Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vong Hồn

Nhấc ly cà phê đưa qua mũi hít nhẹ một hơi , Hùng nhấp một ngụm xong khẽ đặt xuống. Hùng nhìn tôi bằng ánh mắt đăm chiêu có phần đáng sợ. Nó hỏi tiếp : – Em biết anh đang sưu tầm những câu chuyện ma , những câu chuyện về bùa Ngải có thật. Thế nên em mới hỏi :” Anh đã nhìn thấy ma chưa..?” . Nếu rảnh anh có muốn nghe một câu chuyện mà em sắp kể tới đây không..?? Nó cũng liên quan đến ma quỷ và nó chưa có hồi kết. Một câu chuyện liên quan đến Vong Hồn do chính em đã phải trải qua…. Bình thường Hùng nó không phải người thích đùa , nó là một người nghiêm túc. Nhưng những chuyện có liên quan đến Tâm Linh , Thánh Thần hay Ma Quỷ thì tôi chưa từng được nghe nó kể qua một lần nào . Tất nhiên tôi cũng biết dạo trước cách đây 1 năm gia đình Hùng đã phải chạy đôn chạy đáo đi tìm thầy . Bạn bè đều nói Hùng gặp vận xui , làm ăn thua lỗ nên phải tìm thầy cúng giải hạn. Tôi chỉ biết sơ qua như thế , vì cũng năm đó Hùng nó mua một căn nhà biệt thự khá lớn nằm riêng biệt ở một ngọn đồi với khuôn viên nhìn thẳng về phía biển. Tất nhiên tôi chưa được đến đó bao giờ vì tôi thì ở ngoài bắc. Còn ngôi nhà biệt thự đó Hùng mua tận trong Đà Nẵng . Lúc mới mua nhà Hùng cũng có gọi điện cho tôi nhưng do không sắp xếp được thời gian nên tôi chưa vào . Không lâu sau thì nghe tin gia đình Hùng đang bận rộn đi lại khắp nơi nhờ thầy , nhờ người ” giải hạn” , từ đó hai anh em cũng ít liên lạc. Tôi nhớ có một lần được nhìn qua ngôi nhà nhờ vợ của Hùng có đăng ảnh lên facebook , khi đó tôi còn thả tim chúc mừng và khen ngôi biệt thự đó rất đẹp. Nhìn đôi mắt của một thằng bản tính vốn ngang ngược , không tin vào tâm linh mà nay khi nhắc đến ma quỷ lại khẽ toát ra ánh mắt sợ sệt. Tôi cười rồi nói : – Anh tưởng chú hay nói những câu chuyện mà anh sưu tầm chỉ là bịa đặt. Điều gì khiến chú lại thay đổi suy nghĩ như vậy. Nhưng một người như chú mà đã nhắc đến ma quỷ thì anh tin chú đã trải qua chuyện gì đó thật sự đáng sợ. Kể đi …. Hùng nhìn tôi tỏ vẻ lo lắng : – Khi nghe câu chuyện này anh nhớ đừng tò mò đi tìm hiểu xem thật hay giả nhé. Bởi vì nó thật sự đáng sợ. Em đã phải sống với Vong Hồn gần một năm qua. Không khí trong phòng khách bỗng trở nên im lặng. Tôi đang chăm chú vào câu chuyện sắp tới đây. Hùng bắt đầu kể về câu chuyện đã khiến nó tin thế nào là Ma Quỷ. Đầu năm 2015 vợ chồng Hùng có bàn nhau mua một căn biệt thự ở Đà Nẵng để cả gia đình được gần gũi hơn. Vì Hùng là người Hà Nội , mua nhà ở Hà Nội . Sau đó Hùng quen Ngọc là vợ bây giờ. Ngọc quê ở Đà Nẵng nên hai vợ chồng cũng muốn có một ngôi nhà riêng để mỗi khi vào đó có chỗ nghỉ dưỡng luôn. Với công việc bất động sản nên việc Hùng tìm được căn biệt thự đẹp như mộng không phải là điều quá khó khăn. Trêи hết giá cả lại rẻ vì