Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tuyết Rơi Đầy Núi (Tuyết Rơi Đầy Nam Sơn)

Thể loại: hiện đại, sủng, ấm áp, 10 năm tuổi tác khác biệt, sư đồ luyến, HE Số chương: 64 Editor: y3llowcurry, tuncoi Dưới ánh đèn dầu, màu rượu thật nhạt, tuyết phủ kín núi. Hắn đã đem sự từng trải và thời gian khoan dung cho sự liều lĩnh và ngây thơ của cô. Một tình yêu hơn kém 10 tuổi, câu chuyện tình yêu ấm áp chẳng chút ngược.. *** #REVIEW: TUYẾT RƠI ĐẦY NAM SƠN Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp Thể loại:Hiện đại, ngược, thanh xuân Tình trạng: Hoàn Review bởi: Tit Mit - fb/hoinhieuchu Lâu lâu đổi gió với cuốn truyện nhẹ nhàng mà ấm áp như hôm trời lạnh mà hạnh phúc lắng nghe những âm thanh quen thuộc thân thương, ngọt ngào bên bữa ăn gia đình yên bình. Truyện kể về Tô Nam và Trần Tri Ngộ. Thầy Trần hơn Tô Nam 10 tuổi. Họ gặp nhau và từng bước thân quen khi thầy Trần dạy cô học trò Tô những môn học khi cô học nghiên cứu sinh. Mỗi khi trò truyện thầy Trần thường nói thẳng làm cô học trò Tô không ít lần thấy ngượng ngùng và không biết trả lời ra sao như lời thầy Trần tự nhận đối xử với cô chứa đủ các loại ‘Ức hiếp, bắt nạt’, tạo khẩu nghiệp. Mối quan hệ của cả hai từ từ bình lặng tưởng rằng sẽ chẳng thể nào vượt qua 2 từ thầy trò nếu không xảy ra sự kiện anh chứng kiến cảnh chị gái cô níu kéo người chồng ngoại tình mà tát cô 1 cái. Từ đó cô mang mối tình câm lặng không dám nói chỉ cần được gần anh thêm 1 chút. Anh lại đắm chìm vào khói thuốc cùng suy nghĩ không cách nào khống chế những cũng không biết bước tiếp ra sao. Tình cảm của 2 người cứ hạnh phúc trong đau khổ như vậy đến khi cô học trò nhỏ nhìn thấy ảnh của anh và người vợ trên danh nghĩa của anh. Cô sau khi khóc một trận đã quyết tránh anh cùng chấm dứt mối tình đơn phương của mình. Còn “anh quá mức nôn nóng sốt ruột, đằng sau còn cả một cục diện rối rắm, đề cập đến người đã mất, đề cập đến Trình Uyển, liên quan đến tiền đồ của Trình Uyển, còn liên quan đến cha mẹ hai nhà.” Anh chỉ mong cô ‘em có thể tạm thời không ở bên anh, nhưng cũng đừng đi xa quá, đợi anh, đến tìm em.’ . Anh có người yêu khắc cốt ghi tâm nhưng cô lại mất đi khi còn quá trẻ, anh người ở lại như người trông coi di tích, vô dục vô cầu. Anh lấy vợ để giúp Trình Uyển gỡ rối tình huống khó khăn. Trình Uyển là người đồng tính luyến ái. Người cô yêu đã bỏ cô đi lấy chồng và giờ đã có 1 cô con gái đáng yêu những cô vẫn không thể thôi chờ đợi. 2 còn người đau khổ nương tựa vào nhau sống nốt những ngày còn lại trên cõi đời. Những tưởng mọi chuyện sẽ như vậy cho đến khi anh gặp Tô Nam. Vì cô anh đã “ly hôn với Trình Uyển, đưa em đi gặp người nhà bạn bè, ầm ĩ trở mặt với ba mình, đắc tội với cả nhà họ Trình” Tô Nam 9 tuổi ba mẹ ly hôn, 10 tuổi ba mất, mẹ làm việc ở siêu thị nuôi 2 chị em Tô Tĩnh và Tô Nam lớn lên. Chị gái Tô Tĩnh không việc làm, không thông minh sắc sảo chỉ có chút nhan sắc nhưng bị có chồng ngoại tình khi con gái chưa đầy tuổi. Cô đau đớn và tuyệt vọng cố gắng giữ gìn hạnh phúc không còn là của mình mãi đến khi con gái biết nói mới chia tay. Tô Nam lớn lên trong nỗi sợ sau này mẹ không cần mình nữa nên rất hiểu chuyện. Cô “ hình thành tích cách việc gì cũng cố không dựa vào người khác, bước vào bóng tối rồi thì cái bóng còn rời bỏ chính mình, biết tựa nhờ ai đây. Rồi cũng trở nên giấu kín trong lòng những tâm sự muộn phiền chỉ cơn gió khẽ thổi nhẹ qua cũng lay lắt cả trái tim.” Cô yêu thầy Trần nhưng lại thấy không an toàn và không dám dựa vào anh . Cô tự tìm việc làm, tự lo toan cuộc sống.Cô luôn nghĩ mình giấu rất tốt những đắn đo suy nghĩ của mình, anh sẽ không thể biết. Nhưng cô quên khoảng cách 10 tuổi làm anh hiểu cô hơn cô tưởng. Ở Tô Nam sự không an toàn đã ăn sâu bám rễ đến mức chính cô vì nhìn thấy những kỷ niệm của thầy Trần với người phụ nữ chiếm giữ linh hồn thầy Trần thời trẻ nên đau khổ đến mức sảy thai. Đọc đến đoạn Tô Nam không thấy an toàn trong tình yêu của thầy Tô mình cũng tức nhưng nghĩ lại có lẽ diễn biến này hoàn toàn hợp lý. Thầy Tô có quá đủ điều kiện để mọi người ngưỡng vọng và mong muốn có được còn cô học trò ngố thì chẳng có gì trong tay, cô quá tự ti, gia đình lại không hạnh phúc, cô nào dám tin có điều may mắn như vậy đến với mình. Và hơn thế cô đã nghĩ “Cả đời sống dưới bóng râm có anh