Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bóng Ma Trong Nhà Thờ Cổ

Bị tống vào trường nội trú, Jon cảm thấy mình chẳng khác gì Harry Potter phải sống dưới gầm cầu thang nhà Dursley. Đúng, đây là ngôi trường mà người cha quá cố của nó từng theo học. Nhưng Jon nghi ngờ rằng nguyên nhân thực sự khiến nó phải chịu cảnh đi đày là bởi mẹ nó đã phải lòng lão nha sĩ biệt danh Râu Xồm.  Tuy nhiên, Jon sớm nhận ra: nỗi nhớ nhà chỉ là chuyện vặt so với những rắc rối khủng khiếp nơi thị trấn nhà thờ cổ kính mà có nằm mơ nó cũng không tưởng tượng nổi: ma, ma ở khắp nơi. Và năm trong số đó đang TRUY SÁT nó!  Sau Reckless ở xứ sở sau gương, hiện tượng xuất bản quốc tế Corlenia Funke lại tái xuất cùng Bóng ma trong nhà thờ cổ. Ma quỷ, hiệp sĩ, gươm đao; gia đình, bạn bè và bọn con gái: tất cả những điều xoay quanh thế giới của một cậu bé đều hiện diện trong trong cuốn truyện vừa rùng rợn, nghẹt thở, vừa lãng mạn, xúc động này. Gooda tin rằng cuốn sách sẽ mang lại kiến thức thật bổ ích cùng những trải nghiệm thật tuyệt vời, hy vọng đây sẽ là 1 cuốn sách quý trên kệ sách của bạn! *** Cornelia Caroline Funke là một nhà văn người Đức dành rất nhiều giải thưởng trong lĩnh vực văn học cho trẻ em. Funke được biết đến nhất với bộ ba Inkworld; bản dịch tiếng Anh của tập thứ 3 Inkdeath đã được phát hành vào 6 tháng 10 năm 2008. Các tác phẩm của bà phần lớn thuộc thể loại giả tưởng, phiêu lưu và rất nhiều trong số đó đã được dịch sang tiếng Anh. Hiện bà đang sống tại Los Angeles, California.   Cornelia Funke đã bán được hơn 10 triệu bản sách trên toàn thế giới. Một số tác phẩm được dịch và xuất bản tại Việt Nam: Kỵ Sỹ Rồng Tim Mực Máu Mực Bóng Ma Trong Nhà Thờ Cổ Những Cái Bóng Sống Mê Cung Thần Nông ...   Cornelia Funke sinh năm 1958 tại thị trấn Dorsten nước Đức, là con của Karl-Heinz và Helmi Funke. Lúc còn nhỏ, bà muốn trở thành một phi hành gia hoặc phi công, nhưng sau đó đã quyết định theo học ngành sư phạm tại Đại học Hamburg. Sau khi hoàn thành việc học, Funke làm nhân viên xã hội trong 3 năm, tập trung chủ yếu vào những đứa trẻ có hoàn cảnh thiếu thốn. Cornelia Funke có một công việc minh họa sách, nhưng bà đã sớm bắt đầu viết những tác phẩm của riêng mình, được truyền cảm hứng từ những câu chuyện đã hấp dẫn lũ trẻ nghèo khổ mà bà làm việc cùng. Vào cuối những năm 80 và thập kỷ 90, Funke đã gây dựng tên tuổi tại Đức với 2 loạt truyện cho trẻ em có hơi hướng giả tưởng là Gespensterjäger (Ghosthunters) và Wilde Hühner (Wild Chicks). Tiểu thuyết giải tưởng Kỵ sĩ rồng (1996) là bước đột phá quốc tế của bà. Tác phẩm này đã lọt vào danh sách Sách bán chạy nhất của tờ New York Times trong 78 tuần, và sau đó là The Thief Lord (Vua Trộm) (2000, dịch sang tiếng Anh năm 2002), đã leo lên vị trí thứ 2 trong danh sách này trong 19 tuần và bán được 1.5 triệu bản. Tiểu thuyết tiếp theo của Cornelia Funke là Inkheart (2003) đã giành giải thưởng BookSense Book of the Year Children's Literature năm 2004. Inkheart (Tim Mực) là phần đầu tiên của bộ ba Inkworld, tiếp đó là Inkspell (Máu Mực) (2005) đã tiếp tục giành giải BookSense Book of the Year Children's Literature năm 2006. Bộ ba được kết thúc với Inkdeath (xuất bản tại Đức năm 2007, phát hành bản tiếng Anh vào năm 2008, bản Mỹ vào mùa thu 2008).   Trên trang chủ của mình, Cornelia Funke phát biểu rằng điểm khởi đầu sống còn cho một quyển sách hay là “ý tưởng”, và nếu ý tưởng đó có giá trị thì hãy nghiên cứu những chủ đề thú vị để phục vụ nó và tìm kiếm những địa điểm và nhân vật thích hợp. Bà nói về những ý tưởng: “chúng đến từ mọi nơi và chẳng từ đâu cả, cả trong lẫn ngoài. Tôi có rất nhiều và không thể viết hết chúng trong một cuộc đời này được.” Cornelia Funke cũng nói về các nhân vật của mình: “Hầu hết bọn họ bước vào phòng viết của tôi và sống động đến mức tôi phải tự hỏi bản thân, rằng họ từ đâu đến. Dĩ nhiên, một vài nhân vật là kết quả của suy nghĩ kỹ lưỡng, thêm vào tính cách, cử chỉ..., nhưng những người khác đều sống từ ngay giây phút đầu tiên họ xuất hiện”. Bà cũng cho biết Dustfinger trong “Inkheart” là một trong những nhân vật sống động nhất đã từng nảy ra trong đầu bà. Đối với những người đang mơ ước trở thành nhà văn, Funke khuyên: “Đọc – và hãy tò mò. Nếu có ai đó nói với bạn: ‘Mọi thứ là như vậy. Bạn không thể thay đổi được’ – thì đừng tin một lời nào.” *** Chàng hiệp sĩ bất đắc dĩ và nỗi khiếp sợ về những con ma trong nhà thờ cổ REVIEW SÁCH: BÓNG MA TRONG NHÀ THỜ CỔ (CORNELIA FUNKE) Người viết: NGUYỄN THỊ TUYẾT - 14CVH1 ----------------------------------------------------------------------------- Đến với cuốn “Bóng ma trong nhà thờ cổ” bạn sẽ bị lôi cuốn ngay bởi bìa sách rất thu hút, hình ảnh của một kị sĩ oai hùng trên lưng con ngựa trắng cường tráng đang chiến đấu, lật vào những trang tiếp theo bạn sẽ khó tưởng tượng ra cuốn sách được thiết kế cực bắt mắt với những hình ảnh vẽ trong trang truyện thật sự rất sống động mà khó lòng bỏ qua được. Và nếu bạn là Fan cuồng của truyện mang đậm yếu tố Gothic thì “ Bóng ma trong nhà thờ cổ” là một ý tưởng không tồi chút nào. Cuốn sách của tác giả Cornelia Funke người được mệnh danh là “ J.K Rowling của Đức” sẽ khiến bạn ngỡ ngàng về sức sáng tạo tài ba của nhà văn người Đức này. Gồm 21 chương truyện, đó là một sự liên kết tài tình tạo nên sức hấp dẫn, rùng rợn, nghẹt thở và đầy xúc cảm .Cuốn sách mang đến cho người đọc một thông điệp về niềm tin chiến thắng, về cái xấu xa ắt phải chịu thua trước lòng tốt, ánh sáng xóa tan mọi u ám mang đến hạnh phúc cho mọi người và nơi đó tình yêu khiến họ không cô đơn, cảm hóa mọi trái tim lạnh giá nhất. “Bóng ma trong nhà thờ cổ” kể về cuộc hành trình của cậu bé Jon Whitcroft bị mẹ tống vào trường nội trú ở Salisbury, nơi mà trước đây người cha quá cố của cậu đã từng học.Cậu bé căm ghét người tình mới của mẹ từ khi cha cậu mất và việc cậu bị mẹ tống vào học ở trường nội trú đối với cậu mà nói là một kế hoạch tỉ mỉ của tên nha sĩ Râu Xồm - người tình của mẹ. Bạn sẽ cảm thấy thiếu nếu như chưa hiểu được Jon ghét lão Râu Xồm tới mức nào từ khi ông ta xuất hiện trong cuộc đời của cậu làm cậu trở nên khác thường khi trong đầu lúc nào cũng nghĩ đủ trò để mẹ tống cổ ông ta ra khỏi nhà, tuy vậy dù cậu có nghỉ đủ trò như : Ghép ảnh ông ta vào tấm áp phích truy nã tội phạm khủng bố, đổ cháo vô giày, giấu chùm chìa khóa nhà, hay tới việc trộn bột ngứa vào lọ nước súc miệng v..v nhưng sau tất cả chẳng giúp cậu trông khá hơn hay lão ra khỏi căn nhà của Jon mà ngược lại mẹ cậu càng lúc càng yêu ông ta hơn, hai đứa em quấn lấy Râu Xồm cả ngày và Jon thì bị tống cổ vào khu trường nội trú xa lạ, nghe vừa buồn cười vừa tội nghiệp cho cậu nhóc mười một tuổi nghịch ngợm này. Và chính ở khu trường nội trú này, những tưởng nỗi nhớ nhà da diết sẽ làm cho Jon buồn bã và đau khổ thế nhưng đó chỉ là chuyện vặt so với những