Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tặc Miêu - Thiên Hạ Bá Xướng

Tên Sách: Tặc Miêu (full prc, pdf, epub) Tác giả:   Thiên Hạ Bá Xướng   Thể Loại: Kinh Dị, Trộm Mộ, Ma quái, Văn học phương Đông   Nguồn:  Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Tặc Miêu - Thiên Hạ Bá Xướng full PrC Giới thiệu truyện: Lại một tác phẩm nữa của Thiên Hạ Bá Xướng-tác giả của series truyện thể loại trộm mộ hấp dẫn. Vẫn là những câu chuyện li kì khác thường, nhưng lại được nói đến trong phương diện hoàn toán khác, một câu chuyện liên quan đến mèo...Hãy cùng đọc và cảm nhận. Cuối triều nhà Thanh, quân Thái Bình Thiên Quốc nổi dậy. Trương Tiểu Biện, gã du thủ du thực làng Kim Quang, tình cờ lạc bước vào ngôi mộ hoang của Quý phi triều trước, gặp được bậc kỳ nhân, lại được truyền cho pho kỳ thư dạy môn xem tướng mèo, tướng chó đã thất truyền từ nhiều đời trước. Cũng từ đó, hắn bị cuốn vào dòng chảy cuồn cuộn của lịch sử. Từ một kẻ khố rách áo ôm, Trương Tiểu Biện bỗng dưng trở thành bậc anh hùng của thành Linh Châu, giúp quan trên phá các vụ án lớn, trừ bọn yêu đạo gây hoạ trong thành, thống lĩnh “Nhạn Doanh” chiến đấu với quân Thái Bình Thiên Quốc… mỗi lần ngộ hiểm đều có linh miêu tương trợ vượt qua nguy khốn. Nhưng, lũ “Tặc Miêu” thần bí ấy, liệu có thực sự mang vinh hoa phú quý đến cho Trương Tiểu Biện như vị kỳ nhân kia đã nói? Hay tất cả chỉ là một cái bẫy lớn đã được bí mật giăng sẵn để chờ hắn bước vào?     Mời các bạn đón đọc Tặc Miêu của tác giả Thiên Hạ Bá Xướng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đạo Mộ Bút Ký Đoản Tín: Ảo Cảnh
Tên eBook: Ảo  Cảnh (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Nam Phái Tam Thúc   Thể Loại: Trộm mộ, Kinh dị, Ma quái, Phiêu lưu, Văn học phương Đông   Bộ sách: Đạo mộ bút ký đoản tín   Editor: Tiêu   Beta: Miêu   Nguồn: cuahangbantaybac.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới Thiệu:  Ngô Tà nhận được từ tay Hắc Nhãn Kính một lọ độc dược gây ảo giác, thực chất đó là một đoạn pheromone nọc rắn, bên trong chứa thông tin về người từng bị nó cắn. Người đó có liên quan tới Muộn Du Bình. Ngô Tà tìm tới một nơi yên tĩnh, nhỏ nọc rắn vào mũi và chìm vào ảo giác, cậu thấy mình đang ở trên bè, xung quanh vách đá dựng đứng cheo leo, trên bè đông người, có nam có nữ, có cả người dân tộc, phần lớn lại là người có ngón tay trỏ rất dài. Muộn Du Bình cũng ở trên bè, ngồi phía đối diện với Ngô Tà. Người ta gọi anh ấy là Đại Trương Ca, còn gọi Ngô Tà là Xà Tổ. Đại Trương Ca kia theo đoàn người đi vào trong một rào trại người dân tộc Di, không biết họ muốn đi tới nơi nào sau đó, nhưng chuyện bắt đầu phát sinh từ lúc bước qua rào trại, có người mất tích, có người lâm nguy, có người phát hiện ra bí mật… Truyện viết qua con mắt và hành động của một người từng là bằng hữu của Đại Trương Ca nhưng lại dùng suy nghĩ của Ngô Tà. Qua đoạn ký ức này cậu đã phần nào hiểu hơn được về con người Muộn Du Bình trước kia. “Khi chúng tôi bắt đầu kết bạn, cảm giác thiếu sức sống và thoát ly nhân thế này, cũng rõ ràng như vậy, song lúc đó tôi vẫn còn là một thằng gà mờ, đối với bất kỳ điều gì tôi cũng rất lấy làm hiếu kỳ, cảm giác thiếu sức sống và tách biệt ấy, với tôi mà nói cũng rất mới lạ. Nhưng hôm nay, tôi đã khác xa trước kia rồi, không phải là về việc tôi theo kịp bước chân của anh ta, cuộc sống của anh ta tôi vĩnh viễn không thể hiểu được. Cả đời này tôi cũng không thể cùng anh ta sóng vai làm bất cứ chuyện gì. Mà là tôi đối với việc cảm thụ sự vật, đã bình tĩnh hơn nhiều, trước đây đối với cổ mộ là sự sợ hãi vô cùng nên không còn chú ý được tới bất kỳ người nào xung quanh, hiện tại, tôi đã có thể ung dung mà quan sát hết thảy rồi. Chỗ kỳ quái ở con người kia, càng thay đổi càng thêm rõ ràng. Quả thực nếu như tôi đoán đúng, thời điểm ban đầu anh ta là người như thế này. So với dáng vẻ của anh ta năm ấy, chung quy thì đã có một vài thay đổi. Những thay đổi đó, là dành cho chúng tôi, đó đối với tôi mà nói, giống như một sự động viên vậy.” Mời các bạn đón đọc Ảo cảnh của tác giả Nam Phái Tam Thúc.
Khúc Ly Biệt 1
Sách Nói Bản Thông Báo Tử Vong   Khung cảnh trang nhã,món ăn tinh tế, đây chính là điểm nổi bật của nhà hàng Lục Dương Xuân. Nhưng lúc này đây, hai điểm đặc sắc này lại chỉ có thể được làm nền, làm nền cho âm nhạc.   Cô gái dịu dàng kéo dâyđàn, như thể đang khống chế dòng chảy kỳ diệu của suối nguồn, thứ âm nhạc du dương đó cứ thế tuôn trào từ suối nguồn này ra, chầm chậm thấm sâu vào từng góc trong cả sảnh ăn của nhà hàng. Tiết tấu bản nhạc sâu lắng chậm rãi, mang theo thật nhiều tâm trạng bi thương, giống như chính cõi lòng người biểu diễn lúc này đây.   Cho dù là vị thực kháchthô lỗ nhất, cũng khó có thể không bị khúc nhạc này lay động, họ nghiêng tai lắng nghe, thậm chí không dám nhai mạnh những món ăn ngon đã đưa vào trong miệng. Đồng thời, tâm tư của họ cũng bay lượn theo từng nốt nhạc, ai nấy tự chìm đắm vào những kỷ niệm xưa cũ buồn thương của mình.   Đây chính là âm nhạc, mộtthứ ngôn ngữ kỳ diệu có thể vượt qua mọi rào cản để giao hòa.   Và không còn nghi ngờgì nữa, người bị lún sâu nhất vào thứ ngôn ngữ này, chính là người biểu diễn. Cô cắn nhẹ vào bờ môi mềm mại, nhắm nghiền đôi mắt, như thể muốn dồn tất cả mọi cảm quan trong cơ thể hòa cùng từng dây đàn mỏng manh đó.   Khúc ly biệt!