Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đương Pháp Y Xuyên Việt Thành Ngỗ Tác

Đương Pháp Y Xuyên Việt Thành Ngỗ Tác Tác giả:  Á Mạch Ngốc Thể loại: Đam mỹ, Cổ trang, Trọng sinh, Trinh thám, Ôn nhu công, 1 x 1, Văn học phương đông, Convert: vnsharing.net Paring: Triển Cảnh Nham (công) x A Tài (thụ) Edit ebook: Kayako Saeki Editor: Mai Lạc Nguồn: mailac.wordpress.com Đăng: dtv-ebook.com   Giới Thiệu     Pháp y hiện đại xuyên qua thành ngỗ tác (người khám nghiệm tử thi), gặp được Vương gia cổ đại *** Bộ này giữ trong máy lâu lắc rồi mà giờ mới lôi ra đọc, dù thấy nó được người ta nhắc khá nhiều. Cá nhân mình thấy khá hay, yếu tố trinh thám xuyên suốt, chứ không phải kiểu thêm chút gia vị cho có. Tác giả dường như là fan ruột của thể loại này, hoặc có hiểu biết về ngành pháp y, hoặc là có tìm hiểu kỹ càng, vì trong truyện tác giả nêu khá nhiều lý thuyết về việc điều tra, thủ thuật phá án, phân tích tâm lý tội phạm và khám nghiệm tử thi, đọc rất là thú vị. Những vụ án trong truyện không thể nói là quá xuất sắc, nhưng logic, lý giải hợp tình hợp lý, bằng chứng tương đối cụ thể chứ không phải đoán mò, thấy như vậy còn hay hơn, đôi khi cố gắng phức tạp hóa vấn đề lại có thể phản dame vì chính tác giả cũng không biết lý giải thế nào. Các nhân vật trong truyện cũng khá thú vị. Mình thích tính cách của thụ A Tài trong bộ này, có lẽ là vì đã trải qua một kiếp, và vì phẩm chất nghề nghiệp ở kiếp trước (pháp y), nên thụ khá chín chắn, bình tĩnh, mồm miệng dẻo nghẹo có thể chọc chết con người ta, nhưng đó là với người ngoài, chứ mỗi lần dính tới anh công Triển Cảnh Nham là lại ngượng ngùng, ấp a ấp úng, dễ đỏ mặt. Mình cảm thấy A Tài có phần giống Tiêu Hòa trong Dữ thú đồng hành hệ liệt, cũng già mồm, cũng keo kiệt, cũng thông minh, biết tính toán, giỏi đọc suy nghĩ kẻ khác, chỉ khác là không có cái tính bỉ ổi tiểu nhân của Tiêu Hòa mà thôi =)) Tình cảm của công thụ trong truyện cũng khá dễ thương, hai người đến với nhau một cách nhẹ nhàng. Gặp mặt nhau một lần, rồi để ý, rồi tiếp xúc, rồi tiếp cận, rồi yêu. Vậy thôi, lúc A Tài muốn xác định tình cảm chỉ đơn giản là hôn Cảnh Nham một cái, rồi hai người tự hiểu là người kia cũng có ý với mình, không thắc mắc, không tọc mạch, không tò mò về mấy thứ linh tinh lang tang như “Tại sao lại là ta?” bla bla bla. Cũng không có mấy màn hiểu lầm, rồi chia tay rồi ngược rồi gì gì đó. Nói chung là rất nhẹ nhàng. Dù vậy, không hiểu sao mình lại không thích cặp này cho lắm, mình không ghét hai nhân vật công và thụ, chỉ là mình không thích hai người thành đôi mà thôi, không biết lý giải thế nào nữa, nếu bỏ qua hoàn toàn yếu tố tình cảm trong truyện này chắc mình sẽ thích nó hơn. Nếu như chấm điểm theo thang điểm 10 thì mình sẽ cho nó là 7.75 =)) Tác giả Á Mạch Ngốc dường như không có nhiều tác phẩm lắm, ngoại trừ bộ này ra thì còn một bộ nữa đang được edit, tên là Trù sư đích thất ngộ trọng sinh, ngoài ra không còn bộ nào nữa. Hơi buồn vì mình hy vọng có bộ về Chu Địch và Phong Vĩ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hữu Châu Hà Tu Độc - Tô Du Bính
Thở ra hít vào, xú khi bay ngất trời Hai bên trái phải đều giống nhau, đầu tóc bù xù mặt mày lắm lem. Đoan Mộc Hồi Xuân chưa từng nghĩ có ngày bản thân lại sa sút đến mức này. Nhưng để sống sót qua ngày, đành phải làm hổ lạc đồng bằng ra vẻ đáng thương. *** Cơ Thanh Lan mắt nhìn bát mì trên mặt đất, không nói một lời. Hắn bị giam đã mấy ngày, đã nhận biết sâu sắc một chuyện, cha già hói đầu (hay trọc đầu gì đó) beo béo trước mặt là một thằng điên cuồng vọng tự đại hỉ nộ vô thường lại cực khó đối phó. Lão đó thích đứng ở chỗ cao, lãnh tĩnh nhìn những người khác phủ phục dưới chân lão chịu đựng sự bỡn cợt của lão. Lão boss cầm giá nến đến gần hơn một chút. Ánh lửa màu quất u ám chiếu lên thân thể trần trụi của Cơ Thanh Lan, những vết thương nông nông sâu sâu đan xen khắp người, có một số đã được đắp thuốc, có một số đã rắc muối, có một số bị những mảnh gỗ nhỏ đâm vào, vô cùng thê thảm. “Đau không?” Lão boss nhìn hắn, vẻ quan tâm. Cơ Thanh Lan vẫn cúi đầu.   Mời các bạn đón đọc Hữu Châu Hà Tu Độc của tác giả Tô Du Bính.
