Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khí Đạo - Lục Lưu

LỤC LƯU

KHÍ ĐẠO

Dịch giả: HOÀNG MỘNG KHÁNH Với sự cộng tác của HOÀNG THÁI

VÀI LỜI VỚI BẠN ĐỌC

Khí tồn tại ra sao?

Thế nào gọi là Đạo?

Luyện công phải thế nào?

Từ xưa đến nay trên đất Thần Châu, biết bao nhà, biết bao người đã khổ công, dụng tâm đưa ra nhiều nhận định. Thật đúng là trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở. Tuy vậy quan điểm của mỗi nhà mỗi khác ai cũng chỉ nói về cái mình cho là đúng. Cái đúng - cái chưa đúng, sự linh hoạt dung hợp - sự gán ghép khiêm cưỡng, cái thật - cái giả, sự cởi mở - sự cố chấp.. đan xen vào nhau, khiến người đọc ngày nay thật bối rối khi nghiên cứu nền văn hoá cổ Trung Hoa. Trong bối cảnh đó, tiên sinh Lục Cẩm Xuyên đã dồn hết tâm huyết, ngụp lặn trong biển sách để đãi cát tìm vàng, tìm cái chân cái trọng, phân loại các học thuyết đồ sộ, để mở mang, làm rõ đại ý của các bậc tiền bối. Có thể nói cuốn sách này đã được ông “trực lọc huyết tinh viết văn chương”, nên giá trị của nó vô cùng độc đáo. Trong bối cảnh hiện nay, phong trào khí công của Việt Nam đang phát triển và muốn khẳng định bản sắc của mình thì sự ra mắt của cuốn sách lại càng cần thiết, bởi về lý, ai cũng biết luyện khí mà không rõ Đại Đạo (Mục Tiêu Lớn) thì lợi sẽ bất cập hại.

Khí Đạo là một rong những tác phẩm nổi tiếng, có thể nói là một viên ngọc trong “Tủ sách văn hoá cổ truyền Trung Hoa”, do NXB Thượng Hải xuất bản năm 1994. Chỉ sau 6 tháng, sách đã được giới khí công Trung Quốc rất hâm mộ. Chẳng những thế, ngay sau đó, loạt sách đầu tiên mang sang Nhật đã bán hết ngay và được các nhà khí công tên tuổi của Nhật Bản đánh giá rất cao.

Nhìn vào kho từ vựng Hán - Việt, những từ khí chất, khí khái, hào khí, dũng khí, khí thế, phong khí, khẩu khí, linh khí, khí hậu, khí tiết, văn khí, kiếm khí… cho chúng ta thấy, từ xa xưa người Đông Phương đã biết, khí là một cái gì đó tồn tại và phát huy tác dụng cụ thể trên tất cả các mặt hoạt động của con người. Có người nói thật chí lí, ai đã biết khí thì thấy đâu đâu cũng là khí. Vì vậy tác giả đã đưa ra một nhận định rất sâu sắc: “Khí vừa là cầu nối giữa hư không và thực thể, giữa vật chất và tinh thần, giữa sinh ra và mất đi, vừa là cầu nối giữa thời gian và không gian, giữa vĩnh hằng và biến hoá, giữa vạn hữu và nhất vô; tức là tất cả mọi hiện tượng hữu hình, vô hình của thế giới bao la, mà ngày nay chúng ta có thể nhận biết được, đều có liên quan đến khí. Vì thế khí học có thể được xem là Đại Đạo”. 

Đọc “Khí Đạo”, ta thấy như được đọc tất cả các văn bản cổ xưa của nhiều triều đại nói về khí học trên nhiều lĩnh vực khác nhau; lời và ý của tác giả tuôn trào, đan lồng vào lời và ý của cổ nhân, khiến người đọc tưởng như đang ngồi nghe một cuộc đàm đạo sôi nổi vô tiền khoáng hậu. Những lời bàn, những lời phê thật tự nhiên, hàm súc uyên ảo, nhiều ý tưởng kỳ lạ, sáng tỏ đến mức người đọc không hiểu tại sao lại đơn giản như vậy. Những cái lạ cái hay đều thuộc về tác giả, còn cát sạn trong sách này đều do trình độ thấp kém của người dịch gây ra, xin bạn đọc lượng thứ và chỉ bảo. 

“Khí Đạo” gồm hai phần lớn: Luận thuyết về khí học và Đại triết khí đạo của Thái cực môn. 

