Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tam Giới Lục Cõi Ký

Đây là một bộ truyện đi xuyên suốt rất nhiều map. Mỗi một map đều có sự liên kết với nhau tạo nên cấu trúc hoàn chỉnh cho cả một bộ truyện. Thế giới này tồn tại vô hạn vũ trụ, vô hạn hành tinh mà ta không biết tới. Cũng vì thế cũng có vô hạn thế giới như chúng ta. Thuyết vũ trụ song song, thuyết tâm linh. Tất cả đều có thật. Ở phương Đông chúng ta thế giới thường được chia ra làm Lục Cõi khác với phương Tây. Cõi Trời Cõi Thần (Atula) Cõi Người Cõi Súc Sinh Cõi Ngạ Quỷ Cõi Địa Ngục Đây gọi là sáu cõi luân hồi. Mỗi một cõi là mỗi một thế giới khác nhau và tồn tại song song với chúng ta. Bằng một cách nào đó chúng ta khi chết đi hoặc luân hồi chuyển thế mới có thể đến được một trong sáu cõi trên ngoài ra không còn cách nào khác. Ấy vậy mà có một kẽ vốn nằm ở cõi địa ngục lại có thể sống ở cõi người. Kẻ đó phải chịu một tội trạng nặng nề, từng là một kẻ quyền lực dưới Cõi Địa Ngục lại phải luân hồi chuyển khiếp đầu thai ở Cõi Người. Hắn tồn tại ở đây là có lý do, hắn chính là đứa trẻ sẽ thay đổi cuộc chiến của vô hạn thế giới. Hắn sẽ là kẻ thống lĩnh cõi người. Và hắn cũng sẽ là sẽ du hành đến hàng vạn thế giới khác. Những nơi hắn xuất hiện, những nơi có dấu chân hắn cũng sẽ là những nơi hắn thay đổi cả vận mệnh của thế giới đó. Sự mất cân bằng được tạo ra từ hắn, hắn là mấu chốt kết thúc cho cuộc chiến và cũng chính hắn là kẻ khơi màu cuộc chiến. Và đây là cuộc hành trình của hắn – Thu Phong !! *** Thu Phong là một đội trưởng đội đặc công. Anh là một con người cực kì thông thạo các môn võ như Triệt Quyền Đạo bắt nguồn từ Thiếu Lâm, Vịnh Xuân Quyền, Teakwondo, Vovinam, Judo, Nhu Quyền và cả Quyền Thái. Từ nhỏ Thu Phong đã được một người thầy là sát thủ nổi tiếng của Sài Gòn dạy võ. Những đường võ anh học được rất sắc bén, một đòn một quyền có thể lấy mạng những kẻ lơ tơ mơ bất cứ lúc nào. Khi lớn lên anh gia nhập làm một đặc công. Sau bốn năm anh lên được chức đại đội trưởng, thêm ba năm sau anh rời khỏi nơi đó để về với gia đình. Trên một con đường cao tốc Bây giờ đã là năm giờ sáng. Trong một con xe Audi chở Thu Phong … “Bây giờ cậu muốn đi đâu?” Tài xế lái xe ngồi phía không quay đầu lại hỏi Thu Phong. Thu Phong đang trầm tư trong suy nghĩ nên cũng không biết tài xế đang hỏi. Nói là tài xế của ông Hoàng nhưng thật ra người tài xế cũng là một quân nhân đã về hưu, nay ông cũng đã hơn sáu mươi. Ông Hoàng tên đầy đủ là Nguyễn Huy Hoàng là một người anh em kết nghĩa của mẹ Thu Phong. Ông là một người có chức quyền trong quân đội, cưu mang Thu Phong những ngày đầu tiên khi anh nhập ngũ cho đến khi rời khỏi. Bác tài xế cũng là bạn tri giao lâu năm nên gần như những việc về đời thường của ông Hoàng bác tài xế đều biết cả. Thấy Thu Phong vẫn không