Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư

Bạn đang đọc truyện Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiên Sư của tác giả Xuân Đao Hàn. Gia tộc mừng rõ, lại trào dâng hy vọng, cũng đem hết thảy vốn liếng, tài nguyên để bồi dưỡng thiên tài nhà họ.   Vậy mà Bạch Tiên Tiên - thiên tài trăm năm khó gặp này lại sợ ma   Là kiểu người nửa đêm không dám xuống giường đi vệ sinh   Bạch Tiên Tiên thề sẽ chống đối gia tộc đến cùng, quyết thi đại học vào ngành kỹ thuật cơ khí và kiên trì đi trên con đường khoa học.   Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tiểu Tiên Nữ Của Giáo Bá hay Showbiz Là Của Tôi của cùng tác giả. *** Đạo môn nhà họ Bạch vốn đã suy tàn trăm năm qua, cuối cùng cũng sinh ra được một thiên tài có linh cốt bắt ma bẩm sinh Cả gia tộc mừng vui khôn xiết, chờ mong cô chấn hưng gia tộc, lấy lại danh vọng Vậy mà Bạch Tiên Tiên - thiên tài trăm năm khó gặp này lại sợ ma Là kiểu người nửa đêm không dám xuống giường đi vệ sinh Bạch Tiên Tiên thề sẽ chống đối gia tộc đến cùng, quyết thi đại học vào ngành kỹ thuật cơ khí và kiên trì đi trên con đường khoa học Năm cô tốt nghiệp đại học, cuối cùng trưởng lão của gia tộc cũng chịu thỏa hiệp Trưởng lão: Không ép con nữa, ông sẽ sắp xếp cho con một vị trí thực tập tại bệnh viện thành phố, sửa xe cứu thương, đi làm đi Bạch Tiên Tiên: Dạ cảm ơn trưởng lão! Con sẽ sửa chữa đàng hoàng! Cô ra đi trong sự sung sướng, thế mà lại phát hiện công việc của mình là trông coi nhà xác Trưởng lão: Rèn luyện can đảm cho ông Nhà xác có một đồng nghiệp mắc chứng ám ảnh sợ xã hội, không thích nói chuyện Anh ngoan ngoãn cần cù, gặp người là tránh, vừa dễ thương vừa thấy cưng Ở nhà xác Bạch Tiên Tiên trải qua cuộc sống cá muối được người bạn đáng yêu nuôi ăn Cho đến một ngày, cô tận mắt thấy anh vô cảm bóp nát một cái đầu của ác quỷ Sau này Bạch Tiên Tiên còn phát minh ra thần khí bắt ma tự động tất cả trong một Khai sáng ra trào lưu bắt ma theo phong cách mù cộng điếc Trở thành người đầu tiên điều khiển robot từ xa đánh cho đám ác quỷ chạy tán loạn Đạo sĩ sử dụng xong đều khen “Tuyệt” [Cô nàng sợ ma mạnh nhưng không biết mình mạnh X Cao thủ mắc chứng ám ảnh sợ xã hội bẩm sinh nhìn thấy ma] [Một người sợ ma, một kẻ sợ người; CP hiển linh xứng đôi vừa lứa] (*) Thiên sư: Tổ chức Đạo giáo đầu tiên xuất hiện trong thế kỉ thứ hai sau CN, khi Trương Đạo Lăng khởi xướng phong trào Thiên sư đạo tại tỉnh Tứ Xuyên năm 142. Trương Thiên Sư tên thật họ Trương tên Lăng, người đất Phong (nay là huyện Phong, tỉnh Giang Tô), một hậu duệ của Trương Lương. Trương Lăng từ nhỏ đã mê Đạo Đức Kinh, thiên văn, địa lý, Hà Đồ, Lạc Thư, thông đạt Ngũ Kinh; khi trưởng thành từng làm quan huyện lệnh ở Giang Châu, thuộc Ba Quận (nay là Trùng Khánh, Tứ Xuyên), thời Hán Minh Đế. Về sau, ông từ quan, ẩn cư trong núi Bắc Mang Sơn học đạo trường sinh. Thời Hán Thuận Đế (khoảng 115 TCN – 20 SCN đến 144 SCN) Trương Lăng vào Ba Thục, tu đạo ở núi Hạc Minh Sơn (cũng gọi Cốc Minh Sơn), xưng là Tam Thiên Pháp Sư Chính Nhất Chân Nhân. Về sau khi truyền đạo trong dân gian, nói rằng mình được Thái Thượng Lão Quân truyền đạo Chính Nhất Minh Uy, phong làm Thiên Sư. Vì vậy, dân gian gọi đạo của ông là Thiên Sư Đạo. *** Tám giờ sáng, con đường trước cổng lớn của bệnh viện nhân dân thành phố Vân Xương bị tắc nghẽn do xe cộ chặn kín. Trong khi các nhân viên bảo vệ đang hò hét để điều tiết giao thông thì một chiếc Santana cũ kỹ màu trắng cố chen chúc đậu trước cổng bệnh viện. Bạch Tiên Tiên cởi dây an toàn ra. Đợi xe dừng lại hẳn, cô lập tức nhảy xuống. Vừa đóng cửa xe, cô vừa nói: “Ba, con vào trước nhé. Ba lái xe chậm thôi, sáng sớm xe đông lắm, ba đừng để tông vào đuôi xe của người ta đó.” Một đạo sĩ trong bộ áo dài màu lam đang ngồi ở ghế lái, mái tóc thưa thớt được búi theo kiểu đạo sĩ, trên sống mũi có đeo một cặp kính lão, ông ấy đang cầm vô lăng được khắc hình Bát quái, kết hợp giữa công nghệ hiện đại và các yếu tố Đạo môn, thoạt nhìn tưởng như là bọn lừa đảo bịp bợm trong giang hồ. Bạch Tiên Tiên xách túi chạy chưa được hai bước thì bị ông ấy gọi lại. “Tiên Tiên, quay lại! Quay lại đây! Ba còn đồ chưa đưa cho con!” Bạch Tiên Tiên quay đầu lại, thấy ba cô lấy ra một cái móc khóa hình thú bông Pikachu từ trong thùng xe, nhoài người ra ngoài cửa sổ xe đưa cho cô: “Treo cái này lên túi nhé con, lúc nào cũng phải mang theo, đừng làm rơi đấy.” Mắt Bạch Tiên Tiên sáng lên: “Ba còn chuẩn bị quà nhậm chức cho con nữa hả?” Sau đó, cô nhìn thấy ba cô “cạch” một tiếng bứt đầu Pikachu ra, bên trong là một lá bùa màu vàng được gấp lại thành hình tam giác. Đưa cho cô xem xong, Bạch Hướng Vọng gắn đầu nó lại: “Âm khí trong bệnh viện nặng lắm. Mấy ngày trước ba nhờ trụ trì vẽ một lá bùa trừ tà cho con đấy, khai quang trước mặt tượng Tam Thanh rồi.” Bạch Tiên Tiên: “...” Bạch Hướng Vọng thấy cô im lặng, lo lắng cô không chịu nhận, bèn cố rướn người ra ngoài: “Ngụy trang này không ai biết đâu. Ba cũng không đến bệnh viện tìm con, cầm đi!” Vì hai người nấn ná quá lâu nên bảo vệ gần đó đã đi tới thúc giục: “Lái đi, lái đi! Không được đậu xe ở đây.” Bạch Tiên Tiên đưa tay nhận lấy, bấy giờ Bạch Hướng Vọng mới hài lòng ngồi xuống lại ghế lái. Trước khi đi, ông dặn dò: “Phải luôn mang theo nghe chưa!” Bạch Tiên Tiên khoát tay: “Biết rồi, ba đi nhanh