Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Một Trăm Cái Bóng

Năm 2009, Toà nhà Yongsan tại Seoul (Hàn Quốc) bị phá bỏ với mục đích tái cấu trúc. Bố của nhà văn Hwang Jungeunlà một trong số những người làm việc ở đây. Sự kiện này có lẽ đã tác động đến Hwang rất lớn, để một năm sau đó cô hoàn thành cuốn tiểu thuyết lạ lùng, đầy ám ảnh: Một trăm chiếc bóng. Cọ quậy sống giữa siêu đô thị Một trăm chiếc bóng là câu chuyện về những con người làm việc trong các toà nhà, thực chất là khu thương mại được quy hoạch phá bỏ. Ở đó những người lớn tuổi, ông chủ của những xưởng sửa chữa điện tử nhỏ phải tìm cách mưu sinh, rời đi, xây dựng cơ sở mới mà hơn ai hết họ biết rằng, sẽ chẳng có kết quả nào tốt đẹp hay khả dĩ hơn. Trong khi đó, những người trẻ (thông qua hai nhân vật chính Eun Gyo và Mujae) làm việc cho các ông chủ trên bờ vực phá sản cũng phải chịu cảnh khốn đốn tương tự. Họ gần như không thể đưa ra những quyết định, phó mặc cuộc lo cơm áo gạo tiền cho ông chủ. Để rồi, cuộc sống của họ dần dần bị bóp nghẹt. Cả hai thế hệ xuất hiện trong Một trăm chiếc bóng, họ giống nhau, cùng mắc kẹt bởi cảnh bần cùng đang trực chờ ngay đầu mũi. Họ gần như bị bít lối, tìm cách xoay xở, cọ quậy sống giữa siêu đô thị Seoul những tưởng đầy “hoa” nhưng thứ họ có chỉ toàn “lệ”. Đó là nhánh rễ thứ nhất của câu chuyện. Nhánh rễ thứ hai của Một trăm chiếc bóng chảy theo mối quan hệ mong manh của hai nhân vật chính, Eun Gyo và Mujae, được Hwang giới thiệu ngay từ trang đầu tiên của cuốn sách. Họ là những người trẻ theo đuổi cuộc sống bình thường, với những công việc bình thường, giữa một siêu đô thị đang dần bị bóp nghẹt bởi vòng quay của kinh tế, của đồng tiền. Tất nhiên, Hwang không viết Một trăm chiếc bóng như một tiểu thuyết tình yêu, với những tình tiết lãng mạn để cân bằng lại với những khắc nghiệt đời sống. Cô viết về những người sống bên lề, khó (hay không thể) nắm lấy vận mệnh của mình. Một trăm chiếc bóng của Hwang Jungeun thực sự đã chuyển tại được sự cô độc của những thị dân với những thế hệ nối tiếp nhau, dưới sức nặng của một xã hội đầy khắc nghiệt và bạo tàn. Cái “bóng” hay cái chết? Nhà văn Han Kang (đoạt giải Man Booker International 2016) từng nhận xét: “Cuốn sách nhỏ này (Một trăm chiếc bóng) chứa một vẻ đẹp lạ lùng khó quên. Đây đó có những yếu tố kỳ ảo, nhưng cùng lúc cuốn sách cũng nghiêm ngặt tới cùng cực, lột tả một cách hiện thực thế giới mà nó dựng lên”. Đúng như lời Han Kang nhận xét. Nếu chỉ rặt những chi tiết hiện thực đầy đau khổ, Một trăm chiếc bóng có lẽ sẽ chỉ khơi lên mối đồng cảm nhưng không thể chạm đến được thẳm sâu về nỗi sợ, sự ám ảnh về cuộc sống trong lòng độc giả. Hwang không kể câu chuyện thẳng băng theo cách thông thường mà kết hợp những yếu tố kỳ ảo, những huyễn tưởng. Tất nhiên, “chiếc bóng” của Hwang