Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh

Văn án 1: Trần Thuật: Cô ấy là Tiểu Tiên Nữ suốt đời của tôi. Lời đồn trong trường: Hotboy học giỏi Trần Thuật vốn ngông nghênh ương bướng trong trường mà lại ngoan ngoãn làm bài tập giúp bạn gái. Đám buôn dưa lê ngưỡng mộ: Bạn gái của cậu ta chắc là hoa khôi An Nguyệt. Có người xuất hiện đính chính tin đồn: “Không phải hoa khôi! Là em gái của hoa khôi! Giờ thể dục hôm qua, mình quay về lớp lấy đồ, đúng lúc tận mắt nhìn thấy Trần Thuật đang hôn em gái của hoa khôi, hí hí, thật là nồng nhiệt say đắm!” Văn án 2: Trần Thuật ấn chiếc mũ lưỡi trai xuống, giọng nói khàn khàn: An Tĩnh, cười một cái nào. An Tĩnh rụt rè nói: Em còn phải đi làm bài tập. Trần Thuật ngừng một lát, chiều chuộng nói: Anh làm giúp em, mạng sống cũng giao cho em. An Tĩnh với An Nguyệt là hai chị em sinh đôi. Ai cũng nói lần đầu gặp họ, cảm giác hai người rất là giống nhau. Nhưng Trần Thuật vào năm lớp mười một ấy, nhìn thấy An Tĩnh, lại có suy nghĩ rằng, “Chẳng hề giống nhau chút nào”. Bởi vì An Nguyệt, đâu có khiến ánh mắt Trần Thuật phải lưu luyến lâu như khi nhìn An Tĩnh. Trần Thuật và An Tĩnh gặp nhau vào khoảng thời gian đẹp nhất của đời người. Khi ấy, họ đều là những cô cậu học trò nhiệt huyết bừng bừng, cuộc sống trải qua rất phong phú vui vẻ. An Tĩnh tính tình dịu ngoan, lại có chút nhút nhát; Trần Thuật lạnh lùng ngỗ nghịch, là nam thần trong mắt các bạn nữ. Thoạt nhìn bọn họ, giống như một bông hoa mảnh mai và một khối băng dày vậy. Ấy thế mà khi ở bên nhau, họ lại hòa hợp lạ kì. Trần Thuật ngồi vị trí sau bàn của An Tĩnh. Trong giờ học, có thể nhìn thấy bóng lưng nhỏ gầy của cô. Cậu từng ngắm nhìn cô từ đằng sau rất lâu như thế, còn trước cả khi biết rằng mình sẽ vô cùng thích người này. Thậm chí, người cao ngạo như Trần Thuật, chỉ bởi vì ngắm đường nét phía sau của An Tĩnh mà cũng có thể đỏ mặt.  Trần Thuật đối với cái gì cũng thờ ơ, kể cả các bạn nữ kiếm cớ nói chuyện, cậu cũng có thể không vui mà bỏ qua, chẳng thèm cho ai một chút mặt mũi. Nhiều người hay lấy cớ bài khó để được Trần Thuật giảng bài, nhưng Trần Thuật lại nói, hỏi cái gì chứ, “Tôi có phải là giáo viên đâu.” Ấy thế mà cậu con trai “khó ở” này lại tự nhiên giúp đỡ An Tĩnnh khi cô gặp rắc rối trên bảng, lưu loát đọc lời giải cho cô chép vào. Cũng chính cậu con trai này đã làm một việc mà trước nay, ngay cả người nhà An Tĩnh cũng chưa từng làm với cô. Trần Thuật nói, An Tĩnh, cậu vẽ đẹp lắm. An Tĩnh khi sinh ra đã luôn bị so sánh với người chị sinh đôi An Nguyệt của mình. Nếu như nói An Nguyệt là mặt trời rực rỡ, năng động, bản lĩnh; thì An Tĩnh lại là mặt trăng dịu dàng, thậm chí có phần nhút nhát. An Tĩnh học không giỏi như An Nguyệt, nên cô luôn bị áp lực rất lớn.  