Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhật Ký Dưỡng Thành Thừa Tướng

“Chàng có biết cảm giác của ta lúc này? Với ta chàng là người duy nhất. Ta sẽ luôn bước theo phía sau chàng. Chỉ cách nhau một bước chân thôi.   Chàng không biết ta cảm thấy thế nào? Đôi mắt ta chỉ còn những giọt lệ. Khi nhìn ngắm chàng trái tim lại quặn đau. Bởi tình yêu này chỉ từ phía ta…” (*)   Kiếp trước, La Nghi Ninh chỉ là một tiểu thư bình thường được gả cho thế tử thứ xuất Ninh viễn hầu - Lục Gia Học. Nàng lúc ấy, trong mắt trong tim chỉ có duy nhất phu quân là chàng mà thôi. Những năm tháng đó, cuộc sống tuy có vất vả khổ sở nhưng nàng rất hạnh phúc và vui vẻ. Bởi vì, nàng có tình yêu.   Nào ngờ, mùa đông lạnh giá năm ấy, La Nghi Ninh bị người đẩy xuống vực sâu vạn trượng. Trời đổ cơn mưa tuyết trắng tựa như hàng ngàn giọt nước mắt đau lòng khóc thương cho sinh mệnh bất hạnh của nàng. Gió nhẹ thổi. Tuyết nhẹ rơi. Nàng rời xa…   Những tưởng rằng, La Nghi Ninh cứ thế kết thúc đi tất cả, mang theo những tình cảm yêu thương, oán hận kia xuống hoàng tuyền. Nhưng ông trời lại cho hồn phách nàng bám vào một chiếc trâm ngọc, từng ngày dài đằng đẵng trôi qua, chứng kiến rất nhiều chuyện mà bản thân nàng chưa bao giờ nghĩ đến.   Hóa ra, người phu quân đầu ấp tay gối bên cạnh nàng bao năm qua, đã luôn giả vờ là một kẻ nhu nhược, lêu lổng, yếu đuối.   Hóa ra, người phu quân ấy đã giấu đi tài năng cùng sự kiên nhẫn, độc ác đến mức đáng sợ của mình để lật đổ tất cả, từng bước đi lên chức vị Đô đốc.   Hóa ra, cái chết thương tâm của nàng là do người mà nàng yêu thương tin tưởng nhất ban tặng.   Hóa ra, cuộc hôn nhân ấy, từng giây phút vui vẻ, hạnh phúc đã có, chỉ là bức màn dối trá mà thôi.   Hóa ra, vì quyền lực, vì danh vọng, người từng nói những lời ấm áp, muốn che chở cho nàng cả đời lại có thể đem máu nhuộm khắp thế gian này…   Sự thật, luôn đau đớn hơn những gì nàng muốn biết. Mà chua xót thay, trái tim cùng tình yêu của nàng, đã từng vì người ấy, nguyện bình an đến hết kiếp này.   Chớp mắt một cái, chẳng còn lại gì cả… Mười lăm năm dài. Trâm vỡ. Ngọc nát. Linh hồn nàng tan biến…   ***   Thế nhưng, khi La Nghi Ninh tỉnh lại lần nữa, nàng đã được trọng sinh đến Thất tiểu thư 9 tuổi phủ La gia trùng tên họ ở phía ngoại ô xa xôi, là viên ngọc trên tay của tổ mẫu, muốn gió được gió, muốn trăng được trăng.   Theo như nàng biết thì Thất tiểu thư vì ỷ lại sự yêu thương chiều chuộng của tổ mẫu mà tính tình rất ngang bướng đáng ghét. Tiểu cô nương này không ngừng đi khắp nơi gây chuyện chọc họa, còn ra sức ngược đãi Tam ca La Thận Viễn.   Nghe đến đây, La Nghi Ninh thật sự sợ hãi đến nỗi không dám tỉnh lại để đối diện với hiện tại. Bởi vì, khi bám linh hồn vào trâm ngọc, cái tên La Thận Viễn chính là tên mà nàng nghe được nhiều nhất sau tên của phu quân Lục Gia Học.   Vì, không ai khác mà La Thận Viễn chính là Thừa tướng tương lai sau này. Người nắm một mảnh quyền khuynh thiên hạ, thâm trầm, độc ác và tàn nhẫn không ai bằng. La Thận Viễn và Lục Gia Học là đối thủ, không ngừng đấu đá, tranh giành quyền lực, địa vị với nhau.   La Nghi Ninh biết rằng, bây giờ tuy La Thận Viễn vẫn nhỏ tuổi, còn Lục Gia Học đã là Đô đốc quyền thế. Thế nhưng, vận mệnh sẽ sắp xếp hắn từng bước từng bước đi đến chức Thừa tướng kia. Nên muội muội như nàng, mỗi ngày phía trước đều hành hạ, giày vò hắn, không phải là muốn chết rồi ư?   Vì thế, sau khi tỉnh lại, La Nghi Ninh liền tìm mọi cách lấy lòng và ôm cái đùi vàng này cho bằng được. Chỉ có ở bên La Thận Viễn, nghe lời hắn, khiến hắn vui vẻ thì những tháng ngày sau này của nàng mới có thể tốt đẹp.   Công cuộc làm mềm hóa trái tim Tam ca La Thận Viễn của tiểu muội muội La Nghi Ninh chính thức bắt đầu.   Chỉ là, La Nghi Ninh ôm đùi kỹ năng quá tốt, khiến cho một người lạnh nhạt, ẩn nhẫn như La Thận Viễn cũng từ từ mềm lòng, rồi trở nên có khuynh hướng muội khống càng lúc càng lớn lúc nào không hay.   ***   Mọi người từ trên xuống dưới ở La gia đều có chút sợ hãi thiếu niên thứ xuất La Thận Viễn. Bởi vì, người này từ trong xương tủy luôn toát ra sự lạnh giá quẩn quanh khiến người khác phải run rẩy, ánh mắt lại như bóng tối, có thể nuốt trọn mọi suy nghĩ của người đối diện.   Câu chuyện về xuất thân và sự tồn tại của La Thận Viễn là một thảm kịch đáng sợ mà không ai dám nhắc lại. Thế nhưng, vẻ ngoài của hắn lại mang nét đẹp không phải nam tử nào cũng có được. La Thận Viễn lại học rất tốt cách che dấu những cảm xúc cùng năng lực thật sự của bản thân. Lúc nào, hắn cũng khiến người khác cảm thấy hắn là một người bình thường, đơn giản nhưng lại không thể chạm vào.   Ngay từ những ngày thơ bé, La Thận Viễn vẫn còn là một cậu nhóc tâm tư đơn thuần, luôn thương yêu chăm sóc La Nghi Ninh. Thế nhưng, chẳng biết từ khi nào, muội muội bé nhỏ mà hắn từng ôm vào lòng và chở che hết thảy lại trở nên đáng ghét như thế.   Nàng ỷ vào sự sủng ái của tổ mẫu và tin vào những lời đồn đãi trong phủ mà bắt đầu đối với hắn xa cách, hành hạ và trêu chọc đủ thứ. Trái tim hắn khi ấy cũng trở nên lạnh lẽo, trong khoảnh khắc ở quá khứ hắn đã từng nhẫn tâm nhìn muội muội từ từ mất đi hơi thở rồi lại giãy giụa giữa lý trí và tình cảm đem cứu trở về.   Giờ đây, khi hắn muốn thật sự buông bỏ tất cả những hoài niệm quá khứ thì La Nghi Ninh lại đột nhiên thay đổi và khiến vỏ bọc của hắn bấy lâu nay dần rạn nứt.   Nàng lại trở về là tiểu muội muội trước kia vẫn thường hay nói hay cười khi ở bên cạnh hắn.   Nàng sẽ quẩn quanh hắn mọi lúc mọi nơi, lúc nào cũng dùng giọng nói mềm nhẹ ngọt ngào của mình gọi hắn từng tiếng “tam ca ca, tam ca ca” thật êm.   Nàng bảo, hắn là người thân duy nhất của nàng, nàng sẽ đối xử với hắn thật tốt thật tốt…   Đêm hôm ấy, nàng phát sốt đến gần như mất đi ý thức nhưng lại nắm tay hắn thật chặt. Nàng khóc, đôi mắt đẫm lệ mông lung, luôn gọi tên hắn, cầu được chở che.   