Jungeun chưa hoàn hảo. Có thể xem, cái “bóng” mà một chi tiết ẩn dụ, được cô nhào nặn, thường xuyên sử dụng trong tác phẩm với một dụng ý cụ thể: thứ ám lên cuộc sống vốn đã khổ sở vẫn luôn chực chờ kết liễu những con người nhỏ bé trong xã hội. Tuy nhiên chi tiết ẩn dụ này là chưa đủ nặng; hay cái “bóng” quá yếu? “Cái bóng” đó thực chất là gì? Nỗi sợ hãi mà cái bóng đè lên cuộc sống ngoài cái chết là gì? Có lẽ Hwang JungEun chưa tường minh được. Hoặc có thể, đó là cách cô tìm cảnh hình tượng hoá nỗi cô độc và tuyệt vọng ám ảnh con người. Hoặc có thể, đó là sự chấp nhận một điều vô lý ở mức hiển nhiên, và không thèm đặt những câu hỏi tại sao, để giải thích, thông hiểu và hành động chống lại?! Tuy nhiên, chi tiết cái bóng vẫn đặc biệt có ý nghĩa và đầy ám ảnh. Nó làm tốt, thậm chí là xuất sắc về yếu tố kỳ ảo, huyễn tưởng, mang đến cho câu chuyện một chất liệu đầy ma mị, khiến người đọc giật mình, sợ hãi, thậm chí là ám ảnh. Bên cạnh hình ảnh ẩn dụ về “cái bóng”, Hwang Jungeun cũng tạo nên một chi tiết mang yếu tố kỳ ảo khác chính là ông chủ tiệm Omusa. Đây có thể xem như một trong hình tượng tươi sáng, tốt bụng và tử tế nhất trong câu chuyện, gần như không có thực nhưng lại phần nào soi sáng được cái bóng tối, mệt nhoài trong suốt câu chuyện. Tuy nhiên, hình tượng này cũng rất yếu và nhỏ bé, chực chờ bị bóng tối nuốt chửng. Tiếng nói độc đáo của Hwang Jungeun Ra mắt độc giả Việt Nam vào cuối năm 2018, cuốn tiểu thuyết Một trăm chiếc bóng của Hwang Jungeun mang đến một hơi thở khác trong văn chương đương đại Hàn Quốc. Chỉ thông qua cuốn sách mỏng này, Hwang đã phác hoạ được phần nào xã hội hiện đại tại đất nước cô, không chỉ là những cá nhân mà cả một thế hệ. Đây chính là điểm độc đáo của Hwang so với những nhà văn đương thời nổi tiếng tại Hàn Quốc hiện này như Kim Young Ha, Han Kang, Shin Kyung Sook, Jeong You Jeong… Nếu như các tác giả kia đi sâu vào từng cá nhân, từng cuộc đời cụ thể thì Hwang khái quát lên, cho thấy bức tranh rộng hơn – thực tế của xã hội hiện đại ngày nay. Bên cạnh đó, việc kỳ ảo hoá chồng lên tính hiện thực, khiến cho câu chuyện mà Hwang Jungeun mang đến cho độc giả trở nên lôi cuốn lạ lùng, không thể bỏ qua. Hwang Jungeun sinh năm 1976 tại Seoul, là một trong những cây bút độc đáo và giàu nội lực của văn chương Hàn Quốc đương thời. Trong 30 năm hoạt động sáng tác, Hwang đã mang đến cho độc giả ba tập truyện ngắn và ba tiểu thuyết. Một trăm chiếc bóng ra mắt độc giả Hàn Quốc lần đầu tiên vào 2010. Với tiểu thuyết đầu tay này, cô đã nhận được giải thưởng Văn học Hanguk Ilbo. *** Tôi nhìn thấy cái bóng ở trong rừng. Mới đầu tôi không nhận ra ngay nó là cái bóng. Thoáng thấy một dáng lưng rẽ bụi rậm, tôi ngỡ phía đó cũng có đường đi, trông dáng đó lại quen quen nên tôi đã bám theo nó tiến vào trong. Càng vào trong rừng càng sâu, càng vào trong tôi càng bị dáng lưng ấy hút lấy mà cứ thế tiến mãi tiến mãi. ‘Eun Gyo.’ Tôi chợt quay người theo tiếng gọi, Mu Jae đang đứng đó. ‘Đi đâu thế?’ Anh hỏi. ‘Thì đi thôi.’ ‘Đi đâu?’ ‘Đi theo.’ ‘Theo ai?’ ‘Người đằng kia,’ tôi đáp rồi ngoái nhìn, người trước mặt đã biến mất không còn thấy bóng. Mu Jae gạt cành cây tiến về phía tôi, hỏi người đó trông thế nào. Tôi đang định trả lời thì nhớ ra đó chỉ là một dáng lưng không hình tướng cụ thể. ‘Đầu nhỏ, vai hẹp và ngăm đen,’ tôi tả. ‘Giống Eun Gyo?’ ‘Ừ.’ Giống tôi, khoảnh khắc đáp vậy tôi mới ngớ người. Tôi hạ chân giẫm xuống đám lá sồi và quả thông găm dưới đất mềm, đường viền quanh bàn chân tôi có gì là lạ. Duỗi dài mảnh thật mảnh từ ngón út bàn chân phải tôi, cái bóng đang vắt qua bụi rậm vươn về đâu đó. ‘Hóa ra là cái bóng.’ Đến lúc đó tôi mới nhận ra. ‘Đừng đi theo thứ giống như cái bóng!’ Mu Jae nói. Không hiểu sao dáng hình anh lại mờ ảo thế, tôi nheo mắt nhìn, và tôi thấy mưa bóng mây mảnh như mạng nhện đang rơi. Tôi đứng yên, mí mắt ướt mưa trĩu nặng. Nước tụ thành giọt ở mười đầu ngón chân tôi xuội xuống. Nước đọng trên môi tôi mằn mặn. Tôi đứng thẫn người hồi lâu. ‘Quay lại nhé?’ Mu Jae nói rồi quay người, tôi theo anh vạch đám cỏ xào xạc xào xạc tiến ra khỏi rừng. Cây cỏ rậm rạp đến độ tôi không tưởng tượng nổi bằng cách nào mình vào được đến tận đây. Tôi gạt đám cỏ cây, như đã dai dính hơn vì ngấm mưa, tiến về phía trước. Áo quần tôi đã thấm ướt gần hết. Nước mưa vương trên lông mày rồi chảy xuống mắt tôi, tôi dụi mắt. ‘Khóc à?’ ‘Có khóc đâu.’ Chúng tôi cứ đi như thế mãi một lúc lâu mà xung quanh vẫn là rừng sâu không rõ phương hướng. ‘Làm sao bây giờ.’ Mu Jae dừng bước bảo. ‘Hình như lạc đường rồi.’ ‘Cứ đi tiếp nhé?’ ‘Cũng chỉ còn cách đi tiếp thôi mà.’ ‘Cứ tạm đi tiếp xem sao.’ Dính mưa, nền rừng căng phình, trơn đến mức như thể chỉ cần trượt chân một lần là sẽ trượt mãi trượt mãi. Cảm giác chân mình xon xót, tôi cúi nhìn, thấy chân đầy vết xây xước do cây cỏ cứa vào. Vết xước dài nhất thấm nhựa cỏ ngả màu xanh ngắt. Từ lúc biết chân bị xước, hễ cử động tôi lại thấy xót. Sang trái rồi sang phải, bước đi với cái bóng không ngừng duỗi dài phía sau lưng, chỉ mình việc nhấc chân lên đặt chân xuống thôi cũng khó nhọc. Thấy tôi chốc chốc lại đứng khựng không đi nổi, Mu Jae bèn tiến lại gần, xem xét những vết xước trên chân tôi. ‘Anh Mu Jae, lạnh quá.’ ‘Tại cứ đứng nguyên một chỗ đấy.’ ‘Chết mất.’ ‘Chết mất?’ ‘Cảm giác như chết đi được vậy.’ ‘Câu cửa miệng của cô đấy à?’ ‘Thì tại tôi cảm giác như chết đi được thôi.’ Mu Jae lấy tay áo lau nhựa cỏ cho tôi rồi đứng thẳng dậy, nhìn tôi chằm chằm. ‘Vậy mình chết nhé? Ngay ở đây!’ Anh nói quá khẽ khàng khiến tôi thảng thốt. Tôi ngỡ ngàng ngước nhìn Mu Jae. Anh đang cúi nhìn tôi bằng cặp mắt đen thẫm. Mái tóc anh thường ngày vốn bù xù, giờ điềm đạm xẹp xuống vì bết mưa. ‘Eun Gyo,’ Mu Jae cất tiếng. ‘Nếu không thực sự định chết thì đừng nói bừa như vậy.’ ‘Vâng.’ ‘Đi tiếp thôi,’ Mu Jae nói rồi tiến lên trước, tôi bước theo anh. Nước mắt lưng tròng. Tôi những muốn mặc kệ cái người lạnh lùng kia đi trước rồi tự bước theo ý mình, nhưng trong khu rừng này, giữa tình cảnh đến cả cái bóng của mình cũng đã sống dậy, tôi chỉ còn biết gạt nước mắt mà đi. ‘Khóc à?’ ‘Có khóc đâu.’ Giữa lúc chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện, không khí xung quanh bỗng nhẹ hẳn. Mu Jae dừng bước, xòe lòng bàn tay ngửa lên trời. ‘Tạnh mưa rồi.’ ‘Ừ.’ ‘Ăn kẹo cao su nhé?’ ‘Ừ.’ Mu Jae rút trong túi áo ra một thanh kẹo cao su nhăn nhúm, xé làm đôi rồi chìa cho tôi một nửa. Tôi bóc hai lớp vỏ bọc âm ẩm, bỏ kẹo cao su vị nho xanh vào miệng. Ngọt, ngọt quá đỗi, nước miếng túa ra đến độ cằm tôi gai lên. Tôi gấp vỏ kẹo phẳng phiu rồi cất vào túi áo, vừa nhai kẹo cao su vừa cần mẫn bước đi. Mỗi lần bàn chân ẩm ướt chịn xuống nền rừng, khí lạnh sắc buốt liền phả lên. Ở một xó xỉnh nào đó trong khu rừng này, mình sẽ tan chảy vào thứ khí lạnh tê tái kia mất, tôi nghĩ. Quanh đám rễ cây trồi lên khỏi lớp đất mùn như gân nổi, mọc đầy nấm mũ tròn. ‘Anh Mu Jae,’ tôi gọi. ‘Liệu chúng ta có ra được khỏi đây không?’ ‘Cũng không biết nữa.’ ‘Nếu không ra nổi thì làm thế nào?’ ‘Chắc là sẽ chết?’ ‘Sẽ chết ư?’ ‘Rồi cũng sẽ chết thôi mà, ở một nơi nào đó, vào một lúc nào đó, nếu không ra được thì sẽ chết ở trong này thôi.’ ‘Tôi sợ.’ ‘Eun Gyo sợ ư?’ ‘Anh Mu Jae không sợ sao?’ ‘Sợ chứ.’ ‘Anh sợ ư?’ Mu Jae sải chân bước và nói. ‘Tôi cũng sợ.’ Chúng tôi bước đi trong im lặng một lúc lâu. Mưa đã tạnh, nhưng từ khu rừng no nước mưa, hơi ẩm tỏa ra bí bách đến ngạt thở. Dù đã mải miết bước nhưng tôi vẫn thấy lạnh bụng, nếu trời tối thì biết làm thế nào đây, tôi lo lắng. ‘Anh Mu Jae,’ tôi lại gọi. ‘Anh kể chuyện cho tôi nghe đi.’ ‘Kể chuyện gì?’ ‘Chuyện gì cũng được.’ ‘Tôi chẳng biết chuyện gì cả.’ ‘Chỉ cần một chuyện thôi.’ ‘Ừm,’ Mu Jae ngập ngừng rồi nói tiếp. ‘Kể chuyện cái bóng nhé?’ ‘Sao cứ nhất định phải là cái bóng?’ ‘Hợp với không khí này mà.’ ‘Tôi không thích chuyện cái bóng.’ ‘Tôi chỉ biết mỗi chuyện cái bóng.’ ‘Vậy anh kể đi.’ ‘Ừm,’ Mu Jae bắt đầu kể. ‘Có một thiếu niên.’ ‘Ừ.’ ‘Tên cậu ấy là Mu Jae.’ ‘Anh Mu Jae.’ ‘Ừ.’ ‘Là chuyện về anh Mu Jae?’ ‘Là chuyện về thiếu niên Mu Jae.’ ‘Chuyện về chính anh Mu Jae?’ ‘Đã bảo chỉ là chuyện về thiếu niên Mu Jae thôi mà. Tôi kể tiếp nhé?’ ‘Vâng.’ ‘Có một thiếu niên tên Mu Jae. Gia đình Mu Jae sống trong một căn phòng rất rộng mà không treo một bức tranh nào. Gia đình gồm chín người cả thảy. Mẹ, bố, sáu người chị và Mu Jae.’ ‘Những sáu người chị?’ ‘Mu Jae là con thứ bảy, cũng là con út.’ ‘Họ nhiều con nhỉ.’ ‘Nhiều ư?’ ‘Tại sao lại nhiều như thế nhỉ?’ ‘Chắc là vì thế đấy,’ Mu Jae hơi nghiêng đầu về một bên. ‘Chắc là vì họ thích làm chuyện đó.’ ‘Chuyện đó?’ ‘Làm tình.’ Mặt ửng đỏ, tôi bước theo Mu Jae. ‘Eun Gyo,’ Mu Jae nói. ‘Chuyện này có tục quá không?’ ‘Không tục một tí nào.’ ‘Chẳng phải hơi tục ư?’ ‘Tục cũng không sao.’ ‘Eun Gyo thích chuyện tục à?’ ‘Tôi bảo là có tục cũng không sao.’ Thấy tôi căng thẳng đáp trả, Mu Jae bật cười khúc khích. ‘Tóm lại, vì thế mà bố mẹ Mu Jae đã đẻ được bày đứa con.’ ‘Rồi sau đó thế nào?’ ‘Bố mẹ cậu thiếu niên Mu Jae ấy đã mắc nợ, có lẽ vậy.’ ‘Có lẽ?’ ‘Cũng có thể nói là hiển nhiên họ đã mắc nợ.’ ‘Việc mắc nợ sao lại là hiển nhiên được?’ ‘Con người có thể sống mà không mắc nợ ư?’ ‘Có người vẫn sống mà không nợ nần gì đấy thôi.’ ‘Chưa chắc!’ Mu Jae tạm ngừng lời vì mải nắm rễ cây leo xuống dốc, rồi anh nói tiếp. ‘Tôi không ưa lắm những người huênh hoang vỗ ngực rằng mình có thể sống mà không mắc nợ. Nói thô thiển một chút, trừ trường hợp không thèm mượn dạ ai ra đời, cứ thế chui từ trong rừng ra rồi cứ thế trần trụi sống không động đến bất kỳ sản phẩm công nghiệp nào, trừ người như thế ra thì bất cứ ai tuyên bố rằng mình không nợ nần gì tôi đều cho là loại trâng tráo cả.’ ‘Sản phẩm công nghiệp thì không tốt à?’ ‘Ý tôi không phải vậy, sản phẩm công nghiệp vốn được sản xuất hàng loạt từ các loại nguyên liệu và chất hóa học nên trong quá trình sản xuất hẳn sẽ có nhiều khuất khúc chứ, phải không? Như sông ngòi bị ô nhiễm hay nguồn lao động bị trả công quá rẻ mạt. Ý tôi là, dù mua một đôi tất thật rẻ thì, để có giá rẻ như vậy ít nhất cũng đã phải phát sinh nợ nần ở một công đoạn nào đó.’ ‘Ra là thế.’ ‘Nói chung là, bố mẹ cậu thiếu niên Mu Jae đã mắc nợ.’ ‘Ừ.’   Mời các bạn đón đọc Một Trăm Cái Bóng của tác giả Hwang Jungeu & Hà Linh (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Warcraft War of the Ancients Tập 1 - Richard A. Knaak
eBook by: sieunhanhp0 War of the Ancients Trilogy là bộ ba cuốn sách được viết bởi tác giả Richard A. Knaak. Nó kể chi tiết về các sự kiện trong War of the Ancients.   Quyển 1: The Well of Eternity Quyển 2: The Demon Soul Quyển 3: The Sundering The Well of Eternity (tiếng Việt: Giếng nước vĩnh hằng) là quyển đầu tiên trong bộ tiểu thuyết War of the Ancients Trilogy. Nhiều tháng đã trôi qua kể từ Trận Đỉnh Hyjal chấn động, nơi Quân Đoàn Hủy Diệt ma quỷ bị đánh đuổi khỏi Azeroth mãi mãi. Nhưng giờ đây, một vết rách năng lượng thần bí trong dãy núi tại Kalimdor đã đẩy ba cựu chiến binh vào thời quá khứ xa xôi — một thời gian rất lâu trước khi orc, con người hay kể cả thượng tiên xuất hiện. Khoảng thời gian khi mà gã Titan Hắc Ám Sargeras và lũ quỷ tay sai của gã xúi giục Nữ Hoàng Azshara và những người Thượng Sinh để thanh tẩy Azeroth khỏi những chủng tộc thấp kém hơn. Khoảng thời gian khi các Long