Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chờ Hoa Nguyên Soái Nở

Văn án: Chỉ là một phần nhật ký ghi lại tình bạn qua mạng giữa người trái đất và người ngoài hành tinh Hồ Bất Thích – nhà thực vật học của trái đất, tuổi xuân phơi phới ── Tại diễn đàn trên mạng, anh tình cờ gặp gỡ, Liên (Lotus), Hai người vừa gặp như đã quen thân, đối phương lại gửi tới một đóa hoa không rõ chủng loại. Sau đó, chứng dị ứng phấn hoa của anh bộc phát! Sau đó, mộng xuân của anh cũng bộc phát theo!? Người thực vật ngoài hành tinh Lotus • Nguyên soái Luther Farah, hoa xuân nở rộ ── Người mình thích nhận hoa = nhận lời yêu! Thế nhưng, Nguyên soái đau khổ chờ đợi mãi không thấy “Hạt giống” đáp lễ của đối phương… Thế nhưng, cơ quan sinh dục (hoa) của Nguyên soái đang sinh lực tràn trề mà không có chỗ phát vẫn không thể thụ phấn như trước… Hoa của ai có thể đẹp hơn hắn? Hoa của ai có thể to hơn hắn? Cưng à chờ anh nha, bổn soái tự mình đến trái đất theo đuổi em! -------- “Kỳ thật người ngoài hành tinh với người nước ngoài giống nhau, lúc nào cũng có thể đang sinh sống ngay bên cạnh chúng ta.” Các bạn có bao giờ nghĩ cái ông hàng xóm ngày nào cũng ở trần tưới cây nhà bên cạnh thực ra là người ngoài hành tinh, hay crush đẹp trai sáng nào cũng chạy bộ ngang nhà bạn lại là loài nào đó tiến hoá thành người đến từ hành tinh khác không? Có thể lắm chứ, bộ Chờ Hoa Nguyên Soái Nở sẽ cho bạn thấy điều đó. Hệ liệt Sâm Lâm gồm 3 bộ lần lượt viết về 3 anh em của gia đình họ Hồ, bộ Chờ Hoa Nguyên Soái Nở này kể về người con trai thứ hai tên là Hồ Bất Thích. Anh Bất Thích là một nghiên cứu sinh ngành thực vật học ở Mỹ, sống ở một chung cư và thường lên diễn đàn dành cho những người yêu thực vật để giao lưu bàn luận. Trên diễn đàn anh có quen một người tên là Lotus, hai người trò chuyện rất hợp ý và vui vẻ, dần dần cũng thích nhau. Vâng, họ trò chuyện rất hợp ý và vui vẻ, mặc dù một người là người Trái Đất bình thường, một người là người thực vật ngoài hành tinh với đặc tính và phương thức sinh tồn hoàn toàn khác biệt. Điều đáng nói ở đây là họ trò chuyện qua mạng trong tình huống người này tưởng người kia cùng loài và cùng quê hương với mình. Truyện là một chuỗi tình huống “ông nói gà bà nói vịt”, hiểu lầm dở khóc dở cười vô cùng hài hước, ngộ nghĩnh, đáng yêu và đầy bất ngờ đủ để lôi cuốn độc giả theo dõi đến chữ cuối cùng. Và rồi chúng ta sẽ nhận ra những người sống trong chung cư mà Hồ Bất Thích ở chẳng có ai là người Trái Đất bình thường cả. Đủ loài sinh vật tiến hoá thành người khác nhau với các đặc tính khác biệt, đến từ nhiều hành tinh xa lạ làm cho tình huống câu chuyện càng thêm dở khóc dở cười. Đồng thời, vì là những người được tiến hoá từ nhiều loài khác nhau với các đặc tính khác biệt nên họ vẫn còn mang đặc điểm tàn nhẫn của tự nhiên trong quá trình sống và tiến hoá, nhưng câu chuyện đã được Nguyệt Hạ Tang miêu tả vô cùng nhẹ nhàng và đầy nét phóng khoáng. Thế giới tự nhiên chính là tàn nhẫn như thế đấy, thế nhưng nó cũng vô cùng dịu dàng với những đứa con của nó. Trong truyện có một nhân vật được xem là phản diện nho nhỏ, chính là anh cướp ngân hàng giết người như ngoé xưa nay không sợ gì thế nhưng xui xẻo lọt vô hang ổ người ngoài