Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Yêu Đương Tự Nguyện

Bùi Vũ Ninh là người phụ nữ mà cả Bắc Kinh không ai dám dây vào. Là con gái duy nhất của dòng họ giàu có top đầu, cô xinh đẹp phóng khoáng, trời sinh ra đã là bà hoàng, chỉ cần cô mở lời thì không ai dám trái lệnh cô. Cô con gái tài phiệt ở trong tiệc tối TATLER Ball lúc nào cũng bị một đám người vây quanh nịnh hót như vậy mà không ai biết bí mật thẳm sâu trong cõi lòng cô —— Bùi Vũ Ninh bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế, nhất là trong một số trường hợp, bị ám ảnh tột cùng với con số 6. Đóng cửa phải kiểm tra 6 lần, rửa tay phải rửa 6 lần, ngay cả túi xách cũng phải mua 6 cái giống nhau như đúc. Sau đó, vì “tai nạn” bất ngờ xảy ra nên Bùi Vũ Ninh đã vô tình hôn kẻ thù một mất một còn của mình. Hôm ấy về nhà, Bùi Vũ Ninh rửa mặt 6 lần, spa cho môi 6 lần, sau khi thực hiện một loạt hành động nhằm trấn an chính mình, Bùi Vũ Ninh vẫn không thể kiểm soát được con quỷ ẩn sâu trong lòng mình. Cô đi đến nhà của người đàn ông ấy ngay trong đêm, giọng điệu ra lệnh: “Để cho tôi hôn thêm 5 lần nữa.” Chu Thời Duật: “…?” Cả Bắc Kinh ai cũng biết hai người thừa kế Bùi Vũ Ninh và Chu Thời Duật khắc nhau, một núi không thể có hai hổ. Tin đồn cứ bay xa, mãi cho đến một ngày nào đó, chị đẹp Bùi lúc nào cũng kiêu sa lạnh lùng thế mà lại nũng nịu đòi hôn, mà người thừa kế lạnh lùng của nhà họ Chu đã dịu dàng hôn xuống 6 cái – theo thứ tự từ trán, đến mũi, hai bên má, cằm, cuối cùng là môi cô. Chú ý: Cả hai đều là người thừa kế nhà giàu/Thanh mai trúc mã Một người thì mới bất chợt nhận ra x Một người ủ mưu từ bao giờ Văn án được edit bởi Châu về hợp phố Tên chương cho editor đặt *** Ba giờ chiều chính là thời gian nóng bức nhất vào mùa hè. Mặt trời như thiêu đốt mặt đất, trong không khí tràn ngập từng đợt hơi nóng, ngay cả hồ Phỉ Thúy được bao quanh bởi sắc xanh cũng không ngăn được sự hanh khô nóng bức ngày hôm nay. “Không phải nói cuối tuần sau mới bay về sao, sao chưa gì đã trở lại rồi?” “Cô ấy làm gì chẳng lẽ còn cần phải báo trước cho chúng ta.” “Tránh ra nhanh nào, đừng ngáng đường tôi!” Bên trong khu biệt thự số sáu cạnh hồ, một nhóm người vội vã tới tui trong đại sảnh. Trong sự rối ren ấy, có một người đàn ông trung niên hơi béo đứng ở giữa phòng khách, không khó để nhìn ra có vài phần lo lắng trên gương mặt nghiêm túc của ông ta. “Cẩn thận cho tôi!” “Điều hòa không được cao cũng không được thấp, phải đúng 22 độ.” “Tay vịn cầu thang phải lau lại thêm lần nữa.” “Hoa đặt đúng vị trí chưa?” Khi đang nói chuyện, người đàn ông chuyển tầm mắt vào bể cá cảnh ở trước mặt. Ông ta cúi người lại gần, hơi dừng vài giây rồi đột nhiên lớn tiếng: “Không phải tôi đã nói số lượng cá ở đây nhất định phải là bội số của 6 sao? Sao lại chỉ có 13 con!” Người giúp