Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nghiện Ngọt (Ngọt Ẩn) (Hứa Sâm Nhiên)

Điều hạnh phúc nhất trên thế giới này là gì?

Nếu hỏi Nhan Tiêu câu này, cô sẽ không ngần ngại mà trả lời: "Thần tượng của tôi, người tôi thích, cũng thích tôi."

Nhan Tiêu là một cô nàng fangirl trong lứa tuổi thanh xuân vườn trường tiêu chuẩn - điên cuồng mà yêu thích một người dù chưa từng gặp nhau ngoài đời thật. Nhưng cô không hâm mộ ca sĩ hay diễn viên nổi tiếng, người cô thích rất đặc biệt. Thậm chí, cô còn chưa được nhìn mặt anh bao giờ, bởi vì anh chỉ đến với thính giả qua giọng nói trên radio mỗi đêm.

Anh là Zain. Chương trình radio của anh chỉ mở vào lúc 11h tối, ngày nào cũng vậy, ngắn ngủi chừng bảy phút, luôn kết thúc bằng một câu "ngủ ngon" ấm áp.

Mọi người đều không hiểu, tại sao Nhan Tiêu có thể kiên trì thích một người chỉ vì giọng nói xa lạ trên radio, thích những ba năm ròng, chưa từng bỏ lỡ chương trình của anh dù chỉ một ngày. Nhưng cô chỉ đơn giản là trúng bùa mê thôi. Thích một người, không cần có quá nhiều lí do. Tìm mua: Nghiện Ngọt (Ngọt Ẩn) TiKi Lazada Shopee

Mỗi khi cần xoa dịu lòng mình, chỉ cần nghe một câu "ngủ ngon" của anh bên tai, là cô đã thấy bình yên trở lại. Anh là thiên thần trong giấc mơ của cô mỗi đêm, là mối tình thầm kín trong trái tim thiếu nữ thời xuân xanh. Cô thích anh, yêu thích không thể kiềm chế cũng không muốn lí giải, dù cho họ có thể chẳng bao giờ đi lướt qua nhau trong dòng đời này.

Mỗi lần nghe thanh âm của anh chậm rãi chạm vào tai, thời gian dường như dừng lại, an tĩnh mà ấm áp. Giọng nói ấy, những câu chuyện ấy, trên thế giới này không còn thứ gì có thể hoàn mỹ hơn nữa, gần như thế, mà lại xa xôi không thể nào với tới. Nên người ta chẳng vẫn nói, thứ đẹp nhất là thứ không thuộc về mình hay sao.

Nhan Tiêu vĩnh viễn nghĩ rằng mình và Zain không bao giờ có cơ hội biết mặt nhau, cho tới khi cô gặp Hoắc Trạch Tích.

Quá trình tiếp theo, không cần phải nói nhiều nữa, người như Hoắc Trạch Tích, một khi đáp lại lời tỏ tình thì đã chấp nhận sau này chỉ có duy nhất mình cô. Còn Nhan Tiêu, còn gì hạnh phúc hơn khi thần tượng của mình giờ đây đã ở bên cạnh, vai kề vai, má kề má, cùng nhau yêu đương, nghe giọng nói từ tính của anh chúc ngủ ngon mỗi ngày mà không còn phải đợi đến 11 giờ đêm.

Tình yêu của hai người đôi khi chỉ cần những hành động nhỏ bé đơn giản như vậy.

Như đã tóm tắt ở phần thể loại phía trên, câu chuyện này hết sức ngọt ngào, ngọt từ tình cảm giữa nam nữ chính cho đến... tên chương truyện. Đang đêm nằm đọc sách mà nào là xoài phô mai đông lạnh, bí đao sốt cam, bánh mật nướng, thạch gừng hoa đào... làm người đọc cứ phải nuốt nước miếng cồn cào.

Tình yêu của hai người, kể ra thì dài nhưng chỉ xoay quanh hai chữ sủng ngọt. Quá trình tuy hơi dài dòng nhưng kết thúc vẫn mĩ mãn.

Đối với một người khô khan như mình thì sẽ thích những câu chuyện gay cấn hơn, mãnh liệt cảm xúc hơn một chút. Câu chuyện này không phải quá tệ, nhưng tình tiết cứ bình thản chậm rãi, không có quá nhiều biến động, cũng không để lại nhiều ấn tượng. Tất nhiên đây chỉ là ý kiến chủ quan của cá nhân mình, các bạn nếu yêu thích tác giả hay thấy nội dung phù hợp với gu bản thân thì hãy cứ đọc và ủng hộ truyện nhé. ***

Gần đây trên mạng có một đề tài cực hot: #cách tán đổ con gái nhanh nhất#

Weibo của nam thần kênh radio phát: @zain: Bạn gái nói “vừa nghe anh mở miệng nói chuyện là em muốn ngủ” là có ý gì?

Ba năm sau, Nhan Tiêu nghe nhiều thành nghiện. Mỗi đêm cô đều đeo Headphone, nghe giọng nói quen thuộc trên radio chúc “ngủ ngon”.

Sau này nghe được câu “ngủ ngon” đáp lại ngay bên tai, như chỉ có mình cô nghe thấy…

Hóa ra trên thế giới này thật sự có một người như vậy, là thuốc gây nghiện nhưng cũng chỉ có nó mới chữa khỏi bệnh của bạn.

-----

???? "Mỗi ngày mở mắt ra nhìn thấy anh cùng ánh mặt trời, đó là mong ước của em trong tương lai"

Nhan Tiêu 20 tuổi, bị mẹ bắt ép đi gặp mặt người vốn là bạn hàng xóm thuở còn mặc tã sau đó thì đã chuyển nhà đi từ rất lâu, mà hiển nhiên, cả hai đều đã chẳng còn mấy ấn tượng về nhau. Cô được mẹ quăng cho tấm ảnh một cậu nhóc còn đang đeo bỉm, ném vào bệnh viện chữa răng (dù răng không sao????), với thông tin duy nhất là tìm Hoắc bác sĩ.

