Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đôi Điều Về Anh (Julie James)

“Anh nói với ba mươi triệu người rằng em là người ngu xuẩn. Thật khôi hài, việc đó khiến một cô gái không còn hứng thú gì để trò chuyện một cách nghiêm túc.”

“Đúng thế. Vậy bây giờ, chúng ta thế nào nhỉ?”

“Em nghĩ chúng ta nên thảo luận về những quy tắc cho hoàn cảnh bây giờ. Anh sống trong ngôi nhà này cùng em.”

“Đúng rồi, những ranh giới. Ý hay đấy!”

… Tìm mua: Đôi Điều Về Anh TiKi Lazada Shopee

“Tôi xin lỗi! Tôi đã không nghĩ gì khi để máy yên lặng. Tôi xin lỗi vì đã để anh phải đi cả quãng đường đến đây chẳng vì cái gì cả. Cứ trừng mắt nhìn tôi như anh muốn, lần này anh thắng rồi!”

Jack ngồi xuống ghế đối diện với Cameron.

Cameron tiếp tục nói. “Tôi cũng muốn anh biết là cảnh sát Zuckerman đã ở quán bar đằng kia canh chừng tôi suốt buổi tối, vì thế, tôi chẳng có lí do gì mà nghĩ mình đang gặp nguy hiểm cả. Và tôi cũng muốn nói rằng, chẳng có thỏa thuận nào về việc tôi lúc nào cũng phải bật máy cả. Nếu anh muốn đó là một phần của việc bảo vệ thì anh nên nói rõ từ trước để tránh tình huống như thế này.”

Ồ, có lẽ cô còn một tí chút sức lực cho lượt cuối này.

Jack đặt tay lên bàn. “Đó là lời xin lỗi tệ nhất mà tôi từng nghe.”

“Tôi có quyền để suy xét kĩ mọi việc. Dựa vào việc tôi chỉ có lỗi khoảng ba mươi phần trăm trong việc này, anh chỉ nhận được ba mươi phần trăm lời xin lỗi thôi.”

“Tôi hiểu.”

Cameron chờ anh ta nói thêm điều gì đó. “Thế thôi à? Tôi đã mong chờ nhiều hơn thế. Anh biết rồi đấy, càu nhàu và giận dữ.”

“Tôi có thể thêm vào đó một số từ chửi thề, nếu cô muốn.”Cameron cười tươi. “Không cần thiết, nhưng cám ơn vì lời đề nghị.”...

Cho dù Cameron tỏ ra mạnh mẽ và đối đáp sắc sảo với Jack nhưng cô thật sự có tình cảm với anh. Chỉ mới hôm qua thôi - Chúa ơi, có thật sự là vừa mới hôm qua thôi không? Cô nói với Collin rằng giữa cô và Jack chỉ là sự hấp dẫn về thể xác. Đúng thế, cô đã lừa dối bản thân. Rồi rất nhiều chuyện xảy ra kể từ lúc ấy.

Cô giao phó mạng sống của mình cho anh nhưng liệu có thể giao phó trái tim mình cho anh?***

“Có người muốn gặp cô, Cameron.” Cameron liếc nhìn đồng hồ trên máy tính để bàn. Mới hơn hai giờ, điều đó làm cô ngạc nhiên. Cô đã quá chú ý vào việc ghi chép các lưu ý trong đống dữ liệu của các vụ án đang đọc nên cô đã làm việc quên cả bữa trưa.

“Cảm ơn, Elaine.Thế người này có nói tên không?” Cameron kiểm tra lại lịch làm việc của mình, cô không thấy bất cứ một cuộc hẹn nào cho buổi chiều hôm đó cả.

Qua ống nghe, người lễ tân ở bàn ngoài hạ giọng thì thầm. “Tôi không được phép nói với cô.”

Sau tất cả những gì xảy ra gần đây, Cameron không chắc là cô thích cái kiểu bí hiểm đó. Cô nhấc điện thoại lên. “Thế tôi có biết người đó không?”

“Có! Chắc chắn rồi!” Elaine nói.

“Thế tại sao tôi lại không thể đóan được người đó là ai?”

“Tôi không biết, ông ta chỉ nhắn tôi gọi cô ra ngoài này. Ối trời, ông ta đang nhìn về phía này. Tôi phải dừng đây.” Elaine nhanh chóng cúp điện thoại.

Cameron đặt điện thoại xuống. Cô xem xét các khả năng. Jack hay Collin?

