Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vì Tôi Là Tiên Nữ

Lưu ý: "Trò chơi sinh tử" được đề cập trong truyện là trò PUBG - một game sinh tồn nổi tiếng. Ở trong truyện, các nhân vật không thi đấu game mà là tham gia bằng người thật.   ***   Câu lạc bộ Queen của nước Mỹ là một câu lạc bộ chuyên nghiệp hàng đầu trong giới thi đấu "Cuộc chiến sinh tử" phiên bản người thật. Át chủ bài của Queen là nữ tuyển thủ có tên là "Nữ chiến binh mỉm cười W", gọi tắt là W.   Nữ tuyển thủ này khi thi đấu đều đeo một chiếc khẩu trang in chữ W che đi nửa khuôn mặt, vì vậy tuy nổi tiếng nhưng không ai biết dung mạo thật sự của cô ra sao.   W có thành tích vượt bậc hơn người, cô là biểu tượng bất diệt của "Cuộc chiến sinh tử", là nữ thần bất bại trong lòng người hâm mộ.   W tên thật là Lục Mạn Mạn. Cô là con nuôi của một cặp đôi đồng tính, được nuôi dưỡng bởi hai người cha tại thành phố Manhattan của nước Mỹ xinh đẹp. Cô từ nhỏ đã tập luyện "Cuộc chiến sinh tử" phiên bản người thật, trở thành đội trưởng câu lạc bộ Queen, đạt vô số giải thưởng và thành tích hơn người.   Thế nhưng cô lại gặp phải tai nạn chấn thương chân, dẫn đến việc thi đấu không còn tốt như xưa nữa. Cho nên vào ngày sinh nhật thứ mười chín của Mạn Mạn, cô bị "sa thải" khỏi câu lạc bộ Queen.   Đêm hôm đó, Lục Mạn Mạn cùng hai người cha của mình đến quán bar giải sầu. Cô bất cẩn uống say, mơ màng đi nhầm vào nhà vệ sinh nam. Đó không phải là vấn đề, vấn đề ở đây là còn bị một anh chàng đẹp trai người Trung Quốc bắt gặp!   Đây vốn là một tình huống xấu hổ đến nỗi có thể tìm một cái hố để chui vào, nhưng may mắn là anh chàng đẹp trai bắt gặp cô kia lại là một người hết sức ga lăng và lịch thiệp, không để Mạn Mạn quá mức xấu hổ. Đó là lần đầu tiên Lục Mạn Mạn gặp Nguyên Tu.   Lần thứ hai gặp lại, là trên đấu trường quốc tế "Cuộc chiến sinh tử". Lục Mạn Mạn xuất hiện với tư cách là W kiêu ngạo tự tin, tuy đã không còn trong câu lạc bộ nhưng điều đó chẳng hề ảnh hưởng tới thành tích bất bại của cô.   Nguyên Tu lại là đội trưởng của câu lạc bộ X đến từ Trung Quốc. Anh không nhận ra Lục Mạn Mạn, bởi vì hiện giờ cô là W, là nữ chiến binh có nụ cười ẩn sau lớp khẩu trang.   Nhưng mà, tên Nguyên Tu này lại ở giữa trận đấu căng thẳng, giữa sóng trực tiếp hàng triệu người xem, công khai trêu ghẹo cô!    Trích đoạn:   Bên cạnh Lục Mạn Mạn không có chỗ núp, toàn thân bại lộ.   Nguyên Tu lại không lập tức động thủ, chỉ nói: "Qùy xuống gọi tiếng ba, sẽ tha cho cô một mạng."   Lục Mạn Mạn nói: "Ba tôi là gay, anh phải không."   Truyền trực tiếp:   [Tỷ tỷ thật tốt.]   [Sóng gió này thật đẹp]   [Để cho anh ấy nghịch ngợm.]   "Thật đáng tiếc tôi nam thẳng nhưng mà..." Nguyên Tu suy nghĩ một chút: "Gọi một tiếng chồng, cũng không phải là không thể."   Lục Mạn Mạn:..   ...   