thế sau khi đến xem nhà là Hùng quyết định mua luôn. Mua được nhà mới vừa rộng rãi khang trang , vừa nằm ở nơi không khí thoáng đãng hướng mặt ra bãi biển lại có giá cực rẻ. Ngay sau khi mua nhà xong Hùng tổ chức tân gia mời bạn bè , người thân đến chúc mừng. Bắt đầu từ đây hàng loạt câu chuyện ma quỷ đã xảy ra mà không ai có thể giải thích được. Nói thêm cho mọi người biết Hùng và vợ đã có một đứa con trai năm nay 5 tuổi. Vào cái hôm ăn uống đó xong thì mọi người về hết chỉ có ông bà nội từ ngoài Hà Nội vào nên ngủ lại. Ngôi biệt thự hai tầng có thiết kế kiểu châu âu , với 4 phòng ngủ , 3 phòng vệ sinh kèm theo phòng khách , phòng bếp được thiết kế đơn giản nhưng vô cùng hiện đại. Phòng khách được thiết kế các lớp cửa kính trong suốt nhìn ra biển. Trước đó là một cái sân nhỏ trồng các loại hoa. Đặc biệt hơn ngôi biệt thự còn có một tầng hầm để đồ. Phải nói người thiết kế ngôi biệt thự này phải rất tinh tế. Có được một ngôi nhà đẹp Hùng vui mừng không kể xiết. Tối đó Hùng sắp xếp một phòng cho bố mẹ ngủ ở tầng 2 . Rượu chè đã ngà ngà nên cả nhà quyết định đi ngủ sớm. Vợ chồng Hùng ở dưới tầng 1 , bên cạnh là phòng của con trai. Đêm hôm đó vào khoảng 12h đêm bỗng nhiên bà nội chạy xuống gọi cửa phòng của vợ chồng Hùng : ” Rầm ..rầm…cộc…cộc.” – Dậy , dậy ngay Hùng ơi. Vợ Hùng mở cửa khẽ nhau mày trách mẹ : – Đang đêm sao mẹ lại gõ cửa ầm ỹ thế ạ. Bà mẹ mặt tái nhợt hỏi con gái : – Hôm nay ngoài bố mẹ ra tụi mày có mời ai ngủ lại ở phòng trêи tầng cạnh phòng bố mẹ không..? Ngọc quả quyết : – Làm gì có ai đâu ạ..? Bạn bè con đi oto về hết rồi mà mẹ. Lúc tối con còn lên đó dọn dẹp cả hai phòng cho bố mẹ thích ở phòng nào thì ở mà. Con chuẩn bị chăn chiếu đầy đủ. Không có ai đâu mẹ. Lúc này Hùng nghe tiếng nói chuyện cũng lò mò ra phía cửa hỏi : – Sao thế mẹ , mẹ cần lấy gì à…Để con lấy cho. Bà mẹ vẫn còn nghi ngờ lời con dâu , tối nay đông khách như thế. Biết đâu ai uống say lại lên đó ngủ từ trước , biết sao được : – Hùng ơi , phòng bên cạnh mẹ có người ở đó. Mà nó cứ đóng cái gì vào tường ấy. Từ lúc 11h đến giờ , cứ tiếng búa gõ vào tường cộp cộp. Mẹ không ngủ được , gọi bố mày thì bố mày ngủ say chẳng biết gì hết. Mà cứ mẹ nhắm mắt lại nó mới gõ. Hùng gãi đầu nhìn mẹ thắc mắc : – Sao lại có người được , nhà này chỉ có bố mẹ vs nhà con thôi mà. Để con lên xem cho mẹ. Đêm hôm chắc mẹ lại ngủ mơ thôi. Chứ có ai đập búa vào tường thì con cũng phải nghe thấy chứ. Hùng vội chạy lên tầng hai , cửa phòng của bố mẹ Hùng vẫn đang mở. Bên trong bố Hùng vẫn đang gáy những tiếng như kéo gỗ. Phòng bên cạnh tối om , cửa đóng kín. Ghé sát tai vào cửa Hùng lặng im nghe ngóng xem có thật đang có người cầm búa đóng vào tường hay không. Nhưng tất nhiên làm gì có tiếng động nào. Cửa sổ đằng sau lưng Hùng hơi hé , sương đêm , gió biển