Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trùng Sinh Siêu Sao: Vợ Yêu Của Ám Dạ Đế Vương - Tra Tiểu Cửu

Cô và chị gái cùng cha khác mẹ, dung mạo giống nhau đến năm phần nhưng số phận lại hoàn toàn khác biệt. Chị gái là hòn ngọc quý, là thiên chi kiêu nữ, vô số fan gọi chị ta là 'thiên sứ.' Nhưng cô chỉ có thể sống trong tăm tối, thay chị ta, thay gia tộc làm một số chuyện mờ ám, đến khi đắc tội với người không nên đắc tội, bị gia tộc vứt bỏ, rồi rơi xuống biển mà chết! Không ngờ, cô lại trùng sinh, vận mệnh biến chuyển! Kiếp này trở về, cô sẽ không vì gia tộc đi trộm đồ của Ám dạ đế vương trong truyền thuyết, mà sẽ dựa vào bản lĩnh tôi luyện từ nhỏ của mình hô mưa gọi gió trong làng giải trí, đòi lại tất cả những thứ thuộc về mình. Cô phải khiến cho những người đắc tội với cô, nếm thử mùi vị từ thiên đường rơi xuống địa ngục! Đoạn ngắn 1: Không phải Đường gia và chị đều vừa kính vừa sợ người đàn ông gọi là “ám dạ đế vương” đó sao? “Quen tôi à?” Môi cô hơi cong lên, sau khi dùng dụng cụ hóa trang làm khuôn mặt giống hệt chị gái, cô cười lạnh, không chút khách sáo khi dễ người đàn ông trong truyền thuyết này, làm thân thể anh suy yếu, rồi đẩy anh xuống sofa. “Hồ Điệp rất đẹp”. Người đàn ông bỗng nhiên xúc động, ngón tay thon dài khẽ lướt qua con bướm như ẩn như hiện trên vai cô: “Nhưng đôi mắt em đẹp hơn.” “Chết tiệt.” Cô lại quên trên vai mình có hình xăm hồ điệp chứ không phải hình xăm thiên sứ như trên người chị gái! … Sau đêm đó, con bướm trên vai thơm, bỗng nhiên xuất hiện trong poster đồ trang sức mới nhất, toàn thế giới đều biết đến. Đoạn ngắn 2: “Dáng vẻ nhu nhược của cô ta, rất thích hợp làm cung nữ không phải sao?” Cô mỉm cười, nhìn về phía người từng là chị của mình. “Chuyện này…” Phó đạo diễn nhíu mày, nếu đổi vai diễn lúc này, sợ là không ổn, dù sao đó cũng là một diễn viên đã từng nổi tiếng. Buổi chiều chính thức quay phim— “Cô nói đúng, càng nhìn càng thấy cô ta thích hợp làm cung nữ…” Phó đạo diễn bước lên lấy lòng, chỉ cho cô xem, cung nữ nho nhỏ cầm quạt đứng trong góc, đôi mắt đỏ hồng thật đáng thương. Lúc này cô đóng vai hoàng hậu khuynh quốc khuynh thành, còn ngọc nữ thanh thuần  nổi danh cả nước ngày xưa, giờ chỉ có thể diễn vai cung nữ…. Phó đạo diễn thấy cô cười khẽ, lặng lẽ đưa tay lau mồ hôi, lời uy hiếp lạnh lùng của người đàn ông lúc giữa trưa vẫn còn văng vẳng bên tai: “Nếu làm cho cô ấy không vui, thì đoàn phim của mấy người cũng không cần làm nữa.” Đoạn ngắn 3: “Diễn hôn, xóa sạch.” “Được.” “Ôm ấp, xóa.” “…” “Nắm tay, không được.” “….” “…Em và anh ta đứng cách nhau ba mét khi diễn.” “Rất hợp ý anh.” *** Qua ngày hôm sau Đường Bội mới hay tin. Tần Hạo Diễm là người có tài nổi tiếng khắp giới giải trí, luôn một mình, lần đầu tiên làm ra chuyện bất ngờ thế này. Khi tất cả mọi người đều cho rằng anh ta sẽ đưa phim vào rạp ở cuối năm thì ngay ngày Đường Bội và Sở Quân Việt kết hôn, Tần Hạo Diễm cho phim lên sóng. Ngày hôm sau lúc Đường Bội thức dậy, Lục Tử Mặc đã ngồi trong phòng khách chờ cô. Vừa vuốt máy tính bảng trong