Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quy Tắc Nữ Quan - Phồn Hoa Ca Tẫn

Quy tắc nữ quan là một truyện hay nhưng không xuất sắc, cổ đại cung đấu, hoàng đế nam chính không ngựa đực, nói chung từ khi quan hệ với nữ chình thì giữ thân luôn. Về cốt truyện thì khá đặc sắc nhưng chưa đột phá, phong độ viết đều, trừ một vài đoạn mình cảm thấy gượng mà thừa, ngoài ra đều ổn. Truyện kết HE hơi nhạt, nếu nữ chính chết luôn ở kiếp trước thì có thể coi là GE, dù sao họ cũng yêu nhau hơn nửa đời người rồi. Mình không thích hai người lại gặp nhau trong kiếp sau, cảm thấy tác giả nên tránh chuyện xuyên qua xuyên lại, trọng sinh tới lui, muốn HE thì dứt khoát để hoàng hậu và hoàng đế sống già với nhau đi!!! Hơi bức xúc tí nhưng mà không sao, nhìn chung truyện này khá hay, có thể khiến độc giả bám theo từng tình tiết. Ngược nam, sủng nữ, sủng nhiều hơn ngược. Cái đoạn mình không thích nhất là ở gần cuối, rõ ràng hai người đều hiểu nhau rồi, vượt qua mọi trở ngại để yêu nhau rồi, đùng một cái nam chính vì nghi ngờ vớ vẩn mà khiến quan hệ của họ nguội lạnh, tự nhiên ngược nhau thêm mấy năm vô ích trong khi thời gian lại chẳng còn nhiều. Không biết tác giả làm sao nữa, hay cảm thấy truyện cần đau đớn một tí mà lòi ra cái đoạn cảm xúc vớ vẩn này??? Tóm lại mình cảm thấy lãng phí giấy mực, loãng cao trào! *** Quy tắc nữ quan kể về mối tình giữa Chiêu Hòa đế thời Đại Chu và nữ quan Khương Nhiêu. Khương Nhiêu vốn là đại tiểu thư Khương phủ nổi tiếng về lụa một trăm năm sau. Cô xuyên qua lịch sử vào thời đầu họ Vệ khai quốc, mang theo mối hận ý lang quân phản bội và bệnh tật quấn thân ở kiếp trước. Khương Nhiêu biến thành Huệ phi của Vệ Tề. Huệ phi mới tấn phong mấy ngày, từ nữ quan lo chuyện may vá trong cung trở thành phi tần. Vệ Tề tuổi già bệnh nặng, sắp chết tới nơi. Nói cách khác cô được phong phi chỉ để chôn theo vua thôi. Tất nhiên Khương Nhiêu không cam nhịu số phận, cuộc đời thứ hai của cô vừa bắt đầu. Dựa vào kiến thức đọc được trong sách sử, cô biết rằng hoàng đế tiếp theo là Vệ Cẩn, cũng là Cảnh An Vương hiện tại. Khương Nhiêu dựa vào sự thông minh có hạn của mình, muốn tìm một đường lui, về phe Cảnh An Vương trong khi thân xác cô mang ngày trước là người của Lăng Bình Vương. Lịch sử quả không thay đổi, Vệ Cẩn vẫn lên ngôi nhưng sự thật phía sau không như sách viết, hắn đã sửa lại chiếu truyền ngôi, cướp lấy hoàng vị vốn thuộc về Vệ Ly. Vệ Cẩn lên ngôi, lấy hiệu Chiêu Hòa, trả tự do cho những phi tần tuẫn táng theo vua, đặc biệt giữ lại Khương Nhiêu. Nam chính là một người đủ độc, coi trọng sự nghiệp, không biết hoa bướm lãng mạn gì, hắn đối với hoàng hậu và các phi đều nhìn vào lợi ích họ mang tới. Vệ Cẩn là một đế vương bạc tình đúng nghĩa. Sử cũ chép lại, giai thoại về Chiêu Ý hoàng hậu là người phụ nữ duy nhất được Chiêu Hòa đế yêu thương trân trọng cho tới hết đời, sống chung giường chết chung lăng. Khương Nhiêu dựa vào những gì mình biết để tìm địa vị và bình an giữa chốn thị phi. Tính cách Khương Nhiêu khá giống Phi Tâm trong [Mê tâm ký], một cô gái thực tế, biết mình