Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vật Trong Tay

(Bản edit rất mượt, giàu cảm xúc, gần như không có sạn)   WARNING ❗❗❗ 1. Bài review có spoil nội dung truyện vui lòng cân nhắc kỹ trước khi đọc. 2. Bộ truyện này không dành cho những bạn có trái tim yếu đuối, bởi vì đây là một tác phẩm RẤT RẤT RẤT NGƯỢC (điều quan trọng phải nhắc ba lần). Nam chính CỰC KÌ TRA, là TOP 1 TRA NAM được độc giả bình chọn (vượt qua cả Mộ Dung Viêm, Lí Thừa Ngân, Nguyễn Thiệu Nam, Tĩnh Hiên,...). Nữ chính RẤT CƯỜNG, thậm chí có phần tàn nhẫn, từng bước đẩy nam chính vào đường cùng. 3. Nữ chính CHƯA TỪNG yêu nam chính.   Bốn năm trước, khi đang một mình lái xe đến nhà bạn trai Lương Viễn Trạch để gây bất ngờ cho anh, Hà Nghiên bỗng thấy một người nằm giữa đường, liền phanh xe lại và bước xuống cứu người bị nạn. Nào ngờ, cô gặp phải ba tên tội phạm hung tàn đang bị truy nã, chúng không chỉ cướp đi tài sản, mà còn cướp cả sự trong trắng của cô.    Hà Nghiên trông có vẻ hiền lành, lương thiện nhưng nội tâm lại vô cùng kiên cường. Khi đang bị cưỡng bức, cô đã dùng con dao gọt hoa quả trên xe đâm chết tên bệnh hoạn đang đè lên người mình, sau đó lái xe cán nát chân một tên khác, rồi gọi điện báo cảnh sát, bắt hai tên còn sống vào vòng lao lí, chịu án tử hình.   Khi đó, Lương Viễn Trạch đã nói với Hà Nghiên rằng, những chuyện kinh khủng vừa xảy đến chỉ là một cơn ác mộng mà thôi. Ngày mai tỉnh dậy sẽ là một ngày nắng và tương lai của hai người họ vẫn sẽ bình yên và tươi đẹp vô cùng.   Thời gian sẽ xóa mờ đi mọi thứ, từ từ rồi cơn ác mộng sẽ qua.   Họ cứ tự an ủi bản thân như vậy, mà không biết đó là một suy nghĩ sai lầm. Cơn ác mộng kinh hoàng đó, mới chỉ là cánh cửa để họ bước xuống địa ngục mà thôi…    ***   Bốn năm sau, khi Hà Nghiên và Lương Viễn Trạch đã kết hôn, cuộc sống êm đềm và hạnh phúc, cô gặp lại kẻ đầu sỏ trong nhóm tội phạm hung tàn đã làm nhục cô bốn năm về trước, kẻ mà cô cứ nghĩ rằng hắn đã chịu án tử hình.    Hắn là Thẩm Tri Tiết, ba chữ này, cô vĩnh viễn không quên.   Bây giờ, hắn không còn là Thẩm Tri Tiết, mà là Phó Thận Hành, người thừa kế của tập đoàn Phó Thị lừng lẫy tiếng tăm. Rũ bỏ vẻ lưu manh và côn đồ của bốn năm về trước, Thẩm Tri Tiết, bây giờ là Phó Thận Hành, từ trên xuống dưới đều toát ra khí chất tao nhã, kết hợp với vóc người hoàn hảo và dung mạo tuấn tú, khiến mọi người cứ ngưỡng mộ không thôi.    Nhìn vào con người đó, không ai ngờ được hắn từng là một tên tội phạm bị truy nã, ngoại trừ Hà Nghiên. Bởi vì giọng nói và khuôn mặt của hắn, là nỗi ám ảnh đã giày vò cô suốt bốn năm trời   Bây giờ, tên ác quỷ đó đã trở về để trả thù cô. Hắn muốn chà đạp cô, muốn cô sống không bằng chết. Hắn muốn phá hủy cuộc sống êm đềm của cô, mang bão giông cuốn trôi tất cả hy vọng và hạnh phúc, chỉ để lại đau thương và oán hận ngập trời.   Hắn bắt cóc cô, cho người người cưỡng bức, rồi ghi lại cảnh đó để làm nhục cô. Hắn đe dọa đến an nguy của chồng và cha mẹ cô, ép cô phải làm theo những yêu cầu tàn độc của hắn. Điều hắn muốn, là biến một người con gái có học thức như cô trở thành loại gái làng chơi bị người đời khinh bỉ.   Những điều Hà Nghiên phải trải qua thực sự quá kinh khủng, vượt xa với chịu đựng của một người con gái. Từ trước đến nay cô và gia đình luôn sống lương thiện, chưa từng làm hại ai, tại sao bây giờ lại phải sống một cách khổ sở như thế? Vì an nguy của những người thân yêu, cô không thể trực tiếp đối đầu với hắn, nhưng cô nhất định, sẽ tìm mọi cách để trả thù.    Hà Nghiên thực sự vô cùng kiên cường và thông minh. Cô cúi đầu trước Thẩm Tri Tiết, nhưng trong lòng chưa bao giờ khuất phục. Ngay cả giây phút tuyệt vọng và yếu mềm nhất, cô cũng chưa bao giờ buông bỏ hận thù.   Thẩm Tri Tiết biết rõ, rằng tất cả sự dịu dàng cô dành cho hắn đều chỉ là giả dối mà thôi. Ngoài mặt cô cười ngọt ngào với hắn, nhưng sau lưng lại giấu một mũi dao sắc nhọn, chỉ cần hắn lơ là một chút, sẽ ngay lập tức bị con dao đó đâm thẳng vào trái tim.   Nhưng cho dù Hà Nghiên giảo hoạt và thông minh đến mấy, cũng không bao giờ là đối thủ của hắn. Cho dù cô có thể đi trước hắn một bước, nhưng vĩnh viễn không thể làm tổn hại đến người đàn ông này.   “Phó Thận Hành, nếu không giết tôi, một ngày nào đó anh sẽ phải hối hận.”   “Thật không? Vậy tôi sẽ chờ ở đây xem cô nhìn tôi hối hận như thế nào.”   Phải, Hà Nghiên không bao giờ là đối thủ của Thẩm Tri Tiết, nhưng là một Thẩm Tri Tiết đa nghi và tàn ác, chứ không phải Thẩm Tri Tiết mang nặng tình si, vì cô mà chẳng màng hết thảy.   Chằng biết từ bao giờ, Thẩm Tri Tiết đã đem lòng yêu Hà Nghiên, dù biết rõ rằng trong lòng cô chỉ toàn thù hận. Hắn yêu sự ngoan cường, yêu sự thông minh, yêu cả dáng vẻ ngọt ngào đầy giả dối mà cô bày ra để lấy lòng hắn.    Hắn tham lam muốn chiếm hữu cô, muốn đôi mắt cô chỉ chứa bóng hình của hắn. Hắn ép cô li hôn với chồng, dọn về sống cùng hắn. Hắn muốn cô toàn tâm toàn ý với hắn, muốn cô sinh con cho hắn.    Hắn muốn dành cho cô hết thảy những gì tốt đẹp nhất, còn cô đối với hắn, chỉ có thù hận và thù hận mà thôi.   Hắn dùng cả sinh mạng của mình để bảo vệ cho cô, còn cô, ở giây phút cận kề sinh tử, lại không ngừng nhớ về một người đàn ông khác.    Phanh thây xẻ thịt, có lẽ cũng chỉ đau đớn như hắn lúc này.   Giữa cô và hắn luôn có một cuộc chiến, mà trong cuộc chiến đó, kẻ nào yêu trước, kẻ đó thua. Thẩm Tri Tiết đã thua Hà Nghiên, thua triệt để rồi.   "Tôi thắng rồi, đúng không?"   "Đúng, em đã thắng"   Với tất cả những chuyện Thẩm Tri Tiết đã làm, hắn vĩnh viễn không đáng được tha thứ. Mình không thể chấp nhận một cái kết đẹp dành cho hắn, nhưng nếu nhìn sâu vào quá khứ của hắn, dùng trái tim để cảm nhận một chút, mình cho rằng, hắn cũng rất đáng thương. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Thẩm Tri Tiết từ nhỏ không được cha công nhận, lại có người mẹ vô tâm, cô độc lớn lên trong khu ổ chuột rách nát tồi tàn. Mười ba tuổi, hắn đã trở thành một kẻ côn đồ biết liếm máu trên mũi dao, lăn lộn dưới đáy xã hội mà sống.    Hắn từng trải qua rất nhiều chuyện, kết giao với rất nhiều hạng người. Hắn giấu Hà Nghiên quá khứ của hắn, hắn sợ cô sẽ khinh thường hắn, càng sợ thấy vẻ thương hại trong mắt cô. Hắn biết mình dơ bẩn, biết mình không xứng với cô, hắn muốn tìm mọi cách để bù đắp và chở che cho người con gái ấy.   “Tôi vốn là một tên côn đồ đầu đường xó chợ, đừng nói cô ấy không phải là gái điếm, cho dù có là vậy thì cô ấy cũng xứng hơn tôi. Từ trước tới nay, đều là tôi trèo cao. Người khác nói gì sau lưng, nếu để tôi nghe được, tôi sẽ bắt bọn họ câm miệng.”   Thẩm Tri Tiết trưởng thành mà không có tình thương, nên khi thấy cô dịu dàng yêu thương Lương Viễn Trạch, hắn đố kị với anh, hắn muốn bản thân cũng có thể được cô yêu như thế. Hắn vì cô mà học cách nhường nhịn và nhẫn nại, hắn cầu mong cô sẽ dạy hắn cách yêu thương.   "Em nói không sai, chính xác là tôi không biết yêu là gì, bởi vì từ nhỏ không có ai dạy tôi. Không ai nói cho tôi biết thế nào là tôn trọng, thế nào là trân quý, thế nào là che chở, thế nào là tin tưởng. Tôi chỉ được học tranh đoạt, lợi dụng, lừa gạt và phản bội."   Hắn khẽ cười, nói tiếp: "Em dạy cho tôi, A Nghiên, em hãy dạy cho tôi biết thế nào là yêu đi, tôi sẽ học dần dần."   Nhưng Hà Nghiên không dạy hắn cách yêu thương, mà lại cho hắn biết thế nào là giả dối, thế nào là mộng tưởng hão huyền. Hắn cảm thấy hạnh phúc tựa chiêm bao mỗi khi cô dịu dàng với hắn, nhưng với cô, mỗi giây bên hắn, chỉ có oán hận, giày vò.   Hắn yêu cô, bằng tất cả sự ấm áp và dịu dàng của hắn, còn cô lại hận hắn, bằng tất cả sự vô tình và tàn nhẫn của cô.   Hà Nghiên hận Thẩm Tri Tiết, hận đến tột cùng. Cô hận hắn đã phá hủy cuộc sống của cô, hận hắn đã tùy ý chà đạp cô, hận hắn đã làm hại người đàn ông cô yêu nhất. Cô biết hắn yêu cô, nên cô đã dựa vào tình yêu ấy, từng bước thực hiện kế hoạch trả thù.   Vì yêu, Thẩm Tri Tiết buông lỏng tất cả phòng bị, cho cô biết tất cả bí mật của mình. Hắn dâng cả trái tim mình lên trước mặt cô, chỉ mong đến một ngày cô cũng có thể chân thành với hắn. Hắn nghĩ rằng cho dù bây giờ cô không yêu hắn, cho dù cô còn hận hắn, nhưng cũng đã chấp nhận ở bên hắn, như vậy là đủ rồi.   "Thẩm Tri Tiết! Anh điên rồi à? Sao lại kết hôn với cô ta? Trước kia anh đã hủy hoại cô ta, cô ta hận anh không kịp, lẽ nào thật lòng thật dạ lấy anh?”   “Tôi biết. Cô ấy không muốn lấy tôi, chẳng qua muốn trả thù tôi mà thôi.”   “Vậy mà anh vẫn muốn kết hôn?”   “Đúng vậy, tôi vẫn muốn kết hôn.” Phó Thận Hành cười nhạt: “Tôi chấp nhận.”   "Anh, anh thật sự quyết rồi, đúng không?”   "Đúng, quyết rồi.”   “Biết rõ cô ta muốn lấy mạng mình, anh vẫn đặt dao vào tay cô ta, phải không?”   “Ừ.” Phó Thận Hành đáp."   Thẩm Tri Tiết yêu Hà Nghiên, yêu đến mù quáng, nên dù biết trong lòng cô chỉ toàn thù hận, vẫn nhắm mắt làm ngơ.   Hà Nghiên hận Thẩm Tri Tiết, chỉ hận chứ không yêu, nên dù thịt nát xương tan, cũng chỉ mong đẩy hắn vào chỗ chết.   Ngày cưới của cô và hắn, cũng là ngày hắn một lần nữa trở thành tội phạm bị truy nã.    Hóa ra, cô đã cấu kết với một cảnh sát ngầm, cũng là một người anh em thân cận với hắn, dựa vào tình yêu và sự tin tưởng hắn dành cho cô, từng bước đẩy hắn vào tù.   “Hắn phạm những tội gì? Có bị tử hình không?”   “Chị có muốn hắn chết không?”   “Muốn.”   "Hà Nghiên, chị tàn nhẫn thật đấy, hắn đối xử với chị tốt thế mà.”   “Chẳng lẽ, hắn đối xử với anh không tốt?”   “Không còn cách nào khác, ai bảo hắn là kẻ xấu.”   Trước khi Thẩm Tri Tiết tự sát, hắn cầu xin cô hãy giữ lại đứa con của cô và hắn. Hắn tác thành cho cô và Lương Viễn Trạch, chỉ mong cô đừng vứt bỏ đứa trẻ này. Rõ ràng hắn có thể chạy trốn, nhưng hắn lại hi sinh mạng sống của bản thân để đứa con của hắn và người hắn yêu nhất được ra đời.   Cái kết của "Vật trong tay" khiến mình ngay lập tức nghĩ đến "Công tắc tình yêu", cho dù điểm chung giữa hai tác phẩm này không nhiều. Giống như Hà Nghiên, nữ chính Chu Tiểu Manh cũng cấu kết với một cảnh sát ngầm để đẩy nam chính Chu Diễn Chiếu vào ngục tối và Chu Diễn Chiếu khi bị bao vây cũng đã chọn tự sát với một phát đạn vào đầu.    Nhưng khác là, trong "Công tắc tình yêu", Chu Tiểu Manh rất yêu Chu Diễn Chiếu, nên cuối cùng cô đã chọn đồng quy vu tận với anh, còn Hà Nghiên không hề yêu Thẩm Tri Tiết, nên khi hắn ra đi cô đã có thể trở lại với cuộc sống bình yên trước khi hắn xuất hiện.   Mình từng cho rằng, nam chính của một tác phẩm sẽ luôn là người được nữ chính yêu, nhưng Hà Nghiên lại chưa từng yêu Thẩm Tri Tiết. Gọi hắn là nam chính, chỉ bởi vì hắn được nhắc đến nhiều mà thôi. Hắn là nam chính của tác phẩm này, nhưng lại là nam phụ trong cuộc đời Hà Nghiên, vì cô mãi chỉ yêu một người là Lương Viễn Trạch, vĩnh viễn chẳng đổi thay, dù có cách xa suốt một đời.   Mình rất ấn tượng với nữ chính, ấn tượng với sự can đảm và kiên cường của cô. Trái tim cô vừa có sự lương thiện của một thiên sứ, vừa có sự dũng cảm của một chiến binh. Cô biết nhún nhường, nhẫn nhịn, lùi một bước tiến hai bước, tính toán kĩ càng cho từng hành động dù là nhỏ nhất của bản thân. Cô dịu dàng nhưng đầy gai góc, cho dù ở bên Thẩm Tri Triết suốt một khoảng thời gian dài, sống trong sự chân thành và dịu dàng của hắn, vẫn luôn kiên định với tình yêu duy nhất của đời mình.   Cho dù hắn chưa từng làm tổn thương cô, thì thiên thần và ác quỷ cũng không bao giờ có thể ở bên nhau. Hắn và cô là hai người thuộc về hai thế giới. Thiện và ác, vĩnh viễn không thể chung đường.   Có trách, cũng chỉ trách hắn đã yêu sai người. Hoặc có thể, đó là cái giá ông trời bắt hắn phải trả cho những gì hắn đã gây ra, là báo ứng cho sự tàn độc của hắn.   Chết đi, coi như là một cách giải thoát. Giải thoát cho hắn, giải thoát cho cô, giải thoát cho tất cả yêu hận tình thù.   ***   "A nghiên, đừng mong tôi chết như vậy." .... “A Nghiên, tôi muốn ở bên em suốt đời.” ... "A Nghiên, chúng ta đã lĩnh giấy đăng ký kết hôn, đời này em là vợ của anh." ... "A Nghiên, đừng nhìn lại, tiến thẳng về phía trước, đừng bao giờ nhìn lại."   ***   "Chào em, Hà Nghiên.   Lúc viết bức thư này, em đang ngủ say bên cạnh tôi. Và khi em đọc được lá thư này, không biết tấm thân dơ bẩn của tôi bị chôn vùi ở đâu. Thật tuyệt, phải không? Sau một năm, chúng ta lại đối mặt với nhau, qua sự sống và cái chết. Em đọc thư tôi viết, còn tôi tham lam ngắm nhìn gương mặt em.   ....   A Nghiên, em nói đúng, tất cả mọi thứ liên quan đến chúng ta đều sai trái. Gặp nhau là sai, dây dưa là sai, tất cả đều sai. Giờ phút này, tôi chỉ hy vọng, tôi có thể kết thúc một cách đúng đắn những sai lầm ấy.   A Nghiên, xin lỗi, xin lỗi vì đã gây tổn thương cho em.   A Nghiên, tôi bằng lòng, sẵn sàng dùng cái chết để chấm dứt mọi sai lầm, trả lại cuộc sống bình yên cho em.   