Từ ngày hôm đó, Nguyên Tu được cả thế giới gán cho một cái danh "Chồng của W" :v   Lục Mạn Mạn rời khỏi câu lạc bộ Queen, theo hợp đồng thì không thể tiếp tục đầu quân cho chiến đội thi đấu chuyên nghiệp nào khác tại Mỹ trong vòng vài năm. Cùng thời gian ấy, Lục Mạn Mạn có cơ hội đi trao đổi sinh viên ở Trung Quốc. Thế là, cô quyết định đến Trung Quốc học tập và tiếp tục con đường thi đấu của mình.   W vốn là một huyền thoại trong giới thi đấu "Cuộc chiến sinh tử", thành tích khó ai qua được. Thế nhưng giờ đây, Lục Mạn Mạn buộc phải vứt bỏ hết tất cả mọi thứ cô từng đạt được, khép lại một đoạn quá khứ lẫy lừng của W. Cô đến Trung Quốc, nỗ lực bắt đầu lại tất cả từ con số 0. Sẽ chẳng ai ở đây biết Lục Mạn Mạn là W danh tiếng lẫy lừng, W sẽ là một quá khứ khép lại nhưng cô sẽ mở ra một thời đại mới   Thế nhưng, cho dù quyết tâm như thế nào, hiện thực vẫn luôn tàn khốc. Chẳng ai biết Lục Mạn Mạn là W, nên chẳng ai nhìn nhận tài năng của cô. Không có thành tích, đồng nghĩa với việc không có bất cứ câu lạc bộ thi đấu chuyên nghiệp nào đồng ý nhận cô. Hơn nữa Lục Mạn Mạn vốn trưởng thành ở Mỹ, khi đến Trung Quốc rất khó có thể thích nghi với hoàn cảnh lạ ngay lập tức nên cô gặp rất nhiều khó khăn.    Nhưng Lục Mạn Mạn gặp lại Nguyên Tu.   Nguyên Tu đã xuất hiện vào lúc Lục Mạn Mạn gặp rắc rối, kéo cô ra khỏi tình huống khó xử, không những vậy mà còn giúp đỡ cô rất nhiều việc. Cả hai trải qua rất nhiều điều, từ lúc Mạn Mạn bàn tay trắng bắt đầu lại con đường thi đấu, cô lấy một cái tên mới là "M4", tham gia cuộc thi quy mô nhỏ nhất trong trường đại học, từ khởi đầu kém nhất mà dần dần tiến lên phía trước. Dĩ nhiên, do tài năng và trình độ của Lục Mạn Mạn vẫn còn đó, cô thuận lợi tiến lên, tìm một vị thế xứng đáng với bản thân mình.   Thời đại của W khép lại, thời đại M4 lại được mở ra.   Đối với Nguyên Tu, W là nữ thần trong lòng anh từ lúc bắt đầu sự nghiệp thi đấu "Cuộc chiến sinh tử". W tài năng, W bất bại, W là huyền thoại trong giới. Nguyên Tu cố gắng từng giờ từng phút, ngày ngày nỗ lực nâng cao trình độ bản thân, chỉ vì muốn đuổi kịp bước chân W.   Trước kia cô và anh đã từng gặp nhau trong một cuộc đấu, khi đó cô chưa rời khỏi Queen, vẫn là một W ngạo nghễ tự tin. Nguyên Tu khi ấy thua dưới họng súng của W, nhưng anh vô cùng hạnh phúc và sung sướng.   Nhưng anh không ngờ không lâu sau lại có thể gặp lại cô trong nhà vệ sinh nam. Tuy lúc đó Lục Mạn Mạn không phải là W tự tin cùng chiếc khẩu trang, nhưng Nguyên Tu liếc một cái liền nhận ra Lục Mạn Mạn là W. Cũng chính vì vậy mà anh có gan trêu chọc cô giữa sóng trực tiếp vào lần tiếp theo cả hai chạm mặt.   