biết ta, luôn thiếu cảm giác an toàn, luôn tin tưởng địa vị và quyền lực hơn là tình yêu viễn vong từ hoàng đế. Nếu Phi Tâm làm cho Vân Hi tức sùi bọt mép, lao đao vì nàng thì Khương Nhiêu cũng cho Vệ Cẩn ăn khổ hết đời. Trở thành nữ quan, Khương Nhiêu hầu hạ bên vua, gần gũi hơn Hoàng hậu. Nàng không có danh phận nhưng sống trong cung mà không thua kém ai, sự dung túng bảo vệ của Vệ Cẩn là một sự mặc định: Khương Nhiêu là nữ nhân của hoàng đế, không ai được đụng vào! Cô sống nhiều năm làm nữ quan, trải qua âm mưu thủ đoạn, biết vờ vịt lấy lòng vua nhưng lại không xem hoàng cung là nhà, luôn có ý muốn tự do, không nghĩ tới tình yêu trai gái. Vệ Cẩn tôn trọng Khương Nhiêu, ghen tuông với hoa đào của cô, hết anh này tới chàng khác, Khương Nhiêu là một cô gái đặc biệt. Phải đến khi ghen lồng lộn không thể nhịn nổi nữa hắn mới chạm vào cô, rồi sau đó không đụng đến nữ nhân nào khác. Cung đấu trong truyện không kịch tính lắm nhưng vừa đủ, nữ phụ cũng không nhiều, Chiêu Hòa đế có rất ít phi tần. Cả câu chuyện không có nhiều điểm nhấn nhưng diễn biến trôi chảy. Thân phận của Khương Nhiêu là nút thắt lớn, nó khiến Vệ Cẩn cắn răng ban hôn cho người khác trong khi cô đã mang thai ba tháng. Người hắn yêu nhất vậy mà chưa từng có danh phận đàng hoàng. Cả câu chuyện là tình yêu rào trước đoán sau của nam chính, luôn ôm nổi bâng khuâng liệu Khương Nhiêu có yêu mình. Khá thích lý do vì sao Vệ Cẩn không phong phi mà để nàng làm nữ quan. Đơn giản là nữ quan sẽ ở trong cung của hắn, gặp nhau hàng ngày, muốn gần gủi thì cứ gần gũi, không phải thông qua bài thiếp, lựa chọn như món hàng. Nữ quan ngày ngày bên cạnh, lo chuyện quần áo ăn ngủ, giống người vợ đảm đang dịu dàng. Tóm lại, truyện khá hay, tuy không có dư âm lớn nhưng mà hấp dẫn trong lúc đọc. Với tình hình khang hiếm truyện hay, bộ này có thể coi là "đặc biệt". Mời các bạn đón đọc Quy Tắc Nữ Quan của tác giả Phồn Hoa Ca Tẫn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàng Hậu Độc Nhất - Hải Đích Vãn Lưu
Ai nói chế độ một phu một thê vĩ đại của đế vương chỉ có thể xuất hiện trong chuyện xưa? Ai nói những kẻ khiến người ta phải đập bàn gọi một tiếng yêu nghiệt đều mang dạng tà tứ điên cuồng thích giả nghiêm chỉnh? Ai nói mấy kẻ yếu đuối mảnh mai đến tận xương đều là một đám dễ bắt nạt? Sự thật chứng minh, hậu cung cũng có thể trở thành mây bay, yêu nghiệt là giống loài có nhiều dạng, chỉ khoác ba cái đuôi sói to là trên người đã có một lớp da sáng như da dê. *** Sau khi Trương Y Kiều chuyển kiếp, nàng đã hoàn toàn hiểu được mấy chân lí ấy. Cho tới nay nàng cũng chỉ có một tâm nguyện nho nhỏ, đó chính là nhổ sạch lông kẻ lạnh lùng khó chịu trước mặt này!!!! Một câu nói giới thiệu vắng tắt: Cung đình triều Đại Minh, truyền kì một chọi một hoàn mỹ nhất trong lịch sử Trung Quốc. P/S: Không phải là dạng sủng thông thường! Nam chính dịu dàng nhưng phúc hắc, ít nói nhưng lời nói ra lại vô cùng ác độc đầy thú vị, vì bệnh tật nên rất dễ bị đạp ngã~~ Mục tiêu của chúng ta là: Không có sủng hơn, chỉ có sủng nhất! Nam chính bị bệnh, cả hai đều