Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cảm Ơn Em, Đã Can Đảm Yêu Anh

Tên gốc: 《谢谢你,敢与我相爱》- Cảm ơn em, dám cùng anh tương ái Chuyển ngữ:H.Cl Vì yêu anh, cô quyết định sẽ mặc kệ anh ra sao, cứ quyết tâm phải gả bằng được cho anh, rồi sau đó sẽ dùng hấp dẫn hạ gục anh, từ từ khiến anh cũng yêu thương cô Cho dù anh có là người thế nào, anh có thể nhẫn nhịn, chịu đựng cô đơn, chịu đau đớn, hay chịu người khác chế nhạo coi thương vì bị tàn tật, ngay từ khi mới đầu gặp gỡ, cô đã nhận định anh chính là người định mệnh của cô Nhưng thật sự có chuyện rất đả kích cô Mặc dù anh vui buồn thất thường, luôn luôn độc lai độc vãng nhưng cô biết anh mỗi tháng vào ngày 15 sẽ gặp một người bạn Nhưng điều cô không ngờ, người bạn đó lại chính là... ***   Hỷ Lạc đứng bên lề quốc lộ 320, xung quanh hoang vắng, sự yên tĩnh rõ ràng trong phạm vi vài km dường như chỉ có một mình cô. Vùng thôn quê vắng vẻ đêm hè thỉnh thoảng phát ra từng đợt tiếng côn trùng kêu vang, lại thêm cành liễu bên đường rũ xuống lay động dưới ánh trăng tạo ra những hình ảnh thật quỷ dị. Tuy Tần Hỷ Lạc từ nhỏ ở trong sân chung cư đấu đá lung tung, là một tiểu ma vương chuyên gây chuyện rắc rối nhưng nhìn bóng đêm tối đen như mực cũng có chút không khống chế được mà phát run. Cô mờ mịt quan sát hoàn cảnh xung quanh, rốt cuộc cũng phải đau khổ thừa nhận, cô thực sự đã lạc đường, cũng đã lạc mất bạn bè. Nhìn lại thiết bị thông tin, một chút tín hiệu cũng không có, điện thoại di động cũng hết pin. Cô ngẩng đầu nhìn sắc tím phía chân trời, ngôi sao lấp lánh ánh sáng, những ngôi sao này dường như ở rất gần cô. Cảnh sắc ở Cao nguyên Vân Quý thật đặc biệt, bầu trời dường như với tay là có thể chạm đến. Xốc lại ba lô, cô tiếp tục đi về phía trước. Thỉnh thoảng có xe cộ chạy ngang qua, đều là những xe vận tải cỡ lớn, xe cộ lướt qua thì Hỷ Lạc lại ngây ngốc đứng một bên, yên lặng nhìn theo xe rời đi, cô muốn giơ tay ra chặn nhưng không dám, trong đầu luôn nhảy ra những hình ảnh không hay, nhiều tin tức đưa tin, nữ sinh XX bị tên X cưỡng bức phơi xác nơi hoang dã. Nhịn không được rùng mình một cái, cô tiếp tục đi. Một chiếc MPV màu đen chậm rãi chạy ngang qua, Hỷ Lạc vẫn đứng ven đường nhìn theo đuôi xe biến mất trước tầm mắt. Cô thong thả bước đi, giơ cổ tay nhìn thời gian trên đồng hồ, đã hơn 11 giờ. Cô chà xát cánh tay, bước chân nhanh hơn, cúi đầu đi về phía trước. Một chiếc xe máy màu xám bạc đột nhiên chạy lướt qua, Hỷ Lạc bất giác nép vào ven đường, căng thẳng nắm chặt ba lô. Người trên xe chạy ngang qua thì quay đầu lại nhìn cô, Hỷ Lạc cúi đầu. Bỗng nhiên xe máy đó dừng lại cách cô vài bước chân, Hỷ Lạc dừng bước, tim đập thình thịch, không phải người xấu đều chạy xe máy đó sao? Người trên xe cởi nón bảo hiểm, "Này cô bé, lạc đường hả?" Một hơi toàn tiếng địa phương, Hỷ Lạc nghe không hiểu, ngây ngốc đứng ở ven đường không biết phải làm sao. Người thanh