thổi qua khe cửa hẹp phát ra những tiếng hiu hiu khiến Hùng lạnh sởn gai ốc. Đưa tay vặn lấy nắm cửa nhưng cửa khoá không mở được. Hùng thò đầu xuống cầu thang gọi vợ : – Ngọc ơi , em khoá cửa phòng này à. Anh không mở được. Ngọc với mẹ lại tất bật chạy lên tầng hai. Bỗng nhiên có một bàn tay gầy guộc, Hùng cảm nhận rõ làn da nhăn nheo thô ráp của bàn tay đang đặt trêи phần cổ và vai của mình. Giật mình suýt chút nữa thì Hùng cắm đầu xuống cầu thang. Bàn tay đó vội túm chặt lấy cố Hùng kéo lại : – Đêm hôm không ngủ đi còn gọi ầm ầm cái gì thế hả. Mày có thấy mẹ mày đâu không…? Thì ra là giọng của bố , chắc ban nãy Hùng gọi to quá nên ông tỉnh giấc. Mà cũng có khi ông tỉnh giấc vì không thấy vợ đâu. Mấy ông bà già vậy thôi nhưng không thấy nhau là lo lắng đi tìm ngay. Hùng thở phào : – Bố làm con giật cả mình , ít ra bố cũng phải lên tiếng chứ. Con đang ngủ thì mẹ xuống phòng gọi bảo là trêи này có ai ở phòng bên cạnh cứ cầm búa gõ vào tường. Con lên xem nhưng làm gì có tiếng gì đâu. Mẹ với vợ con đang cầm khoá lên đây này. Ngọc chạy lên đưa chùm chìa khoá cho chồng rồi bật cái đèn hành lang . Hùng mở cửa phòng , bên trong phòng hơi lạnh. Cũng phải thôi , ngôi nhà mấy năm nay không có người ở. Đơt này mua lại Hùng cũng phải sơn sửa khá nhiều vì do nằm gần biển nên nước sơn của căn biệt thự cũng phần nào bay màu , có lắm chỗ thợ sơn còn bảo loang lổ như vết máu lâu năm . Người thì bảo đó là màu bã chè , bật đèn phòng lên bên trong căn phòng mọi thứ vẫn bình thường. Chăn chiếu , gối , đệm mà ban tối vợ Hùng chuẩn bị vẫn được xếp ngay ngắn trêи giường. Chẳng có dấu vết gì cho thấy có người vừa đục đẽo ở đây cả. Mẹ Hùng nhìn vào căn phòng im lìm , bà còn tiến lại sờ sờ vào bức tường chung với căn phòng bên kia : – Quái nhỉ , rõ ràng lúc nãy tiếng búa phát ra từ ngay bên này. Tao mới ngủ được một giấc thì nghe tiếng búa gõ bên này mới giật mình dậy. Mẹ còn lấy tay gõ lại xong hỏi Ai Đấy nhưng cứ nhắm mắt là nó lại gõ. Mời các bạn đón đọc Vong Hồn của tác giả Trường Lê.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngôi Nhà Cây - R. L. Stine
Sống cùng gia đình ở phố Fear, một con phố tiếp giáp với rừng, thằng bé mười một tuổi tên Dylan Brown cảm thấy tẻ nhạt, buồn chán, vì đang đọc nhiều sách nói về ma, Dylan nghĩ rằng trên đời này thế nào cũng có ma, và nó mơ ước có ngày được gặp một con ma. Kể từ đó, đi đâu, nhìn thấy gì, nó cũng ngờ ngợ như thấy ma. Một hôm, nó lẻn vào khu rừng, bỗng phát hiện ra một ngôi nhà cây bị hư hại, cháy xém mà theo nó là chắc chắn có ma ở trong đó. Dylan rủ rê anh mình – Steve đi khám phá. Trải qua bao lần theo dõi dò la ban ngày lẫn ban đêm, hai anh em nó nhận thấy có những hiện tượng rất kỳ bí, ví dụ như khi bọn chúng chuẩn bị đồ lề, gỗ ván đem vô để sửa sang ngôi nhà kia thì có