỗ Sấu Sấu và đám người Cao Đệ nhìn sang, sau đó trông thấy An Tranh vốn chết rồi không biết bò lên từ khi nào, bàn tay nắm chặt lấy dao găm của Cao Đệ. -Gặp quỷ! Đám trẻ nhỏ kêu lên sợ hãi, xoay người bỏ chạy. Đúng lúc này, Khấu Lục, một trong Cửu Đại Khấu bước vào phòng học, vừa vặn thấy một màn này. Hắn không biết chuyện gì xảy ra, còn tưởng rằng bọn nhỏ đánh nhau dùng tới dao găm: -Dừng tay lại cho lão tử! Con mẹ các ngươi có tin là lão tử mang các ngươi ra ngoài bán không hả! Cao Đệ dùng sức rút dao găm lại, nhưng căn bản không rút ra được. Dao găm va chạm vào xương vang lên tiếng khiến người ta sởn tóc gáy. Hắn vô thức nhìn về phía đôi mắt của An Tranh, phát hiện đôi mắt vốn nhu nhược kia ánh lên ti hung ác chưa từng thấy. Sự hung ác này, giống như đôi mắt của man thú mà Cao Đệ từng trông thấy, đầy máu tanh, cuồng bạo. Cao Đệ sợ tới mức buông tay ra, liên tiếp lui về phía sau. Khấu Lục bước tới: -An Tranh, tên chết tiệt nhà ngươi còn dám cầm dao? Mau buông ra cho lão tử! Đỗ Sấu Sấu biết Cửu Đại Khấu hung ác cỡ nào, vội vàng kéo An Tranh, nhưng phát hiện đôi mắt của An Tranh chuyển về hướng Vương Mãnh và Vương Tráng, sau đó hắn nghe thấy An Tranh gằn giọng nói: -Là kẻ nào giết ta? Vương Mãnh và Vương Tráng sợ choáng váng, xoay người muốn chạy. An Tranh đứng bật dậy, một tay ôm cổ Vương Mãnh, một tay dùng dao găm đụng vào bụng: -Là ngươi giết ta? -Quỷ..quỷ a! Vương Mãnh thất hồn bạt vía kêu lên. Khấu Lục nổi giận: -Khốn kiếp, ngươi có tin ta xé ngươi ra làm đôi không? -Xé ta? An Tranh quay đầu nhìn Khấu Lục, ánh mắt đầy hung ác khiến Khấu Lục cũng phải giật mình. An Tranh chợt nhếch môi cười lạnh lùng, hàm răng còn dính máu: -Xé ta? Vậy thì cũng phải chờ ta trả thù đã! Hắn giơ tay lên, sau đó đâm dao găm vào đùi Vương Mãnh. ... Mời các bạn đón đọc Đại Nghịch Chi Môn của tác giả Trí Bạch.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thôn Phệ Thương Khung
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Thôn Phệ Thương Khung của tác giả Hà Mễ XL. Thôn phệ vô tận dục vọng, đạp phá thương khung, duy ngã độc tôn. Đẳng cấp chế độ: Đấu Giả luyện da, Đấu Sĩ luyện thịt, Đấu Sư luyện cốt, Đấu Linh luyện mạch, Đấu Cuồng luyện tủy, Đấu Vương luyện ngũ tạng, Đấu Tông luyện huyết, Đấu Hoàng luyện khiếu, Đấu Đế vạn khiếu quy nhất ngưng luyện đấu đan. Đấu Tiên luyện hồn phách, trước tu bảy phách, anh phách, tinh phách, Trung Khu phách, lực phách, khí phách, Linh Tuệ phách, Thiên Xung phách, lại luyện tam hồn, mệnh hồn, địa hồn, Thiên Hồn. *** Hắn là một tên không cha không mẹ cô nhi, không có nổi danh, theo hắn ghi việc lên, tại bốn tuổi thời điểm, cũng đã có thể tại trong đống rác cùng mèo hoang, chó hoang giành ăn, dù cho bị nắm,chộp cắn được vết thương chồng chất, nhưng là y nguyên rất kiên cường địa còn sống. Hắn hi vọng mình có thể như Tiên Nhân đồng dạng, phi thiên độn địa, bài sơn đảo hải, không gì làm không được, cải biến vận mệnh của mình, cho nên đem tên của mình lấy là Hiên Viên, bởi vì tại một lần, ăn xin thời điểm, hắn từng nghe đến một người thầy tướng số lão mù lòa, thì thào tự nói, Hiên Viên Đại Đế, lực áp bát hoang, bốn di thần phục, một đời nhân hoàng. . . Tại hắn 5 tuổi năm đó, có một tên lão khất cái hảo tâm mang theo hắn cùng một chỗ đem làm tiểu ăn mày, cái này lão khất cái thật sự chính là đánh trong tưởng tượng đau hắn, đã dạy cho hắn rất nhiều sinh tồn chi đạo, tại Hiên Viên bảy tuổi thời điểm, liền khiến hắn đi