Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chị Em Thù Hận (Janet Dailey)

Janet Anne Haradon Dailey (21/5/1944 - 14/12/2013) là một tác giả Mỹ về nhiều tiểu thuyết lãng mạn với bút danh Janet Dailey. Các tiểu thuyết của cô đã được dịch sang hơn 90 ngôn ngữ và đã bán được hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới. Dailey vừa là một tác giả vừa là một doanh nhân.

Dailey luôn muốn trở thành một nhà văn và yêu sách. Ba chị gái của bà thường đọc cho bà khi còn là một đứa trẻ. Đến năm 4 tuổi, bà đã có thẻ thư viện riêng của mình.

Bà tốt nghiệp năm 1962 tại Trường Trung học Jefferson ở Independence, Iowa và làm việc cho một công ty xây dựng thuộc sở hữu của người chồng tương lai của cô, Bill Dailey, hơn bà 15 tuổi. Hai người tiếp tục làm việc cùng nhau, thường dành 17 tiếng một ngày, 7 ngày một tuần làm việc và kết hôn năm 1964.***

Các tác phẩm của bà đã được dịch và xuất bản tại Việt Nam, bao gồm: Bến Hẹn Chị Em Thù Hận Chỉ Vì Yêu Chuyện Tình Dưới Nhành Cây Tầm Gửi Con Đường Đêm Điểm Hẹn Của Tình Yêu Giông Tố Thảo Nguyên Hai Chị Em Hoa Thảo Nguyên Khung Trời Quyến Rũ Ngôi Sao Đơn Độc Ngựa Hoang Sự Lựa Chọn Cuối Cùng Tình Địch (The Rivals In Love) Vũ Hội Hoá Trang ***

Dạo này hết truyện Tàu hấp dẫn, tôi lại lượn một vòng qua truyện Tây, cuối cùng là dừng lại ở cuốn tiểu thuyết tình cảm đầu tiên (kể cả Tây lẫn Tàu) mà tôi đọc. Tìm mua: Chị Em Thù Hận TiKi Lazada Shopee

Tôi nhớ đây là cuốn tiểu thuyết đầu tiên tôi đọc sau khi tôi bắt đầu học đại học, và đây là cuốn tiểu thuyết đầu tiên tôi mượn ở Thư viện Tổng hợp Tp.HCM. Bản lúc đó tôi đọc khá cũ kỹ, và có một số trang đã bị xé bỏ. Mãi sau đó vài năm tôi mua cuốn truyện này khi tái bản thì tôi mới biết là mấy trang đó là mấy trang có đôi chút nóng bỏng, tính ra cũng chẳng đáng kể gì nếu so với những truyện được xuất bản mấy năm gần đây.

Truyện này nội dung không phức tạp lắm, nhưng nó không hẳn là truyện chỉ có yêu đương nam nữ. Có thể nói là nhân vật chính trong truyện là hai người phụ nữ, Abbie Lawson và Rachel Farr, họ có thể xem gần như là chị em sinh đôi, bởi họ được sinh cùng ngày, giống nhau đến mức đáng ngạc nhiên, và họ có cùng một người cha là Dean Lawson. Dean có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc với người vợ chính thức, có một tình yêu lớn của đời ông với một người họa sỹ. Vì nhiều lý do nên ông chọn duy trì cuộc hôn nhân với người vợ nhưng đồng thời ông cũng qua lại với người tình của ông, nhiều người biết điều đó, và quan trọng hơn là những người trong cuộc chấp nhận điều đó. Cho đến một ngày Dean bất ngờ ra đi do một tai nạn sau chuyến đi thăm người con ngoài giá thú là Rachel Farr, người con được thừa nhận của dòng họ Lawson là Abbie Lawson mới biết được sự thật rằng cô không phải là người con duy nhất, và rằng những nghi ngại trước đây trong tình cảm của ông dành cho cô đã được sáng tỏ. Mâu thuẫn giữa hai người con gái càng được đẩy lên cao hơn khi Rachel Farr được thừa hưởng một quỹ ũy thác hàng triệu USD, còn Abbie cùng mẹ của mình được thừa hưởng toàn bộ tài sản hiện có của dòng họ nhưng kèm theo một khoản nợ khổng lồ mà nếu không bán tất cả tài sản ấy đi thì không thể nào thanh toán được khoản nợ ấy.

Rachel Farr được sinh ra và ở với mẹ của cô ở California, nơi cách xa dòng họ Lawson, đồng nghĩa với cách xa người cha mà cô yêu quý. Với số lần ít ỏi đến thăm của người cha, cùng với niềm đam mê nghệ thuật của người mẹ, Rachel cô đơn trong cuộc sống suốt 27 năm của mình. Những món quà có giá trị của Dean luôn là những thứ được dùng để khỏa lấp đi sự mặc cảm vì không được gần Rachel, nhưng không ai biết rằng cô lại căm ghét những món quà ấy như thế nào. Tất cả những gì cô muốn chỉ đơn giản là được yêu thương thực sự.

Mẹ của Rachel là người có thể từ bỏ tất cả mọi thứ vì đam mê của bà, còn Dean lại có trách nhiệm với gia đình lớn của ông. Rachel luôn cảm thấy bị bỏ lại đằng sau rất nhiều thứ quan trọng hơn, cô không được ai cần đến. Mặc cho cha mẹ cô đều nói rằng cô là đứa con của tình yêu, nhưng cô không cần như vậy, cô muốn được thừa nhận, dần dần Rachel tự ti, mặc cảm và sống trong thế giới lẻ loi một mình cô.

