Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tàn Thứ Phẩm

Giới thiệu: “Ta ôm mối hận thù ẩn sâu trong máu xương và âm mưu ấp ủ nhiều năm, biến mình thành một âm hồn chết đi sống lại, chìm vào đầm lầy, chìm xuống vực sâu. Ta muốn cắm bộ rễ thối nát, mọc ra bụi gai kịch độc, đâm xuyên nền văn minh dối trá này. Ta xuống tận cùng bùn lầy… nhặt được một vì sao.” Thời đại lịch Tân Tinh, kỷ nguyên mà khoảng cách trong một lần du lịch được tính bằng năm ánh sáng, khoa học kỹ thuật phát triển tối ưu, con người vừa sinh ra đã có hệ thống Vườn Địa Đàng chăm sóc tận răng và cung cấp nền giáo dục sơ cấp, liên lạc xuyên thiên hà bằng thiết bị đầu cuối cá nhân, phương tiện giao thông là tàu vũ trụ, người dân trên tám đại thiên hà đang sống trong những ngày êm đềm thoải mái. Thế nhưng, càng là một xã hội thoạt nhìn bình yên thịnh trị, lại càng tồn đọng nhiều vấn đề bất cập, nhiều sự chênh lệch thiếu cân bằng chỉ có tích lũy mà không thể giải quyết được. “Đây là thời đại tốt nhất, cũng là thời đại tệ nhất.” Trích: Chuyện hai thành phố – Dickens. Đối lập với Thiên hà số 1 hiện đại tiện nghi, là một Thiên hà số 8 xung đột nội loạn không ngừng nghỉ, vật tư thiếu thốn, chướng khí mù mịt. Đối lập với liên minh quân sự tám đại thiên hà vì đã lâu không có chiến tranh nên dần yếu thế trước quản ủy hội Vườn Địa Đàng, là những quân đoàn “hải tặc vũ trụ” âm mưu trùng trùng cùng thù hận ngút trời chờ ngày trở lại. Đây là câu chuyện về chiến tranh vũ trụ, về âm mưu chính trị, về sự đối lập gay gắt giữa nhiều trường phái tư tưởng, về tham vọng thống trị của con người. Và cũng là câu chuyện tình yêu của vị thượng tướng liên minh được đánh giá là tâm cơ thâm trầm, lưu manh nổi danh vũ trụ, với một cậu hiệu trưởng đầy nhiệt huyết và lý tưởng cao cả, thích tạt súp gà động viên người ta, ước mơ trở thành một nhà giáo dục vĩ đại. *** Tàn Thứ Phẩm là một bộ truyện vô cùng khó nuốt. Đối với những người không quen đọc thể loại tương lai – cơ giáp, Tàn Thứ Phẩm có thể khiến bạn choáng ngợp với một lô lốc những thuật ngữ về trang thiết bị kỹ thuật, điểm nhảy vũ trụ… Bộ truyện này cũng rất phức tạp với nhiều phe phái chính trị - xã hội vừa đối chọi cạnh tranh nhau về mặt tư tưởng, lại vừa bắt tay hợp tác với nhau về mặt lợi ích. Chiến tranh trong Tàn Thứ Phẩm không chỉ là cuộc chiến giữa con người với con người ở những quốc gia trên Trái Đất, mà đã trở thành cuộc chiến giữa thiên hà với thiên hà, giữa con người với con người và giữa con người với máy móc. Mình từng đọc qua khá nhiều tác phẩm đam mỹ thể loại tương lai – cơ giáp, và vấn đề mà rất nhiều tác giả gặp phải chính là: thứ nhất, đối với bối cảnh truyện đặt ở tương lai, với xã hội phát triển hơn nhiều so với năm 2020 của chúng ta hiện tại, hệ tư tưởng, cách suy nghĩ và những vấn đề tồn đọng của con người trong truyện lại vẫn mắc kẹt ở những vấn đề của thế kỷ 21 này, không phù hợp với thời đại được nhắc đến trong truyện. Thứ hai, nội dung cốt truyện không tương xứng với thiết lập bối cảnh, tức là với đề tài tương lai cơ giáp, có thể mở rộng phân tích rất nhiều vấn đề vĩ mô, nhưng các tác giả khác lại không tận dụng được mà chỉ khai thác những vấn đề nhỏ kém phức tạp hơn hẳn. Đối với Tàn Thứ Phẩm, Priest giải quyết hai yêu cầu trên rất tốt, nội dung câu chuyện hoành tráng, phức tạp và mang hơi thở của thời đại mới. Con người từ khi được sinh ra đã được hệ thống Vườn Địa Đàng phục vụ hết mức. Đấy là một hệ thống mạng tinh thần có thể kết nối giữa người và máy, hỗ trợ mọi công năng trong cuộc sống của con người, chữa trị bệnh tật, đồng thời còn có thể kích thích cảm giác, điều tiết hormone để tiêu trừ những cảm xúc tiêu cực. Tuy được giới hạn bằng rất nhiều điều khoản pháp luật nghiêm cấm kỹ thuật Vườn Địa Đàng quấy nhiễu nhận thức bình thường và tư tưởng tự do của con người, nhưng một khi đã quá phụ thuộc vào một kỹ thuật nào đó thì khi nó mất đi, con người sẽ nhanh chóng rơi vào khủng hoảng. Bên cạnh đó, cũng có rất nhiều người trời sinh trong lực tinh thần có chỗ thiếu hụt, không thể kết nối vào hệ thống Vườn Địa Đàng, gọi là “chứng não rỗng”, và cũng là những đối tượng “hàng thải loại” sống nhan nhản ở Thiên hà số 8, không được cung cấp những tiện nghi sinh hoạt đáng phải có mà bất cứ công dân nào của liên minh bảy đại thiên hà đều được nhận. Về mặt chính trị, với việc hải tặc vũ trụ đã lui vào sau màn và Vườn Địa Đàng ngày càng được cải tiến và thâm nhập sâu hơn vào đời sống của người dân, quân ủy quân sự của liên minh các đại thiên hà dần dần trở nên lép vế so với quản ủy hội Vườn Địa Đàng, dẫn đến những cạnh tranh ngầm về mặt lợi ích. Trong tổ chức hải tặc vũ trụ, có Đoàn Quang Vinh vì mối thù với quân liên minh mấy trăm năm trước mà quyết chí phục hận; có Hiệp Hội Chống Utopia với mục đích chính là xét lại thanh kiếm hai lưỡi khoa học kỹ thuật và kêu gọi mọi người về với tự nhiên một cách