Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiên Sinh Đến Từ 1930

1930来的先生 - 白云诗 Thể loại: đam mỹ, dân quốc xuyên việt, hiện đại, đô thị, showbiz, ngọt, sủng, 1x1, HE, có H. Số chương:  88 chương + x phiên ngoại Edit: Dờ thiếu hiệp Chuyển ngữ với sự cho phép của tác giả, cảm ơn chị rất nhiều ụwụ - --------------------------- Văn án: Mặc dù cậu là người mẫu không có tài năng gì, nhưng cậu có mặt nha. Không phải nói cứ có mặt là có cơm ăn sao??? Sao cậu vẫn chưa nổi??? Mong muốn được nỏi tiếng của người mẫu tuyến 38 đã dồn nén đến mức sắp hoá thành thực chất rồi. Sau đó cậu gặp được cơ duyên của mình: một đại kim chủ từ trên trời rơi xuống - Tiên sinh, anh nói anh đến từ năm 1930? Dân quốc xuyên hiện đại kỹ năng tình thoại max level ôn nhu phúc hắc tổng tài công x Hiện đại dương quang đơn thuần trước ngốc bạch ngọt sau thành đại thần thụ Phong cách của chương 1 không giống những chương sau. Không phải là trùng sinh chuyển kiếp. Hình thức nuôi thẻ R, nhân vật chính lúc đầu có vẻ vô dụng, chương 36 mới bắt đầu làm người một lần nữa. Xin hãy duy trì sự lý trí và kiên nhẫn. Không phải sảng văn, bàn tay vàng rất ít, là kiểu bùn nhão từ từ trát lên tường. Muốn vào phát sướng ngay thì xin hãy đi đường vòng, xin hãy đi đường vòng, xin hãy đi đường vòng. Chuyện quan trọng phải nói ba lần. *** [review] TIÊN SINH ĐẾN TỪ 1930 | Bạch Vân Thi Tác giả: Bạch Vân Thi  Thể loại: đam mỹ, dân quốc xuyên việt, hiện đại, đô thị, showbiz, ngọt, sủng, 1×1, HE, có H, Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng edit: Hoàn Edit: wattpad Văn án: Trừ khuôn mặt ra, cậu người mẫu tuyến 38 không hề có bất cứ tài năng gì, niềm mong muốn được nổi tiếng sắp tràn ra cả ngoài màn hình. Sau đó cậu gặp được phúc đức ba đời, một đại kim chủ bất ngờ từ trên trời rơi xuống — Tiên sinh, anh nói anh đến từ năm 1930? Dân quốc xuyên hiện đại kỹ năng tình thoại max level ôn nhu phúc hắc tổng tài công x Hiện đại dương quang đơn thuần trước ngốc bạch ngọt sau thành đại thần thụ Phong cách của chương 1 không giống những chương sau. Không phải là trùng sinh chuyển kiếp. Hình thức nuôi thẻ R, nhân vật chính lúc đầu có vẻ vô dụng, chương 36 mới bắt đầu làm người một lần nữa. Xin hãy duy trì sự lý trí và kiên nhẫn. Không phải sảng văn, bàn tay vàng rất ít, là kiểu bùn nhão từ từ trát lên tường. Muốn vào phát sướng ngay thì xin hãy đi đường vòng, xin hãy đi đường vòng, xin hãy đi đường vòng. Chuyện quan trọng phải nói ba lần. WARNING: Cách hành văn của tui không được tốt mọi người thông cảm nhé ^^ REVIEW LẦN NÀY CÓ SPOIL MỘT TÍ! CẨN THẬN!!! Review Trích lời editor: – Đây là đam mẽo quảng bá du lịch Nam Kinh. Đọc xong tự dưng muốn đi Nam Kinh. Phần lớn ảnh minh họa trong truyện đều đến từ những người đi phượt Nam Kinh sau khi đọc/nghe 1930 =)) – Không thế thân x3000. Ai nói tôi cắn á. – Quan trọng: Đừng vội kết luận bất kỳ nhân vật hay tình tiết nào khi chưa đọc hết toàn bộ truyện, bởi vì sẽ sai đấy. /=))))))/ Đây là một bộ truyện khiến cho toi vừa khóc vừa cười như 1 con điên :)) Cách tác giả hành văn rất hay, nhẹ nhàng nhưng không gây nhàm chán cho người đọc, cũng phải cảm ơn editor vì có thể chuyển ngữ mượt mà như thế, làm cho câu chuyện được truyền tải tới đọc giả một cách trọn vẹn nhất. Bắt đầu câu chuyện có lẽ các bạn sẽ cảm thấy Bạch Dương vừa ngu vừa dại vừa cao vừa ngạo, và có lẽ các bạn cũng sẽ có một cảm giác không được tốt với Bạch Dương. Cơ mà đừng vì thế mà drop nhé, vì đây là một bộ truyện thật sự hay luôn ấy. Có câu “chưa thấy quan tài chưa đổ lệ” và Bạch Dương chắc hẳn là 1 người như thế, phải nếm thử đắng thì mới có thể trưởng thành. Sẽ có nhiều tình tiết khiến các bạn cảm thấy rằng sao thụ trong này ngu thế lì thế, nhưng không riêng gì các bạn, ngay cả bản thân Bạch Dương ắt hẳn cũng cảm thấy như vậy, nhưng mọi chuyện rồi cũng sẽ khác, Bạch Dương ngày càng trưởng thành hơn, lớn hơn sau khi gặp nhiều biến cố trong sự nghiệp của mình. Còn về Kim baba, Kim gia gia, Kim tổng tài, Kim Thế An, thật sự là một công mà toi thích vô cùng. Kim baba xuyên từ dân quốc tới, đã từng nghĩ mình chỉ có thể yêu một mình Lộ Sinh, nhưng khi gặp Bạch Dương rồi mới biết được yêu thực chất là gì. Các bạn đừng nghĩ là Thế An yêu cả hai người Bạch Dương và Lộ Sinh nhé ^^ nâu nâu nâu (điều quan trong phải nói 3 lần), cái này thì toi không nói ra đây nhé, vì có lẽ Kim Thế An hiểu rõ hơn ai hết, các bạn cứ đọc truyện rồi sẽ hiểu thoii. Cơ mà khúc cuối nghe như kiểu Kim baba là một thằng tra công vậy =))) mọi người bình tĩnh nhé Có lẽ Kim baba và Bạch Dương chỉ có thể thuộc về nhau mà thôi, dù có trải qua bao nhiêu gian khổ đi chăng nữa thì đường nối sinh mệnh của hai người vẫn còn đấy, không thể đứt rời. Bên cạnh đó còn có cp Lý Niệm – Chung Việt nữa, khá hay, cơ mà sẽ phải trải qua một hành trình đầy gian nan để có thể có được tình yêu ^^ Lần review này mình thật sự muốn dành vài lời để nói