Sự ra đi của Dean cùng với gia sản cô được hưởng đã giúp Rachel thực hiện được những ước mơ mà cô hàng theo đuổi. Một kế hoạch về một trang trại ngựa danh tiếng của cô, được bước vào thế giới của Dean, hơn thế nữa cô còn có thể thừa hưởng một cách công khai River Bend - tài sản bao đời của dòng họ Lawson. Lane Canfield đã giúp Rachel có được điều cô mong muốn một cách suôn sẻ hơn, giúp cô thực hiện được các ước mơ của cô dễ dàng hơn, đồng thời cũng cho cô được hưởng những ấm áp từ tình yêu thương thật sự, cho cô một danh phận và một gia đình thực sự. Cuộc sống của Rachel như bước sang một trang mới hoàn toàn, trở thành một bà Canfield mà người ta ngưỡng mộ, có mọi thứ mà người khác mong muốn, không còn là một Rachel trong vỏ ốc của riêng mình nữa.

Abbie Lawson lại hoàn toàn khác Rachel, kể cả hoàn cảnh sống lẫn tính cách. Nếu Rachel nhút nhát, tự ti bao nhiêu thì Abbie lại cứng rắn và tự tin bấy nhiêu. Sự ra đi của Dean cùng với những bí mật được mở toang ra sau đó đã khiến cho thế giới vốn có của Abbie sụp đổ hoàn toàn. Không còn sự sung túc giàu có, cũng không còn River Bend cùng những con ngựa mà cô yêu quý, cuộc sống trước đây của cô đã chấm dứt hoàn toàn. Nhưng có lẽ những vật chất ấy không khiến cho Abbie đau khổ như khi những yêu thương cô đang có và gia đình hạnh phúc êm ấm của cô không như cô tưởng, những tình cảm ấy hóa ra lại giả dối khiến cho Abbie không chịu đựng được.

Abbie không chấp nhận được sự phản bội, ngay cả trước khi Dean ra đi. Sự phản bội của người chồng khiến Abbie không băn khoan chút nào khi chọn giải pháp ly hôn, trong khi cha mẹ cô vẫn âm thầm chấp nhận tình trạng đó. Họ thỏa hiệp với phản bội, nhưng Abbie thì không. Abbie yêu thương và kính trọng Dean hơn bất cứ người nào khác, nhưng cô luôn nhận ra sự xa cách của ông dành chô cô, luôn có một thứ gì đó ngăn cách, Abbie luôn cảm thấy ông tìm kiếm điều gì đó ở cô, là ông đang nhìn cố nhưng lại như đang ngắm nhìn một người khác vậy.

Sự thật sau đó đến quá nhanh cùng với đau lòng khi Dean ra đi, chật vật cùng với món nợ mà ông để lại, rồi lại chu toàn mọi thứ trong phạm vi tốt nhất có thể, Abbie từ một tiểu thư quyền quý trong giới quý tộc Taxas rất nhanh chóng đã trở thành một cô gái gần như chỉ có bàn tay trắng. Nhưng trong chính lúc khốn khó ấy Abbie đã gặp được Mac Crea Wilder. Vấp ngã một lần trong hôn nhân của bản thân và những mặt tối trong cuộc hôn nhân của cha mẹ không khiến Abbie mất niềm tin vào tình cảm, nhưng bây giờ tất cả mọi thứ của cô không thể liên quan đến Rachel Farr, mọi thứ liên quan đến cô gái đó đều khiến lòng đố kị của Abbie không thể ngủ yên được. Chính lòng đố kị đó đã che mờ đi rất nhiều thứ khác, bao gồm luôn cả tình cảm mà Mac dành cho cô.

Tình cảm của Mac Crea Wilder và Abbie giống như rất nhiều chuyện tình phương Tây khác, đó là sự hấp dẫn về giới tính trước khi có được tình cảm thực sự. Nhưng chỉ có Abbie là khiến Mac lưu luyến mãi không thôi. Cô nồng nhiệt trong tình cảm nhưng đồng thời cũng rất lý trí khi xác định vị trí của mình, cô có niềm đam mê mãnh liệt đối với ngựa nhưng khi phải rời xa River Bend thì cô đã cố gắng để giữ lại được món quà tặng của Dean, cô thông minh nhưng đôi khi mất lý trí chỉ bởi những chuyện chẳng liên quan gì đến nhau, miễn là chuyện đó có liên quan đến Rachel Farr.

Không giống như Lane Canfield cho Rachel Farr mọi thứ cô cần, cô mong ước, Mac ở thời điểm gặp Abbie không thể Abbie điều gì cả ngoại trừ tình cảm của anh. Và Abbie cũng không có vỏ bọc yếu đuối và tự ti của Rachel để khiến anh phải chiều chuộng như Lane đã làm. Abbie ngang ngược và Mac còn hơn thế nữa, nhưng những lúc cô mệt mỏi, cô cần một bờ vai thì anh đã đến bên cô, cho cô dựa dẫm vào bản thân, lặng lẽ canh giấc ngủ cho cô, dịu dàng với cô những lúc cần thiết.