Vậy là Nhan Tiêu ngơ ngơ ngác ngác đi vào, tưởng chừng cũng sẽ gặp mặt cho có lệ rồi lại ngơ ngơ ngác ngác đi ra. Nhưng không phải. Bởi vì bác sĩ Hoắc lớn lên quả thật rất đẹp trai, không chỉ đẹp trai mà còn vô cùng phong độ, lịch thiệp. Có điều, vấn đề chính không nằm ở đó. Vấn đề là bác sĩ Hoắc có một giọng nói trầm ấm rất hay, mà trùng hợp thay, đây lại là giọng nói mà Nhan Tiêu đã ngày đêm thương nhớ, 3 năm nay, hàng tối 11h đều nghe anh nói một câu chúc ngủ ngon mới an tâm yên giấc được.

Hoắc Trạch Tích, nghề nghiệp chính là bác sĩ, nghề phụ là phát thanh viên, hàng đêm trên một kênh blog riêng, sẽ đọc một câu chuyện nhỏ. Kết thúc chương trình, anh thường nói một câu "Ngủ ngon". Trên weibo có vô số fan hâm mộ. Một trong số đó là nữ chính Nhan Tiêu của chúng ta.

Nhận ra anh, Nhan Tiêu chưa từng có kinh nghiệm về tình yêu, lần đầu nếm mùi tương tư quyết định theo đuổi anh.

Như húc phải tường.

Bởi vì bác sĩ Hoắc ngoài mặt thân thiện, lịch thiệp, dễ gần, chu đáo bao nhiêu, thì con đường bước vào trái tim anh lại gian nan, khó khăn bấy nhiêu.

Hai lần tỏ tỉnh thất bại, tưởng như đã là kết thúc. Nhưng sự cố xảy chân ngã tầng khiến Nhan Tiêu vừa phải nằm viện hơn 2 tháng vừa mang tiếng tự tử vì thất tình. Trong họa có phúc. Tin đồn lan đến tận tai bác sĩ Hoắc. Vậy là sự cố đó đã đồng thời mang đến cho Nhan Tiêu thêm một cơ hội gần hơn với Hoắc Trạch Tích. Để bác sĩ Hoắc tâm tư lãnh đạm nhận ra hóa ra anh cũng rất để tâm đến cô gái nhỏ. Và lần thứ 3 tỏ tình, như ông cha ta vẫn có câu nói "quá tam ba bận", Nhan Tiêu đã thành công, ôm được bác sĩ Hoắc của cô về nhà????

???? Kì thật dù tên truyện là "Nghiện ngọt", nhưng cũng không quá ngọt ngào. Nhan Tiêu cũng ăn đủ đắng cay mới có được trái tim của người đàn ông cô yêu. Thậm chí có anh rồi, cô cũng suốt ngày lo được lo mất, xoắn xuýt không yên. Anh là mối tình đầu của cô, mà cô, lại không phải mối tình đầu của anh. Hoắc Trạch Tích từng yêu đương vài lần, mà sâu đậm nhất, là khi anh đi du học, quen biết và yêu đương sâu đậm với bạn gái, nhưng chia tay cũng vì người muốn ở lại, người về nước. Trải qua vài lần yêu đương, cũng không phải là do nhớ mãi không quên, chỉ là trái tim anh cũng chai lì dần, với tình yêu tự cảm thấy càng dần lãnh đạm. Chưa kể Nhan Tiêu còn quá trẻ. Hai lần đầu cô tỏ tình, khi đó cả hai mới quen nhau chưa được 1 tháng, anh còn cho rằng cô trẻ con bồng bột, không nghiêm túc, nên mới cự tuyệt. Về sau biết cô đã yêu thầm anh nhiều năm, anh mới dần mở lòng đón nhận cô.

Hoắc Trạch Tích hơn Nhan Tiêu 5 tuổi. Cũng trải nghiệm nhiều hơn và trưởng thành hơn cô về nhiều mặt. Vốn hình mẫu bạn gái của anh là người đồng hành cùng anh, là người bạn đường có thể thấu hiểu và chín chắn như anh. Nhưng cuối cùng anh lại chọn Nhan Tiêu. Có lẽ, cũng không có lý do. Chỉ là, thích thì thích thôi.

"Trong nháy mắt cảm thấy, cô vẫn là mẫu người mà anh cảm thấy khi trước, là cô bé, là tiểu công chúa, nhưng vậy thì có sao?

Cô cần người bảo vệ, anh bảo vệ cô.

Cô sợ bị vứt bỏ, anh tuyệt đối cho cô cảm giác an toàn.

Cô không hiểu thế giới này có bao nhiêu lạnh lùng và thực tế, anh sẽ ngăn cản tất cả lại.

Luôn có một người làm mình cam tâm vứt bỏ hết những nguyên tắc.

"Không biết..." Giọng nói của anh vào ban đêm yên tĩnh như nước chảy, "Anh không biết bỏ rơi em."

???? Cá nhân mình nghĩ, hình mẫu nam nữ chính như trong truyện có lẽ là không được yêu thích lắm.

Hoắc Trạch Tích không sạch tâm không sạch thân trước khi đến với Nhan Tiêu là thật. Cho dù yêu, anh cũng không phải mẫu bạn trai sủng bạn gái tận trời. Anh vẫn giữ nguyên tắc của mình. Chỉ là sẽ cố gắng thỏa hiệp vì cô hơn. Nhưng mình thấy, đó mới là thực tế cuộc sống. Tìm kiếm người bạn trai coi mình là trung tâm của vũ trụ, chẳng bằng tìm người đàn ông chịu vì mình mà nhân nhượng, xóa bỏ những giới hạn và thỏa hiệp với nguyên tắc hành xử của anh ấy, còn thực tế hơn.

