Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Toàn Cầu Cao Vũ

Địa quật vị diện xâm lấn ,tự hào mạnh mẽ vũ khí nóng không hiệu quả, tưởng như thất truyền võ đạo quật khởi .. Cường giả hi sinh để người bình thường có cuộc sống vô lo . Anh hùng vô danh tử chiến địa quật - giáo viên, minh tinh, người dẫn chương trình đều là võ đạo cao thủ - khát khao mạnh mẽ không vì dục vọng- chỉ vì muốn bảo vệ một cái gì đó mà ta cho rằng quan trọng." tiếu cười sinh tử gian" *** Huỳnh Xuân Thư  giới thiệu các đh truyện   TOÀN CẦU CAO VŨ (tác lão ưng) Thường đọc truyện lão ưng thấy các đh hay đọc Tinh Môn vs Vạn Tộc nhưng theo mình đánh giá thì Cao Vũ mới là bộ hay nhất (mặc dù Tinh Môn đọc ch nhiều, ko đủ để đánh nhưng nếu chỉ so vs Vạn Tộc thì cá nhân mình thấy Cao Vũ vẫn hơn) Đây là truyện cho đh nào ko quá khó tính. Cao Vũ ko phải dạng siêu phẩm để đòi LOGIC từng chi tiết mà là 1 bộ đọc để giải trí có chất lượng khá cao, ai dể tính sẽ thấy rất hay, khó tính thấy ko hợp thì lui ra vì đoạn đầu nó dở thật, kiên nhẫn đọc hết như mình thì nó ở hàng vip trong tủ truyện Ban đầu đọc nản vô cùng, rất nhiều lúc muốn bỏ nhưng cuối cùng đã đọc hết, ko hề thất vọng, bỏ đi hơn 100 chương đầu tiên, từ lúc xuống địa quật trở đi thì truyện đối vs mình là quá hài lòng (vì quá thích nên ko thể đọc tiếp đc Tinh Môn, vẫn là giữ nguyên trong lòng hình tượng thời đại này vẫn tốt hơn, đọc Cao Vũ vào thời gian ch đọc những bộ quá nặng nề nên vẫn rất có cảm xúc) * Cốt truyện: Âm mưu nhiều vô số, chấp nối từng thời đại, từng nhân vật, 1 vài chi tiết ở mấy chương đầu lại là kết quả cho toàn cục, đọc từng chương để bóc tách ra bố cục thật sự phía sau thật sự rất thú vị trải nghiệm, cần vận động não nhưng ko quá nhiều, ko gây căng thẳng. Truyện có nhiệt huyết, có hài hước, có cảm xúc, huyết tinh cùng điên cuồng cũng ko thiếu. Yếu tố nhân tộc ở đây ko làm mình khó chịu vì truyện đã nêu rõ vc ko có ai là người tốt, tất cả vì chủng tộc mình mà chiến, vì bản thân truy cầu mà đấu, đối vs phe mình ngươi là anh hùng nhưng vs phe đối nghịch ngươi là ác ma. Tốc độ quay xe trong mỗi lần đoàn chiến khiến truyện ko nhàm vì chẳng đoán đc main sẽ làm j, lật mặt phi thường nhanh. Kết truyện ko quá xuất sắc nhưng đủ "an lòng", ít nhất vs mình là vậy *NVC: ban đầu ko thích tính cách main, phải từ xuống địa quật sau đó mới dần yêu thích, đến sau cùng thì thành 1 trong những nv yêu thích nhất. Phát triển nv từ 1 cái thích trang bức, suy nghĩ ko thấu đáo thanh niên thành nhân tộc kính trọng nhân vương, tam giới kiên kị, sợ hãi ma vương. Hệ thống buff dựa trên tài phú, muốn có tài phú đều phải liều mạng đi đoạt, 1 đg giết chư thiên biến sắc. Truyện của lão Ưng thì tăng lv nhanh đã thành