Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhân Đạo Kỷ Nguyên - Thân Vẫn Chỉ Tiêm

Thượng cổ Hồng Hoang. Không phải xuyên việt, chỉ là một người bình thường giãy dụa cầu sinh. Xuất thân thấp hèn, phải nỗ lực không ngừng. Không có Bàn Cổ khai thiên, mà là âm dương giao hòa diễn biến thiên địa vạn vật sinh linh. Nhân loại chẳng qua chỉ là một trong số đó. Có lẽ những ai yêu thần thoại, thích lý giải những truyền thuyết từ thủa hồng hoang, khai thiên lập địa, mê xem tiên gia đấu phép, thần ma đại chiến sẽ bị cuốn hút bởi truyện. Đặt bên cạnh những tác phẩm thần thoại như Phong Thần, Tây Du, truyện cũng không hề kém cạnh về ý nghĩa nhân sinh. Thêm nữa đó là những lựa chọn mới về giải thích những truyền thuyết, nhân vật từ thời xa xưa của Trung Hoa cổ đại như Phượng Hoàng niết bàn, Kim Bằng, Khổng Tước, Long Vương, Kỳ Lân, Côn Bằng; Thiên Đình sáng lập; cung chủ Quảng Hàn; các vị tinh quân, sơn thần, thổ địa; Tam Hoàng Ngũ Đế; Thập điện Diêm La; Diêm Vương coi sinh tử; Ngọc Đế chủ tiên thần; Phục Hy xem bát quái; Nữ Oa vá Càn Khôn; Lão Tử hóa Tam Thanh; Nguyên Thủy cùng thập nhị Tiên; Thông Thiên với Tru Tiên Kiếm; Mạnh Bà Thang với Tam Sinh Thạch; Hoàng tuyền lộ thông Địa Phủ; Chiến thần Hình Thiên vs Xạ nhật Hậu Nghệ... Giữa vô vàn những truyền thuyết, giữa hằng hà xa số những nhân vật truyền kỳ, Nam Lạc một thiếu niên nhân loại vô tình bị cuốn vào thế giới huyền ảo, để sống, để trở về hắn phải trở nên mạnh mẽ nhưng càng mạnh mẽ càng bi thương, càng nhiều mất mát, càng thêm đau đớn. Trong cái thế giới chúng sinh là cờ , thiên địa là bàn, một nhân loại nhỏ nhoi giữa những thần thông giả kế trùm thiên hạ, hắn phải làm sao? Trong cái thế giới tàn nhẫn đó hắn phải tìm ra "Nhân Đạo" cho mình. Số phận đã đưa Nam Lạc đến với Bất Tử Cung, có cơ hội nhập đạo chốn Côn Lôn, được thanh bình tụng Hoàng Đình nhưng tâm tính đã đưa hắn làm nên những kỳ tích, dương danh thiên hạ nhưng cũng sa vào Cục tính toán bởi những người khác, hoặc cũng có thể là bàn cờ của thiên địa. Nhưng hắn không nản chí, tranh thủ dưỡng sức, vùng vẫy chống trả, một cơ hội nhỏ nhoi đã đến với sự trợ giúp của nhân tình, hắn đã thoát ra và bắt đầu bước trên con đường của cường giả để trở mình thoát khỏi người khác tính kế. Đế Tuấn thiện Hà Đồ, Phục Hy tường Bát Quái; và những cao nhân trắc thiên, toán địa khác; họ nài được hắn sao? Thái Nhất Hỗn độn chung Nguyên Thủy Bàn Cổ phiên Thông Thiên Tru tiên Kiếm Nữ Oa Càn Khôn đỉnh Tiếp Dẫn Kim thân tượng Chiến thần Khai Thiên Phủ Hậu Nghệ Xạ Nhật cung Họ ép được hắn sao? - Truyện viết nhiều về đạo, ai cũng có đạo của chính mình. Là nhân vật chính, con đường nhập đạo của Nam Lạc đầy màu sắc: ba năm ngồi dưới tuyết, ba năm ngồi cạnh lò đan, một năm tụng Hoàng Đình, một năm cầu đạo tại Ngọc Hư, một năm đứng lặng sân Thiên đình, ba năm hộ Thái Nhất dò xét thiên địa; 10 năm luyện hóa Thái Âm bi; 7 năm bước bộ xuyên sơn hà; 33 năm nhập huyết hải trải 300 kiếp, 1000 năm luân hồi trong tính càn khôn, để mà: "Tu đạo nửa trăm, nhất thời ngộ đạo, một kiếm hóa thiên hà" "năm trăm năm kết đạo duyên, hồng hoang thiên địa tiêu