Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiên Kim Trở Về

Sống lại, cả đời này, tôi không muốn lại làm công chúa để người ta sắp đặt, tôi muốn làm nữ hoàng nắm giữ vận mệnh của mình trong tay! Những kẻ hại tôi, những người nợ tôi, tôi không chờ mong ông trời báo ứng, tôi sẽ tự tay đòi lại. Kiếp trước, mẹ cô chết trong oan khuất, cô rơi vào bẫy của cha và mẹ kế, vị hôn phu thanh mai trúc mã bị chị kế quyến rũ. Cô không còn là thiên kim nhu nhược dễ bị bắt nạt nữa. Tất cả những ai lợi dụng cô, thiếu nợ cô sẽ đòi lại cho bằng hết. Lúc này, cô là một nữ hoàng. Chỉ là, người đàn ông kiếp trước cô đã bỏ qua, kiếp này sao lại…  *** Nữ chính Trường Khanh kiếp trước bị hại thê thảm rồi chết oan sau đó mới biết cha ruột, mẹ kế và chị kế ngoài mặt tỏ ra yêu thương nhưng lại căm ghét và hãm hại cô, hại chết mẹ ruột và muốn chiếm đoạt hết gia sản thừa kế mà ông ngoại để lại cho cô. Trường Khanh sống lại năm 14 tuổi và bắt đầu lên kế hoạch bảo vệ bản thân và người thân, phấn đấu để trả thù và giành lại những gì vốn thuộc về mình. Tính toán từng đường đi nước nướ Bị tống đi qua Mỹ du học khi chỉ mới 15 tuổi, bị sai người giám sát và quyến rũ phạm tội, cô đã phải giả như mình chỉ là cô tiểu thư ăn chơi, chán học, lặng lẽ đưa người hãm hại mình vào tù. Phùng Tước - bạch mã hoàng tử ngay thẳng, chính trực chính là ánh sáng ấm áp mà cô dù đã cố gắng buông tay nhiều lần vẫn không ngăn được trái tim mà bước tới. Mối tình đầu khắc cốt ghi tâm ấy đã khiến Hoàng Thao - một quý công tử lừng lẫy thương trường thầm yêu cô phải chùn bước. Anh hết lòng ủng hộ cô trong cuộc đua gia tộc và thậm chí là không màng sống chết bảo vệ cô và người cô yêu. Trường Khanh từng bước vạch tội kẻ thù, nắm quyền trong tập đoàn nhưng đồng thời gia đình Phùng Tước cũng không thể chấp nhận bối cảnh phức tạp của cô. Hai người biết dù cố gắng thế nào cũng không thể hạnh phúc chỉ làm nhau thêm đau khổ và làm tổn thương người thân nên chia tay. Phùng Tước ra nước ngoài, Hoàng Thao vẫn ở bên giúp đỡ và quan tâm cô. Sau tất cả cô đã mở lòng và đón nhận anh. Hai người hỗ trợ nhau giải quyết những khó khăn từ kẻ thù khác trên thương trường. Kết cục tất nhiên là Trường Khanh và Hoàng Thao có một gia đình hạnh phúc, kẻ thù thì thân bại danh liệt. *** Hơn 10 năm đọc tiểu thuyết, số truyện hấp dẫn làm mình cày thâu đêm cực ít, cày 2 đêm là chưa từng có luôn. Mình là người hơi cố chấp về thể loại: Nữ cường, nam cường, không N. P, không đam không bách, không ngược, tình tiết logic, tình cảm thì mưa dầm thấm lâu. Ngày xưa mới đến với ngôn tình thì mình đọc toàn cổ trang xuyên không vương gia, vương phi, hoàng hậu các kiểu sau đó nhảy qua hiện đại như Cố Mạn, Minh Hiểu Khê rồi lại huyền huyễn như Cửu Lộ Phi Hương, Đường Thất Công Tử. Mấy năm gần đây thì toàn đọc trọng sinh, dị giới, điền văn làm ruộng và mạt thế. Ai cần đề cử thể loại nào thì comment hay inbox cho mình nhé! Do đọc cùng thể loại nên nhiều chuyện tình tiết na ná nhau hoặc không đủ chiều sâu nên mình drop khá nhiều thậm chí những bộ còn lại của Thập Tam Xuân mình cũng drop hết. Quay lại chủ đề chính là tại sao mình đề cử bộ này nhé. Thứ nhất, là nội dung và tình tiết truyện rất hấp dẫn, lôi cuốn, logic và sắp xếp hợp lí. Phải khen tặng cho bạn edit rất mượt mà và dịch