Ngày mùa đông tuyết rơi ấy, nàng chạy đến sân trong viện hắn, đem cho hắn món bánh mà nàng thích nhất nếm thử, vị ngọt của bánh cũng không bằng nụ cười của nàng, chút mềm của bánh của không bằng đôi mắt nàng.   Từng ngày, từng ngày trôi qua, thế giới cô độc tẻ nhạt của hắn được nàng dần dần lấp đầy bằng những mảng màu tươi sáng và rực rỡ nhất.   Cứ thế, hắn nguyện với lòng rằng, đặt nàng vào tim, bao dung sủng ái cho nàng cả cuộc đời này.   La Nghi Ninh, vĩnh viễn là muội muội mà hắn dùng cả sinh mệnh để bảo vệ chở che.   ***   Thế nhưng, bí mật về thân thế của La Nghi Ninh lại bị người khác vạch trần, kẻ xấu muốn lấy đi thân phận Thất tiểu thư của nàng, tước bỏ đi những tốt đẹp mà nàng đang có. Nhưng bọn họ không biết rằng, người mà La Thận Viễn hắn muốn bảo vệ, không ai có thể dễ dàng hủy diệt. Huống gì, đây lại là muội muội mà hắn đã nguyện đánh đổi tất cả để cho nàng cuộc sống bình an vui vẻ.   Vì thế, tất cả mọi người đều phải trả giá.   Đúng vậy, La Thận Viễn là một người có trái tim tàn nhẫn độc ác hơn cả quỷ dữ. Cả cuộc đời của hắn, sự dịu dàng mềm mại duy nhất là dành cho muội muội La Nghi Ninh rồi. Ban đầu, hắn muốn bên nàng như một người ca ca. Thế nhưng, từ khi thân phận thật sự của nàng bị xé rách, trong lòng hắn lại nhen nhóm những tình cảm khác.   Hắn muốn cưới nàng về làm thê tử của mình. Muốn dùng danh nghĩa phu quân mà yêu thương sủng ái cho nàng hết quãng đời còn lại. Bởi vì, Nghi Ninh của hắn rất xinh đẹp, hiểu chuyện và đầy kiên cường. Hắn sợ, nếu hắn buông tay, hắn sẽ mất đi nàng. Thế nên, hắn nhất định phải đem nàng về bên hắn, mãi mãi.   Nhưng La Thận Viễn hắn không biết, kiếp trước phu quân của La Nghi Ninh là đối thủ của hắn Lục Gia Học. Kiếp này, tuy nàng đã ở trong thân phận khác nhưng Lục Gia Học là một con người vô cùng thông minh và đa nghi. Hắn ta cũng đang dần nhận ra những điều khác thường ở La Nghi Ninh và muốn cướp nàng về.   Tất cả những bí mật của kiếp trước mà La Nghi Ninh biết không phải là toàn bộ sự thật. Mọi thứ vẫn bị một tấm màn che đi, mà một khi vén lên chính là nỗi bi thương không cách nào chịu được của mỗi người.   Nhưng dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai thì ở kiếp này, La Thận Viễn cũng nhất định không buông tay La Nghi Ninh cho dù phải phá hủy cả thế gian này để giữ nàng lại. Bởi vì, nguyện như ngày thơ bé hắn đã từng hứa với nàng rằng, “Tam ca ca sẽ bên muội và bảo vệ cho muội mãi mãi.”   ***   “Nhật ký dưỡng thành thừa tướng” là một bộ truyện dài vô cùng hoành tráng và hay. Nội dung truyện không chỉ nói đến kiếp này mà còn là mối liên hệ ở kiếp trước, những bi thương, những bí mật cất giấu, những câu chuyện chưa được tiết lộ đều khiến cho người đọc tò mò vào từng con chữ và khó lòng dứt bỏ. Không chỉ là sự cuốn hút bởi văn phong mà còn là sự cuốn hút từ chính bản thân của câu chuyện và từng nhân vật.   Một nam chính La Thận Viễn là người cực kì lạnh nhạt, thâm sâu, thủ đoạn độc ác tàn bạo nhưng đối với muội muội La Nghi Ninh lại vô cùng yêu chiều, dịu dàng. Một nữ chính La Nghi Ninh thông minh lại kiên cường. Tình cảm của cả hai được khắc họa rất tự nhiên, nhẹ nhàng và sâu đậm.   Trong truyện cũng xuất hiện nhiều vai phụ diễn xuất sắc và ấn tượng. Một nam phụ Lục Gia Học bởi vì sai lầm mà khiến bản thân mất đi người yêu nhất, đến khi có được mọi thứ trong tay lại đau đớn nhận ra điều quan trọng không còn nữa. Chuyện xưa càng ấm áp ngọt ngào vui vẻ bao nhiêu thì hiện tại lại bi thương khổ sở bấy nhiêu. Một Trình Lang lưu luyến mãi về một đoạn tình cảm không nên có, giày vò bản thân và cả người bên cạnh.   Câu chuyện không chỉ nói lên tình thân, tình yêu, tình huynh muội… mà còn là chuỗi những tranh đấu trong hào môn, tranh giành quyền lực, địa vị chốn hoàng cung sâu thẳm. Bức tranh ấy, là sự pha trộn hài hòa từ mọi thứ, khiến nó trở nên thu hút kì lạ.   Vì vậy, nếu bạn đang tìm kiếm một bộ truyện dài và hay với các tag nổi bật như cổ đại, trọng sinh, muội khống, sủng, sạch, ngọt… để có thể đọc trong những ngày nghỉ, thì đây hẳn là một lựa chọn xuất sắc và hợp lý vô cùng. ______   (*): Trích bản dịch lời bài hát Can you see my heart Ost Hotel Del Luna do HEIZE thể hiện. (Phần nhân xưng trong đoạn trích đã được rv-er thay đổi cho phù hợp ngữ cảnh truyện rv)   #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Nghi Ninh bị người hại chết. Thời tiết tháng Ba rất đẹp, trưởng tẩu rủ nàng đi chùa dâng hương nhân dịp tiết thanh minh. Lúc nàng đứng ở lưng chừng núi ngắm hoa đỗ quyên thì bị người ta đẩy xuống. La Nghi Ninh không kịp thấy rõ là ai đẩy nàng xuống, linh hồn nhỏ bé đã đi đời. Nàng vốn là tiểu thư con vợ cả của một gia đình bình thường. Mẹ nàng chết sớm, Giữa đám con vợ cả với nhiều chị em thứ xuất mà nàng có thể gả cho thứ tử của Ninh Viễn hầu – Lục Gia Học làm vợ đúng là không dễ dàng gì, tuy rằng hắn ta chỉ là thứ xuất, lại yếu đuối nhu nhược, nhưng xuất thân rõ là dòng dõi trâm anh thế gia, mặc dù không thể so với các tỷ muội khác được gả cho người có địa vị cao hơn, nhưng tốt xấu gì cũng không thua kém ai. Không ngờ nàng chết lại vô duyên vô cớ như vậy. Sau khi Nghi Ninh chết, hồn phách không đi đầu thai mà bám vào trên cây trâm ngọc của trưởng tấu. Cứ như vậy trôi nổi ở nhân gian mấy mươi năm, nhưng mà cũng nhờ vậy nàng nhìn thấy được rất nhiều chuyện. Thì ra người chồng Lục Gia Học yếu đuối nhu nhược trước kia của mình lại là kẻ "giả heo ăn cọp". Năm năm sau hắn hại chết huynh trưởng của mình, loại bỏ mấy sự uy hiếp mình, kế thừa tước vị của Vĩnh Ninh hầu. Chuyện này thì cũng chưa tính là gì, quan trọng là hắn chỉ mất hai năm đã trở thành Đô đốc tả quân ở phủ đô đốc, thủ đoạn rất cao, thoáng chốc quyền thế ngập trời, người người kiêng kị. Hồn phách của Nghi Ninh bám trên cây trâm cài tóc của đại tẩu nàng, thường hay nhìn bài vị của nàng rồi lại thở dài: - "Thật là đáng thương mà, nếu không phải chết sớm như vậy thì nay cũng đã là Hầu phu nhân, Đô đốc phu nhân rồi, đi đến đâu mà không