việc sôi nổi tiến lên vây xem, có người bạo dạn hỏi: “Vì sao nhất định phải là bội số của 6?” Người đàn ông trung niên tức giận vỗ đầu anh ta: “Chủ yêu cầu thì đến lượt cậu hỏi tại sao à? Chạy đi mua thêm 5 con bổ sung nhanh lên!” “Nhưng giống cá này đều ở đây rồi ——” “Tôi không quan tâm, có phải ra hồ câu cũng phải câu đủ 5 con về cho đủ số lượng!” Bị mắng một trận, mấy người giúp việc đều xấu hổ bước ra ngoài. Nhưng mới vừa ra đến cửa, một chiếc ô tô màu đen đã chậm rãi chạy tới. Cả nhóm há hốc miệng, lập tức chạy về lắp bắp thông báo: “Xe… Xe! Hình như tới rồi!” Người đàn ông trung niên hít một hơi lạnh, ngó trái ngó phải —— Quan tâm nhiều như vậy làm gì. Một mặt ông ta chỉ huy mọi người: “Đứng nghiêm chỉnh cho tôi!” Một mặt nhanh chóng vớt một con cá trong bể ra, nắm chặt trong lòng bàn tay. Mọi người xếp thẳng tắp thành hai hàng, người đàn ông trung niên chính là quản gia, cung kính đứng ở phía trước họ sẵn sàng đón tiếp. Không khí yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng ve râm ran ở xa. Có người nào đó trong nhóm không ngừng hít sâu, nhỏ giọng nói: “Thật lo lắng, nghe nói cô Bùi rất khó phục vụ.” “Bình thường thôi, kẻ có tiền mấy ai không khó tính.” “Sao còn chưa vào nhỉ, tôi muốn gặp Bùi đại tiểu thư trong lời đồn một chút.” Mười mấy giây trầm mặc qua đi, một người đàn ông trẻ tuổi đột nhiên cười: “Không phải là vì thấy chúng ta nên ở lại trên xe trang điểm chứ.” Vừa dứt lời, liền có tiếng giày cao gót “lộc cộc” từ xa đi tới. Mọi người sửng sốt, theo tiếng động mà quay đầu lại —— Bốn năm người mặc tây trang ở hướng ngược lại với cửa lớn đẩy rương hành lý đi vào. Mà đi ở phía sau họ là một cô gái trẻ tuổi dáng người cao ráo thon thả, đeo một cái kính râm pha lê màu xám. Quản gia nhìn thoáng qua liền nhận ra là Bùi Vũ Ninh, vội bước lên: “Cô Bùi, sao cô lại vào từ cửa sau?” “Đúng vậy, tôi cũng muốn biết vì sao mình lại muốn vào từ cửa sau.” Bùi Vũ Ninh nói chuyện nhẹ nhàng, tháo kính râm trên mặt xuống, tiện tay đưa qua, người đàn ông mặc tây trang bên cạnh liền lập tức cầm lấy. “Trước khi về nước ông nội nói có chuẩn bị cho tôi một đội quản gia tinh nhuệ cấp cao, hóa ra cái gọi là tinh nhuệ chính là làm giày cao gót số lượng có hạn của tôi phải giẫm đầy bùn đất về nhà, thuận tiện còn trêu chọc một câu có phải tôi xấu hổ với các người nên phải ở bên ngoài trang điểm cho tự tin mới vào nhà hay không ——” Bùi Vũ Ninh nói liền một hơi xong, ánh mắt dừng ở trên người người đàn ông vừa mới nói linh tinh kia. Cô chỉ khoanh tay nhìn, người đàn ông trẻ tuổi liền cảm nhận được khí thế bức người, đầu cúi thấp đến không thấy rõ mặt mũi: “Xin lỗi cô Bùi, tôi chỉ đùa một chút thôi, tôi……” “Anh là ai?” Người đàn ông sửng sốt, đang muốn giới thiệu bản thân, Bùi Vũ Ninh lại cười nhạt một tiếng cắt ngang lời anh ta —— “Cũng