sạch, nam nữ chính cũng rất thâm tình, kết cục HE. Nội dung truyện: Thiên chi kiêu tử chuyển kiếp xuyên không, cung đình hầu tước chung tình. *** Y Kiều chỉ nhướng mày, lòng thầm suy nghĩ tới cái tên 'Trình đại ca' trong miệng nàng sẽ không phải là nam tử thanh sam ngạo mạn trong quán trà đó chứ. Bởi vì, nếu nàng nhớ không lầm, hắn cũng mang họ Trình. Hơn nữa, từ lúc nàng nói đến chuyện kết luận gà thỏ chung cũi thì phỏng đoán này rất có khả năng là đúng. Nếu không thì đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? "Ừ." Mặc Ý thản nhiên lên tiếng: "Có cao nhân chỉ điểm." Y Kiều giật bắn mình. Nàng nhanh chóng quay đầu nhìn về phía hắn, chợt cảm thấy mục tiêu quá gần, vội quay lại. Nàng có hơi lo lắng, chỉ sợ hắn sẽ khai mình ra. Vốn những chuyện như thế này, nàng chỉ ở cạnh xem náo nhiệt là tốt rồi, không ngờ lại bị kéo theo. Nếu nàng kia xem mình như tình địch thì thật sự không ổn. "Cao nhân? Là ai có được vinh hạnh được biểu ca gọi như thế? Chẳng lẽ là tiên nhân ba đầu sáu tay ư?" Ánh mắt của mỹ nhân có phần tịch mịch, cố gượng nở một nụ cười, tràn đầy đau khổ. Y Kiều không khỏi thở dài, cảm thấy có chút dở khóc dở cười. Thật ra thì nàng không làm gì cả, nhưng sao cứ cảm thấy lời nói của mình đã bị phóng đại rồi nhỉ? Xem ra đây chính là chỗ tốt khi có chỗ dựa, có thể tinh lọc được trí khôn và thành quả trăm ngàn năm qua từ các bậc tiền bối đi trước trong một quá trình học tập ngắn, từ đó dễ dàng lấy được những giá trị đã được tích lũy trong thời gian lịch sử dài lâu của loài người. ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Hậu Độc Nhất của tác giả Hải Đích Vãn Lưu.
Cửu Môn Ký Sự - Sát Na Thất Công Tử
Mọi chuyện bắt đầu từ khi Hoắc Tiên Cô ( hay còn gọi là nữ đương gia của nhà họ Hoắc) đã bắt đầu cho mối quan hệ giữa Trương Khải Sơn và Ngô Lão Cẩu. Mọi chuyện thì việc nhà họ Hoắc sau khi lão nhân gia mất thế lưc trong gia tộc đều ra rẻ cần có người đứng ra làm đương gia. Nhưng còn phải thông qua sự cho phép của Lão Cữu Môn mới có thể đứng vững được. Liệu sao lại là câu nối cho hai người bọn họ thì mời bạn đón xem. *** Không hiểu sao Trương Tiểu Ngũ lại có hảo cảm với một nhà ba người này. Từ khi đứa nhỏ tên Trương Tiểu Tà này bắt đầu gọi y là ông cố nội, y liền cảm thấy vô cùng thân cận, cho nên mới không hề khúc mắc mà nhường cho nó nửa cái giường của mình. Hơn nửa đêm nhìn thấy người xa lạ, rồi tự nhiên cậu ta lại bắt mình dẫn đi gặp người thân cận với mình nhất bây giờ. Rồi lại biết cha của Tiểu Tà bây giờ không biết đang ở đâu, liền theo bản năng năn nỉ đại ca ca tìm người. Y bất quá cũng chỉ là một đứa nhỏ năm tuổi, chưa hiểu nhân tình, tất cả đều làm theo thiên tính và bản năng cảm nhận ấm áp. Chỉ là, có lẽ vì vừa rồi Trương gia đại ca ca đề cập đến chữ ‘đi’, trong lòng y lại cảm thấy rất khó chịu, tựa hồ là hôm nay từ biệt rồi sẽ không còn được gặp lại bọn họ nữa. Y cũng không biết vì sao lại đa cảm, lúc bị ôm đến trước mặt Ngô Tà, nước mắt đã rơi ướt má. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Môn Ký Sự của tác giả Sát Na Thất Công Tử.
