Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Văn Phòng Chủ Tịch Phi Nhân Loại - Cuồng Tưởng Chi Đồ

Cửa lớn tập đoàn Vạn Vật mở Hoan nghênh đón khách từ bốn phương Nếu hỏi các vị từ đâu tới Chỉ nghe đặc trợ hét thảm thương …Boss lớn, cứu mạng, có yêu quái! QAQ *** Thước tam thiếu gia - nhà mặt phố bố làm quan, tuyệt đối là một cậu ấm trung nhị được cưng chiều không biết sự đời, thành phần ất ơ không lo ăn mặc, có tiền tiêu như nước thì ba đời cũng không hết.  Nhưng nói Thước Cần là phá gia chi tử thì cũng không đúng lắm. Số lần theo mấy tên thiếu gia nhà giàu ăn chơi cũng chẳng được bao nhiêu lần. Đơn giản vì một điều: Thước Cần quá lười, không có động lực để phá, chỉ thích ở nhà xem TV, lên mạng chơi game. Vì vậy, Thước Cần có thể coi là bé ngoan giữa đám hồ cẩu bằng hữu khác. Dưới sự yêu thương bao bọc của mọi người, 20 năm qua vô lo vô nghĩ mà lớn lên, Thước Cần chẳng biết cái gì gọi là khó khăn cuộc sống, đến việc học cũng đã được trải đường vào trường đại học tốt nhất nước rồi. Vậy cuối cùng thiếu gia Thước Cần của chúng ta đang làm gì? Đang lo nghĩ cho kế mưu sinh về sau. Tại sao ư? Thực ra đó bắt nguồn một câu chuyện rất bi thương rất bi kịch và cũng rất thối nát… Ngày qua ngày, cuối cùng đến một ngày nọ, Thước đại lão gia bùng nổ khi thấy đứa con thứ 3 của mình suốt ngày trốn học. Túm cổ được thằng con không còn từ gì để miêu tả của mình đang trốn tiết về nhà, Thước Cần lập tức bị lão già nhà mình dùng ba nghìn từ chửi bới giáo huấn, nào là không biết cầu tiến ăn không ngồi rồi, lại đến bại hoại gia phong là mất mặt gia đình, thậm chí còn cả cái gì mà làm ảnh hưởng đến phẩm chất dân tộc làm cho đất nước xấu hổ… đến chuyện kế thừa hương khói.  Thước Cần ngồi ngu ngơ nghe cha mình mắng mà lòng đầy dấu ???Từ khi nào sứ mệnh vĩ đại gánh vác vinh quang gia đình và danh dự dân tộc quăng lên vai cậu thế này? Vâng! Và trong một giây phút nông nổi, lời nói ra trước suy nghĩ, Thước tam thiếu gia của chúng ta đã thốt ra một câu nói có sức tàn phá 20 độ richter, khiến nhà cậu gà bay chó sủa: “Hiện tại con không có hứng thú với phụ nữ" < Ý của Thước Cần: Con bây giờ chỉ yêu bình trà nhỏ và kiếm Càn Khôn (trang bị trong game) thôi> Ý hiểu của Thước lão gia: Con mình không thích phụ nữ, con mình không thích phụ nữ, con mình không thích phụ nữ < điều quan trọng phải nhấn mạnh n lần >… CHA NÓ CHỨ, CON MÌNH THÍCH CON TRAI!!!!! Thế là trong khi bạn nhỏ Thước Cần của chúng ta chưa hiểu gì đã bị ông bố đang thay đổi sắc mặt như con tắc kè hoa, từ đỏ sang xanh, từ xanh sang đen xách cổ đuổi ra khỏi nhà với lời tuyên bố: "Từ hôm nay trở đi mày không còn là người của cái nhà này nữa, cũng đừng mong lấy được một đồng của tao! Cút ngay!” Bạn nhỏ Thước Cần từ nhỏ đã được mọi người trong nhà “nâng như trứng, hứng như hoa” chưa từng nói nặng một câu, hôm nay bị đuổi đi như thế, Thước Cần cũng cảm thấy uất ức vô cùng, không cam lòng gào lên: “Con không cần! Ba yên tâm, con sẽ không lấy một đồng nào của ba hết, cho dù về sau ba muốn cho con cũng không nhận đâu!”