Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Vợ Lãnh Khốc Của Phương Thiếu

Anh - Phương Thần Phong, là tổng giám đốc của tập đoàn quốc tế Phương thị, là một trong tứ đại tài phiệt của thế giới. Chiều cao: 1m89, đẹp trai, là hình tượng trong mơ mỗi cô gái, tính cách lạnh lùng, tàn nhẫn, đặc biệt hơn anh là người cực kì ghét sự đụng chạm của phụ nữ. Ở bạch đạo, anh thành đạt, tiếng vang là thế, còn ở hắc đạo anh lại là người đàn ông mà chỉ nghe tên mọi người đã khiếp sợ. Cô - Hà Linh Chi, một người con gái xinh đẹp và bí ẩn. Cô là người sống về đêm. Trong bóng đêm, nơi mà mọi người đang nghỉ ngơi sau chuỗi ngày mệt mỏi thì lúc đó mới là lúc cô hoạt động. Cô là một kẻ tàn nhẫn và nguy hiểm, không những thế cô còn là một cao thủ máy tính. Và ngoài ra, cô còn có một thân phận mà không ai ngờ đến, đó chính là...... Trong bữa tiệc thương mại quy tụ rất nhiều nhân vật tầm cỡ, trong đó có anh - Phương Thần Phong. Trên thế giới này ai cũng biết anh là một người cực kì ghét phụ nữ và những ai đụng chạm vào đồ của mình. Vậy mà, một cô nhóc lại dám tiếp cận anh rồi lấy đi chiếc nhẫn của anh. Làm sao anh có thể bỏ qua cho cô như vậy được, những kẻ động vào đồ của anh từ trước đến nay chỉ có 2 con đường. Đó là " chết " hoặc " sống không bằng chết". Anh, nhất định tìm được cô sau đó..... *** Bữa tiệc thương giới, nơi quy tụ những nhân vật tầm cỡ và máu mặt trong giới kinh doanh. Nhìn vào thì có vẻ là nơi xa hoa, sang trọng nhưng thực chất lại là nơi diễn ra cuộc trao đổi, các gia đình danh gia vọng tộc có con gái sẽ cố gắng tìm mối thông gia để kiếm lợi, các cô minh tinh giới giải trí thì cố gắng tìm chỗ chống lưng cho mình. Tám giờ tối tại trung tâm tổ chức hội nghị thành phố A. Dưới ánh đèn chớp nhoáng phát ra từ máy chụp hình của cánh nhá báo, một chiếc xe Bugatti La Voatio Noire dừng lại trước cửa đại sảnh bữa tiệc. Bước ra khỏi ghế lái là một chàng trai vô cùng đẹp trai, phải nói vẻ đẹp của anh là vẻ đẹp phi giới tính, ngay cả con gái cũng phải ghen tỵ. Chàng trai đó là Lâm Minh Thiện, thư kí của tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Phương Thị. Lâm Minh Thiện vòng qua phía bên kia để mở cửa cho người trong xe. Cửa xe vừa mở ra, một đôi giày da phiên bản có hạn của người đàn ông xuất hiện trước mặt mọi người. Người đàn ông mặc bộ vest thương hiệu Armani được cắt may thủ công tôn lên dáng người cao lớn, đôi chân dài hữu lực. Nhìn tiếp lên trên là khuôn mặt lạnh lùng nhưng không kém phần điển trai, lông mày sắc lạnh, cánh môi bạc mỏng hơi nhếch lên nhìn vào lại càng thêm yêu nghiệt. Người đàn ông này không ai khác chính là Phương Thần Phong – tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Phương Thị. Hai mươi tư tuổi từ nước ngoài trở về tiếp quản tập đoàn đang trên bờ phá sản.Trong vòng năm năm, anh không những cứu vãn được tập đoàn mà còn khiến nó phát triển hơn nữa trở thành tập đoàn đa quốc gia và là một trong tứ đại tài phiệt của thế giới. Ngoài thân phận bạch đạo, trong hắc đạo anh là lão đại của Hắc Phong Bang - bang phái khét tiếng nhất nước M. Hai người tiến vào bữa tiệc trước ánh nhìn trầm trồ và ngưỡng mộ của những người có mặt ở đây. Các cô tiểu thư, người mẫu, minh tinh nổi tiếng nhìn anh bằng ánh mắt thèm