Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiểu Minh Tinh

Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, diễn viên x diễn viên, tuấn mỹ công kiều ngạo thụ, 1×1, HE Couple: Thẩm Liễm x Kiều Ứng Edit: Shu Ngôi sao nhỏ lấp lánh chốn phồn hoa Mọi người đều không ngừng tranh lấy Ngôi sao nho nhỏ nguyên bản vô cùng quý báu Vốn dĩ không thể thay thế. ***   - TIỂU MINH TINH - Tác giả: Tô Đặc Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, diễn viên x diễn viên, tuấn mỹ công kiều ngạo thụ, 1×1, HE ------- Xin chào các bạn đang đến với chương trình “Chuyện chúng tôi kể” do page “Review Đam Mỹ - Ngôn tình” thực hiện. Ngày hôm nay, chúng ta đã mời đến các nhân vật của một bộ truyện rất được ưa thích. Xin chào mừng Kiều Ứng và Thẩm Liễm – nam chính của bộ truyện “Tiểu minh tinh”. Kiều ứng, Thẩm Liễm: Xin chào tất cả mọi người! MC: Xin chào các bạn, chắc hiện giờ các bạn khán giả đều rất mong chờ nghe hai bạn tự giới thiệu về mình. Bạn nào bắt đầu trước đây ạ? Hai người nhìn nhau, trao đổi ánh mắt rồi mỉm cười Kiều Ứng (KU): Xin chào! Tôi là Kiều Ứng. Người từ nhỏ đã được đánh giá là một diễn viên thiên tài. Bảy tuổi đóng vai diễn đầu tiên, chưa tới 20 tuổi sự nghiệp đã nở rộ rực rỡ, giải thưởng liên tiếp nắm trong tay. Mà kia… đều đã là quá khứ. MC: Chuyện gì đã xảy ra với bạn? KU: Có lẽ thành công đến quá sớm trở thành cái bóng đè nặng lên sự nghiệp của tôi. Tôi loay hoay trong việc tìm kiếm những mục tiêu phấn đấu mới, tôi muốn chứng minh thực lực của bản thân. Sau đó, tôi muốn chuyển mình sang dòng phim nghệ thuật nhưng các bộ phim liên tiếp thất bại khiến doanh thu phòng vé sụt giảm thê thảm. Sự nghiệp cứ như thế trượt dài. Nghe đến đây, Thẩm Liễm phủ tay mình lên mu bàn tay Kiều Ứng, nhưng anh rất bình thản mỉm cười nhìn lại. Thẩm Liễm (TL): Đó là câu chuyện của Kiều Ứng. Khi anh ấy không còn vị thế đỉnh cao trong ngành điện ảnh thì tôi chính là diều gặp gió lên. Thế nhưng, tôi tất nhiên không giỏi như ảnh, cũng không phải thắng lớn trong dòng phim nghệ thuật. Chủ yếu vẫn là biết chọn kịch bản phù hợp với thị hiếu số đông, phim nào cũng thắng lớn, diễ xuất được khẳng định. MC: Như vậy có thể thấy, hoàn cảnh của hai người ai cũng có những gập ghềnh riêng, thậm chí là lối đi trong nghề cũng khác nhau. Làm thế nào để hai người gặp gỡ nhau vậy? KU: Cao ngạo mãi cũng có lúc thức thời. Tôi đóng vai nam phụ trong phim của cậu ấy. TL: Đúng vậy, còn tôi đóng vai chính. MC: Vậy hai con người, một người nhìn một người đang ở đỉnh cao mà mình đã từng, hai bạn có ấn tượng như thế nào về nhau? KU: Có dò xét một chút, nhưng lúc đó chưa nhận ra cảm tình của mình dành cho cậu ấy, cũng như sự hấp dẫn của cậu ấy tác động đến mình. TL: Anh ấy là người bẻ cong tôi – cười nham hiểm KU: Anh không có, là em bẻ cong anh trước chứ! TL: Anh còn chối, anh biết chuyện đó mà. Đó không phải lần đầu tiên em gặp anh. MC (xoắn não): Khoan nào, có thể giải thích rõ hơn tí được không. Kiều Ứng bẻ cong cậu ngay lần gặp đầu tiên sao? TL: 10 năm trước, tôi vô tình coi được một đoạn phim có anh ấy tham gia đóng. Sau đó, tôi… chào cờ. MC: Như vậy có phải nên gọi là “tiếng sét ái tình” không? Anh ấy quyến rũ đến mức cậu xem phim mà cũng hưng phấn cơ đấy. TL: Đúng vậy anh ấy cực kì quyến rũ đối với tôi. MC: Còn Kiều Ứng. Anh nói cậu ấy bẻ cong anh là thế nào? Trước đó anh có bạn gái không? KU: Từng có. Nhưng sau đó sự nghiệp tôi đi xuống còn cô ấy vẫn tiếp tục thành công thế nên chúng tôi chia tay, chỉ duy trì mối quan hệ bạn giường. Nhưng … người này xuất hiện. Cậu ấy không ngừng quyến rũ tôi, khiến tôi sa vào lưới tình. MC: Hai người đàn ông đầy mị lực quyến rũ lẫn nhau, không sét đánh đùng đoàng cũng lạ. Tôi hiểu. Sau đó hai người cứ thế yêu nhau? TL: Không phải, chúng tôi