Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chuyên Gia Giải Mã Giấc Mơ Ở Giới Giải Trí

VĂN ÁN: Sau khi tỉnh lại, bạn có còn nhớ những gì đã diễn ra trong giấc mơ của mình không? Mơ thấy ác mộng, mộng xuân, mơ về tương lai, giấc mơ lặp lại, mơ trong mơ… Giấc mơ của hung thủ lẫn người bị hại đều cất giấu vô số bí mật không muốn người ngoài biết. MC: Gần đây Ngô ảnh đế vừa quay xong một bộ phim, anh có lời nào muốn nói không? Ngô ảnh đế: À, tôi muốn mời Cơ Thập Nhất giải mã giấc mơ. MC chương trình: Lâm ảnh hậu, cô định tấn công sang ngành điện ảnh nước ngoài, kế hoạch tiếp theo của cô là gì? Lâm ảnh hậu: Tôi dự định sẽ mời Cơ Thập Nhất giải mã giấc mơ. Trương thiên vương: Thật trùng hợp, tôi cũng vậy. Cơ Thập Nhất: Thờ ơ. Nhân vật chính: Cơ Thập Nhất, Tô Minh Chu. Câu giới thiệu vắn tắt: Phá án thông qua việc giải mã giấc mơ, có chút hồi hộp. *** GIẢI MỘNG SƯ Ở GIỚI GIẢI TRÍ Tác giả Khương Chi Ngữ Thể loại ngôn tình,3s,hiện đại,huyền huyễn, xuyên không,thần quái,showbiz,he,... Nhân vật Tô Minh Chu×Cơ Thập Nhất 186 chương/hoàn Mọi cuộc gặp gỡ trên đời đều có lý do của nó. Dù có hợp tan chóng vánh hay sẽ là cầu nối làm sát gần hai số phận, ta sẽ chẳng thể biết trước, cũng chẳng có cơ may được chọn lựa. Chỉ biết rằng, hữu duyên mới nên nỗi tương ngộ.   Tô Minh Châu và Cơ Thập Nhất gặp gỡ và quen biết nhau trong cô nhi viện. Có lẽ ta sẽ thấy đây cũng chỉ là một cuộc gặp gỡ hết sức bình thường, chẳng có sự trùng hợp hay ngẫu nhiên nào ở đây cả, bởi lẽ, họ đều là những đứa trẻ trưởng thành trong cô nhi viện.   Gặp nhau một lần, hai lần hay ba lần thì cũng đành thôi, ta vẫn có thể xem đó là tình cờ, là ngẫu nhiên, nhưng dần dà, số lần họ gặp nhau cứ ngày một tăng dần lên, cậu thiếu niên Tô Minh Châu cũng dần ỷ lại vào cô.   Vốn dĩ họ sẽ như hai đường thẳng song song chẳng có lấy một giao điểm nào, ấy vậy mà, chẳng hay con đường nào dẫn lối, để họ được trở thành “người thân” của nhau.   Thuở niên thiếu, Tô Minh Châu không có nhà, anh cũng chẳng có gia đình, rồi Cơ Thập Nhất đã đến, cô trở thành nhà, thành gia đình của anh.   Cơ Thập Nhất bảo vệ Tô Minh Châu khỏi bị ức hiếp bởi mấy cậu nhóc choai choai “đầu gấu” trong cô nhi viện, cô cho Tô Minh Châu vài chiếc bánh nhỏ để khỏa lấp cơn đói cồn cào đang bủa vây anh. Anh không chỉ được cô bảo vệ, mà ở cô, anh còn nhìn thấy ánh sáng của hy vọng, ánh sáng của tương lai. Cứ thế, cô trở thành sắc màu rực rỡ nhất trong hành trình trưởng thành của cậu thiếu niên tên Tô Minh Châu.   Theo thời gian, sắc màu ấy không những không phai nhạt đi mà nó còn trở thành màu sắc duy nhất, chiếm vị trí độc tôn trong cuộc đời anh. Cuộc đời này, Tô Minh Châu chỉ có Cơ Thập Nhất, duy nhất một mình cô.   …   Giữa một ngày thu lồng lộng gió chiều, Cơ Thập Nhất nhớ mãi hình ảnh cậu thiếu niên gầy nhom đang loạng choạng chạy về phía cô. Tuy mang danh phận cao quý là thế, vậy mà, khi nhìn cô, ánh mắt của thiếu niên ấy chưa bao giờ đổi khác, vẫn là vẻ cố chấp khư khư, một lòng một dạ, có chứa cả thứ tình cảm mà cô luôn xem là “tình thân”, và hôm nay, ánh mắt ấy còn cất giấu cả những hoang mang vô định, một nỗi sợ hãi mà không một từ ngữ nào có thể diễn tả được.   Đó là nỗi sợ vẫn luôn ở mãi trong anh, anh sợ mình sẽ bị bỏ rơi một lần nữa…   Khi ấy, dù đã quay trở về với thân phận cậu chủ nhỏ nhà họ Tô, thế nhưng, dẫu cho thân phận của anh có lớn đến mấy thì mỗi khi đối diện với Cơ Thập Nhất, Tô Minh Châu vẫn sẽ là một cậu em trai nhỏ chứ chẳng phải là ai khác.   “Người thân duy nhất của chị chính là em, không lo lắng cho em thì biết lo lắng cho ai?”   Bao nhiêu năm ròng rã qua đi, họ ở bên nhau, cùng nhau trải qua không biết bao sóng gió, nếm trải bao hương vị đắng cay ngọt bùi của thế gian này… Họ là người thân cận nhất của đối phương, “thân” hơn cả mối quan hệ máu mủ ruột thịt.   Cậu thiếu niên năm ấy đã trưởng thành tự lúc nào chẳng hay. Vẫn là cậu chàng của năm ấy, vẫn thích tỏ vẻ dễ thương trước mặt “chị” của mình, nhưng giờ đây anh đã là một người đàn ông, anh đã có một bờ vai vững chãi và anh cũng đã nhận ra tình cảm đang hằng nhen nhóm trong lòng mình.   Trước đây, tình thân là lớp cửa sổ giấy mỏng tang mà cả anh và cô đều không dám chọc thủng. Nhưng nếu bây giờ anh đã thấu tỏ tình cảm trong mình, Tô Minh Châu nghĩ, liệu rằng chuyện sẽ ra sao nếu anh vượt qua thứ rào cản cách ngăn này?   Thế gian này tốt đẹp muôn phần, mà Tô Minh Châu chỉ muốn thích Cơ Thập Nhất mà thôi.   …   Mối quan hệ giữa Cơ Thập Nhất và Tô Minh Châu có tiền đề quá sức vững chắc, thế nên, khi đọc “Giải mã giấc mơ giới giải trí”, bạn sẽ không bao giờ phải lo lắng sẽ bắt gặp tình tiết hiểu lầm lẫn nhau, vì giữa hai người luôn có sự tin tưởng hoàn toàn tuyệt đối vào đối phương. Tuy vậy, cũng vì “thân nhau quá” mà hành trình Tô Minh Châu theo đuổi Cơ Thập Nhất hơi dài. Bởi lẽ, để cô bước ra khỏi vị trí hiện tại và chấp nhận tình cảm từ anh không phải là một điều dễ dàng.   Song song với hành trình theo đuổi đầy nỗ lực vượt khó của Tô Minh Châu là những vụ án có liên quan trực tiếp đến việc giải mã giấc mơ. Phá án thì có vô số cách, nhưng với mình, mình vẫn thấy phá án nhờ vào việc giải mã giấc mơ là một ý tưởng rất mới lạ, nó tạo ra một tổng thể truyện mới lạ không kém.   Thật ra, trên đây chỉ là một góc độ rất rất nhỏ mà mình muốn thể hiện. Mình đánh giá “Giải mã giấc mơ giới giải trí” rất rất cao, cả về motif truyện, mạch truyện lẫn cách xây dựng nhân vật.   Nếu bạn yêu thích truyện trinh thám nhưng không quá mức xoắn não, khó hiểu, thích truyện có tình tiết đơn giản ấm áp nhưng được đầu tư chỉn chu, thích motif truyện mà tình cảm giữa nam nữ chính có khởi nguồn là tình thân, thì có lẽ bạn sẽ thích bộ truyện này, mình cũng sẽ cực lực đề cử “Giải mã giấc mơ giới giải trí”.   ____   “…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Team Quả Dứa Trắng   *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết Mời các bạn mượn đọc sách Chuyên Gia Giải Mã Giấc Mơ Ở Giới Giải Trí Tác giả Khương Chi Ngư.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Lễ Tình Nhân Đẫm Máu - Đào Đào Nhất Luân
