Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Xứng

Văn án:   Nhan Nghiên xuyên vào một quyển tiểu thuyết, xuyên thành vai phản diện số một chính hiệu trong sách.   Phản diện vốn dĩ cho rằng mình là thiên kim rơi rớt bên ngoài của nhà họ Minh, một lòng quay về muốn giải quyết tiểu thúc để kế thừa tài sản nào ngờ chưa đợi giải quyết tiểu thúc thì thiên kim thật quay về, thế là vai phải diện bị tống ra ngoài, hơn nữa còn bị tiểu thúc vô tình xử lý.   Ngày xuyên thành vai phản diện, Nhan Nghiên xin thề, quyết định sẽ không nhớ thương đến tài sản của tiểu thúc, quyết không có ý xâm phạm đến tiểu thúc, quyết không cản trở tiểu thúc theo đuổi nữ chính!   Cô phải bảo vệ mạng nhỏ, phải tìm cơ hội nói với tiểu thúc, “Thực ra cháu không phải là Minh tiểu thư.”   Tiểu thúc nghe xong kéo cà vạt, ý vị thâm sâu cười khẽ: “Thế sao, thế thì quá tốt rồi.”   Nhan Nghiên: ???   Ai nói cho cô biết, đây là ý gì đi?   Một nữ chính ở bên ngoài siêu sợ tiểu thúc chính hiệu X nam chính trông có vẻ tổng tài bá đạo nhưng không hề bá đạo chút nào.   Nam nữ chính không có quan hệ huyết thống!!! Không có!!! _____   Kiếp trước, Nhan Nghiên là một nữ diễn viên hạng A, tài sắc vẹn toàn và là ảnh hậu nổi tiếng khắp nơi. Thế nhưng, khi đang ở đỉnh cao của sự nghiệp mà bất kì ai cũng ngước nhìn ngưỡng mộ thì cô lại bất ngờ xuyên đến một cuốn tiểu thuyết do người khác viết về mình mà cô vô tình đọc được mấy hôm trước.   Nội dung là lấy hình mẫu Nhan Nghiên ở đời thật đem vào truyện, kể về cuộc đời và sự nghiệp của cô từ lúc mới chập chững bước vào nghề cho đến khi nổi tiếng khắp nơi. Truyện còn tạo ra một chuyện tình đẹp như mơ của ảnh hậu Nhan Nghiên và tiểu minh tinh Bách Thần. Đây hẳn là một bộ truyện vô cùng sủng, ngọt và thú vị dành cho những fan yêu mến diễn viên Nhan Nghiên, muốn đẩy thuyền cô với anh ta.   Thế nhưng, thật không may, Nhan Nghiên không phải xuyên đến chính bản thân mình trong truyện mà là một vai nữ phụ phản diện đáng ghét nhất tên là Đường Đường.   Theo như nguyên tác, nhiều năm về trước, Đường Đường được mẹ phó thác cho ba nuôi nuôi dưỡng. Bởi mẹ cô cùng ba nuôi là thanh mai trúc mã, cùng lớn lên tại cô nhi viện. Ông vẫn luôn thầm yêu bà rất sâu đậm.    Vì thế, khi bà trở về tìm lại ông thì đã mang trong mình Đường Đường. Ông chẳng những không trách bà phản bội lời thề hứa khi còn trẻ mà ngược lại càng yêu thương và muốn bù đắp tất cả mọi thứ cho bà nhiều hơn.   Thế nhưng, sau khi sinh hạ Đường Đường cũng chính là lúc bà mất đi. Cứ thế, Đường Đường cùng ba nuôi hai người nương tựa lẫn nhau mà sống. Khi ấy, thế giới của cô gái nhỏ vẫn luôn ngập tràn tình yêu và hạnh phúc cho đến khi… người phụ nữ kia bước vào ngôi nhà của họ.   Bà ta lợi dụng lòng tin của ông và sự chân thành giả dối muốn giúp ông chăm sóc cho Đường Đường mà chấp nhận kiên nhẫn chờ đợi rất lâu. Đến khi ông mất thì bắt đầu ngược đãi và hành hạ Đường Đường.   Trở thành đứa nhỏ mà dường như bị cả thế giới bỏ rơi, Đường Đường đánh mất đi chân tâm của bản thân mình. Dần dần, cô trở nên hư hỏng, đua đòi và tâm tư toan tính xấu xa.   Thế nên, sau khi được nhận về Minh gia, có được thân phận tiểu thư hào môn và khối tài sản đáng mơ ước của chú nhỏ Minh Thiếu Diễm, Đường Đường đã có từng bước đi sai lầm.    Cô kiêu ngạo hung hăng gây chuyện thị phi khắp nơi. Cô còn nhìn trúng tiểu minh tinh Bách Thần mà ra sức mặt dày theo đuổi, không ngại dùng bất cứ thủ đoạn nào. Biết được chuyện tình cảm của Bách Thần và Nhan Nghiên, cô ôm hận muốn chia tách bọn họ. Khi ấy, cô tựa như muốn mọi thứ đều quay quanh mình, không hề để tâm đến bất kì lời cảnh báo nào của chú nhỏ…    Và rồi, khi cô tưởng mình đã nắm được tất cả cũng chính là khi, thân phận thật sự của cô bị vạch trần.    Chỉ một cái xoay người, Đường Đường đánh mất mọi thứ.   Sau một tai nạn kinh hoàng xảy ra, cô cứ thế chết đi, kết thúc vai trò phản diện của mình chỉ bằng vài ba dòng, không hơn không kém… đầy xót xa.    Biết được bản thân không thể là Nhan Nghiên như xưa nữa mà phải bắt đầu lại từ một thân phận mới tên Đường Đường, cô nhận ra mình nên đổi thay, sửa lại vận mệnh bi kịch trước khi quá muộn.    Đó chính là ôm chặt chiếc đùi vàng của chú nhỏ Minh Thiếu Diễm.    Chú nhỏ nói gì thì nghe đó, không được tranh cãi, biện luận, không cần tỏ ra thông minh che dấu. Tài sản bạc tỷ của chú nhỏ tuyệt đối không thể mơ tưởng tranh giành. Thân phận thiên kim của cô chỉ là giả, không cần ngu ngốc kiêu căng ngạo mạn. Và điều quan trọng nhất chính là phải tìm một vị trí trong trái tim chú nhỏ, để sau này không bị âm thầm giết chết…   Và thế là, người đã từng là ảnh hậu Nhan Nghiên sẽ bắt đầu lại với cuộc sống tuổi thanh xuân của cô gái nhỏ Đường Đường và công cuộc ôm đùi vạn năng ông chú nhỏ hờ của mình.   ***   Nhắc đến cái tên Minh Thiếu Diễm ở thành phố này, mọi người đều sẽ phải thốt lên hai chữ: CỰC PHẨM. Anh là người thừa kế duy nhất còn lại của Minh gia, nắm trong tay các công ty trong nhiều lĩnh vực. Ở anh toát ra hơi thở của quyền lực cùng sự lạnh nhạt đến đáng sợ vô cùng.    Mất tất cả người thân khi tuổi còn nhỏ, gánh trên vai trách nhiệm của người kế nhiệm rất sớm, con đường để anh đi đến vị trí ngày hôm nay không hề dễ dàng chút nào. Minh Thiếu Diễm còn là một người hà khắc, tàn nhẫn, và che dấu rất tốt. Anh luôn khiến cho đối phương không thể đoán được tâm tư của mình. Từng bước một nho nhỏ, cắn xé con mồi.   Đường Đường, chính là đứa cháu cũng là người thân duy nhất cùng chung huyết thống với anh. Anh không hy vọng cô gái nhỏ này sẽ đem đến cho mình điều gì. Anh chỉ mong, cô sẽ không vượt quá kiên nhẫn của anh là được.    Thế nhưng, Minh Thiếu Diễm không biết, ngày anh đưa Đường Đường về ngôi nhà của mình cũng là ngày anh để cô bước vào trái tim vốn dĩ lạnh lùng cô độc này.    Cô cháu gái nhỏ của anh không hề như những gì anh vốn nghĩ. Cô mềm mại, dịu dàng và ngoan ngoãn vô cùng. Cô nói với anh rằng, anh là chú nhỏ, là người thân duy nhất của cô. Ở thế giới này, cô chỉ có anh làm chỗ dựa. Cô muốn được đi học, muốn được làm diễn viên. Chỉ vậy thôi, đủ rồi.    Minh Thiếu Diễm bỗng thấy trái tim mềm lại, thì ra, có một người toàn tâm toàn ý ỷ lại vào mình lại ấm áp như vậy. Thế nên, anh cho phép cô cháu nhỏ từng bước đến bên cạnh mình. Cứ thế, vô tình lại cố ý, dung túng cô nhiều hơn.   Minh Thiếu Diễm đã từng có quãng thời gian vui vẻ bên bố mẹ và anh trai, cũng từng có thời gian chìm trong tăm tối khi họ rời đi. Và rồi, Đường Đường đến với thế giới của anh. Ban đầu, chỉ như cơn mưa nhè nhẹ lướt qua nơi này, rồi chẳng biết từ khi nào lại thấm ướt cả vạn vật, quyến luyến trong mỗi ngọn cỏ nhành cây.    Anh cảm thấy, một người có tất cả mọi thứ như anh, lại chỉ có một mình cháu gái nhỏ, cô muốn gì mà không được kia chứ. Thế nên, anh cho cô toàn bộ thế gian này.    Chỉ là anh không ngờ rằng, Đường Đường không những thông minh học giỏi, diễn xuất tốt mà còn là một người vô cùng tình cảm. Cô mỗi ngày đều sẽ vui vẻ kể chuyện thú vị cho anh nghe. Cô luôn quan tâm đến tâm trạng và mọi thứ của anh. Có cô ở bên, cuộc sống trầm tĩnh lạnh nhạt như vốn dĩ đã được tô lên những sắc màu tươi sáng. Ấm áp, dịu dàng và lưu luyến… vô cùng.   Thế nhưng, rung động của Minh Thiếu Diễm càng ngày càng lớn, lớn đến mức anh biết bản thân mình điên rồi, điên rồi mới có thể động lòng với cô cháu gái nhỏ này. Vì vậy, anh kiên trì kìm nén những bất ổn trong lòng, nghiêm túc nhìn nhận bản thân sai trái, điều trị tâm lý.    Nhưng mà, anh không biết vốn dĩ giữa họ không hề có bất kì mối quan hệ huyết thống nào. Anh vẫn luôn che dấu toàn bộ tình cảm của mình cho đến khi có người giúp anh tìm được chân tướng thật sự. Thì ra, anh có thể xem cô như một người con gái mà yêu thương chở che. Không cần kìm nén, không cần xóa bỏ, cũng không cần trốn tránh thêm nữa.   Bởi Đường Đường bé nhỏ, như ánh sao dịu dàng vô tình lạc vào bầu trời tăm tối nơi tim anh mất rồi, không rời đi được nữa.   Giống như đêm giao thừa năm ấy, Đường Đường đứng dưới trời tuyết rơi ngoài cửa sổ phòng anh, dùng giọng nói lưu luyến như cơn mưa nơi mặt hồ Giang Nam, chúc anh năm mới bình an vui vẻ… Đó là khoảnh khắc ấm áp nhất của cuộc đời anh.    Thời gian trôi lâu như vậy nhưng cuối cùng anh cũng tìm được một người để mình có thể nguyện ý vì người ấy mà làm tất cả rồi.   ***   “Xuyên thành quả tim nhỏ của nam xứng” là bộ truyện đầu tiên mình đọc convert của tác giả Tiểu Hài Ái Cực Đường và cảm thấy rất hay, đặc biệt đề cử cho mn cùng đọc ạ. Nội dung truyện là câu chuyện kể về ảnh hậu Nhan Nghiên từ đời thực xuyên vào bộ truyện được viết cho chính mình nhưng là vai nữ phụ phản diện Đường Đường, phải bắt đầu lại từ hai bàn tay trắng.    Thế nhưng, nhờ tài năng, sự thiên phú được tôi luyện từ kiếp trước cũng như những nỗ lực không ngừng để thích nghi hoàn cảnh mới, thay đổi vận mệnh của mình, cô ấy đã cho chúng ta thấy được rằng, dù ở bất kì vị trí nào, là tốt hay xấu thì mọi sự cố gắng của bạn đều có thể đem đến kết quả tốt đẹp.   Ban đầu, Đường Đường chỉ muốn ôm chiếc đùi vàng của chú nhỏ Minh Thiếu Diễm một chút để có thể tránh thoát khỏi kiếp nạn định sẵn. Nhưng dần dần những quan tâm ấy lại biến thành chân thành và thật tâm, bởi vì cô nhận ra, thế giới này chỉ có anh là người duy nhất đối xử tốt với cô mà thôi. Thế nên, cô nguyện ý dùng tình yêu của mình bù đắp lại tất cả.   Minh Thiếu Diễm trong nguyên tác chính là nam phản diện vô cùng có công lực, chính tay anh đã từng bước thúc đẩy cái kết bi thương của nữ phụ Đường Đường kiếp trước. Con người anh, tâm tư lạnh nhạt, tàn nhẫn lại giỏi che dấu. Rất khó để có thể bước đến gần anh chứ đừng nói là tim anh.    