thích hợp; đồng thời cũng có Quân Đoàn Tự Do, phát triển kỹ thuật chip điện tử, tuyên bố có thể khiến con người trở nên mạnh mẽ vô song, không gì không làm được, nhưng thực chất cũng chỉ là một “Vườn Địa Đàng” phiên bản đặc biệt, ngấm ngầm tước đi quyền tự do của con người mà họ chả hay biết gì. Tuy nhiên, con người vẫn là con người, cho dù có gặp biết bao gian nan trắc trở, họ vẫn sẽ tìm được cách vượt qua, luôn tìm đến tự do, như dây leo bền bỉ, vươn mình hướng đến ánh sáng. Đọc truyện của Priest, đôi khi bạn sẽ cảm thấy đây không phải là một câu chuyện đam mỹ có yếu tố xã hội, mà là một câu chuyện xã hội với tuyến tình cảm đam mỹ làm yếu tố phụ trợ. Tàn Thứ Phẩm cũng không phải là ngoại lệ. Cơ mà cho dù có thể bị những yếu tố khác giành đất diễn, tuyến tình cảm trong truyện cũng hoàn toàn không bị lu mờ. Tình cảm trong Tàn Thứ Phẩm là sự trung thành, tin tưởng lẫn nhau vô điều kiện giữa những người đồng đội; là sức sống, niềm tin, là lòng trắc ẩn giữa người với người cùng nhau vượt qua hoạn nạn; cũng là tình yêu cho dù còn một chút hơi tàn cũng nhất định phải tìm về bên nhau. Nếu bạn đang tìm kiếm một tác phẩm đam mỹ thật sự khác biệt, phản ánh thực trạng xã hội một cách hiện thực, nhưng đồng thời cũng đầy vẻ đẹp của trí tưởng tượng, thì chắc chắn sẽ không phải thất vọng vì Tàn Thứ Phẩm đâu. Đối với mình thì đây là tác phẩm có nội dung đồ sộ, phức tạp và cũng xuất sắc nhất của Priest tính đến thời điểm hiện tại. ⚡️⚡️ Bonus: hiệu trưởng Lục thật sự đáng yêu lắm luôn á . Và nhất định, nhất định, nhất định phải cẩn thận lật thuyền. *** Mình là con người đơn giản, thấy Priest là mình auto nhảy thôi =)) Đầu tiên nói qua nội dung và thể loại truyện, cá nhân mình thì không thích khoa học viễn tưởng vũ trụ lắm vì hơi khó hiểu, sau khi nhảy hố Tàn thứ phẩm thì mình nhận ra mình đúng là không hợp thể loại này :< Đọc mấy chương đầu (edit rồi) đã đủ để nơ ron xoắn mấy vòng rồi, lúc sau đọc QT thì còn thảm hơn, không hiểu ba cái thiết định vũ trụ với mớ lí thuyết về cơ giáp nó ra làm sao hết ;;__;; Nói chung mình đọc với tinh thần hiểu chỗ nào hay chỗ ý thôi, bây giờ mình khái quát ra bối cảnh truyện nó là như thế này: Mấy nghìn mấy vạn năm sau gì đó, loài người bước sang kỉ nguyên mới, không còn chen chúc trong một địa cầu bé nhỏ nữa mà là sống trong vũ trụ, da vàng da trắng da đen cũng không phân chia gì, nước non cũng không còn, tất cả túm lại là “loài người”, sống trong một Liên minh, thủ đô đặt ở hành tinh Voutto của tinh hệ thứ nhất. Có tổng cộng tám tinh hệ, mỗi tinh hệ gồm nhiều hành tinh nhỏ, trong không gian có mấy cái gọi là “điểm quá độ” để cơ giáp thực hiện bước nhảy để di chuyển. Ngoài tám tinh hệ ra thì còn lẻ tẻ bên ngoài vài căn cứ của hải tặc vũ trụ, dân buôn lậu, các loại phản nghịch khác. Đấy là thời đại khoa học kĩ thuật cực cực phát triển rồi, thời đại của máy móc và trí tuệ nhân tạo ấy. Tuổi thọ con người kéo dài đến 300 năm, tuổi thanh xuân khoảng hơn 200 năm ( cho nên mặc dù anh Tĩnh Hằng hơn em Tất Hành những ba mươi mấy tuổi  thì cũng chẳng thấm vào đâu :>) Con người thì từ lúc sinh ra được đăng kí vào một cái gọi là Vườn địa đàng, kiểu như một mạng lưới phủ sóng toàn quốc ấy, cái đó có thể truyền tri thức vào não con người từ khi còn là sơ sinh, ngoài ra còn có chức năng điều tiết cảm xúc, phân bố hormone, tóm lại là nếu sống trong ý thì không bao giờ có cảm xúc tiêu cực. À Vườn địa đàng chỉ áp dụng cho bảy tinh hệ đầu thôi, tinh hệ thứ tám kiểu như dân quê ý, không được hưởng gì hết, máy móc công nghệ cũng không phát triển, đời sống dân cư nghèo khổ như thời cổ đại địa cầu, đã thế lại còn không có quyền tự trị quân đội, tóm lại là khổ vl khổ, hết ốm đau bệnh tật đến bị hải tặc xâm lược. Đấy sơ qua bối cảnh là như thế. Còn nhân vật thì đm mình ấn tượng Lâm Tĩnh Hằng nhất hicc người đâu mà ngầu vlll TT Xứng đáng xếp top 1 những bạn thụ công nhất =))) Ảnh là thượng tướng của pháo đài Bạch Ngân nhé, dưới tay có nhân công trí năng Trạm Lô, còn có Bạch Ngân thập vệ, ai nghe tên anh cũng phải run rẩy thổn thức ;___; Ngoài mặt thì anh có chút máu lạnh sắt đá, vì đại cục anh không tiếc hi sinh người thường, nhưng sau khi ở cùng Lục hiệu trưởng lâu thì anh cũng dần mềm lòng đi nhiều rồi :> Anh đối xử với người khác có phần lạnh nhạt cơ mà anh chiều Lục hiệu trưởng hết lòng luôn, chỉ cần Lục hiệu trưởng muốn thì anh cái gì cũng làm, ngay cả việc cho Lục hiệu trưởng nằm trên ahihi =))) Về Lục Tất Hành aka Lục hiệu trưởng, ấn tượng đầu tiên của mình về ảnh là một thanh niên thánh mẫu có tấm lòng rộng lớn bao la trùm kín cả thiên hạ, kiểu ôm chí lớn viển vông ấy. Những lời ảnh nói nghe qua thì hào hùng hoành tráng các kiểu nhưng ngẫm nghĩ mới thấy toàn là những lời kêu gọi sáo rỗng (mà ảnh gọi là canh gà/ chicken soup for soul ấy) So Lục Tất Hành với Lâm Tĩnh Hằng thì thấy Lục Tất Hành trẻ người non dạ hơn rất