về Kim Thế An xuyên từ hiện đại về quá khứ. Thật sự thì ngay đầu truyện mình không hề nghĩ rằng Kim Thế An này sẽ yêu một ai đó đích thực, sẽ không vì yêu nước mà cam tâm tình nguyện bỏ một cuộc sống giàu sang yên ổn để tham gia tòng binh kháng giặc. Đọc tới đoạn này thật sự là mình khóc rất nhiều luôn ấy, mình thật sự cảm thấy có lỗi với Kim Thế An lắm vì đã từng nghĩ hắn như thế. Nhưng hắn đã chứng minh rằng mình đã làm được, không hề vô dụng như những gì mọi người từng nghĩ. Rồi tới đoạn hắn sống tới hơn 80 năm sau, gặp được Thế An và Bạch Dương của hiện tại, yếu ớt mà nói rằng sau khi hắn chết đi thì hãy rải tro của hắn và Lộ Sinh trải theo dòng sông Trường Giang. Thật sự thì tình yêu của Kim Thế An dành cho Lộ Sinh làm mình rất cảm động, bây giờ ngồi viết review, trích lại những câu văn, mình vẫn còn phải khó. “Hắn đi cùng dòng thời gian, kháng chiến kết thúc, hắn rời khỏi Trung Quốc, bởi vì hắn không muốn nhìn một hồi loạn thế kia nữa. Sau Cải cách, hắn không nhịn được mà nhớ về tổ quốc, rốt cuộc cũng trở về cố hương.” “Thời gian vô tình như thế, có một số việc chính là định mệnh không thể thay đổi. Hắn gặp Lộ Sinh, đã là tam sinh hữu hạnh.” “Ngọc giai sinh bạch lộ, linh lung vọng thu nguyệt. Tên của cậu ấy vì Lộ Sinh mà đặt như vậy.” “Thời gian khúc chiết một đời một kiếp, phải chăng chỉ là một giấc mộng Tần Hoài?” Có lẽ hắn xuyên về quá khứ là một điều tốt trong nhân sinh của hắn, có thể gặp được Lộ Sinh, nhân duyên của mình, cũng có thể không nhìn thấy cảnh cha mẹ hắn đấu đá nhau vì công ty chứ không phải vì hắn. Có lẽ nhân sinh như thế là mãn nguyện rồi. Nghe nói cp này có một truyện riêng mà hình như chưa có ai edit, mình thấy tag là OE :(( tên truyện là Linh Lung Nguyệt cho bạn nào muốn tìm đọc nhé Phiên ngoại sẽ là một hồi cẩu lương của nam nam nữ nữ =))) mọi người vẫn hãy bình tĩnh nhé =)))) Lời cuối vẫn muốn nói là NHIỆT LIỆT ĐỀ CỬ !!!!! *** _ TIÊN SINH ĐẾN TỪ 1930 _ (Phần 2) Tác giả: Bạch Vân Thi Thể loại: Đam mỹ, dân quốc xuyên việt, hiện đại, đô thị, showbiz, ngọt, sủng, 1×1, HE, có H. ------ 4, Nếu hai phần review trước tôi đã giới thiệu với các bạn về hai nhân vật chính, thì đến đây không thể không bàn về tình yêu của họ - một câu chuyện tình yêu hết sức ngọt ngào và dễ thương, sẽ làm tim bạn quíu quíu! Chương 1, trong quá khứ, vì đam mê côn khúc mà Kim Thế An có nhận bao dưỡng một người tên Bạch Lộ Sinh. Tiếc rằng, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Bạch Lộ Sinh đem lòng yêu Thế An, trong khi anh chỉ xem cậu là tri kỉ, quý mến vì tài năng của cậu. Một tình yêu sai trái đã hủy hoại hai con người, cũng đẩy Kim Thế An vào cái chết thương tâm rồi trùng sinh đến hiện đại. Bạch Dương có gương mặt hoàn toàn giống với Bạch Lộ Sinh, cứ tưởng rằng là Bạch Lộ Sinh tái thế. Cũng vì lẽ đó, mà dường như rất nhiều người đã hoang mang rằng, liệu có chăng vì tình duyên dang dở ở kiếp trước mà Thế An đem lòng yêu Bạch Dương chăng? Câu hỏi này trở thành khúc mắt của rất nhiều người, và sau này cũng là cái gai gây trắc trở trong mối tính An Dương. Thế nhưng, càng đi sâu vào câu chuyện, ta mới thấy Bạch Dương là độc nhất vô nhị, cậu vốn không là thế thân của ai cả, cũng chẳng là bản sao của ai. Cậu tốt đẹp và thuần khiết nên hoàn toàn xứng đáng được Thế An yêu thương. Tình yêu của anh dành cho cậu trước sau một lòng, anh từng nghĩ “Tập tập minh châu, quang hà như chi, nhất triêu tại thủ, hạnh hạ như chi, lưỡng thế thù đồ, vô cảm trì chi” rằng “Anh cảm thấy mình đã phải lòng một người xa vời không thể với tới. Bởi vì quá tốt, cho nên đã định trước sẽ không thuộc về hắn”. “Thế An nghĩ, hắn đã hai kiếp làm người, những người hắn từng gặp, những con đường hắn đi qua thật sự kể không hết. Nhưng Bạch Dương quả thực là người đáng yêu nhất, hỏi cậu đáng yêu ra sao, hắn không thể trả lời rõ. Chính là chỉ cần cậu ở đó, cuộc sống của Kim Thế An sẽ trở nên đầy màu sắc, tâm hôn như bay lên chín tầng mây, nhẹ nhàng thoảng qua trong làn gió xuân” Lằn ranh giữa tình tri kỉ và tình yêu vốn dĩ rất mỏng manh. Giống như có những người chỉ có thể là bạn thân nhưng lại chẳng bao giờ có thể là người yêu. Tình yêu vốn là một thứ cảm xúc không thể nói lí lẽ, chỉ là trong một giây phút nào đó, khi gặp mặt được người đó, nhịp tim bạn bổng lạc nhịp mà thôi! Tôi thích câu chuyện không đi theo lề thói cũ, rằng tiền kiếp nhân sinh, chúng ta trùng sinh đâu nhất thiết để sửa chữa sai lầm trong quá khứ, mà đơn giản chỉ bởi vì tình yêu đích thực của chúng ta đang chờ đợi ở một nơi xa xôi nào đó, và ta cần phải tìm đến nó mà thôi! Trình tán tỉnh của Kim Thế An tiên sinh cũng độc nhất vô nhị. Bởi dù sao anh cũng là một “ông chú” đến từ năm 1930. Anh dùng lối nói trịnh trọng của người xưa, dùng lối nói cũ kỉ, tỏ tình bằng cách viết thư, đoạn thơ tôi trích phía trên cũng chỉ là một trong những thơ ca cổ mà Kim Thế An dùng để bày tỏ lòng mình. Ví như, “Đêm nay đêm nào, đưa