Cả nhà đều cho rằng mấy bức vẽ của An Tĩnh là vô bổ, sẽ làm cô xao nhãng học hành; lại không biết đó chính là điều cô rất thích làm. Suy cho cùng, An Tĩnh cũng chỉ muốn cố gắng của mình được công nhận. Và rồi Trần Thuật, cậu con trai cao gầy đó đã đứng ngắm nhìn tấm bảng cô vẽ, nói với cô rằng: “Cậu vẽ đẹp lắm.” Chắc hẳn trong thời học sinh, ai cũng đã từng có những ngày như thế. Gặp một người bạn, sau đó chú ý tới người ta. Cảm giác này ươm mầm một cách rất âm thầm, rồi lặng lẽ lớn lên và nở rộ những đóa hoa ngọt ngào.  Trong những tháng năm thanh xuân đẹp đẽ ấy, hẳn đã từng có người như An Tĩnh, e dè nhút nhát, ngập ngừng theo đuổi sở thích của bản thân; hẳn đã từng có người như Trần Thuật, cá biệt bất cần, lại cũng có lúc trộm ngắm cô bạn bàn trên, từng chút từng chút cố gắng kéo gần khoảng cách giữa mình và người ấy. Trần Thuật tuy bề ngoài khó gần, dễ nổi nóng, lại kiêu ngạo, nhưng thực ra lại là một người rất tinh tế. Cứ nhìn cách cậu từng chút, từng chút tiến nhập vào thế giới của An Tĩnh thì biết. Thời cấp ba, hẳn rất nhiều người từng thầm thích một người nào đó, nhưng phần lớn đều không có cơ hội nói ra; hoặc không dám nói ra. Trần Thuật lại khác. Cậu can đảm quan tâm An Tĩnh, can đảm chấp nhận tình cảm đẹp đẽ đầu đời đó. “Đôi lông mày của Trần Thuật khẽ nhíu lại, sao cô ấy không về nhà? Một mình ở đây làm gì. Đồng phục cũng chưa thay, vẫn còn đeo ba lô. Cậu nhìn đồng hồ, cau mày, đã bảy giờ rồi, vẫn chưa ăn gì sao? Trong lòng Trần Thuật có chút bực bội, lại có chút lo lắng, không biết từ khi nào, cô gái trước mắt đã khiến trái tim cậu rung động.” Trần Thuật luôn để ý từng chi tiết nho nhỏ có liên quan đến An Tĩnh. Ví dụ như chuyện cô rất ngại tiếp xúc với người khác, khi hoảng hốt sẽ rụt vai lại, thậm chí còn có thể ngồi ngủ ở sân thể dục, cả người co lại thành một khối nho nhỏ đáng yêu… Thậm chí khi đứng giữa thành phố đông người như thế, giữa biển người hối hả qua lại, Trần Thuật cũng có thể bắt được chính xác hình bóng An Tĩnh. Khi ấy cô bị rớt hạng trên lớp, trong khi An Nguyệt giỏi giang lại đứng hạng thứ hai, vì thế An Tĩnh vừa buồn vừa sợ, không dám về nhà. Trần Thuật đi qua rất nhiều người, cuối cùng dừng ở chỗ cô.  Cậu không hỏi gì cả, chỉ đưa cho cô trà sữa, mì Oden, bánh ngọt… từng cái từng cái một, cho đến khi lấp đầy cái bụng rỗng của An Tĩnh mới thôi. Rồi cậu dẫn cô đi chơi game, hướng dẫn cô những thứ mà trước nay cô chưa từng biết. Buổi tối hôm đó của An Tĩnh tưởng sẽ buồn thảm lắm, nhưng nhờ có Trần Thuật, mà trở nên ngập tràn niềm vui. Trần Thuật nói, “Mình không cần lời cảm ơn của cậu đâu.” “Cho mình số điện thoại của cậu.” Sau đó, Trần Thuật ghi chú số của An Tĩnh ba chữ này: Tiểu Tiên Nữ. Tình yêu của Trần Thuật và An Tĩnh chính là tình yêu học trò điển hình. E ấp, ngại ngùng, sau đó dần trở nên đậm sâu đến mức không thể tách ra. Mối quan hệ của họ tiến triển một cách rất tự nhiên, mỗi người dùng phương thức riêng của mình để tiến vào thế giới của đối phương.  