truyền thống, vượt cấp giết ở đây cũng ko sai vì cấp bậc ở bộ này ko quá tương quan vs sức chiến đấu. Phương Bình nhìn bốc đồng nhưng thật chất rất thông minh, mưu kế ko thua ai, giỏi lôi kéo, hiểu nhân tâm để lừa gạt (1 phần lớn là do các thế lực quá cản chân nhau nên PB mới có lổ để chui) như Lê Chử nói, gặp hắn thì giết ngay chứ đừng nghe Phương Bình nói chuyện bởi hắn rất có thể nói, nghe tâm sẽ loạn, da mặt đủ dày, lật mặt nhanh vô cùng nhưng đôi khi hắn điên đến làm người ta nổi da gà (như lần thả "pháo hoa" sau khi diệt tam đại động thiên), đối vs đồng bạn lại rất nghĩa khí, hận ko thể 1 mình gánh, bảo vệ để ko ai tổn thương, có thể từ bỏ thần khí để cứu mấy cái trọng thương bát phẩm, đoạt đc bảo dường như đều đem tặng (nhưng luôn tự thấy bản thân tự tư), đối tốt hắn 1 hắn sẽ gấp trăm nghìn lần hồi báo. * NVP: Ko hề não tàn mà cực thông minh, mỗi người đều có tính cách, truy cầu riêng, 1 số nv có thể viết truyện riêng luôn cũng đc. Ko chỉ phe nhân tộc mà còn phía địa quật, thiên vương, cực đạo, hoàng giả từng cái xây dựng rất riêng, làm ta ko khỏi tự vẽ ra trong đầu câu truyện của bọn hắn trong quá khứ đến thế nào huy hoàng, cũng thể hiện main ko phải duy nhất tam giới thiên tài, nvc, từng thời đại đều có nvc. Tiếc là tác kết truyện gấp nên nhiều nv chưa đc khai thác hết thậm chí bỏ quên. Thích câu "cường giả chỉ sống 1 đời" ở đây, ko có chuyện chuyển thế để sống đời thứ 2, 1 thế huy hoàng là đủ Nói thêm là ở thời đại của nvc dường như ko có thiên tài, có cũng ko đc lên hình quá nhiều vì thời gian quá gấp, thời chiến, dựa theo đập bảo là đa số, cũng là thời mà các thời đại tụ tập, huy hoàng của bọn hắn ở quá khứ. Cả bộ truyện kẻ thiên tài nhất lại chính là vung nồi vương, ta cay vụ này, tạo hình tất cả đều rất yêu thích đến cuối truyện mới vỡ lẽ * thật ra lí do mang ta đến truyện Lão Ưng là truyện của lão ko gái nên Cao Vũ cũng vậy. Ai đọc Tinh Môn thì bt Phương Bình có vợ nhưng ở Cao Vũ thì ko nha, lo đánh suốt ngày nên chả có miếng tình cảm nào đâu.Tuy còn kha khá hố chưa lấp, đoạn đầu gây nản và 1 số khúc khá ức chế (đoạn Lăng YY đòi PB đi cứu Trần Vân Hy) nhưng là 1 bộ truyện đáng đọc, đáng đi trải nghiệm. *** Toàn cầu cao võ hoàn thành cảm nghĩ Năm 2018 ngày mùng 4 tháng 6 tuyên bố « toàn cầu cao võ », năm 2019 ngày mùng 6 tháng 10 đánh xuống cuối cùng này hoàn thành cảm nghĩ. 14 tháng, 4 hơn 20 ngày , 8 hơn 30 vạn chữ, 550 minh chủ, ba lần nguyệt phiếu thứ nhất, hai năm Phong Vân bảng mười vị trí đầu, bán chạy đệ nhất vượt qua 300 thiên, điểm xuất phát đồng đều đặt trước qua 5 vạn, năm 2018 bàn phím vàng người đoạt giải, điểm xuất phát ngũ tinh danh tác nhanh nhất người giữ kỷ lục. . . Vinh quang quá nhiều, vì cao võ chúc! Vì Lão Ưng chúc! Vì cao võ thư hữu chúc! Cảm tạ đại gia, một đường làm bạn, một đường ủng hộ, một đường tận lực! Cảm tạ đại gia, cho Lão Ưng quá nhiều vinh quang, quá nhiều quang hoàn! Không tính quá hoàn mỹ kết cục, bất quá Lão Ưng vẫn tương đối thích, không có phục sinh những cái kia người đã chết, bọn hắn là anh hùng, phục sinh anh hùng sẽ có chút biến vị, bất quá ta không nỡ bọn hắn chết đi. Thế là, có âm phủ. Mời các ban đón đọc Toàn Cầu Cao Vũ của tác giả Lão Ưng Cật Tiểu Kê.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bảo Giám - Đả Nhãn
Sau hai tác phẩm rất thành công là Hoàng Kim Đồng và Thiên Tài Tướng Sư, tác giả Đả Nhãn tiếp tục gửi tới độc giả một bộ Đô thị mới – Bảo Giám. Đến với Bảo Giám chúng ta cùng trở lại mốc thời gian những năm 90 của thế kỷ 20 để dõi theo bước đi của Tần Phong. Từ một cậu bé được sống trong gia đình yên ấm, bỗng nhiên tai họa giáng xuống khi bị kẻ thù hãm hại. Cậu bé Tần Phong khi đó đã phải dắt theo em gái mình phiêu bạt đến một vùng đất mới, những tưởng cuộc sống ở đây sẽ yên ổn nhưng ai ngờ biến cố lại liên tiếp xảy ra, chính điều đó đã tác động sâu sắc đến tâm lý của cậu và hướng cuộc đời cậu sang một ngã rẽ khác. Liệu Tần Phong sẽ vượt qua biến cố, giải quyết các mối ân oán trong giang hồ và xây dựng sự nghiệp như thế nào? Dưới ngòi bút của Đả Nhãn, tất cả sẽ hiện lên một cách vô cùng sinh động và chắc chắn sẽ không làm cho bạn thất vọng. Đối với chúng tôi, những người chuyển ngữ bộ truyện này đều có chung một cảm nhận rằng truyện đã đem lại cho chúng tôi những trải nghiệm mới, và hơn hết chúng tôi đã tìm thấy được sự đồng cảm của mình trong đó, đồng thời cũng học hỏi thêm được nhiều điều bổ ích. Còn bạn thì sao? Hãy đọc và cho chúng tôi biết cảm nhận của mình nhé. *** Côn đồ thời kỳ đầu phần lớn đều lấy việc đánh đấm làm vinh quang, nhiều nhất chỉ là ăn quỵt ở khách sạn, ghẹo gái ở đường trượt băng, hiện tượng trộm cắp thì tương đối ít. Nhưng đến thập niên 90 sau cải cách mở cửa, chênh lệch giàu nghèo dần dần trở nên rõ ràng, giá trị quan của con người cũng có sự thay đổi rất lớn, hộ cá thể bị người ta xem thường nhất trước kia ngược lại trở thành người có thân phận có mặt mũi. Đám côn đồ trước kia phần lớn đều lợi dụng uy danh có bởi thời kỳ đầu đi đánh đấm, đổi nghề làm kinh doanh ăn uống hoặc vận chuyển hàng hóa gì đó, đều dần dần giàu lên. Còn như tên nhóc choai choai Lý Thiên Viễn, một không có đầu óc kinh doanh, hai cũng không có vốn liếng, vì thế liền nhắm vào đám học trò, cửa trường học liền trở thành nơi bọn chúng lừa lọc vơ vét tài sản. Đến sau khi phim ảnh về xã hội đen của Hongkong, Đài Loan tiến vào Trung Quốc, bọn chúng lại học theo nội dung trong phim ảnh, phân