rắc rối khiếp sợ nơi thị trấn nhà thờ cổ kính có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi : ma, ma ở khắp nơi. Tất cả đã làm thay đổi một Jon lúc còn ở nhà, cậu bước vào cuộc phiêu lưu, cuộc chiến với lũ ma quỷ Stourton và trở thành cận vệ xuất sắc của ngài William Longspee, cứu chính mình thoát khỏi lời nguyền về dòng dọ nhà Hartgill... Đọc “Bóng ma trong nhà thờ cổ” không chỉ là cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm, gan góc, rùng rợn mà hơn thế còn chứa đầy lãng mạn về cảm xúc tình yêu đầu đời, cùng sự cổ kính đến nên thơ của nhà thờ cổ qua bàn tay Funke đầy mê hoặc. Tác giả đã đưa ta gần hơn đến hai thế giới trước nay còn có nhiều nghi hoặc về sự tồn tại có thật hay không của nó, rằng giữa những con người đang sống và những người đã khuất họ vẫn có thể giao tiếp nói chuyện và chiến đấu thù hằn lẫn nhau, họ vẫn có lòng tham, đố kị, gian ác ngay cả khi chỉ còn là một hồn ma vất vưởng. Kể từ khi cậu tới trường nội trú, đối với cậu đó là những ngày u ám, mù mịt và tràn đầy nỗi thất vọng lẫn nhớ nhà, cậu cảm thấy mình chẳng khác gì Harry Potter phải sống dưới gầm cầu thang nhà Dursley. Jon chán ghét tất cả cho dù hai người bạn của cậu là Sta và Angus làm mọi cách khiến cậu vui. Jon ở chung với hai người bạn trong khu nội trú của ông bà Popplewell khó tính. Và cái đêm khi Jon nhìn thấy ba con ma bên ngoài cửa sổ,đã khơi gợi tất cả mọi biến cố. Jon cữ ngỡ mình đang mơ rằng không hề tồn tại ba gã kỵ sĩ bóng ma nó nhìn thấy nhưng tất cả đều là thật, từ cái đêm đó cậu sợ đêm tối đến tận cùng. Và kinh khủng hơn chúng bám đuổi theo trên sân khu nhà nội trú để giết, đòi lấy mạng cậu với ba tên thuộc hạ ma trông bộ dạng thật gớm giếc với những làn khói đen mù mịt, hôi hám bủa vây. Người đưa Jon thoát ra khỏi nỗi sợ hãi không ai khác chính là cô bé gan dạ, xinh đẹp Ella Littlejohn, cô sống với bà Zelda và bố mẹ cô, bà có thú vui kì dị là nuôi những con cóc trong nhà và chuyên tổ chức những buổi tham quan ma quỷ cho du khách. Cô bé khác những đứa con gái khác cùng lứa tuổi, khiến cho Jon có những lúc nó cảm thấy thật xấu hổ trước Ella, cô bé dường như sinh ra là để gan dạ và quả cảm rồi. Thứ đáng sợ như ma quỷ kia đến cả cậu còn rùng mình khiếp sợ mà Ella lại dửng dưng như kiểu đã quá quen thuộc với chúng rồi. Jon kể cho Ella nghe về cuộc truy đuổi của tên lãnh chúa đã chết Stourton đòi lấy mạng cậu và rồi sự thật đã được hé mở bởi bà Zelda. Hóa ra đó là một sự trả thù với họ nhà Hartgill từ mấy trăm năm trước, thật không may cho Jon vì họ ngoại của cậu lại là Hartgill, tên lãnh chúa Stourton sẽ giết sạch những ai có họ nhà Hartgill để trả thù việc mình và đám thuộc hạ bị sát hại. Jon và Ella đã có một đêm thú vị trong nhà thờ cổ khi cầu kiến quan tài đá của hiệp sĩ William Longspee, ngài cao lớn với “bộ áo giáp lưới để lộ ba con sư tử trên nền xanh vàng, khuôn mặt không có râu, đôi mắt ngài màu xanh lam nhạt”. Ngài đã ấn vào tay Jon hình một con sư tử khi nào cậu muốn giúp đỡ thì cứ việc gọi ngài đến như một lời thề cứu giúp tất cả mọi người khỏi những khó khăn của William Longspee. Và cuộc chiến thực sự bắt đầu vào một buổi chiều khi cả Jon và Ella đang ngồi trên bờ tường của khu nhà nội trú, hình ảnh hai con chó ma to bự đứng giữa vườn hồng nhà bà Alma Poplewell, đó là dấu hiệu của cuộc chiến bắt đầu, lũ ma quỷ của lãnh chúa Stourton cùng đám thuộc hạ ghê tởm của ông ta, khi lão ma xuất hiện : “ Một làn xương mù màu đen bốc lên từ mặt đất nơi hai con chó đang đứng. Nó trôi qua khu vườn như những tấm vải bẩn thỉu và càng lúc càng dày đặc - cho đến khi mọi thứ biến mất trong nó. Cả Salisbury tan ra trong màn đêm”. Ngay lúc này Jon cầu cứu tới vị hiệp sĩ đáng kính, ngài đến mang theo thứ ánh sáng át lại bóng tối của Stourton. Làm lũ ngựa ma sợ hãi lùi bước. Cuộc chiến gay go diễn ra và như đã đoán trước chiến thắng thuộc về Jon và hiệp sĩ Longspee, Stourton và đám thuộc hạ của lão, cùng hai con chó ma bị Longspee đánh bại, chúng tan rã và biến mất trả lại ánh sáng cho khu vườn nhưng có lẽ vui mừng quá sớm là một điều không nên. Như đã báo trước về sự vui mừng lần này, lão Stourton chưa tan biến thật, lão đã bắt Ella và buộc bà cô phải dẫn Jon tới trước khi chũng làm điều gì xấu xa với cô bé. Trong thời khắc ấy chú của Ella xuất hiện, lại không ai khác kẻ mà Jon căm thù một cách sâu sắc dù trong lúc sợ hãi giữa đám ma quỷ cậu vẫn có thời gian nghĩ đến Râu Xồm. Một sự sắp đặt thú vị, cậu đơ người một hồi lâu để chấp nhận sự thật đó, rằng Râu Xồm là con của bà Zelda và chú của Ella. Hóa ra không hẳn ông ta để cái bộ râu gớm giếc đó là vì sở thích mà vì che đi khuyết điểm về vết sẹo dài trên mặt. Cả ba cùng đến nghĩa địa dòng họ nhà Hartgill theo lời của lão Stourton và tại đây cuộc chiến đấu giữa hai bóng ma đại diện cho chính và tà, thiện và ác diễn ra hết sức gay cấn, quyết liệt hồi hộp tới tận phút cuối cùng. Chính Jon đã cứu cậu khỏi một lời nguyền rủa về gia tộc, vượt lên trên nỗi sợ hãi về bản thân, bỏ qua nghi hoặc về ngài Longspee sau khi nghe tên bóng ma dàn hợp xướng kể Longspee đã giết cậu ta vì không tìm được trái tim của ngài bị đánh cắp, Jon trở thành một hiệp sĩ thực thụ khi hòa nhập vào ánh sáng cùng với Ngài Longspee, cuộc chiến cam go khi Jon thực sự cầm lấy thanh kiếm và tấn công tên Stourton luôn tự cao tự đại là không ai làm gì được hắn vì mỗi lần như vậy đối với hắn chỉ là lột bỏ lớp da chết mà thôi. Thế là, tên Stourton cùng đám hầu cận của hắn mãi mãi không thể trở về làm hại bất cứ một người nào trong họ nhà Hartgill nữa, đối với Jon mà nói đó dường như là một kỉ lục của đời cậu, như thể cậu thấy mình đã hai mấy tuổi chứ không phải một Jon sắp mười hai tuổi nữa. Trải qua mọi chuyện Jon càng cảm thấy mình trưởng thành và đã khôn lớn, Jon không sợ cái chết và ngay lúc đó cậu nhận ra dường như mình đã yêu nàng Ella dũng cảm, nó lo lắng đến tột độ và điên cuồng hơn là lo cho chính cái mạng sắp bị tên lãnh chúa ma lấy mất. Cậu cũng nhận ra thực sự Râu Xồm không hẳn là một tên xấu xa cậu căm ghét ít nhất trong khoảng khắc chú ta cố gắng cứu lấy Ella dù bị cột vào tấm bia mộ. Giữ lời hứa với ngài hiệp sĩ cậu lên đường tìm lại trái tim đã bị đánh tráo bởi tên bóng ma dàn hợp xướng, một kẻ có lòng hiểm độc và dê xồm khi muốn đòi một nụ hôn của Ella làm Jon có lúc muốn phát điên lên vì ghen. Trải qua bao khó khan gian khổ, những cuộc chạy trốn lúc nữa đêm khỏi khu nhà nội trú mà Jon làm để theo đuổi giấc mơ được gặp hiệp sĩ Longspee mà cậu luôn khao khát. Sau lần đến gặp Longspee để nghe giải thích rõ mọi chuyện về con ma dàn hợp xướng cậu lại càng thêm ngưỡng mộ về hiệp sĩ này, ai cũng có một góc tối sâu thẳm, một vài sai lầm đã gây ra nhưng trên hết thứ ánh sang phát ra từ người William quá đỗi sáng chói ví như mượn ánh sáng từ mặt trăng kia để tỏa hết khí chất hào quang trong con người vị hiệp