xa tiên ..." - Truyện có nhiều trận chiến, tất nhiên, có sinh linh, có đạo, ắt phải chiến. Có tiểu chiến, cũng có đại chiến; có trận chiến chỉ là sát na, cũng có trận chiến kéo dài 200 năm; có trận chiến tĩnh như núi, cũng có trận chiến kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu. - Truyện cũng có tình, nhưng nhẹ nhàng, sâu lắng theo lối tiên hiệp cổ điển. - Pháp bảo, đan dược cũng có nhưng chỉ là ngoại vật, mang tính dẫn dắt. - Truyện có cảnh giới. Mỗi đạo tu hành có thể có các cảnh giới khác nhau. Theo đạo của NVC thì có luyện khí hóa tinh, luyện tinh hóa thần, luyện thần phản hư, nguyên thần nhập đạo, tiên cảnh, thần cảnh, đạo cảnh, thánh cảnh. Ai da, cùng cảnh giới nhưng thần thông có thể chênh lệch cả trời đất. Vì vậy, cảnh giới cũng chỉ là cái để dẫn truyện mà thôi. Bằng một văn phong lạ, có vị riêng biệt giữa rừng Tiên Hiệp, Hồng Hoang, truyện có lẽ sẽ hấp dẫn đối với những ai thích sự nghiền ngẫm. Mới đọc truyện, có lẽ nhiều người, ngay cả converter lão làng như CCD cũng có sự nhầm lẫn với tiêu đề truyện "thời đại con người". Không, truyện không chỉ đơn thuần mô tả hay giải thích sự chúa tể của con người tiếp nối sau thời kỳ hồng hoang. Có một điều đọng lại của truyện đó là đạo người (nhân đạo), mặc dù không hoàn chỉnh (như Nam Lạc nói) nhưng đã đàng hoàng tồn tại trong lục đạo luân hồi. - Con người đã có ơn thì tất báo, luôn coi trọng nguồn gốc. - Con người có lễ, có tình, có thể kết lại thành cộng đồng để đạt tới sức mạnh tập thể. - Con người yêu tự do, thích thanh bình. - Con người không mang nghĩa là nhân hình, bởi nếu vô ơn độc ác, bất tín ... thì phải nhập đạo súc sinh. - Con người có tâm của mình, không phải quỳ gối trước bất cứ lực lượng nào. Đó chính là "hữu tâm trảm thiên địa" Thân Vẫn Chỉ Tiêm là một tác giả có bút lực cực cao trong số vô vàn tác giả mạng, Nhân Đạo Kỷ Nguyên là thành công đầu tiên của hắn. Nếu Vong Ngữ là siêu tác gia về tiên hiệp cày cấp, Tiêu Đỉnh là đỉnh cao của Tiên Hiệp tình cảm thì Thân Vẫn là final boss của Tiên Hiệp Huyền ảo. Nhân Đạo Kỷ Nguyên chính là siêu phẩm đỉnh cao mà không có mấy bộ tiên hiệp đủ sức sánh vai. Truyện không câu chữ, không lan man và cực kỳ rắc rối, không dành cho những người chỉ thuần tuý muốn tìm một chút vui vẻ.   Mời các bạn đón đọc Nhân Đạo Kỷ Nguyên của tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tu Chân Tứ Vạn Niên
Trong thời đại tu chân 40.000, có một thiếu niên vô cùng bình thường trở thành truyền kỳ, nắm Ngân hà trong tay, có được sức mạnh chúa tể vô biên... -------------------------- Phi kiếm không người lái dùng để giao hàng chuyển phát nhanh. Người tu chân điều khiển robot chiến đấu như Pacific Rim. Main luyện công từng bước một, từ thấp đến cao, liều mạng + trí tuệ mới tiến tới thành công. Tất cả đều có trong tu chân 4 vạn niên. Nếu bạn đã chán với thể loại tu tiên thông thường, vậy hãy đến với tu chân 4 vạn niên để theo dõi hành trình tu tiên của Lý Diệu trong thời đại khoa học kỹ thuật vũ trụ nhé. Các vấn đề liên quan đến ebook hoặc cách đọc ebook pm zalo: 0769417982 Người đăng: truongthiai
Lão Nạp Phải Hoàn Tục