Lục Mạn Mạn sang Trung Quốc, Nguyên Tu và cô gặp nhau nhiều lần, cùng nhau trò chuyện nhắn tin. Cả hai dần thân thiết và thấu hiểu nhau hơn. Tất cả mọi người xung quanh đều có thể nhìn ra Nguyên Tu thích Mạn Mạn. Ấy vậy mà cô nàng Mạn Mạn từ nhỏ sống ở Mỹ, tính tình vô cùng thẳng thắn ngây thơ, miệng lưỡi thành thật, thậm chí có thể gọi là đầu gỗ. Cho nên đối với tình cảm của Nguyên Tu, Mạn Mạn không nhận ra, cũng không biết phải làm gì. Thế nên mới thấy con đường truy vợ của Nguyên Tu thật chẳng dễ dàng :v   Tình cảm của Nguyên Tu và Mạn Mạn vô cùng đáng yêu và ngọt ngào. Câu chuyện giống như một quá trình dài về sự phát triển của con đường thi đấu của Mạn Mạn mà ở đó, vẫn luôn luôn có một Nguyên Tu bên cạnh ủng hộ và đồng hành cùng cô.   Từ trước đến giờ mình vốn không quá yêu thích thể loại hiện đại ngọt sủng, thế nhưng mình lại cực kì cực kì thích truyện của tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa. Tác giả luôn có cách thổi hồn vào những câu chuyện tưởng chừng hết sức bình thường, đối với mình truyện của tác giả này có một sức hấp dẫn rất riêng, vô cùng lôi cuốn.   Vì vậy mà "Vì tôi là tiên nữ" là một đề cử mình dành cho các bạn yêu thích thể loại này. Đây sẽ là một câu chuyện hết sự ngọt ngào và ấm áp, giúp bạn vượt qua mùa đông đang cận kề đó ạ :3 Vì vậy mà hãy nhảy hố cùng mình nhé, cam đoan rằng bạn sẽ yêu thích Lục Mạn Mạn và Nguyên Tu đấy.   "Nhất định sẽ!" Cô cố nén nước mắt, ánh mắt kiên định: "M4 nhất định sẽ càng lửa hơn W, M4 nhất định sẽ giết chết đám con trai thối tha này!"   Nguyên Tu mỉm cười đưa tay vuốt vuốt đầu cô: "Tới đi, giết chết tôi."   Tựa như một cái chạm liền bùng nổ, Lục Mạn Mạn chợt ngã nhào lên Nguyên Tu, đè anh xuống ghế salon, móng tay nắm chặt lấy cổ áo của anh, tựa như một con mãnh thú nhỏ hung mãnh.   Nguyên Tu bất ngờ không kịp đề phòng bị cô đè ngã nhào, anh nhìn cô, nhìn gương mặt đỏ hồng của cô gần trong gang tấc, nhìn đôi mắt mơ màng tròng mắt màu nâu của cô, xuống chút nữa, là môi óng ánh trơn bóng của cô.   Hô hấp của hai người đan xen, gần trong gang tấc.   "Nguyên Tu, tôi có thể hôn cậu được không..." Cô nhìn môi của anh, trong ánh mắt mang theo tia khát vọng.   Hơi thở anh bất ổn: "Nếu như tôi nói không thể, cậu sẽ buông tôi ra sao?"   "Không biết."   "Vậy còn hỏi cái gì."   Một giây kế tiếp, anh đè sau ót cô lại, chủ động hôn lên đôi môi mềm mại của cô.   Răng môi dây dưa say trong cồn bia, càng hôn càng sâu. Cùng cảnh đêm hòa hợp. _______   " ": Trích từ truyện   Review by #Anh Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Đồng hồ trên tường vừa mới chỉ hướng tám giờ. Ở ban công phía trước, một đôi đồng tính luyến ái nam đang ở dưới ánh nắng sáng sớm tưới chậu hoa, thuận tiện tán tỉnh. Vào giờ phút này, trên màn hình điện thoại di động của Lục Mạn Mạn có hai tin nhắn ngắn. Một cái đến từ bạn trai cũ Kiều Tinh Dã: ""Mạn Mạn, chuyện không phải như em nghĩ."" Một cái tin nhắn khác, đến từ người Giám đốc của chiến đội chuyên nghiệp Queen: ""Lục Mạn Mạn, buổi chiều tới câu lạc bộ một chuyến, liên quan tới chuyện nghỉ thi đấu của em."" Lục Mạn Mạn thờ ơ quét mắt nhìn hai