Về Nhan Tiêu, cũng như nhận định của Hoắc Trạch Tích khi mới quen biết, cô là dạng tiểu công chúa, tiểu thư quen được nuông chiều, ngây thơ đơn thuần, chưa hiểu việc đời. Mau nước mắt. Thiếu kinh nghiệm sống. Hoang mang trong tình yêu. Vậy nhưng, một phần lý do mà mình theo cuốn truyện này, cũng không thấy ác cảm với nữ chính, vì nói ra cũng hơi kì cục, nhưng mình như thấy lại bản thân thời trẻ trong một Nhan Tiêu 20 tuổi lần đầu sa chân vào tình yêu. Luôn bối rỗi, mâu thuẫn, không biết làm thế nào. Đặt người ta là trung tâm vũ trụ của mình. Buồn vui giận hờn đều chỉ xoay quanh người ấy. Lúc đau khổ cũng chẳng biết làm gì ngoài tự làm đau mình... Một lứa tuổi 20 yêu đương tràn đầy cảm xúc và nước mắt. Nhưng dù khóc nhiều, dù bỏ ra nhiều cảm xúc, cũng đừng ấm ức. Bởi vì "hãy khóc đi khi còn có thể". Đến lúc bạn 30 tuổi, trái tim trở nên chai lì, lý trí cầm trịch, ngoảnh đầu nhìn lại, bạn sẽ thấy những cảm xúc đó có biết bao nhiêu đáng giá.

???? Nói chung, mình thấy phần đầu truyện tác giả viết ổn. Dễ thương, đáng yêu và cũng có chiều sâu cảm xúc. Nhưng phần cuối cá nhân mình đánh giá hơi đuối. Như cách tác giả xử lý khúc mắc giữa Nhan Tiêu và Hoắc Trạch Tích về bạn gái cũ của nam chính cảm thấy quá qua loa. Chúng ta hiểu Hoắc Trạch Tích không phải là người thích quay đầu nhìn vào quá khứ, không phải kiểu lưu luyến người hay chuyện đã qua, nhưng ít ra, tác giả cũng nên để cậu ấy thể hiện rõ hơn điều đó cho Nhan Tiêu và cho độc giả thấy thì sẽ tốt hơn.

Dù vậy, bỏ qua những thiếu sót trên, mình cho rằng đây vẫn là một câu chuyện đọc được. Có ấm áp, có nước mắt, có ngọt ngào, có dễ thương. Dù chẳng xuất sắc nhưng có lẽ từ lâu chúng ta cũng học được cách biết thỏa mãn với những chất lượng truyện thường thường bậc trung như thế này. Vậy nên, vẫn là đề cử nha!

