Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hoàng Đình (Thân Vẫn Chỉ Tiêm)

Trong cõi đất trời bao la vô tận này, có nhiều người dành cả đời mình tìm tòi, khám phá những mong lý giải được hết thảy những điều họ có thể nhận biết, đồng thời ước vọng rằng thông qua đó họ có thể khám phá ra sự huyền bí của đất trời. Song, tuyệt đại đa số người trong số đó cho dù đã dùng cạn sinh lực của mình cũng chỉ có thể kéo dài được thêm mấy trăm năm tuổi thọ, có thể vận dụng một số quy luật thần diệu của đất trời, còn cái cụm từ 'thọ cùng trời đất' chẳng qua chỉ là trăng trong đáy nước mà thôi.

Lại có rất nhiều người suốt đời đều dồn vào việc lý giải những người và sự việc xung quanh mình, mong sao có thể tìm thấy sự siêu thoát trong tâm hồn, vậy mà cuối cùng lại được vinh danh là bậc thánh hiền của thế gian.

Bất kể là loại người nào đi chăng nữa, nếu như đem so với cả thiên địa cũng đều chỉ như muối bỏ biển, dẫu cho những người đó có dâng nên sóng cả bão bùng, nhưng chỉ chớp mắt một cái thôi rồi họ cũng sẽ lại im lìm tĩnh mịch mà hòa mình vào cõi hư vô.

Ở nơi đất trời kỳ lạ này có đủ loại sinh linh, khi ngược dòng thời gian tìm về thời điểm thiên địa còn đang diễn hóa thì có thể thấy mỗi loại sinh linh đó có khi cũng đã từng trải qua một thời quá khứ huy hoàng. Những sự việc và người trong quá khứ kia đã dần mai một theo sự xói mòn của dòng thời gian, nhưng cũng có một vài câu chuyện và con người trong số đó lại trở thành truyền thuyết, thần thoại.

Khi những truyền thuyết mà chúng sinh lưu truyền được tập hợp lại ở một nơi, nó sẽ hóa thành cơn sóng triều lịch sử của thiên địa, bao la và mạnh mẽ. Tìm mua: Hoàng Đình TiKi Lazada Shopee

Nếu như trên chín tầng trời có Thiên đình thống ngự các đấng tiên thần trong thiên hạ, trong Thiên đình lại có một tấm gương lớn soi rọi khắp nơi trên thế gian thì trong gương sẽ hiện lên hình ảnh vô số sinh linh trong thiên địa không ngừng bước tới đi lui, đó là hình ảnh của bọn họ kể từ khi sinh ra cho tới khi mất đi, kể từ khi còn phàm tục cho tới khi vang danh khắp sơn hà. Nếu thật sự nhìn kỹ thì có lẽ sẽ phát hiện rằng trong số những sinh linh hỗn loạn kia có một ông lão đi khắp thiên địa, dấu chân lão lưu lại khắp nơi, bất kể cho đó là danh sơn đại trạch hay là nơi tà địa hung sát.

Bỗng một ngày, ở phía sau ông lão có thêm một đứa trẻ. Nó đi theo sau lão, dần dần trưởng thành, cuối cùng hai người dừng chân trong một tòa thành rồi chia tay. Ông lão vẫn như trước kia, một thân một mình đi tới khắp nơi trong thiên địa như đang mải mê tìm kiếm thứ gì. Còn đứa trẻ đã trưởng thành kia tựa như giọt nước đã hòa mình vào sông lớn, có lẽ, đôi khi có sóng gió bão bùng nổi lên trong dòng lịch sử cũng chính là do một giọt nước ấy tạo thành...***

Đôi lời từ nhóm dịch:

Tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm có lẽ không còn xa lạ với các đồng đạo chuyên "cày" convert qua những bộ truyện Tiên hiệp cổ điển mang hơi hướng mông lung, mờ ảo xen lẫn chút bi thương và bí ẩn như Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung, Chúng Diệu Chi Môn v.v... Hoàng Đình cũng không ngoài số đó, nó như một chốn tĩnh lặng để ta chiêm nghiệm về cái tình, hòa mình vào thiên địa.***

Tháng chạp cuối đông, tuyết bay đầy trời.