Sự đố kị giữa Rachel Farr và Abbie không những giảm bớt đi mà ngày càng sâu đậm hơn. Từ những hụt hẫng về tình cảm mà bấy giờ 2 cô gái mới sáng tỏ, cho đến chênh lệch giữa khoản thừa kế là một quỹ ủy thác và một món nợ khổng lồ, sau đó nữa là ngôi nhà mà bao đời dòng họ Lawson đã sống buộc phải bán để trả nợ và trớ trêu thay là Rachel đã mua nó bằng chính khoản tiền mà cô được thừa kế. Sau tất cả, một tai nạn đã xảy ra và River Bend bị thiêu rụi ngay sau khi Rachel sở hữu. Tất cả những điều đó đã làm cho sự đố kị ấy trờ thành thù hận khó có thể xóa bỏ được giữa 2 người. Mà nạn nhân đầu tiên chính là Mac Crea. Ngay lúc anh hỏi cưới Abbie thì cũng là lúc mối quạn hẹ giữa họ chấm dứt, bởi những mối làm ăn của anh có liên quan đến Lane, đồng thời liên quan đến Rachel.

Nhiều năm sau khi tất cả mọi người đều đã bắt đầu yên vị với một cuộc sống mới, Abbie cố gắng làm mọi thứ để có được một trại ngựa của riêng mình, Mac Crea trở thành một triệu phú mới nổi trong giới dầu mỏ, và Rachel với sự giúp đỡ của Lane có thể làm mọi điều với niềm đam mê ngựa đẹp của cô, nhưng mối hận giữa hai cô gái vẫn hiển hiện. Cùng một đam mê về ngựa nên họ không thể tránh được những lần đụng độ nhưng họ biết kìm chế hơn trước.

Cuộc hôn nhân giữa Lane và Rachel không được suôn sẻ như trước. Lane mải mê với công việc của ông, những khoảng thời gian trống ông luôn dành cho đứa con trai giữa hai người. Những mặc cảm khi không được ai cần đến lại quay trở về với Rachel, cô yêu Lane nhưng cô cảm thấy đối với ông thì cô không quan trọng đến vậy, ngay cả đứa con trai của hai người cũng xa lánh cô, con của cô nhưng lại sợ ngựa vô cùng. Gia đình ấy mỗi người một thế giới của riêng mình, Lane quay cuồng với công việc, đứa con trai gửi trường nội trú, và Rachel cảm thấy cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Có lẽ sự chênh lệch tuổi tác khiến Rachel và Lane không có được tình yêu nồng cháy như các cặp đôi trẻ khác, ít nhất là trong đời sống tình dục. Sự săn đuổi của Tips khiến Rachel cảm thây xao lòng bởi được chăm sóc, được theo đuổi và được yêu thương trong lúc cô đơn. Quan hệ ngoài luồng ấy dường như là một điều tất yếu sẽ phải xảy ra vậy, Lane biết nhưng ông không ngăn cản sự phản bội ấy, bởi ông biết có những điều ông không thể cho Rachel được, chỉ cần cô yêu ông, và quay về bên ông là được.

Abbie có một cuộc hôn nhân toan tính với Dobbie - người hàng xóm yêu cô tha thiết từ thời trung học - để che đậy bào thai đang từ từ lớn lên trong cô. Abbie muốn có đứa bé nhưng cô không chấp nhận quay lại với Mac Crea, cũng không thể làm mẹ đơn thân bởi dòng họ cô có quá nhiều điều để mọi người bàn tán trong thời gian ấy. Dobbie là sự lựa chọn hoàn hảo trong thời điểm ấy bởi anh quá yêu cô. Nhưng cuộc hôn nhân này không thể bền vững được khi mà Dobbie chỉ muốn vợ là một bà nội trợ, keo kiệt trong chi tiêu, trong khi Abbie có niêm đam mê quá lớn đối với ngựa, cô cũng không muốn bó buộc cuộc sống trong bếp. Những tranh cãi của họ luôn xảy ra, và cuộc hôn nhân lúc nào cũng như bên bờ vực.

Mac Crea gặp lại Abbie trong một lần thi ngựa đẹp, sau bao nhiêu năm gặp lại cô thì anh phát hiện ra rằng mình vẫn còn yêu cô nhiều như thế nào. Nhưng lần này thì khác, anh sẽ không để cho cô quyết định chuyện giữa họ nữa, anh muốn cô, và anh muốn có gia đình của mình. Đã qua thời nay đây mai đó, với địa vị hiện tại Mac Crea có thể ở một chỗ, cũng có thể cắt đứt mọi làm ăn liên quan đến vợ chồng Lane Canfield - một điều để đảm bảo mối quan hệ lâu dài giữa anh và Abbie.

Có lẽ thực sự Abbie may mắn hơn Rachel khi có được tình yêu của Mac Crea và người bạn già thân thiết Bend. Hai người đàn ông ấy đã giúp cô nhận ra được tình cảm của Dean dành cho cô, xóa bỏ dần những thù hận mà cô dành cho Rachel. Nhưng Rachel lại không được như vậy, cô có được tình yêu từ 2 người đàn ông nhưng lại vẫn cảm thấy cô đơn. Họ biết cô thù hằn với Abbie, biết rõ nguyên nhân nhưng không một ai kiên quyết khuyên nhủ cô giống như Bend và Mac Crea đã làm đối với Abbie. Và sự thù hận ấy ngày càng ăn sâu nhiều hơn vào trong suy nghĩ của Rachel, để rồi chính sự ghen ghét ấy đã dẫn đến những quyết định sai lầm của cô. Chỉ đến khi chuẩn bị lìa xa thế giới, Rachel mới kịp nhận ra tình yêu của mình ở nơi nào, và thù hận kia không đáng để cô phải trả giá nhiều như vậy. Sau tất cả, Dean đã đến đón cô đi trước.