được người săn người đón chứ." Mỗi khi Nghi Ninh nghe nói như vậy liền có suy nghĩ muốn lao thẳng vào người đó. Đến tận lúc này, sao nàng còn có thể không biết mình chết như thế nào chứ. Đó là bởi vì mình cản đường của Lục Gia Học, mới khiến cho hắn hạ thủ độc ác để giết chết mình, còn dùng cái chết của mình đổ hết lên đầu trưởng tẩu, khiến cho tẩu ấy áy náy cả đời. Có thế này gọi là thủ đoạn mạnh nhất trong cách thủ đoạn mạnh, một phát chết ngay. Cứ như vậy có người nói là hắn vì thương tiếc người vợ đã mất, cho nên chưa từng cưới vợ khác, trong lòng Nghi Ninh thì cười nhạo, nàng mới không thèm tin. Cứ như vậy mà trôi qua mười lăm năm, hắn vẫn nắm quyền thế trong tay như trước, ngoại trừ một vị Thừa tướng trong nội các là La Thận Viễn có thể đối đầu với hắn, hai đại quyền thần nắm giữ triều cương, giằng co lẫn nhau, động một cái cũng khiến triều đình rung chuyển. Nhưng mà trưởng tẩu nàng lại không được nữa, Nghi Ninh cứ ở bên cạnh cả đời trưởng tẩu như vậy, thời gian sau này đều ở với trưởng tẩu ở trong hậu viện, cũng chưa từng gặp lại Lục Gia Học. Lúc trưởng tẩu hấp hối, hắn có đến gặp trưởng tẩu một lần. Lục đại Đô đốc bộ dáng thật cao lớn, mặc áo choàng làm bằng da ngân hồ, áo dài màu đen, bên hông đeo mặc ngọc. Theo tuổi tác dáng người của hắn càng thêm tuấn tú. Mở miệng chậm rãi nói: - "Trưởng tẩu cứ yên tâm đi đi, huynh trưởng đang ở dưới chờ người đó...". Trưởng tẩu trợn to mắt, rồi dần dần nhắm lại, vĩnh biệt cõi đời, tay buông thỏng xuống, cây trâm ngọc nắm ở trong tay cũng rơi xuống, "cạch" một tiếng vỡ nát. Nghi Ninh làm oan hồn hai mươi mấy năm trên trâm ngọc, cuối cùng nay đã ngọc nát người đi. **** Đăngtại https://www.wattpad.com/user/DaoMai161 ***** Tháng tư cuối mùa xuân, trời ấm hơn nhưng còn chút rét. Phủ Bảo Định của La gia hôm nay mọi việc đều rối loạn. Thất tiểu thư con vợ cả La gia bị bệnh thương hàn, bệnh rất nặng, thậm chí không còn lấy một hơi thở nữa. Từ trên xuống dưới La gia đều vô cùng lo lắng, La lão phu nhân đã hơn bảy mươi tuổi còn ngồi ở trước giường của nàng, chặm khăn tay lau nước mắt. Các tỷ tỷ đều vây quanh trước giường nhìn nàng, những chén thuốc quý đưa vào như nước chảy, cho dù tốn bao nhiêu tiền cũng phải cứu Thất tiểu thư trở về. La lão phu nhân thấy khuôn mặt của Thất tiểu thư thường ngày trắng trẻo béo tròn giờ đã ốm đi rất nhiều, làm cho ruột gan bà đau đớn: - "Mi Mi nhi của ta nếu không khỏe, các ngươi cũng đừng mong ta bỏ qua. Cháu gái mềm mại nhỏ nhắn của ta, không thể xảy ra chuyện được!" Biểu cảm của các cháu gái khác đều cứng đờ, lão phu nhân đã vô cùng yêu thương Thất tiểu thư ngay từ nhỏ, trong mắt bà chỉ có đứa cháu gái này, chỉ yêu chỉ thương đứa cháu này mà thôi, còn những người khác đều chỉ là chuyện nhỏ. Nhìn cảnh này mà thấy đau mắt, còn những người khác không phải là cháu gái đáng yêu của bà? Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Dưỡng Thành Thừa Tướng của tác giả Văn Đàn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút!
Nàng thề, nếu biết hắn là Hoàng đế, thì cho nàng một trăm lá gan, nàng cũng không dám tranh nhà xí với hắn, còn suýt nữa đạp một cước cho hắn đâm thẳng đầu xuống hố xí, cuối cùng là suy bại đến mức phải đứng đây quét lá rơi! Nàng, là một sát thủ hàng đầu trong mắt chỉ có tiền, tính cách quái dị khiến người ta nhìn mà than thở… Khi không nhắc đến tiền, nàng là một Tu La khát máu, bình tĩnh, thông minh, giết người không chớp mắt! Khi nhắc đến tiền, nàng nháy mắt biến thành một cô nàng ngốc nghếch, động kinh, hung dữ, điên khùng. Mẹ ơi! Ai bảo sau khi xuyên qua, sát thủ vẫn có thể cố chấp, ngang bướng? Đối mặt với vị Hoàng đế nắm trong tay thiên quân vạn mã, ai dám cố chấp, ngang bướng thì làm ta xem nào, xem bị bắn thành con nhím có thích không? Thôi, thôi, ta phải giấu kín thực lực, chỉ cầu được thanh nhàn. Có điều, muốn thanh nhàn cũng đâu dễ như vậy. Ngày nào cũng phải quỳ tới quỳ lui với mấy vị chủ nhân; ngày nào cũng bị người ta châm biếm, mỉa mai tới mỉa mai lui; còn phải cầm chổi quét tới quét lui! F**k! Bà đây — nhịn!!! Vậy mà một chút bổng lộc khi nàng làm cung nữ cũng bị khấu trừ hết… — Bà nó chứ! Bà đây liều mạng với các ngươi! *** [Trọng điểm]: Nữ cường động kinh, là sát thủ ngoài lạnh lùng khát máu, còn rất rất tham tiền! [P/s]: Nam chính tuyệt đối, tuyệt đối sạch sẽ! *** [Phần thông minh đấu nam cặn bã] “Ngày đó, khi ta tới sân bay, đăng ký xong…” cô nàng nào đó đang kể lại chuyện kiếp trước của mình với tiểu cung nữ. “To gan!” Một tiếng quát khí phách vang lên: “Chỉ là một cung nữ nho nhỏ mà cũng muốn soán vị đăng cơ! Trẫm nhất định phải diệt cả nhà ngươi!” Hắn thật sự muốn xem một chút, xem nữ nhân này có bản lĩnh gì! Nàng quay đầu, là Hoàng thượng! Cô nàng nào đó khó khăn nuốt nước miệng: “Cái đó, Hoàng thượng, ý nô tỳ là… là…” Là cái quái gì chứ! Đột nhiên, có một con gà rừng chạy từ ngự thiện phòng ra, cô nàng nào đó cũng phi ba bước thành hai, bắt con gà kia lại, thở phào một hơi rồi dẫm lên: “Khởi bẩm Hoàng thượng, là nô tỳ nói dẫm lên con gà này ạ!  … (*) Ở đây các bạn í chơi từ đồng âm. Từ ‘đăng ký’, với từ ‘đăng cơ’ và từ ‘dẫm lên gà’ ở cuối cùng có cùng một cách đọc là [dengji]. *** [Phần nam chính phúc hắc] Cô nàng nào đó ngắm nhìn nam tử tuyệt sắc bên cạnh, buồn chán muốn chết mở miệng hỏi: “Không biết anh đẹp trai được bao nhiêu xuân xanh rồi?” Nhắm mắt, không đáp. Vẫn không ngừng cố gắng: “Không biết chiều cao của mỹ nam là bao nhiêu?” Đôi môi mỏng hơi nhúc nhích, vẫn không nói. “Ta nói này, cái tính cách lạnh nhạt này của ngài, có phải là có người đến cướp đoạt, thì ngài cũng sẽ trực tiếp giao tiền ra không?” Cô nàng nào đó đen mặt phun phì phì. Nhưng thật ngoài dự tính, hắn lại mở miệng: “Còn phải xem là ai đã.” Cô nàng nào đó vội vàng đưa đầu tới trước mặt hắn: “Nếu là ta thì sao?” Ôi chao, có phải nàng sắp phát tài không? “Ta tình nguyện hiến sắc…” “Mẹ nó, buông ra, buông ra! Bà đây chỉ cướp tiền, không cướp sắc! Buông ra! Tên khốn lòng dạ hiểm độc này…” *** [Phần tự sướng vô hạn của tác giả]  Trong chính văn tuyệt đối sẽ còn hài hước hơn văn án rất rất rất nhiều. Tác phẩm này đề cập đến những vấn đề khôi hài đến mức động kinh, đề cập đến yêu hận tình thù, soán ngôi đoạt vị… thích hợp với khẩu vị của các loại độc giả. *** REVIEW TRUYỆN TIỀN CỦA BẢN CUNG! HOÀNG THƯỢNG, CÚT! CỦA TÁC GIẢ MÊ HOẶC GIANG SƠN – YÊU NGHIỆT MÊ TIỀN VÀ BƯỚC NGOẶT TRONG CUỘC ĐỜI. Là một độc giả tích cực của dòng truyện ngôn tình chắc chắn chúng ta không thể không biết đến một thể loại truyện rất rất quen thuộc này, đó là xuyên không. Xuyên không từ lâu đã trở thành thể loại truyện rất đỗi quen thuộc đối với những độc giả hâm mộ và yêu mến dòng truyện ngôn tình. Xuyên không vẫn luôn được đông đảo bạn trẻ yêu thích và chưa có dấu hiệu hạ nhiệt khi những tác phẩm xuyên không hấp dẫn ra đời ngày càng nhiều. Tại sao mọi người lại đón nhận nó tích cực và cuồng nhiệt như thế? Bởi vì xuyên không mang những đặc điểm rất riêng biệt, đặc sắc, mà những thể loại truyện khác không có. Đọc truyện xuyên không nữ cường này, độc giả sẽ rất dễ dàng bắt gặp những tình huống truyện bất ngờ, những tình tiết gay cấn hấp dẫn, một số chi tiết khoa học chưa thể lí giải hay một số chi tiết hơi phi logic. Nhân vật chính trong truyện xuyên không thường là những người ở hiện tại, cuộc sống gặp một vài biến cố, và họ xuyên không đến quá khứ hoặc tương lai. Tại đây nhân vật tự mình bắt đầu một cuộc sống mới, cú sốc về thời gian và không gian thường dẫn đến những tình huống truyện dở khóc dở cười. Xuyên không mang đến cho chúng ta những tiếng cười thú vị và những giây phút lặng im suy ngẫm. Điều đặc biệt độc đáo chỉ có ở thể loại này chính là những mối tình tiền kiếp của nhân vật truyện, đó là một trong những minh chứng cho cái gọi là duyên tiền định. Dù giữa hai người có gặp trắc trở về thời gian và không gian nhưng bằng chính tình yêu chân thành và mọi nỗ lực, cuối cùng họ cũng về được bên nhau. Thể loại xuyên không như một bông hoa rực rỡ giữa khu vườn ngôn tình, nó đưa chúng ta đến với một thế giới truyện khác biệt hoàn toàn so với thế giới bên ngoài. Ở đó ta có thể hòa chung dòng cảm xúc và suy nghĩ với nhân vật, cùng nhân vật chính trải nghiệm những điều mới mẻ. Là một fan của thể loại xuyên không các bạn đừng bỏ qua tác phẩm siêu hay Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút! Nha. Tiền Của Bản Cung Hoàng Thượng Cút - Review truyện Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút! Của tác giả Mê Hoặc Giang Sơn - Yêu Nghiệt mê tiền và bước ngoặt trong cuộc đời. Yêu Nghiệt mê tiền và bước ngoặt trong cuộc đời. tiền của bản cung hoàng thượng cút là một tác phẩm truyện xuyên không hấp dẫn của tác giả Mê Hoặc Giang Sơn. Truyện bắt đầu với bối cảnh một trường đua ngựa ở Tây Ban Nha đang sôi động với các cuộc đua, hôm nay là ngày đua chung kết của các tay đua những chú ngựa đua đã gần đến đít người đang giữ vị trí nhất bảng là tay đua của Tây Ban Nha đã ba năm liền đoạt giải quán quân mọi người đều hồi hộp kết quả bỗng một tiếng bằng chói tai vang lên khiến bầy ngựa hoảng sợ chạy toán loạn, một tiếng bằng tiếp theo bắng trúng vào đối tượng là tay đua Tây Ban Nha khán giả chạy hỗn loạn sát thủ muốn bỏ chạy cũng khá khó khi mà cảnh sát đã nhập cuộc trấn an và khám xét từng người lần này quả thực sát thủ muốn chạy cũng khó. Nhờ vào nhan sắc và khả năng ve vãn đàn ông của cô mà có thể thoát khỏi điều nực cười nhất là người giúp cô thoát lại chính là cảnh sát. Yêu Nghiệt là nickname khá hot trong giới sát thủ tất cả nhiệm vụ đều được giải quyết gọn gàng và sạch sẽ. Trở về nhà với tâm trạng vô cùng bất an khi tự cảm giác rằng mình ngủ tối nay sẽ không tỉnh dậy nữa. Sáng hôm sau tỉnh dậy với khung cảnh toàn là cổ xưa vô cùng hoang mang và sau thời gian chạy loạn trong cung cô phát hiện mình đã xuyên không thật rồi. Thân phận của Yêu Nghiệt ở nơi xa xưa kia là một ả nô tì trong cung. Ôi thật là đau khổ vì cái thân phận này. Nói như thế nào đây khi duyên của nàng ở đời này lại được kết dây tơ hồng cùng hoàng thượng. Trong một lần di phục xuất tuần trở về hoàng cung, do chưa thay lại xiêm y Hoàng thượng thì đã vào nhà xí gần hoa viên để đi. Xui xẻo cho cô khi gặp phải cảnh cả hai cùng giành nhà xí. Cô cứ nghĩ hoàng thượng là tiểu thái giám trong cung nên không kiên nể mà tranh giành. Yêu Nghiệt đã để lại dấu ấn đặc biệt trong lòng hoàng thượng. Tìm hiểu và biết được nàng là người rất ham tiền. Hoàng thượng giả dạng người hầu trong cung để tiếp cận nàng. Cho nàng tiền mỗi khi muốn đi nhà xí nơi nàng làm việc. Thời gian trôi qua cả hai trao đổi nhiều hơn dần dần nảy sinh tình cảm nhớ nhung khi xa nhau. Bí mật không thể che dấu mãi khi nàng tham gia đoàn phục vụ yến tiệc chiêu đãi sứ giả và có thể tận mắt nhìn ngắm dung nhan hoàng thượng, nàng càng không khỏi hoảng hốt vì đó không phải là tên tiểu thái giám hay đi nhờ nhà xí sao. Từ đó nàng đã được hoàng thượng sắc phong làm quý phi và sủng hạnh nàng nhưng nơi thâm cung luôn đầy rẫy nguy hiểm như những gì nàng nhìn thấy trong phim. Yêu Nghiệt phải đối phó sự hãm hại của các quý phí khác. Sự mệt mỏi và sống trong lo sợ đã khiến Yêu Nghiệt quyết định rời xa chàng dù thật là Hoàng Thượng rất giàu có. Hoàng thượng sẽ làm gì để níu giữ lại nàng. Truyện này đối với mình đặc biệt hấp dẫn và cuốn hút. Ngay từ nhan đề là đã thấy đặc biệt, khiến các độc giả muốn bấm vào xem ngay rồi. Và nội dung truyện thì cũng tuyệt luôn. Tình tiết truyện rất lôi cuốn, truyện cũng không quá phi logic khi nói về những khoản xuyên không như một số truyện khác cùng thể loại. Cách xây dựng hình tượng nhân vật độc đáo làm đọc là nhớ luôn. Ngoài ra còn có mấy đoạn siêu hài nữa. Nói chung là truyện rất hay. Review bởi Hạ Vy.   Mời các bạn đón đọc Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút! của tác giả Mê Hoặc Giang Sơn.