A nghiên, A Nghiên, A Nghiên, A Nghiên, A Nghiên. Tôi gọi đi gọi lại tên của em, hy vọng em có thể nhớ tôi thêm chút ít, có thể giúp tôi trên con đường xuống hoàng tuyền.   A Nghiên, em biết không?   Tôi từng nghĩ đi nghĩ lại, sẽ thế nào nếu như đêm hôm ấy chúng ta không bắt đầu bằng cách tệ hại như vậy?..." ____   Chú thích:  "...": Trích từ truyện, đã được chỉnh sửa để phù hợp với bài review.   Review by #Thiên Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “ Anh Tiết, xử lý con quỷ nhỏ này thế nào ạ?”. Hổ hỏi. Thẩm Tri Tiết cúi đầu dùng miếng vải quấn vết thương trên tay, nghe vậy liền liếc nhìn người con gái đang run rẩy núp cạnh bánh xe, thản nhiên đáp: “Làm sạch sẽ một chút, đừng để lại hậu họa”. Giọng nói dễ nghe, âm sắc trầm thấp rõ ràng, mơ hồ lộ vẻ lạnh lùng. “Vậy để em”. Hổ lên tiếng, nói xong cầm chiếc côn sắt dài hơn thước nhìn về phía cô gái. Đó là một đoạn thép tròn to bằng ngón tay cái, Hà Nghiên nhặt ở công trường xây dựng về, đặt trong hộp dụng cụ trước ghế phụ, cô tính dùng để phòng thân, không ngờ nó lại rơi vào tay kẻ bắt cóc, trở thành hung khí muốn đoạt mạng cô. Sống sót, bất luận thế nào cũng phải sống sót! Người Hà Nghiên run cầm cập, trong tâm trí đang có những âm thanh điên cuồng gào thét. Bố mẹ cô sống cả đời hiền lành lương thiện, chắc chắn không chịu đựng nổi cái chết bi thảm của cô. Hơn nữa, cô còn có Lương Viễn Trạch, anh ấy vẫn đang đợi cô đến. Cô thật không nên lái xe một mình trên đường quê, không nên nghĩ lái xe là an toàn, càng không nên tốt bụng phanh xe khi nhìn thấy có người nằm sõng soài trên đường. Cô nên đạp chân ga cho xe đè qua. Nhưng bây giờ không phải là lúc hối hận tự trách, bởi vì cô đang trên bờ vực của cái chết. “Cầu xin các anh, đừng giết tôi. Tôi sẽ đưa hết tiền và xe cho các anh. Tôi cũng sẽ không báo cảnh sát, chỉ xin các anh đừng giết tôi”. Cô sợ hãi khóc lóc, quỳ mọp xuống, bò về phía người đàn ông mặt mũi lạnh lùng đang ngồi bên đường, cầu khẩn: “Đại ca, xin anh đừng giết tôi, anh xem tôi vừa dừng xe cứu người, anh thả tôi ra được không? Tôi tuyệt đối sẽ không nói lung tung, Tối nay coi như tôi chưa từng nhìn thấy gì, chưa từng gặp ai, thật đấy, thật đấy”. Cô gái này xem ra rất thông minh. Thẩm Tri Tiết không khỏi liếc nhìn cô, gương mặt giàn dụa nước mắt, đường nét cân đối thanh tú, vì sợ hãi mà hơi biến dạng, trong đôi mắt ngập nước lấp lánh ánh sáng, tỏ ý cầu xin. Nhưng, điều đó không làm trái tim nguội lạnh của hắn dao động. Hắn vẫn hờ hững, cúi đầu băng bó miệng vết thương trên tay. Lúc nhảy từ trên xe tải xuống, hắn đã bị thương, bàn tay xẹt qua tảng đá bên đường, thiếu chút nữa bị cắt thành hai nửa. Người con gái vẫn ở bên cạnh chân hắn không ngừng dập đầu khóc cầu. Hắn cảm thấy hơi bực bội, một tay băng bó bất tiện, hắn đành giơ tay đưa cho Khỉ Còm ở bên cạnh, lạnh giọng hỏi Hổ: “Còn lằng nhằng gì nữa?”. Hổ đi tới, xách cô lên như xách gà con… xong, kéo cô vào bụi cỏ ven đường. Hà Nghiên ra sức giãy dụa, không dám thét lớn. Nơi này phía trước hoang vu, phía sau không người qua lại, kêu gào cũng không có ai tới, mà khiến cô càng nhanh chết hơn. Vì thế, cô chỉ dám khóc lóc xin xỏ. “Hổ, chờ một chút”. Là Khỉ Còm đang băng bó tay cho Thẩm Trì Tiết, lên tiếng gọi Hổ, dè dặt xin chỉ thị của Thẩm Trì Tiết: “Anh Tiết, giữ cô ta lại trước được không? Cô ta như vậy, làm gì được chúng ta chứ?”. Đôi mày lưỡi mác của Thẩm Trì Đoạn hơi cau lại, mím môi im lặng, Hổ không kìm được, trêu chọc đồng bọn: “Chú mày động lòng rồi à?”. Khỉ Còm cười ha hả, ánh mắt dừng trên bộ ngực tròn đầy của Hà Nghiên vì giãy dụa mà lắc lư không chút che đậy, hỏi vặn Hổ: “Làm thì đã sao? Hơn một tháng rồi không động vào phụ nữ, chẳng lẽ anh không muốn?” Dựa vào ánh trăng sáng ngời, Hổ cúi đầu nhìn cô gái xách trong tay, cũng không nén nổi dục vọng, đây quả là một cô gái trẻ xinh đẹp, đường nét khuôn mặt thuần chất, dáng dấp cuốn hút. Cả hai tên đều hơi xao lòng, nhìn thẳng về phía Thẩm Tri Tiết. Ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn của Thẩm Tri Tiết quét qua người Hà Nghiên đang hoảng hốt run sợ, lạnh nhạt phun ra mấy chữ tuyệt tình: “Chúng ta đang chạy trốn, muốn chơi gái đợi an toàn rồi tùy bọn bay.” Hà Nghiên ngồi co ro, cố gắng không ngất đi, đưa ánh mắt cầu khẩn về phía người đàn ông gầy gò, tranh thủ cơ hội sống sót duy nhất: “Anh à, chỉ cần các anh đừng giết tôi, tôi sẽ chấp nhận mọi yêu cầu. Tôi còn có bố mẹ, họ chỉ có mình tôi là con gái.” Khỉ Còm thật sự bị cám dỗ, cười ngả ngớn kiên trì xin xỏ Thẩm Tri Tiết: “Anh Thẩm, làm không mất bao nhiêu thời gian đâu.” Thẩm Tri Tiết chưa kịp chỉ thị thì Hổ đã mắng: “Nhìn mày không có tiền đồ gì cả!” Khỉ Còm bị chửi, tuy không tiếp tục lôi kéo Hà Nghiên nữa nhưng ánh mắt vẫn nhìn lão đại đầy mong đợi.   Mời các bạn đón đọc Vật Trong Tay của tác giả Bối Hân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Liệt Hỏa Như Ca - Minh Hiểu Khê
Liệt Như Ca, một thiếu nữ hoạt bát, chính trực, nồng nhiệt, luôn rực rỡ trong bộ y phục mang sắc đỏ của lửa, người thừa kế Liệt Hỏa sơn trang lừng lẫy khắp giang hồ... ...Cuộc gặp gỡ định mệnh với ba chàng trai: Chiến Phong - một thiếu niên đa tình, lạnh lùng, đại đệ tử của Liệt Hỏa sơn trang; Ngọc Tự Hàn - Vương gia đa tài, trầm lặng, ôn hòa, nhị đệ tử của Liệt Hỏa sơn trang; Tuyết - một tiên nhân dung mạo tuyệt mỹ, chung tình, tính tình vui vẻ, hoạt bát. ...Như sự an bài của số phận, Như Ca bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc tranh đấu trong võ lâm diễn ra cách đây 19 năm, mối quan hệ phức tạp với ba chàng trai Phong - Hàn - Tuyết. Sự thật dần hé lộ...Tình yêu và thù hận? Danh dự và trách nhiệm? Như Ca phải làm gì để thoát khỏi vòng xoáy ấy? *** Minh Hiểu Khê là một tác giả trẻ của Trung Quốc. Cô hiện đang là nghiên cứu sinh khoa Quản lý Kinh tế thương mại Quốc tế, đại học Vũ Hán, Trung Quốc Minh Hiểu Khê là một trong những tác giả viết tiểu thuyết tuổi teen được ưa thích nhất tại Trung Quốc. Được mệnh danh là "Tác giả tuổi teen có sách bán chạy nhất Trung Quốc", Minh Hiểu Khê đã lần lượt ra mắt bạn đọc Việt Nam qua các tác phẩm: "Thủy tinh trong suốt", "Mặt trời rực rỡ nhất ngày đông", "Chuyện thần thoại" (trong bộ "Diễm tình tiểu thiên hậu Minh Hiểu Khê), "Sẽ có một thiên sứ thay anh yêu em", "Liệt Hỏa Như Ca"...Đặc biệt là bộ 3 tập truyện "Bong bóng mùa hè" đã đưa cơn sốt Minh Hiểu Khê tại Việt Nam lên đỉnh điểm.   Khi tự bạch về mình, cô tự nhận mình có  sở thích ngủ, xem phim hoạt hình, điện ảnh và tiểu thuyết, thích ăn sô-cô-la, uống nước ép trái cây, shopping và tán dóc...Cô thuộc chòm sao Song Tử, nhóm máu B, tâm nguyện hạnh phúc nhất là có thể lấy được một người chồng có lòng bao dung như trời biển, có được những người bạn hiểu thấu lòng mình, tìm được một công việc nhàn hạ sao cho không có quá nhiều tiền và cũng không có quá ít tiền!   2. Các cuốn sách đã xuất bản tại Việt Nam - Bong bóng mùa hè (3 tập - 2009) - Sẽ có thiên thần thay anh yêu em (2010) - Dư vị trà chiều (2010) - Liệt hỏa như ca (2010) - Thiếu nữ toàn phong (2011) - Minh Nhược Hiểu Khê *** Lạc Dương. Phẩm Hoa lầu. Hoa đại nương khẽ nhấc ngón tay ngà ngọc của mình lên, nhón lấy một quả nho trong suốt, điềm tĩnh hướng về năm tiểu nha đầu phía trước hỏi: -Các ngươi vì sao muốn gia nhập Phẩm Hoa lầu của chúng ta? Tiểu nha đầu xinh xắn tên Hương Nhi òa lên một tiếng, quỳ ra đất, mắt ngập tràn lệ bảo: - M ẹ muội mấy ngày trước đột nhiên mắc phải ác bệnh, trị không khỏi nên qua đời, khổ cho muội gia cảnh bần hàn không đủ tiền mai táng… Cầu xin tỷ hãy thu nhận muội, mọi thứ muội đều làm được… chỉ cần có thể chôn cất mẹ thì việc gì muội cũng chấp nhận! Hoa đại nương quét mắ t qua một lượt, thấy ba ả nha đầu kia đều nước mắt rưng rưng, vẻ mặt đau khổ, nói cho cùng cũng vì hoàn cách bất đắc dĩ mới phải bán thân vào Phẩm Hoa lầu. Tuy nhiên, trong số ấy có một tiểu cô nương mặc áo đỏ, nàng ta đang tròn đôi mắt sáng của mình ra mà ngó dáo dác, lại còn mỉm cười nhìn lại thị. Thị trong lòng lấy làm lạ, tiểu nha đầu này thoạt trông da sáng thịt mịn, không giống cái vẻ đã từng nếm qua khổ ải, cứ dịu dàng thuần khiết hệt như một đóa hoa nhỏ bên suối vậy, so với đám nha hoàn nữ trước đây thật là không giống chút nào. -Ngươi nói xem! Ngón tay ngọc của Hoa đại nương chỉ vào tiểu nha đầu mặc áo đỏ ấy. Tiểu nha đầu áo đỏ gương mặt cười tươi như hoa, vui vẻ đáp: - Muội là vì ngưỡng mộ. ... Mời các bạn đón đọc Liệt Hỏa Như Ca của tác giả Minh Hiểu Khê.
