Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiều Hoa Vì Quân Gả

Đời trước hao tâm tổn sức, vất vả cả đời, chưa từng nhận được một lời khen. Tuổi trẻ tuyệt mệnh, đời này không oán hận chỉ có hối hận. Vì người mà ủy khuất bản thân, nếu được sống lại một lần nữa nhất định trở thành dáng vẻ người thấy người thích, hoa thấy hoa nở...sau đó nhất định không thích ngươi nữa. *** Mùa đông khắc nghiệt, một màu trắng xóa bao phủ cả đất trời, gió lạnh xơ xác tiêu điều. Trường An Hầu phủ khí thế cao chót vót, nô tài vẩy nước quét nhà trong hậu viện đã sớm xúc tuyết đọng trong sân viện sang một bên, bọn nha hoàn của các phòng trong tay xách theo ấm nước hoặc ôm hộp cơm, đi tới đi lui trên những con đường mòn dẫn đến các viện, có thể thấy được cảnh tiêu biểu của sự phồn vinh hưng thịnh. Một bà tử mặc áo chẽn dày bó sát người bằng nhung Thanh Hoa đang bước nhanh trong hành lang gấp khúc với lan can khắc hoa, sau khi quẹo mấy vòng thì đến viện của Lão phu nhân, vén lên mành cửa bằng gấm màu xanh ngọc với hoa văn chữ vạn, qua khỏi phòng khách, không cần thông truyền đã trực tiếp hướng về gian phòng phía tây của Lão phu nhân tiến vào. Trong gian phòng phía tây, một nữ nhân ngồi ở trên giường La Hán, còn một người khác ngồi ở trước giường trên chiếc đôn khắc hoa, hai người đang ghé sát vào nhau nói chuyện. Trường An Hầu Lão phu nhân Úc thị là một nữ nhân khoảng năm mươi tuổi, nhưng vì chăm chút bảo dưỡng mà thoạt nhìn chỉ khoảng bốn mươi, mặc một thân váy áo bằng gấm màu xanh hoa sen với hoa văn cát tường, dung mạo bình thường, thoạt nhìn có vẻ hiền lành, một đôi tay trắng nõn mịn màng không nhìn ra nửa điểm nhăn nheo. Lúc này bà thấy phụ nhân nhà Trương Dũng đang vén rèm tiến vào, đây là ma ma quản sự trong viện của bà, thường hay nghe bà phân phó, làm việc từ trước đến nay đều thỏa đáng, lại còn dẻo miệng, một khuôn mặt lúc nào cũng mang nụ cười tủm tỉm khiến người nhìn không ra thật hư, nhất là giao tiếp không tồi, bởi vậy cho dù Tố Ngọc viện bị vị kia sửa trị kín như một chiếc thùng sắt, bà tử này cũng có thể dựa vào quen biết mà hỏi thăm chuyện xảy ra bên trong. Úc thị còn chưa lên tiếng, nữ nhân ngồi bên mặc một thân hoa phục liền dành nói trước, hỏi phụ nhân nhà Trương Dũng: "Thế nào? Hôm nay đại phu đã đến vài lần?" Người hỏi câu này chính là muội tử mẫu gia của Úc thị, Trường An Hầu phủ Lão di nãi nãi, vốn là gả vào nhà võ tướng ở nơi khác, nhưng mấy năm trước vị võ tướng kia chết trận sa trường, vị Lão di nãi nãi này bèn trở về kinh thành. Úc thị niệm tình tỷ muội, giúp bà ta ở trong kinh tìm một nhà quan ngũ phẩm để tục huyền làm thái thái, vị Lão di nãi nãi trong lòng cảm kích Lão phu nhân nên thường xuyên tới làm bạn. Phụ nhân nhà Trương Dũng đã hầu hạ Úc thị nhiều năm, biết vị này cùng Lão phu nhân quan hệ không tồi, bởi vậy khi bà ta mở miệng hỏi, phụ nhân nhà Trương Dũng cũng liền nói: "Ba lần ạ. Lần nào cũng ho ra máu, sợ không cầm cự được." Bắt đầu từ rạng sáng, bà đã bị phái đến bên ngoài Tố Ngọc viện nhìn chằm chằm Trường An Hầu phu nhân, hiện giờ là đương