sĩ này. Ba bà cháu đến tu viện Lancock để chôn trái tim bên cạnh ngôi mộ của vợ ngài hiệp sĩ là Ella Longspee. Đó là một tình yêu thủy chung và cao đẹp, khi ngài chết đi, vợ ngài Ella đã quyết định chôn trái tim ngài cạnh mộ mình để mãi mãi họ được bên nhau nhưng kẻ gian ác đã đánh tráo trái tim họ khiến họ phải xa lìa và nhờ có Jon cùng với Ella, sự giúp sức đắc lực của bà Zelda một lần nữa họ đã trở về bên nhau sau hàng trăm năm xa cách. Có lẽ điều ta chưa thể làm, tâm nguyện của ta lúc còn sống nó sẽ khiến ta vương vấn mãi nơi trần thế mà không chịu tan biến lên thiên đàng chăng? và phải chăng tình yêu chính là liều thuốc quý chữa lành mọi vết thương, mọi hận thù. Sau tất thảy mọi chuyện, Jon đã nhận ra khu trường nội trú, những con ma, hay hiệp sĩ Longspee và cả cái tên Râu Xồm cậu căm ghét tận xương tủy tất cả mọi thứ dường như đã quá đỗi than quen, cậu yêu họ và nhận ra họ dần thân thiết với mình từ lúc nào - cũng không phải là một nơi tệ lắm, theo cảm nhận ban đầu của cậu bé mười một tuổi. Riêng Ella giờ đây trái tim cậu đã thầm thương trộm nhớ mất rồi. Điều đặc biết hết sức thú vị là việc mẹ cậu đến thăm và nói với cậu vô số biểu hiện kìa lạ của Râu Xồm rằng ông ta đã cạo râu, ông nhắc miết chuyện mấy con ma có thật hay không,về hiệp sĩ, về họ nhà Hartgill v..v. Và lời thú tội của mẹ nó : “ Mẹ biết, con chưa bao giờ thích chú ấy và có lẽ mẹ đã nên hỏi lý do tại sao. Nhưng dù sao thì có lẽ mẹ sẽ không cưới chú ấy nữa”, bà nói cùng với sự thất vọng và luyến tiếc, nước mắt đẫm những giọt lệ. Điều làm ta bất ngờ là cái đứa ghét Râu Xồm tới quên ăn quên ngủ lại nói những lời đầy bênh vực cho ông ta. Thật thú vị! . Vì Jon đã nhìn thấy được tấm chân tình của tên nha sĩ này hay bởi ông ta là chú của Ella và cũng có thể là cả hai.. Câu chuyện kết thúc thật êm đềm, mọi thứ suôn sẻ và thật có hậu, lôi cuốn theo từng trang viết cùng với hàng loạt hình ảnh sinh động. Đã tạo nên một bức tranh về nỗi sợ hãi kinh dị, vừa rùng rợn vừa lãng mạn, cùng với cảnh đẹp hoài cổ của nhà thờ. Yếu tố lịch sử được nhà văn Cornelia Funke đan xen một cách tài tình vào câu chuyện hay xuất sắc.Nếu còn đắn đo trong việc lựa chọn một cuốn sách về yếu tố Gothic hay một tình yêu lãng mạn thì “Bóng ma trong nhà thờ cổ” là một ý tưởng tuyệt vời cho bạn. Mời các bạn mượn đọc sách Bóng Ma Trong Nhà Thờ Cổ của tác giả Cornelia Funke & Lê Kiều Oanh (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bất Diệt Thần Vương
Bất Diệt Thần Vương là 1 bộ truyện hài, bạn nhớ những pha hố người mặt dày vô sỉ của thần cấp đại ma đầu hay nhất niệm vĩnh hằng thì hãy đọc bộ này. Địa Cầu Nhân Vương có thể mang theo tổ truyền tiên kiếm xuyên qua Thần Châu Tinh. May mắn được Đại Nhật Bất Diệt Thần Công, một kiếm nơi tay, chém hết thiên hạ tà ma, thần uy vô hạn, nổ tung thế gian bất bình, áp chính đạo, tru ma đạo, thành Bất Diệt Thần Vương. *** Chu Tiên Trấn! Trong một đại sảnh cực kỳ rộng rãi. Giờ phút này, chưởng quỹ các cửa hàng lớn và tử đệ các gia tộc tu tiên của Chu Tiên Trấn đang ngồi kín bốn phía đại sảnh, tất cả mọi người lẳng lặng nhìn về phía một đài cao ở hướng chính bắc, một nam tử áo trắng tuấn lãng thẳng thắn nói. - Ta nói nhiều như vậy, chư vị đã hiểu đại khái chưa? Bạch y nam tử nhìn mọi người trong đại sảnh, cười nói. - Vương gia chủ, lời ngươi nói chúng ta đều hiểu, chỉ là chúng ta còn hơi bận tâm! Ngươi có tiền như vậy còn cần tiền của chúng ta làm gì? Một nam tử ngồi ở phía dưới lo lắng nói. - Tiền? Ai sẽ ngại nhiều? Có càng nhiều tiền, ta có thể làm chuyện càng lớn hơn. Có nhiều tiền hơn ta có thể mời Đan Sư lợi hại hơn luyện ra đan dược càng tốt hơn để bán, có thể mời Luyện Khí Sư lợi hại hơn rèn đúc ra pháp bảo tốt hơn để bán, các ngươi thấy Vương Khả ta từng làm vụ mua bán lỗ vốn nào chưa? Bạch y nam tử Vương Khả cười nói. - Không có, không có, từ khi Vương gia chủ đến Chu Tiên Trấn, tiền của Chu Tiên Trấn không ngừng chảy vào Vương gia, sao Vương gia chủ có thể mua bán lỗ vốn? Đám người cười nói. - Vậy chư vị còn lo lắng cái gì? Lo lắng Vương Khả ta lừa gạt tiền của mọi người? Vương Khả cười nói. - Sao có thể như vậy? Nói thế nào thì Vương gia ngươi cũng là một trong tứ đại gia tộc tu tiên của Chu Tiên Trấn, gia tài vô số, phần lớn cửa hàng của Chu Tiên Trấn đều có vốn của Vương gia các ngươi, sao có thể quan tâm chút tiền ấy của chúng ta? Nam tử trước đó cười nói. Bầu không khí trong đại sảnh cũng hòa hoãn hơn không ít. - Bây giờ Thập Vạn Đại Sơn càng ngày càng hung hiểm, muốn tìm linh dược, linh thạch càng ngày càng gian nan, chư vị nói Vương Khả ta biết cách làm giàu, muốn tìm ta tư vấn, ta mới nhớ tới mình cũng là người Chu Tiên Trấn, mở ra đại hội này, chỉ cho mọi người một con đường sáng, như thế nào? Chư vị còn có gì muốn hỏi không? Vương Khả cau mày nói. - Vương gia chủ, ngươi nói là thật? Chỉ cần chúng ta mua “sản phẩm tài chính” gì kia của ngươi, mỗi năm đều có hai thành lợi tức? Một nam tử áo xám mong đợi nói. - Đương nhiên, Vương gia ta ở Chu Tiên Trấn cũng không phải một năm hai năm, sản nghiệp to lớn, giấy trắng mực đen ký kết đàng hoàng, còn có thể giả được sao? Vương Khả nghiêm mặt nói. - Không không, chúng ta đương nhiên tin tưởng Vương gia chủ, chỉ là, chỉ là cái này trước kia chưa từng có, chúng ta nhất thời có chút… có chút hưng phấn! Nam tử áo xám kia cười nói. - Phải, Vương gia chủ hứa hẹn, chúng ta tự nhiên tin tưởng! Mặc dù chúng ta cũng tu tiên, nhưng không so được đệ tử của các đại tiên môn, bọn họ có vô số tài nguyên, linh khí, chúng ta tu tiên tài nguyên đều phải dựa vào tự mình đi tranh thủ, linh dược trong Thập Vạn Đại Sơn không ít, nhưng đều có yêu thú thủ hộ, muốn nhổ răng cọp, sẽ bốc lên nguy hiểm tánh mạng, Thập Vạn Đại Sơn hỗn loạn, thường thường lại có sự tình giết người cướp của phát sinh, tranh đoạt chút điểm tài nguyên, thường thường sinh tử đối mặt, hơi không cẩn thận sẽ thân tử đạo tiêu. Chúng ta tu hành, quá khó khăn! Lại một người áo đỏ khổ sở nói. - Đúng vậy, Vương gia chủ là đại thiện nhân, để cho chúng ta ngồi ở trong nhà, cũng có thể tiền đẻ ra tiền? - Vương gia chủ nói rồi, ngươi không để ý tới tiền, tiền sẽ không để ý tới ngươi, ngươi hàng ngày bưng bít lấy túi tiền, chỉ sẽ càng ngày càng ít, vẫn là Vương gia chủ chỉ cho chúng ta một con đường quản lý tài sản! - Không sai, Vương gia chủ, sản phẩm tài chính gì kia của ngươi, ta mua! - Ta cũng mua! - Một năm hai thành lợi tức? Ta bế quan một lần cũng một năm, chẳng phải là bế quan một lần, linh thạch của ta sẽ tăng hai thành? Đám người trong đại sảnh, tựa hồ có một số người đang không ngừng tô đậm lấy bầu không khí, để người nghe dần dần trở nên nhiệt huyết sôi trào. - Nên nói, ta đã nói, muốn mua, đi sảnh ngoài của Vương gia ta, ký tên mua sắm! Nhóm sản phẩm tài chính đầu tiên, số lượng có hạn! Chư vị, cứ tùy tiện! Vương Khả vừa cười vừa nói. - Sảnh