Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chung Cực Lam Ấn

Văn án: Câu chuyện này cho chúng ta biết… một thằng nhóc củi mục chỉ biết ăn hại chơi bời bị người khác vứt bỏ, đã trở thành một chuyên gia lừa bịp không việc gì không biết như thế nào. Giới thiệu sơ lược: Công tử bột vô dụng cả ngày ăn chơi chờ chết Tô Khinh bị tình nhân vứt bỏ, chạy đến quán bar tự chuốc say túy lúy, sau đó vì tình một đêm với đội trưởng Hồ Bất Quy của “đội Quy Linh” thuộc chính phủ, mà bị tổ chức vũ trang phản chính phủ Utopia [*] bắt cóc. Cậu bị cải tạo thành “Khôi ấn” [**] phụ trợ cho “Lam ấn”, trải qua cuộc sống khổ sở và áp lực trong “Căn cứ Lam Ấn”. [* Utopia (không tưởng): là một lý thuyết xã hội được thể hiện dưới một thuật ngữ và được đưa ra bởi Thomas More trong tác phẩm cùng tên. Tác phẩm này mô tả một hòn đảo biệt lập và không tưởng ở vùng biển Đạo Tây Dương, trên hòn đảo này có một cuộc sống tách với thế giới mà tồn tại một xã hội mơ ước, một nơi không có tư hữu, không phân chia giai cấp, giàu, nghèo, ai cũng lao động và ai cũng có cuộc sống hạnh phúc.] [** Khôi ấn: Ấn xám] Tô Khinh thừa dịp Utopia nội chiến mà bỏ trốn được Hồ Bất Quy cứu, vất vả lắm mới lấy lại được tự do, lại phải quay về căn cứ làm nằm vùng để cứu người. Sau khi Tô Khinh học được cách đảm đương trách nhiệm, thức tỉnh bản thân, đối mặt nguy nan, đã bước lên con đường đấu trí đấu dũng với Utopia, đồng thời phát triển gian tình với anh sếp đàn ông năm tốt ~ === “Bầu trời vẫn âm u như cũ, sấm sét vẫn rền vang, Tô Khinh đứng lên, ánh mắt đảo qua vực sâu vạn trượng, cậu giật mình hiểu rõ con đường của chính mình___Hoặc là tự do, hoặc là chết.” *** Chuyện kể về một bạn thụ (quên tên rồi) bị bắt cóc và làm vật thí nghiệm cho một chiến dịch khá hoành tráng nhằm làm tăng sức mạnh của con người và quá trình bạn này gia nhập vào tổ công tác của bạn công, dần mạnh lên và tìm cách khiến chiến dịch đó thất bại. Khá giống phim siêu anh hùng. Thật sự thì tác phẩm này chỉ bình thường thôi, và nhiều khi lại chán tới mức mình suýt drop. Cũng có một cách mở đầu mới lạ, nhưng càng về sau càng đi vào lối mòn. Nhân vật khá nhạt nhòa, mình biết là mạnh mẽ đó nhưng lại không cảm nhận được. Khắc họa tính cách chưa thực sự thành công. Về việc trong truyện có một số tình tiết gây bất ngờ khi bóc trần sự thật về kẻ phản bội thì mình không thích. Ngay từ đầu mình đã không thích việc khiến đọc giả yêu quý một người, và cuối cùng thì đùng phát cho họ biết rằng họ tin sai người. Hơi nhảm nhưng mà tính mình vậy đấy. =.= *** Priest viết truyện thì, nói hài thì không hẳn là hài, nói bi lại chưa chắc là bi. Khi đọc dòng giới thiệu của Cẩm Sắt bảo là ấm áp, hài, có phần hơi ngược thì không hiểu sao tôi lại chả tin lắm lại nghĩ cái phần ngược nó chắc nhiều hơn, mà quả đúng như vậy. Cái đau trong ấy không phải quằn quại, không hẳn xé lòng mà chỉ như một cái dằm đâm vào trong thịt, ẩn ẩn đau không dứt. Thấy bứt rứt không nguôi nhưng chẳng thể làm gì được. Thế cục