trả lời bác tài xế lại gọi thêm lần nữa “Phong … Phong. Cháu tính đi đâu? “. Nghe tiếng gọi Thu Phong giật mình trở lại thực tại trong cái suy nghĩ vẩn vơ của mình:” Dả? Dạ dạ! … À, bác chở cháu về Vũng Tàu đi. Nhà cháu ở đó “. “Ừ” Bác tài xế nhìn vào gương trả lời Thu Phong rồi đánh xe đi về Thành Phố biển Vũng Tàu. …………………………………………………………. Hơn một tiếng sau xe bắt đầu tiến vào địa phận Vũng Tàu. Ngồi trong xe Thu Phong vẫn ngửi được mùi của biển xộc vào mũi. Mùi hương quen thuộc gắn bó với Thu Phong. Đã không biết bao nhiêu năm Thu Phong đã không quay về đây, nơi mà anh được sinh ra và lớn lên. Nơi đây có bạn bè, gia đình của Thu Phong. Một thành phố biển nhộn nhịp và thơ mộng. Ở Vũng Tàu lúc trước có một con đường được mệnh danh là con đường đẹp nhất Việt Nam, một bên là biển một bên là núi. Nhưng về sau có những con đường khác được khám phá đẹp hơn, dù vậy cũng không thể phủ nhận vẻ đẹp của con đường đó. Vẻ đẹp của thành phố biển đã gợi cho Thu Phong những kỷ niệm đẹp khiến anh cảm tâm trạng đỡ hơn phần nào. “Bác có thể chở cháu ra biển được không? Cháu muốn dạo biển một lần rồi về!” Thu Phong thật sự rất muốn đi vòng biển, nghe những tiếng sóng vỗ, gió biển, con người làng chài nơi đây. “Được rồi, dù sao bác cũng được chú Hoàng dặn là cả ngày hôm nay sẽ đi đến những nơi cháu yêu cầu mà. Yên tâm mà ngồi đó đi “ Bác tài xế quay sang nhìn Thu Phong cười nói. Thu Phong cám ơn một tiếng rồi lại tiếp tục ngắm cảnh. Thật sự qua mấy năm thành phố này đã thay đổi quá nhiều, càng ngày càng nhiều nhà cao tầng mọc lên khắp mọi nơi. Các quán bar, các khu ăn chơi, quán café mọc lên như nấm ở mỗi con đường. Vũng Tàu cũng là một thành phố chơi sang nhất nước. Không biết ông chủ tịch thành phố này nghĩ gì mà lát đá hoa cương khắp vỉa hè quanh biển, bao quanh cả Vũng Tàu. “Ào … ào.. rào rạt….” Cuối cùng xe cũng đã chạy ra tới ven biển, Thu Phong có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng vào bờ. “Bác ơi, dừng xe ở đây đi, cháu muốn ngắm cảnh biển một tí ạ!” Thu Phong lễ phép nói với bác tài xế. Đối với người lớn, những người mà Thu Phong thự sự tôn trong thì cho dù người ta thấp kém tới nào Thu Phong vẫn lễ phép. Bác tài xê nghe vậy liền cho xe tấp vào lề. Bây giờ đã hơn sáu giờ sáng. Cảnh quang xung quanh thật yên tĩnh, có rất ít xe qua lại. Trên vỉa hè của con đường có người già, người trẻ, trung niên, kể cả trẻ con cũng có đều đang chạy bộ tập thể dục ở đây. Cảnh tượng quen thuộc Thu Phong thường thấy vào mỗi sáng sớm ở đây. Bước xuống xe Thu Phong vươn vai một cái thật mạnh “Oápppppp…”. “Không biết đã bao lâu rồi nhỉ?” Thu Phong thì thầm tự hỏi bản thân. Thu Phong tận bây giờ vẫn mặc đồ của quân nhân, một chiếc quần của lính đặc công và cái áo xanh trơn. Ánh nắng sáng rọi vào thân hình rắn chắc cao một mét