xứng nói đùa với Bùi Vũ Ninh tôi.” “……” Trở về chưa tới năm phút, toàn bộ không khí ở đại sảnh đã gần như hít thở không thông, tất cả người giúp việc đều rũ mắt, không dám phát ra một tiếng. Là người đứng đầu, người đàn ông trung niên ý thức được chính mình thất trách. Buổi trưa tưới cỏ, hiện tại mặt cỏ vẫn còn ướt, là ông ta không suy xét chu đáo trải vài tấm lót lên bãi cỏ. Ông ta xin lỗi: “Vô cùng xin lỗi cô Bùi, là lỗi của tôi, lần sau tôi sẽ chú ý.” Lâm Uý đứng bên cạnh Bùi Vũ Ninh ho khan một tiếng, làm dịu bầu không khí hỏi cô: “Em muốn tắm rồi nghỉ ngơi trước không?” Bùi Vũ Ninh không trả lời, mắt quét một vòng tầng một. Cũng xem như sạch sẽ. Đặc biệt là cái bể cá cảnh kia bố trí không tồi, có thể thấy là có lòng, dường như tái hiện lại bể cá cảnh của cô trong căn hộ ở Luân Đôn. Cô xoay người nhìn người quản gia đang đầy lo lắng nói: “Cái này cũng được.” Được khen ngợi, quản gia theo bản năng lau mồ hôi trên trán: “Cô chủ thích là được.” Vừa dứt lời, ông ta thoáng nhìn thấy giữa khe hở ngón tay lộ ra một cái đuôi cá màu xanh lam, động tác liền khựng lại, nhanh chóng đưa tay ra sau lưng. Nhưng đã muộn. Bùi Vũ Ninh nhíu mày: “Gì vậy?” Quản gia lắc đầu: “Không, không có ——” Nhìn nhau một lát, dưới ánh mắt đầy áp lực của Bùi Vũ Ninh, quản gia không thể không giao con cá trong tay ra, vẻ mặt chua chát giải thích: “Chủ tịch nói nhất định phải là bội số của 6, cũng không biết ai mắc lỗi chỉ đặt hàng 13 con, nhất thời không kịp đi mua ——” “Cho nên ông quyết định bóp ch3t một con?” “……” Sau vài giây im lặng, Bùi Vũ Ninh hừ nhẹ một tiếng, không ai hiểu cô có ý gì, cũng không ai dám suy đoán. Cô xoay người đi lên lầu hai: “Tắm rửa trước đã.” “Vâng.” Mọi người cúi đầu nhường đường, cô đi vài bước, lúc đến tầng hai bỗng nhiên kêu tên Lâm Úy. Lâm Úy sững sờ: “Chị đây.” Giọng nói tuỳ ý không nóng không lạnh vang ra: “Hai người họ có thể đi rồi.” “……” “Họ” trong miệng Bùi Vũ Ninh là ai, trong lòng mọi người ở đây đều rất rõ ràng. Có lẽ là không nghĩ tới vị tiểu thư này lại hà khắc như vậy, những người còn lại như đi trên băng mỏng, âm thầm hít vào. – Bùi Vũ Ninh không về phòng ngủ mà đi thẳng tới phòng để quần áo ở tầng ba. Sắp xếp ở dưới nhà xong, Lâm Úy cũng đi theo, gõ cửa hỏi cô: “Em muốn spa thư giãn trước không, chuyên viên spa đã chuẩn bị xong rồi.” Bùi Vũ Ninh đứng trước tủ kính chứa đầy lễ phục cao cấp, cô tùy ý mở ra một cánh, đầu ngón tay lướt qua giá treo, đếm thầm ở trong lòng đến số sáu thì dừng lại. Lễ phục được lựa chọn ngẫu nhiên chính là một chiếc váy bằng vải tuyn màu vàng champagne, bên hông được thêu uốn lượn, đơn giản mà sang trọng. “Chị giúp em tìm thêm 6 con cá cùng chủng loại bổ sung vào đi.” Bùi Vũ Ninh cầm chiếc váy trong tay ướm thử trước gương. Sau khi thấy cũng không tệ lắm thì tới tủ trang sức ở chính giữa lựa chọn: “Chị tìm một quản gia đáng tin cậy khác, em sẽ tự phỏng vấn.” Nói xong, cô cầm chiếc bông tai kim cương ngẩng đầu lên hỏi: “Cái này thế nào?” Lâm Úy gật đầu: “Rất hợp với em.” Mời các bạn mượn đọc sách Yêu Đương Tự Nguyện của tác giả Tô Tiền Tiền.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi - Larza