Diện đang ở đỉnh cao của sức mạnh — mà không ngờ rằng chính họ rồi sẽ báo hiệu một thời kỳ đen tối sẽ nhận chìm thế giới… WARCRAFT Trong chương đầu tiên của bộ ba sử thi này, kết quả của cuộc Cổ Quân Đại Chiến hùng tráng mãi mãi bị thay đổi bởi sự có mặt của ba người hùng lạc bước thời gian: Krasus, vị pháp sư rồng với sức mạnh và ký ức của những xung đột xa xưa đã bị suy yếu một cách khó hiểu; pháp sư con người Rhonin, người bị chia cắt với gia đình và với nguồn năng lượng cuốn hút của sức mạnh đang gia tăng trong mình; và Broxigar, một orc kỳ cựu dãi dầm sương gió muốn tìm kiếm một cái chết vinh quang trong chiến đấu. Nhưng trừ khi những đồng minh không ngờ đó có thể thuyết phục vị á thần Cenarius và những người dạ tiên khó lòng tin nổi vào sự bội bạc của nữ hoàng của họ, cánh cổng dẫn Quân Đoàn Hủy Diệt vào Azeroth sẽ lại được mở ra. Và lần này — cuộc đấu trang của quá khứ còn có thể tràn tới cả tương lai… NGUỒN NƯỚC VĨNH CỬU Câu chuyện về ma thuật, chiến tranh và anh hùng ca được dựa trên trò chơi điện tử ăn khách, vốn dành được nhiều giải thưởng của hãng Blizzard Entertainment.   Về tác giả: Richard A. Knaak là tác giả tiểu thuyết kỳ ảo bán sách chạy nhất do tờ New York Times bình chọn với 29 tiểu thuyết và hơn một tá truyện ngắn, bao gồm The Legend of Huma, Tides of Blood, Kaz the Minotaur dành cho Dragonlance, và The Demon Soul dành cho WarCraft, riêng cuốn cuối được phát hành bởi Simon & Schuster. Sinh ra và lớn lên tại Chicago, ông dành thời gian ở tại đấy và tại khu vực bắc Arkansas rộng lớn. Tác phẩm của ông được phát hành mới đây bằng tiếng Nga, Thổ Nhĩ Kỳ, Bulgary, Trung Quốc, Séc, Đức, Tây Ban Nha, và nhiều thứ tiếng khác. Bên cạnh tác phẩm Dragonlance, ông còn là tác giả của bộ sách Dragonrealm, một số tiểu thuyết độc lập, và đã sáng tác ra vài câu chuyện của cả WarCraft và Diablo, dựa trên các trò chơi điện tự ăn cách toàn cầu của Blizzard Entertainment. Ông cũng là tác giả của cuốn truyện tranh mới Dragon Hunt – cuốn đầu trong bộ ba quyển Sunwell Trilogy – và phần tiếp theo, Shadows of Ice, cho hãng Tokyopop. Cả hai đều dựa vào trò chơi đa người chơi World of Warcraft. Phần kết hấp dẫn của Minotaur Wars, Empire of Blood, vừa mới được phát hành bản bìa cứng. Hiệu tại Knaak đang thực hiện Ghostlands – cuốn thứ ba trong bộ ba cuốn Sunwell Trilogy – và chỉ mới hoàn thành Aquilonia Trilogy – A Silent Shadow, The Power of Fury, và The Lion’s Den – dựa trên các thế giới của Robert E. Howard. Người hâm mộ các tác phẩm Blizzard của ông sẽ rất vui mừng khi biết ông cũng đã hoàn thành thêm một tiểu thuyết Diablo thú vị khác, Moon of the Spider, kể về thầy gọi hồn Zayl, và đã đồng ý viết một bộ ba quyển sử thi đầu tiên cho bộ, The Sin War. Mời các bạn đón đọc Warcraft War of the Ancients Tập 1 của tác giả Richard A. Knaak.  