đi.” Nắng mùa hè vô cùng rực rỡ. Santana hòa vào dòng xe. Bạch Tiên Tiên cúi đầu gắn Pikachu lên túi đeo, lại ngẩng đầu nhìn mấy chữ to “Bệnh viện nhân dân thành phố” đang lấp lánh dưới ánh mặt trời, rồi vừa hít sâu một hơi vừa siết chặt nắm tay. Bắt đầu từ hôm nay, cô chính thức bước chân vào đời, từ một sinh viên đại học ngây ngô, nay cô đã trở thành người của xã hội rồi! Trong thời đại ngày nay, sinh viên đại học tràn ngập khắp nơi nên rất khó tìm việc làm. Họa hoằn lắm một sinh viên tốt nghiệp khoa chính quy bình thường như cô mới có thể vào làm việc ở bệnh viện khi vừa mới ra trường. Mặc dù chỉ là sửa chữa xe cứu thương, nhưng kỹ sư không phân biệt địa vị cao thấp! Dù gì cũng là cơ khí cả thôi, sửa xe và sửa tàu vũ trụ chẳng khác nhau là bao... nhỉ? Bạch Tiên Tiên nhắn tin cho chú trưởng khoa phòng nhân sự của bệnh viện mà cô đã thêm số vài ngày trước, rồi mạnh mẽ kiên định bước vào bệnh viện. Nghe nói đại trưởng lão nhà họ Bạch từng cứu mạng chú trưởng khoa này, thế nên lần này cô có thể suôn sẻ vào nhận việc là do chú trưởng khoa đó muốn báo ơn. Bạch Tiên Tiên nhanh chóng nhận được tin trả lời, bèn tìm theo địa chỉ trưởng khoa gửi tới. Mới sáng sớm, bệnh viện đã chật cứng người, trần đời này e rằng không có bất kỳ nơi nào chứng kiến nhiều ca sinh lão bệnh tử, đắng cay ngọt bùi như trong bệnh viện cả. Hành lang nồng nặc mùi thuốc khử trùng, cửa văn phòng khép hờ, Bạch Tiên Tiên liếc nhìn vài lần, nghe bên trong có một giọng nam trung niên hùng hậu đang mắng người, nên cô không dám gõ cửa, bèn đứng sát vào mép tường chờ người trong phòng cúp điện thoại. Khi cô đang chờ, cửa bỗng bị mở toang, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt giận dữ đi ra. Thấy cô, ông ấy hơi sững sờ, lập tức chuyển từ tức giận sang vui mừng trước vẻ mặt căng thẳng của Bạch Tiên Tiên. Ông ấy hỏi kèm theo đôi mắt sáng rỡ: “Cô là cháu gái của ông Bạch à?” Bạch Tiên Tiên vội trả lời: “Chào chú Vu, con chính là Bạch Tiên Tiên.” Vu An Định niềm nở nắm tay cô: “Chào con, chào con, chào con! Chào mừng con gia nhập vào bệnh viện của bọn chú, mau vào đây đi.” Văn phòng được lắp máy lạnh đầy đủ. Vu An Định đã chuẩn bị sẵn hợp đồng lao động, chẳng những ông ấy tự rót nước cho cô mà còn đích thân lo liệu thủ tục vào làm việc cho cô. Bạch Tiên Tiên được quan tâm mà hoảng hồn bởi sự nhiệt tình của ông ấy. Trong lúc cô xem hợp đồng, Vu An Định ngồi đối diện nhìn cô một cách tha thiết. Bạch Tiên Tiên cứ có ảo giác chú trưởng khoa này rất tôn kính mình thế nào ấy. Hợp đồng là mẫu hợp đồng lao động tiêu chuẩn, không có vấn đề gì cả, chỉ có điều chỗ chức vị được viết là “hậu cần”. Thấy Bạch Tiên Tiên mải nhìn chỗ đó, Vu An Định giải thích: “Chú sẽ trả lương và đóng đủ năm loại bảo hiểm cho con, nhưng dù gì con cũng phải có một chức vị chính thức, vì vậy chú đã quy nó về hậu cần.” Bạch Tiên Tiên cảm thấy câu này hơi lạ, nhưng cô nghĩ sửa xe cứu thương hình như đúng là hậu cần, bèn không băn khoăn nữa. Vì thế, cô ký tên mình vào, chính thức nhận việc. Vu An Định cực kỳ vui mừng, kích động xoa xoa tay: “Có con ở bệnh viện, sau này chú có thể yên tâm rồi!” Bạch Tiên Tiên nghĩ thầm chẳng lẽ xe cấp cứu của bệnh viện thành phố rất hay bị hỏng hóc à? Vu An Định cất hợp đồng, lại tha thiết nói: “Tiên Tiên, chú dẫn con đi mang tài liệu vào kho trước, rồi sẽ dẫn con đến chỗ làm việc xem thử nhé.” Bạch Tiên Tiên ngoan ngoãn gật đầu, theo Vu An Định ra ngoài, nghe ông ấy vừa đi vừa nói: “Tính chất công việc của con khá đặc thù, không cần phải quẹt thẻ đi làm đúng giờ đâu. Chú cũng không chuẩn bị phòng làm việc đặc biệt gì cho con, nhưng mà ký túc xá của công nhân viên rất gần bệnh viện. Nếu con không làm thêm việc khác thì tốt hơn con nên dành nhiều thời gian ở bệnh viện nhé.” Vu An Định quay sang nhìn cô, lặp lại câu ban nãy: “Có con ở đây chú yên tâm rồi!” Bạch Tiên Tiên hơi hoang mang. Đại trưởng lão được nể đến thế sao? Mình không cần phải đi làm đúng giờ luôn cơ á? Nghe trưởng khoa nói hình như mình có thể làm thêm nghề khác nữa à? Vu An Định lại quay qua hỏi: “Chắc ông Bạch đã 90 tuổi rồi đúng không? Thân thể vẫn còn khỏe mạnh chứ? Mấy hôm trước ông ấy gọi điện thoại cho chú, nghe giọng còn khỏe mạnh lắm!” Bạch Tiên Tiên tỏ ra khéo léo: “Rất khỏe ạ. Cám ơn chú Vu đã nhớ đến ông.” Vu An Định giơ ngón cái với cô: “Bảo ông ấy là thần tiên cũng không ngoa đâu.” Ông ấy lại hạ thấp giọng, ra vẻ bí ẩn: “Nhà họ Bạch của con có bản lĩnh thật đấy!” Nhắc đến đề tài này, Bạch Tiên Tiên thật sự không dám nhận bừa. Suy cho cùng, cô chẳng học được chút bản lĩnh nào của gia tộc cả. Trong lúc họ chờ thang máy, điện thoại di động của Vu An Định reo lên. Vừa nhìn hiển thị cuộc gọi, gương mặt phơi phới của ông ấy đột nhiên tối sầm lại. Ông ấy ra hiệu cho Bạch Tiên Tiên rồi đi qua chỗ khác bắt máy. Bạch Tiên Tiên đứng ở cửa thang máy, lấy điện thoại di động ra lướt Weibo. Trong nhóm lớp đã có hơn 999+ tin nhắn. Hôm nay Thị trường nhân tài(*) tổ chức hội chợ việc làm với quy mô lớn nên khá nhiều bạn trong lớp đến tham gia. Cô kéo lên trên thì thấy tên mình được nhắc đến trong nhật ký trò chuyện. (*) Thị trường nhân tài là thị trường nơi các doanh nghiệp, cơ sở tuyển dụng và tuyển dụng người lao động, người lao động nộp đơn xin việc và nộp hồ sơ. Sự phát triển mạnh mẽ của Internet đã phát triển thành thị