Thực sự truyện này có thể không hay đối với nhiều người, nhưng không hiểu sao tôi cứ ấn tượng mãi với suy nghĩ của 2 nhân vật về tình cảm trong gia đình. Abbie nghĩ rằng trong một gia đình thì những đứa con không thể có được tình yêu đồng đều như nhau từ cha mẹ được. Mac Crea nói với Abbie rằng, cha mẹ yêu mỗi đứa con theo những cách thức khác nhau mà thôi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Janet Dailey":Bến HẹnChị Em Thù HậnCon đường đêmKhung Trời Quyến RũVũ Hội Hoá Trang

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chị Em Thù Hận PDF của tác giả Janet Dailey nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Hòn Đảo Phía Chân Trời (Trần Nhuận Minh)
Tác phẩm kể về nghề biển và những người dân chài trong công cuộc xây dựng làng mới trên hòn đảo Mõm Cá Sấu thân yêu của tổ quốc. Từ những nhân vật phụ: Ông Trương Sần kì dị, điều khiển được rắn độc, lại có giọng hò đến say lòng người hay người ông nội kiệm lời, cổ hủ nhưng đã quyết định ra đảo, mang theo cả cỗ hậu sự của mình… cho đến nhân vật chính, cậu bé Nhụ, con trai một gia đình đánh bắt cá trên sông Bạch Đằng, tất cả đều sinh động và ấn tượng. Một sức sống mới đã bừng lên nơi hòn đảo cù lao khô cằn với những con người ấy… *** Hòn đảo phía chân trời thực chất là tiểu thuyết, gồm hai phần, có hai bối cảnh khác nhau, thông qua một gia đình làm nghề cá trên sông Bạch Đằng. Nhân vật trung tâm là Nhụ, con thứ ba của gia đình. Tìm mua: Hòn Đảo Phía Chân Trời TiKi Lazada Shopee Thằng Nhụ, mà ông Trương Sần gọi là cu Cõn, không ngờ rằng, một phần cuộc đời nó lại gắn bó mật thiết với ông, một người có cuộc sống lạ lùng, làm cái nghề lạ lùng. Ông không gia đình, không vợ con, chuyên bắt rắn độc, nuôi rắn độc, và chạy chữa cho người bị rắn độc cắn. Cũng chính ông, có giọng hò đến say lòng người, từ hồi còn chèo đò trên sông Bạch Đằng. Có thể nói Trương Sần là nhân vật chính, nhìn ở góc độ khác. Giả sử tiểu thuyết Hòn đảo phía chân trời, thiếu nhân vật này, chưa chắc cuốn sách đã đứng được. Càng về cuối tác phẩm, vai trò ông Trương Sần càng quan trọng. Ngòi bút Trần Nhuận Minh dữ quá một chút nữa, ông Trương Sần sẽ biến thành phù thủy. Nhưng thật may, điều đó đã không xảy ra. Trong Phần Một: Ngôi nhà bên cửa sông, tác giả mô tả ngôi nhà của Nhụ nằm sát mép nước, mỗi lần tàu chạy qua, sóng sông Bạch Đằng lập tức dào lên, vỗ oàm oạp vào bậc đá dưới thềm nhà. Vấn đề mà phần đầu sách khơi mở, chính từ ngôi nhà đó, bắt nguồn từ người ông. Nhà Nhụ có bốn chị em. Chị Chim sau đổi thành Chiêm, anh Thu, bộ đội hải quân, Nhụ và thằng Đé 5 tuổi. Thằng Đé thường ngủ muộn, bật dậy là bám vào chấn song cửa sổ, vén quần đái vo vo ra sông. Nó có biết gì đâu. Nhụ thì biết. Nhụ biết trong tâm trí ông nó, đang giằng co, về việc đi hay ở, đi là đến làng mới trên đảo xa. Việc hệ trọng đến vậy, ông cũng chỉ nói với Nhụ, kèm một chi tiết khá độc đáo, khiến Nhụ cứ ớ ra. Ông hay ngồi uống rượu trên tấm phản, nguyên là cỗ áo quan, ông tự chuẩn bị cho mình. Ông bảo Nhụ: Nhà ta từ đời thượng cổ đến giờ, chưa ai khuất sóng mà lại được chôn trong một cỗ áo quan. Có lẽ ông là người đầu tiên đây... Khi chết, không bị thả xác xuống biển... mà được chôn trên đất liền, là điều đặc biệt thiêng liêng đối với người dân chài. Ông bám chắc vào cỗ áo quan dành cho mình, là có ý ngầm phản đối việc con trai ông, đang đi tìm miền đất mới trên biển khơi. Hình ảnh bố mẹ Nhụ ở phần đầu sách, chỉ thấp thoáng, đây là sự sắp đặt có chủ ý. Trong điện ảnh, người ta gọi đó là thủ pháp mờ chồng, không chủ yếu, song không thể bỏ qua. Người đọc dễ dàng nhận thấy, tác giả có chút rộng rãi với nhân vật, đôi khi thả lỏng, cho nhân vật hoạt động ngoài tầm kiểm soát của ngòi bút, làm cho một số chương buộc phải nới