Thế nhưng, Đường Đường lại là ngoại lệ. Có lẽ, bởi vì trong những khoảnh khắc tưởng chừng như giản đơn, cô đã chạm vào nơi mềm mại nhất của anh. Thế nên, anh dung túng và cho cô có cơ hội đến bên mình, rồi cứ thế ôm chặt cô, giam giữ mãi mãi.    Tình cảm của anh và cô là tình cảm được tích luỹ qua những tháng ngày dài, cảm nhận được hơi ấm và sự tin tưởng mà từng bước tiến về phía nhau. Thế nên, nó vô cùng bền bỉ và sâu đậm.    Tác giả cũng viết khá chi tiết những mảnh ghép được quan tâm trong thế giới showbiz như gameshow, đóng phim, quay quảng cáo… Ở nơi thị phi này, mỗi người đều có những toan tính cho riêng mình, đôi khi lại biến bản thân trở nên xấu xa lúc nào không hay. Thế nhưng, vẫn có những con người mang trái tim chân thành thiện lương và tài năng để đánh bật lại tất cả, nắm lấy hào quang và tỏa sáng rực rỡ.   Vì vậy, nếu bạn thích một câu chuyện xuyên sách, thay đổi vận mệnh, có nói đến những điều đầy kích thích xảy ra trong giới showbiz và tuyến nhân vật nam nữ chính cường, giỏi cùng tình cảm sủng sạch ngọt, không ngược chút nào thì đây hẳn là bộ truyện dành cho bạn nhé.   Mong có bạn sẽ nhận edit bộ này cho mn cùng đọc ạ.  _____   #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Ngươi có phải hay không muốn tức chết ta, ngươi nói có phải hay không, có phải hay không!” “Phía trước truy Bách Thần bị Bách Thần fans mắng lên hot search, màn ảnh giảm một đống lớn, ngươi còn không có trường trí nhớ đúng không? Hiện có đầu óc nước vào lại chọc Nhan Nghiên fans, Nhan Nghiên cái gì thân phận người nào khí, còn nói phải làm tiếp theo cái Nhan Nghiên, đừng tưởng rằng lớn lên xinh đẹp liền có nhân gia mệnh, giới giải trí nhất không thiếu chính là một khuôn mặt! Ta là đổ mấy đời mốc ký ngươi cái này không đầu óc yêu tinh hại người, còn tới đón ngươi? Cút đi! Lão tử hiện tại xem đều không nghĩ xem ngươi liếc mắt một cái!” Nhan Nghiên vừa mới tỉnh lại, nghe được di động chấn động theo bản năng tiếp lên, đã bị đổ ập xuống một hồi mắng to, trong lúc nhất thời có chút mộng bức. Từ khi xuất đạo đến bây giờ, nàng đỏ mười mấy năm, còn không có ai chán sống dám như vậy mắng nàng? Hơn nữa này đoạn lời nói như thế nào như vậy quen tai? Lấy qua di động muốn nhìn một chút là cái nào táo bạo ca to gan như vậy, kết quả nhìn mãn nhà ở màu hồng phấn, cùng với bọc hồng nhạt di động xác di động, Nhan Nghiên lặng im ba giây đồng hồ sau, rốt cuộc nhớ tới vì cái gì quen tai. Này không phải ngày hôm qua trợ lý cường đẩy cho nàng đồng nghiệp tiểu thuyết một đoạn tình tiết sao! Nhan Nghiên gần nhất giấc ngủ không thế nào hảo, trợ lý chanh chia nàng một quyển tiểu thuyết, vừa thấy là chính mình đồng nghiệp văn, hơn nữa là chính mình cùng quăng tám sào cũng không tới tiểu thịt tươi cp, Nhan Nghiên không hề nghĩ ngợi cự tuyệt. Chính là chanh thề với trời này bổn văn hành văn hảo cốt truyện hảo, nhân vật hoàn nguyên cự cự cự đẹp, nàng phía trước phía sau đã nhìn bảy biến. Nhan Nghiên thật sự không dám tín nhiệm chanh thẩm mỹ, nhưng thật sự mất ngủ ngủ không được, tả hữu không có chuyện gì Nhan Nghiên vẫn là mở ra này bổn đồng nghiệp văn. Coi như trợ miên, xem phía trước Nhan Nghiên là như vậy tưởng. Kết quả, hoàn toàn không sát trụ. Chuyện xưa là thật sự cẩu huyết, nhưng là ngăn không được chính là kích thích, làm đồng nghiệp văn nữ chủ Nhan Nghiên, thư trung nhân thiết so với trong hiện thực càng thêm ngưu bức. Có thể nói sách giáo khoa kỹ thuật diễn, tinh thông mười hai quốc ngữ ngôn, chỉ số thông minh 150, xào cổ tài sản thượng trăm triệu, trò chơi đánh tới 88 viên ngôi sao, tình yêu đào hoa nhiều đóa khai, sự nghiệp thắt cổ đánh sở hữu cả trai lẫn gái. Sảng lôi sảng lôi. Trong đó nhất hấp dẫn Nhan Nghiên, là một cái kêu Đường Đường nữ xứng. Đường Đường là cái giả thuyết nhân vật, diện mạo dáng người hoàn mỹ đến không thể càng hoàn mỹ, hoàn toàn thuyết minh cái gì là thiên sứ khuôn mặt ma quỷ dáng người, không chỉ có như thế, Đường Đường hậu trường càng là vô cùng cường ngạnh. Mà nàng cùng vai chính Nhan Nghiên mâu thuẫn đến từ chính nam chính, Đường Đường cuối cùng thích thư trung nam chủ, cũng chính là Nhan Nghiên không lớn quen thuộc vị kia tiểu thịt tươi. Thật đáng buồn ai chính là, tiểu thịt tươi lại chỉ thích Nhan Nghiên. Vì thế bị cự tuyệt Đường Đường phát cuồng, ghen ghét làm nàng bắt đầu điên cuồng nhằm vào Nhan Nghiên, đoạt tài nguyên, thề muốn so Nhan Nghiên càng hồng. Chính là, làm nữ chính Nhan Nghiên, lại bằng vào tinh vi kỹ thuật diễn, cao thượng phẩm cách chờ treo lên đánh Đường Đường, chinh phục người xem cùng với một chúng nam chính nhóm, thành danh xứng với thực quốc dân nữ thần. Hồng bất quá Nhan Nghiên Đường Đường càng thêm tẩu hỏa nhập ma, vì vặn đảo Nhan Nghiên dùng bất cứ thủ đoạn nào, mượn dùng sau lưng thế lực rốt cuộc đem Nhan Nghiên đẩy vào vũng bùn. Nhưng chính là lúc này, xoay ngược lại tới!   Mời các bạn đón đọc Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Xứng của tác giả Tiểu Hài Ái Cật Đường.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