thuyền theo dòng Hôm nay hôm nào, được cùng vương tử thuyền chung Xấu hổ làm sao, người không mắng mỏ Lòng muộn phiền mà không dứt, được quen vương tử Núi có cây, cây có cành, lòng mến chàng, chàng chẳng biết” Lời của người xưa vừa sâu kín nhưng cũng đầy tình cảm nồng nàn, cứ thế rót đầy mật vào tim gan người đọc. Tình yêu của Kim Thế An và Bạch Dương say đắm mà quấn quít lại mang một màu sắc rất riêng chỉ có ở họ mà thôi. Họ cùng nhau đi qua biết bao thử thách, cùng nhau học hỏi và trưởng thành. Tình yêu đó không đáng để ngưỡng mộ hay sao? 5, Trái ngược với nét bình hòa của hai nhân vật chính, câu chuyện của những nhân vật phụ như Chung Việt, Lý Niệm, Lý Kim, Tiểu Khương lại đầy phức tạp và rắc rối hơn nhiều. Chung Việt đam mê âm nhạc nhưng bị tât nói lắp nên không cách nào thành nghệ sĩ. Chỉ đến khi gặp Bạch Dương cậu mới có cơ hội để tỏa sáng. Nhân vật đặc biệt nhất phải kể đến là Lý Niệm. Con người anh ta lạnh nhạt và đầy lí trí, dường như bất khả xâm phạm. Trái tim anh ta thực sự là dành cho ai? Anh ta luôn toát ra vẻ tự hành hạ bản thân, vậy nguyên nhân xâu xa là gì? Lý niệm ẩn chứa quá nhiều bí ẩn, mà khi bạn đã tìm ra được lại là một hồi thống khổ bi thương mà mãi mãi anh không muốn đối mặt. Những con người này mỗi người một cách yêu, có kẻ thầm lặng, có kẻ kiên trì, có kẻ bất chấp, có kẻ hi sinh cũng có kẻ ích kỉ - nhưng mỗi người sẽ cho ta một trải nghiệm và suy ngẫm nào đó, đáng thương hay đáng trách, kết cục cũng là tổn thương lẫn nhau. Đến cuối cùng, đâu mới là cách để đi đến hạnh phúc. Bạn đọc sẽ hồi hộp đến tận những chương cuối cùng để tìm ra câu trả lời 6, Như tôi đã nói, “Tiên sinh đến từ 1930” là một cuộc hành trình dài đưa bạn khám phá rất nhiều điều mới mẻ, không chỉ có lịch sử, địa lý, thơ ca, tình yêu, tình bạn, tình tri kỉ, nỗi hận thù mà còn là thế giới giải trí lắm chiêu nhiều trò. Cùng một câu chuyện, chúng ta đến với cả hai lĩnh vực của nghệ thuật là điện ảnh và ca hát. Những chiêu trò nào để lăng xê một người ca sĩ, những yếu tố nào để khiến một diễn viên thành công. Làm cách nào để chống lại xì – căng – đan. Một bộ phim được quay và duyệt qua từng khâu như thế nào. Có thể nói, tác giả đã dựng nên một khung cảnh rất chân thực về giới giải trí, những thế lực, những câu chuyện nghề, chuyện đời trong đó. 88 chương truyện thôi, ấy vậy mà Bạch Vân Phi đã thực sự truyền tải được rất nhiều điều thú vị trong câu chuyện của mình, mà để viết hết, chắc hẳn tôi còn phải ra thêm phần 3,4 cho bài review này. Đây là một câu chuyện mà tôi hi vọng sẽ được thật nhiều người yêu thích và thưởng thức nó, một tác phẩm sẽ để lại trong lòng chúng ta thật nhiều dư vị. Bài review này, tôi có sử dụng bản dịch của editor Dờ Thiếu Hiệp. Cảm ơn bạn đã đem đến một bộ truyện thật hay và ý nghĩa, cảm ơn vì công sức và tình yêu mến mà bạn dành cho nó. Tất cả chúng ta đều vì yêu mà đến với bộ truyện này Mời các bạn đón đọc Tiên Sinh Đến Từ 1930 của tác giả Bạch Vân Thi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn
Edit: JuneClover Thể loại: đam mỹ, hiện đại, 1×1, cường công cường thụ, ngược công, sinh tử văn, HE. Nhân vật chính: Tần Thiệu (Diệp Lâm) x Đoạn Tình (Ấu Đường) Đoàn Tình mang trong mình đứa con của Tần Thiệu nên hắn đã cố gắng cảnh cáo chính mình phải bình tĩnh không đi đánh cậu. Trong bụng cậu có đứa con của hắn, Mặc dầu hai người đều chán ghét đối phương. Nhưng cả hai không thể thay đổi sự thực, sự thật này long trời lở đất, người khác khó có thể tin, chấp nhận được. Một nam nhân sinh hài tử khiến mọi người cũng không thể tưởng tượng được. Lạnh lùng như Tần Thiệu, lãnh huyết như Đoàn Tình. Hai người mới nãy còn đánh nhau thiếu sống thiếu chết đã bị tin này làm cho hoàn toàn chấn động. Spoil  Công là Tần Thiệu, thụ là Đoàn Tình. Tần Thiệu yêu anh trai của Đoàn Tình là Đoàn Huyên còn Đoàn Tình thì yêu em gái của công là Diệp Hoa. Ngày sinh nhật em gái công thì thụ bị hiểu lầm là bỏ thuốc vào rượu Diệp Hoa nên Tần thiệu tức quá định hù em nó tí ai ngờ làm thiệt:v Mấy tháng sau hai người ra đánh nhau thì mới phát hiện Đoàn Tình có thai, không phá được do thể chế đặc biệt. Sau đó tất nhiên công phải chịu trách nhiệm. ……………………… *** Review: Tóm tắt trước: Tần Thiệu là anh họ của Đoàn Tình, ổng yêu thầm anh Đoàn Tình là Đoàn Huyên rất lâu. Còn Đoàn Tình thì yêu thầm em gái ổng. Trong một lần hiểu lầm Đoàn Tình giở trò với em gái, Tần Thiệu đè Đoàn Tình ra rape @.