Tuyết lớn đã phủ trùm lên cả một dải Thiên La dài hơn trăm dặm, cây lớn bị tuyết đọng gãy cành, suối đóng thành băng. Núi Thiên La là tên gọi chung cho một vùng núi non lớn nhỏ hơn ngàn ngọn như sao giăng, ngọn trung tâm là nơi Thiên La môn tu hành huyền môn đại đạo. Tính trong toàn bộ thiên địa, Thiên La Môn là một môn phái nhỏ, nhưng trong phương viên ngàn dặm thì đây là môn phái hàng đầu, đã có lịch sử hơn ba trăm năm.

Lúc lập phái, Thiên La tổ sư đã lấy kiếm dẹp yên yêu linh khắp núi, chấn nhiếp ngàn dặm, được tôn làm Thiên La Tiên Quân. Nhưng bởi tiên đạo khó cầu, tuy pháp lực cao cường, đạo hạnh cao thâm nhưng cuối cùng Thiên La Tiên Quân vẫn không thoát khỏi luân hồi. Ông đã tọa hóa trong núi từ trăm năm trước.

Hơn trăm năm trôi qua, Thiên La Môn không những không còn uy thế như hồi Thiên La Tiên Quân còn sống, mà ngay cả sự trầm tĩnh an tâm tu đạo, một lòng cầu trường sinh cũng gần như đã mất.

Cuối đông giá lạnh, vào lúc nửa đêm.

Vài tia sáng yếu ớt chiếu qua khe cửa Tàng Kinh các, nơi trọng địa Thiên La Môn, lộ rõ vẻ cô tịch trong trời tuyết yên tĩnh lạnh lẽo này.

Từ cửa các đi vào, bên phải là một cái bàn gỗ dài cũ kỹ, giữa bàn có một ngọn đèn xám, bên cạnh ngọn đèn là một thanh trường kiếm vỏ gỗ bình thường đặt nằm ngang. Một thanh niên đang cúi đầu chăm chú đọc một quyển sách lụa.

Dưới ánh đèn yếu ớt có thể thấy được trong phòng này ngoại trừ mấy hàng giá sách và sách thì chỉ có một bàn, một ghế dựa, một đèn, một người, toát ra cảm giác cô tịch lạnh lẽo.

Chỉ có người của Thiên La môn mới biết, trông coi Tàng Kinh các là một việc cực kỳ kham khổ và buồn chán, bởi vì sau khi nhận trách nhiệm sẽ không thể tự ý rời đi, dẫu ăn hay ngủ cũng đều ở trong Tàng Kinh các.

Người thanh niên này tên là Trần Cảnh, hắn gia nhập Thiên La môn đã được ba năm. Lúc hắn nhập môn cũng là lúc trời đông giá rét, tuyết lớn cũng bay đầy trời như bây giờ. Hắn được đệ tử duy nhất của chưởng môn tiền nhiệm là Diệp Thanh Tuyết đưa về núi Thiên La, sau đó được chưởng môn thu làm đệ tử. Tuy tính là đệ tử của chưởng môn nhưng lại chưa từng gặp mặt người, ngay cả phương pháp luyện khí của Thiên La môn cũng do sư tỷ Diệp Thanh Tuyết truyền thụ. Cho dù là như thế nhưng những đệ tử nhập môn lâu hơn cũng không có một ai khinh khi hay vô lễ với hắn.

Không thể ngờ rằng khi hắn vừa mới học được phương pháp luyện khí của Thiên La Môn thì môn chủ Thiên La môn là Đạo Trùng chân nhân lại đột nhiên tọa hóa. Hắn lập tức cảm nhận được sự biến hóa cực lớn trong thái độ của các đệ tử khác, vừa lúc Tàng Kinh Các thiếu một gã đệ tử trông coi, gã bèn xin nhận việc này, môn chủ đương nhiệm Giang Lưu Vân cũng chỉ động viên vài câu rồi chấp nhận. Hắn thủ hộ nơi này đã gần ba năm rồi.

"Cốc cốc cốc..."

Tiếng gõ cửa với nhịp điệu không nhanh không chậm vang lên. Nó thể hiện sự trầm ổn của người gõ cửa, không nóng vội, không gấp gáp.

Trần Cảnh khẽ cau mày, nhẹ nhàng cầm thanh kiếm dựng vào góc khuất của chân bàn. Hắn không lập tức đứng dậy mà mở miệng hỏi:

- Ai đó?

