Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!

Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút! của tác giả Tưởng Ngọc:  Nội dung truyện "Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!" của tác giả Tưởng Ngọc được khởi đầu bằng cảnh Tần Vô Song nhìn ra khung cảnh thành phố đang biến mất dưới chân mình.  Điều đó khiến cô nhớ lại những đau thương đã trải qua. Tuy nhiên, sau năm, cô trở thành một sát thủ vô cùng bình tĩnh và mạnh mẽ, quay trở lại để trả thù cho mẹ.  Cuộc sống tăm tối của cô được thắp sáng bởi sự xuất hiện của một người đàn ông. Dưới cơn mưa và lạnh giá của mùa đông, hai người họ bên nhau đến già.  Nếu bạn yêu thích thể loại ngôn tình, hãy đọc thêm các tác phẩm khác như "Nam Chính Bệnh Kiều Xin Đừng Yêu Tôi" hoặc "Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu" *** Tóm tắt: Tần Vô Song là một cô gái mồ côi, sống cùng cha và em gái kế Tần Tố Liên. Cha cô là một người đàn ông độc ác, luôn đối xử với cô như một người xa lạ. Còn Tần Tố Liên thì luôn ghen ghét và hãm hại cô. Một ngày kia, Tần Hải - cha của Tần Vô Song - tuyên bố sẽ đưa cô ra nước ngoài. Tần Vô Song biết rằng đây là một âm mưu của cha cô để hãm hại cô. Nhưng cô không thể làm gì khác ngoài việc nghe theo. Trước khi rời đi, Tần Vô Song gặp gỡ Trình Tâm - người bạn thân nhất của cô. Trình Tâm hứa sẽ bảo vệ cô, nhưng Tần Vô Song biết rằng cô không thể dựa dẫm vào ai khác. Tần Vô Song ra nước ngoài với một trái tim đầy căm hận. Cô quyết tâm trở lại để trả thù cho mẹ mình và đòi lại công bằng cho bản thân. Review: Nội dung: "Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!" là một câu chuyện ngôn tình, sủng, trả thù. Truyện kể về hành trình của Tần Vô Song từ một cô gái yếu đuối, bị chà đạp trở thành một sát thủ mạnh mẽ, quyết tâm trả thù. Truyện có nội dung khá hấp dẫn, với những tình tiết bất ngờ và kịch tính. Nhân vật Tần Vô Song được xây dựng rất tốt, cô là một cô gái kiên cường, mạnh mẽ và có ý chí trả thù mãnh liệt. Nhân vật: Tần Vô Song là nhân vật chính của truyện. Cô là một cô gái mồ côi, sống cùng cha và em gái kế Tần Tố Liên. Tần Hải - cha cô là một người đàn ông độc ác, luôn đối xử với cô như một người xa lạ. Còn Tần Tố Liên thì luôn ghen ghét và hãm hại cô. Tần Vô Song là một cô gái mạnh mẽ và kiên cường. Cô đã vượt qua mọi khó khăn để trở thành một sát thủ tài giỏi. Cô quyết tâm trả thù cho mẹ mình và đòi lại công bằng cho bản thân. Tần Hải là cha của Tần Vô Song. Ông ta là một người đàn ông độc ác và tàn nhẫn. Ông ta luôn đối xử với Tần Vô Song như một người xa lạ. Ông ta cũng là người đã hãm hại mẹ của Tần Vô Song. Tần Tố Liên là em gái kế của Tần Vô Song. Cô là một cô gái ghen ghét và độc ác. Cô luôn hãm hại Tần Vô Song để chiếm lấy tài sản của cha. Cốt truyện: Cốt truyện của truyện khá hấp dẫn, với những tình tiết bất ngờ và kịch tính. Truyện