Dù là ai trong số họ thì người đó cũng sẽ phải đưa cô đi ăn trưa. Cô đang đói muốn chết rồi đây. Cameron đứng dậy và đi ra phía hành lang, tự hỏi không biết sự bí hiểm này là thế nào. Linh tính mách bảo cô rằng đó là Jack. Trong vòng một vài tuần qua, anh ghé thăm văn phòng của cô thường xuyên cả vì công việc lẫn lí do cá nhân.

Mỗi khi nghĩ về Jack, Cameron lại mỉm cười. Từ khi Lombard bị bắt, hầu như mỗi tối, anh đã ở lại nhà cô, chỉ trừ một vài đêm cô ngủ lại căn hộ của anh. Họ bận rộn cả tuần, cả hai người đều bị cuốn trở lại công việc sau cái đêm xảy ra vụ tấn công, nhưng họ đã bù đắp lại bằng cách dành thời gian cho nhau vào các buổi tối và cuối tuần. Jack đã quyết định nhận sửa cái lan can cầu thang cùng một vài sự đổi mới cho ngôi nhà của Cameron, còn cô cũng quyết định hỗ trợ anh - nghĩa là cô ngồi trong góc, uống rượu và đọc một quyển sách trong bộ sưu tập của anh mà có vẻ như chúng đang từ từ chạy về nhà cô. Thỉnh thoảng cô ngó đầu lên và phá tan sự im lặng bằng những lời bình phẩm và sau đó, chỉ mới uống có hai chén nhưng cô đã bắt đầu chú ý tới những cơ bắp rắn chắc của Jack đang đanh lên dưới chiếc áo phông anh mặc và sự cuốn hút khó cưỡng lại khi mồ hôi nhễ nhại trên cơ thể anh và… ối trời, đột nhiên họ nằm trên sàn, mồ hôi ướt át, lấm lem mà chẳng hề động tới búa hay đinh.

Tuy nhiên, Cameron rất thích được nói chuyện cùng anh, dù khi vừa ra khỏi rạp chiếu phim, ở một nhà hàng ăn tối hay nằm trên ghế sô pha và đầu cô tựa vào ngực anh khi anh kể về những vụ án trước đó còn cô thì chia sẻ với anh những ký ức về bố.

May mắn thay, sự chú ý của các phương tiện thông tin đại chúng xung quanh họ có vẻ như đang lắng xuống - điều mà cả hai đều mong muốn. Câu chuyện giật gân nhất trong vòng hai tuần vừa qua trên tất cả các mặt báo là việc truy tố một luật sư liên bang và kéo theo đó là sự từ chức của ông ta. Xét một cách tổng quan, Cameron cho rằng việc bắt giữ Silas đã diễn ra khá êm ả. Buổi sáng thứ Hai sau vụ tấn công của Lombard, cô “ tình cờ” đứng bên ngoài đại sảnh khi Jack và Wilkins cầm lệnh bắt tới. Đã có rất nhiều tiếng la hét và chửi thề của Silas, đặc biệt là khi anh còng tay ông ta lại. Đứng ở phía xa cùng một vài trợ lý công tố viên, Cameron quan sát Jack khi anh làm việc một cách chuyên nghiệp và bình thản. Anh đã thì thầm điều gì đó chỉ đủ cho Silas nghe thấy, rồi ông ta gật đầu, môi dưới như đang run lên. Lạ thay, sau đó Silas đã hợp tác một cách ngoan ngoãn.