Máu và hoa, tội ác và tình yêu... Các nhà khoa học đã chỉ ra, tình yêu chính là thủ phạm khiến con người ta trở nên mù quáng hay hướng đến “mảnh ghép” tệ nhất… Những thay đổi trong não bộ khi yêu làm giảm đi khả năng lý trí ở mỗi người, bên cạnh việc tạo nên thứ gọi là “Sự kì diệu của tình yêu”… Nguyên nhân của các vụ trọng án thường bắt đầu bằng hai chữ “Tình yêu…” Thủ pháp nghệ thuật truyện lồng trong truyện, nhân vật lồng trong nhân vật, sử dụng hai phương pháp chính phá án là giám định khoa học hình sự và tâm lý học tội phạm đã tạo nên sức hấp dẫn đặc biệt cho câu chuyện. Trong đó, hai nhân vật chính đóng vai trò chủ chốt trong việc đưa các hung thủ ra ngoài ánh sáng. Và họ cũng chứng minh rằng: Tình yêu chỉ đến với những người vẫn còn niềm tin cho dù đã từng thất vọng, những ai vẫn còn muốn yêu khi đã từng bị tổn thương. Vị đắng chát của tình yêu khiến ta đau đớn như thế nào thì khi tình yêu quay trở lại vẫn ấm áp dư vị ngọt ngào. Tác phẩm đã được mua bản quyền để chuyển thể thành phim. *** Sân bay thành phố Lộ Châu. Tại lối ra của chuyến bay nội địa và chuyến bay quốc tế, hai tổ cảnhsát được cử đi đón người đã đến sân bay trước một giờ để đợi, cực kỳ cẩn thận giơ bảng đèn LED đón người được làm một cách tỉ mỉ, một bảng ghi“Giáo sư Tả Kình Thương,” còn một bảng ghi “Cynthia Shu.” Chuyến bay từ Thủ đô đã hạ cánh, đội cảnh sát trẻ mặc thường phục phụ tráchđón người từ chuyến bay nội địa này vô cùng phấn khởi. Khi bóng dáng cao lớn mặc âu phục màu đen chỉn chu của người nọ vừa xuất hiện, thì nhữngthanh niên với thị lực siêu quần ấy liền hết vẫy tay rồi lại huýt sáomừng rỡ, nhưng khi người đó bước đến gần hơn, bọn họ lại trở nên nghiêmtúc, lắc lắc bảng đèn LED trong tay, vô cùng kính trọng gọi: “Thầy Tả, ở đây!”, “Giáo sư! Chúng tôi ở đây!” Mấy anh em cảnh sát này đềutốt nghiệp từ Đại học Điều tra hình sự Trung Quốc, gặp lại thầy giáo đãtừng dạy mình trước kia, ngoài sự vui mừng vì vụ án hóc búa sẽ tìm đượclời giải, còn có sự hưng phấn khi được làm việc chung với thầy của mình. Tả Kình Thương - một nhân vật mà trong giới cảnh sát hình sự không aikhông biết, kiêu ngạo mà lạnh lùng, nghiêm nghị mà sâu sắc. Dù chưa đếnba mươi tuổi nhưng dã đào tạo ra biết bao chuyên gia điều tra hình sự ưu tú trong nước, phát hiện được biết bao thiên tài phá án cừ khôi. Cũngtừ chối vô số lời mời từ các đại học nước ngoài, đích thân tham gia phávô số vụ trọng án chấn động toàn quốc, khiến biết bao kẻ cực kỳ ác độcđưa ra cái giá khổng lồ để mua đầu anh. Những ai đã từng là học viên của anh, đó chính là niềm vinh dự của một cánh sát hình sự mới vào nghề. ... Mời các bạn đón đọc Lễ Tình Nhân Đẫm Máu của tác giả Đào Đào Nhất Luân.
