Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tướng Dạ

Tác giả Miêu Nị chính là một thương hiệu, tác phẩm của Miêu Nị chắc chắn là không cần phải giới thiệu nhiều. Điều đó đã được khẳng định qua các truyện Khánh Dư Niên, Gian Khách, ai chưa đọc nên tìm đọc, bỏ qua đáng tiếc a! Từ lâu, lâu lắm rồi, khi còn rất nhiều vùng đất mà chưa ai biết đến… tại một trong những vùng đất mà chưa ai biết đến đó, có rất nhiều người chưa ai từng gặp họ… *** Truyện của Miêu Nị có chất thơ riêng rất khó tả, mộng mị như sương như gió, nhẹ nhành nhưng gây lay động đến mọi tầng lớp cảm xúc của người đọc. Từ các tác phẩm như Gian Khách, Tượng Dạ và sau đó là Trạch Thiên Ký đều gây được tiếng vang lớn, trở thành những siêu phẩm, được chuyển thể thành phim cũng rất ăn khách. Đọc Tướng Dạ phải kiên nhẫn, vừa đọc vừa nghiền ngẫm mới thấy được cái hay của truyện. Thế gian tương truyền: “Vĩnh dạ lai lâm, nhân gian hạo kiếp” (Vĩnh dạ ập tới, nhân gian đại nạn). Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải án oan cho gia đình, đem tiểu thị nữ Tang Tang đến Đô Thành. Trải qua nỗ lực không ngừng, Ninh Khuyết thi vào học phủ cao nhất thư viện, trở thành đệ tử thân truyền của phu tử, gánh vác trên vai nhiệm vụ phò tá quốc gia, bảo hộ bách tính, cũng sửa lại án xử sai cho thân nhân của mình. Ninh Khuyết thân mang bệnh lạ, cùng Tang Tang đi tìm thầy trị bệnh, lại phát hiện Tang Tang chính là vật dẫn của Vĩnh Dạ, trở thành mục tiêu đuổi giết của người trong thiên hạ. Vì bảo hộ Tang Tang, hai người lưu lạc thiên nhai, phát hiện ra kẻ đứng sau vận mệnh tàn khốc của Tang Tang đúng là Hạo Thiên. Tang Tang bị Hạo Thiên khống chế, phát động Vĩnh Dạ hạo kiếp. Hạo Thiên được người người sùng bái, hóa ra lại là kẻ đứng sau màn hạ độc thủ Vĩnh Dạ. Hạo Thiên gây ra đại chiến thiên hạ, Ninh Khuyết cùng mọi người anh dũng chiến đấu. Tác phẩm có nội dung sáng tạo và cả những thông điệp được tác giả gửi gắm, không chỉ là một câu chuyện tình yêu thuần khuyết mà cả nhân sinh quan về cái thiện và cái ác. Một bài viết khó nói lên hết cả, các bạn đọc xem thêm: tư tưởng chủ đạo trong Tướng Dạ Trải dài suốt hơn một nghìn chương truyện, tác giả vô cùng khéo léo phô bày một bức tranh văn hóa Hoa Hạ hoành tráng mà tinh tế. Việc vận dụng sáng tạo những điển tích quen thuộc tạo chiều sâu cho câu chuyện, không hẳn là trích dẫn, tác giả biến tấu vừa đủ để người đọc nhận ra mà vẫn cảm thấy thú vị khi thấy sự khác biệt. Ví như khi Đại sư huynh và Nhị sư huynh dùng lời Khổng Tử để phá Phật hiệu của đệ tử Phật Tông, ví như câu chuyện của vị thái thú mê rượu đời Đường… Nhân vật trong truyện: Ninh Khuyết. Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải oan cho người thân mà đi đến đô thành, tiến vào thư viên, cuối cùng gánh vác trọng trách cứu vớt thế gian. Quá trình trưởng thành trải qua hiểm nguy cũng có nhiệt huyết hào hùng. Tính cách: Ninh Khuyết làm người tiêu sái, trọng tình trọng nghĩa, ân tất khắc ghi, thù tất báo, trưởng thành trong chiến hỏa, còn có tinh thần phản kháng mãnh liệt. Nhưng đôi lúc vấn có nét lém lỉnh, tinh ranh. Hăn giết người rất nhiều, nhưng vẫn rất khó để đánh giá  là máu lạnh, tàn nhẫn.