Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chào em Như Hoa

Chào em, Như Hoa là câu chuyện vô cùng hài hước về cặp đôi oan gia Lỗ Như Hoa và Văn Sơ. Hoàn cảnh trái ngược, tính tình trái ngược. Chàng kiêu ngạo, nàng mặt dày. Chàng châm biếm, nàng mỉa mai... Và câu chuyện của cặp đôi oan gia này sẽ diễn biến ra sao?... Và còn rất nhiều điều thú vị về cặp đôi oan gia này đang chờ đón bạn trong Chào em, Như Hoa.   *** Một cô gái yêu tiền hơn sinh mạng. Từ việc đóng vai nhân vật hoạt hình, cosplay theo đủ phong cách để chụp ảnh lưu niệm lấy tiền đến việc bán đĩa phim con heo tại cầu vượt, các hầm đi bộ hay mặt dày gõ cửa từng phòng trong kí túc xá nam sinh để bán đồ chuyên dành cho nam, không việc gì là cô không làm. Từ máy sấy nhỏ gọn tiện lợi đến nước hoa, dầu dưỡng tóc, dao cạo râu, thậm chí là cả... quần lót CK, không có gì là cô không bán. “Đồ con gái tham tiền hám của” - đó là suy nghĩ đầu tiên mà Văn Sơ, một anh chàng công tử kiêu ngạo, dành cho cô. Cô gái đó chính là Lỗ Như Hoa. Như Hoa, tân sinh viên khoa kiến trúc của Đại học S, vì cha mẹ mất sớm nên cả Như Hoa và Tự Ngọc - em trai sinh đôi của cô - phải nương tựa vào nhau để sống, tiền của cha mẹ để lại không nhiều nên Như Hoa làm đủ mọi cách để kiếm tiền cho cả hai chị em học đại học. Trái ngược với hoàn cảnh của Như Hoa, Văn Sơ lại là một công tử con nhà giàu chính hiệu, anh mới quay về từ Pháp và bị gia đình ép vào học tại khoa Sơn dầu của đại học S để trải nghiệm một cuộc sống sinh viên đích thực. Hoàn cảnh trái ngược, tính tình trái ngược, dường như Văn Sơ và Như Hoa đã được định sẵn là “oan gia” ngay từ lần đầu tiên gặp mặt: Nếu Thượng đế cho Văn Sơ cơ hội quay trở lại khoảnh khắc tiếng gõ cửa đáng chết đó vang lên, hắn nhất định sẽ dõng dạc: Không được vào! Và nếu nhất định phải cho cái “không được vào” đó một kỳ hạn, hắn hết sức hy vọng sẽ là: Một vạn năm. Thế nhưng Thượng đế có cho không? Không hề, cho nên, khi hắn đành phải xấu hổ tột cùng mà tóm chặt chiếc khăn bông quấn quanh người che vị trí chủ chốt, ngại ngùng đứng bối rối nhìn cái kẻ chính hiệu phái nữ nhưng ăn mặc chẳng khác gì đàn ông đó, dùng ánh mắt kinh ngạc, hiếu kỳ và không chút che đậy đó mà lột trần hắn từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, Văn Sơ dường như hoàn toàn tuyệt vọng với toàn bộ những gì thuộc Đại học S rồi, chỉ biết làm một điều duy nhất là rít lên một câu qua kẽ răng: “Đây - Hình - Như - Là - Ký - Túc - Nam - Sinh!”