Ngay sau vụ bê bối liên quan tới Silas là vụ của Grant Lombard, chung quy lại thì chẳng phải ngày nào cũng xảy ra việc vệ sĩ của một Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ bị bắt giữ vì tội giết hại một cô gái gọi trong khách sạn sang trọng bậc nhất Chicago. Việc bắt giữ này, không may đã đẩy Cameron và Jack vào tâm điểm chú ý: sau vụ tấn công, khó mà giữ kín việc cô chính là nhân chứng của vụ giết người. Cánh nhà báo đã nhanh chóng nhìn ra một mối liên hệ giữa Cameron và Jack từ lời nhận xét rõ ràng không-bao-giờ-có-thể-quên của Jack về cô ba năm trước đây. Mặc dù việc phát lại lời nhận xét của Jack thường dẫn đến những cái nhìn trừng trừng của anh, cá nhân Cameron thấy nó thú vị mỗi khi xem lại. Cameron thậm chí còn trượt ngã một lần khi anh cố gắng vật lộn để lấy cái điều khiển từ xa khỏi tay cô nhằm tắt bản tin lúc mười giờ. Lúc đó, cô đã trêu chọc anh một ngày nào đó họ nên cho con mình xem những thước phim này như là vật chứng nói lên tình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên của họ. Khi Jack không lập tức bật dậy khỏi chiếc sô pha mà thay vào đó lại tỏ vẻ khá tình tứ sau lời nhận xét của cô, cô xem đó như một dấu hiệu rằng cô đã không làm anh điên tiết.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đôi Điều Về Anh PDF của tác giả Julie James nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Cửa Tiệm Của Những Lá Thư (Yasushi Kitagawa)
Tác giả Yasushi Kitagawa đã để lại dấu ấn lớn trong lòng bạn đọc khi viết về những vấn đề gần gũi, chân thực trong đời sống của xã hội Nhật Bản đầy bất ổn nhưng cũng rất khuôn phép gò bó. Nối tiếp thành công từ cuốn tiểu thuyết Cuộc hẹn bình minh và Nếu ngày mai không bao giờ đến, Yasushi tiếp tục chinh phục độc giả qua cuốn sách thứ 3 mang tên Cửa tiệm của những lá thư. Cửa tiệm của những lá thư sẽ giúp bạn có câu trả lời, tuy không giải đáp được mọi thắc mắc nhưng cuốn sách được ví như luồng ánh sáng len lỏi vào tâm hồn mỗi người. Ở đó, góc khuất của tâm hồn lần lượt được chiếu rọi.*** Bây giờ, tôi đã viết xong tác phẩm thứ ba của mình Cửa tiệm của những lá thư. Tôi đang ngồi một mình trong thư phòng để viết lời bạt này. Mùa hè năm ngoái, khi tôi xuất bản cuốn Nếu ngày mai không bao giờ đến, rất nhiều bạn đọc đã gửi cảm nhận của họ đến tôi. Đó như một mối duyên dẫn ta đến với nhiều cuộc gặp gỡ tuyệt vời. Nhờ những cuộc gặp gỡ đó, tôi có được cơ hội tham gia diễn thuyết hay làm khách mời trên sóng truyền thanh. Tìm mua: Cửa Tiệm Của Những Lá Thư TiKi Lazada Shopee Đem tác phẩm của mình bày ra trước thế giới cần nhiều dũng khí lắm. Nhưng một khi có dũng khí hành động thì thế giới của tôi sẽ từng bước mở rộng ra. Chính vì thế, lần này, tôi lại có cơ hội mời các bạn đón đọc một tác phẩm mới của tôi. Tôi không phải dạng viết lách thường xuyên. Chỉ khi nào cuộc sống của tôi có những điều cực kì muốn truyền tải đến mọi người, hay khi có những người mình thực lòng muốn truyền tải đến họ. Chỉ những lúc ấy, tôi mới viết. Lần này là nhờ một cậu sinh viên đã luôn hỗ trợ công việc của tôi suốt bốn năm trời. Nhìn cảnh bon chen đi xin việc của cậu ấy, tôi mới quyết định, “Được rồi, hãy viết theo cách nghĩ của mình!” rồi bắt tay vào viết, đó chính là tác phẩm Cửa tiệm của những lá thư này. Tôi không có ý dùng tác phẩm này để chỉ dạy cách thức vượt rào tuyển dụng (xin lỗi những ai đã mong đợi điều ấy khi đọc cuốn sách này). So với việc thành hay bại trong quá trình xin