đây có lẽ là. Ninh Khuyết dù tàn nhẫn vì chính sinh tồn của bản thân mình, không liên quan địa vị hay tín ngưỡng, mà giống như thứ tính cách bẩm sinh. Hắn cũng không quan tâm ý kiến số đông, hắn tự có đạo lý của mình, dù thế nhân căn cứ theo lập luận, góc nhìn thế nào đi nữa, hẵn vẫn là hắn. Nữ chính: Tang Tang. Là con gái Minh vương, kẻ đem lại tận thế và đuổi giết. Mặc kệ thế gian định tội. Ninh Khuyết cho rằng 20 năm sống trên đời nàng chẳng phạm lỗi gì, nàng là vợ hắn cho nên hắn vung đạo giết người không ngần ngại, đối đầu cả thế giới để bảo vệ nàng. “Cho dù nàng ngược ta trăm ngàn lần, ta vẫn cứ yêu nàng như thuở ban sơ”. Tuyến nhân vật phụ trong Tướng Dạ cũng rất có hồn, được tác giả chăm chút kĩ lượng về nội dung, tính cách, phải nói là vô cùng đặc sắc. Từ những người lớn tuổi quen mưu tính sâu xa, lòng mang thiên hạ đến những người trẻ tuổi khinh cuồng, nhiệt huyết với tương lai. Đúng và sai nhiều khi chỉ là một khái niệm tương đối, nếu ta đổi vị trí sẽ có những cảm nhận khác nhau. Thế giới phức tạp vì mọi người nghĩ quá nhiều, nếu không nghĩ nhiều thì thế giới sẽ trở nên đơn giản gian hơn. Nhưng ai có thể khiến mình không nghĩ nhiều đâu? Nếu truyện của Nhĩ Căn thiên về tu luyện, ngộ đạo, thì truyện của Miêu Nị thiên về nhân tính, từ đầu đến cuối, chả ai đúng, cũng chả ai sai, chỉ đơn giản là chí hướng của mỗi con người là khác nhau, nên làm những việc khác nhau.  Xem thêm: Tác giả Nhĩ Căn Truyện của Nhĩ Căn thì phải đọc đi đọc lại một đoạn nhiều lần thì mới hiểu, cũng có thể không hiểu gì cả. Còn của Miêu Nị thì dù đọc đi đọc lại một đoạn nói chuyện thì vẫn rất khó hiểu, phải đọc tiếp, đọc hết, thì mới hiểu được trước đó những nhân vật ấy bàn luận về cái gì. Miêu Nị có khả năng miêu tả tâm lý nhân vật rất đặc sắc, ấn tượng như Tang Tang. Tâm lý của cô thiếu nữ được nhào nặn cực kỳ tinh tế. Khi nàng vui, khi nàng buồn, khi nàng biết yêu, khi nàng giận dỗi, khi nàng ốm, khi nàng cận kề cái chết, khi nàng sánh vai cùng người yêu, khi nàng thân cận với kẻ khác, … mỗi một trạng thái đều được tác giả dụng tâm thể hiện, khiến nàng rất gần gũi, rất dễ khiến người đọc đồng cảm. Điểm trừ là có nhiều khi tác giả lan man quá sức, gây sự khó chịu cho những bạn đọc không kiên nhẫn. Nhiều đạo hữu có thói quen đọc lướt, nên càng về sau càng không hiểu gì cả. Nhất là miêu Nị lại có thói quen là nói chuyện câu nào chữ nào, cũng như mang một ý nghĩa, hàm ý gì đấy, thật sự thì mới đọc sẽ thấy hay nhưng nếu quá nhiều sẽ gây loãng, choáng váng đầu óc. Và cuối cùng là việc mượn hình ảnh tôn giáo, dù là giả tưởng biến tấu, đôi khi tạo cảm giác cực đoan cho tác phẩm. Biết là ý đồ của tác giả để ẩn dụ tạo nên bức tranh đối lập nhằm phục vụ tư tưởng chủ đạo của truyện, nhưng cảm giác đôi khi anh có cái nhìn hơi khắt khe, tiêu cực thái quá với tôn giáo, ai mà không thông cảm được có lẽ sẽ thấy phản cảm. Phong Vân! *** [Review] Tương Dạ – Miêu Nị (phần đầu): Gần đây mình có đọc một truyện, tên là Tương Dạ (có nơi ghi là Tướng Dạ), của Miêu Nị. Thể