trong truyện bắt buộc mỗi nhân vật phải làm như thế khiến người đọc không thể ghét họ được. Chung quy, thời thế tạo anh hùng chứ anh hùng có làm nên thời thế bao giờ. Trong bốn truyện đã đọc của Priest thì tôi thích nhất Thiên Nhai Khách. Đó là truyện đầu tiên đưa tôi đến với Priest. Nhân vậy khiến tôi ấn tượng nhất là Ôn Khách Hành, sự đau thương, quá khứ thê thảm của anh được mô tả bâng quơ trong vài câu tưởng như đùa của mình. Quá đau thế nên không dám nhớ kỹ, lại không thể quên thế nên đành phải hóa nó thành những câu chuyện, lời nói sáo rỗng, để phần nào cố quên đi nỗi đau mà nó mang lại, nhưng vẫn nhớ mãi lý do khiến mình sông trên đờn này. Còn những nhân vật khác thì đều để lại ấn tượng trong lòng tôi, nhưng không biết phân chia thứ tự như thế nào. Mỗi người trong họ đều cho tôi những cung bậc cảm xúc khác nhau và tôi đều rất quý trong nó. Một khuyết điểm là nhiều khi tôi không thể hiểu được hết mớ huyền huyễn trong truyện, những cái truyền thuyết, đạo tông này nọ. Nhưng đó là do khác biệt văn hóa nên không hẳn là khuyết điểm. *** Trời đã vào cuối thu, nhiệt độ không khí cứ giảm rồi lại giảm. Tô Khinh bọc mình trong chiếc áo khoác gió xám đậm, giấu cái cằm nhòn nhọn trong cổ áo dựng cao, bước nhanh qua đường cái. Cậu là một thanh niên mới hai ba hai tư tuổi, dáng người thon dài, da dẻ trắng trẻo, đôi mắt một mí, mi thanh mục tú, tóc mềm tản mác rũ trên vành tai, bay tung theo từng cơn gió thổi, để lộ đôi khuyên tai màu đen như ẩn như hiện. Ngoại hình đẹp như vậy, cho dù có cúi đầu vội vã đi trên đường, cũng có thể khiến cho không ít em gái quay đầu ngắm nhìn. Quen biết Tô Khinh, có người nói cậu là đồ bỏ đi, có người lại gọi cậu là công tử bột, còn có kẻ bảo cậu ẻo lả giả đàn bà, ý kiến cực kì thống nhất, không có lấy nổi một lời hay ý đẹp, thế nhưng ngược lại chưa từng có ai kêu ngoại hình của cậu không đẹp. Đại khái ông trời xưa nay vẫn công bằng, cho con người cái này rồi, thì đương nhiên là không cho cái khác. Đến phiên Tô Khinh ấy à, chính là đức, trí, thể đều không phát triển, bao nhiêu cái hay cái đẹp trời sinh đắp hết cả lên mặt. Lý lịch trích chéo của cậu cũng vô cùng đơn giản, tốt nghiệp đại học hạng hai, không kiếm được nửa cắc tiền học bổng, không làm qua bất cứ việc gì có thể thiếp vàng, cũng chẳng biết học được ra cái thành quả gì, chung quy tốt xấu cũng ôm được cái văn bằng. Cậu không tìm được việc, trạng thái sinh hoạt trước mắt là được đàn ông bao nuôi___Ờ đấy, quên chưa nói, Tô Khinh là gay, đã xuất quỹ [1]. [1. Xuất quỹ: come out, công khai giới tính] Bởi vì chuyện này, ông bố nhà giàu mới phất nổi cơn tam bành đoạn tuyệt quan hệ cha con với cậu, thế là Tô Khinh rốt cuộc từ một cậu ấm ăn no nằm rỗi tiến hóa thành một thằng mặt trắng sống nhờ đàn ông bao dưỡng, trải qua những ngày tháng ăn chơi chờ chết. Nếu không phải Quách Cự Lâm đột nhiên gọi điện thoại hẹn ra ngoài ăn cơm, có khi Tô Khinh đã chết dí ở trong nhà. Quách Cự Lâm là người đàn ông của cậu, thanh niên tài