Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quý Nhân - Nhạc Nhan

Người ta đều biết Ngô Dung là kẻ đần độn, người cũng như tên. Hắn ngoài ăn chơi sa đọa còn thêm cái tính thích khinh người, đã vậy còn học thói trèo cao. mặt dày muốn kết hôn với con gái của trưởng công chúa để bước chân vào hoàng tộc. Bị đánh một trận nhừ tử, hắn vẫn chứng nào tật nấy. Nghe tin bà chủ Khởi Tú các muốn kén chồng, hắn liền đi ứng cử, thậm chí không biết xấu hổ còn nói nguyện ở rể, không để ý đến hương khói tộc mình…… ………………………………………. Aiz, thật ra chàng không phải là người không biết trời cao đất rộng, càng không phải là kẻ mặt dày muốn dựa vào phụ nữ kiếm cơm ăn. Mà “kỳ ngộ” phát sinh ở trên người chàng là bí mật không thể nói. Chàng chỉ có thể ở trong nhà tu tâm dưỡng tính kiêm tránh tai hoạ, thuận tiện quan sát cô bé ngoài mềm trong cứng nhà kế bên một tay chống đỡ gia nghiệp ra sao. Xem xem, tình cảm của chàng với nàng từ thưởng thức đến đau lòng, lại đến một chút yêu thương. Cho đến khi nghe nàng muốn kén một chàng rể, cảm tình của chàng rốt cuộc không kìm nén được. Chỉ là… chàng đã cam chịu ở rể, mà vẫn chỉ là người được nàng nghĩ tới thứ hai thôi sao? Là tình cảm của nàng với chàng vẫn chưa trọn vẹn…… ————————————— Nhận xét của Tiểu Sên: Đây là câu chuyện nhẹ nhàng, xoay quanh đôi vợ chồng mới cưới. Chàng là người từ hiện đại xuyên về quá khứ, nàng là người mạnh mẽ kiên cường nhưng cũng có lúc yếu đuối mong manh. *** Đại tiểu thư nhà họ Diệp – Diệp Khởi Toàn có một châm ngôn sống rất kì lạ: Người chồng tốt là phải biết ở rể. Lúc này, nhà họ Diệp làm ăn ngày càng phát đạt, Diệp Khởi Toàn quen biết toàn những người không sang thì cũng giàu, mà bọn họ cũng ngầm biết cha Diệp Khởi Toàn xuất thân hoàng tộc, là em song sinh với đương kim hoàng đế. Cho nên, tuy nhà họ Diệp không có chức quan nhưng địa vị lại rất đặc thù, không ai dám coi thường cả. Diệp Khởi Toàn lớn lên trong nuông chiều nên tính tình không khỏi kiêu căng. Cũng may mẹ nàng dạy dỗ nghiêm khắc, cha cũng bảo ban nhiều điều, nếu không vị đại tiểu thư này không biết còn kiêu căng đến mức nào nữa. Đến khi Diệp Khởi Toàn mười bốn tuổi, mẹ nàng dẫn nàng ra ngoài giao thiệp khắp nơi, gặp những thiếu niên trẻ tuổi trong kinh thành, nhưng Diệp Khởi Toàn lại không ưng ý một ai. Cứ từng người từng người như thế, sau bao lần thất bại, Diệp Lăng Vũ cũng thấy phiền lòng, mắng con gái nhà mình một trận: “Rốt cuộc con muốn người chồng như thế nào hả? Con phải biết là con chọn người ta thì người ta cũng chọn con đấy. Con nghĩ mình là độc nhất vô nhị, nhưng ai chả thấy mình như thế? Trừ việc con đầu thai tốt, có một người cha tốt ra thì con còn gì đâu mà đòi kiêu ngạo?” Diệp Khởi Toàn cũng cãi lại mẹ: “Nhưng mẹ à, mẹ cũng không xem mấy người