khi cây búa của chúng gác trên rui tự nhiên bị bay đi. Tới lúc sửa sang tạm ổn thì hôm sau trở lại, chúng thấy bao nhiêu gỗ ván đều bị tháo rời, văng tung tóe. Thằng Dylan càng tin chắc rằng ngôi nhà này có ma… Thế rồi một hôm chúng phát hiện tại ngôi nhà có hai đứa bé gái. Hóa ra mọi sự đều do mấy đứa con gái này ranh mãnh sắp đặt để đưa anh em Dylan và Steve vào tròng. Chứ kỳ thật thì chẳng có con ma nào ở đó. Hai anh em thằng Dylan tức tối tìm cách báo thù hai đứa con gái. Trong cuộc báo thù, hai anh em nó bỗng gặp ma thật. Ngoài hai đứa con gái, còn có thêm thằng anh hiện ra nhát chúng một trận tơi bời. Nhưng đó cũng chẳng phải là ma. Đó là kết quả của cái ảo tưởng về ma sinh ra từ thằng Dylan và Steve mà thôi. *** R.L.STINE là bút hiệu của Robert Lawrence Stine. Ông sinh ngày 8 tháng 10 năm 1943 tại Columbus (Ohio), là một nhà văn Mỹ, tác giả của hơn 12 truyện khoa học giả tưởng kinh dị dành cho độc giả thuộc lứa tuổi thanh thiếu niên. Những tác phẩm ấy được biết đến nhiều nhất là Goosebumps, Rotten School, Mostly Ghostly, The Nightmare Room và Fear Street . Tất cả các cuốn sách của ông đều có một series các đoạn truyện tạo nên một “cảm giác sợ hãi an toàn”, vì cho dù tạo cho các đọc giả một cảm giác sợ hãi đến đâu nhưng các nhân vật trong truyện “chẳng có ai chết cả”. Sách của ông được dịch ra thành 32 sinh ngữ và đã được bán hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới … Liên tiếp trong 3 năm từ 1990, nhật báo USA Today đã mệnh danh ông là tác giả có sách bán chạy nhất của Hoa Kỳ . Những câu chuyện kỳ bí được dịch và xuất bản tại Việt nam gồm có: Miếng Bọt Biển Ma Quái Ai Đã Nằm Trong Mộ Trò Chơi Trốn Tìm Ác mộng trong không gian ba chiều Cái nhìn ma quỷ Căn phòng cấm Chuyện trại Fear Con vượn bơi trong bể kính Đảo giấu vàng Đêm của ma mèo Hiệp sĩ sắt Những bức ảnh tiên tri Trở thành Ma cà rồng Nào Chúng Mình Hãy Biến Cái Đầu Khô Của Tôi Máu Quỷ Căn Hầm Bí Ẩn Chào Mừng Đến Với Ngôi Nhà Chết Lời Nguyền Trại Lãnh Hồ Chiếc Đồng Hồ Cúc Cu Vật Tìm Thấy Dưới Chậu Rửa Bát Ma Sói Trong Đầm Sốt Rét Ngôi Nhà Cây ... *** Đã từ lâu, lâu đến nỗi tôi không còn nhớ nữa, tôi đã muốn gặp một con ma. Tôi chỉ muốn gặp một con ma chân thành, tốt bụng, hơi sợ một tý, và hoàn toàn trong suốt. Nhưng rồi tôi đành phải gạt mong muốn ấy lại. Thật không công bằng khi cho đến tận bây giờ tôi vẫn chưa gặp được con ma nào. Những đứa trẻ khác quanh đây ít nhất đã một lần bắt gặp điều gì đó khủng khiếp nơi chúng sống. Song không phải là tôi, Dylan Brown này. Không lẽ nào. Mặc dù tôi đang sống tại phố Fear, một nơi đáng sợ nhất thế giới, thế mà cuộc sống của tôi vẫn hết sức tẻ nhạt, buồn chán, bình thường đến mức chưa từng có khái niệm ma là gì. Nhưng hôm nay tôi có linh cảm mọi việc sẽ thay đổi. Bởi cuối cùng hôm nay tôi