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi kể về tình cảm của Tun và Met (hai nhân vật khi lên phim có một chút thay đổi tên gọi thành Than và Mes), một câu chuyện tình yêu trái ngang nhưng có kết thúc đẹp của một người một ma, một cậu trai thanh xuân phơi phới và một hồn ma chết trẻ vất vưởng không người thân. Met, một hồn ma vất vưởng hàng chục năm, không người viếng thăm tảo mộ cúng viếng, cũng không có một hồn ma nào bầu bạn với anh, cuộc sống bơ vơ cô độc đến tột cùng. Một hồn ma vất vưởng như vậy có ba nguyên nhân: một là do tuổi thọ chưa tận mà phải chết, hai là do không biết nguyên nhân mình chết, ba là do không ai làm nghi thức đưa tiễn.  Met nghĩ lý do mình chưa đi đầu thai được nên loại bỏ nguyên nhân do không biết rõ mình chết đi, rõ ràng là do anh bị phát tác bệnh tim mà chết, ngay đúng ngày sinh nhật 25 tuổi của mình, ngày sinh cũng là ngày mất, đây là một câu chuyện buồn đó ạ. Để rồi một Tiết Thanh Minh năm nọ, Met gặp được một người có thể nhìn thấy mình và nói chuyện với mình. Đó là một cậu bé mười tuổi theo ba đi tảo mộ, là người duy nhất dừng lại trước ngôi mộ ngập trong cỏ hoang của Met, một ngôi mộ không có người thân, không được dọn dẹp quét tước nhiều năm dài. *** Sau ngày giấy triệu tập được gửi đến tận nhà, không lâu sau đó là đến cuộc điều tra thẩm vấn. Chưa đến vài tuần sau, giấy triệu tập liên tục được gửi đến. Suốt tháng 6 và tháng 7, Tun gần như không có thời gian rảnh để ở nhà, đến nỗi thời gian để dọn phòng cũng không có nên chẳng bao lâu sau căn phòng vốn đang sạch sẽ nay đã trở lại bừa bộn và chất đầy giấy tờ. Có vài lần tôi cũng phụ dọn dẹp giấy tờ hay lau chùi phòng cho nhưng không dám động vào hay di chuyển đồ đạc nhiều vì sợ lỡ Tun cần tìm gấp thì lại không thấy. Cuộc sống của tôi gần như chẳng có gì làm ngoài việc dọn dẹp lau chùi nhà cửa, đọc sách, nấu nướng hay ngồi bầu bạn cùng cậu ấy. Dù trông có vẻ hơi nhàm chán một chút nhưng tôi chẳng thấy có gì không tốt cả. Sau này có vẻ Tun sợ tôi chán nên dạy thêm cách mở máy game. Đến khi biết cách mở rồi, tôi gần như dán mắt vào màn hình TV mọi lúc. Mỗi khi thấy tôi mở game ra chơi, cậu ấy sẽ không làm phiền hay lên tiếng, một phần có lẽ là do sợ làm tôi mất hứng. Thời gian cứ trôi qua như vậy được mấy ngày cho đến khi hóa đơn tiền điện được gửi đến. Mặt Tun biến sắc ngay khi nhìn thấy số tiền in trên hóa đơn. ... Mời các bạn đón đọc Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi của tác giả Larza.