chia địa bàn, Lý Thiên Viễn dẫn theo hơn 10 đứa nhỏ, chiếm cứ hai trường học và một phòng bi-a. Lý Thiên Viễn không biết rằng, hành vi này của mình đã bước đầu hình thành nên hình thức ban đầu của xã hội đen, mà trong quá trình vơ vét của cải của xã hội đen luôn có bạo lực đi kèm. Rất nhanh nhóm nhỏ của Lý Thiên Viễn liền xảy ra tranh chấp với các bang phái khác, đó cũng là một nhóm do đám trẻ con hư hỏng bỏ học tổ chức, bắt đầu chính từ phòng bi-a kia. Ban đầu một người anh em của Lý Thiên Viễn bị một đám khác đánh một trận tại phòng bi-a, mở miệng toàn là những lời khiêu khích Lý Thiên Viễn. Điều này khiến Lý Thiên Viễn cảm thấy mất thể diện, triệu tập mười mấy người, hai bang phái liền xảy ra ẩu đả khi đối phương đến phòng bi-a lần nữa. Bên Lý Thiên Viễn sớm đã chuẩn bị, vũ trang đầy đủ, xích khóa, gậy, đao đều đã sẵn sàng, hai bên vừa gặp mặt bên kia lập tức bị yếu thế. ... Mời các bạn đón đọc Bảo Giám của tác giả Đả Nhãn.
Toàn Năng Khí Thiếu - Mai Can Thái Thiếu Bính
Vốn chỉ là một tên làm công với đồng lương còi cõm, đi xe cùi, ăn cơm bụi sống qua ngày. Thế mà ông trời lại cho hắn đổi đời khi bộc lộ đủ thứ năng lực trên người, khiến nhà nhà săn đón, biến thành mỹ vị trong mắt các người đẹp. - Haiz, đáng lẽ chỉ cần gương mặt là đủ ăn cơm, hết lần này đến lần khác phải trổ tài rồi, thật không thể yên tịnh mà.. Tần Xuyên nhức đầu thốt lên. *** Phản ứng của hắn rất nhanh, thân thể đột ngột rời ghế, ôm cổ Diệp Tiểu Nhu, từ chỗ ngồi tránh sang một bên, vừa vặn tránh được cú nện đó của Vương Đại Hải. Biểu tình của Tần Xuyên nhanh chóng trở nên lạnh lùng, không ôn hòa như lúc vừa rồi nữa, ánh mắt sắc bén nhìn Vương Đại Hải. May mà Diệp Tiểu Nhu không bị thương, nếu không cho dù gặp phải phiền toái thì hắn cũng sẽ ra tay dạy dỗ đối phương. Vương Đại Hải cảm thấy hoa mắt, người bỏ chạy sang một bên khiến gã vồ ếch hụt. Khi gã quay lại, nhìn thấy Tần Xuyên ôm Diệp Tiểu Nhu, ánh mắt rơi vào tay Tần Xuyên, thở hổn hển mà rống lớn: - Mau bỏ tay của mày ra! Hai lúa! Tay? Tần Xuyên sửng sốt, đột nhiên ý thức được tay của mình đang để ở một vị trí mềm mại co dãn, giống như đậu hũ non vậy. Lại cúi đầu, chứng kiến vẻ ướt át kiều diễm cảu Diệp Tiểu Nhu, hai mắt trong veo như nước, xấu hổ mà cúi đầu. Tuy rằng Tần Xuyên rất không nỡ vứt bỏ cảm xúc lúc này, nhưng trong tiếng cười xấu xa của đám người xung quanh, vẫn đành bỏ tay ở mông Diệp Tiểu Nhu ra. - Tiểu Nhu Nhu, em biết là anh rất thuần khiết, đây chỉ là một chuyện hiểu lầm. Tần Xuyên biết rõ kỳ thực Diệp Tiểu Nhu rất bảo thủ, hơi ăn chút đậu hũ thì được, nhưng sờ mông thì đã vượt qua điểm giới hạn. - Ừm, em biết. ... Mời các bạn đón đọc Toàn Năng Khí Thiếu của tác giả Mai Can Thái Thiếu Bính.