đến trường, lão khất cái nói cho Hiên Viên. "Ta đã già, cách cái chết cũng không xa, nhưng ta không thể để cho ngươi theo ta đem làm cả đời ăn mày, khiến người xem thường, hại ngươi cả đời a, chỉ có đọc sách mới gọi là duy nhất đường ra, ngươi là một tên thông minh hài tử, chỉ cần ngươi chịu đọc sách, về sau trưởng thành, tiến vào thành phố lớn, Thủy Linh Linh cô nương đứng thành một hàng cho ngươi tuyển cũng có thể, không cần đi theo lão khất cái ta nhìn lén Triệu quả phụ tắm rửa như vậy khó coi. . ." Ở trên học ngày đầu tiên, Hiên Viên là vừa đi một bên khóc đi đến trường, đứa nhỏ này cũng thông minh, bất kể là ngữ văn, toán học, Anh ngữ cơ hồ đều là một điểm tựu thông, thành tích ưu việt đến cả nhảy hai cấp, mãi cho đến trường cấp 3 thành tích học tập đều là toàn bộ thành phố trạng nguyên, trường học đã biết tình huống của hắn, là đặc biệt khốn sinh, liền miễn hắn hết thảy tất cả học phí, cũng không có thiếu trợ cấp. Đáng tiếc ông trời không có mắt, đem làm Hiên Viên có thể dựa vào chính mình đọc sách lợi nhuận đến một ít món tiền nhỏ hiếu kính cùng mình sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm lão khất cái thời điểm, lão khất cái làm cho lui tại một tên đặc biệt giá lạnh mùa đông cho đông lạnh chết rồi. Hiên Viên cắn răng, đứng vững:đính trụ giá lạnh, tới lão khất cái thi thể kéo dài tới một tên không người địa phương, khiêng khổ, chịu đựng nước mắt, dùng song cũng không lớn hai tay, đào lấy bị đống kết cứng rắn đất, đào được một tay máu tươi chảy đầm đìa, một người đem lão khất cái cho chôn, trong ánh mắt chứa đầy nước mắt, mang theo khóc nức nở nghẹn ngào nói: "Lão xin. . . Cái, một mình ngươi đi rồi, nhất định. . . Vô cùng. . . Rất cô đơn a, ngươi nói người tốt. . . Sẽ có tốt báo! Vì cái gì. . . Ngươi sẽ chết ah! Là Hiên Viên. . . Vô dụng, Hiên Viên. . . Không có thể cho ngươi vượt qua. . . Ngày tốt lành, báo đáp ngươi. . . Đối với Hiên Viên ân tình, hi vọng ngươi. . . Kiếp sau, khả dĩ cả đời. . . An ổn. . . Hạnh phúc, không cần lang bạc kỳ hồ (sống đầu đường xó chợ)." Nói xong, Hiên Viên tựu oa oa khóc rống lên. Nghe một tên thầy tướng số mà nói, cho một tên mệnh khổ người tốt dập đầu 100 cái đầu, như vậy người kia kiếp sau mệnh sẽ trở nên tốt rồi, cho nên cái kia gầy yếu đơn bạc thân ảnh, tại băng thiên tuyết địa trong bướng bỉnh lấy cốt, một chút một chút dập đầu, cho lão khất cái dập đầu chừng trăm cái đầu, cái hi vọng lão khất cái kiếp sau có thể ba bữa cơm ấm no, an ổn hạnh phúc. Lão khất cái trước mộ phần đất tuyết, bị dập đầu ra thành từng mảnh màu đỏ nhạt huyết tích, Hiên Viên đứng dậy, cái trán huyết tích loang lổ, hai mắt trống rỗng, nước mắt ức chế không nổi đi xuống đất lăn xuống, nhỏ yếu thân hình loạng choạng, tại mênh mông trong đống tuyết, từng bước một địa đi tới, Hiên Viên trong nội tâm bi thống, hắn không biết kế tiếp chính mình ứng làm như thế nào qua, qua nhiều năm như vậy, cùng lão khất cái sống nương tựa lẫn nhau, chỉ cần đi theo lão khất cái, ở đâu đều là gia, lão khất cái một chết rồi, Hiên Viên cảm giác mình không nhà để về rồi, trong nội tâm tuyệt vọng. Lông ngỗng tuyết rơi nhiều hạ được rất nhanh, Hiên Viên một cước một cước địa đạp tại trong đống tuyết, cháng váng đầu não trướng, toàn thân rét run, đông cứng, không có phương hướng địa đi tới, cuối cùng rốt cục chống đỡ không nổi, ngã xuống trong đống tuyết, bị vô tình tuyết rơi nhiều cho bao phủ rồi, liền một cái tiểu nấm mồ đều không có. *** Tóm tắt Thôn Phệ Thương Khung là một tiểu thuyết huyền ảo của tác giả Hà Mễ XL. Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính là Hiên Viên, một thiếu niên cô nhi có số phận bi kịch. Anh được sinh ra trong một gia đình nghèo khó, cha mẹ đều mất sớm, và bản thân cũng bị trúng một loại độc chết người. Hiên Viên quyết tâm tu luyện võ đạo để tìm kiếm thuốc giải cho bản thân. Anh đã gặp gỡ và kết bạn với nhiều người bạn đồng hành, cùng nhau trải qua những cuộc phiêu lưu kỳ thú và những trận chiến sinh tử. Cuối cùng, Hiên Viên đã trở thành một cường giả vô song, đánh bại được kẻ thù và tìm ra được thuốc giải cho bản thân. Anh đã trở thành một vị anh hùng được người người kính trọng, và góp phần bảo vệ thế giới khỏi những thế lực tà ác. Review Thôn Phệ Thương Khung là một tiểu thuyết huyền ảo có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn. Câu chuyện có nhiều tình tiết cao trào, gay cấn, khiến người đọc không thể rời mắt. Các nhân vật trong truyện đều được xây dựng một cách chi tiết và sinh động, mỗi người đều có những nét tính cách riêng biệt. Tác giả Hà Mễ XL có lối viết uyển chuyển, trôi chảy, mang đậm phong cách huyền ảo. Ngôn ngữ trong truyện được sử dụng một cách linh hoạt, phù hợp với từng tình huống. Điểm cộng: Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn Tình tiết cao trào, gay cấn Các nhân vật được xây dựng chi tiết, sinh động Lối viết uyển chuyển, trôi chảy Điểm trừ: Một số tình tiết chưa được giải thích rõ ràng Một số nhân vật chưa được khai thác hết tiềm năng Kết luận: Thôn Phệ Thương Khung là một tiểu thuyết huyền ảo có chất lượng tốt, đáng để đọc. Câu chuyện mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thật và sâu sắc, đồng thời cũng truyền tải những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống. Đánh giá riêng của tôi: Tôi đánh giá cao tiểu thuyết Thôn Phệ Thương Khung ở những điểm sau: Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn: Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính là Hiên Viên, một thiếu niên cô nhi có số phận bi kịch. Anh quyết tâm tu luyện võ đạo để tìm kiếm thuốc giải cho bản thân và trả thù cho gia tộc. Hành trình tu luyện của Hiên Viên đầy gian nan và thử thách, nhưng anh luôn kiên cường vượt qua tất cả. Các nhân vật được xây dựng chi tiết, sinh động: Mỗi nhân vật trong truyện đều có những nét tính cách riêng biệt, được xây dựng một cách chi tiết và sinh động. Hiên Viên là một nhân vật chính kiên cường, quyết chí, luôn hướng về phía trước. Lão khất cái là một người tốt bụng, luôn yêu thương và che chở cho Hiên Viên. Lối viết uyển chuyển, trôi chảy: Tác giả Hà Mễ XL có lối viết uyển chuyển, trôi chảy, mang đậm phong cách huyền ảo. Ngôn ngữ trong truyện được sử dụng một cách linh hoạt, phù hợp với từng tình huống. Tuy nhiên, tôi cũng nhận thấy một số điểm hạn chế của truyện như: Một số tình tiết chưa được giải thích rõ ràng: Một số tình tiết trong truyện như việc Hiên Viên có được sức mạnh thần kỳ từ đâu, hay việc hắn đánh bại được những kẻ mạnh hơn mình như thế nào vẫn chưa được giải thích rõ ràng. Một số nhân vật chưa được khai thác hết tiềm năng: Một số nhân vật trong truyện như lão khất cái, Tiêu Vũ,... vẫn chưa được khai thác hết tiềm năng, khiến cho họ chưa thực sự để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Nhìn chung, Thôn Phệ Thương Khung là một tiểu thuyết huyền ảo đáng đọc dành cho những ai yêu thích thể loại này. Mời các bạn mượn đọc sách Thôn Phệ Thương Khung của tác giả Hà Mễ XL.