việc trước mắt, cuộc đời sau này ra sao, ta sẽ sống là chính mình như thế nào mới là điều quan trọng hơn hẳn. Điều đó, tôi muốn gửi đến cho cậu ấy, đến cho những bạn trẻ đồng tuổi với cậu ấy và cả những người đang mang cùng mối lo nữa. Tôi muốn gửi đến những bạn trẻ đang nắm tương lai của đất nước này. Với quyết tâm đó, tôi đã khởi thảo cho tác phẩm này đây. Thực ra, tác phẩm này kể từ khi bắt đầu viết cho tới tận lúc hoàn thành mất nhiều thời gian hơn tôi dự tính ban đầu. Tôi phải xem xét những điều mình muốn truyền tải có thể truyền tải một cách rõ ràng không rồi còn viết lại, việc đó lặp đi lặp lại chẳng biết bao nhiêu lần. Quá trình đó là điều đương nhiên, nhưng bắt đầu từ lòng kiên nhẫn, ta cần đến rất nhiều trí lực theo nhiều nghĩa. Đối với tôi, nó mệt mỏi hơn nhiều các tác phẩm mình đã viết ra như Cuốn sách của nhà hiền triết hay Nếu ngày mai không bao giờ đến. Chỉ là, dẫu có vậy, tôi không hề có ý từ bỏ giữa chừng. Nếu là tôi của trước đây, điều này cũng chẳng phải lạ gì nhưng tôi đã giữ vững niềm tin “Nhất định, mình sẽ hoàn thành một tác phẩm hay!” rồi tiếp tục viết. Với lại, trong lúc tôi viết tác phẩm này, tôi luôn nghĩ đến “một điều gì đó” và “một điều gì đó” đấy biết đâu lại là cách suy nghĩ được giới thiệu trong chính tác phẩm này. Tôi lúc nào cũng viết một mình. Ngồi một mình trong căn phòng yên tĩnh, lặng lẽ viết. Nhưng, tôi không thấy cô độc. Tôi có ý định mình sẽ một mình ngồi trên bàn viết ra một tác phẩm với đội cổ vũ hùng hậu đủ để lấp đầy sân bóng chày Koushien. Đội cổ vũ đó giờ tôi vẫn chưa thấy đâu nhưng khi tôi vượt qua được bức tường của mình cũng là lần đầu tiên gặp được họ, đó là những người có suy nghĩ “đọc được tác phẩm này thật tốt quá”. “Có những người đang đợi tác phẩm này hoàn thành. Dẫu có gặp gian nan nhường nào, chỉ cần vượt qua, chắc chắn sẽ có hàng vạn người sẽ nghĩ rằng đọc được Cửa tiệm của những lá thư quả là điều may mắn. Nhất định tôi sẽ gặp được những người như vậy.” Nghĩ vậy, tôi đã nghe thấy đâu đây những tiếng hò reo ủng hộ. Giờ, khi đọc xong hết tác phẩm này rồi, bạn cũng sẽ trở thành một người trong số đó chứ? Bởi vì tôi đã nghe thấy được những tiếng cổ vũ của các bạn đọc cuốn sách “May mà cuốn sách này đã được xuất bản, cảm ơn anh” nên mới có thể cố gắng hoàn thành nó. Đương nhiên, để có được cảm xúc như vậy cũng là nhờ nhiều người đã nói rằng “Chúng tôi trông đợi vào tác phẩm tiếp theo của anh Kitagawa đấy!”. Những độc giả đã tiếp sức cho tôi, thật lòng cảm ơn các bạn. Giờ, đến lượt người đã đọc cuốn sách là bạn đấy, đến lượt bạn nghe thấy những tiếng cổ vũ và vượt qua bức tường khó khăn của mình rồi. Tôi cũng sẽ là một người trong đó lớn tiếng ủng hộ bạn. Hãy cứ rạng rỡ, tươi vui và là chính mình. Ngoài ra... dẫu có thể nào! Hãy cứ chạy tiếp đi. Viết được tác phẩm này, tôi đã nhận được nhiều lời khuyên bổ ích cho cấu trúc của câu chuyện từ giám đốc Hoshiba và phụ trách biên tập Ishibashi của Discovery 21. Morisue đã cung cấp cho tôi rất nhiều ý tưởng liên quan đến “Thư lạc”. Nếu không có sự giúp đỡ của những người đó, Cửa tiệm của những lá thư sẽ không thể ra đời được. Tôi muốn mượn một góc nhỏ, xin gửi lời tri ân đến họ. Thành thật cảm ơn. Ngoài ra, những thành viên hội “Soumei” lúc nào cũng giúp đỡ tôi, những em học sinh luôn chỉ dạy cho tôi nhiều điều và cả những người đã tài trợ cho tôi. Những người tôi đã có cơ hội được gặp từ trước tới nay. Người vợ và con gái luôn thấu hiểu tôi nhất nữa. Những độc giả đã luôn đọc sách của tôi từ trước tới giờ. Và cả người đang đọc cuốn sách vào lúc này đây là bạn nữa. Xin có lời cảm ơn. Cảm ơn mọi người.