cũng sẽ đi gặp ma. Tại sao ư? Tại vì hôm nay thời tiết rất khác thường. Sáng sớm trời nắng chói chang – báo hiệu một ngày xuân đẹp trời. Nhưng đến buổi trưa, những đám mây nặng trịch hơi nước kéo đến đen kịt, xám xịt bầu trời. Đó chỉ có thể là kiểu thời tiết ma quái, bạn có nghĩ thế không? Ừm, dù sao đây cũng là suy nghĩ của tôi khi nằm dài trên chiếc tràng kỷ cổ màu xanh lá cây của bố tôi. Tôi đặt quyển sách đọc dở trên đùi và lơ đãng nhìn ra cửa sổ. Một cơn gió mạnh thổi ùa vào. Những tán cây ngoài sân trước rung lên xào xạc. Hôm nay phố Fear trông khá hay ho và đáng sợ, tôi nghĩ thầm, dí mũi vào sát cửa sổ kính. Thật là một cảnh hoàn hảo cho cuộc gặp gỡ một sinh vật lạ từ thế giới khác. Nhưng… nó ở đâu? Hiển nhiên là không phải ở sân trước nhà tôi. Tôi quay sang trái rồi sang phải, quan sát các nhà hàng xóm. Thất vọng. Chẳng có gì hết. Rồi tôi nhoài ra nhìn hẳn xuống phố. ... Mời các bạn đón đọc Ngôi Nhà Cây của tác giả R. L. Stine.
Dặm Xanh - Stephen King
Dặm Xanh (The Green Mile) là tác phẩm được đánh giá là xuất sắc nhất của Stephen King, một nhà văn nổi tiếng với những câu chuyện hình sự, kinh dị; người được báo chí và độc giả mệnh danh là "Ông vua kinh dị" (King of Horror). Tác phẩm này đã được giải thưởng Bram Stoker năm 1997 cho thể loại tiểu thuyết xuất sắc nhất. Dặm Xanh (The Green Mile) gồm sáu phần được nối kết với nhau qua lời tường thuật của viên quản giáo trưởng trại tử tù khi đã già. Câu chuyện xoay quanh các tù nhân đang chờ ngày lên ghế điện và các quản giáo có nhiệm vụ canh giữ họ trong những ngày cuối đời. Trong số các tử tù có John Coffey, một người da đen to lớn có năng lực siêu nhiên. Anh bị kết án tử hình vì tội đã bắt cóc và sát hại hai bé gái sinh đôi của ông bà Detterrick. Điều trớ trêu là John Coffey không phải là thủ phạm. Anh đã bị bắt khi đang cố gắng cứu sống hai đứa trẻ và bị kết án tử hình vì tội ác do kẻ khác gây ra... Xen lẫn trong câu chuyện dữ dội ở trại tử tù là những mối quan hệ đầy nhân bản giữa người và người. Các quản giáo, dù biết tù nhân của mình đã phạm phải những tội ác tày trời và sắp phải trả giá cho tội ác ấy, nhưng họ vẫn cố gắng trấn an họ trong những ngày cuối cùng của cuộc đời. Có thể nói Dặm Xanh (The Green Mile) là một trong những tiểu thuyết gây tiếng vang lớn của Stephen King, không chỉ bởi cốt truyện đầy kịch tính mà còn bởi phong cách hành văn đặc biệt của ông: lôi cuốn, đơn giản và sâu sắc. Cuốn tiểu thuyết đề cập đến những vấn đề nhức nhối trong xã hội Mỹ hiện nay: sự kì thị chủng tộc, những tù nhân bị kết án tử hình oan. Đó cũng là điều nhắc nhở cảnh báo đối với lương tri của mỗi con người. Dặm Xanh (The Green Mile) cũng đã được chuyển thể và dựng thành phim với nam diễn viên Tom Hanks đóng vai viên quản giáo trưởng trại tử tù Paul Edgecombe. Phim