Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tháng Năm Qua

Review bởi: Cucu ???? Giới thiệu: Đó là chàng trai tôi yêu. Người cùng tôi đi qua những năm tháng thanh xuân tao nhã khi xưa. Quý Khâm Dương – công, Tạ Mạnh – thụ, mỹ công soái thụ là hai nhân vật chính. ???? Đây là một câu truyện nhẹ nhàng, ấm áp từ thời thanh xuân đến lúc trưởng thành. Tạ Mạnh vì một vài lý do mà đến học tại Trung học W, vốn là một trường tầm thấp so với năng lực của cậu. Những tưởng cuộc sống cấp 3 sẽ trôi qua một cách bình lặng, ấy thế mà định mệnh lại cho cậu gặp gỡ Quý Khâm Dương và thế là từ đây cuộc đời cậu đã rẽ sang một bước ngoặt mới. ???? Nếu ví Tạ Mạnh như dòng nước êm ả mà có chút lạnh lẽo, thì Quý Khâm Dương tựa như ánh Mặt Trời toả hơi ấm cho dòng nước ấy. Hai bạn từ lúc quen biết đến lúc thân thiết cũng tốn một khoảng thời gian kha khá, vì vốn dĩ hai bạn như ở hai thế giới khác nhau. Một Tạ Mạnh mồ côi cha mẹ, sống với bà từ nhỏ, gia cảnh bình thường, là học sinh giỏi toàn diện, trò cưng của bao thầy cô. Một Quý Khâm Dương đẹp trai, nhà giàu, có chút nổi loạn bất cần, điển hình của học lệch :))) Nhưng trong sự đối lập ấy lại tồn tại một sợi dây liên kết kỳ lạ khiến hai bạn không kiềm lòng được mà luôn để ý đến đối phương rồi rơi vào hố tình lúc nào không hay. Cùng nhau học tập, cùng nhau phấn đấu, cùng nhau trải qua khoảng thời gian đẹp nhất của thời thanh xuân, cùng nhau sóng vai vượt qua bão táp cuộc đời. Tình cảm của hai bạn chính là thứ bao người mơ ước và ngưỡng mộ. Trong truyện cũng có vài "người thứ ba" le lói nhưng hoàn toàn không chen được chân nào vào giữa hai bạn, đọc rất an tâm luôn :))) ???? Bên cạnh tình yêu, truyện còn chú trọng khắc hoạ tình bạn và tình gia đình. Nhóm bạn thân của hai nhân vật chính gồm Giang ngu ngốc, Tề mama, Trác người sắt, Hàn đại gia. Tổ hợp này cũng lắm chuyện cười ra nước mắt, khóc xong lại cười. Đó là chuyện tình ảo tung chảo của Giang Giang và "nữ thần Nhu Nhu", là quá trình theo đuổi vợ đầy khó khăn gian khổ của Hàn đại gia, là chuỗi ngày "ăn thức ăn cho chó" của cả nhóm mỗi khi Tạ Mạnh và Quý Khâm Dương tung đường. Nhưng ấn tượng nhất với mình là câu chuyện của Trác Tiểu Viễn - Trác người sắt, thật sự cảm động và day dứt, mình không muốn spoil nên các bạn hãy đọc truyện để cảm nhận thêm nhé, cũng may đến ngoại truyện thì cuộc đời bạn ấy cũng có tí gọi là màu hồng. ???? Đoạn cấp 3 trong truyện rất xuất sắc, nhưng từ giai đoạn đại học trở đi thì hơi kém nhiệt một chút. Có thể do bước chuyển tiếp từ cấp 3 lên đại học của hai bạn yên ả quá khiến mình cảm thấy hơi không thực tế :v Đoạn lập nghiệp của hai bạn cũng khai thác chưa sâu sắc lắm, đọc vẫn biết là khó khăn đấy vất vả đấy mệt mỏi đấy nhưng lại không cảm nhận được những khó khăn vất vả mệt mỏi ấy, có thể vì giọng văn nhẹ nhàng quá chăng? Tổng thể truyện đem lại một cảm giác rất yên bình, sau bao sóng gió thì mặt biển lại lặng yên, người có