trường nhân tài tại các địa điểm thực tế, thị trường nhân tài trực tuyến và thị trường tuyển dụng nhân tài trong khuôn viên trường. - Đỗ Anh Tư: Hôm nay nóng quá đi, phí hết cả lớp trang điểm của tớ, phiền chết! - La Bặc: Cậu đi nộp đơn chứ đâu phải thi sắc đẹp - Đỗ Anh Tư: Sắc đẹp là một trong những ưu thế đó được chưa? Xung quanh tớ toàn là 985/211, tớ lấy gì đấu với người ta. Tớ đâu có được như ai kia, vừa tốt nghiệp đã được nhận vào bệnh viện thành phố rồi - Tần Sương: Ai hả? Ngành học này của tụi mình còn có thể vào bệnh viện làm á? Làm gì? Sửa xe cứu thương à? - Đỗ Anh Tư: Nhà cậu mới có mạng hả? - Tạ Ý: Nhan sắc có thể trở thành ưu thế của cậu thì bối cảnh cũng có thể trở thành ưu thế của Tiên Tiên, đừng có ghen tị ở đây? - Đỗ Anh Tư: Buồn cười nhỉ. Tôi cần gì phải GATO với một thầy bói cơ chứ? - Tạ Ý: Cậu nói năng tôn trọng người khác chút đi. - Đỗ Anh Tư: Chẹp. Nghe nói cậu lại bị công ty từ chối nữa hả? Hay bảo Bạch Tiên Tiên tặng cho cậu một lá bùa tìm việc suôn sẻ đi? Nhưng mà có loại bùa này sao ha ha ha ha ha ha - Tạ Ý: Cậu lo cho thân cậu trước đi, đồ GATO - La Bặc: Chuyện riêng thì inbox riêng đi, không được cấu xé nhau trong nhóm lớp ... Bạch Tiên Tiên thoát ra rồi gửi tin nhắn cho Tạ Ý: Cậu đừng để ý đến Đỗ Anh Tư Tạ Ý là bạn cùng phòng đại học của cô, một người giường trên và một người giường dưới. Cô ấy nhanh chóng trả lời: Đồ GATO, cho cậu ta tức chết luôn. Mặc kệ cậu ta đi, cậu nhận việc chưa? Hoàn cảnh làm việc thế nào? Đồng nghiệp có hòa đồng không? Bạch Tiên Tiên đang cúi đầu gõ chữ trả lời thì cửa thang máy “Đinh” một tiếng mở ra. Trong thang máy hình chữ nhật có một người đàn ông mặc áo đồng phục xanh lam đang đẩy giường bệnh. Anh đeo khẩu trang, cúi đầu, mái tóc xõa ngang mày khiến người ta không thể thấy rõ mắt anh. Ánh sáng trắng toát lạnh lẽo phản chiếu trong thang máy có vẻ đầy u ám và rùng rợn. Người nằm trên giường bệnh bị vải trắng che kín từ đầu đến chân. Bạch Tiên Tiên vừa nhìn thì tóc gáy toàn thân đã dựng ngược hết cả lên. Không đợi người đàn ông mở lời, cô vội nhảy phắt lên trốn dạt sang bên cạnh. Người đàn ông đó không nói một lời, chỉ đẩy xác ra khỏi thang máy. Anh trông dong dỏng cao và gầy guộc trong bộ đồng phục áo liền quần màu xanh lam kia, nhưng dường như anh không tốn chút sức nào khi đẩy chiếc băng ca đó, vẫn là tư thế cúi đầu và đẩy xe thẳng về phía trước. Bạch Tiên Tiên nấp ở khúc cua không dám nhìn ra đằng trước. Cô chắp hai tay lại lẩm bẩm niệm hai tiếng “A Di Đà Phật” nhưng chợt cảm thấy hơi sai, cô bèn vội vàng sửa miệng: “Tổ sư gia phù hộ, bình tĩnh khi thấy sự lạ, bình tĩnh khi thấy sự lạ!” Yên lành không lo học, gặp chuyện cứ khấn tổ sư gia. Một gương mặt đang cười tủm tỉm ló ra bên cạnh cô: “Tiên Tiên?” Bạch Tiên Tiên run rẩy vì hoảng sợ. Quay đầu lại, cô thấy Vu An Định đang tươi cười: “Để con chờ lâu rồi, đi thôi.” Bạch Tiên Tiên thà chết chứ chẳng muốn vào cái thang máy đó đâu. Thế nhưng, cô ngẫm lại, thang máy trong bệnh viện nào không từng chở người chết chứ? Cô đành phải cầm túi có treo Pikachu, thấy chết không sờn bước vào trong. Sau khi đến văn phòng hồ sơ để giao tài liệu, Vu An Định lại đưa cô đến nơi làm việc. Xe cứu thương của bệnh viện đang đậu ngoài bãi, có thể ra vào bất cứ lúc nào. Bạch Tiên Tiên thầm nghĩ văn phòng của mình hẳn phải ở ngay cạnh bãi đậu xe, một gian phòng nhỏ tiện cho cô nghỉ ngơi lúc tan làm là đủ rồi. Thang máy đi thẳng xuống tầng chót. Hầu như mỗi một tầng của bệnh viện đều có kẻ đến người đi, tuy nhiên tầng này lại vô cùng im ắng, chẳng có nổi một bóng người. Ánh mặt trời nóng bỏng chiếu vào qua cửa sổ kính ở hai bên hành lang, nhưng dường như nó đã mất đi độ ấm trong quá trình khúc xạ và trở thành thứ ánh sáng lạnh buốt. Bạch Tiên Tiên vừa đi vừa thấy quái lạ. Lại thấy Vu An Định dừng trước một cánh cửa, rồi quay lại tha thiết nói: “Chính là ở đây.” Cửa phòng được mở ra. Cửa sổ thông gió trên tường được che bằng rèm dày, từng đợt hơi lạnh luồn qua khe cửa, khiến Bạch Tiên Tiên phải ngập ngừng khi nhìn vào trong. Căn phòng mờ tối, vài chiếc giường chứa thi thể được sắp xếp gọn gàng trong căn phòng nhỏ đó. Anh chàng mặc bộ đồng phục áo liền quần màu xanh mà cô vừa đụng mặt ở cửa thang máy đang bế một cái xác lên giường. Vu An Định nói vô cùng niềm nở: “Nhà xác của bệnh viện chúng ta được xây ở tầng chót, phong thủy rất tốt. Bên cạnh là phòng nghỉ của con, bắt sáng rất tốt, sau này con vào ở rất tiện.” Bạch Tiên Tiên lập tức ngất luôn tại chỗ. Mời các bạn mượn đọc sách Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư của tác giả Xuân Đao Hàn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Văn Lang Chiến Sự