đã có ở Việt Nam với tựa đề "Quản giáo và tử tù". *** Stephen King (sinh ngày 21 tháng 9 năm 1947) là nhà văn người Mỹ thiên về thể loại kinh dị hoặc giả tưởng rất được tán thưởng khắp thế giới, đặc biệt với mô-típ biến đổi những tình huống căng thẳng bình thường thành hiện tượng khiếp đảm. Những cốt truyện kinh dị và lối viết đa dạng của King đã giúp giới phê bình chấp nhận thể loại kinh dị giả tưởng là một thành phần của nền văn học trong thế kỷ 20. Cuối năm 2006, tổng số sách ông đã bán có khoảng 350 triệu cuốn. Stephen King là người đi tiên phong trong việc xuất bản "sách điện tử" (e-book) trên mạng internet. Ông đã đoạt nhiều giải thưởng văn học, kể cả giải Hugo cho tác phẩm Danse Macabre (1980) và Giải thưởng Tưởng niệm O. Henry cho truyện ngắn The Man in the Black Suit (1994). Tác phẩm mới nhất của ông là Lisey's Story, đã đạt mức bán chạy nhất nhiều tuần liền. Hầu hết tất cả các tác phẩm của ông khi tung ra đều đạt mức bán chạy nhất, nhưng có người gọi ông chỉ là một kẻ "viết truyện rùng rợn", như một cách chê bai thể loại văn học bình dân. *** John ngã vật ra trước, vướng vào đai thắt trên ngực. Trong một thoáng, mắt gã gặp mắt tôi. Chúng vẫn còn ý thức, tôi là vật cuối cùng gã nhìn thấy khi chúng tôi xô gã ra khỏi bờ vực thế giới. Rồi gã ngã ngửa vào lưng ghế, nón sắt nghiêng đi một chút trên đầu, khói - một thứ sương mù như khói than - tỏa ra từ bên dưới. Nhưng nói chung, bạn biết đấy, sự việc kết thúc nhanh chóng. Tôi nghi ngờ chuyện không gây đau đớn theo quan điểm của những người ủng hộ hình phạt ghế điện (một quan điểm mà thậm chí kẻ hung hăng nhất trong số họ dường như cũng không bao giờ dám tự mình kiểm chứng). Bàn tay gã lại rũ xuống lần nữa, những vành hình trăng ở gốc móng tay trước đó trắng xanh giờ đã thành màu cà tím, một sợi khói từ đôi má bốc lên còn ướt nước muối từ vòng xốp... và nước mắt của gã. Những giọt nước mắt cuối cùng của John Coffey. Tôi được yên ổn cho đến khi về nhà. Bình minh đã ló dạng, chim chóc hót vang. Tôi dừng chiếc xe rẻ tiền lại, ra ngoài, bước lên bậc thềm, và rồi cơn đau buồn thứ hai to tát nhất phủ lên người tôi. Vì tôi nghĩ đến nỗi sợ bóng tối của gã. Tôi nhớ lại lần đầu chúng tôi gặp nhau, gã đã hỏi chúng tôi ban đêm có để đèn sáng không và chân tôi mềm nhũn đi. Tôi ngồi xuống bậc thềm, gục đầu vào đầu gối và khóc. Cũng không hẳn chỉ khóc cho John mà cho tất cả chúng ta. Janice bước ra và ngồi xuống bên tôi. Nàng quàng tay qua vai tôi. - Anh đã hết sức không làm cho anh ta đau đớn chứ? Tôi lắc đầu tỏ ý không. - Và anh ta muốn ra đi. Tôi gật đầu. - Vào nhà đi. - Nàng nói và giúp tôi đứng lên. Nàng làm tôi nghĩ đến cách John giúp tôi đứng lên sau khi chúng tôi cùng nhau cầu nguyện. - Vào nhà uống cà phê. ... Mời các bạn đón đọc Dặm Xanh của tác giả Stephen King.