chắn đỡ, làm đóa hoa xinh đẹp rạng ngời chẳng biết gió mưa, tốt biết bao. Nhưng cô cũng muốn được cùng anh sóng vai, qua muôn ngàn thử thách; thu tàn xuân đến, mưa hạ tuyết đông; cùng nhìn ngắm mây sinh mây tan nơi vùng trời cao vợi trong mắt anh.” Chính vì vậy cô đã đi làm việc ở nước ngoài mấy năm. Cô ra đi nhưng cô biết anh sẽ luôn chờ cô trở về. Điểm cộng rất lớn cho cuốn truyện này chính là việc bạn edit đã bỏ công sức ra tìm từng từ, tìm từng điển cố, tìm từng câu trích dẫn trong truyện. Thực sự khâm phục bạn ấy. Đọc mà thấy rưng rưng với những đoạn chú thích đó. Mình viết review này chủ yếu vì muốn tri ân bạn ấy. Đánh giá điểm 4.5/5. *** #Review TUYẾT RƠI ĐẦY NAM SƠN Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp Thể loại: Hiện đại, sư đồ luyến, nam chính thâm tình, sắc, sủng ngọt, ấm áp, HE Độ dài: 59 chương + 6 phiên ngoại Tình trạng: Hoàn - đã có ebook ___________ Trên thế gian này, có những tình yêu như ngọn gió thoảng mùa xuân, dịu dàng mà ấm áp. Có những tình yêu như ánh mặt trời ngày hạ, mãnh liệt và cháy bỏng. Lại có những tình yêu như chiếc lá mùa thu, đượm màu buồn của bi thương. Còn nếu nói về tình yêu của Trần Tri Ngộ và Tô Nam, có lẽ tôi sẽ ví nó như một vò rượu giữa mùa đông, nồng nàn mà đậm sâu, vừa khéo sưởi ấm cho nhau giữa ngày tuyết rơi lạnh lẽo. “Duyên phận là ba ngàn hạt tuyết vụt lướt qua mặt, đúng một mảnh, tan trong lòng tay bạn.” Cũng như bao mối tình lãng mạn khác, câu chuyện của Trần Tri Ngộ và Tô Nam khởi đầu bằng một cuộc gặp gỡ bình thường như bao cuộc gặp gỡ khác. Vào một ngày tháng tư, Tô Nam theo lời giáo sư hướng dẫn của mình đến gặp Trần Tri Ngộ.  Trần Tri Ngộ, phó giáo sư ngành truyền thông, năm nay ba mươi bốn tuổi. Ở anh có sự nghiêm túc của một người thầy tận tâm, lại phảng phất sự trầm tĩnh muộn phiền của một người từng trải.  Tô Nam, nghiên cứu sinh ngành truyền thông, một cô gái đang đứng ở ngưỡng hai mươi bốn rực rỡ của đời người, nhưng ánh mắt cô lại ngập tràn u sầu và nỗi chênh vênh, trên đôi vai gầy của cô phải gồng gánh quá nhiều lo âu bộn bề của cuộc sống.  Hai con người, hai câu chuyện, một lần gặp gỡ. Cứ tưởng chừng như họ cũng chỉ là những con người vô tình đi lướt qua đời nhau, nhưng duyên phận đã dẫn dắt cho hai tâm hồn đồng điệu ấy đến bên nhau. Nhờ mối quan hệ với giáo sư hướng dẫn của Tô Nam, Trần Tri Ngộ và Tô Nam một lần nữa gặp lại. Và lần này, giáo viên yêu cầu cô làm trợ giảng cho Trần Tri Ngộ, Tô Nam không còn lựa chọn nào khác nên phải đồng ý.  Đối với Trần Tri Ngộ, Tô Nam có chút e dè sợ sệt, nhưng cô vẫn cố gắng hết sức hoàn thành những công việc anh giao, cô gái nhỏ ấy chăm chỉ mà lại ngốc nghếch đến mức đôi lúc khiến anh phải bật cười. Trần Tri Ngộ âm thầm khen ngợi một Tô Nam luôn cần mẫn tỉ mỉ, cũng thích thú khi thấy bộ dạng lúng túng mỗi khi anh trêu chọc bắt nạt cô. Chẳng biết từ khi nào, trong trái tim của anh đã có một góc dịu dàng nho nhỏ dành cho cô học trò ngốc Tô Nam. Những cuộc trò chuyện vụn vặt, những lời quan tâm giúp đỡ, những phút giây vô tình đụng chạm. Tất cả như từng đợt sóng rung động nhẹ nhàng vỗ vào hai trái tim đang bồi hồi thổn thức. Một Trần Tri Ngộ nghiêm nghị trên bục giảng, một "thầy Trần" thường xuyên buông lời trêu chọc bắt nạt cô và cả một Trần Tri Ngộ với những khoảng lặng đầy tâm sự mà cô vô tình bắt gặp, tất cả đều khiến trái tim thiếu nữ của Tô Nam không thể kìm được mà đập liên hồi.  Trần Tri Ngộ cuối cùng cũng đã xác định được rõ tình cảm của mình. Ngày ấy anh vô tình bắt gặp được cảnh Tô Nam vì mâu thuẫn với chị mình mà phải hứng trọn một bạt tay. Nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé yếu đuối của cô vụt chạy đi giữa màn tuyết trắng lạnh giá, trong lòng anh bỗng nhiên dâng trào ý niệm muốn ôm lấy cô, xoa dịu nỗi đau của cô.  "... Năm phút. Năm phút, anh không còn là giáo viên của cô, cô cũng không phải học trò anh." Năm phút, để cô có thể trút hết những giọt nước mắt tủi hờn trong vòng tay ấm áp của anh. Năm phút, để trái tim anh bước qua tất cả những hoài nghi rồi trở nên sáng tỏ.  Năm phút, để họ nhận ra được những tâm tư từ tận đáy lòng mình.  