tình vẫn ở bên nhau, những gì tốt đẹp vẫn vẹn nguyên như ban đầu. Giọng văn của bạn Red de Ed thật sự hợp với không khí của truyện, thỉnh thoảng đọc mấy lời tâm tình cuối chương của bạn cũng thú vị lắm ❤️ Nhiệt liệt đề cử cho bạn nào cần tìm chút bình yên cho tâm hồn sau những ngày dài đối mặt với cuộc sống khắc nghiệt nhé ❤️ . . . . . Một chút tâm sự hơi không liên quan: Lúc đọc truyện này mình chợt nhớ tới Mười năm yêu anh nhất, tác giả Vô Nghi Ninh Tử. Cùng là gặp nhau thuở thiếu thời, cùng là bên nhau ngày mưa gió, nhưng một bên thì được hưởng quả ngọt, một bên lại chỉ toàn đắng cay... *** Văn án: Đó là chàng trai tôi yêu. Người cùng tôi đi qua những năm tháng thanh xuân tao nhã khi xưa. --- Biên tập đánh giá: Vốn là học sinh xuất sắc, song vì thi không đủ điểm mà Tạ Mạnh đến học ở Trung học W. Tại đây cậu gặp gỡ Quý Khâm Dương – một người có tính cách hoàn toàn đối lập mình. Trong những năm tháng thanh xuân dào dạt tại Trung học, hai thiếu niên dần nảy sinh tình cảm, cùng nhau thi lên Đại học. Trải qua thanh xuân, qua những mơ mộng cùng trui rèn trong cuộc sống, tình cảm hai người càng lúc càng sâu sắc, để sau cùng trở về quê cũ, cả hai lại cùng nắm tay làm bạn đời, ôn chuyện những tháng năm qua. Tác giả dùng bút pháp dịu dàng, đem những năm tháng xanh tươi ấy kể lại mượt mà, từng chút tinh tế triển khai, khắc hoạ sâu sắc hình tượng hai thiếu niên tới lúc trưởng thành, thanh xuân tùy ý bung nở. Kết hợp phong thổ nhiều nơi, cùng sự khác biệt giữa sinh hoạt đời thường và thực tại cuộc sống, câu chuyện xoay quanh tình bạn, tình thân cũng như tình yêu của hai nhân vật chính, khiến độc giả tựa như đi qua tháng năm, đi qua liên tiếp quá khứ và tương lai. Câu chuyện về quãng thời gian trôi qua như nước, như hoa mĩ quyến, về tuổi trẻ như mộng, vừa tốt đẹp, cũng rất đỗi dịu dàng. --- Đây có lẽ là một trong những câu chuyện ấm áp nhưng lại khiến mình khóc mười lần như một, không phải vì đau lòng, mà là vì câu chuyện quá đỗi ấm áp và thực tế, đến nỗi khiến mình tin rằng, trên đời này hóa ra tình yêu và tình bạn cũng có thể đẹp đến như vậy. Truyện kể về thành phố Giang Nam - nơi có 6 người bạn thân thiết đã cùng nhau trải qua cả thời thanh xuân cấp 3 đến tận lúc già với mọi buồn vui, hạnh phúc, đau khổ, mất mát,... Đó là: Quý Khâm Dương, Tạ Mạnh, Tề Phi, Trác Tiểu Viễn, Trương Giang Giang và Hàn Đông. Tình yêu của Quý Khâm Dương và Tạ Mạnh khá êm ả như một dòng suối, không có nhiều chuyện để ngược nhau. Nhưng không hiểu sao nó lại khiến mình cảm thấy chuyện tình này vô cùng thật. Dĩ nhiên, trong cuộc sống không phải lúc nào cũng viên mãn, hai người cũng phải hy sinh vì nhau khá nhiều. Trong đó, có một chi tiết mà mình khá thích, đó là Quý Khâm Dương rõ ràng hát rất hay, có khả năng sáng tác tốt và sở hữu một ngoại-hình-sinh-ra-để-làm-người-nổi-tiếng. Nhưng ngay từ cấp 3, cậu đã có ý nghĩ muốn bảo vệ tình yêu của mình bằng cách lùi về phía sau