. Nói xong thì cậu hiên ngang xoay người đi ra khỏi cửa, lái xe rời đi. Nói cho oai thế thôi chứ 5 phút sau, đúng 5 phút sau, Thước tam thiếu gia đã hối hận, chỉ muốn tự đập nát đầu mình. Cậu vừa nói cái gì thế này? Không lấy một đồng nào? Có cho cũng không nhận? Sao cái loại khẩu khí như thằng ngu mắc bệnh trung nhị giai đoạn cuối lại xuất phát từ mồm cậu cơ chứ Orz… Hết tự kiểm điểm lỗi lầm cho đến việc ấu trĩ như thế này: Thước Cần quỳ xuống khấn: ”Đèn thần của Aladdin, vừng ơi mở ra, phật pháp mười phương phổ độ chúng sinh, làm ơn hãy ban cho con sức mạnh để con trở thành She-ra, nhầm rồi, trở thành He-man… Xin cho thời gian đảo ngược trở lại, để con có cơ hội sửa sai, con sẽ không bao giờ nói ra câu nói não tàn như phim truyền hình kia một lần nữa đâu QAQ” mà Thước Cần cũng làm được là đủ để hiểu bạn nhỏ này phụ thuộc vào người nhà ra sao rồi ha:v :v  Và tiếp theo vì cái gọi là lòng tự tôn của bản thân Thước Cần đành ngậm đắng nuốt cay, đau khổ trở lại căn hộ đứng tên mình, ăn hết một rổ nho, tâm hồn vỡ nát của Thước Cần mới cảm thấy được an ủi phần nào. Tiếp theo khi dây thần kinh phản ứng của cậu chạy xong 3 vòng Trái Đất, Thước Cần mới suy nghĩ ra tại sao lão cha của cậu đột nhiên nổi giận đuổi cậu ra khỏi nhà. Cậu bất đắc dĩ “bị” come out. Đến cái lúc cậu kịp phản ứng, muốn về nhà giải thích sự hiểu lầm thì khắp thành phố A đã lưu truyền mấy cái tin lá cải như: Thước tam thiếu gia sau khi come out với gia đình tuyên bố ra đi với hai bàn tay trắng, phỏng vấn người tình đồng tính bí mật của cậu..v..v hay đủ các kịch bản cẩu huyết khác. Tài khoản thì bị đóng băng, đám anh em tốt thì cười trên nỗi đau khổ mà không chịu cứu vớt, hai ông anh mắc chứng “đệ luyến” thì đang ở tít mù khơi nào đó, Thước Cần rất muốn bắt chước những nhân vật trong mấy bộ phim truyền hình cũ rích lúc 8h: quỳ xuống ngửa đầu lên trời hét dài: Tại sao? Tại sao ông trời lại đối xử với ta như vậy? Lục tung từng ngóc ngách của nhà lên moi ra được 2,5 vạn (~100 triệu), cuối cùng gà công nghiệp Thước Cần dù đã sống 1 cuộc sống “bình dân” nhưng cuối cùng lại tiêu hết vèo trong vòng 2 tháng. < Trích ngang: Nỗi niềm tâm sự của rv-er khi thấy mức chi tiêu hằng ngày của Thước tam thiếu là: “Muốn ném cho tên thần kinh này vài quả trứng thối và lá rau rồi đó nha~ * nghiến răng*” > Thế là Thước Cần không bằng cấp, không kinh nghiệm lại phải lăn vào tìm việc nếu không muốn trở thành ma đói. Đúng lúc ấy, thông báo tuyển dụng trợ lí đặc biệt của tập đoàn Vạn Vật với tiêu chí: “Không cần thông minh, không yêu cầu nghiệp vụ chỉ cần có tâm lí vững vàng, lương thỏa thuận” lọt vào tầm mắt của cậu khiến Thước Cần lập tức “hăng tiết gà” mà đi thử việc. Đây là màn tường thuật trực tiếp màn phỏng vấn của Thước