Vùng Đất Vô Hình - Thám Hoa Rách
Truyện Vùng Đất Vô Hình là một truyện khá lý thú và hấp dẫn của tác giả Thám Hoa Rách, truyện có nhiều yếu tố kinh dị được vẽ lên, tô đậm làm người khác cảm thấy hoảng sợ, không gian rùng rợn của truyện làm bạn đọc cảm thấy ngỡ ngàng, bị cuốn vào nhưng nửa muốn thoát ra, có chút huyền bí huyễn hoặc pha thêm chút ma quái đôi khi lại làm cho người đọc như bị dụ hoặc. Đọc truyện bạn có đôi lúc cảm tưởng như một truyện tự sự thông thường, đôi lúc lại thấy như đây là một truyện ma làm người ta phải sởn gai ốc, hốt hoảng. Có đôi lúc, đang yên tình nhưng rồi đẩy lên cao trào không thể ngờ, chỉ đọc bạn mới cảm nhận được hết những điều này. *** Trên đỉnh Hoàng Lĩnh Sơn có một ngôi chùa cổ, quanh năm chìm trong sương khói. Ngôi chùa dường như rơi vào sự lãng quên của người đời, hầu như không có khách hành hương. Ngôi chùa có ba tầng lầu, mỗi tầng cũng không cao và đều được làm bằng gỗ. Mái chùa lợp bằng gạch ngói đỏ, dáng hơi cong, xung quanh có sáu đỉnh nhọn, chĩa ra như sừng trâu chọi, nhìn từ xa trông có vẻ cổ kính pha thêm một chút dữ tợn. Trên mái có tấm biển bằng đá cẩm thạch, đề hai chữ sơn màu đỏ:” Phổ Linh” Chẳng ai biết ngôi chùa này đã tồn tại mấy trăm năm, qua rất nhiều thời kỳ u tối và đẫm máu, trừ những người giữ chùa – một môn phái bí ẩn. Gọi là môn phái cho to, chứ thực ra cũng chỉ có năm người. Thêm một người giúp việc kiêm đầu bếp nữa là sáu. Vậy với một ngôi chùa không có hương khói lẫn tiền công đức, bọn họ sống bằng cái gì? Đáp án đó là nghề trừ ma. *** Mời các bạn đón đọc Vùng Đất Vô Hình của tác giả Thám Hoa Rách.
Vũ Dạ Kỳ Đàm - Nhĩ Nhã
Trong một lần nghiên cứu vũ điệu dân tộc, Vũ giả Miêu Tiêu Bắc đã vô tình phát hiện điều bí mật trong từng động tác múa. Lòng hiếu kỳ mãnh liệt đã khiến hắn nhảy thử một đoạn của bài múa cấm kỵ kia. Vũ giả đứng trên tế đàn, dùng những bước nhảy hoàn mỹ, làm sống lại khu ma nhân (người trừ tà) hung ác nhất trong lịch sử. *** Con quái vật vừa định chạy trốn cũng phát ra một tiếng kêu tuyệt vọng. Miêu Tiêu Bắc còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cảm giác có tiếng gió rít bên tai… Có vật nào đó “vù” một cái vọt vào, mang theo một cơn gió loạn. Miêu Tiêu Bắc theo bản năng nhắm tịt mắt, nghe được tếng gầm rú truyền đến! Như là từ con quái thú kia vọng lại. Cậu mở mắt, một bóng đen đang lao đến con quái vật, quái thú muốn chạy cũng bị nắm lại, hai bên đánh nhau, đụng đổ giá sách của thư viện, giá sách đổ xuống phát ra tiếng vang lớn, còn có tiếng xé rách giấy lẫn vào cùng tiếng kêu thảm thiết của quái vật, và một tiếng cười quỷ dị, âm trầm. Đột nhiên, “rắc”, một tiếng gãy