Trên Nhất Chỉ sơn lại có một ngôi miếu nhỏ, tên là Nhất Chỉ miếu, miếu thờ tuy nhỏ, lại vô cùng thần kỳ. Trong miếu có cơm, hương thơm mười dặm; Trong miếu có nước, nước ngọt vô cùng, hơn cả quỳnh tương; Trong miếu có Phật, tâm thành tất linh. Miếu không lớn, nhưng cần gì có đó; Miếu không lớn, nhưng hương hỏa tràn đầy, vượt xa mọi tự miếu; Miếu không lớn, lại khiến vô số đại gia đại tộc xếp hàng chờ vào... Trong miếu có một Hòa thượng ấm áp, mỗi ngày đều kêu gào: Ta phải hoàn tục, ta muốn lấy vợ, sinh con!!! Mời các bạn đón đọc Lão Nạp Phải Hoàn Tục của tác giả Giấc Mộng Kê Vàng.   Người đăng: truongthiai
Ta Man Hoang Bộ Lạc
Ngủ một giấc, tỉnh lại bỗng trở thành Tộc trưởng một tộc. Cổ Trần lại phát hiện, Tế Thần mà bộ lạc vậy mà đòi ăn thịt bọn hắn. Bên ngoài lại còn Hung thú, Bách tộc đè đánh... Đùa sao, đường đường là Nhân tộc, vậy mà lại lưu lạc tới mức trở thành nô lệ, thành lương thực cho đám súc sinh??? Cổ Trần huy kiếm chỉ mặt chư tộc: Nhân tộc ta vĩnh không khuất phục, giết một người tộc ta, ta diệt cả tộc nhà ngươi! Lấy Bách tộc chi huyết, đúc Nhân tộc anh linh bất hủ!!! *** Bộ này thuộc loại sảng văn, tình tiết hơi nhanh, main chính được buff khá mạnh. Tuy nhiên ta thấy việc buff này cũng hợp lý, cơ duyên dựa vào cố gắng, mạo hiểm có được, nhiều lúc dựa vào vận khí (vận khí cũng là một loại thực lực, trong truyện này main còn tu cả vận khí nên may mắn cũng không phải hào quang nhân vật chính như nhiều bộ khác). Ngoài ra main là tộc trưởng nên tính cách khá quyết đoán, có trí tuệ, xây dựng thế lực nên nhiều cái main chỉ cần chỉ đạo ko phải tự tay làm (chế Thanh đồng, đánh chiếm lãnh thổ…), cái này là điểm cộng trong vô số bộ xây dựng thế lực khác mà main toàn tự tay làm, xây dựng thế lực cho có, trang bức, kéo thù hận… Nhiều các tình tiết đào hố lấp hố đều khá ổn, nhìn chung đây là bộ truyện đáng đọc. *** Dịch bệnh bận rộn, lâu lâu mới có thời gian ngồi đọc truyện, vừa hay gặp bộ này hợp ý, luyện phát hơn 800 chương mới bớt chút thời gian ra đây review một chút. Ta Man Hoang Bộ Lạc không tính là siêu phẩm với những pha đấu trí nhức não, nhưng lại là một bộ siêu phẩm về những pha combat đỉnh cao, main Cổ Trần xuất thân từ một tộc trưởng tiểu tiểu tộc trong Nhân tộc, mà Nhân tộc lại luôn bị Bách tộc chèn ép, Cổ Trần không ngừng mở bộ lạc của bản thân cả về số lượng lẫn cao thủ, dẫn cả bộ lạc đấu thiên, đấu địa, đấu dị tộc. Không như nhiều bộ truyện thị trường khác, Ta Man Hoang Bộ Lạc là “sự kết hợp hoàn mỹ” giữa Cá nhân chiến và Thế lực chiến. Cá nhân chiến là Cổ Trần “ăn hết” cao tầng, một đường ăn ra danh hiệu “Hung nhân Cổ Trần”, Thần cũng chỉ là đồ ăn. Thế lực chiến là Cổ Trần buông tay, để thế lực trong tay tự mình chiến đấu, mỗi đại tướng dưới trướng đều có thể cân đối một phương, đây là cái hay mà mình thấy từ trong này, tình tiết xây dựng hợp lý, không phải chỉ mình Main cày cuốc làm hết thảy. Cái hay nữa là Main tụ khí vận toàn tộc, nên đọc rất là sướng, về sau thế nào thì sẽ review thêm, chứ giờ có thể đánh giá đây là một bộ truyện rất đáng để đọc. Mời các bạn đón đọc Ta Man Hoang Bộ Lạc của tác giả Tiểu Tiểu Yêu Tiên. Người đăng: truongthiai