NewYork Thập Tam Nhai
Thân phận thật sự của tiểu thụ là một thành viên trong  gia tộc Brando Mafia Ý, nhưng cũng chỉ là thành viên bình thường không gì đặc biệt lắm chỉ là một thành viên Mafia bình thường. Từ nhỏ đã lãnh khốc vô tình, trà trộn vào tầng lớp xã hội. Tiểu công là trưởng tử của một đại gia tộc phong kiến Trung Quốc, từ nhỏ đã ra sức học hành tại Mĩ, phụ thân là người Hoa duy nhất làm nghị viên chính phủ ở New York. Là một người tâm ngoan thủ lạt, bất động thanh sắc. *** New York thập tam nhai có motifs nhân vật khá quen thuộc. Brent là đứa trẻ lớn lên ở khu ổ chuột. Hoàn cảnh gia đình đã rèn giũa cậu trưởng thành từ rất sớm, do đó tham gia vào giới tội phạm cũng nhanh. Eward là con trai của một chính trị gia người Trung Quốc. Giữa New York loạn lạc này, hai người ở hai thế giới khác hẳn nhau, nhưng ngay từ lần đầu tiên khi bắt gặp Brent đang loay hoay bên xe của mình, Eward đã nhất kiến chung tình. Tình cảm của Eward những chương đầu được thể hiện rất mờ nhạt. Brent lại quá cứng cỏi, khăng khăng không thừa nhận mình thích Eward. Lúc đọc phần đầu, tôi đã cảm thấy hơi ngạc nhiên, vì Sát Na Phương Nhan lại cho xây dựng một tình yêu mờ nhạt đến như vậy. Nhưng đọc kĩ mới thấy, sự mờ nhạt đó thực ra rất sâu sắc. Hai người đều rất mạnh mẽ, không chịu cúi mình trước đối phương. Nếu khi bắt gặp Brent ở cùng Vivian, Eward chỉ cần nói một câu "ta yêu ngươi", chắc rằng Brent cũng sẽ thổ lộ. Nhưng là, Eward lại không làm như thế. Vì Eward không làm như thế, nên Brent đành dùng đủ mọi lẽ nhằm làm Eward rời đi. Cuối cùng Eward lại chỉ ôm ngực, lạnh lùng nói một câu :"Bé cưng, ngươi thật vô tình". Sau đó liền thẳng tay giết Vivian. Trích chương 45 : ““Ta về sau, đem mỗi người ngươi chạm qua đều hành hạ đến chết.” Thiện lương cái gì? Ta không biết. Ta đã sớm nhắm lại đôi mắt thiện lương, ta chỉ tồn tại trong bóng tối, bắt đầu từ ngày đầu tiên gặp gỡ ngươi. ... Nàng sớm nên biết kết cục này.” Nàng từ lần đầu tiên chạm đến ngươi, liền nhất định sẽ trở thành một đống xương trắng." New York thập tam nhai có cốt truyện phát triển chậm, nhưng càng đọc càng thấy lôi cuốn. Cách Eward yêu Brent đúng là không thể tưởng tượng được. Từ đầu đến cuối, mãi mới có một câu Eward nói yêu Brent, lại là lúc Brent đang chuẩn bị nhảy xuống sông, hai người lại lỡ mất hai năm. Hai năm này còn dài hơn những năm Brent ở trong tù để chạy trốn tình yêu của Eward. Eward thể chất không được tốt, nhưng bất luận Brent làm hắn bị thương, thậm chí một dao suýt cướp đi mạng của hắn, khi trở về, câu đầu tiên Eward nói với Brent vẫn là. là ta thân ái là ta. Vẫn là một cử chỉ dịu dàng như vậy. Khi Eward dịu dàng ôm lấy Brent, đưa tay chạm vào vết thương của cậu, hỏi Brent, có đau không ? Khi Brent khịt khịt mũi trả lời, đau lắm, hàng rào phòng bị trong lòng cậu được dỡ bỏ, họ đã thực sự ở bên nhau. Mâu thuẫn tâm lí nhân vật xây dựng rất đặc sắc. Brent rất yêu Eward, nhưng đồng thời cũng sợ hắn. Eward rất yêu Brent, lại dùng bạo lực để bắt cậu ở bên. Nhưng theo tôi, bạo lực đó của Eward là một cách thể hiện sự dịu dàng của riêng mình. New York thập tam nhai rất hay, nhưng phần đầu không lôi cuốn lắm, mạch truyện hơi chậm nên có sẽ không dễ gây hứng thú với những bạn thích nắm bắt tình tiết nhanh chóng. Nhưng hãy kiên nhẫn, đây là một bộ rất đáng đọc. ---------------- Review by Ám Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 Des by Ngọc Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc NewYork Thập Tam Nhai của tác giả Sát Na Phương Nhan.
Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em
“Khâu Lê cũng không biết nên tìm chủ đề gì để nói với anh. Trước kia, bất kể chuyện gì liên quan đến anh cô cũng đều quan tâm, ngay cả chuyện bữa sáng yêu thích của anh là gì cô cũng phải tìm mọi cách để dò hỏi bằng được, cứ như thể biết được bữa sáng yêu thích của anh là thành tựu lớn nhất đời cô. Sau đó cô đi hơn nửa vòng cái thành phố Bắc Kinh này chỉ để tìm đến cửa hàng ăn sáng mà anh thường lui tới, gọi một phần bữa sáng anh thường ăn. Chỉ một việc nhỏ như vậy thôi cũng đủ khiến cô vui vẻ cả ngày. Giờ ngẫm lại, hết thảy đều thật đẹp đẽ. Đối với cô mà nói, Cố Diễm là liều thuốc phiện, còn cô lại là con nghiện. Quá khó để có thể từ bỏ. Sau đó anh có bạn gái, cô cũng chủ động từ từ rời xa anh... […] Trái tim anh còn lạnh hơn cả sông băng, điều này cô vốn đã biết. Ít nhất là cho tới giờ, chưa có bất cứ chuyện gì hay bất cứ ai có thể khiến anh mất đi lý trí. Nhưng phụ nữ đều thích tự lừa dối bản thân, cô cũng chẳng phải ngoại lệ. Cô vẫn luôn cho rằng đối với anh, cô có chút gì đó đặc biệt hơn, thế nên khi nãy cô vẫn không thể ngăn mình ôm chút hy vọng. […] Có lẽ trong lòng anh hình ảnh của cô vẫn mãi là như vậy. Thích gì làm nấy, nông nổi, không có chí tiến thủ. Thậm chí là... vô dụng.” Tôi chưa từng đọc truyện của Mộng Tiêu Nhị nhưng vẫn quyết lao vào “Bởi vì vừa lúc gặp được em” chỉ sau đoạn trích này. Biết sao được, tôi luôn có sự đồng cảm rất lớn với những cô gái chủ động theo đuổi người mình yêu, tất nhiên, có người đàn ông xứng đáng, có người không. May sao, Cố Diễm xứng đáng. Khâu Lê yêu Cố Diễm từ lâu lắm rồi, lâu tới mức cảm tưởng như cô đã yêu anh cả cuộc đời. Hay có lẽ phải nói, cuộc đời Khâu Lê chỉ thực sự bắt đầu từ khoảnh khắc cô gặp được Cố Diễm. Một buổi chiều đẹp trời trong con ngõ nhỏ, một cô bé đứng khóc nhè được một cậu bé dắt tay đưa về nhà. Cô bé nhìn que kem trên tay cậu với ánh mắt thèm thuồng, đáng thương tới mức cậu bé vốn tính cách lạnh nhạt cũng không thể kìm lòng mà nhường cho cô bé que kem. Buổi chiều hôm đó, Khâu Lê tay cầm que kem, tay túm vạt áo của Cố Diễm, bước đi trong con ngõ nhỏ. Nhiều năm sau đó, cũng là Khâu Lê một mình lặng lẽ đứng trong bóng tối khóc nức nở. Anh Cố Diễm của cô không đợi cô. Anh nói anh thích những người phụ nữ trưởng thành. Vậy sao anh không thể đợi cô thêm một chút, đợi cô đủ trưởng thành, chín chắn để sánh bước bên anh? Khi yêu một ai đó, con người ta rất dễ tự huyễn hoặc bản thân mình. Giống như Khâu Lê, cô từng nghĩ yêu Cố Diễm khiến cô hạnh phúc biết bao nhiêu, có những người bạn chung với anh, được nghe những câu chuyện về anh, được biết thêm về anh, thỉnh thoảng được gặp anh, vòi vĩnh anh như những ngày còn nhỏ. Thế nhưng Khâu Lê không biết là vô ý hay cố tình, luôn quên đi những nỗi buồn thương và thất vọng khi Cố Diễm lạnh nhạt với cô. Cô tự nhủ rằng tính cách anh vốn lạnh nhạt, không chỉ với cô mà với tất cả mọi người. Cho tới một ngày, anh có bạn gái. Hoá ra chẳng phải Cố Diễm lạnh nhạt với tất cả mọi người. Anh chỉ lạnh nhạt với người mà anh không yêu mà thôi. Ba năm sau đó là quãng thời gian Khâu Lê chạy trốn khỏi tình yêu cô dành cho Cố Diễm. Cô bước ra khỏi vòng tay che chở của gia đình, quyết trở thành người phụ nữ độc lập, trưởng thành, mạnh mẽ. Cô bận rộn trở thành hình mẫu phụ nữ lý tưởng của anh để tự khiến mình quên đi anh. Nếu hỏi Cố Diễm có cảm nhận được sự trống vắng khi Khâu Lê đột ngột rời đi không, câu trả lời ắt hẳn là Có. Cô nhóc ồn ào bám theo anh từ nhỏ tới lớn đột nhiên biến mất, sao anh lại không có cảm giác gì được. Nhưng cảm giác đó không đủ rõ ràng và mãnh liệt để khiến anh bận tâm tìm hiểu thêm. Cho tới một ngày cô trở lại. Cô nói cô thích anh, thích anh lâu lắm rồi. Thích tới mức phải dùng một túi gừng để kiếm cớ gặp anh. Nếu vậy, hãy để anh thử thích cô đi. *** Cố Diễm là một kiểu nam chính mà tôi chắc chắn không thích nhưng lại chẳng thể ghét. Nói sao nhỉ, thực ra anh không sai. Anh không sai khi tính cách anh vốn trầm tĩnh và lạnh nhạt. Anh không sai khi không nhận ra tình cảm của Khâu Lê. Anh càng không sai khi cố gắng làm mọi thứ mà anh nghĩ là tốt nhất cho người con gái anh yêu. Cố Diễm là một người lý trí, hoặc phải nói là quá mức lý trí. Khâu Lê nói thích anh, anh cảm thấy dường như mình cũng có tình cảm với cô, vậy nên anh tiến tới. Và một khi đã bắt đầu chuyện gì, anh sẽ cực kỳ nghiêm túc với nó. Cách anh yêu Khâu Lê rất nghiêm túc, chân thành và không kém phần mãnh liệt. Vì cô, anh có thể chú tâm săn sóc từ những thứ nhỏ nhặt nhất. Vì cô, anh luôn không ngừng lo nghĩ, trăn trở. Thế nhưng, có đôi khi Cố Diễm lại quên mất rằng Khâu Lê đã không còn là cô bé mè nheo phá giấc ngủ trưa của anh nữa. Cô có chính kiến, có ý chí, có lý tưởng của riêng mình. Thứ mà Khâu Lê cần không phải là một con đường do anh trải sẵn mà là con đường cô cùng anh bước đi. Tôi thừa nhận, với cái cách mà Mộng Tiêu Nhị tháo gỡ nút thắt cho câu chuyện này, bất kỳ cô gái nào ở vị trí của Khâu Lê cũng sẽ cảm động. Nhưng từ góc nhìn của một người ngoài cuộc, tôi lại không thể đồng tình với cách yêu của Cố Diễm. Nhưng dù thế nào, tôi cũng mừng cho Khâu Lê. Cô ấy yêu một người với tất cả trái tim mình, đổi lại người ấy dành tặng cho cô tất cả những gì anh ấy có. Giống như nhiều năm về trước, trong con ngõ nhỏ, anh dành tặng cho cô que kem duy nhất của mình, nắm tay đưa cô trở về nhà. _____________ " ": là những phần được trích dẫn từ bộ truyện theo bản edit của người viết review. Đoạn trích đã được chỉnh sửa để phù hợp với nội dung bài review. Review by #Nhã Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em của tác giả Mộng Tiêu Nhị.