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nghiện Ngọt (Ngọt Ẩn) PDF của tác giả Hứa Sâm Nhiên nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Đêm Trước Giáng Sinh Ở Thị Trấn Friday Harbor (Lisa Kleypas)
Một câu chuyện đẹp như cổ tích, đậm chất thơ... Bắt đầu bằng lời nguyện ước đêm Giáng sinh của một cô bé mồ côi sáu tuổi... Một chàng trai độc thân, mạnh mẽ, không có tuổi thơ, mất niềm tin vào tình yêu và những điều kỳ diệu, chưa từng yêu và được yêu, đột ngột trở thành cha nuôi của một sự diệu kỳ sáu tuổi đầy tình yêu thương vô hạn... Một cô gái đau khổ khi mất đi người yêu thương, cô đơn, nhân hậu, muốn tìm quên trong một cuộc sống khác... Họ gặp nhau trên một hòn đảo nên thơ, và điều kỳ diệu đã xảy ra... Tìm mua: Đêm Trước Giáng Sinh Ở Thị Trấn Friday Harbor TiKi Lazada Shopee Thân tặng các bạn yêu đọc sách như tôi, một tác phẩm thật cảm động của một nhà văn chuyên viết tiểu thuyết lãng mạn. ***Truyện Đêm Trước Giáng Sinh Ở Thị Trấn Friday Harbor, chuyện nói về một cô bé hằng ngày hằng đêm đều mơ ước có được một người mẹ nhưng mãi đến nay điều ước đó vẫn chưa thành hiện thực. Nhưng mọi thứ đã thay đổi trong một đêm tháng tư mưa gió ẩm ướt. Anh chẳng có ý tưởng nào về những gì sẽ xảy ra cho cô con gái sáu tuổi của cô. Người cha không được nhắc đến, cô chưa bao giờ tiết lộ về anh ta, ngay cả với những người bạn thân của cô. Chỉ một điều ước nhỏ nhoi mà cô mong ông già noel rằng cho cô một người mẹ mà bấy lâu nay cô hằng ao ước rất lâu.***Lisa Kleypas sinh năm 1964, là một trong những tác giả Mỹ nổi tiếng nhất của dòng tiểu thuyết lãng mạn lịch sử và đương đại. Năm 1985, sau khi tốt nghiệp trường Đại học Wellesley với tấm bằng cử nhân khoa học chính trị, Lisa xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tay. Cũng trong khoảng thời gian đó, cô đăng quang danh hiệu Hoa hậu bang Massachusetts và tham gia cuộc thi Hoa hậu Mỹ. Các tác phẩm của cô đã được dịch sang 14 thứ tiếng, nằm trong danh sách bán chạy trên toàn thế giới và đem lại cho cô rất nhiều giải thưởng. Hiện cô đang sống ở Washington cùng chồng và hai con.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lisa Kleypas":Again The Magic: Phép ThuậtBất ChấpBí mật đêm hèChuyện xảy ra giữa mùa thuCô Gái Mắt NâuĐáng GiáĐêm Trước Giáng Sinh Ở Thị Trấn Friday HarborLời Cầu Hôn Mùa Đông (Devil In Winter)Hạnh Phúc Bất NgờHẹn ƯớcHồ MộngLễ Cưới Lúc Bình MinhMơ Về EmNgoài Vòng Tay Anh Là Bão TốNgôi Nhà Cuối Phố RainshadowNgười Tình Của Tiểu Thư SophiaNgười Tình Hoạt NgônNơi Khởi Đầu Của Những Giấc MơSmooth-Talking StrangerTừ Khi Em ĐếnVịnh Pha LêĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đêm Trước Giáng Sinh Ở Thị Trấn Friday Harbor PDF của tác giả Lisa Kleypas nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đêm Trước - Cha Và Con (Ivan Turgenev)
Hai tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn Nga Ivan Turgenev có chung đề tài về cuộc sống của thanh niên Nga trong giai đoạn khủng hoảng về tư tưởng xã hội. Tác phẩm Đêm trước viết về tình yêu giữa Elena - người thiếu nữ Nga và Inxarov - một chàng trai Bungari. Họ có chung lí tưởng và cá tính mạnh mẽ, mong muốn thay đổi tình trạng trì trệ, tối tăm của xã hội. Nhưng, Inxarov đã chết trước khi anh kịp làm một điều gì đó cụ thể cho đất nước Bungari của anh và số phận Elena vẫn còn bỏ ngỏ. Cũng tương tự như vậy Bazarov trong Cha và con là một thanh niên thông minh, nhiệt tình và phủ nhận mọi đức tin cũng như những hành động đạo đức nửa vời. Với cá tính mãnh liệt, anh sẵn sàng tranh cãi và thậm chí đấu súng với những người mà anh cho là trưởng giả và lạc hậu. Tuy nhiên, chàng thanh niên theo chủ nghĩa hư vô đó cũng sớm lìa khỏi cuộc sống vì lây bệnh khi anh khám chữa cho những người nông dân.*** Lời của tác giả “Đêm trước […] bắt đầu một thời đại mới ở nước Nga và những nhân vật như Elena, Inxarov là những người tiên phong của những gì xảy ra sau đó”. *** Nhận định của văn giới và báo chíHai tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn Nga Ivan Turgenev có chung đề tài về cuộc sống của thanh niên Nga trong giai đoạn khủng hoảng về tư tưởng xã hội. Tác phẩm Đêm trước viết về tình yêu giữa Elena - người thiếu nữ Nga và Inxarov - một chàng trai Bungari. Họ có chung lí tưởng và cá tính mạnh mẽ, mong muốn thay đổi tình trạng trì trệ, tối tăm của xã hội. Nhưng, Inxarov đã chết trước khi anh kịp làm một điều gì đó cụ thể cho đất nước Bungari của anh và số phận Elena vẫn còn bỏ ngỏ. Cũng tương tự như vậy Bazarov trong Cha và con là một thanh niên thông minh, nhiệt tình và phủ nhận mọi đức tin cũng như những hành động đạo đức nửa vời. Với cá tính mãnh liệt, anh sẵn sàng tranh cãi và thậm chí đấu súng với những người mà anh cho là trưởng giả và lạc hậu. Tuy nhiên, chàng thanh niên theo chủ nghĩa hư vô đó cũng sớm lìa khỏi cuộc sống vì lây bệnh khi anh khám chữa cho những người nông dân. Lời của tác giả Tìm mua: Đêm Trước - Cha Và Con TiKi Lazada Shopee “Đêm trước […] bắt đầu một thời đại mới ở nước Nga và những nhân vật như Elena, Inxarov là những người tiên phong của những gì xảy ra sau đó”. *** Nhận định của văn giới và báo chí “… Trong ông có tình yêu từ ánh sáng, từ mặt trời và chất thơ nhân bản, sống động như là sự khước từ tất yếu tất cả những gì xấu xa, thô thiển và phi lý, điều đó đã đưa ông thành nhà thơ của những gì tốt đẹp nhất trong phẩm chất tự nhiên của con người”- Book Description “Kiệt tác của Turgenev về sự xa cách giữa các thế hệ, với các nhân vật thân thuộc, không thể nào quên, nhất là chàng Bazarov có trái tim vàng, khiến chúng ta suy tư mãi mãi…”- Audio file “Trong Cha và con, nhãn quan của Turgenev về cái phi lý, châm biếm và cả sự bi ai thống thiết thật sự sáng rõ.”- Daily Telegraph “Chàng bác sĩ Bazarov, kẻ nổi loạn trong cuốn tiểu thuyết, là sáng tạo lớn lao nhất của Turgenev.”- The Merriam - Webster Encyclopedia of Literature “Ông đã bị quở trách ghê gớm vì chàng Bazarov, chàng Bazarov băn khoăn, chàng Bazarov buồn chán ấy (biểu hiện của một trái tim vĩ đại), bất chấp cả cái chủ nghĩa hư vô của chàng ta của chàng ta.”- Fedor Dostoevsky “Kì diệu thay vật báu Cha và con ấy… Sự kết thúc của Bazarov này, các cụ già này, và cả Kuscina nữa chứm có quỷ mới biết làm sao có thể viết nổi được những điều đó? Thật thiên tài lắm thay!”*** Khi nhận xét về đặc điểm của nền văn hóa dân tộc Nga A.M. Gorki, người đặt nền móng cho nền văn học Xô Viết đã viết: "Mỗi nhà văn ở nước Nga đều thực sự là một cá tính nổi bật nhưng họ cùng được thống nhất lại bởi một ước vọng bền bỉ, đó là ước vọng muốn hiểu, muốn cảm nhận và muốn thấy trước tương lai của đất nước mình, số phận và vai trò của dân tộc mình trên hoàn cầu". Nhận xét này thật đúng với Turgenev, một nhà văn nổi bật trong các nhà nghệ sĩ ngôn từ về sự cảm nhận những cái mới, sự hưởng ứng nhanh chóng mọi tư tưởng cao quý, mọi nhiệt tình cao cả và trung thực. Ivan Xergeevich Turgenev sinh ngày 28 tháng Mười (9 tháng Mười một theo lịch Nga cũ) năm 1818 tại thành phố Oriol. Nhà văn sống những năm thơ ấu và thời thanh niên tại điền trang của thân mẫu, làng Xpaxxkoie, vùng trung tâm Nga. Tại đây ông đã cảm thụ sâu sắc và yêu quý thiên nhiên thân thuộc mà sau này được lưu truyền lại muôn thuở trong các tác phẩm của ông.Đồng thời tại Xpaxxkoie cậu bé Turgenev thường phải chứng kiến cảnh những người nông nô bị trừng phạt nghiệt ngã theo lệnh của mẹ cậu. Tâm hồn nhạy cảm, xa lạ với đau khổ và bất công của Turgenev nguyện thề đấu tranh đến cùng chống lại chế độ nông nô và ông mãi mãi trung thành với lời nguyền. Tập ký Bút ký người đi săn (1847 - 1852) của ông bằng bút pháp thi vị là "bản cáo trạng buộc tội chế độ nông nô" (Gerxen). Chủ đề chính của Bút ký người đi săn là mối quan hệ tương hỗ giữa địa chủ và nông dân. Turgenev đã vạch trần thói ích kỷ, tàn nhẫn của địa chủ, đồng thời mở ra trước mắt bạn đọc hình ảnh người nông dân với trí thông minh, tấm lòng vị tha, hào hiệp, tài năng bẩm sinh và khả năng cảm thụ sâu xa. Năm 1827 gia đình Turgenev chuyển về Maxcơva, tại đây Turgenev theo học nhiều trường nội trú tư và đến năm 1833 ông thi đậu vào khoa ngữ văn trường Đại học Tổng hợp Maxcơva. Ít lâu sau, vì gia đình về sống ở Peterburg nên Turgenev chuyển về học tại trường Đại học Tổng hợp Peterburg. Năm tháng sinh viên đã đánh dấu những thử nghiệm văn học đầu tiên của nhà văn trẻ Turgenev đồng thời ghi lại sự quen biết của ông với nhiều văn sĩ xuất chúng của thời kỳ đó.Năm 1838, sau khi tốt nghiệp trường đại học tổng hợp, Turgenev khởi hành một chuyến du lịch dài sang Thụy Sĩ, Đức và sau đó là Italia. Năm 1841 ông trở về Nga và theo ý muốn của thân mẫu, ông vào làm việc ở văn phòng Bộ Nội vụ. Đây cũng là thời kỳ ông thực sự bước vào sự nghiệp văn chương một cách nghiêm túc và có chiều sâu. Phạm vi sáng tác của Turgenev rất rộng. Ông làm thơ, viết kịch, truyện, tiểu thuyết về đời sống của mọi tầng lớp trong xã hội Nga. Trong những năm 40 - 50 của thế kỷ XX, nhà văn đi vào tìm tòi những nhân vật tích cực của thời đại trong tầng lớp trí thức quý tộc. Ở hàng loạt truyện và các tiểu thuyết Rudin, Một tổ quý tộc ông miêu tả mối xung đột tồn tại giữa những nhân cách anh tài xuất chúng với điều kiện xã hội lúc bấy giờ. Khi đó ở nước Nga xuất hiện "những con người thừa". Đó là những đại diện ưu tú nhất của tầng lớp quý tộc trẻ mang trong mình những tư tưởng tiên tiến. Nhưng lòng nhiệt tình cao cả của họ vấp phải sự cổ hủ, trì trệ đang ngự trị khắp đất nước.Song vào cuối những năm 50 - đầu những năm 60, trong xã hội Nga xuất hiện một lực lượng xã hội mới - đó là các nhà trí thức dân chủ bình dân. Dù rằng về mặt tư tưởng Turgenev ngày càng xa rời