An Tĩnh sẽ vì sợ phụ huynh phát hiện mà chỉ dám “lén lút yêu đương” với Trần Thuật; Trần Thuật sẽ vì ghen tị với mấy tên con trai xung quanh An Tĩnh mà muốn công khai mối quan hệ của cả hai. Trần Thuật sẽ vì An Tĩnh mà hung hăng đe dọa mấy người có ý đồ với An Tĩnh, thậm chí còn động chân động tay; An Tĩnh sẽ vì Trần Thuật mà đứng chờ thật lâu thật lâu trước cổng trường, bởi vì muốn được đi cùng cậu… “Em là Tiểu Tiên Nữ của anh” là một câu truyện tràn ngập ánh sáng của thanh xuân và hạnh phúc. Nếu như bạn đã đi qua thời cấp ba, có thể bạn sẽ cảm thấy rất hoài niệm; nếu như bạn còn đang đi học, thì hẳn sẽ muốn trân trọng hơn những năm tháng đang ngồi trên ghế nhà trường.  Đó là một thế giới vô cùng sinh động, ngẩng mặt lên có thể thấy bầu trời biếc xanh xinh đẹp, liếc mắt nhìn có thể thấy người mà mình thầm thương trộm nhớ; tùy tiện nói mấy câu cũng có thể khiến cả không gian rộn ràng hẳn lên. Ở quãng thời gian đó, ai ai cũng lấy tâm tư đơn thuần mà đối xử với nhau.  “Em là Tiểu Tiên Nữ của anh” khiến mình cảm thấy yêu mến không chỉ vì Trần Thuật bá đạo, An Tĩnh nhút nhát dịu dàng; mà còn vì An Nguyệt tình cảm nghĩa khí, Tống Tư sôi nổi ồn ào, Kỷ Nguyên lạnh lùng lại tốt bụng… tất cả bọn họ tạo nên một bức tranh tuổi trẻ thật sự đẹp lắm, khiến cho mình không thể không ngưỡng mộ. Trần Thuật nói: ““Không sao đâu, không sợ trẻ tuổi, chúng ta cùng nhau trưởng thành là được”. Trần Thuật nói: “An Tĩnh, sau này phải chú ý ăn uống, chú ý nghỉ ngơi”. Trần Thuật nói: “An Tĩnh, đợi lát nữa đi rồi, hãy nhớ đừng quay đầu lại, nhất định không được quay đầu lại, anh sẽ đứng phía sau em dõi theo em”. Trần Thuật nói: “Còn nữa, hãy nhớ, anh không chỉ thích em, anh rất yêu em” “Nếu như quay đầu lại. Anh sợ em sẽ không nỡ. Anh sợ anh… cũng sẽ không nỡ. Bây giờ chúng ta đều còn quá trẻ, không có khả năng chống lại bố mẹ. Vì thế hãy trưởng thành thật tốt.” Có lẽ bất kì mối tình học trò nào cũng thế, rào cản lớn nhất chính là phụ huynh. Bởi thế, nó mới dễ tan dễ đi như vậy. Nói cắt đứt là cắt đứt. Tuổi trẻ chúng ta có tất cả, tự do, thời gian, bạn bè, sức sống thanh xuân, nhưng lại chẳng mấy ai có đủ khả năng vượt qua lời nói của bố mẹ. Trần Thuật và An Tĩnh có một quãng thời gian rất đẹp, nhưng cuối cùng vẫn phải nói tạm biệt. Thế nhưng, tạm biệt không phải là vĩnh biệt. Trần Thuật và An Tĩnh cùng nhau vượt qua thời gian, vượt qua tất thảy, cho đến khi trưởng thành, không còn là những cô cậu học sinh cấp ba đầy mơ mộng. Thời gian như nước chảy, họ trưởng thành, cũng đem mối tình ấy khắc sâu vào trong tim. Trần Thuật nói: “Tốt nghiệp xong, chúng mình kết hôn nhé.” Và có thể, cũng giống như Trần Thuật và An Tĩnh trong câu chuyện này, bạn sẽ tìm thấy tình yêu tuyệt đẹp mà bản thân đã từng ước ao trong suốt những năm tháng tuổi trẻ ấy. “Khoảnh khắc này sẽ được ghi nhớ mãi mãi. Em ngắm mặt trời mọc, anh ngắm em, cùng nhau thề nguyền dưới cảnh sắc tráng lệ. Từ đồng phục trường tới chiếc váy cưới. Người ở bên cạnh, từ đầu tới cuối đều là em. Chúng ta cùng nhau trưởng