@ Bộ này không phải hay nhất mình đọc, và cực kỳ cẩu huyết (nhân vật không não tàn) nhưng là bộ làm mình có nhiều suy nghĩ, buộc phải phân tích logic cũng giống như cái series của Yên Tử. Điều không vừa ý trước, mình thấy không thoải mái nhất với tình đơn phương Tần Thiệu dành cho Đoàn Huyên, mình đã hy vọng tác giả cho Tần Thiệu đoạn tuyệt hoàn toàn với Đoàn Huyên luôn, nhưng không. Có lẽ việc Tần Thiệu yêu đơn phương Đoàn Huyên đã trở thành một thói quen, hoặc theo quan điểm của mình thì Tần Thiệu ngộ nhận những tình cảm đó là yêu và họ còn tình nghĩa bạn bè mấy mươi năm. Mình luôn muốn tình cảm trong truyện phải rạch ròi như 1+1=2, chỉ có yêu hay không yêu, nhưng đã là tình cảm mấy khi rạch ròi được, nên cũng không thể trách Tần Thiệu. Đó là hiện thực thôi. Tính cách Tần Thiệu rất mâu thuẫn, giống như mấy ông bạn của ổng bảo ấy, vì mẹ của Thiệu theo đạo Phật, giáo dục ổng theo Phật học nên làm ổng phân liệt, giữa đạo đức và con người thật của ổng. Tần Thiệu theo mình nghĩ là một người ích kỷ, tự cao tự đại, gia trưởng. Cuộc đời Tần Thiệu luôn rất bình lặng, không quá vướng bận tiền bạc, việc học việc kinh doanh bằng phẳng, chưa bao giờ làm gì sai đến nỗi không thể cứu vãn, tình cảm gọi là đơn phương với Đoàn Huyên cũng trong mức khống chế được, nhưng rồi vì một chuyện bất đắc dĩ với Đoàn Tình mà mọi thứ đảo ngược 180 độ. Đoàn Tình xông thẳng vào đời Tần Thiệu bằng một cách cực đoan nhất, hệt như tính cách của cậu. Không cho Tần Thiệu bất cứ cơ hội nào, làm Tần Thiệu cảm nhận rõ cái gì là sự tuyệt vọng khi đặt quá nhiều tình cảm cho một người không yêu mình. Và đó mới là thứ mình nghĩ là yêu. Cái tình yêu tuyệt vọng của Tần Thiệu dành cho Đoàn Tình nó rất rất đáng thương. So với mấy mươi năm bằng phẳng của Tần Thiệu, cuộc đời khi có Đoàn Tình chắc sánh ngang với bão cấp 30 cmnr. Mình thấy buồn cười khi Tần Thiệu chưa thừa nhận tình cảm với Đoàn Tình nhưng lại thích thân thiết, skinship với Đoàn Tình mọi lúc mọi nơi, tự cho rằng hai người là vợ chồng. Cũng đáng thương khi Tần Thiệu bị cha đánh xém chết trong bệnh viện, chỉ hy vọng thấy mặt Đoàn Tình và con lần cuối. Đoạn phụ huynh hai bên mang con hai người đi xét nghiệm hay Đoàn Tình ôm con bỏ đi, Tần Thiệu muốn điên luôn.Mình đã cố phân tích xem Tần Thiệu yêu Đoàn Tình đậm sâu như vậy vào lúc nào, có phải là trước cái đêm Tần Thiệu rape Đoàn Tình, hay sau cái đêm đó, hay là sau khi Đoàn Tình mang thai. Nhưng luôn không có câu trả lời chắc chắn. Có lẽ là sau đêm đó như Tần Thiệu nói. Nhưng nếu lúc trước không yêu sau lại rape được =)) Bỏ đi vậy. Thật ra lý do mình đọc truyện này, vì quá nhiều cmt bảo ngược Tần Thiệu, ổng khổ sở, đau đớn ra sao, nên mình tò mò, Tần Thiệu đã phạm tội lỗi gì mà phải gánh chịu những điều đó? Nhưng sau khi đọc truyện, những gì Tần Thiệu phải chịu là trách nhiệm, là kết quả sai lầm của ổng, không gì có thể bào chữa cả, được HE đã là phước đức mấy kiếp rồi. Sai lầm của Tần Thiệu không phải là thứ chỉ tam quỳ nhất bái 1000 lần hay bị chính cha ruột đánh xém chết (theo nghĩa đen) mà có thể giải quyết được, nó sẽ đi theo Tần Thiệu cả cuộc đời, dù cả khi hạnh phúc bên cạnh Đoàn Tình, thì Tần Thiệu vẫn không thể chối bỏ. Mình không có giận hờn hay chán ghét nhân vật này đâu, Tần Thiệu đã trả giá cho sai lầm của chính ổng, và nói cho cùng Tần Thiệu cũng không phải một người ác độc, chuyên làm điều xấu, ổng cũng chỉ là con người bình thường thôi, đến từ một gia đình thất bại. Ổng có hỉ nộ ái ố, có sai có đúng, không cực tốt mà không cực ác, mang trong mình những mâu thuẫn rất con người. Đoàn Tình cũng là một nhân vật rất ấn tượng, có nhiều cmt mắng cậu tuyệt tình quá, cậu tiêu cực quá, cứng đầu ngang bướng quá nhưng không ai nhớ đến Đoàn Tình đã sinh ra trong gia đình thế nào, đã chịu nền giáo dục thế nào, những gì Tần Thiệu làm với cậu và quan trọng cậu chỉ mới 18 tuổi. Sản phẩm của một gia đình thất bại thì sao có thể lấy chuẩn mực người thường để đánh giá chứ. Dĩ nhiên Đoàn Tình không phải người chuyên làm điều xấu, cậu chỉ là một đứa trẻ mạnh mồm, thiếu thốn tình thương thôi. Đoàn Tình luôn cố bày ra một mặt gai góc để tránh bị tổn thượng, nhưng đứa trẻ này lại là người dễ tổn thương nhất. Có một đoạn Đoàn Tình ngồi vào lòng ba mình, và khóc, mình đã nghĩ, à thằng nhóc này chỉ mới 18 tuổi thôi, nếu mình gặp những chuyện giống nó, có lẽ mình đã tự tử mấy lần rồi. Đoàn Tình rất đáng thương, cực đoan cũng chỉ là cách để cậu thấy mình đỡ thảm hại hơn. Và để bù lại cho 18 năm đau khổ đó, Đoàn Tình có được Tần Thiệu. Cách khởi đầu của hai người khá cực đoan, quá trình trúc trắc, đau đớn trăm bề nhưng nhờ thế hạnh phúc mới đáng quý. Nhờ thế Tần Thiệu mới lún sâu tới vậy, mới không thể cũng không muốn buông tay Đoàn Tình, dùng cả đời mình để chăm sóc, yêu thương cậu. Hai đứa con của hai gia đình thất bại, một thiếu thốn tình thương một sinh ra vì lợi ích, đến với nhau, tạo ra một gia đình trọn vẹn. Đó hẳn là kết thúc đẹp nhất rồi. Có rất nhiều chi tiết mà mình lười nhắc đến, như mối quan hệ của cả hai gia tộc, Tần Thiệu đã hy sinh nhiều bao nhiêu, đánh đổi những gì, là một người trách nhiệm ra sau, hay Đoàn Huyên yêu chính em ruột mình, sai lầm không thể cứu vãn của Tần Thiệu là gì, nhưng đâu cần phải kể ra hết nhỉ. Quan trọng là ai cũng có một HE cho mình. Mời các bạn đón đọc Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn - Bạch Y Nhược Tuyết.