không có gì để chê luôn. Thủ đoạn hại người và phản công rất tinh vi có những khi tưởng đã thất bại nhưng chỉ là mới bắt đầu. Nữ chính phải chịu uất nghẹn vì sự đê tiện của kẻ thù đến mức làm mình muốn cáu lên (mình không thường có nhiều cảm xúc như vậy khi đọc truyện đâu), sự nhẫn nhịn chịu đựng rồi bày mưu tính kế nên tới lúc phản công càng thêm hả hê. Mỗi nhân vật đều khắc họa rõ nét và có cá tính riêng biệt và để lại ấn tượng cho dù là vai phụ. Nữ chính đã tận dụng những hiểu biết về tương lai để kinh doanh hợp lí và cũng có yếu tố may mắn khi gặp được những người hết lòng hỗ trợ, có bạn tốt có người yêu chứ không hoàn toàn ngập trong mưu toan và thù hận. Thứ hai là bối cảnh, bỏ qua phần hơi lố là có gia tộc giàu nhất thế giới và gặp gỡ nữ hoàng anh và Warren Buffet, truyện có bối cảnh rất rộng lớn từ tập đoàn Cố Thị có tiếng ở Bắc Kinh, cuộc sống du học chân thực ở Mỹ, đi công tác ở miền quê, bay qua Anh qua Nhật, kinh doanh ở Hồng Kông, Canada bị bắt cóc ở Tây Tạng rồi Đại Tây Dương. Tất nhiên đã vươn tay rộng như thế thì tác giả cũng miêu tả chi tiết và phù hợp với thời điểm làm người xem cũng mở mang thêm kiến thức và tưởng tượng cũng chân thực hơn. Thứ ba là về các nhân vật và 2 mối tình sâu đậm của Trường Khanh. Nữ chính Trường Khanh đích thực là một nữ cường nhân. Kiếp trước vì quá yêu thương và tin tưởng người nhà mới bị lừa, bị hại thê thãm và bị hại chết. Kiếp này dù biết trước tương lai, đã tính toán kĩ càng nhưng có những thứ vẫn vượt ngoài tầm tay của cô như người thân yêu vẫn lần lượt qua đời bỏ lại mình cô như người bạn thân nhất thuở nhỏ vẫn bị chị kế dụ dỗ, hãm hại hay như bị mẹ kế phát giác mà ra tay với cô càng ác hơn và bị đẩy đi nước ngoài du học sớm hơn. Dù luôn cháy bổng muốn báo thù nhưng cô không phải người bất chấp tất cả mà luôn trân trọng và sợ ảnh hưởng đến những người quan tâm mình nhưng cũng vì thế mà họ lại càng tự nguyện giúp đỡ cô, yêu thương và xót thương cô hơn. Trong thế giới u ám và đầy mưu toan của cô, thì Phùng Tước chính nghĩa, lạc quan là ánh sáng ấm áp mà cô muốn lại gần dù biết rằng hai người không cùng một thế giới. Khác biệt về hoàn cảnh và môi trường sống nên mâu thuẫn giữa họ rất lớn. Trường Khanh có phải quá tàn nhẫn vì thù hận hay không, với mình là không. Đối với người lừa gạt tình cảm làm mình yêu thương thật lòng rồi đẩy mình vào con đường nghiện ngập, đau đớn và nhục nhã, bạn sẽ đối xử với họ ra sao. Là mình mình còn muốn bầm thây họ ra chứ đẩy vô tù mấy năm như cô là quá nhẹ nhàng. Họ đã có một mối tình sâu đậm, chia xa hợp tan hết lần này tới lần khác. Cô đẩy anh ra nhưng anh thì không thể từ bỏ mà lại tìm đến. Phùng Tước cũng giúp đỡ Trường Khanh trong công việc bất chấp sự phản đối của gia đình và 2 lần quên thân mình cứu cô gặp nạn. Nhưng có cố thế nào thì thương nhân và quân nhân, mối quan hệ này sẽ làm tổn hại đến gia đình Phùng Tước và sự nghiệp của anh cũng như ngăn trở con đường báo thù của mình nên cô dứt khoát buông tay và Phùng Tước cũng đành bất lực. Nam chính thứ 2 là Hoàng Thao được bắt đầu mô tả là một người đàn ông hoàng kim có tài mạo, gia thế, học thức, là một gian thương điển hình, bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích. Vì thế nữ chính rất không thích và không tin tưởng anh, luôn khó