Phòng Thuật - Bào Bàn
Truyện đô thị dị năng Phòng Thuật của tác giả Bào Bàn tiết tấu nhanh, không khí phấn đấu và kinh doanh sôi động. Đọc truyện này gợi lên cái máu kinh doanh, làm giàu, lập sự nghiệp... nhưng cũng không làm giảm tính giải trí đáng có của truyện. Bình thường hắn chỉ là nhân viên môi giới bất động sản tên là Trương Vĩ trong một lần bất ngờ bị thương ở đầu do bị đối thủ cạnh tranh đánh lén, đã vô tình có được dị năng "Độc Tâm Thuật". "Độc Tâm Thuật" giúp hắn có thể đọc được suy nghĩ trong đầu của người khác, để rồi trong ngành kinh doanh bất động sản chuyên lừa lọc dối trá nhau, hắn đoán được ý tưởng chân thật của khách hàng, của đối thủ, của đối tác kinh doanh. Chính vì vậy nhờ đó, Trương Vĩ có thêm lòng tin lăn lộn trong ngành kinh doanh môi giới bất động sản, thăng tiến trên con đường công danh như diều gặp gió. Minh tinh, phu nhân, các “sửu nữ” cùng với nhiều loại khách hàng khác đều đua nhau kéo tới, đều muốn hóa trang để được lên sân khấu. Cùng theo dõi truyện sẽ rõ nội dung nhé các bạn. Ngoài ra, các bạn có thể đến với tác phẩm Quan Bảng đầy nổi bật và đặc sắc của tác giả Ẩn Vi Giả. *** - Nhức đầu quá trời ơi! Đây là chỗ nào? Trong một phòng khám bệnh ở tiểu khu Nhã Uyển ở Kinh thành, một thanh niên hơn 20 tuổi nằm trên giường bệnh chậm rãi mở hai mắt ra, ánh sáng chói mắt chiếu vào trên mặt, khiến cho hắn không tự chủ được nhíu mắt lại nghiêng đầu đi, nhưng mà vào lúc vặn vẹo cổ, trên đầu truyền đến một cơn đau đầu kịch liệt, khiến cho hắn không khỏi tặc lưỡi hít hà rên lên một tiếng. Nam nhân nằm trên giường bệnh này tên là Trương Vĩ, là nhân viên môi giới của Công ty Bất động sản Trung Thông trong tiểu khu, bởi vì xảy ra xung đột với nhân viên của công ty bất động sản khác, trong lúc hỗn loạn Trương Vĩ bị người ta đánh lén, may mắn được đồng nghiệp nhanh chóng đưa đến phòng khám, nhờ bác sĩ kịp thời điều trị hữu hiệu nên đã khống chế bệnh tình, mới không có xảy ra chuyện lớn gì. - Trương Vĩ, cậu cuối cùng cũng đã tỉnh lại, cậu đã hôn mê nửa ngày rồi, cảm giác thấy thế nào rồi? Một thanh niên đang cầm điện thoại di động xem tiểu thuyết, nghe được giọng nói của Trương Vĩ, lập tức đứng lên từ giường đối diện, trong giọng nói mang theo một chút mừng rỡ. Người thanh niên này tên là Vương Kiến Phát, là đồng nghiệp cùng vào công ty làm cùng lượt với Trương Vĩ, tính cách của hai người đều có chút hướng nội, và trong công việc hay giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau, chỗ ở cũng rất gần, do đó theo một cách tự nhiên đã trở thành bạn tốt của nhau. - Không sao, chỉ có điều hơi đau đầu một chút, nơi này là phòng khám dưới tòa nhà số 3 hả? Trương Vĩ dần dần hồi tưởng lại tình cảnh mà bản thân mình trước khi hôn mê, cất tiếng hỏi có chút hư nhược. - Ừ, bác sĩ nói cậu hơi chấn thương sọ não nhẹ, nhưng mà không cần lo lắng, nghỉ ngơi thêm hai ngày thì khỏe hẳn thôi. Vương Kiến Phát bỏ điện thoại di động vào trong âu phục, lấy một cái ly giấy từ giường bệnh ở trên tủ đầu giường, đi tới máy nước uống rót nửa ly nước, rồi như làm ảo thuật móc ra một cái ống hút, đưa tới tay trái của Trương Vĩ nói: - Uống chút nước đi, cho thông cổ. - Ừ... Trương Vĩ đặt ly giấy ở ngực, ngậm ống hút, uống vài ngụm, cảm giác cổ họng hết khát, chuẩn bị cái đặt ly lên trên tủ đầu giường, nhưng lại bị Vương Kiến Phát tay mắt lanh lẹ tiếp lấy. - Đưa cho mình đi, cậu đừng động, nghỉ ngơi cho thật khỏe đi. Vương Kiến Phát thuận tay đặt ly lên trên tủ đầu giường. - Kiến Phát, có thấy thằng nào đánh mình bất tỉnh không? Hạ thủ thật là con bà nó đen. Trương Vĩ khó khăn nhúc nhích cái cổ, trên đầu lại truyền tới sự đau đớn do sưng căng và chấn động, hỏi có phần nổi giận. Mời các bạn đón đọc Phòng Thuật của tác giả Bào Bàn.
Phong Khí Quan Trường
Hắn - một người bình thường bất ngờ chết vì tai nạn, đột nhiên trở thành con em nhà hào môn chốn quan trường. Đổi một nhân sinh khác, hay tiếp tục cuộc sống phong lưu phóng túng trước đây? Vốn nên là nhân sinh của hai người, nhưng định mệnh sắp xếp chung đứng cùng nhau trong một thân xác. Câu chuyện được bắt đầu... *** Có ai từng lặng yên ngồi trong xe chờ đợi tham gia tang lễ của chính mình? Thẩm Hoài ngồi trong xe, đưa mắt nhìn qua cửa kính. Bên ngoài vệt nắng thấu qua từng tán lá trước cửa ngôi chùa cổ để lại dưới mặt đất những vết da báo loang lổ, hệt như tử thần đang trầm ngủ khiến hắn nhìn đến thất thần. Mặt sau là ba tòa Phật tháp cổ vòm tròn, kiến trúc để lại từ thời Dân Quốc, có lịch sử gần ngàn năm với cái tên - Thiên Ninh tự. Ba tòa Phật tháp này vốn là tư gia của nhà tư bản lớn nhất thành phố Đông Hoa thời Dân Quốc – Tôn gia. Từng viên gạch, mái ngói cho đến ba pho tượng Quan Âm ở đây đều một thời nổi danh khắp tỉnh thành. Trước giải phóng, Tôn gia dẫn cả nhà sang định cư ở hải ngoại, đến sau điền trạch gia sản lẫn tòa Phật tháp nơi đây lần lượt bị sung công. Thập niên 50, tòa Phật tháp trở thành nghĩa trang nhân dân, đa phần thị dân xung quanh đều đem tro cốt người thân gửi vào trong chùa. Trong chùa nơi đâu cũng thấy từng cây đại thụ mấy người ôm, màu xanh trong lành tươi mát phủ kín cả khối kiến trúc, cảnh trí cực kỳ hữu tình u nhã. Với ai không sợ dính phải hơi người chết thì đây có lẽ là phong cảnh đáng để thưởng thức nhất thành phố Đông Hoa. Trước cửa Phật tháp có một quảng trường nhỏ, Thẩm Hoài đánh xe dừng lại bên lề quảng trường, dưới bóng gốc tùng xanh ngắt, đưa mắt nhìn chiếc xe tải Giải Phóng chậm rãi chạy qua, rồi dừng lại ngoài cửa lớn ngôi chùa… Thẩm Hoài nhìn thấy người bạn lâu lăm, cũng là đồng nghiệp cùng làm ở