kể về hành trình của Tần Vô Song từ một cô gái yếu đuối, bị chà đạp trở thành một sát thủ mạnh mẽ, quyết tâm trả thù. Truyện bắt đầu với cảnh Tần Vô Song bị cha và em gái kế hãm hại. Cô bị đuổi ra khỏi nhà và phải sống một cuộc sống bần hàn. Sau đó, cô được một người đàn ông bí ẩn nhận nuôi và đào tạo trở thành một sát thủ. Tần Vô Song đã trở thành một sát thủ tài giỏi. Cô quyết tâm trở lại để trả thù cho mẹ mình và đòi lại công bằng cho bản thân. Cô đã thành công trong việc trả thù cho mẹ mình và giành lại tài sản của cha. Đánh giá: "Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!" là một câu chuyện ngôn tình, sủng, trả thù khá hấp dẫn. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật được xây dựng tốt và cốt truyện lôi cuốn. Nếu bạn yêu thích thể loại ngôn tình, sủng, trả thù thì đây là một câu chuyện đáng đọc. Một số ý kiến đánh giá khác: Ý kiến 1: "Truyện rất hay, nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu. Mình rất thích cách Tần Vô Song trả thù những kẻ đã hãm hại mình. Cô ấy rất thông minh và mạnh mẽ." Ý kiến 2: "Truyện khá sến nhưng cũng rất ngọt ngào. Mình thích nhất là mối tình của Tần Vô Song và người đàn ông bí ẩn. Họ rất xứng đôi vừa lứa." *** Cha, người hay ném nó đi cho khuất mắt con đi,nhìn thấy nó con lại tức ! Tần Tố Liên hét lớn. Tần Hải nhíu mày nhìn con gái mình, đầu đau như búa bổ, lại nhìn qua người quỳ trên sàn. Ông ta bỗng cất tiếng nói - Mày về thu dọn đồ đạc, ngày sau bay ra nước ngoài. Mặt Tần Tố Liên trở nên vặn vẹo, không phục mà nhìn Tần Hải.Ông ta đưa mắt trấn an cô rồi phất tay ra hiệu cho người hầu đỡ Tần Vô Song về phòng. Sau khi mọi thứ trở nên yên lặng, Tần Hải mới cất tiếng. - Tố Liên con đừng lo, sau khi nó ra nước ngoài ba sẽ " thu xếp " cho nó. Nghe vậy gương mặt méo mó của cô ta mới từ từ giãn ra. Cất tiếng cao ngạo. - Hứ ! Cô ta chẳng qua chỉ là đứa mồ côi dựa vào đâu có thể nắm tài sản chứ.Chi bằng tại đây giết cô ta cho nhanh ! Lời của Tần Tố Liên vừa nói ra thì nhận phải ánh mắt trừng trừng của Tần Hải. Ông ta quát. - Lời đó không phải để nói đâu Tố Liên. Rầm ! Tần Tố Liên đi ra ngoài sau cơn tức giận và oán thán. ..... Tần Vô Song sau khi về căn phòng cũ kĩ của minh liền nhìn đảo quanh mắt một vòng. - Ha ! Các người nghĩ đưa tôi ra nước ngoài có thể giết tôi sao, mơ đi. Haha . Sáng hôm sau, có người hầu đưa cho cô một tấm vé máy bay và nói - Xuất phát vào ngày mai, cô hãy chuẩn bị đi . Dứt lời cô ta đi ra cửa với khí thế kiêu ngạo, đây là một khí thế người hầu nên có ư. Tần Vô Song đã quen với chuyện này rồi nên cô cũng không để ý tới. - Này ! Tần Vô Song. Mai cô phải ra nước ngoài rồi nhỉ. Haha Tiếng cười giễu cợt của Tần Tố Liên kéo dài khiến mấy người hầu cũng muốn giễu cợt theo. Sau khi ngồi vào bàn ăn thì Tần Vô Song chỉ chú tâm vào bữa sáng của mình. Cô đói muốn chết được đây