. “A... tôi biết, cho nên tôi chỉ bán đồ chuyên dành cho nam thôi mà.” “Cô không thấy ở trong tình huống này thì nên đi ra à?” “Thế anh có mua đồ lặt vặt không?” Lỗ Như Hoa đã phần nào hồi phục tinh thần, ngầm cảnh cáo bản thân: Nhớ kỹ mục đích chuyến đi, chú ý hàng hóa giá cả! “Tôi không mua!” Văn Sơ nghiến chặt răng, cũng ngầm cảnh cáo bản thân: Có tức giận thì cũng không được tức giận với con gái, không được cư xử thô bạo với con gái, chú ý phong độ, chú ý phong độ! “Xin đừng vội nói không mua, anh vẫn chưa biết rõ mà. Thật ra tôi cái gì cũng có, ồ, cậu cần máy sấy tóc không? Kiểu dáng nhỏ gọn, cậu xem tóc ướt thế kia không sấy khô dễ sinh bệnh lắm. Hay là dầu dưỡng tóc? Hoặc nước hoa sau cạo râu?”. “Này cô, tôi đếm ngược từ năm trở xuống, nếu cô vẫn không chịu đi thì đừng có trách.” ... “Thật ra tôi muốn hỏi cậu có cần mua quần lót không, hàng hiệu CK, rất hợp với cậu. Cậu mặc cỡ nào?”. *** Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Chào em Như Hoa của tác giả Tử Ngư Nhi.   Như Hoa, sinh ra có lẽ mang kì vọng của cha mẹ, xinh đẹp như hoa, được nâng niu, chiều chuộng. Nhưng đời không như mơ, bố mẹ cô mất sớm, để lại cô cùng cậu em sinh đôi_ Tự Ngọc, bị bệnh tim bẩm sinh. Từ bé, cô đã phải lăn lộn, không nghề gì không làm, không thứ gì không bán, từ cosplay nhân vật hoạt hình, bán đồ gia dụng lặt vặt, đến đĩa phim con heo, bao cao su hay thậm chí là gõ cửa từng phòng kí túc xá nam bán đồ nam. Hơn chục năm trong nghề bán hàng đã rèn luyện ra một Như Hoa mặt dầy hơn cả tường thành. Cô yêu tiền hơn sinh mạng, vì chỉ có tiền hai chị em cô mới có thể tiếp tục học đại học, tiếp tục theo đuổi ước mơ, tiếp tục sống. Bên trong vẻ phớt đời, hớn hở, bộ mặt dầy hơn cả da trâu, là một ý chí kiên cường, mạnh mẽ không ai sánh được. Văn Sơ, anh chàng công tử nhà giàu, mới đi du học ở Pháp về, nói tiếng Trung câu được câu chăng, coi tiền như rác. Bố anh chàng lo cậu con quý tử quên gốc nên đã “tống” cậu vào khoa sơn dầu của Đại học S để trải nghiệm đời sống sinh viên và học tiếng Trung. Ngày đầu Văn Sơ gặp Như Hoa, là trong trạng thái không mảnh vải che thân, đập vào mắt cô là cả tiểu PP tròn bóng láng. Nguôi giận chưa được bao lâu, Văn Sơ lại nhận được cuộc điện thoại của Như Hoa, nhờ anh chăm sóc cho chú bé nhà tôi nhé. Văn Sơ vốn dốt tiếng Trung, liền tự động hiểu nhầm, “tiểu… của tôi không đến lượt cô quan tâm”!!! Không bị bắt gặp trong trạng thái áo rách quần manh thì cũng bị mất mặt, cộng thêm sự yêu tiền như mạng của Như Hoa, ấn tượng của Văn Sơ đối với cô, chẳng có gì ngoài đồ con gái ham tiền hám của !!! Nhưng đúng là oan gia ngõ hẹp, em trai của Như Hoa_Tự Ngọc cùng phòng kí túc với Văn Sơ còn chưa tính, cô lại còn như ruồi muỗi, ngày ngày lượn lờ ở kí túc nam sinh. Ở đại học S, bạn có thể không biết số cứu hỏa 119, nhưng tuyệt đối phải biết số của Như Hoa. Trời nắng sao? Có kem chống nắng, nước khoáng, quạt các loại. Lạc đường sao? Có bản đồ Mất ngủ sao?  