là bạn tình. Bản thân tôi lúc đó chỉ nghĩ muốn chinh phục con người đã ám ảnh mình suốt 10 năm, muốn nắm trọn người đó trong tay. Nhưng tôi cũng nghĩ, có lẽ mình chỉ yêu con người trẻ tuổi đó của anh ấy, nên tôi đã thử. KU: Cái tên này – chỉ vào Thẩm Liễm – là một tay sành sỏi trên tình trường đó. Tôi đã từng yêu và bị tổn thương, vì thế bạn tình sẽ an toàn hơn. Không ai trói buộc ai, cũng là chừa cho mình một đường lui. MC: Anh đúng là nhìn xa trông rộng Kiều Ứng nhỉ. Vậy quãng thời gian đó hai bạn đã trải qua thế nào? Điều gì đã xúc tác nó thành tình yêu KU: …… *mặt ngại ngùng* TL: ……. *mặt ngại ngùng* MC *ôm tim* hai người cùng đỏ mặt ngại ngùng là sao, ngồi chung một chỗ thiệt là tổn thương trái tim thiếu nữ của tôi quá đi!!!!! KU: Đó là khoảng thời gian rất vui vẻ. Mỗi ngày mỗi ngày, trái tim của tôi đều không ngừng bị người này làm rung động. Những cái nhìn ngầm hiểu, những cái liếc mắt, những lần cậu ấy làm đến tận khuya vẫn cố gắng trốn paparazi để đến gặp tôi. Từ đầu, tôi vốn đã xây dựng một thành trì rất kiên cố nhưng sự ấm áp của cậu ấy lại giống như động đất, từng chút từng chút khiến tòa thành lung lay. Có lẽ tôi đã cô lơn quá lâu rồi, cũng quá mệt mỏi khi phải chống chọi chốn hoa lệ này, vòng ôm của cậu ấy làm tôi luyến tiếc. Những nụ hôn, mỗi sự động chạm đều như thức tỉnh tế bào cảm xúc đã chai sạn từ lâu. Cho nên, không biết từ lúc nào, tôi cũng bao dung cậu ấy nhiều hơn, tỏ ra yêu cậu ấy nhiều hơn và nghiêm túc hơn với mối quan hệ này. MC: Cảm giác đó, ắt hẳn giống như người chưa bao giờ ăn kẹo sẽ không biết rằng kẹo rất ngon, chỉ mãi đến khi nếm được nó rồi mới biết mình thích kẹo nhiều đến nhường nào. Này, Thẩm Liễm, người ta đã bày tỏ rất là chân thành như vậy rồi, còn anh thì sao? TL: Thật ra, tôi ngại ngùng không phải vì sợ nói lời chân thành đâu, mà là vì tôi… sai lầm. Cứ nghĩ đến lúc có được anh ấy rồi thì giấc mộng về chàng thiếu niên năm xưa sẽ chấm dứt. Dù sao anh ấy so với 10 năm trước kia khác nhau nhiều lắm. Vậy mà tôi lại phát hiện ra, dù ở thời gian nào, dường như anh ấy cũng đều cuốn hút tôi, phá vỡ những giới hạn mà tôi đặt ra cho mình. Nói thật, thời gian đó, tôi vẫn còn rất đấu tranh. Đã có lần tôi có ý định chia tay vui vẻ. Nhưng mà người này bằng sự nghiêm túc của mình làm cho tôi cảm động đến không quyết được. Nói tôi làm lung lay tòa thành của ảnh, chính ảnh cũng phá vỡ sự cố chấp của tôi. Sự không hiểu rõ mình đó khiến tôi phạm phải một sai lầm. Một người giống y hệt anh ấy 10 năm về trước quyết định, và vì tôi nghĩ rằng tôi chỉ yêu hình ảnh trẻ trung đó thôi nên tôi đã cố thoát ra bằng cách gặp gỡ với người y hệt kia. KU: Thế là tôi chấm dứt với cậu ấy MC: Anh dứt khoát luôn sao? KU: Đúng vậy, chấm dứt nhanh – gọn. TL: Và tôi đã biết cái gì gọi là hối hận nhất cuộc đời mình! Dù tôi có làm nhiều bao nhiêu, thật tâm bao nhiêu, có hiểu rõ bản thân mình thì anh ấy cũng không còn trong vòng ôm của tôi nữa. MC: Cậu thật là tra quá tra! TL: Tôi biết, nên tôi sẽ dùng mọi cách, dùng tất cả sự nhẫn nại của mình để mang anh ấy trở lại bên mình. MC: Vậy chuyện gì đã xảy ra tiếp sau đó? KU: Tôi nhận đóng một bộ phim. Bộ phim đó nói về một người đạo diễn – có hoàn cảnh tương tự tôi vậy. Muốn cống hiến cho thứ nghệ thuật cao siêu, muốn khẳng định mình bằng điều đó. Nhưng rồi người đạo diễn đó không tìm ra được lối thoát, đắm mình trong nghiện rượu cho đến chết. Lúc nhận kịch bản này, tôi đã nghĩ mình sẽ kiểm soát được mình, rằng khi đóng máy tôi sẽ thoát vai như bao lần khác. Nhưng dần dần tôi quá nhập tâm vào vai diễn, dường như chính mình cũng trở thành vị đạo diễn đó: xanh xao, bệnh tật và bắt đầu nghiện rượu. Lúc đó, nếu không có Thẩm Liễm ở bên cạnh, tôi tin tôi sẽ đánh mất chính mình. TL: Khi thấy anh ấy bất thường, tôi