Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hương Sắc Khuynh Thành

“Một câu truyện báo thù cổ điển, nhưng báo thù chẳng phải là tất cả”   Thể loại : Hiện Thực – Đơn nữ chủ - Thương chiến – Đấu trí – Hài hước – Tình cảm. *** Ăn uống là để sống, muốn tiếp tục sống thì phải ăn no uống say, nói cầu kỳ một chút thì hương sắc vị hình đều không thể thiếu. Mặc dù ăn uống là để sống, nhưng sống không thể chỉ để ăn uống được, chơi bời và vui vẻ cũng không thể thiếu. Thánh nhân nói " Thực, sắc, tính dã". Giảng giải một cách thông tục thì đó là thánh nhân bảo chúng ta, ngoài ăn no uống say, đừng quên kiếm một em gái xinh đẹp bồi tiếp, có như thế thì ăn mới cao hứng, chơi mới khoan khoái, sống mới thư thái. Nói ngắn gọn đó chính là phẩm vị của Hương Sắc Khuynh Thành, nói một các cao nhã thì tổng kết lại một câu: Đó chính là cuộc sống. Hương Sắc Khuynh Thành là tác phẩm rất hoàn mỹ của Thường Thư Hân, nếu nói đánh giá cá nhân mình thì: - Hài hước 10 điểm - Tình cảm 10 điểm - Văn bút 10 điểm - Đấu trí 10 điểm Nếu nhất định phải kiếm một khuyết điểm thì tình cảm nam nữ chính quá đẹp, quá hoàn mỹ, gần đây khẩu vị hơi nặng, thích mấy truyện phải éo le máu chó kiểu phim Hàn tí mới đã. Đây cũng là truyện đơn nữ chủ đầu tiên của Lão Thường sau một loạt truyện NVC thường dính líu tới nhiều cô gái. Cũng là truyện mà fan Lão Thường tuyên bố Quỳnh Dao qua mà đọc xem viết tình cảm phải thế nào. *** Hương Sắc Khuynh Thành là truyện thể loại Hiện Thực, câu chuyện xoay quanh NVC Đơn Dũng và hai người anh em thân thiết, cả ba anh chàng sinh viên sắp tốt nghiệp Đh Lộ Châu, một trường đại học loại hai. Đơn Dũng, biệt danh Đản ca, cao ráo điển trai, là tình nhân trong mộng của vô số nữ sinh, có khí chất lãnh đạo thiên bẩm, lại hào phóng nghĩa khí là anh hùng trong phần đông mắt sinh viên. Nhưng với nhà trường thì đây là thứ đại họa cần dè chừng từng ly từng tý, y từng tổ chức mấy trăm sinh viên kéo lên cục giáo dục biểu tình im lặng, kéo đổ một giảng viên, vì ông ta tiếp thị sách cho sinh viên. Lôi Đại Bằng, biệt danh Lôi ca, Thiên Lôi ca, Lôi Ngốc … hắn là thằng ngốc bụng to chân teo, tham ăn lười làm lại còn xấu tới khó tin, xấu tới đặc sắc. Hắn nói chuyện gây sốc, không biết để ý tới cảm xúc của người khác, chẳng được ai ưa, là cơn đau đầu thường trực là thứ tai họa bất ngờ không ai đề phòng trước được cho cả phe ta và phe địch. Từng có thành tích tham gia diễn tập chống bạo động oánh ngất luôn cảnh sát chống bạo động. Nói tới độ nổi tiếng trong trường thì còn hơn Đản ca, đồng thời Lôi ca đi tới đâu nơi đó không bao giờ buồn tẻ, tự nhận là em nuôi của Đơn Dũng. Hắn ngốc nhưng nhà hắn giàu. Tư Mộ Hiền, biệt danh Hiền đệ, trắng trẻo nhỏ nhắn, là sinh viên chuyên cần học tốt đạo đức tốt, tâm lý, tinh tế, biết quan tâm tới người khác, sống tình cảm, yêu văn học. Nghe qua thì có vẻ là sinh