tay, vừa ghi chép gì đó vừa ngẩng đầu lên nhìn Đường Bội đang xuống lầu. "Xem tin tức chưa?" Trên mặt Lục Tử Mặc hiếm khi thấy xuất hiện nụ cười vui vẻ nhẹ nhõm. Đường Bội chớp mắt, ngồi xuống ghế kế Lục Tử Mặc. Người giúp việc trong biệt thự nhanh chóng đưa bữa sáng tới, Đường Bội vừa uống nước trái cây vừa cười híp mắt nhìn Lục Tử Mặc, nói: "Để tôi đoán xem, là vì thành tích bán vé ngày đầu tiên rất tốt à?" "Ừ." Lục Tử Mặc gật đầu. Dựa vào sút hút của Tần Hạo Diễm và Hạ Tử Diệu trong giới giải trí, thành tích phòng vé của 'Chiến ca' không thể nào thấp. Thành tích bán vé ngày đầu cao, tất nhiên sẽ làm họ vui, nhưng đó không phải mấu chốt để phán xem phim đấy hay hoặc tệ. "Trừ thành tích phòng vé, còn gì nữa?" Đường Bội nhướng mày cười. Vừa nói cô vừa lấy máy tính bảng Lục Tử Mặc đang cầm. Đúng lúc này Sở Quân Việt đi vào phòng khách. Vừa nhìn thấy động tác của Đường Bội, anh vội bước tới cạnh cô, khom người lấy máy tính bảng trước, thấp giọng nói: "Để Tử Mặc đọc cho em nghe, em bây giờ, ít đụng tới mấy thứ này đi." Lục Tử Mặc vội vàng đứng lên, chào Sở Quân Việt, rồi cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống thấp nhất. Sở Quân Việt vừa nói, vừa ngồi xuống tay vịn ghế của Đường Bội, cúi đầu vuốt màn hình máy tính. Trên màn hình, là tin tức Lục Tử Mặc đã mở. Hôm nay tất cả các trang web giải trí, đều đăng cùng một tin. Trong phim của Tần Hạo Diễm, ảnh đế Hạ Tử Diệu trước giờ không hề làm cho người xem thất vọng phát huy, cùng với, sự xuất hiện đột ngột của người mới Đường Bội , ở trước mặt ảnh đế, kỹ thuật diễn của cô thật sự làm cho người xem trợn mắt hốc mồm. Trong hợp báo công bố quay 'Chiến ca', Tần Hạo Diễm đã nói, đây là một bộ phim lấy nam làm chủ, phái nữ không có nhiều phân cảnh cho lắm. Nhưng ngay ngày đầu tiên công chiếu ở rạp, vô số người xem ở rạp xong, khi về nhà đã mở topic. Họ nhớ vị nguyên soái mặc áo dài trắng, cũng nhớ Chiến quốc huy hoàng vĩ đại thời loạn thế, cũng nhớ những cuộc chiến đẫm máu, nhưng cũng nhìn thấy, giữa cát vàng máu đỏ, sau đao kiếm, là tình cảm sâu nặng. Trang web giải trí không bao giờ làm khó khán giả, tin ở trang đầu, không tiếp tục sử dụng tấm ảnh ở buổi lễ ra mắt, cũng không dùng tấm poster Tần Hạo Diễm dùng quảng cáo phim, mà là tấm hình được tìm kiếm nhiều nhất trên internet-- ... Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Siêu Sao: Vợ Yêu Của Ám Dạ Đế Vương của tác giả Tra Tiểu Cửu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ - Tần Giản
Đám người kia, khiến ngoại tổ mẫu nàng uất ức mà chết, âm mưu giết đệ đệ nàng, đạp lên tình cảm của nàng, ngay cả nàng họ cũng không buông tha cho một con đường sống. Bởi vì, lòng tin của nàng đặt sai chỗ, kế mẫu, muội muội, nữ tử "tài đức" dối trá.. Bởi vì, nàng có thân phận cao quý mà bọn họ phải loại bỏ... Lúc táng thân dưới dòng nước sông, Âu Dương Noãn rít từ trong miệng ra từng chữ: “Nhật nguyệt ở trên, quỷ thần ở dưới, Âu Dương Noãn ta bị chết oan uổng, kiếp sau hóa thành lệ quỷ, cũng sẽ không bỏ qua các ngươi!" Bỗng chợ mở mắt, Âu Dương Noãn