Đại Quản Gia Là Ma Hoàng
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Đại Quản Gia Là Ma Hoàng của tác giả Dạ Kiêu. “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” là một tiểu thuyết huyền huyễn trọng sinh của tác giả Dạ Kiêu, mang đến cho độc giả một thế giới đầy màu sắc và phức tạp. Câu chuyện xoay quanh cuộc hành trình của nhân vật chính Trác Phàm trong việc tìm kiếm sự mạnh mẽ và bảo vệ gia đình, đồng thời là việc làm trở thành một đại quản gia của một gia tộc yếu đuối.   Trác Phàm còn được biết đến với tên gọi Trác Nhất Phàm, là nam nhân vật chính của câu chuyện. Ông là Thiên Đế đệ tử, sinh ra trong một thế giới với nguyên tắc tu luyện phức tạp và những thế lực đan xen. Trác Phàm trải qua nhiều biến cố, từ việc truyền thừa của Thượng Cổ Ma Đế, đến cái chết và trọng sinh sau đó. Ông phải đối mặt với tâm ma quấy rối, đấu tranh với cuộc sống mới và nỗ lực thay đổi gia tộc xuống cấp thành gia đình vĩ đại.   Mối quan hệ của Trác Phàm cũng đóng một vai trò quan trọng trong câu chuyện. Sở Khuynh Thành vợ của Trác Phàm, là một nhân vật tương đối bí ẩn, có ảnh hưởng lớn đến hành trình của ông. Ngoài ra, còn có các con cái của Trác Phàm như Cố Tam Đồng và Kiếm Đồng, mỗi người đều có sự phát triển riêng và ảnh hưởng đến những quyết định của Trác Phàm.   Hệ thống tu luyện và cấp bậc trong “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” là một phần quan trọng của thế giới truyện. Người đọc được đưa vào một hệ thống tu luyện phức tạp, với 14 cấp bậc từ Trúc Cơ Cảnh đến Thiên Địa Cảnh. Đây là yếu tố quyết định sức mạnh và khả năng của các nhân vật, tạo nên những pha hành động đầy kịch tính và đấu trí. Ngoài ra, ngũ đại thánh binh và thế lực trong câu chuyện cũng đóng góp vào việc làm nên bề dày cho thế giới của “Đại Quản Gia là Ma Hoàng“. Các thánh binh như:Kình Thiên Kiếm, Phần Thiên Kiếm, Bổ Thiên Kiếm, Phong Thiên Kiếm và Trùng Thiên Kiếm đều có sức mạnh và khả năng đặc biệt, góp phần làm nên sự đa dạng và hấp dẫn của các trận đấu.   Tuy nhiên, không chỉ dừng lại ở mảng hành động và tu luyện, “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” còn khắc họa sâu hơn về tính cách của từng nhân vật. Trác Phàm với sự phát triển từ người lạnh lùng và tàn nhẫn đến người quyết đoán và bảo vệ người thân, là một ví dụ điển hình cho sự biến đổi và sâu sắc của nhân vật trong câu chuyện.   “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” là một câu chuyện đa dạng về mặt nội dung, từ những mảng hành động đầy mãn nhãn cho đến những khía cạnh tâm lý phức tạp của các nhân vật. Câu chuyện tạo ra một thế giới phong phú, nơi mà quyền lực, sức mạnh và lòng tự trọng đối đầu với tình cảm, tình bạn và tình yêu.   Truyện “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” của tác giả Dạ Kiêu là một bức tranh tươi sáng và đa chiều về một thế giới huyền bí, nơi mà nhân vật chính Trác Phàm trải qua những thử thách, biến cố và sự phát triển tính cách đầy thú vị. Hành trình của Trác Phàm không chỉ là việc tìm kiếm sức mạnh, mà còn là cuộc hành trình để tìm ra chính bản thân và tìm thấy những giá trị quan trọng nhất trong cuộc sống.   “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” đã thu hút đông đảo độc giả bởi sự kết hợp hấp dẫn giữa hành động mãn nhãn, những mâu thuẫn nội tâm của nhân vật và khám phá một thế giới huyền bí đầy sắc màu. Tác phẩm này đánh bại ranh giới giữa thiên đàng và địa ngục, tạo nên một thế giới đầy huyền bí và mê hoặc, đồng thời khắc họa rõ nét tâm hồn và tình cảm của con người. *** Tác giả Dạ Kiêu, tên thật là Lưu Lãng Diệp, là một trong những tác giả nổi tiếng của Trung Quốc, chuyên viết truyện huyền huyễn và võ hiệp. Sinh ngày 14 tháng 4 năm 1987 tại Hà Bắc, Trung Quốc. Dạ Kiêu đã thu hút sự chú ý của độc giả thông qua việc sáng tác các tác phẩm vô cùng hấp dẫn và độc đáo.   Dạ Kiêu nổi tiếng với tài năng viết truyện huyền huyễn kết hợp với các yếu tố võ hiệp, đặc biệt là khả năng xây dựng thế giới phong phú và những nhân vật đa chiều. Các tác phẩm của tác giả thường mang đậm chất hành động, nhưng cũng không thiếu những phần tâm lý sâu sắc, tạo nên sự cân bằng đa chiều trong câu chuyện.   Nổi bật trong danh mục tác phẩm của Dạ Kiêu là “Đại Quản Gia là Ma Hoàng“, một tác phẩm huyền huyễn trọng sinh đầy mê hoặc, nơi tác giả đã khéo léo kết hợp giữa yếu tố trọng sinh, võ hiệp và tâm lý để tạo nên một câu chuyện độc đáo và cuốn hút.   Tác phẩm của Dạ Kiêu thường có cốt truyện phức tạp, những tình tiết thú vị và đa dạng các nhân vật với tính cách đa dạng. Điều này đã giúp tác giả ghi dấu ấn mạnh mẽ trong lòng độc giả và đạt được sự yêu thích của đông đảo độc giả yêu thích thể loại truyện huyền huyễn, võ hiệp.   Dạ Kiêu qua các tác phẩm đã chứng minh tài năng và uy tín của mình trong làng văn học Trung Quốc. Những tác phẩm mang dấu ấn của tác giả luôn là điểm sáng, đem lại sự trải nghiệm độc đáo và thú vị cho người đọc. *** Tóm tắt “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” là một tiểu thuyết huyền huyễn trọng sinh của tác giả Dạ Kiêu, xoay quanh cuộc hành trình của nhân vật chính Trác Phàm trong việc tìm kiếm sự mạnh mẽ và bảo vệ gia đình, đồng thời là việc làm trở thành một đại quản gia của một gia tộc yếu đuối. Trác Phàm là Thiên Đế đệ tử, sinh ra trong một thế giới với nguyên tắc tu luyện phức tạp và những thế lực đan xen. Trác Phàm trải qua nhiều biến cố, từ việc truyền thừa của Thượng Cổ Ma Đế, đến cái chết và trọng sinh sau đó. Ông phải đối mặt với tâm ma quấy rối, đấu tranh với cuộc sống mới và nỗ lực thay đổi gia tộc xuống cấp thành gia đình vĩ đại. Review “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” là một câu chuyện đa dạng về mặt nội dung, từ những mảng hành động đầy mãn nhãn cho đến những khía cạnh tâm lý phức tạp của các nhân vật. Câu chuyện tạo ra một thế giới phong phú, nơi mà quyền lực, sức mạnh và lòng tự trọng đối đầu với tình cảm, tình bạn và tình yêu. Trác Phàm là một nhân vật có chiều sâu, với sự phát triển từ người lạnh lùng và tàn nhẫn đến người quyết đoán và bảo vệ người thân. Sự biến đổi của Trác Phàm là một trong những điểm nhấn của câu chuyện, thể hiện sự trưởng thành của nhân vật cũng như những thông điệp về tình yêu, gia đình và trách nhiệm. Ngoài ra, “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” còn sở hữu một thế giới huyền huyễn đầy màu sắc và hấp dẫn. Hệ thống tu luyện phức tạp, các thế lực đan xen và những trận đấu kịch tính tạo nên một thế giới sống động và lôi cuốn người đọc. Nhìn chung, “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” là một tác phẩm huyền huyễn trọng sinh chất lượng, mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị và đáng nhớ. Đánh giá “Đại Quản Gia là Ma Hoàng” là một tác phẩm đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại huyền huyễn trọng sinh. Câu chuyện có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật đa chiều và thế giới huyền huyễn đầy màu sắc. Mời các bạn mượn đọc sách Đại Quản Gia Là Ma Hoàng của tác giả Dạ Kiêu.