Cần: “Sao cậu lại lựa chọn tập đoàn của chúng tôi?” “Hoạt động của tập đoàn Vạn Vật những năm gần đây rất phát triển, tương lai nhất định sẽ còn tiến xa trong nền kinh tế thị trường. Tôi hi vọng có thể trở thành một thành viên trong tập thể này, cùng công ty tiếp tục tiến lến.” “Tại sao lại muốn ứng tuyển vào vị trí này?” Thước Cần im lặng nghĩ, các người chỉ tuyển mỗi vị trí này, không ứng tuyển vào nó thì còn ứng tuyển vào đâu được nữa, ngoài miệng lưu loát trả lời, để phối hợp còn trưng ra vẻ mặt vô cùng sùng bái:  “Đi theo người đứng đầu một tập đoàn lớn như ngài là cơ hội để tôi được học hỏi trau dồi kinh nghiệm và kiến thức hạn hẹp của bản thân.” < Chí hướng cao cả này nếu cha già Thước Cần nghe được nhất định sẽ ngồi thắp hương trong từ đường ba ngày ba đêm!> “Vậy cậu có gì muốn hỏi tôi không?" “Không có.”  “Chúc mừng, cậu được nhận.” “…”  (Tiếng lòng của Thước Cần: Đến trình độ người ta cũng không hỏi, thực ra mấy người đi lừa đảo đúng không hả?? (╯‵□′)╯) Và cứ như thế, con thỏ Thước Cần đã bị vứt vào một chỗ mà ở đó ai ai cũng không phải người “phình phường”. Đến lúc phát giác ra: Thước Cần: “Lão tử muốn nghỉ việc, muốn đình công!!!!!” Vị chủ tịch nào đó nở nụ cười hắc hóa: “Cậu đã kí hợp đồng bán thân, không nghỉ được đâu. Nếu cậu nhất quyết muốn nghỉ, để bảo toàn bí mật, chúng tôi đành…” Thước Cần: "Đành..” Chủ tịch ý vị thâm trường: "Cậu chắc không muốn biết đâu ha~~” Thước Cần: “(╯‵□′)╯︵┻━┻. Tôi muốn kiện mấy người….” Thiều Khuynh Tri - chủ tịch của tập đoàn vạn vật, vẻ trầm ổn lịch lãm ưu nhã ung dung, người đàn ông giá trị hàng tỷ bề ngoài là như vậy. Sự thật ra sao?? Đây chính là câu trả lời:  Thứ nhất, phải nhấn mạnh rằng anh ta là boss trong cái đám mà Thước Cần cho là yêu quái, nên nếu không có gì thì đừng có đụng chạm gì đến vị này. Chết lúc nào không biết đâu ~~ Thứ hai, là một vị tổng tài, Thiều Khuynh Tri có đầy đủ tính cách để xứng với chức vị. Đó là: tư bản độc tài, chuyên hút máu của nhân viên “lương thiện” như Thước Cần, bề ngoài ôn thuận như ngọc nhưng bên trong thì hắc hóa, chuyên đi lừa đảo người khác, bóc lột sức lao động. Ví dụ như sau: Thiều Khuynh Tri: “Tiểu Thước Cần < phiên bản Thước Cần chibi bằng cỏ do ngài chủ tịch đính thân làm> tôi cho em em có giữ cẩn thận không?" Thước Cần: “Hình như….” Thiều Khuynh Tri: “Nếu không giữ cẩn thận, trừ tiền lương.” Hay như thế này: Thước Cần: “Ngài chủ tịch à, tôi chỉ là một người bình thường thôi, không phải so với đám thần thú của mấy người được. Đến đấy có lẽ hơi nguy hiểm, tôi sẽ chỉ làm vướng chân tay của ngài thôi. Ngài xem...” Thiều Khuynh Tri nhướng mày: “Tôi phải vất vả đi mà cậu dám không đi!” Thước Cần: “~~~ Đi, đi chứ ngài chủ tịch đi sao tôi không dám đi. Ha ha” Thiều Khuynh Tri: “Ngoan.” Thước Cần: *Lệ rơi đầy mặt* Và điều cuối cùng, người mà chủ tịch Thiều nhắm trúng, không ai có thể chạy thoát. Nếu rơi vào trường hợp