hoại tiên hiệp, kiếm hiệp xen lẫn xíu xíu tình cảm. Nói đến cơ duyên đọc truyện thực ra cũng chả có chi. Hôm nọ coi FMV trên Youtube, tình cờ thấy cái ảnh trailer đẹp đẹp nên coi. Thế là mấy ngày liền coi miết không chán. Trailer chẳng có câu thoại nào cả, từ đầu chí cuối chỉ có âm nhạc và nhân vật. Đơn giản, gọn nhưng hấp dẫn. Tò mò search, lòi ra truyện, thế là đọc, cũng bấm follow fanpage fb, vậy là chính thức nhảy hố. Hiện tại truyện chưa ra hết, tui cũng chưa đọc xong quyển 1, nhưng thích quá nên viết bừa vài dòng. Truyện này ăn điểm đầu tiên với tui ở cách tác giả xây dựng hình tượng nhân vật. Nam chính ngông, không thuộc thể loại anh hùng hào hiệp trượng nghĩa, kiểu như anh hùng xạ điêu hay thần điêu đại hiệp. Đồng chí này có thù tất báo, có ơn tất trả, cố sống cố chết bước vào con đường tu hành chỉ để trả thù nhà, vì kẻ thù quá mạnh, võ thường đánh không lại nên phải đi theo nghiệp tu hành. Ngoan cường, tàn độc, thông minh, giảo hoạt, không quan tâm đến đạo lý của thế gian, chỉ quan tâm đến đạo lý của hắn, làm theo những việc mình cho là đúng. Còn nhỏ tuổi mà đã quen tay giết người, chặt không biết bao nhiêu cái đầu của Mã tặc và người Man. Nghe tên đốn củi bên núi Mân Sơn là các đồng chí thường dân đều sợ chết khiếp. Có vẻ bá đạo, nhưng không phải thuộc thành phần không biết điều, làm việc gì cũng tính toán đâu vào đấy. Thanh niên này thậm chí lên 1 cái list những kẻ cần phải giết để báo thù, tính toán cách thức, thời gian địa điểm để thực hiện. Việc tu hành ban đầu tưởng không thể với tới, nhưng vì quá lì, quá liều nên cuối cùng ăn may đả thông được 10/17 lỗ tuyết sơn khí hải, chính thức bước vào con đường tu luyện. Được cái đối tốt với nữ chính, rất rất tốt. Nữ chính sai, lại càng sai, quá sai so với mặt bằng truyện cổ đại. Vừa gầy, vừa đen, vừa nhỏ con, nói chung không đẹp, nói trắng ra là xấu. Đôi mắt sáng, nhanh nhẹn tháo vát, quan trọng là không bánh bèo, không bánh bèo, không bánh bèo (điều quan trọng phải nói 3 lần). Là thị nữ nhỏ của nam chính, thuộc thể loại nội trợ, chăm lo nhà cửa, lười suy nghĩ, lười nói, nhưng một khi nói là khiến nam chính á khẩu. Càng đọc càng thấy dễ thương, coi trailer thích bạn đóng vai này dễ sợ. Nghe đồn vai vế nữ chính rất lớn, về sau có biến, sẽ được lột xác ngầu hơn, đẹp hơn, ngược nam chính tơi bời, có điều tui chưa đọc tới. Truyện này tới 1000 chương, tui mới đọc tới chương 125. Điểm thứ hai tui thích ở truyện là mối nhân duyên của nam nữ chính. Dùng từ thanh mai trúc mã để miêu tả là không đúng, bởi tuổi thơ của cả hai quá cơ cực, phải nói là nương tựa vào nhau mà sống. Nữ chính thuở sơ sinh được nam chính 4 tuổi nhặt ra từ đống xác chết. Nam chính 8 tuổi cõng nữ chính lên 4 trốn khỏi lão thợ săn độc ác. Nam chính lên 10 dắt nữ chính 6 tuổi nấp trong hang tránh thú dữ. Đến khi nam chính sung quân năm 12 tuổi, nữ chính chính thức trở thành cô hầu nhỏ. Từ lúc sơ sinh đến năm 6 tuổi, nam chính săn sóc, bảo vệ với nữ chính không khác gì cha mẹ ruột thịt, rất rất tốt. Vì cơ thể nữ chính âm hàn, không toát mồ hôi, khí độc không ra ngoài được nên bình