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ của tác giả Nguyên Lai: Cảnh Thiên khi xưa là một cô gái mù quáng liều lĩnh vì tình yêu. Sau khi ngã cầu thang rồi “đi đời nhà ma”, Cảnh Thiên tỉnh dậy và trở thành một con người hoàn toàn khác: quyến rũ tuyệt đỉnh, thông minh linh hoạt. - Với kim chủ: biết co biết duỗi - Với trà xanh: biết vả biết dìm - Với "chồng yêu" đẹp trai tàn tật: biết xoa biết bóp Chiến Lê Xuyên – cậu ba nhà họ Chiến – là người nắm mọi quyền hành trong gia tộc. Anh bị tai nạn nghiêm trọng tới mức tàn tật, phải cưới một cô vợ có tử vi phù hợp về để “thay đổi vận mệnh”. --- Đêm đến, Cảnh Thiên mò sang phòng anh, bắt đầu cởi quần áo của anh. Chiến Lê Xuyên: “Nhìn thấy cơ thể của mình, cô ta có biểu cảm gì thế hả?” Cảnh Thiên: “Ôi gương mặt này! Body này! Nhất định phải cứu!” *** "Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch điện thoại. Mái tóc dài màu hạt dẻ xoăn nhẹ buông lơi trên cần cổ thiên nga nõn nà như tỏa biển, che đi khuôn mặt xinh đẹp của cô. Cô như một con mèo rúc mình trên sofa, tùy ý và lười biếng. Quản gia cũng không biết rốt cuộc mợ chủ có nghe lọt những gì ông ta nói hay không. Ông chỉ nhìn thấy ngón tay mảnh dẻ của cô lướt điện thoại. Dù cô đang chơi một trò chơi ngu ngốc thì bạn cuãng sẽ có cảm giác như cô đang biểu diễn một bản nhạc tuyệt vời, những ngón tay cô đã tạo ra một cảm giác nghệ thuật khiến người ta phải than thở mà ngắm nhìn. Trên màn hình điện mà quản gia tưởng là trò chơi ngu ngốc, một giao diện lạ lẫm xuất hiện sau lỗi màn hình xanh. Một video có tên là "Cảnh Thiện và tình nhân của cô ta" xuất hiện. Video vừa mới xuất hiện đã bị mã lệnh cưỡng chế xóa bỏ ngay lập tức. Sau đó, mục lưu trữ, cài đặt, thậm chí cả drive và các phần mềm chat với người khác đều không thể thoát được những mã hiệu này. Tất cả video, tin nhắn văn bản và tin nhắn thoại có liên quan đến tiêu đề đó đều bị xóa sạch. Ngay sau đó, cô gái vứt bừa điện thoại lên giường bệnh rồi nhìn quản gia. Đôi mắt đẹp trong veo linh động nhưng lại mang một nét quyến rũ và lười biếng mê hoặc lòng người. Cô gái khẽ cong khóe miệng, giọng nói trong vắt nhẹ nhàng bật ra từ đôi môi đỏ lười nhác và đầy mê hoặc với âm cuối kéo dài. "Nghe đi nghe lại thì cũng chỉ là Khương Vũ Hi bảo tôi có tình nhân bên ngoài thôi mà? Quản gia Từ, từ khi tôi tỉnh lại cho đến bây giờ, ông đã lải nhải mười lăm phút bên tai tôi rồi. Ông có chứng cứ không?" Quản gia Từ biến sắc. Hóa ra ông nói từ nãy đến giờ toàn là nước đổ đầu vịt à? "Mợ chủ, trước khi đi cô Khương có nói với tôi rằng: Cô ấy có video! Lát nữa cô ấy sẽ đưa video cho cụ chủ!!!" "Ồ...". Mời các bạn mượn đọc sách Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ của tác giả Nguyên Lai.
Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi của tác giả Ltngoc154: Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện Sủng Giới thiệu: Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi phát hiện tất cả chỉ là giả dối. Người chồng và em gái thông đồng quan hệ sau lưng chiếm lấy hết tài sản. Hãm hại cô hư thai đến không còn khả năng làm mẹ. Như chưa thể thỏa mãn thú vui, họ cho người truy sát đánh đập cô. Tất cả đều ruồng bỏ và quay lưng chỉ duy nhất có mình anh. Người mà trước đây cô lạnh lùng ghét