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Văn Lang Chiến Sự của tác giả Nguyễn Đức Thông. Văn Lang Chiến Sự gồm có: Đại Phá Quân Trụ Lịch Sử Về Phù Đổng Hai Miền Văn Lang Phân Tranh Long Phụng Hiệp Nghĩa Câu Chuyện Hồng Trần Nói về Quốc Tổ Hùng Vương. Cùng Bách Việt khai dựng lập lên nước Văn Lang hùng mạnh rộng lớn. Giết chết ba con Yêu Tinh Quỉ dữ. Mộc Tinh, Ngư Tinh, Hồ Tinh, cùng vô số Tướng Lĩnh Yêu Tinh. Cũng như con cái, cháu, chắt, chút, chít, của ba con Chúa Tể Yêu Tinh lên đến hàng vạn vạn. Vì thế con cháu Văn Lang là mối thù truyền kiếp của chúng có cơ hội là chúng hảm hại. Không bằng cách nầy cũng bằng cách khác. Nhất là ở các giai đoạn thời kỳ cuối các thời Hạ Hùng Vương. Thời kỳ mạc pháp Văn Hóa Cội Nguồn không còn. Nền Quốc Đạo biến mất, các quyền cơ bản con người cũng mất theo. Nước Văn Lang rơi vào cảnh tối tăm, dân chúng lạc vào tà ma ác đạo. Nguy hiểm nhất là Linh Hồn ba con chúa tinh ác Quỷ cũng như con cái cháu chắt của chúng đầu thai làm người không những ở Phương Bắc Nhà Chu, mà còn đầu thai ở Bắc Văn Lang, có cơ hội là chuyển xây tình thế hảm hại con cháu Tiên Rồng nhân loại Đồng Bào nói chung, con cháu Văn Lang nói riêng. Gây ra bao thảm cảnh tan thương chết chóc chiến tranh loạn lạc cùng khắp. Nhất là cảnh chiến tranh tương tàn nồi da nấu thịt ở dân tộc Văn Lang. Chúng không để yên cho Bách Việt Văn Lang  hưởng thái bình an lạc nhất là những cuộc nổi lên nội chiến kinh hồn. Dân tộc Văn Lang con cháu Tiên Rồng, con dân Quốc Tổ Vua Hùng phải chịu cảnh Đồng Bào nồi da nấu thịt. Ác Quỉ giành lấy chính quyền  biến dân tộc Văn Lang  thành dân tộc nô lệ dưới sự dày xéo nanh vuốt của chúng. Sức mạnh của Loài Ác Quỉ là chúng đầu thai làm người Phương Bắc chuyển xây tình thế xua quân xâm lược Phương Nam. Làm cho đất nước Văn Lang đầu rơi máu đổ. Chiến Tranh đói nghèo lạc hậu khốn khổ vô cùng. Nhất là sự lừa dối cũng như sự độc tài độc trị tàn bạo cai trị thảm khốc của chúng. Có khi chúng sanh ra trên đất nước Văn Lang. Rồi tạo lên cảnh nồi da nấu thịt. Như Cha Con Doãn Thường chẳng hạn nổi lên chiếm lấy Bắc Văn Lang, biến Bắc Văn Lang trở thành Trung Thổ Trung nguyên. Nước Văn Lang Bắc Nam chinh chiến. Dân tộc Bách Việt Văn Lang con cháu Tiên Rồng con dânVua Hùng tàn sát lẫn nhau. Gây ra cảnh Đồng Bào tương tàn. Cha con anh em, dòng họ chém giết lẫn nhau nhà tan cửa nát. Chúng đầu độc Văn Hóa ảo tưởng, nhất là Văn Hóa mê tín dị đoan, chúng nhập đồng nhập xác nói ra những điều xàm bậy làm mê muội con người. Lũ ác Quỉ lạm dụng ngôn từ trau chuốt bóng bẩy đầu độc dân chúng nhất là văn hóa Thần Quyền tôn thờ Thần Thú, Cầm Thú, Thần Vật  làm cho dân chúng quên Cội quên Nguồn. Quên đi truyền thống Nguồn Cội anh linh Tiên Rồng Dân Tộc. Làm cho xã hội luôn đi vào hổn loạn xuống cấp đạo đức chỉ biết tranh hơn, tranh thua hận thù tham lam tàn bạo. Chậm phát triển dẫn đến đói nghèo lạc hậu. Chiến tranh truyền miên dân chúng luôn rơi vào cảnh khốn khổ nhiều mặt tinh thần lẫn vật chất, nhất là về mặt độc tài độc trị hết sức tàn bạo. Với phép thuật thần thông đa ngôn xảo ngữ của các loài Yêu tinh Quỉ dữ đầu thai chuyển kiếp làm người chúng gây ra không biết bao nhiêu thảm cảnh chiến tranh nồi da nấu thịt. Như Cha Con Doãn Thường chẳng hạn, đã đánh lừa được lòng ham muốn của con người. Đánh lừa được Bách Việt Bắc Văn Lang. Nhất là những giai cấp khốn khổ chạy giặc từ Phương Bắc di cư sang Bắc Văn Lang. Bọn ác Quỉ Cha Con Doãn Thường đêm trăm nghìn cái lợi dụ dỗ dân chúng. Lợi thì như núi non biển cả nhưng không còn cái răng để mà ăn. Vì mất tất cả không những về vật chất mà còn lẫn cả tinh thần, thậm chí những quyền cơ bản con người như quyền sanh sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc không còn. Chỉ biết than trời khóc đất. Những loài ác Quỉ sanh ra làm người lợi dụng lòng tin nơi chúng dân. Chúng hiện thân ra như một đấng con Trời lên ngôi Thiên Tử. Chúng muốn dân chết là chết, cho dân sống là sống không ai dám cải chỉ biết răm rắp nghe theo tin theo. Nhưng chúng không hiểu một điều, đã là Thiên Tử con Trời thời không tàn sát sanh linh nhất là con người. Luôn đem lại sự công bằng bình đẳng cho con người bảo vệ những quyền thiêng liêng con người mà Tạo Hóa đã ban cho. Những quyền bất khả xâm phạm. Thiên Tử  Con Trời thời sống theo Thiên ý Cha Trời Thiên luật Vũ Trụ không tạo ra cái cảnh nồi da nấu thịt, mà luôn đêm lại hòa bình thịnh vượng cho muôn dân. Thiên Tử Con Trời không có cảnh đi xâm lược mà luôn luôn tôn trọng chủ quyền độc lập của nhau hòa hiếu lẫn nhau. Thiên Tử  Con Trời cũng có sự cạnh tranh nhưng sự cạnh tranh công bằng bình đẳng thi đua tiến hóa vương lên đỉnh cao của thời đại theo khuôn khổ Hiến Pháp Luật Pháp, Đạo Pháp chân chính cho phép. Không phải cạnh tranh hủy diệt lẫn nhau, thôn tính lẫn nhau. Thiên Tử Con Trời không có cảnh độc tài độc trị độc bá thiên hạ tranh giành thiên hạ, biến thiên hạ vào cảnh nô lệ, cướp  đất đai thuộc địa gây ra cảnh chiến tranh đầu rơi máu đổ. Những kẻ đầy lòng dã tâm tham vọng mưu đồ xưng vương xưng bá không phải Thiên Tử con Trời, mà chỉ là Yêu Tinh Quỉ dữ đầu thai. Bành trướng tham tàn ác bá độc tài đọc trị chém giết đồng loại đây chỉ là những kẻ ngụy Thiên Tử tự xưng là con Trời hầu lừa bịp dân chúng. Thật ra những Thiên Tử tự xưng giả hiệu nầy chỉ là những kẻ thắng xưng là Vua thua cho là Giặc Xem đi xét lại Giặc với vua cũng chỉ là một thứ chẳng khác gì nhau. Những Thiên Tử tự xưng giả hiệu con Trời  đầy rẫy trong thời đại Phong Kiến. Nhất là thời đại Phong kiến Thần Giáo. Phong Kiến Địa Chủ, Phong Kiến Vua, Chúa. Nhờ vào phép thuật tu luyện hàng nghìn năm trở thành đa ngôn xảo ngữ lừa dối con người dẫn con người vào con đường tối tăm không biết đâu là phải trái Thiện ác. Như Cha Con Doãn Thường chẳng hạn sử dụng từ ngữ bóng bẩy lời nào cũng có lợi cho dân. Để  đánh lừa được lòng ham muốn con người. Biến giả thành chân. Che đậy  lớp võ bọc bên ngoài. Che đậy sự tham lam tàn bạo nanh vuốt của loài ác