lỏng dung lượng. Sang Phần Hai: Làng mới trên đảo biển, tiểu thuyết chặt chẽ hơn, đẩy các nhân vật vào hoạt động đa tuyến. Từ bối cảnh một làng đảo mới hình thành, ở địa danh lạ lẫm là Mõm Cá Sấu, cùng nhiều chi tiết, để lại nhiều dấu ấn. Nhụ đã theo bố chuyển ra làng đảo. Ở làng biển, Nhụ có thêm mấy người bạn: Đức, Ngạnh. Mỗi người bạn của Nhụ, có một cảnh đời khác nhau. Đức, con nhà khá giả hơn, phải đeo kính, hai mắt cách xa nhau. Đức biết thương người, còn thương cả con chó Róc, bị cáy cắp chảy máu mũi... Ngạnh thì khác. Ngạnh là thằng bé già trước tuổi. Vì nó sớm phải đối mặt với một cuộc đời buồn. Và càng buồn hơn, mười ba tuổi đầu, Ngạnh chưa hề biết chữ... Cần nói ngay rằng, ngòi bút Trần Nhuận Minh dễ làm xiêu lòng người đọc, ở các trang thể hiện tâm trạng. So với hai bạn, Nhụ có vẻ hiểu biết hơn. Cả ba đứa đều kết thân với chú Thuận, chiến sĩ bộ đội biên phòng, đóng trên đảo. Chú Thuận đã dạy Ngạnh biết đọc biết viết. Mõm Cá Sấu chỉ là một hòn đảo cù lao khô cằn, hoang vu, khi có con người đến sinh cơ lập nghiệp, sự sống mới bừng lên. Hãy nghe ba đứa trẻ đang đi trên mép sóng, bỗng reo to: Chúng ta phải đi báo với chú Thuận. Ngọc trai trước biến đi, bây giờ ngọc trai lại về... Tháng sau, chú Thuận rời quân hàm xanh về làm Chủ tịch lâm thời xã đảo. Nhà văn phòng Ủy ban rất sơ sài, nổi bật lên trên hết là ngọn quốc kỳ. Hai lần Trần Nhuận Minh viết về lá cờ, cả hai đều hay: Lá cờ đỏ sao vàng động gió, bay như hát trên bầu trời. Và lần khác: Cờ đỏ sao vàng, chủ quyền của đất nước đối với hòn đảo, bay như một đốm lửa, lấp loáng cháy ở lưng trời... Các chi tiết này rất quan trọng, vì nó minh chứng cho việc hình thành thể chế của chính quyền nhân dân Việt Nam, được thiết lập trên hòn đảo rất xa đất liền. Mọi việc đang được xúc tiến trôi chảy. Các đội tàu cá, dưới sự chỉ huy của bố Nhụ, một tướng cá, với các chuyến đánh bắt ở khơi xa, thì xã đảo xảy ra một chuyện buồn. Một đêm giông, tàu chở Chủ tịch xã vào đất liền, va vào cồn đá, gẫy bánh lái...Cả xã đảo buồn. Nhụ và hai thằng bạn là buồn nhất. Chúng nó truyền tin cho nhau: Đồn biên phòng đang xin trực thăng đi tìm xác chú... Ở đây, tác giả đã nói một điều rất hợp lôgic cuộc sống: Thành công nào mà chả có mất mát hi sinh. Người đọc lại chú ý một nhân vật phụ: Ông Quang. Ông già bán kẹo kéo ở cạnh cây lim Giếng Rừng (đầu tác phẩm), không ai ngờ lại chính là bố chú Thuận. Chú Thuận, đứa con duy nhất, chỗ dựa duy nhất của ông, không còn. Ông ra đảo, rồi tình nguyện ở lại đảo, nơi con trai ông đã hi sinh. Rồi ông Nhụ cũng ra đảo ở với con, với cháu. Ông đem theo cả cỗ hậu sự. Chi tiết này thật đắt. Cũng vẫn con người ấy, sự việc ấy, song tác giả hướng cái nhìn vào một quan niệm mới. Cuối cùng là ông Trương Sần cũng ra đảo, sống vui cùng mấy bạn già. Cảm giác như cứ trang viết nào trong cuốn sách, có ông Trương Sần, là trang ấy sinh động hẳn lên. Bởi nhân vật này quy tụ được bọn trẻ. Ông Trương Sần hấp dẫn tụi trẻ ở nhiều lẽ. Câu chuyện bố con ông Trương Sần, vật lộn với con rắn hổ mang to đại, thì cả khu Giếng Rừng, người lớn, trẻ con, đều biết. Từ trong lòng, bọn trẻ rất cảm phục. Bằng những kinh nghiệm sống khổ đau, mất mát, cùng chút niềm vui hiếm hoi, ông truyền dạy cho lũ trẻ cái nhân ái của con người. Ở đây, bất chợt ta gặp một Trần Nhuận Minh - nhà thơ, tác giả tập thơ Nhà thơ và hoa cỏ, nâng hình tượng Nhân nghĩa và Tự do, lên thành chủ thể của tác phẩm. Trong tập sách này, Trần Nhuận Minh có những trang viết hay và cảm động, về nhiều mặt của cuộc sống, như: gà đẻ trứng, ông lão chèo đò chống đỡ với con rắn hổ mang..., các trang viết về những câu hò sông nước, về phong tục tập quán, kinh nghiệm người đi biển, về nghề biển v.v... cả những câu thơ, câu hò trong tập