còn sức đâu quan tâm đến bọn họ chứ. - Vô Song, sáng mai con tự ra sân bay đi nhà chúng ta ai cũng bận nên không thể tiễn con được. - Có các người đi tiễn tôi cũng chẳng vui vẻ được mà lên đường đâu. Tần Vô Song nghĩ ngợi. Sau khi ăn sáng xong thì Tần Vô Song định đi học thì Tần Hải cản lại. - Hôm nay ở nhà chuẩn bị để ngày mai đi nước ngoài, Chú đã xin nghỉ cho con rồi yên tâm đi. Tần Vô Song nghe thế liền sựng lại muốn phản bác nhưng lại tôi, cô tự cười chính mình làm sao có thể đấu lại họ. Cô liền đi về phòng mình. Ting ting là tiếng điện thoại của cô kêu. Cô nhìn vào màn hình, là Trình Tâm gửi tin nhắn kêu muốn gặp cô. - Chú, con muốn đi ra ngoài. - Con... chưa kịp cho ông ta cất lời cô đáp lại - Một lát thôi, chú sợ con trốn à. Dứt lời cô đi thẳng. Quán cà phê Trình Tâm gọi cho Tần Vô Song một ly cafe vì cô không thích đồ ngọt. - Tâm Tâm, sao hôm nay cậu không đi học hả? - Vô Song chuyện gì xảy ra với cậu vậy, tớ nghe Bùi Thế Thành nói cậu sẽ ra nước ngoài vào ngày mai,... Tần Vô Song nhìn Trình Tâm lưu luyến liền cảm thấy có gì đó không đúng. Sao Tâm Tâm lại biết chuyện cô sẽ xuất ngoại được. - Tâm à chuyện này cậu đừng lo. - Sao lại không lo được chứ, lỡ như chú cậu làm hại cậu thì sao tớ có thể bảo vệ cậu ở đây nhưng nước B nằm ngoài tầm kiểm soát của gia đình tớ. Cô nhìn Trình Tâm, nước mắt rơi nhẹ xuống. - Tâm, cám ơn cậu vì đã quan tâm tớ, bây giờ tớ không còn cách nào khác ngoài việc nghe theo sự sắp xếp của ông ta cả. Nói đến đây gươnv mặt của Tần Vô Song trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Cô hận Tần Hải đến tận xương tủy !. Mời các bạn mượn đọc sách Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút! của tác giả Tưởng Ngọc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Độc Giả Và Nhân Vật Chính Đích Thị Là Chân Tình - Đồi
Đỗ Trạch là một tên độc giả anti fan (rởm), chính vì cái lý luận trai không hư gái không thương, độc giả không ném đá tác giả không nhìn thấy. Tên độc giả ngốc nghếch cuồng tín vào chân lý “càng yêu càng chửi”, cứ thế theo dõi tiểu thuyết dài kỳ trong nỗi niềm đau đớn cứ tuần hoàn hết ném đá rồi lại bấm phiếu đề cử, bấm phiếu đề cử rồi lại ném đá… Mà hôm nay, một bình luận ném đá Đỗ Trạch gửi cho tác phẩm mới “Hỗn Huyết” của tác giả, không ngờ lại để tác giả đọc được! Kể từ đó, nhân vật chính tươi sáng ngời ngời - Tu - từ một thiếu niên thiên tài của học viện phép thuật tức khắc thức tỉnh dòng máu Undead, biến thành một bộ xương trắng một cách thần kỳ! Tên độc giả anti fan ngốc nghếch liền tức ói máu… Tác Giả! Anh Thắng Rồi! Bất ngờ hơn còn ở phía sau. Chủ hàng nơi Đỗ Trạch mua sách đã gửi nhầm cuốn đồng nhân cao H của “Hỗn Huyết” cho cậu, và thế là Đỗ Trạch - mắt đeo kính cận dày cộp, tai đeo máy trợ thính - cứ thế xuyên-không vào trong “Hỗn Huyết” một cách phản khoa học! Một cuốn tiểu thuyết của độc