thường để cô nàng làm việc nặng cho người nóng lên, chống chọi bệnh tât. Tối đến sẽ ủ ấm lòng bàn chân trắng nhỏ lạnh như băng kia để cô bé ấm giấc. Nam chính khi vui chỉ hận không thể đem chuyện kể với cô hầu nhỏ ngay tức khắc, khi buồn bực mỏi mệt cũng chỉ khi ở bên cô thì mới thả lỏng, chẳng giấu diếm gì. Tình cảm ấy rất mực dung dị, giống như từng giọt nước, nhỏ giọt nhỏ giọt chầm chậm ngày qua ngày, ấm áp như một gia đình nhỏ vậy. Nam chính đi đâu, giết ai, cũng luôn có nơi để trở về, biết có tô mì trứng của cô hầu nhỏ còn đang chờ. Cho nên dù tác giả chả tô vẽ màu mè cho mối tình này, người đọc vẫn cảm thấy nhẹ nhàng, ấm lòng. Tất nhiên là nếu cứ tàng tàng vậy thì cô hầu nhỏ chỉ mãi là cô hầu nhỏ thoai, nên sau này nhất định phải có biến, để đẩy nữ chính vừa xấu vừa không có chi thú vị trở thành đặc biệt đáng nhớ chớ! Còn một điểm nữa mà tui thích ở truyện này là chất liệu dân gian, vẻ đẹp mộc mạc của cảnh sinh hoạt, dưới ngòi bút của tác giả trở nên cực chân thực sống động. Không phải kiểu cố gắng vẽ hoa vẽ lá, cường điệu hóa cho nó thành hình như các truyện tiên hiệp, cổ đại khác tui từng đọc (Tru tiên, Hoa thiên cốt, Tam sinh, Trọng tử, v.v…) mà đơn giản nhân vật vốn dĩ là vậy. Ví dụ như ngày hè nóng bức thì cửa sổ mở, người người nằm phè ra nhâm nhi hoa qua ướp lạnh, cảnh vợ chồng hàng xóm cãi nhau như cơm bữa, tô mỳ trứng, canh gà của nữ chính hằng ngày đợi nam chính về ăn, hay cách mà tác giả dùng những điển cố điển tích, dùng những mẫu chuyển nhỏ xen kẽ để ngẫm nghĩ về chuyện thế gian… Khi đọc truyện này, tui thấy vừa kịch tính khi theo dõi theo bước đường trưởng thành của 2 nhân vật chính, vừa khoan thai thoải mái khi đọc những đoạn tàng tàng miêu tả cảnh sinh hoạt. Tất nhiên truyện này cũng có điểm trừ. Tác giả tả phong cảnh rất hữu tình, thuật lại cảnh tượng chém giết cũng rất sinh động, có điều vài đoạn dài dòng quá mức cần thiết. Ví dụ như đoạn cảnh nam chính với Triều Tiểu Thụ đánh nhau với bọn đối đầu Ngư Long bang, thế quái nào chém chém giết giết kéo dài tới hơn 5 chương, tui đọc mà đến oải. Chung quy là vậy. Vì chưa đọc hết nên tui chưa thể có cái nhìn tổng quan tất thảy, chỉ là nhân tiện chém gió chút thôi. Hihi. Tui hiện tại đang rầu lòng vì sau khi đọc gần 1/10 mới phát hiện truyện phần sau dịch chưa xong, mà đọc convert thì chết mất. Mặt khác, tui cũng hóng phim, thấy tạo hình nhân vật đẹp, giống như từ truyện bước ra, ngoại cảnh đẹp bá cháy, phục trang ổn (P.s: thấy tạo hình nam chính hơi giông giống Lý Tiêu Dao của Tiên 1 là tui thích rồi). Hi vọng phim phát sóng đừng khiến tui thất vọng, vì thực tế tui đã cày nát cái trailer trong lúc đọc truyện roài. Mời các bạn đón đọc Tướng Dạ của tác giả Miêu Nị.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Ký
