Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đừng Chơi Cùng Yêu Quái

Văn án:   Năm 1998, yêu quái chính thức được xóa khỏi danh sách khắc tinh của loài người, săn bắt yêu quái không còn hợp pháp nữa.   Năm 2010, luật pháp chấp nhận thân phận nhân loại của yêu quái, trong điều kiện không biến về nguyên hình thì sẽ hưởng mọi quyền lợi của nhân loại.   Ba mẹ Triệu Hề Hề là nòng cốt của tổ chức chống yêu quái, cho nên ngay từ nhỏ, Triệu Hề Hề đã được dạy là không được chơi cùng yêu quái ——   “Bọn chúng sẽ ăn thịt trẻ con, trẻ con không nghe lời cũng bị chúng nuốt vào bụng!”   “Yêu quái càng đẹp thì càng chuyên môn đi khắp nơi lừa lọc!”   “Chúng ta không giống bọn nó!”   “Nếu thấy yêu quái, ta phải tránh xa ra!”   Song lại chẳng ai ngờ rằng,   Lúc ba đưa bé đến nhà trẻ, vì bận đến mờ mắt, mà ba đã đưa Tiểu Hề Hề vào thẳng nhà trẻ yêu quái bên cạnh… *** Ở một giai đoạn mà yêu quái cùng con người sống hòa hợp với nhau, chúng không còn bị truy bắt hay săn đuổi như quá khứ, nhưng vẫn còn những bộ phận người không chấp nhận sống cùng yêu quái.   Ba mẹ của Triệu Hề Hề chính là một trong số những người chống đối đó, họ răn dạy đứa con gái lên ba của mình không được giao du cùng yêu quái, tiêm nhiễm vào đầu cô bé yêu quái là thứ vô cùng xấu xa. Nhưng mà ai ngờ được...   Bởi một chút nhầm lẫn “nho nhỏ”, do hai trường ở cạnh nhau, ba Triệu vô tình dắt cô con gái bé nhỏ nhập học vào trường mẫu giáo của yêu quái, khiến cô bé vinh dự trở thành bé con loài người đầu tiên học chung với yêu quái.   Thầy cô trong trường còn hoan nghênh cô bé - họ nghĩ đây là đứa bé loài người giúp gắn kết mối quan hệ giữa người và yêu đây mà.   Hề Hề bé nhỏ tỏ ra vô cùng vô tội, bé cũng đâu muốn học ở đây đâu, lúc mới bước vào lớp bé phải dùng hết sức bú bình của mình để khiến bản thân không khóc - khóc yêu quái sẽ ăn thịt bé mất. Nhưng bé cảm thấy học ở đây cũng tốt, sẽ không còn lũ bạn xấu chê bé béo, nói bé là con lợn.   Ẩn sâu trong truyện là tình cảnh Triệu Hề Hề chịu bạo lực học đường từ bạn bè, mới chỉ là cô bé lớp mầm đã sợ phải đến trường vì bị bạn bè trêu chọc ghét bỏ vì béo.   Khi bạn mới không chê bé béo, dù đó là yêu quái bé vẫn vui vẻ làm bạn cùng bọn họ. Ba mẹ Hề Hề lại càng vô tâm trước lời nói của con, bé mách ba mẹ rằng bạn bè đã bắt nạt bé, thì ba mẹ chỉ phớ lờ chh rằng là bé trai thích trêu chọc bé gái mà thôi.   Ở lớp học toàn yêu quái ấy, Hề Hề quen biết một bạn Hổ con, Hổ con không ngoan suốt ngày lên lớp chỉ nằm ngủ, nhưng thấy Hổ con cũng bị bạn bè bắt nạt vì không có ba mẹ, Hề Hề quyết định sẽ kết bạn cùng cậu ấy, sợ cậu ấy cô đơn đáng thương.   Ban đầu Hổ con không quan tâm trẻ con loài người này, với kinh nghiệm lang thang đó giờ, cứ gặp phải trẻ con là cậu sẽ bị con người đuổi đánh vì con họ bị dọa sợ, nhưng đó giờ cậu có làm gì đâu? Nên không dây vào đứa trẻ loài người này vẫn hơn. Nhưng mà đứa trẻ loài người này vậy mà cắt lông rối dùm nó, mua quần áo cho nó, lại còn mang thức ăn chia cho nó nữa, quấn lấy nó đòi làm bạn bè.   