trở về năm mười hai tuổi, là năm nàng bị thương ở trán , cũng là năm mà đệ đệ thân sinh bị rơi xuống nước, chính là 3 năm trước khi nàng xuất giá… Cả đời này, hãy xem nàng thay đổi như chong chóng làm mưa làm gió, bảo vệ từng người thân yêu của nàng, diệt hết những kẻ bụng dạ khó lường, bước ra 1 mảnh kim quang huy hoàng của 1 đời người. *** Không biết vì sao, trong nháy mắt Âu Dương Noãn liền có chút không được tự nhiên. Nàng cùng Tiếu Thiên Diệp gặp mặt, cũng không làm ra hành động gì quá đáng, cũng không hề có hành vi phản bội. Nhưng nàng vẫn không tự chủ được mà hơi hơi cúi thấp đầu, trên mặt thậm chí có chút nóng lên: “Chàng đã tỉnh, để ta đi gọi đại phu đến!” Tiếu Trọng Hoa lắc lắc đầu, nói "Không cần! Ta không sao!” Âu Dương Noãn nhìn nhìn hắn, gật đầu thấp giọng nói: “Được!” Nói xong nàng lại mỉm cười an ủi nói: “Đại phu nói chỉ bị thương ngoài da, chàng không cần lo lắng!” Tiếu Trọng Hoa đột nhiên cầm lấy tay Âu Dương Noãn, môi giật giật tựa hồ như muốn nói gì đó. Lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, Yến vương cùng Đổng trắc phi đến. ... Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ của tác giả Tần Giản.
Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất
Lâm Tam Tư sau một giấc ngủ tỉnh lại, phát hiện ra ba chuyện quan trọng sau: Cha mẹ nàng đúng ra phải được sống yên ổn khi về già thì lại bị nhốt vào đại lao. Trưởng tỷ là sủng phi ở hậu cung, vì bị hạ độc mà mất mạng. Lâm Tam Tư đang mang tâm trạng chờ gả thì lại phải làm nha hoàn hầu hạ thái tử! Kiếp này, nàng thề sẽ làm tốt ba chuyện đó là: Ôm chặt đùi của thái tử điện hạ, cứu người nhà ra ~ Ôm chặt đùi của thái tử điện hạ, hạnh phúc bình an một đời ~ Ôm đặt đùi của thái tử điện hạ, sinh em bé sinh em bé sinh em bé ~ Nam chính tuấn tú phúc hắc, nữ chính ngọt ngào đáng yêu ~ *** Sau hai tháng, kinh thành cũng không có biến hóa gì lớn, vẫn phồn hoa như cũ, ở phía Bắc của kinh thành, hoàng cung Nam Dạ vẫn nguy nga tráng lệ, thị vệ đứng thành hàng, nhìn thấy xe ngựa của thái tử điện hạ thì lập tức cúi đầu, nghiêm nghị xếp thành một hàng để nghênh đón. Lâm Tam Tư không biết rằng, mười ngày trước Hoắc Dực có nhận được tin báo nhắc hắn mau chóng trở về kinh, nhưng vì Lâm Tam Tư đang mang thai, không thể để xe ngựa quá xóc nảy, khi đi cũng phải chọn con đường đẹp nhất.Hoắc Dực không yên lòng bỏ nàng lại mà về kinh trước, cho nên mới chậm trễ mấy ngày.Sau khi trở về, hắn liền lo cho Lâm Tam Tư xong rồi vào cung ngay, lúc này mới biết trong cung quả thật đã xảy chuyện lớn. Bệnh tình của hoàng đế rất nguy kịch, cần sắc phong người mới. Tin tức này ngoài thái hậu và những người tuyệt đối được tín nhiệm ra thì không có ai biết cả, ngay cả Hà Tất Kỳ và Tống Cảnh Ngưỡng tốn nhiều công sức cũng không điều tra ra được. Bên trong tẩm cung Triều Dương điện, yên lặng đến mức không nghe thấy bất cứ tạp âm nào, mùi hương trầm quanh quẩn, phía sau tấm rèm, vị hoàng đế uy phong một thời của Nam Dạ lúc này đã vô cùng suy yếu. ... Mời các bạn đón đọc Sủng Phi Đường của tác giả Đinh Đông Nhất.
Loạn Thế Phong Vân: Phượng Tường Tam Quốc - Mộng Ngưng Tiểu Trúc
Mỹ nhân ngoái đầu nhìn lại cười, non xanh chao đảo như say, đao quang kiếm ảnh cũng vì nàng tim đập! Người phương nào áo trắng bồng bềnh, dưới ánh trăng tiếng đàn mai quấn quýt, dùng chí khí hào hùng vạch nên đường Tam quốc Ai có đủ cầm tâm kiếm đảm, cười bạch mã tây phong? Mặc mưa gió đổi thay, ta tiêu dao tự tại; ai có thể dùng cây mơ nấu rượu, thiên hạ luận anh hùng? Quản chi bao đấng anh tài bị cuốn trôi hết thảy; lo gì chuyện ly biệt hợp tan, tiễn trăng đi trước gió trong về! Quay đầu đều vội vã *** Tào Tháo đã sớm về Lạc Dương, các loại phong thưởng cũng đã xong, Hoàng đế Lưu Hưởng không đợi mọi người mở miệng, cũng tự giác “vui vẻ” khen ngợi Tào Tháo hộ giá có công. Đáng thương cho Lưu Hiệp, không chỉ chết tha hương, người kế vị chính tay mình lập nên lại có tướng làm nô dịch, chắc hắn dưới cửu tuyền cũng bực mình hổ thẹn. Kỳ thật, Lưu Hưởng làm vậy là có nguyên nhân, phế hậu Tào phi trong Hoàng cung Hứa Đô cùng nhi tử của nàng đầu năm bệnh chết, tiểu hoàng tử bệnh chết trước, Tào phi nghe tin Lưu Hiệp chết, cũng theo sau tuẫn táng, trên đời này Lưu Hưởng chỉ còn lại người thân duy nhất là ta, bởi vì ta, hắn vội vàng lấy lòng Tào Tháo cũng chẳng có gì lạ, sau khi ta trở về nghe Tào Xung nói, Lưu Hưởng chủ động đề nghị trọng thưởng Tào Tháo, sao đó muốn Tào Tháo hạ lệnh cho ta sớm trở về Lạc Dương. Trong việc phong thưởng cho các đại thần, hắn dứt khoát không từ chối bất cứ đề nghị nào của Tào Tháo, thậm chí chủ động tăng cấp khen thưởng cho người của Tào gia, bởi vậy Tào Tháo rất hài lòng bỏ qua việc giám thị với hắn. Ha ha, Lưu Hưởng của ta tuyệt đối không ngốc! Ta cũng không ngờ, đã xa cách nhiều năm, lại trở thành Hoàng đế, Lưu Hưởng vẫn không muốn rời xa ta, đối với đề nghị của Tào Tháo phong cho ta một phong hào của hoàng thất, hắn không giấu nổi sự phấn khởi, lập tức đồng ý, còn nhân lúc Tào Tháo đề nghị xây phủ Hộ quốc phu nhân, chỉ định một nơi ở ngay cạnh Hoàng cung, chỉ thiếu để ta ở trong cung nữa thôi. Hơn nữa tiền xây nhà toàn bộ dùng quốc khố, cũng không biết Lưu Hưởng yêu cầu hay Tào Xung lấy việc công làm việc tư, cũng không ai phản đối, đến nhóm giám sử luôn luôn công chính cũng im lặng không nói gì. Ha ha, ta lời rồi! Đương nhiên, Tào Xung bọn họ biết tính ta, lại biết ta