Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phong Khí Quan Trường

Hắn - một người bình thường bất ngờ chết vì tai nạn, đột nhiên trở thành con em nhà hào môn chốn quan trường. Đổi một nhân sinh khác, hay tiếp tục cuộc sống phong lưu phóng túng trước đây? Vốn nên là nhân sinh của hai người, nhưng định mệnh sắp xếp chung đứng cùng nhau trong một thân xác. Câu chuyện được bắt đầu... *** Có ai từng lặng yên ngồi trong xe chờ đợi tham gia tang lễ của chính mình? Thẩm Hoài ngồi trong xe, đưa mắt nhìn qua cửa kính. Bên ngoài vệt nắng thấu qua từng tán lá trước cửa ngôi chùa cổ để lại dưới mặt đất những vết da báo loang lổ, hệt như tử thần đang trầm ngủ khiến hắn nhìn đến thất thần. Mặt sau là ba tòa Phật tháp cổ vòm tròn, kiến trúc để lại từ thời Dân Quốc, có lịch sử gần ngàn năm với cái tên - Thiên Ninh tự. Ba tòa Phật tháp này vốn là tư gia của nhà tư bản lớn nhất thành phố Đông Hoa thời Dân Quốc – Tôn gia. Từng viên gạch, mái ngói cho đến ba pho tượng Quan Âm ở đây đều một thời nổi danh khắp tỉnh thành. Trước giải phóng, Tôn gia dẫn cả nhà sang định cư ở hải ngoại, đến sau điền trạch gia sản lẫn tòa Phật tháp nơi đây lần lượt bị sung công. Thập niên 50, tòa Phật tháp trở thành nghĩa trang nhân dân, đa phần thị dân xung quanh đều đem tro cốt người thân gửi vào trong chùa. Trong chùa nơi đâu cũng thấy từng cây đại thụ mấy người ôm, màu xanh trong lành tươi mát phủ kín cả khối kiến trúc, cảnh trí cực kỳ hữu tình u nhã. Với ai không sợ dính phải hơi người chết thì đây có lẽ là phong cảnh đáng để thưởng thức nhất thành phố Đông Hoa. Trước cửa Phật tháp có một quảng trường nhỏ, Thẩm Hoài đánh xe dừng lại bên lề quảng trường, dưới bóng gốc tùng xanh ngắt, đưa mắt nhìn chiếc xe tải Giải Phóng chậm rãi chạy qua, rồi dừng lại ngoài cửa lớn ngôi chùa… Thẩm Hoài nhìn thấy người bạn lâu lăm, cũng là đồng nghiệp cùng làm ở xưởng thép Triệu Đông dừng xe, từ ca bin bước xuống, lách nhanh đến cửa xe bên phải, mở cửa ra… Em gái hắn tay nâng hủ tro cốt xám chì bước xuống, trên khuôn mặt ngây thơ còn ngấn nước mắt, đôi tròng mắt khóc đến sưng đỏ, khiến Thẩm Hoài ngồi trong xe nhìn mà nước mắt giàn dụa nhỏ xuống vô lăng… Bạn bè, thân thích cùng theo đưa tiễn tay nâng vòng hoa lục đục bước xuống theo, từng dòng chữ đen trên vòng hoa trắng như gai góc đâm vào mắt hắn, đau nhói….: “Thương tiếc tiễn đưa người đồng nghiệp, người bạn - Tô Hải Văn”. Đã ba ngày qua đi sau cái giờ phút định mệnh ấy, nhưng cảm giác chấn kinh lẫn hỗn loạn khi đó vẫn chưa hoàn toàn tan biến. Giờ đây, nhìn thấy em gái quằn quại trong đau khổ, tâm lý Thẩm Hoài lại càng cảm nhận rõ rệt như ai đó đang đâm vào tim mình. Không biết bao lần hắn muốn mở cửa xe xông ra, lớn tiếng nói cho em gái biết: “Tiểu Lê, anh là Hải Văn đây! Anh không chết, anh là anh trai của em đây mà…” Chỉ đáng tiếc, giờ hắn đang sống trong thân thể của người khác. Em gái, thân thích lẫn đồng nghiệp ngày xưa đều không ai có thể nhận ra. Tay Thẩm Hoài