hậu trường làm một nhà sản xuất âm nhạc, chứ không chường mặt lên phía trước làm một nghệ sĩ đa năng để hưởng thụ mọi tiền tài vật chất mà sự nổi tiếng mang lại. Không phải vì Quý Khâm Dương không thích nổi tiếng, mà vì cậu nghĩ rằng: Nếu có một ngày mình nổi tiếng, áp lực dư luận làm người của công chúng sẽ là trở ngại cho Tạ Mạnh, thà mình lui về sau, ai quan tâm một nhà sản xuất âm nhạc tính hướng như thế nào chứ! Không hiểu sao, mình thật sự rất cảm động trước tình huống này, bởi vì đơn giản là mình làm trong ngành giải trí, mình quen biết một cặp đôi đã bên nhau gần 7 năm, cũng có một người là nhà sản xuất âm nhạc như Quý Khâm Dương vậy. Không phải anh ấy không thể hát, mà vì anh ấy muốn bảo vệ người yêu và chuyện tình cảm của mình nên tình nguyện lùi về phía sau. Chính vì vậy, mặc dù câu chuyện của Quý Khâm Dương và Tạ Mạnh rất ngọt ngào, nhưng mình không hề thấy nó ảo, mà tin rằng, chỉ cần có tình yêu thật sự, chuyện tình đẹp như vậy vẫn hoàn toàn có thể xảy ra! Bên cạnh đó, bất kỳ ai đã đọc qua truyện này cũng đều đồng ý với mình rằng, câu chuyện tình giữa Quý Khâm Dương và Tạ Mạnh thật sự rất đẹp, nhưng đẹp nhất, đáng trân trọng nhất vẫn là tình bạn giữa 6 người họ. Lập nghiệp ở Bắc Kinh, phải chịu bao nhiêu vất vả trong sự nghiệp, đồng tiền tích lũy được là vô cùng khó khăn, nhưng chưa cần Tiểu Viễn mở miệng vay tiền để chữa bệnh cho cô em gái, Quý Khâm Dương và Tạ Mạnh đã sẵn sàng đưa hết tiền cho bạn không chút chần chừ; Trương Giang Giang - người vì bênh bạn bè mà sẵn sàng tiết lộ sự thật mất mặt của bản thân trước mặt “cô gái” cậu thích để bảo vệ cho Tạ Mạnh và cũng là người khi bà của Tạ Mạnh qua đời, đã khóc thật nhiều hơn cả cậu và nói: “Để tớ khóc thay cậu”; Hàn Đông và Quý Khâm Dương luôn tin tưởng vô điều kiện vào Tạ Mạnh - sẵn sàng đứng ra thay cậu giải quyết mọi hiểu lầm và oan ức mà tất cả mọi người đã nhận định rằng đó là lỗi của cậu; hay như “Tề ma ma” Tề Phi, khi tất cả bạn bè đều rời Giang Nam đi nơi khác lập nghiệp, cậu đã ôm từng người và bảo: “Tôi ở đây mở rộng địa bàn để ngày sau các cậu về có thể dựa vào tôi”... Đây chỉ là vài điều tốt đẹp mà họ làm cho nhóm bạn của mình, còn nhiều và nhiều hơn thế nữa… Dù lên ĐH và khi ra trường đi làm, không phải 6 người lúc nào cũng có thể gặp nhau, ở gần nhau, nhưng chỉ cần một người có việc, cả nhóm lại luôn có mặt bên cạnh để cùng đương đầu, hỗ trợ. Một tình bạn mà bảo đảm bất kỳ ai đọc cũng sẽ cảm thấy gato kinh khủng và ao ước có được một “gia đình” hạnh phúc như thế. Đây là một câu chuyện mà mỗi lần đọc lại, mình đều mỉm cười khi nước mắt đang rơi vì quá đỗi nhập tâm vào cuộc đời của 6 người họ; một bộ truyện mà mình nhiệt liệt đề cử. Hy vọng sau khi đọc xong, mọi người cũng có thể vào đây chia sẻ cảm xúc của mọi người cùng mình nhé. #TN Mời các bạn đón đọc Tháng Năm Qua của tác giả Tĩnh Thuỷ Biên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hữu Cầm Hà Tu Kiếm - Tô Du Bính