ngoài? Ở đâu, giao tiền ở đâu? Ta ra 50 cân linh thạch! Nam tử áo xám lúc trước lập tức chạy ra đại sảnh. - Trương chưởng quỹ, ngươi chờ ta một chút, chừa chút cho ta, sản phẩm tài chính số lượng có hạn, đừng có mua hết! Lại một nam tử mặc áo hồng chạy ra ngoài. - Chờ chút, chờ chút, chừa cho ta một chút! - Ta muốn mua hết! Mới vừa rồi đại sảnh còn hết sức huyên náo, trong nháy mắt đi không còn một mống, cả đám người chen lấn đi mua sắm sản phẩm tài chính do Vương gia phát hành. Đại sảnh chỉ còn lại Vương Khả khá hài lòng, còn có một đám đệ tử Vương gia. - Nhìn thấy không? Sản phẩm tài chính, chính là bán như vậy, trừ Chu Tiên Trấn, tiên trấn khác các ngươi dựa theo làm là được! Vương Khả bưng lên một chén trà, vừa uống vừa nói. - Gia chủ, đám người này thật nguyện ý dùng số lớn linh thạch, đi mua một trang giấy kia? Tiền này kiếm lời cũng quá dễ dàng rồi? Gia chủ, vì sao trước kia chúng ta không làm? Một cấp dưới vẻ mặt kinh ngạc hỏi. Vương Khả háy hắn một cái: - Ngươi biết cái gì, Vương gia ta không đặt chân vững vàng ở Chu Tiên Trấn, kinh doanh không đủ tín dự, ai sẽ tin tưởng sản phẩm tài chính này? - Ách? - Còn nữa, trước đó ta dặn dò các ngươi như thế nào? Làm “cò mồi” cũng không biết? Vừa rồi nếu không phải ta khống chế tốt, lần huy động vốn này sẽ bị các ngươi làm hỏng! Vương Khả trầm giọng nói. - Thuộc hạ thất trách! Đám thuộc hạ cúi đầu nhận sai. - Được rồi, cái sản phẩm tài chính này, ta cũng mới làm lần thứ nhất, có thể như vậy đã không tệ! Đúng rồi, bảo ngươi sàng chọn người, sàng lọc như thế nào rồi? Vương Khả nhìn về phía đám thủ hạ hỏi. - Gia chủ yên tâm, hôm nay mời tới phần lớn đều là hạng người làm giàu bất nghĩa, những người thuần thiện kia, ta không để bọn hắn tham gia, cũng sẽ cố ý làm khó dễ, không cho phép bọn họ mua! Thuộc hạ cung kính nói. - Rất tốt! Vương Khả ta, chỉ lấy tiền tài của người bất nghĩa! Vương Khả nhấp một ngụm trà, hài lòng nói. Mời các bạn đón đọc Bất Diệt Thần Vương của tác giả Quan Kỳ.
Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Tề Minh ngủ một giấc dậy thì phát hiện bản thân đã xuyên không, trở thành đệ tử tạp dịch ở Thanh Vân Phong – Một trong mười hai Phong của Thiên Khải tông. Còn may là. “Phần mềm treo máy” mở ra thay đổi cuộc đời của hắn. “Ting!” “Ngươi đã treo máy ở phó bản “Thục Sơn Cổ Đạo” bảy ngày, vượt phó bản bảy lần, nhận được: Thất Tinh kiếm, Ngự Kiếm thuật, một viên Trúc Cơ đan cực phẩm, sáu trăm ba mươi viên linh thạch hạ phẩm.” …… “Ting!” “Thanh Vân Luyện Khí quyết” đã treo máy tu luyện được một ngày, nhận được: Tiến độ tu luyện tăng lên, treo máy mười ngày tu vi sẽ tăng lên một tầng.” “……” Tề Minh tỏ vẻ tu luyện quá phiền phức, ra ngoài rèn luyện thì lại quá nguy hiểm, cho nên chỉ đành ngày nào cũng ở lì trong tông môn tu luyện bằng cách treo máy tự động. Sau đó. Tề Minh thình lình một cái đạt tới cảnh giới Trúc Cơ, rồi tới Kim Đan, rồi lại tới Nguyên Anh…… Sau đó vô địch? Truyện do nhóm Thánh Thiên Tiên Vực phụ trách. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ *** Nam Vực. Thanh Vân Phong- Một trong mười hai Phong của Thiên Khải tông. Viện tạp dịch chữ Đinh. Ban đêm. Rừng Bí Tĩnh. Từng tia sáng của ánh trăng xuyên thấu qua kẽ hở giữa các lá cây, chiếu xuống mặt đất trong rừng cây ấy, tạo thành các loại vòng sáng có kích thước, hình dạng không giống nhau. “Đây… Đây…” Tề Minh cúi đầu, trán hắn đổ mồ hôi lạnh, nhưng hắn không dám để lộ ra chút lạ thường nào, hắn chỉ cố cúi gằm mặt xuống, để không bị những người khác phát hiện. Đứng trước mặt bọn họ là một người đàn ông mặc huyết bào, đeo mặt nạ bạch cốt, tóc hắn có màu đỏ như máu rất dễ nhìn thấy, hai con ngươi màu đỏ tươi, giống như là lệ quỷ vậy. Người này chính là Bạch Cốt đạo nhân ở Vạn Ma Quật của Ma Tông, có thực lực Luyện Khí tầng bảy, đám người Tề Minh là thuộc hạ của vị Bạch Cốt đạo nhân này. “Cất Huyết Quỷ Đan cho kỹ.” Bạch Cốt đạo nhân chắp tay sau lưng, giọng điệu rất lạnh lùng, “Với cái tư chất vốn có đó của đám phế vật các ngươi, thì e là cả đời này cũng chằng đột phá được Luyện Khí tầng ba.” “Nhưng mà.” “Nếu các ngươi trở thành thuộc hạ của bổn tọa, vậy thì một tháng tới, cứ bảy ngày một lần, lại tới đây nhận một viên Huyết Quỷ Đan.” “Đan dược này có thể kích phát tiềm lực sinh mệnh của các ngươi, làm cho tu vi của các ngươi tăng lên nhanh chóng trong một khoảng thời gian ngắn, đủ để các ngươi bước vào Luyện Khí tầng ba trong vòng một tháng, mà không bị trưởng lão ngoại môn của Thanh Vân Phong phát hiện ra.” “Các ngươi có thể trở thành đệ tử ngoại môn của Thanh Vân Phong ở Thiên Khải tông, chính thức gia nhập vào Thiên Khải tông, trở thành một phần tử của Thiên Khải tông, tới lúc đó, chính là lúc ngươi các ngươi cần báo đáp lại bổn tọa.” “Cho nên ta… Ta đây là trở thành mật thám của Ma Tông rồi à?” Tề Minh vừa kinh ngạc lại vừa sợ. Bây giờ, hắn chẳng dám nói gì, chỉ đành nghiêm túc vểnh tai nghe, thành thật cầm Huyết Quỷ Đan trong tay, cắn răng nuốt viên Huyết Quỷ Đan này xuống bụng trong sự quan sát chăm chú của Bạch Cốt đạo nhân. “Các ngươi mau chóng tu luyện, để phát huy dược hiệu của đan dược hết mức có thể.” Bạch Cốt đạo nhân quát. Xung quanh. Tám người khác lập tức khoanh chân ngồi, vận chuyển công pháp, huyết khí quanh người bốc lên, khí huyết dày đặc ấy chuyển động, hấp thu linh khí trong thiên địa, chuyển hóa nó thành linh lực của bản thân. Không còn cách nào khác. Tề Minh cũng chỉ đành bắt chước theo bọn họ, khoanh chân ngồi xuống, nhưng mà trong đầu hắn lại loạn thành một đống tơ vò, hơn nữa sau khi dược lực của Huyết Quỷ Đan tan ra trong bụng, làm cho nhiệt độ cơ thể của Tề Minh tăng lên, đỏ bừng hết cả người. Vẫn còn may. Sau khi Tề Minh xuyên tới đây, trong đầu còn có ký ức của nguyên chủ, hắn tìm được “Thanh Vân Luyện Khí quyết” ở trong đống ký ức đó, nhưng mà hắn lại không biết phải tu luyện thế nào, chỉ đành bắt chước theo các bước trong ký ức của nguyên chủ. Kết quả chính là. Dược hiệu của Huyết Quỷ Đan bị Tề Minh lãng phí gần hết. Một giờ sau. Tu luyện kết thúc. Tu vi của tám người kia tăng lên một cách rõ ràng, chỉ có tu vi của Tề Minh là vẫn y như cũ, chẳng có tí biến hóa gì, làm cho Bạch Cốt đạo nhân thấy chán ghét cực kỳ. “Thật là một phế vật hết đường cứu chữa, ăn một viên Huyết Quỷ Đan, kích phát tiềm lực sinh mệnh, sẽ tiêu hao mười năm thọ nguyên, thế mà tu vi chẳng tí biến hóa gì.” Bạch Cốt đạo nhân nói thẳng luôn: “Nếu lần sau ăn Huyết Quỷ Đan mà vẫn không có biến hóa gì lớn, thì bổn tọa sẽ lấy linh hồn ngươi đi đốt Thiên Đăng, luyện ngươi thành huyết thi, đề bù lại tổn thất của Huyết Quỷ Đan.” “Xin sứ giả đại nhân yên tâm, lần sau thuộc hạ chắc chắn sẽ khồn để ngươi thất vọng nữa.” Tề Minh hoảng sợ, đột nhiên thấy sởn hết cả da gà, hắn hành lễ, nói. “Mười năm thọ nguyên, mười năm thọ nguyên đó, phải sống ít lại mười năm!” Tề Minh khóc lóc kể lể ở trong lòng. Xung