Nam chính có tên là Trần Tùng vốn là 1 thanh niên Việt Nam lại may mắn nhanh chân đuổi kịp trào lưu xuyên việt đến 1 cái tên là Triệu Vô Cực tiểu hài trên thân, nhưng vui mừng chưa bao lâu thì hắn khổ bức phát hiện ra hệ thống đại thần của hắn đi lạc Trần Tùng chỉ có thể lấy cần cù bù hệ thống chăm chỉ tu luyện để đi đến nhân sinh đỉnh phong, nhưng hắn lại lần thứ 2 khổ bức phát hiện hư hư thực thực có người trong môn phái có đc hệ thống mà người này không cùng 1 trận tuyến với hắn truyện là luyện công lưu,k hệ thống k bàn tay vàng NV9 có phụ có mẫu k phải phế vật lưu,vô địch lưu. CÓ mĩ nữ có nhiệt huyết có tình huynh đệ cũng có một ít trang bức đánh mặt. tình tiết truyện phát triển khá chậm miêu tả kĩ quá trình lột xác trưởng thành tâm lí và ngộ đạo của nv9  *** Tối quá! Ta đang ở dâu sao chẳng nhìn thấy gì thế này! Trần Tùng 1 thanh niên nghiêm túc VN không chơi game hút thuốc rượu bia, thích xem anime đọc tiểu thuyết chưa có bạn gái trạch nam 1 viên.Vừa bắt đầu kì ôn thi 12 của mình,buổi sáng thức dậy đi qua phía dưới bàn thờ tổ tiên của gia đình, đang trong trạng thái ngáp ngủ hắn lại bỗng nhiên chú ý thấy cái bình cắm hương nằm phía trên cao mà lâu nay cha hắn thường khoe với hắn đã có 300 năm lịch sử, lúc đầu Trần Tùng cũng chỉ xem là chuyện đùa đến xem cha thôi phồng cái bình này, nhưng sáng nay thức dậy đi qua bỗng nhiên Trần Tùng lướt nhìn qua lại như là thấy nó đang lóe sáng. Xoa xoa con mắt đang chút mông lung vì buồn ngủ, trong đầu hắn chạy qua hàng loạt suy nghĩ: -Cái gì đây? Hoa mắt? Gặp quỷ? Pháp bảo? Haizz xem ra học nhiều quá sinh ra ảo giác rồi.   Mời các bạn đón đọc Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí của tác giả duatop1001.
Tu La Ma Đế
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Tu La Ma Đế của tác giả Cô Đơn Địa Phi. Tu La Ma Đế là tựa truyện thuộc thể loại tiên hiệp, huyền ảo, đan xen nhiều tình huống thám hiểm, ma pháp hấp dẫn. Trong đám người, mười sáu tuổi thiếu niên Thạch Hạo dáng người thon dài, muốn so người đồng lứa cao hơn hơn nửa cái đầu, bộ mặt đường cong rõ ràng, như là đao tước, nhìn tốt đến quả thực quá mức. Dù là biết rõ vị thiên tài này hiện tại đã là tàn phế người, nhưng vẫn là có từng đôi ái mộ ánh mắt quăng tới, hoặc là uyển chuyển, hoặc là trực tiếp. Thạch Hạo lạnh lùng, lạnh như vậy trào nóng phúng hắn chín tháng này đã trải qua nghe được đủ nhiều, sớm học xong không nhìn, chỉ là song quyền lại là không nhịn được nắm chặt một chút. Hắn năm ngoái đại biểu Tinh Phong học viện tham gia đế đô mười lăm tuổi cấp bậc luận võ, một đường xông vào trận chung kết, lại không có thể thắng được kẻ thắng lợi cuối cùng. Nhưng là, đây cũng không phải là hắn thực lực không kịp, mà là tại trận chung kết đêm trước, hắn ăn vào trong đồ ăn có độc, lại cũng không trí mạng, chỉ là để hắn ở ngày thứ hai lực lượng đại giảm. Nội dung chính của câu chuyện xoay quanh con đường tu chân luyện được tuyệt thế ma pháp mở ra một truyền kỳ mới của vị thiếu niên Thạch Hạo, đi từ phản đoạt xá vô thượng cường giả cho đến vô tận công pháp, võ kỹ, trận pháp. *** Tô Mạn Mạn lại là hoa dung thất sắc. "Xú gia hỏa, ngươi không muốn cưới ta, cũng không cần dạng này cớ!" Nàng hừ một tiếng, nhưng suy nghĩ lại một chút, Thạch Hạo kiến thức nhận hạn chế, có ý nghĩ như vậy cũng là không kỳ quái. Cho nên, nàng nghĩ lại, nói: "Đó chờ ngươi bước vào Trúc Thiên Thê về sau liền cưới ta!" "Được." Thạch