Quỉ. Chúng gây ra cho con cháu Tiên Rồng Bách Việt Dân Tộc Văn Lang bao cảnh chiến tranh nồi da nấu thịt, hết nô lệ nầy đến nô lệ khác, hết thời kỳ khốn khổ nầy đến thời kỳ khốn khổ khác làm tiêu tan đất nước Văn Lang Từ thời gần cuối Nhà Chu. Kéo dài cho đến ngày nay  hơn hai  nghìn năm mấy trăm năm. Sự lạm sát của những loài Ác Quỉ giết hại con người quá lớn. Làm kinh động đến các Tần Trời. Phật - Thánh - Tiên - Thần - Chúa. Vì thương nhân loại Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa đầu thai xuống trần. Diệt trừ Yêu Tinh Quỉ dữ  trừ hậu họa cho con người. Nhưng diệt được ác quỉ nầy thời liền mọc ra ác Quỉ khác. Thái bình thịnh trị không được bao lâu thời chiến tranh loạn lạc trở lại. Làm khốn khổ con cháu Tiên Rồng. Dân Tộc Văn Lang hết nghìn năm nầy đến nghìn năm khác. Nhất là các thời kỳ cuối thời Hạ Hùng Vương. Từ thời thứ 13 Hùng Việt Vương: Tuân Lang: 569 đến 506 trước công nguyên. Trở xuống đến thời Hùng Duệ Vương: Huệ Lang thứ 18 cuối thời Hạ Hùng Vương 306. Rồi  đến  thời Âu Lạc 258 trước công nguyên. Khốn khổ kéo dài cho đến tận ngày nay. Trong các cuộc chiến tranh xâm lược bành trướng quân thù. Thời chiến tranh xâm lược Văn Hóa là  độc hại nhất Nguy hiểm nhất. Nhất là thứ Văn Hóa làm cho con người mất đi tự chủ. Mất đi truyền thống anh linh dân tộc Lạc Cội Lạc Nguồn. Làm cho dân tộc rã rời đoàn kết. Đạo đức xuống cấp đánh mất lương tâm con người. Làm cho con  người không phân biệt được đâu là đúng sai nữa. Thậm chí anh em tàn sát nhau mà vẩn cho là đúng, mà còn cho đó là vinh. Cái vinh đáng sợ làm sao một nhác đao chém xuống anh em vui mừng chiến thắng. Sự sai lầm nào cũng phải có ngày tỉnh ngộ chấm dứt, sự khô cằn nào cũng phải có ngày đâm chồi nẩy lộc. Dân tộc Việt Nam khốn khổ bao nhiêu thời vui sướng lại bấy nhiêu. Văn Hóa Cội Nguồn xuất hiện thời Chân - Giả, Trắng – Đen, Chính Nghĩa - Phi Nghĩa sáng tỏ. Mặt Trời Văn Hóa Chánh Đẳng Chánh Giác ra đời thời nhân loại mới đi vào ổn định bình yên kéo dài rất lâu có thể nói thế giới nhân loại đi vào cảnh thiên đàng cực lạc trần gian nói chung Việt Nam nói riêng trong một niềm vui thái bình thịnh trị an lạc. Trên mảnh đất Địa Long Vũ Trụ  hình chữ  S  tức là nước Việt Nam Con Cháu Rồng Tiên sẽ nở hoa Chánh Đẳng Chánh Giác. Tiến tới Chủ nghĩa Thiên Quyền Nhân Chủ đại đồng Long Hoa hội tụ. Rồng Tiên Tỏa Sáng ra đời. Quốc Tổ Vua Hùng. Dân tộc Việt Nam. Nước Việt Nam chóa ngời rạng danh khắp cùng thế giới. Việt Nam chữ S đất phù sa Nằm giữa Âm - Dương  Cốt Long Hoa Thánh Địa anh linh  từ muôn thuở Bừng lên rực rỡ khắp hà sa Văn Hóa Rồng tiên Đường Chính Nghĩa Cội Nguồn tỏ rạng Cội Ông Cha Bổn phận thế thiên hành phụng sự Thái bình an lạc khắp Âu Ca. *     *     * Sống trên Địa Cốt Long Hoa Phải là Thiên Sứ cho nhà Rồng Tiên Trời ban Đất Việt  Linh Thiêng Tiên Rồng nòi giống uy quyền từ đây. *         *         * Ở cuối thời đại Kinh Dương Vương. Hùng Vương Quốc Tổ ra đời từ Văn Hóa Phong Kiến Thần Giáo. Chuyển sang giai đoạn Văn Hóa Cội Nguồn Thánh Giáo. Trong triều nội Vua không làm theo ý các Triều Thần. MÀ CHỈ LÀM THEO HIẾN PHÁP, LUẬT PHÁP, ĐẠO PHÁP điều hành đất nước. Có nghĩa là xóa bỏ đi Độc Tài Độc Trị  không làm theo ý kiến cá nhân, cũng như nghe Triều Thần mà chỉ làm theo HIẾN PHÁP, LUẬT PHÁP, ĐẠO PHÁP. Nền QUỐC ĐẠO bí mật của Triều Đại Văn Lang. Nền Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp. Không truyền xuống dân, mà chỉ truyền xuống Vương Quan lấy đó để trị dân, dạy dân. Ở vào thời đó chữ viết  còn quá thô sơ lạc hậu. Nên không thể lưu chép thành Kinh Văn được. Nên dẫn đến tam sao thất bổn HIẾP PHÁP, LUẬT PHÁP, ĐẠO PHÁP, dần dần biến mất. Nước Văn Lang mất đi nền Văn Hiến Quốc Đạo Văn Lang liền trở về thời Phong Kiến Thần Giáo. Như thời đại Kinh Dương Vương chẳng khác gì Phong Kiến Thần Giáo, cũng như Phong Kiến Vua, Chúa ở Phương Bắc kéo dài hơn 10 nghìn năm trong các thời kỳ Phong Kiến. Phong Kiến Thần Giáo độc tài độc trị. Phong Kiến Vua Chúa độc tài độc trị là những lập luận giáo điều  của mỗi cá nhân các Triều Thần mà Vua thường nghe theo và làm theo. Còn Văn Hóa Cội Nguồn là Văn Hóa Thánh Giáo không dựa trên ý tưởng riêng mỗi người để tâu lên vua. Mà là nền HIẾN PHÁP, LUẬT PHÁP, ĐẠO PHÁP. THIÊN LUẬT TẠO HÓA không ai có quyền tự đặc ra hoặc hủy diệt đi. THIÊN LUẬT TỰ NHIÊN VŨ TRỤ chính là nền Quốc Đạo dân tộc Văn Lang. Mà các Vua Hùng lấy đó thay nhau làm nền tản cho sự trị quốc. Đã là Thiên Tử con Trời thời phải thuận theo Thiên Luật vũ Trụ, Thiên Ý Cha Trời sống theo Văn Hóa Cội Nguồn, luôn bảo vệ quyền con người quyền thiêng liêng Tạo Hóa đã ban cho. Sống theo Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp công bằng bình đẳng ai cũng như ai. Không có cảnh độc tài độc trị tốm thâu quyền lực lạm sát vô tội. *** Tóm tắt Tiểu thuyết "Văn Lang Chiến Sự" của tác giả Nguyễn Đức Thông kể về lịch sử của nước Văn Lang, từ thời đại Kinh Dương Vương đến thời đại Âu Lạc. Tác giả cho rằng, lịch sử của nước Văn Lang là một cuộc đấu tranh giữa hai thế lực: thế lực của yêu tinh quỷ dữ và thế lực của Tiên Rồng. Thế lực của yêu tinh quỷ dữ là những linh hồn của ba con yêu tinh Mộc Tinh, Ngư Tinh, Hồ Tinh, cùng con cái, cháu chắt của chúng. Chúng luôn tìm cách tiêu diệt con cháu Tiên Rồng, chiếm lấy đất nước Văn Lang. Thế lực của Tiên Rồng là những người con