- Trần Cảnh sư đệ, là ta, Huyền Đồng đây.

Từ ngoài cửa truyền vào một giọng nói điềm đạm. Giọng cũng như tên, rất điềm đạm.

- A, Huyền Đồng sư huynh đó ư!?

Trần Cảnh đáp rồi đứng dậy đi ra mở cửa.

Đứng ngoài cửa là một công tử mặc áo gấm, nhác trông ấm áp như ngọc. Hắn tên Tôn Huyền Đồng, là đệ tử thân truyền thứ ba của môn chủ đương nhiệm Giang Lưu Vân. Chỉ là bây giờ đã vào dịp cuối năm, đệ tử đại gia tộc như y đáng lẽ là đã sớm về nhà, sao lại tìm đến mình lúc đêm hôm khuya khoắt?! Trần Cảnh lấy làm khó hiểu nhưng vẫn mỉm cười đón Tôn Huyền Đồng vào bên trong, hắn đi phía sau Tôn Huyền Đồng, vừa đi vừa nói:

- Sư đệ lo việc trà nước đang không ở đây, trong phòng không trà, mong sư huynh thứ lỗi.

- Ha ha, không sao, sư đệ trông coi Kinh các đúng là khổ cực, đợi lúc ta trở lại sẽ kêu người đưa trà ngon tới, mong sư đệ đừng cự tuyệt.

Tôn Huyền Đồng chắp tay đứng, y liếc mắt nhìn quanh Tàng Kinh các rồi nói một cách ôn hòa. Từ thái độ nói chuyện của y có thể thấy hiển nhiên lời nói của y có trọng lượng trong nhà, chiêu thi ân thi huệ này dùng cực kỳ tự nhiên.

Trần Cảnh cười nói:

- Đa tạ sư huynh quan tâm.

- Ha ha, sư đệ khách sáo rồi, nói ra thì có rất nhiều sư huynh đệ ước ao công việc của sư đệ đấy.

Trần Cảnh chỉ cười cười chứ không nói gì.

Tôn Huyền Đồng nói thêm:

- Không ai quản thúc, lại có thể thoải mái đọc kinh thư trong các, tuy cuộc sống vắng lặng nhưng với những người tu hành như bọn ta mà nói thì đó không hẳn là một chuyện không tốt.

- Ha ha, sư huynh nói giỡn rồi, huynh là đệ tử thân truyền của môn chủ tất rõ hơn đệ chuyện tu hành pháp thuật không cần đa mà cần tinh. Nếu tâm cảnh không đủ, đọc càng nhiều pháp chú, càng nhiều kinh thư lại càng vô ích.

Hắn dừng một chút rồi hỏi:

- Không biết có chuyện gì mà sư huynh tới muộn như thế?

Trần Cảnh đi vòng qua người Tôn Huyền Đồng tới cạnh chiếc ghế ngồi lúc trước.

- Sư đệ nói rất đúng, pháp thuật cần tinh mà không cần đa. Ài, chỉ là một tiểu muội trong nhà gần đây say mê pháp thuật, tháng trước ta về nhà bị nó bám riết nên đành đáp ứng lúc hạ sơn sẽ mang về một quyển pháp chú cho nó mượn. Ha ha, sư đệ yên tâm, chỉ mượn ba tháng là trả, không biết sư đệ có thể giúp đỡ một chút được không?

Lời nói thái độ của Tôn Huyền Đồng vẫn ôn hòa, miệng mỉm cười, mắt nhìn thẳng vào mắt Trần Cảnh.

Trần Cảnh khẽ giật mình, thầm nghĩ: "Với thân phận của y thì nếu xin linh phù mượn sách tuyệt không khó, sao lại phải đêm hôm khuya khoắt tới tìm ta cơ chứ?"

Trong lòng nghĩ vậy, hắn tỏ vẻ khó xử nói:

- Sư huynh, có lẽ huynh không biết, lúc đệ nhận trông coi Tàng Kinh các đã được chưởng môn nhắc nhở, nếu tự ý cho mượn kinh thư đem ra ngoài mà bị phát hiện thì cả hai sẽ bị phế pháp lực, trục xuất khỏi sơn môn.

- Ha ha, sư đệ đừng lo, đệ không nói, huynh cũng không nói thì tự nhiên không ai biết, dù cho có người đã biết ta cũng có thể bảo hộ được cho sư đệ, sư đệ cứ yên tâm.