Châm Phong Đối Quyết
Văn án Câu chuyện về một phúc hắc thúc thụ cùng một gã kiêu binh công. Từ khóa: nhân vật chính: Cố Thanh Bùi, Nguyên Dương —————— Tấn giang biên tập đánh giá Tân quan thượng nhâm tam bả hỏa*, chuyện khó thứ nhất của tổng tài mới nhậm chức Cố Thanh Bùi chính là dạy đứa con phản nghịch bạo gan của ông chủ – Nguyên Dương! *Lấy từ điển tích Gia Cát Lượng sau khi trở thành quân sư cho Lưu Bị, trong một thời gian rất ngắn đã ba lần hỏa công quân Tào: mang nghĩa quan viên mới nhậm chức cần phải làm những việc tỏ rõ tài cán, đánh đòn phủ đầu, khiến cho thủ hạ tâm phục khẩu phục Cố tổng tháo vát trăm từ ngàn chối mà không được, đành phải vừa đấm vừa xoa bắt đầu thu phục vị thái tử gia tính tình nóng nảy này. Nguyên Dương là một gã lính vô lại không muốn kinh doanh làm giàu, cực kỳ không vừa mắt bộ dạng tinh anh của Cố Thanh Bùi, Lại càng không cam chịu bị hắn kiềm chế, khắp chốn đều đối nghịch, cuối cùng lại rơi vào thế hạ phong. Ngẫu nhiên, Nguyên Dương biết được bí mật của Cố Thanh Bùi, vì thế liền lập kế trong đầu. . . . . . Chính là không ai nhường ai, đối chọi đến gay gắt. Thương giới tinh anh Cố tổng gặp phải Nguyên Dương côn đồ kiêu ngạo không khoan nhượng, là một hồi đấu chinh phục cùng đối kháng. Cố Thanh Bùi, chín chắn nho nhã, chính trị sự nghiệp bao năm dựng xây thành công, cùng Nguyên Dương tuổi trẻ khí thịnh có tư tưởng khác biệt không thể vượt qua. Xung đột tình cảm bùng nổ kịch liệt, tình tiết chặt chẽ cao trào liên tiếp xuất hiện. Mà tâm lý nhân vật chính lại được miêu tả biến chuyển chầm chậm, đẹp đẽ tinh tế, không hề dây dưa kéo dài. Câu chuyện cũng có những khoảng nghỉ tạo nên sự cân bằng. ————— Review (almostbl.wordpress.com) Thể loại: đô thị tình duyên, thương trường, niên hạ, lưu manh nít ranh công x trầm ổn tổng tài thụ. Nội dung: (theo cách lý giải của Sút, sẽ spoil sạch nội dung, ai ko muốn bị spoil hãy pass) Công vì quá lêu lổng sau khi xuất ngũ không có việc làm, được bố mình gửi đến công ty thụ để thụ uốn nắn. Hai người chiến tranh ngầm xem ai hơn ai, ai chịu thua trước. Rồi qua hơn hai chục chương, công bỏ thuốc thụ, cường thủ hào đoạt một đêm tình. Sau đó công cảm thấy nghiện thụ nên quyết định cùng thụ làm friends with benefit. Lại qua tầm hai chục chương nữa, sau một thời gian làm bạn tình sống chung, cả hai đều thích nhau nhưng cứ nghĩ đối phương không thích mình. Công vì quá nít ranh nên vẫn cho là mình đang thi lì với thụ thôi, mình ghét ổng mà. Thụ lòng tự tôn cao, thích nhưng vẫn giả đò bất cần, bạn tình có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Thế là hai người (tự) ngược tâm một hồi quằn cmn quại. Thêm hai chục chương nữa, bố công phát hiện ra chuyện tình hai người, bắt đầu màn cha mẹ cấm đoán kinh điển trong mọi bộ phim truyền hình cho các thím nội trợ. Bố công bắt thụ nghỉ việc, còn phát tán ảnh giường chiếu của hai đứa (đã làm mờ mặt công) để hạ gục thụ. Thụ quyết định cùng anh công pháo hôi ra nước ngoài 2 năm. Hai năm sau, nít ranh công đã bớt nít ranh hơn, trưởng thành để có thể bảo vệ thụ. Công còn có cô người yêu danh nghĩa bạch phú mỹ (aka gái vừa giàu vừa đẹp) cũng chả hiểu là để làm cảnh hay để làm mắm mà công vẫn đè thụ ra làm rất nhiệt tình. Thụ sau cả trăm chương đột nhiên nhận ra toàn là công làm vì mình chứ mình chưa làm gì được cho công nên tình nguyện đánh cược tiền bạc & sự nghiệp một phen lao theo dự án của công. Sau đó bố công cũng đồng ý hai thằng quen nhau, ổng không quản nữa. Hai nam chính cũng thừa nhận tình cảm, cô người yêu chỉ có 1 câu giải thích là quan hệ lợi dụng trong thương nghiệp mà thôi. Anh công pháo hôi có vẻ tự động bị tác giả lược bỏ =))))) Thực ra tui đã vừa đọc vừa chửi tác giả lẫn công thụ, vì nếu tụi nó sau khi có tình cảm với nhau, đừng cái kiểu ‘tình trong như đã mặt ngoài còn e’ để tự ngược nhau thì truyện đã kết thúc với khoảng bảy chục chương chứ chẳng phải gần một trăm hai chục chương. Và tui cũng không thích cái màn gia đình cấm đoán vì quá mức mô-típ, ngôn tình đã xài chán chê rồi. Cảm giác tác giả muốn bôi ra cho truyện thêm phần kịch tính và cẩu huyết vậy. Tuy mấy cái tình tiết chả có gì mới mẻ, nhưng giọng văn của tác giả lại rất được, ngược tâm cũng khá day dứt. Nếu được cải thiện về nội dung thì có lẽ truyện sẽ rất hay. ————— Spoil (by Long Trần) phúc hắc ngạo kiều Thụ x ngạo kiều lưu manh Công, giới kinh doanh Công ban đầu là trai thẳng còn Thụ ban đầu là Công: v Công là người không thích làm kinh doanh suốt thích ở trong quân đội hoặc sống tự do tự tại thôi. Đến lúc bà của Công mất thì muốn Công về cty của ba y mà làm kinh doanh (ba Công là chủ), Công vì bà mình nên về cty làm, tính tính Công vốn cứng đầu nên ba Công mới giao Công cho tổng giám đốc cty quản lý, dạy dỗ. Và Thụ chính là ông tổng giám đốc ấy, hai người luôn đối nghịch,đấu võ mồm với nhau, Thụ luôn chọc tức Công này nọ các thứ để Công từ bỏ việc và Thụ không cần quản lý Công. Làm mọi thứ vẫn không được cuối cùng Thụ mới xúi ba Công ngưng chi tiền cho Công, Công hết tiền phải ăn bám với Thụ này nọ. Rồi Công biết chuyện nên lập kế trả thù, Công cùng với thằng bạn thân thuê MB lên giường với Thụ để quay phim lại làm mất mặt Thụ, nhưng thằng MB kia nhát quá mới làm cho Thụ trúng xuân dược xong thì bỏ chạy, Công thấy lo lắng gì đấy nên mới chạy qua bên Thụ xem tình hình thấy Thụ đang trúng xuân dược nên đè ra xxx luôn, lúc đó máy quay chuẩn bị trước đó đang ghi hình luôn, Công lấy đoạn phim đó là kỷ niệm, từ lúc đó Thụ mới hận Công, càng ngày càng đối nghịch, Công thì mặt dày đòi ở chung nhà với Thụ để xxx Rồi có hôm nhà bị trộm, trộm đúng máy tính xách tay của Công, thằng ăn trộm biết Công nhà giàu nên chụp hình đoạn phim gửi cho ba Công, xong ba Công muốn hai người chia cách. Mãi mà hai người không