Hạo gật đầu, đợi hắn bước vào Trúc Thiên Thê, cái kia Tô gia còn có thể ghét bỏ hắn cái này con rể sao? Nhìn hắn cái kia tự tin dáng dấp, Tô Mạn Mạn không khỏi lộ ra một vệt cười xấu xa, tiểu tử này coi là muốn lấy nàng rất dễ dàng sao? Hừ hừ, đến lúc đó ngươi cũng biết rồi! Bành! Lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên có một vệt bóng đen rơi xuống, nặng nề mà nện trên mặt đất, ném ra một cái hố cực lớn tới. Mọi người nhìn, chỉ thấy chó vàng tứ chi mở ra, nằm sấp đến rắn rắn chắc chắc. Nó toàn thân lông đều là nổ tung, đầu lưỡi nhả rất dài, một bộ sống không bằng chết hình dạng. "Đại Hoàng, sau đó ngàn vạn phải nhớ đến họa từ miệng mà ra." Thạch Hạo cười nói. Chó vàng buồn bực đến không cách nào miêu tả, nó cũng không phải không biết Tiểu Ma Nữ đáng sợ, vừa mới căn bản không nghĩ tới nói chuyện được rồi, nhưng chính là nhìn có chút hả hê một cái, nó liền lập tức bị đả kích, quả thực chính là họa trời giáng. Thạch Hạo tiến vào chính đề, nói: "Các ngươi gia nhập cái nào bộ tộc?" "Xà Nhân Tộc." Tô Mạn Mạn cũng nghiêm nghị nói. "Nói cách khác, chúng ta sau đó muốn thành đối thủ?" Thạch Hạo cười nói. "Tùy tiện ứng phó một cái, cũng chính là một chút ban thưởng phân mà thôi." Tô Mạn Mạn thờ ơ nói. Không giống những người khác như vậy tranh, Tô Mạn Mạn hoàn toàn đem lần này bí cảnh hành trình xem như chơi trò chơi, quá dễ dàng. "Nơi này sương mù vùng đất, ngươi có biện pháp phá giải sao?" Thạch Hạo hỏi, cái này Tiểu Ma Nữ thủ đoạn quá nhiều, liền nói cái kia "Ngự Hỏa đan" tốt, có thể tiêu trừ hết thảy nguyên tố công kích, ngưu bức đến không cách nào miêu tả. Mời các bạn đón đọc Tu La Ma Đế của tác giả Cô Đơn Địa Phi.
Thương Nguyên Đồ
Ta là Mạnh Xuyên, năm nay mười lăm tuổi, là phủ Đông Ninh "Đạo viện Kính Hồ" đương đại Đại sư huynh. Phàm tục tu luyện chia làm năm giai đoạn: Trúc Cơ, Nội Luyện, Tẩy Tủy, Thoát Thai, Vô Lậu. Thần Ma có 5 đại cảnh giới: Bất Diệt Cảnh, Đại Nhật Cảnh, Ám Tinh Cảnh (Thần Ma Phong Hầu), Vô Gian Cảnh (Thần Ma Phong Vương), Tạo Hóa Cảnh. Nguyên Thần có 9 tầng cảnh giới: Hiển Hình, Di Vật, Dạ Du, Phân Thần, Đoạt Xá, Bất Diệt, Thế Giới, Độ Kiếp, Vĩnh Hằng Hệ thống tu luyện nhục thân chia làm 7 tầng cảnh giới: Trúc Cơ, Kim Cương, Thần Thông, Bất Tử, Tích Huyết, Nhập Thánh, Thần Thoại. --------------------------------- Tu hành điều thứ nhất, trụ cột vô cùng trọng yếu, giống như phòng ốc căn cơ, tiến nhập đạo viện tiến hành hoàn chỉnh tu hành, là sự chọn lựa tốt nhất. Điều thứ hai, số lần rất trọng yếu. Chỉ suy nghĩ trong đầu nhiều hơn nữa, cũng so ra kém đi trên việc tu luyện một vạn lần! Mỗi ngày rút đao vạn lần, mỗi ngày luyện 'Huyết Ảnh Thứ' vạn lần, lời tương tự, trọn vẹn mười hai vị Thần Ma đều nói qua. Điều thứ ba, nhất chiêu tiên, cật biến thiên! Cùng điều thứ hai có tương tự chỗ, giết địch thật chỉ cần một chiêu, một chiêu tu luyện tới cực hạn, so với tu luyện mười cái tương đối lợi hại sát chiêu đều hữu dụng. Điều thứ tư, tu luyện xác thực gian khổ, chịu đựng gian khổ nghiến răng đi tu luyện, cuối cùng chỉ là một người thợ! Chỉ có chính thức hưởng thụ trong