chịu và không hòa nhã khi gặp anh. Ấy thế mà lòng tôn nghiêm bị xâm phạm làm anh càng thêm chú ý đến cô muốn đánh bại cô rồi lại yêu cô mà không thể buông tay. Dù biết cô không thích mình, dù biết cô có một mối tình sâu đậm nhưng anh vẫn hết lòng giúp đỡ cô từ công việc đến cuộc sống, thậm chí là không ngại nguy hiểm sinh mạng cứu cô và người cô yêu. Trên mỗi bước đường cô tiến lên đều có bóng dáng của Hoàng Thao, những gì Phùng Tước không thể làm cho cô, không thể bảo vệ cô thì anh có thể và như sau này cô nhận ra Hoàng Thao cũng có những điểm tốt và từ từ đi vào lòng cô nhưng vì có Phùng Tước mà cô không nhìn thấy. Hoàng Thao muốn gì mà không có, anh chính là hình tượng tổng tài quyền thế nhưng chỉ vì một cành hoa mà bỏ cả vườn hoa. Bị cô lạnh nhạt, chán ghét, từ chối mà vẫn không chịu từ bỏ, vẫn ở sau lưng và có mặt khi cô cần, cứu cô bằng bất cứ giá nào. Nếu mối tình của Trường Khanh với Phùng Tước là một ngọn lửa cháy hừng hực nhưng sớm lụi tàn, gạt đi lí trí và càng yêu càng mệt mỏi đau khổ thì mối tình với Hoàng Thao lại êm ả như dòng nước, luôn tồn tại bao bọc cho cô và khiến cô thấy an tâm, không có rào cản, vì họ mới thật sự phù hợp. Mới đầu mình thật sự rất thích cặp Trường Khanh và Phùng Tước nhưng càng đọc càng thích Hoàng Thao khủng khiếp. Cả trên phim Lý Thấm và Lý Dịch Phong cũng nổi tiếng hơn Lý Uy. Nhưng lỡ thích Hoàng Thao nên mình cũng thích mê ông Lý Uy luôn. Lý Uy thật ra là diễn viên phim thần tượng Đài Loan những năm 2007 2008 qua các phim Sợi dây chuyền định mệnh, Sân bóng tình yêu.. Dàn nhân vật phụ cũng miêu tả rất xuất sắc Khổng Khánh Tường cha của Trường Khanh là người đàn ông đầy tham vọng và tự tôn. Là một chàng trai nghèo đã có người yêu có bầu lại dụ dỗ thiên kim tập đoàn Cố Thị là mẹ Trường Khanh để đi lên nắm quyền nhưng lại tự ti về xuất thân. Không ai được phép trái ý ông và ông ta cũng bất chấp tất cả để giữ gìn quyền lực. Bề ngoài ông là một danh nhân lão luyện, cũng phong lưu và nhiều phụ nữ ngã vào lòng nhưng về nhà thì gia trưởng, kiểm soát mọi thứ và vũ phu đánh đập vợ con. Đê tiện tới nổi dụ dỗ để lừa gạt tài sản đứa con chỉ mới mười mấy tuổi, bao che cho cho tình nhân giết vợ rồi con riêng giết Trường Khanh, hi sinh đứa con trai duy nhất để dàn cảnh bắt cóc âm mưu giết nữ chính. Kết cục của ông ta là thân bại danh liệt, bán thân bất toại, không còn ai bên cạnh và ân hận cả đời là xứng đáng. Khưu Uyển Di, mẹ kế của nữ chính là một người đàn bà đẹp, ít học nhưng đầy mưu mô và có nhẫn nại, chịu đựng kinh người. Bà ta tham lam, tàn nhẫn với người khác nhưng được cái thương con. Kiếp trước hại nữ chính hút ma túy thì kiếp này bà ta gánh đủ, thân tàn ma dại bị chính đứa con gái ruột yêu thương đưa vô trại cai nghiện chịu hết thống khổ. Khổng Ngọc Phân được miêu tả là một cô gái rất xinh đẹp, quyến rũ nhưng dung tục, cô ta vốn thông minh nhưng lại quá tự mãn, thích ganh đua và xem thường nữ chính. Cô ta đáng trách nhưng cũng có điểm đáng thương kết cục cũng coi như không quá thảm. Những nhân vật khác đều ổn hết duy chỉ có cặp trợ lí của nữ chính và Hoàng Thao trong truyện thì ổn trọng, xử lí rất nhiều công việc, trong phim lại là yếu tố gây hài rất không phù hợp với đặc tính nhân vật. Tóm lại: Nếu bạn thích thể loại trọng sinh, nữ cường, gia