tin nhắn, móng vuốt trắng nõn mò tới phía khoai tây chiên, nắm lấy một nắm ném vào trong miệng. ""Xoẹt xoẹt"" Giòn rụm mùi thơm khắp nơi, miệng đầy dầu mỡ. Vào sáng sớm ở cái tuổi mười chín chán ghét, Lục Mạn Mạn nhận được hai tin nhắn, dường như không phải tin tức tốt gì. Cô thở dài một tiếng, lật xem tin nhắn từ trên xuống, cân nhắc nên trả lời cái nào trước. Ba Alex múc một chén súp ngô đậm đặc nóng đặt tới trước bàn, sau đó hôn trán của Lục Mạn Mạn một cái: ""Happy birthday."" ""Cảm ơn ba Alex."" Alex ấm áp điềm đạm, khi cười lên khóe miệng sẽ kéo theo hai má lúm đồng tiền. Lục Mạn Mạn ngẩng đầu lên: ""Alex, con muốn hỏi ba một vấn đề."" Alex ngồi trên cái ghế chân cao bên cạnh cô: ""Sao?"" ""Nếu, con chỉ nói là nếu, trong ngăn kéo của ba Louis có một hộp bao cao su, lúc ba rời đi, nó vẫn còn đầy, sau khi người đi công tác trở về, nó đã bị dùng hết sạch, ba sẽ làm gì?"" Alex ngẩng đầu nhìn về phía người yêu trên ban công đang tưới hoa, trầm ngâm chốc lát, nói: ""Đây là không có thể."" Lục Mạn Mạn nhíu mày: ""Tại sao?"" Alex: ""Em ấy là phía dưới ấy."" Lục Mạn Mạn: ""Hả?"" Ba Alex chỉ chỉ đầu cô: ""Đứa trẻ hư nói cũng không hiểu."" Lục Mạn Mạn không nghe theo không bỏ qua: ""Chỉ là giả thiết."" Alex: ""Dùng hết thì lại đi mua một hộp khác."" Lục Mạn Mạn: ""Chỉ như vậy?"" Alex nghi hoặc: ""Nếu không thì sao?"" Lục Mạn Mạn nhắc nhở: ""Hoặc là chia tay."" Alex: ""Tại sao phải chia tay."" Lục Mạn Mạn: ""Ông ấy phản bội ba."" Alex: ""Cùng một chỗ với em ấy đặc biệt vui vẻ, điều này rất quan trọng."" ""A..."" Lục Mạn Mạn quyết định tạm thời không để ý đến tin nhắn của bạn trai cũ, buổi chiều Alex lái xe đưa cô đến câu lạc bộ Queen. Câu lạc bộ ở trong một ngôi nhà gỗ bốn tầng màu đỏ trên Đại lộ thứ năm, ánh mặt trời tại thời điểm này làm nổi bật màu sắc tươi sáng của ngôi nhà gỗ nhỏ. Ở bên ngoài ngôi nhà gỗ để một cái biển chữ Queen, vào ban đêm, nó sẽ phát ra ánh đèn neon màu đỏ rực rỡ, chiếu sáng cả khu phố. Câu lạc bộ chuyên nghiệp Nữ hoàng, là câu lạc bộ chuyên nghiệp hàng đầu thế giới thi đấu《 Sống sót từ trong nguy hiểm cuộc chiến sinh tử》 người thật hiện nay, mới vừa kết thúc cuộc thi đấu thế giới quý thứ ba, đội Nữ hoàng đoạt được hạng nhất, thu hút sự chú ý toàn thế giới. Câu lạc bộ thành lập cách đây sáu năm, tuyển thủ át chủ bài được gọi là ""Nữ chiến binh mỉm cười W"", cái tên nữ chiến binh mỉm cười W này đến từ cái khẩu trang được đeo mỗi trận thi đấu, chữ W màu đỏ được in lên khẩu trang đen, giống như nụ cười mỉm tà ác. Không ai biết ""Nữ chiến binh mỉm cười W"" trông như thế nào, nhưng cái khẩu trang mỉm cười W kia, đã trở thành biểu tượng bất diệt của trận đấu 《 Cuộc chiến sinh tử 》 người thật, W chính là nữ thần bất bại trong lòng tất cả người hâm mộ cuồng nhiệt. W - Win Mời các bạn đón đọc Vì Tôi Là Tiên Nữ của tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh - Doanh Triệt Thệ Tuyết