Thê Tử Ngốc
Thể loại:cổ đại, điền văn, trùng sinh, huynh muội luyến, sạch, siêu sủng   ~~~ Editor: Di Phong, Trang Ngọc Nguồn convert:Rich92 - TTV Trước khi sống lại, Người nàng mãi mãi yêu chính là ca ca của nàng, nhưng nàng lại làm thiếp cho kẻ nàng không thương.  Mãi cho đến khi chết, nàng mới biết được, thì ra nàng không phải muội muội ruột của chàng, chẳng qua, nàng chỉ là một con cờ để người lợi dụng.  Sau khi sống lại, Bài trừ hết thảy khó khăn, nàng nhất định sẽ làm thê tử của ca ca. *** "Tiểu thư, chúng ta thật sự phải làm như vậy sao? Thiếu gia ngài..." Nha hoàn Lan Xuân vẻ mặt khó xử, ai chẳng biết Khâu di nương chính là bảo bối trong lòng của thiếu gia, mặc dù lúc này thiếu gia không thường đến phòng nàng, nhưng không có nghĩa là nàng thất sủng! Nếu tiểu thư thực sự động đến nàng, khi thiếu gia trở về, không biết sẽ thu thập các nàng như thế nào đây? Tiểu thư thật sự rất thiếu kiên nhẫn, chẳng lẽ không thể chờ đến khi thiếu gia hoàn toàn vô tâm với Khâu di nương, thì động thủ lần nữa không tốt sao? "Ngươi đi làm là được, hắn biết thì đã có sao? Hắn còn dám hưu ta sao?" Gả cho Hàn Thiếu Quân năm năm, nàng đối với nam nhân kia cũng coi như hiểu một chút . Trong lòng hắn chỉ có quyền lợi mới là quan trọng nhất, mà đối với tiện nhân Khâu Tiểu Ninh kia, hắn là để bụng một chút thôi, nhưng tuyệt đối sẽ không thể cao hơn sự dụ hoặc của quyền lợi mà hắn muốn, chẳng lẽ chỉ vì muốn thân cận với một nữ nhân mà hắn xem nhẹ quyền lợi sao? Vì vậy mà hắn cố ý lãnh nhạt Khâu Tiểu Ninh vài ngày, muốn nàng bỏ qua cơ hội lần này, không động thủ với Khâu Tiểu Ninh sao? Không thể nào, Khâu Tiểu Ninh phải chết, nàng tuyệt đối không cho phép một tiện nữ sống tốt hơn so với nàng. Khương Ưu Tuyền nàng là chính thê, Khưu Tiểu Ninh là thiếp, nàng muốn toàn bộ người trong Hàn Phủ biết, không có người nào có thể uy hiếp đến vị trí của nàng.. Lan Xuân thấy tiểu thư như vậy, cũng không dám nhiều lời,theo phân phó của Khương Ưu Tuyền mà đi làm. Trong khi đó ở Khâu gia, Viên thị mang vẻ mặt căm hận, nhìn Khâu Tiểu Ninh, hỏi: "Nghe nói thiếu gia đi Lệ Thành vài ngày nữa sẽ trở về, mà nhiều ngày trước cũng không đi đến phòng của ngươi?" Thiếu gia không phải thích nha đầu này sao? Vì sao nhiều ngày như thế lại không đến phòng của nha đầu này?. Nàng còn tưởng nha đầu này vì thiếu gia sinh trưởng tử sẽ giúp đỡ Khâu gia bọn họ. Đến lúc đó, đợi Thông nhi tên đề bảng sẽ không ai dám nói gì nữa. Khâu Tiểu Ninh hai tay để phía sau lưng, giống như một hài tử làm sai, ngoan ngoãn nghe Viên thị nói. Cúi đầu, vốn gương mặt ngây thơ đã tràn đầy nước mắt, nàng không thương người kia, chẳng lẽ còn muốn cho nàng cùng với nữ nhân khác tranh sủng ái của Hàn Thiếu Quân sao? Hơn nữa, hiện tại nàng không làm cái gì mà thiếu phu nhân đã hận nàng thấu xương, nếu thực đi tranh tình cảm giống như nương nói, nàng sợ sớm đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Viên thị thấy Khâu Tiểu Ninh như vậy, nghẹn uất một hơi, làm sao mà bà lại nuôi ra một đứa con gái không biết tranh tình cảm? Quả thật không phải thân sinh, mới có thể không có lòng thay con trai bà suy nghĩ. Càng nghĩ càng tức, hung hăng nhéo trên người Khâu Tiểu Ninh vài cái: “Trở về tốt nhất nghĩ cách như thế nào để tranh thủ tình cảm của thiếu gia cho ta, nếu thiếu gia còn không đến phòng của ngươi, thì cửa Khâu gia ngươi cũng đừng nghĩ bước vào. Đi đi đi, còn có, ngươi không được quấy rầy ca ca ngươi học bài.” Từ phòng đi ra, nha hoàn Lục Cầm mà Hàn Thiếu Quân vì nàng sắp xếp bước tới: “Di nương, người làm sao vậy?” Tuy giọng điệu có phần lo lắng, nhưng Khâu Tiểu Ninh không cần nhìn cũng biết trong mắt nàng ta toàn sự khinh bỉ dành cho nàng. Cầm khăn tay khô lau nước mắt, Khâu tiểu Ninh nhìn Lục Cầm, nói: “Lục Cầm, ngươi đợi ta ở cửa, ta sẽ lập tức tới liền.” Nàng muốn nhìn đại ca một chút, dù không thể đứng trước mặt đại ca, nhưng thấy y cũng tốt rồi. Lục Cầm nhíu nhíu mày, gật gật đầu: "Nô tỳ đã biết, nhưng di nương làm ơn nhanh chút, bằng không trời sắp tối rồi." Thật không biết thiếu gia anh tuấn phi phàm nhà nàng sao lại để ý một nữ nhân như thế này, nàng so với nữ nhân này còn tốt hơn không biết bao nhiêu. (*Di Phong: đúng là chủ nào tớ đó, ta chém chém….) Lục cầm rời đi, Khâu Tiểu Ninh liền đi tới trước cửa phòng đại ca Khâu Minh Thông.    Mời các bạn đón đọc Thê Tử Ngốc - Phượng Vân.
Hầm Táo Ký
Thể loại: Ngôn tình cổ đại, 3S, huyền huyễn, tu tiên, sư đồ luyến,  ngọt ngào, hài. Chuyển ngữ: Khuynh Tiếu Edit + Beta: Lãnh Diễm Tuyền Số chương: 81 chương + 5 ngoại truyện Cuộc đời Đường Táo có lúc vui vẻ nhưng cũng có bi kịch. Vui vẻ chính là nàng đã gặp được một sư phụ quyền cao chức trọng, không lo ăn mặc, càng có người chống lưng cho nàng. Bi kịch chính là, mỗi ngày nàng tỉnh dậy đều nhìn thấy trong mắt sư phụ không muốn che dấu việc muốn ăn nàng... [Một câu tóm tắt] Ấm áp sủng ngọt, thầy trò văn. *** #Review HẦM TÁO KÝ Tác giả: Mạt Trà Khúc Kỳ Thể loại: Cổ đại, sư đồ luyến, nam chính mặt dày, cực đánh đá, nữ chính ngốc manh, sủng, sắc, hài, HE Độ dài: 81 chương - 5PN Tình trạng: Hoàn edit. *** Tiểu Táo vốn chỉ là một quả táo trên đỉnh Phượng Ngự Sơn, bởi vì cơ duyên xảo hợp mà được biến thành người. Dẫu vậy, với tu vi kém cỏi của mình, Tiểu Táo mỗi ngày chỉ dám loanh trong trong rừng đào, dựng nhà trúc, vui vẻ nấu ăn, lẩn tránh đảm yêu quái vẫn muốn đem nàng về hầm canh ngoài kia. Một ngày nọ, trong lúc đi bắt cá, Tiểu Táo tình cờ nhặt được một nam nhân. Người này mặc trường bào trắng muốt, mặt mũi đẹp đẽ, trên người tỏa ra linh khí, là cực phẩm hiếm gặp có thể giúp nàng nhanh chóng tu tiên. Vì thế, Tiểu Táo quyết định... ăn hắn. Thế nhưng, nàng vừa mới kịp động miệng, người kia đã tỉnh lại, đảo khách thành chủ, chớp mắt đe dọa muốn đem nàng nuốt vào bụng. May mắn