sách, người viết dụng công đưa vào, dù rằng, đó là câu hò dân gian hay thơ của Trần Nhuận Minh, cũng đều đáng khích lệ, bởi lời hay, hợp với khung cảnh. Song, về phần thơ, bạn đọc muốn tác giả cân nhắc thêm. Dùng thơ để thể hiện cao trào của tiểu thuyết, xưa nay chưa có ai làm, mà phải bạo tay và vững nghề mới dám làm. Bài thơ đứng một mình Chương kết không đánh số là bài khá, khiến các bạn nhỏ tuổi phải suy nghĩ nhiều, cũng chấp nhận được. Sách có nhiều chương viết sinh động, chứng tỏ tác giả có vốn sống phong phú về nghề biển và người dân chài. Tạo dựng đời sống hiện thực trong một tác phẩm văn chương về một làng đảo, đâu có dễ. Đây là một thành công trong truyện viết cho thiếu nhi. (Bài đăng báo VĂN NGHỆ. Số 22 ngày 2/6/2001)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hòn Đảo Phía Chân Trời PDF của tác giả Trần Nhuận Minh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hồn Bướm Mơ Tiên - Nửa Chừng Xuân (Khái Hưng)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hồn Bướm Mơ Tiên - Nửa Chừng Xuân PDF của tác giả Khái Hưng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hôm Nay Tôi Thất Tình (Hạ Vũ)
Muốn vượt qua nỗi đau thất tình ư, dễ lắm... Đôi khi vẫn nghĩ, sao cứ phải ôm mãi một bó củi khô khi phía trước là rừng rậm, phải tiếc một gáo nước đã đổ đi khi suối nguồn đang ở phía trước? Thất tình, một điều có thể làm bất kì ai sợ hãi. Tình yêu bỏ rơi, buồn thật đấy! Duyên số đôi khi cũng buồn cười lắm, cho người ta gặp nhau rồi cuối cùng cũng chẳng thể cùng bước đến tận cuối con đường. Hai người hai hướng, chỉ còn con tim đang ngẩn ngơ vì tình. Là do người đánh mất hay vì người chưa từng có. Người tự yêu, tự an ủi trong mối tình vốn đã sớm nhận ra chẳng thể thành đôi. Người làm bộ như không sao cả, thời gian tự trôi rồi mọi thứ sẽ ổn. Nhưng hai chữ thất tình vẫn như giọt buồn tràn ly, ghim chặt thành sự ám ảnh. Tìm mua: Hôm Nay Tôi Thất Tình TiKi Lazada Shopee Người mượn tình cảm để chôn vùi tình cũ, mượn một tấm thân xa lạ để xoa dịu cơn đau, nuôi mộng bóng hình xưa sẽ tàn phai theo năm tháng. Rồi người nhận ra mình vừa vô trách nhiệm với mình, lại đang gieo cả sự bất hạnh cho kẻ khác. Thất tình là thế đó, đủ câu chuyện với nhiều nỗi niềm mông lung. Nhẹ nhàng với những áng văn chương truyền cảm, Hôm nay tôi thất tình cùng Hạ Vũ nói hộ tấm chân tình da diết của biết bao kẻ đang cô đơn. Viết cho những ngày người uống thật say để không còn thương nữa. Người chỉ muốn ôm mặt mà bật khóc để vơi đi cái nhói đau đang quặn thắt trong lòng. Ngày qua ngày trôi đều như thế, kẻ đi rồi có biết được đâu. Hôm nay tôi thất tình, là cuốn nhật kí ghi lại những dấu ấn của tình yêu tuổi trẻ. Nơi cất lại những bức họa buồn được người tô vẽ trong vội vàng. Người muốn vượt qua nỗi buồn hãy cứ bình tĩnh, Xa người đó rồi, nhất định sẽ gặp được một kẻ tốt hơn. Ông trời sắp đặt cả rồi, không cần gấp. Người hãy như Hạ Vũ, cứ im lặng, đi xem phim, đi shopping, đi ăn, đi chơi với bạn bè, chăm chỉ lên lớp, chăm chỉ đi làm... Từng bị tổn thương một lần rồi, đừng dùng những hành vi ngây thơ trẻ con làm tổn thương chính mình để trả thù hay trút hết cảm xúc. Có thù hận nặng nề tới mấy kẻ đã bỏ buông cũng chẳng quay lại. Đó vượt qua thất tình không khó phải không? Hôm nay tôi thất tình, thở dài một cái, thả cảm xúc vào khoảng không, nhìn đời nhất có thể và người có thể thanh thản, dũng cảm đi tiếp đươc rồi.