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Yasushi Kitagawa":Cửa Tiệm Của Những Lá ThưCuộc Hẹn Bình MinhNếu Ngày Mai Không Bao Giờ ĐếnNhững Lá Thư Đến Từ Tương LaiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cửa Tiệm Của Những Lá Thư PDF của tác giả Yasushi Kitagawa nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cửa Tiệm Của Những Lá Thư (Yasushi Kitagawa)
Tác giả Yasushi Kitagawa đã để lại dấu ấn lớn trong lòng bạn đọc khi viết về những vấn đề gần gũi, chân thực trong đời sống của xã hội Nhật Bản đầy bất ổn nhưng cũng rất khuôn phép gò bó. Nối tiếp thành công từ cuốn tiểu thuyết Cuộc hẹn bình minh và Nếu ngày mai không bao giờ đến, Yasushi tiếp tục chinh phục độc giả qua cuốn sách thứ 3 mang tên Cửa tiệm của những lá thư. Cửa tiệm của những lá thư sẽ giúp bạn có câu trả lời, tuy không giải đáp được mọi thắc mắc nhưng cuốn sách được ví như luồng ánh sáng len lỏi vào tâm hồn mỗi người. Ở đó, góc khuất của tâm hồn lần lượt được chiếu rọi.*** Bây giờ, tôi đã viết xong tác phẩm thứ ba của mình Cửa tiệm của những lá thư. Tôi đang ngồi một mình trong thư phòng để viết lời bạt này. Mùa hè năm ngoái, khi tôi xuất bản cuốn Nếu ngày mai không bao giờ đến, rất nhiều bạn đọc đã gửi cảm nhận của họ đến tôi. Đó như một mối duyên dẫn ta đến với nhiều cuộc gặp gỡ tuyệt vời. Nhờ những cuộc gặp gỡ đó, tôi có được cơ hội tham gia diễn thuyết hay làm khách mời trên sóng truyền thanh. Tìm mua: Cửa Tiệm Của Những Lá Thư TiKi Lazada Shopee Đem tác phẩm của mình bày ra trước thế giới cần nhiều dũng khí lắm. Nhưng một khi có dũng khí hành động thì thế giới của tôi sẽ từng bước mở rộng ra. Chính vì thế, lần này, tôi lại có cơ hội mời các bạn đón đọc một tác phẩm mới của tôi. Tôi không phải dạng viết lách thường xuyên. Chỉ khi nào cuộc sống của tôi có những điều cực kì muốn truyền tải đến mọi người, hay khi có những người mình thực lòng muốn truyền tải đến họ. Chỉ những lúc ấy, tôi mới viết. Lần này là nhờ một cậu sinh viên đã luôn hỗ trợ công việc của tôi suốt bốn năm trời. Nhìn cảnh bon chen đi xin việc của cậu ấy, tôi mới quyết định, “Được rồi, hãy viết theo cách nghĩ của mình!” rồi bắt tay vào viết, đó chính là tác phẩm Cửa tiệm của những lá thư này. Tôi không có ý dùng tác phẩm này để chỉ dạy cách thức vượt rào tuyển dụng (xin lỗi những ai đã mong đợi điều ấy khi đọc cuốn sách này). So với việc thành hay bại trong quá trình xin việc trước mắt, cuộc đời sau này ra sao, ta sẽ sống là chính mình như thế nào mới là điều quan trọng hơn hẳn. Điều đó, tôi muốn gửi đến cho cậu ấy, đến cho những bạn trẻ đồng tuổi với cậu ấy và cả những người đang mang cùng mối lo nữa. Tôi muốn gửi đến những bạn trẻ đang nắm tương lai của đất nước này. Với quyết tâm đó, tôi đã khởi thảo cho tác phẩm này đây. Thực ra, tác phẩm này kể từ khi bắt đầu viết cho tới tận lúc hoàn thành mất nhiều thời gian hơn tôi dự tính ban đầu. Tôi phải xem xét những điều mình muốn truyền tải có thể truyền tải một cách rõ ràng không rồi còn viết lại, việc đó lặp đi lặp lại chẳng biết bao nhiêu lần. Quá trình đó là điều đương nhiên, nhưng bắt đầu từ lòng kiên nhẫn, ta cần đến rất nhiều trí lực theo nhiều nghĩa. Đối với tôi, nó mệt mỏi hơn nhiều các tác phẩm mình đã viết ra như Cuốn sách của nhà hiền triết hay Nếu