hành tinh này để rồi trở thành nhân vật chính trong phim kinh dị được phát sóng vào lúc 12 giờ đêm. Tuy là phản diện thế nhưng cái kết của anh này thật khiến người ta không khỏi rơi nước mắt (cá sấu) đồng tình mà :’))) Vì là truyện của Nguyệt Hạ Tang nên nhất định là không thể thiếu những tình huống cảm động rồi, như về ba mẹ của Bất Thích, như là thực vật có linh hồn hay không? Có biết đau đớn khi bị chặt cành, nhổ rễ không? Khi đọc đến đoạn này tự nhiên mình nhớ đến nhà mình có một cây si được trồng trong một cái chậu thiệt to, vì nó ngày càng lớn dần, rễ của nó bò dưới đất rồi đâm thủng ngược lên trên qua ba tầng thùng xốp để tìm đến đất. Hẳn là thực vật cũng rất kiên cường, có mưu cầu tìm kiếm sự sống trong kiếp cây sinh của nó. Qua câu chuyện, chúng ta cũng có thể hiểu thêm về thiên nhiên và thế giới này dưới góc nhìn vô cùng thú vị và có phần ngây ngô đơn thuần của nhiều loài “người” khác nhau, đó là một thế giới sống động, ác liệt nhưng cũng rất vui vẻ và chứa chan tình cảm. Truyện có nhắc đến mấy nghệ sĩ Hollywood, tổng thống Obama,… nên gây cho người đọc cảm giác cực kỳ gần gũi và sống động. Hệ liệt Sâm Lâm có thể xem là bước đầu chị Tang định hình thiết lập cho các bộ dài hơi và đồ sộ sau này như Nguyên Thuỷ Tái Lai, Không Có Kiếp Sau,… Tuy rằng câu chuyện khá ngắn, nhưng vẫn có hương vị riêng và phô diễn phần nào sức sáng tạo của tác giả. Mình không biết viết review lắm nhưng bộ này rất đáng yêu và đáng đọc các bạn ạ, mấy hiểu lầm liên tiếp mà các tình huống cứ diễn ra một cách trơn tru và đầy bất ngờ. Phần đầu nói về đặc tính của người thực vật có thể nghe có hơi quái dị, nhưng đọc tiếp thì sẽ không cảm thấy thế nữa. Mọi người nghĩ xem, Trái Đất nhỏ bé của chúng ta thế mà có vô số sinh vật kỳ bí và biết bao điều huyền diệu rồi, thì cả vũ trụ cũng có thể lắm chứ, dù sao qua văn của chị Tang, nó nghe… logic lắm các bạn ạ :’))) Thật vui vì cuối cùng Cẩm Phong cũng mang cuốn này về Việt Nam, yên tâm là bản dịch xuất bản ngon lành cành đào lắm các bạn ạ. Nếu yêu thích Chờ Hoa Nguyên Soái Nở, các bạn có thể chọt ngay vào link dưới đây để rước em nó về nhé. Hãy cứ yên tâm về Nguyệt Hạ Tang, cái tên của chị là đủ để bảo chứng cho nội dung tác phẩm đó :"> fb/reviewdammyngontinh *** Hồ gia có ba đứa con, ba người tên phân biệt là Quy, Thích, Phản. Nghe nói ba Hồ mẹ Hồ vài năm trước khi sinh bọn họ luôn ở vùng khác, đặc biệt tưởng nhớ về nhà, vì thế tên của ba đứa con bức thiết phản ánh dục vọng chủ quan của bọn họ. Quang khán tự, ba cái tên này rất có ý có cảnh, tuy rằng tên lão nhị có chút quái. Vấn đề là ở trên chữ thứ hai trong tên của bọn họ. Chữ thứ hai trong tên nhà bọn họ là dựa theo tổ huấn truyền xuống, rất nhiều thế hệ dùng đều không có vấn đề gì, mọi người sử dụng đều hài lòng, chính là đến thế hệ bọn họ—— ra vấn đề, lưu cho bọn họ ba chữ là “Không”. Vì thế tên đầy đủ của ba bọn họ chính là: Hồ Bất Quy, Hồ Bất Thích, Hồ Bất Phản. (Hồ Bất Thích đáng thương, nếu như bỏ đi chữ ở giữa, thì tên cậu là dễ nghe nhất) Được rồi, bi kịch về tên họ đối với Hồ Bất Quy cùng Hồ Bất Phản mà nói coi như đã kết thúc, nhưng mà đối với Hồ Bất Thích thì lại là bắt đầu bi kịch. Lúc ba Hồ muốn lấy cho cậu cái tên khoa trương một