*** Có những cuộc trò chuyện, ta luôn phải khơi gợi, bắt đầu trước. Tìm đủ mọi chủ đề để nói, cho tới cả những lời độc thoại, những câu hỏi vụn vặt. Bởi bản thân biết, chỉ cần ta im lặng, bên kia cũng sẽ im lặng. Thậm chí im lặng ngay cả khi chưa đáp lại ta câu nào. Có những nơi rõ ràng rất buồn, rất nhiều những xót xa và tủi thân, nhưng ta vẫn cứ ở lại. Bởi vì ở nơi đó có một người. Bởi vì ta biết, nếu ta đi, chắc chắn người cũng sẽ không đưa tay níu lại đâu. Chuyện của tôi và người là như thế đấy! Chúng tôi đã từng trò chuyện với nhau rất nhiều. Đã từng kể nhau nghe những chuyện trên trời dưới đất, cho đến những gì rất gần gũi xung quanh cuộc sống mình, cho đến cả những chuyện chưa từng kể với ai. Chúng tôi từng biết rất rõ mỗi ngày của nhau, thậm chú ngày mai của nhau sẽ đi đâu, làm gì. Chỉ cần rảnh ra là tìm đến nhau. Ra ngoài nói nhau biết, về đến nhà rồi liền cho nhau hay. Chúng tôi đã từng xem việc nhắn nhau mỗi khi thức dậy và chúc nhau có giấc ngủ ngon mỗi khi đêm về là một thói quen. Hơn nữa nếu thiếu vắng sẽ thấy không quen, thấy rất thiếu. Có lần người ngủ quên mất, tôi thấy hụt hẫng vô cùng, thấy nao cả lòng, khó khắn lắm mới ru mình vào giấc ngủ. Thế rồi một ngày, chúng tôi lặng im. Nói đúng hơn là chính người lặng im, mà tôi cũng không bắt lời nữa. Cứ thế mà thành nỗi lặng im, dài thật dài. Lặng im với một người mình từng rất thân thiết, gần gũi sẽ thấy rất buồn. Khung trò chuyện trơ trọi dòng tin nhắn xưa cũ, chẳng ai nói thêm lời nào. Giờ đây người đi đâu, làm gì, hiện tại đang thế nào, không thể biết được nữa. Ví như lúc này bình thường người phải đang ở ngoài rồi, vậy mà chẳng hiểu sao nay lại thấy trên mạng, cũng chẳng biết tại sao. Ví như một hôm khác người thức khuya thật khuya, hay có những sáng thấy người dậy từ rất sớm, cũng không thể biết vì sao, vì sao nữa. Cảm giác thế nào khi phải đấu tranh với nỗi nhớ dành cho một người? Không được nói chuyện. Không được quan tâm. Không được liên lạc. Từng có những khoảnh khắc cảm thấy bản thân sắp thua cuộc đến nơi. Nhưng cuối cùng vì nỗi sợ hãi khiến cho mình chẳng dám. Chẳng dám làm mọi chuyện thêm tồi tệ thêm. Tổn thương, đau buồn đang gánh càng thêm lớn. Thế nên, chỉ có thể như thế thôi, chỉ biết cùng người im lặng. Có những ngày cảm thấy mọi thứ dường như đã đạt đến mức cực đại, thật lòng muốn gõ vào khung trò chuyện ấy ba chữ: "Rất nhớ người" nhưng cuối cùng cũng chỉ dám đưa chuột bấm vào rồi lại thôi, thoả chút nỗi nhớ.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hạ Vũ":Anh Chính Là Thanh Xuân Của EmAnh Hùng Khó Qua Ải Mỹ NhânHôm Nay Tôi Thất TìnhYêu Sao Để Không ĐauĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hôm Nay Tôi Thất Tình PDF của tác giả Hạ Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hôm Nay Tôi Thất Tình (Hạ Vũ)
Muốn vượt qua nỗi đau thất tình ư, dễ lắm... Đôi khi vẫn nghĩ, sao cứ phải ôm mãi một bó củi khô khi phía trước là rừng rậm, phải tiếc một gáo nước đã đổ đi khi suối nguồn đang ở phía trước? Thất tình, một điều có thể làm bất kì ai sợ hãi. Tình yêu bỏ rơi, buồn thật đấy! Duyên số đôi khi cũng buồn cười lắm, cho người ta gặp nhau rồi cuối cùng cũng chẳng thể cùng bước đến tận cuối con đường. Hai người hai hướng, chỉ còn con tim đang ngẩn ngơ vì tình. Là do người đánh mất hay vì người chưa từng có. Người tự yêu, tự an ủi trong mối tình vốn đã sớm nhận ra chẳng thể thành đôi. Người làm bộ như không sao cả, thời gian tự trôi rồi mọi thứ sẽ ổn. Nhưng hai chữ thất tình vẫn như giọt buồn tràn ly, ghim chặt thành sự ám ảnh. Tìm mua: Hôm Nay Tôi Thất Tình TiKi Lazada Shopee Người mượn tình cảm để chôn vùi tình cũ, mượn một tấm thân xa lạ để xoa dịu cơn đau, nuôi mộng bóng hình xưa sẽ tàn phai theo năm tháng. Rồi người nhận ra mình vừa vô trách nhiệm với mình, lại đang gieo cả sự bất hạnh cho kẻ khác. Thất tình là thế đó, đủ câu chuyện với nhiều nỗi niềm mông lung. Nhẹ nhàng với những áng văn chương truyền cảm, Hôm nay tôi thất tình cùng Hạ Vũ nói hộ tấm chân tình da diết của biết bao kẻ đang cô đơn. Viết cho những ngày người uống thật say để không còn