họ nhưng với tư cách một nhà văn ông không thể bỏ qua tính cách mới được hình thành từ phía dân chủ này. Vậy nên ra đời các tiểu thuyết Đêm trước, Cha và con. Đến những năm 70, khi trên vũ đài xã hội xuất hiện phái dân túy, Turgenev đã viết cuốn tiểu thuyết Đất hoang, trong đó ông làm sáng tỏ tư tưởng của những người dân túy.Từ giữa những năm 40, Turgenev chủ yếu sống ở nước ngoài và luôn tuyên truyền không mệt mỏi những tư tưởng của nền văn học Nga. Khi các nhà văn Nga như Mikhail Xantưcov-Sedrin, Gleb Uxpenxki, Alekxei Pixemxki đến Paris thăm ông, Turgenev thường tổ chức nhiều buổi nói chuyện văn học, đã giới thiệu Xantưcov-Sedrin với Zola và Flaubert. Năm 1877 Turgenev cũng không vắng mặt trong việc thành lập Hội bảo trợ các họa sĩ Nga. Hoạt động của ông trong các lĩnh vực văn học, nghệ thuật, khoa học đã được đánh giá xứng đáng ở Pháp và Anh: năm 1878 ông được bầu là phó chủ tịch Hội nghị văn học quốc tế tại Paris, còn năm 1879 ông được Trường Đại học tổng hợp Oxford phong học vị tiến sĩ luật học. Và công lao của ông cũng được ghi nhận tại Nga: năm 1859 ông được bầu là hội viên chính thức của Hội yêu văn học Nga, đồng thời ông cũng là thành viên của Quỹ bảo trợ văn học. Những năm cuối cùng sống ở Nga Turgenev tích cực đẩy mạnh mọi hoạt động xã hội, văn hóa - giáo dục.Mùa hè năm 1881 là mùa hè cuối cùng của Turgenev ở làng Xpaxxkoie thân yêu. Mùa thu năm ấy ông ra nước ngoài, đến mùa xuân năm 1882 thì sức khỏe của ông giảm sút mau chóng. Ngày 22 tháng Tám (ngày 3 tháng Chín theo lịch Nga cũ) năm 1883 Turgenev mất tại Bougival (gần thủ đô Paris). Ông được đưa về mai táng tại nghĩa trang Volkov, Saint-Peterburg.Các tác phẩm của Turgenev đã trở thành di sản quý báu của nền văn học thế giới và tên tuổi của ông đã được mãi mãi ghi vào lịch sử tư tưởng của xã hội. Bằng những hình tượng nghệ thuật tuyệt đỉnh, Turgenev đã biết cách kể với toàn nhân loại sự thật về nước Nga, về thế hệ trẻ Nga anh hùng tràn đầy khí thế cách mạng, tinh thần hy sinh quên mình vì lợi ích nhân dân, về những tình cảm tuyệt vời như tình yêu, tình bạn, về sự tươi đẹp của thiên nhiên nước Nga.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đêm Trước - Cha Và Con PDF của tác giả Ivan Turgenev nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đêm Trắng (Dostoevsky)
Đêm Trắng là cuốn tiểu thuyết của nhà văn Fyodor Mikhailovich Dostoyevsky (một cây đại thụ trong văn học Nga thế kỷ thứ 19) viết về một mối tình lãng mạn cao thượng và trong trắng đến nao lòng, diễn ra trong những đêm trắng thơ mộng bên bờ sông Neva ở thành phố Sankt Peterburg. Đêm Trắng kể về sự gặp gỡ giữa một người đàn ông 26 tuổi, là người mơ mộng và cô gái Naxtenca 17 tuổi mộng mơ hơn hẳn người mơ mộng kia. Họ vô tình gặp nhau và cùng nhau thoát ra khỏi những vỏ bọc, thế giới cô độc của riêng mình, cùng được chia sẻ và thương yêu. Lần đầu tiên người đàn ông nhìn thấy Naxtenca là khi cô đang đứng bên đường và khóc một mình vì nỗi buồn nào đó khi trời đã về khuya. Có điều gì đó đặc biệt ở cô gái này khiến ông rất tò mò. Ông giải thoát cô khỏi một kẻ quấy rối. Họ quen nhau và cùng chuyện trò trong 4 đêm trắng...*** Fyodor Mikhailovich Dostoyevsky (thường phiên âm là "Đốt-xtôi-ép-xki") là nhà văn nổi tiếng người Nga, sinh ngày 11 tháng 11, 1821 và mất ngày 9 tháng 2 (lịch cũ: 28 tháng 1), 1881. Cùng với Lev Tolstoy, Dostoevsky được xem là một trong hai nhà văn Nga vĩ đại thế kỷ 19. Các tác phẩm của ông, như Anh em nhà Karamazov hay Tội ác và hình phạt đã khai thác tâm lý con người trong bối cảnh chính trị, xã hội và tinh thần của xã hội Nga thế kỷ 19. Ông được giới phê bình đánh giá rất cao, phần lớn xem ông là người sáng lập hay là người báo trước cho chủ nghĩa hiện sinh thế kỷ 20, chẳng hạn, Walter Kaufman xem Bút ký dưới hầm là "tác phẩm về chủ nghĩa hiện sinh tuyệt vời nhất từng được viết". Tuy nhiên ở Liên Xô, sau Cách mạng tháng Mười, người ta hầu như phủ nhận toàn bộ các sáng tác của Dostoevsky. Từ 1972, tác phẩm của Dostoevsky mới được nhìn nhận lại và đánh giá đúng mức ở quê hương của mình. Tìm mua: Đêm Trắng TiKi Lazada Shopee Tại Việt nam, các tác phẩm của ông được xuất bản với tên Fyodor Mikhailovich Dostoevsky, một số như: Tội Ác Và Sự Trừng Phạt Đêm Trắng Là Bóng hay Là Hình Bút Ký Dưới Hầm Anh em nhà Karamazov Lũ Người Quỷ Ám Gã Khờ ...