không ở Lạc Dương lâu, bởi vậy phủ viện xây cũng không quá hào nhoáng, thoạt nhìn có vẻ rất thư thái. Ta lúc này ngồi giữa sảnh đường cũng vô cùng thoải mái, biếng nhác vươn hai chân, đôi tay còn chưa hoàn toàn linh hoạt ôm lấy một vật nhỏ bé trong lòng, cười hì hì nhìn đám người tới thăm ta. ... Mời các bạn đón đọc Loạn Thế Phong Vân: Phượng Tường Tam Quốc của tác giả Mộng Ngưng Tiểu Trúc.
Sủng Phi Thượng Vị Ký - Mạch Thượng Phù Tô
Kiếp trước Cố Vân Yên tâm địa thuần thiện, không tranh không đấu, một lòng vì Tiêu Dục, cuối cùng lại chịu nỗi đau mất con, ôm hận mà chết. Sống lại, nàng muốn đem những nữ nhân từng hãm hại nàng, tổn thương nàng giẫm nát dưới chân. Nàng phải làm nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ này, một khi phong hậu, sủng quan thiên hạ, từ nay về sau lại không người dám khi dễ nàng! Chú ý: Giai đoạn trước cung đấu, về sau ngọt sủng! Một đường thu thập gian phi, kết cục tất HE! *** Lúc này nàng đang mềm mại rúc vào trong lòng Tiêu Dục. Hai người cùng nhau đứng ở trên Trích Nguyệt lâu, nhìn trăng tròn như gương ở phía chân trời, nghe hắn nói có chút mất mát:"Gần đây Khuynh Thành hay chạy đi Đông Cung. Một tháng này, ta thấy số lần chạy qua đó của nàng mười ngón tay cũng đếm không đủ rồi. Haizz... Có thể thấy được, nữ nhi đã trưởng thành rồi~" Cố Vân Yên bật cười,"Nữ nhi trưởng thành, tự nhiên sẽ có tâm sự của nữ nhi. Khuynh Thành nay đã mười ba, qua hai năm nữa liền đến tuổi đợi gả rồi. Trước mắt mới chỉ là ít gặp vài lần ngươi đã như vậy. Tương lai Khuynh Thành gả đi rồi thì nên làm thế nào cho phải?" Tiêu Dục vừa nghĩ tới bảo bối mà bản thân luôn phủng ở trong lòng bàn tay chỉ hai năm nữa sẽ bị nam nhân khác bắt đi, trong lòng càng là tư vị không thoải mái,"Khuynh Thành chưa cập kê, đàm hôn luận gả không khỏi quá sớm. Ta tính để nàng ở tại bên người thêm vài năm." Cố Vân Yên biết, Tiêu Dục từ trước đến nay thiên vị Khuynh Thành công chúa, tất nhiên là không nỡ sớm gả nàng đi. Bản thân làm sao buông được. Có điều... không biết nữ nhi nhà mình có chịu như vậy hay không. "Bọn nhỏ rồi cũng lớn, tóm lại là muốn có gia đình của chính mình. Tháng trước Hạo Nhi cùng Linh San cũng đã đại hôn. Chúng ta nha, nghĩ đến không lâu nữa có thể làm tổ phụ tổ mẫu rồi đó. " ... Mời các bạn đón đọc Sủng Phi Thượng Vị Ký của tác giả Mạch Thượng Phù Tô.