đấu, thương trường thì đây là một truyện xuất sắc để đào hố. Đây chỉ là quan điểm cá nhân của Helen vì gu và quan điểm mỗi người mỗi khác. Có truyện được nhiều đề cử mình lại không thấy hay. Đây cũng là lần đầu mình review truyện và viết bài trên điện thoại hơi khó edit. Nếu có sai sót gì mong các bạn bỏ qua. Nếu thấy hay hoặc muốn mình đề cử truyện nào hãy comment bên dưới nhé. *** Một chiếc Rolls-Royce màu vàng đỗ trước cửa một khách sạn năm sao, lập tức có người mặc đồng phục bước lên cung kính mở cửa xe. Sau đó, một đôi nam nữ trung niên và một cô gái khoảng 20 tuổi bước xuống. Người đàn ông trung niên thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, khí độ bất phàm. Ông sửa lại âu phục sang trọng trên người, khuôn mặt có chút nghiêm túc, bên cạnh là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp cười khanh khách ôm tay ông, quay đầu cười nói với cô gái trẻ tuổi đằng sau: – Trường Khanh, mau lên! Cô gái tên là Trường Khanh bưng miệng ngáp một cái rồi lười biếng trả lời: – Tới đây! Mái tóc cô xoăn dài, là kiểu tóc thịnh hành nhất năm nay, vì hôm nay đi coi mắt mà hôm qua vừa ngủ dậy đã phải đến salon làm tóc, bỏ ra một đống tiền mà làm. Nhưng quả thật cũng khiến vẻ xinh đẹp của cô hiện rõ. Cô bước nhanh vài bước, theo kịp đôi nam nữ trung niên kia. Ba người đi qua cửa xoay rồi bước vào đại sảnh tráng lệ. Người đàn ông trung niên quay đầu nhìn Trường Khanh một cái, nhíu mày nói: – Sao trông buồn bã ỉu xìu như thế? Bữa ăn hôm nay rất quan trọng, đối phương là tập đoàn Hoa Nhã, Hoàng Thao là thái tử tập đoàn Hoa Nhã đó, là người thừa kế duy nhất của Hoa Nhã, rất môn đăng hộ đối với nhà họ Khổng chúng ta. Lần này hai nhà chúng ta có một hạng mục hợp tác quan trọng, có thể kết làm thông gia thì không còn gì tốt hơn, con đừng có làm hỏng việc của cha! Giọng nói tuy không lớn nhưng ngữ khí có chút nghiêm khắc. Trường Khanh cúi đầu không lên tiếng. Người đàn ông trung niên thấy cô như vậy thì như vẫn còn giận: – Chuyện bát nháo lần trước cha đã thu xếp cả cho con rồi! Cơ hội lần này rất quý, nếu con không phải họ Cố thì cũng chẳng đến lượt con! Tỉnh ngủ lại cho cha! Nếu xảy ra sai sót gì thì đừng trách cha không nể tình cha con! Cố Trường Khanh nhìn cha một cái, mặt hơi tái lại. Cha họ Khổng, cô họ Cố, bởi vì cô theo họ mẹ. Lúc trước khi cha ở rể nhà họ Cố, ông ngoại đã nói trước với cha, sau này đứa con đầu tiên, bất kể nam hay nữ cũng chỉ có thể mang họ Cố. Đáng tiếc, mẹ qua đời từ sớm, đại đa số cổ phần của tập đoàn Cố thị đều nằm trên tay cha cô, giờ, Cố thị đã thành Khổng thị. Người phụ nữ xinh đẹp ở bên thấy vẻ mặt buồn bã của Cố Trường Khanh, khuôn mặt trang điểm cẩn thận lộ vẻ không đành lòng, bà nói với Khổng Khánh Tường: – Khánh Tường, đang yên đang lành nhắc tới chuyện quá khứ làm gì? Ai mà chẳng phạm sai lầm? Làm gì mà cứ nhắc mãi không tha, để cho con phải khó xử? Ngày như hôm nay, nói những chuyện này chẳng phải càng ảnh hưởng đến tâm tình Trường Khanh sao? Giọng nói dịu dàng như nước, chẳng những vuốt xuôi cơn giận trong lòng Khổng Khánh Tường mà cũng xoa dịu được vết thương lòng của Cố Trường Khanh. Cố Trường Khanh nhìn mẹ kế bằng ánh mắt cảm kích. Ai cũng nói mẹ kế độc ác nhưng mẹ kế Khưu Uyển Di này rất tối với cô, không thể chê điểm nào, luôn quan tâm lo