Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Biến Yêu Thành Cưới (Lục Xu)

Mỗi đôi vợ chồng đều có một nguyên nhân kết hôn mà người khác không biết.

Anh có người anh yêu, cô cũng có mối tình đầu của cô.

Khi “tình yêu đích thực” xuất hiện trong cuộc hôn nhân có “mưu tính trước” này, bọn họ nên làm như thế nào đây?

Sau khi Cố gia đoạt quyền, anh trở thành thiên chi kiêu tử, cô nói ra một bí mật kinh thiên động địa, ai sẽ bị tổn thương?

Đánh mất rồi mới biết quý trọng, rốt cuộc thì một cuộc hôn nhân cần nhất là thứ gì? Tìm mua: Biến Yêu Thành Cưới TiKi Lazada Shopee

Nhiều năm sau anh quay về, cô có thể không nắm tay anh được không?***

Dương Cẩm Ngưng phát hiện ra Khưu Thịnh Danh không ưa mình. Kỳ thực thì không ưa cô cũng chẳng vấn đề gì, dù sao cũng không sống dưới một mái nhà, cũng sẽ không làm phiền nhau, thế nhưng ông ta lại suốt ngày viện cớ tới thăm con trai và cháu gái mình, tuyệt đối không thèm đả động gì đến Dương Cẩm Ngưng. Cô cũng không quá chú ý xem rốt cục ông đến thăm ai, nhưng mỗi lần thấy ông ta đến, cô đều vô cùng muốn thu phí của ông ta, thăm chồng của cô mỗi lần một trăm, thăm con gái cô một lần lại một trăm nữa, dựa vào giá thu phí này là cô đã có thể tự nuôi sống bản thân được rồi.

Đương nhiên, đó là việc bất khả thi.

Khưu Thịnh Danh có vô số điều không vừa ý về Dương Cẩm Ngưng. Nào là cơm nấu không thể nuốt, nào là lau nhà không sạch sẽ. Dương Cẩm Ngưng dù tức giận cũng không thèm phản bác, nếu như ông ta không chịu được thì thuê tới cho cô một người giúp việc đi. Tuy nhiên, hễ ở trước mặt Cố Thừa Đông, thì Khưu Thịnh Danh sẽ không tỏ ra ghét bỏ cô như thế.

Sau khi vợ chồng nằm trên giường, Dương Cẩm Ngưng chợt nhớ tới Khưu Thịnh Danh, cô mở miệng, “Anh thật biết đầu thai, trước sau đều vào nhà có tiền.”

Cố Thừa Đông cười, không nói gì.

Dương Cẩm Ngưng ghé lên người anh, “Anh nói đi, có muốn em đi lấy lòng ông ấy không?”

Cố Thừa Đông híp mắt nhìn cô, “Em nghĩ cái gì thế?”

“Ông ấy không phải là cha anh sao.”

Cô chỉ có lòng tốt thôi, Cố Thừa Đông nhíu mày, “Không cần.”

Cứ nhìn vào tần suất ông ta tới đây là biết, ông ta không tới “lấy lòng” ba người họ là đã tốt lắm rồi.

Khi Dương Cẩm Ngưng và Cố Thừa Đông quay lại với nhau, Dương Cẩm Ngưng cũng hỏi về tình hình công việc của anh, anh muốn làm gì thì làm, chuyện này không quan trọng, miễn là hàng tháng khi cô chìa tay ra đòi tiền thì anh lập tức có tiền mà nộp là được. Cố Thừa Đông cũng rất sảng khoái, nhưng ngày hôm nay, cái sảng khoái của người đàn ông này hình như biến đâu mất.

“Tháng này thì thôi đi.” Cố Thừa Đông cũng không ngẩng đầu lên.

Thực tế chứng minh, một người đàn ông bắt đầu làm ra những việc khác với thói quen, nhất định đã có chuyện xảy ra.

“Vì sao?”

“Muốn đổi xe, em làm ơn giúp anh tiết kiệm một chút.” Cố Thừa Đông đi đến bên giường xoa mặt cô.

“Xe cũ vẫn dùng tốt cơ mà?”

“Thì thay chiếc tốt hơn.”

“Anh đúng là có mới nới cũ.” Dương Cẩm Ngưng ngồi dậy.

Cố Thừa Đông không để ý lời cô, nói, “Anh mặc một chiếc áo sơ mi mới có ba lần mà em đã nói nhìn phát ớn, rốt cuộc ai có mới nới cũ đây hả?”

Cô nghiêm mặt, “Giống nhau sao? Lần này là anh muốn tiêu một số tiền lớn, lại còn không thèm bàn với em nữa.”