Ở Tô Nam, Trần Tri Ngộ cảm nhận được trái tim mình đang rung động, cái cảm giác mà anh tưởng chừng như mình sẽ không bao giờ cảm nhận được lần nữa. Không phải là anh chưa từng yêu ai, chỉ là người con gái mà anh từng yêu thương đã mất cách đây mười năm mấy trước. Năm hai mươi tuổi, anh gục ngã vì tình yêu, bao nhiêu năm đã trôi qua, không phải anh vẫn còn vương vấn mối tình đầu, chỉ là không còn ai có thể khiến anh động lòng thêm lần nữa.  Nhưng cô học trò ngốc Tô Nam lại làm được điều đó, cô như ngọn nến lặng lẽ thắp sáng căn phòng tối mịt trống rỗng trong trái tim anh, cho anh lý do để ngóng trông vào tương lai, một tương lai của anh và cô. Nhưng làm thế nào đây khi giữa hai người còn một khoảng cách giữa thân phận thầy và trò. Và quan trọng hơn hết chính là anh phải làm sao để giải thích với cô về cuộc hôn nhân giữa mình và người bạn thanh mai trúc mã, một cuộc hôn nhân chỉ đơn thuần để giúp cô bạn anh che giấu việc mình là người đồng tính, cũng đồng thời chỉ để làm yên lòng cha mẹ hai bên. Trần Tri Ngộ yêu Tô Nam, vì thế anh muốn tự mình giải quyết hết tất cả những khúc mắc ấy, để khi Tô Nam chấp nhận bước đến bên anh, cô sẽ chẳng cần phải bận tâm đến những chuyện của quá khứ nữa. Tô Nam yêu Trần Tri Ngộ, vì thế cô quyết định tin tưởng anh, nguyện ý sóng vai bên anh. “Sau này không còn chuyện cũ quá khứ, hiện tại tương lai đều là em.” Nắm tay bước cùng nhau trên một con đường, dẫu rằng tương lai rồi sẽ còn những khó khăn trắc trở, nhưng từ nay họ đã chẳng còn cô độc, tình yêu và lòng tin tưởng rồi sẽ dẫn dắt họ đến bến bờ hạnh phúc.  ____________________ Đã rất lâu rồi mình mới tìm được một bộ truyện ngọt ngào và ấm áp như “Tuyết Rơi Đầy Nam Sơn”. Bộ truyện gây ấn tượng với mình từ những câu chữ của tác giả, cho đến những chi tiết tình cảm, tất cả đều vô cùng nên thơ, vô cùng lãng mạn, vô cùng ‘tình’. Mình yêu thích tất cả những nhân vật trong câu chuyện này. Nữ chính Tô Nam mặc dù lúc đầu cảm thấy tự ti vì sợ mình không xứng với nam chính Trần Tri Ngộ, nhưng sau đó cô ấy đã cố gắng hoàn thiện bản thân mình để có thể sóng vai cùng anh. Tình cảm của Trần Tri Ngộ dành cho Tô Nam là sự yêu thương và bao dung vô bờ bến, anh vừa là người thầy dẫn dắt cô đi đúng đường, vừa là người nguyện ý trở thành bến cảng bình yên để cô quay trở về sau mỗi lần phiêu bạt. Mình tin chắc rằng bộ “Tuyết Rơi Đầy Nam Sơn” sẽ là một bộ truyện có thể sưởi ấm trái tim bạn và nhấn chìm bạn trong câu chuyện tình quá đỗi ngọt ngào của Trần Tri Ngộ và Tô Nam. Cuối cùng, xin dành các bạn một đoạn trích dẫn từ truyện mà mình vô cùng yêu thích: “Yêu một người, chỉ muốn cho người đó mưa phùn mùa xuân, không nhọc lòng cát bụi trần thế; ngắt xanh mùa hạ cùng lát dưa đỏ đầu mùa, không phải dầm mình oi ả nóng bức; chỉ cần ánh mặt trời rực rỡ ấm áp; còn minh đao ám tiễn, gió thảm mưa sầu chắn đỡ hết cho người.” Yêu một người, cầu mong xuân hạ thu đông, bốn mùa đều được ở bên nhau. Yêu một người, cầu mong nắng gió bão giông, người mãi sẽ bên cạnh sẻ chia. Yêu một người, cầu mong năm dài tháng rộng, tình ta sẽ chẳng hề phôi phai. ____________________ “ ”: trích dẫn từ truyện Review by Niệm Dung Hoa - lustaveland.com Bìa: #Họa Gian Phi Mời các bạn đón đọc Tuyết Rơi Đầy Núi (Tuyết Rơi Đầy Nam Sơn) của tác giả Minh Khai Dạ Hợp.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thời Gian Hoa Nở - Tô Lạc
Khi còn nhỏ, họ là thanh mai trúc mã… Thời gian trôi qua, khoảng cách về địa lý…khiến họ dần xa nhau và rồi mất liên lạc. Nhiều năm sau gặp lại, chàng hữu ý khi vẫn ôm ấp trong tim mình hình bóng của cô nàng Chu Tiểu Viên nhưng nàng lại vô tình vì đã không còn nhận ra Thang Hi Hàn của thời ấu thơ. Liệu tình yêu có quay trở lại? Liệu những kí ức đơn phương có khiến chàng giữ mãi trong lòng những cảm xúc nguyên vẹn về nàng? Cô nàng Chu Tiểu Viên chưa-bao-giờ-có-bạn-trai, trong một lần đi xem mặt, tình cờ gặp lại người bạn thanh mai trúc mã hồi nhỏ - Thang Hi Hàn. Điều kì lạ là cô không hề nhận ra người bạn ấy. Nhưng trong cô, dường như có một điều đó đã nảy nở. Cô nhận ra mình đã yêu Thang Hi Hàn. Thang Hi Hàn – một người con trai từ nhỏ đã sống thiếu thốn tình cảm người thân, người luôn luôn “bị” Chu Tiểu Viên bắt nạt hồi bé, nhưng anh không hề lấy đó làm điều khó chịu, ngược lại, anh cảm nhận được, mình đang tồn tại, mình vẫn được mọi người biết đến và quan tâm. Sau một thời gian sống gần nhà Tiểu Viên, gia đình anh chuyển đi, gia đình Tiểu Viên cũng không còn ở nơi cũ. Trong một lần anh bị