lắng, chỉ cần chuyện cô muốn thì sẽ làm được, còn chu đáo hơn cả con gái đẻ của bà. Sau khi mẹ qua đời, Cố Trường Khanh có thể cảm nhận được sự quan tâm thật lòng từ bà, bất kể là ở thành phố B hay là những ngày tháng du học ở nước ngoài, cả đoạn thời gian đen tối sau đó, mẹ kế vẫn luôn quan tâm đến cô. Có thể nói, trong lòng Cố Trường Khanh, địa vị của mẹ kế chẳng hề kém mẹ đẻ Cố Linh Lung chút nào. Khưu Uyển Di nắm tay Cố Trường Khanh, dịu dàng nói: – Trường Khanh. Cha con cũng là quan tâm con thôi, đừng để bụng. Nói xong buông tay Khổng Khánh Tường, đi đến bên Cố Trường Khanh, đè thấp giọng, vẻ mặt vô cùng thân thiết nói: – Nghe nói Hoàng thái tử này tuấn tú lịch sự, có thể so với ngôi sao thần tượng, con cũng đừng trách cha con nhúng tay vào chuyện chung thân đại sự của con, bởi vì đối phương thật sự là người tốt hiếm có. Cũng chỉ có con mới có tư cách này, như Ngọc Phân, cho dù là muốn cũng không được. Hoàn toàn là ngữ khí an ủi, không có chút ghen tỵ nào. Cố Trường Khanh đáp: – Con cảm thấy chị phù hợp hơn con nhiều. Mời các bạn đón đọc Thiên Kim Trở Về của tác giả Thập Tam Xuân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trọng Sinh Đỉnh Cấp Siêu Mẫu - Tam Phân Lưu Hỏa
Khổng Linh đời trước nhiều lần ngộ khúc chiết, cuối cùng chết không toàn thây, sau khi chết nàng được đến một gốc cây thảo, có thể hồi tưởng thời gian, khởi tử hồi sinh, nàng bắt đầu không ngừng xuyên qua đến các song song thế giới. *** Thần bí vũ trụ hấp dẫn vô số người tiến đến thăm dò, vũ trụ phát triển cũng là biến chuyển từng ngày, mà chờ phát triển đến nhất định nông nỗi liền không phải là vẫn luôn bình thản, ở đã trải qua mấy tràng chiến tranh lúc sau, vũ trụ lấy tinh hệ vì trận địa, phân liệt thành rất nhiều quốc gia, ở chiến tranh qua đi, người sinh hoạt lại lần nữa về tới an nhàn, ở cái này niên đại, hết thảy thể lực hoạt động đều bị người máy thay thế, thọ mệnh lại lần nữa được đến kéo dài, học tập kỳ cũng càng thêm dài lâu, bọn họ có rất nhiều thời gian tới tìm kiếm chính mình chân chính thích đồ vật. ... Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Đỉnh Cấp Siêu Mẫu của tác giả Tam Phân Lưu Hỏa.
Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài - Ngải Hề Hề
Trước khi sống lại, cô là một thầy bói nói dối ăn tiền, bị đánh chết. Nhưng, khi mở mắt ra, cô phát hiện mình sống lại lúc năm tuổi. Sau đó, trong một lần tình cờ, bị Ngọc Tịnh Bình của Bồ Tát rơi trúng đầu và mở Thiên Nhãn. Sau khi mở Thiên Nhãn, cô có một trí nhớ siêu phàm, tài năng xuất chúng. Chỉ cần nhìn một lần là nhớ, có thể đoán được họa phúc, sinh tử của mọi người qua tướng mạo đồng thời có thuật hồi sinh, thuật nhận biết báu vật không ai có được. Kiếp trước, cô lâm vào cảnh tan cửa nát nhà, không người thân, không nơi nương tựa. Kiếp này, cô muốn thay đổi số phận của mình, cô muốn được hạnh phúc. Kiếp trước, cô không có gì cả, bị người đời khinh khi, rẻ rúng. Kiếp này, cô quyết tâm trở thành một đại sư Huyền Học chân chính, cô muốn đứng trên đỉnh cao của thế giới, muốn trở thành một nữ anh hùng trong giới doanh nhân được mọi người suy tôn, ngưỡng mộ.  *** - Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... ... Mời các bạn đón đọc Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài của tác giả Ngải Hề Hề.