Bạo Quân Độc Sủng - Diệp Vũ Sắc
Hắn tóm chặt vòng eo của nàng, nói lạnh lẽo, “Ngươi đã tự xưng là dâm phụ, trẫm sẽ để cho tất cả mọi người trong cung cùng thưởng thức, dìm hết tất mọi chuyện” *** Nàng là một giáo viên dạy múa giỏi, khi hôn mê, lại phát hiện ra chân tay mình không còn sức lực, toàn thân khô khát, một người đàn ông đang nằm trên người nàng bận rộn, càng bi ai hơn nữa là, trong ngoài cơ thể nàng đều như bốc lửa. Song thân bất do kỷ lại ôm lấy hắn, cũng không nhìn thấy dung mạo của người đàn ông này mà lại trầm luân trong bể hoan ái. Lúc tỉnh lại, cả người đều đau nhức, lại bị người ta quàng lên người tội dâm đãng, tư thông, rồi bị người ta đuổi ra khỏi nhà, lưu lạc thanh lâu. Vì bảo vệ mình và mẹ, nàng quyết định tự mình kiếm tiền sinh sống. Lại đem lầu Tiêu Tương trở thành nơi người ném tiền vào như nước, biểu diễn ca múa, giải trí tiêu khiển biến thành một câu lạc bộ đêm duy nhất nổi tiếng ở cổ đại. Nổi danh tên tuổi “Diệp Vũ Sắc”, danh tiếng nàng lan xa, trở thành một cô gái có phong thái thần bí nhất mà già trẻ ai ai cũng tranh đoạt. Nhưng theo nhau đến lại là một đám hoa đào, hữu tướng đương triều, Tấn vương tiêu sái, Sở Hoàng tàn nhẫn, còn có vô số đàn ông, hoa đào không đếm xuể, đều nảy sinh hứng thú nồng đậm với nàng. Không phải bị trói thì cũng chính là ngược, không phải quay cuồng trên giường rồng thì cũng là đại chiến ba trăm hiệp trên giường cẩm, đến phút cuối cùng, hoàng đế nào có khí phách đánh bại nổi yêu nghiệt chỉ có ở thế kỷ 21 này đây? *** Có lúc nhớ tới, Diệp Vũ cũng không tin nổi, thế mà đã ở bên Sở Minh Phong tới mười năm rồi. Mười năm nay, hắn chỉ có mình nàng, nàng chỉ có mình hắn, không có người thứ ba chen chân, thủy chung ân ái như trước. Có lúc cũng cãi nhau, có lúc cũng khó chịu, không thoải mái, nhưng tới đêm không phải nàng thỏa hiệp trước thì là hắn dỗ nàng, rồi lại hòa hảo như lúc ban đầu, như keo như sơn. Bởi vì, họ đã làm được việc thành khẩn thẳng thắn đối đãi, tín nhiệm lẫn nhau. Ánh sáng như nước, chảy qua đầu ngón tay, ánh sáng như gió, theo đầu ngón tay bay qua; thời gian qua mau, theo đầu ngón tay đi qua. Bất giác mười năm cứ vậy trôi qua. Diệp Vũ nghĩ ngợi, mười năm nay, họ như bóng với hình, còn mười năm tiếp theo thì sao? Còn có được ân ái như bây giờ không? Rất muốn tin tưởng định lực của hắn, song không kìm được lại suy nghĩ miên man. Tất cả đều rất hoàn mỹ, chỉ có một tiếc nuối: không thể sinh con cái cho hắn. ... Mời các bạn đón đọc Bạo Quân Độc Sủng của tác giả Diệp Vũ Sắc.