xưởng thép Triệu Đông dừng xe, từ ca bin bước xuống, lách nhanh đến cửa xe bên phải, mở cửa ra… Em gái hắn tay nâng hủ tro cốt xám chì bước xuống, trên khuôn mặt ngây thơ còn ngấn nước mắt, đôi tròng mắt khóc đến sưng đỏ, khiến Thẩm Hoài ngồi trong xe nhìn mà nước mắt giàn dụa nhỏ xuống vô lăng… Bạn bè, thân thích cùng theo đưa tiễn tay nâng vòng hoa lục đục bước xuống theo, từng dòng chữ đen trên vòng hoa trắng như gai góc đâm vào mắt hắn, đau nhói….: “Thương tiếc tiễn đưa người đồng nghiệp, người bạn - Tô Hải Văn”. Đã ba ngày qua đi sau cái giờ phút định mệnh ấy, nhưng cảm giác chấn kinh lẫn hỗn loạn khi đó vẫn chưa hoàn toàn tan biến. Giờ đây, nhìn thấy em gái quằn quại trong đau khổ, tâm lý Thẩm Hoài lại càng cảm nhận rõ rệt như ai đó đang đâm vào tim mình. Không biết bao lần hắn muốn mở cửa xe xông ra, lớn tiếng nói cho em gái biết: “Tiểu Lê, anh là Hải Văn đây! Anh không chết, anh là anh trai của em đây mà…” Chỉ đáng tiếc, giờ hắn đang sống trong thân thể của người khác. Em gái, thân thích lẫn đồng nghiệp ngày xưa đều không ai có thể nhận ra. Tay Thẩm Hoài bấu chặt lấy vô lăng, gân xanh nổi lên chằng chịt, móng tay đâm sâu vào da thịt nhưng hắn không cảm thấy đau đớn chút nào. Vốn hắn đã phải chết rồi, trong hủ tro cốt mà em gái đang cầm chính là tro tàn sau khi hỏa táng thân thể hắn. Nhưng ý thức và linh hồn thì vẫn tồn tại, sống bám trong thân thể của người khác…. Có hai chiếc xe đưa tang theo sau nữa, trên đó chở đồng nghiệp của hắn trước đây. Song bọn họ không tiến vào trong chùa mà chạy lại sát quảng trường, đứng dưới bóng cây nghỉ ngơi hút thuốc, không một ai chú ý đến trong chiếc xe nhỏ dừng lại ven đường kia lại có người. “Hải Văn cứ thế mà chết, nghĩ cũng thật đáng tiếc. Sớm biết kết cục thế này, không bằng trước kia chịu đi theo lão Hùng cùng điều lên thị ủy…” “Lão Hùng lên thị ủy cũng muốn đem Hải Văn theo. Nhưng mà lúc ấy trong xưởng đang hợp tác cải tiến kỹ thuật chuyển sang lò liên đúc với bên Nhật, công việc của xưởng lại không thiếu Hải Văn được…” “Nói cho cùng thì vẫn tại Hải Văn mềm lòng, khi đó hắn mà lên thị ủy với lão Hùng, chỉ bằng loại leo lên nhờ liếm gót giày lãnh đạo như Cố hầu tử cũng đòi ngăn cản hắn? Cậu nói thử xem, mấy năm nay Hải Văn có uất ức không? Vì sao hắn phải sống nhục như thế, chẳng phải trong tay không quyền không tiền ư? Hải Văn càng có tài hoa thì càng bị loại người như Cố hầu tử trù dập… Nói cho cùng không phải là sợ sau này bị Hải Văn ngồi cưỡi trên đầu? Mấy năm nay Hải Văn nhẫn nhục chịu đựng, đến khi thi được nghiên cứu sinh Đại học Bắc Kinh, tưởng từ nay không phải nhìn sắc mặt Cố hầu tử nữa. Ai ngờ lại xảy ra chuyện tai bay vạ gió thế này, ông trời thật đúng là quá bất công.” ... Mời các bạn đón đọc Phong Khí Quan Trường của tác giả Cảnh Tục.