niên đợi một lúc không thấy cô trả lời, cau mày nhìn cô một cái, "Câm điếc?" Hỷ Lạc nhìn anh ta, áo thun đen bó sát người, quần jean màu nhạt, toàn bộ đường nét trên mặt thấy thế nào cũng đều có tiềm chất làm người xấu. Cô không dám trả lời, bước chân nhanh hơn, vội vã đi ngang qua người thanh niên bên cạnh. "Này?", người thanh niên vừa hô một tiếng, đồng thời khởi động xe máy đuổi theo cô. Hỷ Lạc thấy tình hình lúc này nên càng đi càng nhanh hơn, về sau gần như chạy. "Này, cô chạy cái gì? Tôi không phải là người xấu đâu." Người thanh niên đã lái xe chạy theo bên cạnh cô. Hỷ Lạc nghe không hiểu, chỉ mơ hồ hiểu được ‘chạy cái gì’, người xấu trên TV đều có lời kịch như thế "Chạy cái gì thế, cô bé, cùng ông chơi một lát nào". Nghĩ vậy, tim chợt trở nên căng thẳng, bước chân của cô càng nhanh hơn. Ánh sáng chói mắt từ phía đối diện chiếu qua, chiếc xe máy bên cạnh cũng dừng lại. Hỷ Lạc giơ tay chặn ánh sáng đèn xe, thấy có người xuống xe tiến lại gần. Một người đàn ông mặc comple màu đen, đeo cặp kính không vành đi tới cạnh họ, gương mặt mỉm cười,"Tiểu thư, xin hỏi có gì cần giúp đỡ không?" lời nói bằng tiếng phổ thông, người đó nói xong liếc mắt nhìn người đi xe máy bên cạnh với ý nghĩ sâu xa. Hỷ Lạc nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện, lại nhìn chiếc xe phía trước, hơi quen mắt, hình như là chiếc MPV màu đen vừa chạy qua. Cô do dự, cúi thấp đầu nói, "Tôi hình như... bị lạc đường." Người mặc comple đen cười, "Vậy, cô không ngại thì để chúng tôi tiễn cô một đoạn đường nhé?" Hỷ Lạc dè chừng nhìn anh ta, có đôi khi càng nhã nhặn thì càng bại hoại. Người mặc comple đen tựa như nhìn thấu suy nghĩ của cô, tay thò vào trong túi lấy ra một tấm card, "Đây là danh thiếp của tôi, cô có thể xem qua." Hỷ Lạc vội vã cầm lấy nhưng trời quá tối, cô nhìn không rõ, chỉ mơ hồ thấy được hai chữ, "Thư ký". Người chạy xe máy đột nhiên lên tiếng, lần này dùng tiếng phổ thông để nói, "Haiz, tôi nói cô này, thì ra là người nơi khác nên mới không hiểu tôi nói gì mà bỏ chạy đúng không?" Hỷ Lạc cau mày nhìn anh ta, người đó cũng cười, móc ra một tấm giấy khác, lần này cho dù sắc trời tối, Hỷ Lạc cũng thấy rõ trên đó ghi rõ ràng ba chữ – thẻ cảnh sát. Người thanh niên nói với người mặc comple đen, "Anh làm gì?" Người mặc comple đen sửng sốt một chút, nhấc tay nâng gọng kính, "Sao thế, cảnh sát tiên sinh tra hộ khẩu? Tôi không phải người xấu." Cảnh sát tiên sinh cười nhạo, "Gặp phải tôi, người xấu còn có thể tự giới thiệu sao? Xuất trình chứng minh thư." Lúc này, cửa chiếc xe MPV mở ra, một người đàn ông bước xuống, hình dáng khoảng trên dưới ba mươi tuổi. Xa xa, thân hình cao lớn được phác họa dưới ánh trăng tỏa ra khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng. Tiến đến gần, Hỷ Lạc chỉ thấy rõ đường nét chung chung của anh ta, tuy chỉ là một nét khái quát giản đơn, Hỷ Lạc cũng cảm thấy hô hấp ngừng lại, chỉ mới 21 tuổi, lần đầu tiên nhìn người khác phái mà cô có cảm giác hơi thở gấp gáp. Vóc dáng anh rất cao, hẳn là trên 1m83, so với comple màu tối có vẻ rất phù hợp. "Thư ký Ngô, có chuyện gì?", giọng nói của anh trong bóng đêm yên tĩnh trầm thấp vang lên, dường như có điều gì đó khác lạ xẹt qua trong đáy lòng Hỷ Lạc. Thư ký Ngô bị người kia gọi thì cung kính đáp lời. "Vị này chính là cảnh sát, xem ra chúng ta quá lo rồi." Người kia cười yếu ớt, duỗi tay hướng vị cảnh sát, "Lâm Hạo Sơ." Ba chữ đơn giản, Hỷ Lạc nghe rất rõ ràng, cô đương nhiên không biết Lâm Hạo Sơ là ai, ngơ ngác nhìn anh. Vị cảnh sát kia hiển nhiên sửng sốt một chút, lập tức vội vã đưa tay bắt lại "Chào ngài! Chào ngài! Tôi là Chu Hiểu Diệp cảnh sát đồn công an Diêm Thành." Lâm Hạo Sơ gật đầu mỉm cười, sau đó xoay người nhìn Hỷ Lạc, "Cô muốn chúng tôi cho quá giang một đoạn đường không?" Hỷ Lạc lấy lại tinh thần, nói lắp bắp, "A, việc đó..." Cô không biết nên trả lời thế nào, mỹ sắc trước mặt là một chuyện, cũng không thể không có nguyên tắc, dù sao người này rốt cuộc là ai cô cũng không biết. Lỡ như họ là đồng bọn thì sao? Lâm Hạo Sơ kiên nhẫn nhìn cô, chờ cô trả lời. Hỷ Lạc gãi đầu, "Cái này... anh không phải là kẻ háo sắc chứ? Trên TV đều diễn như vậy, vài người hùa nhau lừa gạt một cô gái, sau đó đến cái nơi tối mù tối mịt rồi bắt cô gái luân phiên X...." Thư Ký Ngô không đứng vững nổi thiếu chút nữa ngã sấp xuống, khóe miệng giật giật, cô à, cô giả ngu sao? Không biết Lâm Hạo Sơ là ai? Mặt Chu Hiểu Diệp cũng đầy vệt đen, anh ta hắng giọng, "E hèm... Cô không biết Lâm tiên sinh là ai hả?" Hỷ Lạc thành thật lắc đầu, "Tôi cần biết sao?" Có phải anh là một người có tiếng tăm? Lâm Hạo Sơ cười cười, "Cô không cần biết, biết tôi không phải người xấu là tốt rồi. Cô đi đâu, chúng tôi giúp cô, một mình cô như vậy trên đường rất dễ gặp phải người xấu." Hỷ Lạc nhìn người cảnh sát bên cạnh đối với Lâm Hạo Sơ dường như cũng rất cung kính, tuy rằng cô vẫn không biết Lâm Hạo Sơ là ai nhưng là không tiện nói nhiều, vội vã khom lưng cúi đầu, " Cảm ơn anh, anh ngàn vạn lần đừng là người xấu nha, tôi là người nhát gan, cũng sợ đau, mà...cũng không có tiền, nếu các anh muốn gạt người thì tìm sai đối tượng rồi." Lâm Hạo Sơ trong mắt có ý cười, "Lên xe đi." Khóe miệng của thư ký Ngô và Chu Hiểu Diệp càng co giật hơn, dám ngang nhiên nghi ngờ vấn đề nhân phẩm của nhân viên công vụ quốc gia. Tần Hỷ Lạc tiểu thư, cô thực sự là rất tuyệt. Ngồi trong xe, Hỷ Lạc len lén nhìn Lâm Hạo Sơ bên cạnh, khuỷu tay chống trên cửa xe, cằm tựa vào ngón tay thon dài nhìn ra ngoài. Thỉnh thoảng trong lúc cùng với các loại xe khác giao nhau, ánh sáng lóe lên trên mặt anh, đường nét một bên khuôn mặt anh rất đối lập, là sự dung hợp giữa một vẻ tuấn tú và nét đau thương, tóc mái rủ xuống, lông mi dài phủ trên gương mặt một tầng bóng mờ. Hỷ Lạc ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn anh. Lâm Hạo Sơ quay đầu lại, ánh mắt giao nhau, anh cong khóe môi, "Làm sao vậy?" Gương mặt Hỉ Lạc thoáng ửng hồng, vội vã cúi đầu, "Không có gì." Lâm Hạo Sơ nghiêng đầu nhìn cô, "Cô là sinh viên?" "Vâng, tôi là sinh viên năm 3, cùng với mấy người bạn đi du lịch. Đều do tôi quá ham chơi, bị bỏ lại phía sau, lạc khỏi bọn họ." Hỷ Lạc rầu rĩ nói, lúc này mới nhớ tới vẫn chưa liên lạc với bạn bè, cô úp úp mở mở nói, "Anh... có thể cho tôi mượn điện thoại của anh được không?" Lâm Hạo Sơ lấy điện thoại di động của mình đưa cho cô, Hỷ Lạc cảm ơn, cầm lấy, sau đó gọi điện thoại cho Cố Doãn, điện thoại vừa vang lên một tiếng tức thì bên kia có người tiếp. "Cố Doãn, em lạc đường rồi." Hỷ Lạc bĩu môi. Bên kia tức thì truyền đến âm thanh của Cố Doãn. "Tần Hỷ Lạc, cô chết ở đâu rồi? Không biết rừng núi hoang vắng sói nhiều thịt ít hả? Cố tình làm khổ tôi hả?" Hỷ Lạc nheo nheo mắt, ngoáy ngoáy lỗ tai, "Em biết rồi, em cũng không phải cố ý, mọi người ở đâu vậy? Em làm sao tìm được mọi người?" Cố Doãn trở lại bình thường, "Bây giờ em đang ở đâu?" Hỷ Lạc nhìn xung quanh một chút, lại nhìn Lâm Hạo Sơ, yếu ớt hỏi, "Chào anh, phiền anh cho hỏi, bây giờ chúng ta đang ở đâu vậy?" Lâm Hạo Sơ đưa mắt nhìn ngoài cửa kính, "Sắp đến thành phố G rồi." Hỷ Lạc để điện thoại lại bên tai, lập tức truyền đến âm thanh oanh tạc của Cố Doãn, "Tần Hỷ Lạc, em vừa nói chuyện với ai? Bây giờ em đang ở cùng một người xa lạ? Sắp nửa đêm rồi đó." Hỷ Lạc liếc người kế bên một cái, che ống nghe, "Ừ" một tiếng. Cố Doãn trầm mặc một chút, "Tần Hỷ Lạc, em làm người khác tức chết mà, xe của người lạ mà cũng dám ngồi, thật đúng là tác phong của Tần Hỷ Lạc em." Hỷ Lạc cảm thấy tốn hơi thừa lời, "Bớt dài dòng đi, em hiện giờ sắp đến thành phố G rồi, anh tới sân bay thành phố G chờ em. Gặp nhau rồi nói tiếp." Ngắt điện thoại, cô xoa xoa huyệt thái dương đang đau lâm râm, Cố Doãn cái lão này, suốt ngày ỷ là trúc mã của cô mà cứ luôn hô to gọi nhỏ với cô. Cô nàng Tần Hỷ Lạc có bộ mặt ngờ nghệch dễ mắc lừa ư? Cô chính là em gái ngây thơ trong tiểu thuyết ngôn tình đây mà. "Bạn trai?" Lâm Hạo Sơ cười nhìn Hỷ Lạc. Hỷ Lạc sửng sốt, vội vã xua tay, "Không phải, là bạn bè cùng lớn lên từ nhỏ." Lâm Hạo Sơ cười cười không nói nữa, Hỷ Lạc cũng không phải là người dễ quen gì cho lắm nên ngồi yên không nói tiếp. Xe chậm rãi chạy trên quốc lộ, ngày hôm nay Hỷ Lạc đi rất nhiều, bàn chân đau kinh khủng, lúc đầu cô còn rụt rè ngồi nghiêm chỉnh. Ngồi một lúc, mí mắt bắt đầu đánh nhau, từ từ cụp xuống, đầu tựa vào kính xe, thoáng cái đã ngủ gà ngủ gật. Mắt từ từ nhắm lại. Lâm Hạo Sơ nghe thấy"bịch" một cái, tiếng va chạm nặng nề vang lên, quay đầu nhìn lại thấy Tần Hỷ Lạc xoa đầu, vẻ mặt nhăn nhó, trong mắt mơ hồ có chút nước, cô ngượng ngùng nói, "Cái kính này sao mà cứng thế." Lâm Hạo Sơ nhếch môi, cố nén cười, "Cô có thể tựa lưng vào ghế ngồi ngủ." Hỷ lạc xấu