đã rất lo lắng. Tôi biết vai diễn này là một điều quan trọng với anh ấy, nhưng nó cũng đang dần giết mòn ảnh. Tôi nhờ trợ lí của ảnh trông coi hộ những lúc tôi bận, ảnh kháng cự tôi, tôi cũng phải mạnh mẽ xông vào để bắt anh trở về quỹ đạo cuộc sống bình thường. Vứt sạch rượu của ảnh, bắt ảnh ăn uống đầy đủ, có thể nói tôi đã nhẫn nại hết mức với chỉ con người này mà thôi. MC: Như vậy, chính biến cố đó đã khiến hai bạn hàn gắn với nhau? KU: Đúng vậy, cậu ấy khiến tôi tin vào sự thật tâm của cậu ấy. Một người có thể vì nhiều như thế, dù đã từng sai lầm, tôi cũng quyết không bao giờ bỏ lỡ. TL: Cám ơn anh vì đã cho em cơ hội! MC: Cậu chuyện tình yêu của hai bạn qua thật đã trải qua rất nhiều những hỉ nộ ái ố, chính vì lẽ đó nó mới mang lại rất nhiều cảm xúc đẹp trong lòng người đọc. Vậy bây giờ mời các bạn lắng nghe một số ý kiến của độc giả nhé! Độc giả 1: Tiểu minh tinh vừa là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, nhưng cũng chứa rất nhiều những thông điệp đẹp ở đó. Ai rồi cũng sẽ mắc sai lầm, và chỉ có những người mang chân tâm mới xứng đáng có lại được tình yêu. Độc giả 2: Câu chuyện làm nghề diễn của Kiều Ứng khiến tôi rất thích thú. Đã thấy biết bao ngôi sao nhí thành công từ tuổi nhỏ rồi vì cái bóng quá lớn là vắng bóng trên thế giới nghệ thuật. Đây là lần đầu tiên tôi được lắng nghe tâm tư thật sự của một người rơi vào hoàn cảnh như thế. Và tôi yêu mến sự dũng cảm của Kiều Ứng. Dù thế nào, anh vẫn luôn luôn cố gắng tìm cho mình lời đáp hoàn hảo nhất với nghiệp diễn của anh! MC: Cảm ơn lời nhận xét của các bạn, và cũng cảm ơn hai nhân vật chính của chúng ta ngày hôm nay đã đến đây và chia sẽ về câu chuyện của mình. Nếu bạn cũng yêu thích cặp đôi này hãy đọc truyện để ủng hộ họ nhé! *** Kiều Ứng từ nhỏ đã được đánh giá là thiên tài. Bảy tuổi năm ấy đã là một diễn viên nhí, đóng vai thằng nhóc ăn mày xuất hiện không đến ba giây trên màn ảnh, tiếp đó diễn vai con trai của nam diễn viên chính, rồi tới thời thơ ấu của diễn viên chính, thời thiếu niên, thẳng một đường trở thành vai chính, chưa tới hai mươi tuổi, sự nghiệp đã nở rộ rực rỡ. Đoạt từ giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất đến giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất, từng có khoảng thời gian, hắn vô cùng nổi tiếng, giải thưởng liên tiếp nắm trong tay. Mà kia đều đã là quá khứ. Có lẽ là thành danh quá sớm rồi sau đó không có mục tiêu phấn đấu, tới một ngày hắn quyết định không đóng mấy bộ phim tình cảm lãng mạn nữa, để chứng tỏ thực lực bản thân, hắn tiếp nhận những kịch bản mang nặng tính nghệ thuật, khiến doanh thu phòng vé sụt giảm thê thảm. Điều xấu nối gót tới, hắn lại liên tiếp diễn hỏng vài bộ phim điện ảnh, chỉ trong chớp mắt, từ vị trí là kỳ tích phòng vé thoáng cái đã trở thành nỗi ám ảnh. Vì thế dần dần mấy đạo diễn nổi danh cũng không dám lại đến tìm hắn, kịch bản vào tay hắn liền bị anh chọn ba lấy bốn thẳng thừng cự tuyệt, không chịu thay đổi quan điểm của bản thân. Kết quả là danh tiếng càng ngày càng đi xuống, tại cái nơi thay cũ đổi mới dị thường nhanh chóng này, một khi không có tin tức trong khoảng thời gian dài, cũng liền dần dần bị quên lãng, sẽ không ai bận tâm nhớ đến hắn, chú ý hắn. Chính là Kiều Ứng vẫn như trước kiêu ngạo, thỉnh thoảng nhận quay một hai cái quảng cáo, không có kịch bản vừa ý thì thà rằng nhàn rỗi ngồi ở nhà, tiếp tục kiên trì theo đuổi con đường đóng phim nghệ thuật, đánh chết cũng không đổi ý. Cũng may quản lý của hắn thực tốt bụng, mười mấy năm qua không rời đi không quay lưng với hắn, dốc hết tâm huyết vì hắn lôi kéo hợp đồng quảng cáo, tranh thủ kịch bản, lúc vinh quang cùng hắn vinh quang, khi sa sút liền cùng hắn hứng chịu đủ mọi lời nhàn ngôn lãnh ngữ, giọng điệu mỉa mai châm chọc. Kiều