“Chẳng phải anh vừa nói đấy thôi?”

“Anh cái này gọi là thông báo.”

“Dù sao vẫn còn khá hơn em, mua nhà mới mà không thèm nói một câu, mấy tháng sau mới giả vờ nhớ tới rồi nói với anh.”

Dương Cẩm Ngưng im lặng, được rồi, cô đuối lý.

Có mới nới cũ cũng không có gì, không đổi người cũ là tốt rồi. = =

Thú vui chơi mạt chược của Dương Cẩm Ngưng ngày càng tăng. Nhưng mà vẫn may là cô không quá nghiện, ít ra vẫn còn nhớ giờ về nhà, đi chợ, nấu cơm.

Trong số bốn người phụ nữ đánh mạc chược, có ba người đã từng ly hôn, hai trong số họ bây giờ vẫn còn độc thân. Cô gái còn lại vừa kết hôn liền hỏi kinh nghiệm bọn họ: “Vì sao các chị lại ly hôn?”

“Bồ bịch.” Hai người phụ nữ cùng mở miệng.

Đến phiên Dương Cẩm Ngưng, cô day trán, cô cũng tái hôn rồi, nhưng dù sao cũng là đã từng ly hôn, vì vậy đột nhiên có chút mất hứng, “Nhìn không vừa mắt.”

Trong mắt ba người còn lại thì thế cũng là vì ngoại tình mà thôi. Phụ nữ đều có thể chấp nhận khuyết điểm của người đàn ông, ngoại trừ việc anh ta có bồ.

Cô gái mới kết hôn kia tỏ ra bất an, hóa ra đàn ông ngoại tình xác suất lại cao đến vậy, “Vậy bọn họ có hành vi gì kì lạ? Mau nói nhanh nhanh đi.”

“Rất rõ ràng, nói chuyện điện thoại thì nói rất nhỏ, có tin nhắn, lập tức chạy đi xem. Trước đây ra ngoài cũng không chủ động nói với cô, lúc này không chỉ nói cho cô, mà còn đưa ra lý do vô cùng chặt chẽ, rất sợ cô không tin anh ta.”

“Đúng, có điều là họ phân làm hai loại, một loại là biết áy náy, họ sẽ hay mua cho cô những món quà mà bình thường họ vẫn luyến tiếc không mua; một loại đàn ông thì không muốn tiếp tục sống với cô nữa, đối xử với cô ngày càng tồi tệ.”

Lại đến phiên Dương Cẩm Ngưng, “Này này, mấy người có chơi mạt chượt nữa không vậy?”

Ba người phụ nữa kia thấy Dương Cẩm Ngưng như thế. Sau đó trong lòng cũng hiểu, trước đây ly hôn khẳng định là nổi đau của người phụ nữ này, hiện tại không dám nói ra, haiz, người phụ nữ này thật là…

Cô gái mới kết hôn chuyển sang chuyện khác, chủ động hỏi Dương Cẩm Ngưng, “Ông xã hiện tại của chị đối với chị tốt chứ?”

“Cũng được.”

“Nhà cô ai quản lý tiền bạc?”

“Ai cũng có thể tùy tiện lấy dùng.” Cô suy nghĩ một chút, rõ ràng là cô nhiều tiền hơn Cố Thừa Đông, hiện tại về phương diện tài chính cô rất mạnh.

“Ông xã của cô có chủ động nộp tiền lương không?”

Tuy rằng không chủ động, nhưng khi cô hỏi thì anh đều đưa đầy đủ, vì vậy cô liền gật đầu.

“Vậy ông xã cô đi ra ngoài có chủ động nói với cô không?”

“Có”. Trước đây thì không, nhưng hiện tại thì có.

Mọi người cùng gật đầu, “Ông xã của cô đối với cô thật tốt, so với trước đây chắc là tốt hơn nhỉ?”

Trước đây cái gì? Dương Cẩm Ngưng nhíu mày suy nghĩ một chút, à, kỳ thực cũng có thể coi như vậy.

“Không phải chứ, ông xã của cô rất tuấn tú, nghe nói những người như thế đều rất đào hoa. Cô phải xem trọng mới được, loại đàn ông này dù không đào hoa cũng sẽ có rất nhiều cô gái lượn lờ trước mặt, cô nghĩ xem, anh ta có thể cự tuyệt một lần, nhưng còn lần hai, lần ba…”

Về phương diện này cô rất tin tưởng Cố Thừa Đông, “Không đâu, anh ấy cũng là tái hôn.”

Mọi người lần thứ hai gật đầu, “Nhìn chung loại đàn ông từng mắc sai lầm sẽ không phạm vào sai lầm nữa. Vậy cô thật may mắn nha, tái hôn với người đàn ông tốt, hiểu được lòng phụ nữ.”

Nói chuyện phiếm một lúc, liền khơi dậy hứng thú của Dương Cẩm Ngưng. Vì vậy vừa đánh bài vừa nói chuyện xấu của ông xã, nói về những chuyện của ông chồng cũ, sau đó lên án mạnh mẽ chuyện xấu của đàn ông.

Cứ như vậy, quên mất thời gian trôi qua.

Mãi đến khi cô đói đến mức dạ dày dính vào nhau rồi mới nhớ tới mà cầm di động lên. Muộn quá! Cố Thừa Đông gọi tới mười mấy cú điện thoại. Cô lập tức gọi điện cho anh báo bình an, đương nhiên là bị anh mắng một trận. Cô đuối lý, chỉ biết im lặng gật đầu như một đứa trẻ, Cố Thừa Đông đại nhân bên kia hắng giọng bảo cô lập tức về nhà.

Dương Cẩm Ngưng nhàn nhã trở về nhà.

Đột nhiên cô nhận ra hình như gần đây số lần cô gọi điện cho Cố Thừa Đông càng ngày càng ít, bởi vì anh sẽ chủ động gọi điện báo với cô anh đi công tác ở đâu, đang làm gì, khi nào về, thậm chí lúc vui vẻ cũng gọi chỉ để nói vài ba câu vớ vẩn.

Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, hiện tại cô ở Hà Tây…

Sau khi về đến nhà, cô lại bị Cố Thừa Đông cho một bài. Lớn như vậy mà còn mải đánh bài quên hết giờ giấc, không biết đường về nhà làm cơm, để chồng con chịu đói. Dương Cẩm Ngưng nghe mà trong lòng khóc ròng: “Đại nhân, tôi biết lỗi rồi, anh đừng nói nữa.”

Cố Thừa Đông cuối cùng lên tiếng, “Lần sau đừng có mà như thế nữa.”

Dương Cẩm Ngưng bĩu môi, “Em chỉ về trễ mà thôi, anh còn có đểm không về nhà ngủ.”

“Anh đi công tác, đi làm việc, không thì làm sau nuôi nổi người nhàn rỗi như em.”

Dương Cẩm Ngưng vẫn tiếp tục, “Anh còn đi thuê phòng cùng người khác, em đâu có tính toán?”

Cố Thừa Đông sửng sốt, bật cười, “Ồ, chuyện lâu như vậy bây giờ em mới nhắc tới. Rõ ràng là em không thèm để ý, nếu để ý thì em có để tới tận bây giờ mới nói không?”

“được, em cũng đi thuê phòng với người khác, anh đừng có mà để ý.”

Cố Thừa Đông: “Anh để ý.”

Dương Cẩm Ngưng, “…”

“Em có cái gì để bụng nữa thì nói cho xong luôn đi.”

Dương Cẩm Ngưng nhìn anh chăm chú, “Không còn, em chẳng để bụng cái gì hết, cho dù anh và người phụ nữ khác nằm trên cùng một giường em cũng không ngại, quần áo cởi hết em cũng không để ý.” Cô quan sát anh, “Vì em tin tưởng anh, nhất định có ẩn tình, khẳng định mắc mưu người khác…”

Cố Thừa Đông đỡ trán, thôi đi, nếu thật như vậy, cô lại chẳng liều mạng với anh ngay ấy à!

“Thật không để bụng?”

“Không.”

“Không muốn hỏi có ẩn tình gì?”

“Không hỏi.” Cho anh tức chết đi!

Dương cẩm Ngưng sau đó lại gặp Cố Kế Đông một lần, chỉ là tình cờ trong một hôn lễ - hôn lễ của anh ta. Cố Kế Đông kết hôn với một thiên kim tiểu thư của một nhà giàu có. Cô nhớ kỹ lúc đó Cố Thừa Đông đánh giá, một người có khả năng kìm nén bản thân mình nhất định là một người thành công. Cố thị trải qua tổn thất lớn như vậy, nên Cố kế Đông dùng hôn lễ của mình di dời sự chú ý của mọi người đi chỗ khác, song song đó còn mượn gia thế của đối phương để hợp tác, giảm tối đa tổn thất.

Không bao lâu sau, Dương Nhất Sâm và Phùng Quyên cũng kết hôn. Chuyện tốt còn rất nhiều…

Đương nhiên Dương Cẩm Ngưng cũng gặp chuyện tốt. Khưu Thịnh Danh tới thăm bên này ngày càng nhiều, bởi vì Dương Cẩm Ngưng mang thai, Khưu Thịnh Danh vô cùng hi vọng lần này sẽ là con trai.

Nhưng sinh hạ, vẫn là một bé gái.

Cố Thừa Đông và Dương Cẩm Ngưng không quá đặt nặng vấn đề đặt tên cho con, mang họ gì cũng được. Vì thế Dương Cẩm Ngưng đặt tên cho con gái là Dương Nghệ Lâm, như thế đi chơi với Dương Nghệ Tuyền mọi người mới biết hai đứa là chị em. Nhưng Khưu Thịnh Danh lại có ý kiến về chuyện này, con theo họ Khưu mới đúng, đó là con cháu Khưu gia. Nhưng phản đối vô hiệu, Dương Cẩm Ngưng vẫn sử dụng tên Dương Nghệ Lâm.

Khưu Thịnh Danh đến đây ngày càng nhiều, Dương Nghệ Tuyền cũng bị lão gia này mua chuộc rồi, cứ “ông nội, ông nội” gọi thật vui vẻ. Khưu Thịnh Danh rất thích ôm Dương Nghệ Lâm đi ngoài chơi.

Dương Nghệ Tuyền cũng biết, em của mình rất được yêu thương, không khỏi có chút xíu đố kị.

Khi Dương Nghệ Tuyền được tám tuổi, mẹ cô lại sinh hạ người em thứ hai, cô mới hiểu cái gì là muôn vàn sủng ái làm một thân. Cô và Dương Nghệ Lâm chỉ có thể trơ mắt nhìn. Sau đó, Dương Nghệ Tuyền tổng kết, lí do khiến mình chơi thân với NGhệ Lâm là vì hai cô đều bị em gái thứ ba lấy đi một nửa yêu thương.

Sau khi sinh hạ Khưu Gia Nghi, Dương Cẩm Ngưng có phần buồn bã, nắm lấy tay Cố Thừa Đông, hỏi: “Em không thể sinh được con trai phải không?” Không phải cô trọng nam khinh nữ, mà là sinh được ba cô con gái có phải là hơi quá rồi không.

Cố Thừa Đông gất đầu, “Ừ”

Con người này, đáng ghét!

Kỳ thực ý của anh là, đừng sinh nữa, ba đứ đủ rồi, khó mà nuôi được.

Sau khi Dương Cẩm Ngưng sinh con gái, cô cũng không còn quá ghét bỏ Khưu Thịnh Danh, vì vậy quyết định bán nữ cầu vinh, để con gái út theo họ Khưu, khiến Khưu Thịnh Danh vô cùng vui vẻ, mỗi ngày túi lớn túi nhỏ mua đồ về, yêu thương cô bé đến mức hai cô cháu gái nhớn đang bị thất sủng cũng vô cùng đố kị.

Sau khi Dương Cẩm gưng bán nữ cầu vinh xong Khưu Thịnh Danh tặng cô mọt biệt thự nhỏ, Dương Cẩm Ngưng nghĩ bản thân rất công bằng, nhờ con gái nhỏ mới kiếm được biệt thự, cho nên quyết định để căn nhà ấy đề tên con gái. Tốt nhất là giữ lại cho con gái nhỏ sau khi kết hôn thì ở.

Cố Thừa Đông tan ca trở về, thấy Dương cẩm ngưng một bên la hét Dương Nghệ Lâm đừng vứt đồ lung tung, một bên bồng Khưu Gia Nghi, Dương Nghệ Tuyền thì ngồi trong phòng mình chơi vi tính.

Mỗi ngày ầm ĩ không ngừng, không thể an bình.

Anh nhìn cảnh tượng trước mặt, nhưng lại cảm thấy vô cùng sinh động, vô cùng hạnh phúc.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lục Xu":Ai Hiểu Được Lòng EmAi Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc ĐờiBiến Yêu Thành CướiCâu Chuyện Mà Anh Không BiếtCuộc Hôn Nhân Này Đã Nhiều NămĐộc TìnhĐừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn YêuĐường Kết Hôn Không Tình YêuEm Chỉ Không Muốn Gặp Gỡ Người KhácHôn MiênKhông Thể Ngừng YêuMạnh Kiếp Thiên NhiênNếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn NhauNgười Thứ BaNgười Trong Ván Mê TìnhNguyện Ước Trọn ĐờiNữ Nhân Hữu ĐộcPháo Hoa

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Biến Yêu Thành Cưới PDF của tác giả Lục Xu nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Lỗi Nhịp Trái Tim (Thụy Vũ)
Chiều nay, chậm rãi bước bên nhau dạo mát quanh vườn, ngang luống hoa cánh chuồn đang nở rộ, chợt Hạ hỏi anh về sự thắc mắc của mình từ bấy lâu nay. - Anh à! Sao nhà mình lại trồng loài hoa dơn sơ, tầm thường như loại cỏ dại này, mà không là hồng, cúc, lan, huệ, lưu ly, cẩm chướng... hay một loài hoa vương giả nào khác hả anh? Thiệu Dân hơi khựng lại đúng một giây, rồi nhìn Hạ hỏi dò: - Em hỏi chi vậy? Hạ cũng lấy làm lạ cho cử chỉ không bình thường của anh. Tìm mua: Lỗi Nhịp Trái Tim TiKi Lazada Shopee - Sao vậy? Em có nói sai điều gì à? Anh hơi lựng khựng rào đón: - Nhưng em hứa không được giận anh mới nói. Hạ nhìn nhìn anh một lúc rồi cũng gật đầu, nhưng phải mất vài giây như suy nghĩ thật chu đáo mọi điều trước khi nói, với gương mặt đanh lạnh. - Vì ngày trước lúc anh yêu Bích Ly, cô ấy nói rất ghét loài hoa này, vì nó vừa vô duyên vừa không hương sắc. Khi cổ chia tay anh chạy theo người khác, lúc đó anh rất tuyệt vọng chán đời. lại vừa oán hận cô ta, nên anh quyết định trồng nó để trả thù và nhìn nó mà nhớ đời cho sự ngu muội, mù quáng của mình khi đem trái tim nguyên sơ trao cho quỷ dữ. Hạ nhìn anh lạ lẫm. Lúc này mặt anh dịu lại, nói tiếp: - Nhưng theo thời gian, anh đã nghiệm ra rằng: cô ta không xứng đáng và thấy mình lúc đó thật trẻ con, nên anh quên ngay cô ấy trước khi cưới em. Rồi dần dần anh lại thấy loài hoa này cũng dễ thương, nên anh bảo chú Tám chăm sóc cẩn thận hơn. Nói xong, anh nhìn cô nheo mắt: - Anh đã nói thật tất cả rồi đó, em có tin không? Hạ hỉnh mũi. - Em tin anh, nhưng chưa là tất cả. Vì theo em biết, anh rất đào hoa. Anh khịt mũi: - Vậy em còn muốn điều tra gì nữa đây? Hạ Ỡm ờ: - Em muốn anh tự nguyện. Anh gãi đầu như khó xử: - Làm sao anh nhớ nổi mà khai. Hạ trợn mắt kêu trời: - Trời đất! Anh yêu hết người đẹp hiện diện trên đất này sao? Anh nhăn nhó, giọng ỉu xìu: - Làm gì có. Chỉ một mình em còn sắp tắt thở rồi, anh đâu dám đèo bồng. Hạ chì chiết: - Anh làm như hiền lắm. Về chuyện này còn phải xét lại. - Thôi mà em, anh "tu" lâu lắm rồi, em không thấy sao? Hạ nhìn vào mắt anh nói như tâm sự: - Em biết anh "ghê" lâu lắm rồi, nhưng không biết tại sao vẫn cứ yêu. Anh thấy em có khờ dại lắm không? - Đừng nói vậy, anh buồn chứ em. Yêu anh là em khôn ngoan đó chứ ở mà khờ. Em có biết bao nhiêu người muốn như em mà có được đâu. - Anh cao giá dữ vậy sao? Anh kéo Hạ Ôm vào lòng, âu yếm: - Nhưng còn thua em xa. Hạ vùi đầu vào ngực anh, thủ thỉ: - Anh có biết là em yêu thích loài hoa cánh chuồn nhất trong các loài hoa không? Nên ngày đầu tiên bước về nhà chồng, luống hoa này đã đập vào mắt em trước nhất và đột nhiên em cảm thấy yêu ngôi nhà và cảnh vật ở đây vô cùng. Tuy hoa không có hương thơm ngào ngạt, mỏng manh dễ vỡ, nhưng rất thanh nhã tinh khôi. Anh nhìn kỹ xem, hoa thật quyến rũ mà lại dễ trồng. Dù bất cứ nơi đâu, chúng cũng sống được. Thiệu Dân chưng hửng nhìn cô: - Sao nào giờ anh không nghe em nói? Vậy là vô tình anh đã làm được một việc có ý nghĩa cho vợ anh rồi. Vậy thưởng anh đi chứ! - Hổng dám đâu. Em còn chưa hỏi tội anh ở đó mà thưởng. Thiệu Dân ngơ ngác: - Ủa! Sao kỳ vậy, anh có tội gì? - Không phải sao? Hồi đó anh còn không thèm nhìn mặt em méo, tròn ra sao nữa, chứ ở đó mà nói đến chuyện hoa lá cành. Hơn nữa anh trồng hoa là để trả thù chứ không phải vì em. Anh nhăn mặt kêu lên: - Trời! Vậy mà em cũng nói được. Anh giải thích chuyện này rồi, em còn muốn gì nữa? Hạ cười khúc khích khi thấy mặt anh méo xẹo. Anh siết Hạ chặt hơn, thì thầm: - Định ăn gian anh, phải không? Hạ mắc cỡ đẩy anh ra, vì cô biết anh đang muốn hôn cô. - Thôi đi mẹ nhìn thấy bây giờ. Thiệu Dân lì lợm: - Anh không sợ. Hạ la lên, dọa: - Anh làm em đau rồi nè. Anh tưởng thật, buông Hạ ra ngay không dám đùa dai. Anh bảo: - Vào nhà đi em, sắp tối rồi. Một tuần lễ sau, Vọng Thường từ Đà Lạt vào lại Sài Gòn. Lúc này, Hạ thấy anh buồn hơn, lầm lì như chiếc bóng. Anh thường ra khỏi nhà rất sớm, mà về lại rất khuya, có khi say mèm. Mẹ chồng cô thấy vậy lo lắng hỏi, anh bảo bận giao dịch chuyện làm ăn. Hôm nay cũng chỉ một mình Hạ Ở nhà, ai nấy đều có công việc riêng. Dì Tư thì đi chợ. Đang ngồi nghe nhạc nơi phòng khách, chợt chuông cửa reo lên. Tưởng dì Tư đi chợ về, Hạ đi ra mở cổng. Trước mặt cô không phải là dì Tư mà là Vọng Thường, cùng với hai người đàn ông lạ, khá thanh lịch và một cô gái thật đẹp. Một nét đẹp rực rỡ nhờ biết tận dụng phấn son và quần áo thời trang đắt tiền. Hạ gật đầu chào rồi cùng họ vào nhà. Vọng Thường làm một màn giới thiệu. Anh vỗ vai người bạn tên Vĩnh là người đàn ông có nước da nâu đồng thật mạnh mẽ có nụ cười thật duyên. Còn người đàn ông cỡ tuổi Vọng Thường tên Thạch da hơi ngâm, đặc biệt anh ta có đôi mắt thật đen, tia nhìn rất dữ, gương mặt góc cạnh nét đàn ông đượm sương gió phong trần. Còn cô gái có cái tên thật kiêu kỳ: Mỹ Phụng. Quay qua chỉ vào Hạ, anh nói với mọi người. Nghe thì đơn giản, nhưng tinh ý một tí ai cũng nhận ra bên trong câu nói có phần chua chát: - Còn đây là Khiết Hạ, vợ anh Thiệu Dân, là chị dâu của tôi đó các bạn. Anh nhấn mạnh từ "chị dâu" nghe rất nặng. Hạ miễn cưỡng gật đầu đáp lễ rồi viện cớ để cáo từ. - Các anh chị cứ tự nhiên, tôi bận chút việc. Xin phép vào trong. Vọng Thường đưa tay ngăn lại, mắt hơi nheo: - Hạ ngồi chơi đã, lâu lâu mới có dịp rủ bạn bè về nhà chơi, chẳng lẽ Hạ không nhín chút thời gian nói chuyện cho vui với bạn bè tôi được sao? Cách nói chuyện như ra lệnh của Vọng Thường làm Hạ khó chịu. Nhưng trước mặt người lạ, Hạ đành làm thinh nuốt giận. Thấy vậy, anh bạn tên Vĩnh lên tiếng: - Chị ngồi chơi cho vui, chúng tôi đều quen biết anh Dân cả. Nghe tin ảnh cưới vợ, nhưng đến hôm nay mới biết mặt. Bởi hôm đám cưới, chúng tôi đều bận công tác nước ngoài, nên không dự được. Thôi thì bây giờ gặp mặt làm quen cũng chưa muộn, phải không? Thấy Vĩnh cởi mở, Hạ cũng dịu dàng: - Không có chi. Nếu đã là người quen thì không có gì là muộn cả. Vọng Thường kín đáo nhìn cô, rồi nhìn các bạn, mời: - Mời các bạn uống nước. Anh bưng ly nước cam đưa tận tay Hạ giọng ân cần: - Hạ uống nước cam đi, rất tốt cho sức khỏe. Hạ nhận ly nước rồi đặt xuống bàn. Cô thấy ngượng với ba đôi mắt đang tò mò nhìn mình nên đâm cáu. Nhất là Mỹ Phụng, tia nhìn sắc lạnh pha nỗi ghen hờn tức tối. - Tôi lại không thích uống nước cam. Các anh, chị cứ tự nhiên. Vọng Thường phật ý nhìn chỗ khác. Mỹ Phụng lại châm chọc: - Cùng chung dưới mái nhà bao nhiêu năm mà sở thích của chị Hạ, anh cũng không biết thì quá tệ. Bởi vậy anh mới thua. Vọng Thường trừng mắt nhìn cô, giọng gắt gỏng: - Ai mượn em nhiều chuyện. Mỹ Phụng quắc mắt lại anh định gây hấn. Thấy tình hình hơi căng thẳng, Vĩnh giảng hòa: - Cho tôi xin đi các bạn. Chỉ một ly nước thôi mà, đâu có gì phải ầm ĩ. Vọng Thường rít thuốc liên tục, vẻ mặt khó đăm đăm, làm bầu không khí vui vẻ như chùn lại. Lúc này anh chàng tên Thạch mới lên tiếng, mắt nhìn Hạ chăm chăm không cần che giấu: - Tôi cũng có nghe bạn tôi là Hoàng Đáng ca ngợi về chị khá nhiều, nên mới có dịp diện kiến, quả không sai. Anh Dân thật có mắt tinh đời Mỹ Phụng xen vào, giọng mỉa mai: - Tượng đá mà hôm nay còn mở miệng khen thì chị đúng là trên cả tuyệt vời. Hạ nhíu mày suy nghĩ: "Cô đâu thù oán gì với cô ta, mà sao cô nàng cay cú trong từng lời nói? Được dịp là cô ta không bỏ qua một cơ hội nào. Đúng là thứ đàn bà lòng dạ hẹp hòi. Hạng người này cũng không nên kết thân làm gì chỉ tổ mang họa vào thân. Vậy mà Vọng Thường và những người bạn của anh sao có thể kết bạn được với cô ta không biết?" Dứt dòng suy nghĩ, Hạ buông giọng lạnh lùng: - Cám ơn lời khen tặng của các anh chị, tôi không dám nhận vì tôi cũng chẳng có gì đặc biệt. Vừa dứt câu, Hạ đứng dậy dù Vọng Thường đưa mắt nhìn cô không vừa ý. - Xin lỗi, tôi có chút việc phải vào trong. Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lỗi Nhịp Trái Tim PDF của tác giả Thụy Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lời Nguyền Lỗ Ban - Tập 3 (Viên Thái Cực)
Cách phía tây thành Bắc Bình chừng hai trăm dặm, có một sơn cốc nguyên sinh vô cùng thần bí: khe Long Môn. Nơi này núi bao ba mặt, địa thế hiểm yếu khác thường, xưa kia vẫn luôn là nơi tranh chấp kịch liệt của binh gia. Ngày nay, nơi đó gần như không dấu chân người. Dân địa phương đồn rằng, sâu trong sơn cốc có một ngọn núi lửa phun, là nơi ẩn chứa Kim bảo, một trong tám bảo vật của trời.Thế nhưng, trong sơn cốc nguyên sơ muôn đời u tịch kia, kỳ thực lại ẩn tàng vô số cơ quan cạm bẫy mà Lỗ Ban và hậu duệ của ông đã thiết lập nên. Chúng hòa thành một thể với núi non cây cối, mỗi một cơ quan đều xứng danh khéo đoạt hóa công, hung hiểm dị thường… Lỗ Nhất Khí và những người đi cùng đang đi sâu vào khe núi thâm u tuyết phủ, mà hoàn toàn không biết được rằng, con đường phía trước mới thực sự là thiên la địa võng, đã bước chân vào là không thể trở ra…Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lời Nguyền Lỗ Ban - Tập 3 PDF của tác giả Viên Thái Cực nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lời Nguyền Lỗ Ban - Tập 2 (Viên Thái Cực)
Tại mé Tây Bắc thành Cô Tô, có một khu viên lâm hoàng gia rộng lớn, vẻ uy nghiêm tráng lệ hoàn toàn khác biệt với kiến trúc của vùng Giang Nam sông nước êm đềm. Đây chính là cứ điểm quan trọng của kẻ thù truyền kiếp suốt ba trăm năm của dòng họ Lỗ - gia tộc Chu Nguyên Chương. Trong khu vườn, gia tộc họ Chu đã bố trí trùng trùng thiên la địa võng, với lớp lớp cơ quan hiểm độc, tinh vi kín kẽ, liền thành một thể, chim bay khó lọt, tàn khốc khôn lường, khẽ chạm là động… Khi Lỗ Nhất Khí tìm cách vượt trùng hiểm vào được nhà tổ của dòng họ Lỗ bị bao vây trong tứ hợp viện bí ẩn tại Bắc Bình, thì cha cậu đã dẫn theo con gái nuôi là Lỗ Thiên Liễu cùng quản gia Lỗ Ân, bí mật đột nhập vào cổng sau của khu vườn. Song thuyền còn chưa kịp cập bờ, dưới chân đã trùng trùng cạm bẫy, một bước một gian nan…Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lời Nguyền Lỗ Ban - Tập 2 PDF của tác giả Viên Thái Cực nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lời Nguyền Lỗ Ban - Tập 1 (Viên Thái Cực)