viên ngoan ngoãn nhỉ, nhưng mà không, hắn thậm chí có tên trong hồ sơ cảnh sát, bị liệt vào dạng phải đề phòng, vì hắn có thể viết ra những áng văn chương chỉ trích thời cuộc làm người ta toát mồ hôi hột. Ba anh em sống chung phòng KTX, tính cách khác nhau, gia cảnh khác nhau, theo đuổi khác nhau, đến cả quan niệm yêu đương cũng chẳng hề giống. Thế nhưng bọn họ cùng chung đam mê ăn uống, bất kể là cá dưới nước, chim trên cây hay thú trong rừng, chỉ cần ăn được là không ngại bỏ công tốn sức kiếm về ăn. Cứ thế cả ba vừa ăn chơi vừa làm nhà trường giật thon thót trải qua 4 năm đại học, giờ tới khi sắp tốt nghiệp rồi, trong trường vui sướng lắm, vì nghĩ sắp tiễn ba thằng ôn thần ra họa hại xã hội. Nhưng với xã hội đó lại chẳng phải tin vui, cái thành phố nhỏ miền sơn cước yên bình hài hòa bao năm lại liên tiếp xảy ra những sự kiện chấn động không chỉ thành phố mà còn rúng động toàn tỉnh, khiến người ta phải tự hỏi, thứ ma quỷ nào vừa tới nhân gian thế? Tất nhiên chẳng có ma quỷ nào hết, chỉ có ba tên sinh viên vừa tốt nghiệp mà thôi. *** Tác giả Thường Thư Hân một quái kiệt hiếm có của làng văn học mạng, cái tên anh không được biết tới nhiều ở Việt Nam, nhưng chắc hẳn không ít độc giả biết tới Hắc Oa, Dư Tội, Đối Dịch, Hương Sắc Khuynh Thành... Thứ tự đọc truyện Lão Thường là: Hắc Oa - Dư Tội - Hương Sắc Khuynh Thành - Đối Dịch, tuy đọc riêng bất kỳ truyện nào cũng không hề gì. Mặc dù sau đó đang ở đỉnh cao sự nghiệp, Thường Thư Hân và tập đoàn Văn Duyệt xảy ra tranh chấp bản quyền dữ dội, hai bên kéo nhau ra tòa, phiên tòa kéo dài bốn năm. Kết quả không có gì bất ngờ, một tác giả sao chống nổi tập đoàn lớn như thế, Thường Thư Hân thua, thậm chí tập đoàn Văn Duyệt sở hữu tên Thường Thư Hân tận 15 năm sau khi anh chết, khiến Thường Thư Hân phải đổi tên sáng tác, làm sự nghiệp của anh ảnh hưởng nghiêm trọng. Thế nhưng bộ đôi Hắc Oa, Dư Tội là viên ngọc quý trong giới văn học mạng, Văn Duyệt chẳng thể vùi dập được. Thường Thư Hân từ nhỏ mê tiểu thuyết võ hiệp, anh thích nhất Vi Tiểu Bảo dưới ngòi bút của Kim Dung, vì thế Dư Tội trong lòng anh cũng là người bình thường như vậy, không muốn làm anh hùng, chỉ muốn sống sao cho không hối tiếc, sống hết mình, không thẹn với lòng mà thôi. Đi ra ngoài một chuyến, anh hiểu ra, không bằng cấp tử tế, không dễ tìm việc tử tế. Thường Thư Hân ra tù về Sơn Tây, anh tự học một năm, thi đỗ vào trường đại học địa phương, không thể không nói đây là kỳ tích vì thời đó đại học vẫn có giá lắm, không tràn lan như sau này, thi vào đại học không hề dễ.  *** Dù sao mùa xuân cũng là mùa tươi đẹp nhất trong năm, cảnh tượng vui tươi phơi phới có thể thấy rõ trong sân trường. Cáo biệt xuân hàn tiêu điều của thành phố phương bắc Lộ Châu, tựa hồ ngay cả ánh nắng cũng trở nên hết sức ấm áp, gió xuân phớt qua mặt mang theo hơi ấm, vuốt ve tán cây, mơn man bãi cỏ. Khu phòng học thi thoảng có tiếng đọc sách vang vang, trong không khí đậm tính học thuật, bãi cỏ qua mùa đông đã khôi phục sinh khí, cành cây mọc trồi non vươn thẳng ra đường xi măng đung đưa, lá xanh non tơ như những học tỷ học muội cởi bỏ trang phục mùa đông, đáng yêu làm người ta thương nhớ. Men theo con đường rợp bóng cây đi tới hết chính là khu phòng học chính của Học viện Lộ Châu, trước lầu là một bức tượng nhà tư tưởng, phần bệ bức tượng dùng tám chữ mà các trường kiểu sư phạm hay dùng: Đức cao làm thầy, lấy thân làm gương. Tiếng chuông tan học vang lên, âm thanh huyên náo bất ngờ dọa sợ mấy con chim sẻ trên bức tượng, chúng vỗ cánh bay đi. Đám sinh viên tràn ra từ những cánh cửa khiến trường học toàn một màu xanh đơn điệu tức thì tăng thêm không ít sắc thái. Mái tóc dài đen như mực tung bay, những chiếc khăn lụa hoặc vàng, hoặc trắng, hoặc lam lất phất. Đỏ, tím, hoặc phấn hồng là các sắc váy lay động, những cặp chân trắng trẻo tươi trẻ. Trong tiếng ríu rít thi thoảng xen lẫn tiếng cười đùa như chuông bạc, chẳng biết là thào luận nội dung bài vừa học hay là tán gẫu bí mật khuê phòng. Í, lẽ nào toàn là nữ sinh. Đúng thế đấy, đập vào mắt cơ hồ toàn là nữ sinh, lác đác có vài nam sinh cũng bị đủ loại sắc màu nhấn chìm rồi. Sự thực tiền thân của Học viện Lộ Châu là một trường sư phạm, tỉ lệ nam nữ mất cân bằng nghiêm trọng. Nghe nói là ở trường này người ta ít khi dùng từ "tán gái". Vì sao thế? Vì phe nữ đã giành được quyền chủ động, bị tán thường là nam sinh. Đã tan học, bước chân nhanh hơn, KTX, phòng học, nhà ăn, cuộc sống xoay quanh ba địa điểm này chưa từng thay đổi. Dòng người đổ về KTX, không lâu sau tràn ra, trong tay mỗi người thêm các loại khay cơm. Ktx nữ gần nhà ăn, bước chân nữ sinh lại càng vội vàng. Không vội không được, trong lòng đám nữ sinh đều hiểu, thức ăn trong nhà ăn giống nam sinh trong học viện, tới muộn là hết, không nhanh sao được? Cách hai tòa nhà là khu phòng ngủ nam sinh, lác đác mấy nhóm nam sinh từ KTX đi ra, rõ ràng so với đội ngũ nữ sinh thì kém không ít, huống hồ còn có một bộ phận căn bản không tới nhà ăn, túm năm tụm ba ra quán ăn nhỏ ngoài trường ăn một bữa. Kỳ thực đám nam sinh thường lấy thức ăn trong nhà ăn ra so với nữ sinh trong trường. Thế là sao? Số lượng không ít, chất lượng thì quá tệ ấy. Thôi, chả nói linh tinh nữa, học cả buổi sáng, đói thật rồi. Quán ăn lớn nhỏ bên ngoài ngon tới mấy cũng chẳng dung nạp được mấy nghìn người, nhà ăn lớn của trường học khó ăn tới mấy cũng không thiếu học sinh ăn cho qua bữa. Chứ còn không à, mấy nam sinh khoa sinh hóa về KTX muộn một bước, vẫn cầm khay cơm tới nhà ăn ăn tạm. Khi chạy từ trêu lầu xuống, vốn đang chạy nhanh, bất ngờ một anh chàng vóc dáng nhỏ nhắn kéo hai người bạn dừng lại, chỉ cách đó vài bước, bộ dạng trông rất vui vẻ lẫn bỉ ổi. Hai người còn lại cũng