tuấn, tự kinh doanh một công ty tài chính riêng, có vẻ rất thuận buồm xuôi gió. Hắn ta rất không tồi, có nhà có xe chưa có vợ, từ lúc chào đời tới giờ chỉ có một vết nhơ duy nhất, chính là nuôi không một tình nhân bình hoa não mọc đằng tóc như Tô Khinh đây. Chuyện này nói đến thì dài lắm, năm đó Quách Cự Lâm tình cờ gặp Tô Khinh ra ngoài làm bậy với một đám trẻ trâu chán đời ở KTV, vừa nhìn thấy một cái đã sửng sốt ngu người, thiếu chút nữa chói mù mắt chó, mức độ phân bố hoocmon chỉ trong nháy mắt rối loạn khác hẳn bình thường. Vì thế hắn bắt đầu ra tay với bạn học Tô Khinh, trình diễn đủ loại kỹ năng bao vây truy đuổi đánh chặn, hạ đủ các loại vốn liếng cắt thịt, rút nhân dân tệ như rút giấy ăn, điển hình của loại vung ngàn vàng mua một nụ cười. Tô Khinh thì sao? Cậu đảm nhiệm chức trách một thằng phá gia chi tử thời đại mới, ăn tiêu chơi gái cờ bạc không từ việc xấu nào, bản thân thấy thế cũng hay hay, cuối cùng nam nữ ăn tất, ai hiến ân cần cũng không cự tuyệt. Không dưng đâu lại được một tên tình thánh coi tiền như rác theo đuổi, cứ mở miệng ra là ca mấy lời kịch kiểu Romeo như thể rời khỏi mình là không sống được, sến chảy nước ngập Himalaya, chấn động đến trời rung đất giật, ấy thế là cậu lâng lâng sung sướng, đổ cái rầm trước hắn thật. Khi come out với người nhà, Tô Khinh cùng ông bố già náo loạn một trận long trời lở đất gà bay chó sủa. Bố cậu Tô Thừa Đức bỏ học từ nhỏ, ra biển kinh thương mấy chục năm, cũng coi như là nhân vật có uy tín danh dự. Không biết đời trước tạo nghiệt gì mà kiếp này sinh ra thằng con xui xẻo như thế, ông điên tiết đến mức hận không thể vác con dao phay ra giải quyết phéng cái tàn dư lịch sử của nợ này cho xong.   Mời các bạn đón đọc Chung Cực Lam Ấn của tác giả Priest.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sát Phá Lang - Priest
Thiếu niên Trường Canh sinh sống nhiều năm nơi trấn nhỏ biên thùy không thể nào ngờ được rằng thân thế của mình lại ly kỳ như vậy. Bà góa chăm cậu lớn không phải mẹ ruột, cha nuôi tai điếc mắt mù đột nhiên lột xác thành An Định hầu danh chấn bốn phương, còn bản thân lại là con rồng cháu phượng. Rời trấn nhỏ tới kinh thành đô hội phồn hoa, những sóng gió gì đang chờ cậu ở phía trước? Là hoàng cung mưu đồ hiểm ác, ngươi gạt ta lừa. Là triều đình bè cánh đấu đá, tranh giành quyền lực. Là bốn bề địch vây, loạn trong giặc ngoài, dân chúng lầm than, sơn hà tàn tạ. Mà trong cơ thể cậu vẫn tiềm tàng kịch độc cùng lời nguyền ác nghiệt nhất thế gian: "Không ai yêu thương ngươi, không ai thật lòng đối xử tốt với ngươi, cho đến ngày sinh mạng chấm dứt, trong lòng ngươi sẽ chỉ có căm hận, hoài nghi, tính tình bạo ngược hung tàn, ham giết chóc, đi qua nơi nào nơi đó sẽ nổi mưa máu gió tanh, đã định sẽ khiến tất cả đám người kia không được chết tử tế." Trường Canh chẳng để tâm, bởi: "Dù là tới kinh thành cũng có nghĩa phụ chở che cho, ngươi không phải sợ." Cậu đã có bùa hộ mạng đây rồi! Mời các bạn đón đọc Sát Phá Lang của tác giả Priest.