Đôi lúc Hổ con nghĩ nếu tất cả con người đều giống đứa trẻ này, nó đã sớm thống trị địa cầu. Độ ngốc manh của Hề Hề bé nhỏ còn làm cho giáo viên trong trường hoài nghi sâu sắc: liệu có phải con người đưa đứa bé này đến đây là âm mưu, muốn làm bọn họ chai sạn, làm cho bọn họ thấy con người đã không còn đủ sức uy hiếp.   Hề Hề thì vẫn cứ tự chơi tự vui, kết bạn được cùng Hổ con thì ngày ngày vui vẻ đi học, thi thoảng lại rủ Hổ con đi WC cùng mình, ngày ngày mơ ước biến thành công chúa áo quần xinh đẹp, cùng với bạn Hổ con ở trong một căn phòng nửa là kẹo nửa là thịt.   Khi biết con gái mình đã học ở trường mẫu giáo yêu quái, lại kết bạn cùng tiểu yêu quái, thấy con mình vui vẻ hơn xưa, ba mẹ của Hề Hề cũng dần gỡ bỏ định kiến kiêng kị yêu quái.   Hổ con biến được thành dạng người, được mời đến nhà Hề Hề chơi. Về sau Hổ con có ba có mẹ, lại được đặt cho cái tên Kim Trạch Trường. Hai đứa bé cùng nhau học từ bé còn hơi sữa đến tận cao trung, duy trì tình hữu nghị bền vững.   Hai người thân thiết làm cho giáo viên cao trung nghĩ hai thiếu nam thiếu nữ này yêu sớm, nhưng trời đất bạn bè chứng giám hai đứa đã dây dưa sến súa từ tận nhà trẻ rồi cơ, chỉ là thói quen vô cùng thuần khiết.   Hai đứa nhóc quen nhau từ nhà trẻ cứ cao hứng là lại muốn ôm ôm, bỗng một ngày đến nhìn còn không nhìn thẳng làm quần chúng xung quanh sốt ruột. Thì ra là thật sự yêu sớm sợ bị phát hiện nha!   "Đừng chơi cùng yêu quái" chính là một câu chuyện nhà trẻ, đơn thuần và hết sức đáng yêu. Gần như toàn bộ câu chuyện là cuộc sống của mấy đứa bé ba bốn tuổi, cần nhiều hơn là tình bạn bè, sự yêu thương quan tâm của ba mẹ hơn là tình cảm gái trai.   Truyện thích hợp cho những tâm hồn không muốn lớn, cần bổ sung chút vitamin đáng yêu, còn nếu các bạn muốn đọc truyện yêu đương thì đây không phải là lựa chọn tốt, hoặc đọc một chương cuối thôi chính là phần yêu đương đó hihi.   ----   Review by #Hạ Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Không được xâm phạm nhân quyền!” “Yêu quái cút khỏi xã hội đi!” “Yêu quái không phải là nhân loại! Phản đối yêu quái gia nhập hiệp hội nhân quyền thế giới!” Đám đông tay cầm bảng lớn giọng đi đến, thu hút vô số ánh mắt của những người xung quanh. Mà người nổi bật nhất chính là cô bé đi sau cùng, bé có hơi mũm mĩm, buộc tóc hai bím, mặc áo khoác lông dày cộm, trông như con chim cánh cụt con đang đi phía sau bầy, đôi chân ngắn cũn cố gắng đuổi theo ba mẹ. Trên tay bé cầm tấm bảng nhỏ tự làm, bên trên dùng bút màu đỏ ghi rõ —— “Con sợ yêu quái.” Vừa đi bé vừa kéo ống tay áo của mẹ, trong âm thanh ồn ào la lớn khẩu hiệu, giọng non nớt của bé bị át hẳn đi: “Mẹ ơi, chúng ta đi ghi danh thôi.” Mẹ bé Triệu Hề Hề