Cổ Phong Hệ Liệt: Hạ Tân Lang - Công Tử Hoan Hỉ
Tình yêu vô vọng… Nhưng dù vô vọng, cũng phải yêu thì mới có thể gọi là tình yêu. Từ khu vườn oi ả của mùa hè năm ấy cho đến gian phòng mờ tối ở thanh lâu năm nay, hai người đã trải qua rất nhiều tháng ngày đam mê, nhưng lại luôn từ chối buông mình vào vũng lầy tình ái. Biết chuyện yêu đương của họ là ngang trái… Biết truyền thống và gia phong sẽ gây trở ngại… Nhìn mối quan hệ của những cặp đôi chính thức cứ rệu rã đổ sập xuống quanh mình… Họ thủ thỉ bên nhau đừng nghĩ đến ngày mai, đừng tin vào khả năng tồn tại của một túp lều tranh hai quả tim mơ, còn hứa với nhau sẽ đến góp vui trong ngày mỗi người lấy vợ. Thanh xuân qua đi, nông nổi qua đi, bạn bè và những cuộc vui tàn canh đều tan biến cả, trưởng thành lừng lững tiến lại với những đòi hỏi không thể chối từ. Ngày y thành thân, hắn không thể nào gồng mình đến được. Ngày nhà hắn có chuyện, y chỉ biết lặng thầm xót xa. Họ cố quên tình yêu, nhưng tình yêu lại không chịu quên họ. Thay cho nến, tường, giường, chiếu… chứng nhân cho quan hệ hai người giờ chỉ là vầng tịch dương đo đỏ, những bước sánh vai trên con đường nhỏ, những buổi gặp gỡ không trọn vẹn sau giờ làm… Trở lại bước đầu tinh khôi, mà lại dữ dội hơn hẳn. Nhu cầu có nhau lại một lần nữa được đặt trước mặt hai người. Đôi khi, trưởng thành chỉ đầy đủ khi biết nhìn nhận đúng và chấp nhận trả giá cho tình cảm của mình. Cổ Phong Hệ Liệt gồm có: Dung Quân Vi Thần Hạ Tân Lang *** ~Hoa mùa xuân~ Ngày qua tháng lại, thoáng cái đã là hai, ba năm. Cảnh xuân Tây Cương không phồn thịnh như ở kinh thành, nhưng hoa cỏ nhàn nhã mọc dài trên núi, dập dền trước gió lại tạo ra một cảm giác hoang sơ dân dã khá thú vị. Chạng vạng lúc tan học, các oa nhi chất phác đáng yêu tặng cho Từ Khách Thu một bó hoa nhỏ màu vàng. Mấy đứa nhóc làn da ngâm đen, hai má ửng hồng, Từ Khách Thu có chút sững sờ, cười nhẹ, đưa tay sờ đầu đừng đứa. Ninh Cổ là một thành nhỏ ở biên thùy, phía bên kia ngọn núi đằng xa là vùng đất của Nguyệt Thị tộc. Những lúc trong thành họp chợ, thỉnh thoảng cũng có một vài Nguyệt Thị tộc nhân ăn mặc kỳ lạ mang đến bán mấy món đồ thú vị. Có đôi khi phía xa chợt thấy gió thổi cát bay mù mịt, mấy kỵ sĩ Nguyệt Thị mặt mày dữ tợn cầm trường thương cưỡi ngựa xông đến. Cũng may, trong thành họp chợ mỗi tháng một lần, còn dị tộc quấy nhiễu bất quá cũng chỉ một năm hai ba bận. Hơn nữa mấy năm gần đây, từ lúc đường đệ của Ninh Hoài Cảnh là Ninh Hoài Hành phụng chỉ kết hôn cùng công chúa Nguyệt Thị tộc, hai tộc cũng ít tranh chấp hơn, thành Ninh Cổ kề bên Nguyệt Thị cũng gió êm sóng lặng, bình an qua ngày. Hai năm trước Ninh Hoài Cảnh tự mình xin ra biên ải, Từ Khách Thu liền theo hắn một đường đến Ninh Cổ thành, an ổn định cư. Ninh Hoài Cảnh thường phải ra ngoại ô giám sát quân khí, chuyện này cũng không khác biệt gì nhiều so với công việc của hắn hồi còn ở kinh thành, chỉ là hiện tại giám sát chế tạo binh khí, cả ngày hết ở lò rèn lại chạy đi chạy lại giữa gió mạnh cát vàng, so với Giang Nam hoa hảo nguyệt viên ngày xưa vất vả hơn rất nhiều. Từ Khách Thu thường ở nhà một mình nhàn rỗi không có chuyện gì làm, ngày nọ tình cờ phát hiện ra một trấn nhỏ ở ngoại ô. Biên cương hẻo lánh nghèo nàn, ít có người biết đọc sách viết chữ. Tiên sinh bên ngoài không muốn đến, mà người trong trấn cũng không có bao nhiêu tiền cho con đi học. Dần dà, trừ bỏ một tiểu học quán rách nát trong thành Ninh Cổ ra, những hài tử ở ngoại ô hơn phân nửa chỉ biết chăn trâu thả dê, ít ai biết được cái chữ là gì. ... Mời các bạn đón đọc Cổ Phong Hệ Liệt - Công Tử Hoan Hỉ của tác giả Công Tử Hoan Hỉ.
Minh Nhược Hiểu Khê Tập 3: Chuyện Thần Thoại - Minh Hiểu Khê