Quạ Đen Quạ Trắng - Nhĩ Nhã
Truyện được biết dưới cái tên edit trên mạng là Hắc ô nha, Bạch ô nha. Tạ Lê Thần còn có tên gọi là quạ đen, bởi vì hắn chỉ diễn nhân vật phản diện, bề ngoài tuấn tà cùng giọng nói đặc biệt âm u khiến vai diễn của hắn tóat ra ánh sáng kì dị. Vinh Kính chẳng phải là diễn viên, hắn là vệ sĩ của Tạ Lê Thần, dưới còn mắt của Tạ Lê Thần, hắn là một con quạ trắng vừa thông minh xinh đẹp còn có cả một thân tuyệt kỹ. Tạ Lê Thần đóng phim chẳng qua là chơi đùa mà thôi, hắn có rất nhiều chuyện còn quang trọng hơn, dù sao, một diễn viên phổ thông thì đâu cần một siêu vệ sĩ kèm 24/7. Vinh Kính vốn là cảnh sát ưu tú nhất, nhận được một nhiệm vụ đặc biệt khiến hắn phải bảo hộ một đại mình tinh. Mà đại minh tinh đó tính cách cực kì xấu, gây chuyện thị phi rồi thì thôi lại còn ngày nào cũng tìm đủ cách để quấy rầy hắn! Mời các bạn đón đọc Quạ Đen Quạ Trắng của tác giả Nhĩ Nhã.
Ma Đạo Tổ Sư - Mặc Hương Đồng Xú
Kiếp trước, Nguỵ Vô Tiện bị vạn người phỉ báng, thanh danh tan nát. Bị sư đệ – kẻ thân cận nhất dẫn người đến tận hang ổ kết liễu. Tung hoành một đời, lại chết không toàn thây. Từng là một ma đạo tổ sư nhấc lên tinh phong huyết vũ, chết đi rồi sống lại, lại biến thành một tên... Não tàn. Lại còn là một tên não tàn đoạn tụ người người hô đánh! Ta thấy chư quân bệnh dữ lắm, liệu chư quân có thấy giống như ta. Hắn quyết định làm một tên não tàn chuyên nghiệp. Nhưng tu quỷ đạo chứ không tu tiên, mặc ngươi thiên quân vạn mã, ác bá thập phương, kỳ hiệp Cửu Châu, Cao Lĩnh chi hoa. Một khi đã hóa thành nắm cát vàng, tất cả đều thu về dưới trướng, làm việc cho ta, mặc ta sai sử! Kin: Khi ta biết bộ này thì nhân vật hoạt hình 3d chính thức của các nhân vật đã ra mắt, cùng ngắm cho quen để hóng phim kaka. Lần đầu ta ghim post lắm hình v đó.. *** Ngụy Vô Tiện (Ngụy Anh)   Lam Vong Cơ (Lam Trạm)   Lam Hi Thần   Lam Tư Truy Kim Quang Dao Tống Lam Hiểu Tinh Trần *** Ngụy Vô Tiện nói: "Hay để ta cùng vào với ngươi?" Lắc lắc đầu, Lam Vong Cơ nói: "Ngươi cùng vào, hắn lại tức giận." Ngụy Vô Tiện ngẫm lại cũng thấy đúng, Lam Khải Nhân thấy hắn như tâm bệnh khó chữa, một bộ dạng nến tàn lay lắt trong gió, còn thở gấp hơn bình thường, vẫn là thôi tha cho người ta, mắt không thấy tâm không phiền mà. Lam Vong Cơ nhìn nhìn hắn, giống như muốn nói gì, Ngụy Vô Tiện lập tức nói: "Được rồi, ta đã biết. Không thể chạy nhanh, không thể ồn ào, không thể gì gì gì, có phải không? Yên tâm, lần này ta về với ngươi sẽ chú ý từng tí một, không phạm một cái cấm nào khắc trên đá của nhà các ngươi. Cố gắng hết sức luôn." Lam Vong Cơ không suy nghĩ gì đã nói: "Không sao. Phạm vào cũng. . . . . ." Ngụy Vô Tiện nhạy bén đáp: "Hả?" Lam Vong Cơ tựa như phát giác lời mình nói không ổn, quay đầu nhìn hướng khác, lại quay đầu lại, nghiêm nghị nói: ". . . . . . Không." ... Mời các bạn đón đọc Ma Đạo Tổ Sư của tác giả Mặc Hương Đồng Xú.