không nghe rõ, chỉ nói: “Con yêu, nhanh hô khẩu hiệu nào.” Cô bé bập bẹ hô khẩu hiệu: “Mời yêu quái ra khỏi xã hội loài người…” Những người còn lại đều hô là “cút khỏi”, nhưng bé nhớ cô giáo từng dạy rằng, lúc nói chuyện nhất định phải lễ phép, nên dù bé có ghét yêu quái cũng không thể mắng người ta được. Còn chưa hô khẩu hiệu xong, cô bé lại nhìn thấy có bạn nhỏ đeo cặp sách được người lớn dẫn vào nhà trẻ, vì vậy cô bé lại kéo tay áo mẹ mình —— “Mẹ ơi, chúng ta đi ghi danh đi! Không sẽ lỡ mất!” Những bạn nhỏ khác đều ghi danh xong rồi, nếu như cô bé không đi, sẽ bị bạn bè cười mất. Lần này Triệu Hề Hề nói lớn tiếng nên mẹ Triệu nghe rất rõ, cô ấy không vui, xụ mặt, khom người xuống nhỏ giọng quở mắng: “Đi học quan trọng, hay đuổi yêu quái đi mới quan trọng?” Tiểu Hề Hề rụt đầu lại, xòe bàn tay mũm mĩm của mình ra, nhỏ giọng nói: “Cô giáo nói, đi học rất quan trọng.” Mẹ Triệu sầm mặt, nhìn con gái mình: “Vậy nếu như ba mẹ bị yêu quái ăn thịt, con cũng cảm thấy đi học quan trọng hơn hả?” Ba mẹ bị yêu quái ăn thịt? Lập tức Triệu Hề Hề bị dọa sợ, rưng rưng nước mắt nhìn mẹ. Mẹ Triệu thấy dáng Triệu Hề Hề sắp khóc thì càng tức giận hơn: “Khóc khóc khóc, lúc nào cũng khóc, khóc thì được cái gì?” Ba Triệu đứng bên cạnh ngăn lại, “Em đừng mắng con nữa, con còn nhỏ, để anh đưa con đi ghi danh trước, dù sao để con bé ở đây cũng không tiện.” Mời các bạn đón đọc Đừng Chơi Cùng Yêu Quái của tác giả Thành Nam Hoa Khai.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Này! Buông Cô Ấy Ra - Ức Cẩm
Không sai, đây là một câu chuyện thanh mai trúc mã ngọt ngào trong sáng. Cậu bé xấu xa giữ chặt cô bé ngoan ngoãn. Cô gái của tôi, chỉ một mình tôi được phép bắt nạt, những người khác mau tránh sang một bên Diệp Sơ là một cô bé ngoan không chê vào đâu được, chỉ mỗi tội hơi thừa cân. Vệ Bắc là một cậu bé hư chẳng khen vào đâu được, chỉ được mỗi cái đẹp trai. Khi cô bé ngoan gặp cậu bé hư… Một cậu con trai xấu xa lúc nào cũng bắt nạt bạn, đặt biệt danh cho bạn, bắt cào cào thả vào cặp sách của bạn. Chỉ bởi vì… Cậu ấy muốn được ở bên bạn mà thôi! *** Mặc dù kì thi tốt nghiệp phổ thông đã kết thúc nhưng chuyện Vệ Bắc bỏ thi môn tiếng Anh đã nhanh chóng truyền đến tai tất cả các bạn học thông qua internet và điện thoại. Buổi tối Diệp Sơ lên QQ, thấy Lâm Mậu Mậu gửi một icon “kinh ngạc”. [Miêu Miêu]: Tớ nghe nói Vệ Bắc không thi môn Tiếng Anh (⊙o⊙)? [Mẹ A Bảo]: Hình như thế… [Miêu Miêu]: Đã xảy ra chuyện gì vậy? [Mẹ A Bảo]: Tớ không biết. [Miêu Miêu]: Không phải chứ? Cậu là bà xã của người ta mà không biết sao? [Mẹ A Bảo]: =;= [Miêu Miêu]: Cậu ta xong rồi, bỏ thi một môn quan trọng như thế! Tiếc quá, cậu ấy đã tiến bộ nhiều như thế, làm sao bây giờ đây? [Miêu Miêu]: Cậu ấy có học lại không nhỉ? [Miêu Miêu]: Học lại rất cực khổ đó…. ... Mời các bạn đón đọc Này! Buông Cô Ấy Ra của tác giả Ức Cẩm.