Bạch Bào Tổng Quản - Tiêu Thư
Chuyển thế hồi sinh với võ học hưng thịnh thế giới, người mang Phật gia thần thông, từ quốc công phủ tạp dịch trở thành vương phủ tổng quản, từ một giới người bình thường trưởng thành lên thành trấn quốc võ học tông sư, nắm quyền thế, đến mỹ nữ, tận hưởng này thế giới tuyệt diệu. *** Vương triều Đại Quý, phủ Dật Quốc Công. Sở Ly chèo thuyền trên hồ, gió thổi hiu hiu, tâm hồn nhẹ bỗng. Phủ Dật Quốc Côngtọa lạc trên một mặt hồ mênh mông, trên hồ có chín mươi chín đảo lớn nhỏ. Diễn Võ điện mà Sở Ly muốn đến cách Đông Hoa viên khoảng mười tám dặm. Trên thuyền là một chàng trai dáng người tầm thước, tà áo xanh tung bay trong gió. Dung mạo hắn tuy bình thường nhưng khí chất lại rất oai hùng. Mặt nước mênh mông, tâm trạng của hắn cũng trôi lãng đãng theo dòng nước. Mười chín năm hai tháng lẻ ba ngày, đã mười chín năm hai tháng lẻ ba ngày rồi! Mời các bạn đón đọc Bạch Bào Tổng Quản của tác giả Tiêu Thư.
Phế Hậu Xoay Người Ký - Hồi Sênh
Thất sủng, phế truất, ban chết, đây là kiếp trước của nàng. Mãi tới khi rượu độc rót vào miệng, mới như chợt tỉnh mộng. Trong cung điện này, tràn ngập oan hồn và máu tươi, Cũng tràn ngập lợi ích và cám dỗ. Nên tranh, không nên tranh, tranh được, không tranh được, Kiếp này nàng đã tinh tường hiểu hết. Con đường phía trước đã định sẵn trải đầy bụi gai đao kiếm, Mà chiếc phượng ấn đã không còn thuộc về mình, Liệu nàng còn có thể chấp chưởng lần nữa ? *** “Hôm nay nàng không còn là con ngốc hồ đồ mến mộ phu quân như trước kia nữa… Nàng thu hồi một mảnh tình si, thay vào đó là một bụng tính toán.” Năm mười ba tuổi, Cố Vân Tiện lần đầu tiên gặp Thái tử Cơ Tuân. Người thiếu niên khôi ngô, phóng khoáng sơ ý bắn lệch mũi tên suýt chút nữa khiến nàng bị thương. Thấy nàng tức giận, chàng ngắt cành hoa đào gài lên mái tóc nàng để bồi tội.  “Này, ta là Cơ Tuân, nàng tên là gì?” “A Vân. Ta là A Vân.” Giây phút đó, trái tim A Vân đã theo bước chân Cơ Tuân rời bỏ nàng. Nhưng chàng thiếu niên đó lại chẳng hề nhớ đến A Vân.  Chàng không nhận ra nàng khi Hoàng hậu mẹ chàng giới thiệu với chàng người em họ tên Cố Vân Tiện. Mặc cho nàng ngại ngùng bắt chuyện bao nhiêu lần, mặc cho nàng lặng lẽ dõi theo bóng lưng chàng bao nhiêu lần, đối với Cơ Tuân, nàng chỉ là một cô em họ mà chàng có lẽ chẳng hề nhớ tên.  Năm mười lăm tuổi, Cố Vân Tiện cùng Thái tử Cơ Tuân kết duyên thành vợ chồng. Thế nhưng những ngày ân ái lại chẳng dài lâu. Nàng cũng chỉ là một trong những giai nhân xung quanh Cơ Tuân, thậm chí còn chẳng hấp dẫn bằng họ. A Vân càng cố gắng đến gần bên Cơ Tuân bao nhiêu, chàng càng cảm thấy phiền toái bấy nhiêu. Chàng vẫn không nhận ra nàng. Hoàng đế băng hà, thái tử lên ngôi. Cô gái nhỏ Cố Vân Tiện từng bước trở thành Thái tử phi rồi sau đó là Hoàng hậu. Ngôi vị càng cao, khoảng cách giữa A Vân và Cơ Tuân càng xa dần. Hậu cung ba ngàn mỹ nữ, Cơ Tuân sao còn nhớ đến người vợ chàng vốn đã không yêu. Cơ Tuân càng lạnh nhạt, A Vân càng điên cuồng si mê.  Chàng càng mê luyến giai nhân chốn hậu cung, nàng càng ghen tuông đố kỵ. Nàng để mặc cho bản thân chìm trong những âm mưu toan tính. Cho tới một ngày nàng không còn là A Vân thuở ban đầu. Mùa đông năm ấy, nàng gián tiếp hại chết thai nhi còn chưa ra đời của phi tần, chàng ban chiếu phế hậu.  