Hữu Cầm Hà Tu Kiếm - Tô Du Bính
Chuyện giang sơn gặp nhiều hiểm nguy thì đó là chuyện của giang sơn. Còn giang hồ có nhiều thị phi là chuyện của giang hồ. Hắn bất quá là khách tha hương kiếm miếng cơm ăn. Bán kiếm mua cầm, xin chính là thanh tịnh. *** Phiên ngoại nhỏ của Hà Dung Cẩm và Khuyết Thư Mặc dù bây giờ không phải như lúc xưa, Hà Dung Cẩm có thể nói là đường quan rộng mở, so với năm xưa lang bạt mai danh ẩn tích chẳng gì sánh bằng, nhưng cái tật mê rượu một khi đã thành quen rồi thì khó mà dứt bỏ. Khuyết Thư ban đầu còn chiều theo sở thích của y, đôi khi cùng y cạn vài chén, sau thấy y càng uống càng hăng, sợ rằng thân thể sớm chịu không nổi, thế nên lệnh cho trong cung hạn chế uống rượu, đồng thời giới hạn số lượng Hoàng Tửu được đưa vào cung mỗi ngày. Hà Dung Cẩm lúc chân mang thương tích còn ráng nhẫn nhịn, mà cho dù có thèm mấy đi chăng nữa cũng chẳng thể nào nhúc nhích, nhưng chờ đến khi chân cẳng lành lặn rồi, thèm khát tới độ kiềm chế không được. Trong cung không có rượu thì sao chứ, chẳng lẽ ngoài kia lại không có? Y thuận miệng kiếm cớ ra ngoài thành kiểm tra, vừa nhích mông ra khỏi Vương Cung là ba chân bốn cẳng phóng thẳng đến quán rượu. Y chân trước vừa ra khỏi cung, Khuyết Thư chân sau đã được người cấp báo, trong lòng vừa bực lại vừa buồn cười, xử lý xong xuôi chính sự cũng lập tức xuất cung. Thế nhưng giải quyết mấy việc lằng nhằng cũng mất khá nhiều thời gian, đến khi xuất cung trời đã nhá nhem tối, chỉ còn mấy cụm mây hồng vắt sau mái hiên phía tây là trông giống sắc trời lúc hoàng hôn. Mời các bạn đón đọc Hữu Cầm Hà Tu Kiếm của tác giả Tô Du Bính.
Bước Nhầm Đường Ngay - Tô Du Bính
Hắn đã chết cùng với thân phận một trùm băng đảng xã hội đen. Hắn lại đang sống trong thân phận của một người cảnh sát quèn. *** Lăng Bác Kim mơ màng ra khỏi phòng, “Sư phụ?” Thường Trấn Viễn đứng lên, “Đánh răng rửa mặt xong ra ăn cháo đi.” Lăng Bác Kim gãi đầu, “Sư phụ, sao tối qua em ngủ ở tầng dưới vậy?” Mời các bạn đón đọc Bước Nhầm Đường Ngay của tác giả Tô Du Bính.
Bổn Vu Sư Cầu Ái Pháp - Tô Du Bính
Viên Chính Kiến qua vô số lần kinh nghiệm của mình khi thấy tiểu biểu đệ Vu Lâm dùng vẻ mặt đó nói chuyện thì nhất định không được nghe. Qủa nhiên không ngoài dự đoán của hắn. Vu Lâm đã nói một câu làm nước canh trong miệng Viên Chính Kiệt chảy hết lại bát canh vừa múc. "Đại ca, em đã tìm thấy bà xã của mình" "..." *** “Đây là…” Đường Văn Diệp nhớ tới kết cuộc của Nàng tiên cá, sắc mặt trắng bệch. “Hẳn ngươi vẫn nhớ kết cuộc của câu chuyện này?” Tiếng cười khủng bố kia chuyển sang trầm thấp, tràn đầy dụ hoặc, “Chỉ cần hắn giơ chủy thủ, đâm vào ngực ngươi, vậy là hắn là có thể được cứu rồi.” Sắc mặt Đường Văn Diệp từ trắng thành đen. “Bất quá cơ hội được chia đều. Nếu ngươi cầm chủy thủ đâm vào ngực hắn… Ngươi liền có thể trở lại thế giới hiện thực.” Trở lại thế giới hiện thực?   Mời các bạn đón đọc Bổn Vu Sư Cầu Ái Pháp của tác giả Tô Du Bính.