giả, nhưng lại là cả cuộc đời của nhân vật chính. Một fan trung thành mang theo tuyệt kĩ xuyên không tới, rốt cuộc người này là cứu tinh của nhân vật chính, hay là kẻ hủy diệt? *** Độc giả: Tôi là một ngụy anti-fan Đỗ Trạch là một ngụy anti-fan. .Ngụy anti-fan có thể giải thích như thế này: có một đám người đối xử với thần tượng của mình tàn bạo y chang như với kẻ thù, đủ kiểu soi mói đủ kiểu chửi bới, thể hiện triệt để tinh thần “Tương ái tương sát”(Yêu nhau giết nhau).. Đỗ Trạch lựa chọn trở thành một ngụy anti-fan cũng vì ba nguyên nhân. Thứ nhất đương nhiên là nguyên nhân xuất hiện của ngụy anti-fan: soi mói, chửi bới, thu hút sự chú ý cho người mình yêu thích từ một góc độ khác. Họ không thể khiến người ấy được vinh quang tột đỉnh thì phải phá rồi dựng, bôi đen người ấy để thu hút ánh mắt của quần chúng, khơi gợi sự chú ý và đồng cảm của người khác đối với người ấy. Sau khi đã thành công khiến người yêu thích nổi tiếng, họ cũng công thành lui thân.. Thứ hai, chuyện Đỗ Trạch thích làm nhất là post bài soi mói thần tượng của cậu, sau đó ngồi chờ những fan khác của người ta nhảy ra công khai ném đá lại mình. Nhìn những fan khác không ngừng post bài ở dưới để phản bác, Đỗ Trạch vô cùng thỏa mãn: tốt lắm, ý tôi là thế đó. Các anh em à, cứ tiếp tục phát huy tinh thần đó đi ~. Nguyên nhân cuối cùng là do một chút tâm tư nhộn nhạo của Đỗ Trạch. Tình cảm của fan dành cho thần tượng đương nhiên là vừa yêu vừa kính. Nhưng họ cũng ôm ấp một thứ tình cảm khác: muốn chủ động tiếp cận người ta, nhưng thứ nhất là sợ quấy rầy đối phương, thứ nhì là sợ người ta chả thèm để mắt tới. Vì thế họ chỉ có thể cố gắng lưu lại dấu ấn của mình để khiến người ta chú ý, giống như cô gái tim thì đen thui mà lại tỏ vẻ rụt rè ngượng ngùng ngồi chờ người yêu đến giở khăn voan lên. Đại nhân, đại nhân, mau tới đây nhận em đi ~ Em rất dễ nuôi đó! ... Mời các bạn đón đọc Độc Giả Và Nhân Vật Chính Đích Thị Là Chân Tình của tác giả Đồi.
Biên Nhược Thủy - Sài Kê Đản
1. Biên Nhược Thủy (Tập 1) Biên Nhược Thủy, tên cũng như người, mẹ cậu những mong cậu trong sạch được như nước, và quả thật cậu trai ấy cũng đã sống cuộc đời mình như vậy. Trong sạch, bình đạm, dịu dàng như nước. Chỉ tiếc rằng dù có là suối nguồn chảy mãi, thì cũng có ngày phải băng thác vượt ghềnh, rồi cũng sẽ phải mài mình qua những khúc quanh gồ ghề đá sỏi. Trên con đường ra biển lớn ấy của Biên Nhược Thủy, lại tình cờ vấp phải một khúc ngoặt mang tên Tống Thiên Lộ, một con người gần như trái ngược hoàn toàn với cậu. Vậy mà chẳng hiểu sao lại như nam châm trái dấu hút chặt lấy nhau. Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không được. Là duyên là nghiệt chung quy cũng vẫn phải trải qua. Mang trong lòng tình cảm không sao phơi bày ra ánh sáng mà rời khỏi Tống Thiên Lộ, liệu Biên Nhược Thủy còn có thể quay trở lại những ngày tháng trước kia của mình được nữa không? 