bấu chặt lấy vô lăng, gân xanh nổi lên chằng chịt, móng tay đâm sâu vào da thịt nhưng hắn không cảm thấy đau đớn chút nào. Vốn hắn đã phải chết rồi, trong hủ tro cốt mà em gái đang cầm chính là tro tàn sau khi hỏa táng thân thể hắn. Nhưng ý thức và linh hồn thì vẫn tồn tại, sống bám trong thân thể của người khác…. Có hai chiếc xe đưa tang theo sau nữa, trên đó chở đồng nghiệp của hắn trước đây. Song bọn họ không tiến vào trong chùa mà chạy lại sát quảng trường, đứng dưới bóng cây nghỉ ngơi hút thuốc, không một ai chú ý đến trong chiếc xe nhỏ dừng lại ven đường kia lại có người. “Hải Văn cứ thế mà chết, nghĩ cũng thật đáng tiếc. Sớm biết kết cục thế này, không bằng trước kia chịu đi theo lão Hùng cùng điều lên thị ủy…” “Lão Hùng lên thị ủy cũng muốn đem Hải Văn theo. Nhưng mà lúc ấy trong xưởng đang hợp tác cải tiến kỹ thuật chuyển sang lò liên đúc với bên Nhật, công việc của xưởng lại không thiếu Hải Văn được…” “Nói cho cùng thì vẫn tại Hải Văn mềm lòng, khi đó hắn mà lên thị ủy với lão Hùng, chỉ bằng loại leo lên nhờ liếm gót giày lãnh đạo như Cố hầu tử cũng đòi ngăn cản hắn? Cậu nói thử xem, mấy năm nay Hải Văn có uất ức không? Vì sao hắn phải sống nhục như thế, chẳng phải trong tay không quyền không tiền ư? Hải Văn càng có tài hoa thì càng bị loại người như Cố hầu tử trù dập… Nói cho cùng không phải là sợ sau này bị Hải Văn ngồi cưỡi trên đầu? Mấy năm nay Hải Văn nhẫn nhục chịu đựng, đến khi thi được nghiên cứu sinh Đại học Bắc Kinh, tưởng từ nay không phải nhìn sắc mặt Cố hầu tử nữa. Ai ngờ lại xảy ra chuyện tai bay vạ gió thế này, ông trời thật đúng là quá bất công.” ... Mời các bạn đón đọc Phong Khí Quan Trường của tác giả Cảnh Tục.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngã Năng Khán Kiến Thục Luyện Độ
Ta có thể trông thấy độ thành thạo Ngô Úy Nắm giữ kỹ năng: Sáng tác (Sơ cấp) độ thành thạo: 1321/ 2000 Tài nấu nướng (Trung cấp) độ thành thạo: 489/ 5000 ... Thức tỉnh dị năng Ngô Úy nhìn một chút thuộc tính của mình trang bìa, dứt khoát kiên quyết vung đao tự cung! *** Hai trăm chín mươi mốt qua cửa Thế giới này là không công bình. Có người vừa ra đời ngay tại tới hạn lên, có người phấn đấu cả đời, liền người khác cái gọi là‘ cùng’ cũng không đạt được. Ngô Úy loại này thì càng là so nhân sinh người thắng càng thêm biến thái khai mở treo người chơi. Hắn đời này theo vừa ra đời liền nhất định trở thành chí cao vô thượng tồn tại. Sau lưng có đoán được người bảo kê, có gấu thừa nam trông coi, bản thân còn có không biết đã trải qua nhiều ít thế giới mới cuối cùng đánh bóng đi ra dị năng. Như vậy xuất thân, như vậy nội tình, đừng nói là toàn bộ thế giới, chính là vô số song song thế giới cũng tìm không ra một người. Nhưng như vậy xuất thân như vậy khai mở treo tồn tại kỳ thật cũng có được bi ai của mình, đó chính là hắn theo sinh ra ngay từ đầu, hắn hết thảy đều là được an bài tốt. ... Mời các bạn đón đọc Ngã Năng Khán Kiến Thục Luyện Độ của tác giả Nộ Tiếu.
Ngã Chích Tưởng Đương Nhất Cá An Tĩnh Đích Học Bá (Ta Chỉ Muốn Làm Một Cái An Tĩnh Học Bá)
"Ngươi khát vọng tri thức sao?" "Không, ta khát vọng muội tử, rất moe cái chủng loại kia!" "Làm ngươi chạm tới nhân loại tri thức đỉnh phong, không gì làm không được ngươi muốn cái gì liền có cái gì." "Vậy ta khát vọng tri thức!" *** Lần này là thật hoàn thành. An bài một đứa con cái song toàn kết cục, không thể nói là thập toàn thập mỹ, nhưng cũng coi như cục bộ công đức viên mãn. Có thể là bởi vì ta trình độ có hạn đi, viết đến đằng sau, học thuật trình độ theo không kịp, viết rất mạnh mẽ, rất xấu hổ. Cho nên, liền đến nơi này đi. Có rất nhiều độc giả thêm ta QQ hỏi ta là cái gì trình độ, học ngành nào, tốt nghiệp ở cái nào trường đại học. Ta trước kia không dám trả lời, dù sao ta là bản khoa tốt nghiệp, viết loại này học bá văn, kỳ thật hoảng một nhóm. Dù sao hiện tại kết thúc, ta liền thống nhất trả lời đi.   Mời các bạn đón đọc Ngã Chích Tưởng Đương Nhất Cá An Tĩnh Đích Học Bá (Ta Chỉ Muốn Làm Một Cái An Tĩnh Học Bá) của tác giả Thuật Tiểu Thành.
Ngã Bất Thị Đại Minh Tinh A
Người trùng sinh Sở Thanh không muốn trở thành đại minh tinh, mà lại hắn nhân sinh chỉ có hai cái đơn giản nguyện vọng. 1. Cưới một cái yêu chính mình bình thường lão bà, an ổn sinh hoạt. 2. Tiếng trầm phát đại tài. Đáng tiếc, hắn hai cái này nguyện vọng chú định thất bại. Trứ danh tác gia, thi nhân, Thiên Vương ca sĩ, các loại Ảnh Đế, Thị Đế, phòng bán vé kỳ tích bị không giải thích được gắn ở trên đầu của hắn, đánh nát nguyện vọng của hắn. . . "Cái gì? Ta là đại minh tinh?" "Cái gì? Berlin lại trao giải rồi? Không đi." "Lấy cớ? Có cái gì lấy cớ a, ta ngày đó đau bụng, khẳng định không đi được. . ." *** "Thanh tử, ngươi suy nghĩ kỹ càng a, một minh tinh rời đi sân khấu, liền xem như cái này minh tinh đã từng lại lửa tái xuất tên, hai năm sau cũng sẽ bị người quên lãng, dù sao đây là một cái biến chuyển từng ngày thế giới, một khi bị người quên lãng chờ ngươi nghĩ lại về sân khấu thời điểm, hết thảy liền sẽ không đồng dạng, dù sao thời gian hai năm có thể cải biến rất rất nhiều đồ vật..." "Ta suy nghĩ kỹ càng, tóm lại, tiếp xuống hai năm này thời gian Oánh Huy truyền thông liền giao cho ngươi đi..." "Cái này. . . Ngươi! Tốt a, ngươi là lão bản, ngươi nói tính, công ty kia bên trong về sau có cái gì trọng yếu đại sự, ta phát hòm thư cho ngươi?" "Ừm, tốt, ta thấy được sẽ xử lý." "Cái gì! Cái này không thể được, ngươi nhất định phải mỗi ngày nhìn biết không?" "A a a. Ta đã biết." ... Mời các bạn đón đọc Ngã Bất Thị Đại Minh Tinh A của tác giả Vu Mã Hành.
Nan Đạo Ngã Thị Thần
Lưu tinh vạch phá trời cao , tương tự phá vỡ thế giới bình tĩnh. Siêu phàm lực lượng giáng lâm nhân gian, là ai trong bóng đêm rình mò, là ai tại bên tai ta nói nhỏ. Khi gào thét vỡ nát thương khung, khi lực lượng san bằng vực sâu, khi tất cả sinh tử đều bị chúa tể bọn hắn xưng hô ta là —— thần. ***   "Ngài tốt, mời hỏi ngài đối trò chơi có ý kiến gì?" "Ta cảm thấy kỹ năng thiết kế rất không hợp lý, tỉ như Lỗ Ban số bảy, hắn bắn đi ra rõ ràng là đạn, vì cái gì bị đánh tới ảnh hình người không có việc gì đồng dạng." "Ây... Không có việc gì là chỉ..." "Bị viên đạn đánh trúng người, không nên giảm tốc, ngã xuống đất, chảy máu a?" "Còn có Lỗ Ban số bảy làm một người máy, ta cảm thấy hắn bị đao thương côn bổng cái gì chặt cái mấy trăm hạ đều không chết, cũng rất hợp lý a." ... Mời các bạn đón đọc Nan Đạo Ngã Thị Thần của tác giả Hùng Lang Cẩu.