Chuyện giang sơn gặp nhiều hiểm nguy thì đó là chuyện của giang sơn. Còn giang hồ có nhiều thị phi là chuyện của giang hồ. Hắn bất quá là khách tha hương kiếm miếng cơm ăn. Bán kiếm mua cầm, xin chính là thanh tịnh. *** Phiên ngoại nhỏ của Hà Dung Cẩm và Khuyết Thư Mặc dù bây giờ không phải như lúc xưa, Hà Dung Cẩm có thể nói là đường quan rộng mở, so với năm xưa lang bạt mai danh ẩn tích chẳng gì sánh bằng, nhưng cái tật mê rượu một khi đã thành quen rồi thì khó mà dứt bỏ. Khuyết Thư ban đầu còn chiều theo sở thích của y, đôi khi cùng y cạn vài chén, sau thấy y càng uống càng hăng, sợ rằng thân thể sớm chịu không nổi, thế nên lệnh cho trong cung hạn chế uống rượu, đồng thời giới hạn số lượng Hoàng Tửu được đưa vào cung mỗi ngày. Hà Dung Cẩm lúc chân mang thương tích còn ráng nhẫn nhịn, mà cho dù có thèm mấy đi chăng nữa cũng chẳng thể nào nhúc nhích, nhưng chờ đến khi chân cẳng lành lặn rồi, thèm khát tới độ kiềm chế không được. Trong cung không có rượu thì sao chứ, chẳng lẽ ngoài kia lại không có? Y thuận miệng kiếm cớ ra ngoài thành kiểm tra, vừa nhích mông ra khỏi Vương Cung là ba chân bốn cẳng phóng thẳng đến quán rượu. Y chân trước vừa ra khỏi cung, Khuyết Thư chân sau đã được người cấp báo, trong lòng vừa bực lại vừa buồn cười, xử lý xong xuôi chính sự cũng lập tức xuất cung. Thế nhưng giải quyết mấy việc lằng nhằng cũng mất khá nhiều thời gian, đến khi xuất cung trời đã nhá nhem tối, chỉ còn mấy cụm mây hồng vắt sau mái hiên phía tây là trông giống sắc trời lúc hoàng hôn. Mời các bạn đón đọc Hữu Cầm Hà Tu Kiếm của tác giả Tô Du Bính.
Bước Nhầm Đường Ngay - Tô Du Bính
Hắn đã chết cùng với thân phận một trùm băng đảng xã hội đen. Hắn lại đang sống trong thân phận của một người cảnh sát quèn. *** Lăng Bác Kim mơ màng ra khỏi phòng, “Sư phụ?” Thường Trấn Viễn đứng lên, “Đánh răng rửa mặt xong ra ăn cháo đi.” Lăng Bác Kim gãi đầu, “Sư phụ, sao tối qua em ngủ ở tầng dưới vậy?” Mời các bạn đón đọc Bước Nhầm Đường Ngay của tác giả Tô Du Bính.
Bổn Vu Sư Cầu Ái Pháp - Tô Du Bính
Viên Chính Kiến qua vô số lần kinh nghiệm của mình khi thấy tiểu biểu đệ Vu Lâm dùng vẻ mặt đó nói chuyện thì nhất định không được nghe. Qủa nhiên không ngoài dự đoán của hắn. Vu Lâm đã nói một câu làm nước canh trong miệng Viên Chính Kiệt chảy hết lại bát canh vừa múc. "Đại ca, em đã tìm thấy bà xã của mình" "..." *** “Đây là…” Đường Văn Diệp nhớ tới kết cuộc của Nàng tiên cá, sắc mặt trắng bệch. “Hẳn ngươi vẫn nhớ kết cuộc của câu chuyện này?” Tiếng cười khủng bố kia chuyển sang trầm thấp, tràn đầy dụ hoặc, “Chỉ cần hắn giơ chủy thủ, đâm vào ngực ngươi, vậy là hắn là có thể được cứu rồi.” Sắc mặt Đường Văn Diệp từ trắng thành đen. “Bất quá cơ hội được chia đều. Nếu ngươi cầm chủy thủ đâm vào ngực hắn… Ngươi liền có thể trở lại thế giới hiện thực.” Trở lại thế giới hiện thực?   Mời các bạn đón đọc Bổn Vu Sư Cầu Ái Pháp của tác giả Tô Du Bính.
Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút - Đương Thả
Văn án:   Sau khi Quý Hoài sống lại, vốn định sống qua ngày đoạn tháng ở Hoa gia chờ mình thành niên rồi sẽ rời khỏi nơi đó, lại không ngờ ôm được đùi chú Mặc - người mà Hoa gia kiêng kị nhất. Đời trước cậu sợ chú muốn chết, đời này lại phải ôm chặt lấy đùi chú Mặc.   Cậu nhìn chú Mặc liên tục bày âm mưu quỷ kế giở hết thủ đoạn để đối phó người Hoa gia, trái tim nhỏ bé của cậu hơi bị run. Chú ơi, chỉ cần chú đừng đem mấy thủ đoạn đó ra dùng với cháu thì cháu chính là tùy tùng nhỏ bé của chú.   "Tuỳ tùng vẫn chưa đủ, trên giường chú còn thiếu một người." Giang Tử Mặc nghiêng người nhướn mày, ánh mắt nặng nề nhìn cậu, tựa như lưỡi rắn vươn ra trong màn đêm tăm tối. *** Kiếp trước, Qúy Hòa được đón về Ha gia, cứ ngỡ thế là đã chấm dứt những tháng ngày sống nghèo khổ vất vả, bắt đầu được cảm nhận tình cảm gia đình; thế nhưng không ngờ lại biến thành một kẻ ngốc bị cả gia tộc khinh bỉ ruồng rẫy, sau cùng ra đi trong oan ức. Kiếp này sống lại, Qúy Hoài đã làm công tác tư tưởng cho bản thân vô cùng rõ ràng: tránh xa Hoa gia, cao chạy xa bay được thì càng tốt.    Thế nhưng người tính lại không bằng trời tính, Qúy Hoài gặp Giang Tử Mặc.   Thực ra gặp Giang Tử Mặc cũng không có gì đáng nói. Kiếp trước, Qúy Hoài không phải là không biết Giang Tử Mặc. Giang Tử Mặc chính là người cả Hoa gia đều sợ, ai cũng nói hắn chính là một tên điên, trên dưới Hoa gia cứ nghe tới tên Giang Tử Mặc, đều sẽ không giấu nổi vẻ khiếp sợ và chán ghét. Vì sao? Vì thủ đoạn của Giang Tử Mặc nhiều vô số kể, hắn đã không vừa mắt ai, thì người ấy cũng đừng mong sống tốt. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland) Bị ảnh hưởng bởi những tin tức ấy, Qúy Hoài rất tự giác mà tránh xa Giang Tử Mặc tâm tình bất định này. Kiếp trước, cho đến tận lúc chết, Qúy Hoài và Giang Tử Mặc cũng chẳng có nổi một cuộc gặp gỡ đàng hoàng nào; thế nhưng kiếp này, Qúy Hoài và Giang Tử Mặc lại trở thành một đôi… một đôi chú cháu tình nghĩa bền lâu. :v   Qúy Hoài khi ấy cũng chỉ mới là một đứa bé mười mấy tuổi mà thôi, thế nhưng lại có cái vẻ cố chấp và bướng bỉnh cùng lối tư duy rất kì lạ. Qúy Hoài không chăm chăm lấy lòng người Hoa gia, cũng không tỏ ra ao ước vinh hoa phú quý của họ; dù cho trước khi về Hoa gia, cậu là một đứa trẻ rất nghèo. Chính vì vậy, Giang Tử Mặc mới cảm thấy rất lạ. Đứa bé này vì sao lại bài xích Hoa gia nhiều đến vậy? Vì sao dù có thể phải chết cũng muốn rời khỏi Hoa gia?   Giang Tử Mặc luôn quan sát Qúy Hoài, thế nhưng tất nhiên không thể biết được, đứa nhỏ mà hắn cảm thấy thú vị này, cậu đã sống qua hai kiếp; kiếp trước còn vì Hoa gia mà chết vô cùng oan ức. Nhưng hắn lại biết, Qúy Hoài chán ghét Hoa gia; vì thế, hắn sẵn sàng đưa tay cho cậu nắm. Bởi lẽ nhất định sẽ có ngày, hắn kéo cả Hoa gia xuống bùn.    Điều Giang Tử Mặc lúc ấy không liệu trước được, ấy là Qúy Tiểu Hoài của hắn không chỉ nắm lấy tay hắn, mà sẽ ôm luôn cả đùi hắn. :v   …   Kì thực, Giang Tử Mặc và Qúy Hoài, hai người dù có cách biệt về địa vị và tuổi tác, nhưng đều là những đứa trẻ khiếm khuyết tình thương gia đình.   