thành, rồi lại cùng nhau già nua.” __________ " : trích từ truyện Review by #Ám Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thành phố A, sáng sớm, sương mù dày đặc giăng kín bầu trời. Những đám mây ẩm ướt bám dính lại với nhau trên nền trời u ám, khiến người ta cảm thấy không một chút sức sống. Oi bức, ẩm thấp là những từ ngữ biểu trưng của thành phố này. An Tĩnh thức dậy từ rất sớm, trong căn phòng tối om, cô quay người, nhìn về phía rèm cửa hơi hé mở ở cách đó không xa, ngáp một cái uể oải. Trong phòng tĩnh lặng, bởi vậy rất dễ nghe thấy tiếng bước chân như có như không từ bên ngoài vọng vào. Cô thầm nghĩ chắc chị gái đã dậy rồi. Chị ấy lúc nào cũng dậy sớm hơn mình. An Tĩnh nhìn chằm chằm vào tấm rèm cửa, như thể ở đó có cái gì vậy. Tiếng bước chân ngoài cửa hướng xuống cầu thang, âm thanh bên dưới dần trở nên rõ rệt. Tiếng nói chuyện giữa mẹ và chị, tiếng "tinh" của lò vi sóng, tiếng lật giở từng trang báo của bố đều lọt vào tai cô. Vì trong nhà có người chơi piano, nên giữa các phòng được cách âm rất tốt. Thực ra, bình thường rất khó có thể nghe được những âm thanh này. Nhưng không biết vì lý do gì, có lẽ bởi đó là những việc xảy ra hàng ngày nên dễ dàng lọt vào tai một cách rất tự nhiên. Rèm cửa chưa được kéo kín rung lên khe khẽ. Cô nghĩ, lại không đóng chặt cửa sổ như mẹ dặn rồi. Đôi mắt đen lấy của An Tĩnh cuối cùng đã có tiêu điểm, cô chớp mắt, chống người dậy, lật chăn bước xuống giường. Trong bộ váy ngủ rộng thùng thình, cô vừa vuốt tóc, vừa tiến về phía cửa sổ. Chú mèo Hello Kitty màu hồng phấn phía dưới xương quai xanh nhỏ nhắn xinh xắn tươi cười vẫy tay chào mọi người. Bàn tay trắng nhợt nhỏ nhắn kéo rèm cửa ra. Ánh sáng đột ngột xộc vào khiến cô nhắm chặt mắt vì chưa kịp thích ứng, đôi lông mày nhíu lại. Cô xòe tay, đưa tay lên mắt cho đỡ chói. Thời tiết âm u, ẩm thấp. An Tĩnh khẽ nhoẽn miệng, đúng kiểu thời tiết mà cô thích. Tiếng bước chân bên ngoài càng ngày càng gần, dừng lại phía ngoài cửa phòng cô, một lúc sau, tiếng gõ cửa vang lên. Cốc cốc, " Tĩnh Tĩnh, dậy đi con." Người đứng bên ngoài đợi một lúc không thấy tiếng đáp lại, chuẩn bị mở cửa bước vào. "Mẹ, con dậy rồi, thay quần áo xong con sẽ ra." Giọng nói nhỏ nhẹ ấm áp vang lên. Bà Lục Mỹ Hoa ngoài cửa nghe thấy tiếng con gái mới dừng tay, cau mày nói, "Hôm nay là ngày đầu tiên tới trường, đừng ngủ nướng nữa, chị con dậy từ lâu lắm rồi đấy." Dứt lời bà vẫn đứng chờ thêm một lúc lâu, bên trong tĩnh lặng như tờ, chỉ nghe thấy tiếng thay quần áo. "Nhanh lên, cả nhà đang chờ con xuống ăn sáng đấy." Bà An cau mày nói thêm câu nữa. "Con biết rồi." Nghe tiếng con gái trả lời, cuối cùng bà cũng hài lòng đi xuống. Trong phòng, cô gái vừa thoáng ngừng lại để trả lời mẹ lại tiếp tục mặc quần áo như chưa có chuyện gì xảy ra. Mười phút sau, An Tĩnh đã vệ sinh cá nhân và thay xong quần áo, khoác ba lô đi xuống dưới nhà. Trong phòng ăn. An Hướng Dật vừa ăn sáng vừa