Đại Bát Hầu
Trời cũng biết phẫn nộ, nếu như người xúc phạm uy nghiêm của trời. Nhưng trời liệu có biết người cũng biết phẫn nộ? Nếu như hắn đã hai bàn tay trắng. Khi ta cầu xin, ngươi ngạo mạn cười lạnh. Khi ta khóc rống, ngươi không chút động lòng. Hiện tại ta phẫn nộ rồi. Ta biết rõ trời biết phẫn nộ. Nhưng ngươi có biết trời cũng biết run rẩy không? Trời xanh rung chuyển, ta cất tiếng cười lớn, vung Như Ý Kim Cô bổng, đập cho long trời lở đất! Một vạn năm từ đó về sau, các ngươi sẽ còn nhớ kỹ tên của ta — Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không! *********************************** Đơn giản là siêu phẩm! ***   Đôi lời từ nhóm dịch Đại Bát Hầu: 1/ Đơn giản là siêu phẩm! 2/ Mở đầu truyện là nhân vật chính xuyên qua thành Tôn Ngộ Không, ngay lúc vừa xuất sinh từ tảng đá. 3/ Truyện hack não, âm mưu tầng tầng lớp lớp, nhân vật toàn là dạng siêu trí tuệ. 4/ Nhân vật chính số khổ, ăn hành từ đầu truyện đến cuối truyện, nên sẽ không hợp các bạn thích đọc dòng yy tự sướng, hậu cung v.v... 5/ Có tình yêu nam nữ, có tình thân nhân, bằng hữu. Có những đoạn cực kỳ cảm động. 6/ Cốt truyện dựa trên Tây Du Ký, nhưng vẽ ra chi tiết và chân thực. Càng đọc càng hay, không nên đánh giá qua 30 chương đầu về cả nội dung lẫn tính cách nhân vật chính. *** *Review: Nói thiệt Đại Bát Hầu là bộ tiên hiệp đầu tiên mình đọc liên tục không nghỉ, đọc hết một đêm. Tác giả bộ này chắc nghiền ngẫm thuyết tây du ghê lắm, cả phong thần nữa; các vị tiên nhân, thần tướng trong đây, được tác giả nói mạch lạc từng bối cảnh xuất thân, gia đình v..v... ngay cả Tây Hải long vương có con gái Tam Công Chúa mà tác giả cũng tìm tòi được. Đọc xong bộ này biết hết thầnh thánh cổ đại trung quốc, y như đọc Nhà Giả Kim Flamel thì biết hết thần cổ đại phương tây. Mình cũng thích phiên bản Tôn Ngộ Không này nhất. Tôn Ngộ Không này rất hay suy tư, hay làm việc đầu óc, điều mà bạn khỉ bản gốc làm không quen, gần như khỏi làm, thậm chí mình còn suy nghĩ Tôn Ngộ Không chắc kiếp trước là anh em chung nhà với Ngưu Ma Vương sao mà tính cũng bạo phát và suy nghĩ nhanh y như thế. Tôn Ngộ Không này cũng rất dễ mềm lòng, biết mang ơn, thậm chí biết cả đau lòng và nhẫn nhịn, dù biết rõ tính cách nhiều màu sắc này là do linh hồn người xuyên sách mang đến, nhưng nó là phần chính mang lại hứng thú cho người đọc; để họ nhìn vào biết liền nhân vật chính đây rồi. Tôn Ngộ Không thường thấy tính cách chỉ một màu, dễ bị chọc giận, luôn coi bản thân là số một, ít nói đạo lý, triệt để sống bằng luật rừng, nói chung là bị nhấn cho nhiều tính cách " khỉ hoang " quá. Chính vì thế, mình thích một câu văn trong truyện rằng "đám khỉ hoa quả sơn chắc chỉ là họ hàng xa của khỉ đá", một nguồn đã viết Tứ Đại Thần Hầu kiểu như 1 bản mô phỏng nhỏ của thần Bàn Cổ với thân thể cao lớn có lông dài phủ khắp thân thể, nên việc xây dựng Tôn Ngộ Không theo hình ảnh con khỉ loi choi thấy chưa đầy đủ lắm. Chắc tác giả cũng thấy Tôn Ngộ Không thật ra có nhiều tiềm năng hơn là một khỉ võ phu phiên bản cũ, nên xây dựng nên nhân vật mới này chăng. P/s: Bản dịch Đại