Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khí Đạo - Lục Lưu

LỤC LƯU

KHÍ ĐẠO

Dịch giả: HOÀNG MỘNG KHÁNH Với sự cộng tác của HOÀNG THÁI

VÀI LỜI VỚI BẠN ĐỌC

Khí tồn tại ra sao?

Thế nào gọi là Đạo?

Luyện công phải thế nào?

Từ xưa đến nay trên đất Thần Châu, biết bao nhà, biết bao người đã khổ công, dụng tâm đưa ra nhiều nhận định. Thật đúng là trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở. Tuy vậy quan điểm của mỗi nhà mỗi khác ai cũng chỉ nói về cái mình cho là đúng. Cái đúng - cái chưa đúng, sự linh hoạt dung hợp - sự gán ghép khiêm cưỡng, cái thật - cái giả, sự cởi mở - sự cố chấp.. đan xen vào nhau, khiến người đọc ngày nay thật bối rối khi nghiên cứu nền văn hoá cổ Trung Hoa. Trong bối cảnh đó, tiên sinh Lục Cẩm Xuyên đã dồn hết tâm huyết, ngụp lặn trong biển sách để đãi cát tìm vàng, tìm cái chân cái trọng, phân loại các học thuyết đồ sộ, để mở mang, làm rõ đại ý của các bậc tiền bối. Có thể nói cuốn sách này đã được ông “trực lọc huyết tinh viết văn chương”, nên giá trị của nó vô cùng độc đáo. Trong bối cảnh hiện nay, phong trào khí công của Việt Nam đang phát triển và muốn khẳng định bản sắc của mình thì sự ra mắt của cuốn sách lại càng cần thiết, bởi về lý, ai cũng biết luyện khí mà không rõ Đại Đạo (Mục Tiêu Lớn) thì lợi sẽ bất cập hại.

Khí Đạo là một rong những tác phẩm nổi tiếng, có thể nói là một viên ngọc trong “Tủ sách văn hoá cổ truyền Trung Hoa”, do NXB Thượng Hải xuất bản năm 1994. Chỉ sau 6 tháng, sách đã được giới khí công Trung Quốc rất hâm mộ. Chẳng những thế, ngay sau đó, loạt sách đầu tiên mang sang Nhật đã bán hết ngay và được các nhà khí công tên tuổi của Nhật Bản đánh giá rất cao.

Nhìn vào kho từ vựng Hán - Việt, những từ khí chất, khí khái, hào khí, dũng khí, khí thế, phong khí, khẩu khí, linh khí, khí hậu, khí tiết, văn khí, kiếm khí… cho chúng ta thấy, từ xa xưa người Đông Phương đã biết, khí là một cái gì đó tồn tại và phát huy tác dụng cụ thể trên tất cả các mặt hoạt động của con người. Có người nói thật chí lí, ai đã biết khí thì thấy đâu đâu cũng là khí. Vì vậy tác giả đã đưa ra một nhận định rất sâu sắc: “Khí vừa là cầu nối giữa hư không và thực thể, giữa vật chất và tinh thần, giữa sinh ra và mất đi, vừa là cầu nối giữa thời gian và không gian, giữa vĩnh hằng và biến hoá, giữa vạn hữu và nhất vô; tức là tất cả mọi hiện tượng hữu hình, vô hình của thế giới bao la, mà ngày nay chúng ta có thể nhận biết được, đều có liên quan đến khí. Vì thế khí học có thể được xem là Đại Đạo”. 

Đọc “Khí Đạo”, ta thấy như được đọc tất cả các văn bản cổ xưa của nhiều triều đại nói về khí học trên nhiều lĩnh vực khác nhau; lời và ý của tác giả tuôn trào, đan lồng vào lời và ý của cổ nhân, khiến người đọc tưởng như đang ngồi nghe một cuộc đàm đạo sôi nổi vô tiền khoáng hậu. Những lời bàn, những lời phê thật tự nhiên, hàm súc uyên ảo, nhiều ý tưởng kỳ lạ, sáng tỏ đến mức người đọc không hiểu tại sao lại đơn giản như vậy. Những cái lạ cái hay đều thuộc về tác giả, còn cát sạn trong sách này đều do trình độ thấp kém của người dịch gây ra, xin bạn đọc lượng thứ và chỉ bảo. 