hổ dụi dụi mắt, "Không cần, tôi hết buồn ngủ rồi." Trên xe người lạ, sao có thể ngủ được, điểm ấy tự giác cô cũng phải biết chứ. Nói xong một hồi lại bắt đầu buồn ngủ. Lâm Hạo Sơ chống đầu nhìn cô, điệu bộ lắc lư, lúc sắp đụng phải kính xe lại dường như cảnh giác, tiếp tục lắc lư sang hướng ngược lại. Hỷ Lạc gật gà gật gù, "binh" một tiếng lại đụng vào kính, lần này cô chỉ nói mớ rồi xoa xoa trán, trề môi lầm bầm, "Đầu Cố Doãn anh thật cứng." Sau đó lại tiếp tục ngủ gật. Lâm Hạo Sơ cúi đầu mỉm cười, một vài giây sau lại một tiếng "binh" truyền đến. Hỷ Lạc cau mày, trề môi lẩm bẩm câu gì rồi duy trì trạng thái ngủ gật liên tục. Lâm Hạo Sơ bất đắc dĩ lắc đầu, anh đưa tay kéo người cô, nhẹ nhàng để cô tựa lưng vào ghế, một mình yên lặng quay đầu nhìn bóng đêm thâm trầm ngoài cửa xe. Cảm giác được vai chùng xuống, anh quay đầu lại nhìn, Hỷ Lạc lệch đầu yên giấc tựa vào vai anh, trên gương mặt sạch sẽ, đôi môi nho nhỏ khẽ chu lên. Một mùi hương nhàn nhạt của cô gái trẻ truyền đến, Lâm Hạo Sơ nhíu mày, anh khẽ cử động lại càng làm cô dựa vào gần hơn. Một lúc sau, vai vừa chùng xuống, anh bất đắc dĩ nhìn Hỷ Lạc. Thư ký Ngô từ gương chiếu hậu nhìn Lâm Hạo Sơ, "Nếu không, ngài ngồi ghế phụ, để cô ấy nằm ngủ phía sau đi ạ." Lâm Hạo Sơ lại liếc mắt nhìn Hỷ Lạc, thấp giọng nói, "Bỏ đi, mau tới sân bay." Thư ký Ngô vô cùng kinh ngạc nhìn anh, vẫn biết Lâm Hạo Sơ không thích tiếp xúc với người lạ khác phái, về mặt này anh thậm chí ưa sạch sẽ một cách nghiêm trọng nhưng lại để một cô gái gần gũi mình thì là lần đầu tiên. Hơn nữa, bọn họ mới vừa lái xe đi rất xa, Lâm Hạo Sơ bỗng nhiên kêu anh quay ngược trở lại.   Mời các bạn đón đọc Cảm Ơn Em, Đã Can Đảm Yêu Anh của tác giả Phong Tử Tam Tam.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Quán Cơm Nhỏ
Tên eBook: Quán Cơm Nhỏ (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Tu Thất  Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Trọng sinh, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Owlbooks   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 504   Ngày xuất bản: 07/2014   Giá bìa: 127.000 đ   Nguồn sách: pcy1127   Chụp pic: chocomintchip   Type:  minh thúy phạm, Phoenix, Prince Ashitaka, Phương Thảo   Beta: Ca Tẫn Đào Hoa   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Quán Cơm Nhỏ   Giáo sư đã chạy theo mốt, sống lại rồi!   Chỉ có điều lại trở thành anh thất học…   Anh thất học này tha theo một “cục nợ” đáng yêu muốn chết!   Vì vậy, giáo sư vô cùng hạnh phúc, trái tim đau yếu cũng được phục hồi.   Nhưng có kẻ lại dám tìm tới tận cửa gây chuyện!   Dẫu là cha ruột của cục cưng đi chăng nữa, dám cướp con ta, ta giết!   Giết không được, thì phải làm sao nhỉ?   À, bẻ cong hắn!   Hành trình bẻ cong một nam thẳng của một thẳng nam khác, quả là rực rỡ sắc màu và hương thơm hấp dẫn của… ẩm thực! Mời các bạn đón đọc Quán cơm nhỏ của tác giả Tu Thất.