Ứng đại khái cũng biết người khác sau lưng bàn tán về hắn thế nào —— không ngoài mấy chuyện như nói hắn ỷ vào có vài phần sáng ý, từ nhỏ đã được mọi người tâng bốc lên tận mây xanh, liền nghĩ ta đây tài giỏi lắm, may mắn lắm, không chịu cúi đầu nhượng bộ. Còn không thì cười nhạo hắn không biết tự lượng sức mình, còn tự cho là thanh cao, cho rằng không có hắn thì giới giải trí này như mất một tay chắc. Những lời này từng làm tổn thương hắn, nhưng nghe một thời gian cũng dần tê liệt. Kiều Ứng vào lúc tuổi trẻ ngông cuồng, cũng từng hối hận, hận chính mình sinh nhầm thời đại, sống ở nơi phù phiếm này, lòng người bạc lạnh. Những người từng vì hắn mà điên cuồng, đuổi theo sau hắn thề thốt cả đời làm fan hâm mộ của hắn, chỉ sau vài năm, đã tán đi hơn phân nửa. Còn lại những người là fan trung thành của hắn, theo sát hắn mười mấy năm nay, hiện giờ phần lớn cũng đã kết hôn sanh con, thành gia lập nghiệp, làm gì còn cái gọi là tình cảm mãnh liệt. Hắn đã không còn mị lực cuốn hút các cô gái trẻ nữa, hắn đã già rồi. Kỳ thật tuổi còn không đến ba mươi, chính là lăn lộn trong giới này lâu lắm, liền cảm thấy mình đã già. Trình Diệu Nhiên mặc áo choàng tắm bước ra khỏi phòng, liếc mắt nhìn người đàn ông đang ngồi dựa vào đầu giường, một bên hút thuốc một bên xem TV. Cô nở nụ cười, đi đến bên giường, tựa đầu gối lên vai anh, thuận tay rút lấy nửa điếu thuốc anh đang hút dở, chính mình hút sâu một hơi, cách làn khói mỏng, nhìn về phía TV. “Là phim mười năm trước, anh lại xem?” Cô phả ra một làn khói, lười biếng vén những sợi tóc rũ trên trán ra sau tai, “Khi đó anh thật trẻ, em cũng vậy.” Kiều Ứng chỉ cười nhẹ, không nói gì cả. Trình Diệu Nhiên cùng hắn năm đó được xưng là cặp tình nhân tuyệt vời trên màn ảnh, mỗi khi hai người đóng cặp với nhau, triền miên không thôi, khiến biết bao người xem mà cảm động. Hợp tác nhiều lần, trong diễn ngoài diễn, cuối cùng cũng có chút phân không rõ sự thật, tự nhiên mà xích lại gần rồi quen nhau. Đáng tiếc danh tiếng của hắn càng ngày càng hạ, mà Trình Diệu Nhiên lại ngày một nổi tiếng, khoảng cách giữa hai người vì thế mà càng ngày càng xa. Hắn cũng biết nữ minh tinh trong giới này, có mấy người nguyện ý theo một người đàn ông không có tiền đồ mà chôn vùi nửa đời sau của mình, huống chi Trình Diệu Nhiên lại là một phụ nữ vô cùng thực tế. Vì thế hai người đã giao hẹn không can thiệp cuộc sống riêng tư của nhau, khi tịch mịch thì hẹn gặp, một khi đã có người thích hợp, sẽ không dây dưa. Mời các bạn đón đọc Tiểu Minh Tinh của tác giả Tô Đặc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sát Phá Lang - Priest
Thiếu niên Trường Canh sinh sống nhiều năm nơi trấn nhỏ biên thùy không thể nào ngờ được rằng thân thế của mình lại ly kỳ như vậy. Bà góa chăm cậu lớn không phải mẹ ruột, cha nuôi tai điếc mắt mù đột nhiên lột xác thành An Định hầu danh chấn bốn phương, còn bản thân lại là con rồng cháu phượng. Rời trấn nhỏ tới kinh thành đô hội phồn hoa, những sóng gió gì đang chờ cậu ở phía trước? Là hoàng cung mưu đồ hiểm ác, ngươi gạt ta lừa. Là triều đình bè cánh đấu đá, tranh giành quyền lực. Là bốn bề địch vây, loạn trong giặc ngoài, dân chúng lầm than, sơn hà tàn tạ. Mà trong cơ thể cậu vẫn tiềm tàng kịch độc cùng lời nguyền ác nghiệt nhất thế gian: "Không ai yêu thương ngươi, không ai thật lòng đối xử tốt với ngươi, cho đến ngày sinh mạng chấm dứt, trong lòng ngươi sẽ chỉ có căm hận, hoài nghi, tính tình bạo ngược hung tàn, ham giết chóc, đi qua nơi nào nơi đó sẽ nổi mưa máu gió tanh, đã định sẽ khiến tất cả đám người kia không được chết tử tế." Trường Canh chẳng để tâm, bởi: "Dù là tới kinh thành cũng có nghĩa phụ chở che cho, ngươi không phải sợ." Cậu đã có bùa hộ mạng đây rồi! Mời các bạn đón đọc Sát Phá Lang của tác giả Priest.