“Khí Đạo” gồm hai phần lớn: Luận thuyết về khí học và Đại triết khí đạo của Thái cực môn. 

Đọc phần đầu đã rất lý thú, vì phạm vi tác giả bàn thật rộng rãi, sâu sắc, những ai đã bước chân vào con đường tu dưỡng đều có thể thấy những ấu trĩ của mình và vận dụng để nhận thức lại về khí học. Trong những trường hợp như thế, thật thích đáng khi dùng thành ngữ “Vén mây mù mà thấy trời xanh”. Đặc biệt phần thứ hai lại càng quí giá gồm những quy tắc, nguyên lý về nhận thức, về tập luyện tu dưỡng của Thái cực môn (một trong 5 môn phái bí truyền không dạy ra ngoài của Đạo gia), được viết rất cô đọng mỗi lời nói mỗi chữ đều là tâm huyết của tác giả. Ba trăm bài mục hàm súc có giá trị chỉ đạo thực hành rất to lớn đối với bất cứ ai đã nhập môn khí công nhưng lại muốn đi đúng, đi xa trên con đường Khí Đạo. 

Chúng tôi chỉ mong rằng bản dịch sẽ đưa lại một ngọn gió mát lành góp sức vào phong trào khí công rộng lớn sau này của Việt Nam, góp phần kiện toàn thân tâm cho dân tộc mình. Có công pháp phong phú chân truyền biết đường lối chân chính trong luyện công, chúng ta sẽ có con người hoà khí, dung thông với thiên nhiên rộng lớn, đất nước sẽ có những điều chúng ta vẫn mong chờ… 

Xuân Mậu Dần

HOÀNG THÁI

Người chia xẻ:  Nhất Tâm

Người chia xẻ: 

Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

PDF Lữ Tổ Bách Tự Bi - Lã Động Tân -Trương Tam Phong chú - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ
LỮ TỔ BÁCH TỰ BITác giả: Lữ Động Tân Chú: Trương Tam Phong Giải: Lục Tây Tinh LữĐộng Tân hiệu là Thuần Dương, là một trong Bát Tiên. Đây là bài được Lữ Thuần Dương dùng kiếm khí khắc trên vách đá Lư Sơn, tóm tắc diệu đạo tu chân, để quảng độ kẻ hữu duyên.Người chia xẻ: Nhất TâmNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}
PDF Lữ Tổ sư tam ni y thể thuyết thuật - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ
Lữ Tổ sư tam ni y thế thuyết thuậtLong Môn đệ bát giới tử Hoàng Thủ Trung đềLong Môn đệ cửu đại giới tử Đào Thái tậpĐệ thập nhất đại Mẫn Nhất Đắc cẩn sơĐệ thập nhị đại Thẩm Dương Nhất cung giáoTựaVăn là để tải Đạo, tôi nghe văn này của thế gian lâu rồi. Nhớ lúc còn trẻ, được hầu Đông Li lão sư ở Đồng Bách Sơn. Thầy là người Tần Thiên, tuổi đã hơn 110, họ Cao. Chiết Mân tổng chế Cao Công, là đồng tông với thầy, tuần biên qua núi, lấy Tam Ni Y Thế nói với thầy. Thầy nói: - Tôi từng thấy nội biên Quỹ Trung Thư1 của tiên sinh Vương Dương Minh, môn nhân của ông ấy là Vương Long Khê khắc in truyền đời, là Đại Đạo lấy thân trị thế của Hi Hoàng; lại từng nghe bậc trú thế thần tiên Lí Nê Hoàn, môn hạ tôi là Thẩm Nhất Bỉnh, từng gặp ba lần, Nhất Bỉnh thường lấy hai chữ Tam Ni, hỏi Nê Hoàn, Nê Hoàn đáp: “Đạo này truyền từ Hi Hoàng, Trọng Ni, Mâu Ni, Thanh Ni tam đại thánh nhân, xiển minh để lập giáo, đồ đệ của ba ngài thuật riêng rẽ con đường nhập môn, tụ tập thành một cuốn, hoặc gọi là Thuyết Thuật, hoặc gọi là Tâm Truyền, hoặc gọi là Công Quyết, hoặc gọi là Công Dụng”. Nay đã thất lạc vậy.” Người chia xẻ: Nhất TâmNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}
PDF Nhập Dược Kính - Ngũ Đại Thôi Hi Phạm soạn - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ
入药镜NHẬP DƯỢC KÍNH五代 崔希范撰Ngũ Đại Thôi Hi Phạm soạn Người học đạo, đầu tiên rất cần biết Dược Tổ, cái gọi là Dược Tổ ấy là Khí của Hồng Mông lúc mới phân, Đan gia gọi là Tiên Thiên Chân Ất Chi Khí là vậy. Việc sản ra nó thì có dòng nguồn, sinh ra nó thì có thời có tiết, thái nó thì có phân lượng; có pháp độ, đắc nó mà dùng, lấy nó kết hợp với Kỷ Hống, thì về sau Hoàn Đan có thể thành, mà việc thần tiên cũng có thể xong vậy. Vì Tiên Thiên Dược Tổ, nguyên là vật cũ của ta, từ sau khi khiếu thông, nhật nguyệt biến hóa nó mà rơi vào Hậu Thiên, cho nên trong Dương hàm chứa Âm, vì vậy chất của nó chẳng cứng rắn, thế nên chẳng thể tồn tại lâu dài. Thánh Nhân biết nó như vậy, nên trong các thứ Đồng Loại Hỗ Tàng (trong cùng loại mà tàng trữ lẫn nhau) cầu lấy cái gọi là Tiên Thiên Chân Ất, trộm lấy cơ đó mà nghịch dụng nó, Đan Kinh gọi là Thủ Khảm Điền Li; Lưu Mậu Tựu Kỷ; Thôi Tình Hợp Tính, mục đích không ngoài việc đó. Đã kết hợp với thân ta, thì những cái gọi là Hậu Thiên trong ta cũng cùng nó trộn lẫn hòa tan vào nhau, như quân thần khánh hội, phu phụ hài ngẫu (vợ chồng hòa đôi), hoan hân giao thông (vui vẻ mà giao...), sướng mĩ hòa vui, chẳng nói cũng biết, nên nói “tự say”. “Tham Đồng Khế ” nói: “Đầy tràn như ao đầm mùa xuân, nước chảy như băng tan”. “Thúy hư thiên” nói: “Tinh Thần ngầm kết hợp lúc Khí về, xương thịt dung hòa cũng chẳng hay”. Chẳng phải đã thật sự đạt đến một trình độ nào đó, thì chẳng đủ để nói điều này.Người chia xẻ: Xích LongNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}
PDF Xung Hư Chân Kinh - Liệt Tử - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ
LIỆT TỬ - XUNG HƯ CHÂN KINH沖虛真經 - 列子沖虛真經:《沖虛真經》即《列子》,戰國時列禦寇著。唐玄宗於天寶元年詔封列子為「沖 虛真人」,尊其書為《沖虛真經》。道教奉為「四子」真經之一。該書多為寓言故事,大旨 宣揚道家清虛無為思想。 Sách Liệt Tử còn được tôn xưng là Xung Hư Chân Kinh, tương truyền do một người thuộc phái đạo gia là Liệt Ngự Khấu (430-349 trước CN).Liệt Ngự Khấu, sinh khoảng năm 430 (Khảo Vương) mất khoảng 349 (Hiển Vương) đời nhà Chu (TQ) soạn ra, nhưng truyền thuyết này còn bị đặt nhiều nghi vấn. Có lẽ nó là một công trình của tập thể nhiều thế hệ, đến đời Tấn (thế kỷ IV) được Trương Trầm sưu tập và chú giải, tôn là một kinh quan trọng của "Tứ Tử" . Bản lưu truyền đến nay gồm 8 thiên, trình bày tư tưởng Đạo gia qua nhiều truyền thuyết, huyền thoại, ngụ ngôn… có ý nghĩa hàm súc, tế nhị.Người chia xẻ: Nhất TâmNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}