Có dầu thơm trị mất ngủ Đang đêm mà đói? Có dịch vụ cung cấp đồ ăn tận nơi. Thậm chí, ngay cả Băng vệ sinh cũng đã được nâng cấp lên thành đồ lót giày siêu dính siêu hút nước siêu bền !!!. Tóm lại, gọi cho Như Hoa, muốn gì cũng có! Văn Sơ càng cố gắng khinh bỉ, xỉa xói cô bao nhiêu, lại càng chú ý cô bấy nhiêu. Để rồi tới khi, anh chợt nhận ra anh đã thích cô từ lúc nào mà chính bản thân mình cũng không hề hay biết. Phải mất bao nhiêu dũng khí, Văn Sơ mới dám thổ lộ tình cảm với Như Hoa. Anh tặng cô con búp bê thủy tinh cầm đĩnh vàng đang híp mắt cười y hệt cô, lòng tràn ngập hy vọng, vui sướng vì tình yêu đầu đời, có thể công khai khoác tay Như Hoa đi khắp nơi, giới thiệu cô là bạn gái anh. Nhưng mọi chuyện vốn không êm đẹp như vậy. Ngay ngày hôm sau, ảnh của Văn Sơ cùng 9 nam sinh khác bị dán lên bản tin trường, ảnh của 10 hotboy, cần mua xin liên hệ… Lỗ Như Hoa.  Đầu Văn Sơ như nổ ầm một cái, hóa ra cô ta là người như thế, cô ta tham tiền đến bất chấp thủ đoạn anh luôn biết rõ, là anh si tâm vọng tưởng, là anh tự mình đa tình, giấy phút ấy, Văn Sơ như phát điên. Lúc anh gặp cô, cô đang cô đơn đứng giữa ngã tư đường, khoác trên mình một chiếc áo jacket đã bạc màu giữa trời đông giá lạnh. Bóng dáng cô nhỏ bé tới mức không nỡ nhìn. Cô thế nhưng lại đang chào mời bán phim con heo!!! Máu nóng bốc lên đầu, làm Văn Sơ không nghĩ gì được nữa. Anh ném đi con búp bê thủy tinh mình tự tay mua cho cô, ném đi chiếc ba lô Tự Ngọc thức mấy đêm vẽ kiếm tiền  tặng cô, ném đi chiếc khăn quàng cô tặng anh đêm Noel, cố dập tắt tình yêu mới chớm nở của hai người. “Câu nói tối hôm qua, xin cô quên đi. Tôi nói tôi yêu cô, nhưng… có lẽ là sai lầm.” “Tôi có thể bỏ qua chuyện cô tham tiền, nhưng không thể tha thứ việc cô bất chấp thủ đoạn kiếm tiền. Làm người, nên tự đặt cho mình một giới hạn, giới hạn đó, hình như cô không có!”. Từng câu từng lời như những lưỡi dao đâm thẳng vào tim Như Hoa, làm cô không có cách nào hô hấp, hoàn toàn chết tâm. Cô đột nhiên, không còn muốn giải thích gì nữa. Sau đó, phát hiện tất cả chỉ là hiểu lầm, dù anh đã rất cố gắng xin lỗi, nhưng không có kết quả. Như Hoa sợ tổn thương, sợ xa cách, cô không đủ can đảm để tiếp nhận thêm một chút tình cảm mập mờ nào nữa. “Văn Sơ, đừng viển vông nữa, chúng ta chưa từng có bắt đầu, hà tất phải dây dưa, cách xa nhau một chút, không tốt hơn sao?” Văn Sơ tuyệt vọng, anh xin cô cho mình được vẽ cô một lần, nhưng nhìn cô ngủ mê mệt đến nỗi anh không nhẫn tâm đánh thức cô dậy, từ Tự Ngọc, anh mới biết đến hoàn cảnh của cô, mới hiểu vì sao cô lại làm việc cật lực, hiểu tại sao cô yêu tiền, hiểu vì sao Tự Ngọc không thể giúp cô việc nặng nhọc gì. Văn Sơ càng hiểu, lại càng yêu Như Hoa, anh tiếc thương cô, cũng khâm phục cô, anh hạ quyết tâm, không từ thủ đoạn nào mà bám theo cô. “A… Tâm Thành, cậu xem ảnh gái gú suốt cả buổi chiều, nhỡ mà Như Hoa nhà tôi mượn máy tính của cậu thì làm sao bây giờ? Đối với cậu thì không hề gì, nhưng cô ấy cảm thấy tôi bị cậu đầu độc thì không được!”