mang danh thiếu niên tài tuấn đó là cái loại như thế nào, ví dụ cái tên thế tử phủ Vĩnh Ninh hầu đi, nghe nói trong phòng có bốn, năm nha đầu thông phòng, bên ngoài không biết còn có bao nhiêu vợ bé nữa, con lấy loại đàn ông này làm gì? Lại thành vợ bé của hắn à? Còn công tử nhà thượng thư Lễ bộ, hắn chơi đàn ông đấy! Còn công tử nhà họ Triệu nhìn cũng thật thà, nhưng hắn có tài năng gì? Đến tính toán chuyện làm ăn nhà hắn ta thôi mà còn không biết, lấy nhau về ăn không khí à? Mẹ, mẹ xem mẹ giới thiệu con mấy người kiểu gì vậy? Con không mong gì nhiều, bằng cha là được rồi.” Diệp Lăng Vũ không nói được gì, tức giận ngồi một bên uống trà. Hai mẹ con trừng mắt nhìn nhau một hồi lâu, Diệp Khởi Toàn mới chạy lại đấm lưng lấy lòng mẹ, thủ thỉ: “Nếu không, mẹ, mẹ cũng kén rể cho con đi?” Diệp Lăng Vũ uống trà bị sặc, ho sù sụ. Diệp Khởi Toàn vội vỗ lưng cho nàng. Diệp Lăng Vũ nhìn con gái ngốc, bất đắc dĩ cười khổ: “Con nghĩ là chỉ cần ở rể thì người đó sẽ thuộc một mình con? Không sợ nó lêu lổng bên ngoài?” Diệp Khởi Toàn hỏi lại: “Chẳng lẽ không đúng ạ?” Mời các bạn đón đọc Quý Nhân của tác giả Nhạc Nhan.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cẩm Tú Mỹ Nhân - Điền Tiểu Điền
Bức họa mỹ nhân của đệ nhất họa sĩ đương triều tiến cống bị trộm, khiến mọi người suy đoán đủ kiểu. Là tàng bảo đồ ư? Là bản đồ quân sự à? Hay ẩn chứa bí mật gì đó của hoàng đế? Tân khoa thám hoa phụng chỉ điều tra tung tích của bức họa, nhưng vì sao không làm việc đàng hoàng, mà đi dây dưa mập mờ với Tây thi đậu hũ? Đơn giản mà nói, chính là. Do một bức họa mỹ nhân mà ra… Nội dung thoải mái vui vẻ, giả võ hiệp, giả điền văn, miễn kiểm chứng. Truyện này thuộc hệ liệt Tú tài nương tử, mọi người xem để giải trí là tốt rồi, đừng tưởng thật. *** Nếu nói muốn tham gia đại hội võ lâm, thì đợi Hạ Tiểu Muội khỏe hẳn, bọn họ một nhóm ba người bèn trả phòng, tiến về phía trước đi Đồng Thành. Dọc đường đi có rất nhiều nhân sĩ võ lâm, còn có những khuôn mặt phi thường quen thuộc với Thẩm Gia Cẩm. Những người đó đều mua bức họa mỹ nhân trong tay hắn, đám người này thấy Thẩm Gia Cẩm không tránh khỏi tức đến vểnh râu trừng mắt, Thẩm Gia Cẩm ngượng ngùng vuốt mũi, cả đoạn đường đều cúi mặt mà đi. Càng gần Đồng Thành, nhân sĩ võ lâm càng nhiều, Liễu Thượng Huệ cũng hỏi thăm được đại hội võ lâm sẽ bày bảo vật gì. "Bức họa Cẩm Tú mỹ nhân?" Thẩm Gia Cẩm và Hạ Tiểu Muội đều kinh ngạc, "Sao lại là bức họa Cẩm Tú mỹ nhân chứ?" Liễu Thượng Huệ gật đầu, lần nữa khẳng định, "Đệ không nghe lầm, đúng là bức Cẩm Tú mỹ nhân, sẽ do đích thân minh chủ đương nhiệm giao cho Tân minh chủ võ lâm." Thẩm Gia Cẩm và Hạ Tiểu Muội liếc nhìn nhau, đều thấy sự hoài nghi của nhau. ... Mời các bạn đón đọc Cẩm Tú Mỹ Nhân của tác giả Điền Tiểu Điền.