Đường đường là một đại kim chủ giàu có quyền thế nhưng lại yêu thầm còn bị người đó phụ bạc vứt bỏ mình, khiến hắn tổn thương. Ngoài ra hắn còn mắc một căn bệnh không sống qua 30 tuổi nên bây giờ phải chuẩn bị kết hôn. Nhưng mọi chuyện không đơn giản ở đây người mà hắn phải kết hôn là người có lô đỉnh. Liệu lô đỉnh là gì ? Còn căn bệnh của hắn nếu muốn biết mời các bạn theo dõi tiếp. *** Ngay lúc tất cả mọi người kinh ngạc Lạc Khâu Bạch diện mạo bình thường, thế nhưng lại có khí thế cùng Mạnh ảnh đế đấu tay đôi. Chỉ có Mạnh Lương Thần biết, hắn ta không phải bị Lạc Khâu Bạch áp chế, mà là ngay từ đầu đã bị Lạc Khâu Bạch dắt đi, thua thương tích đầy mình… Đạo diễn Sâm Xuyên ánh mắt khôn khéo nhìn Lạc Khâu Bạch liếc mắt một cái, cười nói, “Lạc Khâu Bạch, cậu diễn rất tốt, ngoài dự liệu của tôi.” Trong điện ảnh vượt qua bản thân là một sự mạo hiểm, tìm một người có sức đột phá không phải dễ, ông vẫn luôn muốn tìm một ngườicó thể vượt qua vai Nhạc Triêu Ca của Mạnh Lương Thần, nhưng nhiều người đã thử, chỉ có một mình Lạc Khâu Bạch dámphá tan sự kinh điển, diễn xuất hoàn toàn khác với Mạnh Lương Thần, lại càng tăng thêm cuồng vọng không kiềm chế được của Nhạc Triêu Ca. ... Mời các bạn đón đọc Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh của tác giả Doanh Triệt Thệ Tuyết.
Về Bên Anh - Tích Hòa
Câu nói ưa thích nhất của các y tá trong bệnh viện là: Bác sĩ Bạch nhà chúng tôi vừa giỏi, tốt bụng lại còn đẹp trai hơn cả Dương Dương. Bác sĩ Bạch sẽ luôn nghiêm túc sửa lại: Tôi không phải của nhà các cô. Nhóm y tá cười trêu chọc: Vậy anh là của nhà ai? Khi ấy, trên khuôn mặt nghiêm túc của bác sĩ Bạch mới có ý cười: Tôi là của nhà Tần Ca. Nhóm y tá lại hỏi: Tần Ca là ai? Vấn đề này nếu để cho nhóm fan kì cựu trả lời, câu trả lời nhất định sẽ là : Đó là tên của Đại Đại nhà chúng tôi ! Năm đó… Sau đó… Bây giờ…Đại Đại là một thần thoại đó! Bác sĩ Bạch lại nghiêm túc sửa lại: Cô ấy là của nhà tôi, không phải nhà mọi người. Giới thiệu 2: Bạch Khải Gia: Không phải là em nghi ngờ tay nghề của anh đấy chứ? Tần Ca vội vã lắc đầu: Không đâu. Bạch Khải Gia: Muốn giấu anh bao lâu hả? Cho rằng anh thực sự không nhìn ra ư? Tần Ca ảm đạm: Ồ, vậy… rất tốt. Bạch Khải Gia: Không có gì muốn nói? Tần Ca: … Ừm. Bạch Khải Gia: Vậy đi ra ủy ban, anh đã cầm theo sổ hộ khẩu của em. Tần Ca kinh ngạc: Sao anh có sổ hộ khẩu của em? Bạch Khải Gia: Mẹ vợ đưa. Tần Ca vừa đi vừa khóc lóc: Em em em em xin chủ động khai báo! Bạch Khải Gia hôn cô: Được rồi, về sau muốn đi đâu thì nói với anh, anh sẽ đẩy xe lăn cho em, đừng khóc. Bác sĩ khoa chính hình vs tác giả truyện tranh Lời thề kết hôn của họ là: Cho dù sinh lão bệnh tử cũng không rời xa nhau. *** Tần Ca hỏi Bạch Khải Gia: “Cậu có biết đường đến trường mình không?” “Biết.” Tần Ca có vẻ hơi ngạc nhiên, anh nói: “Ở gần