Tàn Tro Tập 1 - Mike Mullin
“Một cuốn sách đầy mê hoặc. Fan của các cuốn sách viết về đề tài hậu tận thế như ĐẤU TRƯỜNG SINH TỬ (THE HUNGER GAMES) chắc chắn sẽ thích TÀN TRO (ASHFALL)”   - Cinda Williams Chima, tác giả của THE EXILED QUEEN và THE WARRIOR HEIR   “Ngày tận thế đáng sợ nhất chính là ngày điều đó thực sự xảy ra. Trong cuốn TÀN TRO (ASHFALL) của tác giả Mike Mullin, mọi thứ được miêu tả chân thật đến nỗi bạn có cảm giác như đang sống cùng các nhân vật trong một thế giới hậu núi lửa đầy hoảng loạn và tuyệt vọng. Đây không phải là tưởng tượng, đây là điều hoàn toàn có thể xảy ra”   - Michael Grant, tác giả có sách bán chạy nhất của New York Times và là tác giả của bộ truyện BZRK và GONE   “Bạn sẽ không muốn đặt cuốn sách đầy kịch tính này xuống cho tới khi đọc đến dòng cuối cùng. Các độc giả trẻ tuổi sẽ tìm thấy mình trong các nhân vật và tự hỏi – liệu họ có thể làm giống như Alex để tồn tại? TÀN TRO (ASHFALL) chứa đầy đủ mọi yếu tố – phiêu lưu mạo hiểm, khoa học và cả một chút lãng mạn – tất cả đan lẫn vào nhau, tạo thành một câu chuyện đầy hấp dẫn và cảm động!”   - Carl Harvey, thủ thư, Noblesville, Indiana. *** Tác giả:  Năm lớp 6, Mike Mullin phát hiện ra mình có thể kiếm tiền nhờ viết lách, khi lần đầu tiên được cô giáo “thưởng” cho 10 xu vì đã dùng một từ khá “đắt” trong đoạn văn của mình – đó là từ “ngoan cường”.   Cũng kể từ đó, cuộc sống của Mike luôn gắn liền với văn học. Một trong những công việc đầu tiên của anh là sắp xếp lại các cuốn sách trên kệ tại Thư viện Trung tâm của thành phố Indianapolis. Sau đó, nhờ công việc trợ lí thủ thư tại thư viện trường Đại học Indiana mà anh đã trang trải được phần lớn học phí của mình. Hơn 20 năm qua, Mike làm việc tại hiệu sách dành cho thiếu nhi của gia đình, Kids Ink Children, vừa làm quản lí, bán hàng, kiêm tư vấn marketing.   Cuốn tiểu thuyết của anh có tên là Chuyến phiêu lưu trong lòng cống của thuyền trưởng Poopy, được sáng tác khi đang học tiểu học.   Tàn tro (Ashfall) là tác phẩm đầu tiên được phát hành của Mike và lọt vào top 5 Cuốn tiểu thuyết dành cho giới trẻ do National Public Radio bầu chọn năm 2011.   Mike hiện đang sống tại thành phố Indianapolis với vợ và ba con mèo. Mời các bạn đón đọc Tàn Tro Tập 1 của tác giả Mike Mullin.