Tác giả Viên Thái Cực, từ nhỏ đã có niềm hiếu kỳ đặc biệt đối với nguyên lý hoạt động của máy móc động cơ, hiện tại đang là một chuyên gia kỹ thuật có đẳng cấp, thường xuyên tiếp xúc, nghiên cứu và làm việc với những thiết bị tinh vi phức tạp. Những điều đó đã nuôi dưỡng và tiếp sức cho một sở thích rất khác người của ông, đó là tìm hiểu và nghiên cứu về lĩnh vực trận pháp ám khí, cạm bẫy kỳ môn, mà giờ đây, hầu như chỉ còn tồn tại trong sách vở và truyền thuyết. Tác giả Viên Thái Cực viết tiểu thuyết “Lời nguyền Lỗ Ban“, ban đầu chỉ là nhằm thỏa mãn niềm say mê bất tận của bản thân. Sau khi nhận được sự chào đón nhiệt liệt của độc giả, tác phẩm đã được nhà xuất bản Văn Nghệ Giang Tô in ấn phát hành. Sau khi tập 1 ra mắt độc giả vào năm 2011, cuốn tiểu thuyết đã nhanh chóng tạo nên một cơn sốt trên thị trường, được độc giả liệt vào một trong ba cuốn tiểu thuyết thần kỳ nhất năm 2011. Nhưng không giống với những cuốn tiểu thuyết khác, “Lời nguyền Lỗ Ban” đã tự tìm cho mình một lối đi riêng, chuyên khai thác một đề tài bí hiểm và khó khăn mà trước nay vẫn còn bỏ ngỏ: cơ quan cạm bẫy, ám khí kỳ môn. Kết hợp với một lượng kiến thức vô cùng phong phú mà tác giả đã tích luỹ được qua những tháng ngày say mê với dã sử chí quái, cổ tịch tàn văn, tác phẩm như bày ra trước mắt chúng ta một kho báu vô tận với những bảo vật lấp lánh sắc màu kỳ bí của thời gian, chỉ một chút lơ là sẽ lập tức trầm mình vào quên lãng. Chính vì vậy, cuốn tiểu thuyết đã được liệt vào nhóm “Tiểu thuyết tri thức” cùng với những tác phẩm đình đám trước đó như “Mật mã Tây Tạng“ (tải eBook trọn bộ), “Mật mã Sơn hải kinh“, “Đông y bất tử”… Đọc “Lời nguyền Lỗ Ban“, độc giả lập tức bị cảm nhiễm cái nghẹt thở đến đứng tim của một người đang dò dẫm trong những đoạn đường bí hiểm, vừa không thể không trầm trồ thán phục trí tuệ tuyệt luân của người xưa, vừa nơm nớp không biết thứ gì sẽ thình lình hiện ra sau bước chân kế tiếp. Những tiểu tiết tưởng chừng vô thưởng vô phạt đều có thể là một cái nút trí mạng đẩy chúng ta đến những bước ngoặt vô cùng căng thẳng; những hé lộ tưởng chừng như hữu ý rất có thể chỉ là một chiêu đánh lừa cảm giác… Có những nút thắt vừa động là phát, cũng có những nút thắt âm thầm tồn tại, đợi khi người ta vô thức lãng đi, mới thình lình bật mở. Toàn bộ tiểu thuyết, văn phong hàm súc, cấu tứ kỳ lạ, tình tiết chặt chẽ, nòa thắt trùng trùng, khó phân thật giả, khiến người đọc có cảm giác đang lạc bước vào một mê cung cổ xưa tinh vi và phức tạp, vừa không thể không đi tiếp, vừa không thể đoán ra đâu mới là lối đi thực sự… Và bây giờ, quý vị độc giả hãy theo chân những nhân vật kỳ bí cùng khám phá về một thế giới thâm u bí hiểm bằng trí tuệ, bằng cảm quan, và bằng cả hào tình tráng chí. Kho báu ngay trước tầm tay, thận trọng đừng nên chạm bẫy…Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lời Nguyền Lỗ Ban - Tập 1 PDF của tác giả Viên Thái Cực nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.