Thân Ái Đối Phương Biện Hữu
Trần Mịch Ngôn: “Sư tỷ, em muốn gì chị đều đáp ứng sao?” Trình Yểu: “Nếu tôi có.” Nếu có, tôi sẽ cho cậu. Đôi mắt đen thẫm của Trần Mịch Ngôn dấy lên ánh lửa. Anh bắt lấy tay cô, giữ chặt trong lòng bàn tay. Trình Yểu cúi đầu nhìn anh, không nhúc nhích. Vào giờ khắc này, Trần Mịch Ngôn không nghĩ được gì, tới lúc ý thức được thì lời nói đã bật ra khỏi miệng. Trần Mịch Ngôn: “Tôi muốn em.” Nam chính Trần Mịch Ngôn từng thích thầm sư tỷ của mình những năm đại học, thật tiếc là chưa kịp nói thì nghe tin người ta đã có người yêu nhiều năm rồi, tốt nghiệp rồi sẽ cao chạy xa bay ra nước ngoài, kết hôn, sinh con... cứ thế anh trai ôm niềm đau đến mức hai mấy tuổi đầu vẫn còn là trai tân từ tâm đến thân. Một lần theo cô em họ để gặp mặt tiểu tam thì gặp lại gặp người mà mình thầm thương trộm nhớ bấy lâu. Từ vài lần tình cờ, đến cố ý tiếp cận sư tỷ này, khổ nỗi cô nương não quá kém, anh trai này chỉ còn mức quẫn, thậm chí nhụt chí định từ bỏ. Cả thế giới đều biết anh trai này có ý với vị sư tỷ này, thế là nhờ sự mai mối của em họ mà họ ngày càng gần, thế mà anh khờ quá, đến thổ lộ cũng sợ người ta bỏ chạy mất. Được có mặt tiền đẹp, lại ôn nhu săn sóc, biết nấu ăn, quan tâm, thấu hiểu lòng người, chị gái này cũng siêu lòng. Tình cờ gặp tai nạn, anh che chở cho chị thế là đành phải lấy danh chăm sóc người cứu mạng mình, làm anh trai thụ sủng nhược kinh, mặt dày đòi người. Ok fine, nhà gái đồng ý, thế là yêu nhau mấy ngày đã dụ trai nhà người ta lên giường. Ai ngờ ngay sáng hôm sau, anh trai hớn hở đi mua đồ ăn sáng thì chị ta đã bỏ chạy lấy người. Quá nhọ cho anh ???? Nữ chính Trình Yểu, vô tâm vô tính, não cá vàng không thể hơn. Biến cố gia đình, khiến cơ thể bị trúng độc, đến nỗi từng bị trầm cảm, bị mù, giác quan không hoàn chỉnh, không còn vị giác, thậm chí nhiều lúc không thể kiềm soát được cảm xúc, đến nỗi cũng có khả năng không thể sinh con, trí nhớ ngày một kém, chỉ sợ ngày nào đó sẽ không còn biết gì nữa. Bị “tiểu thịt tươi” này quấn lấy thì cũng đã động tâm, nhưng chỉ sợ lỡ dở người ta nên cố tình trốn tránh nhưng cuối cùng cũng bị tóm về. Đương lúc tình yêu nở rộ thì gặp lại tình cũ của Trình Yểu, tưởng rằng không nhớ nhưng khi gặp lại kí ức lại ùa về. Duyên phận chó má, bạn trai cũ của người yêu lại là sư huynh trường cũ, anh nam chính đau thương một phen. Yên tâm, tác giả là mẹ đẻ mà, làm gì có chuyện dao động khi gặp tình địch chứ. “Trần Mịch Ngôn nắm chặt tay, gân xanh nổi lên mu bàn tay: “Anh không có cơ hội.” Đôi mắt ửng đỏ, anh gằn từng chữ nói với Lộ Hứa: “Là chính anh không bảo vệ cho cô ấy, sáu năm trước tôi không có lập trường, nhưng bây giờ thì không, cô ấy là của tôi.” Anh gắt gao, nhìn chằm chằm Lộ Hứa: “Lộ sư huynh, cô ấy đã là của tôi.” Cuối truyện, Trình Yểu biết mình có thai, lo lắng được mất, không dám nói ra vì sợ anh có gánh nặng. Ai ngờ lại sảy mất đứa bé, không rõ là trút được gánh nặng hay càng thêm day dứt, khi lấy thai nhi ra khỏi, đã là thai thanh hình, nhưng thai đầu bị biến dạng từ chất độc từ cơ thể người mẹ. Người đàn ông ấy vẫn muốn kết hôn với cô, dù có truyện gì xảy ra, vẫn luôn là bờ vai cho cô dựa vào. Truyện thực tế, tiểu tam, tình cũ xuất hiện quá mờ nhạt, không có gì đáng nói. Gia đình nam chính toàn người tốt, tâm lí, dù nam chính là trưởng tôn nhưng suy nghĩ nhiều cho con trai, để tự con quyết định. Kết truyện với mình là HE, chủ tiếc đến hoàn chính văn không rõ liệu cô ấy còn có thai được không, nhưng hai người bên nhau, có bạn bè, người thân bên cạnh là đủ rồi. P/s: Các nhân vật trong truyện của Quân Ước luôn mạnh mẽ dù ở trong hoàn cảnh khó khăn thế nào, dù có người bị điếc, bị người ta rũ bỏ, bị mất vị giác hoặc mối quan hệ với gia đình thường không tốt đẹp.... đến cuối mỗi truyện cũng không đề cập đến liệu câu chuyện về sau ra sao nhưng mình vẫn luôn cảm thấy ấm áp. Vì ở đó có những người đàn ông dịu dàng, có thể anh ta không giàu có nhưng anh ta biết quan tâm đến người yêu, người vợ của mình. Có những người bạn trọng tình trọng nghĩa, thậm chí dù truyện có ngược đôi nam nữ chính thế nào mình vẫn cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc thay cho các nhân vật. Hi vọng tương lai tốt đẹp sẽ lại. Review bởi: Nguyễn Xuân Phương - fb/hoinhieuchu *** Trích đoạn: Trần Mịch Ngôn: “Sư tỷ, em muốn gì chị đều đáp ứng sao?” Trình Yểu: “Nếu tôi có.” Nếu có, tôi sẽ cho cậu. Đôi mắt đen thẫm của Trần Mịch Ngôn dấy lên ánh lửa. Anh bắt lấy tay cô, giữ chặt trong lòng bàn tay. Trình Yểu cúi đầu nhìn anh, không nhúc nhích. Vào giờ khắc này, Trần Mịch Ngôn không nghĩ được gì, tới lúc ý thức được thì lời nói đã bật ra khỏi miệng. Trần Mịch Ngôn: “Tôi muốn em.” Bột: Truyện này tác giả không đề văn án, chỉ đề ngày bắt đầu mở hố và tên các nhân vật nên tớ sẽ trích một đoạn trong truyện như trên coi như giới thiệu nhé. Vừa đọc xong convert máu quá đăng lên trước :”> Bao giờ Thâm Tình hòm hòm tớ bắt đầu làm Thân Ái. Truyện này cũng tình chị em, nam chính Trần Mịch Ngôn yêu sư tỷ của mình là Trình Yểu. Đọc truyện nhiều lúc thấy xót xót cho Trần Mịch Ngôn, vì cách anh yêu vừa dịu dàng, thận trọng, bao dung lại vừa tự ti, lo sợ. Nãy đọc đến đoạn ngủ xong một đêm, Trình Yểu biến mất bỏ Trần Mịch Ngôn lại, anh tỉnh dậy không thấy người đâu thì gấp muốn chết, sau đuổi tới nơi vừa gặp một cái không nhịn được mắt phiếm đỏ mà thấy rõ tội, chỉ muốn bảo: “Ngôn Ngôn về đây em thương!!!” *=))* Đọc truyện của Quân Ước lúc nào cũng khiến tớ thấy ấm áp, dù truyện này không hẳn là HE trọn vẹn, nhưng tớ nghĩ cái kết này là hợp lý. Kết truyện Trình Yêu và Trần Mịch Ngôn ở bên nhau, còn câu chuyện sau đó của họ thì mỗi người hãy đọc, cảm nhận và vẽ lên “phiên ngoại” cho riêng mình nhé. Mời các bạn đón đọc Thân Ái Đối Phương Biện Hữu của tác giả Quân Ước.
Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Ninh Thu Thu ở kiếp thứ nhất vừa mới bước chân vào showbiz, hăng hái làm việc với giấc mộng có một ngày được trở thành nữ chính. Nào ngờ, vai chính thì chưa thấy đâu, mở mắt ra, cô đã bị đưa đến một thế giới xa lạ, trở thành một đệ tử của môn phái tu chân. Ninh Thu Thu tự nhận bản thân không có bản lĩnh gì, bảy năm ở nơi này, thành tựu lớn nhất mà cô đạt được là học được thuật vẽ bùa. Thế rồi, trong một lần hỗn chiến, Ninh Thu Thu lại bị đám thần thú đánh chết. Lần nữa mở mắt ra, Ninh Thu Thu phát hiện bản thân lại xuyên không rồi! Lần này, Ninh Thu Thu xuyên vào một cuốn sách, trở thành vai nữ xinh đẹp ác độc, cậy quyền, cậy thế, cậy có hôn ước đi phá đám tình yêu của nam nữ chủ. Kết cục, khỏi phải nói cũng biết có bao nhiêu bi thảm, không chỉ táng gia bại sản, còn phải ủy khuất gả cho một lão trung niên có sở thích SM, cuộc đời từ đây chỉ toàn là bóng tối. Ninh Thu Thu không muốn đi theo con đường của “nữ phụ phản diện” trong nguyên tác, dù sao cũng coi như đã sống qua hai kiếp, cô hiểu rõ thứ gì là quan trọng. Vì thế, việc đầu tiên cần làm sau khi tỉnh lại chính là hủy hôn với “nam chủ”, còn nhất quyết phải gả cho anh trai người thực vật của nam chủ - Triển Thanh Việt. Bởi vì, trong một lần tình cờ đầy bất ngờ, Ninh Thu Thu phát hiện ra “anh trai nam chủ” này mang phù thể*, là thể chất cực kỳ đặc biệt để dưỡng phù. Mà đối với Ninh Thu Thu, việc tìm được phù thể không khác gì việc tìm thấy “bàn tay vàng” cho mình. Bởi vì sau khi xuyên đến nơi này, những tấm phù mà cô vẽ ra, chỉ có hiệu lực khi được nuôi dưỡng bên cạnh người mang thù thể như Triển Thanh Việt. Mục tiêu đã được xác định, tất nhiên Ninh Thu Thu sẽ chẳng chần chờ thêm nữa, bằng bản lĩnh sống hai đời cộng thêm tuyệt chiêu “làm nũng” của nguyên chủ, cô đã thành công thuyết phục ông Triển cùng ba mẹ, đồng ý cho cô chuyển vào nhà họ Triển, trở thành cô vợ “xung hỉ” cho Triển Thanh Việt. Dù sao thì, Triển Thanh Việt cũng được coi là “đùi vàng” để cho Ninh Thu Thu bám vào, cuộc đời này, muốn thuận buồm xuôi gió, tất phải cần có anh chống lưng. Vậy nên, cô dùng hết bản lĩnh vẽ phù học được trong suốt bảy năm ở tu chân giới, để vẽ ra một loại bùa có thể khiến cho Triển đại thiếu gia tỉnh lại. Đồng thời, ở thế giới này, Ninh Thu Thu phát hiện bản thân nguyên chủ cũng lăn lộn trong giới giải trí. Mà việc này, vừa hay là công việc duy nhất mà cô có thể biết được ngoài vẽ bùa. Vì thế, trong sự xô đẩy của hoàn cảnh và vận mệnh, Ninh Thu Thu phải bước trên con đường phấn đấu vì vị trí ảnh hậu, đồng thời cứu vớt “anh trai người thực vật của nam chủ.” Bằng skills vẽ bùa tuyệt đỉnh, Ninh Thu Thu rốt cuộc cũng khiến “ông xã” của mình tỉnh lại. Thế nhưng, bản thân Ninh Thu Thu đã quên mất, người mà cô gả cho, trước khi trở thành người thực vật cũng từng là một nhân vật “phong vân”, là chủ tịch tập đoàn Trác Sâm bên ngoài đạo mạo bên trong phúc hắc. Cho dù chưa hồi phục hoàn toàn, Triển đại công tử cũng có đủ ba mươi sáu kế để “trị” cô vợ từ trên trời rơi xuống của mình. Vì vậy, có thể nói, tháng ngày sau khi trở thành bà Triển của Ninh Thu Thu chính là: nỗ lực diễn xuất, không chỉ trước màn ảnh mà còn trước mặt Triển Thanh Việt. Vận dụng mọi tuyệt chiêu để chống đỡ sự tấn công kèm thêm thả thính của ông Triển. Cuộc chiến này cụ thể ra sao thì mời bạn đọc truyện để tìm hiểu thêm nhé  *** Ninh Thu Thu trong nguyên tác là một tiểu thư nhà giàu điêu ngoa, vì si mê Triển Thanh Viễn - nam chủ trong nguyên tác, mà làm đủ việc xấu, cuối cùng chỉ có thể nhận lấy cái kết chẳng tốt đẹp gì. Cũng may lúc Ninh Thu Thu xuyên đến, nguyên chủ cũng chưa làm ra hành động điên cuồng quá đáng gì, cũng chưa tạo nghiệp đến mức để bị quật. Vì vậy, để bảo vệ bản thân, Ninh Thu Thu của hiện tại chỉ có thể nỗ lực bẻ lái, biến vận mệnh của thân thể này rẽ sang một hướng khác. Ninh Thu Thu sau khi xuyên đến là người đã trải qua hai kiếp. Kiếp thứ nhất, cô là một diễn viên chưa kịp có tên tuổi, nhưng còn chưa kịp nhận vai chính nào đã bị vận mệnh đá đến thế giới tu chân. Kiếp thứ hai, Ninh Thu Thu thực sự không giống như các đồng nghiệp xuyên không khác, học được bản lĩnh lớn, khiến thiên địa rung chuyển. Tất cả những gì cô học được là vẽ bùa, tăng cường sức khỏe. Sau đó, trong một lần hỗn chiến, cô bị thần thú đánh chết, xuyên đến thế giới này. Ở đây, Ninh Thu Thu vẫn không được trang bị thêm skills mới, đến cái bản lĩnh vẽ bùa cũng phải dựa vào Triển Thanh Việt mới phát huy được. Có thể nói, nữ chính Ninh Thu Thu là một cô gái xuyên không khá bị thảm, không có bàn tay vàng, không có hệ thống, tất cả những gì cô có là bản lĩnh và kinh nghiệm đã sống qua hai kiếp của bản thân. Thế nhưng, chính điều này lại tạo ra một Ninh Thu Thu chân thực, thông minh, khéo léo, biết dùng cái “đầu” để suy nghĩ và xử lý các tình huống chứ không phải một bánh bèo lúc nào cũng gặp may, được giúp đỡ. Tất cả những gì mà Ninh Thu Thu có ở kiếp này, là do cô ấy tự phấn đấu để có được. Cách xử lý các mối quan hệ của cô cũng rất hợp lý và thú vị. Cô dứt khoát trong chuyện tình cảm, ân oán rõ ràng, người nào tốt cô ấy sẽ đối xử càng tốt hơn, người nào có ý xấu, xin lỗi, cô cũng không phải thánh mẫu, không thể tha thứ được. Về phần “anh trai người thực vật” của “nam chủ” Triển Thanh Việt, mặc dù giai đoạn đầu anh