Quạ Đen Quạ Trắng - Nhĩ Nhã
Truyện được biết dưới cái tên edit trên mạng là Hắc ô nha, Bạch ô nha. Tạ Lê Thần còn có tên gọi là quạ đen, bởi vì hắn chỉ diễn nhân vật phản diện, bề ngoài tuấn tà cùng giọng nói đặc biệt âm u khiến vai diễn của hắn tóat ra ánh sáng kì dị. Vinh Kính chẳng phải là diễn viên, hắn là vệ sĩ của Tạ Lê Thần, dưới còn mắt của Tạ Lê Thần, hắn là một con quạ trắng vừa thông minh xinh đẹp còn có cả một thân tuyệt kỹ. Tạ Lê Thần đóng phim chẳng qua là chơi đùa mà thôi, hắn có rất nhiều chuyện còn quang trọng hơn, dù sao, một diễn viên phổ thông thì đâu cần một siêu vệ sĩ kèm 24/7. Vinh Kính vốn là cảnh sát ưu tú nhất, nhận được một nhiệm vụ đặc biệt khiến hắn phải bảo hộ một đại mình tinh. Mà đại minh tinh đó tính cách cực kì xấu, gây chuyện thị phi rồi thì thôi lại còn ngày nào cũng tìm đủ cách để quấy rầy hắn! Mời các bạn đón đọc Quạ Đen Quạ Trắng của tác giả Nhĩ Nhã.
Ma Đạo Tổ Sư - Mặc Hương Đồng Xú
Kiếp trước, Nguỵ Vô Tiện bị vạn người phỉ báng, thanh danh tan nát. Bị sư đệ – kẻ thân cận nhất dẫn người đến tận hang ổ kết liễu. Tung hoành một đời, lại chết không toàn thây. Từng là một ma đạo tổ sư nhấc lên tinh phong huyết vũ, chết đi rồi sống lại, lại biến thành một tên... Não tàn. Lại còn là một tên não tàn đoạn tụ người người hô đánh! Ta thấy chư quân bệnh dữ lắm, liệu chư quân có thấy giống như ta. Hắn quyết định làm một tên não tàn chuyên nghiệp. Nhưng tu quỷ đạo chứ không tu tiên, mặc ngươi thiên quân vạn mã, ác bá thập phương, kỳ hiệp Cửu Châu, Cao Lĩnh chi hoa. Một khi đã hóa thành nắm cát vàng, tất cả đều thu về dưới trướng, làm việc cho ta, mặc ta sai sử! Kin: Khi ta biết bộ này thì nhân vật hoạt hình 3d chính thức của các nhân vật đã ra mắt, cùng ngắm cho quen để hóng phim kaka. Lần đầu ta ghim post lắm hình v đó.. *** Ngụy Vô Tiện (Ngụy Anh)   Lam Vong Cơ (Lam Trạm)   Lam Hi Thần   Lam Tư Truy Kim Quang Dao Tống Lam Hiểu Tinh Trần *** Ngụy Vô Tiện nói: "Hay để ta cùng vào với ngươi?" Lắc lắc đầu, Lam Vong Cơ nói: "Ngươi cùng vào, hắn lại tức giận." Ngụy Vô Tiện ngẫm lại cũng thấy đúng, Lam Khải Nhân thấy hắn như tâm bệnh khó chữa, một bộ dạng nến tàn lay lắt trong gió, còn thở gấp hơn bình thường, vẫn là thôi tha cho người ta, mắt không thấy tâm không phiền mà. Lam Vong Cơ nhìn nhìn hắn, giống như muốn nói gì, Ngụy Vô Tiện lập tức nói: "Được rồi, ta đã biết. Không thể chạy nhanh, không thể ồn ào, không thể gì gì gì, có phải không? Yên tâm, lần này ta về với ngươi sẽ chú ý từng tí một, không phạm một cái cấm nào khắc trên đá của nhà các ngươi. Cố gắng hết sức luôn." Lam Vong Cơ không suy nghĩ gì đã nói: "Không sao. Phạm vào cũng. . . . . ." Ngụy Vô Tiện nhạy bén đáp: "Hả?" Lam Vong Cơ tựa như phát giác lời mình nói không ổn, quay đầu nhìn hướng khác, lại quay đầu lại, nghiêm nghị nói: ". . . . . . Không." ... Mời các bạn đón đọc Ma Đạo Tổ Sư của tác giả Mặc Hương Đồng Xú.