Giang Tử Mặc mồ côi từ sớm, phải lăn lộn trong trại giáo dưỡng rất lâu, có lúc còn suýt mất mạng. Biệt thự Giang gia bị Hoa gia chiếm lấy; hắn trơ mắt nhìn người Hoa gia ở trong chính nhà của mình diễn cảnh gia đình hạnh phúc.   Qúy Hoài mất mẹ từ nhỏ, cha ruột đem cậu về Hoa gia rồi vứt ở đó không chút đoái hoài; về sau còn bị chính những người cùng chung huyết thống với mình hại chết. Giang Tử Mặc đã sớm không còn gia đình để cảm nhận tình cảm gia đình; thế nhưng Qúy Hoài, cậu ở trong gia đình, lại không cảm nhận được sự ấm áp của người thân ruột thịt. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Mãi đến sau này, khi bánh xe định mệnh lần nữa xoay chuyển, Qúy Hoài sống lại, gặp gỡ Giang Tử Mặc. Rồi từ đây, từ đây về sau, cậu chính là nhà của hắn. Hắn chính là người thân của cậu.   Chỉ có khi ở bên Giang Tử Mặc, Qúy Hoài mới có thể thực sự thả lỏng mà tận hưởng niềm vui trong cuộc sống, trở lại thành một cậu bé vô lo vô ưu. Cũng chỉ khi ở bên Qúy Hoài, Giang Tử Mặc mới bỏ xuống chiếc mặt nạ lạnh lùng của mình, phô bày dáng vẻ dịu dàng ấm áp với đứa nhỏ của hắn.   Qúy Hoài nhỏ hơn Giang Tử Mặc nhiều lắm, nên tất nhiên cậu gọi hắn là “chú”.   Qúy Hoài nhỏ hơn Giang Tử Mặc nhiều lắm, nên tất nhiên, hắn phải nuôi cậu thật tốt, sau đó mới… ăn được. :v   Tuy thế, cũng có lúc Giang Tử Mặc không chờ được, nên đã nảy ra ý tưởng sau: “Hay là tôi trực tiếp hack vài hệ thống của bên công an, sửa tuổi của em lên sớm một năm, vậy thì bây giờ em đủ 18 tuổi rồi.”   Rồi khi hai người tình nghĩa bền chặt, Qúy Hoài cũng đã mười tám tuổi, Giang Tử Mặc càng bộc lộ bản tính “cầm thú” của mình, miệt mài không biết mệt. “Từ lần Giang Tử Mặc gặp phải tình huống ra quá sớm, sau đó hắn không buông tha cho Qúy Hoài. Dường như hắn tự lập cho mình một cái bảng ghi chép kỉ lục Guiness, lần sau sẽ lâu hơn lần trước.” (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   …   “Chú, mượn đùi ôm một chút” là một bộ đam mỹ khá hay. Mình thích cách tác giả xây dựng quá trình trưởng thành của Qúy Hoài, từ một cậu bé bướng bỉnh đến một cậu thiếu niên thông minh sắt đá. Qúy Hoài không hề nhu nhược, mà vô cùng can đảm. Cậu có thể từng là một cậu bé nhút nhát, nhưng có thể vì Giang Tử Mặc mà tuyên bố sẽ không tha cho bất cứ kẻ nào động đến hắn. Mình cũng thích Giang Tử Mặc lạnh lùng lại hơi “thần kinh” :v, thích cách hắn cưng chiều và lo lắng cho Qúy Hoài. Đây không phải là mối quan hệ chỉ một bên cho và một bên nhận, mà là cả hai cùng trao đi và nhận lại. Đó là lí do vì sao, họ lại có được sự tin tưởng tuyệt đối và tình yêu chân thành của đối phương.   