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!! - Tử Dạ
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận là tác phẩm của Tử Dạ thuộc thể loại xuyên không, ngôn tình. Truyện xoay quanh về nữ chính: Hoàng Song Nhật Dương, biệt danh là Nhật Song Vương, cầm đầu một tổ chức hắc ám chuyên săn lùng những vũ khí tối tân nhất. – Nam chính: Phong Thiên Kỳ, là vua Phong Thiên quốc, một trong hai quốc gia hùng mạnh nhất trung nguyên (bao gồm Phong Thiên quốc và Khiết Đan). – Ngoài ra còn một dàn nhân vật khác sẽ dần được bật mí về sau. Hắn – một kẻ lạnh lùng, là ước mơ của bao nữ nhân trong thiên hạ. Nàng – một sát thủ, vì cứu cha mà bị xuyên không về Phong Thiên quốc. Lúc còn nhỏ hắn theo sư phụ luyện võ nào ngờ luôn bị “Tiểu dạ xoa” lừa gạt, hắn thề một ngày gặp lại sẽ không tha thứ cho nữ nhân này! Nàng xuyên không trở về kiếp trước vô tình gặp lại hắn. Lần đầu gặp mặt nàng đã chửi thẳng vào mặt hắn, lần thứ hai nàng lừa hắn một cú đau đớn. Hắn lại một lần nữa thề rằng “dám đùa giỡn ta, lần sau gặp lại ta nhất định không tha cho nàng”. Người ta nói oan gia ngõ hẹp quả không sai, ma xui quỷ khiến làm sao mà nàng lại trở thành hoàng hậu của hắn, hơn nữa nàng lại chính là “tiểu dạ xoa” khi xưa luôn chọc tức hắn. Và cuộc chiến kịch liệt bắt đầu! Mọi người trong cung ai nấy đều lo sợ: “Hoàng hậu nổi giận rồi, chạy mau!!!!” *** Nàng im lặng nhắm mắt, khuôn mặt đã hồng trở lại, tuy nhiên chân mày hơi nhíu lại tựa như đang trăn trở điều gì đó. Ngay cả khi trong giấc ngủ nàng vẫn không thể buông bỏ mọi thứ. Hắn nhìn nàng, nhìn thật lâu. Liệu ở nàng còn có bao nhiêu bí mật hắn không biết? Hắn suy nghĩ về quá khứ, về những chuyện đã qua liên quan đến Nhật Song Vương. Ngộ nhỡ khi nàng nói nàng đã là nữ nhân của Nhật Song Vương hắn liền không tha thứ cho nàng hoặc chẳng may lúc ấy hắn không kiềm chế được bản thân mà làm tổn thương nàng thì giờ này nàng và hắn sẽ ra sao? Thì ra những gì trước đây nàng làm đều muốn thử lòng hắn, và hắn chợt hiểu nữ nhân trước mặt chưa bao giờ hoàn toàn tin tưởng hắn. Nàng đang mơ, một cơn ác mộng kinh hoàng. Nơi nàng lạc bước là một vùng đất u ám và tối tăm, bốn bề tĩnh lặng đến đáng sợ khiến nàng mơ hồ cảm thấy cái thê lương chết chóc. Phía trước nàng là một hắc y nhân, hắn ta quay lưng về phía nàng nên những gì nàng nhìn thấy chỉ vỏn vẹn tấm lưng mờ ảo của hắn. -Hoàng Song Nhật Dương, cuối cùng đã đến lúc ngươi đến nơi này rồi. -Ngươi là ai? Chầm chậm cất lên thanh âm trầm thấp, hắc y nhân vẫn duy trì tư thế quay lưng về phía nàng, hắn ta ngước đầu nhìn lên vầng trăng đang bị quầng mây đen che phủ, vẻ thần bí toát ra khiến người ta vài phần sợ hãi. ... Mời các bạn đón đọc Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!! của tác giả Tử Dạ.