Tôn Huyền Đồng khẳng định xong, lập tức hiển lộ vẻ bề trên đảm đương trách nhiệm.

Đa số người tu hành trong Thiên La môn là đệ tử các danh môn phú quý trong các thành ở ngàn dặm xung quanh. Bọn họ không lấy đạo trường sinh làm mục tiêu mà chỉ muốn học pháp thuật hay rồi trở về trần thế hưởng phú quý.

Trần Cảnh mỉm cười, nghênh đón ánh mắt Tôn Huyền Đồng rồi nói:

- Sư huynh chớ trách, đó là chức trách của sư đệ, thực sự không thể đáp ứng.

- Tốt tốt...

Tôn Huyền Đồng khe khẽ vỗ tay, vừa cười nhẹ vừa nói:

- Sư đệ có trách nhiệm như vậy đích xác không sai. Nhưng mà, đệ với huynh đều là kẻ tu hành, không phải là những người chức tước trong thành trì ở nhân gian. Cái chúng ta tu chính là đạo, vậy cũng không nên tư duy bó buộc như đám Nho môn trần thế. Ha, đột nhiên mới nhớ, tháng trước về nhà phát hiện một chuyện hay, muốn kể cho sư đệ nghe một chút.

Trần Cảnh nhìn Tôn Huyền Đồng chắp tay thả bộ bước đứng ở cạnh cửa nhìn bầu trời, âm thầm cảnh giác nói:

- Thỉnh sư huynh dạy bảo.

- Tháng trước quay về Bá Lăng, ta ngẫu nhiên nghe được chuyện ba năm trước đây ở thành tây từng xảy ra một vụ án mạng.

Tôn Huyền Đồng quay đầu lại, vừa nói vừa nhìn Trần Cảnh.

Trần Cảnh thì hơi cúi đầu lắng nghe, dưới ánh đèn mờ không thể thấy rõ sắc mặt hắn.

Tôn Huyền Đồng tiếp tục:

- Một tú tài giết ba danh môn đệ tử nơi thanh lâu, việc này lúc đó chấn động toàn thành, đáng tiếc lúc đó ta ở trong núi, mãi ba năm sau mới biết được. Nói cũng khéo, kẻ sát nhân kia cũng tên là Trần Cảnh, y như sư đệ.

- Ha ha, thật là thú vị, không ngờ lại trùng tên trùng họ với đệ.

Trần Cảnh ngẩng đầu lên vẻ mặt tự nhiên nói:

- Chỉ là không biết ảnh của kẻ sát nhân giống đệ hay không?