cách nhau được, Thụ càng muốn xa thì Công càng dính. Ba Công hết cách nên đăng ảnh đó lên web của cty cho toàn bộ nhân viên thấy, sau đó Thụ từ chức rồi qua làm cho cty của người khác, Công ghen nên ép Thụ từ chức ở đó. Sau đó Thụ sang Singapore công tác hai năm, khi trở về Công trở thành ông chủ của một tập đoàn lớn… Rồi Thụ cũng tự mở cty nhưng bị thiếu hụt vốn, Công đứng ra cho Thụ mượn một nửa tiền, hai người hợp tác với nhau kiếm thêm nửa còn lại thì bị ba Công phá. Thụ lúc đó mới đứng trước mặt ba Công mà đảm bảo sẽ toàn tâm toàn ý lấy hết tiền bạc, của cải, dự án. Vvv mà y tích góp suốt hơn mười năm ra giúp Công. Hai người giành được cồ phần và có tiền. Sau đó ba Công mới tin Thụ toàn tâm toàn ý thật lòng với Công nên chấp nhận hai người… Mấy chương cuối là những tháng ngày hạnh phúc cùng xôi thịt và HE Hết!!! *** Tiểu thuyết đam mỹ – CHÂM PHONG ĐỐI QUYẾT Tác giả: Thủy Thiên Thừa Thể loại: đô thị tình duyên, thương trường, niên hạ, lưu manh nít ranh công x trầm ổn tổng tài thụ. Nội dung: (theo cách lý giải của Sút, sẽ spoil sạch nội dung, ai ko muốn bị spoil hãy pass) Công vì quá lêu lổng sau khi xuất ngũ không có việc làm, được bố mình gửi đến công ty thụ để thụ uốn nắn. Hai người chiến tranh ngầm xem ai hơn ai, ai chịu thua trước. Rồi qua hơn hai chục chương, công bỏ thuốc thụ, cường thủ hào đoạt một đêm tình. Sau đó công cảm thấy nghiện thụ nên quyết định cùng thụ làm friends with benefit. Lại qua tầm hai chục chương nữa, sau một thời gian làm bạn tình sống chung, cả hai đều thích nhau nhưng cứ nghĩ đối phương không thích mình. Công vì quá nít ranh nên vẫn cho là mình đang thi lì với thụ thôi, mình ghét ổng mà. Thụ lòng tự tôn cao, thích nhưng vẫn giả đò bất cần, bạn tình có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Thế là hai người (tự) ngược tâm một hồi quằn cmn quại. Thêm hai chục chương nữa, bố công phát hiện ra chuyện tình hai người, bắt đầu màn cha mẹ cấm đoán kinh điển trong mọi bộ phim truyền hình cho các thím nội trợ. Bố công bắt thụ nghỉ việc, còn phát tán ảnh giường chiếu của hai đứa (đã làm mờ mặt công) để hạ gục thụ. Thụ quyết định cùng anh công pháo hôi ra nước ngoài 2 năm.  Hai năm sau, nít ranh công đã bớt nít ranh hơn, trưởng thành để có thể bảo vệ thụ. Công còn có cô người yêu danh nghĩa bạch phú mỹ (aka gái vừa giàu vừa đẹp) cũng chả hiểu là để làm cảnh hay để làm mắm mà công vẫn đè thụ ra làm rất nhiệt tình. Thụ sau cả trăm chương đột nhiên nhận ra toàn là công làm vì mình chứ mình chưa làm gì được cho công nên tình nguyện đánh cược tiền bạc & sự nghiệp một phen lao theo dự án của công. Sau đó bố công cũng đồng ý hai thằng quen nhau, ổng không quản nữa. Hai nam chính cũng thừa nhận tình cảm, cô người yêu chỉ có 1 câu giải thích là quan hệ lợi dụng trong thương nghiệp mà thôi. Anh công pháo hôi có vẻ tự động bị tác giả lược bỏ =))))) Thực ra tui đã vừa đọc vừa chửi tác giả lẫn công thụ, vì nếu tụi nó sau khi có tình cảm với nhau, đừng cái kiểu ‘tình trong như đã mặt ngoài còn e’ để tự ngược nhau thì truyện đã kết thúc với khoảng bảy chục chương chứ chẳng phải gần một trăm hai chục chương. Và tui cũng không thích cái màn gia đình cấm đoán vì quá mức mô-típ, ngôn tình đã xài chán chê rồi. Cảm giác tác giả muốn bôi ra cho truyện thêm phần kịch tính và cẩu huyết vậy. Tuy mấy cái tình tiết chả có gì mới mẻ, nhưng giọng văn của tác giả lại rất được, ngược tâm cũng khá day dứt. Nếu được cải thiện về nội dung thì có lẽ truyện sẽ rất hay. *** [Review 9 điểm] Châm Phong Đối Quyết - Thuỷ thiên thừa Thể loại : Đô thị tình duyên , cường công cường thụ , niên hạ công , ngược luyến tình thâm , tương ái tương sát , thương chiến , 1 vs 1, HE . Cp : Cố Thanh Bùi - Nguyên Dương Cố Thanh Bùi thành thục nho nhã , chính trực sự nghiệp thành công ba mươi . Mới vừa lên chức tổng giám đốc , được phó thác dạy dỗ thằng con trai phản nghịch coi trời bằng vung , coi thúng bằng nia của ông chủ- Nguyên Dương ! Khôn khéo như Cố tổng mọi cách thoái thác mà không được , đành phải vừa đấm vừa xoa mà bắt đầu thu phục thằng thái tử gia này . Nguyên Dương tuổi trẻ khí thịnh , từ quân đội ra thô tháo càn quấy , ghét nhất bộ dạng tinh anh dày da của Cố tổng ! Càng không phục bị hắn kiềm chế , nơi chốn cùng Cố Thanh Bùi đối nghịch , nhưng đều rơi xuống hạ phong ! Ngẫu nhiên biết được Cố Thanh Bùi là gay , nguyên dương vô cùng khinh bỉ , chờ chộp tới thằng MB lừa Cố Thanh Bùi lên giường , quay mấy chục GB video . Hắc hắc ... đến lúc ý Nguyên Dương ta chỉ đằng tây , Cố Thanh Bùi kia nhất định không dám đi hướng đông . Nào ngờ gan của thằng MB bé quá , chuốc thuốc Cố Thanh Bùi xong chạy mất dép . Thằng cha Cố Thanh Bùi kia nơi chốn làm khó dễ hắn , một cái miệng nhả lời vàng vài câu có thể tức trước Nguyên Dương hắn mà thằng MB kia cũng có thể thượng thì mịa nó ... cảm giác này khác nào đối thủ đánh ngang hàng vs ta lại bị thằng vô danh tiểu tốt nào dễ dàng giết chết . Tức giận biết nhường nào . ... Thế là bách lý đào hoa một thằng trai thẳng k thể thẳng hơn -Nguyên Dương xông pha , quyết định thượng luôn thằng cha Cố Thanh Bùi kia ! Mà k thượng thì thôi, lên là nghiện . Bỏ k đc tư vị soảng này ! Tổ nghiệp quật không trượt phát nào ... Nguyên Dương xa vào lưới tình r !!! Cố Thanh Bùi cũng đau đầu , bị thằng nhãi con kém 11 tuổi thượng . Ném cũng ném không ra , bị độ thô bỉ của tiểu chó săn - Nguyên Dương dần dần thành quen . Cuối cùng niết chuẩn bài thuận tay sai sử được tiểu chó săn kia . Phải nói bộ này quy tụ hết tinh hoa của Thuỷ Thiên Thừa , tuyến nhân vật có muối , cảm tình xung đột bùng nổ kịch liệt , tình tiết chặt chẽ cao trào thay nhau nổi lên . Không đọc phí cả sự nghiệp tu đam . Nói chung là đề cử !! Mời các bạn đón đọc Châm Phong Đối Quyết của tác giả Thủy Thiên Thừa.