bỏ. Trọng sinh lại một đời điều đầu tiên cô nên làm là gì? Tất nhiên là ôm chặt chân của tổng tài. Trả thù những kẻ kiếp trước đã hãm hại cô. Và bàn tính tới chuyện chung sống đến già với Tần tổng. *** Tóm tắt: Triệu Bối Hi là một cô gái xinh đẹp, tài giỏi và thành đạt. Cô kết hôn với Tần Vũ, một người đàn ông giàu có và quyền lực. Tuy nhiên, cô không ngờ rằng cuộc hôn nhân của mình chỉ là một trò lừa bịp. Tần Vũ và em gái cô, Triệu Bối Kiều, đã thông đồng với nhau để chiếm đoạt tài sản của cô. Họ còn hãm hại cô khiến cô hư thai và mất khả năng làm mẹ. Sau khi chết, Triệu Bối Hi trọng sinh về lại thời điểm trước khi kết hôn với Tần Vũ. Cô quyết tâm trả thù những kẻ đã hãm hại mình và nắm lấy hạnh phúc thực sự. Review: Nội dung: Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi là một câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào với những tình tiết trả thù hấp dẫn. Truyện kể về hành trình của Triệu Bối Hi từ một cô gái ngây thơ, ngốc nghếch trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập. Cô đã vượt qua mọi khó khăn để giành lấy hạnh phúc cho mình. Nhân vật: Triệu Bối Hi là một cô gái đáng yêu và kiên cường. Cô đã không ngừng nỗ lực để thay đổi bản thân và đạt được những điều mình mong muốn. Tần Vũ là một người đàn ông ấm áp và yêu thương Triệu Bối Hi hết mực. Anh luôn ở bên cạnh cô, giúp đỡ cô vượt qua mọi khó khăn. Cốt truyện: Cốt truyện của truyện khá hấp dẫn với những tình tiết bất ngờ và kịch tính. Truyện có nhiều tình huống hài hước, giúp người đọc giải trí. Đánh giá: Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi là một câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào, đáng đọc. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện lôi cuốn. Một số ý kiến đánh giá khác: Ý kiến 1: "Truyện rất hay, nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu. Mình rất thích cách Triệu Bối Hi trả thù những kẻ đã hãm hại mình. Cô ấy rất thông minh và mạnh mẽ." Ý kiến 2: "Truyện khá sến nhưng cũng rất ngọt ngào. Mình thích nhất là mối tình của Triệu Bối Hi và Tần Vũ. Họ rất xứng đôi vừa lứa." Ý kiến 3: "Truyện có một số tình tiết hơi phi logic nhưng nhìn chung vẫn rất đáng đọc. Mình sẽ recommend truyện này cho những bạn thích truyện ngôn tình sủng ngọt ngào." *** Triệu Bối Hi cắm đầu chạy về phía trước không dám quay đầu nhìn lại phía sau. Không biết đã chạy qua bao lâu, cô cũng chả rõ mình rốt cuộc đang ở nơi nào. Cô chỉ biết rằng mình đang ở trong một cánh rừng rộng lớn và hướng thẳng về phía đông. Khi chạy được một đoạn đã cách khá xa với đám người đuổi theo thì cô mới dám thả lỏng một chút. Nhìn ngó xung quanh cho chắc chắn một lần nữa rồi mới tìm một gốc cây khuất ngồi xuống. Thở phào một hơi, cô lấy tay lau đi những giọt mồ hôi vươn trên khuôn mặt xanh xao lấm lem bùn đất. Nơi đây rất tối, chỉ có ánh trăng chiếu sáng qua những tán cây. Tựa người, cô mệt mỏi ngả vào gốc cây. Mặc kệ nào là dơ bẩn hay không cô đã chả còn quan tâm nữa rồi. Nhìn bộ quần áo xộc xệch, rách nát trên người và mái tóc bù xù bết dính của cô bây giờ còn tồi tệ hơn cả ăn xin nữa. Từ một người có mái ấm gia đình đàng hoàng đến kẻ suốt ngày bị đuổi bắt đánh đập. Cô chỉ muốn sống một cuộc đời bình yên mà khó đến vậy sao? Than trách số phận, oán hận lòng người. Sau khi căn thời gian ngồi nghỉ một lúc, cô lại bắt đầu khó nhọc nâng thân mình dậy chuẩn bị tiếp tục cho cuộc hành trình trốn chạy. Đối với cô nơi đây vẫn rất nguy hiểm, không biết bao giờ bọn chúng sẽ lần đến. Chỉ còn cách gắng gượng mà tự thân tiếp tục trốn đi thật xa. Người ta thường nói ‘Chỉ cần cố gắng, ông trời nhất định không phụ lòng người.’ Nhưng cô thật muốn hỏi, cô đã rất cố gắng rồi tại sao ông trời vẫn phụ lòng cô? Những tên bợm trợn kia dí đuổi theo sát cô, chưa được bao lâu thì bọn chúng đã mò tới và tìm kiếm bóng dáng của cô. “Mau! Tìm kĩ cho tao. Nhất định phải tìm ra con khốn đấy, nếu không cả lũ chúng mày chết chắc.” Chỉ cần bắt được là nhiệm vụ của họ sẽ hoàn thành. Một mối làm ăn ngon lành này thật bắt mắt và ngon lành đối với mấy kẻ như họ. Chỉ là đi tìm và bắt một đứa con gái thôi mà có gì khó? Nhưng đấy là suy nghĩ trước kia của hắn. Bây giờ trải qua rồi mới biết. Con ả này thật sự rất khó đối phó. Cứ ngỡ đã nằm trong lòng bàn tay rồi thì đột nhiên lại như tan biến vào mây khói. Hắn ta thật muốn điên lên khi phải chịu sự áp lực từ ông chủ và từ con nhỏ lì lợm với số phận này. Chỉ mới bước được vài bước thôi thì phía sau đã vang vọng lên tiếng quát lớn của người đàn ông và tiếng soàn soạt khi có người đụng vào những tán cây. Tiếng ồn đấy càng gần thì nhịp tim của cô càng đập mạnh. Không suy nghĩ được gì nữa, cô lấy hết sức bình sinh mà chạy về phía trước. Nhìn cô như vậy đối với người bình thường thì đây chả khác nào là chạy bộ bước nhỏ. Nhưng với cô mà nói như vầy thật sự đã là rất nhanh và dùng hết sức rồi. Không phải là cô không muốn thoát khỏi tay bọn chúng mà chỉ là đã hai ngày nay cô chưa ăn uống bỏ bụng gì cả. Cả cơ thể uể oải và mệt lử. Làm gì còn đâu ra nhiều hơi sức? Nghe thấy tiếng động phía trước của cô thì chúng như đánh hơi được và tiếp thêm sức mạnh mà lao về phía cô như hổ đói vồ lấy con mồi. “Hình như là nó, đuổi theo cho tao.” Một tên cầm đầu la lớn tiếng, báo hiệu cho mấy kẻ phía sau. Chúng tụ hội lại, ai nấy đều cắm đầu chạy về phía cô. Triệu Bối Hi không dám chậm trễ thêm một giây phút nào nữa. Cô băng qua những lùm cây, lao nhanh về phía trước. Ực! Nuốt một ngụm nước bọt, cô vừa chạy vừa nhéo vào lòng bàn tay mình một cái thật mạnh để giữ tỉnh táo. Có thể sức lực của cô đã dần cạn kiệt sau ba ngày liên tiếp trốn chạy khỏi chúng. Cô đã bắt đầu cảm thấy đầu óc quay cuồng, chóng mặt và hoa mắt rồi. Cơn đói bụng cồn cào cũng theo những bước chạy mà một tăng cao. Pằng… Lại một phát súng được nổ ra. Viên đạn bay lướt qua cô đâm phập vào thân của một cái cây gần đó. Nó làm cô như chết lặng và tâm lí càng thêm nặng nề. Một cái rễ cây nhô lên cao làm cô vấp phải ngã sõng soài trên mặt đất. Mặc kệ cơn đau đang kéo tới cô chỉ quan tâm ngoảnh đầu lại đằng sau hồi hộp theo dõi động tĩnh phía xa. Cả tay và chân đều bị chồng chất lên thêm những vết chày xước mới. Cố gắng chống tay nâng thân mình lên được một chút thì cô lại ngã sõng xuống. Chân cô bị chuột rút rồi… Nhìn đám người đó một gần hơn cô chỉ đành nhắm chặt mắt chờ đợi điều gì đến rồi sẽ đến. “Bên kia, đi thôi nhanh lên.” Nhưng chính lúc cô tuyệt vọng nhất ấy thì bọn chúng đã đột nhiên đổi hướng, chạy về phía ngược lại với cô do có tiếng động lớn xuất hiện bên đó. Trong lúc còn đang ngơ ngác không biết chuyện gì đã xảy ra thì một đôi bàn tay to lớn, ấm áp đỡ lấy cô ôm vào lòng. “Suỵt! Là anh.” Thấy cô định la lên phản kháng thì anh đành bịt miệng cô lại, nhỏ giọng lên tiếng. Tần Mộ Hàn? Làm sao anh lại….   Mời các bạn mượn đọc sách Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi của tác giả Ltngoc154.