như vậy, tốt nhất về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi chờ bị ăn đi là vừa :v :v ------ Trích đoạn:  “Tôi hỏi lại lần nữa, phải nói đúng lương tâm, tôi đối với em thế nào?” “…… Có thể bỏ qua vụ đúng lương tâm được không?” Thiều Khuynh Tri từ chối cho ý kiến. “Anh đối xử với tôi rất tốt, dạy tôi rất nhiều thứ, cho tôi môi trường để phát triển, rất tin tưởng tôi, lúc nào có nguy hiểm cũng xuất hiện cứu tôi...”  Nói xong, Thước Cần cảm giác hình như mình hơi bị có lương tâm quá đà, nhanh chóng bổ sung “Nhưng mà tôi gặp nguy hiểm cũng đều tại anh, thỉnh thoảng anh lại còn như phần liệt, dọa tôi sợ chết khiếp!” Thiều Khuynh Tri gật đầu: “Đoạn trước nhận xét rất tốt.” Thước Cần phát điên: “Đoạn sau mới là mấu chốt!” “Nhân thân thì sao?” “Khống chế cuồng, tự đại cuồng, phần tử bạo lực, phúc hắc, không phải người!” Thiều Khuynh Tri mặt không đổi sắc: “Tiếp tục.” “… Mặt mũi cho qua, năng lực cho qua, sự nghiệp cho qua, chỉ số thông minh cho qua nốt, nấu ăn coi như không tệ.” Thước Cần cực kỳ trái lương tâm nói. “Em thấy chưa, tôi diện mạo xuất chúng, tài hoa hơn người, sự nghiệp thành công, thông minh trí tuệ, còn biết làm việc nhà, biết bảo vệ em, em còn bất mãn cái gì?” “…” Thước Cần nháy mắt sợ ngây người. Cái anh này anh tự luyến cmnr à? Còn có thể quang minh chính đại bẻ cong sự thật hơn nữa hay không? --------- Trước đây tôi đã từng đọc một truyện của tác giả Cuồng Tưởng Chi Đồ và cảm thấy rất thích nên khi nhìn thấy tên truyện này tôi đã lập tức nhảy hố và cuối cùng nó cũng không làm tôi cảm thấy thất vọng. Truyện rất nhẹ nhàng hài hước có nhiều tình tiết dở khóc dở cười khiến cho người đọc có thể giải trí nên nếu ai muốn tìm một câu chuyện để thư giãn sau những ngày làm việc mệt mỏi thì hãy nhảy hố. Nhưng đặc biệt nhấn mạnh một điều: "Nếu ai đọc truyện này trông mong vào cái chân nhân của anh công thì tốt nhất từ bỏ ý định đi. Tại vì anh ấy trong dạng thần thú chỉ là một con cừu mà thôi ????????????.????????????.  ________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Huyền_Sắc Dung Hoa Bìa: #Vân Tiệp Dư *** Sống mấy ngàn năm, Yến đại giáo sư lần đầu tiên gặp phải vấn đề nan giải như thế này. Yến Tây Như hoàn toàn không biết phải phản ứng thế nào hay phải nói cái gì trong tình trạng bị người ta lột sạch quăng lên giường, trong lòng thậm chí còn cảm thấy sợ hãi. Thước Thừa Dụ nhìn thân thể người trước mặt, chỉ hận không thể một phát ăn luôn, nhưng nhìn đến vẻ mặt quẫn bách của Yến Tây Như lại không đành lòng. “Đừng căng thẳng, thả lỏng đi, anh sẽ cẩn thận.” Thước Thừa Dụ vừa dỗ người vừa hoàn thành công tác chuẩn bị, bắt đầu làm chính sự. Yến Tây Như khẽ rên một tiếng, cả người run lẩy bẩy. ... Mời các bạn đón đọc Văn Phòng Chủ Tịch Phi Nhân Loại của tác giả Cuồng Tưởng Chi Đồ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đương Pháp Y Xuyên Việt Thành Ngỗ Tác