chỉ nằm một chỗ, mặc cho Ninh Thu Thu “lăn lộn”, ép uống đủ thứ nước phù, lại còn bị cô chiếm không ít tiện nghi. Thế nhưng, từ giây phút anh mở mắt tỉnh lại, bản lĩnh của “một con sói” lập tức được thi triển. Triển đại thiếu gia mặt ngoài là người đứng đắn, nhưng thực chất lại là người thù dai lại cực kỳ phúc hắc. Cho dù là lúc chỉ có thể nằm trên giường, anh vẫn có đủ cách để sửa trị cô vợ láu cá Ninh Thu Thu, cậu em trai bướng bỉnh Triển Thanh Viễn hay cô người yêu thực dụng (cũng là nữ chủ trong nguyên tác) của Triển nhị thiếu. Tớ thích cách tác giả miêu tả quá trình hồi phục của Triển đại thiếu. Đây là một quá trình dài, yêu cầu không chỉ sự nỗ lực về thể xác mà còn cả về tinh thần của một người. Triển Thanh Việt dù có bản lĩnh “một tay che trời”, nhưng cũng chỉ là một con người, sẽ cảm thấy không thể chịu được, cũng sẽ cảm thấy áp lực về tâm lý, sẽ cần một người ở bên cạnh để san sẻ và chăm sóc cho anh. Mặc dù Triển Thanh Việt đã đi qua gần ba mươi nồi bánh chưng, nhưng trong chuyện tình cảm kỳ thực rất ngây thơ, cách nói chuyện luôn luôn khiến cho bà xã của mình tức muốn hộc máu, còn không ít lần bị bà Triển cho vào danh sách đen. Sau này, dưới sự giúp đỡ của em trai và anh trợ lý lạnh lùng (cũng đầu gỗ không kém trong chuyện tình yêu), Triển đại thiếu cũng học được cách “thả thính” bà xã của mình. Ngoài cặp đôi chính, các nhân vật phụ cũng được miêu tả rất dễ thương. Từ cô hộ lý thích diễn, anh trợ lý mặt lạnh vạn năm không đổi hay con Husky Diệu Diệu thích phá phách hay bị phạt của nam chính. Nhân vật “nam chủ” trong nguyên tác cũng chính là Triển nhị thiếu được khai thác vừa phải, không bị bóp méo tâm lý, không bị bôi đen, cũng không bị “ép” thích “chị dâu” của mình. Nhân vật nữ chủ trong nguyên tác cũng được nhìn nhận ở một góc độ khác, từ cái nhìn của các nhân vật phụ để thấy được không phải cứ đóa hoa đẹp nào cũng đáng để yêu thương, không phải việc làm nào của “nữ chủ” đều đúng. Thế nhưng, tác giả năm bắt nhân vật này rất tốt, không cố tình bôi đen để nâng cao vai trò của nhân vật xuyên không Ninh Thu Thu, khiến tớ có cảm giác dễ chịu và thoải mái khi đọc. Điều tốt nhất mà tác giả làm được là điều hòa các tình tiết ở mức “vừa đủ”, không tô vàng nạm ngọc cho nhân vật, không buff nữ chính quá đà. Tình cảm của nhân vật chính diễn biến chậm, với n màn thả thính khiến con tim tớ quắn quéo, lại thêm combo của dàn nhân vật phụ càng khiến tớ thêm sâu răng. Ngoài ra, tác giả có rất nhiều cú cua cực khét, có thể khiến bạn ngã ngửa trong lúc đu dây theo hành trình “vờn nhau” của cặp đôi chính. Vì thế, tớ nhiệt liệt đề cử bộ này cho các nam thanh nữ tú còn đang độc thân, thích tự ngược nhé. _______________ Chú thích: "Phù thể" là người có thể chất nuôi bùa; cộng hưởng với bùa để làm cho bùa hấp thu tinh khí cho có hiệu quả; còn người đó cũng sẽ khoẻ mạnh hơn. Review by #Nghịch Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** "Két --" Theo tiếng thắng xe chói tai, Ninh Thu Thu cảm giác thân thể của mình bỗng nhiên chấn động, cái trán theo quán tính đập tới vật thể nhỏ nhỏ mềm mềm phía trước, không đau, lại đủ khiến đầu óc cô hỗn độn hồi lâu, thẳng đến khi có thanh âm nói chuyện lôi cô ra từ trong bóng tối. "Lão Lý, ông làm gì thế này, muốn mưu sát chúng ta sao?" Đây là thanh âm bén nhọn của nữ nhân. "Xin lỗi phu nhân," thanh âm áy náy của nam nhân truyền đến, "Phía trước đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ con, tôi đành phải đạp phanh gấp, ngài cùng tiểu thư không có việc gì chứ." "Tên tiểu tử chết bầm này, làm ta sợ muốn chết," nữ nhân vỗ vỗ ngực mắng một câu, sau đó vội quay đầu xem Ninh Thu Thu vẫn chôn mặt phía trước, hoảng sợ, cuống quít duỗi tay lay bả vai nàng, "Thu Thu, con không sao chứ?" "Còn sống," Ninh Thu Thu ngẩng đầu, nhìn phụ nhân ung dung hoa quý trước mặt một cái, "Không quá đáng ngại." "Vậy là tốt rồi," phu nhân ra hiệu bảo lão Lý tiếp tục lái xe, đoạn lại giơ tay đem vài sợi tóc loà xoà trước mặt cô vén ra sau tai, lộ ra gương mặt tinh xảo, phụ nhân cười tủm tỉm mà nói, "Hôm nay Thu Thu nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, nhất định sẽ khiến Thanh Viễn mê mệt đến thần hồn điên đảo, nhìn không thấy lối." Ninh Thu Thu: "......" Cô cầm tinh hồ ly hay sao mà mị lực lại lớn như vậy. Không đợi cô nói chuyện, phụ nhân lại âm dương quái khí mà nói: "Cho tức chết mấy cái đồ lẳng lơ kia đi, xem các nàng còn dám không biết xấu hổ mà dán lên người Thanh Viễn nữa không." Ninh Thu Thu trong lúc nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào. Bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, thân xác này đã đổi chủ. Cô...... lại xuyên qua. Vì cái gì mà khẳng định như thế, bởi vì trước đây, cô đã trải qua quá một lần, từ một thị dân tốt đẹp tại thế kỷ 21, xuyên thành đệ tử tầm thường tại môn hạ tầm thường nào đó ở giới Tu Chân, bởi vì tư chất bình thường, cô chỉ có thể dành 7 năm ở đó cần cù chăm chỉ vẽ bùa, thật vất vả mới có chút thành tựu về phương diện vẽ bùa, cô lại xuyên. Mới vừa rồi tiếp thu lượng tin tức thật lớn, cô hiện tại đã biết bản thân xuyên vào một quyển tiểu thuyết. Đáng tiếc là, cô vẫn như cũ không có hào quang nữ chính, mà là xuyên vào nữ phụ nào đó trong sách. Mời các bạn đón đọc Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính của tác giả Điềm Tức Chính Nghĩa.