Mùa đông năm ấy, Thái hậu - người cô ruột bao nhiêu năm luôn yêu thương che chở cho nàng vì quá thất vọng và đau lòng mà qua đời, chàng ban cho nàng cái chết.  Đến thời khắc cuối cùng, A Vân mới hiểu ra trong cuộc đời này, nàng đối với Thái hậu có lỗi biết bao nhiêu. Nàng đối với chính mình có lỗi biết nhường nào. Nhưng tất cũng đã quá muộn. Chàng thiếu niên rạng rỡ tựa ánh mặt trời - người đã gài nhánh bích đào lên tóc nàng mùa xuân năm đó ngày hôm nay đã ban cho nàng cái chết. Chỉ là chàng vẫn chẳng nhận ra nàng.  * * * * * “Kiếp trước, nàng gần như điên cuồng và si mê quấn lấy hắn, cuối cùng lại đánh mất chính mình. Thế nhưng lúc này đây, lại đến lượt hắn vì nàng mà cuồng dại.” Trời cao thương xót, cho A Vân một cơ hội được sống. Khi nàng tỉnh lại, Thái hậu chưa băng hà, nàng chưa bị phán tội chết nhưng thân phận chỉ còn là một phế hậu. A Vân hiểu rằng giờ đây chính là thời điểm quan trọng nhất để nàng có thể sửa chữa sai lầm. A Vân của kiếp trước chỉ muốn có được tình yêu của Cơ Tuân, A Vân của kiếp này chỉ muốn được hiếu kính Thái hậu trọn đời. Thế nhưng sự đời trớ trêu, khi nàng nồng nhiệt dâng trái tim mình cho Cơ Tuân, hắn chẳng ngại ngần mà đem chân tình của nàng giẫm đạp dưới chân, đến khi lòng nàng nguội lạnh chỉ cầu bình an, hắn lại chẳng thể dời mắt khỏi nàng. Làm vợ chồng đã bao nhiêu năm, cho tới lúc này Cơ Tuân mới nhận ra hoá ra nàng thông minh đến thế, dịu dàng đến thế, tài hoa đến thế. Bao nhiêu nét đẹp của nàng trước đây bị vẻ ganh ghét đố kỵ che mờ giờ nở rộ hơn bao giờ hết. Nhưng chính sự quan tâm mà Cơ Tuân dành cho A Vân lại một lần nữa khiến nàng rơi vào hiểm cảnh.  Chốn hậu cung có ai không ham muốn ngôi vị mẫu nghi thiên hạ? A Vân chỉ muốn một đời bình lặng nhưng những kẻ mang dã tâm lại mỗi ngày muốn dồn nàng vào chỗ chết. Vì bảo vệ mạng sống của chính mình, nàng một lần nữa đến bên Cơ Tuân, dùng tất cả sự thông tuệ và mưu tính của mình giành lấy sự yêu thương, che chở của hắn. Kiếp trước nàng một lòng yêu hắn, kiếp này chỉ có lợi dụng. * * * * * “Kiếp trước, hắn không đáp lại tình yêu của nàng khiến nàng ôm hận mà chết. Kiếp này, đến tận thời khắc cuối cùng, hắn cũng không tin nàng thật sự lại yêu hắn một lần nữa.” Trong mắt người đời, Cơ Tuân đích thực là một hoàng đế cuồng ngạo. Hắn mê đắm đàn ca hơn lo chính sự, thích uống rượu ngoạn cảnh hơn chấn chỉnh triều cương. Hắn gạt đi mọi lý lẽ về luân thường đạo lý mà lập người em dâu goá bụa thành phi tử. Nhưng có ai biết được nếu hắn không hoang đàng, phóng đãng thì đã chẳng thể được người cha hôn quân phong làm Thái tử. Mấy ai biết được đứa em gái bé nhỏ ngây thơ hắn yêu thương nhất lại vì một âm mưu ám sát vốn nhằm vào hắn mà phát điên. Cơ Tuân không sắt đá cũng chẳng vô tình, hắn chỉ không được phép yêu. Ban đầu khi Cơ Tuân để mắt tới Cố Vân Tiện, đó có lẽ chỉ là hứng thú nhất thời. Hắn tò mò vì sao một oán phụ cay nghiệt lại trở nên trầm tĩnh chỉ sau một đêm. Nhưng dần dần, hắn mê luyến sự dịu dàng thanh tao của nàng, hắn vấn vương sự thông minh có chủ kiến của nàng. Ngay đến cả mùi hương nàng thường dùng cũng khiến hắn nhung