Nơi hắn đứng chính chỗ mới vừa rồi ngồi đọc sách, cổ tay buông xuống vừa khéo được bàn che, nếu có người phía sau hắn thì có thể thấy ngón tay buông dưới mặt bàn đang như có như không đụng vào thanh trường kiếm dài ba thước trong bóng tối.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hoàng Đình PDF của tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Mật Thám Phong Vân (Thần Long)
Mật Thám Phong Vân viết về thời Tống, và không có Đại Việt. Tuy là tác phẩm đầu tay, nhưng mình đầu tư rất công phu, đặc biệt về tính logic và sự hài hòa, sự thật và sáng tạo, "thiên y vô phùng". Huynh đệ thích xuyên không đúng không? Thế giới cũ thật chán, chả hoành tráng gì cả, nếu có xuyên không cho ta làm lại thật tốt. Nhưng mười kẻ xuyên, chỉ một sống sót mà viết thành truyện thôi, chín tên còn lại chết chỗ nào rồi. Bởi vậy xuyên không cũng mệt mỏi lắm. Huynh đệ thích võ công đúng không? Thiên hạ võ công vô vàn phức tạp, khắc chế lẫn nhau, con người bản thể có giới hạn, dễ gì thành đệ nhất đây? Tu luyện được võ công cái thế rút cục để làm gì? Hay là vừa kịp phun ra hai chữ "đại thành" thì già yếu tắt thở? Huynh đệ thích giàu có đúng không? Tiền tài của người khác dễ gì kiếm vào tay nha. Người người xung quanh ai cũng chằm chằm vào tiền như ta cả, không cẩn thận chính ta thành công cụ của họ lúc nào không biết nha. Huynh đệ thích quyền lực đúng không? Đâu phải ai sinh ra cũng đã đứng trên đầu người khác? Xuất phát thấp thì phải bò từ từ lên nha. Có lúc cúi người, có lúc ưỡn ngực, có lúc hào sảng, có lúc âm mưu. Tìm mua: Mật Thám Phong Vân TiKi Lazada Shopee Huynh đệ thích mỹ nữ đúng không? Mỹ nữ trong thiên hạ nhiều thì đúng rồi, nhưng càng mỹ càng khó cầu nha. Mỗi người đều có phong cách, có suy nghĩ. Có đem về được, chỉ cần người thứ hai đã mệt rồi, nói gì nhiều hơn. Nữ nhân cũng có thể đi thu mỹ nam vậy. Nếu cùng suy nghĩ như tại hạ, vậy xin mời cùng Lăng Phong du ngoạn. Nhận xét của bạn đọc: Chắc bạn muốn đọc loại truyện nvc vô đối, đánh nhau k bao giờ thua, luôn bày mưu tính kế đối với người khác còn bị người khác tính kế thì biết trước phản gank liền, gặp gái nào hốt gái đó... Mình thấy bộ này viết rất mới lạ, tư tưởng thực dụng giống đời thường, mỗi nhân vật đều có lập trường riêng: huynh đệ kết nghĩa cũng có thể nghĩ xấu và phản bội nhau, mỹ nhân có ấn tượng tốt với nvc nhưng không có nghĩa là yêu, mà yêu cũng không phải sống chết theo bằng được mà có thể lấy thằng khác. Ngoài ra, đây là truyện có bố cục rộng và tiết tấu chậm chứ không phải như mấy truyện tiên hiệp TQ đọc đến đâu biết đến đó, nvc cùi bắp xong nhặt đc cái mẹ gì đó mà lên lever ầm ầm, đánh từ nhân giới xong bay vào tiên giới rồi lại lên thần giới, trên đường giết biết bao nhiêu thằng cướp được đủ loại đồ, gái gú gặp bé nào hốt bé đó (trung bình mỗi truyện chục con). Nói chung mình ủng hộ tác giả viết tiếp bộ truyện, không thành công cũng thành nhân.truyenhixx.info Truyện này mình thấy viết rất hay, hài hước, bố cục rộng lớn, nhiều nhân vật, mỗi người đều có tính cách riêng, có bí mật thân phận ẩn dấu cần hé mở sau từng chương. Main viết rất tốt, từ đầu truyện là mình đã thích vì tác giả viết rất rõ, anh main chỉ là 1 thằng trọng sinh bình thường, chơi game thì được chứ có đụng đao kiếm bao giờ, nên đánh nhau thì ko lại ai, gặp chém giết thì sợ. Văn ko có, cầm kỳ thi họa cũng ko, vì thời hiện đại ai lại đi học cầm kỳ thi họa (trừ mấy thằng học nhạc, họa sỹ, mà trọng sinh có ai làm mấy nghề đấy đâu, thế mà cầm kỳ thi họa vẫn cứ bá đạo) nên main lúc đầu mới đi làm thuê làm