nhiều, thậm chí còn có chút ngây thơ, thậm chí lúc đầu mình còn hoài nghi không biết ảnh có ontop nổi không ???? Nhưng dần dà Lục Tất Hành cũng trưởng thành lên theo thời gian, từ một thanh niên ôm hùng tâm tráng chí viển vông đã cứng cáp trở thành một người đàn ông có thể gánh vác trách nhiệm, không chỉ là với một hai người mà là cả một tinh hệ, từ Lục hiệu trưởng trở thành Lục tổng trưởng. Mà nguyên nhân  khiến Lục Tất Hành buộc phải thay da hoán cốt, ấy lại là sự ra đi đằng đẵng mười sáu năm của Lâm Tĩnh Hằng. Điều làm mình cảm động nhất trong tình cảm của hai người, không phải là những cái ôm hôn, mà là khi một Lâm Tĩnh Hằng  gan góc như sắt thép lại luôn không nhịn được mà chiều chuộng Lục Tất Hành, là khi Lâm Tĩnh Hằng nói “Chỉ cần cậu còn ở đây, tôi nhất định sẽ trở về”. Còn điều làm mình đau lòng nhất, không phải là khi Lâm Tĩnh Hằng tưởng như chết đi rồi, không phải là mười sáu năm xa cách, mà là khi gặp lại, Lục Tất Hành đã nói “Tôi không cách nào đem người mà anh có chút thích kia trả lại cho anh”. Người tưởng rằng chết nay lại trở về, đôi tình nhân ly tán nay lại trùng phùng, những tưởng lập tức sẽ hạnh phúc, nhưng mà lại không thể lờ đi được sự tàn phá của thời gian. Mười sáu năm biến Lục Tất Hành ngây ngô khi xưa thành một tổng trưởng có chút tâm cơ, nới rộng khoảng cách giữa hai người bằng những bí mật — Nhưng có một điều mà thời gian không cách nào thay đổi được, có là cảm tình sâu đậm đã in sâu hằn vết trong trái tim hai người, chỉ cần dám yêu, chỉ cần còn yêu — “Cuộc sống của tôi chỉ còn dư lại một chút ý nghĩa này, không thích có thể không cần sao?” Lục Tất Hành thay đổi, có hề gì đâu? Sâu thẳm nội tâm hắn vẫn là một thiếu niên ngây ngô yêu đến lo được lo mất. Lâm Tĩnh Hằng vẫn cam nguyện bao dung hắn, chiều chuộng hắn. Có bí mật thì đồng thời san sẻ, có khó khăn thì cùng nhau vượt qua, hoạn nạn thì càng thấy chân tình :> (À đúng rồi, mình cảm thấy couple này có chút gì đó giông giống với Cố Quân và Trường Canh bên Sát Phá Lang =))) Cũng là kiểu thụ xông pha chiến trường, công trị quốc bình thiên hạ ấy =))) Mình thích truyện của Priest chính là vì ngoài nhân vật chính ra, các nhân vật còn lại đều rất thú vị, có màu sắc riêng, tâm hồn riêng, câu chuyện riêng, không ai là thừa thãi. Như bốn học trò của Lục hiệu trưởng mỗi người một vẻ, như AI Trạm Lô lải nhải dong dài, như Độc nhãn ưng luôn làm bộ thờ ơ kỳ thực rất yêu thương Lục Tất Hành…Và bên cạnh tình yêu lứa đôi, những tình cảm quan trọng khác cũng được khắc họa hết sức chân thực. Tình anh em của Lâm Tĩnh Hằng và Lâm Tĩnh Xu, tình cha con của Lục Tín và Lục Tất Hành, còn cả tình đồng đội, tình bạn bè — Và cả tín ngưỡng. “Mọi người sống trong tín ngưỡng, bị hủy bởi tín ngưỡng. Mọi người lại từ trong tro tàn của tín ngưỡng mà trọng sinh.” Hừm, còn một đoạn nữa khá hay nè. Trong Mặc độc Pi đại đã từng nhắc đến một câu “Khi bạn nhìn vực sâu, vực sâu cũng nhìn lại bạn” hay là “Người tiêu diệt ác quỷ, phải cẩn thận mình cũng sẽ biến thành ác quỷ” (đại khái thế minh không nhớ rõ lắm), thì trong Tàn thứ phẩm cũng có một đoạn: “Tại sáng sớm trắng đêm không ngủ kia, hắn đột nhiên nghĩ, Lâm Tĩnh Hằng là người cao ngạo nói một không hai như vậy, vì cái gì lại để mặc Trạm Lô ở bên tai nói nhảm thật nhiều năm, chưa từng có ý muốn cấm công năng tự chủ của nó? Trạm Lô hàng này thậm chí còn từng liên hợp cùng người khac bẫy chủ nhân nó. Trong nháy mắt, hắn hiểu được, một người cầm kiếm sắc đi đêm, nhất định phải mang theo một chiếc xiềng xích, cho dù chỉ có thể khóa lại một ngón út, cũng có thể khiến hắn ở một nơi không gì cố kỵ, tại thời điểm quên hết tất cả, nhẹ nhàng mà kéo hắn một cái.” Tóm lại, Tàn Thứ Phẩm là một câu chuyện hay, tuy rằng mình không thích nó bằng những truyện khác của Pi đại (vì hơi khó hiểu), nhưng mình vẫn tích cực tích cực đề cử nhé :>   Mời các bạn đón đọc Tàn Thứ Phẩm của tác giả Priest.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Giác Ngộ
Truyện Giác Ngộ của tác giả Giải Ngọc kể về nhân vật Tô Viêm vô tình xuyên không, đi đến một đại lục tu tiên quyền quý. Ở đây, hắn cũng chỉ là một bình thường, và có một cái tên mới - Vân Ngạo Phong. Kiếp trước, hắn có một cuộc sống vô cùng bất hạnh. Vì vậy, hắn vốn nghĩ kiếp này mình sẽ sống vô tư vô lự, không tim không phổi. Nhưng suy cho cùng, vẫn chẳng thể chạy thoát được vận mệnh trời ban. *** Tô Viêm mở mắt ra, kinh ngạc xen lẫn vui mừng, không phải hắn đã chết rồi sao? Chẳng lẽ, địa ngục hay thiên đường gì đó đẹp như thế này hay sao?  Không đúng!  Chỗ này... rõ ràng là một căn phòng, lại còn là phong cách cổ xưa!  Tô Viêm phát hiện mình đang nằm trên giường, theo bản năng muốn ngồi dậy nhưng lại không cử động được, toàn thân đau nhức như muốn vỡ ra.  Hắn nhìn lên trên, thấy bốn góc đỉnh giường được treo mành mỏng thướt tha, phiêu phiêu theo từng luồng gió nhẹ.  