Linh Sơn - Từ Công Tử Thắng Trì
Mai Khê, sinh viên chưa tốt nghiệp của đại học Trung Y Dược Bắc Kinh, từ thuở nhỏ phiêu bạt giang hồ, gian nan vào được đại học. Thế nhưng vừa học đến năm thứ hai thì hắn lại gặp một lần kỳ ngộ ngoài ý muốn mà xuyên qua, đi tới thời điểm nhà Đường đang hưng thịnh. Hắn kinh ngạc phát hiện, nơi mình tới không quá giống trong lịch sử. Những sự vật thần thoại chỉ tồn tại trong truyền thuyết tiên hiệp lại xuất hiện chân thật xung quanh hắn. Hắn phải làm sao đây? Là lịch sử ghi chép sai lầm, hay bởi vì hắn đến mới sáng tạo ra lịch sử mà hậu thế chứng kiến? *** Bất cứ ai trong chúng ta đều vẫn luôn không ngừng ao ước được một lần xuyên qua hoặc trọng sinh, để có thể trả lại tất cả tiếc nuối trong lòng. Truyện mỗi người đều hi vọng có thể xây dựng thế giới của mình thành một tòa Linh Sơn hoàn mỹ như Long huyết chiến thần, thế nhưng đến cuối cùng thì sao? Vẫn là một câu cổ ngữ kia — Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu. (Linh Sơn chính là ở trong tâm của bạn) Đôi lời người dịch:  Đầu tiên, xin lý giải qua một chút từ Linh Sơn. Linh Sơn ở đây ám chỉ nơi có Phật Như Lai. Hiển nhiên, mỗi người đều muốn có một nơi bình yên cực nhạc như vậy của riêng mình. Câu "Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu" nguyên bản đầy đủ là: "Phật tại Linh Sơn mạc viễn cầu, Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu. Nhân nhân hữu cá Linh Sơn tháp, Hảo hướng Linh Sơn tháp hạ tu." (Phật tại Linh Sơn không cầu đâu xa, Linh Sơn chính ở trong tâm của bạn. Mỗi người đều có một tháp Linh Sơn, Hướng vào tháp Linh Sơn ấy mà tu).  Bộ truyện này đã khá cũ, cũng từ năm 2008 như bộ Tây Du Nhất Mộng. Thế nhưng mỗi khi nhớ đến nó, cảm giác của tôi luôn là bước vào một thế giới mơ mơ hồ hồ trong làn sương khói. Tiên hiệp mà lãng mạn hoài tình, quả thật hiện giờ chẳng tìm được mấy bộ tương tự như vậy nữa... *** Khúc giáo sư khẽ gật đầu: - Lời kia tôi nói, đương nhiên tôi cho rằng có thần tiên, tổ tiên nhà tôi còn ghi chép lại, tôi tin tưởng các ngài ấy sẽ không lừa gạt hậu nhân. Mai Khê: - Vậy sao em chưa từng thấy thần tiên ạ? Cũng chưa bao giờ nghe nói có người nào gặp được thần tiên? Khúc giáo sư: - Nếu em đọc các cuốn sách về lịch sử, tôi nói là tất cả tư liệu sử chí chứ không chỉ tiểu thuyết dã sử, sẽ phát hiện ghi chép về thời Đường là thần tiên lẫn lộn cùng với phàm nhân, ra cửa gặp thần tiên không phải là việc gì lạ… Nhưng có rất ít người biết, Đại Đường có một người tên là Chính Nhất tổ sư, nghe nói ông ta định ra quy củ phân rõ ranh giới thần tiên và phàm nhân, cho nên sau này có rất ít người gặp được thần tiên, coi như gặp được cũng không biết, mà biết cũng sẽ không nói. Chính Nhất tổ sư? Trong đầu Mai Khê chợt lóe lên ký ức khi Mai Thái Công nói về pháp thuật, tại sao giờ Khúc giáo sư cũng nhắc tới người này? Thật sự là rất kỳ diệu! Hắn hỏi tiếp: - Người đó tên là Chính Nhất tổ sư ạ? Ông ta định ra quy củ gì thưa giáo sư? Khúc giáo sư: - Chính Nhất tổ sư định quy củ gì tôi cũng không rõ lắm, sự tình có khi chỉ là truyền thuyết, nhưng người này tuyệt đối thật sự tồn tại. Hai mươi năm trước, tôi căn cứ theo ghi chép của tổ viên mà đến Giang Nam tìm truyền nhân của Chính Nhất tổ sư, thật đúng là gặp được. ... Mời các bạn đón đọc Linh Sơn của tác giả Từ Công Tử Thắng Trì.
Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa - Lam Bạch Sắc
N năm sau, vào ngày họp mặt bạn học cũ, do lâu ngày mới gặp lại nhau không biết là ai kích động đề nghị chơi trò “Ai là bạn tốt”. Ngày còn đi học hai người vốn không thân thiết lại bị ghép thành một đôi, quả thật chính là một vụ tai nạn. Hỏi: “ Tên của cô ấy là gì?” Đáp: “Nhậm Tư Đồ” Hỏi:  “Ngày sinh nhật?” Đáp: “ Không biết.” …… ngày 11 tháng 10. Hỏi: “Biệt danh của cô ấy ở trường?” Đáp: “Không biết.”………Đồ Đồ Tai To. Hỏi: “ Từng đảm nhiệm chức vụ gì ở lớp?” Đáp: “Quên rồi!”…..Lớp trưởng môn Tiếng Anh. Hỏi: “Minh tinh mà cô ấy thích nhất?” Đáp: “ Năm đó minh tinh nào nổi tiếng nhất? Vương Phi? Tôi đoán là Vương Phi!”…….. Clark Gable.Cô ấy vĩnh viễn chỉ thích Clark Gable – Loạn thế giai nhân. Hỏi: “Cô ấy thích nhất phim điện ảnh nào?” Đáp: “Tôi thật sự không nghĩ ra, cho qua.”………Đã nói rồi mà. Hỏi: “Trời ơi! Tôi đã mở đường tha cho cậu qua 5 câu rồi, câu kế tiếp không được cho qua nữa đấy. E hèm! Trong 3 năm học cùng nhau, cậu có làm chuyện gì có lỗi với cô ấy không? ” Đáp: “ Làm ơn đi, tôi với cô ấy nói chuyện còn chưa tới mười câu, làm sao làm chuyện có lỗi với cô ấy chứ?”….. Chỉ có buồi lễ tốt nghiệp, đêm đó người che mắt, hôn em chính là tôi. Hỏi: “Tư Đồ, cậu thật đúng là xui xẻo, khi không lại rút trúng chung đội với tên tiểu tử thối này! Tôi cũng không nhẫn tâm thay cậu hỏi vấn đề cuối cùng này!” Đáp: ╮(╯▽╰)╭  Hỏi: “Thời Chung, cậu lo mà giải quyết hậu quả đi, bây giờ cậu có muốn trả lời với cô gái đáng yêu này không, chung quy cậu có chép đáp án của lớp trưởng không?” Đáp: “ Mình nghĩ………….bọn các cậu đều chép đáp án của cô ấy, mình không có, môn Anh Văn từ trước đến nay mình đều nộp giấy trắng.”……….. Anh yêu em.   *** Người quản gia này đã sớm không phải là người năm đó mà Tôn Dao biết, cô cũng có nghe nói, sau khi cô rời khỏi nhà họ Từ, không bao lâu sau tất cả những người giúp việc đều bị sa thải, nhà họ Từ làm như vậy, không phải không cảm thấy xấu hổ, nhưng vẫn lừa mình dối người thay đổi tất cả người làm. Hiện tại, Từ Kính lại muốn làm chuyện bịt tai trộm chuông? Tôn Dao thật cảm thấy bản thân đã quá xem trọng anh ta: “Nói không lại liền muốn đuổi tôi đi. Họ Tự, anh bây giờ cũng chỉ có chút bản lĩnh này thôi.” Tôn Dao hùng hùng hổ hổ bị quản gia đuổi ra ngoài, một đường bị kéo xuống lầu một rồi bị mang ra khỏi cửa chính nhà họ Từ, mắt thấy bản thân sắp bị ném ra ngoài hoa viên, trong nhất thời cô cũng không biết bản thân kiếm đâu ra sức lực, trực tiếp vung tay một cái, người quản gia cường tráng hơn bốn mươi tuổi cứ như vậy mà bị cô đẩy ngã trên đất, cả người đau đến mức không bò dậy nổi. Lúc ấy Tôn Dao không hề cảm thấy có một chút ác độc, chỉ lo hướng vào trong. Cô hôm nay không buộc anh ta dừng việc mời luật sư, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Chỉ là Tôn Dao không ngờ, khi cô chạy vào phòng ngủ chính thì lại nhìn thấy tình cảnh đặc biệt như vậy--- Mặt mày Từ Kính trắng bệch khó khăn vịn lấy cạnh bàn. Thấy cô đột nhiên trở lại, anh ta sửng sốt một chút, nhưng cũng không để ý nhiều như vậy, mở miệng hỏi cô: “Lão Tống đâu?” Tôn Dao đứng cứng ngắc tại chỗ: “…Anh…Chuyện gì xảy ra vậy?” Từ Kính không để ý tới lời cô, kéo cây gậy từ bên giường qua, khập khiễng đi qua cô tới căn phòng cách vách. Tôn Dao đuổi kịp sang căn phòng cách vách thì thấy anh ta kéo một cái ngăn kéo, trong ngăn kéo để bình thuốc, tay của anh ta đã run rẩy quá mức, vừa mở nắp bình ra, cả lọ thuốc liền bị đổ đầy ra mặt đất. ... Mời các bạn đón đọc Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa của tác giả Lam Bạch Sắc.