quanh. Tám người khác đều đeo các loại mặt nạ khác nhau, Tề Minh cũng vậy, hắn đeo mặt nạ ác quỷ màu đen, không được để lộ mặt của bản thân ra. “Cút về hết đi.” Bạch Cốt đạo nhân nói. “Vâng.” “Tuân lệnh.” “……” Đám người Tề Minh hành lễ. Tới khi bọn họ ngẩng đầu lên. Bạch Cốt đạo nhân ở trước mặt họ đã đi mất tăm từ lâu, ngay cả một tia khí tức cũng không để lại, đám người Tề Minh liếc nhau, trong mắt toát ra sự cảnh giác, rồi bọn họ lại nhanh chóng tách rời đi. “Chuyện gì thế này hả trời!” Tề Minh cạn lời nhìn trời xanh, “Đêm qua ta vừa mới hoàn thiện xong “phần mềm treo máy”, đã chuẩn bị đưa vào hoạt động trên thị trường, kết quả ngủ một giấc, thế mà lại xuyên không rồi?” “Tâm huyết nhiều năm như vậy thành công dã tràng rồi.” “Đệ tử tạp dịch, mật thám của Ma Tông.” “Màn mở đầu này khó khăn quá thể.” Sau đó. Tề Minh sửa sang lại xong xuôi tất cả ký ức ở trong đầu, biết rõ ràng rành mạch về mười tám năm cuộc đời này của nguyên chủ. Nguyên chủ là người của một thôn trang tên là Tề gia thôn, năm nguyên chủ mười sáu tuổi, Tề gia thôn gặp phải một đám thổ phỉ, làm hắn cửa nát nhà tan, lại trong lúc vô tình gia nhập vào Thanh Vân Phong, trở thành một đệ tử tạp dịch. Nhưng mà. Bây giờ hắn đã nhập tông được gần ba năm, sắp tròn mười chín tuổi, nhưng tu vi vẫn dừng ở cảnh giới Luyện Khí tầng một hậu kỳ, không lên nổi Luyện Khí tầng hai, mà một tháng sau hắn phải tham gia cuộc sát hạch ngoại môn. Đệ tử tạp dịch sau ba năm nhập tông, nếu không đạt được tới cảnh giới Luyện Khí tầng ba, thì sẽ bị trục xuất ra khỏi sư môn. Người vượt qua được sát hạch sẽ trở thành đệ tử ngoại môn. Đây quy định quy định của Thanh Vân Phong. Cũng là quy định của cả Thiên Khải tông. Với tu vi và tư chất của nguyên chủ, là không có chuyện vượt qua được đợt sát hạch ngoại môn, tới lúc đó sẽ bị trục xuất khỏi Thanh Vân Phong, cuối cùng mất đi cơ hội tu tiên. Mà nguyên chủ đương nhiên là không cam lòng. Thế nên. Mấy ngày trước đó. Nguyên chủ nhận được lời mời của Bạch Cốt đạo nhân, trở thành mật thám của Ma Tông, Bạch Cốt đạo nhân hứa hẹn sẽ giúp nguyên chủ tăng tu vi lên nhanh chóng, nhưng sau khi nguyên chủ gia nhập vào Thanh Vân Phong, thì phải làm việc cho Bạch Cốt đạo nhân. Bây giờ xem ra. Hắn hoàn toàn đã nhảy vào trong một cái hố to, muốn nhảy ra cũng không được. “Bây giờ phải làm sao đây?” Tề Minh hít sâu một hơi, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, “Dựa theo tình hình bây giờ, nguyên chủ chẳng hiểu sao lại ngỏm củ tỏi, cơ thể lại bị ta chiếm mất.” “Loại cục diện này, bây giờ ta cũng chẳng thể nào nghĩ ra được cách nào tốt.” “Đầu tiên.” “Ta hoàn toàn không biết tu luyện, Huyết Quỷ Đan gì gì đó kia, ăn một viên bị thiêu đốt mất mười năm tuổi thọ, một tháng bốn lần, là ta mất luôn bốn mươi năm tuổi thọ đó!” “Cái này quả thực là mưu sát mà.” “Tuyệt đối không thể ăn Huyết Quỷ Đan nữa.” “Ting!” “Phần mềm treo máy đang download……” “Đã tải xong.” “Hoan nghênh sử dụng phần mềm treo máy, một khóa treo máy, tự động tu luyện, vượt ải phó bản, rất an toàn, chúc ngươi sử dụng vui vẻ.” Ký chủ: Tề Minh. Cảnh giới: Luyện Khí tầng một hậu kỳ. Công pháp: Thanh Vân Luyện Khí quyết. Pháp thuật: Thanh Vân kiếm thuật (Sơ Khuy Môn Kính ). Pháp bảo: Không có. Đạo cụ: Không có. Một khóa treo máy: Có thể mở. Giao diện của hệ thống rất ngắn gọn. Tề Minh vừa kích động lại vừa phấn khởi, loại cảm giác này, giống như có một tia sáng chiếu mạnh vào trong bóng đêm, giống như là người lạc lõng trên sa mạch tìm thấy một ốc đảo, khiến cho tinh thần của hắn hăng hái hẳn lên. Tràn đầy động lực và sự hy vọng. “Trở về, trở về, về trước rồi lại nói.” Tề Minh bước nhanh rời khỏi khu rừng cây nhỏ, trở về chỗ ở của hắn ở tạp dịch viện chữ Đinh, mười gã tạp dịch đệ tử ở chung một phòng, trong phòng có giường hai tầng. Tề Minh tới gần chiếc giường bên dưới ở gần cửa phòng. Vừa nhìn. Tề Minh đã có loại cảm giác quen thuộc như tới ký túc xá học sinh. Đương nhiên. Phòng của đệ tử tạp dịch rất mộc mạc, chỉ có một gian nhà gỗ rất đơn giản, thêm một phòng vệ sinh công cộng, trừ cái này ra, không còn gì khác. “Mở một khóa treo máy.” Tề Minh nhân lúc chín đệ tử tạp dịch khác đang ngủ, hắn nằm lên giường, nhắm mắt lại, nhưng hắn vẫn nhìn thấy được giao diện hệ thống của phần mềm treo máy. “Ting!” “Mở ra thành công.” “Xin mời lựa chọn công pháp tu luyện và pháp thuật cần treo máy.” “Thứ nhất: Thanh Vân Luyện Khí quyết.” “Thứ hai: Thanh Vân kiếm thuật.” “Bây giờ chỉ có thể mở được một vị trí treo máy, để treo máy tu luyện một bộ công pháp hoặc pháp thuật, nếu muốn mở ra thêm nhiều vị trí treo máy hơn, mời nạp linh thạch.” “Bây giờ tăng tốc độ tu luyện công pháp và tu vi lên mới là chuyện quan trọng nhất.” Tề Minh nghĩ thầm, “Chọn Thanh Vân Luyện Khí quyết.” “Ting!” “Thanh Vân Luyện Khí quyết đang trong quá trình treo máy…” (Lời nhắc nhở thân thiện: Nạp linh thạch có thể tăng tốc độ treo máy tu luyện lên.) “Linh thạch.” Tề Minh hơi trầm ngâm, “Trong trí nhớ của nguyên chủ, gần ba năm nay hắn vẫn luôn ăn mặc cần kiệm, nhưng cũng chỉ mới tiết kiệm được chín viên linh thạch hạ phẩm, lại bị tên Bạch Cốt đạo nhân kia lừa mất tám viên, chỉ còn lại một viên cuối cùng.” “Giấu ở…” Tề Minh lật người, tay phải hắn lục lọi trong góc giường một hồi lâu, mới lấy ra được viên linh thạch hạ phẩm giấu ở trong khe hở của tấm ván gỗ. Linh thạch hạ phẩm. Giống như bạch ngọc thạch loại băng nhu, to bằng ngón tay cái, có hình thoi, tản ra ánh huỳnh quang nhè nhẹ. “Ting!” “Kiểm tra đo lường thấy ký chủ có một viên linh thạch hạ phẩm, có thể mở ra phó bản, sử dụng một viên linh thạch hạ phẩm làm vé vào cửa, có thể treo máy phó bản một lần.” “Mở đi.” Tề Minh nói. “Ting!” “Mở ra thành công, vào phó bản dành cho Luyện Khí tầng một: Sơn tặc ở Khô Lâu Sơn.” Và thế là. Trong đầu Tề Minh hiện lên một hình ảnh, giống như là đang chiếu phim vậy, nhưng lại càng giống CG vượt ải hơn, nó đang chiếu với tốc độ rất nhanh. Trong hình ảnh. Đêm đen lộng gió. Trên Khô Lâu Sơn có một đám sơn tặc, có hơn trăm người, chiếm cứ nơi này, đốt nhà giết người cướp của, không chuyện ác nào là không làm, gieo họa cho các bá tánh xung quanh. Đêm nay. Có một vị kiếm tiên đại hiệp từ trên trời giáng xuống, lúc đầu hắn tay không tấc sắt, nhưng hắn đã nhanh tay cướp một thanh kiếm sắt trong tay sơn tặc, hùng dũng chém giết đám sơn tặc ấy, máu tươi của đám sơn tặc ấy rải đầy đỉnh Khô Lâu Sơn, thi thể của sơn tặc nằm đầy đất. Không biết từ lúc nào. Tề Minh đã ngủ rồi. Buổi sáng ngày hôm sau. Tề Minh tỉnh dậy. “Ting!” “Ngươi treo máy một đêm ở phó bản “Sơn tặc ở Khô Lâu Sơn”, vượt phó bản một lần, nhận được: một viên Giải Độc Đan, một thanh kiếm Khô Lâu pháp, mười viên linh thạch hạ phẩm.” “Đây là sáng sớm chuyện tốt đến cửa a.” Tề Minh vui mừng quá đỗi. Mời các bạn đón đọc Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch của tác giả Lục Thu.
Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống
Trùng sinh trở thành cao phú soái ở thế giới huyền huyễn! Thiên phú siêu tuyệt! Bối cảnh thâm hậu! Nhưng còn không chờ Tần Đình mừng thầm bao lâu thì lại phát hiện mình đã đắc tội khí vận chi tử trên thế giới này. Có điều hắn cũng không hoảng chút nào, ngươi có khí vận, ta có hệ thống! Đại phản phái hệ thống, cướp đoạt các loại khí vận, thành tựu con đường vô địch của bản thân! Cảnh giới trong truyện: + Hạ giới: Đoán Thể Cảnh, Linh Động Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Thần Luân Cảnh, Thần Thông cảnh, Thần Đài Cảnh, Thần Cung Cảnh, Hư Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh. + Thần giới: Thiên Thần Cảnh - Chân Thần cảnh - Linh Thần Cảnh - Thần Chủ Cảnh - Thần Tôn Cảnh - Thần Quân Cảnh... ---------- Bạn nào thích main bá, đấu trí, nhiều vợ thì nhảy nhé! *** Huyền Huyễn Chi Đại Phản Phái Hệ Thống 】 Trùng sinh trở thành cao phú soái ở thế giới huyền huyễn! Thiên phú siêu tuyệt! Bối cảnh thâm hậu! Nhưng còn không chờ Tần Đình mừng thầm bao lâu thì lại phát hiện mình đã đắc tội khí vận chi tử trên thế giới này. Có điều hắn cũng không hoảng chút nào, ngươi có khí vận, ta có hệ thống! Đại phản phái hệ thống, cướp đoạt các loại khí vận, thành tựu con đường vô địch của bản thân! Cảnh giới trong truyện: + Hạ giới: Đoán Thể Cảnh, Linh Động Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Thần Luân Cảnh, Thần Thông cảnh, Thần Đài Cảnh, Thần Cung Cảnh, Hư Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh. + Thần giới: Thiên Thần Cảnh - Chân Thần cảnh - Linh Thần Cảnh - Thần Chủ Cảnh - Thần Tôn Cảnh - Thần Quân Cảnh - Hoàng Cảnh - Đế Cảnh - Tạo Hóa Cảnh... Chương 1: Huyền huyễn cao phú soái? Trong một đại điện cực kì hùng vĩ, vật dụng bên trong vô cùng xa hoa cho thấy chủ nhân nơi này có thân phận cực kì bất phàm. Trong phòng, một tên thanh niên đứng chắp tay ở trước cửa sổ, hắn mặc hoa bào tử sắc, bên có tơ kim sắc, trên hoa bào mơ hồ có Kim Long du động, lại tựa như sao sáng đầy trời, quý khí bức người. Thanh niên có gương mặt như quan ngọc, phong độ nhẹ nhàng, mắt như sao sáng. Cho dù ai thấy đều phải đều phải thầm khen một tiếng mỹ nam tử Chẳng qua là thanh niên này khẽ nhăn mày, trong con ngươi giống như ngôi sao có vẻ mê mang. “ Ta, xuyên qua rồi sao? " Thanh niên tên là Tần Đình, kiếp trước cũng chỉ là một người bình thường, sở thích duy nhất là xem tiểu thuyết huyền huyễn, thường xuyên nằm mơ mình chuyển kiếp đến thế giới huyền huyễn. Chẳng biết tại sao, lần này tỉnh dậy chuyển kiếp chuyển kiếp đến cái thế giới này. Sau khi mê mang, chính là hưng phấn, ở kiếp trước mình cũng chỉ là một người bình thường, không cha không mẹ, không có vương víu, mà nay chuyển kiếp cổ thân thể này, đây không phải là mơ ước trước kia của hắn sao? Tần Đình nhắm mắt cẩn thận quan sát mảnh vỡ ký ức của thân thể này. Hồi lâu, hắn giương đôi mắt ánh mắt, ánh mắt có mấy phần hưng phấn. Hóa ra, thân thể này cũng tên Tần Đình, nhưng ngoài dự liệu của hắn, đời trước cũng không phải xuất thân bần hàn, thiên phú phế vật, cũng không phải là con thứ của đại tộc giàu có, chịu hết xem thường. Mà là xuất thân cao quý, cả đời xuôi gió xuôi nước. Tần Đình, xuất thân từ cổ tu thế gia Tần gia, bây giờ là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên tông – một trong những thánh địa tu luyện tại Đông Hoang. Thiên phú siêu tuyệt, hai năm trước tuổi vừa mới mười sáu đã bước vào Thần Luân Cảnh, chính là nhân vật đứng đầu thế hệ tuổi trẻ của Huyền Thiên tông. Lại là than phụ thần thể, chính là ngàn năm có một Tử Thần Thần Thể, có các loại ảo diệu không đồng nhất. Phụ thân Tần Đế là cự đầu trong Huyền Thiên tông, cảnh giới của hắn quỷ thần khó lường, môn hạ đệ tử đều là thiên kiêu đương thời. Tần Đình âm thầm hưng phấn, đời này mình xuất than cao quý như vậy, chẳng lẽ con đường mình phải đi là vô địch lưu? Đột nhiên, trong đầu "Đinh " một tiếng. “Đinh, Đại Phản Phái hệ thống mở ra.” "Đinh, Đại Phản Phái hệ thống thành công trói chặt với túc chủ." Trong lòng Tần Đình vui mừng, cái gọi là trời đất bao la, hệ thống lớn nhất. Có hệ thống trong tay, sau này không còn lo gì. Chỉ là cái tên của hệ thống này, Đại Phản Phái hệ thống? A, ta là nhân vật phản diện? Dường như nghe được suy nghĩ trong lòng Tần Đình, âm thanh máy móc của hệ thống nói: "Túc chủ ở thế giới này là nhân vật phản diện, nhiệm vụ chủ yếu của túc chủ là đánh bại khí vận chi tử ban đầu, cướp đoạt khí vận, đạt được Giá trị nhân vật phản diện. Thành tựu con đường phản diện vô địch của bản thân. Tần Đình không khỏi cười khổ, hóa ra mình là một nhân vật phản diện, có điều. . . Suy nghĩ một chút còn cảm thấy hưng phấn. Khi nam phách nữ, ngươi càng phản kháng ta lại càng hưng phấn? Thế nào càng nghĩ càng kích động, chẳng lẽ mình lại thích hợp làm nhân vật phản diện? Tần Đình hỏi: "Hệ thống, Giá trị nhân vật phản diện có ích lợi gì?" Hệ thống trả lời: "Giá trị nhân vật phản diện có thể đổi đan dược trân quý, công pháp, linh thực cùng thần binh trong hệ thống. Mỗi khi Giá trị nhân vật phản diện đạt tới 10W còn có thể tiến hành một lần rút thưởng. Hiện giờ hệ thống lần đầu trói chặt với túc chủ nên miễn phí tặng một lần rút thưởng, bây giờ túc chủ muốn sử dụng sao? Tần Đình không chút do dự nói: "Lập tức sử dụng." Vừa dứt lời, trong đầu Tần Đình hiện lên một vòng quay lớn, sau khi nhanh chóng xoay tròn, cây kim chỉ vào một vật phẩm hình đan dược. ‘Đinh, chúc mừng túc chủ rút được đan dược, Ngũ Uẩn Đan.’ Nhìn trên tay hiện lên đan dược, Tần Đình không khỏi hít một hơi khí lạnh. Hắn đương nhiên đã từng nghe qua cái danh tự Ngũ Uẩn Đan này, công hiệu cực mạnh, có danh xưng là đan dược đột phá cảnh giới. Sau khi dùng có thể gia tăng tu vi, lập tức đột phá một cảnh giới. Mặc dù có những loại đan dược khác cũng có công hiệu này, nhưng chỗ đặc biệt của Ngũ Uẩn Đan là hoàn toàn không có di chứng sau khi dùng. Ngũ Uẩn Đan luyện chế vô cùng khó khăn, tài liệu cần thiết cũng cực kỳ trân quý. Dù ở Huyền Thiên tông, loại đan dược này cũng hết sức thưa thớt, coi như là lấy thân phận đệ tử chân truyền củaTần Đình hắn cũng không phải muốn dùng là dùng Đang suy nghĩ, hệ thống lại đinh một tiếng: "Đinh, nhiệm vụ trước mặt: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Biết rõ tin tức về đối thủ của ngài - Diệp Thu. Hoàn thành nhiệm vụ ban thưởng Giá trị nhân vật phản diện: 5000 điểm. Phân phát nhiệm vụ, ban thưởng Giá trị nhân vật phản diện 5000 điểm, nếu Ngũ Uẩn Đan vừa rồi đổi bằng Giá trị nhân vật phản diện cũng cần 50W điểm, xem ra mình bây giờ vẫn là gánh nặng đường xa a! Diệp Thu? Tần Đình cẩn thận tìm kiếm ký ức của mình. Dần dần, Diệp Thu người nayf hiện lên trong đầu Tần Đình. Diệp Thu thật giống như xuất thân từ một nước nhỏ trong phạm vi thê lực của Huyền Thiên tông. Ba tháng trước một ở cổ tích Trầm Nguyệt Cốc xuất thế Ngũ Thải Trân Lộ, bên phía Huyền Thiên tông chính là Tần Đình dẫn đội đi tranh đoạt. Ở Trầm Nguyệt Cốc gặp đoàn người Diệp Thu, lúc ấy Tần Đình thấy bên cạnh Diệp Thu có một nữ tử thiên phú cao, nổi lên lòng yêu tài, liền hỏi cô gái này có nguyện ý đi theo mình hay không, sung làm thị nữ. Lúc đó cô gái lập tức đáp ứng, nhưng Diệp Thu lại dùng mọi cách ngăn cản, thậm chí còn ra tay với Tần Đình, lúc ấy loại con kiến hôi này Tần Đình dĩ nhiên là coi thường, một tùy tùng của hắn liền đi ra đánh bại. Lúc ấy Diệp Thu gầm thét: - Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây. Mỗi nhục hôm nay, ngày sau nhất định trả lại trăm lần! Bây giờ nghĩ lại, Diệp Thu này rất có thể chính là khí vận chi tử của thế giới này? Suy tư một hồi, Tần Đình vung tay lên. Bên trong đại điện đột nhiên xuất hiện một tên nam tử hắc bào, cúi đầu đứng, thi lễ nói: "Ra mắt công tử." Tần Đình từ trong trí nhớ biết, phụ thân Tần Đế vì hắn huấn luyện một ít tử vệ, đều là cô nhi, dạy dỗ bọn họ tu luyện một loại công pháp cấp tốc, sơ kỳ tiến triển cực nhanh, nhưng là sẽ hao hết tiềm lực của bản thân, trên cơ bản cuộc đời này vô vọng bước vào Thần Cung cảnh. Những tử vệ này chỉ thành tâm ra sức cho một mình Tần Đình, là lực lượng tư nhân của hắn. Một ít việc dơ bẩn mà Tần Đình không làm đều là những tử vệ này đi làm. Mà tên nam tử này chính là thống lĩnh tử vệ, Niếp U, chính là cao thủ Thần Đài Cảnh. Tần Đình ra lệnh: "Truyền lệnh xuống, tra rõ tư liệu của người tên là Diệp Thu. Mời các bạn đón đọc Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống của tác giả Thiên Sách Giáo Úy.
Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!
« B.faloo mạng tiểu thuyết độc nhất vô nhị ký hợp đồng tiểu thuyết: Huyền Huyễn: Ta! Bắt đầu sáng tạo Thiên Cơ Lâu! » Lý Vân xuyên việt Huyền Huyễn thế giới, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem người mệnh số, thế gian toàn bộ, cũng không chạy khỏi Thiên Cơ Lâu thôi diễn. Thái Sơ Thánh Chủ: "Ta Thái Sơ Thánh Địa, có giấu hai kiện đế binh bí mật, làm sao Thiên Cơ Lâu đã biết ?" Diêu Quang Thánh Chủ: "Ta nằm vùng chính đạo ba ngàn năm, mắt thấy liền muốn nhất thống chính đạo, làm sao ma đạo thân phận bị Thiên Cơ Lâu bộc lộ rồi ?" Cấm Khu Chi Chủ: "Thiên Cơ Lâu chủ khủng bố như vậy, lão phu sống sót 300 vạn năm, tự nhận là thực lực độc nhất vô nhị, lại không nghĩ rằng ở Vô Thượng bảng xếp hạng bên trên vẻn vẹn xếp hạng thứ mười bảy!" CÓ MẤY BẠN NHỜ LÀM BỘ NÀY. ĐỌC THỬ THẤY RẤT OK. CẦU HOA TƯƠI, CẦU ĐÁNH GIÁ, CẦU BUFF KẸO. *** [Review] Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! – Thiên cơ cũng chỉ là một mặt hàng để buôn bán Lý Vân xuyên việt đến thế giới Huyền Huyễn, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem mệnh số của một người. Tất cả mọi thứ trên thế gian, không thể thoát khỏi sự thôi diễn của Thiên Cơ Lâu. Tác phẩm: Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! Tác giả: Tiểu Ngưu Tọa Phi Cơ Thể loại: Huyền huyễn, Hệ thống, Xuyên không, Hài hước Link đọc truyện: Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!(Bản dịch) Văn án Lý Vân xuyên việt đến thế giới Huyền Huyễn, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem mệnh số của một người. Tất cả mọi thứ trên thế gian, không thể thoát khỏi sự thôi diễn của Thiên Cơ Lâu. Thái Sơ Thánh Chủ: "Thái Sơ Thánh Địa của ta có bí mật cất giấu hai kiện Đế binh, làm sao Thiên Cơ Lâu lại biết?" Diêu Quang Thánh Chủ: "Ta nằm vùng trong chính đạo ba ngàn năm, mắt thấy sắp nhất thống chính đạo, làm sao thân phận ma đạo lại bị Thiên Cơ Lâu tiết lộ rồi?" Cấm Khu Chi Chủ: "Lâu Chủ Thiên Cơ Lâu quá khủng bố! Lão phu sống sót 300 vạn năm, tự nhận thực lực độc nhất vô nhị, nhưng không nghĩ tới chỉ vỏn vẹn xếp thứ mười bảy trên bảng xếp hạng Vô Thượng!" ------- Cảnh giới: Đoán Thể, Nguyên Khí, Linh Uẩn, Thông Khiếu, Thần Thông, Thoát Thai, Thiên Biến, Thiên Tượng, Thiên Nguyên (Cấp Thánh Chủ), Thánh Nhân, Thánh Vương, Đại Thánh, Chuẩn Đế, Đại Đế,... Review Từ trước tới nay phàm là nhắc tới hai chữ “Thiên Cơ” người người đều cảm thấy khó lường, người nhìn trộm thiên cơ ắt phải gặp tai họa. Thiên cơ là thứ mà ngay cả cường giả đỉnh cao cũng không dám can thiệp, nhìn thấy cũng không dám nói. Ấy vậy mà tại một thành trì nhỏ yếu thuộc một nơi hoang sơ, bỗng nhiễn xuất hiện một tiệm buôn bán thiên cơ. Thiên cơ mà người người e dè bỗng chốc trở thành một mặt hàng, tuy có ‘hơi’ đắt một tẹo nhưng lại khiến người khác phải điên cuồng. Nam chính Lý Vân thân là một xuyên thư giả, hiển nhiên nhận được bàn tay vàng là một hệ thống thiên cơ, có thể dựa vào trao đổi thiên tài địa bảo để nhận được điểm thiên cơ tương ứng, mà điểm thiên cơ này vừa có thể giúp người sở hữu hệ thống tăng thực lực vừa có thể nhìn được thiên cơ. Có thể nói đối với tác phẩm thể loại hệ thống này thì việc tiến cấp đều rất dễ dàng, một lần thăng mấy cấp bậc cũng là chuyện thường thấy. Con đường phát triển của những nam chính trong các tác phẩm như này thường rất suôn sẻ và ít khi gặp trắc trở, mà cái gì quá mức suôn sẻ thì lại rất dễ nhàm chán. Nhưng để có thể thu hút được độc giả thì hẳn ‘Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!’ phải có điểm gì đó đặc sắc. Con đường tu luyện của nam chính chỉ cần thông qua việc đổi điểm là có thể thăng cấp, những khó khăn trắc trở, những màn ngộ đạo hay vượt kiếp nạn sinh tử đầy kích thích có lẽ cũng sẽ khó mà có được. Nhưng bên cạnh đó, thứ khiến người đọc cảm thấy đầy hứng thú có lẽ chính là cách nam chính vận dụng bàn tay vàng này. Ngay từ những chương đầu có thể thấy được nam chính là một kẻ không theo chính cũng chẳng theo tà, thứ hắn truy đuổi chính là làm sao phát triển việc buôn bán của mình. Nhờ vào bàn tay vàng là Thiên Cơ Lâu có thể áp chế toàn bộ tu vi của kẻ khác mà nam chính không sợ bất kỳ ai (trong khu vực Thiên Cơ Lâu) và có thể tự do làm giao dịch 2 phái chính đạo và ma đạo. Ở thế giới thực lực vi tôn, thứ quan trọng nhất chưa hẳn là chính hay tà mà là thực lực của bản thân. Vì để có điểm thiên cơ giúp bản thân mạnh mẽ hơn, nam chính chả e ngại việc dụ dỗ bất cứ ai thành khách hàng của mình, thậm chí người càng mạnh thì lại càng là con dê béo trong mắt nam chính. Hắn có thể ngay lúc trước giao dịch với ma đạo, rồi sau đó lại cầm chính cơ mật đó bán cho chính đạo, phương châm tiền trao cháo múc, chỉ cần đúng giá trị thì không tin tức nào không thể lộ ra. Từ đó có thể thấy nam chính là một kẻ khiến hai bên chính tà vừa yêu vừa hận. Bản thân rõ biết mình đang bị kẻ khác bốc lột nhưng lại không thể không vét hết tài sản ra dâng cho đối phương. Tuy có chút đau ví nhưng nam chính là chính là đường ngang ngõ tắt trong việc tu luyện của nhiều người. Không chỉ thế, hắn còn là kẻ giữ thế cân bằng cho hai phe, một người chỉ nhìn vào lợi ích chứ không chú trọng tới bên nào. Rõ ràng ‘Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!’ không phải là một tác phẩm tu chân truyền thống, nó cũng chả có nhiều triết lý thâm sâu, nhưng lại vô cùng thích hợp để giải trí. *** [Review] Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! – Thiên cơ cũng chỉ là một mặt hàng để buôn bán Lý Vân xuyên việt đến thế giới Huyền Huyễn, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem mệnh số của một người. Tất cả mọi thứ trên thế gian, không thể thoát khỏi sự thôi diễn của Thiên Cơ Lâu. Mận Trên Cành Đào Mận Trên Cành Đào Read more posts by this author. Mận Trên Cành Đào MẬN TRÊN CÀNH ĐÀO 29 TH05 2022 • 5 MIN READ [Review] Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! – Thiên cơ cũng chỉ là một mặt hàng để buôn bán Giới Thiệu Chung Tác phẩm: Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! Tác giả: Tiểu Ngưu Tọa Phi Cơ Thể loại: Huyền huyễn, Hệ thống, Xuyên không, Hài hước Link đọc truyện: Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!(Bản dịch) Văn án Lý Vân xuyên việt đến thế giới Huyền Huyễn, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem mệnh số của một người. Tất cả mọi thứ trên thế gian, không thể thoát khỏi sự thôi diễn của Thiên Cơ Lâu. Thái Sơ Thánh Chủ: "Thái Sơ Thánh Địa của ta có bí mật cất giấu hai kiện Đế binh, làm sao Thiên Cơ Lâu lại biết?" Diêu Quang Thánh Chủ: "Ta nằm vùng trong chính đạo ba ngàn năm, mắt thấy sắp nhất thống chính đạo, làm sao thân phận ma đạo lại bị Thiên Cơ Lâu tiết lộ rồi?" Cấm Khu Chi Chủ: "Lâu Chủ Thiên Cơ Lâu quá khủng bố! Lão phu sống sót 300 vạn năm, tự nhận thực lực độc nhất vô nhị, nhưng không nghĩ tới chỉ vỏn vẹn xếp thứ mười bảy trên bảng xếp hạng Vô Thượng!" ------- Cảnh giới: Đoán Thể, Nguyên Khí, Linh Uẩn, Thông Khiếu, Thần Thông, Thoát Thai, Thiên Biến, Thiên Tượng, Thiên Nguyên (Cấp Thánh Chủ), Thánh Nhân, Thánh Vương, Đại Thánh, Chuẩn Đế, Đại Đế,... Review Từ trước tới nay phàm là nhắc tới hai chữ “Thiên Cơ” người người đều cảm thấy khó lường, người nhìn trộm thiên cơ ắt phải gặp tai họa. Thiên cơ là thứ mà ngay cả cường giả đỉnh cao cũng không dám can thiệp, nhìn thấy cũng không dám nói. Ấy vậy mà tại một thành trì nhỏ yếu thuộc một nơi hoang sơ, bỗng nhiễn xuất hiện một tiệm buôn bán thiên cơ. Thiên cơ mà người người e dè bỗng chốc trở thành một mặt hàng, tuy có ‘hơi’ đắt một tẹo nhưng lại khiến người khác phải điên cuồng. Nam chính Lý Vân thân là một xuyên thư giả, hiển nhiên nhận được bàn tay vàng là một hệ thống thiên cơ, có thể dựa vào trao đổi thiên tài địa bảo để nhận được điểm thiên cơ tương ứng, mà điểm thiên cơ này vừa có thể giúp người sở hữu hệ thống tăng thực lực vừa có thể nhìn được thiên cơ. Có thể nói đối với tác phẩm thể loại hệ thống này thì việc tiến cấp đều rất dễ dàng, một lần thăng mấy cấp bậc cũng là chuyện thường thấy. Con đường phát triển của những nam chính trong các tác phẩm như này thường rất suôn sẻ và ít khi gặp trắc trở, mà cái gì quá mức suôn sẻ thì lại rất dễ nhàm chán. Nhưng để có thể thu hút được độc giả thì hẳn ‘Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!’ phải có điểm gì đó đặc sắc. Con đường tu luyện của nam chính chỉ cần thông qua việc đổi điểm là có thể thăng cấp, những khó khăn trắc trở, những màn ngộ đạo hay vượt kiếp nạn sinh tử đầy kích thích có lẽ cũng sẽ khó mà có được. Nhưng bên cạnh đó, thứ khiến người đọc cảm thấy đầy hứng thú có lẽ chính là cách nam chính vận dụng bàn tay vàng này. Ngay từ những chương đầu có thể thấy được nam chính là một kẻ không theo chính cũng chẳng theo tà, thứ hắn truy đuổi chính là làm sao phát triển việc buôn bán của mình. Nhờ vào bàn tay vàng là Thiên Cơ Lâu có thể áp chế toàn bộ tu vi của kẻ khác mà nam chính không sợ bất kỳ ai (trong khu vực Thiên Cơ Lâu) và có thể tự do làm giao dịch 2 phái chính đạo và ma đạo. Ở thế giới thực lực vi tôn, thứ quan trọng nhất chưa hẳn là chính hay tà mà là thực lực của bản thân. Vì để có điểm thiên cơ giúp bản thân mạnh mẽ hơn, nam chính chả e ngại việc dụ dỗ bất cứ ai thành khách hàng của mình, thậm chí người càng mạnh thì lại càng là con dê béo trong mắt nam chính. Hắn có thể ngay lúc trước giao dịch với ma đạo, rồi sau đó lại cầm chính cơ mật đó bán cho chính đạo, phương châm tiền trao cháo múc, chỉ cần đúng giá trị thì không tin tức nào không thể lộ ra. Từ đó có thể thấy nam chính là một kẻ khiến hai bên chính tà vừa yêu vừa hận. Bản thân rõ biết mình đang bị kẻ khác bốc lột nhưng lại không thể không vét hết tài sản ra dâng cho đối phương. Tuy có chút đau ví nhưng nam chính là chính là đường ngang ngõ tắt trong việc tu luyện của nhiều người. Không chỉ thế, hắn còn là kẻ giữ thế cân bằng cho hai phe, một người chỉ nhìn vào lợi ích chứ không chú trọng tới bên nào. Rõ ràng ‘Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!’ không phải là một tác phẩm tu chân truyền thống, nó cũng chả có nhiều triết lý thâm sâu, nhưng lại vô cùng thích hợp để giải trí. Mời các bạn đón đọc Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! của tác giả Tiểu Ngưu Tọa Phi Cơ.