ông bắt đi xem mặt, khi nghe thấy cái tên “Chu Tiểu Viên”, anh rất tò mò và muốn đi xem thử, người tên Chu Tiểu Viên ấy có phải là cô bạn Chu Tiểu Viên ngày nhỏ không. Anh vô cùng bất ngờ khi nhận ra chính là cô. Anh dần cảm mến sự ngây thơ và thuần khiết của cô. Tình cảm của hai người như một chồi non, đâm sâu bám rễ vào lòng đất. Do một sự cố xảy ra, bọn họ đã chuyển đến sống gần nhà nhau. Và rồi… Rất nhiều năm sau này, anh đứng trước mặt em, hạnh phúc đến quên mất chính mình. Vào lúc ấy, em lại không hề nhận ra anh. Có lẽ nào, anh của rất nhiều năm trước chẳng để lại trong em chút ấn tượng nào sao? Em có biết rằng, anh đâu có yếu đuối đến mức để cho em bắt nạt như vậy, anh đâu có ngốc nghếch đến mức chẳng thể nhận ra những trò nghịch ngợm của em… Anh làm như vậy, chỉ bởi vì, anh muốn được nhìn thấy trên gương mặt em một nụ cười hồn nhiên và vô tư. Nếu như em chưa từng nhớ đến những gì đã xảy ra giữa chúng ta trước kia, nếu như em chẳng hề quan tâm đến chúng ta của bây giờ, nếu như tất cả chỉ là do anh ngu ngốc và nghĩ vậy, thì em bảo anh phải làm sao để giữ mãi trong lòng những cảm xúc về em? *** Lời tựa Vẫn còn nhớ như in về một thời thơ ấu, anh hay nói chuyện, em thích cười. Thời gian như nước chảy, mang tuổi thanh xuân về một nơi xa mãi. Câu nói “Anh yêu em” đã bao lần muốn thốt lên mà chẳng dám mở lời, đến hôm nay mới được nói cùng em… Nếu anh biết rằng có một ngày mình sẽ yêu em đến vậy, anh nhất định không để cho thanh mai là em rời xa trúc mã là anh. Bạn đã bao giờ thưởng thức trà chưa? Nhấc tách trà lên, từ từ cảm nhận mùi thơm dịu dàng của trà, khẽ nhấp một ngụm rồi để cho nước trà tan trong miệng, và cuối cùng, một vị ngọt thanh tao nhưng sâu đậm sẽ đọng lại nơi đầu lưỡi. Đó cũng chính là cảm giác của tôi khi dịch xong cuốn tiểu thuyết này. Một câu chuyện nhẹ nhàng, không quá nhiều tình tiết hồi hộp, gay cấn, nhưng khi đọc xong, dường như một vị ngọt da diết cứ phảng phất đâu đây. Hy vọng, sau khi gấp cuốn sách nhỏ này lại, đặt nó xuống, bạn sẽ khẽ nhắm mắt, để cho vị ngọt ấy dần dần lan tỏa tới từng tế bào trong cơ thể mình, và cảm nhận… Khi tôi đặt dấu chấm câu cuối cùng cho bản dịch cuốn tiểu thuyết bạn đang cầm trên tay, trong đầu tôi chợt lóe lên một đoạn status mà mình đã viết trên facebook: “Không hiểu sao, tôi luôn luôn có một niềm tin mãnh liệt rằng số phận rồi cũng sẽ đưa những người yêu nhau trở về bên nhau theo những cách khó hiểu và phi lý nhất.” Đúng vậy, vì Trái Đất tròn nên những người yêu nhau sẽ lại về với nhau. Chỉ cần bạn có niềm tin, và trái tim hai người vẫn luôn hướng về nhau, thì sẽ có một ngày, bạn được hạnh phúc! Tình yêu giản dị như thế đấy, mà sao cứ khiến con người ta bồi hồi mãi không thôi… Phạm Minh Tuấn *** Sau khi Chu Tiểu Viên chính thức thăng chức thành Thang phu nhân, cuộc sống của Thang Hi Hàn cũng không có quá nhiều thay đổi. Mọi thứ đều như cũ, ai đó có vẻ về cơ bản là hài lòng với việc này. Tuy nhiên dạo gần đây, Tiểu Viên bị mê mẩn bởi trò ăn cắp thức ăn, chất lượng cuộc sống của ai đó giảm một cách rõ rệt, thức ăn hầu hết đều là đồ chay. Về việc ăn chay này, lúc đầu Thang Hi Hàn cũng không để ý lắm, có một lần nhắc đến, Tiểu Viên vừa ngáp vừa trả lời: “Ăn chay có lợi cho sức khỏe.” Anh cũng chẳng nói gì thêm. Ăn chay cũng chẳng có gì, nhưng nội dung của những món chay này mặc định là những món sống, ít nhất cũng khiến người khác phải điên đầu chứ nhỉ? Một lần Thang Hi Hàn nghi hoặc hỏi Tiểu Viên: “Tại sao ngày nào chúng ta cũng ăn rau sống vậy?” Tiểu Viên chột dạ đáp: “Rau sống có nghĩa là sinh tài[1], ý nghĩa hay thế còn gì?” [1] Trong tiếng Trung, từ “rau sống” và “sinh tài” có âm đọc gần giống nhau. Ừ, ý nghĩa hay thật, nhưng cũng không cần ngày nào cũng ăn chứ? Thang Hi Hàn đề nghị: “Nhưng tại sao nhà mình không ăn đỗ, khoai tây hay hành gì đó?” Tiểu Viên lẩm bẩm một mình, cười ranh mãnh: “Đồ ngốc, đỗ thì phải tách, khoai tây thì phải thái chỉ, thái hành thì cay hết cả mắt, phiền phức lắm! Chỉ có mấy thứ rau, rửa qua nước là cho luôn vào nồi được, đều là những món chế biến cực đơn giản. Ha ha ha!” Tiểu Viên vừa ăn vừa nói: “Ngày mai ăn cải chíp nhé!” Thang Hi Hàn nhìn đống rau trước mặt, nở một nụ cười méo xệch, tuần này đã ăn tới bảy, tám bữa rồi!-_-! Mời các bạn đón đọc Thời Gian Hoa Nở của tác giả Tô Lạc.