Thứ Nữ - Bất Du Vịnh Tiểu Ngư
Người ta xuyên qua không làm công chúa cũng làm Vương Phi, tại sao nàng chỉ là thứ nữ không được sủng ái? Là thứ nữ còn chưa tính, vì sao mẹ cả luôn nghĩ mọi biện pháp tới ngược đãi nàng thế? Được rồi! Hiếm khi được sống lại, nàng quyết tâm phải thay đổi tình cảnh để sống tốt hơn! Mẹ cả muốn hại nàng sao? Không sao! Binh tới tướng đỡ, nước tới lấy đất ngăn. Ngươi dùng âm mưu, ta liền dùng dương mưu để ngươi không còn mặt mũi! Đại tỷ khi dễ? Không sao! Nàng cũng không phải là quả hồng mềm, mà mặc cho ngươi tới bóp tròn bóp méo? Chẳng qua, dù nàng thông minh lanh lợi hơn nữa, cũng đánh không lại chết độ gia trưởng phong kiến chuyên chế. Bất đắc dĩ, nàng bị buộc phải gả đứa con thứ của Vương Phủ với hai chân tàn tật. Nhưng mà, khi gả đi mới phát hiện —— Thì ra hết thảy cũng không phải như nàng tưởng tượng . . . . . . *** Đêm tân hôn, khăn voan vén lên, nàng mở mắt thấy chú rể của mình cũng không tệ—— Trên đời này còn có nam nhân xinh đẹp tới vậy sao? Mà chú rể, hắn lại cúi đầu xấu hổ mang theo e sợ , khẽ mở đôi môi đỏ mọng nói: háo sắc! Hắn giống như nhu nhược, thường mở to đôi mắt trong suốt như nai con Bambi để nhìn nàng, cũng trong lúc nàng không có…phòng bị nhất, đem nàng ăn xong lau sạch, còn làm cho nàng không nỡ trách cứ nửa phần. *** Chuyện kể rằng bốn năm trước, sau khi Lãnh Hoa Đình mang Hách Liên Dung Thành xử tử, nhìn thân thể từ từ đông lại của Lãnh Hoa Đường,trong lòng cảm thấy nặng nề đau thương, nên hạ lệnh cho người đem thi thể của Lãnh Hoa Đường nâng trở về Giản Thân Vương Phủ, còn mình xoay mình lên ngựa, đi vào cung gặp Hoàng Thưọng. Thượng Quan Mai đang ở trong nhà khóc, ngày hôm qua nàng đem theo người trong phủ đi đến Hoàng cung một chuyến, van cầu Hoàng Hậu để cho nàng gặp mặt Lãnh Hoa Đường một lần, dù cho Hoàng hậu khuyên thì cũng đã khuyên, mắng thì cũng đã mắng,nhưng nàng vẫn không chịu từ bỏ, vẫn nhiều lần nhất định phải đi đến nhà lao một chuyến, cuối cùng hoàng hậu cũng nhìn thấy nàng rất thương tâm,nghĩ tới việc nàng cùng Lãnh Hoa Đường cũng là vợ chồng một lúc, lòng cảm thấy mền nhũn, liền đồng ý, ra lệnh cho người bí mật đưa nàng vào đại lao. Nhìn thấy Lãnh Hoa Đường, nàng cảm thấy một trận thương tâm không thôi, hối hận thống khổ dĩ nhiên là không cần phải nói, cuối cùng, nàng giữ lại thuốc độc cho Lãnh Hoa Đường, nếu cứu không được hắn, chỉ hi vọng hắn có được cái chết thống khoái, vốn nghĩ rằng, nàng vừa rời đi, hắn sẽ tự tử , không nghĩ tới, ngày thứ hai vẫn nghe được tin tức của Lãnh Hoa Đường bị áp giải ra pháp trường, lúc ấy, nàng đã khóc đến hôn mê bất tỉnh. Thị Thư chen vào giữa dòng người, vỗ ngực, thật vất vả mới có thể đem nàng cứu tỉnh dậy, đột nhiên tỉnh lại, một ngụm máu phun ra ngoài, khiến cho Thị Thư vội vàng để cho Thị Họa đi mời thái y, nhưng Thượng Quan Mai lại ngăn cản: “Ngươi. . . . . . hạ lệnh cho người đến pháp trường, giúp ta xem một chút. . . . . . Nhìn xem hắn, nếu là. . . . . . rất tàn khốc, hãy mua chuộc đao phủ, hãy cho hắn thống khoái một chút .” ... Mời các bạn đón đọc Thứ Nữ của tác giả Bất Du Vịnh Tiểu Ngư.
Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn! - Ảm Hương
Nàng ra đời liền mang theo tiên đoán trời định, long tình phượng cảnh thiên hạ chi mẫu, chỉ tiếc nàng mang danh phận đê tiện nhất – nữ nhi của thương nhân. Nàng đọc thuộc tất cả điển tịch, là một tài nữ không hơn không kém, chỉ là có chút “giả tạo”! Như thế nào “giả tạo”? Tài nữ chân chính tất nhiên phải có một tấm lòng bao la, hải nạp bách xuyên*, khoan dung độ lượng! Nhưng vị tài nữ này, lòng dạ rất hẹp hòi, rất phúc hắc, trừng mắt tất báo*, vì vậy ngày nào cũng gây thù kết oán với không biết bao nhiêu người! “Nguyên lai là cô!” Tiêu Vân Trác nhìn nữ tử trước mắt, dung nhan khiến núi sông phải e lệ mà cắn răng nghiến lợi. “Tại sao lại là ngươi?” Ngu Thường Hy nhìn cái người trước mắt từng khiến nàng hận không thể róc xương lóc thịt của hắn, nhất thời hóa đá! Đây hắn phải là tên thối cầm thú, cư nhiên lại biến thành Đông cung thái tử! Một ngày nào đó. “Thái tử điện hạ, Phùng lương đễ hỏi tối nay vị nào thị tẩm?” “Đi hỏi Ngu cung nữ!” “Hải Hà vương đang muốn xông vào phủ, không ai dám ngăn cản, làm sao bây giờ?” “Đi hỏi Ngu cung nữ!” “…..” Mỗ thái giám im lặng triệt để, cái gì cũng hỏi Ngu cung nữ, vậy Thái tử gia ngài dùng làm cái rắm gì a? Đông cung này đến tột cùng là ai làm chủ? Vì vậy mỗ nữ hoàn toàn bị chọc giận, vò đầu bứt tai, lệ rơi đầy mặt, liên tục vỗ ngực ngẩng đầu hô to: “Ai tới diệt tên cầm thú này đi!” *hải nạp bách xuyên: biển lớn dung nạp trăm dòng sông nhỏ, ý chỉ khoan dung độ lượng. *trừng mắt tất báo: người ta thì có thù tất báo nhưng chị Hy thì chỉ cần trừng mắt cũng sẽ cố sống cố chết mà báo thù! *** Lúc Vạn thịnh đến nơi rốt cục vẫn chậm một bước, Dương Lạc Thanh đã đi đời nhà ma rồi. Thẩm Phi Hà bị nhốt vào thiên lao, Tiêu Vân Triệt tâm tình quá kích động. Liệt Phong giữ lấy hắn thật là tốn sức lực, nhân cơ hội mọi người không chú ý liền cho hắn một chưởng bất tỉnh nhân sự, bớt việc! ……………………………………………. Trên bầu trời xanh thẳm điểm xuyết vài cụm mây trắng lững lờ trôi. Thường Hy ở dưới mái hiên cong trong Đông cung yên lặng phơi nắng, không khí yên tĩnh thanh bình bao trùm bốn phía. Nàng hí mắt buồn ngủ nhưng một đạo thánh chỉ sáng nay vẫn khiến nàng hồi hông thôi. Cung đình bí sử đúng là không bao giờ công bố sự thật cho mọi người. Triều đình tuyên bố Lạc phi mắc bạo bệnh bỏ mình. Ngay đêm Thẩm Phi Hà vào thiên lao liền thắt cổ chết, tự sát so với bị chặt đầu thì vẫn tốt hơn. Hơn nữa Thẩm Phi Hà tin rằng Hoàng thượng sẽ không công bố chuyện này cho thiên hạ, chỉ sợ vẫn như cũ được chôn cất ở hoàng lăng. Nếu như vậy thì coi như nàng có chết vẫn là chính thê của Tiêu Vân Triệt, tương lai nếu hắn tái giá thì người sau cũng chỉ được phong thiếp, thủy chung không hơn được nàng. Sau này Tiêu Vân Triệt nếu qua đời sẽ hợp táng cùng nàng, bọn họ sẽ mãi mãi ở bên nhau. Hoàng thượng cũng sẽ vì nhớ đến nàng đã bảo vệ uy nghiêm hoàng thất cho hắn mà không dễ dàng làm khó Thẩm gia, chỉ khiến cho bọn họ lưu vong, giữ lại hơn trăm mạng người. Một người chết đổi lấy hơn trăm người sống, đáng giá! Tiêu Vân Triệt bị bệnh, cả ngày nhốt mình trong Đông Lăng vương phủ không ra ngoài nửa bước. Mọi người đều cho rằng hắn đau lòng ái thê qua đời cho nên mới triền miên giường bệnh mà không biết được nội tình ở bên trong. Kế tiếp trong cung tổ chức tang sự của Lạc phi. Lũ triều thần cho rằng lấy trình độ sủng ái của Hoàng thượng đối với Lạc phi nhất định sẽ hạ táng nàng ở nơi trang trọng trong hoàng lăng ai ngờ cuối cùng lại thấy phần mộ của Lạc phi nằm trong một góc nhỏ hẻo lánh. Mọi người bí mật nghị luận một thời gian rồi cũng không dám tiếp tục bàn tán. ... Mời các bạn đón đọc Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn! của tác giả Ảm Hương.