Đương Pháp Y Xuyên Việt Thành Ngỗ Tác Tác giả:  Á Mạch Ngốc Thể loại: Đam mỹ, Cổ trang, Trọng sinh, Trinh thám, Ôn nhu công, 1 x 1, Văn học phương đông, Convert: vnsharing.net Paring: Triển Cảnh Nham (công) x A Tài (thụ) Edit ebook: Kayako Saeki Editor: Mai Lạc Nguồn: mailac.wordpress.com Đăng: dtv-ebook.com   Giới Thiệu     Pháp y hiện đại xuyên qua thành ngỗ tác (người khám nghiệm tử thi), gặp được Vương gia cổ đại *** Bộ này giữ trong máy lâu lắc rồi mà giờ mới lôi ra đọc, dù thấy nó được người ta nhắc khá nhiều. Cá nhân mình thấy khá hay, yếu tố trinh thám xuyên suốt, chứ không phải kiểu thêm chút gia vị cho có. Tác giả dường như là fan ruột của thể loại này, hoặc có hiểu biết về ngành pháp y, hoặc là có tìm hiểu kỹ càng, vì trong truyện tác giả nêu khá nhiều lý thuyết về việc điều tra, thủ thuật phá án, phân tích tâm lý tội phạm và khám nghiệm tử thi, đọc rất là thú vị. Những vụ án trong truyện không thể nói là quá xuất sắc, nhưng logic, lý giải hợp tình hợp lý, bằng chứng tương đối cụ thể chứ không phải đoán mò, thấy như vậy còn hay hơn, đôi khi cố gắng phức tạp hóa vấn đề lại có thể phản dame vì chính tác giả cũng không biết lý giải thế nào. Các nhân vật trong truyện cũng khá thú vị. Mình thích tính cách của thụ A Tài trong bộ này, có lẽ là vì đã trải qua một kiếp, và vì phẩm chất nghề nghiệp ở kiếp trước (pháp y), nên thụ khá chín chắn, bình tĩnh, mồm miệng dẻo nghẹo có thể chọc chết con người ta, nhưng đó là với người ngoài, chứ mỗi lần dính tới anh công Triển Cảnh Nham là lại ngượng ngùng, ấp a ấp úng, dễ đỏ mặt. Mình cảm thấy A Tài có phần giống Tiêu Hòa trong Dữ thú đồng hành hệ liệt, cũng già mồm, cũng keo kiệt, cũng thông minh, biết tính toán, giỏi đọc suy nghĩ kẻ khác, chỉ khác là không có cái tính bỉ ổi tiểu nhân của Tiêu Hòa mà thôi =)) Tình cảm của công thụ trong truyện cũng khá dễ thương, hai người đến với nhau một cách nhẹ nhàng. Gặp mặt nhau một lần, rồi để ý, rồi tiếp xúc, rồi tiếp cận, rồi yêu. Vậy thôi, lúc A Tài muốn xác định tình cảm chỉ đơn giản là hôn Cảnh Nham một cái, rồi hai người tự hiểu là người kia cũng có ý với mình, không thắc mắc, không tọc mạch, không tò mò về mấy thứ linh tinh lang tang như “Tại sao lại là ta?” bla bla bla. Cũng không có mấy màn hiểu lầm, rồi chia tay rồi ngược rồi gì gì đó. Nói chung là rất nhẹ nhàng. Dù vậy, không hiểu sao mình lại không thích cặp này cho lắm, mình không ghét hai nhân vật công và thụ, chỉ là mình không thích hai người thành đôi mà thôi, không biết lý giải thế nào nữa, nếu bỏ qua hoàn toàn yếu tố tình cảm trong truyện này chắc mình sẽ thích nó hơn. Nếu như chấm điểm theo thang điểm 10 thì mình sẽ cho nó là 7.75 =)) Tác giả Á Mạch Ngốc dường như không có nhiều tác phẩm lắm, ngoại trừ bộ này ra thì còn một bộ nữa đang được edit, tên là Trù sư đích thất ngộ trọng sinh, ngoài ra không còn bộ nào nữa. Hơi buồn vì mình hy vọng có bộ về Chu Địch và Phong Vĩ.