*** Đó là một đêm kì diệu, một đêm mà có lẽ chỉ có thể có được khi chúng ta còn trẻ, hỡi bạn đọc thân mến. Bầu trời đầy sao, một bầu trời lộng lẫy đến mức ngước nhìn lên nó ta phải bất giác tự hỏi mình: chẳng lẽ những con người cau có, trái tính trái nết đủ loại lại có thể sống dưới một bầu trời như thế? Đây cũng là một câu hỏi của tuổi trẻ, hỡi bạn đọc thân mến, một câu hỏi rất trẻ, nhưng cầu xin Đức Chúa Trời ban cho bạn thường xuyên hơn câu hỏi ấy!.. Còn nói về những quý ngài trái tính trái nết và cau có đủ loại thì tôi không thể không nhớ lại cách xử sự hợp lẽ của tôi trong cả ngày hôm đó. Ngay từ sáng sớm tôi đã bị một nỗi buồn kì lạ hành hạ. Tôi bỗng nhiên có cảm giác rằng tôi, một kẻ cô đơn, đang bị tất cả bỏ rơi, xa lánh. Tất nhiên, bất kì ai cũng có quyền hỏi: tất cả là ai? Bởi vì tôi sống ở Peterburg 1 đã tám năm nay mà hầu như chưa hề làm quen được với một người nào. Nhưng tôi phải làm quen để làm gì? Không có việc đó thì cả thành phố Peterburg cũng đã quen thuộc với tôi rồi; mà chính vì thế nên tôi mới cảm thấy tất cả đều bỏ rơi tôi khi toàn bộ thành Peterburg bỗng đột ngột kéo nhau ra các nhà nghỉ ngoại thành. Ở lại một mình tôi rất sợ, và suốt ba ngày dài tôi lang thang khắp thành phố trong nỗi buồn nặng nề và tuyệt nhiên không hiểu cái gì đang xẩy ra với mình. Dù xuôi đại lộ Nevxki, dù vào công viên hay lang thang dọc con đường bờ sông - không một khuôn mặt nào tôi vẫn quen gặp ở những nơi đó vào một giờ nhất định trong suốt cả năm qua. Tất nhiên mọi người không biết tôi, nhưng thôi lại biết họ. Tôi biết họ khá rõ; tôi gần như đã nghiên cứu từng khuôn mặt họ - tôi thích thú ngắm nhìn họ khi họ vui vẻ, và tôi buồn khi họ rầu rĩ u ám. Tôi gần như đã kết bạn với một ông mà tôi vẫn gặp hàng ngày vào một giờ nhất định ở Đài Phun Nước. Ông ta có vẻ mặt trang trọng, trầm tư, lúc nào cũng lẩm bẩm nói chuyện một mình và vung vẩy tay trái, còn trong tay phải là cây gậy dài có nhiều mấu, tay cầm bịt vàng. Ông ta thậm chí đã nhận ra tôi và tỏ vẻ thân thiện đối với tôi. Nếu như vào cái giờ nhất định đó mà tôi không có mặt ở cạnh Đài Phun Nước thì chắc là ông ta cảm thấy buồn. Chính vì vậy mà có khi chúng tôi đã gần như nghiêng người chào nhau, nhất là vào những hôm cả hai thấy trong lòng sảng khoái. Một lần cách đây không lâu, suốt hai ngày chúng tôi không gặp nhau, đến ngày thứ ba vừa trông thấy nhau chúng tôi đã suýt túm lấy vành mũ, nhưng kịp nhớ lại và hạ tay xuống, đi ngang qua nhau với mối đồng cảm trong lòng. Cả những ngôi nhà cũng quen biết tôi. Khi tôi đi ngang qua, chúng dường như chạy ra đón gặp, nhìn tôi bằng tất cả các cửa sổ và hình như nói với tôi: "Chào anh, sức khoẻ anh thế nào? Còn tôi, nhờ trời vẫn khoẻ, đến tháng Năm này tôi sẽ có thêm một tầng nữa". Hay là: "Anh có khoẻ không? Còn tôi ngày mai sẽ được sửa chữa". Hoặc: "Hôm rồi tôi suýt cháy rụi, làm tôi sợ quá", và vân vân... Trong số đó có những ngôi nhà tôi yêu thích, có những ngôi nhà là bạn thân thiết của tôi; có một ngôi nhà mùa hạ này sẽ nhờ kiến trúc sư chạy chữa. Tôi sẽ cố hàng ngày ghé qua thăm để người ta, cầu chúa ban ơn, chạy chữa cho nó đến nơi đến chốn... Và không bao giờ tôi quên câu chuyện xảy ra với ngôi nhà nhỏ màu hồng tươi cực xinh xắn. Đó là một ngôi nhà bằng đá dễ thương, đối với tôi hết sức niềm nở và nhìn những hàng xóm xấu xí của mình kiêu hãnh đến mức mỗi khi đi qua nó tôi thấy tim mình rộn lên vui sướng. Bỗng nhiên tuần trước khi đi trên phố, vừa nhìn thấy người bạn quen thì tôi chợt nghe một tiếng kêu não ruột: "Mà người ta sắp quét sơn vàng lên tôi đấy!" Quân độc ác! Lũ người man rợ! Họ không thương tiếc một cái gì hết: cả những dãy cột tròn, cả những mái đua, và người bạn của tôi vàng ệch ra như một con chim hoàng yến. Tôi suýt lộn ruột lên vì chuyện ấy và đến giờ không dám đến nhìn lại mặt người bạn đáng thương dị dạng của tôi đã bị trét lên cái màu của các hoàng đế Trung Hoa.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đêm Trắng PDF của tác giả Dostoevsky nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đêm Trắng (Dostoevsky)
Đêm Trắng là cuốn tiểu thuyết của nhà văn Fyodor Mikhailovich Dostoyevsky (một cây đại thụ trong văn học Nga thế kỷ thứ 19) viết về một mối tình lãng mạn cao thượng và trong trắng đến nao lòng, diễn ra trong những đêm trắng thơ mộng bên bờ sông Neva ở thành phố Sankt Peterburg. Đêm Trắng kể về sự gặp gỡ giữa một người đàn ông 26 tuổi, là người mơ mộng và cô gái Naxtenca 17 tuổi mộng mơ hơn hẳn người mơ mộng kia. Họ vô tình gặp nhau và cùng nhau thoát ra khỏi những vỏ bọc, thế giới cô độc của riêng mình, cùng được chia sẻ và thương yêu. Lần đầu tiên người đàn ông nhìn thấy Naxtenca là khi cô đang đứng bên đường và khóc một mình vì nỗi buồn nào đó khi trời đã về khuya. Có điều gì đó đặc biệt ở cô gái này khiến ông rất tò mò. Ông giải thoát cô khỏi một kẻ quấy rối. Họ quen nhau và cùng chuyện trò trong 4 đêm trắng...