Tình yêu trong veo lấp lánh như pha lê… Cô gái rạng rỡ đánh đâu thắng đấy… Cuốn tiểu thuyết sống động nhất… Câu chuyện tình yêu trong trường học cảm động nhất… Ngay từ ngày đầu tiên bước chân vào học viện Quang Du, cô gái nhỏ nhắn nhưng tràn đầy sức sống Minh Hiểu Khê đã chọc giận ba chàng mỹ thiếu niên đẹp trai siêu cấp, quyền quý siêu cấp, được mệnh danh là “tam công tử Quang Du”. Scandal đã xảy ra khi cô đưa Băng say rượu về căn nhà trọ của mình, khiến vợ chưa cưới của Băng tức giận khiêu chiến, cuối cùng Băng yêu cầu Minh Hiểu Khê làm bạn gái của anh. Tình cảm cứ tự nhiên nảy nở giữa chàng trai được mệnh danh là đệ nhất mỹ thiếu niên và cô gái nổi trội nhất học viện Quang Du. Cô gái có tình yêu với Băng, và tình cảm tôn thờ sùng bái dành cho Triệt, thiếu niên hoàn mỹ nhất, xuất sắc nhất. Tiếp xúc với Triệt, cô đã phát hiện ra, ẩn sau vẻ ngoài hoàn mỹ là một nội tâm lặng lẽ. Thế nhưng mối quan hệ thân thiết giữa cô và Triệt khiến Băng cực kỳ tức giận. Sau đó, bao nhiêu chuyện đã xảy ra, cha của Băng qua đời, gia tộc gặp bao nhiêu biến cố. Băng đã bỏ học, quay về gánh vác công việc của gia tộc, trở thành người đứng đầu của tổ chức Liệt Viêm Đường. Băng vốn lạnh lùng càng trở nên âm u, lạnh lẽo. Minh Hiểu Khê đã dốc hết sức để giúp đỡ Băng, và Triệt thì lặng lẽ ở bên cạnh che chở, động viên cô. Trong một biến cố, chính Triệt đã lấy thân mình đỡ đạn cho cô, anh bị thương nặng… Minh Hiểu Khê vô cùng đau khổ khi bàn tay phải tài hoa của Triệt đứng trước nguy cơ bại liệt hoàn toàn, cô quyết định rời xa Băng. Không thể chấp nhận được kết luận của các bác sĩ được cho là giỏi nhất, cô gái bất bại Minh Hiểu Khê đã tạm biệt các bạn, đi học châm cứu. Đến cuối cùng, cô cũng hiểu được tình cảm chân thành và sâu đậm của Triệt dành cho mình. Nhưng tình cảm của Băng dành cho cô cũng không hề nhỏ, không hề nhạt, và cả những tổn thương anh đã phải chịu đựng khi cô rời xa anh… *** Bộ Minh Nhược Hiểu Khê gồm có: Trong Veo Như Pha Lê Mặt Trời Rực Rỡ Nhất Ngày Đông Chuyện Thần Thoại *** Minh Hiểu Khê là một tác giả trẻ của Trung Quốc. Cô hiện đang là nghiên cứu sinh khoa Quản lý Kinh tế thương mại Quốc tế, đại học Vũ Hán, Trung Quốc Minh Hiểu Khê là một trong những tác giả viết tiểu thuyết tuổi teen được ưa thích nhất tại Trung Quốc. Được mệnh danh là "Tác giả tuổi teen có sách bán chạy nhất Trung Quốc", Minh Hiểu Khê đã lần lượt ra mắt bạn đọc Việt Nam qua các tác phẩm: "Thủy tinh trong suốt", "Mặt trời rực rỡ nhất ngày đông", "Chuyện thần thoại" (trong bộ "Diễm tình tiểu thiên hậu Minh Hiểu Khê), "Sẽ có một thiên sứ thay anh yêu em", "Liệt Hỏa Như Ca"...Đặc biệt là bộ 3 tập truyện "Bong bóng mùa hè" đã đưa cơn sốt Minh Hiểu Khê tại Việt Nam lên đỉnh điểm.   Khi tự bạch về mình, cô tự nhận mình có  sở thích ngủ, xem phim hoạt hình, điện ảnh và tiểu thuyết, thích ăn sô-cô-la, uống nước ép trái cây, shopping và tán dóc...Cô thuộc chòm sao Song Tử, nhóm máu B, tâm nguyện hạnh phúc nhất là có thể lấy được một người chồng có lòng bao dung như trời biển, có được những người bạn hiểu thấu lòng mình, tìm được một công việc nhàn hạ sao cho không có quá nhiều tiền và cũng không có quá ít tiền!   2. Các cuốn sách đã xuất bản tại Việt Nam - Bong bóng mùa hè (3 tập - 2009) - Sẽ có thiên thần thay anh yêu em (2010) - Dư vị trà chiều (2010) - Liệt hỏa như ca (2010) - Thiếu nữ toàn phong (2011) - Minh Nhược Hiểu Khê *** Hiểu Khê đang lang thang trong một siêu thị lớn, dán mắt vào các tủ kính đựng đầy quà rực rỡ. Nom cô háo hức ý hệt Tiểu Tuyết khi đi mua quà sinh nhật tặng Giản Triệt trước kia. Giáng sinh sắp đến rồi. Hiểu Khê muốn mua quà tặng Lưu Băng. Nhưng phải mua quà gì đây cho thật ý nghĩa? Cô cảm thấy thật đau đầu, thật không biết món gì mới hợp với anh ấy. Chợt cô nghe thấy tiếng léo nhéo ở khu vực tính tiền. Cô thu ngân nói: “Cô ơi, cô chưa trả tiền”. Một giọng nói quen quen vang lên: “Tôi quên mang ví nên cô để tôi lấy hàng trước, tôi sẽ cho người mang tiền tới trả”. Giọng cô thu ngân đã hết kiên nhẫn: “Cô ơi, không được, quy định của siêu thị là vậy, chưa trả tiền, không được lấy hàng”. Cô gái vẫn cương quyết: “Không, tôi cần nó, phải mang đi ngay”. Hiểu Khê quay lại nhìn, cô thu ngân mặt đỏ bừng, vừa bực vừa khó xử. Có lẽ cô ta chưa bao giờ gặp phải vị khách ương bướng như vậy. Còn cô gái kia nhìn quen mắt thật. Hiểu Khê tò mò đi tới. “Dương Thiên Phụng? Là cô à?”, cô buột miệng hỏi. Cô thu ngân mừng như gặp cứu tinh: “Cô biết cô này sao?”. Hiểu Khê ngập ngừng gật đầu: “Cho là vậy. Chỉ biết sơ thôi”, bụng bảo dạ thật không hiểu người ta có nhận ra mình không, hay lại bảo thấy người sang vơ quàng làm họ. Hiểu Khê nhìn nguyên nhân của việc tranh chấp. Thì ra là một gói băng vệ sinh. Thảo nào Thiên Phụng nằng nặc đòi lấy, chắc đang gặp phải tình trạng “khẩn cấp”. Hiểu Khê cười: “Không sao, để tôi trả hộ”. ... Mời các bạn đón đọc Minh Nhược Hiểu Khê Tập 3: Chuyện Thần Thoại của tác giả Minh Hiểu Khê.