tám khiến cơ bắp của anh nổi lên trông thấy. Thêm việc ở giết nhiều tên tội phạm trong lúc làm nhiệm vụ của anh nên vô tình khiến sát khí bản thân bộc lộ ra. Việc một quân nhân bước xuống từ một chiếc Audi A8 khiến mọi người xung quanh đều dán mắt vào Thu Phong. Thật sự Vũng Tàu mà thấy một chiếc Audi vào những ngày thường rất khó, đa số những chiếc xe hạng sang như Audi, Lamborgini, Mecerdes, Ferrari, …. Đều là xe ở trên thành phố Sài Gòn đổ về đây để đi du lịch. Nhất là việc thấy một chiếc Audi vào sáng sớm như thế, có lẽ sẽ có vài người không biết gì về xe oto nhưng sự sang trọng của chiếc xe đủ khiến họ phải nhìn theo. “Chú ơi! Chú là bộ đội phải không ạ?” đang mải ngắm nhìn cảnh biển thì bỗng một bé trai khoảng 6 tuổi chạy lại kéo áo Thu Phong hỏi. Thu Phong cũng khá thích con nít, nhất là những đứa trẻ ngoan, anh cúi người thấp xuống xoa đầu đứa bé nói “ Đúng rồi cháu! Chú là một quân nhân đó!” Anh cười. Đứa bé nghe vậy bỗng nhảy tưng tưng lên hưng phấn nói “ Thế chú có ra trận đánh giặc không ạ? Chú bảo vệ đất nước đúng không ạ? Cháu rất thích làm bộ đội! Vì thế cháu có thể bảo vệ đất nước của mình, bảo vệ những bạn bè của mình, gia đình mình! Làm bộ đội có vui không chú? “ Đứa bé hỏi một loạt câu khiến Thu Phong ngớ người, không ngờ con nít bây giờ dạn thật. Ngày xưa bản thân hắn gặp người lạ chả dám nói chuyện thế này đâu. Thu Phong nhìn đứa bé một lúc rồi nở nụ cười nói “Cháu à! Làm một quân nhân không phải là vui hay không, nếu cháu đã quyết định làm một người lính thì phải có một lòng yêu nước không bao giờ được nản. Dù gặp bất cứ kẻ thù nào cũng không được đầu hàng! Lớn lên cháu sẽ hiểu thôi! “ Đứa bé nhìn Thu Phong gật đầu lia lịa. “Thiên ơi! Về đi thôi con. Thằng này sao lại chạy lung tung nói chuyện với người lạ thế kia!” Xa xa một người phụ nữ có vẻ là mẹ của thằng nhóc đứng trước mặt Thu Phong chạy lại gọi nó đi. “Dạ” Thằng bé dạ một tiếng rồi chạy lại phía mẹ mình. Người phụ nữ thấy Thu Phong liền gật đầu một tiếng rồi dắt con mình đi. Một lúc sau Thu Phong đói bụng liền rủ bác tài xế đi ăn sáng. Ăn sáng xong Thu Phong bắt đầu về nhà. Nhà của Phong nằm ở một con hẻm dưới chân núi nhỏ thành phố. Xuống xe Thu Phong nói bác tài không cần chở hắn đi đâu nữa, chào bác tài xế một tiếng rồi Thu Phong đi lên hẻm ( vì hẻm nằm ngay chân núi nên có dốc, do đó phải nói là lên hẻm:v). Nhà Thu Phong nằm ngay cuối hẻm do vậy đi lên hẻm Thu Phong gặp những hàng xóm của mình khi trước đều chào hỏi một tiếng. Đi được một quãng có người gọi Thu Phong lại “ Ê! Mày là thằng Phong phải không? Đi lính về rồi hả?” Người gọi Thu Phong lại là một ông già gầy dơ xương cầm một chai rựu trên tay, ông ta ngồi ngay trước nhà thấy Thu Phong đi ngang qua liền gọi lại. Thu Phong nghe thấy liên quay đầu lại, ra là ông Hùng