nhớ. Nếu trước đây hắn chỉ muốn xua đuổi nàng thì giờ đây lại chỉ muốn ở bên nàng mỗi giờ mỗi phút. Nhưng đời này có những thứ một khi đã bỏ lỡ thì chẳng thể lấy lại. Kiếp trước, hắn ngắt một đoá bích đào gài lên tóc nàng để bồi tội, ấy vậy mà lại quên mất nàng. Kiếp này, hắn cuối cùng đã nhớ ra nàng nhưng tiếc thay người con gái tên A Vân đem lòng yêu hắn mùa xuân năm đó đã chết tự bao giờ. Nếu vậy, hắn nguyện tự tay trồng một rừng đào giữa cung điện vàng son, chờ khi hoa đào nở rộ nàng sẽ quay về bên hắn. Chỉ là đến khi nàng quay về, hắn lại chẳng còn thời gian để tiếp tục chờ. Đến cuối cùng, họ vẫn bỏ lỡ nhau lần nữa. * * * * * Tôi biết đến Hồi Sênh sau khi đọc “Ta và Hoàng thượng cùng phe” nên khi đọc những chương đầu của “Phế hậu xoay người ký” thì cảm thấy rất ngạc nhiên. Không còn vẻ hài hước, nhí nhảnh và tưng tửng, ngòi bút của Hồi Sênh trong “Phế hậu xoay người ký” sâu lắng và chau chuốt hơn nhiều. Những tình tiết cung đấu cũng lôi cuốn và thuyết phục hơn. Thú thực, trùng sinh vốn không phải thể loại yêu thích của tôi. Tôi không thích cách các tác giả đẩy nhân vật của mình vào những tấn bi kịch có phần “máu chó” để rồi sau đó nam nữ chính được sống lại và lợi hại hơn xưa, có thể một mình đấu với phần còn lại của thế giới. Những tình tiết này đối với tôi có phần khiên cưỡng và gượng ép. Nhưng thật may tác giả Hồi Sênh lại không đi trên con đường mòn này.  Kiếp trước của Cố Vân Tiện cũng là một tấn bi kịch, nhưng là một bi kịch do chính nàng tự tạo ra. Nếu nàng không yêu Cơ Tuân đến mất đi lý trí, nếu nàng không vì ghen tuông đố kỵ mà vứt đi lương tâm của bản thân, thì có lẽ nàng sẽ không đi đến kết cục bi thảm như vậy. Thứ mà Cố Vân Tiện đem theo khi chết đi không chỉ có hận mà hơn hết là sự ăn năn và hối tiếc. Chính vì hiểu được điều này mà sau khi sống lại, khác với nhiều nhân vật trùng sinh khác, Cố Vân Tiện không điên cuồng báo thù mà bình tĩnh dùng sự thông minh và tài hoa vốn có của mình để tự bảo vệ bản thân. Một điểm đặc biệt nữa, đa phần trong những bộ truyện ngược nữ, nam chính luôn được tác giả ưu ái một cách kỳ lạ. Bằng chứng là nam chính không phải chịu quá nhiều thử thách và khổ đau để có được sự tha thứ và tình yêu của nữ chính. Nhưng nam chính Cơ Tuân lại khá “nhọ” khi bị tác giả Hồi Sênh hành hạ cho tới lúc kết và chỉ có được hạnh phúc trọn vẹn trong… ngoại truyện.  Nhưng bản thân Cơ Tuân lại không hề oán trách một lời. Chàng hiểu rằng có nhân ắt sẽ có quả. Kiếp trước A Vân vì chàng mà chờ đợi lâu như vậy, chịu nhiều đau khổ đến vậy mà kết cục vẫn bị chính chàng giết chết. Vậy nên kiếp này, dù phải chờ bao nhiêu năm chàng cũng sẽ chờ, dù khổ đau bao nhiêu chàng cũng sẽ kiên trì, dù cho có phải đánh đổi bằng mạng sống, chàng cũng bằng lòng. Đến cuối cùng, dù có bỏ lỡ bao nhiêu lần, những người thực sự yêu nhau vẫn sẽ tìm được nhau, khi hoa đào nở rộ. Thế nên dù truyện chưa hoàn edit và sẽ bị chủ nhà set pass nhưng chỉ cần bạn có chân tình thì vẫn sẽ chờ được đến ngày truyện hoàn thôi. Thế nhé! _____________ " ": Trích dẫn từ truyện được dẫn theo nhà edit và rv-er Review by #Linh_Hy Tần Bìa: #Họa Gian Phi ... Mời các bạn đón đọc Phế Hậu Xoay Người Ký của tác giả Hồi Sênh.