Thành Danh Sau Một Đêm
Tôi đối với tổng giám đốc Hàn Tiềm có một loại tình cảm rất vi diệu. Năm đó, tôi hận không thể dính lên người anh ấy. Mưa mùa hạ, tuyết mùa đông, anh đi họp, tôi ngồi chờ trong xe. Anh đi tới quán ăn đêm, tôi bồi hồi ở cửa. Cho tới khi tôi trở thành tiểu minh tinh, ánh mắt anh cũng không hề liếc nhìn tôi lấy một cái. Anh còn sở hữu một khuôn mặt đẹp trai, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng và khoác trên mình thân phận của kẻ có tiền. Về sau có một ngày, anh nghiêng thân mình nói với tôi: “Thẩm Miên, bài học khi đó còn chưa đủ sao?” Đủ! Đủ! Thật TMD3 quá đủ rồi! Tôi không còn là paparazzi4 theo dõi anh hai năm trước nữa! 【 Lưu ý trước khi đọc 】Không nên ăn uống trong khi đọc tiểu thuyết này. *** Trước đây ngôn tình showbiz không phải thể loại hợp khẩu vị nên dù hơn 10 năm cày truyện mình vẫn sót rất nhiều truyện mảng này, dạo này đọc lại, lại đổi khẩu vị thích ngọt sủng nên mình hay đọc showbiz, đọc những truyện hơi…cũ và có lẽ đã nhiều bạn đọc rồi. "Thành danh sau một đêm" là một truyện như thế. Có thể còn chưa chặt chẽ lắm trong 1 số phân đoạn, nhưng theo mình truyện đọc giải trí rất ổn. Truyện được edit tại nhà Crystalhoang, mình sẽ dẫn link ở cuối bài nhé. A, thật ra mình nghĩ cái tên không có liên quan lắm đến nội dung truyện. Dù truyện có nhắc đến cụm từ "thành danh sau một đêm", nhưng cũng chưa đủ để nó trở thành đề tài xuyên suốt. Motip truyện có vẻ rất thường gặp – nữ minh tinh và tổng tài lạnh lùng bá đạo. Tất nhiên, nếu nội dung truyện không có gì đặc biệt mình đã không quyết định review.  Nữ chính là nữ minh tinh “không có bối cảnh, dựa vào quy tắc ngầm”, là con mồi béo bở của truyền thông với nhiều tai tiếng. Ban đầu lúc chưa làm minh tinh thì có 2 năm làm paparazzi, chuyên môn theo dõi nam chính. Vì thế, nữ chính – nam chính của chúng ta từ ban đầu có mối quan hệ oan gia, sau đó trải qua nhiều chuyện mà dẫn đến yêu nhau. Ban đầu, nữ chính luôn coi việc tóm được bê bối của nam chính, hay bôi xấu nam chính là nhiệm vụ cao cả thiêng liêng của mình. Ví dụ điển hình là đây :v, khi bát quái về nam chính với em gái anh ta, cô rất hứng khởi tiết lộ “Anh em đi họp ba tiếng đồng hồ cũng không hề đi WC một lần. Chị nghi ngờ hệ thống bài tiết nước tiểu của anh em có vấn đề.” =)) ???? ???? “Đối với sự yêu thương nhung nhớ của các nữ minh tinh, kể cả khi người đẹp ngồi trong lòng mà tâm không loạn, có lần còn thản nhiên ăn sò sống. Em ngĩ xem, đáng ra lúc đó khí huyết phải đang trào chứ, hơn nữa anh em cũng còn trẻ, không phải có cái gì thiếu hụt đấy chứ…?” =)) “Đến cùng tôi cũng không dám nói cho Hàn Tiềm biết, tôi còn viết một đoạn tin tức chưa phát hành, từ lý luận đến thực tế phân tích Hàn Tiềm thực ra là gay.” Sự bôi xấu đã thành chấp niệm của cô, đến mức tới tận khi nam chính giúp cô một bàn thua trông thấy, cô mới muốn “tri ân, báo đáp” nam chính bằng cách nghiêm túc nói với anh rằng “Sau này em sẽ không quấy rối hay nói xấu anh nữa.” =)))))  Anh chàng nam chính tổng tài đẹp trai lạnh lùng, ban đầu ngược nữ chính đến phun máu, thậm chí tạo cho cô bóng ma tâm lý, nhưng về sau lại cưng sủng cô đến tận trời. Từ một người làm việc tiêu chuẩn theo kế hoạch, vậy nhưng có thể vì cô mà thay đổi, chống đối lại gia đình và cuộc hôn nhân sắp đặt. Tác giả rất giỏi trong việc tạo nên bất ngờ cho người đọc, giọng văn theo kiểu tự thuật của nữ chính, tính cách nữ chính lại rất “tưng tửng”, nên nhiều suy nghĩ bá đạo của cô ấy có thể làm chúng ta bật cười., cũng cảm thấy nhân vật rất gần gũi, làm chúng ta có thể thấy cô ấy rất giống mình qua những suy nghĩ đó . Thậm chí trong văn án cũng cảnh báo không đọc truyện này lúc ăn uống. =)) . " Áo sơ mi của anh trở nên trong suốt, dính sát vào người, mơ hồ có thể thấy lồng ngực phập phồng, giống như năng lượng đã tích tụ từ lâu sẽ phun trào ngay lập tức. Tha cho tôi đi, tôi lại liên tưởng đến con tinh tinh đen đại boss rồi." ???? ????  