. Mỗi đêm anh đều thức đan khăn cho cô, đầu tiên thì rối như sợi mì, đoạn sau mịn màng hơn, đoạn cuối còn bồi thêm mấy bông hoa xiên xiên xẹo xẹo, nhìn vẻ mặt của Văn Sơ kìa, không khác gì tiểu thiếp ngày xưa đan áo đợi phu quân về sủng hạnh ! Chỉ cần Như Hoa thích, đến thêu hoa Văn Sơ anh cũng làm ! Còi xe của Như Hoa bị hỏng, Văn Sơ kiếm cho cô một con búp bê kêu te te buộc vào xe, còn không quên tròng vào câu, em cứ bóp nó thoải mái, cứ coi như đang đánh anh ấy !! Một Văn Sơ toàn tâm toàn ý, yêu cô đến mức ỷ lại như thế, Như Hoa không có cách nào ghét, cũng không có cách nào từ chối được anh. Lần đầu tiên trong 19 năm, cô cảm nhận được sự ấm áp mà tình yêu mang lại, được trải qua cái cảm giác ỷ lại, vui mừng khi có người chăm lo đến mình, có một bờ vai rộng lớn cho cô dựa vào mỗi khi mệt mỏi. Một Văn Sơ như thế, cô cũng muốn giữ anh cho riêng mình. Sự cách biệt giàu nghèo, địa vị xã hội,cùng sự non nớt của Văn Sơ, và nỗi tự ti của Như Hoa, nhiều lần đã khiến họ hiểu nhầm nhau, làm tổn thương nhau. Nhưng rồi họ cũng lại phát hiện ra, họ không thể sống thiếu nhau. Một Văn Sơ tài hoa nhưng kích động, một Như Hoa điềm tĩnh, mạnh mẽ, thực tế, tưởng như không liên quan nhưng thực ra lại là mối lương duyên trời định. Ở bên Như Hoa, Văn Sơ từng ngày một trưởng thành, anh cho Như Hoa sự ấm áp, là người yêu cô không thể rời bỏ. Trong truyện, không thể không nhắc đến Lỗ Tự Ngọc. Tự Ngọc, thanh khiết tựa tên, ôn nhuận như ngọc. Mỗi ngày, cuộc sống của cậu như đi mượn, cậu không có thời gian để ghét bỏ ai, cậu trân trọng từng phút giây, được sống, được hít thở, đã là một niềm hạnh phúc. Như Hoa vì Tự Ngọc mà mạnh mẽ, Tự Ngọc vì Như Hoa mà sống. Tình cảm của hai chị em cô, là tình thân, tình chị em khăng khít, không thể chia lìa. Tự Ngọc ra sức tác thành cho Văn Sơ, vì anh muốn chị mình được hạnh phúc, để dù mình có rời đi, Như Hoa cũng sẽ không cô đơn trên thế giới này. Cuối cùng, ông trời đã không phụ lòng người tốt, Tự Ngọc vẫn có thể tiếp tục sống, tiếp tục vẽ, có thể tiếp tục nhìn Như Hoa hạnh phúc. Kết thúc truyện, là cái kết trọn vẹn, viên mãn cho tất cả mọi người. Như trong truyện hay có câu “Họ sống với nhau hạnh phúc mãi về sau”. Chào em, Như Hoa, chỉ đơn giản là câu chuyện giản dị về Như Hoa, một cô gái không mong manh yếu ớt như hoa, nhưng lại xứng đáng được yêu thương hơn bất cứ ai. Truyện là bài học nhân văn nhẹ nhàng về tình yêu. Hãy mạnh mẽ và sống đúng với bản thân mình, sẽ luôn có một người sinh ra giành cho bạn, nâng niu, trân trọng bạn suốt cuộc đời. Mời các bạn mượn đọc sách Chào em Như Hoa của tác giả Tử Ngư Nhi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chẳng Thể Nói Lời Yêu - Lâm Phỉ Nhiên
Tên Ebook: Chẳng Thể Nói Lời Yêu (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Lâm Phỉ Nhiên Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Dịch Giả: Vương Thanh Tâm   Kích thước: 14 x 20.5 cm   Số trang: 408   Ngày xuất bản: 28/11/2014   Giá bìa: 95.000 ₫   Công ty phát hành: Văn Việt   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Chẳng Thể Nói Lời Yêu Giới thiệu: Nhưng tôi tin, trong cuộc đời của mỗi cô gái đều từng có một người con trai như vậy. Anh ta có thể mãi mãi chỉ là nỗi tương tư thầm kín của riêng bạn, hoặc cũng có thể bạn là một người may mắn được thần tình yêu chiếu cố, hai người sẽ cùng nắm tay nhau đi hết quãng đường đời. Có thể anh ta không đẹp trai cho lắm, tính tình không tốt cho lắm, nhưng vì có sự xuất hiện của một thứ tình cảm gọi là “yêu”, mọi thứ đều trở nên khác biệt. Bạn khao khát được anh ta để mắt đến, bạn có thể vì anh ta mà cố gắng thay đổi bản thân, bạn sẵn sàng vì anh ta mà trở nên mạnh mẽ, tất cả chỉ bởi một chữ “yêu”. Mời các bạn đón đọc Chẳng Thể Nói Lời Yêu của tác giả Lâm Phỉ Nhiên.  
Yêu Nữ Quầy Bar - Mỹ Nữ Biến Đại Thụ
Tên ebook: Yêu Nữ Quầy Bar (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Mỹ Nữ Biến Đại Thụ Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Văn học   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Yêu Nữ Quầy Bar Giới thiệu: 'Cho tôi một điếu thuốc' là câu đầu tiên em nói với tôi. Trước câu nói này, chúng tôi chỉ là những người xa lạ khi chạm mặt trên đường. Có phải em là tất cả của đời tôi, là mục đích sống của đời tôi không mà sao cứ mỗi khi xa em, tôi lại thấy mình như đi lệch hướng? Mỗi khi bên em, tôi cố gắng đi đúng đường, cố gắng bám lấy đúng mục tiêu - là em. Nếu ai từng đọc Yêu nữ quầy bar, chắc chắn sẽ choáng ngợp và bị cuốn theo ngay từ những trang đầu tiên bởi khung cảnh tình tứ của các nhân vật trong truyện nhưng xin các bạn đừng quên rằng cái gì cũng có giá của nó. Đằng sau những màn tình cảm lãng mạn hay những lời nói ngọt ngào trong truyện chất chứa một chữ "cay". Đây là câu chuyện tình cay đắng mà bất kỳ ai đọc cũng cảm thấy xót xa cho tất cả các số phận trong truyện, đặc biệt là Diệp Tử và Lý Hải Đào. Nếu có ai đó bảo rằng chỉ cần có tình yêu là có tất cả thì chắc hẳn sau khi đọc xong Yêu nữ quầy bar, họ sẽ phải nhìn nhận lại. Tình yêu hiện tại đôi khi không phải là tất cả. "Lửa thử vàng" thì tình yêu cần có thời gian thử thách. Diệp Tử và Hải Đào có thể nói là yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên, yêu đến si mê nhưng liệu đó có phải là tất cả không? Giá như Diệp Tử không phải là gái bán hoa. Giá như cô không quá hận đời với mối tình trước đến độ không còn chút tin tưởng nào vào một mối quan hệ lâu bền. Giá như Hải Đào không phải là một chàng trai có được cả cái mã và cái tài. Giá như anh không mắc phải cửa ải mỹ nhân bởi những người con