mướn. Hoàn toàn logic. Về phần gái gú thì mình thấy cũng hay, gái trong truyện đặc biệt nhiều, đặc biệt toàn gái đẹp, mà lại toàn thích anh main. Nhưng thích và theo lại là 2 cái khác nhau. Gái truyện này mỗi người đều có số phận, có hoàn cảnh riêng. Nên thích main nhưng ko thể theo được. 1 người thì số phải theo Nhị hoàng tử, 1 người thì lại là tỷ tỷ, phải gả cho Từ Nguyên, 1 người mắt thì quá đầu, phải về gả cho công tôn quý tộc.. và còn nhiều nữa. Đâu phải cứ mang mác main là gái thiên hạ cứ phải "chung thân" giữ tiết cho anh? Cái này cũng hoàn toàn logic. 1 phần nữa mình thấy cũng khá hay đó là nội tâm nhân vật, truyện này miêu tả nhân vật mỗi người đều có toan tính riêng. Anh em kết nghĩa cũng có toan tính lẫn nhau, có lục đục ko hoàn toàn đoàn kết. Rất hay, hầu hết (nếu ko phải tất cả) truyện cứ là anh em kết nghĩa là thằng anh làm gì thằng em liều chết làm theo, thằng em làm gì thằng anh bảo kê lo hết, ai đụng huynh đệ tao tao chém chết cả dòng họ nhà nó. Đâu có dễ vậy? Nói dễ làm khó. Tự nhiên đâu ra mấy thằng bu lại xưng huynh tạo đệ là phải bán cả mạng cho nó? Đời chứ chẳng phải phim Hàn Quốc hay võ hiệp kỳ tình. Đây là truyện "lịch sử - quân sự". Còn nhiều nữa nhưng trên chỉ là 1 phần nhỏ.truyenyy.com Nói chung mình thấy truyện này rất hay, viết tốt, có hài hước giống truyện của tác giả Phong Lăng, có sự chân thật trong miêu tả, ko YY quá đáng như Nguyệt Quan. Khuyết điểm mà mình thấy đó là viết chưa đủ sâu, vì nhân vật nhiều nên đôi khi miêu tả chưa kỹ từng nhân vật, 1 số quá hời hợt cho qua. Nhưng dù sao vẫn hay, đáng đọc. Nhưng sao viết chậm thế ra lẹ nào. Hiện mình chỉ đọc mấy chương đầu thôi. Thật lòng thì đây không phải thể loại ưa thích của mình. Nhân vật chính thì “máu lửa” quá, đôi khi thấy hắn “giang hồ” với “trần tục” đến mức mình toát cả mồ hồi (cứ gái rồi lại gái...). Một màn dạo đầu như thế, cá nhân mình thì không có cảm tình cho lắm: ( Đặt sở thích cá nhân sang một bên thì mình nghĩ tác giả tương đối có nội lực. Điểm mình thích trong truyện của bạn là lời thoại rất rất sinh động. Hai là sự hài hước có duyên. Một chương mà có thể khiến mình cười vui vẻ đến mấy lần: ) Ba là truyện đọc có vẻ bông lơn đùa giỡn nhưng càng đọc càng thấy cái “tình” trong đó, các nhân vật cũng có nét riêng khá rõ ràng. Còn điểm mình thấy hơi tiếc khi mình đọc truyện này là: đôi khi bạn hơi “phung phí” văn. Có chỗ kể quá nhiều, lại hơi khô khan theo kiểu liệt kê, làm mình có cảm giác cái gì cũng lồ lộ ra đó, mình bắt đầu đọc nhanh, đọc lướt. Mà hễ đã bắt đầu đọc lướt thì bắt đầu quên cảm thụ: ( Lối kể chuyện của bạn rất thẳng thắn và thành thật. Nhưng trong chuyện viết lách mình nghĩ cái gì cũng bày ra hết không hẳn là thượng sách. Ngoài ra, mình thấy cách mở đầu truyện của bạn không gây được ấn tượng tốt. Lúc mới đọc, mình nghĩ truyện này viết có vẻ hơi sơ sài, chắc không được đầu tư kĩ (thật có lỗi với tác giả quá...). Đọc tiếp nữa thì dần thấy mình đánh giá hơi vội vàng. Mong là không có đọc giả nào khác bỏ lỡ truyện này vì lầm tưởng giống như mình.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mật Thám Phong Vân PDF của tác giả Thần Long nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mật Ngữ Rừng Xanh (Lê Hữu Nam)