Liên minh phe thất tình - Lam Tiểu Miết
Tên Ebook: Liên minh phe thất tình (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lam Tiểu Miết (Lam Lâm) Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Dịch giả: Lục Hoa Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 560 Ngày xuất bản: 10-06-2013 Giá bìa: 119.000 ₫ Công ty phát hành: Quảng Văn Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: cuocdoituoidep Type: Tuyết Anh, Nguyen Thu Phuong, baongoc444, Dang Huong, nag1_n0babi, silverysnow Beta: Hoathanh Nguyễn Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Liên minh Phe thất tình Giới thiệu: Một cô gái yêu thầm suốt bao nhiêu năm không có kết quả. Một chàng trai bất ngờ phát hiện ra vị hôn thê của mình đi yêu người khác. Hai kẻ thất tình liên minh lại trên cơ sở hợp tác sếp và nhân viên. Nhưng chuyện “chia uyên rẽ thúy” chưa thành thì oan gia ngõ hẹp đã gắn chặt với nhau như hình với bóng. Bên nhau lâu ngày, tình yêu bén lửa, nhưng hiểu lầm làm tan rã liên minh. Cơ hội “đàm phán” nào khiến họ xích lại gần nhau và nhận ra trái tim mình mình thực sự “lỗi nhịp” khi nghĩ đến nhau? Vậy rút cục, đây là câu chuyện liên minh giữa những kẻ thất tình hay là tình yêu của những “viên nam châm” trái dấu?! Tác phẩm Liên minh phe thất tình đậm chất hài hước xoay quanh câu chuyện “liên minh chia uyên rẽ thúy” của cô thư kí Nhan Miêu và ông chủ trực tiếp quản lí cô Tạ Tử Tu. Trong mắt Nhan Miêu, Tạ Tử Tu chẳng khác gì ông chủ tài phiệt khét tiếng bá đạo, chuyên ức hiếp, an chặn, tìm mọi cách để trừ lương của nhân viên cấp dưới. Còn Nhan Miêu lại tạo người khác cảm giác cô là nô lệ của đồng tiền, cô rất thích tiền, sùng bái đồng tiền, làm gì cũng nghĩ đến có tổn thất về tiền bạc hay không, thậm chí cả việc chi tiêu hàng ngày, mua sắm, ăn uống,… cũng luôn nghĩ đến tiền. Bởi vị lụy tiền nên Tạ Tử Tu luôn đe dọa cô bằng biện phát trừ lương, cắt thưởng – hai điều mà Nhan Miêu sợ nhất. Với những tình tiết hấp dẫn và vô cùng hài hước, “Liên minh phe thất tình” chắc chắn sẽ khiến bạn cười nghiêng ngả! Dưới đây là những cảm nhận mà độc giả của “Liên minh phe thất tình” đã viết: Nam chính trong Liên minh phe thất tình là một vẻ đẹp, một tính cách được xây dựng rất lạ, nhưng ấn tượng và “đủ độ” để khiến cô thư ký trong lòng anh ta “hồn xiêu phách lạc”, say đắm, đê mê.   Độc giả: Viên Viên (DouBan) Đây là một câu chuyện hài hước, vui nhộn giữa một cô nhân viên “hám tiền” và một ông sếp có bộ mặt đẹp trai kiểu “lưu manh”, tính cách kiểu “độc quyền, phát xít”. Khi đọc tác phẩm này, tôi những tưởng mình bị lạc vào một thế giới “tiếu lâm” rất chân thực, hài đấy nhưng không hề sáo rỗng. Bởi bản chất, câu chuyện vẫn là một mối tình đẹp của hai tâm hồn vốn tưởng bị “tình yêu ruồng bỏ” tìm đến với nhau qua tình huống “liên minh” độc đáo.   Độc giả: Dạ vũ (DangDang) Thông tin tác giả:  Lam Tiểu Miết là bút danh khác của Lam Lâm. Cô là một cây bút nổi tiếng trên văn học mạng Trung Quốc đã từng xuất bản 14 tác phẩm tại Đài Loan từ năm 2004 đến nay. Nói về  Lam Tiểu Miết có thể gói gọn trong vài chữ: đơn giản chỉ là một cô gái thích viết tiểu thuyết vì cảm thấy thứ quý giá nhất của con người chính là cảm xúc. Tất cả những câu chuyện cô viết ra đều là tình cảm giữa con người với con người, và cô không tin trên thế giới này cái ác chiếm đa số, dẫu là một người xấu xa nhất cũng ẩn chứa một góc tâm hồn cao đẹp. Các tác phẩm đã xuất bản: Gấu ơi! Giúp Anh Quân Tử Chi Giao Liên Minh Phe Thất Tình Hành trình song song (Tên tạm dịch). Không yêu không hận (Tên tạm dịch). Ước vọng khó nói (Tên tạm dịch). Ngược gió mà đi (Tên tạm dịch). Mời các bạn đón đọc Liên minh phe thất tình của tác giả Lâm Tiểu Mị  