Ngoài cặp đôi chính là Giang Tử Mặc và Qúy Hoài, truyện còn hai đôi phụ nữa. Nhưng mình cảm thấy khi viết đến hai đôi này, bút lực tác giả bị yếu đi, đọc hơi dàn trải và thiếu hấp dẫn. Tuy thế, mình vẫn cực kì đề cử “Chú, mượn đùi ôm một chút” cho những bạn thích trọng sinh, ngọt sủng và là team niên thượng ạ. ^^ (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Và rồi, mình xin được khép lại review bằng màn đối thoại ngọt ngào của chú cháu Giang Tử Mặc. :v   “Em thật sự nghiêm túc yêu anh, thân thể này của em, trái tim này của em sẽ gửi gắm hết vào cả cuộc đời của anh, được không? Anh… anh đồng ý đi.” “Tôi đồng ý.” Giang Tử Mặc nghẹn ngào nói ra. “Tôi đã nhận rồi, vậy trái tim này của tôi, thân xác này của tôi, em có muốn tiếp nhận không?”   _________   " ": trích từ truyện Review by #Ám Tần ***   Edit: anh Dờ có nguy cơ bị đuổi việc nếu còn trốn việc thế này Hạ Dật nhập viện thì Hoa Cẩm Lăng một mình tới thăm hắn. Lúc Hoa Cẩm Niên tới thì Hạ Dật mới được đẩy từ phòng phẫu thuật ra. Lúc đụng mặt Hoa Cẩm Lăng ở club, Hạ Dật sửng sốt, hắn biết Hoa Cẩm Lăng sẽ không ngăn cản hắn, cho dù hắn có làm gì Quý Hoài thì Hoa Cẩm Lăng cũng không quan tâm. Lúc nhỏ hắn có thể trở thành anh em bạn bè tốt với Hoa Cẩm Niên, nhưng lại không thể tiếp cận Hoa Cẩm Lăng. Từ nhỏ Hoa Cẩm Lăng đã tỏ ra trầm ổn, Hạ Dật mỗi lần nhìn anh ta đều có cảm giác bị nhìn thấu. Hắn có thể nghĩ mọi cách để khiến Hoa Cẩm Niên phải đưa mình vào giới công tử của Kim Thành, lại duy độc không dám tới gần Hoa Cẩm Lăng, mỗi khi có mặt Hoa Cẩm Lăng, Hạ Dật cảm thấy không được tự nhiên, có phần chột dạ. Hoa Cẩm Lăng đứng bên giường bệnh, hỏi: "Vết thương thế nào rồi?" "Không sao, cảm ơn đại ca hỏi thăm." Hắn theo Hoa Cẩm Niên gọi Hoa Cẩm Lăng là đại ca. "Cứ dưỡng thương cho tốt, để bác sĩ khám rồi từ từ điều trị, đừng để biến thành giống như Tiêu Đồng." Hạ Dật cũng biết chuyện Tiêu Đồng bị phế hoàn toàn mười ngón tay, chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy sợ, sợ mình cũng giống như Tiêu Đồng. Hoa Cẩm Lăng không nói gì nữa, lẳng lặng nhìn Hạ Dật, cuối cùng nói: "Cậu giao dịch gì với Tiêu Đồng tôi biết hết, bây giờ Tiêu Đồng không giúp được cậu nữa, nhưng tôi thì có thể." Hạ Dật giật mình, Hoa Cẩm Lăng tiếp tục cười nói: "Cậu muốn nắm giữ hoàn toàn Hạ gia, việc này tôi có thể giúp được. Cậu muốn nổi bật ở Kim Thành, được người người xem trọng, tôi cũng có thể giúp cậu. Thậm chí cậu muốn Quý Hoài, tôi cũng có thể giúp." Tất cả mong muốn của Hạ Dật bị Hoa Cẩm Lăng nói sạch ra, giấu cũng không giấu được, tâm tư của hắn bị Hoa Cẩm Lăng nhìn thấu rõ ràng. Hạ Dật tức giận nhưng không dám chống lại ánh mắt bình thản của Hoa Cẩm Lăng, đành ngậm miệng không nói. Lời Hoa Cẩm Lăng là sự thật, hắn muốn Hạ gia, muốn trở nên nổi bật ở Kim Thành, muốn Quý Hoài ngoan ngoãn ở bên hắn. Mà chỉ Hoa Cẩm Lăng là có khả năng giúp hắn thực hiện mong muốn. Hạ Dật suy nghĩ không bao lâu liền gật đầu, nhưng vẫn hỏi thêm, "Anh giúp tôi như vậy, mục đích của anh là gì?" "Cậu không cần quan tâm tôi muốn gì, nếu chúng ta đã hợp tác thì tôi nhất định sẽ giúp cậu. Bây giờ cậu ở đây không an toàn, để tôi cho người đưa cậu đi." "Sao lại không an toàn? Ai dám..." Hạ Dật nghĩ không ra. Hoa Cẩm Lăng cười khẽ đáp: "Chẳng lẽ cậu nghĩ chuyện cậu ra tay với Quý Hoài sẽ giấu được hay sao?" ... Mời các bạn đón đọc Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút của tác giả Đương Thả.