dừng bước theo, một người cao ráo cằm nhọn cười khẽ hỏi: “ Đó có phải là Thiên Lôi ca, thiên lôi cuồn cuộn của trường ta không?” Người nhìn thấy đầu tiên híp mắt cười, ba người hết sức ăn ý đem danh tiếng và người thật khớp với nhau, trong trường học kỳ nhân dị sĩ không ít, nhưng chả ai bằng Thiên Lôi ca. Nghe nói Thiên Lôi ca này tham gia diễn tập lại đánh chống khủng bố tới ngất xỉu, uống bia uống tới nôn rau máu. Ấy là toàn nghe mọi người nói, nhưng có lần đánh cược thua người ta giữa mùa đông còn mặc quần đùi chạy quanh KTX nữ, chuyện này thì rất nhiều người thấy. Ấy, thế vẫn chưa phải sốc nhất đâu, nghe nói người anh em này viết thư tình cho nữ sinh từ năm thứ nhất tới năm thứ tư. Ấy vậy mà ở nơi ra đường là gặp nữ sinh này lại chẳng có được một lá thư hồi âm. Cuối cùng nóng máu lên dám một tấm ảnh giữa hai KTX nữ kèm dòng chữ "cầu gái khai sáng". Ý tứ là anh đây buồn bã cô đơn, xin có gái tới tán tỉnh quấy rối. Về sau đúng là quấy rối không ít, có điều không phải gái, trừ đám nam sinh chơi trò ác còn có giáo viên các khoa đi tìm anh chàng tổn hại thuần phòng mỹ tục này nói chuyện. Vì sự kiện này mà Thiên Lôi ca được công nhận là lãnh thụ thanh niên ngu ngốc tân thời đại của Học viện Lộ Châu, bao nhiều năm không ai lay động được địa vị. Ba người từng bước tới gần, đều tâm ý tương thông, đoàn chừng định trêu chọc Thiên Lôi ca. Nghe đâu Thiên Lôi ca có chỗ hay, quan hệ với mọi người rất tốt, bất kể là quen hay không quen, ai bắt chuyện cũng cười. Hơn nữa đầu óc không đi theo đường lối không tầm thường, nếu không sao gọi là "Thiên Lôi", ý tứ là mở lời là gây sốc, thường nói những câu nổ lỗ tai người điếc. " Lôi ca, đang xem gì thế?" Mời các bạn mượn đọc sách Hương Sắc Khuynh Thành của tác giả Thường Thư Hân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Tài Tướng Sư - Đả Nhãn
Bạn có tin vào số mệnh? Bạn đã từng xem bói? Diệp Thiên, nhân vật chính trong Thiên Tài Tướng Sư  – một cậu bé tình cờ lạc vào núi gặp một vị đạo sĩ và bái sư học đạo. Sau một tai nạn, cậu phát hiện trong đầu mình có thay đổi lớn … cậu biết xem bói! Chuyện này là lành hay dữ với một cậu bé 10 tuổi? Mời các bạn cùng theo dõi bước chân của cậu bé này. Thiên Tài tướng sư hiện được 1417 người bầu chọn với tổng điểm 9,8. Truyện cũng thường xuyên đứng vị trí số 1, số 2 bảng xếp hạng Nguyệt phiếu qidian.com. Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Tướng Sư của tác giả Đả Nhãn.
Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng
Giới Thiệu: Một lần ngoài ý muốn, thân là một học sinh của một trường trung học hắn đã bị Thượng Đế bug ra một lỗi lớn, nhân sinh của hắn đã bị biến đổi, tất cả sẽ phát sinh như thế nào ? Quyền lực? Tiền tài? Mỹ nhân? "Một ngày nào đó, ta sẽ cho thế giới này vì ta mà run sợ !" - Bùi Đông Lai. Mời các bạn đón đọc Siêu Cấp Cường Giả của tác giả Phong Cuồng.
Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Mai Can Thái Thiếu Bính
Sách Nói Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi   Tên Ebook: Cô vợ Tổng giám đốc xinh đẹp của tôi  Tác giả: Mai Can Thái Thiếu Bính Thể Loại: Sắc Hiệp, Đô Thị, Văn học phương Đông Nguồn: metruyen.com Ebook: www.dtv-ebook.com   Ebook Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Giới Thiệu: Một anh chàng tốt nghiệp thạc sỹ chuyên ngành quản lý marketting đại học Harvard, tinh thông tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Ý, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Đức, tiếng Nhật thậm chí cả tiếng Việt Nam và Thái Lan…. đánh nhau, giết người là thành thạo nhất! Nói đến công nghệ cao cũng biết một chút, làm máy bay chiến đấu, xe tank, chơi súng ống… cũng coi như là kha khá. Nhưng lại là một anh chàng bán thịt dê xiên nướng trên vỉa hè. Một cô nàng là tổng giám đốc của Công ty Quốc Tế Ngọc Lôi – một trong những công ty hàng đầu thế giới về lĩnh vực mỹ phẩm và thời trang. Xinh đẹp nhất nhì Trung Hải và lạnh lùng băng giá cũng nhất nhì Trung Hải. Nhưng tuổi đời chưa quá 20. Số phận đã khiến hai người trở thành vợ chồng chỉ sau một đêm có những phút giây điên cuồng bên nhau! Và từ đó, câu chuyện của chúng ta bắt đầu… Hoa Hạ, vào những năm mà kinh tế xã hội đang phát triển ầm ầm, các công nghệ hiện đại không ngừng được cải tiến, thì ở đâu đó trong xã hội vẫn tồn tại những thế lực kỳ bí, những phe phái hắc ám và những tổ chức xã hội đen xuyên quốc gia. Một chàng trai mang trong mình chiếc nhẫn Minh Vương trong truyền thuyết, có thể khơi dậy sức mạnh của 12 vị thần vĩ đại trong truyền thuyết núi Olympus – nơi hội tụ của những sức mạnh tối cao nhất như thần Ares (Thần chiến tranh), thần Venus (Thần tình yêu), thần Apollo (Thần mặt trời), thần Artermis (Thần săn bắn), thần Poseidon (Thần Biển) xuất hiện… Trở về nước sau nhiều năm bôn ba nơi xứ người với ý định sống một cuộc sống phóng đãng qua ngày bằng việc bán thịt dê xiên nướng… nhưng số phận đẩy đưa Dương Thần gặp và kết hôn với Lâm Nhược Khê, để rồi từ đây bức màn bí mật về con người thật của hắn dần dần được hé mở qua các pha đánh đấm li kỳ, các màn “biểu diễn” ngoạn mục cùng với các…. cảnh nóng bỏng rát bên các mĩ nữ không biết từ đâu kéo đến vây quanh cuộc sống của Dương Thần. Mời các bạn đón đọc Cô vợ Tổng giám đốc xinh đẹp của tôi của tác giả Mai Can Thái Thiếu Bính.
Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Nhai
Lãng tử Vương Quốc Hoa được ông trời cho cơ hội sống lại, một cơ hội lựa chọn xuất hiện trước mắt Vương Quốc Hoa sẽ chọn như thế nào? Tiếp tục lựa chọn như trước hay chọn con đường phát triển khác?   Các bạn đã từng đọc truyện Sĩ Đồ Phong Lưu, Phù Diêu là tác phẩm tiếp theo của cùng tác giả Đoạn Nhận Thiên Nhai. Truyện xếp thứ hạng cao trên trang qidian, trong top 20 hàng tháng. *** Đại học F có lịch sử khá lâu đời vì thế trong sân trường có rất nhiều cây, trời nóng ngồi ở đây ngắm nhìn da thịt các cô gái đi lại trên đường là sở thích đặc biệt của các nam sinh, trong đó có một sinh viên con nhà nông dân - Vương Quốc Hoa. Đặt mông ngồi trên tờ báo ngồi dưới tán cây nhìn các vòng eo có kích thước khác nhau và cặp mông lắc lư khác, Vương Quốc Hoa vẫn không hiểu nổi sao mình đang ở năm 2010 lại về đến năm 1994. Một người đàn ông 40 tuổi suốt ngày ở quán bar tán gái không chịu kết hôn là đáng xấu hổ, một tên được gọi là "Bạch cốt tinh" tán gái càng đáng xấu hổ hơn. Vấn đề là nửa tiếng trước Vương Quốc Hoa bị một tên lừa gạt đánh cho một gậy vào đầu, tỉnh lại hắn thấy mình ở đây. 16 năm sau nơi này đã khác hẳn, trường đại học được chuyển đi nơi khác, khu đất với nhiều cây xanh này được giới kinh doanh bất động sản mua lấy và xây dựng biệt thự cao cấp. Kiếp trước Vương Quốc Hoa từ chối việc về quê là xã Bàn Sơn, huyện Nam Sơn làm một tên nhân viên bình thường mà chọn ở lại Thượng Hải làm một nhân viên kinh doanh, sau đó dần tích lũy được tài chính và thành lập công ty của riêng mình. Học lấy thành tích theo Vương Quốc Hoa thấy là vô nghĩa. Bốn năm học nếu không phải vì học bổng thì Vương Quốc Hoa căn bản không cần thành tích cao. Trong bốn năm đó Vương Quốc Hoa ngoài việc đi học, thời gian rảnh hắn dành chủ yếu để đi làm thêm. Ai bảo bố mẹ hắn nghèo chứ. Mặc dù bố mẹ hắn chấp nhận vất vả để gửi tiền lên nhưng hắn làm con không thể ích kỷ. Hắn phải đi làm, lúc ra trường lại không muốn xa sự phồn hoa của thành thị nên ở lại. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Trong kiếp trước bố bị bệnh mất mà hắn không thể về gặp ông đã làm hắn rất hối hận. Nếu có cơ hội sống lại thì sẽ phải đổi cách sống. Ngồi tại chỗ gần tiếng, Vương Quốc Hoa xoay lưng đứng lên từ từ đi về phía hiệu sách trước cổng trường. Đây là hiệu sách bên ngoài thì bán, trong thì mua, ở quầy còn bày một máy bán xổ số. Cô gái bán hàng không có nghiệp vụ cho mấy, khách đến không chào mà ngồi đó cứ lấy gương ra soi. Vương Quốc Hoa nhìn lịch trên tường thấy đã là 12/6 dương, 4/5 âm, mai là tết Đoan Ngọ? Vương Quốc Hoa nhớ lại một chuyện, đó là trước tết đoan ngọ ở trước cửa hàng sách này có tai nạn xe. Một chiếc xe máy chạy tới đâm vào một cô gái từ hiệu sách đi ra. Vương Quốc Hoa không nhớ nổi tên cô gái đó. Đồng hồ trên tường đã là 3h35 phút chiều, Vương Quốc Hoa thở dài một tiếng. Hắn chỉ chỉ nhớ cô gái đố mặc váy trắng còn đâu không nhớ gì cả. Nhân viên bán hàng thấy có khách ngoài cửa nên dừng việc lặn trứng cá. Cô ta lười biếng nói: - Mua gì? - Cho bao thuốc. Vương Quốc Hoa gần như theo thói quen nói ra nhưng hắn mới nhớ bây giờ mình hình như còn chưa hút thuốc. - Này. Bao thuốc được ném tới, Vương Quốc Hoa cũng