Văn Phòng Chủ Tịch Phi Nhân Loại - Cuồng Tưởng Chi Đồ
Cửa lớn tập đoàn Vạn Vật mở Hoan nghênh đón khách từ bốn phương Nếu hỏi các vị từ đâu tới Chỉ nghe đặc trợ hét thảm thương …Boss lớn, cứu mạng, có yêu quái! QAQ *** Thước tam thiếu gia - nhà mặt phố bố làm quan, tuyệt đối là một cậu ấm trung nhị được cưng chiều không biết sự đời, thành phần ất ơ không lo ăn mặc, có tiền tiêu như nước thì ba đời cũng không hết.  Nhưng nói Thước Cần là phá gia chi tử thì cũng không đúng lắm. Số lần theo mấy tên thiếu gia nhà giàu ăn chơi cũng chẳng được bao nhiêu lần. Đơn giản vì một điều: Thước Cần quá lười, không có động lực để phá, chỉ thích ở nhà xem TV, lên mạng chơi game. Vì vậy, Thước Cần có thể coi là bé ngoan giữa đám hồ cẩu bằng hữu khác. Dưới sự yêu thương bao bọc của mọi người, 20 năm qua vô lo vô nghĩ mà lớn lên, Thước Cần chẳng biết cái gì gọi là khó khăn cuộc sống, đến việc học cũng đã được trải đường vào trường đại học tốt nhất nước rồi. Vậy cuối cùng thiếu gia Thước Cần của chúng ta đang làm gì? Đang lo nghĩ cho kế mưu sinh về sau. Tại sao ư? Thực ra đó bắt nguồn một câu chuyện rất bi thương rất bi kịch và cũng rất thối nát… Ngày qua ngày, cuối cùng đến một ngày nọ, Thước đại lão gia bùng nổ khi thấy đứa con thứ 3 của mình suốt ngày trốn học. Túm cổ được thằng con không còn từ gì để miêu tả của mình đang trốn tiết về nhà, Thước Cần lập tức bị lão già nhà mình dùng ba nghìn từ chửi bới giáo huấn, nào là không biết cầu tiến ăn không ngồi rồi, lại đến bại hoại gia phong là mất mặt gia đình, thậm chí còn cả cái gì mà làm ảnh hưởng đến phẩm chất dân tộc làm cho đất nước xấu hổ… đến chuyện kế thừa hương khói.  Thước Cần ngồi ngu ngơ nghe cha mình mắng mà lòng đầy dấu ???Từ khi nào sứ mệnh vĩ đại gánh vác vinh quang gia đình và danh dự dân tộc quăng lên vai cậu thế này? Vâng! Và trong một giây phút nông nổi, lời nói ra trước suy nghĩ, Thước tam thiếu gia của chúng ta đã thốt ra một câu nói có sức tàn phá 20 độ richter, khiến nhà cậu gà bay chó sủa: “Hiện tại con không có hứng thú với phụ nữ" < Ý của Thước Cần: Con bây giờ chỉ yêu bình trà nhỏ và kiếm Càn Khôn (trang bị trong game) thôi> Ý hiểu của Thước lão gia: Con mình không thích phụ nữ, con mình không thích phụ nữ, con mình không thích phụ nữ < điều quan trọng phải nhấn mạnh n lần >… CHA NÓ CHỨ, CON MÌNH THÍCH CON TRAI!!!!! Thế là trong khi bạn nhỏ Thước Cần của chúng ta chưa hiểu gì đã bị ông bố đang thay đổi sắc mặt như con tắc kè hoa, từ đỏ sang xanh, từ xanh sang đen xách cổ đuổi ra khỏi nhà với lời tuyên bố: "Từ hôm nay trở đi mày không còn là người của cái nhà này nữa, cũng đừng mong lấy được một đồng của tao! Cút ngay!” Bạn nhỏ Thước Cần từ nhỏ đã được mọi người trong nhà “nâng như trứng, hứng như hoa” chưa từng nói nặng một câu, hôm nay bị đuổi đi như thế, Thước Cần cũng cảm thấy uất ức vô cùng, không cam lòng gào lên: “Con không cần! Ba yên tâm, con sẽ không lấy một đồng nào của ba hết, cho dù về sau ba muốn cho con cũng không nhận đâu!”