*** Fyodor Mikhailovich Dostoyevsky (thường phiên âm là "Đốt-xtôi-ép-xki") là nhà văn nổi tiếng người Nga, sinh ngày 11 tháng 11, 1821 và mất ngày 9 tháng 2 (lịch cũ: 28 tháng 1), 1881. Cùng với Lev Tolstoy, Dostoevsky được xem là một trong hai nhà văn Nga vĩ đại thế kỷ 19. Các tác phẩm của ông, như Anh em nhà Karamazov hay Tội ác và hình phạt đã khai thác tâm lý con người trong bối cảnh chính trị, xã hội và tinh thần của xã hội Nga thế kỷ 19. Ông được giới phê bình đánh giá rất cao, phần lớn xem ông là người sáng lập hay là người báo trước cho chủ nghĩa hiện sinh thế kỷ 20, chẳng hạn, Walter Kaufman xem Bút ký dưới hầm là "tác phẩm về chủ nghĩa hiện sinh tuyệt vời nhất từng được viết". Tuy nhiên ở Liên Xô, sau Cách mạng tháng Mười, người ta hầu như phủ nhận toàn bộ các sáng tác của Dostoevsky. Từ 1972, tác phẩm của Dostoevsky mới được nhìn nhận lại và đánh giá đúng mức ở quê hương của mình. Tìm mua: Đêm Trắng TiKi Lazada Shopee Tại Việt nam, các tác phẩm của ông được xuất bản với tên Fyodor Mikhailovich Dostoevsky, một số như: Tội Ác Và Sự Trừng Phạt Đêm Trắng Là Bóng hay Là Hình Bút Ký Dưới Hầm Anh em nhà Karamazov Lũ Người Quỷ Ám Gã Khờ ...*** Đó là một đêm kì diệu, một đêm mà có lẽ chỉ có thể có được khi chúng ta còn trẻ, hỡi bạn đọc thân mến. Bầu trời đầy sao, một bầu trời lộng lẫy đến mức ngước nhìn lên nó ta phải bất giác tự hỏi mình: chẳng lẽ những con người cau có, trái tính trái nết đủ loại lại có thể sống dưới một bầu trời như thế? Đây cũng là một câu hỏi của tuổi trẻ, hỡi bạn đọc thân mến, một câu hỏi rất trẻ, nhưng cầu xin Đức Chúa Trời ban cho bạn thường xuyên hơn câu hỏi ấy!.. Còn nói về những quý ngài trái tính trái nết và cau có đủ loại thì tôi không thể không nhớ lại cách xử sự hợp lẽ của tôi trong cả ngày hôm đó. Ngay từ sáng sớm tôi đã bị một nỗi buồn kì lạ hành hạ. Tôi bỗng nhiên có cảm giác rằng tôi, một kẻ cô đơn, đang bị tất cả bỏ rơi, xa lánh. Tất nhiên, bất kì ai cũng có quyền hỏi: tất cả là ai? Bởi vì tôi sống ở Peterburg 1 đã tám năm nay mà hầu như chưa hề làm quen được với một người nào. Nhưng tôi phải làm quen để làm gì? Không có việc đó thì cả thành phố Peterburg cũng đã quen thuộc với tôi rồi; mà chính vì thế nên tôi mới cảm thấy tất cả đều bỏ rơi tôi khi toàn bộ thành Peterburg bỗng đột ngột kéo nhau ra các nhà nghỉ ngoại thành. Ở lại một mình tôi rất sợ, và suốt ba ngày dài tôi lang thang khắp thành phố trong nỗi buồn nặng nề và tuyệt nhiên không hiểu cái gì đang xẩy ra với mình. Dù xuôi đại lộ Nevxki, dù vào công viên hay lang thang dọc con đường bờ sông - không một khuôn mặt nào tôi vẫn quen gặp ở những nơi đó vào một giờ nhất định trong suốt cả năm qua. Tất nhiên mọi người không biết tôi, nhưng thôi lại biết họ. Tôi biết họ khá rõ; tôi gần như đã nghiên cứu từng khuôn mặt họ - tôi thích thú ngắm nhìn họ khi họ vui vẻ, và tôi buồn khi họ rầu rĩ u ám. Tôi gần như đã kết bạn với một ông mà tôi vẫn gặp hàng ngày vào một giờ nhất định ở Đài Phun Nước. Ông ta có vẻ mặt trang trọng, trầm tư, lúc nào cũng lẩm bẩm nói chuyện một mình và vung vẩy tay trái, còn trong tay phải là cây gậy dài có nhiều mấu, tay cầm bịt vàng. Ông ta thậm chí đã nhận ra tôi và tỏ vẻ thân thiện đối với tôi. Nếu như vào cái giờ nhất định đó mà tôi không có mặt ở cạnh Đài Phun Nước thì chắc là ông ta cảm thấy buồn. Chính vì vậy mà có khi chúng tôi đã gần như nghiêng người chào nhau, nhất là vào những hôm cả hai thấy trong lòng sảng khoái. Một lần cách đây không lâu, suốt hai ngày chúng tôi không gặp nhau, đến ngày thứ ba vừa trông thấy nhau chúng tôi đã suýt túm lấy vành mũ, nhưng kịp nhớ lại và hạ tay xuống, đi ngang qua nhau với mối đồng cảm trong lòng. Cả những ngôi nhà cũng quen biết tôi. Khi tôi đi ngang qua, chúng dường như chạy ra đón gặp, nhìn tôi bằng tất cả các cửa sổ và hình như nói với tôi: "Chào anh, sức khoẻ anh thế nào? Còn tôi, nhờ trời vẫn khoẻ, đến tháng Năm này tôi sẽ có thêm một tầng nữa". Hay là: "Anh có khoẻ không? Còn tôi ngày mai sẽ được sửa chữa". Hoặc: "Hôm rồi tôi suýt cháy rụi, làm tôi sợ quá", và vân vân... Trong số đó có những ngôi nhà tôi yêu thích, có những ngôi nhà là bạn thân thiết của tôi; có một ngôi nhà mùa hạ này sẽ nhờ kiến trúc sư chạy chữa. Tôi sẽ cố hàng ngày ghé qua thăm để người ta, cầu chúa ban ơn, chạy chữa cho nó đến nơi đến chốn... Và không bao giờ tôi quên câu chuyện xảy ra với ngôi nhà nhỏ màu hồng tươi cực xinh xắn. Đó là một ngôi nhà bằng đá dễ thương, đối với tôi hết sức niềm nở và nhìn những hàng xóm xấu xí của mình kiêu hãnh đến mức mỗi khi đi qua nó tôi thấy tim mình rộn lên vui sướng. Bỗng nhiên tuần trước khi đi trên phố, vừa nhìn thấy người bạn quen thì tôi chợt nghe một tiếng kêu não ruột: "Mà người ta sắp quét sơn vàng lên tôi đấy!" Quân độc ác! Lũ người man rợ! Họ không thương tiếc một cái gì hết: cả những dãy cột tròn, cả những mái đua, và người bạn của tôi vàng ệch ra như một con chim hoàng yến. Tôi suýt lộn ruột lên vì chuyện ấy và đến giờ không dám đến nhìn lại mặt người bạn đáng thương dị dạng của tôi đã bị trét lên cái màu của các hoàng đế Trung Hoa.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đêm Trắng PDF của tác giả Dostoevsky nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.