Quân Tử Chi Giao - Lam Lâm
AudioBook Quân Tử Chi Giao Quân Tử Chi Giao trải dài từ những năm sinh viên thời đại học đến khi họ trưởng thành, cưới vợ, sinh con. Và rắc rối bắt đầu kéo đến. Những điều tưởng như là bí mật năm xưa dần dần được tiết lộ. Giữa ân oán tình thù ấy, họ sẽ lựa chọn như thế nào? Không mong được ghi tên trên cùng một tấm thiệp hồng, chỉ mong tên người được khắc lên cùng một tấm mộ bia. Khúc Đồng Thu là một người nhu nhược và khá vô dụng nhưng lại '' Bám được '' Hội trưởng hội học sinh Nhậm Ninh viễn, cậu ta xem hắn như thần tượng mà sùng bái và kính nể, hằng ngày hầu hạ nhưng lại cảm thấy rất vui . Nhậm Ninh Viễn không những giới thiệu bạn gái cho cậu ,mà cả hôn lễ cũng do một tay hắn lo liệu ,luôn giúp đỡ cậu trong cuộc sống mà không cần đền đáp . Đối với người đã 30 tuổi gà trống nuôi con như Khúc Đồng Thu ,niềm hạnh phúc và vinh quang nhất cả đời là kết bạn được với nhân vật hào quang toả sáng này. Nhưng sự thật từ từ bị phơi bày ,vợ của Khúc Đồng Thu yêu một người khác ,cô con gái nuôi 14 năm lại không phải con mình ,sự lừa dối của bạn bè ,phút chốc hiện thực tàn khốc bỏ rơi cậu ,nhưng thật sự làm cậu sụp đỗ hoàn toàn là do người cậu luôn ái mộ ,sùng bái tạo ra … …đã kích không dừng lại ở đó …… Quân Tử Chi Giao là tiểu thuyết hay ,cốt truyện chảy dài từ thời sinh viên đến gần tuổi 40 , là HE ,lúc đầu không có gì đặc sắc càng về sau cốt truyện càng hấp dẫn với diễn biến tình cảm lên xuống .... Mời các bạn đón đọc Quân Tử Chi Giao của tác giả Lam Lâm.  
Hàng Không Bán - Lam Lâm
Tên eBook: Hàng Không Bán (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lam Lâm  Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Văn học phương Đông Công ty phát hành: AMAK Nhà xuất bản: NXB Văn Học Trọng lượng vận chuyển (gram): 380 Kích thước: 13 x 20.5 cm Số trang: 260 Ngày xuất bản: 06-01-  2015 Hình thức: Bìa Mềm Giá bìa:  68.000 ₫ Nguồn: https://www.facebook.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBoo k - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Suốt ba mươi năm, Lâm Hàn sống một cuộc sống đầy tẻ nhạt, lại ôm một mối tình đơn phương vô vọng. Sinh nhật ba mươi tuổi, cậu quyết định bước chân vào quán bar, hòng tìm vui trong chốc lát. Nhưng ai mà biết được, anh chàng xui xẻo này cũng có thể "nhặt" được "vàng". "Hàng" cậu ta "mua" được lần này là một người cực kỳ hoàn hảo - Diệp Tu Thác. Diệp Tu Thác không chỉ mở rộng vòng tay với cậu, săn sóc cậu, dạy cho cậu biết thế nào là ấm áp, thế nào là được yêu thương; mà còn giải thoát cho cậu khỏi sự ám ảnh về cuộc tình đơn phương chỉ biết cho đi mà không chút nào nhận lại. Yêu thương không thể chỉ có hi sinh mà còn cần đền đáp. Mời các bạn đón đọc Hàng không bán của tác giả Lam Lâm.