ngày mai không bao giờ đến. Chỉ là, dẫu có vậy, tôi không hề có ý từ bỏ giữa chừng. Nếu là tôi của trước đây, điều này cũng chẳng phải lạ gì nhưng tôi đã giữ vững niềm tin “Nhất định, mình sẽ hoàn thành một tác phẩm hay!” rồi tiếp tục viết. Với lại, trong lúc tôi viết tác phẩm này, tôi luôn nghĩ đến “một điều gì đó” và “một điều gì đó” đấy biết đâu lại là cách suy nghĩ được giới thiệu trong chính tác phẩm này. Tôi lúc nào cũng viết một mình. Ngồi một mình trong căn phòng yên tĩnh, lặng lẽ viết. Nhưng, tôi không thấy cô độc. Tôi có ý định mình sẽ một mình ngồi trên bàn viết ra một tác phẩm với đội cổ vũ hùng hậu đủ để lấp đầy sân bóng chày Koushien. Đội cổ vũ đó giờ tôi vẫn chưa thấy đâu nhưng khi tôi vượt qua được bức tường của mình cũng là lần đầu tiên gặp được họ, đó là những người có suy nghĩ “đọc được tác phẩm này thật tốt quá”. “Có những người đang đợi tác phẩm này hoàn thành. Dẫu có gặp gian nan nhường nào, chỉ cần vượt qua, chắc chắn sẽ có hàng vạn người sẽ nghĩ rằng đọc được Cửa tiệm của những lá thư quả là điều may mắn. Nhất định tôi sẽ gặp được những người như vậy.” Nghĩ vậy, tôi đã nghe thấy đâu đây những tiếng hò reo ủng hộ. Giờ, khi đọc xong hết tác phẩm này rồi, bạn cũng sẽ trở thành một người trong số đó chứ? Bởi vì tôi đã nghe thấy được những tiếng cổ vũ của các bạn đọc cuốn sách “May mà cuốn sách này đã được xuất bản, cảm ơn anh” nên mới có thể cố gắng hoàn thành nó. Đương nhiên, để có được cảm xúc như vậy cũng là nhờ nhiều người đã nói rằng “Chúng tôi trông đợi vào tác phẩm tiếp theo của anh Kitagawa đấy!”. Những độc giả đã tiếp sức cho tôi, thật lòng cảm ơn các bạn. Giờ, đến lượt người đã đọc cuốn sách là bạn đấy, đến lượt bạn nghe thấy những tiếng cổ vũ và vượt qua bức tường khó khăn của mình rồi. Tôi cũng sẽ là một người trong đó lớn tiếng ủng hộ bạn. Hãy cứ rạng rỡ, tươi vui và là chính mình. Ngoài ra... dẫu có thể nào! Hãy cứ chạy tiếp đi. Viết được tác phẩm này, tôi đã nhận được nhiều lời khuyên bổ ích cho cấu trúc của câu chuyện từ giám đốc Hoshiba và phụ trách biên tập Ishibashi của Discovery 21. Morisue đã cung cấp cho tôi rất nhiều ý tưởng liên quan đến “Thư lạc”. Nếu không có sự giúp đỡ của những người đó, Cửa tiệm của những lá thư sẽ không thể ra đời được. Tôi muốn mượn một góc nhỏ, xin gửi lời tri ân đến họ. Thành thật cảm ơn. Ngoài ra, những thành viên hội “Soumei” lúc nào cũng giúp đỡ tôi, những em học sinh luôn chỉ dạy cho tôi nhiều điều và cả những người đã tài trợ cho tôi. Những người tôi đã có cơ hội được gặp từ trước tới nay. Người vợ và con gái luôn thấu hiểu tôi nhất nữa. Những độc giả đã luôn đọc sách của tôi từ trước tới giờ. Và cả người đang đọc cuốn sách vào lúc này đây là bạn nữa. Xin có lời cảm ơn. Cảm ơn mọi người.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Yasushi Kitagawa":Cửa Tiệm Của Những Lá ThưCuộc Hẹn Bình MinhNếu Ngày Mai Không Bao Giờ ĐếnNhững Lá Thư Đến Từ Tương LaiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cửa Tiệm Của Những Lá Thư PDF của tác giả Yasushi Kitagawa nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cửa Tiệm Cổ Quái (Minh Nguyệt Thính Phong)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cửa Tiệm Cổ Quái PDF của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cửa Sông (Nguyễn Minh Châu)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cửa Sông PDF của tác giả Nguyễn Minh Châu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.