nhà em.” Nhà trước kia. Tần Ca gật đầu: “Đúng thế.” Cuối tuần, sân trường không có nhiều học sinh, Tần Ca và Bạch Khải Gia đi vào không hề hợp với quang cảnh xung quanh. Các em học sinh sôi nổi quay đầu nhìn đôi trai gái ngồi ở sân thể dục, nhỏ giọng thì thầm: “Đúng là thói đời bạc bẽo, yêu đương còn mò đến tận đây! Sao không đi công viên hay rừng cây chứ! Đúng là không muốn học sinh sống mà!” Tần Ca chỉ vào đường chạy, nói: “Chúng ta vừa tốt nghiệp thì có đường chạy rải nhựa, thật hâm mộ các em ấy.” Chỉ vào bể bơi: “Chúng ta vừa tốt nghiệp thì khởi công, bây giờ tuần nào cũng có một tiết học bơi.” Cô nói: “Chúng ta đến thăm phòng vẽ tranh đi, chắc cũng thay đổi nhiều lắm.” Bạch Khải Gia đồng ý, đi theo sau cô. Hai người đi đến phòng vẽ tranh ở dãy nhà cũ, nhìn từ cửa có thể tìm thấy dấu vết trước kia. Bên trong có hai học sinh đang vẽ, Tần Ca mở cửa ra nhìn, học sinh quay đầu hỏi: “Chị tìm ai?” ... Mời các bạn đón đọc Về Bên Anh của tác giả Tích Hòa.
Tỷ, Cho Em Đường Sống! - Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Một tháng trước, cảnh sát được thông báo, gara riêng của tập đoàn giải trí Tinh Hỏa phát hiện được một đám người buôn lậu vũ khí. Bởi vậy, cảnh sát quyết định đầu tiên phải bắt chủ nhân của cái gara đó —— tổng giám đốc tập đoàn giải trí Tinh Hỏa, Tả Húc, nam, 26 tuổi. Mà trong quá trình thẩm vấn, Tả Húc ở trong tình trạng hoảng loạn, đầu óc mông lung, hơn nữa hỏi gì cũng nói không biết. Luật sư của Tả Húc đem bệnh án của hắn đến. Bệnh án nói Tả Húc bị chứng tâm thần phân liệt. (Trạng thái thay đổi theo cảm xúc, khi hưng phấn có thể phát điên, khi buồn bực thì u uất, hậm hực,…). Cho nên, tay luật sư già mồm át lẽ phải nói —— Tả Húc đang ở trong tình trạng không tỉnh táo, lời nói không đáng tin, cũng yêu cầu phía cảnh sát thả người. Cảnh sát không có chứng cớ chứng minh hắn đang giả bệnh nên chỉ có thể vô điều kiện phóng thích tội phạm. Nhưng vụ án này đã được tỉnh ủy chú ý, phía cảnh sát lại càng không hy vọng cứ như vậy từ bỏ. Bởi vậy, sau khi ra quyết định thả người, viện kiểm sát cưỡng chế Tả Húc nhập viện để điều trị. Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, tuyệt đối không để Tả Húc nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. … Lương Ưu Tuyền, 23 tuổi, cô là cảnh sát đã được lựa chọn kĩ càng để vào vai bệnh nhân tâm. Lương Ưu Tuyền được xếp vào cùng phòng với Tả Húc, cùng hắn đấu trí phân đo cao thấp. Nói trắng ra, chính là người giả điên, ta giả ngốc, xem ai bị lật tẩy trước. *** Lương Ưu Tuyền chạy đến sau khung sắt, thứ đầu tiên đập vào đáy mắt chính là xe moto. Xe ngã trên đất, hơn phân nửa thân xe đã nằm trên thùng giấy trong đống phế tích sụp đổ, lốp sau của xe vẫn còn đang xoay tròn trong không trung. Chỉ thấy một vũng máu tươi tràn ra từ sau thân xe. Lương Ưu Tuyền rất muốn chạy hơn để hất những cái thùng