Tai Họa Tu Tiên Giới - Thứ Nộn Nha
Chủ nhân tòa cao ốc Thế kỷ Giản Nhược Trần đã xuyên việt rồi, võng cảnh Lạc phàm cũng đã xuyên việt rồi, hai người vừa cảm giác như mộng khi đứng trên đất dị giới, liền gặp đoạt xá. Cái thế giới này quá không hữu hảo rồi, đã không hữu hảo như vậy, là hơn tai họa tai họa chứ. Đây là một kẻ tai họa cùng tai họa đồng thời đi qua, đồng thời tai họa đại chúng, giúp nhau gây tai họa, xác nhận lời cổ nhân nói: Người tốt sống không lâu, tai họa sống ngàn năm. Đến a, tổn thương chứ, dù sao có rất nhiều thời gian. Ps: truyện khá hài hước, mới ra được vài chương thui, nhưng được đánh giá khá cao *** Cái này văn, chung quy không phải ta nguyên bản muốn viết, càng viết, liền càng thoát ly tu tiên phạm trù. Thật giống như ở 《 Tố Nữ tìm tiên 》 đã khuynh tẫn ta sở hữu ý tưởng, Tố Nữ lúc sau, ta lại vô pháp tu tiên. Vốn dĩ, là muốn viết Giản Nhược Trần cùng Lạc Phàm như thế nào đem một cái tu tiên thế giới cải tạo thành thế giới hiện đại, nhưng sau lại, ta phát hiện, ta đã không hiểu đến như thế nào tu tiên. Mà này một bệnh lúc sau, tuy rằng chỉ có ngắn ngủn như vậy mấy ngày, lại phát hiện, trong óc rỗng tuếch, cái gì đều không có. Rất xin lỗi người đọc, đặc biệt là vẫn luôn truy ta văn người đọc. Mấy ngày nay cũng vẫn luôn suy nghĩ ta văn, nhớ tới người đọc đã từng nói, võng văn hấp dẫn người đọc, liền ở chỗ một cái sảng tự, hiện thực đã như thế vất vả, hy vọng ở võng văn quên hiện thực vất vả. Mà ta gần nhất cũng thích xem ngọt văn. Cho nên, chỉ có thể nói xin lỗi. Kế hoạch, Mạc Tiểu Ngôn là cùng Phạm An Quý kết làm vợ chồng, Giản Nhược Trần cùng Lạc Phàm cuối cùng, ước chừng là có thể đi đến cùng nhau đi, còn hảo, nơi này không có viết quá nhiều người. Sẽ lại khai một quyển tân văn, nhưng tu tiên, dừng ở đây. Nhìn lại viết văn lịch trình, 《 sinh hoạt ở hắc ám thời đại 》 là tận thế văn, 《 nhiều bảo giai nhân 》 nghiêm khắc nói là đô thị dị năng, 《 Tố Nữ tìm tiên 》 là tu tiên văn, kỳ thật, ta thích bất đồng loại hình nếm thử, cho nên, tiếp theo bổn, ta muốn viết cái ngọt văn, không như vậy khắc sâu văn. Lại lần nữa cảm tạ ta các độc giả, bồi ta đi qua mấy năm nay. Cũng lại lần nữa nói tiếng xin lỗi, không có cho đại gia mang đến tốt tác phẩm. Cuối cùng, nói tiếng tái kiến.   Mời các bạn đón đọc Tai Họa Tu Tiên Giới của tác giả Thứ Nộn Nha.
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Bạo Mễ Hoa
Thêm một câu chuyện tình yêu sủng ngọt nam chính sủng nữ chính lên tận trời, cưng chiều vô pháp vô thiên, dùng mọi cách để cưới được nữ chính. Lời câu hồn đầy dụ dỗ: “Gả cho tôi, tôi giúp em đòi lại tất cả, để cho em được vui vẻ an nhàn!”. Cô bị chính những lời ấy mà quyết định kết hôn ngang nhiên trở thành thiếu phu nhân của Đế Quốc, kết quả cả ngày đều bị anh chèn ép đủ điều. Trong phòng tắm, nhìn thấy que thử thai hai vạch: “Tôi không muốn sinh khỉ con! Chết tiệt, anh phạm qui!” Anh nở nụ cười hài lòng: “Anh không sinh khỉ con, vậy nuôi một cái bánh bao chơi vui hơn!” Cô đập bàn gầm lên: “Không phải nói chỉ là kết hôn theo hợp đồng thôi sao...” Mắt phượng người đàn ông khép hờ: “Ừ thì hợp đồng cũng không làm trở ngại chúng ta thực hiện việc sinh sản của con người!” Anh là tổng giám đốc hàng tỷ, nắm trong tay một nữa mạch sống kinh tế của Đế Quốc, tin đồn anh là người cuồng bạo, ngang ngược, không gần nữ sắc nhưng anh lại cưng chiều cô sủng đến tận cùng làm người ta tức lộn ruột! Cô cầu cứu: Tin đồn khốn kiếp! Là giả!  Mời các bạn đón đọc Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ của tác giả Bạo Mễ Hoa.