què. Ông này cũng là lính giải ngũ, uống rựu từ những năm kết thúc chiến tranh Việt Nam 1975 tới tận bây giờ vẫn chưa chết, thế quái nào mà ngày nào ổng cũng uống ít nhất hai chai rựu từ đó tới giờ vẫn không chết, Thu Phong cũng thấy đổ mồ hôi vì độ sống dai của ông này. “À! Chào chú Hùng, cháu vừa xuất ngũ nên bây giờ mới về đây “ Thu Phong quay sang nói. Ông Hùng cầm chai rựu trên tay giọng khàn khàn cười cười nói “Lâu quá không thấy mày, vẫn khỏe phải không? “ “Dạ đúng vậy! Thôi cháu lên trên nhà đây, hôm khác chú cháu mình nói chuyện!” nói xong Thu Phong quay mặt đi luôn. Đứng nói chuyện với ông già này có tới sáng, lúc còn nhở nhà lần nào ổng gọi mình lại nói chuyện cũng cả tiếng mới chịu thả đi. Toàn những chuyện không đâu cũng lấy ra nói, cũng chả hiểu nổi ổng tối ngày ngồi một chỗ mà ngày nào cũng có chuyện để nói. Đã vậy mấy ông bạn nhậu của ổng cũng thế, lầy như nhau. “Cuối cùng cũng về rồi!” Vác theo hai cái ba lô to tướng Thu Phong bước tới cửa nhà, dặt ba lô xuống Thu Phong cúi xuống nhấc đáy chậu cây ngay trước cửa lên, dưới đó có một chiếc chìa khóa. Bao nhiêu năm rồi mà mẹ vẫn để một cái chìa khóa nhà ở dưới này. Lúc còn trong quân đội Thu Phong luôn gọi điện về cho nhà, dù không về nhà kể từ khi nhập ngũ nhưng cậu vẫn thường xuyên gọi cho mẹ. Bà dặn lúc nào cũng để chìa khóa dưới chậu cây, lúc nào mà về không có bà ở nhà thì lấy chìa khóa mở mà vào. Mở cửa bước vào, vẫn khung cảnh quen thuộc ngày nào, dù có thay đổi chút chút về nội thất nhưng cảm giác quen thuộc ấy vẫn không mất. Ngắm căn nhà một hồi Thu Phong lại vác ba lô vào phòng mình. Phòng của anh vẫn vậy, không ai ở nhưng cũng không bụi bặm, mẹ vẫn dọn phòng cho hắn. Quá mệt mỏi Thu Phong vừa vào phòng là lăn ra ngủ luôn, cửa nẻo cũng để tang hoang không thèm đóng. Đến giữa trưa thì Thu Phong thức dậy … Không phải tự nhiên mà thức, do mùi thức ăn thơm phức Thu Phong ngửi thấy được “Ọc ọc …” Bụng kêu réo, Thu Phong đi vào bếp. “Mẹ!” Thu Phong thấy mẹ đang đứng nấu ăn bỗng anh nhào tới ôm mẹ từ đằng sau thật chặt rồi buông ra nói “ Sao mẹ về không gọi con dậy? “. Mẹ Thu Phong cười, đã qua bao năm rồi mà nhìn mẹ vẫn trẻ như vậy. Lúc mẹ Thu Phong sinh ra cậu lúc đó bà chỉ mới hơn hai mươi, bây giờ thì bà cũng đã gần năm mươi rồi. Dù vậy Thu Phong vẫn thấy mẹ mình sẽ hơn những bà cô cùng tuổi khác. Biết vậy lúc mẹ hắn hỏi mẹ mày trẻ không, thì Thu Phong luôn miệng chê gớm, trẻ gì mà trẻ. “Thấy con ngủ ngon quá mẹ không nỡ gọi. Ở trong đó chắc khổ lắm con mới được ngủ như vậy! “ Mẹ Thu Phong nở nụ cười ấm áp nói, rồi bà lại quay sang dặn “Con vào phòng tắm rửa thay đồ đi, thằng cu Long em con sắp học về rồi đấy. “ Thu Phong cười hạnh phúc rồi chạy vào phòng tắm. Mời các bạn đón đọc Tam Giới Lục Cõi Ký của tác giả Gấu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà
Hướng Nhật là một đại ca xã hội đen của bang Bạch Hổ tại Bắc Hải, vì đàn em thân tín phản bội truy sát, chết một cái chết tức tưởi.   Sau khi chết, vì cơ duyên mà hồn hắn nhập vào người một sinh viên đại học với cái tên là Hướng Quỳ, một kẻ đúng theo cái nghĩa "thư sinh trói gà không chặt". Thế nhưng khi Hướng Nhật nhập hồn vào xác Hướng Quỳ thì mọi việc trở lên khác trước rất nhiều. Đây gọi là Hướng Nhật hồi sinh trong một thân xác mới. Đỉnh Cấp Lưu Manh Thứ nhất, hắn rất giỏi võ. Với sự trui rèn võ thuật các môn từ Nhu đạo, Triệt quyền đạo, Đài quyền đạo và Không thủ đạo, đặc biệt là Triệt quyền đạo của đại cao thủ Bruce Lee, Hướng Nhật có một thân võ công thuộc vào hàng đại tông sư, có lần hồi trẻ còn cầm đao đuổi chạy một lúc gần 100 thằng du côn. Thứ nhì, hắn rất giàu có. Lúc trẻ vừa đi học, vừa làm lưu manh, khi tốt nghiệp lấy được hai bằng đại học về kinh tế và luật ra, hắn trong thời gian đó cũng đem số tiền của bang Bạch Hổ(thu được qua các phi vụ làm ăn hay bảo kê kiếm tiền) rót vào thương trường đầu tư lấy lãi. Thứ ba, hắn rất lưu manh. Tôn chỉ sống là một lưu manh chính nghĩa, dù làm gì cũng nhất quyết không buôn bán thuốc phiện hoặc các thuốc gây nghiện khác. Thứ tư, hắn rất sợ yêu, nhưng chính vì theo tình tình chạy, trốn tình tình theo mà hắn trở nên rất đào hoa.
Nhân Gian Băng Khí - Khát Trí
Tên eBook: Nhân gian băng khí Tác Giả: Khát Trí Thể loại: Đô thị, Hắc bang, Văn học phương Đông   Nguồn: Tàng Thư Viện   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới Thiệu:      Một câu chuyện tưởng chừng như tàn bạo mà đầy tính nhân văn, những tình tiết bất ngờ đến nghẹt thở, những trường đoạn được miêu tả tinh tế đến lâm ly tận trí. Nhưng cũng có những sai lầm ngớ ngẩn của tác giả khiến người đọc phải cười xòa.       Tất cả xoay quanh Mười Một - Sở Nguyên, người bị cải tạo gien. Từ nhỏ y đã bị bắt cóc về làm thí nghiệm phẩm cho kế hoạch Nhân - Gian - Băng - Khí, và là người duy nhất may mắn sống sót. Nhưng cái gọi là may mắn ấy chẳng biết có phải may mắn thật không, y bị đưa tới Ma Quỷ đảo - nơi huấn luyện sát thủ của Ma Quỷ, một trong những tổ chức đang sợ nhất trên thế giới, bị biến thành một kẻ máu lạnh, vô nhân tính, giết người không chớp mắt.       Lần đầu tiên làm nhiệm vụ, y đã gặp "Thần Kiếm" Lục Dương, được tiếp xúc với một Long Quốc đầy huyền bí. Cũng từ đây, nhân cách của y được khơi dậy và bắt đầu bước trên con đường tìm lại chính mình.      Tất nhiên, không thể thiếu được trên con đường ấy là những mỹ nhân xinh đẹp, một Âu Dương Nguyệt Nhi nóng bỏng nhiệt tình, một Nguyễn Thanh Ngữ dịu dàng mà đầy nghị lực, một Trương Hân Hân ngây thơ thuần khiết. Những cô gái với tính cách và số phận khác nhau cùng đi vào cuộc đời Mười Một với những tao ngộ động lòng người.