Văn Phòng Chủ Tịch Phi Nhân Loại - Cuồng Tưởng Chi Đồ
Cửa lớn tập đoàn Vạn Vật mở Hoan nghênh đón khách từ bốn phương Nếu hỏi các vị từ đâu tới Chỉ nghe đặc trợ hét thảm thương …Boss lớn, cứu mạng, có yêu quái! QAQ *** Thước tam thiếu gia - nhà mặt phố bố làm quan, tuyệt đối là một cậu ấm trung nhị được cưng chiều không biết sự đời, thành phần ất ơ không lo ăn mặc, có tiền tiêu như nước thì ba đời cũng không hết.  Nhưng nói Thước Cần là phá gia chi tử thì cũng không đúng lắm. Số lần theo mấy tên thiếu gia nhà giàu ăn chơi cũng chẳng được bao nhiêu lần. Đơn giản vì một điều: Thước Cần quá lười, không có động lực để phá, chỉ thích ở nhà xem TV, lên mạng chơi game. Vì vậy, Thước Cần có thể coi là bé ngoan giữa đám hồ cẩu bằng hữu khác. Dưới sự yêu thương bao bọc của mọi người, 20 năm qua vô lo vô nghĩ mà lớn lên, Thước Cần chẳng biết cái gì gọi là khó khăn cuộc sống, đến việc học cũng đã được trải đường vào trường đại học tốt nhất nước rồi. Vậy cuối cùng thiếu gia Thước Cần của chúng ta đang làm gì? Đang lo nghĩ cho kế mưu sinh về sau. Tại sao ư? Thực ra đó bắt nguồn một câu chuyện rất bi thương rất bi kịch và cũng rất thối nát… Ngày qua ngày, cuối cùng đến một ngày nọ, Thước đại lão gia bùng nổ khi thấy đứa con thứ 3 của mình suốt ngày trốn học. Túm cổ được thằng con không còn từ gì để miêu tả của mình đang trốn tiết về nhà, Thước Cần lập tức bị lão già nhà mình dùng ba nghìn từ chửi bới giáo huấn, nào là không biết cầu tiến ăn không ngồi rồi, lại đến bại hoại gia phong là mất mặt gia đình, thậm chí còn cả cái gì mà làm ảnh hưởng đến phẩm chất dân tộc làm cho đất nước xấu hổ… đến chuyện kế thừa hương khói.  Thước Cần ngồi ngu ngơ nghe cha mình mắng mà lòng đầy dấu ???Từ khi nào sứ mệnh vĩ đại gánh vác vinh quang gia đình và danh dự dân tộc quăng lên vai cậu thế này? Vâng! Và trong một giây phút nông nổi, lời nói ra trước suy nghĩ, Thước tam thiếu gia của chúng ta đã thốt ra một câu nói có sức tàn phá 20 độ richter, khiến nhà cậu gà bay chó sủa: “Hiện tại con không có hứng thú với phụ nữ" < Ý của Thước Cần: Con bây giờ chỉ yêu bình trà nhỏ và kiếm Càn Khôn (trang bị trong game) thôi> Ý hiểu của Thước lão gia: Con mình không thích phụ nữ, con mình không thích phụ nữ, con mình không thích phụ nữ < điều quan trọng phải nhấn mạnh n lần >… CHA NÓ CHỨ, CON MÌNH THÍCH CON TRAI!!!!! Thế là trong khi bạn nhỏ Thước Cần của chúng ta chưa hiểu gì đã bị ông bố đang thay đổi sắc mặt như con tắc kè hoa, từ đỏ sang xanh, từ xanh sang đen xách cổ đuổi ra khỏi nhà với lời tuyên bố: "Từ hôm nay trở đi mày không còn là người của cái nhà này nữa, cũng đừng mong lấy được một đồng của tao! Cút ngay!” Bạn nhỏ Thước Cần từ nhỏ đã được mọi người trong nhà “nâng như trứng, hứng như hoa” chưa từng nói nặng một câu, hôm nay bị đuổi đi như thế, Thước Cần cũng cảm thấy uất ức vô cùng, không cam lòng gào lên: “Con không cần! Ba yên tâm, con sẽ không lấy một đồng nào của ba hết, cho dù về sau ba muốn cho con cũng không nhận đâu!”. Nói xong thì cậu hiên ngang xoay người đi ra khỏi cửa, lái xe rời đi. Nói cho oai thế thôi chứ 5 phút sau, đúng 5 phút sau, Thước tam thiếu gia đã hối hận, chỉ muốn tự đập nát đầu mình. Cậu vừa nói cái gì thế này? Không lấy một đồng nào? Có cho cũng không nhận? Sao cái loại khẩu khí như thằng ngu mắc bệnh trung nhị giai đoạn cuối lại xuất phát từ mồm cậu cơ chứ Orz… Hết tự kiểm điểm lỗi lầm cho đến việc ấu trĩ như thế này: Thước Cần quỳ xuống khấn: ”Đèn thần của Aladdin, vừng ơi mở ra, phật pháp mười phương phổ độ chúng sinh, làm ơn hãy ban cho con sức mạnh để con trở thành She-ra, nhầm rồi, trở thành He-man… Xin cho thời gian đảo ngược trở lại, để con có cơ hội sửa sai, con sẽ không bao giờ nói ra câu nói não tàn như phim truyền hình kia một lần nữa đâu QAQ” mà Thước Cần cũng làm được là đủ để