xem Thời báo Kinh tế - Tài chính trên bàn. Ông đã ngoài bốn mươi, vận trên mình một bộ vest vừa vặn, dáng vẻ lịch sự nho nhả. Bản thân ông khá chăm chỉ chơi thể thao nên người ngoài khó lòng đoán biết được tuổi thật. Bà Lục Mỹ Hoa mãi miết dặn dò con gái lớn An Nguyệt đang ăn sáng, An Nguyệt tinh nghịch vẫy tay với cô. An Tĩnh nhẹ nhà bước xuống cầu thang. Nghe thấy tiếng động, An Hướng Dật ngẩng đầu lên: "Tĩnh Tĩnh xuống rồi, mau lại đây ăn sáng đi, lát nữa bố đưa các con đi học." An Tĩnh "dạ" một tiếng, kéo ghế, chào mẹ và chị gái. "Bố ơi, công ty không bận ạ?" Cô chọn chiếc bánh sandwich nhỏ, mở ra, phết chút bơ đậu phộng. Mời các bạn đón đọc Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh của tác giả Ma Ma.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Ai Nói Tôi Không Kết Hôn - Thương Tố Hoa Full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Ai Nói Tôi Không Kết Hôn         Thông Tin     Tác phẩm : Ai Nói Tôi Không Kết Hôn Tác giả : Thương Tố Hoa Thể loại : Ngôn Tình, Sủng, HE, Văn Học Phương Đông Editor : ngotau11 + Su Boice Edit ebook : glinh Nguồn : diendanlequydon.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu:   Tả Tư Ninh đang rất rối rắm, khi không lại muốn kết hôn, đến khi có thể kết hôn thì cô lại bắt đầu do dự. Đối phương còn đưa ra các điều kiện rất tốt, nhưng những điều kiện này đều là bom đạn chôn dưới một bãi mìn. Không cưỡng lại được cám dỗ, khi cô nói ra ba chữ kia, bãi mìn liền bắt đầu rục rịch…
Cặp Kè Với Tổng Giám Đốc
Cặp Kè Với Tổng Giám Đốc             Thông Tin     Tác phẩm : Cặp Kè Với Tổng Giám Đốc Tác giả : Điển Điển Thể loại : Ngôn Tình, Lãng Mạn, HE, Văn Học Phương Đông Editor : Caoviyen_73 Edit ebook : Hoàng Phủ Vũ Nguyệt Convert + Beta: ngocquynh520 Nguồn : diendanlequydon.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu:   Cô thề,  Chuyện tổng giám đốc tập đoàn Khải Đạt bị thương do tai nạn xe cộ,  Thật sự không phải do cô cố ý tạo thành nhé!  Chủ ý ban đầu của cô chỉ là muốn hù dọa người đàn ông bá đạo đó một chút mà thôi.  Cảnh cáo hắn đừng có vọng tưởng thôn tính công ty do cha cô khổ cực sáng lập.  Ai biết sự tình lại đột nhiên xảy ra chuyện không may như thế!  Cái gì?  Cô hiểu lầm hắn.  Căn bản hắn không có ý định thôn tính bất kỳ công ty nào?  Lần này thật là mất hồn rồi!  Tất cả tổn thất do tai nạn xe cộ lần này tạo thành,  Cô sợ rằng phải bán mình đi mới bồi thường nổi. . . . . .  Mở đầu  Két---------  Tiếng phanh xe kéo dài, trộn lẫn với mùi cao su bị đốt cháy do bánh xe ma sát quá mạnh xuống mặt đường gây ra quẩn quanh ở giữa ngã tư đường phố vào ban đêm, tiếp đó, một tiếng va chạm lớn vang lên, rồi quang cảnh xung quanh khôi phục lại sự yên tĩnh ban đầu.  "A lô, có tai nạn xe cộ xảy ra ở đây. . . . . ."  Một cô gái có mái tóc dài nhanh nhẹn cầm điện thoại di động gọi công an khai báo tai nạn, sau đó ngắt điện thoại, xoay người, quay đi mà không hề nhìn lại.