thương nữa. Người chỉ muốn ôm mặt mà bật khóc để vơi đi cái nhói đau đang quặn thắt trong lòng. Ngày qua ngày trôi đều như thế, kẻ đi rồi có biết được đâu. Hôm nay tôi thất tình, là cuốn nhật kí ghi lại những dấu ấn của tình yêu tuổi trẻ. Nơi cất lại những bức họa buồn được người tô vẽ trong vội vàng. Người muốn vượt qua nỗi buồn hãy cứ bình tĩnh, Xa người đó rồi, nhất định sẽ gặp được một kẻ tốt hơn. Ông trời sắp đặt cả rồi, không cần gấp. Người hãy như Hạ Vũ, cứ im lặng, đi xem phim, đi shopping, đi ăn, đi chơi với bạn bè, chăm chỉ lên lớp, chăm chỉ đi làm... Từng bị tổn thương một lần rồi, đừng dùng những hành vi ngây thơ trẻ con làm tổn thương chính mình để trả thù hay trút hết cảm xúc. Có thù hận nặng nề tới mấy kẻ đã bỏ buông cũng chẳng quay lại. Đó vượt qua thất tình không khó phải không? Hôm nay tôi thất tình, thở dài một cái, thả cảm xúc vào khoảng không, nhìn đời nhất có thể và người có thể thanh thản, dũng cảm đi tiếp đươc rồi.*** Có những cuộc trò chuyện, ta luôn phải khơi gợi, bắt đầu trước. Tìm đủ mọi chủ đề để nói, cho tới cả những lời độc thoại, những câu hỏi vụn vặt. Bởi bản thân biết, chỉ cần ta im lặng, bên kia cũng sẽ im lặng. Thậm chí im lặng ngay cả khi chưa đáp lại ta câu nào. Có những nơi rõ ràng rất buồn, rất nhiều những xót xa và tủi thân, nhưng ta vẫn cứ ở lại. Bởi vì ở nơi đó có một người. Bởi vì ta biết, nếu ta đi, chắc chắn người cũng sẽ không đưa tay níu lại đâu. Chuyện của tôi và người là như thế đấy! Chúng tôi đã từng trò chuyện với nhau rất nhiều. Đã từng kể nhau nghe những chuyện trên trời dưới đất, cho đến những gì rất gần gũi xung quanh cuộc sống mình, cho đến cả những chuyện chưa từng kể với ai. Chúng tôi từng biết rất rõ mỗi ngày của nhau, thậm chú ngày mai của nhau sẽ đi đâu, làm gì. Chỉ cần rảnh ra là tìm đến nhau. Ra ngoài nói nhau biết, về đến nhà rồi liền cho nhau hay. Chúng tôi đã từng xem việc nhắn nhau mỗi khi thức dậy và chúc nhau có giấc ngủ ngon mỗi khi đêm về là một thói quen. Hơn nữa nếu thiếu vắng sẽ thấy không quen, thấy rất thiếu. Có lần người ngủ quên mất, tôi thấy hụt hẫng vô cùng, thấy nao cả lòng, khó khắn lắm mới ru mình vào giấc ngủ. Thế rồi một ngày, chúng tôi lặng im. Nói đúng hơn là chính người lặng im, mà tôi cũng không bắt lời nữa. Cứ thế mà thành nỗi lặng im, dài thật dài. Lặng im với một người mình từng rất thân thiết, gần gũi sẽ thấy rất buồn. Khung trò chuyện trơ trọi dòng tin nhắn xưa cũ, chẳng ai nói thêm lời nào. Giờ đây người đi đâu, làm gì, hiện tại đang thế nào, không thể biết được nữa. Ví như lúc này bình thường người phải đang ở ngoài rồi, vậy mà chẳng hiểu sao nay lại thấy trên mạng, cũng chẳng biết tại sao. Ví như một hôm khác người thức khuya thật khuya, hay có những sáng thấy người dậy từ rất sớm, cũng không thể biết vì sao, vì sao nữa. Cảm giác thế nào khi phải đấu tranh với nỗi nhớ dành cho một người? Không được nói chuyện. Không được quan tâm. Không được liên lạc. Từng có những khoảnh khắc cảm thấy bản thân sắp thua cuộc đến nơi. Nhưng cuối cùng vì nỗi sợ hãi khiến cho mình chẳng dám. Chẳng dám làm mọi chuyện thêm tồi tệ thêm. Tổn thương, đau buồn đang gánh càng thêm lớn. Thế nên, chỉ có thể như thế thôi, chỉ biết cùng người im lặng. Có những ngày cảm thấy mọi thứ dường như đã đạt đến mức cực đại, thật lòng muốn gõ vào khung trò chuyện ấy ba chữ: "Rất nhớ người" nhưng cuối cùng cũng chỉ dám đưa chuột bấm vào rồi lại thôi, thoả chút nỗi nhớ.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hạ Vũ":Anh Chính Là Thanh Xuân Của EmAnh Hùng Khó Qua Ải Mỹ NhânHôm Nay Tôi Thất TìnhYêu Sao Để Không ĐauĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hôm Nay Tôi Thất Tình PDF của tác giả Hạ Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.