đó, si mê trong đó, cẩn thận cân nhắc mỗi một chiêu huyền bí, mới thành Tông Sư. Điều thứ năm, tiến bộ mỗi ngày, thay đổi mỗi tháng, cuối cùng có thành tựu. . . *** [Thương Nguyên Đồ] - truyện mới từ tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị. Đánh giá sơ bộ: Phong cách thay đổi, gió yên biển lặng nhưng sóng ngầm dữ dội! ⭐ Như các đồng hữu đã biết, Ngã Cật Tây Hồng Thị nổi tiếng với những tác phẩm như [Bàn Long], [Tinh Thần Biến], [Tuyết Ưng Lĩnh Chủ] v.v… đều là những thần tác trong mắt rất nhiều độc giả. Khởi điểm của những bộ truyện này đều có một bối cảnh rất là hùng vĩ, Nhân Vật Chính cũng rất có điểm nhấn mạnh, gây ấn tượng cho độc giả khi vừa xuất hiện. Tuy nhiên, ở [Thương Nguyên Đồ] thì lại thay đổi hoàn toàn. Dựa trên những tác phẩm mấy năm gần đây của Ngã Cật Tây Hồng Thị, Nhân Vật Chính đều được đắp nặn nhân cách thông qua các phần tự thuật của truyện trong thời gian đầu. Ví như ở tác phẩm gần nhất là [Phi Kiếm Vấn Đạo]. Nhân Vật Chính vừa vào truyện thì đã trải qua khá nhiều thăng trầm. Trước mắt đọc hết quyển 5 của [Thương Nguyên Đồ], tại hạ thực sự cảm thấy mở đầu có hơi bình đạm. Từ lúc bắt đầu từ hôn, cho đến Nhân Vật Chính luyện ra đao thế, dùng hội họa luyện ra nguyên thần, yêu thú tiến công Đông Ninh Phủ, tới Nguyên Sơ sơn nhập môn, và hiện tại là cực kỳ thống khổ cửu luyện đại thành. Các đồng hữu đã nhìn ra sao? Theo lý mà nói, đây nên là một cái kịch bản truyền thống rất nhiệt huyết! Cá nhân tại hạ cảm thấy, đây có thể là vì Ngã Cật Tây Hồng Thị đã lười tốn công sức đến đắp nặn Mạnh Xuyên, vừa mới bắt đầu liền bỏ thêm rất nhiều giả thiết kinh nghiệm từng trải cho hắn. Hoặc cũng có thể, đây là một cái đòn bẩy cho các tình tiết kích động nhân tâm ở phía sau. Nói cho rõ hơn, “Thi Họa Đại Sư” là cái điểm nhấn đầu tiên mà tác giả đắp lên người Mạnh Xuyên, cái sở thích này sẽ gây cho người đọc một ấn tượng “văn nhã, bình đạm”. Tuy nhiên, đối nghịch với nó lại là bối cảnh yêu thú xâm lấn và quá trình “Lôi Đình Diệt Thế, Ma Thể Cửu Luyện” cực kỳ thống khổ! Một cái Nhân Vật Chính có hình tượng “bình đạm” trong tự thuật trước khi truyện bắt đầu. Một cái Nhân Vật Chính có hình tượng “nhiệt huyết” sau những diễn biến của truyện. Khá là quỷ dị phải không các đồng hữu? Nói chung, truyện này cấp cho tại hạ một loại cảm giác “biển lặng sóng ngầm”, thật sự chờ mong những gì có thể xảy ra tiếp theo với Mạnh Xuyên của [Thương Nguyên Đồ]. Mời các đồng hữu vào cùng đọc truyện nha. *** Thần Thông Cảnh tu luyện theo đuổi, là đem 'Ý thức lạc ấn hư không', là đem Nguyên Thần ý thức khắc ở hạt không gian bên trong, hơn nữa muốn khắc ở cái kia một cái 'Điểm nhỏ' cùng với dọc theo quỹ đạo bay lên rất nhiều 'Quang điểm' chính giữa. Ý thức triệt để lạc ấn, toàn bộ hạt không gian cũng sẽ triệt để phát sinh biến hóa. Dựa theo trong bí tịch giới thiệu, tại Thần Thông Cảnh lúc trước, Nguyên Thần ý thức là không có chính thức quan sát qua hạt không gian, hạt không gian chính là một mảnh hoang mạc, tự nhiên trưởng thành. Chỉ quan sát, liền sẽ dẫn tới biến hóa. Ý thức lạc ấn về sau, càng là biến