theo thói quen sờ sờ túi quần nhưng không sờ được ví. Lúc này Vương Quốc Hoa thấy một cô gái mặc váy trắng từ bên trong đi ra trông như một đóa hoa sen trắng. Sở Sở không thích tiểu thuyết tình cảm vì nó lúc nào cũng có đoạn khóc lóc sướt mướt, cô đi thuê sách cho bạn thân cùng phòng - Lưu Linh. - Bạn kia xin dừng bước. Sở Sở đứng lại nhìn theo tiếng gọi. Sở Sở rất bất ngờ thấy một khuôn mặt vừa quen vừa lạ. Đối phương mặc bộ quần áo chỉ đáng 10 đồng, dưới chân là đôi giày thể thao đã cũ. Vương Quốc Hoa này cứ mùa hè là ăn mặc như thế này. Nói là quen là vì thành tích của Vương Quốc Hoa ở toàn khóa luôn đứng thứ nhất. Mặc dù là môn triết người này cũng đứng đầu, bốn năm từ lúc hắn vào học đến giờ chưa bao giờ thay đổi. Nói lạ là hắn chưa bao giờ nói gì với mình. Xx vốn rất tự tin vào vẻ đẹp của mình, vậy mà hắn không bao giờ chú ý đến cô. Sở Sở nói: - Bạn gọi tôi? - Có thể cho mình mượn 10 đồng không? Nhìn nụ cười sáng lạn trên khuôn mặt hắn, mặt hướng lên trên khi nói chuyện Sở Sở có chút bất ngờ. Trong ấn tượng của cô thì hắn hay cúi đầu, cũng không chủ động nói chuyện với bạn gái chứ đừng nói là vay tiền, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc từ phía tây? Đúng, hắn hình như hắn không biết tên mình. Nếu chỉ là muốn làm quen thì vay tiền là lý do kém nhất, xem ra hắn đúng là thiếu 10 đồng. Thấy Vương Quốc Hoa đứng trước máy xổ số, Sở Sở cầm ví lấy ra 10 đồng rồi thuận miệng hỏi: - Bạn mua xổ số? Sở Sở thực ra cũng thấy trong tay Vương Quốc Hoa có 200 tệ. - Ừ, sắp tốt nghiệp, bốn năm theo quy củ sắp qua nên tôi thấy nên thoải mái một phen. Vì thế đi mua thuốc cũng tiện mua một trăm hy vọng cho mình nhưng không đủ tiền. Vương Quốc Hoa nói xong rồi đưa tiền cho nhân viên bán hàng: - Cho xổ số hy vọng một trăm. Vương Quốc Hoa rất tùy ý ấn máy quay và được số. Một trăm hy vọng, cách nói thú vị đó. Hơn nữa mua bao thuốc cũng là để thoải mái ư? Sở Sở thầm em mình năm 16 tuổi đã hút thuốc rồi. - Ừ, đây là xổ số của cậu. Nhân viên bán hàng rất khó chịu nói. Vương Quốc Hoa quay đầu lại thì thấy một cảnh làm người ta sợ hãi. Một chiếc xe máy lao vút tới, tên lái xe đang quay đầu lại hôn môn cô gái phía sau. Sở Sở đang đứng ngây ra đó không có phản ứng gì. Vương Quốc Hoa không hề do dự lao tới trước ôm eo Sở Sở lao sang bên. Vù một tiếng, chiếc xe Honda gần như lao sát người Vương Quốc Hoa. - Ha ha, xem thằng ranh kia bị dọa sợ rồi kìa. Tên lái xe cười phá lên và chạy. Vương Quốc Hoa theo thói quen giơ ngón giữa về phía đối phương: - Cháu, sớm muộn gì mày cũng ngã chết. Vương Quốc Hoa chỉ muốn phát tiết một chút nhưng không ngờ xe máy đằng trước lảo đảo đâm vào cây ven đường, hai người trên xe bay ra. Vương Quốc Hoa không nhịn được lấy tay che mắt kêu lên: - Mẹ nó chứ, không linh nghiệm như vậy sao? - A, đau chết tôi. Phía sau vang lên tiếng kêu, Vương Quốc Hoa vội vàng quay đầu lại. Sở Sở lúc này trông khá đáng thương, sách rơi không nói, mông cũng ngồi xuống đường. Thấy Vương Quốc Hoa, Sở Sở trừng mắt nhìn, giơ tay phải lên nói: - Cậu muốn mưu sát à. Vì mười đồng mà làm vậy sao? Vô số kinh nghiệm kiếp trước nói cho Vương Quốc Hoa biết nói lý với phụ nữ là ngu xuẩn. ... Mời các bạn đón đọc Phù Diêu của tác giả Đoạn Nhận Thiên Nhai.