hiểu bạn nhỏ này phụ thuộc vào người nhà ra sao rồi ha:v :v  Và tiếp theo vì cái gọi là lòng tự tôn của bản thân Thước Cần đành ngậm đắng nuốt cay, đau khổ trở lại căn hộ đứng tên mình, ăn hết một rổ nho, tâm hồn vỡ nát của Thước Cần mới cảm thấy được an ủi phần nào. Tiếp theo khi dây thần kinh phản ứng của cậu chạy xong 3 vòng Trái Đất, Thước Cần mới suy nghĩ ra tại sao lão cha của cậu đột nhiên nổi giận đuổi cậu ra khỏi nhà. Cậu bất đắc dĩ “bị” come out. Đến cái lúc cậu kịp phản ứng, muốn về nhà giải thích sự hiểu lầm thì khắp thành phố A đã lưu truyền mấy cái tin lá cải như: Thước tam thiếu gia sau khi come out với gia đình tuyên bố ra đi với hai bàn tay trắng, phỏng vấn người tình đồng tính bí mật của cậu..v..v hay đủ các kịch bản cẩu huyết khác. Tài khoản thì bị đóng băng, đám anh em tốt thì cười trên nỗi đau khổ mà không chịu cứu vớt, hai ông anh mắc chứng “đệ luyến” thì đang ở tít mù khơi nào đó, Thước Cần rất muốn bắt chước những nhân vật trong mấy bộ phim truyền hình cũ rích lúc 8h: quỳ xuống ngửa đầu lên trời hét dài: Tại sao? Tại sao ông trời lại đối xử với ta như vậy? Lục tung từng ngóc ngách của nhà lên moi ra được 2,5 vạn (~100 triệu), cuối cùng gà công nghiệp Thước Cần dù đã sống 1 cuộc sống “bình dân” nhưng cuối cùng lại tiêu hết vèo trong vòng 2 tháng. < Trích ngang: Nỗi niềm tâm sự của rv-er khi thấy mức chi tiêu hằng ngày của Thước tam thiếu là: “Muốn ném cho tên thần kinh này vài quả trứng thối và lá rau rồi đó nha~ * nghiến răng*” > Thế là Thước Cần không bằng cấp, không kinh nghiệm lại phải lăn vào tìm việc nếu không muốn trở thành ma đói. Đúng lúc ấy, thông báo tuyển dụng trợ lí đặc biệt của tập đoàn Vạn Vật với tiêu chí: “Không cần thông minh, không yêu cầu nghiệp vụ chỉ cần có tâm lí vững vàng, lương thỏa thuận” lọt vào tầm mắt của cậu khiến Thước Cần lập tức “hăng tiết gà” mà đi thử việc. Đây là màn tường thuật trực tiếp màn phỏng vấn của Thước Cần: “Sao cậu lại lựa chọn tập đoàn của chúng tôi?” “Hoạt động của tập đoàn Vạn Vật những năm gần đây rất phát triển, tương lai nhất định sẽ còn tiến xa trong nền kinh tế thị trường. Tôi hi vọng có thể trở thành một thành viên trong tập thể này, cùng công ty tiếp tục tiến lến.” “Tại sao lại muốn ứng tuyển vào vị trí này?” Thước Cần im lặng nghĩ, các người chỉ tuyển mỗi vị trí này, không ứng tuyển vào nó thì còn ứng tuyển vào đâu được nữa, ngoài miệng lưu loát trả lời, để phối hợp còn trưng ra vẻ mặt vô cùng sùng bái:  “Đi theo người đứng đầu một tập đoàn lớn như ngài là cơ hội để tôi được học hỏi trau dồi kinh nghiệm và kiến thức hạn hẹp của bản thân.” < Chí hướng cao cả này nếu cha già Thước Cần nghe được nhất định sẽ ngồi thắp hương trong từ đường ba ngày ba đêm!> “Vậy cậu có gì muốn hỏi tôi không?" “Không có.”  “Chúc mừng, cậu được nhận.” “…”  (Tiếng lòng của Thước Cần: Đến trình độ người ta cũng không hỏi, thực ra mấy người đi lừa đảo đúng không hả?? (╯‵□′)╯) Và cứ như thế, con thỏ Thước Cần đã bị vứt vào một chỗ mà ở đó ai ai cũng không phải người “phình phường”. Đến lúc phát giác ra: Thước Cần: “Lão tử muốn nghỉ việc, muốn đình công!!!!!” Vị chủ tịch nào đó nở nụ cười hắc hóa: “Cậu đã kí hợp đồng bán thân, không nghỉ được đâu. Nếu cậu nhất quyết muốn nghỉ, để bảo toàn bí mật, chúng tôi đành…” Thước Cần: "Đành..” Chủ tịch ý vị thâm trường: "Cậu chắc không muốn biết đâu ha~~” Thước Cần: “(╯‵□′)╯︵┻━┻. Tôi muốn kiện mấy người….” Thiều Khuynh Tri - chủ tịch của tập đoàn vạn vật, vẻ trầm ổn lịch lãm ưu nhã ung dung, người đàn ông giá trị hàng tỷ bề ngoài là như vậy. Sự thật ra sao?? Đây chính là câu trả lời:  Thứ nhất, phải nhấn mạnh rằng anh ta là boss trong cái đám mà Thước Cần cho là yêu quái, nên nếu không có gì thì đừng có đụng chạm gì đến vị này. Chết lúc nào không biết đâu ~~ Thứ hai, là một vị tổng tài, Thiều