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị -Tả Tự Bản
Tên Sách:  Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị Tác giả:  Tả Tự Bản   Dịch:  RayIk   Biên dịch:  Sở Phong   Biên tập:  Bảo Bảo   Nguồn:  TTV   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu:       Trong Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, hồi nhỏ lên núi, lớn lên trở về thành thị, thiếu niên thần bí Hạ Thiên từ trên núi đi ra, từ đây tiến vào cái thế giới đầy phồn hoa và sôi động, hắn có võ công tuyệt thế, y thuật siêu quần, sau khi gia nhập vào cái thế giới này thì số đào hoa cũng không ngừng nối gót mà đến... Đôi lời nhận xét:      Bộ Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị này khá hay, giới thiệu về thằng nhóc khá là ngưu. Hihi nhưng cách viết Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị thì văn chương khá lưu loát. Đọc không đến nỗi  giải trí nhiều. Toàn về gái gú, nhưng cách tán tỉnh thì .... Trích cho các bác 1 đoạn khá là hay ho trong Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị.   “Ai, tiểu bại hoại, cứu tử lưu nhất vạn là cái gì ý tứ?” Liễu mộng có điểm tò mò. “Chính là chích cấp bệnh nhân lưu lại một vạn đồng, này hắn sở hữu tiền đô cho ta bái.” Hạ Thiên thuận miệng giải thích nói. “Hảo oa hảo oa, liền như vậy bạn!” Liễu mộng một bộ vui mừng bộ dáng. Liễu vân mạn có điểm dở khóc dở cười nhìn liễu mộng:“Bác, ngươi cư nhiên tán thành hắn như vậy sửa? Hắn yếu thật như vậy sửa, tam thúc nửa đời sau phải ăn không khí .”. “Ta đương nhiên tán thành a, tiểu bại hoại tiền chính là tiền của ta, hắn kiếm tiền càng nhiều, ta đây tiền cũng càng nhiều thôi!” Liễu mộng có vẻ thực vui vẻ,“Tam ca không có tiền không quan hệ, ta có thể vay tiền cấp hàm hàm, đến lúc đó hàm hàm cho ta mượn một trăm đồng, ta muốn hắn hoàn nhất vạn.”. Mời các bạn đón đọc Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị của tác giả Tả Tự Bản.
Cận chiến bảo tiêu - Phù Sinh Mộng Đoạn
Tục gia đệ tử duy nhất của phương trượng Nam Thiếu Lâm -- Sở Phàm, quyết tâm trở thành một bảo tiêu cận chiến! Tinh thông Thiếu Lâm các đại tuyệt kỹ, hắn tạo ra một sự tích dở khóc dở cười:   Quy Tức Công có thể giả chết.   Đồng Tử Công có thể "chịu đạn".   Đại Lực Kim Cương có thể đâm thủng đầu địch nhân cũng có thể đâm mỹ nữ...   Hắn tuy nói là tục gia đệ tử, sư phụ lại bắt hắn ghi nhớ ngũ giới, đặc biệt sắc giới, hắn đành phải không gần nữ sắc! Nhưng liệu hắn có cấm sắc được không?   Mời các bạn đón đọc Cận chiến bảo tiêu của tác giả Phù Sinh Mộng Đoạn.