Nhìn xuống dưới, một thân hắc y cổ trang, đai lưng màu đỏ tươi tạo thành điểm nhấn.  Nhìn sang phải, một căn phòng được bố trí gọn gàng, hơn nữa còn rất sạch sẽ. Đồ đạc tuy ít nhưng lại không tạo ra cảm giác trống trải, không khí ở đây cũng rất trong lành thoáng đãng. Làm hắn nhịn không được hít thêm vài hơi.  Tinh! Tinh! Một thanh âm máy móc vang lên trong đầu hắn: [Hoan nghênh quý khách tiến vào hệ thống.]  Cái gì quý khách? Cái gì hệ thống? Tô Viêm thắc mắc, còn chưa kịp hiểu rõ, âm thanh lại một lần nữa vang lên:  [Tinh! Tinh! Hệ thống kích hoạt thành công! Cố định nhân vật:  Tiểu công tử của Vân gia - Vân Ngạo Phong.  Tuổi: 18.  Trí lực: 25/100 (Đần độn).  Nhãn lực: 100/100 (Nhìn xuyên tường).  Thính lực: 49/100 (Sắp điếc đến nơi rồi).  Thể lực: 38/100 (Yếu ớt khiến người khác muốn che chở).  Lực chiến: 20/100 (Phế vật).  Chỉ số nhăn sắc: 100/100 (Khiến nhân không thể rời mắt, nhưng không đẹp bằng hệ thống).  Vũ khí: Ám Kiếm (Tự động công kích kẻ địch, mang tính phòng ngự cao).  Tu vi: Linh giả cảnh sơ kỳ (Chung quy ký chủ chính là một cái bình hoa)].  (Bảy cảnh giới chính trong truyện: Linh Giả - Linh Sư - Linh Tướng - Linh Vương - Linh Hoàng - Linh Đế - Linh Thánh).  Tô Viêm,... à không, Vân Ngạo Phong chợt mắt há hốc mồm. Thần tình kích động không thôi, có vui mừng, có tức giận...  Vui là vì cuối cùng hắn cũng được thử cảm giác nhiều tiền, Vân gia, vừa nghe đã biết có tiền có quyền, tài đại khí thô rồi. Còn tức giận là vì... Hắn yếu ớt? Hắn đần độn? Hắn là phế vật sao? Rõ ràng lúc trước hắn rất khỏe rất thông minh mà!?  Đậu má! Hệ thống, ngươi đừng có tùy tiện thêm bớt như vậy có được hay không hả?!  Vân Ngạo Phong kìm nén tức giận nói: "Đây là đâu? Còn nữa, ngươi là ai?"  [Ký chủ, đây là Vân Thiền đại lục, chỗ ký chủ đang ở là Vân gia trong Lĩnh Lạc thành, ta là soái thống của ký chủ! À, xin chúc mừng, ký chủ đã xuyên không rồi.] Giọng điệu nói chuyện y hệt như Google Translate vang lên.  Xuyên không? Đây là tức quá xuyên không luôn à!!! Nhưng mà, tự dưng xuyên qua đây rồi lại trẻ ra thêm mấy tuổi, lại còn là con nhà gia giáo nữa, cũng vui.  Vân Ngạo Phong liếc mắt nhìn bốn phía đều không thấy ai.  Hệ thống nói: [Ký chủ đừng tìm nữa, ta không có thực thể, người tìm cũng vô dụng!]  Hắn rốt cuộc cũng nằm yên, nói: "Vậy soái thống là gì?"  Hệ thống giọng điệu khinh bỉ: [Soái là gì? Là đẹp trai! Thống trong hệ thống, vậy ký chủ đã hiểu chưa? Đó chính là hệ thống đẹp trai!]  "Phụt, ha ha ha ha...."  Hắn thật sự không nhịn được cười, cách phân tích của hệ thống có phải hay không vượt ra khỏi ngưỡng hiểu biết của con người rồi không? Không có thực thể mà cũng đòi đẹp trai a...  Cạch! Cánh cửa gỗ tinh xảo được mở ra, Vân Ngạo Phong ngay lập tức giật mình một cái, ổn định lại tinh thần, chỉ thấy từ bên ngoài bước vào một nam tử bạch y trẻ tuổi, dáng người cao ráo rắn chắc. Mắt phượng dài, đồng tử đen tuyền không chút gợn sóng tựa như mặt hồ tĩnh lặng, lông mi dày hơi rũ xuống, đôi môi mỏng tạo thành một đường thẳng, mang theo vẻ lạnh nhạt. Một đầu tóc đen mượt, được vấn lên bởi một sợi lụa mềm mại, đuôi tóc rũ xuống tận eo.  Bạch y nam tử xoay người đóng cửa lại, trong nhất thời nhìn thấy Vân Ngạo Phong đang nằm trên giường mở lớn hai mắt, rốt cuộc trong đôi đồng tử lạnh nhạt sâu thẳm kia cũng chút cảm xúc.  Nam tử ẩn ẩn lộ ra thần tình kích động, mày kiếm hơi nhíu lại, môi mỏng khẽ cong lên, bước chân chuyển hướng, đi nhanh đến bên giường.  Vân Ngạo Phong âm thầm hỏi hệ thống một câu: "Đây lại là ai nữa vậy?"  [Đây là ca ca của nguyên chủ - Vân Tuân Vũ, 20 tuổi, tài tuấn hơn người, bây giờ cũng chính là ca ca của ký chủ, đẹp trai không?!! Hô hô hô, nhưng trên thế gian này ai đẹp được bằng ta!]  "Hệ thống, ngươi bớt ảo tưởng sức mạnh đi!"  [Hứ!]  Trong mắt bạch y nam tử kia chợt hiện ra nét vui mừng rất nhỏ, đi qua ngồi xuống sườn giường, kéo chăn đắp cho hắn, giọng nói lạnh nhạt mà nhẹ nhàng, quan tâm hỏi: "Đệ thấy trên người sao rồi? Còn khó chịu chỗ nào không?"  Vân Ngạo Phong bối rối nói: "... Đệ... không sao!"  Ngoài miệng thì nói thế, nhưng trong lòng còn đang than thở: Đau sắp chết rồi!  Thấy hắn có hành động muốn ngồi dậy, Vân Tuân Vũ nhanh chóng đưa tay đỡ lấy lưng hắn, để hắn tựa vào đầu giường.  Vân Tuân Vũ hít vào một hơi, mơ hồ lẩm bẩm một câu: "Ta... rất lo cho đệ!"  Y nói quá nhỏ, hắn nghe không rõ, liền ngơ ngơ ngác ngác "hả" một tiếng.  "Không có gì!" Vân Tuân Vũ im lặng một lát, bất động thanh sắc nói: "Đệ ngồi đó, ta đi tìm Bạch dược sư."  Đợi sau khi Vân Tuân Vũ rời đi, Vân Ngạo Phong mới từ từ thở ra một hơi dài. Cái này..., ờ, tình huống là không biết nói như thế nào a...  Vân Ngạo Phong nghĩ nghĩ, nói: "Này, hệ thống, có thể nói chi tiết về Vân gia cho ta nghe không? Dù sao thì ta cũng chỉ là vừa mới tới đây thôi, còn nữa, sao thân thể của ta lại đau như vậy? Ui da...!"    Mời các bạn đón đọc Giác Ngộ của tác giả Giải Ngọc.