Trên hết, tôi viết cuốn sách này để tưởng nhớ đến những sinh vật đã biến mất trước sự tàn bạo của con người. Để xin được cúi đầu trước những người hùng thầm lặng trong các cuộc chiến bảo vệ thiên nhiên và muông thú. Cũng qua cuốn sách này, tôi tin rằng những đứa trẻ sẽ cảm nhận được tình yêu thương luôn luôn ngự trị trong mọi giống loài, từ đó chúng sẽ biết đoàn kết cứu lấy thế giới vốn rất tươi đẹp này. Mật ngữ rừng xanh là một câu chuyện thiên nhiên mang tính chất phiêu lưu và viễn tưởng. Bối cảnh chính là một khu rừng hư cấu ở Việt Nam đang có nguy cơ bị phá hủy bởi sự thiếu hiểu biết của nhà chức trách. Để bảo vệ khu rừng, các nhà khoa học phải đưa ra bằng chứng được ghi lại trên bốn tấm bản đồ cổ cuối thế kỷ mười chín. Tuy nhiên, trong tay hai nhà khoa học đang nổ lực cứu khu rừng này chỉ có hai tấm bản đồ. Họ sẽ phải tìm ra hai tấm bản đồ còn lại. Ở một nhóm khác, những đứa con của họ cũng vô tình gặp nhau trong khu rừng ấy sau một chuyến chèo thuyền tử thần. Chính cuộc gặp mặt này đã giúp những đứa trẻ hợp lực bảo vệ khu rừng bằng tình yêu thiên nhiên. Tất cả chúng đều có chung một khả năng đặc biệt là nói chuyện được với động vật hoang dã. Nhân danh những người yêu quý rừng xanh, những đứa trẻ thống lãnh hơn hai mươi ngàn con thú để chống lại những kẻ phá rừng. Cũng rất vô tình, chính chúng là người nắm giữ hai tấm bản đồ quan trọng còn lại. Song, suốt cả câu chuyện hai thế hệ hoàn toàn thất lạc nhau. Cuối cùng, liệu những người chiến đấu vì tình yêu thiên nhiên có tìm được “mật ngữ rừng xanh” để bảo vệ khu rừng?Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mật Ngữ Rừng Xanh PDF của tác giả Lê Hữu Nam nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mật Ngữ Rừng Xanh (Lê Hữu Nam)
Trên hết, tôi viết cuốn sách này để tưởng nhớ đến những sinh vật đã biến mất trước sự tàn bạo của con người. Để xin được cúi đầu trước những người hùng thầm lặng trong các cuộc chiến bảo vệ thiên nhiên và muông thú. Cũng qua cuốn sách này, tôi tin rằng những đứa trẻ sẽ cảm nhận được tình yêu thương luôn luôn ngự trị trong mọi giống loài, từ đó chúng sẽ biết đoàn kết cứu lấy thế giới vốn rất tươi đẹp này. Mật ngữ rừng xanh là một câu chuyện thiên nhiên mang tính chất phiêu lưu và viễn tưởng. Bối cảnh chính là một khu rừng hư cấu ở Việt Nam đang có nguy cơ bị phá hủy bởi sự thiếu hiểu biết của nhà chức trách. Để bảo vệ khu rừng, các nhà khoa học phải đưa ra bằng chứng được ghi lại trên bốn tấm bản đồ cổ cuối thế kỷ mười chín. Tuy nhiên, trong tay hai nhà khoa học đang nổ lực cứu khu rừng này chỉ có hai tấm bản đồ. Họ sẽ phải tìm ra hai tấm bản đồ còn lại. Ở một nhóm khác, những đứa con của họ cũng vô tình gặp nhau trong khu rừng ấy sau một chuyến chèo thuyền tử thần. Chính cuộc gặp mặt này đã giúp những đứa trẻ hợp lực bảo vệ khu rừng bằng tình yêu thiên nhiên. Tất cả chúng đều có chung một khả năng đặc biệt là nói chuyện được với động vật hoang dã. Nhân danh những người yêu quý rừng xanh, những đứa trẻ thống lãnh hơn hai mươi ngàn con thú để chống lại những kẻ phá rừng. Cũng rất vô tình, chính chúng là người nắm giữ hai tấm bản đồ quan trọng còn lại. Song, suốt cả câu chuyện hai thế hệ hoàn toàn thất lạc nhau. Cuối cùng, liệu những người chiến đấu vì tình yêu thiên nhiên có tìm được “mật ngữ rừng xanh” để bảo vệ khu rừng?Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mật Ngữ Rừng Xanh PDF của tác giả Lê Hữu Nam nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mặt Nạ Tử Thần Đỏ (Nhiều Tác Giả)
Mặt Nạ Tử Thần Đỏ gồm có: LÃO GIÀ PHƯƠNG NAM CON MÈO ĐEN BÍ ẨN KHỐI TRỤ CHÓP NÓN BIỆT THỰ DẠ OANH CHIẾC HÒM GỖ BÍ ẨN THÙNG RƯỢU AMOTILADO TRONG HẦM MỘ PHÁT SÚNG VỤ TAI NẠN HÃI HÙNG BẢN THẢO TRONG CHIẾC CHAI Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mặt Nạ Tử Thần Đỏ PDF của tác giả Nhiều Tác Giả nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.