. Nói xong thì cậu hiên ngang xoay người đi ra khỏi cửa, lái xe rời đi. Nói cho oai thế thôi chứ 5 phút sau, đúng 5 phút sau, Thước tam thiếu gia đã hối hận, chỉ muốn tự đập nát đầu mình. Cậu vừa nói cái gì thế này? Không lấy một đồng nào? Có cho cũng không nhận? Sao cái loại khẩu khí như thằng ngu mắc bệnh trung nhị giai đoạn cuối lại xuất phát từ mồm cậu cơ chứ Orz… Hết tự kiểm điểm lỗi lầm cho đến việc ấu trĩ như thế này: Thước Cần quỳ xuống khấn: ”Đèn thần của Aladdin, vừng ơi mở ra, phật pháp mười phương phổ độ chúng sinh, làm ơn hãy ban cho con sức mạnh để con trở thành She-ra, nhầm rồi, trở thành He-man… Xin cho thời gian đảo ngược trở lại, để con có cơ hội sửa sai, con sẽ không bao giờ nói ra câu nói não tàn như phim truyền hình kia một lần nữa đâu QAQ” mà Thước Cần cũng làm được là đủ để hiểu bạn nhỏ này phụ thuộc vào người nhà ra sao rồi ha:v :v  Và tiếp theo vì cái gọi là lòng tự tôn của bản thân Thước Cần đành ngậm đắng nuốt cay, đau khổ trở lại căn hộ đứng tên mình, ăn hết một rổ nho, tâm hồn vỡ nát của Thước Cần mới cảm thấy được an ủi phần nào. Tiếp theo khi dây thần kinh phản ứng của cậu chạy xong 3 vòng Trái Đất, Thước Cần mới suy nghĩ ra tại sao lão cha của cậu đột nhiên nổi giận đuổi cậu ra khỏi nhà. Cậu bất đắc dĩ “bị” come out. Đến cái lúc cậu kịp phản ứng, muốn về nhà giải thích sự hiểu lầm thì khắp thành phố A đã lưu truyền mấy cái tin lá cải như: Thước tam thiếu gia sau khi come out với gia đình tuyên bố ra đi với hai bàn tay trắng, phỏng vấn người tình đồng tính bí mật của cậu..v..v hay đủ các kịch bản cẩu huyết khác. Tài khoản thì bị đóng băng, đám anh em tốt thì cười trên nỗi đau khổ mà không chịu cứu vớt, hai ông anh mắc chứng “đệ luyến” thì đang ở tít mù khơi nào đó, Thước Cần rất muốn bắt chước những nhân vật trong mấy bộ phim truyền hình cũ rích lúc 8h: quỳ xuống ngửa đầu lên trời hét dài: Tại sao? Tại sao ông trời lại đối xử với ta như vậy? Lục tung từng ngóc ngách của nhà lên moi ra được 2,5 vạn (~100 triệu), cuối cùng gà công nghiệp Thước Cần dù đã sống 1 cuộc sống “bình dân” nhưng cuối cùng lại tiêu hết vèo trong vòng 2 tháng. < Trích ngang: Nỗi niềm tâm sự của rv-er khi thấy mức chi tiêu hằng ngày của Thước tam thiếu là: “Muốn ném cho tên thần kinh này vài quả trứng thối và lá rau rồi đó nha~ * nghiến răng*” > Thế là Thước Cần không bằng cấp, không kinh nghiệm lại phải lăn vào tìm việc nếu không muốn trở thành ma đói. Đúng lúc ấy, thông báo tuyển dụng trợ lí đặc biệt của tập đoàn Vạn Vật với tiêu chí: “Không cần thông minh, không yêu cầu nghiệp vụ chỉ cần có tâm lí vững vàng, lương thỏa thuận” lọt vào tầm mắt của cậu khiến Thước Cần lập tức “hăng tiết gà” mà đi thử việc. Đây là màn tường thuật trực tiếp