Minh Nhược Hiểu Khê Tập 2: Mặt Trời Rực Rỡ Nhất Ngày Đông - Minh Hiểu Khê
Tình yêu trong veo lấp lánh như pha lê… Cô gái rạng rỡ đánh đâu thắng đấy… Cuốn tiểu thuyết sống động nhất… Câu chuyện tình yêu trong trường học cảm động nhất… Ngay từ ngày đầu tiên bước chân vào học viện Quang Du, cô gái nhỏ nhắn nhưng tràn đầy sức sống Minh Hiểu Khê đã chọc giận ba chàng mỹ thiếu niên đẹp trai siêu cấp, quyền quý siêu cấp, được mệnh danh là “tam công tử Quang Du”. Scandal đã xảy ra khi cô đưa Băng say rượu về căn nhà trọ của mình, khiến vợ chưa cưới của Băng tức giận khiêu chiến, cuối cùng Băng yêu cầu Minh Hiểu Khê làm bạn gái của anh. Tình cảm cứ tự nhiên nảy nở giữa chàng trai được mệnh danh là đệ nhất mỹ thiếu niên và cô gái nổi trội nhất học viện Quang Du. Cô gái có tình yêu với Băng, và tình cảm tôn thờ sùng bái dành cho Triệt, thiếu niên hoàn mỹ nhất, xuất sắc nhất. Tiếp xúc với Triệt, cô đã phát hiện ra, ẩn sau vẻ ngoài hoàn mỹ là một nội tâm lặng lẽ. Thế nhưng mối quan hệ thân thiết giữa cô và Triệt khiến Băng cực kỳ tức giận. Sau đó, bao nhiêu chuyện đã xảy ra, cha của Băng qua đời, gia tộc gặp bao nhiêu biến cố. Băng đã bỏ học, quay về gánh vác công việc của gia tộc, trở thành người đứng đầu của tổ chức Liệt Viêm Đường. Băng vốn lạnh lùng càng trở nên âm u, lạnh lẽo. Minh Hiểu Khê đã dốc hết sức để giúp đỡ Băng, và Triệt thì lặng lẽ ở bên cạnh che chở, động viên cô. Trong một biến cố, chính Triệt đã lấy thân mình đỡ đạn cho cô, anh bị thương nặng… Minh Hiểu Khê vô cùng đau khổ khi bàn tay phải tài hoa của Triệt đứng trước nguy cơ bại liệt hoàn toàn, cô quyết định rời xa Băng. Không thể chấp nhận được kết luận của các bác sĩ được cho là giỏi nhất, cô gái bất bại Minh Hiểu Khê đã tạm biệt các bạn, đi học châm cứu. Đến cuối cùng, cô cũng hiểu được tình cảm chân thành và sâu đậm của Triệt dành cho mình. Nhưng tình cảm của Băng dành cho cô cũng không hề nhỏ, không hề nhạt, và cả những tổn thương anh đã phải chịu đựng khi cô rời xa anh… *** Bộ Minh Nhược Hiểu Khê gồm có: Trong Veo Như Pha Lê Mặt Trời Rực Rỡ Nhất Ngày Đông Chuyện Thần Thoại *** Minh Hiểu Khê là một tác giả trẻ của Trung Quốc. Cô hiện đang là nghiên cứu sinh khoa Quản lý Kinh tế thương mại Quốc tế, đại học Vũ Hán, Trung Quốc Minh Hiểu Khê là một trong những tác giả viết tiểu thuyết tuổi teen được ưa thích nhất tại Trung Quốc. Được mệnh danh là "Tác giả tuổi teen có sách bán chạy nhất Trung Quốc", Minh Hiểu Khê đã lần lượt ra mắt bạn đọc Việt Nam qua các tác phẩm: "Thủy tinh trong suốt", "Mặt trời rực rỡ nhất ngày đông", "Chuyện thần thoại" (trong bộ "Diễm tình tiểu thiên hậu Minh Hiểu Khê), "Sẽ có một thiên sứ thay anh yêu em", "Liệt Hỏa Như Ca"...Đặc biệt là bộ 3 tập truyện "Bong bóng mùa hè" đã đưa cơn sốt Minh Hiểu Khê tại Việt Nam lên đỉnh điểm.   Khi tự bạch về mình, cô tự nhận mình có  sở thích ngủ, xem phim hoạt hình, điện ảnh và tiểu thuyết, thích ăn sô-cô-la, uống nước ép trái cây, shopping và tán dóc...Cô thuộc chòm sao Song Tử, nhóm máu B, tâm nguyện hạnh phúc nhất là có thể lấy được một người chồng có lòng bao dung như trời biển, có được những người bạn hiểu thấu lòng mình, tìm được một công việc nhàn hạ sao cho không có quá nhiều tiền và cũng không có quá ít tiền!   2. Các cuốn sách đã xuất bản tại Việt Nam - Bong bóng mùa hè (3 tập - 2009) - Sẽ có thiên thần thay anh yêu em (2010) - Dư vị trà chiều (2010) - Liệt hỏa như ca (2010) - Thiếu nữ toàn phong (2011) - Minh Nhược Hiểu Khê *** “Hiểu Khê…” “Hiểu Khê, em tỉnh lại đi…”. Trong hôn mê, cô chỉ nghe thấy có tiếng người cứ réo rắt gọi cô. Nhưng cô lại không hề muốn tỉnh lại, vì biết được nếu tỉnh lại, cô sẽ đối mặt với muôn vàn sự việc mà cô không muốn xảy ra, nhưng cũng không thế trốn tránh được. Chúng như một ngọn núi cao đè nặng lên ngực cô, làm cô như không thở nổi. Thế là Hiểu Khê cứ nằm đó, mắt nhắm nghiền. Cứ vậy đi sẽ tốt hơn. Để cô được nghỉ ngơi nhiều hơn. Đôi mắt cô nhắm chặt. Một đôi tay mát rượi nắm lấy bàn tay yếu ớt của cô, nhè nhẹ để lên bờ môi của mình: “Xin lỗi em, anh không hề nhận ra được rằng em đang bị sốt. Em bị sốt nặng đến như vậy… Anh cứ tưởng em đang giận anh, bởi thế mà sắc mặt mới…”. “Em khó chịu lắm phải không? Sốt cao đến như thế, lại phải chứng kiến bao nhiêu là việc làm em không vui… Em không chịu tỉnh lại. Chắc chắn là vì em đang giận anh…”. Đôi môi của Lưu Băng do dự hôn lên những ngón tay bắt đầu cử động của cô: “Anh lúc nào cũng nghĩ… em là một cô bé ngốc nghếch”. Thân người cô cũng bắt đầu động đậy. Giọng cười đau khổ của anh vẫn nói tiếp: “Tại sao em lại theo anh nhỉ? Anh đem lại cho anh quá nhiều đau khổ, những việc anh làm đều khiến em không vui… “. Giọng nói yếu ớt được phát ra từ đôi môi khô ran của cô: “Nói… bậy…” Cuối cùng Hiểu Khê cũng mở đôi mắt nặng nhọc, chậm chạp nhìn Lưu Băng đang ngồi bên cạnh giường mình. Tinh thần anh suy sụp, gương mặt xanh xao, trông đến não lòng. Cô dịu dàng vuốt gương mặt anh, lo lắng hỏi: “Sao anh lại ốm đến thế này? Có phải anh đang bị bệnh không?” “Hiểu Khê!”, Lưu Băng ruột đau như cắt, “Em có giận anh không? Vì anh mà em ra nông nỗi này. Vì anh mà sự việc trở nên tồi tệ. Sao em vẫn có thể bình thản như thế được?”. Những ngón tay gầy gò của cô trượt dài trên gò má của anh. ... Mời các bạn đón đọc Minh Nhược Hiểu Khê Tập 2: Mặt Trời Rực Rỡ Nhất Ngày Đông của tác giả Minh Hiểu Khê.