nàng nhanh trí, giả bộ đáng thương, còn dâng lên một bàn đồ ăn ngon mới khiến ý định ăn nàng của người kia tạm thời biến mất. “Bảo bối” Đường Táo nhặt được kia, mặc dù tính tình có chút thất thường, nói chuyện cũng không biết nể mặt, nhưng một thân trường bào trắng muốt, thực sự mang dáng vẻ tiên phong, đạo cốt. Hơn nữa, người đó pháp thuật còn rất cao cường, phất tay một cái liền có thể đánh cho tên nhãn yêu muốn ăn thịt nàng trở về nguyên hình. Vậy nên, Đường Táo cảm thấy người này nhất định là “tiên nhân”, còn không quên tranh thủ ôm chân gốc đại thụ lớn này, nhanh nhảu nhận hắn làm sư phụ. Chỉ có như thế, tiểu táo yêu là nàng mới có thể ngày ngày “cọ” tiên khí, mau chóng tu luyện thành tiên, không còn sợ bị những yêu quái khác “ăn thịt”. Đường Táo luôn cảm thấy việc nhận sự phụ này thật sự lãi to rồi. Sư phụ nàng không những đẹp mắt, tâm địa còn rất tốt, đối với nàng vô cùng dịu dàng, chiều chuộng. Việc nàng cần làm mỗi ngày chỉ đơn giản là ngoan ngoãn nấu cơm cho sư phụ, cẩn thận hầu hạ sư phụ tắm rửa, đi ngủ, còn lại cái gì cũng không cần lo, ngay cả chuyện “tu tiên” cũng có sư phụ nàng lo luôn rồi. Thế nhưng, càng lúc Đường Táo càng cảm thấy ánh mắt sư phụ nhìn nàng có cái gì sai sai, giống như thật sự có ý định “ăn” nàng vậy. Đường Táo thật muốn khóc, nàng chỉ là một quả táo yêu nho nhỏ, nếu thực sự sư phụ muốn đem nàng hầm canh, nàng cũng chỉ đành chấp nhận số phận mà thôi. Ấy thế mà, đến lúc sư phụ thực sự “ăn” nàng hoàn toàn không giống như nàng tưởng tượng. Hơn nữa xem ra, cái việc bị “ăn” này không chỉ một lần, từ nay về sau, Tiểu Táo chỉ có thể ngậm ngùi chấp nhận sư phụ nhà mình mỗi ngày đem nàng ra “ăn” mà thôi *** Đường Táo là một tiểu táo yêu tu vi kém cỏi, lại ngốc nghếch nhát gan. Trong một lần tình cờ cứu được “sư phụ”, cho dù muốn đem chàng “ăn” để tăng cường tu vi, nhưng cũng được coi là ân nhân cứu mạng, lại không hiểu vì sao, sau một hồi lại lưu lạc đến mức trở thành đồ nhi của người. Nàng là một tiểu cô nương ngốc nghếch, ngoan ngoãn, lấy việc hầu hạ sư phụ làm mục tiêu, bởi chỉ có như thế chàng mới không đem nàng hầm canh, còn giúp nàng tu tiên nữa. Tiểu Táo cho dù ngày thường là một tiểu đồ đệ nhu thuận, lại rất nghe lời, nhưng lúc cần xù lông sẽ xù lông, còn biết giận dỗi. Nàng là một cô nương đơn thuần, dễ lừa gạt nhưng một đôi mắt to linh động, cùng dáng vẻ nhu thuận, đáng yêu của nàng thực sự khiến người gặp người thích, càng khiến sư phụ muốn giữ nàng làm của riêng, không cho bất kỳ kẻ nào mơ tưởng đến. Trọng Vũ - sư phụ của Đường Táo vốn là ma tôn cao cao tại thượng. Không hiểu sao một lần uống rượu say lại lưu lạc tới Phượng Ngự Sơn, còn bị quả táo nhỏ kia sờ sờ, nắn nắn còn liếm qua một vòng. Nàng chỉ là một táo yêu nho nhỏ, nhưng linh khí tràn đầy, ăn vào vừa hay có thể giúp hắn trị thương. Thế nhưng, quả táo nhỏ ngốc này nấu ăn rất ngon, còn rất biết cách hầu hạ, khiến chàng cảm thấy giữ lại nuôi thêm một chút rồi ăn cũng không muộn. Quả táo nhỏ kia cứ tưởng mình thông minh, cho rằng chàng là tiên nhân liền muốn nhận chàng làm sư phụ, mà chàng cũng lười giải thích, xét thấy tiểu Táo mềm mại, hiểu chuyện lại biết nấu ăn liền miễn cưỡng thu nhận nàng. Nhưng, vài năm nuôi tại bên người khiến Trọng Vũ có thói quen được nàng hầu hạ, thấy nàng cùng Phù Yến tươi cười, trong lòng chàng liền ghen tị. Nàng còn nói muốn lập gia đình, khiến Trọng Vũ càng thêm tức giận, trong lòng càng thêm khó chịu. Rõ ràng người do chàng nuôi, lẽ nào lại để cho kẻ khác “ăn” thịt? Thế nên, Trọng Vũ quyết định, trước ra tay, đem tiểu đồ nhi kia nuốt vào bụng, bất kỳ kẻ nào cũng đừng mơ tưởng động đến nàng. Trọng Vũ là một lão xử nam ba vạn năm tuổi, còn là “ma tôn” con nhà nòi. Từ nhỏ chàng đã ở trên cao, hỉ nộ bất thường lại còn kiêu ngạo. Chàng đối với mọi vật đều lạnh nhạt, duy chỉ khi đối mặt với đồ nhi kia với lộ ra vẻ dịu dàng, nhẫn nại. Trọng Vũ nhìn có vẻ lạnh lùng, thành thục nhưng thực ra chỉ là một kẻ lơ mơ trong tình cảm. Chàng đối với Đường Táo là để tâm, thế nên, chàng sẽ ghen khi thấy nàng thân thiết với người khác, đặc biệt là Phù Yến cùng “cây trúc” thanh mai trúc mã kia. Trọng Vũ là một lão ma đầu ngây thơ, lại thích giận dỗi, nhưng chàng cũng là người rất rõ ràng, thích một người sẽ nói ra, sẽ hết lòng che chở người chàng yêu. Chàng là ma tôn, ba vạn năm cô đơn, mới nhặt về được một quả táo khiến chàng vừa lòng. Dẫu sao người cũng do chàng nuôi ra, vậy thì quả táo kia cũng phải thuộc về chàng, không một kẻ nào có quyền động đến. *** Mạt Trà Khúc Kỳ đối với tớ quả thực là một người quen không thân. Tớ đã từng đọc một số tác phẩm của tác giả này, cũng có ấn tượng rất tốt. Giống như những bộ truyện khác, “Hầm táo ký” mang một vẻ tưng tửng, dễ thương, mang vị táo ngọt dịu khiến người đọc vô cùng dễ chịu. Nội dung không quá phức tạp, cốt truyện chủ yêu xoay quanh tháng ngày “nuôi” táo của ma tôn Trọng Vũ, xen lẫn là một vài âm mưu, ân oán giữa ba giới yêu - ma - tiên. Lối viết nhẹ nhàng, hành văn dí dỏm, đáng yêu, các tuyến nhân vật không lớn, nhân vật phụ vô cùng nhây. Tớ đặc biệt có ấn tượng với Phù Yến, một nam nhân dịu dàng, nhã nhặn ôm mối tình không thể nói ra cùng Phù Nguyệt rực rỡ như lửa, dám yêu dám hận lại không tham lam. Nếu bạn đang buồn, nếu bạn vừa bị bồ đá, cần lấy lại tinh thần hay những kẻ cô đơn đi tìm kiếm giấc mơ tình yêu hường phấn, thì đây chính là nơi dành cho bạn. Tớ đảm bảo Đường Táo ngốc nghếch, Trọng Vũ mặt dày, Phù Yến nhiều mưu mẹo cùng Phù Nguyệt cô nương mạnh mẽ sẽ cho bạn một trải nghiệm vô cùng thú vị. Muốn biết lão xử nam ba vạn năm tuổi “hầm táo” ra sao, mời bạn nhảy hố để biết thêm chi tiết nhé. ___________ Review by #Gian_Thần - fb/ReviewNgonTinh0105   Mời các bạn đón đọc Hầm Táo Ký của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ.