Yêu Không Bến Bờ - Bất Kinh Ngữ
Nếu như không thể yêu, ở gần hay xa đều là một sự giày vò. Đau khổ của chúng ta, bi thương của chúng ta, tội lỗi của chúng ta. Một mối tình thầm kín dâng trào dù biết hiểm nguy nhưng không thể thoát ra, một khoảng thời gian ảm đạm khiến người khác thơ thẩn bận tâm, một đám thiếu niên, một khuôn viên trường, vài mối tình mờ ám. Anh không bận tâm việc gặp gỡ em bằng cách nào, anh chỉ quan tâm có thể gặp được em trong biển người rộng lớn hay không. Trời đổ mưa, nhìn thấy cậu và một đám nam sinh bước ra từ sân vận động, áo thun trắng, quần bò ống rộng, đôi giày giản dị. Cũng không bật ô, mái tóc ngắn đen nhánh sáng lấp lánh, vài sợi tóc ướt rũ trên trán, nước mưa óng ánh chảy, rơi xuống giữa đôi chân mày, đôi mắt sau màn mưa dày đặc lạnh lẽo như hồ nước trong làn sương mờ, mưa rơi tứ tung. Bên cạnh thi thoảng có nữ sinh đi ngang qua, nhỏ tiếng nói: "Mau nhìn xem, Hứa Khả của học viện chính trị đó", "Ánh mắt thật sầu thương"... Rõ ràng cậu đang nói cười với người bên cạnh được chưa, Khương Doãn Nặc không nhịn được chớp chớp mắt, hi vọng có thể tìm được bóng dáng sầu muộn từ gương mặt đó. Nếu các người biết, cậu ta sống giống như một con ngựa giống, liệu còn có cảm giác như vậy nữa không? Cô từng có ý nghĩ độc ác như vậy. *** Hôm ấy, Khương Doãn Nặc bị Hứa Thụy Hoài gọi vào phòng bệnh. Người cô nhìn thấy là một ông già hai bên mái tóc hoa râm, đang ốm yếu nằm trên giường. Phòng bệnh đó vô cùng trống trải, tựa như dấu vết mọi sự sống đang càng ngày càng xa. Đó là bố của cô, người chí thân đã từng không hề hỏi han đến cô. Ông cho cô sinh mạng, cho cô sự đảm bảo sinh tồn, nhưng nhất định phải lấy đi tình cha con. Đó chính là ông ta. Mà hôm nay, trong tận sâu đáy lòng cô, trước sau vẫn tràn đầy sự thương hại và áy náy đối với ông. “Nặc Nặc,” ông khẽ gọi, “Con ngồi xuống đây, ngồi gần một chút.” Ông thân thiết và hòa nhã, cô cũng theo lời ngồi xuống bên giường của ông, thậm chí có hơi lo sợ. Ông hỏi thăm tình hình gần đây của cô, hỏi đến công việc và cuộc sống hàng ngày của cô. Và cô cũng thật lòng an ủi ông. Cuộc trò chuyện êm ấm mà không lo nghĩ gì như vậy, hình như là lần đầu tiên cách đây từ lâu lắm, cô vừa kinh ngạc lại vừa khó thích ứng. ... Mời các bạn đón đọc Yêu Không Bến Bờ của tác giả Bất Kinh Ngữ.