Cũng vì giọng văn ngôi kể thứ nhất, nên rất nhiều bí mật không được bật mí ngay từ đầu, mà sẽ được hé lộ dần qua những chương truyện. Liệu câu truyện này còn che dấu điều gì? Tất nhiên, truyện không đơn giản chỉ là chuyện tình giữa nữ minh tinh và chàng tổng tài, vậy vai trò của mỗi nhân vật trong truyện là gì? Họ thực sự là ai? Có những điều gì đã xảy ra giữa họ? A, mình sẽ rất “có tâm” mà spoiler một đoạn cho các bạn, “Chẳng lẽ nói với anh, Hàn thiếu gia, anh còn nhớ rõ người cưỡng bức anh ngày đó là Thẩm Miên sao? Đây quả thực so với “Hoàng thượng, người còn nhớ Hạ Vũ Hà ven hồ Đại Minh không?” còn thấy muốn khóc hơn.” =))) Và mình hi vọng tất cả những điều không ngờ này sẽ được giải đáp khi các bạn tự mình đọc truyện. (đây là điều tiếc nuối của mình khi đọc một bài review khá spoiler trước khi đọc, làm mất cảm xúc bất ngờ trong dụng ý của tác giả, nên mình sẽ không nói rõ ra ở đây ^^).  Bạn editor thực sự rất có tâm, nhưng có lẽ chưa quen hoặc lúc edit truyện này không có kinh nghiệm, nên truyện có vài chỗ edit không mượt lắm, đây là một trong những truyện mà có nhiều đọan mình phải đọc đi đọc lại vài lần để có thể hiểu được, thậm chí có những câu mình nghĩ rằng editor đã diễn giải sai ý của tác giả. Cá nhân mình thấy truyện hay, nhưng edit non nên nhiều đoạn khá khó hiểu, dễ drop nếu k kiên trì. Rất đáng tiếc. Chính mình có đôi lần cũng muốn bỏ giữa chừng. Càng về sau thì edit càng ổn, và phần ngoại truyện edit rất mượt mà. Lúc đọc xong mình lại cảm thấy may mắn vì mình đã kiên trì đi hết, vì nội dung truyện rất hay, có nhiều ý nghĩa triết lý trong đó, nam chính quá tuyệt vời, vì những lý do đó nên dù mình thấy edit còn vấp váp đôi chỗ mình cũng muốn giới thiệu đến các bạn. “Ở trong tình yêu, người với người không có bản chất khác nhau. Có tiền hay không có tiền, cảm giác trong tình yêu đều là một loại. Nó có thể khiến cho một cô gái bình thường trở nên sinh động đặc biệt, đồng thời cũng để cho một cô gái đặc biết, độc lập trở nên bình thường, gần gũi. Đều bình đẳng mà mỹ lệ.” “Đối với rất nhiều chuyện quan trọng, chúng ta luôn muốn tìm một trường hợp chính thức nhất, quang minh chính đại nhất, phù hợp nhất. Mỗi người đều muốn trong thời khắc đẹp đẽ nhất trong sinh mệnh gặp phải sự kiện quan trọng này,với tình yêu cũng thế, với sự nghiệp cũng vậy. Đem bộ quần áo đẹp nhất để lại đến buổi lễ nhận thưởng mới mặc, đem bữa tiệc mừng công để lại đến khi mọi chuyện thành công mới mở, đem bức thư tỏ tình để lại đến khi tâm tình anh ấy tốt mới đưa ra. Nhưng là đến buổi lễ nhận thưởng, bộ quần áo đã không còn vừa với người nữa, có cố mặc cũng không vừa; đến khi thành công, người bạn đã từng kề vai sát cánh đã đi xa; khi tâm tình anh ấy tốt, bên cạnh đã có một cô gái khác.”  Và cũng cảm ơn bạn editor, vì có kinh nghiệm đọc convert nên mình thấy bản convert của truyện này khó hơn mấy truyện khác rất nhiều. Để bạn nào muốn đọc thấy dễ dàng hơn, mình sẽ note lại 1 số chú ý của mình, cũng là điều mình “trăn trở” khi đọc truyện, hi vọng các bạn sẽ đọc dễ hơn, hihi. Đó là, 1. chương 26 và 27 có sự lặp lại nhau, bạn edit giải thích do tác giả viết c27 xong quay lại viết c26 nên bị lặp, khi mình đọc thì rất lúng túng, hic. Các bạn cứ đọc qua đi, đừng đặt nặng lắm 2 chương này, hehe. 2. Giữa chương 29 và 30 của bản edit thiếu 1 chương, cái này các bạn có thể đọc ở convert trên wiki nhé, thứ tự đọc là : edit chương 29 – convert wiki “30.chương 29” – edit chương 30, sau đó đọc tiếp là ok. Các bạn tìm convert wiki thì vào google gõ “một đêm thành danh wiki “ là ra kết quả đầu nhé. 3. Chương 31 thiếu 1 câu ngay đầu chương, đó là “A Quang gần đây rất cao hứng” , vì thiếu câu này nên bắt đầu chương mình không thể hiểu đang nói đến nhân vật nào, vậy là lại đi lội convert , haha. ***   Hàn Tiềm đi công tác ước chừng cũng được hơn một tháng rồi. Tống Minh Thành khuyên tôi, nên thường xuyên kiểm tra, nắm chặt người đàn ông của mình. “Tâm hồn và thân thể, phải dùng hai tay để giữ, hai tay đều phải chắc. Hơn nữa, cô vào thời điểm này, thân thể đã không thể hấp dẫn người khác, đành phải dựa vào chiến thuật tinh thần!” Vẻ mặt anh ta khẩn trương, lắc lắc vai tôi: “Đại Miên, fighting!” Tôi cầm tờ báo giải trí ngáp một cái, mở đôi mắt mệt mỏi nhìn vào gương, cảm giác mặt mình mặc dù gần đây có hơi nhiều thịt một tí, nhưng cũng không phải không còn xinh đẹp, nói đến vóc dáng, ngực to thêm một cỡ, trừ cái bụng có hơi nhô lên một chút, những chỗ khác vẫn rất hoàn hảo. Vẻ mặt Tống Minh Thành vô cùng sốt ruột: “Cô thì biết cái gì! Trong hôn nhân, người