Ta Tại Tân Thủ Thôn Lặng Lẽ Cẩu Thành Đại BOSS
Thể Loại: 1v1, cẩu đạo, xây dựng thôn xóm, nói chung nhẹ nhõm lắm, truyện chỉ xoay quanh thôn Giới thiệu vắn tắt: Xuyên qua đến tu tiên giới, giết người đoạt bảo, ngươi lừa ta gạt, yêu thú đầy đất......Không được, bên ngoài quá nguy hiểm. Vẫn là thành thành thật thật tại tân thủ thôn yên tĩnh tu luyện. *** Ca Lạp thôn. Một thiếu niên tuấn tú mặc bố y, chịu trách nhiệm xách hai thùng nước cho nhà của Tôn nãi nãi. "Tôn nãi nãi, vại nước trong nhà người đã đầy rồi, người xem còn cần ta làm gì nữa không? Ta thấy đống củi cũng vơi rồi, ta đi lên núi kiếm một chút trở về nhé!" Ánh mắt của thiếu niên mặc bố y đó vô cùng trong suốt, có thần thái nhìn về phía Tôn nãi nãi như thể đang khát vọng điều gì đó. "Không cần, trong phòng vẫn còn mấy bó củi, vậy là đủ rồi." Tôn nãi nãi vội xua tay: "Mệt lắm rồi đúng không? Nãi nãi đi lấy cho ngươi một chén nước nóng." Từ đáy mắt của thiếu niên mặc bố y hiện lên một vẻ tiếc nuối, nói: "Không được, mấy hôm trước con heo nái già của nhà Trần thúc bị bệnh, ta còn phải qua bên đó xem nó đã khoẻ lại chưa." "Tiểu Phàm từ từ, nãi nãi có chút lương thực cho ngươi." Tôn nãi nãi cũng hiểu rõ tính tình của hài tử này, vội vàng giữ hắn lại nhét một túi lương thực nhỏ vào tay Bộ Phàm. "Nhà của ta vẫn còn chút lương thực." Không đợi Bộ Phàm nói xong, trên gương mặt hiền hoà của Tôn nãi nãi đã hiện lên vài phần nghiêm túc: "Bảo ngươi cầm thì ngươi cứ cầm đi, bằng không về sau nãi nãi sẽ không nhờ ngươi giúp đỡ nữa." Vừa nghe lời này, Bộ Phàm vội vàng tiếp nhận túi gạo, nói: "Cám ơn Tôn nãi nãi." "Khách khí với ta làm gì." Tôn nãi nãi cười vô cùng hiền lành: "Tiểu Phàm, hôm nay Tiên nhân trên núi xuống thu đồ đệ. Rất nhiều người trong thôn đều đi, ngươi cũng đi thử xem? Lỡ như được tuyển, về sau ngươi chính là đệ tử của Tiên nhân." "Nào có dễ dàng được chọn? Nếu dễ dàng như vậy, ai cũng có thể trở thành Tiên nhân rồi." Bộ Phàm trầm mặc một lát, lắc đầu, hắn không thèm để ý, nói. "Cũng đúng, nãi nãi nhớ rõ vài lần trước Tiên nhân cũng tới chỗ chúng ta thu đồ đệ. Nhưng cả thôn không có hài tử nào được chọn, cũng không biết lần này có hài tử nào được chọn hay không?" Tôn nãi nãi cũng đồng ý với hắn. Bộ Phàm lại cùng Tôn nãi nãi nói chuyện phiếm chốc lát, sau đó hắn tạm biệt rồi rời đi. "Hài tử này..." Nhìn thân ảnh vội vã kia, Tôn nãi nãi thở dài. Trong thôn cũng chỉ có hài tử này không hề phiền chán khi nói chuyện với lão thái thái, đáng tiếc nhà lão thái thái không có tôn nữ, bằng không để cho Tiểu Phàm làm cháu rể cũng không tệ. Sau đó, lão thái thái lắc đầu, xoay người vào nhà. Bộ Phàm vừa rời khỏi nhà Tôn nãi nãi, trước mắt hắn đột nhiên hiện lên một hàng chữ. 【 Hoàn thành ủy thác của Tôn nãi nãi. 】 【 Nhiệm vụ thưởng cho: 800 điểm kinh nghiệm, một bộ độn pháp tu tiên thượng phẩm: Tiểu Tu La Độn Pháp. 】 【 Vô Thượng Thái Vong Kinh thăng cấp. 】 【 Chúc mừng ngươi trở thành tu sĩ Luyện Khí kỳ, thưởng cho một bộ kiếm pháp tu tiên thượng phẩm: Thương Hải Kiếm Pháp. 】 【 Điểm hảo cảm của Tôn nãi nãi + 50】 Bộ Phàm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Hắn mang theo bàn tay vàng đi vào nơi này cũng được một năm rồi. Sau một khoảng thời gian thăm dò, hắn đại khái cũng tìm hiểu được kha khá chi tiết. Bàn tay vàng này của hắn cùng loại với RPG, một dạng trò chơi nhập vai nhân vật. Người chơi chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ do nhân vật trong trò chơi tuyên bố là có thể đạt được phần thưởng tương ứng cùng độ hảo cảm, độ hảo cảm còn có thể dùng để đổi phần thưởng. "Xem ra tu vi càng cao, đạt được kinh nghiệm và vật phẩm thưởng cho càng nhiều." Nhìn hai bản tu tiên công pháp vừa nhận được, Bộ Phàm cảm khái. Thời điểm khi hắn bắt đầu thực hiện nhiệm vụ, vật phẩm ban thưởng đều là mấy cuốn sách kỳ quái, giống như cái gì mà thái độ và nghề nghiệp nuôi heo, điều thứ nhất trong ngàn vạn tư thế an toàn, Bạch lão sư và những ngày tháng trưởng thành ở trường cao đẳng. Những cuốn sách này đã làm hắn giật mình không nhẹ. Tiếp sau, vật phẩm đạt được đều là những bộ sách liên quan tới cầm kỳ thư họa, võ thuật. Mới đầu hắn vô cùng hưng phấn. Bởi vì chỉ cần nắm được những loại sách này, cho dù hắn ở dị giới cổ đại này làm một kẻ chép thuê, cũng lăn lộn không khác gì một đại sư. Mà sau khi hắn tu luyện xong hết những thứ này, hắn lại ngoài ý muốn phát hiện ra thế giới này lại là thế giới Tiên Ma trong truyền thuyết. Cứ như vậy hắn vô cùng vui vẻ, cũng bỏ đi cái ý tưởng rời khỏi thôn. Ở cái thế giới Tiên Ma lừa bịp lẫn nhau, cá lớn nuốt cá bé, nếu không có thực lực tuyệt đối hắn ra bên ngoài có khác gì tặng đầu cho người khác đâu? Kể cả khi có được thực lực tuyệt đối, ai có thể cam đoan người mình gặp không phải người có thực lực cao hơn mình? Ở kiếp trước Bộ Phàm cũng đọc nhiều tiểu thuyết rồi, những nhân vật trong đó đều theo một lối mòn, đó chính là cứ đến lúc ngỡ rằng mình đã đạt đến đỉnh phong, lại phát hiện ra còn có BOSS cao hơn. Vì chắc chắn Bộ Phàm vẫn quyết định tiếp tục ngốc ở trong thôn quét nhiệm vụ ban thưởng. Chỉ cần có thể tiếp, hắn nhất định sẽ tiếp. Cũng may mắn những bộ sách ban đầu hắn cho rằng vô dụng, hoá ra sau này lại giúp hắn nhận được không ít nhiệm vụ. Dưới sự trợ giúp của hắn, heo nái mẹ của nhà nào nhà nấy đều sinh được ba, bốn mươi con heo nhỏ, rồi những nhà phu thê suốt ngày cãi vã nhau, nhờ tay hắn lại trở nên ân ái hơn xưa, lại có chuyện Vương A Bà của nhà cách vách khi về già còn được một đống tôn tử, tôn nữ như châu như ngọc… Đến bây giờ người trong thôn ai thấy Bộ Phàm cũng giơ ngón tay cái lên, khen ngợi một câu, hài tử không tồi. Bộ Phàm không chút do dự, lập tức lựa chọn học tập hai bản kỹ năng. Nhất thời một đoạn trí nhớ dũng mãnh tiến vào trong não hắn. Trí nhớ này có hình ảnh, lại có cả chữ viết. Một lát sau. Xem xét thuộc tính. 