Tuyển Tập Truyện Ma & Truyện Ngắn Nguyễn Ngọc Ngạn
Nguyễn Ngọc Ngạn (sinh ngày 9 tháng 3 năm 1945) là một nhà văn và là xướng ngôn viên người Canada gốc Việt. Ban đầu, ông được biết đến với tư cách nhà văn sở hữu nhiều cuốn sách được người Việt hải ngoại đón nhận. Kể từ năm 1993, ông bắt đầu vai trò người dẫn chương trình (MC) của Paris By Night. Ngoài văn chương chính thống, Nguyễn Ngọc Ngạn còn là tác giả của nhiều truyện ma kinh dị được độc giả hải ngoại biết đến rộng rãi như "Tiếng quạ réo vong hồn", "Ngôi mộ mới đắp", "Đêm trong căn nhà hoang", "Bóng ma bên cửa sổ" ("Bóng ma bên cửa"), "Chuyến xe buýt" ("Bãi đất hoang sau nhà"), "Căn nhà số 24", "Cõi âm", "Đêm không trăng", "Hồn về trong gió". Truyện "Đêm trong căn nhà hoang" của ông đã được chuyển thể thành phim, do Trung tâm Thúy Nga phát hành. Truyện ma mới nhất của ông có tên "Đêm dài vô tận". *** eBook Tuyển Tập Truyện Ma & Truyện Ngắn Nguyễn Ngọc Ngạn gồm có: Bãi Đất Hoang Sau Nhà Bóng Người Dưới Trăng Chuyện Cũ Đêm Trong Căn Nhà Hoang Dòng Mực Cũ Hồn Về Trong Gió Trong đó có tôi *** Chánh Tổng Hoán , ngay khi còn tại chức đã có tiếng là người khắc nghiệt , cái khắc nghiệt đến độ độc ác của ông thể hiện qua những hành vi diễn ra từng ngày , nhưng ông không thấy đó là một khuyết điểm mà trái lại ông luôn tự hào cho rằng mình oai nghiêm và có uy quyền. Với dân chúng , với kẻ ăn người ở trong nhà ông nhẫn tâm đã đành mà ngay cả với vợ con , ông cũng cứng rắn như gỗ đá , lạnh lùng như người dưng nước lã , không để lộ chút tình cảm riêng tư nào. Dường như ông có cái thú được người ta sợ mình vì ông coi đó là một cái uy của một người vừa có chức , vừa có tiền , tha hồ tác yêu tác quái ở vùng nông thôn giữa hàng ngàn người dân thấp cổ bé miệng. Tuổi chưa đến 50 , nhưng ông khệnh khạng đóng vai già trước tuổi , và cả Tổng bất cứ ai chẳng may gặp ông , đều phải đoán ý ông mà chắp tay vái chào từ đằng xa cho phải phép : - Con xin phép lạy cụ Chánh ạ.........ạ........ Lời chào ấy ông nghe quen tai lắm , cho nên vô phúc cho ai tình cờ gặp ông ngoài đường mà lại tỏ ra thân mật , quên không gọi ông bằng cụ : cụ Chánh hoặc cụ Tổng. Chẳng hạn anh Hào con ông thợ nung gạch trong làng , một hôm vác cuốc ngoài đồng trở về , gặp ông Chánh giữa đường , anh bỏ nón , hạ cuốc cuối đầu chào lớn : - Ông Chánh đi dạo mát ạ , ông Chánh xơi cơm chưa ạ ? Ông Chánh coi đó là một lời bất kính , cho nên lập tức ông trừng mắt , vẫy anh Hào lại gần , rồi bất chợt tát cho một cái nảy đom đóm mắt và mắng : - Bố mày cũng không được gọi tao bằng ông , huống chi là mày. Quân láo lếu , không biết trên , biết dưới gì cả. Lần sau còn thế tao bỏ tù nghe chửa ? ... Mời các bạn đón đọc ​Tuyển Tập Truyện Ma & Truyện Ngắn Nguyễn Ngọc Ngạn.