kỳ quái truyền đến. Miêu Tiêu Bắc vừa ngước mắt thì thấy một thanh niên thân hình cao to xuất hiện trong đám giấy nát bừa bộn kia, xé nát con quái vật. Thân thể nguyên bản tối như mực của quái vật đột nhiên trở nên đỏ bừng như đang cháy, sau đó lại rất nhanh biến về màu đen… hình thể cũng cấp tốc khô héo, như một nhúm tro tàn, tiêu tán. Miêu Tiêu Bắc cứng còng tại chỗ, muốn động cũng không thể động, mà lúc này, thanh niên kia ngửa mặt lên trời thở hộc ra một hơi thật dài, sau đó, ha ha phá lên cười. Tiếng cười cửa hắn quả thật là của con người, nhưng dưới ánh trăng, cái bóng trên mặt đất cũng đặc biệt âm u. Hắn dường như cực kỳ hưng phấn, tiếp thu lễ rửa tội của ánh trăng lạnh lẽo. Rốt cuộc, hắn thu hồi nụ cười cuồng bạo, quay sang, chậm rãi mở một đôi mắt yêu dị mà nhìn chằm chằm vào Miêu Tiêu Bắc. Ngắm nhìn một lúc lâu, khóe miệng đỏ như máu của hắn chậm rãi nhếch lên, trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị. Miêu Tiêu Bắc rõ ràng nhìn thấy hoa văn hình rắn ở nửa bên mặt của hắn chậm rãi biến mất, trở thành da dẻ bình thường, còn có mái tóc dài màu vàng, dưới ăn trăng chói mắt không nói nên lời. Người nọ chậm rãi hé miệng, mơ hồ có thể thấy được hàm răng sắc nhọn, hỏi, “Ngươi thả ta ra?” Miêu Tiêu Bắc ngồi dưới đất, một lát, trong bộ óc trống rỗng hiện lên một ý nghĩ —— Tên này… hình như không phải người a. .*** Mời các bạn đón đọc Vũ Dạ Kỳ Đàm của tác giả Nhĩ Nhã.
Ác Linh Quốc Gia
Ánh sáng tan đi, bóng tối tràn về, lặng lẽ dõi theo giấc mơ của mỗi người. Chân tướng bị ảo giác che giấu vào từng góc tối tăm lạnh lẽo, thi thoảng có người nhận ra cũng không hiểu sao quên mất. Trong mắt mèo có con mắt đỏ, nửa đêm bên cửa sổ có thứ gì đó lay động, ngoài ra trong bóng tối âm u còn có.. một bóng người đáng sợ đang không ngừng đến gần ngươi! Buồn ngủ kéo đến, ác ma tấn công, vô cùng tuyết vọng! Vô số chuyện khiến ta sởn gai ốc không ngừng xảy ra, là chìm trong tuyệt vọng, hay phấn đấu vượt qua? Hay đành chấp nhận phán xét tàn nhẫn của định mệnh? Đây là một thế giới đầy ma quỷ, một nơi phủ dầy giết chóc và khủng bố! ----- Lời người dịch giả Tuyết Mùa Hạ: - Bắt đầu từ Tru Tiên, Ở Rể.. đến giờ cũng đã biết chuyển ngữ 4 năm. Một quãng thời gian rất dài, và theo một cách nào đó, đã đủ thay đổi hoàn toàn cuộc sống của bản thân. Lần này, có lẽ đã đủ quyết tâm, hoặc cũng có thể là hoàn cảnh bắt buộc phải thay đổi, để chỉ ít có thể sống vui những năm tiếp theo. Và để bắt đầu cho tất cả, lại thử tu tâm thêm một lần, rất mong lần này sẽ đi được xa hơn những lần trước, để không còn hối tiếc. Mời các bạn đón đọc Ác Linh Quốc Gia của tác giả Trong Nháy Mắt Cười Cười.