【 Nhân vật: Bộ Phàm. 】 【 Chủng tộc: Nhân tộc. 】 【 Giới thiệu: Ngươi sinh ra ở một thôn trang nhỏ bình thường, có phụ mẫu yêu thương. Nhưng vận mệnh giống như trêu đùa ngươi, phụ thân ngươi lên núi săn thú rồi mất tích. Mẫu thân ngươi vì tìm kiếm phụ thân ngươi, một đi cũng không trở về. Nhưng ngươi cũng không mất niềm tin vào cuộc sống, vẫn thản nhiên đối mặt hết thảy. Dựa vào trợ giúp của thôn dân mà đạt được lương thực, sau đó yên lặng lớn lên, lập chí phải tìm lại phụ mẫu đã mất tích. Thiếu niên, cố lên! 】 【 Tư chất: Ngũ hành linh căn kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. 】 【 Huyết mạch: không. 】 【 Danh hiệu: tu sĩ Luyện Khí kỳ, võ thuật tông sư, thần y, hiền sĩ, cầm tiên, kỳ thánh, hoạ thần… 】 【 Kỹ năng: Khinh Thân Công (đại thành) 4000/4000 Quái Chưởng (tiểu thành) 800/2000 Cầm Nã Thủ (đại thành) 4000/4000 Kim Cương Quyền (tiểu thành) 2800/3500 La Yến Bộ (đại thành) 4000/4000 Quy Tức Công (nhập môn) 500/1000 Thái Cực Kiếm Pháp (đại thành) 4000/4000 Vô Thượng Thái Vong Kinh (tầng một) 0/8000 Khống Hoả Quyết (tầng năm) 3100/5000 Lưu Sa Thuật (tầng một) 1800/6000 Liễm Tức Thuật (tầng chín) 9000/9000 Tiểu Tu La Độn Pháp (tầng một) 0/1000 Thương Hải Kiếm Pháp (tầng một) 0/1000 …】 【 Kỹ năng treo máy: Vô Thượng Tọa Vong Kinh, Khống Hoả Quyết, Lưu Sa Thuật (Nhắc nhở: Chỉ có thể treo ba kỹ năng) 】 Mời các bạn đón đọc Ta Tại Tân Thủ Thôn Lặng Lẽ Cẩu Thành Đại BOSS của tác giả Thanh Sam Cách.
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện
Lục Châu tỉnh lại sau giấc ngủ trở thành thế gian cường đại nhất già nhất ma đầu tổ sư gia, còn có chín cái tội ác chồng chất, uy chấn thiên hạ đồ đệ. Đại đồ đệ U Minh giáo giáo chủ thủ hạ ngàn vạn ma chúng, nhị đồ đệ Kiếm Ma một lời không hợp liền khai sát giới. . . Không có một thân tu vi, như thế nào dạy dỗ đám này ác đồ? Đại đồ đệ Vu Chính Hải: "Lão phu cả đời này đánh đâu thắng đó, ngoại trừ sư phụ lão nhân gia ông ta, ai cũng đừng nghĩ cưỡi trên đầu ta." Thất đồ đệ Tư Vô Nhai: "Sư phụ không chết, chúng ta ăn ngủ không yên a!" . . . Cửu đồ đệ Diên Nhi: "Ta nhất định sẽ ghi nhớ sư phụ, làm người tốt." ✍✍Cảnh giới tu luyện: Thối Thể: Luyện nhục, đoán cốt, dịch cân Thông Huyền: Tâm hồn, khẩu khiếu, tị khiếu, nhãn khiếu, nhĩ khiếu Ngưng Thức: Luyện Khí Hóa Thần, Luyện Thần Hóa Hư, Luyện Hư Hóa Hải Phạn Hải: Nhâm mạch, Đốc mạch, hướng mạch, đới mạch, dương duy mạch, âm duy mạch, dương khiêu mạch, âm khiêu mạch Thần Đình: Tố Đạo, Ngự Đạo, Hóa Đạo Nguyên Thần: Đạo Nguyên, Hỗn Nguyên, Hợp Đạo Huyền Thiên. ✍✍ Vào Thông Huyền có thể ngưng tụ pháp thân: Thông Huyền đối ứng pháp thân: Thái Cực Sơ Thành Ngưng Thức cảnh: Lưỡng Nghi Hóa Sinh, Tam Hoa Tụ Đỉnh, Tứ Tượng Tung Hoành . Phạn Hải cảnh: Tứ Tượng Tung Hoành , Ngũ Khí Triều Nguyên, Lục Hào Ly Hợp, Thất Tinh Chuyển Hồn . Thần Đình cảnh: Thất Tinh Chuyển Hồn , Bát Pháp Vận Thông, Cửu Chuyển Âm Dương, Thập Phương Càn Khôn . Nguyên Thần kiếp cảnh: Bách Kiếp Động Minh( nhất diệp đến thập diệp). Thập diệp phía sau là Thiên Giới Lượn Quanh. Thiên Giới Lượn Quanh phân chia dựa vào mệnh cách: (đều phải qua mệnh quan ở các mốc dưới) Đến 18 mệnh cách gọi là chân nhân . Đến 24 mệnh cách gọi là thánh nhân. Đến 30 mệnh cách gọi là đạo thánh. Đến 34 mệnh cách gọi là đại đạo thánh. Thiên Giới Lượn Quanh cấp tiếp theo, Vạn Lưu Chí Tôn ( Chí tôn 36 mệnh cách , lĩnh ngộ đại đạo) + Chí tôn phân chia : tiểu chí tôn ( tiểu thần quân , đại thần quân) , đại chí tôn( tiểu đế quân , đại đế quân) , thiên chí tôn (tiểu đế hoàng , đại đế hoàng), Thần Đế. *** Review Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện Giữa một rừng truyện tiên hiệp với đủ các thể loại màu sắc khác nhau thì Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện là một trong những bộ đặc sắc và thú vị nhất hiện nay. Giới thiệu truyện: Tên truyện: Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện Tác giả: Mưu Sinh Nhâm Chuyển Bồng Thể loại: Tiên hiệp, Xuyên không, Hệ thống, Hài hước Tình trạng: Đang ra (đến chương 447) Review truyện: Giữa một rừng truyện tiên hiệp với đủ các thể loại màu sắc khác nhau, bạn đã tìm được cho mình vài bộ ưng ý chưa? Hôm nay Ngôn Tình Daily xin giới thiệu đến các bạn bộ tiên hiệp Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện, là một bộ mới ra gần đây đang nằm trong danh sách truyện siêu hot trên khắp các diễn đàn tiên hiệp từ Trung Quốc đến Việt Nam. Lý do nào khiến bộ truyện này hot đến vậy? Đầu tiên mời bạn nhìn vào thể loại truyện. Đây là truyện tiên hiệp có hệ thống. Nếu bạn cho rằng nó thuộc thể loại truyện YY bàn tay vàng? Ôi bạn nhầm! Lục Châu có thể xem là một trong những kẻ xuyên không có hệ thống xui xẻo nhất. Ai đời một thanh niên làm quản lý công ty, chưa đến ba mươi tuổi, nhân sinh đang thập phần rộng mở lại đùng một cái xuyên thành ông lão sống gần ngàn năm, da thì nhăn nheo, sức cùng lực kiệt đến mức chết đi trong lúc đang nghỉ ngơi, tuổi thọ thực tế lại chỉ còn có 3 ngày!!! Đã vậy lão lại còn là một đại ma đầu tổ sư gia bị cả thiên hạ Đại Viêm nguyền rủa căm hận. Dường như vẫn chưa đủ xui, lão còn có 9 tên đồ đệ độc ác tàn bạo xếp trong ba mươi hạng đầu trên Hắc Bảng (à, quên nói, tự thân lão đã xếp hạng nhất rồi nha =.