2. Biên Nhược Thủy (Tập 2) Mẹ mất, những nơi có thể coi là nhà cũng chẳng thể quay về, Biên Nhược Thủy bắt đầu sống cảnh chẳng còn biết ngày mai.  Những tưởng cuộc đời cứ mù mịt như vậy mà trôi đi, thì Tống Thiên Lộ lại một lần nữa xuất hiện. Hai năm cách xa, hai năm thương nhớ, ngày gặp lại thấy người mình yêu sống trong khổ sở và tủi nhục, Tống Thiên Lộ nào có chịu được, nhất quyết ép cậu quay về cùng mình. Thế nhưng cuộc đời đâu có dễ dàng đến thế, chưa nói đến ánh mắt người ngoài hay nỗi lòng của người làm cha mẹ, thì trong chính tình yêu này, Biên Nhược Thủy và Tống Thiên Lộ cũng đã có quá nhiều khúc mắc với nhau. “Pháo hoa chóng tàn, tình đời dễ tan, mà người lại hỏi ta có nguyện cùng người hồng trần phiêu bạt, một kiếp thanh cao…” Một người như suối nhỏ, một người như nước lũ, giữa dòng đời cuộn sóng này, liệu có bờ bến nào họ có thể dừng chân? *** Lớp ta sắp có học sinh mới chuyển tới đấy, nhìn coi thế nào?” “Ai thế?” Tôi cắn bánh mì khô, quay đầu nhìn khuôn mặt to bành của Lưu Duy đang nhăn nhở cười. Lưu Duy chỉ tay ra ngoài, “Đó đó! Cái thằng tiểu tử đằng kia kìa, cái đứa đầu bù, tóc thì như hành tây đó, thấy chứ?” Tôi huýt gió rồi chạy tới trước cửa phòng bảo vệ trường, quả nhiên, tiểu tử kia quay đầu lại nhìn thấy tôi, tôi trợn mắt vẫy tay với hắn, kêu to Dương Thông Đầu. Hắn cũng nhìn lại, thản nhiên cười, tôi sững người đôi chút, sau đó cười to lên, rất thú vị, nhìn như trẻ con thế thì trong lớp lại có người bị bắt nạt rồi. Đi, đi qua đó nào!” Tôi vỗ vai Lưu Duy, vài bước đã nhảy tới trước mặt Dương Thông Đầu. “Hắc hắc…Dương Thông Đầu, cậu là người ở đâu a?” Tôi chống tay lên cái bàn trước mặt, cúi đầu nhìn hắn. “Tên tớ không phải là Dương Thông Đầu, là Biên Nhược Thủy, mẹ tớ muốn tớ lớn lên cũng thanh thuần như nước.” Tôi xùy một tiếng, coi cái dáng bộ nho nhã đó, vừa nhìn qua đã đoán được là loại người tới cái rắm cũng không đánh được mà (*)! Biên Nhược Thủy thấy tôi cười cũng không đáp lại, cúi đầu lấy cái gì đó. Tôi cúi đầu nhìn theo, xem có gì hay không, đều là một đống chẳng ra gì, mà học tới cao trung rồi vẫn còn mang theo hộp bút sao, tôi tính cầm lên xem thì đã bị hắn giật lấy. “Cho tớ xem nào!” Tôi giật mạnh lại cái hộp, sao lại keo kiệt thế, hắn không cho tôi coi thì tôi càng muốn coi. “Đừng mở ra!” Biên Nhược Thủy đứng dậy muốn đoạt lại, nhưng tôi nhanh hơn, quay người lại, nhanh chóng mở hộp ra, hộp mở ra còn mang theo âm thanh rin rít, đúng là đồ cũ. Trong hộp bút chỉ có mấy cây bút, cả hai đều là bút máy, có một cái đã bị dùng tới mòn cả đầu bút. Trong thoáng chốc, tôi thấy trên đầu hộp bút có dính một mảnh giấy màu đỏ thẫm được cắt thành hình trái tim, trông tầm thường muốn khóc, lại còn dùng băng dính, dính chặt, gỡ không ra. ... Mời các bạn đón đọc Biên Nhược Thủy của tác giả Sài Kê Đản.