Chiếc Nhẫn Đi Lạc
Tự nhận mình là người biết thân biết phận, không dám ước mơ xa vời lại càng không da trèo cao. Nhưng khổ con tim không phải lúc nào cũng làm theo cái đầu. Thôi thì thuận theo con tim nhưng không cho ai biết là được. Khốn nỗi muốn yên phận ‘trời’ cũng không cho yên, ma đưa lối quỷ đưa đường mọi việc cứ làm cho cậu khốn đốn lao đao, Mấy bận cứ tưởng đã lên tới thiên đường ai ngờ cửa địa ngục vẫn chưa có đóng. ***   Mời các bạn đón đọc Chiếc Nhẫn Đi Lạc của tác giả Meme.
Cảm Ơn Cậu Đã Xuất Hiện Trong Thanh Xuân Của Tớ
CUỐN SÁCH NÀY CHẮC CHẮN LÀM BẠN NHỚ:  Nhớ người mà bạn thầm thương trộm nhớ? Nhớ người luôn kề vai sát cánh bên bạn? Nhớ người hiểu rõ bạn từ những điều nhỏ nhặt nhất? Nhớ những đoạn thanh xuân đứt gãy, nhòe mờ, những cách xa, bỏ lỡ, nhớ cả nụ cười nhớ cả nước mắt.  “Mong hồi ức là thanh xuân, năm tháng là câu chuyện, tình cảm ấm áp và niềm cảm động, chảy mãi không ngừng.” Dành tặng “Cảm ơn cậu đã xuất hiện trong thanh xuân của tớ”của hai tác giả Văn Tử & Kim Hạo Sâm đến người đã xuất hiện trong thanh xuân của bạn, người đã lưu lại cho bạn hồi ức không thể nào quên, người đã giúp bạn hiểu thế nào là tình bạn, thế nào là cùng nhau và thế nào là … tuổi trẻ.  Cuốn sách là những câu chuyện về thanh xuân, những trải nghiệm trong cuộc đời, những tâm sự trong lòng, tuy nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần sâu lắng.  Người cũ có phải là người tốt nhất? Tình yêu thanh xuân có phải là quý giá nhất ? Tôi không biết! Chỉ biết rằng có những thứ trên đời qua rồi không níu được nhưng cũng chẳng quên được.  Thật vui, vì cậu đã xuất hiện trong thanh xuân của tớ Thật vui, vì cậu đã cùng tớ trải qua quãng thời gian tươi đẹp ấ Cảm ơn cậu đã xuất hiện trong thanh xuân của tớ. Cảm ơn cậu, vì tất cả. “Cảm ơn cậu đã xuất hiện trong thanh xuân của tớ” dành tặng những năm tháng tuổi trẻ của bạn có ngọt có đắng và có cả xót xa của nước mắt. Có thêm gì nữa thì chậm rãi mà nhớ về, nha!  *** Cuối năm 2016, tôi cho các bạn ở studio nghỉ Tết hơn một tháng, còn tôi ở lại Besides, đọc sách, uống cà phê, viết cuốn sách này. Sau đó, hai mươi bảy tháng Chạp, tôi mới ngồi lên tàu cao tốc trở về nhà. Không phải là tôi không nhớ nhà, chỉ là càng trưởng thành, chuyện độc thân càng trở thành gánh nặng của gia đình, khiến mỗi lần sum họp, dù chỉ là trong cuộc điện thoại, đều không tránh khỏi chủ đề giục cưới, cảm nhận được sự nóng lòng chờ mong mỗi phút mỗi giây của họ. Lần này, đương nhiên không ngoại lệ. Vừa về tới nhà không lâu, hàng xóm đã chạy tới hỏi: “Sao năm nay lại về nhà ăn Tết một mình thế này?”. Tôi quay đầu nhìn mẹ tôi đang nấu nướng trong bếp, thở phào một hơi, hi vọng thời gian bà nhắc tới chủ đề này muộn hơn chút, muộn hơn chút nữa. Bữa cơm tối, họ hàng hỏi tôi: “Cháu mua được nhà ở Hàng Châu chưa?”. Tôi nói rồi. Sau đó, họ hỏi giá nhà, cảm thán rằng: “Ôi chao, nhiều tiền thế, phải trả tới sáu mươi tuổi mới hết ấy nhỉ. Tôi thực sự không hiểu mấy người trẻ các cô các cậu, thành phố lớn rốt cuộc có gì tốt chứ? Cháu nên học hỏi anh họ của cháu, ở tỉnh kết hôn, sinh con, nó muốn ăn gì, tôi lái xe là có thể đưa nó đi…”. Lần này e là tôi không tránh được. Quả nhiên, mẹ tôi nhìn tôi một cái, lắc đầu nói: “Những cái khác không quan trọng, dù thế nào cũng phải tìm được đối tượng trước, lại một năm trôi qua rồi, con nhìn xem con đã bao nhiêu tuổi rồi…” Những lời phía sau được lặp lại vô số lần trong suốt những năm qua, dường như đối với họ mà nói, kết hôn mới là trọng điểm duy nhất trong cuộc sống hiện tại của tôi. (2) Dịp Tết này, trên Weibo có một số dòng trạng thái nói về lời hỏi han và so sánh chuyện nhà chuyện cửa của các bậc tiền bối họ hàng thân thích. Trong đó, chuyện được người ta nhắc tới nhiều nhất chính là giục cưới. Từng có một khoảng thời gian dài, tôi luôn lo lắng và buồn bã về chuyện này, cảm thấy bản thân không thể thỏa mãn được kì vọng của cha mẹ, dằn vặt tự trách trước sự nhọc lòng của họ. Cho đến khi đọc được một câu nói trên Weibo của người tranh biện Hoàng Chấp Trung trong chương trình Let’s Talk[1], tôi như gặp được tri kỉ, bùi ngùi vô cùng. Anh ấy nói rằng: “Người thân, đến từ huyết thống, tình yêu của họ, đến từ thiên tính. Đối với phần lớn các bà mẹ mà nói, dõi mắt theo hành trình của bạn, bà thà rằng đứa con cưng của mình sống một cuộc đời bình thường, an ổn, chứ không nhẫn tâm nhìn thấy đứa con mất một cánh tay một bên chân, làm tướng quân trở về”. Hẳn nhiên là chúng ta đều biết rằng, cha mẹ bởi vì yêu, nên mới có kì vọng lớn lao như thế. Hi vọng con cái sớm ngày yên bề gia thất, có người chăm sóc, cả hai nương tựa vào nhau, gây dựng một gia đình hạnh phúc, họ mới