eBook Thứ Đế - Kim Cát Full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
THỨ ĐẾ       Thông Tin     Tác phẩm : Thứ Đế - 庶帝 Tác giả : Kim Cát Thể loại : Ngôn Tình, Cổ Đại, Ngược, Lãng Mạn, HE, Văn Học Phương Đông Editor : ThuyDuong18 Edit ebook : glinh Convert + Beta: ngocquynh520 Nguồn : diendanlequydon.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu:   Viêm Đế Thành, một tòa hùng vĩ tráng lệ cung điện  Lệ thuộc cho cao nhất vương giả ── nàng anh minh lại lãnh huyết phụ thân Nhiều năm qua, nàng luôn luôn tại này toà vĩ đại vương thành tường cao nội  Tịch mịch, khát cầu, kỳ vọng nhất đổ tường cao ở ngoài thế giới  Nhưng là làm nàng rốt cục cổ chừng dũng khí bước ra đi  Nhưng cũng từ nay bước lên tràn ngập hận ý cùng dã tâm đoạt đích đường ── Đêm hôm đó, huyên náo mê huyễn lễ mừng trung  Tên kia đến từ miền nam vương tử, không thấy dung cho phụ huynh hạt nhân  Cùng nàng, một cái không có danh vị lại chịu đủ vắng vẻ con thứ đại công chúa  Cùng nhất đoạn ngắn hạnh phúc thời gian, chia sẻ lẫn nhau nhỏ bé mộng đẹp  Nội liễm ôn nhu hắn, trở thành nàng lạnh như băng sinh mệnh duy nhất an ủi...... Nàng chưa bao giờ muốn được đến hắn, chính là dè dặt cẩn trọng mà trân quý nhớ lại  Nhưng vì sao ông trời lại không nên ép nàng hận, ép nàng thưởng?! Của nàng ý trung nhân, sắp bị chỉ vì hoàng triều đích công chúa trượng phu  Mà nàng, lại chỉ có thể lựa chọn làm một viên hòa thân quân cờ hoặc là xuất gia vì ni! Đã ai đều đối nàng không công bằng, kia nàng cũng chỉ có chính mình đến đoạt ── Đến đoạt nàng hết thảy mong muốn! Kia thuộc loại ngôi vị hoàng đế người thừa kế hết thảy! Truyện này nữ chủ tâm lý có phần vặn vẹo, có lẽ tác giả lấy hình tượng nữ phụ âm u đôn lên làm nữ chính truyện này. Văn bà này ko hợp vietphrase của mình, nên thành quả làm ra không được vừa ý như các truyện khác. Đọc cũng có cái thú rất riêng. Một nữ nhân có tâm lí bóng ma này chỉ may mắn khi gặp được một nam nhân bao dung cho hết thảy, nếu không, kết cuộc của nàng cũng sẽ chìm vào địa ngục như số phận bao nữ phụ biến thái khác mà thôi.
Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ - Thượng Quan Hinh
Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ       Thông Tin     Tác phẩm : Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ Tác giả : Thượng Quan Hinh Thể loại : Ngôn Tình, Xuyên Không, Cổ Đại, Lãng Mạn, HE, Văn Học Phương Đông Editor : Lin Jade + cuckicoi + linda11311 + linhnhadau Edit ebook : glinh Convert: ngocquynh520 Beta: YuYing Nguồn : diendanlequydon.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu: Tự dưng lại xuyên không, không hề có điềm báo trước. Được rồi, xuyên qua thì xuyên qua đi, dù sao hiện đại ta cũng chỉ là một cô nhi, không hề có người nhớ thương, nhưng ai có thể nói cho ta biết tại sao lại xuyên vào một người không cha không mẹ còn có hai đứa con riêng không??? Sao lại kém xa với tình cảnh trong tiểu thuyết xuyên không quá vậy, người ta không phải là vương phi, nữ nhi của thừa Tướng sao, dù gì cũng phải thành thiên kim khuê các chứ! Quả nhiên ước mơ là xa vời, còn thực tế thì tàn khốc. Từ đó ta bảo vệ đệ đệ, đấu với thân thích cực phẩm, xem ta làm sao kiếm tiền phát tài, thuận buồm xuôi gió!!!