màn phỏng vấn của Thước Cần: “Sao cậu lại lựa chọn tập đoàn của chúng tôi?” “Hoạt động của tập đoàn Vạn Vật những năm gần đây rất phát triển, tương lai nhất định sẽ còn tiến xa trong nền kinh tế thị trường. Tôi hi vọng có thể trở thành một thành viên trong tập thể này, cùng công ty tiếp tục tiến lến.” “Tại sao lại muốn ứng tuyển vào vị trí này?” Thước Cần im lặng nghĩ, các người chỉ tuyển mỗi vị trí này, không ứng tuyển vào nó thì còn ứng tuyển vào đâu được nữa, ngoài miệng lưu loát trả lời, để phối hợp còn trưng ra vẻ mặt vô cùng sùng bái:  “Đi theo người đứng đầu một tập đoàn lớn như ngài là cơ hội để tôi được học hỏi trau dồi kinh nghiệm và kiến thức hạn hẹp của bản thân.” < Chí hướng cao cả này nếu cha già Thước Cần nghe được nhất định sẽ ngồi thắp hương trong từ đường ba ngày ba đêm!> “Vậy cậu có gì muốn hỏi tôi không?" “Không có.”  “Chúc mừng, cậu được nhận.” “…”  (Tiếng lòng của Thước Cần: Đến trình độ người ta cũng không hỏi, thực ra mấy người đi lừa đảo đúng không hả?? (╯‵□′)╯) Và cứ như thế, con thỏ Thước Cần đã bị vứt vào một chỗ mà ở đó ai ai cũng không phải người “phình phường”. Đến lúc phát giác ra: Thước Cần: “Lão tử muốn nghỉ việc, muốn đình công!!!!!” Vị chủ tịch nào đó nở nụ cười hắc hóa: “Cậu đã kí hợp đồng bán thân, không nghỉ được đâu. Nếu cậu nhất quyết muốn nghỉ, để bảo toàn bí mật, chúng tôi đành…” Thước Cần: "Đành..” Chủ tịch ý vị thâm trường: "Cậu chắc không muốn biết đâu ha~~” Thước Cần: “(╯‵□′)╯︵┻━┻. Tôi muốn kiện mấy người….” Thiều Khuynh Tri - chủ tịch của tập đoàn vạn vật, vẻ trầm ổn lịch lãm ưu nhã ung dung, người đàn ông giá trị hàng tỷ bề ngoài là như vậy. Sự thật ra sao?? Đây chính là câu trả lời:  Thứ nhất, phải nhấn mạnh rằng anh ta là boss trong cái đám mà Thước Cần cho là yêu quái, nên nếu không có gì thì đừng có đụng chạm gì đến vị này. Chết lúc nào không biết đâu ~~ Thứ hai, là một vị tổng tài, Thiều Khuynh Tri có đầy đủ tính cách để xứng với chức vị. Đó là: tư bản độc tài, chuyên hút máu của nhân viên “lương thiện” như Thước Cần, bề ngoài ôn thuận như ngọc nhưng bên trong thì hắc hóa, chuyên đi lừa đảo người khác, bóc lột sức lao động. Ví dụ như sau: Thiều Khuynh Tri: “Tiểu Thước Cần < phiên bản Thước Cần chibi bằng cỏ do ngài chủ tịch đính thân làm> tôi cho em em có giữ cẩn thận không?" Thước Cần: “Hình như….” Thiều Khuynh Tri: “Nếu không giữ cẩn thận, trừ tiền lương.” Hay như thế này: Thước Cần: “Ngài chủ tịch à, tôi chỉ là một người bình thường thôi, không phải so với đám thần thú của mấy người được. Đến đấy có lẽ hơi nguy hiểm, tôi sẽ chỉ làm vướng chân tay của ngài thôi. Ngài xem...” Thiều Khuynh Tri nhướng mày: “Tôi phải vất vả đi mà cậu dám không đi!” Thước Cần: “~~~ Đi, đi chứ ngài chủ tịch đi sao tôi không dám đi. Ha ha” Thiều Khuynh Tri: “Ngoan.” Thước Cần: *Lệ rơi đầy mặt* Và điều cuối cùng, người mà chủ tịch