=), mà một nửa trong số đó thì phản bội sư môn, muốn lấy mạng già của lão, một nửa ở lại sư môn để ngấp nghé công pháp và vũ khí của lão. Ôi sư môn bất hạnh thay! Còn gì tệ hơn được nữa? Còn nha mấy bạn, đó là Lục Châu sau khi xuyên vào cơ thể già nua của lão thì phát hiện từ tu vi Nguyên Thần cảnh bát diệp đứng trên ngàn vạn người, lão già bây giờ tu vi chỉ còn là Thối Thể cửu trọng, à, là nhập môn gà con đó mấy bạn. Nhưng nam chính Lục Châu của chúng ta cũng có rất nhiều ưu điểm, một trong số đó là hắn cực kỳ thông minh (nếu không đã chẳng lên được cấp quản lý ở cái tuổi trẻ trung đến vậy). Khác với lão già Cơ Thiên Đạo quá cố chỉ biết dùng nắm đấm, Lục Châu sử dụng bộ não của mình để trang bức và thoát kiếp vô số lần, trong lúc đó nhờ có sự giúp sức "nửa vời" của Hệ thống thích hố người chơi, hắn dần dần nâng cao tu vi của bản thân, lết lên từng level cùi bắp và dạy dỗ lại đám ác đồ hư hỏng dưới trướng. Với giọng văn hài hước nhẹ nhàng, những tình tiết gây cười được tác giả đưa vào truyện như một loại gia vị ngon ngọt khiến Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện càng trở nên đáng đọc hơn. Bạn sẽ không nhìn thấy bàn tay vàng nhưng nam chính vẫn rất biết cách trang bức, sẽ không phải chịu đựng những vai phản diện trẻ trâu thiếu não vì kẻ thù của Lục Châu đều là bọn nguy hiểm với muôn ngàn kế hoạch trập trùng, sẽ phải trầm trồ khen ngợi trước cách dạy dỗ bọn ác đồ rất riêng của hắn, và sẽ tự hỏi "ủa rồi gái gú đâu?" Ờ, cho đến giờ mình vẫn chẳng thấy nam chính có tí gái gú nào cả, trừ mấy nữ đồ đệ bị hắn dạy dỗ đến phát khóc. Mà mình phải thừa nhận, đây cũng là một trong những lý do chính khiến mình yêu thích bộ truyện này, vì mình đã quá chán các thể loại nam chính harem không có tí não nào rồi. Mưu Sinh Nhậm Chuyển Bồng là một cái tên đầy mới lạ trong giới tác giả truyện tiên hiệp, nhưng một lần ra quân đã có thể viết được một bộ tiên hiệp xuất sắc đến mức này thì mình rất mong chờ vào tương lai không xa của một Đại Thần mới. Còn chờ gì nữa mà không nhảy hố các bạn ơi: Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện (bản dịch của Giang Thượng Nguyệt Minh). = GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH = Mời các bạn đón đọc Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện của tác giả Mưu Sinh Nhâm Chuyển Bồng.
Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
Lục Tiêu Nhiên xuyên qua đến Huyền Huyễn thế giới, làm sao Cẩu Hệ Thống chậm chạp không có kích hoạt. Không có biện pháp Lục Tiêu Nhiên, chỉ có thể chính mình điệu thấp tu luyện, vững vàng phát dục. Nhưng mà , chờ đến Lục Tiêu Nhiên đã trở thành toàn bộ tông môn mạnh nhất tồn tại về sau, Cẩu Hệ Thống đột nhiên kích hoạt. Lục Tiêu Nhiên: Cẩu Hệ Thống, ta đã dựa vào chính mình tu luyện thành một cái đỉnh cấp cao thủ, ngươi có khả năng xéo đi. Hệ thống: Đỉnh cấp cao thủ? Ngươi thành Đại Đế rồi? Ngươi thành chí cao rồi? Ngươi thành tiên? Vẫn là thành thánh rồi? Vẫn là biến thành sáng thế Chí Tôn rồi? Lục Tiêu Nhiên: . . . . Cảnh giới: Đoán Thể, Hậu Thiên, Tiên Thiên, Tông Sư, Linh cảnh, Sơn Hải, Luyện Thần, Phản Hư, Tạo Hóa, Phá Vọng, Kham Ly, Vương Cảnh, Hoàng Cảnh, Tôn Cảnh, Thánh Cảnh, Đế Cảnh *** ‘Bụp~!’ Khi những tia nắng đầu tiên trong ngày xuyên qua đám mây, một tiếng vang hùng hậu truyền đến từ đan điền của Lục Tiêu Nhiên. Hắn mở hai mắt ra, hai tia sáng màu tím như tia sét lóe lên trong mắt rồi biến mất. Khóe miệng hắn cong lên. “Phù ~! Rốt cuộc ta đã đột phá Vô Vọng cảnh. Nghe nói tông chủ cũng mới chỉ ở Tạo Hóa cảnh, mà ta đã đột phá đến Vô Vọng cảnh rồi, có lẽ cũng coi như người mạnh nhất Thiên Ma Tông rồi chứ?” Lục Tiêu Nhiên vốn không phải người của thế giới này. Mười năm trước, hắn xuyên tới thế giới huyền huyễn đầy kỳ lạ và ly kỳ, người mạnh làm vua này, trở thành một trưởng lão nội môn của Thiên Ma Tông, đồng thời thu được một hệ thống. Hắn vốn cho rằng mình sẽ đi lên đỉnh cao của nhân sinh, Đại Đế là người hầu, Nữ Đế bóp chân. Kết quả, tốc độ tải xuống của cái hệ thống này quá chậm. Đã mười năm rồi, mà đến giờ nó vẫn chưa tải xong. Hết cách rồi, Lục Tiêu Nhiên chỉ có thể dựa vào bản thân. Mười năm qua, hắn chỉ đóng cửa ru rú trong phòng, không ra ngoài được vài lần, lặng lẽ tu luyện, phát triển vững vàng, đồng thời kiêm tu trận pháp, luyện đan, luyện khí… các nghề phụ có liên quan tới tu hành. Rốt cuộc, vào hôm nay, tu vi của hắn đột phá Vô Vọng cảnh, trở thành