Tìm Kiếm Nam Chính
Luôn luôn có rất nhiều nam chính đẹp trai con nhà giàu mà không chịu hưởng thụ, bày đặt cùng nữ chính chơi trò bỏ trốn. Tổng giám đốc, công ty của ngươi cần ngươi. Hoàng tử, quốc gia của ngươi cần ngươi. Ma vương, ác ma của ngươi cần ngươi. Nhìn xem, tất cả đều bị nữ chính tẩy não rồi vứt lại cục diện rối rắm để cùng nhau chạy trốn!  Hạ Lưu đọc xong kịch bản thì không nhịn được mà cảm thấy đau đầu ———— Nam chính, ngươi phải trở về đi thôi. Truyện này còn có tên: ”Làm thế nào để đem nam chính bỏ trốn quay trở về.” 100 loại nam nhân, 100 cách thu phục khác nhau. Mỗi ngày đều phải tẩy não các nam chính. Nữ phụ như nàng thật là vất vả...!!!  Hôm nay lại phải tìm kiếm nam chính! … *** "Schreyer vì để Emily tiếp nhận chính mình, vứt lại thân phận vong linh pháp sư, chấp nhận bị cướp đoạt ma lực, trở thành một người bình thường." "Trở thành người thường Schreyer mất đi sức chiến đấu, bị người của quang minh thánh điện dùng hỏa hình thiêu đốt tại chỗ." "Thâm Uyên chi môn mất đi Schreyer áp chế nên tự mở ra, vô số vong linh tiến vào đại lục Vĩnh Hằng, niên đại hắc ám bắt đầu diễn ra. Vì ngăn cản vong linh xâm nhập, ma pháp sư đã trở thành truyền thuyết sẽ không bao giờ xuất hiện nữa." "Bad end " "Tôi có thể trách cứ lão không? Hửm?" Hạ Lưu "Cộp" một tiếng khép lại quyển sách thật dày, ngữ khí thực bình tĩnh, bất quá từ ngữ sau khi phát ra lại cố ý kéo dài. "Chúng ta là một tổ đội, ta nếu như bị lệnh cưỡng chế ngưng chức ngươi cũng không công tác tiếp được." Hệ thống quân rất có để khí uy hiếp Hạ Lưu, ngẫm lại vẫn cảm thấy như vậy tựa hồ không tốt lắm, vì thế an ủi: "Chỉ cần giải quyết cái nhiện vụ cấp S này, tổ nghiệp vụ của chúng ta liền có thể đuổi theo Lý Cẩu Đản cách vách!" ... Mời các bạn đón đọc Tìm Kiếm Nam Chính của tác giả Bạch Y Tổng Công.
Quỷ Vương Thứ Phi: Toàn Hệ Triệu Hồi Sư - Túy Khuynh Cuồng
Danh hiệu "Tiểu hồ ly" ám dạ sát thủ, xuyên không đến Cửu tiểu thư phế vật của Liễu gia. Khí mạch nàng bị phế, bị đích tỷ ức hiếp, bị mẹ kế làm nhục? Tỷ tát mặt ngươi, hủy thân ngươi, cho ngươi thân bại danh liệt! Một đường đen tối làm việc xấu, cũng không ngờ rước hậu họa, bị ngốc vương đầy trời theo đuổi. "Lại đuổi theo ta, ta liền phế ngươi."  Ngốc vương cười: "Phế vật xứng phế vật, trời sinh một đôi!" Kẻ nào vô liêm sỉ nói cho nàng, hắn là ngốc tử. Kẻ này rõ ràng chính là một pho tượng vô sỉ! *** Hắn sợ Liễu Hồ Nguyệt hiểu lầm ý tứ của hắn, cho rằng hắn lo lắng thay chính hắn mà không suy nghĩ thay người kia. Hắn thừa nhận hắn là có tư tâm, nhưng cũng đang nhắc nhở Liễu Hồ Nguyệt, địa phương kia thực sự không phải là nơi mà cây non như nàng có thể đi vào. Liễu Hồ Nguyệt gật đầu: "Sư phụ, vấn đề ngươi nói ta cũng đã nghĩ đến, nhưng mà, Tần đại công tử đã chết." "Cái gì?" Tử Diễm giật mình, sau đó liền hỏi: "Ngươi làm?" Liễu Hồ Nguyệt không phủ nhận, nhưng cũng không gật đầu: "Người kia còn sống là tai họa, cũng là tai họa Liễu gia, ta không trừ không được." Tử Diễm thở nhẹ ra một hơi: "Ngươi có nghĩ tới hậu quả như vậy sao?Lúc ngươi trừ bỏ cái đại công tử Tần gia kia, có phải còn có người khác ở bên cạnh?" "Có." Liễu Hồ Nguyệt nói: "Liễu Linh U ở bên cạnh xem." ... Mời các bạn đón đọc Quỷ Vương Thứ Phi: Toàn Hệ Triệu Hồi Sư của tác giả Túy Khuynh Cuồng.