chất. Từ nay về sau ý thức đối với nhục thân khống chế đem đạt tới không thể tưởng tượng tình trạng, dù sao liền hạt không gian bên trong 'Điểm nhỏ', 'Quang điểm' cùng với hư không đều bị lạc ấn, cái này chưởng khống lực tự nhiên vượt xa quá đi. Quá trình này, tại trong bí tịch còn có một cái xưng hô, gọi là 'Linh nhục hợp nhất', tu hành viên mãn về sau, Thần Thông tự sinh! "Hô." Mạnh Xuyên mở mắt ra, một quả Xích Huyết Thần đan bổ sung chân nguyên đều tiêu hao hầu như không còn, bản thân trong đan điền đều trống rỗng, không có cách nào tu luyện nữa. "Tu hành hơn nửa năm, nhục thể của ta mỗi ngày đều tại lột xác." Mạnh Xuyên cảm giác được tăng lên, ví như nhục thân lực lượng theo cùng Đại Nhật Cảnh chân nguyên tương đối tình trạng, không ngừng tiến lên, so với Đại Nhật Cảnh chân nguyên mạnh mẽ càng ngày càng nhiều. . . Dựa theo bí tịch miêu tả. Thần Thông Cảnh một khi luyện thành, nhục thân lực lượng, có lẽ so với Thần Ma Phong Hầu chân nguyên hơi thua. Cùng Yêu Vương tứ trọng thiên nhục thân lực lượng tương đối! Bất quá bởi vì 'Uy lực' phương diện so với Thần Ma Phong Hầu hơi thua, tăng thêm vừa không có 'Ám tinh lĩnh vực', xác thực so với Nhân Tộc Thần Ma kém hơn không ít. Vì vậy tại trong bí tịch bị gọi là 'Nửa bước Thần Ma Phong Hầu' . Nếu là 'Bất Tử cảnh', là triệt để áp chế Nhân tộc Thần Ma Phong Hầu. "Đoán chừng còn có hai tháng có thể luyện thành, không biết ta có thể có thần thông gì." Mạnh Xuyên có chút chờ mong. . . .   Mời các bạn đón đọc Thương Nguyên Đồ của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị.
Thần Huyết Chiến Sĩ
Đại lục Huyết Thú, là một trong vô số cái cái vị diện nhỏ phụ thuộc Bổn Nguyên đại thế giới, từ thời xưa đến nay Huyết thú bừa bãi tàn phá, lấy người làm huyết thực. Tới một ngày con người bắt đầu tìm ra được cách đem trồng vào cơ thể Huyết thú huyết mạch tinh hoa trở thành Huyết chiến sĩ, từ đây cuộc chiến mới có phần biến chuyển và vô số các gia tộc tương xứng với các Huyết thú khác nhau ra đời Xuyên qua, bất ngờ thu được dùng Huyết thú máu tươi, từ đó thu lấy được các bản gốc năng lực của muôn thú. Từ đây một huyền thoại ra đời. . . Hệ Thống: Huyết chiến sĩ - Hung Huyết chiến sĩ - Cuồng Huyết chiến sĩ - Man Huyết chiến sĩ - Hoang Huyết chiến sĩ - Vương Huyết chiến sĩ - Ma Quang chiến sĩ - Hủy Diệt chiến sĩ - Quy Tắc chiến sĩ - ... *** Hắn đứng ở mênh mông Hư Vô giới trong, mà Coehlo Thánh giả cùng với bá chủ cấp quy tắc Huyết thú cũng đã không tại. Hắn lại lần nữa vận dụng trở lại quá khứ năng lực. Mỗi một lần vận dụng nhất định phải ở thời không gợn sóng đình chỉ sau khi, vì lẽ đó loại năng lực này là không thể liên tục vận dụng. Bất quá, chiến đấu lâu như vậy, nguyên bản rung chuyển thời không đã khôi phục lại yên lặng, mà hắn vừa vặn lại có nghĩ muốn nghiệm chứng chuyện, vì lẽ đó hắn lại lần nữa vận dụng trở lại quá khứ năng lực. Không biết hiện tại là bao nhiêu vạn năm trước , bất quá hắn hiện tại cũng không quan tâm những thứ này, hắn hiện tại chỉ nghĩ nghiệm chứng cái kia suy đoán. Mời các bạn đón đọc Thần Huyết Chiến Sĩ của tác giả Ngân Sương Kỵ Sĩ.