người có tu vi cao nhất trong Thiên Ma Tông. Tuy bên ngoài Thiên Ma Tông có nhiều người càng mạnh mẽ hơn, nhưng mấy đại lão kia còn nấp sâu hơn cả hắn nữa, tùy tiện bế quan một lần là hơn trăm ngàn năm đi qua, cơ bản là không có việc trọng đại thì sẽ không xuất hiện. Cho nên, ở trên vùng đất nhỏ Thiên Ma Tông này, hắn có thể yên ổn sống qua ngày. “Đinh, tiến độ tải xuống hệ thống là trăm phần trăm, có đồng ý kích hoạt không?” “Hệ thống?” Lục Tiêu Nhiên khẽ giật mình, chợt mở miệng nói: “Ngươi đã tới chậm rồi, ta đã tu luyện tới Phá Vọng cảnh, trở thành một cao thủ đỉnh cấp rồi.” “Phá Vọng cảnh chính là cao thủ đỉnh cấp? Vậy Đại Đế tính là gì?” Lục Tiêu Nhiên: “...” “Còn chí cao nữa.” Lục Tiêu Nhiên: “...” “Đã trải nghiệm độ kiếp thành Tiên chưa?” Lục Tiêu Nhiên: “...” “Nghe nói tới Thánh Nhân bao giờ chưa?” Lục Tiêu Nhiên: “Hệ thống ngươi đừng nói nữa, kích hoạt đi.” “Kích hoạt thành công, chúc mừng kí chủ buộc định Hệ thống Sư Tôn Vô Địch Mạnh Nhất.” Lục Tiêu Nhiên nâng cằm. “Vô địch mạnh nhất, nghe có vẻ rất lợi hại, vậy, hệ thống, đánh dấu cho ta.” “Bản hệ thống không biết đánh dấu.” “Là kiểu rút thẻ sao? Vậy ta muốn rút, cho ta phần thưởng cấp SSS gì đó, tư chất Đại Đế hay Hoang Cổ Thánh Thể đại thành đều được. Ta cũng có thể chấp nhận Thần khí.” “Bản hệ thống không biết rút thẻ.” Lục Tiêu Nhiên im lặng. “Vậy ngươi có ích lợi gì?” “Bản hệ thống là Hệ thống Sư Tôn Vô Địch Mạnh Nhất, nhiệm vụ chính là thu đồ đệ.” “Giờ ta thoát thì còn kịp không?” “Một khi đã buộc định bản hệ thống, thì buộc định cả đời, không thể cởi được.” “Mẹ ngươi chứ!” Lục Tiêu Nhiên tức giận đến có chút sụp đổ, cái hệ thống này quá chó rồi. Đùa gì thế? Hắn từng bước từng bước đi đến hôm nay không phải để trở thành công cụ hình người, đi dạy dỗ đồ đệ. Dường như cảm thấy sự phẫn nộ của Lục Tiêu Nhiên, hệ thống đáp lại lần nữa. “Nhiệm vụ của bản hệ thống là thu đồ đệ, tu vi của đồ đệ tăng lên, tương ứng tu vi của kí chủ cũng sẽ tăng theo. Công pháp đồ đệ lĩnh ngộ được, kí chủ cũng sẽ tự lĩnh ngộ được công pháp đó.” “Trời ạ ~!” Lục Tiêu Nhiên lập tức thấy tê dại da đầu. Nghe lời giải thích như vậy, cuối cùng hắn cũng hiểu hàm nghĩa của từ mạnh nhất vô địch. Chuyện này quả thực quá yêu nghiệt rồi. Nếu mình thu một đồ đệ, bất kể hắn tu luyện thế nào, mình cũng có thể đạt được thành quả giống như thế. Cứ như vậy, mình còn cần tu luyện làm gì? Chỉ cần không ngừng thu đồ đệ, để những đồ đệ công cụ hình người này tu luyện, chính mình nằm thu hoạch tu vi và độ thuần thục công pháp là được rồi. Nếu mình thu một tỉ đồ đệ, dù cho bọn chúng đều là người thường, chỉ cần tu vi tăng chút xíu thôi, góp gió thành bão, mình cũng có thể đạt được tu vi to lớn trong nháy mắt. Phải biết rằng, một người tu luyện thành Đại Đế khó như lên trời, ngoại trừ tư chất vạn năm có một ra thì còn cần vận may rất lớn nữa. Thế nhưng, một người tu luyện tăng tu vi lên một chút, lại là một việc vô cùng đơn giản. Dường như nhìn thấu suy nghĩ của Lục Tiêu Nhiên một lần nữa, hệ thống lại nhắc nhở. “Bản hệ thống không nhận rác rưởi, chỉ thu nhận đồ đệ cấp S trở lên.” “Cấp bậc thế nào thì mới được đánh giá là S?” “Từ tư chất Đại Đế trở lên.” “Phiền ngươi cởi trói giúp ta đi.” Tư chất Đại Đế? Đùa gì thế? Trong thiên hạ, có thể có bao nhiêu người có tư chất Đại Đế? Đừng nói là mười ngàn người, dù trong trăm ngàn người hay một triệu người thì cũng chưa chắc có được một người nữa. Ta muốn hệ thống này để làm gì? Hệ thống vội vàng mở miệng nói: “Hệ thống sẽ tự động tìm kiếm thiên tài cấp S, kí chủ chỉ cần thu đồ đệ. Bây giờ ở chân núi của Thiên Ma Tông có một vị thiên tài cấp S.” “Như vậy thì còn được.” Lục Tiêu Nhiên miễn cưỡng coi như chấp nhận hệ thống này. Dù sao với tư chất của hắn và tài nguyên của Thiên Ma Tông, muốn đắp nên một Đại Đế thì đúng là mơ mộng hão huyền. Lợi dụng hệ thống này, bồi dưỡng một vài đồ đệ là công cụ hình người, để bọn họ tu luyện, tu vi của mình cũng có thể tăng lên như nhau. Lúc này ở chân núi có một vị thiên tài cấp S, đi thu hắn trước rồi nói tiếp. Nghĩ đến đây, Lục Tiêu Nhiên vừa suy nghĩ, đã lập tức biến mất tại chỗ. Không lâu sau, người đã đi tới chân núi Thiên Ma Tông. Hôm nay là ngày Thiên Ma Tông tuyển chọn đệ tử. Dưới chân núi tụ tập một số lượng lớn người mới võ đạo, muốn trở thành đệ tử của Thiên Ma Tông. Dù sao, Thiên Ma Tông là tông môn số một số hai trong Đại Chu, tài nguyên trong đó khiến nhiều người phải đỏ mắt. “Ngươi không hợp cách.” Lục Tiêu Nhiên vừa xuất hiện ở cửa sơn môn liền nghe thấy giọng nói lạnh lùng vô tình trưởng lão khảo hạch. Hắn nhìn sang theo ánh mắt của đối phương, nhìn thấy một nam tử mặc đồ đen, sắc mặt trắng bệch, kinh mạch đứt đoạn. “Đây là…?” Hai mắt Lục Tiêu Nhiên khẽ động. Làm cường giả Vô Vọng cảnh, hắn đương nhiên liếc mắt đã nhìn ra kinh mạch của đối phương rõ ràng là bị người đánh gãy. Suốt đời hắn đều không còn cách nào bước vào võ đạo được nữa. Nhưng! Trên trán của hắn, lại có một chữ S thật to. Điều này làm Lục Tiêu Nhiên lập tức cảm thấy đau trứng. Lẽ nào hệ thống sai rồi? Mời các bạn đón đọc Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ của tác giả Thánh Hoàng Tại Thượng.