giấy và mảnh gỗ của đạo cụ đang đè lên Tả Húc kia ra, nhưng chân tựa như đeo chì, hai chân mềm nhũn, phịch một tiếng khuỵu xuống trong đống bụi mịt mù. Cô dùng sức đánh vào đùi mình, dùng tay bám vào những thanh sắt rải rác xung quanh để đứng dậy… “Đừng chết, anh không thể chết được, em vẫn đang chờ anh cưới em cơ mà…” Lương Ưu Tuyền không biết biểu cảm của mình lúc này như thế nào. Nước mắt làm tầm nhìn của cô mơ hồ, phía trước bị che khuất bởi những đạo cụ đổ vỡ của vách núi, tiếng động cơ của xe moto lấp kín thị giác của cô khiến cô không nghe được tiếng bước chân của những nhân viên công tác đang đuổi theo mình, tưởng rằng không có ai đến cứu Tả Húc, cô chỉ có thể kêu lên, gào thét cầu cứu. Cuối cùng, Lương Ưu Tuyền dùng toàn lực đẩy chiếc xe máy ra… Nhưng mà một cánh tay dính đầy máu tươi làm cô muốn chết ngất. Cô nằm rạp trên mặt đất nắm chặt cánh tay huyết thịt mơ hồ cơ, chỉ mới kéo nhẹ một cái mà cánh tay đã bị cô lôi hẳn ra, giống như không còn giữ níu giữ nó lại nữa. ... Mời các bạn đón đọc Tỷ, Cho Em Đường Sống! của tác giả Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây.
Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em - Cố Thất Hề
Có những nỗi đau, trải qua một lần, đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn nhớ. Có những con người, lướt qua nhau một lần, nhưng suốt đời chẳng thể quên. Khổ đau và tiếc nuối của những năm tháng cũ, không thể nào nhạt dần theo thời gian, trừ khi ta gặp được một tình yêu mới. *** Trời dần tối, An Hạ Dao ngồi một mình trên chiếc ghế đẩu trong phòng khách lặng lẽ chờ Diệp Trí Viễn về để nghe anh giải thích. Nhưng, sáu giờ, bảy giờ, tám giờ rồi chín giờ… cũng đã trôi qua, An Hạ Dao đã chờ đến 1 giờ sáng mà vẫn không thấy Diệp Trí Viễn về. Cô cứ nhìn chiếc đồng hồ treo tường nhích từng giây, từng phút và từng giờ… Từ tâm trạng vui vẻ chờ đợi ban đầu, cuối cùng An Hạ Dao chỉ còn thấy một cảm giác hụt hẫng, đau buồn. Cô chua chát nuốt những dòng nước mắt mặn chát, vuốt ve cái bụng và khẽ nói: “Con ơi, con có biết không, bây giờ bố con đang đi hẹn hò với người tình cũ đấy, có lẽ đêm nay cũng không về đâu.” Nói xong, hai hàng nước mắt cô lã chã tuôn rơi, rồi cô lại thầm mắng mình: “An Hạ Dao, mày là đồ ngốc, đã có Lộ Ngữ Nhụy xuất hiện rồi thì mày còn hy vọng Diệp Trí Viễn giải thích với mày điều gì chứ? Có phải mày chờ Diệp Trí Viễn cầm tờ đơn ly hôn đuổi mày và đứa con của mày ra khỏi cửa thì mày mới tỉnh không?” Mắng xong, cô ôm lấy mình, bật khóc, nức nở, ấm ức, đau lòng, buồn bã… mọi cảm xúc cứ trào dâng trong lòng, không sao kìm nén được. Khóc cho tới lúc hai mắt sưng mọng lên, ngước nhìn đồng hồ thì đã là hai giờ rưỡi sáng, còn Diệp Trí Viễn thì vẫn không có lấy một cú điện thoại, một mẩu tin nhắn nào. ... Mời các bạn đón đọc Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em của tác giả Cố Thất Hề.