Kem Đá - Yonezawa Honobu
Bước vào lớp Mười trường trung học Kamiyama, nhận lệnh từ chị gái, cậu học trò “màu xám” Oreki Hotaru – người theo chủ nghĩa “tiết kiệm năng lượng”, không tích cực với bất cứ hoạt động gì từ học hành, thể thao cho tới yêu đương – miễn cưỡng tham gia vào Câu lạc bộ Cổ Điển đã ba năm không có nổi một thành viên. Nhưng ở đây, cuộc chạm trán bất ngờ với Chitanda Eru, cô bạn học cùng khối, người tò mò với tất thảy mọi thứ, đã dắt Hotaru vào một cuộc phiêu lưu thú vị, lần tìm về quá khứ cách đây ba mươi ba năm của trường Kamiyama… Không quá ly kỳ, gay cấn, nhưng qua giọng kể lôi cuốn, pha chút tinh nghịch của Yonezawa Honobu, cuộc sống học đường của các cô cậu học trò trường Kamiyama ở quá khứ lẫn hiện tại dường như luôn đầy ắp các bí ẩn cần khám phá. *** Kem đá là một tiểu thuyết thuộc thể loại kỳ bí, học đường sáng tác bởi nhà văn Yonezawa Honobu xuất bản năm 2001. Đây là tập sách đầu tiên trong seri "Câu lạc bộ Cổ Điển"  gồm tổng cộng 6 tập tính đến năm 2016.  Kem Đá Thằng Khờ Trình tự Kudryavka Búp bê Hina đi đường vòng Khoảng cách xấp xỉ giữa hai người  Dù được ban đôi cánh *** Chào em, Houtarou. Chị đang ở Benares, ở Nhật Bản thì gọi như thế chứ người ta toàn bảo nơi này là Vanarasi thôi. Benares khá là tuyệt đấy Houtarou à. Thị trấn này nổi tiếng với tang lễ và những nghi thức độc đáo từ xa xưa. Tự nhiên chị có cảm giác là ai mà qua đời ở đây thì linh hồn sẽ được bay thẳng lên thiên đường. Kì lạ quá ha? Hoá ra cảm giác của chị cũng đúng phần nào khi người ta gọi Benares là "vùng đất biệt lập với vòng xoay luân hồi", nghĩa là ai qua đời ở đây đều trở thành một a-la-hán - một danh hiệu cao quý của Phật Giáo. Ở Trung Quốc chị từng được dạy rằng một linh hồn muốn đạt được trạng thái "giải thoát" ấy phải trải qua nhiều khổ hạnh, nhưng ở đây tất cả công việc cần làm chỉ là nằm xuống và nhắm mắt lại. Thực lòng mà nói, chị thấy Trung Quốc có cả đống truyền thuyết mà cái nào cũng đau khổ và lâm li. Nói bây giờ quả là hơi trễ, nhưng chúc mừng em đã hạ cánh vào cao trung an toàn. Cũng là trường Kamiyama như chị phải không? Chán chết, nhưng dù sao cũng chúc mừng. Là chị hai yêu dấu của em chị nghĩ mình có nghĩa vụ dành cho cậu em năm nhất một lời khuyên quan trọng: Vào CLB Cổ Điển đi. ... Mời các bạn đón đọc ​Kem Đá của tác giả Yonezawa Honobu.