của Quốc Tổ Hùng Vương. Họ là những người có lòng yêu nước, yêu dân, luôn sẵn sàng bảo vệ đất nước Văn Lang. Trong suốt chiều dài lịch sử của nước Văn Lang, hai thế lực này đã nhiều lần giao tranh với nhau. Có lúc thế lực của yêu tinh quỷ dữ chiếm ưu thế, có lúc thế lực của Tiên Rồng chiếm ưu thế. Tuy nhiên, cuối cùng, thế lực của Tiên Rồng luôn chiến thắng, bảo vệ được đất nước Văn Lang. Đánh giá "Văn Lang Chiến Sự" là một tiểu thuyết lịch sử có nhiều điểm mới lạ. Tác giả đã đưa ra một cách nhìn mới về lịch sử của nước Văn Lang, đó là lịch sử của một cuộc đấu tranh giữa thiện và ác, giữa chính nghĩa và phi nghĩa. Tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, với nhiều tình tiết gay cấn, hồi hộp. Các nhân vật được xây dựng khá tốt, có tính cách rõ ràng, phù hợp với bối cảnh lịch sử. Tuy nhiên, tiểu thuyết cũng có một số hạn chế. Một số tình tiết trong tiểu thuyết có phần phi logic, khó hiểu. Ngoài ra, tiểu thuyết còn sử dụng nhiều thuật ngữ chuyên môn, cần có kiến thức nền tảng về lịch sử để có thể hiểu rõ. Một số điểm nổi bật của tiểu thuyết Cách nhìn mới về lịch sử của nước Văn Lang Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn Các nhân vật được xây dựng khá tốt Một số hạn chế của tiểu thuyết Một số tình tiết phi logic, khó hiểu Sử dụng nhiều thuật ngữ chuyên môn Mời các bạn mượn đọc sách Văn Lang Chiến Sự của tác giả Nguyễn Đức Thông.
Thần Ma Vô Song
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Thần Ma Vô Song của tác giả Tư Sản Bạo Tăng. Mênh mông trong vũ trụ cường giả như mây, thiên kiêu như mưa. Thượng cổ đại năng có thể thôn vân thổ vụ, dời non lấp biển, trong nháy mắt trong lúc đem một cái vương triều hủy diệt, chỉ cần nguyên thần bất diệt, liền có thể đủ lấy máu Trọng sinh. Thượng cổ thánh tôn càng có thể trích tinh lấy nguyệt, đem tinh hải luyện thành trong tay đồ chơi. Có thể mặc ngươi tài tình kinh diễm, uy áp muôn đời, không đâu địch nổi cũng đánh không lại thời gian chi đao, cuối cùng linh hồn mục, hóa thành trủng giữa xương khô. Thiên địa trong đó không người bất hủ. Tây nguyên trấn tiểu gia tộc xuất thân tô hàn ở đã lấy được một con thần bí Thạch nhãn sau, bước lên tu luyện chi đồ. Đánh bại một chút cũng không có mấy ngày kiêu, yêu nghiệt, hướng về bất hủ con đường đi bước một đi tới. Ta làm Thần Ma, Thiên Hạ Vô Song! *** Tóm tắt Tiểu thuyết Thần Ma Vô Song kể về câu chuyện của Tô Hàn, một thiếu niên bình thường vô danh ở thế giới hiện đại. Tô Hàn xuyên qua đến một thế giới khác, nơi có vô số cường giả và thiên kiêu. Thế giới này chia thành ba tầng thứ: Nhân gian: Đây là tầng thứ thấp nhất, nơi sinh sống của những người bình thường. Tiên giới: Đây là tầng thứ trung gian, nơi sinh sống của những người tu luyện. Thần giới: Đây là tầng thứ cao nhất, nơi sinh sống của những vị thần. Tô Hàn vốn là một người bình thường, nhưng sau khi được một con thần bí Thạch nhãn, hắn đã bắt đầu tu luyện. Tô Hàn nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, đánh bại một chút cũng không có mấy ngày kiêu, yêu nghiệt, hướng về bất hủ con đường đi bước một đi tới. Review Thần Ma Vô Song là một tiểu thuyết huyền ảo có nội dung hấp dẫn, lôi cuốn. Tiểu thuyết có nhiều tình tiết kịch tính, gay cấn, khiến người đọc không thể rời mắt. Cốt truyện của tiểu thuyết được xây dựng logic, chặt chẽ. Các nhân vật trong tiểu thuyết được xây dựng có tính cách rõ ràng, đặc trưng. Tiểu thuyết có nhiều tình tiết hài hước, dí dỏm, khiến người đọc cảm thấy thoải mái, thư giãn. Tuy nhiên, tiểu thuyết cũng có một số điểm trừ như: Một số tình tiết trong tiểu thuyết hơi phi logic, không hợp lý. Một số nhân vật trong tiểu thuyết được xây dựng hơi một chiều, thiếu chiều sâu. Nhìn chung, Thần Ma Vô Song là một tiểu thuyết huyền ảo đáng đọc. Tiểu thuyết có nội dung hấp dẫn, lôi cuốn, chắc chắn sẽ khiến người đọc hài lòng. Điểm cộng Nội dung hấp dẫn, lôi cuốn Tình tiết kịch tính, gay cấn Nhân vật có tính cách rõ ràng, đặc trưng Nhiều tình tiết hài hước, dí dỏm Điểm trừ Một số tình tiết phi logic, không hợp lý Một số nhân vật một chiều, thiếu chiều sâu Đánh giá chung 4/5 sao Một số ý kiến đánh giá khác về tiểu thuyết Thần Ma Vô Song "Thần Ma Vô Song là một tiểu thuyết huyền ảo khá hay. Tiểu thuyết có nội dung hấp dẫn, lôi cuốn, chắc chắn sẽ khiến người đọc hài lòng." "Thần Ma Vô Song là một tiểu thuyết huyền ảo có nhiều tình tiết hài hước, dí dỏm, khiến người đọc cảm thấy thoải mái, thư giãn."  "Thần Ma Vô Song là một tiểu thuyết huyền ảo có một số tình tiết hơi phi logic, không hợp lý. Tuy nhiên, nhìn chung tiểu thuyết vẫn đáng đọc."  Ý kiến cá nhân Tôi đánh giá cao tiểu thuyết Thần Ma Vô Song. Tôi thích cách tác giả Tư Sản Bạo Tăng đã xây dựng thế giới huyền ảo rộng lớn, với vô số cường giả và thiên kiêu. Tôi cũng thích nhân vật Tô Hàn. Tô Hàn là một nhân vật có tính cách kiên trì, nỗ lực, luôn vươn lên và vượt qua khó khăn. Anh là một hình tượng người anh hùng truyền cảm hứng cho nhiều người. Tuy nhiên, tôi cũng nhận thấy một số điểm trừ trong tiểu thuyết như một số tình tiết hơi phi logic, không hợp lý. Ngoài ra, một số nhân vật trong tiểu thuyết cũng được xây dựng hơi một chiều, thiếu chiều sâu. Nhìn chung, tôi đánh giá Thần Ma Vô Song là một tiểu thuyết huyền ảo đáng đọc. Mời các bạn mượn đọc sách Thần Ma Vô Song của tác giả Tư Sản Bạo Tăng.