Bát Hầu phải nói là rất kỳ công, hoan hô các bạn dịch giả. Mình thức thâu đêm đọc bản dịch thôi. Ông tác giả Ba Ba chắc tốn thời gian rất nhiều tra cứu về tu đạo giáo nhỉ! Phân chia tu đạo theo hai hướng rõ ràng. Trước giờ mình nghĩ các đạo sĩ là chuyên về thuật trường sinh bất tử, nghiên cứu hết y dược, luyện khí công, chế tạo pháp bảo, tu tâm dưỡng tính .... không ngờ còn có trường phái đạo hành giả có thể thực chiến. *** Tảng sáng, trên đường núi gập ghềnh, có một hòa thượng trẻ tuổi thúc ngựa đi tới. Một tay hòa thượng tóm dây cương, một tay thì nắm chặt pháp trượng màu vàng. Gió thổi phấp phới tà áo cà sa rộng, thổi tứ tung cả phần bờm của con ngựa trắng. Khí thế lao nhanh ấy thật giống như một vị mãnh tướng phóng ngựa xung phong. Không giống như các vị hòa thượng thích dạo chơi khắp bốn phương khác, hòa thượng này còn trẻ, có khuôn mặt anh tuấn, hai mắt sáng ngời có thần nhìn thẳng phía trước, quả cảm mà kiên nghị. Không nhìn ra được vẻ vui hay buồn trên khuôn mặt hòa thượng này, không phải nét hiền từ như những hòa thượng khác, nhưng lại có cái vẻ kiên định khó có thể nói lên lời. - Đây là Ngũ Hành Sơn rồi. Hòa thượng ghì chặt dây cương. Con ngựa trắng đột nhiên dừng lại, đạp đạp vó tại chỗ. Hòa thượng nhìn quanh như tìm kiếm gì đó trong núi. - Ai đó? Tại một góc xa hiếm thấy vết chân người, bỗng nhiên có một cánh tay đầy lông lá vươn ra từ trong bụi cỏ. Cánh tay vén hai bên cỏ dại, một cái đầu khỉ dính đầy cỏ khô lộ ra. - Phì! Phun hai cây cỏ dại ngậm trong miệng, cái đầu khỉ hít một hơi thật sâu, vận sức quát: - Toi mất mộng đẹp! Cút ngay cho lão tử! Âm thanh vang vọng trong rừng núi hoang vu. Tiếng con khỉ rít gào không ngừng quanh quẩn. - Kia sao? Hòa thượng nhìn theo hướng âm thanh, thúc ngựa trắng đi từ từ tới. Rất nhanh, con khỉ và hòa thượng gặp nhau. Vừa thấy con khỉ, hòa thượng nở nụ cười. Mà thấy hòa thượng, con khỉ cũng cười, nhưng là cười lạnh. - Là ngươi? Con khỉ vừa nhìn quần áo đã biết thân phận của đối phương, thậm chí là ý đồ đến. Lịch sử vốn đang thay đổi, nhưng lịch sử vẫn tương tự kinh người. Vẻ lười nhác trên mặt con khỉ lập tức hóa thành nét cười lạnh: - Ngươi tới làm gì? Để lão tử đi Tây Thiên thỉnh kinh sao? Hòa thượng cũng không nói chuyện, dựng pháp trượng, leo từng bước dọc theo sườn dốc mấp mô, thân thủ nhanh nhẹn. - Trở về đi. Giam ta chính là các ngươi, thả ta cũng là các ngươi, còn muốn nói với ta cái gì thỉnh kinh thành Phật? Coi lão tử là ai chứ?! Nói xong, con khỉ cười lớn như điên dại, lộ ra hàm răng nanh sắc nhọn. - Tội gì phải khổ như thế chứ? Chẳng lẽ thí chủ muốn ở chỗ này năm trăm năm nữa sao? Hòa thượng thở dài, lại không dừng bước. - Có một vạn năm nữa cũng là chuyện của lão tử, có liên quan gì đến con lừa ngốc nhà ngươi đâu? Con khỉ dùng cánh tay duy nhất có thể cử động sờ sờ chung quanh, muốn tìm một hòn đá ném qua, lại phát hiện năm trăm năm rồi, chút đá vụn bên người đã sớm bị mình ném sạch đi theo thời gian nhàm chán. Hiện tại chỉ có thể vơ được một nắm đất. Đất cũng được! Con khỉ tiện tay ném ra: - Cút! Mời các bạn đón đọc Đại Bát Hầu của tác giả Giáp Ngư Bất Thị Quy.