Yêu Nữ Tiểu Nương Tử
Truyện Yêu Nữ Tiểu Nương Tử là một truyện mới được gửi đến bạn đọc trên trang đọc truyện online, một câu chuyện tình yêu với những khó khăn, những điều tưởng chừng như không thể nào trụ vững; tình yêu với những thử thách khiến ta nặng lòng. Đọc truyện mới này bạn sẽ được bước vào thế giới đầy những cung bậc cảm xúc khác nhau, cùng đọc và cảm nhận. “Nha đầu kĩ nữ” đệ nhất Mỹ Hồng Lâu như nàng không chọn chồng thì thôi mà mama dám bán trinh tiết của nàng cho tên công tử họ Phiến với giá 300 vạn lượng vàng nên nàng không ngại trèo cửa sổ mà trốn đi nha. Đang bị đuổi theo muốn xì khói nàng vấp phải xác một tân nương chết trên đường đến nhà chồng, vì tình thế khẩn cấp nàng cũng không cố ý mạo phạm người chết đâu nên trùm áo đỏ nằm kế kiệu hoa nhắm mắt, cầu nguyện giả chết nhằm trốn người của mama bắt về. Nàng mới tự nhủ mình thông minh giả chết trốn êm thì không ngờ tân lang đến thật, hắn còn nghĩ nàng “chắc” là tân nương của mình còn sống nên mang về. Hi hữu thêm nhà chồng chưa ai biết mặt tân nương thật ra sao nên tà tâm lại nổi lên, nàng quyết ở lại làm vợ đại tướng quân có cơm ăn áo mặc sung sướng tạm trốn mama “ít ngày”. Nhưng phu quân hờ của nàng cứng ngắt lạnh lùng như đá không muốn có vợ mà bị ép nên hiên ngang nói với cha mẹ 1 năm mới động phòng. Ừh thì 1 năm rồi động phòng cũng chẳng liên quan đến nàng, nàng chỉ ở đó giả làm nương tử hắn “ít ngày” thôi mà. Thế nhưng chết tiệt cái tên phu quân hờ đó say rượu về “ăn hết đậu hủ” của nàng rồi sau đó sĩ diện nói hắn chỉ “lỡ” thôi, nhất quyết sau 1 năm mới “lại động vào nàng”. Nàng tức rồi nha, giá nàng 300 vạn lượng lận đó hắn “ăn” xong định quỵt nợ hay sao? Thế là nàng dùng tất cả những chiêu dụ dỗ đàn ông “dã man” nhất quyết xem hắn có chịu đem sỉ diện vứt khỏi giường mà yêu thương nàng hay không? Truyện ngôn tình này là lời thủ thỉ nỉ non hay đến cuối cùng lại là lời oán trách. Yêu thương là nên cho đi hay nhận, là luôn sống và tồn tại, là như thế nào đây, đến cuối cùng ai giải thích được đây ??? Đọc truyện để tìm lời giải và theo dõi những truyện khác cùng thể loại: Duyên Tới Là Anh, Nghe Nói Tình Yêu Sẽ Đến,... *** Đào hoa Chi nữ của Mỹ Hồng Lâu nổi tiếng vượt ngoài cả huyện Đốc Châu – Kỳ Mạc. Biết bao sĩ phu đa tình yêu cái đẹp cũng phải lặn lội đến một chuyến để tận mắt ngắm nhìn nhan sắc của mỹ nhân. Nhìn nàng ai cũng mê đắm như si như dại, trầm luân vạn kiếp cũng cam. Vào đêm nay Đào Chi sẽ bán thân đầu tiên đúng ngày nàng tròn 18 tuổi. Biết bao đại gia, công tử tranh nhau ra giá mua giấy bán thân của nàng. Tiếc là nữ nhân vật chính không phải cái nàng “Đào hoa Chi nữ” này đâu nha! ———– - An An đâu rồi? Bưng trà! - Đến liền! Đến liền! Từ trong bếp nhanh nhảu chạy ra một thân ảnh nhỏ bé, tay trái bưng ấm trà, tay phải bưng mâm đồ ăn thoăn thoắt làm việc. Đêm nay khách đông quá mức làm việc muốn bở hơi tai luôn vì thế dáng nhỏ cứ thế chạy qua chạy lại suốt không nghỉ. Mama của Mỹ Hồng Lâu là một ông bóng “xinh đẹp”, thừa kế sản nghiệp kinh doanh thanh lâu mấy đời của gia tộc. Các đại gia vẫn đang ra giá cho Đào Chi làm mama căng thẳng chờ. An An lại dâng trà ama, đưa mắt nhìn Đào Chi xinh đẹp và cả đám nam nhân háo sắc mà tặc lưỡi nhai bánh quế hoa mà nhốp nhép nói… - Mama yên tâm! Đào Chi tỉ đẹp nhất sẽ được giá còn cao hơn cả Mai Chi, Lan Chi, Huệ Chi nữa mà! Mama đưa mắt nhìn lại con nhóc mặc áo nam nhân, gương mặt lém lĩnh đứng quẹt mũi nói như ta đây người lớn cao thâm. Chẳng nghĩ gì mama đánh đầu nhóc cái bốp phun hết cả bánh đang nhai… - Nha đầu thúi, lo làm việc đi còn ở đây trấn an ai hả? - Âyda… tại con thấy mama căng thẳng quá mà! - Làm việc nhanh lên! Nhóc le lưỡi chạy đi nếu không bị mama xử phạt không cho ăn tối thì tiêu. Ồn ào náo nhiệt cả buổi tối cực khổ cuối cùng Đào Chi cũng được giá 100 vạn lượng kỉ lục tại Mỹ Hồng Lâu này. Và Đào Chi còn được về làm thiếp của tri huyện Linh Giao nữa thật quá tốt. Nhưng khi Đào Chi đã xuất môn thì mọi người lại thấy cảnh mama bệnh liệt giường khóc lóc rất là thảm nha. Tất nhiên số tiền chuộc thân Đào Chi ông ấy lấy một nửa rồi nhưng buồn khóc là vì tứ đại mỹ nhân đều đi, sau này Mỹ Hồng Lâu còn gì để hút khách chứ. An An chán nản vào hết xoa tay, nắn chân dỗ mama mà cũng nhìn 10 kĩ nữ mới được mua vào còn đang sợ hãi khóc lóc nhưng không có ai là mỹ nhân cả. Một cái thanh lâu không có mỹ kĩ nữ thì làm sao còn làm ăn chứ? Mama cầm lấy trà rên rỉ… - Làm sao đây An An ơi! Mỹ Hồng Lâu này chẳng lẽ đóng cửa trong tay ta sao? Mẹ ta đệ nhất mama trên cao sẽ chửi ta đến điếc tai cho coi hic… - Làm sao đây An An ơi! Mỹ Hồng Lâu này chẳng lẽ đóng cửa trong tay ta sao? Mẹ ta đệ nhất mama trên cao sẽ chửi ta đến điếc tai cho coi hic… Nhìn cảnh này ai mà không buồn theo huống chi người đang đau khổ là mama yêu dấu của nhóc nha. Cô nhóc ngồi xuống gác chân xoa cằm nhìn 10 kĩ nữ mới đang được “đào tạo”. Đúng là so ra chỉ là kĩ nữ hạng trung thôi. Nhóc nhíu mày nói… - Mama chịu khó bỏ ít tiền mua người đẹp một chút đi! - Ahhh… Mỹ nhân bây giờ đâu có dễ kiếm chứ. Bọn buôn người cố tìm chạy đôn chạy đáo cũng tìm không ra. - Ây… nếu miễn cưỡng chăm chút chắc họ cũng sẽ đẹp hơn nhưng cần nâng cao tay nghề hơn ! An An nói làm mama tỉnh táo vực dậy. Ông ấy đã nhìn thấy lối đi rọi sáng tâm hồn mong manh của ông ấy dẫn đến núi tiền rồi nên trào lệ ôm lấy An An bé bỏng. Nhóc con cũng cười vỗ vỗ vai an ủi lại. - Đúng là chỉ có An An của ta thông minh. Chúng ta sẽ đào tạo một người đàn hát, nhảy múa như tiên nữ để hút khách. - Hì… con thì phải thông minh thôi haha! Nhóc con cười khì vì với kinh nghiệm ở thanh lâu từ lúc 3 tuổi đến nay 12 năm thì cái gì trong thanh lâu mà nàng không rành. Mama cũng chính vì thế cưng yêu nàng chỉ sau mấy “con công” kiếm tiền cho ông ấy thôi. Thế là ngay lập tức 10 kĩ nữ mới được kiểm