Vũ Nghịch
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Dị giới Vũ Nghịch của tác giả Chằng Qua Là Con Tôm Nhỏ. Thiên vũ đại lục, lấy võ vi tôn! Thiên vũ đại lục, lấy võ vi tôn! Tây lam nước bị vây đại lục một góc, nhưng bởi vì nhích tới gần Ma Thú sơn mạch, vật liệu phương diện đến vậy phong phú, dù sao, bất kể là ma thú trong cơ thể ma tinh, hay là da thú, kia cũng là đáng giá vật phẩm, ở trên đại lục cũng là cực kỳ dễ bán. Ngọc Lan thành, chẳng qua là tây lam nước một tòa trung đẳng thành thị, tựu bị vây Ma Thú sơn mạch bên cạnh, vậy đang bởi vì, cũng không ít bị ma thú công thành. Ngọc Lan ngoài thành, một chỗ sườn núi nhỏ. Phong Hạo đứng ở trên sườn núi một gốc cây Hồng Diệp dưới tàng cây, hắn trái chú ý hữu dò xét một phen, tựa hồ ở chờ cái gì người đến, có thể là nghĩ đến người, mắt của hắn mâu bên trong, bày biện ra chút ít chút ít ôn nhu ý. Mặt trời tây , hay là không có người đi tới, Phong Hạo có chút vội vàng xao động dưới tàng cây đập mạnh bước chân, kia tia ôn nhu vậy chuyển biến làm lo sợ không yên. Cho đến rặng mây đỏ đầy trời, một đạo nhẹ nhàng tựa như như hồ điệp thân ảnh, mới từ Ngọc Lan thành trong cửa lớn chạy chậm ra. "Hạo ca ca!" Thanh linh thanh âm, phảng phất sơn gian nước suối chảy xuôi có tiếng, để cho Phong Hạo kia táo bạo tâm tư trong nháy mắt tựu bình tĩnh lại, ở đây khóe miệng nơi, vậy loan ra khỏi một chút nụ cười. Trước mắt người thiếu nữ này, đúng là hắn tại bậc này đợi người, Uyển Hân. Thiếu nữ năm mới mười một, so với thiếu niên ít hơn một tuổi, đang mặc một thân toái quần áo, mặc dù năm nhỏ, nhưng là, một tờ khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã là thực vì tinh sảo, cộng thêm nàng cặp kia thủy ý mưa lất phất mắt to, rất là khả ái. Hơn nữa, thiếu nữ thân thế vậy thật không đơn giản, vì Ngọc Lan thành bốn đại một trong những gia tộc uyển gia gia chủ tiểu nữ, địa vị, vậy đồng đẳng với Uyển Gia Tiểu công chúa. "Ta đã tới chậm, hì hì." Uyển Hân chạy chậm tiến lên, vươn ra tay nhỏ bé, rất tự nhiên tựu kéo Phong Hạo cánh tay, rồi sau đó một trận lay động, một đôi ánh mắt như nước long lanh nhìn thẳng thiếu niên, tựa hồ ở kỳ cầu hắn tha thứ. "Ngươi a!" Phong Hạo thân thủ gật thiếu nữ quỳnh tị, cũng không trách cứ ý. Nói đến Uyển Hân vì sao đối Phong Hạo như vậy thân mật, này cũng là bởi vì bốn năm trước một chuyện, ngày đó, Uyển Hân len lén chạy ra ngoài chơi đùa, kết quả ở nơi này Hồng Diệp dưới tàng cây gặp gỡ rắn độc, may mắn có Phong Hạo chạy tới, mới miễn đi một kiếp, tới lần đó sau, mỗi lần Phong Hạo tới chỗ này thời điểm, Uyển Hân cũng sẽ chạy tới. Vậy chính là như vậy, trải qua bốn năm, hai nhỏ tình cảm cũng là trở nên vô cùng thâm hậu. "Trả lại không phải bởi vì trong nhà tới một cái người kỳ quái, nhất định phải thu ta làm đồ đệ, cho nên mới nhất thời thoát thân không ra." Uyển Hân chu cái miệng nhỏ nhắn. "Thu ngươi làm đồ đệ?" Phong Hạo sửng sốt, "Cha ngươi không có ý kiến?" Uyển Gia nhưng là Ngọc Lan thành bốn đại một trong những gia tộc, có thể tới cửa thu đồ đệ , kia nhất định không phải là loại người bình thường. "Cha ta, hắn ước gì đâu." Nói đến cái này, Uyển Hân cũng có chút không cam lòng. "Như vậy a." Phong Hạo lâm vào ngắn ngủi suy tư trong. Hắn cũng là đều là bốn đại một trong những gia tộc Phong gia đệ tử, nghe thiếu nữ vừa nói như thế, hắn tựu hiểu được, nhất định là có cao nhân biết thiếu nữ thiên phú, cho nên mới nổi lên thu đồ đệ lòng. "Hân Nhi, đáp ứng người nọ!" Đây cũng là thiếu nữ lớn lao cơ duyên, nguyên vốn hẳn nên cao hứng chuyện, nhưng là Phong Hạo nhưng cảm thấy trong lòng ê ẩm , có loại cảm giác nói không ra lời. Hai tiểu còn không có hàn huyên chút ít, hai đạo thân ảnh liền từ cửa thành lướt đi. "Bá! Bá!" Hai đạo thân ảnh ra hiện tại hai tiểu trước người. Phong Hạo tự nhiên đã Uyển Hân ngăn ở phía sau, cảnh giác nhìn người. "Cha, sao ngươi lại tới đây?" Uyển Hân từ Phong Hạo phía sau ló đầu ra tới , yếu ớt gọi . Người tới chính là Uyển Gia gia chủ uyển sóc. "Ngươi còn dám nói, trả lại không đuổi mau tới đây!" Uyển sóc nhìn chằm chằm hai hàng lông mày, trực tiếp quát lớn. "Nha." Uyển Hân đáp một tiếng, chậm rãi di động tới bước nhỏ, từ Phong Hạo phía sau đi ra, bị uyển to lớn một thanh kéo tới. "Cha, ngươi kéo thương ta rồi!" Uyển Hân ủy khuất nhìn cái này bình thời thương yêu cha của mình, có chút không rõ hắn vì sao như vậy thô lỗ. "Hừ!" Uyển sóc hừ nhẹ một tiếng, không để ý đến, một đôi mắt thật chặc tập trung vào Phong Hạo. "Ách. . ." Phong Hạo ngẩn người, bị hai người đánh giá, hắn cũng không biết nói cái gì cho phải. Hơn nữa, ở uyển sóc trên người, hắn cảm thấy một cổ mạnh mẻ áp lực, ép tới hắn không dám thở mạnh một tiếng, khi ánh mắt của hắn chuyển tới thứ trên người của hai người thời điểm, tâm thần của hắn cơ hồ trong khoảnh khắc đó tựu bị đống kết rồi. Đây là một lạnh như băng nữ nhân, hợp với nàng kia thân màu trắng bó sát người váy, cùng lạnh lùng xinh đẹp cho, làm cho người ta tựu như bị vây trời đông giá rét bình thường. "Thật là đáng sợ!" Mặc dù không biết cô gái này là ai, bất quá, Phong Hạo nhưng cảm thấy, cô gái này tu vi nhất định còn đang uyển sóc trên. "Người này rốt cuộc là người nào?" Phong Hạo không nhớ rõ Ngọc Lan thành có như vậy một vị nhân vật lợi hại. "Ngươi chính là Phong gia Phong Hạo?" Quét nhìn một phen thiếu niên ở trước mắt chút ít, uyển sóc chậm