Tước Tích Tập 1 - Quách Kính Minh
AudioBook Tước Tích   Theo truyền thuyết từ xa xưa kể lại, có một lục địa tên là Odin được chia làm bốn vương quốc chiếm giữ bốn phía Đông – Tây – Nam – Bắc. Thế giới đó đầy rẫy những hồn thuật thần bí khó lường cùng những cuộc chiến tranh đoạt quyền lực ẩn chứa dục vọng mãnh liệt. Ở đây, những nhà hồn thuật thuộc cấp bậc mạnh nhất được gọi là Vương tước. Mỗi vương quốc đều có bảy vị Vương tước đại diện cho sức mạnh và quyền lực tối thượng của cả đất nước. Câu chuyện hào hùng, kỳ ảo đầy kịch tính này được bắt đầu từ đế quốc Aslan phía Tây – một trong bốn vương quốc của lục địa Odin. Kỳ Linh – cậu thiếu niên thường dân đơn thuần và thật thà – vô tình bị cuốn vào cuộc tranh đấu giữa các đế quốc. Chàng trai chưa từng trải qua bất kỳ cuộc huấn luyện hồn thuật nào trước đó lại được tiên đoán sẽ trở thành Sứ đồ của vị Vương tước thứ Bảy. Từ đó, cậu đã sát cánh bên Vương tước của mình trong cuộc chiến vào sinh ra tử. Những hồn thuật hùng mạnh, kỳ ảo vốn chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của con người bắt đầu không ngừng hiện ra trước mắt Kỳ Linh. Những ân oán bị chôn vùi, bao bí mật kinh hoàng giữa những người thống trị đế quốc cũng dần dần bị phơi bày dưới ánh sáng của sự thật. Tuy cùng nhau trải qua vô số trận đấu quyết liệt, nhưng đến cuối cùng, Kỳ Linh vẫn phải li biệt với vị Vương tước vốn gắn bó như hình và bóng với mình rồi đơn độc quay về… Mời các bạn đón đọc Tước Tích Tập 1 của tác giả Quách Kính Minh.
Vật Chủ - Stephenie Meyer
Trong một tương lai không xa, loài người bị tập kích, bị tận diệt bởi một giống loài khác đến từ vũ trụ xa xôi: một giống loài phát triển hơn, siêu việt hơn, một giống loài kí sinh trong chính cơ thể con người. Trong thân thể một cô gái loài người trẻ tuổi, hai sinh vật khác nòi giống nhưng cùng có một ý chí mạnh mẽ không gì sánh được tranh đấu với nhau để giành quyền kiểm soát. Con người – Melanie với tình yêu cháy bỏng và nỗi khao khát sống mãnh liệt, không bao giờ đầu hàng, không chịu khuất phục để bị tan biến đi như một ảo ảnh chưa bao giờ tồn tại. Linh thể - Wanderer – Người lang thang, một sinh vật đã trải qua quãng thời gian sống rất rất dài với những cuộc đời khác nhau trên những hành tinh khác nhau nhưng chưa từng tìm được ngôi nhà thực sự, thân thể thực sự thuộc về mình. Trong cuộc chiến đấu ấy, ai sẽ là người chiến thắng, ai là kẻ phải chấp nhận bị phai nhạt vĩnh viễn? Hãy cùng tham gia vào chuyến phiêu lưu lạ lùng này của hai sinh vật mạnh mẽ ấy để tìm kiếm câu trả lời… Vật Chủ - The Host là một câu chuyện cảm động đến kì lạ, cho ta thấy sức mạnh không thể hiểu nổi của ý chí con người và tình yêu. Ý chí con người vượt ra ngoài cả thể xác vốn là nơi chứa đựng nó. Tình yêu khiến cho những kẻ thù xích lại gần nhau, thậm chí nảy nở ở những nơi tưởng chừng như không thể. Vật Chủ - The Host đã được dựng thành bộ phim cùng tên của đạo diễn Andrew Niccol Mời các bạn đón đọc Vật Chủ - The Host của tác giả Stephenie Meyer