có thể yên tâm. Chỉ có điều, các bậc cha mẹ không hiểu rằng, thời đại ngày nay đã khác xa thời đại trong quá khứ. Luôn có một số người, dù phải mất tay mất chân, vẫn hi vọng có thể đánh thắng trận trở về, chứ không phải là sống an phận một đời, tầm thường được chăng hay chớ. Thế hệ trẻ chúng ta, ngoài việc nối dõi tông đường, sinh con đẻ cái ra, có nhiều chuyện chúng ta muốn làm hơn, chúng ta theo đuổi cuộc sống lí tưởng. Càng trưởng thành, chúng ta chỉ có thể càng nhẫn tâm từ chối sự kì vọng của cha mẹ, để vâng theo lòng mình, đồng ý với thời cơ và duyên phận, hiểu rõ ràng rằng, chuyện sống bên một người không chỉ là chuyện đơn giản củi gạo mắm muối. Đây là một loại trách nhiệm khác, đối với cuộc đời mình, đối với cuộc đời của người chưa biết kia. Kết hôn không phải là điều kiện duy nhất để hạnh phúc, chỉ có sống cuộc sống lí tưởng, mới là hạnh phúc. Đương nhiên là tôi hiểu rằng, trong cuộc sống này, chúng ta có quá nhiều vướng bận trong tình cảm và trách nhiệm. Nhưng, hi vọng các bậc cha chú có thể hiểu, thử tìm hiểu, cuộc đời mà chúng tôi thực sự muốn có, chẳng qua là sống vì mình. (3) Tôi quen với một số người bạn tuổi đã ngoài bốn mươi, vừa kết hôn không lâu, con cái mới dăm ba tuổi, nói ra cũng là kết hôn muộn. Nhưng khi họ còn trẻ, thỏa thích làm những thứ mà mình muốn, xông pha cho sự nghiệp của mình. Cho đến đúng thời gian gặp được đúng người, kết hôn, xây dựng gia đình, trở thành cha mẹ. Tất thảy những điều này, không phải là để thỏa mãn bất kì ai, mà chỉ là nghe theo tâm ý của mình để bước về phía trước. Tôi từng chụp ảnh cưới cho một cặp vợ chồng mới cưới, người đàn ông đã bốn mươi ba tuổi, hai năm trước anh gặp được cô vợ nhỏ hơn mình năm tuổi. Anh bảo rằng, đến độ tuổi này khó mà bị hớp hồn ngay từ ánh mắt đầu tiên lắm, đã qua cái tuổi nông nổi và nhiệt huyết căng tràn khi yêu đương thời trai trẻ từ lâu rồi. Thế nhưng, cũng chính bởi vậy mà càng trân trọng cuộc gặp gỡ hơn, càng hiểu phải gây dựng, chăm bón, yêu một người như thế nào hơn. Khi anh nói những lời này, vẻ đẹp trai ấy, là thứ không có được ở chàng trai hai mươi tuổi. Còn vợ của anh, lại cười nói: “Sau này tôi mới hiểu rằng, thì ra những năm tháng độc thân cứ kéo dài đằng đẵng như thế, chẳng qua chính là để chờ đợi anh ấy tới”, sau đó chị khẽ đấm vai anh ấy nói, “Nhưng anh cũng không biết đường đến sớm một chút!”. Hai người nhìn nhau cười, khiến người bên cạnh phải ngưỡng mộ. Tôi có một người bạn, ngày còn trẻ bởi vì bị gia đình thúc giục, nên đã tìm một người “tạm được” trên mọi phương diện, tạm coi là môn đăng hộ đối. Sau khi xem mặt, gặp nhau mấy lần đã quáng quàng làm đám cưới. Vài năm sau, bởi vì cả hai không yêu nhau, mâu thuẫn ngày một gia tăng, làm việc ở thành phố lớn mỗi ngày đã đủ đau đầu nhức óc, về nhà còn phải đối mặt với những trận cãi vã, cuối cùng họ đã bước vào con đường ly hôn. Khi cô gái một lần nữa quay trở về cuộc sống độc thân, cô bảo rằng: “Giờ tôi mới hiểu rằng, thì ra có những chuyện quả thực không thể tạm bợ, dù sao thì cuộc sống giống như chuyện uống nước vậy, ấm lạnh tự mình biết. Tất thảy những mừng giận buồn vui trong cuộc sống của mình, chỉ có mình hiểu rõ nhất. (4) Kể từ khi nhớ chuyện, cuộc đời của chúng ta luôn là nghe theo người khác. Khi đi học thì nghe cha mẹ và thầy cô, sau khi đi làm thì nghe cấp trên. Phần lớn cuộc đời của mọi người đều bị cuộc sống đẩy về phía trước, vứt bỏ con người đích thực của mình kia, vứt bỏ cả những thứ thuần túy nhất trong cuộc sống. Niềm vui đích thực của chúng ta là gì nhỉ? Cuộc sống mà chúng ta thực sự mong muốn là gì? Bạn có còn nhớ, có đi hỏi chính mình hay không? Tôi còn nhớ trong một chuyến du lịch, tôi từng chụp ảnh cho một cặp vợ chồng già tám mươi ba tuổi. Họ kết hôn năm mười tám tuổi. Vào độ tuổi đẹp nhất, họ cùng nhau xây dựng gia đình, chăm sóc lẫn nhau. Ngày hôm ấy, ông luôn nắm lấy tai bà, còn bà chăm chú chỉnh cổ áo sơ mi giúp ông. Lòng tôi bỗng dâng lên niềm cảm động sâu sắc trước những vụn vặt trong ống kính máy ảnh mà tôi nhìn thấy. Ở họ, tôi nhìn thấy sự đáng quý của việc nương tựa vào nhau. Họ khiến tôi hiểu rằng, tình yêu có thể khiến hai sinh mệnh hoàn toàn khác biệt nương tựa vào nhau, bầu bạn một đời. Tôi nghĩ, cuộc hôn nhân như thế này, mới là cuộc hôn nhân mà chúng ta mong đợi, đáng để chúng ta chờ đợi. Ở bất cứ thời khắc nào, xin đừng quên điều bạn muốn là gì. Bạn phải đứng ở chính giữa cuộc đời mình, quyết định phương hướng bạn muốn đi, sau đó chứng minh cho cả thế giới thấy, lựa chọn của bạn, chưa từng sai. Diary Bạn biết không, tôi luôn nhớ nhung Mời các bạn đón đọc Cảm Ơn Cậu Đã Xuất Hiện Trong Thanh Xuân Của Tớ của tác giả Văn Tử.