Khuynh Tri có đầy đủ tính cách để xứng với chức vị. Đó là: tư bản độc tài, chuyên hút máu của nhân viên “lương thiện” như Thước Cần, bề ngoài ôn thuận như ngọc nhưng bên trong thì hắc hóa, chuyên đi lừa đảo người khác, bóc lột sức lao động. Ví dụ như sau: Thiều Khuynh Tri: “Tiểu Thước Cần < phiên bản Thước Cần chibi bằng cỏ do ngài chủ tịch đính thân làm> tôi cho em em có giữ cẩn thận không?" Thước Cần: “Hình như….” Thiều Khuynh Tri: “Nếu không giữ cẩn thận, trừ tiền lương.” Hay như thế này: Thước Cần: “Ngài chủ tịch à, tôi chỉ là một người bình thường thôi, không phải so với đám thần thú của mấy người được. Đến đấy có lẽ hơi nguy hiểm, tôi sẽ chỉ làm vướng chân tay của ngài thôi. Ngài xem...” Thiều Khuynh Tri nhướng mày: “Tôi phải vất vả đi mà cậu dám không đi!” Thước Cần: “~~~ Đi, đi chứ ngài chủ tịch đi sao tôi không dám đi. Ha ha” Thiều Khuynh Tri: “Ngoan.” Thước Cần: *Lệ rơi đầy mặt* Và điều cuối cùng, người mà chủ tịch Thiều nhắm trúng, không ai có thể chạy thoát. Nếu rơi vào trường hợp như vậy, tốt nhất về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi chờ bị ăn đi là vừa :v :v ------ Trích đoạn:  “Tôi hỏi lại lần nữa, phải nói đúng lương tâm, tôi đối với em thế nào?” “…… Có thể bỏ qua vụ đúng lương tâm được không?” Thiều Khuynh Tri từ chối cho ý kiến. “Anh đối xử với tôi rất tốt, dạy tôi rất nhiều thứ, cho tôi môi trường để phát triển, rất tin tưởng tôi, lúc nào có nguy hiểm cũng xuất hiện cứu tôi...”  Nói xong, Thước Cần cảm giác hình như mình hơi bị có lương tâm quá đà, nhanh chóng bổ sung “Nhưng mà tôi gặp nguy hiểm cũng đều tại anh, thỉnh thoảng anh lại còn như phần liệt, dọa tôi sợ chết khiếp!” Thiều Khuynh Tri gật đầu: “Đoạn trước nhận xét rất tốt.” Thước Cần phát điên: “Đoạn sau mới là mấu chốt!” “Nhân thân thì sao?” “Khống chế cuồng, tự đại cuồng, phần tử bạo lực, phúc hắc, không phải người!” Thiều Khuynh Tri mặt không đổi sắc: “Tiếp tục.” “… Mặt mũi cho qua, năng lực cho qua, sự nghiệp cho qua, chỉ số thông minh cho qua nốt, nấu ăn coi như không tệ.” Thước Cần cực kỳ trái lương tâm nói. “Em thấy chưa, tôi diện mạo xuất chúng, tài hoa hơn người, sự nghiệp thành công, thông minh trí tuệ, còn biết làm việc nhà, biết bảo vệ em, em còn bất mãn cái gì?” “…” Thước Cần nháy mắt sợ ngây người. Cái anh này anh tự luyến cmnr à? Còn có thể quang minh chính đại bẻ cong sự thật hơn nữa hay không? --------- Trước đây tôi đã từng đọc một truyện của tác giả Cuồng Tưởng Chi Đồ và cảm thấy rất thích nên khi nhìn thấy tên truyện này tôi đã lập tức nhảy hố và cuối cùng nó cũng không làm tôi cảm thấy thất vọng. Truyện rất nhẹ nhàng hài hước có nhiều tình tiết dở khóc dở cười khiến cho người đọc có thể giải trí nên nếu ai muốn tìm một câu chuyện để thư giãn sau những ngày làm việc mệt mỏi thì hãy nhảy hố. Nhưng đặc biệt nhấn mạnh một điều: "Nếu ai đọc truyện này trông mong vào cái chân nhân của anh công thì tốt nhất từ bỏ ý định đi. Tại vì anh ấy trong dạng thần thú chỉ là một con cừu mà thôi ????????????.????????????.  ________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Huyền_Sắc Dung Hoa Bìa: #Vân Tiệp Dư *** Sống mấy ngàn năm, Yến đại giáo sư lần đầu tiên gặp phải vấn đề nan giải như thế này. Yến Tây Như hoàn toàn không biết phải phản ứng thế nào hay phải nói cái gì trong tình trạng bị người ta lột sạch quăng lên giường, trong lòng thậm chí còn cảm thấy sợ hãi. Thước Thừa Dụ nhìn thân thể người trước mặt, chỉ hận không thể một phát ăn luôn, nhưng nhìn đến vẻ mặt quẫn bách của Yến Tây Như lại không đành lòng. “Đừng căng thẳng, thả lỏng đi, anh sẽ cẩn thận.” Thước Thừa Dụ vừa dỗ người vừa hoàn thành công tác chuẩn bị, bắt đầu làm chính sự. Yến Tây Như khẽ rên một tiếng, cả người run lẩy bẩy. ... Mời các bạn đón đọc Văn Phòng Chủ Tịch Phi Nhân Loại của tác giả Cuồng Tưởng Chi Đồ.