Thiều nhắm trúng, không ai có thể chạy thoát. Nếu rơi vào trường hợp như vậy, tốt nhất về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi chờ bị ăn đi là vừa :v :v ------ Trích đoạn:  “Tôi hỏi lại lần nữa, phải nói đúng lương tâm, tôi đối với em thế nào?” “…… Có thể bỏ qua vụ đúng lương tâm được không?” Thiều Khuynh Tri từ chối cho ý kiến. “Anh đối xử với tôi rất tốt, dạy tôi rất nhiều thứ, cho tôi môi trường để phát triển, rất tin tưởng tôi, lúc nào có nguy hiểm cũng xuất hiện cứu tôi...”  Nói xong, Thước Cần cảm giác hình như mình hơi bị có lương tâm quá đà, nhanh chóng bổ sung “Nhưng mà tôi gặp nguy hiểm cũng đều tại anh, thỉnh thoảng anh lại còn như phần liệt, dọa tôi sợ chết khiếp!” Thiều Khuynh Tri gật đầu: “Đoạn trước nhận xét rất tốt.” Thước Cần phát điên: “Đoạn sau mới là mấu chốt!” “Nhân thân thì sao?” “Khống chế cuồng, tự đại cuồng, phần tử bạo lực, phúc hắc, không phải người!” Thiều Khuynh Tri mặt không đổi sắc: “Tiếp tục.” “… Mặt mũi cho qua, năng lực cho qua, sự nghiệp cho qua, chỉ số thông minh cho qua nốt, nấu ăn coi như không tệ.” Thước Cần cực kỳ trái lương tâm nói. “Em thấy chưa, tôi diện mạo xuất chúng, tài hoa hơn người, sự nghiệp thành công, thông minh trí tuệ, còn biết làm việc nhà, biết bảo vệ em, em còn bất mãn cái gì?” “…” Thước Cần nháy mắt sợ ngây người. Cái anh này anh tự luyến cmnr à? Còn có thể quang minh chính đại bẻ cong sự thật hơn nữa hay không? --------- Trước đây tôi đã từng đọc một truyện của tác giả Cuồng Tưởng Chi Đồ và cảm thấy rất thích nên khi nhìn thấy tên truyện này tôi đã lập tức nhảy hố và cuối cùng nó cũng không làm tôi cảm thấy thất vọng. Truyện rất nhẹ nhàng hài hước có nhiều tình tiết dở khóc dở cười khiến cho người đọc có thể giải trí nên nếu ai muốn tìm một câu chuyện để thư giãn sau những ngày làm việc mệt mỏi thì hãy nhảy hố. Nhưng đặc biệt nhấn mạnh một điều: "Nếu ai đọc truyện này trông mong vào cái chân nhân của anh công thì tốt nhất từ bỏ ý định đi. Tại vì anh ấy trong dạng thần thú chỉ là một con cừu mà thôi ????????????.????????????.  ________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Huyền_Sắc Dung Hoa Bìa: #Vân Tiệp Dư *** Sống mấy ngàn năm, Yến đại giáo sư lần đầu tiên gặp phải vấn đề nan giải như thế này. Yến Tây Như hoàn toàn không biết phải phản ứng thế nào hay phải nói cái gì trong tình trạng bị người ta lột sạch quăng lên giường, trong lòng thậm chí còn cảm thấy sợ hãi. Thước Thừa Dụ nhìn thân thể người trước mặt, chỉ hận không thể một phát ăn luôn, nhưng nhìn đến vẻ mặt quẫn bách của Yến Tây Như lại không đành lòng. “Đừng căng thẳng, thả lỏng đi, anh sẽ cẩn thận.” Thước Thừa Dụ vừa dỗ người vừa hoàn thành công tác chuẩn bị, bắt đầu làm chính sự. Yến Tây Như khẽ rên một tiếng, cả người run lẩy bẩy. ... Mời các bạn đón đọc Văn Phòng Chủ Tịch Phi Nhân Loại của tác giả Cuồng Tưởng Chi Đồ.