chút, từ trong từ điển cổ ngữ tìm từ đồng nghĩa với “Quy”, kết quả tìm được Thích liền mơ hồ nói ra. Khi còn bé, khi ba Hồ giải thích với anh cả hàm nghĩa trong tên hắn đều là rung đùi đắc ý nói: Thức vi, thức vi! Hồ Bất Quy? Vi quân chi cố, hồ vi hồ trung lộ! Thức vi, thức vi! Hồ Bất Quy? Vi quân chi cung, hồ vi hồ nê trung! Cho nên, anh đại a, tên của anh lấy từ 《 Kinh Thi · bội phong · thức vi 》, là một cái tên rất có văn hóa, rất tốt đẹp nột ~ “Thế nhưng trên sách nói, bài thơ này biểu đạt chính là khi đó nhân dân khốn khổ đối với giai cấp thống trị phát sinh bất bình oán hận cùng tưởng niệm người ra đi, nghe tuyệt không tốt đẹp a.” Khi đó anh cả đã biết chữ ôm sách giáo khoa nói như thế. Ba Hồ khi đó đành phải lừa gạt cho qua. Sau đó khi giải thích nguồn gốc tên của Hồ Bất Thích, ba Hồ tiếp thu giáo huấn không khoe khoang nữa, chỉ nói là tên của cậu cùng nghĩa với tên anh cả; khi giải thích tên em gái cậu, càng đơn giản chỉ nói ba chữ: về, phản cũng (về, cũng là về). Trưởng thành, đi học, bạn bè cười nhạo tên cậu càng ngày càng nhiều, không cao hứng tên của mình bị nhiều người gọi là “Không thoải mái” như vậy, cậu vốn phản bác: “Thích chính là về, mới không phải là thoải mái.” Trẻ con rất là tích cực, vì thế một đám nhóc con đi tìm thầy giáo, thầy giáo trái nhìn, phải nhìn, sau đó rốt cục tìm được chỗ giống giữa thích và về: Về, trước đây chỉ người con gái xuất giá. Người con gái xuất giá cái gì gọi là “Về”? 《 dịch · tiệm 》: “Nữ quy, cát.” Khổng dĩnh đạt sơ: “Nữ nhân… Lấy phu vi gia, cố vị đó viết về cũng.” (Lấy chồng là nhà, do đó gả đi cũng là về) 《 thơ · chu nam · đào yêu 》: “Chi tử vu quy (Người ấy xuất giá), nghi này gia thất (thành vợ người).” Ngoài ra, nữ tử xuất giá cũng gọi là “Thích”. 《 khổng tước đông nam phi 》: “Nghèo hèn có nàng này, bắt đầu thích còn gia môn.” (câu này chịu, không biết edit kiểu gì luôn) Hồ Bất Thích lúc ấy lập tức hong gió. Hồ Bất Thích ngoại hiệu rất nhiều: “Không thoải mái” —— uy! Nào có như vậy … Mời các bạn đón đọc Chờ Hoa Nguyên Soái Nở của tác giả Nguyệt Hạ Tang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tội Này, Tôi Không Nhận - Thiên Đường Phóng Trục Giả
Văn án: Diễn viên đóng thế – Giản Hoa, ngày nọ phát hiện cả người quen lẫn không quen đều thông qua mọi cách tìm kiếm cậu, ngay đến cơ quan quốc gia cũng đến tận cửa… Tổ trưởng của tiểu đội dị năng: Đồng chí Giản Hoa, tôi đại diện cho quốc gia đến nói cho cậu một bí mật thế giới vừa được phát hiện. Nhân vật chính: Cái gì? Tổ trưởng của tiểu đội dị năng: Thế giới của chúng ta thật ra là một quyển sách. Nhân vật chính: WTF? Tổ trưởng của tiểu đội dị năng: Còn cậu sẽ trở thành Boss cuối của bộ tiểu thuyết bảy tập này. Nhân vật chính:… Tâm trạng của nhân vật chính như tên truyện. Kẻ xuyên sách Giáp: Chúng ta là trúc mã trúc mã, tôi phải là ánh trăng sáng trong lòng cậu chứ? Kẻ xuyên sách Ất: Tôi có ân với cậu, cậu phải chân thành với tôi chứ? Nhân vật chính:… Kẻ xuyên sách Bính: Tôi hiểu lòng người lại ân cần săn sóc, chúng ta phải thành bạn gay tốt lăn lộn cùng một chỗ chứ? Nhân vật chính:… Tâm trạng của nhân vật chính như tên truyện. Mời các bạn đón đọc Tội Này, Tôi Không Nhận của tác giả Thiên Đường Phóng Trục Giả.