gia chủ mẫu Tiết thị. Tiết thị năm nay đã bệnh ba tháng trời, vẫn không thấy đỡ hơn, gần đây sợ là sẽ trong tình trạng "dầu cạn đèn tắt". Nói ra cũng thật đáng thương, gả vào Hầu phủ mười mấy năm, ngày đêm làm lụng vất vả không ngừng, từ chuyện nhỏ như hạt mè đều phải do nàng quản, mỗi ngày lao lực như vậy còn có thể không bệnh sao được? Tuy không phải là chủ tử của mình, nhưng phụ nhân nhà Trương Dũng cũng không khỏi thay vị kia cảm thấy đáng tiếc. Vì người tốt làm lụng vất vả cũng đáng, nhưng vì những người trong Hầu phủ này mà lao tâm lao lực, thật sự là không đáng giá. Bất quá những cảm xúc cùng ý tưởng này đều do phụ nhân nhà Trương Dũng thầm nghĩ trong lòng, ở trước mặt những người khác bà cũng không dám biểu hiện ra ngoài, trên mặt vẫn mang vẻ cung kính với Lão phu nhân, trung thành thay Lão phu nhân làm việc. "Mới ba lần à? Mấy ngày hôm trước ngươi nói nàng ta không được, vậy mà vẫn còn êm đẹp qua nhiều ngày như vậy..." Lão di nãi nãi trên mặt tựa hồ có chút nóng lòng. Bà ta nghe xong phụ nhân nhà Trương Dũng trả lời bèn lầu bầu vài câu, sau đó quay đầu nhìn nhìn Úc thị nói: "Nhìn không ra mệnh của nàng ta vẫn rất cứng rắn, vài tháng trước đã nói không qua khỏi, vậy mà kéo cho tới hôm nay cũng chưa đi. Nếu cứ kéo dài như vậy, đích tiểu thư của Ngọc Vinh Hầu phủ cũng không biết có thể chờ được An ca nhi hay không." Úc thị nghe xong lão di nãi nãi, trên mặt cũng hiện ra vẻ do dự rồi nói: "Ai da, nếu thật sự đợi không nổi thì cũng là số mệnh của đích tiểu thư cùng An ca nhi. Thật ra chuyện này ta cũng cảm thấy có chút không nỡ, hiện giờ Tiết thị còn chưa chết đâu, chúng ta liền thế nàng ta tìm người tục huyền. Chuyện này nếu để người ngoài biết, mặt mũi Trường Ninh Hầu phủ chúng ta biết đặt nơi nào." Tuy rằng Úc thị cũng cảm thấy đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ rất tốt, lại đối với An ca nhi là một mảnh tình si, dù thế nào cũng không thay lòng đổi dạ, dung mạo tuy không phải xinh đẹp xuất sắc, nhưng thắng ở chỗ trẻ tuổi yêu kiều, một đôi mắt đẹp khiến nam nhân cảm thấy giống như bị câu đi linh hồn nhỏ bé. Tiểu Úc thị nghe Úc thị nói xong lập tức hăng hái lên, nghiêm mặt nói: "Tỷ tỷ cũng không thể cứ hồ đồ như vậy. Ta biết tỷ từ tâm, nhưng cũng phải đúng thời điểm mới được. Trước đây tỷ cũng đã than phiền Tiết thị kia ngang ngược ương ngạnh, lúc chưởng gia moi móc đủ điều, cái này không cho cái kia không được, bá chiếm gia tài của Trường Ninh Hầu phủ biến thành kẻ "vắt cổ chày ra nước". Hiện giờ ông trời có mắt để nàng ta bị bệnh, đây cũng coi như là số mệnh của nàng ta, ngày thường làm nhiều chuyện xấu nên đã đến lúc bị báo ứng rồi. Cũng vừa vặn lúc này đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ nhìn trúng An ca nhi, khi ta hỏi thăm thì được biết tiểu thư kia chính là người trung hậu thành thật, thật sự có lòng, nếu không phải như vậy cũng sẽ không cùng An ca nhi vừa nói mấy câu liền thành thực thật lòng muốn gả cho An ca nhi, ngay cả câu "cho dù có làm thiếp" cũng đều nói ra, Ngọc Vinh Hầu gia cũng bị ngả ngửa, cũng không thể để đích nữ nhà mình làm thiếp cho người ta! Ngay cả An ca nhi cũng động tâm đấy thôi. Hoàng hoa khuê nữ thật tốt như vậy, tức phụ của An ca nhi tuy rằng cũng xinh đẹp, nhưng rốt cuộc quá hung hãn, An ca nhi sợ nàng ta, hiện giờ lại bệnh sắp chết. Tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ kia không giống như vậy, tri thư đạt lý, hồng tụ thêm hương, An ca nhi là người đọc sách nên thích nhất người như vậy. Nếu không thừa dịp chuyện còn nóng hổi mà làm cho xong, tương lai coi chừng lâm cảnh "qua thôn không còn quán xá" nữa đó!" Tiểu Úc thị nói làm Úc thị lâm vào suy tư, từ giường La Hán đứng lên, cúi đầu đi dạo vài bước, sau đó mới ngồi xuống ghế thái sư ở sảnh đường. Tiểu Úc thị thấy thế, lại tiếp tục mở miệng nói: "Tỷ tỷ tốt à, tỷ ngẫm lại lý lẽ này xem có phải hay không? Hơn nữa, lui một vạn bước mà nói, Ngọc Vinh Hầu phủ kia là nhà gì chứ? Ngọc Vinh Hầu gia thân mang tước vị, tiểu thư kia chính là đích nữ của Hầu gia cùng phu nhân, ở nhà được sủng ái, An ca nhi không phải luôn muốn cầu một chức vị ở Thần Cơ Doanh hay sao? Thống lĩnh của Thần Cơ Doanh có giao tình rất tốt với Ngọc Vinh Hầu gia, An ca nhi chỉ cần cưới khuê nữ của hắn, việc tiến vào Thần Cơ Doanh chẳng lẽ nhạc phụ còn không giúp đỡ tế tử? Cho dù không đi Thần Cơ Doanh, có một nhạc phụ đại nhân như vậy thì địa phương nào mà đi không được, đến lúc đó còn không phải để An ca nhi tha hồ chọn lựa hay sao? Hiện giờ tức phụ của An ca nhi ngoại trừ khuôn mặt còn có thể nhìn, nhưng lúc này lại bệnh không ra hình người, bộ mặt coi như cũng bị hủy, không có gương mặt kia thì những cái khác làm sao so được với đích tiểu thư của Ngọc Vinh Hầu phủ? Nàng ta là một tiểu thư bị mất thế, cho dù cha là quan lớn thì đã sao? Còn không phải luôn nhìn sắc mặt kế mẫu để sống đấy à? Nếu lúc trước gả tiến Hầu phủ chính là muội muội Tiết Uyển của nàng ta thì tốt biết mấy, đó mới đúng là tiểu thư nhà quan lớn, còn nàng ta là cái thá gì chứ, ỷ vào nhan sắc tới mê hoặc An ca nhi, làm hại hắn hiện giờ không có thê tộc đáng tin cậy để giúp hắn, mọi việc đều phải cố hết sức so với người khác. Nếu nữ nhân kia hiền huệ một chút thì cũng còn tốt, nhưng nàng ta hiện giờ tâm lớn, bá chiếm gia tài của Trường Ninh Hầu phủ, dám quản cả chi phí ăn mặc của tỷ tỷ, thiên hạ còn có đạo lý nào mà tức phụ quản bà bà hay không? Cũng chính là tỷ từ tâm, dung túng cho nàng ta đến hôm nay." Tiểu Úc thị nhắc tới những thứ này cũng chọc đúng vào nỗi lòng của Úc thị, lúc trước bà cũng biết Tiết thị là đích nữ nhưng tang mẫu, cha nàng ta tục huyền, trong nhà căn bản không có địa vị, bất quá vì An ca nhi thích gương mặt kia của nàng ta, chết sống một hai phải cưới nàng ta vào cửa, bằng không hiện giờ sao có chuyện phiền lòng này. Sau khi Tiết thị vào cửa cũng ngoan ngoãn, đem sự tình trong phủ xử lý gọn gàng ngăn nắp, chỉ là ra tay không hào phóng. Phải biết từ trẻ bà đã làm Hầu phu nhân, Lão hầu gia mất, bà thành Lão phu nhân, nói thế nào cũng là cả đời phú quý, vậy mà đến già còn phải chịu tức phụ khống chế chi phí tiêu dùng, làm sao có thể cam tâm đây. Tuy rằng bà cũng biết, mấy năm nay thu nhập của Hầu phủ không nhiều lắm, tức phụ cũng phải dùng chút của hồi môn để trợ cấp thêm, nhưng trợ cấp thì sao chứ? Nếu nàng ta đã gả vào nhà thì cả người nàng ta đều thuộc Trường Ninh Hầu phủ huống chi tiền trên người nàng ta, đáng lý nên sung công để ứng phó mọi việc trong Hầu phủ. Mấy năm trước còn đỡ một chút, không dám bạc đãi nên đưa chi phí cho bà rất nhiều, nhưng mấy năm nay rất khó rút được bạc trên người nàng ta. Ngay cả bà muốn mua một ít hương Nguyệt túc để đốt nàng ta cũng không chịu, tuy Nguyệt túc hương rất quý báu nhưng cũng không phải nàng ta mua không nổi, vì sao phải cắt xén chứ? Cuối cùng bà phải lấy tiền trong vốn riêng sai người lén lút đi mua mới ứng phó cho qua. Hừ, cũng không ngẫm lại, lúc trước bà muốn hỏi cưới chính là Tiết Uyển, tiểu thư chân chính của Tiết gia, vậy mà Tiết Thần chơi xấu dùng thủ đoạn bỉ ổi để câu hồn An ca nhi, vì thế nàng ta mới có thể gả vào Trường Ninh Hầu phủ làm Hầu phu nhân. Nàng ta không biết mang ơn đội nghĩa thì thôi, còn gây khó xử khắp mọi nơi, chắc có lẽ nguyên nhân là của hồi môn vốn không nhiều lắm của nàng ta sắp dùng hết rồi? Nếu An ca nhi lại cưới đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ, của hồi môn khẳng định không phải là thứ Tiết thị có thể so sánh, suy nghĩ như vậy nên trong lòng Úc thị liền có chủ ý. Ngày thường tuy rằng bà ta do dự không quyết đoán, nhưng dù sao cũng làm Hầu phu nhân nhiều năm như vậy, thời điểm cần ra quyết định thì bà ta cũng rất thẳng tay. Lập tức sai phụ nhân nhà Trương Dũng: "Ngươi đi kêu các cô nãi nãi trở về, cứ nói ta có chuyện cần thương lượng với các nàng." Sau khi phụ nhân nhà Trương Dũng lui ra, Tiểu Úc thị thò người qua hỏi Úc thị: "Lúc này kêu các cô nãi nãi trở về làm gì?" Úc thị nhếch miệng cười, ở bên tai Tiểu Úc thị nhỏ giọng nói vài câu, Tiểu Úc thị mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn Úc thị, nhíu mày lo lắng hỏi: "Chuyện này... An ca nhi có thể đồng ý sao?" Úc thị cười một cách chắc chắn nói: "Nhi tử là ta sinh ra, ai hiểu biết hắn hơn so với ta? Hắn sẽ đồng ý thôi." Hiện giờ Tiết thị kia bất quá vẫn ỷ vào tình ý của An ca nhi đối với nàng ta, nàng ta cho rằng bản thân vẫn là một thiếu nữ hai mươi kiều diễm tuyệt sắc có thể mê hoặc An ca nhi đến đầu óc choáng váng. Nhi tử này của bà tâm tư đơn thuần, không hiểu nhân tình, luôn nghe lời thuận theo, chỉ có một điểm duy nhất chính là không có bất luận chống cự gì đối với nữ sắc, mấy năm nay chịu đựng Tiết thị bởi vì gương mặt nàng ta xác thật đứng đầu, hơn nữa bởi vì bị Tiết thị quản chặt làm hắn không dám mang người về phủ, ở bên ngoài dưỡng cũng không ít người. Cũng may Tiết thị chẳng hay biết gì, còn tưởng An ca nhi đối với nàng ta có tình có nghĩa. Hôm nay bà phải làm cho An ca nhi mà Tiết thị tâm tâm niệm niệm bấy lâu trở thành bùa đòi mạng của nàng ta, dù sao nàng ta cũng không sống được bao lâu, dứt khoát đừng kéo dài thêm, dọn chỗ cho đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ tiến vào mới là lẽ phải! Mà lần này khi tân tức phụ vào cửa, bà cũng không thể lại hồ đồ như vậy, phải nắm mũi tân tức phụ dắt đi, quy củ gì đó vẫn phải sớm dùng tới mới được!   Mời các bạn đón đọc Thiều Hoa Vì Quân Gả của tác giả Hoa Nhật Phi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún - Phong Lưu Thư Ngốc
“Cẩu Hoàng đế” được sủng phi “bia đỡ đạn” nhận nuôi, đi theo sủng phi rồi trải qua các loại cung đấu tàn khốc, rốt cuộc cũng tìm được tình yêu đích thực đời mình. PS: Ngược thể xác và tinh thần “cẩu Hoàng đế”, không ngược nữ chính. “Cẩu Hoàng đế” sẽ về lại hình người. Đây không phải là truyện cung đấu chính hiệu, tình yêu cũng có, chuyên sủng cũng có. Từ góc nhìn của chó con quan sát chính phi tần cùng nhi tử của mình, thì ra con người dịu dàng, đóa hải đường động lòng người ấy thực chất cũng là hoa ăn thịt người; những Hoàng tử Công chúa hiếu thảo lễ nghĩa, thông minh đáng yêu, chỉ trong giây lát đã có thể biến thành ác ma, mỗi một bước đã phá vỡ tất cả mọi thứ. Nhưng cũng là ông trời phù hộ, cẩu Hoàng đế đã đi theo một chủ nhân tốt, tháo gỡ mọi nút thắt ấy. Mặc dù quá trình cũng khá gian nan, kết cuộc cũng thực tốt đẹp. *** Thời gian lẳng lặng trôi, chỉ chớp mắt, mùa xuân trăm hoa đua nở, yến oanh ríu rít đã qua đi, cái nắng oi ả của mùa hè, tiếng ve râm ran cũng gần kết thúc. Thắng lợi trong trận chiến với Tương Bắc Vương đã gần kề, bầu không khí trên triều đình cũng dễ thở hơn không ít. Mà một khi người ta không có chuyện gì làm thì ắt sẽ cố tìm chuyện khác để ‘phát sinh.’ Hoàng hậu mang thai đã sáu tháng, thời gian Hoàng thượng độc sủng Hoàng hậu đã gần một năm dài, không hề có ý triệu tẩm các phi tần ở biệt cung, điều này làm cho các gia tộc của phi tần địa vị cao vô cùng bất mãn, âm thầm khích Ngự sự dâng tấu chương, khuyên can Hoàng đế rải đều ‘mưa móc.’ Ngày lâm triều hôm nay, Chu Vũ Đế mặt vô cảm bước vào Thái Hòa Điện, phía sau là Thường Quý ôm theo một chồng tấu chương, nhìn về quần thần bên dưới mà thương hại. Thường Hỉ đã ‘chết bệnh’, làm sư phụ, hắn giao cho đồ đệ rất nhiều bí kíp, điều thứ nhất chính là đắc tội với Hoàng thượng cũng không thể đắc tội với Hoàng hậu. Hoàng thượng chính là ‘thê nô’, một ‘thê nô’ không thể cứu vớt được gì nữa! Bây giờ bụng Hoàng hậu càng ngày càng lớn, thân thể đang trong thời gian yếu ớt mệt mỏi nhất, Hoàng thượng quan tâm yêu thương mấy cũng cảm thấy không đủ, mấy người này còn nhân lúc này vuốt râu cọp, quả nhiên là chán sống mà. “Có việc khởi tấu, vô sự bãi triều!” Thường Quý dài giọng hô. “Thần có bản khái tấu!” Một Ngự sử đứng ra, dõng dạc trần thuật chuyện Hoàng tự quan trọng với Hoàng gia như thế nào, xin Hoàng thượng đừng nên trầm mê nữ sắc, hại nước hại dân. Hắn vừa dứt lời, vài Ngự sử khác cùng đại thần đương triều cũng bước ra khỏi hàng phụ họa, vô cùng ‘náo nhiệt.’ “Trầm mê nữ sắc, hại nước hại dân. Trẫm không biết yêu thương thê tử cũng là một loại tội lỗi.” Chu Vũ Đế từ từ mở miệng, giọng nói âm trầm lạnh lẽo khiến quần thần bên dưới run lên. ... Mời các bạn đón đọc Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc.
Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi - Lâu Tinh Ngâm Loại
Truyện xuyên không Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi là một trong những truyện đem lại nhiều bất ngờ cho bạn đọc. Những tình tiết luôn có nét độc đáo đầy thu hút, độc giả khó lòng đoán được những diễn biến tiếp theo. Nàng từ hiện đại xuyên đến cổ đại trở thành đại tiểu thư của Qúy phủ. Chứng kiến cảnh mẹ vì sinh tiểu muội muội mà chết, cha không thèm quan tâm. Một trăm ngày giỗ của mẫu thân cũng chính là ngày, tiểu thiếp kia lên làm chính thất, chính là ngày nàng cùng muội muội bị đuổi ra Qúy phủ, cũng chính là ngày nàng gặp hắn Một đạo hẹn ước mười năm sau trở về sẽ cùng hắn lấy thân báo đáp! Một khi pháp y thiên tài sống lại, nàng sẽ trả trả cho những người đã khi dễ nàng gấp trăm ngàn lần. Lúc trước mọi người đối với nàng chỉ là một cái tiểu oa nhi hèn mọn, lúc này nàng vương giả trở về, tài năng triển lộ. Chắc chắn làm cho người ta phải kinh ngạc. Đọc truyện thưởng thức và tìm hiểu về cuộc sống thú vị của nàng.  *** Đêm khuya tịch mịch, bầu trời u ám, mưa to như muốn long trời nở đất, bên ngoài tiếng sấm không ngừng lớn. Mưa to tí tách thanh thúy rơi trên mái ngói, phát ra tiếng vang leng keng, bóng đêm cô tịch làm cho người ta khó chịu. Trong một gian phòng cách ly riêng biệt ở Quý phủ vật thắp sáng duy nhất chỉ vẻn vẹn một ngọn đèn nhỏ. Một cái thiếu phụ ngồi dựa lưng vào đầu giường, sắc mặt có chút tái nhợt. Tuy là gương mặt tái nhợt không có chút máu, nhưng dung nhan này vẫn là thập phần diễm lệ. Bên cạnh thiếu phụ còn có một nữ nhân tuổi tác không khác biệt là mấy, trên tay của nàng vẫn là đang ôm một tiểu hài tử vừa nãy mới được sinh ra. "Thanh Vị đem đứa nhỏ ôm đến cho ta" Thanh Vị lệ rơi đầy mặt: "Phu nhân, người vẫn là đừng nhìn đứa nhỏ này, đứa nhỏ này là một nữ nhi, lão gia căn bản sẽ không để ý đến nó" Thiếu phụ nghe vậy, ánh mắt sắc bén nhìn Thanh Thanh liếc mắt một cái: "Nói bậy! Chẳng lẽ bởi vì hắn không thèm để ý, ta có thể không để ý đến hài tử của chính mình sao? Ngươi nghĩ ta thân lại là một dạng như thế nào?". "Phu nhân, là nô tỳ nói sai. Người đừng nóng giận, người vừa mới sinh hạ nhị tiểu thư, phải nghỉ ngơi thật nhiều mới được". Thanh Vị không thấy nàng sinh khí, vội giải thích nhận sai, ôm tiểu hài tử hướng tới đầu giường. Phượng Thiên Sương nhìn thoáng qua gương mặt đang ngủ của tiểu hài tử kia, không khỏi nảy sinh cảm xúc, nàng chưa từng nghĩ tới, từ ngày nhập Qúy gia đến nay lại rơi vào tình cảnh nông nỗi này. Cũng chỉ tại cha nàng vì gia tộc tư lợi nên mới phải hy sinh chính nàng. Biết rõ Qúy Đông Minh đối với nàng căn bản không có nửa điểm tình cảm, còn giám phái nàng đến Qúy gia, hắn nguyện ý lập nàng làm chính phi, cũng chỉ là đều do hoàng thượng tác động. Ánh mắt từ từ thu hồi khỏi tiểu hài tử trước mắt, Phượng Thiên Sương nhìn lướt qua trong phòng, nhỏ giọng hỏi: "Thanh Vị, Như Yên đâu?" "Phu nhân. Bà đỡ đã muốn hướng lão gia báo tin, nếu lão gia biết đứa nhỏ này chỉ là một cái tiểu nữ nhi, sợ là bây giờ đã tới nơi, người xem..." ... Mời các bạn đón đọc Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi của tác giả Lâu Tinh Ngâm Loại.
Thất Phu Nhân - Lạc Tùy Tâm
AudioBook Thất Phu Nhân   Truyện Thất Phu Nhân là một truyện mới trong loạt truyện xuyên không được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online. Vẫn là chủ đề về hành trình vượt qua thời gian, không gian, vẫn là chút yêu chút ghét, chút lạ lẫm, chút bất ngờ nhưng tất cả vẫn còn là câu chuyện thực mới mẻ với dấu ấn riêng. Nàng rồi sẽ như thế nào, cuộc sống ra sao, có phải chăng việc hóa thân này đầy gian nan không, đề viết tiếp cho riêng mình một truyện với cái kết đẹp dù chắc chắn sẽ phải trải qua thăng trầm có khó không ??? Lộ Tùy Tâm thông minh, tính tình lãnh đạm nhưng khát vọng có được cuộc sống hạnh phúc giản dị vẫn không thực hiện được. Kết cục cuối cùng lại là cô đơn tĩnh mịch... Cuộc sống thật khó tin, Lộ Tùy Tâm xuyên qua thành vị tiểu thiếp lạnh lùng kiêu ngạo nhưng bởi vì tình mà vứt bỏ tính mạng... Trong Lộ vương phủ, một đám thê thiếp tranh đấu, nàng làm thế nào để sinh tồn? Bởi vì sự xuất hiện của nàng, Tùy Tâm bình tĩnh cũng thu hút đông đảo nam nhân ưu tú ở bên người… Hắn, Lộ vương Vũ Mặc Nhiên, danh xưng Lãnh tình vương, không để ý nàng có mang cốt nhục của hắn mà ép nàng phải chết, chỉ vì hắn không yêu nàng, mà sau khi thấy nàng tỉnh lại thay đổi khác trước đã bị mê hoặc... Hắn, thiên tử cơ trí, đầu óc khôn khéo, thủ đoạn phi phàm, không có chuyện gì có thể thoát khỏi tay hắn, vốn đã hiếu kỳ về nàng, lần lượt ngoài dự liệu của hắn... Hắn, đệ nhất công tử, lần đầu tiên thấy nàng đã rung động... Hắn, Hiên vương,... Hắn, hắn... Người nào có thể thật sự khiến cho tâm tư đạm mạc như nước của nàng rung động? Trái tim này liệu có nghe theo lý trí không và liệu có thể đập nhịp đập nồng ấm với ai đó không, đó là câu hỏi mà bạn sẽ tìm được câu trả lời trong truyện xuyên không này. Mời các bạn đón đọc Thất Phu Nhân của tác giả Lạc Tùy Tâm.
Thần Y Ngốc Phi - Đường Mộng Nhược Ảnh
AudioBook Thần Y Ngốc Phi   Chẳng phải ngốc tử là không được yêu sao, là kẻ bị khinh ghét thì không có quyền lực chọn ư? Đâu ra cái quy luật ấy, nàng ta cũng là người mà. Không biết thì xem như không có chuyện gì nhưng là cô đã xuyên qua mượn thân thể này để sống vậy thì há chẳng phải thọ ơn giúp đỡ người này một chút sao. Mạnh Phất Ảnh - nữ chính trong truyện xuyên không đặc sắc này là một bác sĩ đang trên đường tới bệnh viện làm phẫu thuật, không may gặp tai nạn nàng lại xuyên không trở thành một nữ tử ngốc nghếch. Vừa hoàn hồn là sắp bị mưu sát, xem ra cô nương này thực quá bị oan ức rồi. Từ hôm nay mọi chuyện sẽ đổi khác, cô ra sức từ hôn với kẻ trước đây thân xác này sống chết theo đuổi, khôn ngoan, tinh ranh trừng trị kẻ đã hãm hại mình trước đó. Mọi chuyện một tay cô sẽ giải quyết hết, tự điều chỉnh lại cuộc sống nhưng chính là không ngờ được mình lại rơi một tình huống khác... Dường như nàng đã gặp được nam nhân thực sự yêu thương mình. Truyện được tác giả Đường Mộc Nhược Ảnh xây dựng với những tình tiết hết sức hài hước, vui nhộn; nữ chính thực rất tinh ranh, nam chính phúc hắc điển hình, thu hút người đọc; diễn biến truyện hết sức tự nhiên lại làm người đọc thỏa lòng, mời bạn đón đọc truyện Thần Y Ngốc Phi để trải nghiệm điều này rõ hơn. Mời các bạn đón đọc Thần Y Ngốc Phi của tác giả Đường Mộng Nhược Ảnh.