Đọc phần đầu đã rất lý thú, vì phạm vi tác giả bàn thật rộng rãi, sâu sắc, những ai đã bước chân vào con đường tu dưỡng đều có thể thấy những ấu trĩ của mình và vận dụng để nhận thức lại về khí học. Trong những trường hợp như thế, thật thích đáng khi dùng thành ngữ “Vén mây mù mà thấy trời xanh”. Đặc biệt phần thứ hai lại càng quí giá gồm những quy tắc, nguyên lý về nhận thức, về tập luyện tu dưỡng của Thái cực môn (một trong 5 môn phái bí truyền không dạy ra ngoài của Đạo gia), được viết rất cô đọng mỗi lời nói mỗi chữ đều là tâm huyết của tác giả. Ba trăm bài mục hàm súc có giá trị chỉ đạo thực hành rất to lớn đối với bất cứ ai đã nhập môn khí công nhưng lại muốn đi đúng, đi xa trên con đường Khí Đạo. 

Chúng tôi chỉ mong rằng bản dịch sẽ đưa lại một ngọn gió mát lành góp sức vào phong trào khí công rộng lớn sau này của Việt Nam, góp phần kiện toàn thân tâm cho dân tộc mình. Có công pháp phong phú chân truyền biết đường lối chân chính trong luyện công, chúng ta sẽ có con người hoà khí, dung thông với thiên nhiên rộng lớn, đất nước sẽ có những điều chúng ta vẫn mong chờ… 

Xuân Mậu Dần

HOÀNG THÁI

Người chia xẻ:  Nhất Tâm

Người chia xẻ: 

Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

PDF Nữ Đan hợp biên - Ngô Thái Loan tiên cô - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ
Nữ đan hợp biênNgô thái Loan tiên cô Tâm như nhất phiến ngọc hồ băngVị hứa tiêm trần bán điểm xâmMai khước ngọc hồ toàn bất quảnDao thai trực thượng tối cao tằng.Tâm như miếng băng trên hồ ngọc, chưa từng bị một điểm trần xâm, gió thổi bụi mù hồ ngọc vẫn mặc kệ, thì lên thẳng tầng cao nhất của Dao đài.Sủng nhục vô kê hà dụng tranhPhù vân bất ngại nguyệt quang minhNhâm hô ngưu mã câu kham ứngKhẳng phóng tiêm ai nhập ý thành.Vinh nhục chẳng có căn cứ, cơ sở, cớ sao còn tranh đấu. Phù vân không thể cản được mặt trăng sáng. Dốc lòng thành gọi ngưu mã đều chịu ứng, khá xuất trần ô mà nhập vào thành ý.Thân cư thành thị tính cư sơnKhôi lỗi tràng trung sự đẳng nhànNhất tọa hư di tàng giới tửĐại thiên văn tự tổng kham sanThân ở chốn phồn hoa đô thị còn tính ở trên núi, dù có ở giữa đám Tượng gỗ cũng đựoc nhàn hạ. Một khi tàng Chủng tử ngồi trọn trong hư không, ngàn vạn sách vở không còn cần nữa.Người chia xẻ: Xích LongNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
PDF Tỏa Ngôn Lục - Thái Hư Ông truyền miệng - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ
Tỏa Ngôn Tục Thái Hư Ông truyền miệng Lục Liễu Khê kính cẩn khắc in Mẫn Nhất Đắc cung kính thuật Tiết Tâm Hương cung kính hiệu đính Cổ triết có nói rằng: - Tu luyện có tam thừa, mà luyện pháp chỉ có ba phép. Ba phép là thế nào? Ngay thẳng thể, trống rỗng tâm, chân thật niệm. Ba câu này là thấu suốt từ đầu đến cuối của Song Tu Gia, một phút một giây, không được bỏ sót, việc tăng giảm công pháp, lại cần tự thẩm xét mà duy trì. Cái mà Đan Thư viết, chẳng qua là khẩu quyết bồi dưỡng Mệnh, mà thi hành quý ở đắc trung, rồi luyện thì cần hợp thời. Nên một năm thì có Nhị Chí, một tháng thì có Sóc Vọng, một ngày thì có Tý Ngọ, thể thì có Khí Cơ tự nhiên, hiện hữu cảnh tượng khác nhau, mà Hỏa Hậu gửi ở đấy. Xét đến chỗ bí yếu, chẳng qua là thăng giáng phóng thu mà thôi; lợi hay hại, chẳng qua là miễn cưỡng hay tự nhiên, thấu triệt hay bế tắc, cùng với làm theo chính xác hay là nghi ngờ mà thôi.Người chia xẻ: Xích LongNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Quan Khiếu yếu chỉ - Như thị ngã văn [PDF]
Như Thị Ngã Văn (Quan Khiếu Yếu Chỉ)(Chiếu theo những gì ta được nghe)Vô Danh thụ, Thiên Thủy Tử chép lại, Mẫn Nhất Đắc Tiểu Cấn cẩn thận hiệu đính Viết "Chiếu theo"(Như thị), là được truyền thụ công quyết vậy. Viết "Ta", tự nói mình là người vô danh. Viết "được nghe", nghĩa là hiểu rõ khẩu truyền. Thụ đạo mà ẩn danh, phẩm chất cao nhưng lại vô cùng khiêm tốn. Đắc được thể của tĩnh mà thông suốt vậy, tiên đạo nhân đạo, phân tích rõ ràng. Sách này dẫn ra nhiều chỗ tiêu biểu của tổ Nê Hoàn Lý Ông phái ta, ngờ rằng trước tác từ Tây Xuyên Trần Ông khẩu truyền. Vậy thì Thiên Thủy Tử, có lẽ chính là ẩn hiệu của Khâm Lưu Quách Ông, tàng tinh nghĩa của Tập Khảm Quyết chăng! Huống hồ trong sách có ghi "tông ta thuộc Đông Hoa", lại thuyết "Trai Tâm Tập Khảm Quyết", mà lại viết "Tổ Phỏng – Phỏng theo lời Tổ", thì sách này do môn hạ Trần Ông biên soạn không còn nghi ngờ nữa. Tiếc rằng bản hiệu đính không phải Thiên Thủy chép tay, cho nên nhiều sai lỗi, nay thể theo Tâm tức mà hiệu đính, cũng vì tông ta một nhà. Năm Đạo Quang ngày Quý Tị, hậu học Mẫn Nhất Đắc cẩn thận viết bạt tại Kim Cái Chi Thư Ẩn Lầu.Người chia xẻ:  Người chia xẻ: Xích LongNhóm:  Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia Nhóm: 
Đan Đạo Chỉ Nam - Kinh thư Đạo gia
Đệ nhất chương: Nói rõ Huyền Quan Nhất KhiếuTiết thứ nhất: Đại Đạo thuyết (theo ngoại thiên cơ trình bày Huyền Quan Nhất Khiếu)Đan Đạo học Trung Hoa lý luận cho rằng, một loại trạng thái thiên địa vũ trụ trước khi chưa sinh gọi là Hồng Mông. Khí hậu nhân uân, đều chưa thành. Lại danh Thái Ất, có người nói rằng: Hỗn Độn, Vô Cực, đây chính là bắt đầu của chưa bắt đầu (vị thủy chi thủy). Một trạng thái này có thể xưng là vũ trụ Tiên Thiên, cũng chính là Lão Tử nói tới: "Có vật hỗn thành, sinh trước thiên địa, độc lập mà không thay đổi, vận hành mà không mệt." đối với trạng thái nhân uân vận nhưỡng này đến thời cơ nhất định, hỏa hậu đầy đủ, giữa hoảng hốt yểu minh sản sinh một "Tín", gọi là Tiên Thiên Nhất Khí. Như thế, Nhất Khí (炁) này xao động, mà sinh Thái Cực, phân âm dương, hoá sinh vạn vật. Chính như quốc gia cổ đại của ta trong truyền thuyết thần thoại có miêu tả như này: Vũ trụ người chủ ban đầu của nó gọi là: "Hỗn Độn thị", lúc đó, thiên địa chưa phân, âm dương chưa phân, vạn vật chưa có, về sau trong hỗn độn thai nghén Bàn Cổ thị, Bàn Cổ thức tỉnh, hoá sinh động cơ, là khi, Bàn Cổ khai thiên tịch địa, như thế âm dương đã phân, thiên địa phân chia, vạn vật mới có. Một truyền thuyết thần thoại này, kỳ thật cũng âm thầm ẩn tàng quan điểm khai sinh vũ trụ là chủ nghĩa duy vật giản dị của các vị tổ tiên dân tộc Trung Hoa ta.Người chia xẻ:  Hạt Đậu ĐenNgười chia xẻ: Nhóm:  Kinh Thư Chính Thống Đạo GiaNhóm: