Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hà Nội Cũ Nằm Đây (Ngọc Giao)

Với những người không được sống cùng thời với nhà văn, cuốn sách cung cấp những trang tư liệu quý báu; còn với thế hệ gắn bó với Hà Nội thuở ấy, ký ức về mảnh đất này lại sống dậy…

Trong lời giới thiệu, GS Phong Lê viết: “Với bạn đọc trẻ, có thể họ chưa từng nghe tên Ngọc Giao… Còn thế hệ tôi, Ngọc Giao là một cái tên quen, rất quen”.

Tên thật là Nguyễn Huy Giao, sinh năm 1911 tại Huế nhưng hầu hết cuộc đời nhà văn Ngọc Giao gắn với Hà Nội - nơi ông viết văn, làm báo từ những năm 1930. Cuối thế kỷ trước, ông bắt tay viết “Hà Nội cũ nằm đây”. Giá trị của nó được GS Phong Lê khẳng định: “Cho đến tận những tháng cuối đời này, tôi cảm thấy không yên tâm nếu không đưa Ngọc Giao vào lớp người hiểu, yêu và đóng góp đặc sắc cho mảng văn chương về Hà Nội”.

Qua sách, Ngọc Giao dẫn bạn đọc về với Hà Nội cũ, những nhân vật văn chương của một Hà Nội cổ kính, gắn với nhiều kỷ niệm riêng nay đã trở thành tư liệu độc đáo. Đó là một thời làm báo khi Hà Nội mới bắt đầu bung nở phương tiện thông tin với sự đình đám của các tờ “Phong hóa”, “Ngày nay”, “Tiểu thuyết thứ Bảy” (nơi Ngọc Giao vừa làm thư ký tòa soạn vừa là cây bút trụ cột). Ở đó, chủ bút Vũ Đình Long tầm vóc to lớn, da ngăm đen, bước đi lạch bạch quanh bàn giấy đồ sộ, luôn tỏ ra đăm chiêu, tính toán trong ngôi nhà số 93 Hàng Bông. Ông là một trí thức dám bỏ vốn ra kinh doanh chữ nghĩa văn chương, làm giàu. Cái tên Vũ Đình Long không lạ lẫm với nhiều lứa độc giả Việt Nam, nhưng sự nghiệp của ông ra sao, cuộc sống đời thường của ông như thế nào thì có lẽ, chỉ cần đọc “Người phun kiếm” của Ngọc Giao là có thể giải đáp được.

Rồi về những buồn vui của sân khấu Hà Nội, về thú chơi cây cảnh và bóng đá, nghề in ấn ở Hà Nội từ khi sử dụng những máy in cổ lỗ đến khi Nguyễn Văn Vĩnh, Đỗ Văn mở xưởng in lớn. Có cả nỗi man mác, hoài cổ, nhớ nhung một Hà Nội bình dị và lầm lụi trong thân phận một người đưa hàng, đưa cả niềm vui, nỗi buồn, sự chia li, tái hợp đến với từng ngõ ngách Hà thành. Tìm mua: Hà Nội Cũ Nằm Đây TiKi Lazada Shopee

***

Mấy Lời Của Người Làm Tuyển Hà Nội Cũ Nằm Đây

Sau khi cha tôi qua đời, đọc lại những di bút của cha tôi, nhà văn Ngọc Giao, một nỗi ân hận xót xa và xúc động dâng trào trong tôi. Từng dòng chữ cho tôi thấy những mong ước thiết tha đến cháy bỏng của ông là được in lại các tác phẩm của mình, vừa mãnh liệt lại vừa tuyệt vọng. Trong một bức thư dự định gửi gắm việc in tác phẩm cho một người bạn, ông dăn dò: “Thưa bác, trang bìa sau, dưới ảnh in mấy dòng này thì trang bìa đẹp hơn, có ý nghĩa hơn. Tôi rất tiếc. Đêm khó ngủ, mơ thấy sách bán được, và được tái bản, ta sẽ in thêm bài về ông Vũ Đình Long và một số gương mặt nhà văn khác, cuốn sách sẽ đỡ mỏng manh. Nhưng đó chỉ là một điều mơ ước.” Qua bút tích để lại của cha tôi sau năm 1990, có thể thấy sinh thời ông đã có rất nhiều dự định trong sáng tác, có những dự định đã thành tác phẩm, có những dự định còn dang dở.

Tôi đọc và bật khóc. Mãi lo sinh kế cho gia đình, tôi đã để cha tôi cô đơn đến thế. Giữa cái guồng máy xã hội mà ai nấy đều quay cuồng đến chóng mặt cho cuộc mưu sinh và mưu cầu danh - lợi, một ông già ngoài tám mươi bút run, sức yếu làm sao lo nổi cái chuyện in sách và ra sách.

Cha tôi là một con người nhạy cảm, tinh tế và sâu sắc. Càng già càng hiu hắt, càng tiếc thương từng áng mây chiều, từng đoá hoa sớm héo, từng làn gió nhẹ xuân thu. Từ sau 1954, trải qua biết bao thăng trầm sóng gió, ông đã gác bút triệt để. Ông không còn gì nữa, như ông đã nói trong môt bài ký, “ngoài dăm ba khóm trúc gầy, mươi khóm hoa hèn cỏ dại, mọc lẫn vào thanh thảo. Đôi khi cố công ngồi tỉa xén một hai búi cây hoang dại bờ rào do một ông già nông thôn mang đến nửa bán nửa cho… Âu đó cũng vui tuổi già, sau những ngày dài, chập tối, ngõ vắng lên đèn, một mình, bước thấp bước cao, lê đầu gậy, dạo một quãng cho đỡ đau xương cốt”. Kể từ đó, ông sống những ngày tàn không tác phẩm. Nhưng từ năm 1990 cho đến khi qua đời, 1997 - như chính ông thổ lộ - ông cũng “cố ngồi, cố viết, tay quá run, chữ không thật nét, coi như làm cái việc rửa bút cùn, lau kiếm gỉ, viết với tâm tình băng giá của một ông già. Viết nhiều, viết ít, viết gì đi nữa, chỉ là những dòng chữ biệt li…”. Những bài ký của ông viết rải rác trong giai đoạn này, gần đây tôi đã tuyển lại thành một tác phẩm dưới nhan đề Hà Nội cũ nằm đây - sức bút của ông vẫn dồi dào và trí tuệ vẫn mẫn tiệp. Ông hay suy tư, những người hay suy nghĩ sâu xa thì lại càng hay buồn. Nỗi buồn, nỗi đau lớn nhất của cuộc đời ông, với tư cách một nhà văn, là không được viết và bị quên lãng quá lâu. Nhiều lúc, ông giật mình ngơ ngác vì thấy mình vẫn tồn tại khi các bạn ông như Vũ Trọng Phụng, Vũ Đình Long, Lan Khai, Lê Văn Trương, Tam Lang, Thuỵ Chương, Lê Bái Leiba, Trần Huyền Trân, Thâm Tâm, Nguyễn Bính đã ra đi từ lâu - như ông viết trong bài ký Người phun kiếm: “Các ông bạn cầm bút của tôi, cùng thời với tôi, tất cả đều đã ra khỏi cái quá khứ văn bút đau thương kệch cỡm này”.

Từ năm 1989, tôi đã vào Thư viên Quốc gia (Hà Nội) để sưu tầm các truyện ngắn của cha tôi đăng trên tuần báo Tiểu thuyết thứ Bảy. Ngay năm đó, Nhà xuất bản Văn học đã ấn hành tập truỵện của ông, nhan đề Cô gái làng Sơn Hạ, cuốn sách mỏng manh, chỉ ngót 200 trang, in rất xấu, tôi sợ cha tôi buồn, vậy mà ông vui lắm.

Năm 2001, Nhà xuất bản Hội nhà văn lại ấn hành tiếp Ngọc Giao, truyện và ký, do tôi tuyển. Cuốn sách này dày dặn và tuyển chọn có hệ thống. Nhưng ông đã qua đời từ 1997, không được gặp lại đứa con tinh thần của mình.

Cuối năm 2009, nhờ sự giúp đỡ nhiệt tình, tử tế của Thư viện Khoa học Tổng hợp (thành phố Hồ Chí Minh) đối với em rể tôi, tôi đã có trong tay 249 truyện ngắn, ký và tản văn của cha tôi viết từ 1934 đến 1949 đăng trên Tiểu thuyết thứ Bảy. Trên cơ sở tư liệu này, tôi đã tiến hành tuyển để cho ra mắt tập ký và tạp văn Quan báo (H., Nxb Hội nhà văn, 2010, 340 tr.); và tập truyện ngắn Phấn hương (H., Nxb Văn học, 2010, 390 tr.).

Riêng tập truyện và ký Hà Nội cũ nằm đây, nội dung và bố cục đã được sắp đặt dựa trên ý nguyện trong bức thư kể trên của cha tôi.

Sinh thời, ông còn viết cho các báo Tri tân, Sinh lực, Tao đàn, Phổ thông, Lẽ sống, Lên đường, Công tội. Hiện giờ tôi đang tiến hành sưu tầm những gì ông đã viết cho các báo này, để tập hợp thành một tập truyện ngắn mới. Và khi có đủ điều kiện thuận lợi, tôi sẽ cho tái bản các tác phẩm chính sau đây của cha tôi: Cô gái làng Sơn Hạ (truyện ngắn, tuyển lại, có bổ sung); Nhà quê (tiểu thuyết, 1944); Quán gió (tiểu thuyết, 1949); Cầu sương (tiểu thuyết, 1953); Xóm Rá (tiểu thuyết, 1953)… để rồi tiến tới một Tuyển tập Ngọc Giao.

Và tin rằng ở một nơi xa lắm, ít nhiều Cha tôi cũng thấy được.

Hà Nội, mùa Đông năm 2015

Nguyễn Tuấn KhanhDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Ngọc Giao":Cậu Bé Đánh Giặc Cờ ĐenCô Gái Làng Sơn HạHà Nội Cũ Nằm ĐâyÚm Ba La - Hang Thuồng Luồng

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hà Nội Cũ Nằm Đây PDF của tác giả Ngọc Giao nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Miền Lưu Dấu Văn Nhân (Nguyễn Tham Thiện Kế)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Miền Lưu Dấu Văn Nhân PDF của tác giả Nguyễn Tham Thiện Kế nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mị Cốt Thiên Thành (Du Gia Tiểu Kiều)
Tô Hồng Tụ là con gái của Thừa tướng, suốt mười năm chỉ yêu Chiến thần Lâm Hạo Hiên của Đại Chu, thế nhưng trớ trêu thay khi trong ngày đại hôn nàng lại nhận được một bức hưu thư, trước mặt nàng hôn lại đang vui vẻ bên người khác.Vừa đau khổ vừa tức giận, Tô Hồng Tụ tự đi tìm cái chết.Mắt phượng lạ mở, Tô Hồng Tụ đã không còn là người chỉ biết cúi đầu khi gặp người khác suốt ngày tự kỉ nữa.Thân dược nhập bởi mị hồ ngàn năm, một cái nhíu mày, một cái hờn dỗi của nàng cũng đủ phong hoa hoa vô tận.Trước khi nhập vào thân. Tìm mua: Mị Cốt Thiên Thành TiKi Lazada Shopee Nam nhân lông mi dài khép hờ, vẻ mặt lười biếng, gò má tuấn mỹ lạnh lẽo quyến rũ: “Ý ta đã quyết, hôn ước không còn giá trị, nhưng khuyên ngươi, giết không tha.”Tô Hồng Tụ đã lệ rơi đầy mặt, đau đến không muốn sống: “Lâm tướng quân, van cầu ngài, đừng bỏ ta, Lâm tướng quân!”Một tháng sau khi nhập vào thân.Tin đồn trưởng nữ Thừa tướng nước Chu Tô Hồng Tụ mị hoặc thiên hạ, thân mang mùi thơm lạ lùng, pháp lực vô biên, có thể ngăn chặn mười vạn hùng binh.Tân đế Đại Lương yêu thích, truyền lệnh sáu nước, sắc phong nàng làm hậu.Chúng mưu sĩ cùng nhau quỳ xuống đất, khấu đầu không ngừng, lệ rơi đầy mặt: “Tướng quân, không thể xuất binh, vạn lần không được! Chẳng qua chỉ là một nữ tử mà thôi, chỉ là một món đồ chơi mà thôi!”Sắc mặt nam nhân chợt tái nhợt, lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng: “Tình đã nhập chướng, không phải ta có thể làm chủ, gia quốc lão phụ, tất nhiên khó bỏ, lòng này sao như lửa đốt, huyết khí trong lồng ngực kích động, thân bất do kỷ, tâm bất do kỷ *.”(*) Thân bất do kỷ, tâm bất do kỷ: việc không thể theo ý mình.Dứt lời, máu tươi trong miệng phun lênh láng, bất tỉnh trên đất.***Trăng sáng sao thưa, trăng tròn dần lên cao. Hồ tiểu yêu hơi cuộn tròn thân mình, vẻ mặt lười biếng nhìn Tô phủ. Chín cái đuôi nhung trắng như tuyết lần lượt đảo qua quầng trăng mờ nhạt, tạo ra ngàn vạn tao nhã, bóng dáng mê hoặc đung đưa. Nàng đang nhìn - Trong Tô phủ, một nam nhân dáng vẻ nghiêm nghị, ánh mắt lạnh lùng đang ngồi cạnh bàn gỗ tử đàn, mà bên cạnh nam nhân, theo sát là một thiếu nữ vóc người nhỏ nhắn, dung mạo thanh tú. Không biết hai người đang thương nghị cái gì, toàn thân nữ tử phát run, lệ rơi đầy mặt, một bộ trang phục bằng lụa mỏng trắng như tuyết giống như hoa quỳnh tàn lụi trong bầu trời đêm, run run rẩy rẩy, lảo đảo muốn ngã. Nhìn lại người nam nhân bên cạnh nàng, ngũ quan lạnh nhạt hoàn mỹ như dao khắc, gò má u ám không có chút biểu cảm gì, mày kiếm cứng nhắc bởi vì không vui mà nhíu lại, mặt mũi lạnh lùng không chút kẽ hở nào. Nam nhân là Chiến thần của Đại Chu, Trấn Quốc Tướng quân Lâm Hạo Hiên, nữ nhân còn lại là vị hôn thê đã xác định từ nhỏ của hắn, trưởng nữ Tô Thừa tướng. Lâm Hạo Hiên đến phủ Thừa tướng là vì từ hôn, nguyên nhân không có gì, trong lúc hắn ra ngoài chinh chiến làm quen với trưởng Công chúa nước Lương - Lương Hồng Xu, hai người vừa gặp đã yêu, vừa thấy đã chung tình, chung đụng ba tháng lập tức tự định cả đời. Lâm Hạo Hiên cho Hoàng thất Đại Lương lời thề son sắt, không phải trưởng Công chúa Lương Hồng Xu không cưới. Chính vì thế, hắn mới vừa thu quân về triều, đã lập tức tới phủ Thừa tướng từ hôn. Hồ tiểu yêu lắc lắc chín cái đuôi nhung hồ ly, lười biếng treo trên nhánh cây ngáp một cái. Nàng đang đợi Tô Hồng Tụ mất mạng. Hồ tiểu yêu có thể nhập vào thân thể con người, nhưng không phải thân thể nào cũng có thể bị nàng chiếm lấy, nàng tìm kiếm mấy chục năm trong nhân thế, tìm được thân thể thích hợp duy nhất là Tô Hồng Tụ này. Chỉ cần Tô Hồng Tụ vừa chết, hồ tiểu yêu có thể nhân cơ hội chiếm cứ thân thể của nàng ấy, hồ tiểu yêu tu luyện năm trăm năm, đã vượt qua bảy mươi hai lần thiên kiếp. Chỉ cần lấy hình người lần nữa chịu đựng xong chín lần thiên kiếp nữa, là có thể thoát khỏi thân thể, thoát xác thành tiên. “Lâm ca ca, đừng, đừng như vậy, van cầu huynh... Đừng từ hôn với muội... Đừng...” Tô Hồng Tụ nước mắt ràn rụa, buồn bã đau xót. Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lớn cỡ lòng bàn tay đau xót gần chết. Lâm Hạo Hiên không hề cử động, vẻ mặt hắn lạnh lùng, ánh mắt âm trầm, “Phạch” một tiếng ném thư từ hôn trong tay lên bàn. “Ý ta đã quyết, vì vậy cáo từ!” Lâm Hạo Hiên vừa dứt lời, thân thể đã đứng dậy, sát khí lạnh thấu xương cả người đúng là chấn động đến tôi tớ xung quanh cùng nhau lui lại. Tô Thừa tướng sao có thể cam tâm? Hành động lần này của Lâm Hạo Hiên tương đương với tát một bạt tai mạnh mẽ lên mặt hắn trước cả đám người làm. “Từ đã! Đường đường là phủ Thừa tướng, há để cho ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi!” Tô Thừa tướng lớn tiếng gầm thét, mặt già nua xanh mét bởi vì tức giận mà sung huyết đỏ bừng. Vậy mà Lâm Hạo Hiên chỉ khẽ quay đầu lại, ánh mắt sắc bén như đao nhọn đảo qua, chắc trong lòng Tô Thừa tướng giật mình, liên tiếp lui lại phía sau ba bước. Chính ở trong phủ Thừa tướng, lại cũng có người dám cản hắn. Khóe môi của Lâm Hạo Hiên nhếch lên một đường cong duyên dáng lộ ra nụ cười tàn nhẫn. “Tô lão muốn lưu ta?” Lâm Hạo Hiên vừa dứt lời, thương bạc sau lưng đã phát ra tiếng gào thét sắc nhọn rào rào. Hổ khiếu long ngâm, khí phách ngất trời. “Ngươi...” Tức lấp đầy ngực Tô Thừa tướng, thở không ngừng, cuối cùng lui đến góc tường, không lên tiếng. Lâm Hạo Hiên rốt cuộc rời đi, không hề lưu luyến, lưu lại Tô Hồng Tụ sắc mặt trắng bệch, ánh mắt vô hồn, giống như búp bê vải rách nát hoàn toàn mất trái tim, bước chân lảo đảo, xụi lơ trên mặt đất.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mị Cốt Thiên Thành PDF của tác giả Du Gia Tiểu Kiều nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Me Tư Hồng (Nguyễn Ngọc Tiến)
Hơn trăm năm rồi, người ta vẫn muốn đặt câu hỏi: Cô Tư Hồng là người có công hay có tội? Dựa trên các trang tư liệu, giai thoại dân gian về cuộc đời của người đàn bà có tính cách mạnh mẽ, quyết liệt nhưng cũng nữ tính, báo chí trước đây đã khai thác các khía cạnh khác nhau với những góc nhìn khác nhau, đôi khi đối nghịch. Cô Tư Hồng là người nổi danh khắp Bắc Kỳ cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX vì trúng thầu phá tường thành Hà Nội năm 1894 - một sự kiện đụng chạm đến di sản “cung điện nghìn năm” của nhiều triều đại lẫn tổn thương tinh thần sĩ phu Bắc Hà trong hoàn cảnh thuộc địa. Nhưng đời cô Tư Hồng còn nhiều câu chuyện đình đám khác: mở công ty buôn bán đầu tiên của người Việt, làm từ thiện, lấy chồng Tàu, chồng Tây. Xinh đẹp, khêu gợi, thông minh đến độ tinh quái và làm đàn ông say mê, cuộc đời cô Tư Hồng vẫn còn đầy bí ẩn như một huyền thoại đất Hà thành. 