Thế Bất Khả Đáng - Sài Kê Đản
Nội dung truyện nói về hai anh em cực phẩm nhà họ Viên trên hành trình theo đuổi Hạ Diệu, một cảnh sát – thái tử gia đã cải tà quy chính ~(‾▿‾~) Anh công là một bộ đội đặc chủng đã giải ngũ, mở một công ty vệ sỹ, nhờ sự “mai mối” của cô em gái mà quen biết với em thụ. Từ ánh mắt đầu tiên anh đã để ý đến em và rồi bắt đầu bước lên con đường “đoạt ái” với em gái. *** Mỗi năm một lần giải thi đấu vật tự do dành cho cảnh sát Trung Quốc và Hoa Kỳ lại diễn ra ở sân vận động Bắc Kinh. "Ngày hôm qua chúng tôi đã tiến hành một cuộc thi dự tuyển, trải qua những trận đấu kịch liệt, đã tìm ra mười sáu tuyển thủ tiến vào trận chung kết. Người chủ trì lần lượt gọi to tên của mười sáu người này: "Joy, Brown, Đới Cao Cao, Hạ Diệu,..." Mười sáu tuyển thủ mặc đồng phục cảnh sát lần lượt lên đài biểu diễn, tám người Trung Quốc tám người Hoa Kỳ, mặt đối mặt xếp thành hai hàng, hướng về đối thủ cúi chào làm lễ một cái. Brown đứng ở vị trí thứ ba thuộc hàng ngũ Hoa Kỳ, cúi người chín mươi độ âm thầm đánh giá người đứng chếch phía đối diện là Hạ Diệu từ trên đầu xuống dưới đũng quần, khoé miệng kín đáo nhếch lên một nụ cười không mấy tử tế. Tiếng súng báo hiệu bắt đầu thi đấu khai hoả, lần lượt hai người đối kháng, người thắng sẽ được vào đấu vòng trong. Giải đấu vật tự do giữa cảnh sát Trung Quốc và Hoa Kỳ là sự giao thoa giữa hai nền văn hoá võ thuật khác nhau giữa Trung Hoa và Tây Phương. Cảnh sát Trung Quốc chú trọng vào các chiêu thức bằng chân, vô cùng ác liệt. Bên Hoa Kỳ lại lấy nấm đấm là đòn sát thủ, một chiêu hạ gục đối phương. Mà Brown người giỏi nhất trong đội hình cảnh sát Hoa Kỳ. ... Mời các bạn đón đọc Thế Bất Khả Đáng của tác giả Sài Kê Đản.
Thời Thượng Tiên Sinh - Ngữ Tiếu Lan San
Bạn người mẫu Tô Nặc vốn gắn liền với hình tượng đóa sen trắng thanh khiết chẳng vướng bụi trần. Nhưng chẳng ai biết, đằng sau hình tượng đó, bạn lại sợ nhất người khác phát hiện ra những bí mật to bự của mình. Chàng mẫu họ Tô thực sự là một kẻ thích ăn và tham ăn quá mức, có sở thích dùng nick ảo chửi loạn đối thủ chỉ vì hắn có thể hình sáu múi nam tính. Trong họa có phúc. Mà chẳng hiểu là phúc hay họa. Bạn Tô Nặc lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc Âu Dương quyền lực mà bụng toàn âm mưu. Thời buổi này, với dung mạo và trí thông minh của bạn Tô, rơi vào tay tổng giám đốc gian xảo, quả thực khó sống! *** Là một người mẫu nam thời thượng, Tô Nặc sợ nhất người khác nói mình giống con gái. Nhưng hắn lớn lên lại cố tình giống con gái, vì thế lúc truyền thông đưa tin đều thích dùng một số từ ngữ na ná nhau như “xinh đẹp”, “tinh xảo”, “yêu nghiệt”, cực kì không có khí phách! “《Người đẹp Tô Nặc diễm áp quần phương, yêu nghiệt vừa bước ra cả hội trường hết hồn!》Đây là cái tiêu đề chó má gì!” Sáng sớm trên bàn cơm, người mẫu Tô run rẩy kịch liệt, miệng phun ra một ngụm sữa đậu nành, tay phải vò nát bánh quẩy! *diễm áp quần phương: sắc đẹp vượt trội hơn người thường “Tô gia cậu bớt giận!” Người đại diện vội vàng dỗ dành, “Trước đó tôi thật sự có gọi điện thoại cho phía truyền thông, yêu cầu bọn họ đổi tên bản thảo thành《Anh Tô Nặc dục hỏa trùng sinh, cơ bụng tám múi lực lưỡng săn chắc!》” nhưng đều bị tổng biên tập cự tuyệt thẳng thừng thậm chí còn cho là tôi bị sốt đến đần độn, quả thật là tức muốn khóc! “Vậy tại sao vẫn còn y như cũ!” Tô Nặc tức giận, “Gần đây tin tức đưa lên càng lúc càng quá đáng!” “Cái này là tốt hơn nhiều rồi, lúc đầu bọn họ còn định viết là yêu tinh họ Tô lưỡng tính nữa cơ. . .” Người đại diện chưa kịp nói hết câu đã bị hộp khăn giấy đập trúng mặt, vì thế liền kêu thảm một tiếng, “Gương mặt mịn màng của tôi!” ... Mời các bạn đón đọc Thời Thượng Tiên Sinh của tác giả Ngữ Tiếu Lan San.