gái khác mỗi khi giận hờn Diệp Tử … thì có lẽ Yêu nữ quầy bar đã trở thành câu chuyện cô bé lọ lem tìm được hạnh phúc của mình và câu nói "Ở hiền gặp lành" đã là một chân lý không cần chứng minh. Tôi còn nhớ nhất trong truyện khi Diệp Tử quyết định sang Singapore kết hôn với một đại gia, bỏ lại Hải Đào quằn quại trong đau khổ. Với suy nghĩ "Nếu như không lấy được người mình yêu nhất thì lấy ai cũng vậy…", Hải Đào đã quyết định kết hôn với Tiểu Lâm - một đồng nghiệp của mình rồi lầm tưởng rằng Diệp Tử đã mãi chỉ chìm trong dĩ vãng. Nhưng trớ trêu thay, đến giờ phút cuối cùng, khi cả Diệp Tử và Hải Đào nhận ra tình cảm thật của mình thì cũng là lúc hai người mang tới nỗi đau cho Tiểu Lâm. Tiểu Lâm quyết định đi du học bởi nếu cứ kết hôn với Hải Đào, cả ba cùng tổn thương. Cô đã thốt lên ba tiếng trong đau khổ "Em rút lui". Trước lúc ra đi, Tiểu Lâm đã nói với Diệp Tử: "Thật sự chính tôi cũng không biết ai trong hai ta mới là người thứ ba?". Câu hỏi đã gợi nhiều suy nghĩ trong tôi, phải chăng chính Hải Đào mới là người phải chịu trách nhiệm cho tất cả sự đau khổ ấy? Và rồi cho dù Tiểu Lâm rút lui lần này thì có ai dám chắc rằng không còn một Tiểu Lâm nữa phải ra đi? Câu chuyện cứ tiếp diễn như vậy, hai người họ yêu nhau nhưng tình yêu của họ luôn bị thử thách bởi người thứ ba hoặc bị những ghen tuông, hiểu lầm khiến họ phải chia ly… Như chiếc chun cao su, căng ra rồi về lại vị trí cũ, bình yên nhưng liệu chiếc chun ấy có mãi chịu nổi sự "kéo cưa dày vò" để tìm lại vị trí của mình hay không? "Giọt nước làm tràn ly", liệu rằng tình yêu khi bị thử thách quá nhiều lần và hai người phải chịu nhiều hiểu lầm thì họ có sống hạnh phúc bên nhau dù tình yêu vẫn còn hay không? Đó chắc hẳn sẽ mãi là câu hỏi của mỗi người khi yêu. Mời các bạn đón đọc Yêu Nữ Quầy Bar của tác giả Mỹ Nữ Biến Đại Thụ.  
Thù Đồ - Diệp Tử
Tên Ebook: Thù Đồ (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Diệp Tử Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Hội nhà văn   Công ty phát hành: Văn Việt   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Thù Đồ Giới thiệu: Thành phố ồn ã, giữa phố phường tĩnh lặng, cuộc sống của cô đơn giản và bình dị. Hang hùm miệng sói, qua mấy bận sống chết, cuộc sống của anh bi tráng mà hoàn mỹ. Nếu số trời đã định kiếp này hữu duyên vô phận, vì sao còn gặp gỡ và yêu nhau? Nếu đã là duyên nợ ba sinh của nhau, vì sao còn giày vò và ràng buộc nhau? Vốn dĩ đã nẻo đường khác biệt, cuối cùng quay về chung lối. Những vấn vương như mây mù kết thành một vỏ bọc, ai tự ý bước vào thế giới của ai? Trong cuộc đời này, ai có thể vượt qua được những vết thương lòng định mệnh? Sự bất hạnh cần cả đời để lãng quên, quên được một số chuyện nhưng không quên được một sợi tình… Mời các bạn đón đọc Thù Đồ của tác giả Diệp Tử.