tra độ dẻo dai. Song họ toàn là mấy cô nương quê mùa, tay chân thô kệch làm sao múa may gì. Mama nhìn cảnh chưa chi lại muốn khóc nữa rồi. Nhóc con vội vã chạy lại chỗ họ mà cầm dải lụa mà giúp họ kẻo mama thất vọng sẽ còn chịu không nổi hơn… - Múa căn bản là sự mềm mại, uyển chuyển theo nhạc. Các cô nương hãy thử nghĩ mình là lụa, là nước hay gió chẳng hạn cứ thế mà làm. Mama đang thấy thê thảm lắm cũng mở to mắt nhìn. Nhóc cầm lụa thân người mềm như không xương, dẻo nhưng không nhu yếu dễ dàng uyển chuyển cầm lụa cả người uốn ngửa ra sau. Lưng cong, chân vững, bàn tay mang theo cùng lụa mềm mại tạo ra một dáng múa đẹp mắt. Nàng chỉ cố chỉ cho họ hiểu, 10 cô kĩ nữ mới cũng vỗ tay ngưỡng mộ làm cô nhóc le lưỡi cười khoái chí. Mama giờ mới nhìn kĩ con bé ốm tong teo, da ngăm, răng mọc chưa đủ năm nào nay cũng có chút ra dáng thiếu nữ rồi. Ông ấy đăm chiêu hỏi… - Con biết múa hồi nào vậy An An? - Chậc… Ở đây ngày nào cũng thấy mấy tỉ tỉ tập luyện mà! - Con còn biết làm gì nữa không thử làm mẫu cho họ coi đi! - Quá dễ! An An cười cầm ngay đàn tì bà lên gảy nhẹ ra một khúc tấu vô cùng điêu luyện, dáng vẻ hảo hảo mỹ miều không cần chỉnh lại gì cả.     An An cười cầm ngay đàn tì bà lên gảy nhẹ ra một khúc tấu vô cùng điêu luyện, dáng vẻ hảo hảo mỹ miều không cần chỉnh lại gì cả. Chuyển sang thập lục cầm cũng vẫn thành thạo mà tạo ra âm thanh chốn tiên bồng. Mấy cô tân kĩ nữ chỉ biết há hốc vỗ tay miết vì nhóc tuổi nhỏ tài cao nha. Thấy được hưởng ứng nồng nhiệt, An An tận tình làm hết những gì mình biết trong cái thanh lâu này như có thể thổi sáo, hát, múa với bình rượu, thậm chí cả những vũ điệu gợi tình trên bàn dù dáng người chẳng có gì hấp dẫn như mấy tỉ tỉ. Mama cũng bất giác vỗ vỗ tay vì không ngờ mình đã vô tình nuôi dạy một tiểu nha đầu kĩ nữ bán nghệ xuất sắc như thế đến giờ không hay. An An cười toe toét quẹt mũi lên mặt khi được khen. Nhóc con này chỉ có bề ngoài lóc chóc là chưa được thôi nên mama vội níu nàng lại… - Con đi tắm thay đồ đi! - Hôm qua con tắm rồi mà! – Cô nhóc nhíu mày không hiểu. - Nữ nhi gì mà 2 ngày mới tắm hèn gì lúc nào cũng lem nhem, hôi như chuột! - Con đâu có hôi! Nhóc bị ép đi cũng giơ tay, giơ chân ngửi thử mình có hôi thật như mama nói hay không. Mama hồi hộp chờ nên đi qua đi lại và nhóc con cũng ra với bộ áo hồng lụa nhiều tầng. Tóc ướt xoã ra, gương mặt còn non nhưng vẫn ra nét thanh tú rồi. Da chưa được trắng nhưng là do nhóc chơi bời ngoài nắng xem ra cũng có thể khắc phục. An An đứng không hiểu mama làm gì cứ đi vòng vòng nhìn mình như thế. Ông ấy xoa cằm, nhóc con ốm nên cơ thể cũng chưa đầy đặn hết nhưng mới 15 tuổi thôi có thể phát triển tiếp. Nhóc níu níu áo hỏi khi ông ấy suy tư dữ dội… - Sao mama lại bắt con mặc áo này? - An nhi! Hay là… con làm kĩ nữ bán nghệ cho ta nha An An yêu dấu! Mama cười nịnh bợ vì mắt thấy núi tiền nhỏ rồi nha. Bắt đầu với mấy cô nương kia chưa biết gì thì chỉ cần “chỉnh” An An lại sẽ nhanh hút khách, có tiền mau hơn. Con nhóc sững ra rồi hoả khí cháy rực. Bộ dạng nhỏ là thế mà mạnh như trâu vác ngược cái bàn lên, một chân gác lên ghế mama đang ngồi để lấy thế doạ người. Ông ấy run rẩy co rúm lại vì trông nhóc hung dữ không thua tướng cướp. - Mama có tin ngày này năm sau là lễ tiên thường nhất chi niên của người hay không thì con cho nói lại đó! - Ta còn yêu đời lắm con bình tĩnh đi! – Ông ấy không muốn chết vì cái bàn thật không đẹp mắt nha. - Con được bán vô đây làm nha đầu hầu bàn chứ không làm kĩ nữ nha mama! An An thở dốc vì giận quá mức. Ông nọ phải cố để nhóc con bình tĩnh hạ bàn xuống rồi mới an tâm từ từ nói chuyện khuyên nhủ… - Ta biết mà. Tại giờ ta thấy con rất thích hợp đó nha. Con giúp ta hút khách kiếm nhiều tiền thì khi con tròn 18 tuổi ta sẽ trả giấy bán thân cho con thay vì con phải làm hầu bàn đến năm 20 tuổi. Lời cho con 2 năm mà có tiền rồi còn gì!? Nhóc nghe xong hơi đơ đơ ra suy nghĩ lại ngay. Mama cười hảo nịnh mong nàng sẽ chịu làm heo vàng ình kiếm tiền. Trong mắt ông ấy chưa chi đã có hai thỏi vàng cực to sáng rỡ lấp lánh. An An chu môi hỏi… Nhóc nghe xong hơi đơ đơ ra suy nghĩ lại ngay. Mama cười hảo nịnh mong nàng sẽ chịu làm heo vàng ình kiếm tiền. Trong mắt ông ấy chưa chi đã có hai thỏi vàng cực to sáng rỡ lấp lánh. An An chu môi hỏi… - Trả thật không đó mama!? - Thật mà, con ở đây từ lúc còn tè dầm ta thương con còn hơn mấy con cún trong nhà làm sao ta lừa con được. Chỉ cần 3 năm kiếm tiền cho ta, khi con đi ta sẽ cho con số tiền để sau này về nhà làm cái gì đó kiếm sống sau này! Nhóc con nghe, lại lấy bánh ra vừa nhai vừa suy nghĩ mông lung. Cha nàng năm xưa say rượu, cờ bạc nợ nần đã bán nàng đi. Trong khi nhóc ở trong thanh lâu “hưởng phước” thì các tiểu đệ, tiểu muội vẫn được ở với cha mẹ vui vẻ “hưởng nghèo”. An An đôi khi giận cha bán mình, đôi lúc thì lại muốn về dù gì mình cũng có nhà cửa, người thân. Nếu về có một số tiền lớn trong tay có thể buôn bán nhỏ, đời sống về sau không cần lo lắng nữa. Và An An không cắn bánh nữa quay sang nhìn mama ánh mắt còn mê tiền hơn… - Nếu khách cho tiền riêng không ama ăn bớt! - Con là tiểu hồ ly mà ta nào dám ăn bớt! – Kĩ nữ khác hiền hiền ông ấy quản lí còn được chứ nha đầu rành thanh lâu như An An còn dữ dội hơn cả ông ấy nữa. - Ưhm… vậy con sẽ giúp mama và con có thật là nhiều ngân lượng, đưa danh tiếng Mỹ Hồng Lâu này trở thành đệ nhất lầu xanh trong truyền thuyết luôn! - Woa! An An của ta là số một! Mama cười te tét mừng lắm vì kĩ viện của mình chắc sẽ có tiến triển tốt đẹp hơn với nha đầu lắm trò tinh quái này. Nhóc cũng quẹt mũi thật khoái chí khi thành tiểu kĩ nữ bán nghệ không suy nghĩ gì về có tai tiếng hay không tai tiếng cho phận nữ nhi của mình. Dù sao cũng lớn lên trong thanh lâu còn gì mà sợ nữa. Mời các bạn đón đọc Yêu Nữ Tiểu Nương Tử của tác giả Pé Chồn.