rãi mở miệng hỏi. Phong Hạo, hắn vốn là Ngọc Lan thành bốn đại một trong những gia tộc Phong gia, gia chủ phong trần chi con trai trưởng, ở Ngọc Lan thành cũng là có chút ít danh khí, mà cái tên, nhưng không phải là cái gì tốt tên. Hai chữ hình dung hắn, tài trí bình thường! Vốn là Uyển Hân cùng Phong Hạo chuyện này, uyển sóc cũng không muốn quản, bất quá hiện tại, cũng là có một cái thật lớn chuyển cơ, để cho hắn trực tiếp đem Phong Hạo loại bỏ xuất ngoại. "Là!" Phong Hạo đàng hoàng đáp lời. "Sau này không nên tới dây dưa nhà ta Hân Nhi rồi." Uyển sóc lãnh đạm nói, trong lời nói hàm chứa không thể cự tuyệt đắc ý vị. "Cái gì?" Hai tiểu trực tiếp dại ra nhìn của hắn. "Đi!" Hắn một thanh lôi Uyển Hân, liền hướng Ngọc Lan thành đi tới. Kia lạnh như băng cô gái không nói gì, lạnh lùng quét mấy lần Phong Hạo, chính là người nhẹ nhàng đi. "Bá! Bá! . . ." Gió đêm thổi lên Hồng Diệp cây lá cây, phát ra lả tả tiếng vang, thiếu niên một người đứng cùng dưới tàng cây. "Phanh!" Quả đấm đập đánh ở thân cây. "Lại là thực lực!" Phong Hạo cắn chặc môi dưới, tùy ý mặn mặt thật mùi vị ở trong miệng lan tràn mở ra . Thiên vũ đại lục, lấy thực lực vi tôn, không có thực lực, tựu nhất định bị người khi dễ, bị người giễu cợt. "Tại sao lại như vậy?" Thân là Phong gia con trai trưởng, hạ thay mặt gió gia gia chủ, ở cùng thế hệ bên trong, chỉ có hắn có thể hưởng dụng đến linh dược rửa cùng điều dưỡng, nhưng là, hắn biểu hiện nhưng tạm được. Linh dược, đây là cực kỳ trân quý tư chất nguyên, cũng là giống như Phong gia như vậy gia tộc mới có thể cho đứa trẻ nhóm dùng là lên, nhưng, vậy chỉ là có thể cung hắn một người mà thôi, dù sao, Phong Hạo nhưng là phải trở thành gió gia gia chủ người. Mới là mười hai tuổi hắn, lúc này đã là cấp ba võ đồ trung giai, như vậy địa giai khác cũng không coi là quá kém, nhưng là, bởi vì linh dược điều dưỡng, mới cấp ba võ đồ, này cũng có chút nói không được rồi, cùng so sánh với những khác Tam gia con trai trưởng, túc túc kém một cái cấp bậc to lớn, này không chỉ có là hắn bị chê cười, lại càng làm liên lụy tới cả Phong gia ở Ngọc Lan thành địa vị cũng là đại ngã. Đang bởi vì nguyên nhân, để cho phong trần cái này gió gia gia chủ địa vị vậy là ở vào không ổn định trạng thái, gia tộc các trưởng lão cũng là cố gắng yêu cầu thay đổi người chọn, dừng Phong Hạo linh dược. Nhưng là, cũng không ai biết, thật ra thì Phong Hạo chẳng bao giờ hưởng dụng quá linh dược chỗ tốt, thân thể của hắn giống như là một cái động không đáy, vĩnh không biết dừng cắn nuốt linh dược dược hiệu, từ đó làm cho hôm nay quả đắng. Mời các bạn mượn đọc sách Vũ Nghịch của tác giả Chẳng Qua Là Con Tôm Nhỏ.
Vĩnh Dạ Quân Vương
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Vĩnh Dạ Quân Vương của tác giả Yên Vũ Giang Nam. Lê Minh chiến tranh đã qua 1,200 năm. Đây là vận mệnh cuộc chiến, là nhân tộc cùng Hắc Ám chủng tộc va chạm, là ánh bình minh nguyên lực, thiêu đốt hắc thạch, dâng trào hơi nước, nổ vang súng ống, to lớn thô ráp máy móc cùng Hắc Ám nguyên lực đối quyết! Đây mới thực là thuộc về cường giả thời đại! Thiên Dạ tự khốn khổ bên trong quật khởi, tại trong phản bội rơi rụng. Từ đó một người, một cán thương, đi tại Vĩnh Dạ cùng ánh bình minh trong lúc đó, lại đi ra một đoạn truyền kỳ. Như Vĩnh Dạ nhất định là vận mạng của hắn, vậy hắn cũng phải trở thành chúa tể Vương.   *** Tóm tắt Vĩnh Dạ Quân Vương là một tiểu thuyết huyền ảo kể về hành trình của Thiên Dạ, một thanh niên trẻ tuổi có năng khiếu thiên bẩm về võ thuật. Thiên Dạ sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nhưng anh luôn có ước mơ trở thành một cường giả. Trong một lần tình cờ, Thiên Dạ gặp được một người đàn ông bí ẩn, người đã truyền dạy cho anh võ công cao cường. Dưới sự dẫn dắt của người đàn ông bí ẩn, Thiên Dạ đã nhanh chóng trở thành một cường giả. Thế giới của Thiên Dạ đang bị đe dọa bởi một thế lực hắc ám. Thiên Dạ quyết định đứng lên chống lại thế lực hắc ám, bảo vệ thế giới và mang lại hòa bình cho nhân loại. Review Vĩnh Dạ Quân Vương là một tiểu thuyết huyền ảo khá hấp dẫn, với nội dung mới lạ và lôi cuốn. Truyện kể về một nhân vật chính có tính cách đặc biệt, vừa thiện lương, vừa mạnh mẽ, vừa quyết đoán. Thiên Dạ là một nhân vật được xây dựng khá thành công. Anh là một người có trái tim nhân hậu, luôn muốn giúp đỡ mọi người. Tuy nhiên, anh cũng là một người mạnh mẽ, quyết đoán, không ngại đứng lên chống lại những kẻ tà ác. Truyện có nhiều tình tiết hấp dẫn, ly kỳ, khiến người đọc không thể rời mắt. Những trận chiến đấu của Thiên Dạ luôn mang đến cảm giác hồi hộp, kịch tính. Ngoài ra, truyện còn có nhiều yếu tố hài hước, giúp làm giảm bớt căng thẳng cho người đọc. Nhìn chung, Vĩnh Dạ Quân Vương là một tiểu thuyết huyền ảo khá đáng đọc. Truyện có nội dung mới lạ, nhân vật thú vị và tình tiết hấp dẫn. Nếu bạn đang tìm kiếm một bộ truyện huyền ảo để giải trí thì Vĩnh Dạ Quân Vương là một lựa chọn không tồi. Đánh giá Nội dung: 8/10 Nhân vật: 8/10 Tình tiết: 9/10 Gia vị: 7/10 Tổng thể: 8.5/10 Một số điểm cộng của truyện: Nội dung mới lạ, hấp dẫn Nhân vật chính được xây dựng khá thành công Tình tiết hấp dẫn, ly kỳ Có nhiều yếu tố hài hước Một số điểm trừ của truyện: Một số tình tiết còn khá phi lý Nhân vật phụ chưa được khai thác nhiều Mời các bạn mượn đọc sách Vĩnh Dạ Quân Vương của tác giả Yên Vũ Giang Nam.