Ân Hữu Trọng Báo - Quyết Tuyệt
Hàn Trọng Viễn cả đời lên xuống thăng trầm, không ngờ sau khi ôm Mạnh Ân chết đi, lại có thể có cơ hội quay về lần nữa. Lần này, hắn có thù báo thù, có ơn báo ơn! Mạnh Ân sinh sống cẩn thận từng li, không ngờ Hàn Trọng Viễn mà mình vẫn luôn yêu thầm bỗng nhiên lại bắt đầu quan tâm mình, trân trọng mình, còn nói muốn cùng mình bên nhau trọn đời… Hàn Trọng Viễn – công, Mạnh Ân – thụ. Công là một tên yandere. *Mình thếch bạn công trong này lắm, sau khi trùng sinh ngoài bù đắp cho thụ ra thì bạn ấy vẫn quỷ súc, vẫn thần kinh, chứ hông có hoá trung khuyển chân tró suốt ngày vẫy đuôi với vợ nghen~ Ngoài ra thì tên truyện “Ân hữu trọng báo” có thể hiểu là đối với người có ơn thì sẽ báo đáp hết mình, nhưng chữ “ân” trong tên truyện cũng chính là chữ “Ân” trong tên của bạn thụ – Mạnh Ân. Còn chữ “trọng” trong tên truyện lại chính là chữ “Trọng” trong tên bạn công – Hàn Trọng Viễn. Thành ra tên truyện còn có một ý nghĩa khác, là Hàn Trọng Viễn báo đáp Mạnh Ân, đại loại vậy đó. (▰˘◡˘▰) Mời các bạn đón đọc Ân Hữu Trọng Báo của tác giả Quyết Tuyệt.
Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng - Diệp Ức Lạc
Văn án: Mộ Thần nằm ở trên giường, nghiêm túc tự hỏi, hắn tự hỏi hắn xuyên tới một vị sẽ vì Bạch Liên Hoa từ hôn, sẽ vì Bạch Liên Hoa vung tiền như rác, sẽ vì Bạch Liên Hoa mà cùng nam chủ đánh nhau, cuối cùng lại hại chết phụ thân, kết quả hắn cũng sẽ bị chết oan chết uổng, hắn nên làm cái gì bây giờ?!!! *** -Thật ra thì mình đọc trên wattpad và cảm thấy truyện này hay nên muốn chia sẻ với mọi người. Đây là lần đầu tiên mình edit, mình edit theo bản convert nên chắc chỉ có 60% là đúng với bản của tác giả. Và bạn nào cảm thấy câu từ của mình khó đọc thì xin nhắc mình nhaaaa ^^ -Có những chỗ mình đọc không hiểu hoặc là mình không biết nên edit như thế nào, lúc đó bạn nào biết thì xin giúp đỡ mình ^^ -Đây là bản edit chui và phi thương mại. -Mong mọi người lúc mang đi đâu thì nhớ ghi nguồn, dù sao cũng là công sức của mình ^^ Với lại cấm chuyển ver nha ¬.¬ -Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~ Mời các bạn đón đọc Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng của tác giả Diệp Ức Lạc.
Chuông Gió Quyển 5 - Vĩ Ngư
Sách Nói Chuông Gió Một chiếc chuông gió chỉ vang lên khi chạm vào oán khí của người chết… Một con đường phiêu bạt vĩnh viễn không nhìn thấy điểm cuối…. *** Buổi chiều ngày thứ ba, cuối cùng cũng đến Đa Mã. Quý Đường Đường dần dần hồi phục, trong lời lẽ cử chỉ đã không khác gì một người bình thường, nhưng bức tranh chắp vá vẫn thiếu một mảnh ghép cuối cùng cũng là mảnh ghép quan trọng nhất, cô không nhớ Thịnh gia Tần gia, cũng không nhớ những chuyện bi thảm nhất đau khổ nhất đã trải qua trong một đời này. Có lẽ tiềm thức của con người trời sinh đã có cơ chế tự bảo vệ, nó sẽ tự động che đi những kí ức đau khổ đó, Nhạc Phong cũng không rõ là mình hy vọng cô nhớ lại hay là không hy vọng cô nhớ lại nữa, cứ nghe theo ý trời đi, ông trời sắp đặt như vậy, tự nhiên có lý của nó. ... *** Nếu bạn là fan của Vĩ Ngư, nếu còn nhớ ông chú Thần Côn với một núi sách ghi chép sự lạ trên đời, luôn miệng gọi Nhạc Phong trong "Chuông gió" là Tiểu Phong Phong thì ở Xương Rồng Đốt Rương, chúng ta sẽ có cơ hội biết được nguồn gốc của nhân vật này và cả Sơn Quỷ, Thủy Qủy, cùng hằng hà những sự lạ kì dị về Thần Thú Thượng cổ. Truyện được viết trong bối cảnh mới, nhân vật mới, nên những bạn không đọc Chuông gió, hay Bảy thanh hung giản hay Ba đường luân hồi cũng đều sẽ hiểu được các liên kết trong truyện. + Thứ tự đọc các bộ trong hệ liệt Thần Côn là: Chuông gió - Bảy thanh hung giản - Ba đường luân hồi - Xương rồng đốt rương. + Tuy nhiên bạn vẫn có thể đọc hiểu được nội dung của một bộ bất kỳ trong bốn bộ trên khi đọc riêng lẻ bởi nội dung chính của chúng không liên quan quá nhiều đến nhau.   Mời các bạn đón đọc Chuông Gió Quyển 5 của tác giả Vĩ Ngư.