muốn và cố gắng bày ra đủ mọi tư thế quyến rũ nhất để gây sự chú ý của Phương Thần Phong với tham muốn được làm “Phương phu nhân”. Lâm Minh Thiện nhìn cảnh tượng này rồi mỉm cười lắc đầu, anh cảm thấy mấy người phụ nữ này thật ngu ngốc và không biết điều. Bởi vì trên đời này ai mà không biết tổng giám đốc nhà anh nổi tiếng “không gần gũi nữ sắc” hay có thể nói là “cực kỳ chán ghét phụ nữ”. Vừa vào bên trong, các vị khách có mặt ở đây ai nấy cũng tìm cách tiếp chuyện với anh, đều trưng ra bộ mặt nịnh bợ giả tạo nhằm lấy lòng anh. Dù biết anh nổi tiếng là không động chạm phụ nữ nhưng những người này vẫn đem theo con gái mình đi cùng với suy nghĩ biết đâu anh sẽ để ý con bọn họ. Lúc đấy chẳng phải họ đã câu được một con cá lớn rồi sao? Anh hừ lạnh rồi cứ thế đi ngang qua, lập tức khuôn mặt họ trở lên lúng túng. Quả không hổ danh Phương Thần Phong, phong cách làm việc dứt khoát, không chừa đường lui cho bất kì kẻ nào động vào anh. Bọn họ tưởng rằng anh không biết trong đầu bọn họ đang suy tính gì sao? Đúng là ngu ngốc! Mặc dù anh mới chỉ tiếp nhận tập đoàn được năm năm, nhưng những gì anh trải qua có lẽ cả đời này họ cũng chưa từng biết đến. Năm mười hai tuổi. Một đứa trẻ mười hai tuổi bình thường sẽ sống cuộc sống hằng ngày như thế nào? Hằng ngày cắp sách tới trường, chơi đùa vui vẻ với bạn bè, hồn nhiên vô tư. Anh thì khác, mười hai tuổi anh được gửi vào tổ chức huấn luyện đặc biệt. Vừa chịu huấn luyện vừa phải học kinh doanh. Mà người huấn luyện anh lại là người của Mafia. Mỗi ngày anh đều tiếp nhận những bài tập huấn nghiêm khắc, khổ sở có, mệt mỏi có, đau đớn có. Nhưng anh chưa bao giờ than trách cả, bởi vì anh sinh ra trong gia đình không tầm thường thì sẽ phải sống một cuộc sống khác người bình thường. Bố mẹ gửi anh vào đó cũng chỉ vì muốn tốt cho anh mà thôi, có như thế anh mới có thể tự đảm bảo an toàn cho mình. Người ta hay nói: “Thương trường như chiến trường”. Chính vì vậy anh chưa bao giờ để mình lơ là cảnh giác. Cũng tại tổ chức huấn luyện, anh gặp gỡ và quen được ba người bạn. Họ cùng nhau vượt qua những bài huấn luyện chết chóc, cùng nhau chia sẻ tâm sự lúc về đêm. Kể từ đó cho đến tận bây giờ, bốn người bọn họ vẫn vậy, vẫn là những người bạn thân nhất của nhau. Và, mọi người vẫn hay gọi bọn anh là “Tứ Đại Tài Phiệt”. [...] Mời các bạn mượn đọc sách Cô Vợ Lãnh Khốc Của Phương Thiếu của tác giả Kmost.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Giày Thuỷ Tinh Nối Duyên - Ngữ Lục
Năm năm trước, tại một của tiệm thời trang, ngay khoảnh khắc đầu tiên gặp gỡ, cô đã biết mình không thể không yêu anh. Khi đó anh đang chọn quà sinh nhật cho người con gái mình yêu. Năm năm trôi qua, cô trở thành một người bạn tâm tình của anh, thân thiết và thấu hiểu. Anh tìm đến cô như một thói quen trong những khoảnh khắc cô đơn và trống rỗng. Cô vẫn âm thầm yêu anh, còn anh vẫn lặng lẽ yêu người con gái ấy. Người con gái ấy là Băng Lan, là cô em gái nuôi mà anh đã chăm sóc nâng niu từ bé. Băng Lan không yêu anh nhưng không dám từ chối anh vì cô ấy cảm thấy mình cần phải trả ơn nuôi dưỡng của gia đình anh. Ngay khi biết được tâm sự của Băng Lan, mặc dù đau khổ nhưng điều duy nhất anh nghĩ đến là giải thoát cho cô ấy khỏi gánh nặng trả ơn này. Giải pháp anh chọn chính là cưới một người con gái khác và người anh chọn chính là người con gái khiến anh cảm thấy gần gũi nhất, chính là cô. - "Chúng ta kết hôn được không?" Anh nói. Tôi cũng biết, anh sẽ nói như thế, không phải vì anh yêu tôi, mà vì anh yêu người đó. Chỉ vì không muốn người con gái kia phải cảm thấy dằn vặt và mặc cảm, anh chấp nhận rút lui. Anh làm tất cả những điều này là vì cô ấy. Vì một người anh yêu, lấy một người anh không yêu, có lẽ chỉ có anh mới làm được việc ngốc ngếch đó mà thôi. Đã biết rõ tất cả những điều đó, thế nhưng cũng không có cách nào để từ chối. Có phải tôi thực sự còn ngốc hơn anh không?.... *** Từ hai giờ tới năm giờ sáng ngày Mười ba tháng Tám năm 2002, mưa sao băng Anh Tiên [1] đạt tới mức cực đại, chỉ cần đứng ở một nơi rộng rãi là có thể quan sát được bằng mắt thường. [1] Tên tiếng Anh là Perseus Tôi đang tối mắt tối mũi vì bản thảo thì đọc được một bản tin, trong đầu liền xuất hiện biết bao nhiêu ảo tưởng đẹp đẽ, tôi lập tức gọi điện thoại cho A Vy: “Chúng ta có thể cùng thức đêm để viết truyện, đến lúc ba giờ sáng sẽ hẹn nhau đi ra ngoài để ngắm mưa sao băng. Thử nghĩ xem, chúng ta có thể cùng lúc nhìn thấy một ngôi sao lướt qua bầu trời. Điều này chẳng phải là rất lãng mạn sao?”, tôi rất vui vẻ, tấm tắc khen ngợi ý kiến mình vừa đưa ra. “Thức đêm viết truyện”, ở đầu dây bên kia A Vy nói, “Xin lỗi nhé, tớ nộp bản thảo rồi, không muốn tiếp tục thưởng thức mùi vị địa ngục đó nữa đâu. Tớ có thể gọi cậu dậy lúc ba giờ sáng, nhưng ở chỗ chúng tớ không ngắm được sao băng”. A Vy thấy đề nghị của tôi chẳng lãng mạn chút nào. Tôi không can tâm, lại tiếp tục gọi điện cho một người bạn khác là A Chi: “Thức đêm viết truyện? Thôi đi. Tớ đã viết đến chương chín rồi, việc gì phải thức đêm với cậu nữa.” Lại một gáo nước lạnh dội lên đầu tôi… Haizzz, mình quên mất! A Chi ngoan ngoãn chứ đâu giống mình. ... Mời các bạn đón đọc Giày Thuỷ Tinh Nối Duyên của tác giả Ngữ Lục.
Gửi Người Tôi Yêu - Vũ Hoa
Thời học cấp hai, trong một lần đụng phải xe đạp địa hình mà Hứa An Ly gặp Đường Lý Dục, một cậu học sinh học trên mình mấy lớp. Tình cảm trong trẻo lớn dần theo năm tháng. Đường Lý Dục vào đại học B, tại Thanh Đảo. Hứa An Ly cũng nỗ lực thi vào đại học B. Tình yêu mà Hứa An Ly dành cho Đường Lý Dục vẫn tràn trề, nhưng phía Đường Lý Dục sau thời gian xa cách đã tìm thấy tình yêu với Thẩm Anh Xuân, một cô gái xinh đẹp, xuất thân trong gia đình giàu có, cha mẹ của Thẩm Anh Xuân đang sống bên Mỹ. Hứa An Ly vì muốn quên Đường Lý Dục nên đã yêu Tần Ca. Nhưng đó chỉ là mối tình lấp đầy khoảng trống. Để chứng tỏ sự cao thượng của mình với Thẩm Anh Xuân, Hứa An Ly đã nhiều lần đấu tranh tư tưởng để quên Đường Lý Dục. Nhưng càng nỗ lực, cô càng thấy đau khổ. Hứa An Ly đã quyết định dâng hiến cho Tần Ca để "dứt tình" với Đường Lý Dục. Có lẽ cuộc đời của Hứa An Ly đã yên phận và trở nên đẹp đẽ nếu Đường Lý Dục không bị tai nạn, nguy hiểm đến tính mạng, anh bị mất trí nhớ. Hứa An Ly đã bất chấp tất cả để quay về chăm sóc Đường Lý Dục, cô nhận ra tình yêu mình dành cho Đường Lý Dục thật mãnh liệt. Đúng lúc cô và Đường Lý Dục đang ở bên nhau, Thẩm Anh Xuân từ Mỹ trở về. Hứa An Ly, Thẩm Anh Xuân, liệu ai sẽ là người chiếm được trái tim Đường Lý Dục ở phần kết câu chuyện hấp dẫn này? *** Tần Ca lặng lẽ đứng trong góc khuất, nhìn theo bóng dáng bị hoàng hôn kéo dài của Đường Lý Dục và Hứa An Ly tựa lưng vào nhau, nghiêng nghiêng in trên mặt đường, họ đang tranh nhau một bông hoa, nhìn nhau mỉm cười, ánh mắt rất hiểu nhau, không cần ngôn ngữ. Anh ngẩn người ra nhìn theo họ. Mười ngón tay nắm chặt. Đó là một cảm giác vừa đau vừa chua xót, bỗng nhiên bị dồn nén đến không thể thở nổi. Mỗi lúc như vậy, anh sẽ vỗ vỗ vào đầu tự bảo mình đừng suy nghĩ lung tung, suy tính hơn thiệt! An Ly! Rất muốn anh và em cũng có thể được như vậy, cho dù không nói với nhau một lời nào, cho dù chỉ là nắm tay nhau trong ánh hoàng hôn, trong lúc em vui hay buồn. Anh cùng em đau khổ một cách vô duyên vô cớ. Anh cùng em ngắm nhìn sự thay đổi luôn phiên của ngày tàn tháng tàn. Anh cùng em mơ về tương lai tốt đẹp. Anh có thể cho em tất cả. Ở bên anh, em cũng rất dịu dàng. Nhưng tại sao anh đã cố gắng rồi lại cố gắng, em vẫn không thể yêu anh? Em đã từng nói cố gắng rồi lại cố gắng, thì sẽ yêu được anh. Em! Không! Yêu! Anh! ... Mời các bạn đón đọc Gửi Người Tôi Yêu của tác giả Vũ Hoa.
Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba - Liên Tâm
Cho dù tình yêu có hạn sử dụng. Dù cho sự phản bội chỉ là việc sớm muộn. Nhưng nếu không chiến đấu, sao có thể nuốt giận được chứ? Nào ta cùng xem... Cuộc chiến đấu giữa bà xã và bồ nhí chính thức mở màn... Đây là cuốn tiểu thuyết giúp cho các bà vợ được hả mối hận trong lòng nhất từ trước đến nay! Yêu nhau 10 năm, điều hạnh phúc nhất chính là có thể nằm bên anh, lặng lẽ nhìn anh đến lúc đầu bạc. Kết quả, xảy ra cuộc phong ba bão tố chống lại kẻ thứ ba, khiến cuộc hôn nhân của chúng ta rơi vào bước đường cùng. Cuối cùng, chúng ta chỉ còn lại con đường duy nhất, làm người dưng, chỉ có thể đi lướt qua nhau. Trước đây, anh từng nằm ngay bên cạnh em, giơ tay là có thể sờ thấy. Giờ đây, em chỉ buồn vì không thể nắm tay anh đi cùng đến cuối cuộc đời. Câu Chuyện bắt đầu với những sóng gió trong một gia đình trẻ. Một ngày nọ, Diệp Tử tình cờ phát hiện ra chồng mình có nhân tình, thậm chí, cô gái này còn chuyển đến sống ở cùng khu nhà với vợ chồng cô. Cô chấp nhận tha thứ, cho chồng một cơ hội để quay về với gia đình nhưng tình cảm giữa hai người đã bắt đầu có rạn nứt. Vừa giải quyết xong việc của cô bồ nhí của chồng, Diệp Tử lại phải đối mặt với cô người yêu cũ của chồng mới đi du học nước ngoài về. Cô ta tên Tiểu Nhã, là một người phụ nữ có nhiều mưu kế và rắp tâm cướp lại người yêu cũ từ tay Diệp Tử. Dù rằng tình yêu chỉ có hạn sử dụng, dù rằng với những khúc mắc và lừa dối liên tiếp xuất hiện khiến cho việc chia tay chỉ còn là sớm muộn, nhưng nếu không chiến đấu thì sao Diệp Tử có thể nuốt hận được? Có thể nói, đây là tác phẩm khiến cho các bà vợ được hả mối hận trong lòng nhất từ trước đến nay, là lời kêu gọi những người phụ nữ hãy mở to mắt nhìn v cuộc hôn nhân của mình, dũng cảm đối diện với sóng gió, kiên trì nhưng cũng nên biết buông tay đúng lúc….  *** Diệp Tử: “ Em đã từng nằm ngay bên cạnh anh, giơ tay ra là có thể sờ thấy. Giờ đây gần ngay trước mắt mà như xa tận chân trời, thật xa xôi diệu vợi.” Em đã từng yêu một người đàn ông, yêu suốt mười năm, em và anh ấy yêu nhau bảy năm, cưới nhau ba năm. Em vẫn luôn cho rằng, mười năm như vậy có thể kéo dài mãi mãi, sống với nhau trọn một đời. Em sẽ hạnh phúc đi cùng anh đến cuối cuộc đời. Cho đến tận khi tóc bạc phơ, chúng ta cùng nắm tay nhau hồi tưởng lại mấy chục năm cuộc đời, vẫn có thể ôm nhau thắm thiết ngọt ngào, trở về với dất Nhưng hóa ra, tất cả chỉ là ước vọng xa xỉ. Em vẫn luôn sợ hãi cô đơn, sợ hãi ngày nào đó người khác sẽ cướp mất anh, sợ trái tim của anh không còn thuộc về em. Kết quả là, tất cả đều thành sự thực. Em đang giãy giụa trong đau khổ, em đang gào thét trong nỗi tuyệt vọng. Nhưng anh lại đang ôm người phụ nữ khác, đang nói những lời đường mật. Đến cuối, cuộc hôn nhân cùa chúng ta cuối cùng cũng bị sự phản bội nuốt chửng. Thứ duy nhất còn sót lại, chỉ là sự xa lạ, mối duyên phận đi lướt qua nhau. Còn em thì lại vẫn ngoan cố muốn nắm giữ bầu không khí hư vô này, một mối tình hư vô. Ông xã, em đã từng nước mắt đầm đìa hỏi anh, liệu đã bao giờ thực sự yêu em chưa. Anh không lên tiếng. Cho đến cuối, anh trả lời em. Anh nói tình cảm chưa bao giờ thay đổi. Tất cả mọi việc đều là âm mưu của Tiểu Nhã. ... Mời các bạn đón đọc Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba của tác giả Liên Tâm.
Có Lẽ Là Yêu - Lý Lý Tường
Ngay từ đầu có lẽ là gặp dịp thì chơi, Nhưng là theo dây dưa không ngừng xâm nhập, Bất luận là không cam lòng cũng hoặc khinh thường, Chân chân giả giả mơ hồ tầm mắt. Hỏi thế gian tình là gì, Này trải qua quá hỉ nộ ái ố, Ước chừng là yêu . *** Vệ Khanh về đến nhà, thấy nhà cửa ầm ĩ, trong phòng khách bừa bộn, quần áo, túi bóng chất đống trên sofa, giầy mỗi chiếc một nơi, linh tinh rải rác khắp nơi, đồ chơi vất lung tung, không có người quản lý… Vội đẩy cửa bước vào, thấy vợ đang ngồi trên thảm thu dọn quần áo, bên cạnh là một túi du lịch cỡ lớn. Con trai thì im lặng không giống như thường ngày, lúc này ăn mặc chỉnh tề, ngoan ngoãn ngồi trên giường, cầm sách, lật từng tờ một, ngẩng đầu nhìn thấy hắn, cũng không ồn ào đòi ôm giống ngày thường, nhìn trộm mẹ nhóc một cái, lại ngoan ngoãn cúi đầu đọc sách. Không khí vô cùng nặng nề, hắn lắp bắp kinh hãi, nói: “Chu Dạ, em đang làm gì thế?” Cô ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn hắn một cái, đi tới trước tủ quần áo, cầm toàn bộ áo trên giá xuống, lại mở thêm một cửa tủ nữa, lấy toàn bộ quần áo của Vệ Chu xuống. Vệ Khanh hoảng hốt, giữ cô lại: “ thế…” Chu Dạ không để ý tới hắn, cố ý kéo một cái vali nhỏ xuống đất, “rầm” một cái, trầm đục, đinh tai nhức óc. Rõ ràng là, tâm tình cô lúc này vô cùng khó chịu, tốt nhất không nên chọc giận cô. Vì thế hắn quay lại ôm con, nói: “Tiểu Chu Chu ngoan, nói cho cha biết, mẹ con làm sao thế?” Vệ Chu ngồi trên đùi hắn, yếu ớt nói: “Mẹ nói cha hư, muốn dẫn cục cưng về nhà.” Vệ Khanh ngẩn người, quay đầu hỏi: “Về nhà? Em muốn về đâu?” Chu Dạ đóng sầm cái vali thật mạnh, hung hăng nói: “Về Thượng Lâm!” Hắn vội đứng dậy, ôm vai cô, cợt nhả nói: “Về Thượng Lâm làm gì chứ?” Chu Dạ liếc hắn một cái, dùng sức đẩy hắn ra, bảo con: “Cục cưng đi xuống dưới kéo mẹ đi cùng.” Quả nhiên Vệ Chu chậm rãi bò xuống giường, không nói một tiếng, kéo ống quần cô. ... Mời các bạn đón đọc Có Lẽ Là Yêu của tác giả Lý Lý Tường.