120 năm sau, hiện ở Hà Nội vẫn tồn tại những công trình liên quan đến cô Tư Hồng quanh hồ Hoàn Kiếm hay khu phố Tây, chẳng hạn như hai chiếc ghế đá đầu tiên nơi công cộng của Hà thành ở 16 Lê Thái Tổ ngày nay hay khu nhà ở phố Quán Sứ, trường Việt Đức… Tiểu thuyết Me Tư Hồng của Nguyễn Ngọc Tiến dựa theo cuộc đời của cô Tư Hồng, có sự hư cấu mang “hình dáng tiểu thuyết chân dung”. Tuy nhiên cùng với nhân vật cô Tư Hồng, rất nhiều nhân vật khác trong tiểu thuyết là những người có thật. Bên cạnh đó hoàn cảnh lịch sử trong tiểu thuyết, địa danh, thời gian xảy ra sự kiện… cũng đã được ghi trong chính sử và dã sử, vì vậy có thể gọi Me Tư Hồng là tiểu thuyết tư liệu. Đây là một cố gắng nhìn lại con người và xã hội cách chúng ta đã hơn một thế kỷ. Qua tiểu thuyết Me Tư Hồng, người đọc nhận diện được một xã hội Việt Nam vào thời điểm đã suy vong các giá trị cũ, và cả nỗi bi kịch của con người trong sự va chạm giữa đạo đức truyền thống và văn minh vật chất tân thời, một bi kịch vẫn đậm tính thời sự.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Me Tư Hồng PDF của tác giả Nguyễn Ngọc Tiến nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Me Tư Hồng (Nguyễn Ngọc Tiến)
Hơn trăm năm rồi, người ta vẫn muốn đặt câu hỏi: Cô Tư Hồng là người có công hay có tội? Dựa trên các trang tư liệu, giai thoại dân gian về cuộc đời của người đàn bà có tính cách mạnh mẽ, quyết liệt nhưng cũng nữ tính, báo chí trước đây đã khai thác các khía cạnh khác nhau với những góc nhìn khác nhau, đôi khi đối nghịch. Cô Tư Hồng là người nổi danh khắp Bắc Kỳ cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX vì trúng thầu phá tường thành Hà Nội năm 1894 - một sự kiện đụng chạm đến di sản “cung điện nghìn năm” của nhiều triều đại lẫn tổn thương tinh thần sĩ phu Bắc Hà trong hoàn cảnh thuộc địa. Nhưng đời cô Tư Hồng còn nhiều câu chuyện đình đám khác: mở công ty buôn bán đầu tiên của người Việt, làm từ thiện, lấy chồng Tàu, chồng Tây. Xinh đẹp, khêu gợi, thông minh đến độ tinh quái và làm đàn ông say mê, cuộc đời cô Tư Hồng vẫn còn đầy bí ẩn như một huyền thoại đất Hà thành. 120 năm sau, hiện ở Hà Nội vẫn tồn tại những công trình liên quan đến cô Tư Hồng quanh hồ Hoàn Kiếm hay khu phố Tây, chẳng hạn như hai chiếc ghế đá đầu tiên nơi công cộng của Hà thành ở 16 Lê Thái Tổ ngày nay hay khu nhà ở phố Quán Sứ, trường Việt Đức… Tiểu thuyết Me Tư Hồng của Nguyễn Ngọc Tiến dựa theo cuộc đời của cô Tư Hồng, có sự hư cấu mang “hình dáng tiểu thuyết chân dung”. Tuy nhiên cùng với nhân vật cô Tư Hồng, rất nhiều nhân vật khác trong tiểu thuyết là những người có thật. Bên cạnh đó hoàn cảnh lịch sử trong tiểu thuyết, địa danh, thời gian xảy ra sự kiện… cũng đã được ghi trong chính sử và dã sử, vì vậy có thể gọi Me Tư Hồng là tiểu thuyết tư liệu. Đây là một cố gắng nhìn lại con người và xã hội cách chúng ta đã hơn một thế kỷ. Qua tiểu thuyết Me Tư Hồng, người đọc nhận diện được một xã hội Việt Nam vào thời điểm đã suy vong các giá trị cũ, và cả nỗi bi kịch của con người trong sự va chạm giữa đạo đức truyền thống và văn minh vật chất tân thời, một bi kịch vẫn đậm tính thời sự.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Me Tư Hồng PDF của tác giả Nguyễn Ngọc Tiến nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.