đàn ông dễ chệch quỹ đạo ra ngoài vụng trộm nhất không phải cái dớp bảy năm gì đó, mà là thời điểm ngay sau khi vừa kết hôn bà xã lại mang thai! Cô nghĩ mà xem, tân hôn chính là thời điểm tinh lực của người đàn ông đang tràn đầy mạnh mẽ, vốn hy vọng có thể thỏa mãn thân thể hơn hai mươi năm bị cấm dục, thế nhưng bà xã lại mang thai thì phải làm sao bây giờ? Không nhịn được chỉ có thể ra bên ngoài tìm vui chứ còn sao.” Tôi sờ sờ bụng, trở mình: “A, có phải đám đàn ông các anh sau khi chơi đùa liền chơi đến phát sinh tình cảm, lúc này phát hiện ra vợ không bằng bồ, bồ không bằng gái, gái không bằng vụng trộm, ăn lâu thành quen, mà vợ ở nhà sau khi sinh con xong thì sức hấp dẫn ngày càng giảm, đúng không?” Tống Minh Thành gật đầu như đảo tỏi: “Đúng, đúng, Đại Miên, gần đây càng ngày cô càng thông minh. Hơn nữa, cô nghĩ mà xem, bên người Hàn Tiềm có bao nhiêu là phụ nữ muốn đào góc tường nhà cô, muốn tranh giành với cô đấy! Hiện tại cô vẫn chưa lộ bụng, chờ sáu, bảy tháng nữa bụng sẽ to vượt mặt, giống như gà mái ưỡn ngực chuẩn bị đẻ trứng. Nếu đến khi đó Hàn Tiềm ngoại tình, cô muốn khóc cũng không kịp!” Lời này tôi càng không muốn nghe, đành duỗi người tiện tay ném tờ tạp chí giải trí, trang nhất kỳ này chính là scandal quan hệ mờ ám của tôi. Văn hay tranh đẹp, trong ảnh tôi đang nắm tay nam người mẫu người Pháp trong MV nào đó. Anh ta ghé vào tai tôi nói thầm, tư thế vô cùng thân mật. Tống nhị thiếu gia không phải người đàn ông trong “Ba đại biểu” (là tư tưởng quan trọng được Tổng bí thư Giang Trạch Dân đưa ra trong bài phát biểu tháng 11/2012), Hàn Tiềm cũng không phải là những tư tưởng “Tiến lên văn hóa tiên tiến” trong tôi. Tôi cảm thấy tôi là một người có kinh tế độc lập, hơn nữa còn là người phụ nữ có địa vị xã hội của thời đại mới, thực sự không đáng để biến mình thành tinh cầu nhỏ vây xung quanh Hàn Tiềm. Buổi tối sau khi ăn cơm no xong, tôi ra ngoài đi dạo, không lâu sau liền thấy xe Hàn Tiềm tiến đến, dừng bên cạnh tôi. Lúc này tôi mới hoảng hốt nhớ tới anh nhắn tin tối hôm nay sẽ về. “Lên xe.” Anh hạ cửa kính xe xuống, dưới ánh trăng khuôn mặt như phát sáng, Sau khi tôi lên xe, Hàn Tiềm lại không nói chuyện, dễ dàng có thể nhận ra anh không có hứng thú nói chuyện ở trên xe, nhưng cũng không khởi động xe, ngược lại còn tắt máy, rồi rời ghế lái xuống xe. Sau khi anh mở cửa xe bước xuống thì dựa vào cạnh cửa xe, sắc mặt trầm tĩnh, nhất thời tôi không đoán được anh đang nghĩ gì, nghĩ chắc là cảm thấy không gian trong xe quá nhỏ, ra ngoài nói chuyện sẽ thoải mái hơn. Vì vậy tôi dịch cái mông quyết định theo anh ra ngoài nói chuyện, không nghĩ tới vừa rồi khi lên xe không cẩn thận khiến váy bị kẹp vào cửa xe, khi đứng dậy kéo theo âm thanh xé rách mới phát hiện ra. Quả nhiên, váy voan trắng không bền chắc. Hàn Tiềm nhìn thấy lại cười: “Ở trong xe cũng có thể.” Sau đó cúi đầu chui vào xe, nhất thời cảm giác không khí bị áp bách lập tức tăng vọt lên. Tôi ngẩng đầu lên giải thích với Hàn Tiềm: “Váy bị kẹt vào cửa xe, vừa rồi em không chú ý nên kéo rách rồi.” Đồng thời đưa tay chuẩn bị mở cửa xe giải cứu chiếc váy của tôi. “Vậy thì cứ để nó tiếp tục bị kẹp đi!” Lại nghe Hàn Tiềm lành lạnh nói một câu như vậy, sau đó động tác của anh trôi chảy tiện tay khóa luôn cửa xe lại, hành động lưu loát làm liền một mạch như nước chảy mây trôi. Quả nhiên, váy của tôi vẫn còn kẹt chỗ cánh cửa xe, nếu như không kéo rách toàn bộ váy đoán chừng là không lấy ra được. Lần này tôi cảm thấy có chút tức giận. Hàn Tiềm có ý gì? Thời đại này kết hôn chẳng qua là được cấp một tờ giấy chứng nhận, ly hôn cũng chỉ là một thủ tục mà thôi. Anh đi công tác hơn một tháng nay, tôi đã khoan dung như vậy, thậm chí dung túng đến độ không chủ động gọi điện tra khảo, hiện tại anh trở về lại trưng ra bộ dạng này trả lại cho tôi. “Hàn tiên sinh, làm phiền anh mở cửa. Em thấy mệt, phải về nhà.” “Vậy trước tiên anh giúp em lấy váy ra đã nhé. Hàn phu nhân!” Anh không mở khóa cửa ngược lại dùng lực ôm lấy tôi, đem cả người tôi và chiếc váy kéo về phía mình. Tôi trợn tròn mắt, phân nửa chiếc váy voan trắng bị kẹt lại nơi cửa xe, tôi bị mất đà bị kéo ngã vào lòng anh. Tư thế rất xấu hổ. Mời các bạn đón đọc Thành Danh Sau Một Đêm của tác giả Hồng Táo.
Tự Nguyện - Tử Liễm
Vu Sính Đình vốn tưởng rằng mình đã bước vào một tình yêu thật sự. Không ngờ, tất cả chỉ là khởi đầu của một âm mưu đã được tính toán kĩ lưỡng… Chỉ có một câu: Đây là câu chuyện thuật lại việc Sói Xám đã từng bước lừa Sói Hồng về nhà. *** Trong quá trình mang thai, Vu Sính Đình có phản ứng rất mạnh, ngày nào cũng vô cùng khó chịu. Tới tháng thứ sáu, hai chân Vu Sính Đình đã sưng phù, tối đi ngủ lại thường bị chuột rút. Phùng Mộ Huân ngủ không sâu, mỗi lần Vu Sính Đình chỉ hơi động nhẹ là anh đã tỉnh. Nửa đêm, Vu Sính Đình bị cơn chuột rút đánh thức. Cô cắn môi, duỗi chân một cái nhưng chẳng có tác dụng gì. Phùng Mộ Huân mở mắt, “Sao thế?” Cô thều thào nói: “Đâu quá...bắp chân bị chuột rút.” Thấy sắc mặt cô trắng bệch, Phùng Mộ Huân tỉnh táo hẳn, đến cuối giường, kéo quần ngủ của cô lên, cúi đầu cẩn thận xoa bắp chân cho cô. Vu Sính Đình nằm trên giường, nhắm mắt buồn bực hừ một tiếng, một lát sau mở mắt liếc nhìn Phùng Mộ Huân, rồi lại uể oải nhắm mắt lại. Lúc này hai chân cô căng cứng, Phùng Mộ Huân thấy cô đau đến mức run cả người thì càng thêm đau lòng. Mời các bạn đón đọc Tự Nguyện của tác giả Tử Liễm.
Tôi Không Phải Thiên Tài - Kim Tử
Một cô nàng học lực trung bình, tiếng Anh dở tệ vì một cơ hội ngẫu nhiên mà được tuyển vào công ty rất nổi tiếng; còn một sinh viên xuất sắc của trường đại học công an, lại vì một sai lầm nghiêm trọng mà bị điều từ đội cảnh sát hình sự sang làm một cảnh sát khu vực. Từ thiên tài đến tầm thường, từ tầm thường đến thiên tài họ đã trải qua những câu chuyện gì, đối mặt với chúng thế nào… *** Kim Tử, một cô gái mộng mơ, sắc không xuất chúng, tài không hơn người, chỉ mong một cuộc sống bình lặng vui vẻ. Là tác giả của cuốn tiểu thuyết best seller “Mộng hồi Đại Thanh”, “Mộng hồi Đại Thanh (Phần kết)”, liên tục ba năm liền dẫn dắt trào lưu đọc sách thịnh hành trong phái nữ Trung Quốc.  Năm 2006, “Mộng hồi Đại Thanh” vừa ra mắt đã nhanh chóng nổi tiếng, dẫn đầu cơn bão “xuyên không” trên thị trường sách Trung Quốc, đến nay vẫn bán rất chạy. Kim Tử trở thành một trong những tác gia có tầm ảnh hưởng nhất trong “Hội những người mê đọc sách” với những tác phẩm dành cho phái nữ đã nổi tiếng thành thương hiệu. *** “Vi Vi…” Đào Hương sờ tay Vi Tinh, nước mắt lã chã rơi, cô biết Vi Tinh đều là vì mình mới thành ra thế này, Vi Tinh ban đầu còn định khoe khoang thành tích chợt giật nảy mình, lúc trước dù gặp chuyện đen đủi bị vu cáo hãm hại như thế cô vẫn bình tĩnh như không ứng phó, giờ cô lại khóc thế này, Vi Tinh vội cười khì: “Tớ không sao, bị thương tí xíu thôi, chắc chắn sẽ khỏi trước cái khuỷu tay của cậu, khóc gì chứ?” Cú lôi thật lực hôm qua của Vi Tinh, khiến cả tên tiểu tử lẫn bản thân cô đều nghiêng ngả, hai người xô vào quầy ăn thử cá viên sau lưng, Vi Tinh vì giữ thăng bằng nhưng vẫn quyết không buông tay, kéo luôn tên tóc vàng cùng bàn tay vào nồi canh đang sôi sùng sục, tiếng kêu thảm thiết lúc đó, khiến bảo vệ nghe tin chạy tới còn tưởng siêu thị bắt đầu triển khai mổ lợn tại chỗ. Tên tóc vàng cuối cùng không chạy thoát, ôm lấy tay đau đớn kêu ôi mẹ ơi ôi mẹ ơi, Vi Tinh đau đến phát khóc, nhưng vẫn sống chết không chịu buông tay. Cảnh sát nhận được tin báo bèn tiến hành thẩm vấn hắn ngay trong viện, chiếc điện thoại đó là của Dương Mỹ Ngọc mới mua, hắn cướp xong định mang tặng bạn gái mới của mình làm quà sinh nhật, chính là cô ả trang điểm đậm hạ độc thủ với Vi Tinh kia. Mấy hôm trước có đoàn làm phim bắt đầu ghi hình, tên tóc vàng cùng mấy bạn học đi làm diễn viên quần chúng, vừa mới về, còn chưa kịp bán. Nắm được tình hình đó, bọn Đinh Tử lập tức tới chỗ hắn ở tìm ra điện thoại, mở ra xem, quả nhiên có đoạn quay phim, chân tướng sự việc rõ ràng như ban ngày. Nghe Mễ Dương nói, khi họ đến nhà đưa Dương Mỹ Ngọc đi, cô ả còn lăn lộn kêu oan, Cao Hải Hà chẳng nói chẳng rằng cho cô ta một cái tát, cô ả lúc đó bị đánh lịm đi, bọn Mễ Dương vờ như không trông thấy, người đàn bà này quá độc ác, đến chị ruột của mình cũng không tha! ... Mời các bạn đón đọc Tôi Không Phải Thiên Tài của tác giả Kim Tử.